Đế Bá Audio Podcast
Tập 694 [Chương 3466 đến Chương 3470]
❮ sautiếp ❯Chương 3466: Nguy Huyền Nhất Tuyến (Hạ)
Nghe vậy, mọi người ai cũng hiểu, không ít Chân Thần, thậm chí ngay cả bất hủ đều cũng cảm thấy rung động. Trong thời gian ngắn, vô số nhân vật vô địch ngứa ngáy trong lòng.
Nếu như Thái Thanh Hoàng thật sự băng hà, như vậy Cửu Bí đạo thống sẽ rất náo nhiệt. E rằng một trận biến thiên kinh thiên sắp sửa xảy ra rồi.
– Tính thời gian, cũng gần tới rồi. Nghịch thiên cách mấy đi nữa thì cũng không thể sống thêm được nữa.
Có lão tổ nói nhỏ.
Thái Thanh Hoàng, tam thế xưng hoàng. Trong tam thế này đã dùng biết bao thủ đoạn nghịch thiên cùng Trường Sinh dược để kéo dài tính mạng. Thế nhưng không ai có thể trường sinh, không ai có thể chạy thoát khỏi thời gian, trừ phi là phong ấn chính mình.
Bằng không, tại sao lại có nhiều bất hủ, Chân Đế sau khi đủ mạnh thì sẽ đi vào Tiên Thống Giới, thậm chí là đi vào lĩnh vực không ai biết tới. Bọn họ là vì muốn mình được sống lâu hơn.
Thái Thanh Hoàng đã gắng gượng tam thế, có thể xem như là một kỳ tích. Vì vậy những năm gần đây Thái Thanh Hoàng tuổi thọ đã cạn, mọi người biết Thái Thanh Hoàng là đèn đã cạn dầu, chỉ đang khổ sở chèo chống mà thôi.
Lần này Thái Thanh Hoàng đi cầu Trường Sinh dược, thế nhưng xem ra hắn không cầu được Trường Sinh dược, không thể thành công tục thọ.
Từ mấy năm trước thì mọi người đã biết tuổi thọ của Thái Thanh Hoàng đã cạn, vì vậy các lão tổ mạnh mẽ đã bấm chỉ tính toán, biết rằng thời gian của Thái Thanh Hoàng không còn nhiều nữa.
Nếu như Thái Thanh Hoàng băng hà thì chuyện này sẽ làm rung chuyển Cửu Bí đạo thống, rung chuyển toàn bộ Đế Thống Giới.
Phải biết rằng Thái Thanh Hoàng tam thế xưng hoàng, nắm chặt quyền thế của Cửu Bí đạo thống trong tay mình. Nói không khoa trương, Thái Thanh Hoàng chính là tồn tại cao nhất Cửu Bí đạo thống, hắn độc tôn toàn bộ Cửu Bí đạo thống.
Tất cả mọi thứ trong đạo thống đều bị hắn khống chế trong lòng bàn tay. Đừng hỏi những con quái vật khổng lồ như Lâm Hải Các, Binh Trì thế gia,… mà ngay cả Đấu Thánh vương triều cũng không được chia sẻ quyến thế của hắn.
Nếu như vào một đêm Thái Thanh Hoàng băng hà thì quyền thế độc tôn chí cao này sẽ mất chủ, đòi mạng hơn là, Thái Thanh Hoàng không có con trai, cũng chưa từng lập thái tử hay chỉ định truyền nhân.
Nếu như quyền thế độc tôn chí cao mất chủ thì nó sẽ gợi lên vô số gió tanh mưa máu, sẽ gợi lên trận chiến tranh giành quyền lực cực kỳ kinh khủng.
Không chỉ những con quái vật khổng lồ như Lâm Hải Các, Binh Trì thế gia, Vạn Trận Quốc thèm thuồng quyền thế độc tôn chí cao này. Mà ngay cả Đấu Thánh vương triều cũng có vô số người thèm khát quyền thế chí cao vô thượng này.
Thế nhưng, Thái Thanh Hoàng vẫn còn sống, không ai dám manh động. Chỉ cần hắn ra tay một cái thì sẽ tàn sát ngàn vạn chúng sinh, huống chi, bên cạnh hắn còn có Ngân Bí quân đoàn, còn có Tôn Lãnh Ảnh!
Nói không khoa trương, chỉ cần Thái Thanh Hoàng còn sống, cho dù hắn đang thoi thóp đi nữa thì ở Cửu Bí đạo thống cũng không có ai có thể rung chuyển địa vị của hắn. Chỉ cần hắn vẫn còn một hơi thở thì hắn vẫn là người quyền lực nhất Cửu Bí đạo thống!
Phải biết rằng, trong tam thế này, có vô số người từng muốn cướp đoạt quyền thế trong tay Thái Thanh Hoàng. Thế nhưng trước giờ chưa ai thành công, hơn nữa, kết cục của những đại giáo cương quốc từng cướp đoạt quyền thế đều vô cùng thê thảm.
Bây giờ Thái Thanh Hoàng sắp sửa băng hà, vì thế trong bóng tối có vô số người đỏ mắt, thậm chí có người còn lén lút chuẩn bị binh mã. Mọi người đang chờ Thái Thanh Hoàng băng hà, chỉ cần Thái Thanh Hoàng vừa băng hà thì sẽ có người chạy ra đoạt quyền.
– Có lẽ, bão táp sắp sửa tới rồi.
Có lão tổ thì thào.
Phải biết rằng, ở Cửu Bí đạo thống, ngoại trừ Đấu Thánh vương triều ra thì còn có những con quái vật khổng lồ như Lâm Hải Các, Vạn Trận Quốc, thực lực của bọn họ còn mạnh mẽ hơn không ít đạo thống ở Đế Thống Giới. Nếu như không có nhân vật như Thái Thanh Hoàng trấn áp thì bọn họ đã đoạt quyền từ lâu rồi.
Đương nhiên, Lý Thất Dạ ở bên trong cung điện không hề cảm nhận được bầu không khí sóng ngầm dữ dội này, cũng không cảm nhận được sát cơ trên từng bước đi, cho dù cảm nhận được thì hắn cũng không quan tâm, bởi vì chuyện này không có liên quan tới hắn.
Ngân Bí quân đoàn hành quân như sấm chớp. Sau khi trở về thì chỉ trong thời gian một ngày ngắn ngủi đã chạy tới triều đình.
Khi Lý Thất Dạ đi vào Đấu Thánh vương triều, nhìn Đấu Thánh vương triều nguy nga hùng vĩ, không khỏi mỉm cười.
Đấu Thánh vương triều là người nắm quyền Cửu Bí đạo thống, khắp Cửu Bí đạo thống đều có nơi đóng quân của nó. Thế nhưng triều đình của nó lại được xây trên Quát Thương Sơn.
Quát Thương Sơn là tên của ngọn núi này, cũng là tên của dãy núi này. Quát Thương Sơn có hơn vạn ngọn núi, phân bố chằng chịt, tất cả ngọn núi đều quay xung quanh ngọn núi chính cao lớn nhất, ngọn núi chính này cũng gọi là Quát Thương Sơn.
Dãy núi Quát Thương Sơn có vô số ngọn núi, không thiếu những ngọn núi cao. Nói không khoa trương thì dãy núi này có hơn nghìn ngọn núi cao vạn trượng, không ít ngọn núi đâm thẳng vào mây.
Thế nhưng những ngọn núi cao vạn trượng này so với Quát Thương Sơn thì quá là nhỏ bé. Diện tích của Quát Thương Sơn có vạn dặm, độ cao đâm thẳng vào vũ trụ, mây trắng chỉ có thể bay ở dưới chân núi của nó mà thôi, ngay cả đàn núi chằng chịt cũng chỉ có thể vây quanh sườn núi của nó. Là ngọn núi cao nhất dãy núi Quát Thương Sơn, Quát Thương Sơn đâm thẳng vào ngân hà, rất là rung động.
Chọn đại một dòng suối trên Quát Thương Sơn đổ xuống thì cũng có thể tích tụ thành một con sông lớn như cự long. Một ít cây cối trên ngọn núi cũng có thể trở thành rừng rậm chằng chịt. Một vài nham thạch nhô ra cũng có thể trở thành chủ thành. Toàn bộ Quát Thương Sơn cực kỳ to lớn.
Ở bên trên Quát Thương Sơn có từng tòa cung điện, ở sườn núi thì còn có thành trì, bên trong mỗi tòa thành đều có mấy chục, thậm chí là mấy trăm vạn người. Chỉ một ngọn Quát Thương Sơn thôi mà như thể tự thành thiên địa vậy.
Đặc biệt nhất là có một con sông chảy xuôi theo vách núi, nhìn trông giống như một con ngân long chiếm giữ ngọn núi này, nước sông chảy ầm ầm, vô cùng đồ sộ.
Bên trên Quát Thương Sơn ngoại trừ vạn tòa cung điện, mấy chục thành trì, còn có những cây thần kiều vắt ngang hừ không, từ nơi này trên núi bắt tới nơi khác cũng trên núi. Thậm chí có cây cầu kéo dài vạn dặm, bắt từ Quát Thương Sơn đến một số ngọn núi khác.
Ở bên dưới Quát Thương Sơn, trên những ngọn núi chằng chịt cũng có không ít cung điện thành trì được xây dựng, gom hết tất cả có tới mấy ngàn vạn nhân khẩu, thậm chí còn nhiều hơn thế nữa.
Chương 3467: Lập Thái Tử
Cũng chính vì vậy, lấy Quát Thương Sơn làm trung tâm, trải rộng ra tất cả thành trì bên trong dãy núi, người ta gọi chúng là Quát Thương Thành.
Có thể nói rằng, Quát Thương Thành không phải là một thành trì, mà giống như là một quốc gia hơn. Đương nhiên, quốc gia này chỉ là một phần của Đấu Thánh vương triều mà thôi.
Chỉ riêng Quát Thương Thành thôi thì đã có thể thấy Đấu Thánh vương triều rộng lớn như thế nào, cũng có thể thấy Cửu Bí đạo thống rộng lớn như thế nào.
Dù sao, Cửu Bí đạo thống cũng là một trong ba cự đầu của Đế Thống Giới, là một trong những đạo thống mạnh mẽ nhất, thế nên nó có được lãnh thổ cực kỳ rộng lớn.
Thủy tổ của Cửu Bí đạo thống chính là Cửu Bí. Chính vì vậy mới đặt tên là Cửu Bí đạo thống. Còn tên thật của thủy tổ như thế nào thì không ai biết được.
Mọi người chỉ biết rằng, Cửu Bí xuất sư Bão Phác, là một trong những đệ tử của Bão Phác. Ngoài ra thì không có thông tin gì hết.
Phải biết rằng, từ khi Tam Tiên Giới bắt đầu có ghi chép thì Bão Phác chính là thủy tổ đầu tiên, tất cả mọi người đều tôn hắn là đệ nhất thủy tổ Tam Tiên Giới.
Mà Cửu Bí lại là một trong những đệ tử của Bão Phác, có thể thấy Cửu Bí đạo thống lâu đời như thế nào, được sáng tạo ở năm tháng xa xôi như thế nào.
Cũng chính vì vậy nên không có nhiều ghi chép về thủy tổ của Cửu Bí đạo thống, tất cả ghi chép chỉ là rải rác mấy câu mà thôi.
Mặc dù ghi chép về thủy tổ không rõ, thế nhưng Cửu Bí đạo thống truyền thừa lâu đời, nội tình thâm hậu là chuyện không cần hoài nghi.
Trải qua trăm nghìn vạn thế, Cửu Bí đạo thống lên lên xuống xuống, đã từng suy sụp hết lần này đến lần khác, thế nhưng cuối cùng vẫn tồn tại tới ngày nay.
Nhất là khi vào tay Thái Thanh Hoàng thì Cửu Bí đạo thống giống như mặt trời ban trưa, lại lần nữa quay trở lại đỉnh cao của Đế Thống Giới.
Mặc dù mọi người không biết rằng thời gian Cửu Bí đạo thống mạnh mẽ nhất là khi nào, thế nhưng Cửu Bí đạo thống hôm nay trong mắt nhiều người cũng không kém hơn lúc mạnh mẽ nhất là bao.
Hôm nay, Cửu Bí đạo thống ngoại trừ có hàng ngàn, hàng vạn đại giáo nhất lưu ra thì còn có năm con quái vật khổng lồ là Lâm Hải Các, Binh Trì thế gia, Tĩnh Liên Quan, Vạn Trận quốc, Thần Hành Môn.
Năm con quái vật khổng lồ này đặt lên bàn cân Đế Thống Giới thì mạnh mẽ hơn rất nhiều đạo thống gấp nhiều lần.
Còn phần Đấu Thánh vương triều đang cầm quyền thì không cần nhiều lời. Dưới sự dẫn dắt của Thái Thanh Hoàng, Đấu Thánh vương triều bỏ xa tất cả.
Vì vậy, bất kể ai đi vào Quát Thương Sơn thì đều cảm nhận được bầu không khí thinh thế, đều cảm nhận được sự bá đạo đỉnh cao.
Lý Thất Dạ được dàn xếp vào hoàng cung, hơn nữa chỗ ở của Lý Thất Dạ còn là Đông Cung. Nói cách khác, chỗ Lý Thất Dạ ở chính là chỗ ở của thái tử.
Lý Thất Dạ được dàn xếp vào Đông Cung, cho thấy hắn rất cao quý, rất hiển hách.
Phải biết rằng Thái Thanh Hoàng chỉ có một đứa con gái. Thế nhưng từ khi con gái của hắn ở thời đại trước trở thành Chân Đế, rời khỏi Đế Thống Giới, đi lên Tiên Thống Giới thì đã không quay về nữa.
Điều này cũng có nghĩa Thái Thanh Hoàng không có con nối dõi, Đông Cung luôn bỏ trống. Bây giờ Lý Thất Dạ bất thình lình vào Đông Cung ở lại, chuyện này hết sức gây chấn động.
Chuyện lớn kinh thiên như vậy, nếu như Thái Thanh Hoàng không đồng ý thì người hầu làm sao dám tự ý quyết định. Đây không chỉ là chuyện rơi đầu, mà chính là tội lớn diệt tộc.
Đồng thời, sau khi dàn xếp Lý Thất Dạ vào ở Đông Cung thì không ai dám tiết lộ một chút tiếng gió nào cả. Qua đó có thể thấy sức khống chế của Thái Thanh Hoàng với Đấu Thánh vương triều khủng khiếp như thế nào.
Lý Thất Dạ sau khi được dàn xếp vào Đông Cung ở thì hắn không hề có phản ứng gì hết, giống như vào ở một nơi bình thường tới mức không thể bình thường hơn, vô cùng tự nhiên, vô cùng bình tĩnh, vô cùng tùy ý. Thật giống như hắn căn bản không hề vào Đông Cung ở có ý nghĩa như thế nào.
Sau khi Thái Thanh Hoàng trở lại Quát Thương Sơn thì vô số ánh mắt nhìn chằm chằm Quát Thương Sơn, mọi người muốn biết tình trạng của Thái Thanh Hoàng. Thế nhưng Thái Thanh Hoàng chưa gật đầu thì không ai dám tới gặp mặt hết.
Ngay đêm vào Đông Cung ở, Thái Thanh Hoàng sai người gọi Lý Thất Dạ tới gặp mặt. Lý Thất Dạ rất tùy ý, trực tiếp đi qua, giống như đã coi nơi này là nhà của mình rồi vậy.
Bên trong hoàng cung, Lý Thất Dạ gặp Thái Thanh Hoàng. So với ngày hôm qua thì tình trạng hôm nay của Thái Thanh Hoàng càng bết bát hơn. Hắn đã thoi thóp, thậm chí ngay cả việc mở mắt cũng mất rất nhiều sức lực.
– Tiểu hữu ở thấy thế nào?
Sau khi nhìn thấy Lý Thất Dạ, Thái Thanh Hoàng nở nụ cười hiền lành hiếm thấy.
Phải biết rằng Thái Thanh Hoàng là người độc tôn Cửu Bí đạo thống, hắn tuyệt đối không phải là người nhân từ, hắn là một tên độc tài, ngang ngược độc đoán, giống hệt như là một con hùng sư khát máu! Trên khuôn mặt của hắn chưa bao giờ có nụ cười hiền lành gì hết.
– Cũng được lắm.
Lý Thất Dạ cười nói, rất là tùy ý. Ở trước mặt hắn, Thái Thanh Hoàng cũng giống như một người bình thường tới mức không thể bình thường hơn.
– Không biết tiểu hữu có ở quen không?
Thái Thanh Hoàng hết sức ân cần, giống như là một vị trưởng bối đang quan tâm vãn bối của mình vậy.
Nếu có người ngoài nhìn thấy cảnh tượng này thì chắc chắn sẽ bị hù mất hồn mất vía, bởi vì xưa nay Thái Thanh Hoàng chưa từng quan tâm ai như vậy cả. Nếu như có thì chỉ có thể là con gái của hắn.
Thế nhưng, Lý Thất Dạ lại là một người xa lạ không hề có liên quan gì với Thái Thanh Hoàng.
– Bổn tọa ngày không còn nhiều, trước mắt dưới gối bổn tọa không có con cái.
Thái Thanh Hoàng không phải là người ủy mị, hắn đi thẳng vào vấn đề, nói rằng:
– Thế nhưng vương triều này không thể không có chủ. Vì vậy bổn tọa quyết định lập ngươi làm thái tử, thấy được không?
Thái Thanh Hoàng vừa nói xong, những người đang hầu hạ hắn đều giật mình sợ hãi. Lý Thất Dạ chỉ là một người xa lạ, chỉ mới gặp mặt ngày hôm qua, nhưng ngày hôm nay lại được lập thành thái tử, đúng là quá bất hợp lý.
Lúc này, mọi người hoài nghi rằng có phải Thái Thanh Hoàng già choáng váng rồi nên mới đưa ra quyết định sai lầm này.
Ở trong này, người duy nhất không giật mình chính là Tôn Lãnh Ảnh. Tôn Lãnh Ảnh vẫn đứng trong bóng tối, hắn giống như một cái bóng, khiến người ta không chú ý tới hắn.
– Há, thái tử sao? Như vậy ngươi chẳng phải trở thành ông già của ta sao.
Lý Thất Dạ bật cười.
Chương 3468: Trương Giáp Đệ (Thượng)
Đổi lại là người khác thì bọn họ nhất định bị chuyện này làm bối rối. Thế nhưng Lý Thất Dạ hình như mất một sợi não suy nghĩ như người bình thường, không hề có phản ứng gì với chuyện lập thái tử cả.
– Quen biết chính là duyên phận, bối phận thế tục, không tính toán cũng không sao.
Thái Thanh Hoàng uể oải khoát tay áo.
– Vậy cũng được.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Thái tử chơi vui không? Ta có thể làm chuyện gì không?
– Chỉ cần ngươi muốn gì chuyện gì cũng có thể làm.
Thái Thanh Hoàng như đang phát rồ, không chỉ muốn lập Lý Thất Dạ làm thái tử mà còn giao ra quyền lực của mình, đúng là quá điên rồ rồi mà.
Phải biết rằng, hắn chỉ mới quen biết Lý Thất Dạ ngày hôm qua mà thôi.
– Có chút ý nghĩa, có lẽ chơi vui.
Lý Thất Dạ cười đậm, nói rằng:
– Được rồi, như vậy ta sẽ làm thái tử.
– Được rồi, ngươi tạm thời quay về trước đi.
Sau khi nói xong câu này thì Thái Thanh Hoàng thở không nổi nữa, mệt mỏi nhắm mắt lại.
Rất hiển nhiên, Thái Thanh Hoàng sắp xong rồi, sắp chết rồi.
– Được.
Lý Thất Dạ đáp lại, vô cùng thoải mái, không hề quỳ lạy hay hành lễ với Thái Thanh Hoàng mà cứ thế rời đi.
Cảnh này khiến cho người hầu đang hầu hạ bên cạnh Thái Thanh Hoàng ngoác miệng, đây là lần đầu bọn họ nhìn thấy một người tà môn như thế.
Thái tử của Đấu Thánh vương triều nha! Đây chính là người nắm giữ quyền lực vô thượng, vậy mà Lý Thất Dạ lại không hề có chút phản ứng nào hết.
Lúc này, những người hầu này mơ hồ suy đoán. Chẳng lẽ tiểu tử này không biết thái tử Đấu Thánh vương triều có ý nghĩa như thế nào? Hắn chưa ý thức được quyền lực trong tay mình dọa người như thế nào hay sao?
Lý Thất Dạ trở lại Đông Cung, không hề bị chuyện lập thái tử ảnh hưởng, chỉ nói lạnh nhạt:
– Thái tử, có chút thú vị.
Nói xong thì mỉm cười.
Đây là chuyện không tưởng, Thái Thanh Hoàng tự dưng lập một người xa lạ như Lý Thất Dạ làm thái tử, mà Lý Thất Dạ sau khi được lập làm thái tử thì có thái độ rất đương nhiên, không hề ngạc nhiên, dường như đây là chuyện rất bình thường.
Chuyện này, quá kỳ quái. Chuyện này, có nói cũng không ai tin.
Thái Thanh Hoàng cả đời quyền uy, tính toán tỉ mỉ, vậy mà lại lập một người xa lạ làm thái tử, thật đúng là già mê muội.
Phải biết rằng ở Cửu Bí đạo thống, khoan hãy nói tới những môn phái truyền thừa khác, cũng không nhắc tới những con quái vật khổng lồ như Lâm Hải các, Binh Trì thế gia, Bách Trận quốc. Mà ngay bên trong Đấu Thánh vương triều cũng nhân tài lớp lớp, hơn nữa có không ít nhân tài còn xuất thân trong dòng dõi của Thái Thanh Hoàng.
Cho dù những hậu bối kiệt xuất này không phải con cháu hay người thân ruột thịt của Thái Thanh Hoàng, thế nhưng bọn họ là tộc nhân của Thái Thanh Hoàng, xuất thân từ Đấu Thánh vương triều, cũng được xem là một phần hoàng tộc.
Thế nhưng Đấu Thánh vương triều nhiều nhân tài như vậy mà Thái Thanh Hoàng lại không lập, thậm chí cũng không truyền ngôi cho những lão tổ có thực lực mạnh mẽ, mà lại lập một người xa lạ làm thái tử.
Chuyện này quá bất bình thường, sợ rằng Thái Thanh Hoàng ngoại trừ tên của Lý Thất Dạ ra thì chẳng biết gì về Lý Thất Dạ cả. Thế nhưng hắn lại nhất quyết lập Lý Thất Dạ làm thái tử, thật đúng là điên rồi.
Nếu như Thái Thanh Hoàng giao quyền cho Tôn Lãnh Ảnh thì mọi người còn tiếp thu được, dù sao Tôn Lãnh Ảnh luôn chấp chưởng quyền sinh sát. Thế nhưng Thái Thanh Hoàng lại không truyền ngôi cho Tôn Lãnh Ảnh mà hắn tín nhiệm nhất, mà lại truyền cho một người xa lạ như Lý Thất Dạ.
Nếu như có người biết được chuyện này thì chắc chắn sẽ không hiểu vì sao Thái Thanh Hoàng lại làm như thế.
Càng bất bình thường hơn đó chính là Lý Thất Dạ. Hắn được lập làm thái tử, thế nhưng lại không hề phản ứng quá nhiều, dáng vẻ rất hời hợt, giống như đây chỉ là một chuyện bình thường.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, một đạo thống chẳng là cái gì cả. Thế nhưng thái độ của Lý Thất Dạ lại rất là lạ, hắn không thèm cân nhắc xem vì sao Thái Thanh Hoàng lại lập hắn làm thái tử.
Có lẽ, Lý Thất Dạ nhìn thấu mọi chuyện, hắn đã đoán được chuyện này, vì vậy bình thản chờ đợi. Đối với hắn, trở thành thái tử chỉ là chuyện rất bình thường, bình thường giống như nấu ăn phải bỏ muối vậy.
Được lập làm thái tử, Lý Thất Dạ chỉ mỉm cười, không nói gì nhiều, dáng vẻ cao thâm khó dò, không ai biết trong lòng hắn đang suy nghĩ gì cả.
Cùng ngày Lý Thất Dạ được lập làm thái tử thì có người tìm tới báo danh với Lý Thất Dạ.
– Điện hạ…
Người tới cúi đầu với Lý Thất Dạ, cung kính nói rằng:
– Thuộc hạ được lệnh của bệ hạ, tới đây báo danh với điện hạ.
Người báo danh với Lý Thất Dạ là một người đàn ông trung niên. Hắn có khuôn mặt rất chính trực, thoạt nhìn là người rất ngay thẳng. Đường nét khuôn mặt của hắn rất sắc bén, giống hệt như là tượng tạc.
Hắn có đôi mắt rất sáng ngời, giống như là bảo thạch vậy, lấp lánh ánh sáng nghiêm túc chính trực.
Hắn mặc trên mình quần áo màu xanh, nhìn trông rất già giặn, trên người toát ra khí khái quân nhân, dữ dội mà hờ hững, nhưng lại rất cung kính.
Người đàn ông này không có khí tức bá đạo, thế nhưng mỗi hành động của hắn đều có luật vận. Nếu như người biết hàng nhìn thấy, thì sẽ biết người này là một vị bất hủ.
Chân Thần bất hủ đó nha! Sau khi đi tới Đế Thống Giới, Lý Thất Dạ vừa gặp bất hủ này xong thì lại gặp một bất hủ khác.
Thế nhưng, cũng không có gì lạ hết. Ở Vạn Thống Giới thì bất hủ là tồn tại vô cùng mạnh mẽ, là tồn tại cao thượng. Thế nhưng ở Đế Thống Giới, tuy Chân Thần bất hủ vẫn rất mạnh mẽ, thế nhưng còn lâu mới quý giá như ở Vạn Thống Giới.
Huống chi Đấu Thánh vương triều chính là vương triều mạnh nhất Đế Thống Giới, đứng ở đỉnh cao của Đế Thống Giới. Vương triều như vậy, có nhiều Chân Thần bất hủ cũng không có gì là lạ.
Nếu như không có nhiều Chân Thần bất hủ như vậy thì là sao có thể thống trị được Cửu Bí đạo thống, làm sao sừng sững ở đỉnh cao Đế Thống Giới.
– Ngươi tên gì…
Lý Thất Dạ nhìn người đàn ông trung niên, nói.Nguồn truyện audio Podcast
– Bẩm điện hạ, thuộc hạ tên là Trương Giáp Đệ, từng nhậm chức thị vệ trưởng của bệ hạ, hôm nay nhận lệnh của bệ hạ, nhậm chức thị vệ trưởng của điện hạ, nghe điện hạ sai khiến.
Người đàn ông trung niên nghiêm mặt, thân hình thẳng tắp.
Nếu như có người của Đấu Thánh vương triều, hoặc người của Cửu Bí đạo thống nghe được tên “Trương Giáp Đệ” thì chắc chắn sẽ cảm thấy giật mình.
Trương Giáp Đệ là thị vệ trưởng bên cạnh Thái Thanh Hoàng, là một vị Chân Thần bất hủ mạnh mẽ. Tuy rằng kém xa Thái Thanh Hoàng, cũng không thể nào so sánh được với Tôn Lãnh Ảnh, thế nhưng hắn cũng là một vị Chân Thần bất hủ rất mạnh, là Chân Thần bất hủ hàng thật giá thật.
Chương 3469: Trương Giáp Đệ (Hạ)
Phải biết rằng, nhân vật như Thái Thanh Hoàng, Chân Thần không có tư cách làm thị vệ trưởng của hắn. Chân Thần bất hủ như Trương Giáp Đệ làm thị vệ trưởng cũng chỉ là tạm coi được mà thôi.
Dù sao, tồn tại như Thái Thanh Hoàng, có mấy ai có thể ám sát hắn được? Nếu như có thể ám sát Thái Thanh Hoàng thì thị vệ trưởng như hắn cũng không có đất dụng võ, bởi vì Thái Thanh Hoàng mạnh hơn hắn rất nhiều.
– Nói vậy, thị vệ trưởng nhà ngươi sẽ làm theo mệnh lệnh của ta răm rắp?
Lý Thất Dạ nhìn Trương Giáp Đệ, mỉm cười.
– Điện hạ yên tâm, bệ hạ đã giao thuộc hạ cho điện hạ sai khiến thì mệnh lệnh của điện hạ chính là mệnh lệnh của bệ hạ, thuộc hạ tuyệt đối không dám qua loa.
Trương Giáp Đệ đứng thẳng, vừa trịnh trọng vừa nghiêm túc.
Một vị bất hủ, bất luận là ở đâu thì cũng là một đại nhân vật, cho dù là ở Cửu Bí đạo thống, ở Đấu Thánh vương triều thì hắn cũng là đại nhân vật tồn tại cao thượng.
Thế nhưng Chân Thần bất hủ như Trương Giáp Đệ lại không hề làm giá, thậm chí hắn chưa từng đặt mình vào vị thế của Chân Thần bất hủ mà chỉ coi mình là quân nhân chấp hành mệnh lệnh.
Đây là điều mà ngươi không thể tưởng tượng nổi. Một vị Chân Thần bất hủ lại coi mình là quân nhân chấp hành mệnh lệnh. Chuyện này, e rằng chỉ xảy ra với Trương Giáp Đệ mà thôi.
– Nói vậy, ngươi trung thành tuyệt đối với hoàng thượng.
Lý Thất Dạ cười nói.
– Không dối gạt điện hạ, bệ hạ có ân tái tạo với thuộc hạ, là phụ mẫu tái sinh của thuộc hạ.
Trương Giáp Đệ không hề che giấu, nói rằng:
– Có bệ hạ thì mới có thuộc hạ ngày hôm nay.
Hóa ra, Trương Giáp Đệ xuất thân là một người lính, hắn chỉ là một người lính bình thường trong quân đội. Hơn nữa hắn còn xuất thân từ dân gian, là một phàm nhân địa vị rất thấp.
Nhắc cũng lạ, một lần Thái Thanh Hoàng đi tuần thì vừa mắt một phàm nhân bình thường như Trương Giáp Đệ.
Khiến người khác khó tin hơn là, Thái Thanh Hoàng tặng hắn một quyển “Tứ Thần Biến” trong [Thái Thanh Đan Kinh] để hắn tu luyện.
Đây là một chuyện rất khủng khiếp. Phải biết rằng [Thái Thanh Đan Kinh] là tác phẩm của Trịnh Đế, mà Trịnh Đế là Chân Đế lợi hại nhất Cửu Bí đạo thống. Ở thời đại của Trịnh Đế, Cửu Bí đạo thống suy sụp, thiếu niên Trịnh Đế ngang trời quật khởi, trở thành Chân Đế vô địch, từ đó phục hưng Cửu Bí đạo thống, cũng đặt vững địa vị vững chắc của Đấu Thánh vương triều ở Cửu Bí đạo thống.
Đời sau có người bình chọn mười ngôi sao sáng nhất lịch sử thì đã xếp Trịnh Đế vào danh sách này.
Trịnh Đế mất cả đời để viết [Thái Thanh Đan Kinh]. Đây là một bộ công pháp rất kinh diễm, đồn rằng có thể sánh ngang với “Cửu Bí” mà thủy tổ để lại.
Nếu nói, “Cửu Bí” là của đạo thống, thì [Thái Thanh Đan Kinh] là của riêng Đấu Thánh vương triều!
Qua đó có thể thấy [Thái Thanh Đan Kinh] quan trọng với Đấu Thánh vương triều như thế nào. Bình thường, cho dù chỉ là một quyền trong công pháp thì cũng không được phép tặng cho người ngoài.
Thế nhưng Thái Thanh Hoàng độc tôn thiên hạ, ai có thể ngăn cản hắn? Vì vậy hắn ban tặng quyển “Tứ Thần Biến” trong [Thái Thanh Đan Kinh], không ai dám vọng nghị, cũng không ai dám ngăn cản, ngay cả lão tổ của Đấu Thánh vương triều cũng như vậy.
Trương Giáp Đệ không chịu thua kém, đã chứng minh được Thái Thanh Hoàng không nhìn lầm người. Sau khi có được “Tứ Thần Biến” thì Trương Giáp Đệ bước lên con đường tu luyện. Lúc này, Trương Giáp Đệ tầm thường biểu hiện ra thiên phú tu luyện hết sức kinh người, thậm chí có thể gọi là thiên phú dị bẩm.
Trên đường tu luyện, Trương Giáp Đệ tăng nhanh như gió, cuối cùng trở thành một vị bất hủ. Cho dù không thể so sánh với nhân vật như Tôn Lãnh Ảnh, thế nhưng cũng đủ tiếu ngạo bát phương.
Hơn nữa, từ trước tới nay Trương Giáp Đệ luôn luôn trung thành với Thái Thanh Hoàng. Cho dù hắn có trở thành Chân Thần bất hủ thì hắn vẫn cứ đặt mình vào vị thế của một người lính.
Điều này càng chứng tỏ Thái Thanh Hoàng không nhìn lầm người, trong Đấu Thánh vương triều cũng không còn lão tổ nào dám nói ra nói vào nữa.
– Bất kể là ai, trung thành, luôn là đức tính tốt.
Lý Thất Dạ cười nhạt.
– Trước khi tới đây bệ hạ có mời điện hạ đi chọn vài món bảo vật phòng thân, không biết khi nào thì điện hạ muốn đi theo thuộc hạ xuống bảo khố một chuyến?
Trương Giáp Đệ nói cung kính.
Mặc dù Trương Giáp Đệ hoàn toàn không biết gì về Lý Thất Dạ, hơn nữa người này còn là một người trẻ tuổi không có tiếng tăm, thậm chí vừa nhìn là biết đây là một người trẻ tuổi có đạo hạnh nông cạn. Người trẻ tuổi như vậy, ở Cửu Bí đạo thống, tùy tiện gom đại cũng gom được một bó to.
Người trẻ tuổi như vậy, theo lý thì không thể nào sai khiến được Chân Thần bất hủ hết.
Thế nhưng Trương Giáp Đệ lại răm rắp nghe lời Lý Thất Dạ. Hắn sẽ không vì Lý Thất Dạ nhỏ yếu mà xem thường Lý Thất Dạ, cũng không vì Lý Thất Dạ chỉ là một tiểu tử vô danh mà qua loa Lý Thất Dạ, hoặc chậm đãi Lý Thất Dạ.
Khi Thái Thanh Hoàng phái hắn tới bên cạnh Lý Thất Dạ thì Lý Thất Dạ chính là chủ nhân của hắn, hắn sẽ tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh của Lý Thất Dạ.
Đây chính là chỗ lợi hại của Trương Giáp Đệ, cũng là lý do mà năm đó Thái Thanh Hoàng vừa ý hắn.
– Chọn vài món bảo vật?
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói:
– Có thể chọn bao nhiêu?
– Bệ hạ không nói con số cụ thể, chỉ cần điện hạ muốn thì có thể lấy đi.
Trương Giáp Đệ nói ngay.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói rằng:
– Cũng được, ta đang rãnh rỗi, đi xem qua một chút, xem xem có thứ gì tốt không.
Trương Giáp Đệ không nói hai lời, lập tức dẫn đường cho Lý Thất Dạ, dẫn Lý Thất Dạ tới bảo khố của Đấu Thánh vương triều.
Bình thường, một truyền thừa, cho dù chỉ là vương triều, thì việc mở bảo khố cho người khác đi vào chọn bảo vật tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ. Bên trong phần lớn các truyền thừa, phải do các lão tổ hoặc những người nắm quyền thương lượng lại với nhau rồi mới có quyết định.
Dù sao thì đây cũng là tài sản chung của truyền thừa, không phải là tài sản riêng của chưởng môn hay là hoàng đế, không thể để tùy ý ngươi muốn làm gì thì làm.
Thế nhưng việc này lại vô dụng với Thái Thanh Hoàng. Có lẽ, không có vương triều nào giao tài sản của toàn bộ vương triều cho một người định đoạt.
Thế nhưng Thái Thanh Hoàng thì lại khác, tất cả mọi thứ ở Đấu Thánh vương triều, bất luận là tài sản hay là quyền lực, tất cả đều do Thái Thanh Hoàng độc chiếm, những người khác không thể nhúng tay vào.
Trên thực tế thì trước đây không phải như vậy, quyền lực của Đấu Thánh vương triều không phải do một ai đó độc tài, hơn nữa trong Đấu Thánh vương triều trước đây, quyền lực của hoàng đế rất có hạn.
Chương 3470: Làm Thái Tử Là Để Làm Gì
Khi đó người cầm quyền Đấu Thánh vương triều chính là Thánh các. Thánh các của Đấu Thánh vương triều do các vị lão tổ trong hoàng thất cơ cấu thành, quyết định toàn bộ vận mệnh của Đấu Thánh vương triều, tất cả quyết sách quan trọng của Đấu Thánh vương triều đều xuất phát từ Thánh các.
Thế nhưng sau khi Thái Thanh Hoàng tích lũy từ đời này sang đời khác, tam thế xưng hoàng, giúp hắn tích lũy ra quyền uy tuyệt đối, giúp hắn tích lũy được nội tình tuyệt đối, hơn nữa bản thân hắn còn là một vị Chân Thần bất hủ vô địch.
Cuối cùng, Thái Thanh Hoàng lấy ưu thế tuyệt đối áp chế Thánh các, từ đó về sau Thánh các lui ra khỏi đấu trường quyền lực của Đấu Thánh vương triều, không còn chia sẻ quyền lực nữa, Thánh các cũng không còn xuất hiện trong triều chính.
Cũng chính vì vậy, địa vị độc tôn của Thái Thanh Hoàng trở nên vững chắc, hắn độc tài toàn bộ Đấu Thánh vương triều, nắm giữ tất cả quyền lực của Cửu Bí đạo thống, giúp cho đời này của Thái Thanh Hoàng chân chính đứng trên đỉnh cao.
Có lẽ ở Đế Thống Giới có người mạnh hơn Thái Thanh Hoàng, thế nhưng nhìn khắp Đế Thống Giới, không ai có quyền thế hơn Thái Thanh Hoàng. Hôm nay Thái Thanh Hoàng đã đứng trên đỉnh cao quyền lực của Đế Thống Giới, hắn chính là người có quyền thế nhất Đế Thống Giới.
Cũng chính vì vậy, Thái Thanh Hoàng muốn lập Lý Thất Dạ làm thái tử thì lập Lý Thất Dạ làm thái tử, không ai dám ngăn cản. Nếu là ngày thường, một vị hoàng đế dám lập một người xa lạ làm thái tử thì chắc chắn sẽ chọc vỡ tổ ong, quyết định này chắc chắn sẽ không được chấp nhận.
Thế nhưng tới phiên Thái Thanh Hoàng thì lại không hề bị ngăn cản, rất thuận lợi lập Lý Thất Dạ làm thái tử. Hơn nữa, Thái Thanh Hoàng muốn cho Lý Thất Dạ lấy vài món bảo vật phòng thân thì chỉ cần nói một câu, bảo khố của Đấu Thánh vương triều lập tức rộng cửa cho Lý Thất Dạ, không cần bất cứ ai khác đồng ý cả.
Đây chính là độc tôn thế gian, nhìn khắp Đế Thống Giới cũng chỉ có một mình Thái Thanh Hoàng là làm được. Nắm giữ quyền lực như thế, thật sự khiến cho người khác phải ghen tị.
Thế nhưng quyền lực độc tôn này chẳng mấy chốc nữa sẽ rơi vào tay Lý Thất Dạ. Nếu như để người ta biết một tên tiểu tử vô danh như Lý Thất Dạ lại nắm giữ quyền lực độc tôn thiên hạ như này thì sẽ có rất nhiều người chấn động, Lý Thất Dạ sẽ trở thành tảng thịt mỡ trong mắt mọi người.
– Không biết điện hạ muốn loại bảo vật nào? Bảo khố của vương triều rất lớn, nếu như điện hạ có yêu cầu thì thuộc hạ càng tiện dẫn đường hơn.
Trên đường đi tới bảo khố, Trương Giáp Đệ hết lòng suy nghĩ thay Lý Thất Dạ.
– Tùy tiện nhìn qua, nếu muốn thì sẽ lấy.
Lý Thất Dạ nói.
Trương Giáp Đệ không khỏi nhìn Lý Thất Dạ. Hắn không rành mưu lược, thế nhưng bệ hạ đã lập Lý Thất Dạ làm thái tử thì hắn sẽ tin tưởng vô điều kiện.
Tuy nhiên Trương Giáp Đệ cũng thấy rất lạ lùng. Thanh niên bình thường như Lý Thất Dạ bị lập làm thái tử thế nhưng phản ứng lại rất bình thản. Nếu như đổi lại là người khác thì e rằng đã hưng phấn nhảy nhót tận trời rồi.
Nghĩ mà xem, năm đó khi hắn được bệ hạ nhìn trúng, hắn kích động không thôi, cả đêm không nhắm mắt, giống hệt như đang nằm mơ.
So sánh với vẻ bình thản lúc này của Lý Thất Dạ, Trương Giáp Đệ không khỏi cảm thấy xấu hổ thay biểu hiện năm xưa của mình. Nếu như mình ở tuổi Lý Thất Dạ được lập làm thái tử thì chẳng phải sẽ hưng phấn bể tim luôn hay sao.
– Điện hạ đã từng tu luyện?
Trương Giáp Đệ đánh giá Lý Thất Dạ. Hắn có thể thấy được Lý Thất Dạ đã từng tu luyện, quan sát vẻ ngoài thì đạo hạnh của Lý Thất Dạ rất nông cạn. Tuy nhiên không thể nhìn ra hắn tu luyện công pháp gì, nhưng cho dù có tu luyện công pháp gì đi nữa thì cũng chỉ là công pháp rất thô thiển mà thôi.
– Tùy tiện tu luyện một chút mà thôi.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói.
Trương Giáp Đệ vội nói:
– Không biết điện hạ tu luyện công pháp gì? Cảnh giới gì? Có lẽ thuộc hạ có thể giúp điện hạ tìm được bảo vật phù hợp.
Trương Giáp Đệ có tư cách nói câu này. Hắn là Chân Thần bất hủ, ở trong bất kỳ một đạo thống nào, hắn đều là tồn tại cấp bậc lão tổ, mọi đệ tử đều phải cung kính với hắn, ngay cả đệ tử thiên tài thì hắn cũng có tư cách chỉ điểm một hai.
Chỉ là, Trương Giáp Đệ không coi mình là Chân Thần bất hủ mà thôi.
– Chân Đồ cấp mười ba, còn công pháp… chỉ tùy tiện tu luyện mà thôi.
Lý Thất Dạ thuận miệng đáp.
– Ách…
Trương Giáp Đệ giật mình, sau đó nói khẽ:
– Điện hạ, trong cảnh giới tu sĩ không có Chân Đồ cấp mười ba. Chân Đồ cao nhất chỉ có chín cấp.
Đổi lại là người khác, đừng nói Chân Thần bất hủ, mà ngay cả một cường giả cũng sẽ cười nhạo Lý Thất Dạ. Ngay cả thường thức cơ bản nhất cũng không biết mà cũng dám khoác lác nói đã từng tu luyện, đúng là ngay cả nhập môn cũng chưa từng.
Nhưng Trương Giáp Đệ lại không cười nhạo Lý Thất Dạ, chỉ thiện ý nhắc nhở. Hắn vốn là Chân Thần bất hủ, lẽ ra không cần phải hạ thấp mình như vậy.
– Há, thì ra là như vậy
Lý Thất Dạ cười nói:
– Vậy thì cấp ba. Thế nhưng, ta càng thích cấp mười ba hơn, nghe có vẻ phong cách hơn, có thần vận hơn.
Nghe vậy, Trương Giáp Đệ cười khổ. Đây là lần đầu tiên hắn gặp gỡ một người tùy tiện đến như thế, một người ngay cả cấp bậc tu luyện của mình cũng nói tùy tiện. Người này, lòng dạ phải lớn thế nào thì mới làm được như thế?
– Nếu như điện hạ có hứng thú thì có thể thử tu luyện những công pháp khác. Bên trong vương triều có vô số công pháp cho điện hạ chọn. Nếu điện hạ không chê thì thuộc hạ có thể tham mưu cho điện hạ.
Trương Giáp Đệ cố gắng nói ra câu này một cách thân thiện.audio coi am
Phải biết rằng hắn là Chân Thần bất hủ, đổi lại là những người khác, được Trương Giáp Đệ chỉ điểm thì chẳng khác gì có được đại cơ duyên, thế nhưng bây giờ lại nghe như Trương Giáp Đệ cầu xin Lý Thất Dạ tu luyện vậy.
Đương nhiên, hiện tại Lý Thất Dạ đã là thái tử của Đấu Thánh vương triều. Theo phong cách độc tài của Thái Thanh Hoàng thì Lý Thất Dạ thật sự có thể tùy ý lựa chọn công pháp của Đấu Thánh vương triều mà không cần bất kỳ ai cho phép.
– Có Chân Thần bất hủ như ngươi làm thị vệ, ta còn cần tu luyện để làm gì nữa, nên đương nhiên phải cố gắng sống hưởng thụ.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Trương Giáp Đệ cười khổ, kiên nhẫn nói rằng:
– Điện hạ, cũng không thể nói như vậy được, thuộc hạ không nhất định có thể bảo vệ ngươi cả đời. Huống chi, cường giả trong thiên hạ nhiều như sao trên trời, người mạnh hơn ta cũng không hề ít. Nếu như điện hạ có thể tu luyện một, hai tuyệt học phòng thân thì không còn gì bằng.