Đế Bá Audio Podcast
Tập 711 [Chương 3551 đến Chương 3555]
❮ sautiếp ❯Chương 3551: Thế Nào Là Tín Nghĩa
Thế nhưng theo đệ tử Cửu Bí đạo thống tới Cửu Liên Sơn ngộ đạo ngày càng nhiều thì vùng hoang vắng như Hồng Hoang Sơn cũng bắt đầu xuất hiện bóng người, bắt đầu có đệ tử Cửu Bí đạo thống tới đây ngộ đạo.
Đương nhiên không ai nguyện ý chọn Hồng Hoang Sơn cả, bởi vì sát khí xông thẳng về phía Hồng Hoang Sơn, vì vậy không có mấy người thật sự lựa chọn nơi này.
Mặc dù vậy, Cửu Liên Sơn cũng ngày càng náo nhiệt, bóng người bắt đầu tăng dần. Khi ngày càng nhiều đệ tử Cửu Bí đạo thống đi vào Cửu Liên Sơn thì cũng có không ít tin tức truyền vào Cửu Liên Sơn.
– Công chúa Binh Trì thế gia sắp đến rồi.
Không biết là ai lan truyền tin tức này vào Cửu Liên Sơn.
– Công chúa Binh Trì thế gia? Là công chúa nào?
Nghe tin tức này, có đệ tử Cửu Bí đạo thống tò mò.
– Binh Trì thế gia có mấy công chúa? Không phải chỉ có một công chúa thôi sao?
Có người ngạc nhiên.
– Tại sao chỉ có một công chúa?
Có đệ tử Cửu Bí đạo thống nói ngay:
– Không phải còn có một vị công chúa gả vào hoàng cung, gả cho tân hoàng hay sao?
– Đó không phải là công chúa của Binh Trì thế gia.
Người nọ lắc đầu nói rằng:
– Đó chỉ là con rối thế thân mà thôi. Binh Trì Ánh Kiếm là công chúa gặp rủi ro của Binh Trì thế gia, không quyền không thế. Nàng được phong làm công chúa là để làm vật hy sinh. Binh Trì thế gia chỉ có một công chúa, cũng chính là thiên kim của Binh Trì thế gia… Binh Trì Hàm Ngọc.
– Hàm Ngọc công chúa muốn tới Cửu Liên Sơn ha.
Nghe tin tức này, có đệ tử Cửu Bí đạo thống nói rằng:
– Như vậy chẳng phải Bát Trận Chân Đế cũng sẽ tới Cửu Liên Sơn hay sao.
– Có liên quan?
Đệ tử không hiểu tình huống của Cửu Bí đạo thống hỏi.
– Nghe nói Bát Trận Chân Đế đã là vị hôn phu của Hàm Ngọc công chúa.
Tên đệ tử Cửu Bí đạo thống tin tức linh thông nói.
– Vạn Trận Quốc muốn thông gia với Binh Trì thế gia à?
Có đệ tử Cửu Bí đạo thống không biết tin tức không khỏi giật mình.
– Đều là chuyện cũ, ai ai cũng biết.
Có lão tu sĩ nói rằng:
– Điều này cũng chẳng có gì lạ. Ngày đó Binh Trì thế gia bị năm quân đoàn lớn vây nhốt, Vạn Trận quốc là người đầu tiên cứu viện, nói rõ quan hệ của hai nhà vô cùng mật thiết. Sau khi tân hoàng mất ngôi thì thiên hạ cùng nhau tranh giành hoàng quyền, Vạn Trận quốc cùng Binh Trì thế gia cường cường liên thủ là chuyện hợp tình hợp lý, hai nhà thông gia là chuyện nằm trong dự tính.
– Thế nhưng… nghe nói ngày đó Hàm Ngọc công chúa đã gả cho tân hoàng rồi mà? Chẳng phải lão tổ Binh Trì thế gia đã ký kết hôn ước với tân hoàng rồi hay sao? Bây giờ gả cho Bát Trận Chân Đế, chuyện này… chuyện này có hơi đuối lý.
Có một vị tu sĩ trẻ tuổi dè dặt nói nhỏ.Nguồn truyện audio Podcast
Nghe vậy, không ít tu sĩ đang có mặt ở đây nhìn nhau, rồi nhìn xung quanh, thấy ở đây không có đệ tử Binh Trì thế gia cùng đệ tử Vạn Trận quốc, bọn họ yên tâm không ít.
– Thời đại đã khác.
Lão tu sĩ lắc đầu nói rằng:
– Năm đó ký kết hôn ước là thời đại gì, khi đó Thái Thanh Hoàng còn sống, độc tôn thiên hạ, quyền lớn nắm chặt trong tay, ai dám không nghe? Cho dù khi đó thái tử vô năng cách mấy thì cũng vô cùng cao quý, cũng có thể ngồi lên ngôi vị hoàng đế, nắm giữ quyền lớn, đứng ở đỉnh cao Cửu Bí đạo thống…
-… Dưới thời cuộc đó, mặc dù Hàm Ngọc công chúa rất cao quý, thế nhưng so với hoàng quyền độc tôn thiên hạ thì có đáng vào đâu? Đây chính là quyền lực cao nhất trong thiên hạ, gả cho tân hoàng chính là tiếp cận quyền thế vô thượng, có thể nói là Hàm Ngọc công chúa trèo cao..
Nói tới đây, lão tu sĩ xúc động thở dài, nói rằng:
– Tiếc là tiệc vui chóng tàn, Thái Thanh Hoàng băng hà, quyền thế suy sụp, vương triều trở nên chao đảo. Lúc này hoàng quyền đã mất đi sắc thái, mà tân hoàng thì lại vô năng. Hàm Ngọc công chúa cao quý như vậy, làm sao cam tâm gả cho một tên hôn quân hoang dâm vô độ chứ…
-… Đây chính là thế sự, không thể trách người ta được. Khi ngươi đứng trên đỉnh cao thì tự nhiên có phượng tới bái, khi ngươi rơi xuống vực sâu thì có vô số người sẽ rời bỏ ngươi, thậm chí còn giẫm ngươi mấy cú nữa.
Nói tới đây, lão tu sĩ trải đời lâu năm ai thán.
– Thế nhưng đây dù sao cũng là hôn ước, làm như vậy khó tránh khỏi không đàng hoàng, không uy tín.
Tu sĩ trẻ tuổi nọ nói nhỏ.
– Đàng hoàng? Uy tín? Đáng giá mấy phân tiền chứ?
Có thiếu niên khí thịnh xem thường, nói rằng:
– Dưới sức mạnh tuyệt đối thì chúng nó là cái thá gì? Đã là quân mất nước mà còn muốn cưới Hàm Ngọc công chúa, đúng là người si nói mộng, cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga!
– Đúng vậy.
Một tu sĩ khác phụ họa rằng:
– BInh Trì thế gia dùng một vị công chúa khác gả vào hoàng cung coi như đã tuân thủ hôn ước, cũng là hết lòng rồi. Chỉ trách tân hoàng hoang dâm vô độ, háo sắc như mạng, trắng trợn cướp đoạt dân nữ, vì một người phụ nữ mà đánh mất cả giang sơn.
Nghe thế, những tu sĩ đang ở đây không khỏi trầm mặc.
Giới tu sĩ nhược nhục cường thực, đây là chuyện rất thường tình, cũng là thái độ bình thường, không ai cảm thấy không thỏa đáng cả.
Theo mọi người thấy, tân hoàng đã mất nước không còn xứng với Hàm Ngọc công chúa nữa, Binh Trì thế gia gả một vị công chúa rủi ro cho hắn đã tốt lắm rồi, đã hết sức nhân nghĩa rồi.
Trên thực tế, rất nhiều tu sĩ cường giả cho rằng nhân nghĩa đáng mấy đồng, uy tín đáng mấy xu.
– Hàm Ngọc công chúa là thiên tài của Binh Trì thế gia, xinh đẹp khuynh quốc, tài sắc cùng kiêm. Nữ tử như nàng, người bình thường làm sao có thể xứng đôi? Tân hoàng ngu ngốc vô năng càng không xứng đáng với nàng. Cũng chỉ có thiên kiêu như Bát Trận Chân Đế thì mới có thể xứng với Hàm Ngọc công chúa.
– Đúng là như thế.
Những tu sĩ trẻ tuổi khác cũng gật đầu, nói rằng:
– Hàm Ngọc công chúa cùng Bát Trận Chân Đế có thể nói là trời sinh một cặp, hai nhà thông gia với nhau là ông trời tác hợp, không gì tốt hơn.
Đa số mọi người đều tán thành chuyện này. Dù sao thì Bát Trận Chân Đế cũng là một trong những người trẻ tuổi mạnh nhất Cửu Bí đạo thống ngày nay. Chân Đế như hắn, cho dù chỉ là Chân Đế hai cung, thế nhưng vẫn có tiền đồ vô lượng, thậm chí rất nhiều người cảm thấy rằng tương lai hắn có thể chấp chưởng quyền lớn của Cửu Bí đạo thống.
– Sợ rằng tương lai Bát Trận Chân Đế sẽ trở thành hoàng đế Cửu Bí đạo thống, như vậy Hàm Ngọc công chúa sẽ là hoàng hậu.
Có người cảm khái chuyện này đúng là duyên phận, nói rằng:
– Hàm Ngọc công chúa thật sự có mệnh làm hoàng hậu ha.
Chương 3552: Chuyện Cũ Của Tân Hoàng (Thượng)
– Thế nhưng ta nghe nói rằng tân hoàng cũng đang ở Cửu Liên Sơn.
Lúc này không biết là ai không thức thời cắm vào câu nói này.
Khi câu nói này cắm vào, bầu không khí lập tức lạnh xuống.
Nhất thời người ở đây hai mặt nhìn nhau. Tân hoàng ở Cửu Liên Sơn, Hàm Ngọc công chúa cũng đến Cửu Liên Sơn, mà Bát Trận Chân Đế cũng sắp đến Cửu Liên Sơn. Nếu như ba người giáp mặt thì sẽ là cảnh tượng như thế nào?
Bầu không khí lập lức lạnh hẳn, mọi người câm miệng không nói.
Thế gian vốn không có tường không lọt gió, huống chi tân hoàng ở Cửu Liên Sơn cũng không phải là bí mật. Ban đầu có người vô tâm phát hiện, không lâu sau đó cũng có không ít người biết được chuyện này.
– Tân hoàng ở Cửu Liên Sơn.
Trong thời gian ngắn, tin tức này đã được lan truyền.
– Mau truyền tin tức này về tông môn.
Sau khi biết được tân hoàng ở Cửu Liên Sơn thì có tu sĩ Cửu Bí đạo thống lập tức truyền tin tức này cho trưởng bối trong tông môn.
Trên thực tế, trước khi tin tức này lan truyền thì đã có người chuyển tin tức này trở về.
Trong thời gian ngắn, Cửu Liên Sơn bắt đầu nổi mưa gió. Từ sau khi Quát Thương Thành bị công phá thì tung tích của tân hoàng mất tiêu, rất nhiều người đang âm thầm tìm kiếm tân hoàng. Có người muốn tính mạng của tân hoàng, cũng có người muốn bắt tân hoàng làm lá bài tẩy, muốn mượn thiên tử điều khiển chư hầu.
Sau khi tin tức lan truyền thì không ít người cảm thấy lo lắng, bởi vì mọi người đều biết rằng Binh Trì thế gia đã công phá hoàng thành, một khi để bọn họ biết tân hoàng ở Cửu Liên Sơn thì nói không chừng sẽ phái đại quân áp cảnh.
Thế nhưng sau khi tin tức truyền ra ngoài thì cũng không có đại quân áp cảnh như mọi người đã tưởng. Trái lại, bất kể Binh Trì thế gia, hay Vạn Trận quốc, hay sáu quân đoàn lớn của Đấu Thánh vương triều, thì không một ai phái đại quân áp cảnh cả.
Mặc dù bên trong Cửu Liên Sơn cuồn cuộn sóng ngầm, thậm chí bên ngoài Cửu Liên Sơn càng ngày càng nhiều người không rõ lai lịch. Thế nhưng không môn phái nào, không truyền thừa nào trực tiếp phái đại quân tới nơi này, cũng không có cường giả nào giết thẳng vào Cửu Liên Sơn bắt cóc tân hoàng, ngay cả Bát Trận Chân Đế cũng không dám trực tiếp giết vào.
Lúc này mọi người mới nhận ra, không phải là đám người Bát Trận Chân Đế không có hứng thú với tân hoàng, mà là bởi vì Cửu Liên Sơn quá mạnh.
Lúc này chúng tu sĩ, nhất là tu sĩ cường giả thế hệ trước bắt đầu nhận ra rằng, không có đại quân áp cảnh là vì các truyền thừa lớn đều đang kiêng kỵ, không dám làm xằng làm bậy ở Cửu Liên Sơn.
Ban đầu không ít tu sĩ trẻ tuổi không quá coi trọng Cửu Liên Sơn, dù sao đệ tử của Cửu Liên Sơn cũng quá ít, thậm chí có người còn coi Cửu Liên Sơn là khách sạn, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.
Thế nhưng khi bão táp sắp sửa xảy ra thì mạnh như Vạn Trận quốc, Binh Trì thế gia cũng không dám manh động, cũng không dám trực tiếp giết vào bắt tân hoàng.
Lúc này mọi người mới thật sự nhận ra những nhân vật mạnh mẽ như Bát Trận Chân Đế cũng phải kiêng kỵ Cửu Liên Sơn.
– Chẳng trách năm đó Thái Thanh Hoàng đến Cửu Liên Sơn cũng phải buông thấp thái độ, không dám mang theo Ngân Bí quân đoàn vào Cửu Liên Sơn. Xem ra Cửu Liên Sơn thật sự sâu không lường được à nha.
Có cường giả thế hệ trước thì thào.
Ngay cả Thái Thanh Hoàng độc tôn tam thế cũng phải nể mặt mũi Cửu Liên Sơn thì có thể tưởng tượng ra Cửu Liên Sơn sâu cạn như thế nào rồi.
Tân hoàng ở Hồng Hoang Sơn, tin tức này đã truyền khắp Cửu Liên Sơn, đã không còn là bí mật nữa. Đệ tử Cửu Bí đạo thống tới Cửu Liên Sơn ngộ đạo ai cũng biết cả.
Ở Cửu Bí đạo thống, bất kể đệ tử mới nhập môn hay là chúng lão tổ, ai cũng từng nghe nhắc đến tân hoàng.
Dù sao ngày đó tân hoàng đăng cơ cũng là chuyện trọng đại của Cửu Bí đạo thống, thiên hạ ai cũng biết tới. Sau đó tân hoàng đánh mất giang sơn, Cửu Bí đạo thống đổi chủ thì động tĩnh càng lớn hơn. Có thể nói ở Cửu Bí đạo thống bất kể già trẻ, người không biết tới tân hoàng, sợ rằng rất ít.
Đương nhiên, ấn tượng của mọi người đối với tân hoàng chỉ có một… một tên hôn quân bất tài hoang dâm vô độ, bằng không thì cũng không đánh mất giang sơn.
Nhất là sau khi sáu quân đoàn lớn cùng Binh Trì thế gia Vạn Trận quốc khống chế đế đô thì bọn họ càng ra sức tuyên truyền tân hoàng hoang dâm vô độ.
Dưới sự tuyên truyền của bọn họ, người trong thiên hạ đều biết khi tân hoàng tại vị thì chuyện hoang dâm gì cũng từng làm ra, cướp đoạt con gái nhà lành, chiếm đoạt vợ của người khác, cướp đoạt vợ của thần tử, ép buộc dân nữ vào cung… Thậm chí còn vì cướp đoạt mỹ nữ mà phát binh diệt toàn tộc người ta.
Nói chung, dưới sự tuyên truyền của bọn họ, tân hoàng là một tên hoàng đế ác ôn không chuyện ác gì mà không làm, nghe thấy mà hận thấu xương, người người đòi tru diệt bạo quân!
Đương nhiên, đám người Trung Ương quân đoàn tuyên truyền tân hoàng xấu xí như vậy đơn giản là muốn che lấp một sự thật mà thôi… phản bội!
Bọn họ muốn làm cho hành vi phản bội vương triều của mình trở nên đường hoàng. Còn Binh Trì thế gia cùng Vạn Trận quốc tuyên truyền như vậy cũng là để giải thích bọn họ làm việc theo lòng người, chứ không phải là cái loại soán vị đoạt quyền như mọi người đã nghĩ.
Rất nhiều cường giả thế hệ trước nhìn rõ điều này, thế nhưng tu sĩ trẻ tuổi, nhất là đệ tử mới nhập môn thì không biết những chuyện này, thấy gió là nghĩ trời sẽ mưa.
Vì vậy khi biết tân hoàng ở Hồng Hoang Sơn thì khiến cho không ít tu sĩ trẻ tuổi tò mò, muốn nhìn thử xem tân hoàng hoang dâm vô độ trong truyền thuyết có dáng dấp như thế nào.
Vì vậy mấy ngày hôm nay ở Hồng Hoang Sơn xuất hiện không ít tu sĩ trẻ tuổi. Bọn họ tuy rằng không trèo lên Hồng Hoang Sơn, thế nhưng đứng cách đỉnh núi, hoặc đứng trên không trung đằng xa quan sát. Nhất là buổi sáng Lý Thất Dạ quay mặt về hướng Hồng Hoang Thiên Lao hấp nhả sát khí càng khiến không ít người chú ý.
– Người đó chính là tân hoàng sao.
Sau khi nhìn thấy Lý Thất Dạ, không ít tu sĩ trẻ tuổi đứng xa xa chỉ chỏ, nhỏ giọng thảo luận.
– Ta còn tưởng rằng bạo quân trong truyền thuyết có ba đầu sáu tay, mọc ra răng nanh rất dài nữa chứ. Hắn thoạt nhìn chỉ là một người bình thường mà thôi.
Có nữ đệ tử chỉ muốn tham gia náo nhiệt thỏa mãn hiếu kỳ của mình, thế nhưng khi nhìn thấy dáng dấp bình thường của Lý Thất Dạ thì không khỏi thất vọng.
Chương 3553: Chuyện Cũ Của Tân Hoàng (Hạ)
Mọi người nghe nói tân hoàng hoang dâm vô độ, trắng trợn cướp đoạt dân nữ, giết người phóng hỏa nên mọi người đều cho rằng khuôn mặt của tân hoàng rất đáng ghét, hoặc rất hạ lưu hèn mọn. Thế nhưng không ngờ rằng thoạt nhìn thì tân hoàng chỉ là một phàm nhân bình thường mà thôi, đúng là khiến người ta cảm thấy quá thất vọng rồi.
– Một người bình thường như vậy mà cũng làm hoàng đế? Quá khó tin nổi.
Có tiểu tu sĩ vừa nhập môn thắc mắc.
Dù sao thì ngày trước Đấu Thánh vương triều cũng độc chưởng quyền lớn, người có thể lên làm hoàng đế đều là chí cao vô thượng. Nhìn thấy một người bình thường như thế này mà có thể lên làm hoàng đế, những tu sĩ lần đầu tiên nhìn thấy tân hoàng đều cảm thấy khó tin nổi.
– Ai kêu người ta có một người cha tốt chứ.
Bên cạnh có người ghen tị nói rằng:
– Người ta chính là con riêng của tiên hoàng, chỉ như vậy đã đủ rồi. Cho dù có là a miêu a cẩu thì cũng có thể lên làm hoàng đế. Thế nhưng có ngồi vững ngôi vị hoàng đế hay không thì là hai việc khác nhau. Ngươi không nhìn thấy sao? Có người ngồi trên hoàng tọa chưa nóng mông mà đã đánh mất giang sơn rồi. Hừ, muốn nắm giữ quyền lớn, không phải vơ đại một người ngu ngốc là làm được.
– Lời này nói rất có lý.
Có đệ tử lớn tuổi hơn gật đầu nói rằng:
– Theo thế cuộc hiện nay của Cửu Bí đạo thống thì ta cho rằng ngoài Bát Trận Chân Đế ra thì không còn ai có đủ tư cách làm hoàng đế cả. Cũng chỉ có hắn mới có tư cách nắm giữ quyền lớn của Cửu Bí đạo thống. Hắn bây giờ là Chân Đế hai cung, tương lai sẽ có cơ hội trở thành thủy tổ.
– Đúng vậy, ta cũng cảm thấy như vậy. Bát Trận Chân Đế tài năng ngang trời, chính là thiên chi kiêu tử. Hắn làm hoàng đế của chúng ta là chuyện tất nhiên. Hừ, chỉ là, có một số người vừa sinh ra là có ngay một người cha tốt.
Có người bất bình giùm Bát Trận Chân Đế, cười lạnh nói rằng:
– Thế nhưng đều là chuyện quá khứ. Tương lai Bát Trận Chân Đế mới là chân long thiên tử của Cửu Bí đạo thống. Vì vậy cũng chỉ có Hàm Ngọc công chúa mới xứng với Bát Trận Chân Đế.
– Bát Trận Chân Đế cùng Hàm Ngọc công chúa chính là trời sinh một đôi.
Có đồng bọn nhìn Lý Thất Dạ, cười lạnh nói rằng:
– May mà Hàm Ngọc công chúa không gả cho một tên ngu ngốc như thế, bằng không đúng là hoa nhài cắm trên bãi cứt trâu.
Lời này được không ít tu sĩ trẻ tuổi tán thành, dồn dập gật đầu.
Công chúa Binh Trì thế gia Binh Trì Hàm Ngọc là một trong những đại mỹ nhân của Cửu Bí đạo thống, mỹ danh truyền khắp thiên hạ, là nữ thần trong lòng biết bao người. Theo bọn họ thấy, nếu như thật sự để Binh Trì Hàm Ngọc gả cho tân hoàng thì đúng là hoa nhài cắm bãi cứt trâu.
– Tân hoàng đang tu luyện sao?
Nhìn thấy mỗi buổi sáng Lý Thất Dạ đều ngồi trên nui quay mặt về phía Hồng Hoang Thiên Lao hô hấp, có tu sĩ tò mò.
– Ừ, mỗi ngày hắn đều ra tu luyện.
Có đệ tử Cửu Bí đạo thống để ý Lý Thất Dạ đã lâu nên vô cùng hiểu biết Lý Thất Dạ, nói rằng:
– Xem ra tân hoàng tu luyện rất chăm chỉ, mỗi ngày đều rất đúng giờ.
– Có lẽ sau khi đánh mất giang sơn thì hắn đã bị đả kích không nhỏ.
