1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 709 [Chương 3541 đến Chương 3545]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 709 [Chương 3541 đến Chương 3545]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3541: Hồng Hoang Thiên Lao (Hạ)

Ông lão nhả một vòng khói, thì thào rằng:

– Cho dù ngộ được, nhưng muốn mưu cầu chiếm làm của riêng thì không dễ như nói miệng. Ở thời đại xa xưa, từng có vô số tiên hiền của Cửu Bí đạo thống thử nghiệm, ngay cả thủy tổ cũng từng thử nghiệm, thế nhưng vẫn không thể đạt được. Thái Thanh Hoàng muốn chiếm, chỉ là người si nói mộng mà thôi.

– Ông lão ngươi dã tâm thật.

Lý Thất Dạ mỉm cười, lắc đầu nói rằng:

– Thế nhưng, quăng người vào chỉ là bánh bao đánh thịt chó mà thôi.

Thái Thanh Hoàng đã từng nhốt một vài cường địch vào Hồng Hoang Thiên Lao, hơn nữa còn duy trì hành động này một thời gian rất dài. Sau đó Thái Thanh Hoàng đành phải từ bỏ, không còn nhốt cường địch vào Hồng Hoang Thiên Lao nữa.

– Thái Thanh Hoàng chỉ ném người dò đường mà thôi.

Ông lão nói rằng:

– Thế nhưng cho dù quăng nhiều người cách mấy thì cũng không có hồi âm, cũng không đáng kể, cuối cùng đành phải từ bỏ.

– Do người không đủ mạnh mà thôi.

Lý Thất Dạ mỉm cười.

Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, ông lão không khỏi ngạc nhiên, sau đó nói rằng:

– Khi Thái Thanh Hoàng độc tôn thiên hạ thì từng quăng một nhóm cường địch vào trong đó, phần lớn là Chân Thần bất hủ, trong đó có năm người rất mạnh.

Nói tới đây, ông lão nhìn cửa hang Hồng Hoang Thiên Lao, sau một hồi mới nói tiếp:

– Năm người này, bất kể uy danh hay là thực lực đều không hề thua kém gì Thái Thanh Hoàng. Trong năm người này, có một người mạnh hơn hẳn những người còn lại.

– Mạnh đến mức nào?

Lý Thất Dạ mỉm cười.

Ông lão nhìn cửa động, nói rằng:Nguồn truyện audio Podcast

– Hắn là cự kình uy chấn Đế Thống Giới. Ngày đó Thái Thanh Hoàng không phải là đối thủ của hắn, từng thất bại dưới tay hắn. Sau này nếu như không có Cửu Ngưng Chân Đế ra tay thì sợ rằng Thái Thanh Hoàng sẽ khó đi tiếp. Cuối cùng, Cửu Bí đạo thống cùng một số thế gia liên thủ với nhau mới có thể bắt sống hắn. Sau khi Thái Thanh Hoàng bắt hắn thì đã nhốt hắn vào Hồng Hoang Thiên Lao, tiếc là vẫn như đá chìm biển rộng, bặt vô âm tín.

– Hắn chính là một trong những bất hủ mạnh nhất Đế Thống Giới, từng nổi tiếng ngang với Cổ Nhất Phi. Ở Đế Thống Giới ngoại trừ Cổ Nhất Phi ra thì không ai có thể ngang hàng.

Ông lão nói tới đây thì không khỏi cảm khái.

Lúc này nếu như có người ngoài nghe vậy thì chắc chắn sẽ cảm thấy chấn động. Phải biết Thái Thanh Hoàng tam thế xưng hoàng, độc tôn thiên hạ. Thực lực của hắn, đừng nói Cửu Bí đạo thống, mà nhìn khắp Đế Thống Giới cũng ít ai có thể ngang hàng.

Thậm chí có người nói rằng trong những cường giả chí tôn ở Đế Thống Giới thì thực lực của Thái Thanh Hoàng có thể xếp vào ba vị trí đầu.

Bây giờ lại nói Thái Thanh Hoàng không phải là đối thủ của tên cường địch này, thậm chí phải dốc hết lực lượng của Đế Thống Giới thì mới có thể bắt sống hắn, tên cường địch này thật là đáng sợ.

Thế nhưng tồn tại cường đại như vậy sau khi bị nhốt vào Hồng Hoang Thiên Lao thì cũng bặt tăm bặt tích, cũng không thể sống sót rời khỏi Hồng Hoang Thiên Lao, dường như đã chết không có chỗ chôn, có thể thấy Hồng Hoang Thiên Lao đáng sợ như thế nào.

– Vẫn còn quá yếu.

Lý Thất Dạ mỉm cười, thờ ơ nói rằng:

– Nếu như quăng vào một tên thủy tổ thì có lẽ sẽ có một chút hiệu quả. Những người khác chỉ là chịu chết mà thôi, chỉ là dùng bánh bao đánh thịt chó, một đi không trở lại.

Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, ông lão giật mình, nhất thời không thể đáp lại.

Thế gian này có mấy người có thể bắt thủy tổ nhốt vào Hồng Hoang Thiên Lao chứ. Ngoại trừ bản thân thủy tổ ra thì những người khác muốn bắt thủy tổ nhốt vào Hồng Hoang Thiên Lao thì còn khó hơn cả lên trời.

– Chẳng trách.

Ông lão rít vào ngụm khói thuốc, nhả ra một vòng khói, thì thào rằng:

– Chẳng trách ngay cả thủy tổ Cửu Bí cũng không thể thành công. Những người còn lại, chỉ là mơ hão mà thôi.

Trong thời đại xa xưa, thủy tổ Cửu Bí cũng từng thử thăm dò Hồng Hoang Thiên Lao, tiếc là không có thu hoạch. Bởi vì cho dù bản thân hắn là thủy tổ thì hắn cũng không muốn đi vào Hồng Hoang Thiên Lao.

Dù sao, một khi bước vào Hồng Hoang Thiên Lao rồi thì ngay cả thủy tổ cũng chưa chắc có ưu thế, cho dù có thể sống sót rời khỏi Hồng Hoang Thiên Lao thì sợ rằng cũng phải trả một cái giá rất lớn.

– Chuyện trên thế gian vốn khó toàn vẹn.

Lý Thất Dạ mỉm cười, xoay người rời đi, quay trở về Hồng Hoang Sơn.

Sau khi nhìn Lý Thất Dạ rời khỏi, ông lão ngắt đầu thuốc, cất điếu thuốc lại, vắt búa chẻ củi vào hông, xốc gánh củi lên, đi ra ngoài núi.

Mỗi ngày ông lão đều tới nơi này đốn củi, mỗi ngày đều đưa củi tới tòa thành ngoài núi để bán, đổi lấy chút gạo muối, sau đó quay trở lại Cửu Liên Sơn, cứ như thế từ ngày này sang ngày khác, tựa như mãi mãi không thay đổi.

– Ta vốn là phàm nhân, không lên tiên lầu các…

Lúc này, Cửu Liên Sơn lại vang lên tiếng ca hùng hậu của ông lão, tiếng ca này dường như đã trở thành tiết tấu vĩnh hằng của Cửu Liên Sơn. Dường như qua trăm năm nữa thì tiếng ca này vẫn vang vọng trong Cửu Liên Sơn.

Lý Thất Dạ vào ở Cửu Liên Sơn không lâu thì Cửu Liên Sơn bắt đầu náo nhiệt, bắt đầu có một ít tu sĩ Cửu Bí đạo thống đi vào Cửu Liên Sơn.

Mặc dù trước giờ luôn có tu sĩ Cửu Bí đạo thống đi vào Cửu Liên Sơn, đi đến Cửu Liên Sơn ngộ đạo. Thế nhưng ngày thường người đến Cửu Liên Sơn ngộ đạo đều đi một mình, thậm chí một ngày chỉ có một hai người vào ở.

Thế nhưng những ngày gần đây càng ngày càng có nhiều tu sĩ Cửu Bí đạo thống đi đến Cửu Liên Sơn, hơn nữa phần lớn còn là đệ tử trẻ tuổi.

– Chín hồ ở Cửu Liên Sơn sắp tới ngày đổi màu rồi.

Nhìn thấy càng ngày càng có nhiều tu sĩ Cửu Bí đạo thống đi đến Cửu Liên Sơn, người đàn ông trung niên giương mắt nhìn, thì thào nói rằng.

– Bạch Hạc đạo huynh, không ngờ lại có thể gặp ngươi ở đây.

Khi càng ngày càng có nhiều tu sĩ Cửu Bí đạo thống đi đến Cửu Liên Sơn thì có không ít đệ tử đại giáo đi gặp gỡ bạn cũ, chào hỏi lẫn nhau, bắt đầu tán gẫu chuyện cũ.

Có một ít đệ tử Cửu Bí đạo thống không quen nhau, sau khi báo tên môn phái của mình thì từ từ quen thuộc, kết thành giao tình.

Mặc dù có không ít môn phái Cửu Bí đạo thống từng ma sát với nhau, thế nhưng mọi người đều là đệ tử của Cửu Bí đạo thống, ở một mức độ nào đó mọi người đều là người một nhà. Vì vậy khi chưa có xung đột lợi ích thì không ít đệ tử Cửu Bí đạo thống qua lại với nhau rất thân mật.

Chương 3542: Bắt Đầu Náo Nhiệt

– Chín hồ đổi màu, Bạch Hạc huynh cũng tới đây tìm kỳ ngộ sao?

Bạn cũ gặp lại nhau, không khỏi nhiệt tình bắt chuyện.

Tu sĩ trẻ tuổi được gọi là Bạch Hạc huynh lắc đầu, nói rằng:

– Ngô huynh quá để mắt ta, kỳ ngộ của Cửu Liên Sơn, nói thì dễ nhưng làm thì khó, vạn thế khó có một, cho dù vạn thế có một đi chăng nữa thì cũng không tới phiên của ta. Lần này chín hồ đổi màu, có quá nhiều cường giả thiên tài đến. Công chúa Binh Trì gia, tiên tử Tĩnh Liên quan đều sẽ tới Cửu Liên Sơn.

– Tin tức này của Bạch Hạc huynh có tin cậy không?

Nghe vậy, tu sĩ được gọi là Ngô huynh giật mình.

– Tin ậy.

Bạch Hạc huynh tin tức linh thông, nói rằng:

– Không dối gạt Ngô huynh, lần này chín hồ đổi màu không chỉ có công chúa Binh Trì gia cùng tiên tử Tĩnh Liên quan đến, mà ta còn nhận được tin tức nói rằng Đao Thánh cùng Chân Đế đều sẽ đích thân tới đây.

– Quan Hải Đao Thánh cùng Bát Trận Chân Đế sao?

Nghe tin tức này, Ngô huynh giật mình, cảm thấy sợ hãi.

– Không sai, chính là Quan Hải Đao Thánh cùng Bát Trận Chân Đế.

Bạch Hạc huynh trịnh trọng nói rằng:

– Lần này chín hồ đổi màu, sợ rằng ngũ cường đều sẽ tới. Ngoại trừ ngũ cường ra thì Đấu Thánh vương triều cũng có người tới.

– Ngũ cường cùng Đấu Thánh vương triều chẳng phải đang giằng co ở Quát Thương Thành hay sao?

Ngô huynh giật mình nói rằng:

– Nghe nói các truyền thừa cùng các quân đoàn đều phái đại quân giằng co ở Quát Thương Thành, tại sao bọn họ lại tới Cửu Liên Sơn? Trước đó ta còn nghe nói Bát Trận Chân Đế còn tự mình tọa trấn Quát Thương Thành nữa kìa.

– Tin tức của ngươi lạc hậu rồi.

Bạch Hạc huynh nói rằng:

– Hôm nay binh mã các nơi đều tạm thời nghỉ ngơi, các thế lực lớn tạm đạt thành thỏa thuận.

– Đã chọn ra tân hoàng rồi?

Ngô huynh giật mình nói rằng:

– Là ai chấp chưởng quyền binh của Cửu Bí đạo thống?

Đấu Thánh vương triều mất lộc, thiên hạ xua đuổi. Từ sau khi tân hoàng rơi đài trở thành quân mất nước thì có vô số môn phái truyền thừa tranh giành quyền binh của Cửu Bí đạo thống, ai ai cũng muốn trở thành hoàng đế của Cửu Bí đạo thống.

– Tạm thời thì vẫn chưa.

Bạch Hạc huynh lắc đầu, nói rằng:

– Các truyền thừa lớn cùng nhau đạt thành thỏa thuận tạm thời gác lại chuyện tranh giành quyền binh. Đồng thời, Đấu Thánh vương triều sẽ lại chỉnh hợp, thậm chí có lời đồn rằng Thánh Các sẽ xuất thế.

– Côn trùng trăm chân, đến chết vẫn còn giãy dụa.

Nghe được tin tức này, Ngô huynh giật mình thì thào rằng:

– Thái Thanh Hoàng chết rồi, tân hoàng lưu vong, Đấu Thánh vương triều vẫn còn có thể quật khởi, đúng là không tầm thường.

– Vì vậy sự kiện ở Cửu Liên Sơn lần này rất quan trọng.

Bạch Hạc huynh nói nhỏ:

– Nếu như có thể có được kỳ ngộ của chín hồ đổi màu thì nói không chừng sẽ có thể thay đổi cách cục của Cửu Bí đạo thống.

– Không khoa trương vậy chứ.

Nghe vậy, Ngô huynh ngạc nhiên nói rằng:

– Chín hồ đổi màu không phải là lần đầu xảy ra, thậm chí mọi người rất có thể tay không ra về. Chín hồ đổi màu có thể thay đổi cách cục của Cửu Bí đạo thống, chuyện này quá gò ép rồi.

– Không gò ép gì hết.

Bạch Hạc huynh lắc đầu nói rằng:

– Trước không nói chín hồ biến sắc sẽ cho ra bảo vật gì, chỉ riêng thế cuộc hôm nay của Cửu Bí đạo thống thôi thì quá khứ không thể so sánh. Ngày trước Thái Thanh Hoàng độc tôn thiên hạ, cho dù chín hồ có đổi màu hay không thì cũng không thể nhấc nổi bọt sóng…

-… Bây giờ thì khác, đại thế của Cửu Bí đạo thống cực kỳ mỏng manh, chỉ cần lóe lên một tia lửa thì có thể khiến cho tất cả môn phái truyền thừa chém giết lẫn nhau. Đến khi đó, ngươi cảm thấy có thể thay đổi cách cục của Cửu Bí đạo thống hay không?

Nghe vậy, Ngô Huynh mất rất lâu mới hoàn hồn lại, thì thào rằng:

– Nói cũng phải, đại thế thiên hạ mỏng manh như thế, chỉ chờ một mồi lửa mà thôi, chín hồ đổi màu, nếu như thật sự có bảo vật xuất thế thì đúng là sẽ khiến cho mọi người liều mạng, vô số môn phái truyền thừa của Cửu Bí đạo thống sẽ bị cuốn vào trận kịch chiến này.

Nghĩ tới đây, Ngô huynh rùng mình.

Ngày trước Thái Thanh Hoàng nhất thống thiên hạ, không ai có thể rung chuyển, cho dù chín hồ có đổi màu, có xuất hiện bảo vật không tầm thường thì mọi người cũng chỉ thuần túy tranh cướp mà thôi.

Bây giờ đại thế đã loạn, một khi chín hồ đổi màu xuất hiện bảo vật thì các môn phái trong thiên hạ sẽ vì tranh giành bảo vật mà cuốn vào trận chém giết này.

Khi ngày càng nhiều đệ tử Cửu Bí đạo thống đi đến Cửu Liên Sơn thì Cửu Liên Sơn ngày càng trở nên náo nhiệt.

– Ta cho các ngươi hay một tin tức động trời.

Khi đã có không ít người đi đến Cửu Liên Sơn thì có một tu sĩ thần bí nói với đồng bọn của mình rằng.

– Tin tức động trời gì mà thần thần bí bí như vậy hả.

Đồng bọn nhìn thấy hắn thần bí như vậy, hời hợt nói rằng.

Tu sĩ nọ kéo góc áo đồng bọn của mình, thấy bên cạnh không có ai, nói nhỏ:

– Ta phát hiện một chuyện động trời.

– Chuyện động trời gì?

Nhìn thấy hắn cẩn thận như vậy, đồng bọn giật mình.

– Ta nói ngươi biết, ngươi tuyệt đối không được nói cho người khác biết.

Tu sĩ nhìn thấy xung quanh không có người, nói nhỏ:

– Ta phát hiện tân hoàng đang ở Cửu Liên Sơn.

– Thật hay giả…

Vừa nghe vậy, đồng bọn giật mình nhảy cửng người, thất sắc gào lớn.

– Xuỵt… xuỵt… xuỵt…

Thấy đồng bọn nhảy cửng lên, tu sĩ nọ giật mình, lập tức kéo hắn lại, đưa ngón tay đè chặt miệng hắn, ra hiệu hắn nói nhỏ.

Rất lâu sau, đồng bọn của hắn mới hết khiếp sợ, ngạc nhiên nhìn tu sĩ nọ, nói nhỏ:

– Ngươi… ngươi không nhìn nhầm chứ. Tân hoàng làm sao lại ở trong Cửu Liên Sơn chứ.

– Chính xác trăm phần trăm.

Tu sĩ nọ vội nói:

– Khi ta ghi danh vào sơn môn có liếc nhìn danh sách ghi danh, đúng lúc nhìn thấy tên của tân hoàng, tuyệt đối không sai.

– Không thể nào.

Đồng bọn nửa tin nửa ngờ, nói nhỏ:

– Vô số người đang tìm kiếm tân hoàng thế nhưng vẫn chưa tìm thấy, hắn làm sao lại chạy tới Cửu Liên Sơn chứ? Có khi nào là giả mạo không.

Quát Thương Thành bị công phá, một thời đại tan biến, lúc đó tân hoàng cũng biến mất không thấy tung tích, không biết là được ai cứu nữa. Sau khi tân hoàng mất tích thì có rất nhiều người tìm kiếm tân hoàng, tuy rằng có rất nhiều lời đồn đoán, thế nhưng vẫn không có tin tức chính xác.

Bây giờ tân hoàng đột nhiên xuất hiện ở Cửu Liên Sơn, hắn không giật mình nhảy cửng mới là lạ. Nếu như biết tân hoàng ở Cửu Liên Sơn thì đại quân của Binh Trì gia, Vạn Trận quốc cùng các môn phái truyền thừa lớn sẽ áp sát tới này.

Chương 3543: Liễu Sơ Tình (Thượng)

– Giả mạo tân hoàng không phải là chuyện đùa, đây là chuyện mất đầu.

Tu sĩ lắc đầu, nói nhỏ:

– Ai dám giả mạo chứ? Nói không chừng không chỉ đầu mình rơi xuống đất mà còn sẽ liên lụy những người khác nữa.

Đồng bọn của hắn nghĩ thấy cũng đúng. Hiện tại có rất nhiều người muốn dồn tân hoàng vào chỗ chết nên ai mà dám liều lĩnh giả mạo tân hoàng chứ, trừ phi thật sự có người chán sống rồi.

– Má ơi, vậy thì Cửu Liên Sơn không an toàn rồi.

Đồng bọn của hắn tỉnh táo lại, run rẩy một hồi, nói rằng:

– Một khi Binh Trì thế gia, Vạn Trận quốc phát hiện tân hoàng đang ở Cửu Liên Sơn thì chẳng phải sẽ có đại quân áp cảnh hay sao. Tới khi đó Cửu Liên Sơn sẽ trở thành chiến trường, ngọn lửa chiến tranh sẽ thiêu cháy khắp trời, chúng ta sẽ trở thành cá trong chậu, khó mà giữ nổi mạng nhỏ.

– Sẽ không.

Tu sĩ nọ lắc đầu, nói rằng:

– Đừng quên rằng nơi này chính là Cửu Liên Sơn, ai mà dám xằng bậy chứ? Từ xưa nới nay chưa ai dám xằng bậy ở Cửu Liên Sơn hết. Thái Thanh Hoàng còn sống rất mạnh đúng không, thế nhưng khi đi tới Cửu Liên Sơn thì cũng không phải thu lại tư thái độc tôn thiên hạ hay sao…

– Cửu Liên Sơn sâu không lường được, ai dám đưa đại quân áp cảnh? Thổi lửa chiến tranh ở Cửu Liên Sơn là cử chỉ không sáng suốt. Một khi chọc giận Cửu Liên Sơn rồi thì nào ai biết kết quả sẽ như thế nào.

Tu sĩ nọ phân tích đâu ra đấy, vô cùng tinh tế.

– Nói cũng đúng.

Đồng bọn của hắn chà tay, có chút hứng thú nói rằng:

– Tân hoàng ở ngay Cửu Liên Sơn, hắc, chúng ta còn không nhanh chân đi xem.

– Có gì đáng xem chứ, còn không phải là một tên rác rưởi hay sao?

Tu sĩ nọ không có hứng thú.

– Mặc dù tân hoàng là rác rưởi, thế nhưng hắn là tân hoàng, giá trị của hắn là không thể tưởng tượng.

Đồng bọn của hắn chà tay, hưng phấn nói rằng:

– Nếu như chúng ta bắt cóc tân hoàng, hoặc áp tải hắn về tông môn thì không chừng sẽ giàu to, nói không chừng sẽ lập công lớn cho tông môn.

– Ngươi điên rồi.

Tu sĩ nọ tát đầu hắn một cái, nói rằng:

– Hiện tại tân hoàng chính là một tổ ong vò vẻ, ai chọc vào thì sẽ rước tới rất nhiều kẻ địch, làm không khéo thì sẽ đưa tới tai ương ngập đầu, tới khi đó thì mạng nhỏ sẽ tiêu đời, đâu ra lập công lớn chứ.

– Được rồi, vậy thì chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ hội tốt trốn khỏi lòng bàn tay.

Đồng bọn đành nói.

Tuy rằng hắn rất muốn bắt cóc tân hoàng, thế nhưng cân nhắc thực lực của mình, đành phải bỏ qua vậy.

Mặc dù rằng càng ngày càng có nhiều đệ tử Cửu Bí đạo thống đến Cửu Liên Sơn ngộ đạo, thế nhưng Hồng Hoang Sơn xa tít cực nam vẫn yên tĩnh y cũ, vẫn không ai tới quấy rầy Lý Thất Dạ, cũng không ai tới Hồng Hoang Sơn ở.

Ngoại trừ do Hồng Hoang Sơn quá hẻo lánh, cách trung tâm Cửu Liên Sơn quá xa thì còn bởi vì Hồng Hoang Sơn không thích hợp ở lại, không có ai muốn ngày ngày bị sát khí thổi trúng. Đây hoàn toàn là chịu khổ nhưng không thu được lợi ích, trừ phi là có người trời sinh có máu chịu ngược.

Thế nhưng diện tích của Cửu Liên Sơn thật sự quá rộng, dãy núi Cửu Liên Sơn kéo dài vạn dặm, cho dù có mười vạn đệ tử Cửu Bí đạo thống đến đây ngộ đạo thì Cửu Liên Sơn vẫn hoang vắng y cũ, vẫn khiến cho người ta cảm thấy thưa thớt.

Đương nhiên không có ai tới quấy rầy Lý Thất Dạ là một chuyện tốt, hắn cũng ưa thích thanh tĩnh.

Tuy rằng không ai muốn ở lại Hồng Hoang Sơn, thế nhưng không có nghĩa là không có ai đến Hồng Hoang Sơn. Một ngày sáng sớm, có người đứng trước ngoài cửa cung điện đá mà Lý Thất Dạ ở lại.

“Kéo két…” Tiếng cửa đá mở ra, Lý Thất Dạ dậy rất sớm, đả tọa nhập định, nuốt nhả sát khí. Thế nhưng hôm nay khi mở cửa đá thì đã thấy một người đứng ở bên ngoài cửa đá. Người này im lặng đứng chờ, dường như nàng đã chờ ở đây rất lâu rồi.

Người đứng ngoài cửa là một cô gái, một cô gái còn rất trẻ, một cô gái có thể khiến cho bất kỳ mọi người sáng mắt.

Mày như khói, mắt như sao, lông mi cong cong linh động xinh xắn, khuôn mặt mịn màng thì giống như một tác phẩm nghệ thuật. Bất kể là mũi ngọc nhô cao hay là đôi môi đỏ tươi đầy đặn, hoặc là hai gò má ngọc, thứ nào cũng đạt tới tỉ lệ hoàn mĩ. Gương mặt xinh đẹp như thế, khiến người ta nhìn mãi không ngán.

Diện mạo của thiếu nữ có mấy phần mềm mại của trẻ con, thế nhưng vóc người lại hết sức xinh đẹp, váy dài không thể giấu đi đôi gò cao ngất, cũng không giấu nổi bờ mông tròn trịa, khiến cho dáng người của nàng toát ra vẻ trưởng thành, giống như một trái ô mai đã chín muồi muốn được người khác hái xuống ăn nó.

Thế nhưng nàng lại có khuôn mặt thiên sứ, nét trẻ con mềm mại chiếm hết bảy phần trên khuôn mặt của nàng khiến người ta cảm thấy lòng dạ tươi mát, gột rửa mất tạp niệm trong lòng.

Nhất là mái tóc đen xỏa quá vai của nàng, khi có gió nhẹ thổi qua thì chúng nó tung bay như hơi nước, khiến nàng có mấy phần tươi mát xuất trần.

Cô gái này giống như là một khối phỉ thúy trong thâm sơn u cốc, xanh trong lạnh mát, khiến cho người ta tan chảy, khiến cho người ta cảm thấy mát ruột mát gan, khiến cho người ta không thể dời mắt.

Cô gái đứng ngay cửa, có hơi căng thẳng bấu lấy góc áo, cúi thấp vầng tráng. Thế nhưng nàng vẫn kiên nhẫn chờ đợi.

Khi Lý Thất Dạ mở cửa thì nàng lập tức ngước đầu nhìn Lý Thất Dạ, có hơi bất ngờ không kịp đề phòng, không khỏi lùi lại mấy bướ, có hơi căng thẳng, mở miệng muốn nói thế nhưng lại không biết phải nói gì.

Lý Thất Dạ dựa vào cạnh cửa, khoanh tay trước ngực, mỉm cười nhìn cô gái này, nói rằng:

– Cô nương tìm ai đấy?

Cô gái đánh giá Lý Thất Dạ vài lần, sau đó nhanh chóng nhìn vào bên trong phòng, phát hiện ở đây ngoại trừ Lý Thất Dạ ra thì không còn ai hết.

– Ngươi… ngươi… ngươi chính là tân hoàng sao? Không… không… ngài là bệ hạ sao?

Cô gái có hơi sốt sắng, gấp gáp hỏi rằng. Hỏi tới đây, nàng nắm chặt nấm đấm, tự cổ vũ chính mình.

Lý Thất Dạ khoanh tay trước ngực, cười nói:

– Ở Cửu Bí đạo thống hình như chỉ có mỗi mình ta được gọi là tân hoàng thôi. Đương nhiên, nếu như chưa có hoàng đế khác đăng cơ thì ta chính ta tân hoàng mà ngươi nói. Nhưng mà cá nhân ta thích tên Lý Thất Dạ hơn là tân hoàng.

– Vậy thì… vậy thì đúng rồi.

Nghe Lý Thất Dạ là người mà mình muốn tìm, cô gái thở phào nhẹ nhõm, giống như trút được gánh nặng.

Lý Thất Dạ đánh giá cô gái, ánh mắt của hắn rất tùy tiện, không hề bởi vì nàng là con gái mà dè dặt. Hắn đánh giá cô gái từ trên xuống dưới, giống như muốn nhìn thấu thân thể cô gái từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài.

Chương 3544: Liễu Sơ Tình (Hạ)

Bị Lý Thất Dạ đánh giá, cô gái lập tức căng thẳng, sợ sệt tới mức lui lại mấy bước. Nghĩ tới danh tiếng bên ngoài của tân hoàng, trái tim của nàng cảm thấy căng thẳng hơn, cảm thấy mình như bị một con sói nhìn chằm chằm, có chút hối hận. Thế nhưng nghĩ tới vận mệnh của mình, nàng hít sâu một hơi, siết tay cổ vũ chính mình.

– Ngươi tìm ta có chuyện gì?

Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, cười tủm tỉm nhìn cô gái.

– Ta… ta tên là Liễu Sơ Tình.

Cô gái hít sâu, nhìn Lý Thất Dạ chút xíu, không dám đối mặt với Lý Thất Dạ, chỉ nói nhỏ.

– Không quen.

Ly Thất Dạ mỉm cười, lắc đầu nói rằng:

– Nhưng không sao, con người của ta rất dễ nói chuyện, nhất là đối với mỹ nữ xinh đẹp thì càng tình nguyện nói chuyện ngày thường, nói chuyện tình cảm.

Lý Thất Dạ nói vậy càng làm cho cô gái căng thẳng, bấu lấy góc áo, theo bản năng lùi lại một bước. Thế nhưng nghĩ tới quyết định ban đầu của mình thì nàng tiến lên một bước, ngước đầu lên nhìn thẳng vào ánh mắt của Lý Thất Dạ.

Thế nhưng nàng không thể nào bằng được Lý Thất Dạ, sau khi nhìn một lát thì nàng cúi thấp vầng trán, hai tai nóng rần.

Lý Thất Dạ có vẻ rất kiên nhẫn, khoanh tay trước ngực, dựa vào cánh cửa, mặt mỉm cười, im lặng nhìn nàng.

Lát sau, cô gái hít sâu, ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói với Lý Thất Dạ:

– Ta chính là công chúa của Lâm Hải các, ta tới đây thực hiện ước định.

Khi nói tới đoạn sau thì nàng có hơi căng thẳng, giọng nói nhỏ hơn không ít.

– Há, ta nhớ rồi.

Lý Thất Dạ vỗ trán, bừng tỉnh, nói rằng:

– Ngươi chính là nha đầu đó đúng không, là thiên kim có huyết thống cao quý nhất Lâm Hải các, ta có nghe lão đầu Lâm Hải các của các ngươi nhắc qua.

– Đúng vậy.

Liễu Sơ Tình một mình đối mặt với Lý Thất Dạ nên có hơi căng thẳng, vội vàng gật đầu như một con gà đang mổ thóc, dáng vẻ có phần đáng yêu.

– Ngươi đến thực hiện hôn ước à?

Lý Thất Dạ mỉm cười.

Ngày đó Thái Thanh Hoàng buộc năm chí tôn lão tổ làm sui, lão tổ chí tôn của Lâm Hải các đã gả đệ tử có thiên phú cùng huyết thống cao quý nhất Lâm Hải các gả cho vị thái tử Lý Thất Dạ này.

Nha đầu đó chính là Liễu Sơ Tình đang ở trước mắt, thế nhưng Lý Thất Dạ không đặt chuyện này trong lòng.

– Đúng… đúng vậy.

Liễu Sơ Tình vội vàng gật đầu, nhỏ giọng trả lời. Nói tới đây thì nàng nhìn Lý Thất Dạ một lát, không biết vì sao mà hai tai của nàng nóng rần, vội vàng rũ mắt.

Dù sao thì người đàn ông trước mắt này là người sẽ trở thành chồng của mình, là người đàn ông làm bạn đời của mình. Nghĩ tới đây, nàng có vẻ căng thẳng, cúi thấp vầng trán, ngón tay bất giác bấu lấy góc áo.

Ngày đó Thái Thanh Hoàng buộc năm chí tôn lão tổ ký hôn ước, tuy rằng có khế ước đàng hoàng thế nhưng phần khế ước này đã trở nên vô giá trị, không khác gì là giấy lộn cả. Sau khi giang sơn sụp đổ thì hôn khế không còn ràng buộc gì cả.

Đến hôm nay, tấm hôn khế này có cũng được mà không có cũng không sao, người trong cuộc hoàn toàn có thể không thực hiện hôn ước này. Theo môn phái của bọn họ thấy, cho dù bọn họ không thực hiện hôn ước thì một tên mất nước như tân hoàng cũng không thể làm gì được.

Thế nhưng hôn ước là do lão tổ chí tôn đặt ra, thân là lão tổ chí tôn, là Chân Thần bất hủ mạnh nhất Cửu Bí đạo thống hiện nay, bọn họ không thể nuốt lời, để lại nhược điểm cho thế nhân. Cũng chính vì vậy gia chủ Binh Trì thế gia mới trục lợi gả Binh Trì Ánh Kiếm thay Binh Trì Hàm Ngọc.

Thân là lão tổ chí tôn, bất kể là Binh Trì thế gia hay là tứ cường còn lại đều không tiện thay đổi hôn ước. Cũng giống như Phong Thần, ban đầu mặc dù hắn không muốn, thế nhưng chưa từng có ý định thay đổi hôn ước, thân là lão tổ chí tôn, hắn cũng không có mặt mũi ép Lý Thất Dạ từ hôn.

Thế nhưng là người trẻ tuổi, nhất là người trong cuộc, các nàng sẽ không kiêng kỵ như vậy, dù sao thì đây cũng là chuyện có liên quan tới vận mệnh cả đời của nàng. Hơn nữa tân hoàng ác danh lan xa, các nàng làm sao có thể gả cho một tên hôn quân như thế chứ.

Cũng chính vì vậy mới có Phi Hoa Thánh Nữ lùi hôn.

Bây giờ thân là công chúa Lâm Hải các, thế nhưng Liễu Sơ Tình lại tới đây thực hiện hôn ước của Lâm Hải các, chuyện này đúng là khiến cho người ta cảm thấy bất ngờ.

– Ta… ta… Lâm Hải các của ta nói được là làm được.

Liễu Sơ Tình có hơi sốt sắng, hít thở thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn Lý Thất Dạ, cũng không biết dũng khí đâu ra mà lại nhìn thẳng vào mắt Lý Thất Dạ.

Mặc dù lão tổ của Lâm Hải các chưa từng tỏ thái độ về chuyện này, nhưng trên thực tế phần lớn lão tổ của Lâm Hải các đều phản đối, ngay cả chưởng môn nhân của Lâm Hải các cũng không tán thành hôn sự này, cũng sẽ không thực hiện hôn ước này.

Theo Lâm Hải các thấy, bây giờ tân hoàng đã là quân mất nước, đã trở thành chó mất chủ, hắn có thể giữ được tính mạng đã là một loại ban ân rồi.

Đến nước này mà còn muốn cưới công chúa Lâm Hải các thì đúng là chuyện viễn vông.

Thế nhưng Liễu Sơ Tình lại cố chấp thực hiện hôn ước này. Ngoại trừ để lão tổ tông của mình không thất tín với người ngoài thì còn để Lâm Hải các không thất tín với người trong thiên hạ, đây là chuyện mà nàng phải làm.

Mặc dù hôn ước này là do lão tổ tông đặt ra, thế nhưng đây là chuyện hệ trọng của Lâm Hải các. Khi hôn ước được quyết định thì vận mạng của nàng cũng được quyết định.

Đây là hứa hẹn của Lâm Hải các cùng hoàng thất, không phải là trò đùa, bằng không thì sẽ thất tín.

Huống chi người trong thiên hạ đều biết tới hôn ước này, như vậy cũng có nghĩa nàng là người của tân hoàng, đây chính là vận mệnh của nàng! Vì vậy bắt đầu từ lúc đó, nàng biết mình phải gả cho tân hoàng, nàng cũng không muốn thay đổi nó, mà là thuận theo nó, thích ứng nó.

– Vậy còn ngươi?

Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn Liễu Sơ Tình.

Ánh mắt đang nhìn thẳng Lý Thất Dạ rũ xuống, nàng nói nhỏ:

– Làm người, không thể nói mà không giữ lời. Hôn ước bày ra đấy, ta… ta… ta phải thực hiện nó.

– Nhưng hôn ước này không phải do ngươi quyết định.

Lý Thất Dạ mỉm cười, sờ cằm, nói rằng.

– Ta… ta biết.

Liễu Sơ Tình gật đầu, nói rằng:

– Thế nhưng Lâm Hải các nuôi dưỡng ta, lão tổ tông đã đổ rất nhiều tâm huyết trên người ta, khi tới lúc ta cần phải làm gì đó cho tông môn thì ta sẽ làm. Nếu như lão tổ tông đã quyết định hôn ước này thì như vậy ta sẽ không khiến lão tổ tông phải thất tín.

Chương 3545: Có Nữ Sơ Tình

– Không sai, thời đại này người tuân thủ lời hứa đúng là không còn nhiều nữa, nhất là tuân thủ lời hứa với kẻ yếu.

Lý Thất Dạ vỗ tay mỉm cười.

Liễu Sơ Tình cúi thấp trán, không nói gì cả. Trên thực tế Lâm Hải các không có mấy người ủng hộ nàng tuân thủ hôn ước này hết. Theo Lâm Hải các, nàng gả cho tân hoàng chính là hoa nhài cắm cứt trâu, sẽ lãng phí một tài năng của Lâm Hải các.

Thế nhưng Liễu Sơ Tình vẫn tới đây thực hiện hôn ước này. Đây là quyết định lén lút của nàng, nàng không muốn lão tổ tông cùng tông môn phải khó xử, vì vậy một mình nàng chạy tới nơi này.

– Đã ngươi muốn thực hiện hôn ước, như vậy ngươi định làm gì?

Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn người con gái trước mặt.

Cô gái ngẩng đầu nhìn Lý Thất Dạ thật nhanh, sau đó rũ mắt, nói nhỏ rằng:

– Gả gà thì theo gà, gả chó thì theo chó.

Nói tới đây thì giọng nói của nàng nhỏ tới mức không thể nghe thấy, nhỏ giống như là tiếng muỗi kêu vậy.

Sau khi nói xong câu này thì nàng cảm thấy lỗ tai của mình nóng rần, thế nhưng nàng vẫn nói ra lời mình muốn nói.

– Hừm, gả gà theo gà, gả chó theo chó, nói hay lắm.

Lý Thất Dạ gật đầu, khen rằng:

– Ta thích cô bé như vậy lắm, được rồi, vậy thì vào trong đi.

Lý Thất Dạ nói vậy làm Liễu Sơ Tình thót tim, có hơi sốt sắng. Thế nhưng nghĩ tới ngày tháng sau này còn dài, nàng tiếp tục tự cổ vũ mình.

Lúc này Lý Thất Dạ đã đi vào cung điện đá, Liễu Sơ Tình đứng ở bên ngoài tự cổ vũ mình, cuối cùng cũng đi vào cung điện đá.

Thế nhưng khi đi vào cung điện đá thì lòng nàng có hơi căng thẳng. Bởi vì Hồng Hoang Sơn tuy rộng lớn, cung điện đá tuy rộng lớn, thế nhưng cũng chỉ có hai người bọn họ mà thôi. Trừ bọn họ ra thì không còn ai hết.

Mặt khác, Liễu Sơ Tình từng nghe không ít tiếng xấu về Lý Thất Dạ. Người trong thiên hạ đều biết tân hoàng hoang dâm vô độ, ở nơi rừng núi hoang vắng như thế này, nếu như Lý Thất Dạ thật sự làm chuyện đó với nàng, như vậy… như vậy biết phải làm sao bây giờ…

Nhất thời, Liễu Sơ Tình có hơi chùn chân. Dù sao nàng cũng là con gái, là hoàng hoa khuê cúc, chưa từng trải qua nhiều chuyện, nàng có thể không sợ sao?

Thế nhưng Liễu Sơ Tình lại lén lút cổ vũ chính mình. Dù sao nàng với Lý Thất Dạ cũng có hôn ước, hai người đã có danh phận, cho dù Lý Thất Dạ làm ra một số chuyện thì… thì cũng là chuyện đương nhiên, là chuyện phải làm.

Nghĩ tới đây, Liễu Sơ Tình vừa thấp thỏm vừa sợ sệt, thế nhưng lại không chùn bước nữa, nàng không muốn thất tín với người ta.

Cuối cùng nàng hít sâu một hơi, theo sát sau lưng Lý Thất Dạ. Mặc dù trong lòng thấp thỏm bất an, thế nhưng nàng vẫn kiên trì đi tiếp, từ từ thích ứng nó, từ từ thay đổi hắn.

Đi vào cung điện đá, Lý Thất Dạ ngồi trên ghế đại sư cười nói:

– Nếu ngươi muốn làm thê tử của ta thì phải học cách hầu hạ ta. Được rồi, ta cho ngươi một cơ hội, hầu hạ ta rửa mặt đi.

Liễu Sơ Tình sững sờ, vội hoàn hồn, nói nhỏ:

– Ta… ta biết rồi.

Sau đó thì bắt đầu bận rộn chuẩn bị đồ rửa mặt cho Lý Thất Dạ.

Liễu Sơ Tình là công chúa Lâm Hải các, mặc dù chưa tới nỗi áo mặc tận tay, cơm đút tận miệng. Thế nhưng khi còn ở Lâm Hải các nàng chưa từng làm chuyện dơ bẩn, càng khỏi phải nói tới chuyện hầu hạ người khác.

Dù sao thì nàng cũng có xuất thân cao quý, có được huyết thống cao quý, lại là công chúa Lâm Hải các, ngày thường không cần người khác hầu hạ đã tốt lắm rồi, cần gì phải đi hầu hạ người khác chứ.

Mặc dù khi Liễu Sơ Tình làm những chuyện thấp kém này rất sứt mẻ, thế nhưng nàng lại cam tâm tìn nguyện.

Lúc này Liễu Sơ Tình bận rộn như một cô dâu nhỏ, Lý Thất Dạ thì ngồi xem Liễu Sơ Tình bận rộn như con quay, giống như đang thưởng thức một cảnh đẹp hiếm thấy.

Lâu sau, Liễu Sơ Tình cũng đã chuẩn bị xong đồ vật rửa mặt. Nàng bưng một chậu nước ấm đến trước mặt Lý Thất Dạ.

– Bắt đầu đi.

Lý Thất Dạ ngồi im không nhúc nhích, hời hợt nói rằng.

Liễu Sơ Tình ngạc nhiên, nàng cho rằng mình chuẩn bị đồ cho Lý Thất Dạ là xong, không ngờ mình còn phải rửa mặt cho hắn. Nàng trở tay không kịp, thân là công chúa Lâm Hải các, nàng thật sự chưa từng hầu hạ ai như vậy hết.

Cuối cùng Liễu Sơ Tình hít sâu, để lòng mình thoải mái hơn. Dù sao thì đây cũng là phu quân của mình, là nam nhân của mình, sau này mình phải theo hắn cả đời.

Cuối cùng Liễu Sơ Tình vẫn rửa mặt cho Lý Thất Dạ. Mặc dù đây là lần đầu tiên nàng hầu hạ người khác, động tác rất khờ khạo, rất không vừa lòng người khác. Thế nhưng động tác của nàng rất dịu dàng, giống như một cô vợ nhỏ hiền lành nghe lời.

Sau khi Liễu Sơ Tình rửa mặt Lý Thất Dạ xong thì Lý Thất Dạ mỉm cười, nhẹ nhàng nâng cái cằm xinh xắn của nàng.

– Ngươi… ngươi muốn gì?

Liễu Sơ Tình bị động tác bất ngờ của Lý Thất Dạ hù sợ, kinh hoảng như con nai con.

Nhất là danh tiếng của Lý Thất Dạ vốn xấu, tên tuổi hoang dâm vô độ của hắn từ lâu đã truyền khắp Cửu Bí đạo thống. Huống chi còn có lời đồn nói rằng hắn ở đế đô chuyên môn cướp đoạt con gái nhà lành, vì vậy Liễu Sơ Tình rất căng thẳng, ngay cả nói chuyện cũng cà lăm.

– Ngươi nói xem, chúng ta cô nam quả nữ thì có thể làm những gì?

Lý Thất Dạ híp mắt, cười nói.

Dáng vẻ lúc này của Lý Thất Dạ trong mắt người khác là háo sắc, muốn bỉ ổi bao nhiêu thì bỉ ổi bấy nhiêu.

Lý Thất Dạ nói vậy, Liễu Sơ Tình khiếp sợ, không khỏi lùi lại một bước, sắc mặt thay đổi, sốt sắng nói rằng:

– Ngươi… ngươi đừng nên như vậy.

Vì quá căng thẳng nên nàng đã quên tân hoàng là một người có đạo hạnh nông cạn, còn nàng thì lại là cường giả trẻ tuổi số một số hai của Lâm Hải các.

– Vậy ngươi nói ta nên như thế nào đây?

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nhìn Liễu Sơ Tình.

– Ta… ta… ta..

Liễu Sơ Tỉnh mở miệng muốn nói, thế nhưng hơn nửa ngày cũng không nói ra lời.

Lý Thất Dạ nói rằng:audio coi am

– Chúng ta là người có hôn ước với nhau, ngươi đã là người của ta, ngươi nói xem, nếu như chúng ta phát sinh một vài chuyện thì cũng là lẽ dĩ nhiên phải không?

Liễu Sơ Tình mở miệng muốn nói, thế nhưng lại không thể nói ra một chữ nào. Bọn họ là vợ chồng, sớm muộn gì thì bọn họ cũng làm chuyện đó.

Thế nhưng dù sao Lý Thất Dạ cũng là hoàng hoa khuê nữ, chưa từng trải qua chuyện này bao giờ, vì vậy nàng im lặng rất lâu.

– Ngươi… ngươi… ngươi có thể đừng như vậy được không?

Cuối cùng Liễu Sơ Tình nói nhỏ.

– Đừng như vậy là sao?

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 7 ngày trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 7 ngày trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá
https://audiosite.net
Tài 1 tuần trước
K sửa lỗi loạn câu nghe đau đầu quá 🥲 mong b sửa để còn nghe tiếp vs ạ 😞
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
chỉnh lại lỗi loạn câu đi 🥲 Chương nào củng loạn đoạn trc lại về sau đoạn sau lại ở giữa đoạn giữa lại ở đầu rồi đoạn đầu lại ở chỗ nào k hay. Lú thật sự 😑
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Sao nghe chương nào củng bị loạn câu trước câu sau vậy 😑
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi mình nhà mình có chút chuyện riêng hôm qua không zô up bài cho mọi người ^^!Rất mong mọi người thông cảm :)
https://audiosite.net
Ủa ở phần thông tin tụn mình có nói rõ mà nhỉ?? !!Truyện cập nhật 24h mỗi ngày - Hiện tại đang phát audio ở chương 3124 ( mới nhất lúc 16h~3/3/2025 )Mỗi ngày 2 chap = 2 tập mỗi ngày :)Mình cũng để thông báo gần ở chỗ play audio đó các đạo hữu... nhớ f5 hoặc load lại bộ truyện là ra tập audio mới ^^!^.^
https://audiosite.net
Thay vì nghe 6 đến 9. Bạn cũng thể vừa nghe audio vừa tab khác đọc truyện...! 1 tập = 10 chương tương tự như audio đó bạn ^^.!Đôi khi tai nghe không bằng mắt thấy mà bạn ^^! Đoạn gay cấn đó bạn tự nhìn đọc mình nghĩ sẽ tuyệt vời..!Ngoài ra 50 truyện chuẩn bị lên sàn nhé ^^!Bạn và chư vị thích chuẩn bị khăn giấy ( ấy nhầm giấy bút để ghi lại kiến thức )^^>^^
https://audiosite.net
Khụ khụ ca này pó tay rồi bạn mình thử khá nhiều cách rồi...!Bạn biết đấy Ngay tên truyện cũng đề lộ rùi mà.. Âm Dương Giao Thái - Bách Hợp Kỳ Xã...!À Đình Huy đã bổ sung 15 tập truyện chap đọc truyện đó bạn, bạn có thể thử xem :)
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Đang nghe tập 7 8 9 đều loank chương đã đổi qua sever 2 r hxhx
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Tạp 6 7 loạn chương hêt r ad ơi