Đế Bá Audio Podcast
Tập 712 [Chương 3556 đến Chương 3560]
❮ sautiếp ❯Chương 3556: Đao Bổ Củi Đòi Mạng
Mọi người không ai phát hiện ông lão này đến tự lúc nào, dường như nãy giờ hắn luôn ngồi hút thuốc ở đó nhưng không ai phát hiện ra sự tồn tại của hắn vậy.
Khi tất cả mọi người nhìn ông lão này thì ông lão này nhả ra một vòng khói, gõ rớt phần tàn thuốc, cười khan một tiếng, nói rằng:
– Thật ngại quá, lão hán đi sai chỗ, các vị cứ tiếp tục.
Mọi người không biết ông lão này là ai, chỉ biết hai mặt nhìn nhau.
– Ra tay…
Tằng Dật Bân không còn lựa chọn nào cả, lúc này hắn không thể cứ thế bỏ qua. Để tránh đêm dài lắm mộng, hắn lập tức ra lệnh.
– Bệ hạ, chớ trách chúng ta lòng dạ độc ác, mà chỉ có thể trách chính ngươi không có mắt mà thôi.
Mười mấy tên đàn ông lực lưỡng cười rùng rợn.
Lúc này, bốn tên trong mười mấy tên đàn ông lực lưỡng nhìn nhau rồi hét lớn:
– Xông lên…
Nói xong thì đồng loạt ra tay.
Bốn tên chộp tới Lý Thất Dạ. Bọn họ phân biệt chộp lấy hai tay hai chân của Lý Thất Dạ, muốn nâng Lý Thất Dạ lên cao.
Bốn người cùng nắm hai tay hai chân của Lý Thất Dạ, như thế này đâu phải chỉ là muốn đánh gãy hai tay hai chân của Lý Thất Dạ, mà là muốn ngũ mã phanh thây Lý Thất Dạ.
Một tiếng “keng…” vang lên, trong nháy mắt, ánh sáng lạnh lẽo như băng tuyết lóe lên, chỉ nghe “phốc, phốc, phốc”, trong nháy mắt, huyết quang tung tóe.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì tám cánh tay rớt xuống đất, máu tươi phun trào, lập tức nhuộm đỏ bùn đất.
– Ai nha, đao bổ củi của ta…
Khi mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì đã nghe ông lão đánh củi hét to. Hắn túm chặt hông của mình, thế nhưng đao bổ củi của hắn đã biến mất.
Trong nháy mắt, chỉ thấy đao bổ củi bay lên trời, nháy mắt chặt đứt cánh tay của bốn tên đàn ông lực lưỡng chộp lấy Lý Thất Dạ. Cánh tay của bốn tên này đều bị đao bổ củi chặt đứt ngang vai, đao bổ củi sắc bén như tuyết, khi chặt cánh tay thì mượt mà như chặt đậu hũ vậy.
– A…audio coi am
Khi cánh tay rơi xuống đất, máu tươi phun mạnh thì bốn tên đàn ông lực lưỡng mới hoàn hồn, mới phát hiện cánh tay của mình đã bị chặt bỏ, không khỏi kêu thảm thiết. Bọn họ chớp mắt đã trở thành đàn ông cụt tay.
– Ai nha, đó là cần câu cơm của ta, mau trở lại nha.
Lúc này ông lão đánh củi hét lớn.
Thấy vậy, tất cả mọi người đều cho rằng ông lão đánh củi ra tay, đều cho rằng ông lão đánh củi chỉ đang giả ngu mà thôi.
– Lão già, hóa ra là ngươi làm trò, muốn chết!
Lúc này, mười mấy tên đàn ông lực lưỡng còn lại biến sắc, lập tức xoay người lại.
Tiếng đao kiếm “teng keng” vang lên, mười mấy tên này rút đao kiếm, bổ nhào về phía ông lão đánh củi.
– Không có liên quan tới lão hán, ngàn vạn đừng hiểu lầm.
Ông lão đánh củi sợ hãi giật mình, vội vàng xua tay biện giải.
Thế nhưng mười mấy tên đàn ông lực lưỡng làm sao chịu nghe hắn biện giải chứ. Chỉ nghe tiếng đao kiếm ngân dài “keng ~”, bọn họ ra tay như chớp giật, đao kiếm như rắn độc đâm thẳng tới yết hầu của ông lão đánh củi.
Bọn họ ra tay độc ác, căn bản không cho kẻ địch cơ hội phản kích. Bởi vì bọn họ không biết ông lão đánh củi là thần thánh phương nào, cho nên muốn một đòn lấy mạng.
“Xì…”bbG
Ngay khi mười mấy tên đàn ông lực lưỡng công kích ông lão đánh củi thì đao bổ củi treo cao trên bầu trời lóe lên hàn quang, chém thẳng về phía bọn họ.
– Không hay…
Mười mấy tên đàn ông lực lưỡng biến sắc, đao kiếm chém ngược, chém về phía đao bổ củi.
Tiếng đổ nát “ầm ầm ầm” vang lên, chỉ thấy đao kiếm bị chém gãy, mảnh vỡ văng tứ tung. Khi mảnh vỡ văng lên thì cũng nhìn thấy máu tươi tung tóe.
Đao bổ củi sáng như tuyết xẹt một đường vòng cung trắng sáng xinh đẹp trên không trung. Khi đường vòng cung trắng sáng như tuyết rớt xuống thì máu tươi tung tóe, từng cái cánh tay rớt bùm bụp trên mặt đất.
Đao bổ củi chém qua, chớp mắt mười mấy đôi tay bị chém đứt, mười mấy tên đàn ông lực lưỡng trở thành người cụt tay. Khi đao bổ củi chém tới, bọn họ căn bản không có khả năng phản kháng. Đao bổ củi không chỉ chém gãy binh khí của bọn họ, mà còn chặt đứt cánh tay của bọn họ.
– A…
Sau khi mười mấy đôi tay rớt xuống đất, mười mấy tên đàn ông lực lưỡng mới hoàn hồn, đau đớn xót ruột, đau đớn kêu rên thảm thiết.
Một đao bổ củi chém xuống, chém mất cánh tay của mười mấy vị cao thủ, hơn nữa bọn họ lại còn không có sức phản kháng, lập tức khiến cho mọi người biến sắc.
– Gặp cao nhân rồi.
Nháy mắt, tất cả mọi người nhận ra rằng, ông lão đánh củi là một vị cao nhân thâm tàng bất lộ.
– Không hay…
Lúc này, mười mấy tên đàn ông lực lưỡng hoàn hồn, biết gặp phải cao nhân đáng sợ, bọn họ không khỏi ngơ ngác, cố nén đau đớn, nhanh chóng lui về phía sau.
“Phốc…” Máu tươi bắn mạnh. Trong nháy mắt, chỉ thấy đao bổ củi bay lên. Một đao chém xuống, khi đầu của mười mấy tên đàn ông lực lưỡng rơi ra thì bọn họ vẫn còn tiếp tục chạy thêm một khoảng cách thì mới ngã “ầm” ra đất.
Mà lúc này, đầu của bọn họ cũng vừa vặn rơi xuống đất. Những cái đầu lâu rơi trên mặt đất còn nhìn thấy được thân thể của mình ngã xuống, máu tươi trào ra từ cần cổ, đôi mắt của bọn họ không khỏi trợn trừng.
Lúc này, miệng của bọn họ liều mạng mở ra, bọn họ muốn hét thật lớn. Thế nhưng bọn họ gào thét cả nửa ngày thì mới phát hiện mình không thể phát ra tiếng.
Trong thời gian ngắn, máu tươi chảy ồ ạt, tích tụ thành một dòng suối nhỏ chảy xuôi trên mặt đất. Đao bổ củi chém xuống, lập tức chặt bỏ đầu lâu của mấy tên đàn ông lực lưỡng.
Nhất thời, không khí như ngưng đọng, tất cả mọi người nín thở, ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt, có không ít người run rẩy.
Tằng Dật Bân vừa rồi còn huênh hoang ương ngạnh đã bị cảnh tượng này hù giật mình. Mười mấy tên đàn ông lực lưỡng đi theo hắn đều là hảo thủ, đã từng lăn lộn trên chiến trường, không có ai là người yếu. Thế nhưng trong nháy mắt lại bị ông lão đánh củi giết không còn một mống, thực lực quá khủng bố rồi.
Sau khi hồi hồn thì Tằng Dật Bân run rẩy, ngơ ngác quát lớn:
– Má ơi!
Lúc này, dù muốn dù không thì hắn cũng xoay người bỏ chạy.
Bây giờ mặt mũi, tôn nghiêm đều không còn quan trọng nữa. Bây giờ không có cái gì quan trọng bằng giữ mạng nhỏ. Vì vậy khi hắn dùng hết sức bú sữa mẹ xoay người bỏ chạy, hận không thể lập tức rời khỏi nơi này.
Thế nhưng khi hắn xoay người bỏ chạy thì có tiếng “xì” vang lên, đao bổ củi mang theo huyết quang bay thẳng tới.
Chương 3557: Hắn Là Ai
“Đùng…” Hai chân Tằng Đật Bân bị đao bổ củi chặt bỏ, máu tươi phun trào. Tằng Dật Bân mất hai chân lập tức ngã lăn xuống đất.
– A…
Sau khi ngã lăn xuống đất thì Tằng Dật Bân mới phát hiện hai chân của mình bị chặt bỏ. Chớp mắt mất hai cái chân, cơn đau thấu ruột thấu gan khiến hắn hét thảm.
Tằng Dật Bân sợ hãi trắng cả mặt mày, sợ hãi bể mật, gào thét:
– Mẹ ơi…
Hắn liên lục lăn lóc trên đất, hai tay trườn về phía trước, muốn chạy khỏi nơi này.
Lúc này, Tằng Dật Bân mình mẩy máu me. Khi hắn dùng hai tay làm chân thì đã để lại một vệt máu thật dài trên mặt đất.
“Xì…”
Khi Tằng Dật Bân dùng tay chạy trốn thì chỉ thấy hàn quang lóe lên, đao bổ củi lại chặt tới, tức thì máu tươi tung tóe, chỉ nghe “đùng” một cái, hai tay của Tằng Dật Bân cũng bị chặt bỏ ngang vai, máu tươi tuôn trào.
Toàn thân Tằng Dật Bân lập tức bị máu tươi nhuộm đỏ, trở thành một người máu. Khiến cho người ta sợ hãi nhất là hai tay hai chân Tằng Dật Bân đều bị chặt đứt, trở thành người không tay không chân.
– A…
Nhất thời, tiếng kêu thảm thiết của Tằng Dật Bân vang khắp bầu trời. Mất tay mất chân, hắn đau đớn lăn lộn trên mặt đất, tức thì trở thành người máu.
– Ta… ta… ta với ngươi không thù không oán, vì sao lại độc ác như thế…
Tằng Dật Bân gào lên.
– Không… không… không phải là lão hán, tuyệt đối đừng hiểu lầm, chuyện này không có liên quan tới lão hán.
Lúc này ông lão đánh củi vội vàng biện giải. Hắn vất vả đuôi theo đao bổ củi của mình, nắm chặt nó trong tay, vỗ vỗ lòng ngực, nói rằng:
– May mà không bay mất, đây chính là cần câu cơm của lão hán nha.
– Đao là của ngươi, trừ ngươi ra thì còn ai nữa?
Khi ông lão đánh củi phủ nhận mình giết người thì Lý Thất Dạ mỉm cười lắc đầu, cười nói:
– Người bị giết sạch hết rồi, ngươi còn muốn phủ nhận à?
– Tiểu ca, ngươi nói thế là giội nước bẩn lên người lão hán. Lão hán chỉ là một người đốn củi thì sao lại giết người chứ?
Bị Lý Thất Dạ nói như vậy, ông lão đánh củi khổ sở nhăn mặt.
– Ta không giội nước bẩn, mà là chuyện mọi người đều nhìn thấy.
Lý Thất Dạ buông tay, bất đắc dĩ nói.
Lúc này tất cả mọi người đều nhìn ông lão đánh củi. Tất cả mọi người đều tin tưởng lời nói của Lý Thất Dạ. Theo mọi người thấy, ông lão đánh củi là cao nhân thâm tàng bất lộ. Trên thực tế, hắn đúng thật là một nhân vật rất mạnh mẽ.
Bây giờ đao bổ củi của hắn giết chết đám người Tằng Dật Bân, như vậy ông lão không ra tay thì còn ai vào đây? Ông lão luôn miệng phủ nhận chuyện mình giết người chỉ là đang giả ngây giả dại mà thôi.
Nhìn thấy ông lão đánh củi không hề sử dụng chiêu thức nào thì đã dễ dàng giết chết đám người Tằng Dật Bân, không ít người run rẩy, hít lạnh một cái. Thực lực của ông lão đánh củi quá kinh khủng rồi.
– Thật sự không phải lão hán, lão hán vô tội.
Ông lão đánh củi lắc đầu ngoay ngoáy, thế nhưng làm gì có ai tin ông lão đánh củi chứ? Mọi người đều nhất trí cho rằng chính ông lão đánh củi đã giết đám người Tằng Dật Bân.
Lúc này Lý Thất Dạ không quan tâm tới ông lão đánh củi nữa, hắn đi thẳng tới trước mặt Tằng Dật Bân, lúc này Tằng Dật Bân mình mẩy máu me, dáng vẻ vô cùng thê thảm.
Lý Thất Dạ đứng tại chỗ, cúi nhìn Tằng Dật Bân, cười tủm tỉm nói rằng:
– Chẳng phải ngươi muốn đánh ta gãy tay hay chân sao? Muốn ném ta xuống khe núi như chó chết sao? Bây giờ ta đang ở trước mặt ngươi này, mau mau đánh ta gãy tay gãy chân đi.
– Ngươi… ngươi… ngươi muốn làm gì…
Khi cái bóng của Lý Thất Dạ chồng lên người mình, Tằng Dật Bân ngơ ngác gào lớn. Lúc này hắn đã bị chặt đứt tay chân, đạo hạnh bị hủy hết, là cá nằm trên thớt, mặc người mổ xẻ.
Lúc này, Tằng Dật Bân hoảng sợ hơn bao giờ hết.
– Ngươi nói xem ta muốn làm gì? Có người muốn chặt bỏ tay chân của ta, đối với người như thế, ta nên làm gì nhỉ?
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm. Nụ cười của hắn rất đáng yêu, không hề có vẻ tức giận.
– Ngươi… ngươi đừng làm bậy.
Tằng Dật Bân sợ bể mật, gào lên:
– Cậu của ta chính là quân đoàn trưởng Trung Ương quân đoàn, tay cầm ngàn vạn đại quân. Nếu như ngươi dám giết ta thì cậu của ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi.
– Cậu của ngươi?
Lý Thất Dạ bật cười, nói rằng:
– Ngày xưa cậu của ngươi chỉ là một tên nô tài quỳ trước mặt ta mà thôi. Ngươi cảm thấy lấy một tên nô tài ra hù ta thì ta sẽ sợ à?
– Ngươi… ngươi… ngươi…
Tằng Dật Bân hét lên, thế nhưng hơn nữa ngày cũng không thể nói ra lời.
– Quên nói với ngươi, ta cũng đang muốn chặt bỏ đầu của cậu ngươi…
Lý Thất Dạ bật cười.
Tiếng xương vỡ nát “răng rắc…” vang lên. Lý Thất Dạ còn chưa nói dứt câu thì đã nhấc chân giẫm mạnh, giẫm nát đầu Tằng Dật Bân, máu tươi bắn lên.
– Sau đó ta sẽ giẫm nát đầu của hắn!
Sau khi giẫm nát đầu của Tằng Dật Bân thì Lý Thất Dạ mời khoan thai nói hết câu sau.
Thế nhưng Tằng Dật Bân đã đi đời nhà ma, làm gì còn có thể nghe Lý Thất Dạ nói.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ giẫm nát bét đầu của Tằng Dật Bân, máu óc bấy nhầy, mà Lý Thất Dạ thì hời hợt như không có chuyện gì xảy ra.
Chuyện này làm cho không ít người run rẩy. Lúc này mọi người mới nhận ra rằng, tân hoàng tuy hoang dâm vô độ, thế nhưng đừng quên rằng hắn còn có một thân phận khác… bạo quân!
Một tên bạo quân lãnh khốc vô tình, thủ đoạn độc ác. Tuyệt đối đừng để vẻ ngoài bình thường của hắn mê hoặc, tuyệt đối đừng nghĩ rằng hắn chỉ là một tên hôn quân bất tài hào sắc.
Là người đã từng ngồi trên hoàng tọa, là một tên bạo quân, hắn tuyệt đối là hạng người giết người không chớp mắt!
Tân hoàng tuy bất tài, thế nhưng không có nghĩa là hắn nhu nhược. Lúc này, mọi người mới nhớ ra tân hoàng là một tên bạo quân tàn nhẫn!
– Ông lão, người là ngươi giết, chắc ngươi sẽ không để bọn họ phơi thây hoang dã chứ, bằng không thì thiên đạo sẽ không dung.