Có người cảm khái, nói rằng:
– Nói không chừng tân hoàng đã thay đổi, làm lại từ đầu, vì vậy hắn mới ở lại Cửu Liên Sơn không ngừng khổ tu. Có lẽ hắn muốn sau khi trở thành cao thủ rồi thì sẽ đông sơn tái khởi.
– Người si nói mớ.
Có tu sĩ trẻ tuổi ủng hộ Bát Trận Chân Đế coi thường, nói rằng:
– Chỉ bằng chút thực lực nhỏ bé của hắn, cho hắn tu luyện thêm một ngàn năm nữa thì cũng chưa bằng một đầu ngón tay của Bát Trận Chân Đế. Hừ, chờ hắn quay lại thì Bát Trận Chân Đế dùng đầu ngón tay thôi thì cũng có thể tiêu diệt hắn.
Tu sĩ trẻ tuổi này nói thế, mọi người không dám nhiều lời. Bởi vì thế cuộc hiện nay của Cửu Bí đạo thống vô cùng mẫn cảm. Huống chi tương lai Bát Trận Chân Đế có làm hoàng đế hay không còn khó nói lắm.
Thế nhưng, cũng có không ít người cảm thấy hắn nói có lý. Cho dù tân hoàng đã thay đổi, cho dù tân hoàng cố gắng cách mấy thì cũng không thể thay đổi được gì.
Dù sao mọi người ai cũng thấy đạo hạnh của tân hoàng quá yếu kém, căn bản không thể nào so sánh với nhân vật như Bát Trận Chân Đế được. Muốn đoạt lại quyền lớn căn bản là chuyện viễn vông, không thể nào xảy ra được.
Lý Thất Dạ không quan tâm tới những người vây xem bàn tán, bọn họ cũng không ảnh hưởng được tới hắn. Mỗi ngày hắn vẫn đúng giờ quay mặt về phía Hồng Hoang Thiên Lao nuốt sát khí.
Tuy rằng có rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi tới vây xem tân hoàng, thế nhưng phần lớn bọn họ chỉ là vì thỏa mãn lòng hiếu kỳ mà thôi, không có ai muốn gây bất lợi cho tân hoàng làm gì hết.
Dù sao, đối với phần lớn tu sĩ trẻ tuổi thì tân hoàng với bọn họ không có xung đột trực tiếp, cũng không có cừu hận. Cho dù khi tân hoàng đang tại vị, mặc kệ hắn hoang dâm vô độ như thế nào thì cũng cách bọn họ quá xa xôi. Dù sao lúc đó bọn họ không thể nào gặp được tân hoàng.
Huống chi tuy rằng tân hoàng đã đánh mất giang sơn, thế nhưng dư uy của vương triều vẫn còn, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi không muốn dây vào chuyện này. Một khi làm không khéo thì nói không chừng sẽ rước tới tai ương ngập đầu.
Đương nhiên cũng có người dễ kích động, còn nguyên nhân đằng sau những người dễ kích động này thì rất khó nói.
Một ngày, có một người thanh niên trèo lên Hồng Hoang Sơn. Người thanh niên này dẫn theo mười mấy tên đàn ông lực lưỡng, mỗi tên đều mắt lóe sấm giựt, khí thế ác liệt, vừa nhìn là biết bọn họ xuất thân từ quân đội.
Người thanh niên này mặc nguyệt y bảo sam, thế nhưng nhìn hắn toàn thân bắp thịt thì biết ngay là người đã từng đi lên chiến trường.
– Tằng Dật Bân đi tìm tân hoàng.
Khi người thanh niên này dẫn theo mười mấy tên đàn ông lực lưỡng trèo lên Hồng Hoang Sơn thì có người phát hiện, lập tức lan truyền tin tức này ra bên ngoài.
– Hắn muốn làm gì?
Nhìn thấy Tằng Dật Bân dẫn theo mười mấy tên đàn ông lực lưỡng, khí thế hùng hổ, có người tò mò.
– E là kiếm chuyện.
Có một vị tu sĩ trẻ tuổi đến từ đế đô nói nhỏ:
– Đừng nên quên Tằng Dật Bân chính là em họ của thiếu chủ Mã gia.
– Mã gia.
Nghe vậy, có người rùng mình, nói rằng:
– Mã gia quân? Mã gia quân của Trung Ương quân đoàn, dòng chính của quân đoàn trưởng Mã Minh Xuân?
Nghe vậy, không ít người lén lút nhìn nhau, có người hít lạnh một cái.
Chương 3554: Hùng Hổ Dọa Người (Thượng)
Trung Ương quân đoàn là một trong những quân đoàn lớn nhất Cửu Bí đạo thống. Ngay cả ở thời đại của Thái Thanh Hoàng thì Trung Ương quân đoàn cũng từng là một trong những quân đoàn chủ chốt của Đấu Thánh vương triều.
Hơn nữa, quân đoàn trưởng Mã Minh Xuân còn là một vị bất hủ rất lợi hại, được chúng tướng lĩnh kính yêu. Có thể nói, Mã Minh Xuân vừa kêu gọi, thiên hạ chắc chắn sẽ nghe hắn.
Mọi người đều biết ngày đó sáu quân đoàn lớn của Đấu Thánh vương triều phản bội tân hoàng, phản chiến thảo phạt tân hoàng, người cầm đầu chính là Mã Minh Xuân.
Mà Tằng Dật Bân là cháu trai của Mã Minh Xuân, từng hiệu lực trong Trung Ương quân đoàn. Vì vậy lúc này hắn tới tìm tân hoàng không phải là thần tử muốn bái kiến tân hoàng.
Nhất thời, mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người Tằng Dật Bân.
“Ầm…”
Sau khi Tằng Dật Bân dẫn theo mười mấy tên đàn ông lực lưỡng đi tới trước cung điện đá thì đá chân mạnh vào cửa.
Chỉ nghe “ầm”, cửa đá bị chân của hắn đá văng.
– Là ai mà vô lễ như vậy.
Sau khi cửa đá bị đá văng thì một tiếng nói lười biếng vang lên, chỉ thấy Lý Thất Dạ chậm chạp đi ra, đằng sau còn có một thiếu nữ xinh đẹp đi theo, cũng chính là Liễu Sơ Tình.
Sau khi Lý Thất Dạ đi ra ngoài thì đưa mắt nhìn Tằng Dật Bân, cười nhạt một cái, không hề tức giận.
– Chính là ta, Tằng Dật Bân.
Sau khi nhìn thấy Lý Thất Dạ, Tằng Dật Bân ưỡn ngực, lãnh ngạo nói rằng.
Tằng Dật Bân đúng thật là cháu ngoại của Mã Minh Xuân, trong giới trẻ thì hắn cũng coi như ưu tú, đã từng hiệu lực ở Trung Ương quân đoàn, sau đó không chịu nổi khổ cực nên đã quay về gia tộc của mình.
Đương nhiên, thiên phú của Tằng Dật Bân chỉ vẻn vẹn là ưu tú mà thôi, không thể nào so sánh với những thiên tài trẻ tuổi khác. Hắn cũng chỉ có một chút danh tiếng, ngay cả anh họ Mã Kim Minh hắn cũng không bằng.
Bây giờ làm ra hành động kiêu ngạo như này ngay dưới con mắt của mọi người, hắn không khỏi cảm thấy đắc ý, lòng hư vinh được thỏa mãn. Dù sao hắn vừa làm chuyện mà những người khác không dám làm.
– Không biết.
Lý Thất Dạ lười biếng nói rằng.
– Bây giờ thì biết.
Tằng Dật Bân hừ lạnh, ưỡn ngực, ngạo nghễ nói rằng:
– Ta chính là thế tử Tằng gia, là doanh trưởng doanh thứ tám của Trung Ương quân đoàn, trên vai có một ngôi sao…
Tằng Dật Bân xuất thân không kém, lại từng hiệu lực trong quân đoàn, được quân đoàn khen ngợi, trở thành một tên tì tướng, ít nhiều nâng lên thân phận của hắn. Vì vậy khi nhắc tới công lao của mình thì hắn không khỏi mặt mày kiêu ngạo.
– Ha, chỉ vậy thôi sao.
Lý Thất Dạ không hề cảm thấy hứng thú, nói rằng:
– Doanh trưởng hay không doanh trưởng, ở trên Kim Loan Điện, chỉ là tiểu bối vô danh ngay cả tư cách quỳ liếm ta cũng không có.
Tằng Dật Bân đang dương dương tự đắc nghe thế thì sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, giống như bị một chậu nước lạnh đổ lên đầu.
Nhất thời, sắc mặt của Tằng Dật Bân cực kỳ khó coi, thế nhưng lại không thể phản bác được. Năm đó, lấy thân phận của hắn, hắn đúng là không có cơ hội tiến vào Kim Loan Điện. Cho dù muốn quỳ liếm hoàng đế thì cũng chỉ có nhân vật như đại tướng quân Mã Minh Xuân mới có tư cách đó.
Dù sao năm đó dưới sự cai trị của Thái Thanh Hoàng, Đấu Thánh vương triều nhân tài xuất hiện lớp lớp, tiểu tướng như Tằng Dật Bân nhiều vô số kể, căn bản không đáng nhắc tới.
Không ít người đang quan sát ngoài xa lén cười, bởi vì dáng dấp của Tằng Dật Bân quá là tiểu nhân đắc chí. Tuy rằng tân hoàng bất tài, thế nhưng tốt xấu gì hắn cũng từng là hoàng đế của Cửu Bí đạo thống.
– Hừ, ngươi đang đắc ý đúng không.
Tằng Dật Bân cười lạnh, nói lạnh lùng:
– Bổn tướng quân không tính toán với ngươi.
Lúc này Tằng Dật Bân vẫn còn tự xưng mình là tướng quân, thế nhưng thực tế hắn đã không còn là tướng lĩnh của Trung Ương quân đoàn nữa.
– Bây giờ ngươi hãy lập tức dọn ra ngoài cho ta, bắt đầu từ bây giờ Hồng Hoang Sơn do chúng ta tiếp nhận.
Tằng Dật Bân nói lạnh lùng.
– Dọn ra ngoài, tại sao phải dọn ra ngoài?
Lý Thất Dạ không cáu giận, chỉ cười tủm tỉm.
– Không tại sao hết, chỉ bởi vì bổn tướng quân coi trọng nơi này, Trung Ương quân đoàn sắp sửa đóng quân ở Hồng Hoang Sơn, vì vậy thức thời thì hãy lập tức dời ra ngoài, đừng tự chuốc lấy cực khổ.
Nói tới đây thì Tằng Dật Bân cười ngạo nghễ, thần thái lạnh lùng.
– Nếu ta không chuyển thì sao?
Lý Thất Dạ cười nhạt.
– Không chuyển…
Nghe vậy, Tằng Dật Bân lạnh mắt, cười lạnh nói rằng:
– Sợ rằng không phải do ngươi quyết định. Nếu như ngươi dám không chuyển thì chính là cản trở quân vụ, bổn tướng quân trước chặt tay chặt chân của ngươi, giẫm nát xương của ngươi, sau thì vứt vào khe núi, để ngươi tự sinh tự diệt trong khe núi như một con chó chết.
Nói tới đây thì hắn cười ngạo nghễ, bễ nghễ nhìn Lý Thất Dạ, như thể trong mắt hắn Lý Thất Dạ chỉ là một con sâu bọ mà thôi.
Hành động này khiến cho Tằng Dật Bân cảm thấy thỏa mãn hơn bao giờ hết, lòng hư vinh được thỏa mãn, lại còn có khoái cảm trả được thù.
