1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 565 [Chương 2823 đến 2827]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 565 [Chương 2823 đến 2827]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2823: Khách hàng lớn (3)

Kỳ thật trong Hắc Điện, cũng không phải không có xuất hiện qua đồ vật của năm đại phủ thành chủ bị lấy ra giao dịch, nhưng đại đa số giá trị đều bình thường, mà loại vật như Phi Toa này, có thể nói là cực kỳ đắt đỏ, giá trị đủ để cho tuyệt đại đa số người chùn bước, lại để cho rất nhiều tiểu thế lực lực bất tòng tâm, cho dù là một ít thế lực cỡ trung, có thể có hai ba chiếc cũng đã rất tốt.

Như trong thế lực cỡ lớn, cũng sẽ không vượt qua hai mươi chiếc, mà năm đại phủ thành chủ, Phi Toa trong mỗi một phủ, cũng không quá đáng là 50 – 60 chiếc, đây là nhiều năm tích lũy xuống.

Về phần tư nhân có được Phi Toa, cũng rất ít rất ít, đại đa số là cường giả Thánh cấp Cửu Tinh tiếng tăm lừng lẫy, hoặc là Thánh cấp Bát Tinh cực kỳ thiên tài, hoặc là loại yêu nghiệt như lục đại thiên tài.

Nói ngắn lại, cá nhân có được Phi Toa, là một loại biểu tượng của thực lực cùng tài phú.

Đương nhiên, người trước mắt lấy ra Phi Toa này, nhất định không phải một trong những người kia, bởi vì chiếc Phi Toa này xuất xứ từ Hắc Ma phủ, là Phi Toa thuộc về Hắc Ma phủ, lại bị người này lấy đi chợ đêm giao dịch, rất rõ ràng, đây không phải bình thường có được, mà là giết người cướp của.

Mà có thể có được Phi Toa, người kia ở Hắc Ma phủ, tuyệt đối là cường giả Thánh cấp cao cấp, ở trong Hắc Ma phủ, địa vị không giống bình thường, bởi vậy một khi tin tức này tiết lộ ra, người này tuyệt đối sẽ lọt vào cường giả của Hắc Ma phủ đuổi giết.

Bị cường giả một phủ đuổi giết, tuyệt đối không phải hậu quả vui sướng gì.

Trong đầu chuyển qua rất nhiều rất nhiều ý niệm, đã có chút lộn xộn rồi.

Cho dù là Lâm lão, cũng tuyệt đối trêu chọc không nổi Hắc Ma phủ, ở trước mặt Hắc Ma phủ, hắn như con sâu cái kiến.

Bất quá may mắn, nơi này là chợ đêm, chợ đêm cường đại, sẽ không kém hơn Hắc Ma phủ bao nhiêu.

Huống chi, một chiếc Phi Toa a, giá trị trong đó cực kỳ khả quan, ngay cả mình cũng động tâm.

– Giá cả như thế nào?

Sở Mộ lên tiếng, cắt đứt Lâm lão suy nghĩ.

– Giá cả của Phi Toa đều rất cao, chiếc Phi Toa này xuất từ Hắc Ma phủ, từng phương diện đều không phải Phi Toa bình thường có thể so sánh, thuộc về Phi Toa tinh phẩm.

Lâm lão vốn có ý định nói Phi Toa thành Phi Toa bình thường, bởi vì Phi Toa bình thường cùng Phi Toa tinh phẩm tầm đó giá cả chênh lệch rất lớn, nhưng nghĩ lại, mình căn bản không cách nào xác định đối phương đến cùng hiểu hay không, cộng thêm cho rằng đối phương là một cường giả không kém hơn mình, lại cân nhắc đến giá trị cực lớn của Phi Toa, lo lắng đối phương không muốn giao dịch với mình, chỉ có thể ăn ngay nói thật, bất quá, hắn y nguyên phải tranh thủ thoáng một phát, tận khả năng đè thấp giá cả:

– Bất quá, chiếc Phi Toa này của các hạ, chỉ sợ lai lịch không sáng tỏ, mà Hắc Ma phủ, lại là một trong năm đại phủ thành chủ, thực lực khủng bố, giao dịch với các hạ, ta phải thừa nhận áp lực rất lớn, là sinh tử áp lực, bởi vậy giá cái Phi Toa này…

– Nói thẳng giá cả là được, mặt khác đều là hư không.

Sở Mộ đánh gãy Lâm lão, cũng không bởi vì đối phương là cường giả Thánh cấp Cửu Tinh mà cung kính, hắn là đến giao dịch.

Bị Sở Mộ đánh gãy, Lâm lão có chút tức giận, chợt ngượng ngùng cười cười, vươn ba ngón tay:

– 3000 viên Bạch Ngân chi tâm.

– Ta nên đi cửa hàng khác nhìn xem a.

Sở Mộ vung tay lên, trực tiếp thu Phi Toa lại, quay người muốn ly khai.

– Đợi một chút, các hạ, giá tiền này có thể thương lượng.

Lâm lão vội vàng ngăn Sở Mộ lại:

– Các hạ suy nghĩ giá tiền là bao nhiêu?

Nếu như có thể mua xuống chiếc Phi Toa này, lại cải biến màu sắc tiêu chí thoáng một phát bán đi, có thể kiếm lợi nhuận cực lớn, tài phú như vậy, ngay cả Thánh cấp Cửu Tinh như hắn cũng động tâm, mà cơ hội như vậy, hắn ở chỗ này kinh doanh mấy chục năm, cũng mới gặp được lần này, bỏ lỡ chỉ sợ sẽ không còn rồi.

Bởi vì như thế, Lâm lão mới biểu hiện thất thố như vậy.

– Ngươi là chủ tiệm, hẳn là do ngươi ra giá.

Sở Mộ phản kích, trên thực tế, hắn không quá rõ ràng giá thị trường của Phi Toa, những thứ này, bọn người Long Vân Không cũng không rõ ràng lắm.

Chỉ có điều Sở Mộ hiểu rõ, trong mua bán, người mua sẽ tận lực đè thấp giá cả là chuyện rất bình thường, huống chi đây là chợ đêm.

Lâm lão trầm mặc.

– Chỗ ngươi có bán Phi Toa hay không?

Sở Mộ hỏi.

– Ngươi muốn mua?

Lâm lão kinh ngạc nhìn Sở Mộ hỏi.

– Ngươi chỉ cần trả lời.

Ngữ khí của Sở Mộ lãnh đạm, thái độ này càng để cho Lâm lão cảm thấy, đây là một tồn tại không kém hơn mình, thậm chí so với mình còn cường đại hơn.

– Ta không có, bất quá có một lão hữu bán ra mấy chiếc Phi Toa.

Lâm lão hồi đáp.

– Giá cả?

Sở Mộ lần nữa hỏi thăm.

Lâm lão im lặng.

– Cũng được, ta đi hỏi một chút.

Sở Mộ nói.

– Đợi một chút.

Lâm lão vội vàng gọi Sở Mộ, hắn rất bất đắc dĩ, cảm khái kiếm tiền không dễ dàng a, nhất là gặp được loại khách nhân khó chơi này, mình lại không muốn bỏ qua giao dịch:

– Phi Toa bình thường bốn ngàn Bạch Ngân chi tâm, Phi Toa tinh phẩm, sáu ngàn Bạch Ngân chi tâm.

– Đã như vậy, chiếc Phi Toa này liền bán ngươi sáu ngàn Bạch Ngân chi tâm a.

Sở Mộ nói.

Sắc mặt của Lâm lão lập tức đại biến.Chàng thanh niên Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc sinh ra trong gia đình mang dòng máu truyền thừa của Thanh Long tộc trong Tứ đại thần thú gia tộc. Với thiên phú tu luyện kinh người vươn lên, tới đỉnh cao tại Ngọc Lan đại lục sau đó phi thăng đến Chí cao vị diện tranh đấu với các vị chúa tể… Thỉnh chư vị nghé thăm

– Các hạ nói đùa, giá thị trường một chiếc Phi Toa tinh phẩm, không sai biệt lắm là 5000 Bạch Ngân chi tâm, nhưng nơi này là chợ đêm, không thể dùng giá thị trường luận.

Nói nhiều như vậy, Lâm lão dứt khoát buông ra nói:

– Như vậy, bốn ngàn, ta ra bốn ngàn thu mua.

– Bốn ngàn năm.

Sở Mộ nói.

– Bốn ngàn một.

Lâm lão lần nữa ra giá.

– Bốn ngàn năm, ngươi còn có thể lợi nhuận 500.

Ngữ khí của Sở Mộ cực kỳ kiên quyết, bằng không thì cùng lắm thì đi nhiều mấy cửa tiệm nhìn xem, đơn giản là dùng nhiều một ít thời gian mà thôi.

– Bốn ngàn năm… Bốn ngàn năm…

Lâm lão đổi tới đổi lui, cảm giác mình sắp muốn điên rồi, thoáng cái mất 500 a, đây không phải là Hắc Thiết chi tâm, không phải Thanh Đồng chi tâm, mà là Bạch Ngân chi tâm a.

500 viên Bạch Ngân chi tâm, đủ để cho rất nhiều Thánh cấp Cửu Tinh bán mạng rồi.

Chỉ là, không đáp ứng, mình một viên Bạch Ngân chi tâm cũng không có.

Tại đây, là chợ đêm của Hắc Điện, chỉ có thể giao dịch, một khi động thủ liền trái với quy củ của chủ nhân chợ đêm, đến lúc đó, kết cục sẽ rất thê thảm.

Chương 2824: Khách hàng lớn (4)

– Tốt, bốn ngàn năm.

Lâm lão nghiến răng nghiến lợi nói, hai mắt đỏ hồng, bộ dáng kia giống như con thỏ bị người ép sát tường, tùy thời đều muốn cắn người vậy.

Nhìn bộ dáng của Lâm lão, Sở Mộ ngược lại cảm thấy có chút buồn cười, bất quá hắn không sợ.

Đã thỏa đàm rồi, còn lại là hoàn thành giao dịch.

Lúc này, trên mặt Lâm lão lại lộ ra thần sắc khó xử.

– Các hạ, cái kia… cái kia…

Ngữ khí của Lâm lão đứt quãng.

– Ngươi sẽ không phải là không đủ Bạch Ngân chi tâm trả tiền chứ.

Sở Mộ nói.

– Các hạ không chỉ thực lực cao thâm mạt trắc, trí tuệ càng là thường nhân khó so.

Lâm lão lấy lòng nói.

– Cái giao dịch này, sẽ không có biện pháp hoàn thành chứ.

Sở Mộ không nhúc nhích chút nào, có chút tiếc nuối nói.

– Không, có thể làm, còn có thể làm.

Lâm lão sợ Sở Mộ đổi ý, vội vàng nói:

– Các hạ không phải còn ý định mua một chiếc Phi Toa sao, lão gia hỏa kia cùng ta nhận thức mấy trăm năm, đến lúc đó có thể lấy Phi Toa của hắn trừ nợ.

– Ta muốn mua một chiếc Phi Toa bình thường, ngươi giúp ta nói giá đi.

Sở Mộ nói, đây là điều kiện.

Nguyên bản hắn ý định mua một chiếc Phi Toa tinh phẩm, đáng tiếc, giá cả trong chợ đêm cao tới sáu ngàn viên Bạch Ngân chi tâm, coi như có thể mặc cả, nhiều lắm là giảm đến 5500 viên, dùng hắn bán đi chiếc Phi Toa của Hắc Ma phủ này đạt được 4500 viên Bạch Ngân chi tâm, tăng thêm mình vốn có, còn chưa đủ.