Sau khi giẫm nát đầu của Tằng Dật Bân thì Lý Thất Dạ làm như chưa có chuyện gì xảy ra, cười tủm tỉm nói với ông lão đánh củi.
– Chuyện này mắc mớ gì tới ta, cũng không phải là ta giết.
Ông lão đánh củi lập tức phủ nhận.
– Ở đây trừ ngươi ra thì còn ai nữa?
Lý Thất Dạ giang tay, cười tủm tỉm nói:
– Ngươi không thể giết người mà không chịu chôn xác. Ta tay trói gà không chặt, không chôn nổi nhiều người như vậy. Hơn nữa chắc ngươi sẽ không để con gái đi chôn xác chứ? Vì vậy, ở đây trừ ngươi ra thì còn ai làm chuyện khổ cực này nữa?
Chương 3558: Tần Kiếm Dao (Thượng)
Nói xong, mặc kệ ông lão đánh củi có đồng ý hay ông, Lý Thất Dạ dẫn Liễu Sơ Tình vào trong cung điện đá, không tiếp tục quan tâm tới chuyện bên ngoài nữa.
– Này… này… lão hán xui xẻo quá mà, lão hán oan uổng nha. Người không phải do ta giết, dựa vào gì bắt ta chôn.
Mặc dù ông lão đánh củi bất mãn, thế nhưng hắn vẫn ném thi thể của đám người Tằng Dật Bân vào khe núi.
Cuối cùng hắn rửa sạch hai tay, vỗ vỗ đao bổ củi bên hông, nói rằng:
– May quá, suýt nữa là quen chuyện chính, còn phải đi bán củi đổi gạo nữa.
Sau đó vác gánh củi rời đi.
– Ta vốn là phàm nhân, không lên tiên lầu các…
Lúc này, tiếng ca hồn hậu của ông lão đánh củi lại vang vọng trong Cửu Liên Sơn.
Toàn bộ quá trình này, mọi người đều nín thở. Mặc kệ là tu sĩ xuất thân như thế nào thì cũng đều im lặng quan sát nhất cử nhất động của ông lão, không ai quấy rối, cũng không ai dám lên tiếng.
Sau khi ông lão đánh củi cùng tiếng ca của hắn biến mất thì mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
– Hắn… hắn là ai?
Có người hỏi nhỏ.
Không ai ngờ thình lình lại có Trình Giảo Kim nhảy ra giải cứu tân hoàng, còn đám người Tằng Dật Bân thì bị giết chết.
– Ta cũng không biết, trước giờ chưa từng nhìn thấy.
Đệ tử trẻ tuổi thì làm sao biết được lai lịch của ông lão đánh củi chứ.
– Ông lão này… e rằng là người của Cửu Liên Sơn.
Có một đệ tử khá lớn tuổi nghiêm mặt, nói chậm:
– Ta đã tới Cửu Liên Sơn hai lần. Hắn hình như vẫn luôn ở Cửu Liên Sơn. Lần trước ta tới là năm năm trước, khi đó hắn cũng đốn củi ở Cửu Liên Sơn.
– Cường giả Cửu Liên Sơn sao?
Nghe vậy, không ít người nhìn nhau.
Trên thực tế, Cửu Liên Sơn sừng sững cho tới ngày hôm nay, thế nhưng không ai biết Cửu Liên Sơn có bao nhiêu người, cũng không ai biết chưởng môn Cửu Liên Sơn là ai, càng không ai biết Cửu Liên Sơn rốt cuộc có bao nhiêu cường giả.
Thế nhưng mọi người đều biết, ngay cả Thái Thanh Hoàng độc tôn thiên hạ khi đi tới Cửu Liên Sơn cũng phải thu mình, cũng phải an phận thủ thường.
Cũng như bây giờ mọi người biết ông lão đánh củi là cường giả của Cửu Liên Sơn, thế nhưng mọi người lại không nhận ra hắn, không ai biết hắn là thần thánh phương nào.
– Hắn… hắn… vì sao hắn lại cứu tân hoàng?
Có người hỏi nhỏ.
Câu hỏi này để mọi người chỉ biết nhìn nhau, không ai trả lời được. Có thể thấy tân hoàng cũng ông lão đánh củi rất quen thuộc, dường như quan hệ của hai người bọn họ không hề tầm thường. Hơn nữa người ngu cũng có thể thấy lần này ông lão đánh củi ra tay đó là vì bảo vệ tân hoàng.
– Đừng quên ngày đó Bát Trận Chân Đế giết vào hoàng cung, chẳng phải tân hoàng đã bị người khác cứu thoát hay sao? Không ai biết tân hoàng được ai cứu, bây giờ xem ra, chính là hắn đã cứu tân hoàng.
Có đệ tử đại giáo vỗ đầu.
Nghe vậy, tất cả mọi người hít lạnh.
Ngày đó đại quân công phá hoang thành, Bát Trận Chân Đế đích thân ra tay, cuối cùng tân hoàng vẫn bị người khác cứu thoát, không ai biết tân hoàng được ai cứu cả.
Bây giờ xem ra ngày đó chính ông lão đánh củi đã cứu tân hoàng. Ông lão đánh củi vẫn luôn ở bên cạnh tân hoàng, bảo vệ tân hoàng.
– Tại sao Cửu Liên Sơn lại muốn bảo vệ tân hoàng?
Có người tò mò hỏi một câu.
Chín hồ đổi màu ngày càng gần thì ngày càng có nhiều đệ tử Cửu Bí đạo thống đi đến Cửu Liên Sơn.
Đệ tử tới Cửu Liên Sơn ngộ đạo tới từ khắp mọi nơi ở Cửu Bí đạo thống, có đệ tử đại giáo, có đệ tử môn phái nhỏ, ngoài ra còn có tán tu.
Đây chính là chỗ khác biệt của Cửu Liên Sơn. Chỉ cần là đệ tử Cửu Bí đạo thống thì bất kể xuất thân đại giáo thế gia hay tiểu môn tiểu phái, thậm chí là tán tu đi chăng nữa thì cũng được đối xử như nhau.
Cho dù ngươi chỉ là tiểu tán tu đạo hạnh thấp kém, thế nhưng chỉ cần tâm pháp mà ngươi tu luyện là của Cửu Bí đạo thống thì ngươi có thể đi vào Cửu Liên Sơn ngộ đạo.
Cửu Liên Sơn sẽ không vì ngươi là tiểu tán tu mà cự tuyệt ngươi. Cửu Liên Sơn cũng không vì ngươi xuất thân đại giáo thế gia mà ưu đãi ngươi.
Bất kể là ai, Cửu Liên Sơn đều sẽ đối xử bình đẳng. Ngay cả ngày đó Thái Thanh Hoàng đích thân giá lâm thì Cửu Liên Sơn cũng không chiêu đãi.
Cũng bởi vì trước giờ Cửu Liên Sơn không phân biệt đối xử cho nên đã cố định được địa vị trung lập trong suy nghĩ của tất cả mọi người.
Vì vậy, bất kể đệ tử Cửu Bí đạo thống có xuất thân như thế nào thì Cửu Liên Sơn cũng sẽ an bài nơi ở, nhưng cũng không phái bất kỳ đệ tử hay bất kỳ người nào đến hầu hạ.
Thời gian chín hồ đổi màu ngày càng gần, tu sĩ trẻ tuổi đi tới Cửu Liên Sơn ngày càng có cân nặng. Ban đầu tu sĩ trẻ tuổi đi tới Cửu Liên Sơn có nhiều người xuất thân tiểu môn tiểu phái. Đến sau này thì phần lớn đều là đệ tử đại giáo thế gia, sau đó thì là đệ tử của ngũ cường.
Nhìn ngày càng có nhiều thiên tài xuất hiện ở Cửu Liên Sơn, không ít đệ tử trẻ tuổi muốn tìm kiếm kỳ ngộ cảm thấy áp lực. Thiên tài càng nhiều thì tranh giành càng lớn. Một khi đệ tử của ngũ cường ra tay thì đừng nói tiểu môn tiểu phái mà ngay cả đại giáo thế gia cũng không thể tranh tài.
Một hôm, tiếng “đùng, đùng, đùng…” nổ vang, mặt đất rung chuyển một hồi.
Thình lình nghe thấy có tiếng nổ vang, không ít người giật mình. Là ai phách lối như thế, đi tới Cửu Liên Sơn mà còn kiêu căng như thế.
Nhất thời, không ít người vội vàng quay đầu lại, nhìn về phía phát ra tiếng nổ vang.
Chỉ thấy một đội thiết kỵ đạp không chạy tới. Nhân số của đội thiết kỵ này không nhiều, chỉ có mười mấy người mà thôi. Thế nhưng khi chiến mã của bọn họ đạp không chạy tới thì khiến cho người ta cảm thấy rằng như có một dòng lũ sắt thép đang chạy tới, không có thứ gì có thể ngăn cản, nháy mắt phá hủy tất cả mọi thứ cản ở trước mặt.
Đội thiết kỵ này tuy chỉ có mười mấy người, thế nhưng khi bọn họ ùa vào Cửu Liên Sơn như một dòng lũ sắt thép thì khiến cho người ta cảm thấy như có thiên quân vạn mã áp sát, ngay cả không khí cũng run rẩy bần bật.
Đội thiết kỵ này mỗi người một ngựa, mỗi người đều như hòa thành một thể với chiến mã dưới thân bọn họ. Chiến sĩ trùm kín áo giáp, mà chiến mã cũng mặc áo giáp, vì vậy một người một ngựa áo giáp kín mít, mới khiến cho người ta cảm thấy bọn họ là dòng lũ sắt thép ập tới, có thể đụng nát từng ngọn núi một.
Cầm đầu đội thiết kỵ này là một người thanh niên. Người thanh niên này mày kiếm mắt sao, vóc người cường tráng, ánh mắt sắc bén, trên người lạnh lẽo sát khí, vừa nhìn là biết hắn là tướng lĩnh kinh nghiệm sa trường lâu năm.
Chương 3559: Tần Kiếm Dao (Hạ)
– Mã gia quân…
Nhìn thấy đội thiết kỵ chạy tới, có người nhận ra lai lịch của đội thiết kỵ này, giật mình kêu lớn.
– Là Mã Kim Minh, thiếu chủ Mã gia tới rồi.
Nhìn thấy người thanh niên cầm đầu đội thiết kỵ, có người giật mình.
– Thiếu tướng quân của Trung Ương quân đoàn nha.
Nhìn người thanh niên này, không ít người rùng mình. Mọi người ngay lập tức nhường đường cho đội thiết kỵ này chạy qua.
– Mã Kim Minh muốn báo thù cho biểu đệ của hắn sao?
Nhìn thấy đội thiết kỵ này, không ít người rùng mình, âm thầm suy đoán.
Mã Kim Minh, thiếu chủ Mã gia, thiếu tướng quân của quân đoàn Trung Ương. Hắn là con trai của quân đoàn trưởng Mã Minh Xuân, cũng là biểu ca của Tằng Dật Bân.
So với Tằng Dật Bân cáo mượn oai hùm thì Mã Kim Minh mạnh hơn gấp nhiều lần. Từ nhỏ Mã Kim Minh đã đi theo cha hắn Mã Minh Xuân chinh chiến thiên hạ, vào sinh ra từ trên sa trường. Hơn nữa từ nhỏ hắn đã biểu hiện được thiên phú tu luyện mạnh mẽ của mình.
So với Tằng Dật Bân thì Mã Kim Minh là thiên tài hàng thật giá thật, cũng là một tên cao thủ hàng thật giá thật, người như Tằng Dật Bân không thể so sánh được.
Nhìn thấy Mã Kim Minh chạy vào Cửu Liên Sơn với khí thế như cầu vồng, mọi người đều cho rằng Mã Minh Xuân đến đây trả thù, đến đây báo thù cho Tằng Dật Bân đã chết.
Thế nhưng Mã Kim Minh lại không mang theo nhân mã chạy thẳng tới Hồng Hoang Sơn, cũng không tỏ thái độ muốn tìm Lý Thất Dạ báo thù. Sau khi hắn mang theo mười mấy chiến sĩ đi vào Cửu Liên Sơn thì đi lên một ngọn núi ở lại.
Nhưng mà, khi xuống ngựa thì Mã Kim Minh nhìn về phía Hồng Hoang Sơn, hừ lạnh một cái.
Mã Kim Minh không đi Hồng Hoang Sơn tìm tân hoàng báo thù khiến không ít người ngạc nhiên.
– Mã thiếu chủ dù gì cũng là người đã trải qua sa trường, vẫn có thể giữ được bình tĩnh.
Nhìn thấy Mã Kim Minh không lập tức xông lên Hồng Hoang Sơn báo thù cho Tằng Dật Bân, có một ít tu sĩ trẻ tuổi hơi lớn gật đầu khen ngợi.
– Mã huynh, xa cách đã lâu. Không ngờ lần từ biệt năm đó lại chính là ba năm.
Sau khi Mã Kim Minh đóng quân xong thì có tu sĩ trẻ tuổi tới bái phỏng.
Những tu sĩ trẻ tuổi tới bái phỏng Mã Kim Minh có bạn cũ của hắn, cũng có những người chưa từng gặp mặt. Mặc kệ như thế nào, sau khi Mã Kim Minh tới đây thì chỗ của hắn đông đúc như trẩy hội.
Trái lại, mặc dù mọi người đều biết tân hoàng ở Hồng Hoang Sơn, thế nhưng không có bất kỳ ai tới bái phỏng hắn.
Đương nhiên, tu sĩ trẻ tuổi tới bái phỏng Mã Kim Minh là có lý do.
Phụ thân của Mã Kim Minh, cũng tức là quân đoàn trưởng Trung Ương quân đoàn Mã Minh Xuân hiện đang tay nắm đại quyền. Nhất là sau khi tân hoàng đánh mất giang sơn, Đấu Thánh vương triều nhất thời như rắn mất đầu.
Thân là quân đoàn trưởng Trung Ương quân đoàn, lại còn là tồn tại mạnh nhất trong các quân đoàn trưởng, cũng là tướng quân lớn tuổi nhất. Bất luận thực lực hay là địa vị, Mã Minh Xuân đều hơn xa người khác.
Có thể nói Đấu Thánh vương triều hiện nay đều là tâm phúc của Mã Minh Xuân. Sáu quân đoàn lớn của Đấu Thánh vương triều đều nghe lời Mã Minh Xuân.
Vì vậy có thể thấy Mã Minh Xuân quyền cao chức trọng như thế nào. Thậm chí có người còn nói rằng muốn trở thành tân hoàng tương lai của Cửu Bí đạo thống, có thể được Mã Minh Xuân ủng hộ hay không là một cửa ải rất quan trọng.
Thử nghĩ mà xem, Mã Minh Xuân nắm quyền thao túng đại thế của Cửu Bí đạo thống, các đại giáo thế gia làm sao mà không muốn nịnh bợ Mã Minh Xuân chứ.
Vì vậy rất nhiều đệ tử đại giáo thế gia bắt tay từ Mã Kim Minh, đầu tiên là tạo quan hệ với Mã Kim Minh, leo lên cây đại thụ Trung Ương quân đoàn.
Mã Kim Minh đến, khiến không ít người quan tâm, thế nhưng vẫn không gây náo động. Khi một người khác đến thì mới thật sự gây ra náo động.
Khi người này đến thì không có kiêu căng như Mã Kim Minh, cũng không mang theo thiết kỵ xông thẳng vào Cửu Liên Sơn như Mã Kim Minh.
Người này đến một cách lặng lẽ. Nàng ôm kiếm đi lại, nhìn từ xa, nhìn thì như đi chậm, thế nhưng mỗi bước đi lại dài trăm dặm.
Thế nhưng, cho dù cô gái này có lặng lẽ ôm kiếm đi đến thì cũng có người chú ý, cũng gây ra náo động.
Cô gái này mặc thanh y, hệt như u liên trong thâm cốc. Nàng ôm kiếm đi lại, mái tóc tung bay theo gió, khi có gió nhẹ lướt qua thì mái tóc giống như một tầng hơi nước, rất linh động, khiến cho người ta có cảm giác phiêu dật xuất trần. Phong thái này, không sao tả xiết.
Dung mạo của cô gái này cũng rất xinh đẹp, mắt phượng có thần, lấp lánh thần quang. Đôi mắt phượng này giống như thần nhãn, khiến nàng xinh đẹp lóa mắt. Rất nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy nàng đã bị nàng thu hút, bị nàng làm tâm thần điêu đứng.
– Tần cô nương…
Khi cô gái này ôm kiếm đi lại thì những người gặp nàng trên đường, bất kể là đệ tử đại giáo thế gia hay là thiếu chủ thế tử đều vội vàng khom người chào nàng.
Có một ít thiên tài trẻ tuổi nhìn thấy nàng thì ánh mắt khó giấu nổi vẻ ái mộ.
Được người trên đường chào, cô gái chỉ nhẹ nhàng gật đầu coi như chào lại. Bất luận phong thái hay là hành động của cô gái này đều đẹp không tả xiết, rất là hấp dẫn.
– Tĩnh Liên quan Tần cô nương!
Có người đứng ở xa nhìn thấy cô gái này thì ngạc nhiên thốt lên.
– Tần tiên tử cũng tới.
Nghe được tin tức này, vô số tu sĩ trẻ tuổi vội vàng nhìn theo. Khi nhìn thấy cô gái này thì vô số nam tử lập tức bị mê hoặc.
– Tĩnh Liên quan Tần Kiếm Dao!
Ngay cả tu sĩ thế hệ trước nhìn thấy nàng cũng thán phục rằng:
– Truyền nhân của Tĩnh Liên quan đời nào cũng kinh diễm tuyệt thế. Tĩnh Liên quan không hổ là Tĩnh Liên quan. Thân là truyền nhân của Tĩnh Liên quan, nàng chính là phượng hoàng trong loài người, ít ai sánh bằng.
Cô gái ôm kiếm chính là truyền nhân của Tĩnh Liên quan, Tần Kiếm Dao. Tuy rằng nàng không có danh hiệu kinh thiên động địa nào hết, thế nhưng rất nhiều người kính trọng gọi nàng là “Tần tiên tử”, cũng có người gọi nàng là “Kiếm tiên tử”.
Mặc dù Tần Kiếm Dao rất ít đi lại thế gian, cũng rất ít khi ra tay. Thế nhưng uy danh của nàng đã truyền khắp Cửu Bí đạo thống.
– Tĩnh Liên quan Tần cô nương cũng tới.
Có người xa xa nhìn thấy Tần Kiếm Dao ôm kiếm đi lại, không khỏi cảm thán rằng:
– Nếu như chín hồ đổi màu thật sự có kỳ ngộ thì chúng ta làm gì có tư cách tranh giành với Tần cô nương chứ.
Chương 3560: Cút Đi
Sau khi nhìn thấy Tần Kiếm Dao tới thì có không ít người mừng rỡ, nhưng cũng có không ít người cảm thấy áp lực. Bởi vì nếu như Tần Kiếm Dao thật sự tới đây vì chín hồ đổi màu thì những người khác căn bản không thể nào tranh đoạt kỳ ngộ lại nàng được.
Không phải bọn họ quá tự ti, mà bởi vì Tần Kiếm Dao thật sự rất mạnh. Nói chính xác hơn là Tĩnh Liên quan mạnh hơn tưởng tượng của mọi người.
Mọi người đều biết cùng là ngũ cường, Tĩnh Liên quan ngoài mặt thì ngang hàng với tứ cường, thực lực tương đương. Thế nhưng trên thực tế lại không phải như vậy.
Cường giả thế hệ trước đều biết rằng, cùng là ngũ cường, thế nhưng Tĩnh Liên quan lại mạnh hơn tứ cường còn lại. Bất luận là Binh Trì thế gia hay là Vạn Trận quốc, hay là Lâm Hải các, ai cũng kém xa Tĩnh Liên quan.
Phải biết rằng ở Cửu Bí đạo thống ngoại trừ Đấu Thánh vương triều ra thì Tĩnh Liên quan là truyền thừa duy nhất nắm giữ hai bí. Nội tình của bọn họ vừa mạnh vừa dầy, những môn phái truyền thừa khác không thể sánh bằng.
Trước Thái Thanh Hoàng, mỗi đời người cầm quyền Cửu Bí đạo thống đều có ngàn vạn quan hệ với Tĩnh Liên quan. Mặc dù trăm nghìn vạn năm nay Tĩnh Liên quan rất ít nắm giữ quyền lực thiên hạ, cũng rất ít người của Tĩnh Liên quan ngồi lên ngôi vị hoàng đế.
Thế nhưng Tĩnh Liên quan từng nâng đỡ không ít hoàng đế, phò tá không ít người nắm quyền Cửu Bí đạo thống. Cũng chính vì vậy trước giờ Tĩnh Liên quan vẫn luôn chi phối thế cuộc của Cửu Bí đạo thống.
Trong một quãng thời gian rất dài, sức ảnh hưởng của Tĩnh Liên quan đã bám rễ rất sâu vào hoàng quyền của Cửu Bí đạo thống.
Mãi tới khi Thái Thanh Hoàng độc tôn thiên hạ thì sức ảnh hưởng của Tĩnh Liên quan mới suy yếu dần.
Mặc dù vậy, thực lực của Tĩnh Liên quân vẫn vô cùng hùng hậu. Nếu hỏi trong thời đại Thái Thanh Hoàng độc tôn thiên hạ ai có thể chống lại Đấu Thánh vương triều thì e rằng chỉ có mỗi mình Tĩnh Liên quan mà thôi.
– Tân hoàng đế sắp sửa sinh ra rồi.
Có cường giả thế hệ trước nhìn thấy Tần Kiếm Dao thì cảm thán.
Theo tác phong của Tĩnh Liên quan, sớm muộn gì bọn họ cũng bồi dưỡng một người nắm giữ hoàng quyền. Bây giờ Tần Kiếm Dao rất ít khi đi lại thế gian lại xuất thế, cũng có nghĩa Tĩnh Liên quan đang xem xét chọn ứng cử viên.
– Tần cô nương đi Hồng Hoang Sơn để làm gì?
Nhìn thấy Tần Kiếm Dao đi về phía Hồng Hoang Sơn, có người giật mình. Bởi vì tân hoang đang ở Hồng Hoang Sơn.
– Đừng quên rằng Tĩnh Liên quan cũng có hôn ước. Dựa theo hôn ước thì Tần cô nương phải gả cho tân hoàng.
Có người nói nhỏ.
Nghe vậy, mọi người ngẩn ngơ. Nhất là những người ái mộ Tần Kiếm Dao khi nghe nói thế thì giống như bị một thau nước lạnh giội trúng.
Nếu như không có người nhắc tới chuyện này thì mọi người đã suýt quên chuyện này rồi.
– Hừ, tiên hoàng băng hà, tân hoàng đã đánh mất giang sơn, hôn ước đã mất hiệu lực lâu rồi.
Có đệ tử thiên tài ái mộ Tần Kiếm Dao hừ lạnh, bất mãn nói rằng.
– Cũng chưa chắc.
Có người cố tình nói:
– Đừng quên rằng công chúa Lâm Hải các đang ở bên canh tân hoàng. Công chúa Lâm Hải các cũng là đại mỹ nhân, danh chấn lâm hải, vô số thanh niên tuấn kiệt khuynh đảo vì nàng, bây giờ còn chẳng phải theo hầu bên cạnh tân hoàng hay sao. Hôn ước là hôn ước, chỉ cần không xé bỏ thì vẫn còn hiệu lực.
Nghe người nọ cố tình nói như thế, khuôn mặt của những tu sĩ trẻ tuổi ái mộ Tần Kiếm Dao hết sức khó coi.
– Hừ, tên ngu ngốc như tân hoàng mà cũng đòi kết hôn Tần tiên tử, người si nói mộng, cóc ghẻ ăn thịt thiên nga.
Thiên tài ái mộ Tần Kiếm Dao khinh thường.
Tu sĩ nọ ung dung nói rằng:
– Không thể nói chắc được, lỡ như Tĩnh Liên quan muốn phò tân hoàng thì sao? Theo thói quen của Tĩnh Liên quan, bọn họ làm sao mà chịu bỏ qua thời cơ tốt như vậy chứ. Tân hoàng dù sao cũng là người thừa kế hợp pháp, hắn quay lại ngôi vị hoàng đế là hợp tình hợp lý. Nếu như Tần cô nương gả cho tân hoàng thì tương lai chính là hoàng hậu, như vậy sẽ có thể chấp chưởng thiên hạ.
– Ngươi… ngươi… cái thứ ăn nói linh tinh.
Nghe tu sĩ nọ nói vậy, không ít thiên tài trẻ tuổi chỉ trích, sắc mặt hết sức khó coi.
Đám thiên tài trẻ tuổi luôn tự cao tự đại. Tuy rằng bọn họ biết mình trèo cao Tần Kiếm Dao là một chuyện rất khó khăn, thế nhưng ít nhiều gì trong lòng của bọn họ cũng có một chút ảo tưởng.
Theo bọn họ thấy, tân hoàng chỉ là một tên ăn chơi, là một tên rác rưởi, một tên hôn quân hoang dâm vô độ! Là cái thứ rác rưởi bất tài vô dụng.
Đám thiên tài trẻ tuổi rất khinh bỉ tân hoàng, xem thường tân hoàng.
Nếu như Tần Kiếm Dao gả cho một tên phế vật như vậy thì những thiên tài trẻ tuổi như bọn họ làm sao có thể chịu nổi chứ.
Mặc dù bọn họ tỏ vẻ xem thường, thế nhưng khi nhìn thấy Tần Kiếm Dao trèo lên Hồng Hoang Sơn thì không khỏi gấp gáp. Bọn họ sợ chuyện đó sẽ thật sự xảy ra.
– Đệ tử Tĩnh Liên quan Tần Kiếm Dao đến đây bái kiến.
Tần Kiếm Dao ôm kiếm đứng ở ngoài cung điện đá, giọng nói êm tai, nghe nàng nói chuyện cũng là một chuyện hưởng thụ.
Khi tất cả mọi người nín thở thì chỉ nghe tiếng “két” vang lên, cửa đá mở ra, Tần Kiếm Dao cung kính khom người, khoan thai đi vào cung điện đá.
Nhìn Tần Kiếm Dao biến mất trong cung điện đá thì mọi người nín thở nhìn chằm chằm, bởi vì mọi người muốn biết kết quả sẽ như thế nào.
Trong cung điện đá, Lý Thất Dạ ngồi tại chỗ, nhắm mắt dưỡng thần, giống như đang ngủ. Sau khi Tần Kiếm Dao đi vào thì Liễu Sơ Tình đang hầu hạ Lý Thất Dạ nói nhỏ:
– Bệ hạ, Tần tiên tử tới rồi.Nguồn truyện audio Podcast
Lúc này Lý Thất Dạ mới chậm rãi mở mắt, ánh mắt rơi lên người Tần Kiếm Dao, nhìn rất tùy ý, rất càn quấy. Ánh mắt xâm lược của hắn đánh giá trên dưới Tần Kiếm Dao một lượt.
Đôi mắt xâm lược của Lý Thất Dạ giống như một đôi tay vô hình thụt vào trong xiêm y sờ mó, khiến cho Tần Kiếm Dao có hơi không vui.
– Đệ tử Tĩnh Liên quan Tần Kiếm Dao tham kiến bệ hạ.
Sau khi nhìn thấy Lý Thất Dạ thì Tần Kiếm Dao chỉ khom người chào Lý Thất Dạ chứ không hề có ý định quỳ lạy. Tuy nhiên ít nhiều gì thì cũng đã chào Lý Thất Dạ.
– Ngươi tới thực hiện hôn ước hả? Tính ở lại đây hầu hạ ta hả?
Lý Thất Dạ mỉm cười, bắp đùi gác lên trên ghế, tư thế rất phóng đãng.
– Kiếm Dao được lão tổ tông môn nhờ cậy tới Cửu Liên Sơn hỏi thăm bệ hạ, vấn an bệ hạ.
Tần Kiếm Dao khoan thai nói chậm, phong thái xinh đẹp rung động lòng người, vô cùng xuất trần.