Phải biết rằng nếu là ngày trước thì một tên tướng lĩnh bé nhỏ như hắn ngay cả tư cách nhìn thấy tân hoàng cũng không có. Mà tên tân hoàng ngu ngốc này cho dù có là một thẳng ngu đi chăng nữa thì chỉ cần hắn còn ngồi trên hoàng tọa thì còn là tồn tại cao cao tại thượng, nhìn xuống tên tiểu tướng như hắn, coi hắn là sâu bọ.
Thế nhưng thời thế hôm nay đã thay đổi, tân hoàng đã từng ngồi cao trên ngôi vị hoàng đế đã lưu lạc thành chó mất chủ. Chỉ bằng thực lực nhỏ yếu không đáng kể của tân hoàng thì căn bản không có ai coi tân hoàng ra gì cả.
Bây giờ đứng trước tân hoàng, hắn vừa có thể nhìn xuống một cách cao cao tại thượng, vừa có thể coi tân hoàng là sâu bọ. Cảm giác thành tựu này lập tức khiến cho lòng hư vinh của Tằng Dật Bân tăng cao, khoái cảm trả được thù vô cùng thoải mái.
Nhìn thấy hành vi của Tằng Dật Bân, không ít người đang quan sát từ xa nhìn nhau. Thế nhưng mọi người không dám lên tiếng, bởi vì mọi người không biết đây là Tằng Dật Bân tự ý quyết định, hay là quân đoàn trưởng Trung Ương quân đoàn Mã Minh Xuân căn dặn.
– Ngươi có biết hắn là ai không?
Nhìn thấy Tằng Dật Bân bắt nạt Lý Thất Dạ, Liễu Sơ Tình đứng ở sau lưng Lý Thất Dạ nổi giận, đứng ra che chở cho Lý Thất Dạ.
– Biết, đương nhiên biết rồi.
Tằng Dật Bân cười lớn, nhạo báng nói rằng:
– Hoàng thượng bệ hạ của chúng ta, tiểu nhân vật như chúng ta sao lại không biết chứ. Nghe uy danh của hoàng thượng, tiểu bối chúng ta hai chân mềm nhũn, sợ tới mức quỳ gối. Hoàng ân cuồn cuộn, tiểu bối chúng ta quỳ liếm không hết…
Chương 3555: Hùng Hổ Dọa Người (Hạ)
Khi Tằng Dật Bân cười nói, mọi người đều nghe ra giọng điệu nhạo báng của hắn. Mọi người biết Tằng Dật Bân cố ý muốn làm Lý Thất Dạ xấu mặt.
– Nhưng mà đều là quá khứ.
Tằng Dật Bân cười gằn, ánh mắt lạnh lẽo, cười lạnh nói rằng:
– Bây giờ bổn tướng kêu chuyển thì lập tức chuyển ngay, bằng không thì sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!
– Ngươi quá càn rỡ rồi!
Nhìn thấy Tằng Dật Bân muốn ra tay, Liễu Sơ Tình không kiềm được cơn giận, đứng ra, hừ lạnh một cái, nói rằng:
– Bệ hạ cao quý, sao có thể cho phép nhà ngươi nhục mạ. Nếu các ngươi lập tức rời đi thì bệ hạ sẽ không trách tội các ngươi!
– Ngươi là ai…
Tằng Dật Bân tuy rằng hơi ngu, thế nhưng nhìn Liễu Sơ Tình khí độ bất phàm thì cũng có thể nhận ra nàng xuất thân không đơn giản. Thế nhưng hắn không nhận ra Liễu Sơ Tình, vì vậy dò hỏi một câu.
– Lâm Hải các Liễu Sơ Tình.
Liễu Sơ Tình cũng không có ý định dựa dẫm phân phận của mình để cậy người, mà nàng chỉ thành thật khai báo xuất thân của mình mà thôi.
– Công chúa Lâm Hải các.
Tuy rằng Tằng Dật Bân chưa từng gặp Liễu Sơ Tình, thế nhưng đã từng nghe tên thật của công chúa Lâm Hải Các nên vừa nghe thấy cái tên này, hắn hít lạnh lùi lại một bước.
– Công chúa Lâm Hải Các…
Nghe tên của Liễu Sơ Tình, không ít người rùng mình, rất nhiều người hít lạnh một cái.
Mặc dù Liễu Sơ Tình là công chúa Lâm Hải các, thế nhưng nàng rất ít xuất hiện bên ngoài. Thế nhưng rất nhiều người từng nghe qua tên của nàng, vì vậy dù cho có rất nhiều người không nhận ra Liễu Sơ Tình, thế nhưng khi nghe tên của nàng thì mọi người đều biết nàng là ai.
Nhất thời, không ít người rùng mình. Công chúa Lâm Hải các không chỉ có huyết thống cao quý, địa vị cao cả, cành vàng lá ngọc, mà quan trọng hơn là từ lâu đã có đồn đại rằng thiên phú của công chúa Lâm Hải các rất cao.
Tuy không ai nhìn thấy công chúa Lâm Hải các ra tay, thế nhưng Quan Hải Đao Thánh từng cảm thán rằng, luận thiên phú thì hắn chỉ xếp thứ hai ở Lâm Hải các.
Phải biết rằng, Quan Hải Đao Thánh chính là một vị thiên tài rất lợi hại của Lâm Hải các, nổi tiếng ngang với Bát Trận Chân Đế, thậm chí có thể còn vượt qua cả Bát Trận Chân Đế.
Nhất thời, không ít người nhìn nhau. Mọi người không biết vì sao công chúa của Lâm Hải các lại đứng chung với tân hoàng.
– Ngươi… ngươi… ngươi chính là công chúa Lâm Hải các…
Sau khi nghe Liễu Sơ Tình trả lời thì Tằng Dật Bân biến sắc, cho dù hắn là kẻ ngu đi chăng nữa thì cũng biết hắn trêu không nổi cô gái này.
Nếu như gây hấn với cô gái này thì nói không chừng Quan Hải Đao Thánh sẽ nổi giận.
Liễu Sơ Tình không ra vẻ ta đây, chỉ gật đầu nói rằng:
– Là ta.
Đây là chuyện rất bình thường.
– Ha ha ha.
Lúc này, Tằng Dật Bân cười gằn, không dắm nhằm vào Liễu Sơ Tình, chỉ khinh thường nói rằng:
– Trốn ở sau lưng nữ nhân thì là cái thá gì chứ, một kẻ nhu nhược mà thôi. Chẳng trách giang sơn mỹ miều lại bại trong tay ngươi. Cái thứ nhu nhược không có cốt khí như ngươi mãi mãi chỉ là bùn nhão. Người như ngươi căn bản không xứng làm hoàng đế, mà chỉ là một con chó mất chủ mà thôi…
Tằng Dật Bân không dám trêu Liễu Sơ Tình, vì vậy dùng lời nói để sỉ nhục Lý Thất Dạ.
– Ngươi… tại sao ngươi lại nói vậy…
Liễu Sơ Tình bất bình dùm Lý Thất Dạ, mặt mày đỏ bừng, nạt Tằng Dật Bân một cái.
Lý Thất Dạ kéo Liễu Sơ Tình ra phía sau, cười đậm, nói rằng:
– Cũng được, đã nói đến nước này thì ta cũng không tiện tiếp tục trốn sau nữ nhân nữa.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn Tằng Dật Bân, ung dung nói rằng:
– Chẳng phải ngươi muốn đánh gãy hai chân của ta sao? Ta đứng ở ngay đây, cứ tới đi.
– Cẩn thận…
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đứng dậy, Liễu Sơ Tình đứng ở phía sau Lý Thất Dạ có chút lo lắng, nói nhỏ.
– Tốt lắm, coi như có chút cốt khí, ít nhiều gì cũng có chút giống hoàng đế.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đứng ra, Tằng Dật Bân cười đắc chí. Hắn không ngờ phép khích tướng của mình lại có tác dụng.
– Lên, hắn không chịu dời đi chỗ khác thì chặt đứt hai tay hai chân của hắn rồi vứt.
Nói tới đây, Tằng Dật Bân cười tàn nhẫn.
Nhìn thấy hành vi của Tằng Dật Bân, rất nhiều người nhìn nhau. Có một vài tu sĩ trẻ tuổi kinh nghiệm phong phú lén lút lắc đầu.
Không phải mọi người đồng tình tân hoàng Lý Thất Dạ, mà là cảm thấy Tằng Dật Bân quá tiểu nhân đắc chí. Lúc tân hoàng còn tại vị thì hắn không dám thả rắm, bây giờ lại diệu võ dương oai trước mặt tân hoàng nhỏ yếu.
Trong giới tu sĩ rất ít ai đồng tình kẻ yếu, thế giới này là kẻ mạnh ăn kẻ yếu. Thế nhưng rất nhiều người lại ghét dáng vẻ tiểu nhân đắc chí của Tằng Dật Bân.
Ngày thường Tằng Dật Bân chỉ là tiểu nhân vật mà thôi. Bình thường nhân vật như thế không có chỗ đứng ở Cửu Bí đạo thống, thế mà bây giờ lại huênh hoang như vậy, phách lối như vậy, hùng hổ như vậy, khiến cho không ít tu sĩ trẻ tuổi có thực lực ngang với Tằng Dật Bân cảm thấy ngứa mắt.
Đương nhiên không ai nói gì cả, vì vậy càng khỏi phải nói tới việc có người đứng ra bênh vực tân hoàng.
Mặc dù Tằng Dật Bân không phải thiên tài, cũng có không ít tu sĩ ngứa mắt hắn, thế nhưng hắn dù sao cũng là cháu ngoại của Mã Minh Xuân, là thế tử Tằng gia, chỗ dựa rất cứng.
Còn tân hoàng có kết cuộc như thế nào thì rất ít người đồng tình tân hoàng, vì vậy sẽ không ai ra mặt giúp tân hoàng, bênh vực tân hoàng cả. Theo mọi người, tân hoàng chỉ là chó mất chủ, bị mọi người xa lánh, vì vậy làm gì có ai muốn bênh vực một người như thế chứ?
Lúc này Tằng Dật Bân ra lệnh, mười mấy tên đàn ông lực lưỡng ở đằng sau Tằng Dật Bân lập tức bao vây Lý Thất Dạ, ánh mắt lạnh lùng.
Những tên này đều từng lăn lộn trong quân đội, tuyệt đối không phải là người hiền lành. Chỉ cần Tằng Dật Bân ra lệnh thôi thì bọn họ tuyệt đối sẽ không lưu tình, bọn họ đều là người lòng dạ độc ác.
– Bệ hạ muốn chúng tiểu nhân ra tay, hay là bệ hạ tự phế tay chân?
Một tên trong mười mấy tên đàn ông lực lưỡng cười rùng rợn.audio coi am
Bầu không khí căng thẳng tột độ, tất cả mọi người đều nín thở quan sát.
Ngay lúc này, chỉ nghe tiếng “xoạnh, xoạch, xoạch” vang lên, quấy nhiễu tất cả mọi người đang có mặt ở đây. Tằng Dật Bân cùng mười mấy tên đàn ông lực lưỡng lập tức quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy ở ngọn núi cạnh đó có một ông lão đang ngồi, bên hông vắt một cây đao bổ củi, dưới chân chồng một gánh củi. Lúc này hắn ngồi trên nham thạch, hút thuốc xoạch xoạch, dáng vẻ rất thoải mái.