1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 693 [Chương 3461 đến Chương 3465]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 693 [Chương 3461 đến Chương 3465]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3461: Khởi Hành Đi Xa

Thạch trận này rất thô sơ, giống như được dựng lâm thời. Hơn nữa tất cả nham thạch đều lấy ngay tại chỗ.

Hoặc là thạch trận này được dựng lâm thời, hoặc là không thường dùng tới, thỉnh thoảng mới dùng một, hai lần, vì vậy thạch trận rất thô sơ, không có người quản lý hoặc điêu khắc lại sao cho tinh tế hơn.

Mặc dù là vậy thì thế gian này có thứ gì dùng bền hơn là nham thạch chứ. Vì vậy cho dù sau khi nham thạch này được dựng nhưng vẫn không sử dụng tới thì nó cũng sừng sững không ngã, thạch trận vẫn được giữ lại hoàn hảo.

Trên những khối nham thạch dựng đứng trong thạch trận có những cái lỗ nhỏ, bởi vì thạch trận đã lâu không dùng tới nên những cái lỗ nhỏ này tích đầy nước bùn. Nhưng bây giờ đã được rửa sạch, được khảm chân tệ vào, mỗi viên chân tệ đều có cấp bậc Chân Thần trở lên.

Có thể nói Dương Minh giáo ra tay hào phóng để dọn đường cho Lý Thất Dạ, hơn nữa còn là dọn đường một cách miễn phí.

Khi thạch trận khảm đầy chân tệ thì dưới ánh sáng lấp lánh của chân tệ, toàn bộ thạch trận như đang tỏa ra sinh cơ, toàn bộ thạch trận cũng lóe lên ánh sáng vỡ vụn.

– Cũng không biết đã bao lâu rồi chúng ta chưa dùng tới thạch trận này, chúng ta chỉ biết nó là một con đường đi lên Đế Thống Giới. Chúng ta chỉ có thể đảm bảo đưa ngươi lên Đế Thống Giới, còn đưa tới nơi nào ở Đế Thống Giới thì không nói chắc, bởi vì chúng ta đã mất tọa độ cụ thể rồi.

Đứng trước thạch trận, Dương Minh tán nhân trịnh trọng nói với Lý Thất Dạ.

Dương Minh giáo hào phóng đưa Lý Thất Dạ lên Đế Thống Giới, ngoại trừ Lý Thất Dạ xứng đáng để Dương Minh giáo trả giá ra thì quan trọng hơn là, Dương Minh giáo muốn thử nghiệm mở lại con đường này của bậc tiên hiền. Nếu như Lý Thất Dạ có thể đi được con đường này, tương lai Dương Minh giáo muốn đưa người lên Đế Thống Giới sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

– Có thể đi là được.

Lý Thất Dạ thoải mái mỉm cười, hoàn toàn không quan tâm tới.

Lúc này Trường Sinh chân nhân bất giác nắm lấy bàn tay của Lý Thất Dạ. Nàng nắm thật chặt, không muốn buôn tay.

– Tới lúc khởi hành rồi.

Dương Minh tán nhân sau khi xác định lại thì nói chậm.

Trường Sinh chân nhân nhìn Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ nhìn Trường Sinh chân nhân, vén mái tóc mềm mại của nàng, mỉm cười nói rằng:

– Tạm biệt, sẽ có lúc gặp lại.

– Tam biệt…

Trường Sinh chân nhân lòng thấy ê ẩm. Nàng hít sâu một hơi, buông tay Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ mỉm cười, gật đầu với Dương Minh tán nhân, sau đó đi vào thạch trận, đứng trong thạch trận.

Khi thạch trận sắp sửa khởi động, Trường Sinh chân nhân không kiềm chế được, nhảy vào trong thạch trận ôm chặt Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ thở dài, ôm nàng thật sâu.

– Tạm biệt, cũng có lẽ là vĩnh biệt.

Trường Sinh chân nhân nói khẽ, cuối cùng buông Lý Thất Dạ ra, chậm rãi lùi khỏi thạch trận.

Trường Sinh chân nhân bất thình lình xông lên ôm Lý Thất Dạ là vì nàng biết rằng lần từ biệt này sẽ là vĩnh biệt. Nàng không giống như ba tỷ muội Phạm Diệu Chân, cho rằng sẽ có lúc gặp lại nhau. Nàng biết rất rõ, Lý Thất Dạ chỉ là một vị khách qua đường ở Tam Tiên Giới. Khi đã rời đi rồi thì e rằng sẽ không quay trở lại nữa.

Vì vậy, cái ôm này chính là cái ôm vĩnh biệt, sau này sẽ không còn gặp lại nhau nữa!

Đứng trong thạch trận, Lý Thất Dạ gật đầu với Dương Minh tán nhân. Dương Minh tán nhân gật đầu với chư lão, nói rằng:

– Bắt đầu đi, khởi hành!

Vừa nói xong, chỉ nghe “vù” một cái, tất cả chân tệ khảm nạm trên nham thạch bừng sáng, ánh sáng lấp lánh như thực chất.

Khi những sợi ánh sáng này chiếu rọi lên thạch trận thì thạch trận xuất hiện thần văn, thần văn đan dệt với nhau, cuối cùng “vù” một cái, hóa thành một cánh cửa khổng lồ.

“Rầm” Chỉ thấy cánh cửa này giống như thủy triều, Lý Thất Dạ bị nó nhấn chìm, từ từ biến mất vào trong cánh cửa.

Cuối cùng Lý Thất Dạ hoàn toàn biến mất, chỉ nghe cái “tách”, cánh cửa tan biến như bọt biển, thạch trận yên tĩnh trở lại.

Lúc này, những viên chân tệ bên trên thạch trận ảm đạm lu mờ. Rất nhiển hiên, muốn mở ra cánh cửa đi lên Đế Thống Giới cần phải tiêu xài rất nhiều chân tệ. Chỉ có đệ nhất đạo thống nội tình sâu dày như Dương Minh giáo mới có thể gánh vác nổi. Bằng không, đổi lại là đạo thống khác thì một lần mở cửa đã đủ làm cho đạo thống của bọn họ nghèo đói meo râu.

– Tạm biệt.

Nhìn cánh cửa biến mất, Dương Minh tán nhân cũng hơi xúc động. Nhìn Trường Sinh chân nhân, nàng nói chậm:

– Lần này là vĩnh biệt, hắn không thuộc về thế giới của chúng ta.

Dương Minh tán nhân chính là Dương Minh tán nhân. Nàng với Trường Sinh chân nhân quá hiểu lẫn nhau. Nàng cũng biết sau khi Lý Thất Dạ rời đi thì hắn sẽ không trở về nữa, Lý Thất Dạ sẽ trở thành một truyền thuyết.

– Đại đạo xa vời, ai có thể gặp lại nhau.

Trường Sinh chân nhân buông tiếng thở dài.

Cuối cùng Dương Minh tán nhân cùng Trường Sinh chân nhân rời khỏi thung lũng. Các nàng biết Vạn Thống Giới sẽ nghênh đón một quãng thời gian yên bình rất dài.

Đế Thống Giới rộng lớn hơn Vạn Thống Giới, mạnh mẽ hơn Vạn Thống Giới, là một thế giới vô ngần, không ai biết được Đế Thống Giới rộng lớn bao nhiêu.

Ở trong Đế Thống Giới, đạo thống san sát, môn phái nhiều vô số kể, đếm mãi không hết, vạn tộc hội tụ, là một thế giới vô cùng phồn vinh. Nơi đây từng xuất hiện vô số nhân kiệt, từng sinh ra Chân Đế, cũng từng xuất hiện các đời thủy tổ.

Cửu Bí đạo thống là một trong những đạo thống mạnh mẽ nhất Đế Thống Giới, là một con quái vật khổng lồ, được mọi người gọi là ba cự đầu Đế Thống Giới, nổi danh cùng Mộc gia.

Nhất là Cửu Bí đạo thống đương thời do Thái Thanh Hoàng nắm quyền nên Cửu Bí đạo thống như mặt trời ban trưa, chèn ép hai đạo thống lớn còn lại.

Ngày hôm nay, Cửu Bí đạo thống nắng sáng tươi tốt, là một ngày vô cùng tươi đẹp.

“Xuy” Lý Thất Dạ từ trên không trung rơi xuống. Khi Dương Minh giáo đưa hắn lên Đế Thống Giới, khi sắp sửa tới nơi thì thạch trận của Dương Minh giáo không gánh vác nổi sức mạnh nên đã vỡ vụn, chấn bay Lý Thất Dạ.

“Ầm” Lý Thất Dạ bay xuống, cái mông rớt xuống đất, đập ra một cái hố trên mặt đất.

“Leng keng” tiếng đao kiếm rút ra khỏi vỏ. Lý Thất Dạ còn chưa đứng dậy thì đã có hàn khí bức người, từng thanh trường đao gác lên cổ hắn, chỉ cần hắn dám động đậy một tí thì đầu hắn sẽ rơi xuống đất.

Lý Thất Dạ đưa mắt nhìn, chỉ thấy hắn bị vô số tu sĩ cường giả vây quanh kín kẽ. Khi Lý Thất Dạ xuất hiện, tu sĩ bốn phía như gặp phải đại địch.

Nơi đây là một vùng bình nguyên, thế nhưng bốn phía toàn là đồn gác, dường như có một nhân vật không hề tầm thường đang đóng trại ở nơi này.

Chương 3462: Tôn Lãnh Ảnh

Mà một người xa lạ như Lý Thất Dạ bất thình lình xuất hiện trong doanh trại, thế nên tu sĩ cường giả canh gác không như gặp phải đại địch làm sao cho được?

Vì vậy, trong nháy mắt, từng thanh trường đao gác lên trên cổ Lý Thất Dạ. Tựa như chỉ cần Lý Thất Dạ hơi nhúc nhích thì sẽ bị chặt đứt đầu.

– Ngươi là người phương nào, tới từ đâu.

Lúc này, cường giả đầu mục trầm giọng hỏi. Cường giả đầu mục này là Chân Thần sáu trọng thiên.

Chân Thần sáu trọng thiên mà chỉ có thể làm đầu mục thị vệ nho nhỏ, đúng là quá giật mình.

– Không cẩn thận đi ngang qua mà thôi.

Lý Thất Dạ ngồi tại chỗ, cười nhạt.

– Đừng hòng nói láo. Nơi này là cấm địa, trong vòng ngàn dặm không cho phép bất cứ ai tùy tiện qua lại.

Hai mắt của tên đầu mục lạnh xuống, nói lạnh lùng:

– Nói, là ai phái ngươi tới!

– Có đạo đãi khách như vậy sao?

Lý Thất Dạ không giật mình, rất bình tĩnh ngồi tại chỗ.

– Xem ra ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Hai mắt đầu mục lạnh rờn, lộ ra sát cơ, âm u nói rằng:

– Dùng đại hình với hắn, không sợ hắn không khai!

– Đại hình?

Nghe vậy, Lý Thất Dạ mỉm cười.

– Khụ…

Ngay lúc này, một tiếng ho vang lên, một người chậm rãi đi tới, vô thanh vô thức, giống hệt như u linh, dường như có đi tới đâu thì cũng không bị ai phát hiện hết.

Nghe tiếng ho này, tất cả mọi người quay lại, chỉ thấy đằng sau có một ông lão đang đứng.

Nhìn thấy ông lão này, tất cả mọi người kinh hãi, chảy mồ hôi lạnh, cả đám lập tức quỳ xuống.

Trong thời gian ngắn, tất cả cường giả thị vệ quỳ xuống như núi vàng trụ cột đổ ngã. Đưa mắt nhìn xa, một đám lớn quỳ lít nha lít nhít, cảnh tượng vô cùng đồ sộ.

– Đại nhân…

Tất cả thị vệ quỳ xuống, cung kính gọi. Tất cả tu sĩ cường giả đang có mặt ở đây, bất kể có thực lực gì, ngay cả tiểu đầu mục có thực lực Chân Thần vừa rồi, ai ai cũng cực kỳ cung kính, trong sự cung kính có mấy phần sợ hãi.

Tất cả thị vệ quỳ xuống kính nể nhìn người này, hơn nữa chỉ là nhìn lén một cái, sau đó nhanh chóng cúi thấp đầu, không dám nhìn thêm cái thứ hai.

Tất cả thị vệ quỳ xuống nín thở, không dám thở mạnh. Rất hiển nhiên, bọn họ sợ hãi ông lão này nhiều hơn là tôn kính.

Người tới vô thanh vô thức là một ông lão. Ông lão này mặc áo xám, mình mẩy gầy gò, không có điểm nào đặc biệt. Trên người của hắn không có sát khí khiến người ta phải sợ hãi, cũng không có thần uy khiến người ta cảm thấy khó thở, thoạt nhìn giống như là một ông lão bình thường.

Thế nhưng khi ánh mắt của lão nhân nhìn tới thì như thể cả vũ trụ đều nổ tung, đừng nói là Chân Thần, ngay cả Chân Thần đăng thiên cũng sẽ bị tiêu diệt trong nháy mắt.

Rất hiển nhiên, ông lão này là bất hủ, hơn nữa còn có thực lực kinh khủng, tàn sát Chân Thần đăng thiên cũng giống như đè chết một con kiến vậy.

Nếu như có tu sĩ nào đó ở Đế Thống Giới nhìn thấy ông lão này thì sẽ bị hù vỡ mật. Người biết ông lão này thì nhất định mềm nhũn hai chân.

Tôn Lãnh Ảnh! Đây là một cái tên làm chấn động Đế Thống Giới, cũng như bóng tối bao trùm lên toàn bộ Cửu Bí đạo thống.

Bên trong Cửu Bí đạo thống, khi nhắc tới cái tên “Tôn Lãnh Ảnh”, rất nhiều người sẽ cảm thấy rùng mình.

Tôn Lãnh Ảnh không phải là tên thật của hắn, tên thật của hắn gọi là “Tôn Lập Cường”. Thế nhưng ngày nay rất ít người biết tên thật của hắn, cho dù có biết thì cũng không dám gọi thẳng tên thật của hắn, nhiều nhất chỉ dám gọi là “Tôn đại nhân” mà thôi.

Tôn Lãnh Ảnh giống như một cái bóng, có mặt khắp mọi nơi, hơn nữa hắn còn là một cái bóng lạnh lùng, thiết huyết vô tình, luôn luôn xuất hiện ở phía sau Thái Thanh Hoàng.

– Có khách tới, đã thất lễ rồi.

Tôn Lãnh Ảnh lãnh đạm nói. Hắn dường như không có đáng sợ như lời đồn, nói chuyện rất ôn hòa, rất nho nhã lễ độ.

Thế nhưng ở Cửu Bí đạo thống, người biết Tôn Lãnh Ảnh đều biết rõ sự đáng sợ của hắn. Người từng nhìn thấy Tôn Lãnh Ảnh đều biết, tuyệt đối đừng nên bị vẻ ngoài mê hoặc, bởi vì đôi tay của Tôn Lãnh Ảnh đã dính không biết bao nhiêu là máu tươi.

Nghe Tôn Lãnh Ảnh nói vậy, thị vệ đang cầm trường đao gác lên cổ Lý Thất Dạ rùng mình, lập tức thu hồi trường đao, quỳ “đùng” xuống đất, mặt mày lo sợ tái mét, nói rằng:

– Tiểu nhân đáng chết.

Phải biết rằng tên thị vệ này là một Chân Thần mạnh mẽ, đặt ở bất kỳ đâu cũng là một nhân vật. Thế nhưng lúc này đối mặt với Tôn Lãnh Ảnh lại bị hù dọa hồn vía lên mây.

Tôn Lãnh Ảnh vẫn lãnh đạm đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn Lý Thất Dạ. Hắn không có thần uy cái thế, cũng không có khí thế khiếp người, ánh mắt của hắn rất bình thản, nhìn Lý Thất Dạ, nhẹ nhàng gật đầu, nói rằng:

– Bệ hạ của chúng ta muốn gặp khách một lần.

Nghe Tôn Lãnh Ảnh nói như vậy, tất cả thị vệ đều hít lạnh, không khỏi nhìn Lý Thất Dạ. Bọn họ choáng váng, không biết Lý Thất Dạ là thần thánh phương nào.

Bởi vì ở trong mắt bọn họ, bệ hạ của bọn họ chính là tồn tại cao thượng, chí cao vô thượng giống như là một vị thần linh. Hắn bễ nghễ chúng sinh, người khác muốn gặp hắn, khó còn hơn lên trời. Thế nhưng bây giờ bệ hạ bọn họ lại muốn nhìn thấy cái người vô danh này.

Đâu chỉ những thị vệ này thấy vậy, mà toàn bộ Cửu Bí đạo thống đều cho rằng bệ hạ bọn họ chính là tồn tại cao thượng, là một vị thần chí cao vô thượng, có thể định đoạt sinh tử của tất cả mọi người!

– Cũng được! Mới tới nơi này, không quen hoàn cảnh, gặp mặt một chút cũng không tệ.

Lý Thất Dạ mỉm cười, thái độ hời hợt không hề kinh ngạc, cũng không hề bận tâm, vô cùng bình tĩnh.

Sau khi Lý Thất Dạ đứng dậy thì đi theo Tôn Lãnh Ảnh.

Đây là một nơi đóng quân rất lớn, hơn nữa còn là nơi đóng quân lâm thời, dường như quân đoàn của bọn họ đi ngang nơi này, lâm thời đóng trại ở lại nơi này một đêm.

Nơi đóng quân biến phần lớn đất đai xung quanh trở thành cấm địa, không ai được phép ra vào, bất kỳ ai đi ngang đều phải đi đường vòng, bằng không giết không tha.

Nơi đóng quân canh phòng rất nghiêm ngặt, nói không khoa trương thì ngay cả con muỗi cũng không thể bay vào nơi đóng quân được. Cho dù có con muỗi có thể bay vào được thì cũng bị nghiền nát tan.Nguồn truyện audio Podcast

Trên thực tế, khi nhánh quân đoàn đáng sợ này đóng quân ở nơi đây thì không có bất kỳ ai dám tới gần. Đừng nói là Cửu Bí đạo thống, mà mọi người ở Đế Thống Giới khi nhìn thấy lá cờ xí dùng chỉ bạc thêu chữ “Bí” thì cũng sẽ rùng mình, lập tức nhượng bộ lui binh.

Chương 3463: Thái Thanh Hoàng (Thượng)

Ngân Bí quân đoàn, vô số người khi nhìn thấy lá cờ xí này đều bị hù mất hồn mất vía, rất nhiều người bị hù trốn đi thật xa.

Ngân Bí quân đoàn là quân đoạn mạnh nhất, đáng sợ nhất Cửu Bí đạo thống. Đừng nói Cửu Bí đạo thống, mà nhìn khắp Đế Thống Giới, quân đoàn như Ngân Bí quân đoàn có thể đếm trên đầu ngón tay, qua đó có thể thấy Ngân Bí quân đoàn mạnh mẽ như thế nào.

Đương nhiên, ở trong nơi đóng quân nghiêm ngặt như vậy mà Lý Thất Dạ lại từ trên trời rớt vào quân đoàn, nên toàn bộ Ngân Bí quân đoàn không như gặp đại địch mới là lạ.

Nếu như nói ngồi trên thần xa bảo kiệu là uy phong lẫm lẫm, như vậy đi ra đường bằng một tòa cung điện thì được coi là gì?

Trước đó, thanh thế đi đường của Mộc Thiếu Thần rất lớn, thế nhưng so với đội hình trước mắt thì đội ngũ của Mộc Thiếu Thần rất là khó coi.

Đội ngũ xuất hành này có một nhánh quân đoàn trăm vạn người hộ tống, hơn nữa thứ mà chủ nhân ngồi không phải là xe ngựa hay là cỗ kiệu, mà là một tòa cung điện cao lớn. Tòa cung điện này tráng lệ giống như hoàng cung, được tám vị đại lực sĩ vàng lấp lánh nâng lên.

Thử nghĩ mà xem, một người đi ra ngoài, có đại quân trăm vạn người hộ tống, ngồi ở bên trong một tòa cung điện, đây là chuyện chấn động biết mấy. Phô trương như vậy, nhìn khắp Đế Thống Giới, ít ai có thể sánh bằng.

Phô trương như vậy, khắp Đế Thống Giới không có mấy người có thể sánh bằng, thậm chí có thể nói là duy nhất Đế Thống Giới.

Đi vào bên trong cung điện. Cung điện này tráng lệ, vật trang trí khắp hoàng cung rất sang trọng, không phải thứ mà mấy tay nhà giàu bày chồng chất có thể so sánh. Chỉ riêng một vài bức tranh treo trên hoàng cung thôi thì cũng đủ để hạ thấp cung điện được xây từ bảo thạch thần thiết này rồi.

Những bức tranh này ghi chép công lao quét ngang bát hoang của chủ nhân nó.

Đi chậm trong cung điện này, Lý Thất Dạ bình thản tự tại, bước chân nhàn nhã, không hề kinh ngạc, giống như đang đi bộ trong hậu hoa viên nhà mình vậy.

Cuối cùng, Tôn Lãnh Ảnh dẫn Lý Thất Dạ đi vào một căn phòng hoàng gia. Nơi này có rất nhiều người hầu, cũng rất xa hoa, tùy tiện lấy ra một khối bảo mộc thì cũng có thể bán được giá trên trời.

Khi vừa đi vào nơi này thì mùi thuốc phả vảo mặt, chỉ cần là người biết hàng thì vừa nghe mùi thuốc thì đã biết thuốc này chắc chắn kinh thế hãi tục, nhất định là tuyệt thế bảo đan.

Trên giường lớn có một ông lão đang nằm nửa người. Ông lão dựa lưng trên giường, chiếc giường mà ông lão nằm được làm từ thần mộc, thứ phủ trên người chính là lông vũ của cửu thải bảo loan.

Ông lão nằm nửa người ở đó, trên người khoác áo màu ráng mây, khiến hắn trông như đang nằm trong mây, giống như một vị tiên nhân.

Ông lão cao lớn uy mãnh, nếu như hắn đứng lên thì chắc chắn sẽ cao hơn tất cả mọi người phân nửa. Tuy rằng tóc hắn đã trắng, thế nhưng là màu trắng bạc, khi tung xỏa lên vai thì giống như những sợi chỉ bạc.

Ông lão mắt lớn miệng rộng, giống như một con hùng sư bườm bạc, cực kỳ uy vũ. Khi đôi mắt của hắn trợn lên thì thế giới trở nên chói lòa, cứ như hắn nhắm mắt thì trời tối, còn hắn mở mắt thì trời sẽ sáng, toàn bộ thế giới đều tồn tại theo cái nhắm mở mắt của hắn.

Ông lão nằm nửa người ở đó, hắn vốn là một con hùng sư uy vũ, thế nhưng bây giờ dáng vẻ của hắn có mấy phần uể oải, khiến cho người ta có cảm giác giống như một ngọn đèn cạn dầu.

– Bệ hạ, đã mời khách tới rồi.

Dẫn Lý Thất Dạ vào trong này, Tôn Lãnh Ảnh khom người, sau đó đứng vào bên trong bóng tối như một cái bóng.

Tôn Lãnh Ảnh, ở Cửu Bí đạo thống hắn có tiếng tăm rất kinh người, thậm chí có người còn gọi hắn là vị vua trong bóng râm. Ở trong Cửu Bí đạo thống có vô số tính mạng nằm trong tay của hắn, nói không khuếch đại, hắn chỉ cần nhấc tay một cái thì có thể hủy diệt một đại giáo thế gia.

Ở Cửu Bí đạo thống, tồn tại quyền uy như Tôn Lãnh Ảnh, có vô số cường nhân cúi đầu với hắn.

Ở Cửu Bí đạo thống, chỉ có một người có thể khiến Tôn Lãnh Ảnh khom lưng, khiến Tôn Lãnh Ảnh cung kính như thế. Hắn chính là… Thái Thanh Hoàng!

Thái Thanh Hoàng, người thống trị Cửu Bí đạo thống, người cầm quyền Đấu Thánh vương triều, là một vị bất hủ sâu không lường được! Đáng sợ hơn là, hắn còn có một đứa con gái vô địch thế gian!

Tôn Lãnh Ảnh là ai, là một vị bất hủ, định đoạt sinh tử. Thế nhưng hắn lại cung kính với Thái Thanh Hoàng như thế, có thể thấy Thái Thanh Hoàng đáng sợ như thế nào.

Thái Thanh Hoàng, tam thế xưng hoàng, là đời hoàng đế cầm quyền dài nhất Đấu Thánh vương triều, cầm quyền Đấu Thánh vương triều suốt ba thời đại, thống trị Cửu Bí đạo thống ba thời đại.

Thậm chí có thể nói rằng Thái Thanh Hoàng là người cầm quyền lâu nhất Đế Thống Giới. Tuy rằng vẫn còn một số ông lão cầm quyền đạo thống của mình, thế nhưng những ông lão này đã lui ra đằng sau hậu trường, rất ít quan tâm tục sự.

Thế nhưng Thái Thanh Hoàng lại khác, tam thế cầm quyền, hơn nữa còn là quyền độc tài, tam thế chủ trì sự vụ của Cửu Bí đạo thống, bất kể chuyện lớn hay chuyện nhỏ. Chính vì vậy, tam thế tới nay, quyền lực của Cửu Bí đạo thống vẫn nằm chắc trong tay Thái Thanh Hoàng.

Thái Thanh Hoàng được Đế Thống Giới ca tụng là sâu không lường được, hắn tam thế xưng hoàng, nắm chặc quyền lực của Cửu Bí đạo thống, không ai có thể rung chuyển.

Cũng chính vì vậy, dưới sự thống trị của Thái Thanh Hoàng, Cửu Bí đạo thống như mặt trời ban trưa, thậm chí còn vượt qua Mộc gia.

Điều này khiến cho không ít người nghĩ rằng Cửu Bí đạo thống có địa vị như ngày hôm nay chính là nhờ Thái Thanh Hoàng tam thế xưng hoàng!

Lúc này Thái Thanh Hoàng mở mắt, nhìn Lý Thất Dạ, nói rằng:

– Có khách đến nhưng bổn tọa lại không thể đứng dậy nghênh đón, thất lễ rồi.

Nói xong câu này, khuôn mặt của Thái Thanh Hoàng đỏ như trái gấc, giống như hắn phải vất vả lắm mới nới hết câu nói này, giống như một người đang hồi quang phản chiếu.

– Khách khí, ta chỉ lạc đường tới đây mà thôi.

Lý Thất Dạ mỉm cười, tùy ý ngồi xuống.

Lý Thất Dạ tùy ý ngồi xuống làm rất nhiều người hầu hít lạnh. Đừng nói Cửu Bí đạo thống, mà khắp Đế Thống Giới, người có tư cách ngồi trước mặt bệ hạ của bọn họ rải rác không nhiều.

Thái Thanh Hoàng không khỏi nhìn Lý Thất Dạ thêm một lát, ánh sáng trong mắt hắn giống như đèn cạn dầu chập chờn trong đêm, chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua thì sẽ tắt.

– Bổn tọa hiệu là Thái Thanh, không biết ngươi xưng hô như thế nào?

Thái Thanh Hoàng nói xong câu nói này thì có hơi uể oải, nhắm mắt lại. Cứ như mỗi lần hắn nói một câu thì sẽ muốn nghỉ ngơi một lát.

Chương 3464: Thái Thanh Hoàng (Hạ)

Ở Đế Thống Giới, cho dù chưa từng nhìn thấy Thái Thanh Hoàng, thế nhưng khi nghe được hai chữ “Thái Thanh” thì sẽ biết người này là ai. Ở Đế Thống Giới, có mấy ai mà chưa từng nghe nói tới uy danh vô thượng của “Thái Thanh Hoàng” chứ? Khi biết được ông lão này chính là Thái Thanh Hoàng, đừng nói là cường giả, mà ngay cả Chân Thần đăng thiên cũng bị hù hồn vía lên mây.

Thái Thanh Hoàng, người mà ngay cả bất hủ cũng kiêng kỵ, nên càng khỏi phải nói tới những người khác.

Thế nhưng phản ứng của Lý Thất Dạ rất bình thản, cái tên “Thái Thanh Hoàng” trong tai hắn chẳng khác gì cách gọi a miêu hay a cẩu, chỉ là một cách xưng hô mà thôi.

– Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ bình thản nói ra tên của mình, không hề cảm thấy kinh ngạc với “Thái Thanh Hoàng”.

– Tên rất hay, tên rất hay, tên rất hay.

Lúc này Thái Thanh Hoàng mở mắt, khen liền ba tiếng, dường như rất hưng phấn, rất kích động, như thể cái tên này thật sự rất hay.

Đương nhiên, Lý Thất Dạ vẫn bình thản trước sự kích động của Thái Thanh Hoàng, bình tĩnh ngồi tại chỗ.

– Bệ hạ, thân thể của ngươi không khỏe, nên nghỉ ngơi nhiều hơn, chớ vất vả.

Lúc này Tôn Lãnh Ảnh khom người với Thái Thanh Hoàng, nói cung kính.

– Được rồi.

Thái Thanh Hoàng gật đầu, nói với Lý Thất Dạ:

– Quen biết cũng là duyên phận, đến triều đình của ta làm khách được không?

Lúc này, hắn mời Lý Thất Dạ.

Nếu đổi lại là người khác mà được Thái Thanh Hoàng mời như vậy thì sẽ cảm thấy vinh hạnh vô thượng, sẽ hưng phấn không thôi.

Nhưng Lý Thất Dạ thì lại ung dung bình thản, nói:

– Có gì không được chứ. Vừa vặn ta đang rãnh, đi một chút cũng được.

– Rất tốt.

Thái Thanh Hoàng rất hài lòng gật đầu, dặn dò người hầu ở bên cạnh, nói rằng:

– Hãy chăm sóc tiểu hữu thật tốt, không được chậm trễ dù chỉ một chút.

Người hầu vội vàng vái lạy, sau đó cung kính nói với Lý Thất Dạ:

– Công tử, xin mời đi theo ta.

Lý Thất Dạ gật đầu, rời đi cùng người hầu.

Sau khi Lý Thất Dạ rời đi, trong phòng yên tĩnh, thời gian giống như dừng lại.

– Bệ hạ…

Cũng không biết trôi qua bao lâu, Tôn Lãnh Ảnh lên tiếng.

Thái Thanh Hoàng như đang ngủ vội vàng mở mắt, dáng vẻ uể oải, nói rằng:

– Thời gian của ta cũng không còn nhiều, lên chọn người thừa kế rồi.

– Chuyện này…

Tôn Lãnh Ảnh không khỏi trầm mặc.

– Lãnh Ảnh này, ta biết ngươi muốn nói gì.

Thái Thanh Hoàng mỉm cười, nói rằng:

– Có một số chuyện, gặp nhau chính là duyên phận, ngươi nói có đúng không.

Tôn Lãnh Ảnh trầm mặc không nói, giống như một cái bóng đứng trong một góc âm u. Hắn như hòa tan vào trong bóng tối, không một ai có thể phát hiện hắn.

– Ngày mai lên đường sớm một chút. Ta cũng nên về rồi, cho dù chết thì ta cũng có thể chết ở bên trong triều đình của mình.

Cuối cùng, Thái Thanh Hoảng uể oải, sau khi nói hết câu này thì im lặng, giống như đã ngủ say.

Còn Tôn Lãnh Ảnh thì bình tĩnh đứng tại chỗ, giống như không tồn tại. Hắn chính là một cái bóng, hắn không phải là cái bóng của chính mình, mà là cái bóng của Thái Thanh Hoàng!

Nếu nói, khi Thái Thanh Hoàng ngủ thì ai có tư cách đứng bên cạnh hắn, thì người đó ngoại trừ Tôn Lãnh Ảnh ra thì không còn ai khác nữa.

Nếu nói, khi Thái Thanh Hoàng ngủ, người duy nhất không đề phòng là ai, thì người đó ngoại trừ Tôn Lãnh Ảnh ra thì không còn ai khác nữa.

Thái Thanh Hoàng tam thế xưng hoàng, trải qua vô số sóng gió, có vô số người muốn dồn hắn vào chỗ chết, cũng từng có thích khách ẩn núp ở bên cạnh hắn. Có thể nói, thế gian này, rất ít người được hắn tin tưởng.

Tới hôm nay, người có thể khiến Thái Thanh Hoàng tin tưởng tuyệt đối, ở Cửu Bí đạo thống chỉ có một… đó là Tôn Lãnh Ảnh!

Người trong thiên hạ đều biết rằng Tôn Lãnh Ảnh chính là cái bóng của Thái Thanh Hoàng, Thái Thanh Hoàng đi tới đâu thì hắn theo tới đó! Hơn nữa hắn còn là tử thị của Thái Thanh Hoàng, là thiết vệ của Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh vẫn luôn trung thành tuyệt đối với Thái Thanh Hoàng.

Ỏ Cửu Bí đạo thống, thậm chí là cả Đế Thống Giới, từng có người nói rằng, bất kỳ ai trên thế gian cũng có thể phản bội Thái Thanh Hoàng, thế nhưng chỉ duy nhất một người sẽ không phản bội Thái Thanh Hoàng, người đó chính là… Tôn Lãnh Ảnh!

Đồn rằng khi Thái Thanh Hoàng còn trẻ thì Tôn Lãnh Ảnh đã ở bên cạnh Thái Thanh Hoàng. Hắn là thư đồng của Thái Thanh Hoàng, hắn theo Thái Thanh Hoàng suốt cả cuộc đời, tận trung với Thái Thanh Hoàng suốt cả cuộc đời.

Vì vậy ở Cửu Bí đạo thống, Tôn Lãnh Ảnh không chỉ là cái bóng của Thái Thanh Hoàng, không chỉ là tâm phúc của Thái Thanh Hoàng, không chỉ là tử thị của Thái Thanh Hoàng, mà còn là người chấp hành mệnh lệnh đáng tin nhất của Thái Thanh Hoàng.

Nếu như có người không tuân hoặc phản bội Thái Thanh Hoàng thì cũng chính là lúc Tôn Lãnh Ảnh ra tay. Rất nhiều lúc, Tôn Lãnh Ảnh thường dùng thủ đoạn thiết huyết để chấp hành mệnh lệnh của Thái Thanh Hoàng.

Thử nghĩ mà xem, Thái Thanh Hoàng tam thế xưng hoàng, có vô số người coi hắn là cái đinh trong mắt, vô số người muốn giết cho hả dạ! Trong tam thế này, có vô số môn phái truyền thừa lớn nhỏ phản bội Thái Thanh Hoàng.

Khi đó cũng chính là lúc Tôn Lãnh Ảnh xuất hiện trên sân khấu. Hắn dùng thủ đoạn thiết huyết để dẹp yên tất cả mọi thứ, ai bất lợi với Thái Thanh Hoàng đều bị Tôn Lãnh Ảnh diệt trừ!

Cũng chính vì vậy, Tôn Lãnh Ảnh nổi tiếng khắp Đế Thống Giới là một người lãnh khốc thiết huyết, có vô số người, vô số đại giáo thế gia đều chết dưới tay Tôn Lãnh Ảnh.

Có thể nói, hai tay của Tôn Lãnh Ảnh dính đầy máu tươi. Hắn chính là đao phủ của Thái Thanh Hoàng! Hắn chính là lợi kiếm của Thái Thanh Hoàng!

Có Thái Thanh Hoàng dặn dò, thuộc hạ của hắn làm việc rất kỹ lưỡng, không ai dám chậm trễ một chút xíu nào hết. Đây cũng là một cách thể hiện quyền uy tuyệt đối của Thái Thanh Hoàng.

Vì vậy sau khi Lý Thất Dạ vào ở bên trong cung điện thì có được đãi ngộ cao nhất, áo đưa tới tay, cơm dâng tới miệng, ăn sung mặc sướng, muốn gì được đó, sung sướng chẳng khác gì hô mưa gọi khó.

Có thể nói, sau khi Thái Thanh Hoàng dặn dò thì đãi ngộ của Lý Thất Dạ cao tới mức khó tin. Nói khó nghe thì Lý Thất Dạ muốn ăn tim rồng gan phượng thì đám thuộc hạ cũng sẽ vắt óc tìm cách đi kiếm cho Lý Thất Dạ.

Ở Cửu Bí đạo thống, mệnh lệnh của Thái Thanh Hoàng luôn luôn có tác dụng, luôn luôn được chấp hành trăm phần trăm, không ai dám qua loa, cũng không ai dám chậm trễ.

Cho nên, Lý Thất Dạ ở bên trong cung điện giống như thái tử, hưởng thụ đãi ngộ cao nhất. Cảm giác hưởng thụ như vua chúa này, thực sự khiến vô số người ngóng trông.

Chương 3465: Nguy Huyền Nhất Tuyến (Thượng)

Mặc dù tu sĩ không theo đuổi hưởng thụ, thế nhưng sau khi đạt tới một cấp độ nhất định thì đây không đơn giản là hưởng thụ nữa, mà nó là quyền lực, một loại quyền lực chí cao vô thượng, một loại quyền lực hô mưa gọi gió.

Làm khách quý của Thái Thanh Hoàng, ngươi khẳng định có được quyền lực này. Ngươi sẽ cảm thấy mình dưới một người, trên vạn người, có quyền thế làm rung chuyển Đế Thống Giới!

Lý Thất Dạ ở trong cung điện cũng không làm gì cả. Hắn ngồi trong phòng xếp bằng nhập định, thần du thái hư.

Lúc này, đóa hoa đại đạo thứ hai của Thái Sơ Thụ đã bắt đầu úa tàn, viên đạo quả thứ hai sắp sửa chín muồi. Khi viên đạo quả này chín muồi thì nó sẽ mang tới cho Lý Thất Dạ một trải nghiệm hoàn toàn mới. Hơn nữa, viên đạo quả thứ hai tuyệt đối không giống với viên đạo quả thứ nhất.

Trên thực tế, Thái Sợ Thụ của Lý Thất Dạ, mỗi lần kết trái đều không giống nhau, mỗi viên đạo quả đều có ảo diệu riêng của chính mình, có thần thông độc nhất vô nhị của mình. Vì vậy, khi mỗi viên đạo quả chín muồi thì Lý Thất Dạ như mở ra một thế giới mới, mở ra một thế giới đại đạo hoàn toàn mới.

Mỗi viên đạo quả của Lý Thất Dạ đều có thần thông thần kỳ, hơn nữa loại thần thông này dù người khác phấn đấu cả đời thì cũng không với tới được. Đây là khởi đầu của một kỷ nguyên mới, nắm giữ ảo diệu vô thượng.

Lý Thất Dạ ngồi trong cung điện, đoạn đường này cũng không đi gặp Thái Thanh Hoàng.

Nhắc tới Thái Thanh Hoàng thì cũng thấy lạ, đối với người xa lạ như Lý Thất Dạ, hắn lại không hề hỏi lai lịch của Lý Thất Dạ, cũng không thăm dò nội tình của Lý Thất Dạ, cứ thế mà đặc biệt coi trọng Lý Thất Dạ.

Đối với thái độ của Thái Thanh Hoàng, Lý Thất Dạ vô cùng bình tĩnh, cũng vô cùng tự nhiên, không bị ảnh hưởng, cũng không có rung động, giống như đây chỉ là chuyện vặt không đáng nhắc tới.

Tình trạng của Thái Thanh Hoàng rất tệ, hắn nằm trên giường, không ra ngoài nửa bước, thậm chí ngay cả rời giường cũng không nổi. Mà người làm bạn bên cạnh hắn chính là Tôn Lãnh Ảnh.

Thái độ của Lý Thất Dạ rất kỳ quái, hắn làm như không thấy tình trạng của Thái Thanh Hoàng, cũng không hề hỏi han Thái Thanh Hoàng nửa câu.

Thái Thanh Hoàng muốn về triều, vì vậy ngày hôm sau Ngân Bí quân đoàn đã tiếp tục khởi hành chạy về triều.

Tuy rằng Thái Thanh Hoàng ra đường có đại quân trăm vạn người đi theo, ở trong một tòa hoàng cung to lớn, thế nhưng tốc độ hành quân của quân đoàn hết sức kinh người, giống như gió giựt sấm rền, chỉ trong thời gian một ngày ngắn ngủi đã đi hơn phân nửa Cửu Bí đạo thống.

Đại quân trăm vạn người của Ngân Bí quân đoàn cùng hành quân, đội ngũ thanh thế hùng vĩ. Vì vậy khi đội ngũ này chạy về triều nhanh như gió giựt sấm rền thì đã kinh động bốn phía, làm vô số người giật mình.

Trên thực tế, bất kể trăm vạn đại quân đi theo, hay chỉ có một thân một mình, chỉ cần là Thái Thanh Hoàng ra đường thì chắc chắn sẽ kinh động bốn phía, sẽ thu hút vô số ánh mắt, sẽ có vô số người quan tâm hành động của hắn. Dù sao thì Thái Thanh Hoàng hiện nay chính là người có quyền lực nhất Đế Thống Giới, quyền khuynh thiên hạ! Người như vậy, người ta không chú ý mới là lạ.

Huống chi mấy năm gần đây tình hình của Thái Thanh Hoàng rất xấu, mà Đấu Thánh vương triều thì vẫn chưa lập thái tử, thế nên hành động của Thái Thanh Hoàng càng khiến người ta quan tâm hơn, vô số người quan tâm động tác của Thái Thanh Hoàng.

Phải biết rằng Cửu Bí đạo thống chính là một trong ba cự đầu Đế Thống Giới, hơn nữa hiện nay Đấu Thánh vương triều đang nắm giữ quyền lực của Cửu Bí đạo thống.

Nhất là quyền lực trong tay Thái Thanh Hoàng đã tới đỉnh cao, đã tập trung toàn bộ sức mạnh của Cửu Bí đạo thống.

Một khi Thái Thanh Hoàng băng hà, có thể tưởng tượng được quyền lực này sẽ khiến cho vô số người thèm thuồng phát điên.

Đồng thời, bất kể ai kế thừa quyền lực của Thái Thanh Hoàng thì hắn không chỉ có thể thay đổi vận mệnh của Thái Thanh Hoàng, mà còn thay đổi vận mệnh của toàn bộ Cửu Bí đạo thống, thậm chí ảnh hưởng tới cách cục của Đế Thống Giới.

Một khi quyền lực được truyền lại thì Đế Thống Giới sẽ bị phong vân cuốn lấy, toàn bộ Đế Thống Giới sẽ rung chuyển bất an.

Vì vậy, nhìn thấy đế giá của Thái Thanh Hoàng trở về, toàn bộ Cửu Bí đạo thống trầm mặc, vô số ánh mắt quan sát, vô số người muốn biết tình trạng của Thái Thanh Hoàng.

Ở Cửu Bí đạo thống, không chỉ có hàng ngàn, hàng vạn đại giáo cổ phái kích động. Mà ngay cả những con quái vật khổng lồ như Lâm Hải Các, Binh Trì thế gia, Tĩnh Liên Quan, Vạn Trấn Quốc, Thần Hành Môn cũng kích động, cũng quan tâm tới Ngân Bí quân đoàn đang hành quân như bay.

Ngân Bí quân đoàn đi tới đâu, bất kể là ai, bất kể là đại giáo thế gia nào, ai ai cũng đều nhượng bộ lui binh. Hơn nữa đại đội binh mã còn chưa tới thì các đại giáo thế gia ở đằng trước đã dọn sẵn đường, trải đường cho Ngân Bí quân đoàn đi qua.

Chuyện này không cần Thái Thanh Hoàng chỉ thị cùng ra lệnh. Chỉ cần Ngân Bí quân đoàn xuất hiện thì một trăm đại giáo thế gia đứng đầu trong mười vạn dặm sẽ tự động dọn đường, duy trì trật tự.

Hơn nữa, không được Thái Thanh Hoàng gật đầu, đại giáo cương quốc ven đường không dám tới bái kiến, không dám tới tặng quà. Không có mệnh lệnh của Thái Thanh Hoàng, bất kỳ môn phái, bất kỳ truyền thừa nào cũng đều không dám manh động. Ngay cả quái vật khổng lồ như Lâm Hải Các, Binh Trì thế gia cũng không dám tự tiện quyết định.

Đây chính là quyền uy của Thái Thanh Hoàng. Chỉ cần Thái Thanh Hoàng còn sống thì hắn sẽ còn nắm giữ quyền uy tuyệt đối, nắm giữ quyền thế tuyệt đối, không một cá nhân, không một thế lực nào ở Cửu Bí đạo thống dám manh động!

Tuy rằng không ai dám manh động, không ai dám tự tiện quyết định. Thế nhưng sau khi nhìn thấy Ngân Bí quân đoàn thì vẫn có không ít đại giáo cương quốc, không ít Chân Thần lão tổ bàn tán với nhau.

– Không biết bệ hạ có cầu được Trường Sinh dược không nữa.

Có Chân Thần lén lút nghị luận.

Dưới quyền uy tuyệt đối của Thái Thanh Hoàng, vãn bối căn bản không dám nghị luận. Chỉ có một ít lão tổ hoặc Chân Thần đăng thiên mới dám thảo luận chuyện này.

– E rằng không có kết quả rồi.

Có Chân Thần bất hủ pháp nhãn như đuốc, nói chậm:audio coi am

– Nếu như cầu được Trường Sinh dược kéo dài tính mạng thì lúc này Ngân Bí quân đoàn chắc chắn sẽ hành quân chậm chạp. Bây giờ Ngân Bí quân đoạn chạy về triều đình như lửa đốt, đoán chừng một lát nữa thì sẽ tới nơi rồi.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 7 ngày trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 7 ngày trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá
https://audiosite.net
Tài 1 tuần trước
K sửa lỗi loạn câu nghe đau đầu quá 🥲 mong b sửa để còn nghe tiếp vs ạ 😞
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
chỉnh lại lỗi loạn câu đi 🥲 Chương nào củng loạn đoạn trc lại về sau đoạn sau lại ở giữa đoạn giữa lại ở đầu rồi đoạn đầu lại ở chỗ nào k hay. Lú thật sự 😑
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Sao nghe chương nào củng bị loạn câu trước câu sau vậy 😑
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi mình nhà mình có chút chuyện riêng hôm qua không zô up bài cho mọi người ^^!Rất mong mọi người thông cảm :)
https://audiosite.net
Ủa ở phần thông tin tụn mình có nói rõ mà nhỉ?? !!Truyện cập nhật 24h mỗi ngày - Hiện tại đang phát audio ở chương 3124 ( mới nhất lúc 16h~3/3/2025 )Mỗi ngày 2 chap = 2 tập mỗi ngày :)Mình cũng để thông báo gần ở chỗ play audio đó các đạo hữu... nhớ f5 hoặc load lại bộ truyện là ra tập audio mới ^^!^.^
https://audiosite.net
Thay vì nghe 6 đến 9. Bạn cũng thể vừa nghe audio vừa tab khác đọc truyện...! 1 tập = 10 chương tương tự như audio đó bạn ^^.!Đôi khi tai nghe không bằng mắt thấy mà bạn ^^! Đoạn gay cấn đó bạn tự nhìn đọc mình nghĩ sẽ tuyệt vời..!Ngoài ra 50 truyện chuẩn bị lên sàn nhé ^^!Bạn và chư vị thích chuẩn bị khăn giấy ( ấy nhầm giấy bút để ghi lại kiến thức )^^>^^
https://audiosite.net
Khụ khụ ca này pó tay rồi bạn mình thử khá nhiều cách rồi...!Bạn biết đấy Ngay tên truyện cũng đề lộ rùi mà.. Âm Dương Giao Thái - Bách Hợp Kỳ Xã...!À Đình Huy đã bổ sung 15 tập truyện chap đọc truyện đó bạn, bạn có thể thử xem :)
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Đang nghe tập 7 8 9 đều loank chương đã đổi qua sever 2 r hxhx
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Tạp 6 7 loạn chương hêt r ad ơi