Coi như đủ, Sở Mộ cũng chỉ có thể buông tha, bởi vì Bạch Ngân chi tâm hắn còn có những tác dụng khác.

Lui mà cầu tiến, chỉ có thể mua sắm một chiếc Phi Toa bình thường.

Nếu như không mua, tài phú tích lũy của hắn sẽ hết sức kinh người.

– Tốt.

Lâm lão rất vui sướng đáp ứng, hết cách rồi, ai kêu hắn thoáng cái cầm không ra 4500 viên Bạch Ngân chi tâm chứ.

– Các hạ, ta đoán chừng, giá cả tối đa chỉ có thể đến 3500 viên.

Lâm lão nghĩ nghĩ, lại bổ sung nói.

– 3500 viên.

Kia là tiêu chuẩn trong lòng Sở Mộ, đương nhiên nếu như có thể thấp hơn thì càng tốt:

– Lấy 3500 viên làm cơ sở. Có thể càng ít càng tốt, bộ phận giảm đi, một nửa thuộc về ngươi.

Nói cách khác, nếu như giá sau cùng nhất là 3500 viên, Lâm lão còn cần trả cho Sở Mộ một ngàn Bạch Ngân chi tâm, nhưng nếu giá cả có thể thấp đến 3400 viên, 100 viên trong kia thì có 50 viên thuộc về Lâm lão.

– Ta sẽ hết sức.

Lâm Lão vui vẻ, chợt cười khổ nói, bởi vì hắn biết rõ tính nết của lão hữu kia. Giá cả có thể nói đến 3500 viên, đoán chừng là cực hạn.

Phi Toa của Hắc Ma phủ, y nguyên ở trong không gian giới chỉ của Sở Mộ, bởi vì Lâm lão còn không có thanh toán Bạch Ngân chi tâm.

Sau khi rời viện, lại đến trong cửa hàng.

Ba người Tống Linh vẫn còn, xem ra là tính toán đợi Sở Mộ đi ra, lại hung hăng đả kích Dương Liễu rồi.

Lúc vừa muốn mở miệng nói chuyện, Tống Linh lại phát hiện trên mặt Lâm lão rất vui vẻ.

Nàng nhận thức Lâm lão cũng hai mươi mấy năm, rất ít thấy trên mặt của hắn mang theo vui vẻ, loại vui vẻ này rõ ràng là phát ra từ nội tâm, chẳng lẽ người Dương Liễu mang đến, đồ vật hắn giao dịch để cho Lâm lão hết sức hài lòng?

Dương Liễu cũng phát hiện điểm ấy, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Sở Mộ, nhưng Sở Mộ không có bất kỳ đáp lại.

– Dương chấp sự, ngươi cuối cùng mang đúng người rồi.

Ngữ khí của Lâm lão thập phần sung sướng, cười ha ha nói, đi ra phía ngoài, còn quay đầu lại mời Sở Mộ:

– Các hạ, mời đi theo ta.

Cái thái độ kia, giọng nói kia, càng để mọi người vô cùng khiếp sợ.

– Ngươi đến cùng làm cái gì?

Tống Linh nghẹn ngào hỏi, chỉ là Sở Mộ phảng phất như không có nghe thấy, không để ý chút nào, theo Lâm lão rời quán, đi ra phía ngoài.

Dương Liễu vội vàng đuổi theo.

– Ta cũng mau mau đến xem, nhị vị thì sao?

Tống Linh có chút không cam lòng nói.

– Vậy thì cùng đi xem.

Cửa hàng bán Phi Toa cách cửa hàng Xích Tuyết của Lâm lão cũng không xa, cách vài trăm mét mà thôi, rất nhanh thì đến.

– Lão quỷ, có khách tới cửa.

Lâm lão vẫn chưa đi vào điếm liền lên tiếng quát.

– Cái sinh ý gì?

Một thanh âm già nua truyền ra, đi ra một lão giả thoạt nhìn cũng rất già, thân thể còng xuống, khí tức như người bình thường.

Nhưng mà, ai cho rằng hắn là người bình thường, người đó chính là kẻ đần.

Vừa nói chuyện, ánh mắt của lão giả lưng gù này không đếm xỉa tới đảo qua bọn người Sở Mộ, cảm giác nháy mắt để cho Sở Mộ biết rõ, thực lực của lão giả lưng còng này chỉ sợ còn trên Lâm lão kia.

– Đến đến, ta nói rõ chi tiết với ngươi.

Lâm lão lôi kéo lão giả lưng còng đi vào trong cửa hàng, đồng thời quay đầu chào hỏi với Sở Mộ:

– Các hạ, trước chờ một lát.

Sở Mộ gật gật đầu.

Mọi người liền ở bên ngoài chờ đợi.

– Ngươi cùng Lâm lão giao dịch cái gì?

Dương Liễu cuối cùng vẫn kiềm nén không được hiếu kỳ trong lòng, hỏi thăm Sở Mộ.

– Không có gì.

Sở Mộ nói, không nói trước thái độ của Dương Liễu như thế nào, coi như thái độ của nàng rất tốt, Sở Mộ cũng không có khả năng nói cho nàng biết mình giao dịch Phi Toa của Hắc Ma phủ, liên lụy quá lớn.

Ở bên Sở Mộ đụng phải cái đinh, lông mi của Dương Liễu dựng lên, có chút tức giận, chợt như nghĩ tới điều gì, thần sắc lại khôi phục như thường, không mở miệng nữa.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Một phút đồng hồ, cho mọi người cảm giác lại như một năm vậy.

– Các hạ, mời tiến đến a.

Lâm lão ngoi đầu ra, nói với Sở Mộ.

Sở Mộ tùy theo đi vào cửa hàng.

– Ta nơi này có ba chiếc Phi Toa bình thường, ngươi lựa chọn một chiếc đi.

Hai mắt đục ngầu của lão giả lưng còng nhìn chăm chú lên Sở Mộ mấy hơi, phảng phất muốn nhìn thấu hắn, vung tay lên, ba chiếc Phi Toa lập tức xuất hiện trước mặt.

Ba chiếc Phi Toa này màu sắc đều bất đồng, một chiếc màu băng lam, một chiếc màu hỏa hồng, một chiếc màu vàng sáng.

Ngoại hình ba chiếc Phi Toa, to lớn gần như, đều là hình thoi, bởi vậy mới gọi là Phi Toa, chỉ có điều ở trên chi tiết lại bất đồng.

Phía trước Phi Toa màu băng lam có hình bén nhọn lồi ra, ước chừng như cánh tay, dài nửa mét, càng cuối càng mảnh càng bén nhọn, giống như cái sừng thẳng tắp.

Phi Toa màu hỏa hồng thoạt nhìn tương đối bình thường, Phi Toa màu vàng thì rộng và dẹp, cái đuôi có chút giống đuôi cá.

– Có gì khác nhau?

Sở Mộ hỏi.

Lão giả lưng còng lại không có ý giải thích, Lâm lão liền nói đơn giản một phen, để cho Sở Mộ biết rõ chỗ bất đồng của ba chiếc Phi Toa.

– Giá cả?

Sở Mộ lại hỏi.

Chương 2825: Khách hàng lớn (5)

– 3500 viên.

Vẻ mặt của Lâm lão buồn khổ, xem ra giá cả là không cách nào giảm bớt nữa, hắn không cách nào lấy được chỗ tốt càng lớn hơn.

– Ta muốn Phi Toa màu vàng, ngươi lại cho ta một ngàn Bạch Ngân chi tâm.

Sở Mộ nói.

Chợt, Sở Mộ lấy ra Phi Toa của Hắc Ma phủ, con mắt của lão giả lưng còng lập tức tỏa sáng.

Giao dịch hoàn thành.

Sở Mộ thở dài một hơi, hiện tại mình có thể lần nữa tiến về Hắc Thần Cự Kiếm rồi, bởi vì Bạch Ngân chi tâm đã đủ.

– Ha ha, các hạ, hoan nghênh lần sau trở lại.

Lâm lão tiễn Sở Mộ, cười ha ha nói, mặc dù nói giá cả không cách nào giảm xuống, nhưng lần này, hắn tối thiểu có thể kiếm được gần 500 viên Bạch Ngân chi tâm, lợi nhuận thật lớn, tự nhiên là thập phần vui vẻ.

Thái độ của Lâm lão để cho mọi người càng khó hiểu, nghi hoặc thêm nữa.

– Lâm lão, các ngươi đến cùng giao dịch bao nhiêu?

Tống Linh nhịn không được hỏi.

– So với ngươi mang đến, nhiều ra gấp 10 lần trở lên.

Lâm lão hồi đáp.

– Gấp 10 lần trở lên!

Tống Linh cùng Dương Liễu đều chấn kinh rồi.

Lượng giao dịch của bọn họ là 50 viên Bạch Ngân chi tâm, gấp 10 lần, cái kia chính là 500 viên Bạch Ngân chi tâm, gấp 10 lần trở lên, là vượt qua 500 viên Bạch Ngân chi tâm.

Nội tâm Dương Liễu khiếp sợ còn hơn Tống Linh rất nhiều, bởi vì Tống Linh không rõ ràng tu vi của Sở Mộ, Dương Liễu lại biết, đây là một Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ, lượng giao dịch lại vượt qua 500 viên Bạch Ngân chi tâm, cái này thậm chí là rất nhiều Thánh cấp Cửu Tinh cũng không cách nào đạt tới a.

– Lâm lão, cáo từ.

Sắc mặt của Tống Linh hết sức khó coi, nhưng vẫn nói với Lâm lão một tiếng, mang theo hai người kia ly khai, sợ lưu lại chịu nhục.

Lúc này Dương Liễu cũng không có tâm tư mở miệng đả kích Tống Linh, bởi vì nàng ngoài khiếp sợ, càng có vài phần hối hận, thầm nghĩ mình không nên đối đãi người này lãnh đạm như thế, thậm chí ngay cả tên họ của đối phương cũng chưa từng hỏi thăm qua.

Tâm tư của Dương Liễu hết sức phức tạp, thần sắc càng phức tạp hơn.

– Dương chấp sự, ngươi còn có chuyện gì khác sao?

Sở Mộ hỏi.

– A… Cái gì?

Dương Liễu mờ mịt hỏi.

– Nếu như không có chuyện gì khác, ta muốn phản hồi Đồ Huyết Thành.

Sở Mộ nói.

– A, hảo hảo, ta liền đi an bài.

Dương Liễu vội vàng trả lời, cái thái độ này, cùng lúc trước hoàn toàn là kém rất lớn.

Đi ra Hắc Điện, cưỡi Giác Mã xa, nhanh chóng ly khai Hắc Điện.

Trên đường đi, Dương Liễu nhiều lần há miệng, muốn nói lại thôi, Sở Mộ biết đối phương muốn nói chuyện, nhưng không để ý đến, bởi vì hắn cảm thấy không có tất yếu.

– Bất quá là một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, đoán chừng là người khác để cho hắn đến thủ tiêu tang vật.

Ý niệm trong đầu chuyển động, cuối cùng toát ra ý nghĩ này, cả người Dương Liễu cũng trầm tĩnh lại, không hề có ý định mở miệng nữa.

Một đường đi về phía trước, không nói qua bất luận một câu nào, thẳng đến chỗ mục đích, Dương Liễu dẫn đầu ngự không bay lên, chỉ thấy mặt đất phái trên nứt ra, lộ ra một cánh cửa.

Dương Liễu trước xuyên qua lối ra, đón lấy, tựu là Sở Mộ.

Rốt cục, lại lần nữa về tới trên mặt đất, Dương Liễu lấy ra Phi Toa, hai người cưỡi đi vào, khởi động, phi tốc hướng Đồ Huyết Thành phương hướng bay đi.

Vài ngày sau, đi vào Đồ Huyết Thành bên ngoài, rơi xuống Phi Toa, Giác Mã xa đã đến như thế hậu, nhìn ra được, chợ đêm tin tức, thập phần linh thông.

Bất quá lúc này đây, Sở Mộ lại không có sẽ cùng Dương Liễu cưỡi Giác Mã xa, bởi vì hắn mục đích của chuyến này, đã đã xong, không cần phải lại ở chung xuống dưới.

Dương Liễu cũng vui vẻ được như thế.

Chỉ chớp mắt, hành trình chợ đêm cùng Dương Liễu đã bị Sở Mộ không hề để tâm.

– Ta phải đi Bạch Ngân Thành bán Linh Dược, hay đi Hắc Thần Cự Kiếm?

Sở Mộ đi vào Đồ Huyết Thành, suy nghĩ.

– Đã qua hơn mười ngày, có lẽ đám người Long Vân Không đã có tin tức, ta trước trả Hắc Thị Lệnh lại cho Từ Thanh Nhã, lại nhìn tình huống cụ thể.

Sở Mộ làm ra quyết định, bước chân nhanh hơn.

Nhân khẩu ở trong Đồ Huyết Thành rất đông, Sở Mộ đi vào cửa thành, theo dòng người đi về phía trước.

– Công tử, ngươi trở lại rồi.

Thanh âm vang lên, Lâm Bích Nhược từ một bên bước đến, cung kính đứng ở bên người Sở Mộ.

Sở Mộ không khỏi im lặng, nguyên bản hắn định không hề để ý tới thị nữ Lâm Bích Nhược này nữa, cho nên trở lại Đồ Huyết Thành liền không có tính toán tới nàng, không nghĩ tới, nàng vậy mà tự mình tìm tới.

– Sao ngươi biết ta trở về.

Sở Mộ hỏi.

– Là Lưu Vân Kiếm Quân nói cho ta biết.

Lâm Bích Nhược cung kính trả lời.

Nguyên lai Lâm Bích Nhược thường xuyên đi trang viên của Long Vân Không, muốn nhìn một chút Sở Mộ phải chăng trở lại chưa, đoạn thời gian trước gặp Long Vân Không liền hỏi thăm, Long Vân Không biết Lâm Bích Nhược là thị nữ của Sở Mộ, nên không có giấu diếm, về sau Lâm Bích Nhược thường xuyên ra bên ngoài đi đi lại lại, nhìn xem có thể gặp Sở Mộ hay không.

Liên tục nhiều lần, rốt cục để nàng đụng phải.

Biết được chuyện đã trải qua, Sở Mộ càng im lặng.

Lâm Bích Nhược này, cái thị nữ này thật đúng là…

Hắn cũng không biết phải hình dung như thế nào mới tốt.

Được rồi, có lẽ ở Lưu Phóng Chi Địa, có một thị nữ ngốc núc ních như vậy làm bạn, cũng không phải một chuyện xấu.

– Công tử, Lưu Vân Kiếm Quân bảo ta chuyển cáo ngươi, hắn phải đi ra ngoài có chuyện, qua một đoạn thời gian ngắn mới có thể trở lại, đến lúc đó, hắn sẽ đến tìm công tử.

Lâm Bích Nhược nói.

Sở Mộ gật gật đầu.

– Ta muốn đi Bạch Ngân Thành một chuyến, ngươi là ở tại chỗ này, hay là…

Sở Mộ lời còn chưa nói hết, Lâm Bích Nhược liền trực tiếp trả lời:

– Công tử đi nơi nào, ta liền đi nơi đó.

– Tốt.

Lần này Sở Mộ không có cự tuyệt:

– Bất quá ngươi về Lâm gia trước, ta còn phải đi làm một việc, xong xuôi lại đi Lâm gia tìm ngươi.

– Vâng, công tử.

Lâm Bích Nhược cực kỳ nhu thuận đáp ứng.Nguồn truyện audio

Sự tình Sở Mộ muốn xử lý, là trả Hắc Thị Lệnh lại cho Từ Thanh Nhã. Bởi vậy hắn đi đến Đồ Huyết Phủ.

Đồ Huyết Phủ không phải dễ dàng có thể tiến vào như vậy, cho nên Sở Mộ bị ngăn cản.

– Hai vị, ta có việc tìm Từ Thanh Nhã, mời thông báo một tiếng.

Sở Mộ nói với hộ vệ trấn thủ ở cửa ra vào của Đồ Huyết Phủ.

– Đây không phải địa phương ngươi nên đến.

Một hộ vệ trong đó lạnh lùng hỏi.

– Lập tức rời đi. Nếu không, coi như là xâm lấn.

Một hộ vệ khác cũng lạnh lùng nói, còn mang theo một tia sát khí.

Chương 2826: Trêu chọc Sở Mộ

Hai hộ vệ này đều là Thánh cấp Lục Tinh, sát khí trên người để cho Sở Mộ biết rõ, hai người này đều là thế hệ thân kinh bách chiến, kinh nghiệm sinh tử chém giết vô cùng phong phú.

Nhưng thì tính sao?

Nếu như Sở Mộ ra tay, thậm chí không cần xuất kiếm, có thể trực tiếp miểu sát hai người bọn họ.

Chỉ là, hắn không làm như vậy, cũng không thể làm như vậy, bởi vì sẽ trêu chọc đến Đồ Huyết Phủ, quái vật khổng lồ như vậy, không phải Sở Mộ bây giờ có thể đối kháng.

Không thể vào, Sở Mộ cũng không có nói gì nữa, chỉ có thể chờ đợi cơ hội, lại trả Hắc Thị Lệnh lại cho Từ Thanh Nhã, quay người rời đi.

– Hừ, chỉ là một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, còn muốn gặp Từ tiểu thư.

– Không cần để ý, loại người này còn nhiều mà.

Hai hộ vệ từng câu từng chữ không che lấp chút nào, truyền vào trong tai Sở Mộ, nhưng Sở Mộ không có phản ứng chút nào.

Đón lấy, Sở Mộ tiến về Lâm gia, tìm Lâm Bích Nhược, cả hai ra khỏi thành.

Ở địa phương không có người khác chứng kiến, Sở Mộ lấy ra Phi Toa màu vàng sáng, mở cửa bước vào.

– Phi Toa!

Nội tâm Lâm Bích Nhược vô cùng kinh ngạc.

Tuy tu vi của công tử nhà mình chỉ là Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ, còn không bằng mình. Nhưng lại cùng Lưu Vân Kiếm Quân Long Vân Không giao hảo, đã biết rõ hắn không bình thường, có chỗ hơn người, nhưng mà, nàng như thế nào cũng không ngờ, công tử nhà mình lại có được một chiếc Phi Toa.

Năm đó thời kì Lâm gia cường thịnh, cũng có được hai chiếc Phi Toa, bất quá hiện tại, đã sớm bán đi rồi.

– Ngươi có thể điều khiển Phi Toa không?

Sở Mộ hỏi.

– Công tử, ta biết.

Lâm Bích Nhược hồi đáp, Phi Toa không phải bất luận kẻ nào cũng có thể điều khiển, người vừa tiếp xúc cần phải đi qua một thời gian ngắn huấn luyện mới có thể điều khiển thuần thục.

Lâm gia đã từng có được Phi Toa, Lâm Bích Nhược cũng từng học tập qua, tự nhiên biết điều khiển.

Trong Phi Toa, không tính người điều khiển, còn có được bốn chỗ ngồi, tổng cộng có thể dung nạp năm người.

Lâm Bích Nhược ngồi ở vị trí lái, phụ trách điều khiển Phi Toa, còn Sở Mộ thì ngồi ở phía sau.

Phi Toa khởi động, nhanh chóng ly khai Đồ Huyết Thành, hướng về Bạch Ngân Thành.

Trong mỗi một chiếc Phi Toa đều có bản đồ địa hình, ký hiệu phương vị của năm Đại Thành, các nơi trú quân, vị trí Hắc Thần Cự Kiếm, nói ngắn lại, những địa hình đã bị thăm dò qua, cơ bản đều được đánh dấu.

Phi Toa bình thường, tốc độ phi hành ước chừng tương đương Thánh cấp Thất Tinh cấp cao, Phi Toa tinh phẩm có thể đạt tới Thánh cấp Bát Tinh, đương nhiên, nếu như không so đo năng lượng hao tổn, tốc độ của Phi Toa bình thường vẫn có khả năng tiếp cận Thánh cấp Bát Tinh.

Sở Mộ không cần Lâm Bích Nhược phát huy tốc độ cực hạn của Phi Toa, chỉ cần tốc độ bình thường là được.

Từ Đồ Huyết Thành tiến về Bạch Ngân Thành, dùng tốc độ của Phi Toa bình thường, cần gần hai tháng thời gian, cái này ý nghĩa, hai người Sở Mộ phải ở trên Phi Toa vượt qua thời gian gần hai tháng.

Bất quá không sao, gần hai tháng thời gian, Sở Mộ cũng sẽ không có chút lãng phí nào, bởi vì hắn có thể lợi dụng đoạn thời gian này toàn tâm toàn ý tìm hiểu kỹ xảo khí lực hợp nhất.

Theo hắn không ngừng tìm hiểu, không ngừng tích lũy, kỹ xảo khí lực hợp nhất cũng càng thêm xâm nhập.

Lâm Bích Nhược chuyên tâm điều khiển Phi Toa, Phi Toa có năng lực cảm ứng khí tức, nếu có khí tức cường đại xuất hiện ở trong phạm vi nhất định, thì sẽ bị cảm giác đến.

Phi Toa đi theo lộ tuyến, là lộ tuyến đã sớm được mở mang ra, cũng là lộ tuyến tương đối an toàn, bình thường sẽ không tao ngộ tập kích gì, còn nữa, người có thể lái Phi Toa, thường thường bất phàm, dưới tình huống bình thường là sẽ không có người trêu chọc đến.

Gần hai tháng thời gian, rốt cục đến Bạch Ngân Thành, trong lúc này không có phát sinh bất luận ngoài ý muốn gì.

Xuống Phi Toa, Sở Mộ mang theo Lâm Bích Nhược, nhanh chóng tiến vào Bạch Ngân Thành.

Mục đích của Sở Mộ, là muốn bán Linh Dược, nhà bán trong suy nghĩ, là Bạch Ngân Thành chủ phủ, bởi vậy, hắn không có bất kỳ trì hoãn, trực tiếp mang theo Lâm Bích Nhược thẳng đến Bạch Ngân Thành chủ phủ.

Bạch Ngân Thành chủ phủ có mở một địa điểm chuyên môn thu mua Linh Dược, cách phủ thành chủ không xa.

– Ta muốn bán Linh Dược.

Sở Mộ nói.

– Hắc Thiết căn đúng không, lấy ra đi.

Phụ trách tiếp đãi chính là một Thánh cấp cấp trung, hắn nhìn Sở Mộ, lười biếng nói.

Ở hắn xem ra, chỉ là một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, có thể lấy ra cũng chỉ có Hắc Thiết căn, về phần Thanh Đồng căn, nghĩ cũng đừng nghĩ.

Thậm chí Hắc Thiết căn, một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai có thể lấy ra cũng không nhiều, chống đỡ chết là hơn mười gốc.

Người như vậy, hắn tiếp đãi qua rất nhiều, hoàn toàn không để trong lòng.

Chợt, Sở Mộ vung tay lên, cây cây Hắc Thiết căn xuất hiện ở trước mặt người này.

– Cái này…

Thần Hồn Chi Lực khẽ quét qua, nhân viên cửa hàng lập tức cả kinh, Hắc Thiết căn trước mắt thậm chí có 500 gốc.

500 gốc Hắc Thiết căn không coi vào đâu, nhưng mà một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai lấy ra 500 gốc Hắc Thiết căn, sẽ khiến người kinh ngạc.

– Là người khác nhờ ngươi bán a, bốn ngàn viên Hắc Thiết chi tâm.

Nhân viên cửa hàng này ngoài kinh ngạc, thần sắc cũng nhanh chóng khôi phục bình thường, nói thẳng, hơn nữa quét qua, thu lại toàn bộ 500 gốc Hắc Thiết căn kia, lấy ra bốn ngàn viên Hắc Thiết chi tâm.

– Bạch Ngân phủ thu mua Hắc Thiết căn, không phải một cây mười viên Hắc Thiết chi tâm ư, hẳn là 5000 viên Hắc Thiết chi tâm a.

Lâm Bích Nhược nói.

– Bốn ngàn viên Hắc Thiết chi tâm, muốn hay không, không muốn ta liền thu lại.

Nhân viên cửa hàng này khinh thường nói.

Một Thánh cấp Tứ Tinh, một Thánh cấp Ngũ Tinh, hoàn toàn không cần để vào mắt, bởi vì chỗ dựa sau lưng của hắn, là Bạch Ngân Thành chủ phủ a.

Sở Mộ cuối cùng đã minh bạch, nguyên lai người này có ý định từ đó lợi nhuận một số a.

Nguyên bản 500 gốc Hắc Thiết căn, có thể bán 5000 Hắc Thiết chi tâm, hắn chỉ cho bốn ngàn, một ngàn là chính bản thân hắn lợi nhuận, dùng loại phương pháp này, hắn có thể không ngừng tích lũy tài phú.

– Lấy 500 gốc Hắc Thiết căn kia ra, ta không bán nữa.

Sở Mộ nhàn nhạt nói.

Mặc dù nói dựa theo giá thị trường bình thường, một cây Hắc Thiết căn là bảy viên hoặc tám viên Hắc Thiết chi tâm, duy chỉ có giá thu mua của Bạch Ngân Thành chủ phủ cao nhất, đạt tới mười viên.

Mà bây giờ, đối phương cho mình là một cây tám viên, xem như giá thị trường bình thường, rất không tồi, nhưng mà thái độ của đối phương lại cực kỳ có vấn đề, cái này để cho Sở Mộ cảm thấy khó chịu, bởi vậy hắn không bán nữa.

Chương 2827: Trấn áp (1)

– Xem ra, ngươi ngay cả bốn ngàn viên Hắc Thiết chi tâm này cũng không muốn, đã như vầy, ta liền thu a.

Nhân viên cửa hàng này cười cười, vung tay lên, trực tiếp thu lại toàn bộ bốn ngàn viên Hắc Thiết chi tâm.

Như thế, hắn chẳng khác nào không duyên cớ kiếm được 5000 viên Hắc Thiết chi tâm, trung gian kiếm lời riêng a.

Thoạt nhìn, người này làm loại chuyện kia, cũng không phải là lần đầu tiên, hiện tại còn tiêu diêu tự tại, đã nói lên một điểm, hắn có chỗ dựa, cho nên mới không có gặp chuyện không may.

Chỉ là, lấy những người trước kia, có thể sẽ rất kiêng kị, chỉ có thể âm thầm chịu thiệt, nhưng lúc này, người hắn trêu chọc đến lại là Sở Mộ a.

Bạch Ngân Thành chủ phủ, không thể nghi ngờ là một quái vật khổng lồ, một tồn tại cực kỳ cường hoành, Sở Mộ không muốn đi trêu chọc, nhưng cũng không có nghĩa là Sở Mộ sẽ nén giận.

500 gốc Hắc Thiết căn, 5000 viên Hắc Thiết chi tâm, hắn không để vào mắt, nhưng đối phương rõ ràng xem thường hắn, muốn khi nhục hắn, sao có thể ăn buồn bực nhẫn nhục chứ.

Loại người này, không trêu chọc hắn, tùy tiện nói hai câu, không có việc gì, sẽ không để ở trong lòng, một khi trêu chọc hắn, làm tức giận hắn, hậu quả sẽ rất không xong.

– Lấy 500 gốc Hắc Thiết căn ra, ta không truy cứu nữa.

Sở Mộ nhìn đối phương, ngữ khí càng bình thản.

– Hắc Thiết căn gì, ngươi là nói chuyện với ta sao?

Trên mặt nhân viên cửa hàng này lộ ra thần sắc mờ mịt, rõ ràng là giả ngu, nếu như Sở Mộ không phải người trong cuộc, nói không chừng thật sẽ tin tưởng người này.

– Rõ ràng chính là ngươi tham ô 500 gốc Hắc Thiết căn của công tử nhà ta, lại vẫn giả ngu.

Lâm Bích Nhược tức giận rồi.

– Là ai ở chỗ này lớn tiếng ồn ào.

Một tiếng quát lạnh truyền đến, từ bên trong đi ra một trung niên nhân, mặt mũi tràn đầy lạnh túc, ánh mắt lạnh như băng, đảo qua Sở Mộ cùng Lâm Bích Nhược.

– Chưởng quầy, ngài đã tới, hai người kia chạy đến nơi đây nháo sự.

Nhân viên cửa hàng này ác nhân cáo trạng trước.

– Nói hưu nói vượn, rõ ràng là ngươi tham ô 500 gốc Hắc Thiết căn của công tử nhà ta, lại đổi trắng thay đen bàn lộng thị phi.

Lâm Bích Nhược nhíu mày, thanh âm sắc bén như kiếm phong.

– Chưởng quầy, ta làm sao có thể làm loại chuyện này.

Nhân viên cửa hàng kia mặt mũi tràn đầy vô tội.

Chưởng quầy trung niên nhân nhìn hắn một cái thật sâu, chợt nhìn về phía bọn người Sở Mộ, mở miệng nói:

– Hai vị, nơi này là địa phương Bạch Ngân phủ chuyên môn thu mua Linh Dược, nếu không có chuyện gì, hai vị vẫn là mau chóng thối lui đi.

Đây là một loại cảnh cáo.

Người chưởng quỹ này, biết rõ chi tiết của nhân viên cửa hàng kia, bởi vậy hắn không chút nghi ngờ Lâm Bích Nhược nói, chỉ là thì tính sao.

Nơi này là địa phương Bạch Ngân phủ xây dựng, chuyên môn thu mua Linh Dược, một khi truyền ra tin tức có người tham ô Linh Dược, sẽ tạo thành một ít ảnh hưởng không tất yếu, bôi đen hình tượng của Bạch Ngân phủ, hư hao danh dự của Bạch Ngân phủ, có lẽ đối với Bạch Ngân phủ mà nói, cái này không coi vào đâu, nhưng bọn hắn với tư cách thành viên bên ngoài của Bạch Ngân phủ, khẳng định không thể làm ra sự tình tổn hại hình tượng của Bạch Ngân phủ.

Điểm thứ hai, nhân viên cửa hàng này cũng không phải nhân viên cửa hàng bình thường, tuy thiên phú tu luyện của hắn không ra sao, cũng nhất định không có thành tựu gì, thậm chí có thể đột phá trở thành Thánh cấp Thất Tinh hay không vẫn là một chuyện khó nói, chính bởi vì như thế, mới có thể bị phái đến nơi đây làm nhân viên cửa hàng, nhưng mà, hắn có một chỗ dựa, cái chỗ dựa này, lại để cho hắn thân là chưởng quầy cũng rất kiêng kị.

Tổng hợp hai điểm này, chưởng quầy tự nhiên là đứng ở bên nhân viên cửa hàng.

– Xem ra, ngươi là ý định bao che hắn rồi.

Sở Mộ nói.

– Ta đi thẳng ngồi chính, tại sao nói bao che, khuyên ngươi vẫn là mau chóng rời đi, nếu không, hậu quả không phải ngươi có thể thừa nhận.

Chưởng quầy này nghiêm mặt nói, bộ dáng chính khí, trên thực tế, trong mắt hắn Sở Mộ là Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, đoán chừng là Thiếu chủ của tiểu gia tộc gì, đối lập với Bạch Ngân phủ, kém vô số lần, căn bản là không đáng để lo.

– Đáng tiếc a, thời gian tới đây quá ngắn.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Nếu thời gian dài một ít, có lẽ hắn có thể ở trong Lưu Phóng Chi Địa, có được thân phận cùng địa vị tương đương, đến lúc đó sẽ không có người luôn nhìn hắn tu vi không cao mà xem thường hắn, muốn khi dễ hắn rồi.

Hiện tại, chỉ có thể dùng thực lực của mình đến bảo vệ mình rồi.

Cùng lắm thì sự tình náo lớn, trực tiếp vận dụng át chủ bài, nhổ tận gốc Bạch Ngân phủ, diệt sát toàn bộ là tốt rồi.

Tư duy chuyển động, hai con ngươi của Sở Mộ trở nên ác liệt, Kiếm Ý khủng bố từ trong cơ thể tràn ngập ra, tập trung nhân viên cửa hàng cùng chưởng quầy.

Kiếm Ý, khí thế, ở trong tích tắc ngưng tụ thành giả huyễn kiếm, hư không trảm sát mà đi.

Cỗ khí thế này, thật sự là quá mạnh mẽ, sắc mặt chưởng quỹ kia lập tức đại biến, vội vàng tản mát ra khí thế của mình đến đối kháng, nhưng ở trong nháy mắt, khí thế của hắn đã bị khí thế của Sở Mộ trảm liệt, xé nát, oanh kích lên người của hắn, tâm thần run rẩy, lui về phía sau vài bước.

Chưởng quỹ này là Thánh cấp Thất Tinh, mà nhân viên cửa hàng là Thánh cấp Lục Tinh, Thánh cấp Thất Tinh còn không cách nào đối kháng khí thế của Sở Mộ, huống chi chỉ là một Thánh cấp Lục Tinh bình thường.

Đối mặt khí thế của Sở Mộ, hắn thậm chí không cách nào phóng xuất ra khí thế của mình đến đối kháng, trong nháy mắt đã bị bổ trúng, chỉ cảm thấy cả người như bị xé rách, tâm thần run rẩy, nguyên thần run rẩy, linh hồn sợ run, cái loại cảm giác này, tính cả linh hồn cũng bị xé nứt.

Tiếng kêu thảm thiết không thể ức chế từ trong miệng nhân viên cửa hàng truyền ra, vô cùng thê lương, ở trong cửa hàng quanh quẩn không ngớt.

Sở Mộ không có giết chết hắn, nhưng khí thế chi kiếm lại trực tiếp chấn thương đối phương, tâm thần, nguyên thần, linh hồn đều nhận lấy ảnh hưởng rõ ràng, tiếp cận sụp đổ, có thể nói, nhân viên cửa hàng này tương đương với nửa phế đi.

– Ngươi là ai… Ngươi rốt cuộc là ai…truyện Kiếm Hiệp

Chưởng quầy cuối cùng là Thánh cấp Thất Tinh, ở trình độ nhất định có thể chống cự khí thế của Sở Mộ, còn nữa, đối tượng Sở Mộ chủ yếu nhằm vào là nhân viên cửa hàng kia, hắn bất quá là bổ sung, bởi vậy bị ảnh hưởng không rõ ràng, chỉ là nội tâm của hắn lại cực kỳ khiếp sợ, thanh âm tràn đầy kinh hãi.

Đây là một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai sao?

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 12 giờ trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 2 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết