1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 578 [Chương 2888 đến 2892]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 578 [Chương 2888 đến 2892]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2888: Thắng bại (Hạ)

Đây là một kiếm mạnh nhất của song phương va chạm.

Kiếm quang màu trắng kinh tuyệt muôn đời xé rách không trung bắn thẳng tới. Kiếm quang màu vàng tràn ngập thiên uy từ trên đánh xuống.

Trong tích tắc hai đạo kiếm quang va chạm.

Cả thế giới giống như chìm vào trong im ắng, chỉ còn lại hai màu trắng đen.

Màu vàng và màu bạc va chạm, đan vào nhau. Đem lực trường trên Long Thủ sơn xé rách, phá hủy. Dư âm ảnh hưởng còn lại của kiếm khí khủng bố kích động tám phương, cắt vào mặt đất, lưu lại dấu vết nhàn nhạt trên đỉnh Long Thủ sơn.

Phải biết rằng đỉnh Long Thủ sơn là đồng tinh tinh khiết, vô cùng cứng rắn. Thánh cấp cửu tinh tầm thường không có cách nào lưu lại bất kỳ dấu vết nào ở trên đó. Mà lúc này kiếm chiêu của song phương lại có thể lưu lại dấu vết, cho dù chỉ là dấu vết nhàn nhạt nhưng cũng nói rõ hai chiêu này đủ để mang tới uy hiếp tử vong cho cường giẳ Thánh cấp cửu tinh trung giai tầm thường. Cho dù là cường giả Thánh cấp cửu tinh cao giai cũng không có cách nào thong dong đối phó.

Thế giới im ắng, mọi người chỉ cảm thấy tất cả mọi thứ trước mắt như cứng lại, như bị không cấm.

Nguyên nhân tạo thành loại cảm giác này là hai chiêu kiếm pháp này có uy lực quá mức mạnh mẽ. Dưới sự va chạm lại thêm với lực trường cường đại của Long Thủ sơn cho nên mới tạo thành một màn này.

Giống như từ cổ chí kim, nhưng kỳ thực chỉ trong giây lát ngắn ngủi. Trắng đen rút đi, một thanh âm sắc bén, mênh mông, không có cách nào hình dung được, tựa như thanh âm diệt thế, lại giống như có một chiến hạm khủng bố đang ngự không, bay qua phía chân trời.

Dưới thanh âm sắc bén này, lực lượng khủng bố tới cực điểm trùng kích hai phương.

Quang mang màu trắng bị nghiền nát, quang mang màu vàng cũng bị nghiền nát. Một đạo quang mang màu đỏ như máu tràn ngập trên đỉnh Long Thủ sơn, tán loạn, nhanh chóng biến mất sạch sẽ.

Hai đạo thân ảnh bay về phía sau, rơi xuống Long Thủ sơn.

– Lưỡng bại câu thương?

Năm đại tinh thần khẽ giật mình. 1 kẻ đơn giản sắp chết sống 1 cuộc đời trong bệnh tật giành tất cả tất sản tâm nguyện để giúp người khác giống mình….rùi hắn đổi lại được xuyên không viết ra truyền kỳ của riêng mình… Thỉnh chư vị nghé thăm

Đúng vậy, hai đạo thân ảnh đồng thời bay ra và rơi xuống dưới Long Thủ sơn chính là hai người Sở Mộ và Bạch Thần.

Kiếm chiêu mạnh nhất va chạm tạo thành dư âm khủng bố, trực tiếp đánh lui hai người. Mà hai người sau khi thi triển một chiêu mạnh nhất này, lực lượng một thân gần như hao hết, thoáng cái trở thành không có bao nhiêu sức chống cự.

Khí huyết cuồn cuộn, toàn thân đau đớn, lực trùng kích kinh khủng kia khiến cho hai mắt bọn hắn nổ đom đóm, thoáng cái đã bị thương.

May mắn mà Bạch ngân bào trên người Bạch Thần có được uy năng lớn lao, có thể hóa giải một bộ phận lực lượng trùng kích, mới khiến cho thân thể không có bị thương nặng bao nhiêu. Mà Sở Mộ võ trang Bạch ngân thần trang, cũng có đủ lực phòng ngự tương đương. Hơn nữa bản thân lại có Thánh thể ngũ cấp trung kỳ mạnh mẽ, cũng chịu đựng lực trùng kích, mới khiến cho thương thế của hắn không có nặng đi.

Sở dĩ bị đánh bay, hơn nữa còn rơi xuống là bởi vì thi triển ra kiếm pháp có uy lực cường đại, lại không hoàn thiện cho nên lực lượng mới hao hết, không kịp khôi phục, trong nháy mắt đã bị đánh bay.

Hai người sau khi rơi xuống vài trăm trượng mới kịp điều chỉnh. Dựa vào một chút lực lượng còn lại trong cơ thể, hai chân đáp lên trên mặt Long Thủ sơn. Sau đó lại vận dụng thủ đoạn cố gắng hóa giải lực lượng, cuối cùng mới từ từ xuống núi.

Sau khi bình yên hạ xuống, hai người mới thở dài một hơi.

Tình huống lúc ấy quá khẩn cấp, nếu như là rơi xuống ngọn núi tầm thường đương nhiên bọn hắn sẽ bình yên vô sự. Nhưng mà nơi này chính là Long Thủ sơn, tràn ngập lực trường cổ quái mà cường đại, ảnh hưởng nghiêm trọng tới hành động của hai người. Lúc này, một khi rơi xuống, không cẩn thận sẽ bị thương nặng.

May mà bọn hắn đều kịp điều chỉnh được, đối với thân thể lại có độ khống chế cực cao cho nên vừa rồi mới bình yên rơi xuống đất.

Sau khi rơi xuống đất, hai người liếc mắt nhìn nhau.

– Bạch huynh, trận này ngươi thắng.

Sở Mộ nói.

Hắn vận dụng Bạch ngân thần trang và song kiếm, cuối cùng liều mạng một kiếm. Nhìn như không sai biệt lắm nhưng kỳ thực hắn cảm thấy được mình vẫn kém hơn một chút. Cho nên lúc này hắn mới nhận thua.

Thua không mất mặt, chết sống sĩ diện mới không phạm bản tâm.

– Không, trận này ta và ngươi ngang tay.

Bạch Thần lắc đầu cười noi.

Đúng vậy, một kiếm cuối cùng va chạm. Kiếm chiêu của Sở Mộ quả thực vẫn còn thua kém hơn một chút. Nhưng mà cũng chỉ thua kém một chút mà thôi, không quá rõ ràng.

Rõ ràng tu vi của đối phương kém hơn mình một trọng thiên, lại là chênh lệch giữa Thánh cấp trung giai và Thánh cấp cao giai. Coi như vận dụng một át chủ bài thì cũng không có khả năng bù đắp chênh lệch một trọng thiên tu vi.

Bởi vậy nhất định Bạch Thần không thể nào cho rằng mình thắng được.

Trên thực tế nếu như hai người tiếp tục chiến đấu, xuất ra toàn bộ át chủ bài, có lẽ Bạch Thần có lòng tin giết chết Sở Mộ. Nhưng mà hắn cũng không có nắm chắc bản thân không có tổn thương gì.

Nhưng mà bây giờ là thi đấu, không phải chém giết sinh tử. Tình huống khác biệt cho nên không thể vơ đũa cả nắm.

Bạch Thần đã nói ngang tay, Sở Mộ cũng không có tranh luận nữa.

Thắng cũng tốt, thua cũng tốt, ngang tay cũng thế. Nói ngắn gọn, trận chiến này hắn nhận được rất nhiều lợi ích.

– Sở huynh, trận chiến ngày hôm nay ta lấy được lợi ích rất nhiều. Sau chín năm ta sẽ tiến vào Hắc Thần bí cảnh. Sau khi rời khỏi Hắc thần bí cảnh, ta sẽ tái chiến với ngươi, phân ra cao thấp.

Hai mắt Bạch Thần lóe lên tinh mang, ngữ khí khi nói chuyện với Sở Mộ dần dần trở nên lạnh nhạt, khôi phục bộ dáng vốn có.

Nói xong, Bạch Thần quay người, nhanh chóng lấy ra một chiếc phi toa màu bạc tinh xảo, tiến vào trong phi toa rồi nhanh chóng rời đi.

Bạch Thần rồi đi, Ngũ đại tinh thần còn lại nhìn vào trên người Sở Mộ, giống như muốn nhìn thấu Sở Mộ vậy.

– Ngày hôm nay qua đi, tên tuổi ngươi sẽ truyền khắp Lưu Phóng chi địa a.

Hắc Tuyệt cười hắc hắc, hóa thành một cơn lốc màu đen nhanh chóng rời đi.

Lục đại tinh thần rời đi, trong Long Thủ sơn chỉ còn lại một mình Sở Mộ.

Sở Mộ dưới vô số ánh mắt nhìn vào của mọi người nhanh chóng đi xuống Long Thủ sơn, lực lượng cũng khôi phục một ít.

Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh cùng Lâm Bích Nhược nhanh chóng chạy tới, hộ vệ cho Sở Mộ.

Sở Mộ lấy ra phi toa, bốn người nhanh chóng tiến vào bên trong. Vẫn do Lâm Bích Nhược điêu khiển, bay ra khỏi Long Thủ sơn, định trở lại Đồ Huyết thành.

Trận chiến hôm nay Sở Mộ phải tốn một chút thời gian chải chuốt một chút.

Chương 2889: Vô Song kiếm tinh (Thượng)

Trong Phi toa, Sở Mộ nhắm mắt tĩnh tu, khôi phục lực lượng tiêu hao, hơn nữa còn phân tâm nhớ lại trận chiến vừa rồi với Bạch Thần.

Song phương cũng không chiến đấu quá lâu, mới hơn một phút đồng hồ mà thôi. Nhưng mà bởi vì chiến đấu ở đỉnh Long Thủ sơn, bị lực trường cường đại áp chế, lực lượng tiêu hao so với bình thường lớn hơn gấp bội.

Từng chiêu từng thức, từng đạo kiếm quang màu bạc tung hoành, đan xen vào nhau trong đầu Sở Mộ.

Tạo nghệ kiếm pháp của Bạch Thần cực cao, có thể nói là người có tạo nghệ cao sâu nhất trong các đối thủ tính tới bây giờ của Sở Mộ. Thiên phú của đối phương cũng chỉ kém hơn Sở Mộ một chút mà thôi. Rõ ràng còn hơn đám người Cổ Loạn Không.

Loại thiên tài cấp bậc như Bạch Thần đặt ở Thâm Lam thế giới, thiên phú tuyệt đối là tồn tại đỉnh tiêm.

Một trận chiến này Sở Mộ có thu hoạch không nhỏ.

Hắn đắm chìm trong suy tư, hai người Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh bên cạnh đó vẫn còn chìm trong rung động.

Khó có thể tưởng tượng được đối tượng mà bọn họ bị buộc làm hộ vệ lại là một yêu nghiệt kinh người như vậy.

Phải biết rằng tu vi của Sở Mộ mới chỉ là Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên trung kỳ mà thôi. Còn tu vi của Bạch Ngân kiếm tinh Bạch Thần là Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên trung kỳ. Chênh lệch trọn vẹn một đại trọng thiên, hơn kém như vậy. Lại không phải là một trọng thiên của tu luyện giả bình thường, mà là chênh lệch một trọng thiên của yêu nghiệt, khoảng cách càng kinh người hơn.

Dưới loại tình huống này, cuối cùng không ngờ hai người lại chiến ngang tay.

Chuyện này chẳng phải đồng nghĩa với việc, nếu như tu vi của Sở Mộ bằng với Bạch Thần, thực lực tổng hợp chẳng phải sẽ vượt qua Bạch Thần hay sao?

Nghĩ tới đây, Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh không ngăn được trái tim mình đập rộn lên, tràn ngập kinh hoảng.

– Không thể tưởng tượng nổi, quá không thể tưởng tượng nổi.

– Vậy mà lại ngang tay, không phân thắng bại..

– Sở Mộ này rốt cuộc là người ra sao, không ngờ lại cường đại như vậy.

– Cho dù có cường đại tới đâu cũng không phải là đối thủ của Bạch Ngân kiếm tinh, không nghe thấy chính miệng hắn nhận thua à?

– Ngu muội, tu vi của Sở Mộ và Bạch Thần hơn kém nhau một trọng thiên. Coi như vận dụng một ít át chủ bài cũng không có khả năng bù đắp chênh lệch. Nhưng mà kết quả cuối cùng Sở Mộ chỉ thua kém hơn một chút, nhưng mà cũng không quá rõ ràng. Nếu như tu vi của Sở Mộ bằng Bạch Thần, ngươi cảm thấy Sở Mộ sẽ thất bại sao?

Có người lạnh lùng nói.

– Đây là một yêu nghiệt hoàn toàn có thể so sánh với Lục đại tinh thần.

– Từ xưa tới nay không biết có bao nhiêu thiên tài muốn trở thành tinh thần thứ bảy, nhưng mà chưa từng có ai thực hiện được. Hôm nay chúng ta lại may mắn nhìn thấy.

– Tinh thần thứ bảy sao?

– Từ nay về sau Lục đại tinh thần sẽ là Thất đại tinh thần sao?

Trong đám người, đám Chu Kiếm danh, Ngư Thương Hà, Quý Ảnh, vẻ mặt đều không cam lòng.

Được mệnh danh là tinh thần thứ bảy a. Bọn hắn cũng vì cái này mà không ngừng cố gắng, chỉ là vẫn không có cách nào thành công. Hôm nay lại tận mắt nhìn thấy một người không nổi danh, một người tu vi còn không bằng bọn hắn lại kịch chiến một trận với Bạch Ngân kiếm tinh Bạch Thần, cuối cùng còn hòa, không phân thắng bại.

Trừ yêu nghiệt cấp tinh thần ra, trong đám người cùng thế hệ, ai có thể làm được điểm này đây?

Hiện tại lại có người làm được, lại là một người cùng thế hệ, tu vi Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên.

Trong lòng đắng chát không thể nào diễn tả bằng lời được.

Hai tay Triệu Vô Cực nắm chặt, nhìn chằm chằm vào đỉnh Long Thủ sơn, hai mắt lóe lên tinh mang.

Vốn hắn cho rằng thực lực, thiên phú của mình đã đủ để so sánh với Lục đại tinh thần. Nhưng mà sau khi giao phong bằng ánh mắt một lần với Đồ Thiên Quân, hắn biết, mình so với Lục đại tinh thần vẫn còn có một ít chênh lệch.

Cho nên hắn cảm thấy trừ chính mình ra sẽ không còn ai có hi vọng trùng kích tinh thần thứ bảy.

Không ngờ sự thực lại hoàn toàn vượt quá ý định của hắn. Lại có người thiên phú cao hơn hắn, thực lực còn mạnh hơn. Hơn nữa tu vi của đối phương không bằng hắn.

Tinh thần thứ bảy.

Đây là một danh xưng vang dội cỡ nào a, là một loại vinh quang cao cỡ nào a. Đó chính là mục tiêu truy cầu của thiên tài chính thức trong Lưu Phóng chi địa, cứ như vậy bị một người không rõ lai lịch cướp lấy.

Đúng vậy, không có ai hoài ngh. Qua trận chiến ngày hôm nay Sở Mộ sẽ nhận được danh xưng đệ thất tinh thần.

Quá rõ ràng, dưới tình huống vô số người nhìn vào, trận chiến đặc sắc như vậy, kinh thiên động địa như vậy.

Mặc dù trong lòng không cam lòng, nhưng mà Triệu Vô Cực cũng phải thừa nhận, Sở Mộ này quả thực có tư cách nhận được danh xưng đệ thất tinh thần.

– Lục đại tinh thần, tất cả đều có tôn xưng. Đệ thất tinh thần Sở Mộ nên gọi như thế nào đây?

– Dùng song kiếm, tạo nghệ kiếm pháp cao thâm, huyền diệu tuyệt luân, vô song tuyệt đối. Không bằng dùng hai chữ Vô Song đi.

– Vô Song kiếm tinh.

– Dùng hai chữ Vô song liệu có quá mức hay không.

– Không không. Tu vi hắn mới chỉ là Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên, ta cảm thấy nếu như tu vi của hắn bằng với Lục đại tinht hần. Thực lực chân chính nhất định còn hơn Lục đại tinh thần. Hai chữ Vô song này danh xứng với thực.

Tôn xưng không phải người nào cũng có tư cách.

Trong Lưu Phóng chi địa không thiếu một đám người đức cao vọng trọng. Nói trắng ra là cường giả Thánh cấp cửu tinh thế hệ trước. Thực lực những cường giả này đều đạt tới Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong. Trong Lưu Phóng chi địa đều có được uy vọng không nhỏ.

Ngày đó Bạch Thần và Sở Mộ chiến một trận trên đỉnh Long Thủ sơn, trong đám người xem cuộc chiến cũng có vài cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong.

Mắt thấy mới là thật, tai nghe là giả.

Dưới một phen tranh luận, cuối cùng hai chữ Vô Song được dành cho Sở Mộ.

Đệ thất tinh thần.

Vô Song kiếm tinh.

Rất nhanh, tin tức về Sở Mộ, Đệ thất tinh thần – Vô Song kiếm tinh truyền khắp Lưu Phóng chi địa. Kể cả những người đang bế quan cơ hồ không ai không biết.

Khi tôn xưng Vô Song kiếm tinh truyền khắp Lưu Phóng chi địa, trên bầu trời Lưu Phóng chi địa lại giống như có một ngôi sao mới xuất hiện, lóe lên, như ẩn như hiện, tản mát ra quang mang yếu ớt, lại giống như sáng bóng.

Bạch Ngân phủ, Bạch ngân thành.

Sau khi Bạch Ngân vương biết rõ tin tức, lập tức vui vẻ.

– Đệ thất tinh thần, nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng có người đạt tới.

– Vô Song kiếm tinh Sở Mộ, hai chữ Vô Song này không biết có xứng với thực hay không a?

Chương 2890: Vô Song kiếm tinh (Hạ)

Lục vương khác như Bạch Ngân vương, sau khi cả đám biết rõ tin tức cũng cảm thấy kinh ngạc. Chợt lại có biểu hiện cao thâm mạt trắc.

Thất vương biết tin tức, Lục đại tinh thần cũng biết tin tức.

– Vô Song kiếm tinh. hắc hắc, không ngờ lại dùng hai chữ Vô Song làm tôn xưng, hắn coi mình là độc nhất vô nhị sao?

Hắc Tuyệt cười hắc hắc, hai mắt lóe lên quang mang thâm thúy mà u ám.

– Ta đợi, chờ ngày tu vi ngươi tăng lên, khiến cho ngươi biết cái gì gọi là chênh lệch.

Tuy rằng hắn nói như vậy, nhưng mà hắn đã tận mắt nhìn qua Sở Mộ chiến một trận với Bạch Thần. Tuy rằng Sở Mộ hơi thua kém một chút, nhưng mà hắn cũng hiểu rõ, đó là chênh lệch do tu vi mang tới.

Nếu như tu vi bằng, Sở Mộ còn có thể kém hơn Bạch Thần sao?

Mà thực lực của hắn và Bạch Thần cũng không khác gì nhau.

Cho nên hắn muốn đánh bại Sở Mộ dưới tình huống tu vi bằng nhau cũng không phải là chuyện dễ. Nhưng mà hắn cũng không sợ, có mục tiêu chẳng phải sẽ tốt hơn sao?

Hắc Tuyệt cho rằng như vậy, Đồ Thiên Quân cũng nghĩ thế. Long Thí, Nhan Thanh Nhã và Phong Phi Sa cũng không sai biệt lắm, đều có suy nghĩ như vậy.

Bọn hắn có kiêu ngạo của bản thân mình, không cho phép dưới tình huống tu vi kém như vậy, ỷ vào tu vi áp chế đối phương. Bọn hắn chờ tu vi đối phương bằng mình.

Loại kiêu ngạo này giúp cho bọn hắn không ngừng tiến bộ, không ngừng đề thăng, không ngừng đào bới tiềm lực của mình.

Sở Mộ và Bạch Thần chiến một trận. Lúc Lục đại tinh thần trở về, nghe được tin tức Sở Mộ trở thành Vô Song kiếm tinh cũng lập tức bế quan, muốn cố hết sức tăng thực lực của mình lên.

Bên ngoài Đồ Huyết thành, phi toa màu vàng dừng lại, bốn người Sở Mộ từ trong Phi toa đi ra.

Lực lượng của Sở Mộ hoàn toàn khôi phục, trong khoảng thời gian từ Long Thủ sơn về Đồ Huyết thành, hắn không ngừng nhớ lại trận chiến với Bạch Thần, từng ly từng tý một, đủ loại lĩnh ngộ dần dần hiện ra, bị hắn hấp thu, nắm giữ.

Bạch Thần trước sau thi triển ba loại kiếm pháp.

Kiếm pháp cơ sở, Ngân Quang kiếm quyết, Bạch ngân kiếm quyết.

Kiếm pháp cơ sở của Bạch Thần cũng có tạo nghệ rất là cao minh, rất vững chắc. Ngân Quang kiếm pháp của hắn ta một khi đánh ra, ngân quang đầy trời. Kiếm quang màu bạc giống như không nơi nào không có. Kiếm quang màu bạc đáng sợ, sắc bén vô cùng cương có thể cương, nhu có thể nhu. Thậm chí cương nhu cùng phát.

Mỗi một chiêu trong Bạch Ngân kiếm quyết, uy lực rất là mạnh mẽ. Loại phong mang kia kinh thiên động địa.

Huung hiểm như thế nào bản thân Sở Mộ cũng đã được tự mình trải nghiệm, lĩnh ngộ.

Thi triển Xuyên Vân kiếm thức, Quấn Tinh trụy kiếm thức cùng với Thiên Uy kiếm thức. Thi triển trong tình huống này, Sở Mộ lại cảm thấy như có một thể nghiệm mới lạ.

Bốn người lấy Sở Mộ dẫn đầu đi tới cửa Đồ Huyết thành. Sở Mộ lập tức phát hiện ra ánh mắt người khác nhìn mình khác với ngày trước.

– Mau nhìn, đó là Vô Song kiếm tinh Sở Mộ.

– Đệ thất tinh thần chiến với Bạch Ngân kiếm tinh mà không bại a. Vô Song kiếm tinh Sở Mộ, ta nhìn thấy chân thân của hắn rồi.

– Quả nhiên khí vũ hiên ngang, khí độ phi phàm a.

Đủ loại tiếng nghị luận liên tục truyền vào trong tai bốn người Sở Mộ. Chỉ trỏ, phàm là nơi Sở Mộ đi qua, mọi người hết sức chủ động tách ra một con đường, giống như nghênh đón vương giả trở về.

Một màn như vậy khiến cho Sở Mộ giật mình. Hắn biết, trận chiến giữa mình và Bạch Thần, lúc đám người bọn hắn ở trên Phi toa thì tin tức đã truyền khắp Lưu Phóng chi địa, khiến cho rất nhiều người biết rõ.

Cũng có thể nghe ra được hắn được mọi người tôn là đệ thất tinh thần, còn có tôn xưng là Vô Song kiếm tinh.

Đồ Huyết kiếm tinh, Hắc Ma kiếm tinh, Trảm Long kiếm tinh, Thanh Sát kiếm tinh, Bạch Ngân kiếm tinh, Lưu Quang kiếm tinh. Vốn là lục đại tinh thần lúc này lại biến thành thất đại tinh thần, gia tăng thêm một Vô Song kiếm tinh.

Vô song tuyệt đại, tuyệt đại vô song.

Trong lòng Sở Mộ không khỏi vui vẻ.

Bất quá, đệ thất tinh thần, Vô Song kiếm tinh gì đó hắn không thèm để ý. Thực lực mới là quan trọng nhất.

Trận chiến với Bạch Thần, thu hoạch lớn nhất của hắn là lĩnh ngộ, cũng không có thứ gì khác hơn.

Nhưng mà Tàn Nguyệt kiếm thánh, Bàn Nham kiếm thánh và tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược thì khác với Sở Mộ. Sở Mộ được công nhận là đệ thất tinh thần, được tôn xưng là Vô Song kiếm tinh. Bọn hắn có cảm giác có cùng vinh quang.

Công tử nhà mình là đệ thất tinh thần, được đặt song song với lục đại tinh thần a. Là Tôn sư Vô Song kiếm tinh.

Chủ vinh tôi tớ cũng vinh, đây chính là đạo lý này.

Một đường đi về phía trang viên, Lâm Bích Nhược, Tàn Nguyệt kiếm thánh, Bàn Nham kiếm thánh cười không khép miệng lại được. Rất cao hứng, quá hưng phấn, quá kích động. Loại cảm giác này giống như bọn hắn trở thành đệ thất tinh thần, trở thành Vô Song kiếm tinh vậy.

Sau khi trở về trang viên, Sở Mộ không có ra ngoài. Mỗi ngày đều tu luyện như thường lệ.

Hắc không vì chuyện nổi danh, trở thành Vô Song kiếm tinh mà bị ảnh hưởng, nên làm gì vẫn làm cái đó.

– Cách lúc Hắc Thần bí cảnh mở ra còn không tới chín năm nữa.

Ngoài tu luyện ra Sở Mộ cũng lấy ra ngọc bài đấu giá được để xem xét.

Đây là ngọc bài danh ngạch do ngũ đại phủ thành chủ chế tác ra. Trừ phân biệt danh ngạch ra không có tác dụng gì khác. Nếu như mất đi hoặc là bị hủy hoại, không có tư cách tiến vào Hắc Thần bí cảnh.

Hắc Thần bí cảnh là cái gì có không ít nhận định. Nhưng mà không có nhận định nào đủ sức thuyết phục. Chỉ là lại có một điểm có thể khẳng định, đó chính là Hắc Thần bí cảnh là một nơi tuyệt hảo để tăng thực lực lên.

Phàm là người tiến vào Hắc Thần bí cảnh, sau đó không chết rời khỏi. Thực lực đều tăng trưởng một bước dài.

Loại cách nói này được rất nhiều người tán thành. Chuyện này khiến cho Sở Mộ đối với việc tiến vào trong Hắc Thần bí cảnh lại càng thêm hiếu kỳ.

– Nếu như có thể đạt thêm được một ít danh ngạch mà nói, còn tốt hơn.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Có thêm một danh ngạch thì hắn định để cho Lâm Bích Nhược vào bên trong, tăng thực lực một phen.

Bất quá danh ngạch rất là trân quý, muốn đạt được cũng không dễ dàng, Sở Mộ cũng chỉ có thể bỏ qua suy nghĩ này mà thôi.

Mỗi ngày đều luyện kiếm, tìm hiểu, hoàn thiện. Thời gian cứ như vậy trôi qua từng ngày.

Nhoáng cái là nửa năm trôi quia. Long Vân Không xuất quan. Vừa mới xuất quan hắn đã nghe được tin tức về Sở Mộ. Hắn vô cùng khiếp sợ, nhanh chóng chạy tới trang viên.

Chương 2891: Cực Quang kiếm quân (Thượng)

– Sở huynh, không thể ngờ rằng lúc ta bế quan lại bỏ qua một trận chiến đặc sắc như vậy.

Long Vân Không ngoài sợ hãi, thán phục còn cười nói.

– Một lần bế quan tu vi của Long huynh cũng tăng lên một ít, thực lực nhất định cũng tăng lên không ít a.

Lúc Sở Mộ nhìn thấy Long Vân Không lần đầu đã nhìn ra tu vi của Long Vân Không đã từ Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên sơ kỳ tăng lên Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên trung kỳ.

Tu luyện giả tầm thường tăng lên một cấp độ nhỏ như vậy thực lực không có tăng trưởng rõ ràng. Nhưng mà đối với thiên tài mà nói, tăng một tiểu cấp độ thì thực lực cũng tăng lên rõ ràng theo.

– Cho dù tăng lên cũng không thể nào so sánh với Sở huynh a.

Long Vân Không thở dài, không khỏi có vài phần thất vọng.

Vốn hắn cố gắng tu luyện là bởi vì không muốn rớt lại phía sau lưng Sở Mộ quá xa. Bởi vì trong lúc bất tri bất giác hắn đã coi Sở Mộ là một mục tiêu.

Nhưng mà vượt quá ý định của hắn là hắn bế quan một lần, tu vi đột phá, thực lực tăng lên. Nhưng mà chênh lệch với Sở Mộ ngược lại còn lớn hơn.

Đệ thất tinh thần, Vô Song kiếm tinh.

Danh xưng này đại biểu cho thực lực a.

Sau khi nói chuyện phiếm một phen, Long Vân Không lại đưa ra thỉnh cầu luận bàn với Sở Mộ. Đương nhiên Sở Mộ không có từ chối đối phương.

Luận bàn lần này lấy kiếm pháp làm chủ, kiếm pháp của Long Vân Không quả thực không tệ. bất quá so với Bạch Thần lại có chênh lệch rõ ràng. Tỷ thí lần này chẳng khác nào Sở Mộ đang chỉ điểm kiếm pháp cho Long Vân Không.

– Đa tạ Sở huynh.

Long Vân Không thu kiếm, chắp tay hạ ba kiếm lễ với Sở Mộ, Sở Mộ cũng thản nhiên tiếp nhận.

– Ta định lần này quấy rầy một đoạn thời gian ngắn, Sở huynh không cảm thấy bất tiện đó chứ?

Long Vân Không còn nói thêm.

– Long huynh, trang viên này vốn là của ngươi, sao lại là quấy rầy được chứ?

Sở Mộ cười nói.

Long Vân Không cứ như vậy tạm thời ở lại trang viên. Mục đích của hắn rất đơn giản, xin Sở Mộ chỉ điểm kiếm pháp.

Mấy ngày sau có một vị khách không mời mà tới.

Người này không lịch sự thông báo mà trực tiếp xông vào trong trang viên. Lúc nhìn thấy Sở Mộ luyện kiếm, người này không nói hai lời, bước chân bỗng nhiên nhanh hơn, thân thể hóa thành một đạo quang mang, kiếm quang chói mắt lóe lên, giống như cực quang xé rách không trung. Kiếm và thân hợp, đem uy lực của một chiêu này phát huy tới mức tận cùng.

Trong nháy mắt khi vị khách không mời này tiến vào trong trang viên Sở Mộ đã cảm giác được.

Trong lúc hắn luyện kiếm, bốn phía vẫn cảm nhận được rõ ràng. Động tĩnh của cả tòa trang viên đều nằm trong lòng bàn tay hắn.

– Ai?

Hai người Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh đang luận bàn kiếm thuật ở một bên cũng cảm giác được vị khách không mời mà tới này. Vừa nhìn thấy đạo kiếm quang như cực quang nhanh chóng đánh tới, vẻ mặt hai người biến đổi, miệng quát. Hai người đang luận bàn lập tức chuyển thành cùng đối địch, hai kiếm đồng thời đâm ra.

Một đạo kiếm quang như trăng tàn, một đạo kiếm quang trầm ổn, tựa như núi đá.

Hai người đánh ra hai kiếm chiêu bắn thẳng về phía vị khách không mời mà tới kia.

Chỉ là thân thể của vị khách không mời kia hợp lại với kiếm, tốc độ cực nhanh, tựa như một đạo cực quang xé rách không trung. Kiếm quang như cực quang hơi uốn éo, không ngờ lại thoát khỏi kiếm của Bàn Nham kiếm thánh và Tàn Nguyệt kiếm thánh truy kích, dùng tốc độ nhanh hơn nữa đâm về phía Sở Mộ.

Đồng tử Sở Mộ có chút co rút lại, trong mắt phản chiếu một đạo cực quang như tinh mang. Tay phải nhẹ nhàng run lên, Liệt Hoàng Linh Kiếm run lên, kiếm quang trùng trùng điệp điệp xuất hiện.

Liệt Hoàng Linh Kiếm giống như trường tiên vung lên, kiếm quang màu đỏ vàng lập tức chém ra. Tiếng rít vang vọng, giống như là thương long quẫy đuôi, đánh nát hư không.

Trỏng nháy mắt hai đạo kiếm quang va chạm. Đạo kiếm quang giống như cực quang kia dưới một kiếm của Sở Mộ lập tức bị chém nát.

Thân ảnh vị khách không mời mà tới này hiện lên, là một thanh niên mặc trường bào tối màu.

Trong mắt thanh niên mặc trường bào tối màu này có lệ mang lập lòe, kiếm quang bị nghiền nát, sắc mặt hắn lập tức biến đổi. Miệng quát khẽ một tiếng, khí thế mạnh mẽ phun ra, kiếm lập tức vung vẩy. Sưu sưu sưu, liên tục đánh ra mười tám kiếm, từng kiếm sắc bén, kiếm quang tung hoành. Mười tám đạo kiếm quang giống như cực quang cắt nát hư không, khiến cho hư không hóa thành vô số mảnh vụn.

Một chiêu này đủ để uy hiếp được cường giả Thánh cấp cửu tinh sơ giai tầm thường.

Quỹ tích kiếm quang của Sở Mộ khẽ chuyển, từ đường vòng cung chuyển thằng đâm thẳng. Một kiếm đâm ra, giống như là xuyên mây phá trăng vậy.

Chỉ đâm ra một kiếm thế nhưng lại giống như ngàn kiếm vạn kiếm, đánh trúng mười tám đạo kiếm quang như cực quang kia.

Mười tám đạo kiếm quang giống như cực quang mạnh mẽ dưới một kiếm của Sở Mộ lại bị phá giải toàn bộ.

Một đạo kiếm quang tựa như sét đánh trong không trung, ngay lập tức bắn tới. Ngay khi thanh niên mặc trường bào tối màu còn chưa kịp thi triển kiếm pháp, kiếm của Sở Mộ đã đâm về phía mặt đối phương. Một điểm hàn mang hiện ra trước mắt, tràn ngập quang mang, tràn ngập thế giới trước mắt hắn ta.

Dưới hoảng hốt, thanh niên mặc trường bào tối màu tuôn ra toàn bộ lực lượng, khí thế mạnh mẽ phóng lên trời, kiếm trong tay bắn ra quang mang kinh người…. Sưu sưu sưu…. Trong thanh âm sắc bén, trước mắt hắn hình thành một bức tường quang mang.

Bức tường quang mang này rất là mạnh mẽ, cực quang nhộn nhạo, đan vào nhau, lập tức ngăn cản một kiếm Sở Mộ đâm vào.

Tay Sở Mộ khẽ run lên, lực lượng bạo phát, dần dần tăng lên. Kiếm xé rách bức tường bằng cực quang, xuyên thủng.

Một kiếm điểm lên trên thân kiếm của đối phương, chân ý mạnh mẽ trùng kích khiến cho toàn thân thanh niên mặc trường bào tối màu run lên, bay ngược về phía sau. Đồng thời hắn còn cảm thấy gân cốt toàn thân đau đớn, cơ hồ rã rời, khí huyết cuồn cuộn, trực tiếp phun ra một ngụm máu.

Bắn ngược về phía sau mấy chục thước, lại liên tục đạp lên trên mặt đất hơn chục thước mới đứng vững. Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh giết tới, vây quanh người này.

– Dừng tay.

Thanh niên mặc trường bào tối màu vội vàng hô.

– Ta không có các ý.

Nhưng mà Bàn Nham kiếm thánh và Tàn Nguyệt kiếm thánh sẽ không nghe hắn, vẫn từ hai phía giết tới. Tuy rằng không phải muốn giết chết đối phương, nhưng mà một khi bị đánh trúng thì cũng sẽ bị thương.

– Dừng tay.Nguồn truyện audio

Thanh âm lạnh nhạt của Sở Mộ vang lên, Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh đồng thời dừng lại. Trường kiếm đâm ra dừng lại ở hai bên thanh niên này chỉ còn lại một tấc. Kiếm ý lạnh lẽo xâm nhập khiến cho sắc mặt thanh niên mặc trường bào tối màu biến đổi.

Chương 2892: Cực Quang kiếm quân (Hạ)

Thiếu chút nữa mất mạng ở đây, trong lòng hắn không khỏi nghĩ mà sợ.

Sở dĩ Sở Mộ kêu dừng tay là bởi vì từ lúc thanh niên mặc trường bào tối màu này ra tay cho tới khi chấm dứt không có xuất hiện qua sát ý gì.

– Cực Quang Kiếm quân đại danh đỉnh đỉnh tới tìm ta có gì chỉ giáo vậy?

Sở Mộ mở miệng nói một câu, trực tiếp vạch trần thân phận của đối phương.

Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh lại như bừng tỉnh nhìn thanh niên mặc trường bào tối màu. Hóa ra người này là Cực Quang kiếm quân gần đây danh tiếng chính thịnh a.

Bọn hắn ở trong trang viên tu luyện nhưng mà cũng không có nghĩa là sẽ không nghe chuyện bên ngoài.

Cho nên những tin tức khá lớn ở bên ngoài gần đây bọn hắn đều biết được.

Cực Quang kiếm quân là người trong nửa năm qua rất có danh tiếng, giống như đột nhiên xuất hiện. Ban đầu đánh bại Chu Kiếm Danh, sau đó lại đánh bại Ngư Thương Hà, lại đánh bại Quý Ảnh.

Ba người Chu Kiếm Danh, Ngư Thương Hà và Quý Ảnh là ba người được liệt vào top ba trong đám thiên tài đệ nhất trận, lại bị Cực Quang kiếm quân này liên tục đánh bại, đây đương nhiên là chuyện lớn.

Cực Quang kiếm quân Triệu Vô Cực cũng vì vậy mà thanh danh hiển hách.

Lai lịch của Triệu Vô Cực này thần bí, tu vi đạt tới Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên hậu kỳ, thực lực thực tế lại không kém hơn Thánh cấp cửu tinh sơ giai tầm thường. Kiếm pháp hắn thi triển là Cực Quang kiếm pháp, kiếm nhanh chóng như cực quang, lực lượng ngưng tụ, lực xuyên thấuk inh người, cho nên mới được gọi là Cực Quang kiếm quân.

Bởi vì hắn đánh bại ba người Chu Kiếm Danh, Ngư Thương Hà và Quý Ảnh cho nên Cực Quang kiếm quân Triệu Vô Cực cũng được cho rằng là đệ nhất nhân dưới thất đại tinh thần.

Nửa năm trước Triệu Vô Cực ở dưới Long Thủ sơn đã nhìn thấy trận chiến giữa Sở Mộ và Bạch Thần, bị xúc động rất lớn. Trải qua nửa năm không ngừng khiêu chiến, ma luyện kiếm pháp của mình, làm tăng thực lực mình lên. Bởi vì thực lực tăng lên cho nên trong lòng có suy nghĩ muốn khiêu chiến Sở Mộ, cho nên lần này hắn chạy tới Đồ Huyết thành tìm Sở Mộ.

Hắn cảm giác cho dù mình không bằng Sở Mộ, nhưng mà cũng không thể nào kém quá lớn. Không ngờ chỉ mấy chiêu ngắn ngủi đã bị Sở Mộ đánh bại.

Mà tu vi của Sở Mộ vẫn chỉ là Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên trung kỳ đỉnh phong mà thôi. Vẫn chưa tới Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên hậu kỳ a.

Không giao thủ không biết, một khi ra tay, Triệu Vô Cực mới chính thức ý thực được thực lực của mình so với yêu nghiệt cấp độ tinh thầnh nư Sở Mộ vẫn có chênh lệch rõ ràng.

Chiến một trận với Sở Mộ còn như vậy, lại càng không cần phải nói chiến một trận với lục đại tinh thần khác. Đoán chừng hắn còn kém lớn hơn. Dù sao tuy rằng thiên phú của Sở Mộ mạnh mẽ, nhưng mà tu vi còn kém hơn lục đại tinh thần.

Triệu Vô Cực giải thích đơn giản một phen khiến cho mọi người miễn cưỡng tiếp nhận lý do của hắn.

– Sở huynh, mạo muội ra tay, kính xin Sở huynh đừng trách.

Sau khi Triệu Vô Cực giải thích, hắn chắp tay nói. Đúng là hắn rất kiêu ngạo, nhưng mà thiên phú và thực lực của Sở Mộ đều trên hắn. Bởi vậy trước mặt Sở Mộ hắn không có cảm giác mình có thứ gì để kiêu ngạo.

– Luận bàn mà thôi, chẳng có gì là lạ cả.

Sở Mộ cười nói.

– Ta quá mức tự đại, cho rằng thực lực của mình đã đủ để khiêu chiến Sở huynh, không ngờ tới vẫn kém xa a.

Triệu Vô Cực lắc đầu thở dài.

– Sở huynh, sau vài năm ta cũng sẽ tiến vào Hắc Thần bí cảnh. Hiện tại ta phải về bế quan tu luyện, làm tăng thực lực lên, đến lúc đó ta nhất định sẽ lại khiêu chiến ngươi. Bình đan dược này coi như là lễ vật bồi tội mạo phạm Sở huynh.

Nói xong Triệu Vô Cực vung tay ném ra một bình ngọc về phía Sở Mộ, mà bản thân hắn thì quay người, nhanh chóng đi ra ngoài trang viên.

Sở Mộ không có cố gắng che giấu tin tức, cũng không có cố gắng rải tin tức ra. Bởi vậy tin tức Cực Quang kiếm quân Triệu Vô Cực bại dưới kiếm Sở Mộ không bao lâu đã truyền ra ngoài.

– Ta nói rồi, Cực Quang kiếm quân sao có thể so sánh với Thất đại tinh thần chứ?

Nửa năm qua, Cực Quang kiếm quân danh tiếng chính thịnh. Thực lực của hắn cường đại, mơ hồ có vinh dự được coi là Đệ bát tinh thần. Thế nhưng loại vinh dự này hiện tại bị đánh nát, người đánh nát nó chính là Vô Song kiếm tinh Sở Mộ.

Triệu Vô Cực bại trận lại một lần nữa chứng minh sự cường đại của thất đại tinh thần.

Kế tiếp lại có vô số người tới khiêu chiến Sở Mộ. Suy nghĩ của người khiêu chiến rất là đơn giản, không có cách nào đánh bại Sở Mộ thì cũng nhận được chỉ điểm. Nếu như may mắn thắng được nửa chiêu nửa thức cũng đủ để thanh danh bản thân đại chấn.

Ngay từ đầu Sở Mộ còn có chút nguyệ ný, dù sao người dám tới khiêu chiến cũng có thể coi như thiên tài nhất lưu, có thể làm tăng kiếm pháp của hắn. Nhưng mà ngày càng có nhiều người làm cho Sở Mộ cố chút không thích. Thiên tài cũng có phân chia cao thấp, rồng rắn lẫn lộn. Có đôi khi hoàn toàn là lãng phí thời gian mà thôi.

Cho nên phàm là người muốn tới khiêu chiến đều để cho Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh đi chiêu đãi. Chỉ có thể đánh bại được Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh liên thủ mới có tư cách để cho hắn ra tay đối phó. Kể từ đó Sở Mộ mới không bị quấy rầy nữa.

Không có biện pháp, Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh đều là cường giả Thánh cấp bát tinh đỉnh phong đã lâu. Thực lực cường đại, nội tinh thầm hậu, không phải là người mà tu luyện giả bình thường có thể so sánh. Hơn nữa hai người bọn họ đi theo Sở Mộ một đoạn thời gian ngắn, tạo nghệ kiếm pháp đều tăng trưởng rõ ràng, thực lực cũng tiến thêm một bước, tăng trưởng vài phần.

Không chỉ nói hai người liên thủ, coi như một người trong đó cũng đủ để ngăn cản rất nhiềug nười khiêu chiến.

Có lẽ có thiên tài có thể đánh bại Bàn Nham kiếm thánh và Tàn Nguyệt kiếm thánh, nhưng mà không có cách nào đánh bại hai người bọn họ liên thủ, dĩ nhiên không có tư cách để cho Sở Mộ tự mình ra tay.

Chỉ là mấy năm trôi qua, người khiêu chiến không còn một ai, Sở Mộ cũng bình an vô sự.truyện ma

Hai người Bàn Nham kiếm thánh và Tàn Nguyệt kiếm thánh ngẫu nhiên được Sở Mộ chỉ điểm, mấy năm trôi qua, kiếm pháp lại lần nữa tăng lên không ít.

Hai người bọn họ hiện tại có thể nói là thật tâm quy thuận Sở Mộ. Có thề thốt gì hay không cũng không còn quan trọng, đoán chừng sau khi thời gian hiệu lực của lời thề kiếm đạo hết đi, bọn hắn cũng không muốn rời khỏi Sở Mộ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 16 giờ trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 2 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết