1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 705 [Chương 3521 đến Chương 3525]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 705 [Chương 3521 đến Chương 3525]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3521: Phi Hoa Thánh Nữ (Hạ)

Những đệ tử Thần Hành môn khác vội vàng gật đầu phụ họa, ai cũng tán thành câu nói của vị sư huynh này.

Nhìn thấy sư huynh sư muội bàn tán Lý Thất Dạ, Trương Kiến Xuyên cũng chỉ biết thở dài mà thôi. Hắn làm nhị sư huynh, thế nên không thể khóa miệng của bọn họ lại, cũng không thể nói chuyện giúp người ngoài. Hắn chỉ có thể thầm nghĩ sư huynh muội trong môn phái quá phiến diện, bọn họ không biết rằng Lý Thất Dạ căn bản không giống như lời đồn.

Lý Thất Dạ hồn nhiên không phát hiện, căn bản không lọt tai những câu nói này. Ánh mắt của hắn chỉ nhìn Vô Tự Bi, thế nhưng sau một lúc thì hắn thu hồi ánh mắt lại.

– Nhàm chán…

Lý Thất Dạ lắc đầu, sau đó bưng tiên trà, cẩn thận nhâm nhi.

Trương Kiến Xuyên đứng ở bên cạnh Lý Thất Dạ nghe thế thì rùng mình. Lúc này, hắn biết lời này của Lý Thất Dạ không phải đang nói tới đám sư huynh muội kia, mà hắn đang nói tới Vô Tự Bi.

Vô Tự Bi là do thủy tổ của Thần Hành môn Thần Hành Chân Đế tự tay dựng lên, người biết lai lịch của khối bia đá này đều sẽ tôn kính khối bia đá này, sẽ ôm thái độ sùng kính tìm hiểu khối bia đá này, nhất là vãn bối, bọn họ sẽ không dám xem thường thủy tổ của Thần Hành môn.

Thế nhưng Lý Thất Dạ lại nói nó nhàm chán, như thể hắn không lọt mắt thủy tổ của Thần Hành môn vậy. Ở trong mắt hắn, khối bia đá này chẳng hề có giá trị nào hết.

Ngay lúc này, có tiếng chuông vang lên, một luồng gió thơm bay tới, người tuy chưa tới thế nhưng cũng đã cảm nhận được vẻ đẹp cùng phong thái của nàng rồi.

– Sư tỷ…

Lúc này, tất cả các đệ tử đang có mặt ở đây đều bỏ việc trong tay xuống, cung kính gọi một tiếng.

Lúc này, một bóng người xinh đẹp xuất hiện ở trên tổ phong. Ám hương phù vân, phi hoa phiêu ảnh. Trong nháy mắt, bóng người xinh đẹp này xuất hiện ở trước chòi nghỉ mát, một nữ tử xinh đẹp rung động lòng người đứng ở nơi đó.

Nữ tử này vóc người cao kiều, đôi chân thon dài như ngọc rất thu hút ánh mắt của mọi người. Đôi chân ngọc của nàng có thể được xem là thứ hoàn mỹ nhất, đường nét thon dài dư một phân thì thừa, thiếu một phân thì hụt. Đôi chân thon dài hoàn mỹ như thế, khiến người ta nhìn thấy là muốn sờ ngay.

Nữ tử này mặc một bộ váy màu hồng nhạt, có thêu hình hoa cúc bằng sợi chỉ vàng, lăng la quấn eo, tôn lên hết đường cong hoàn mỹ của nàng, khiến người ta nhìn sáng mắt.

Nữ tử xinh đẹp này mặt như hoa đào, người đầy sức sống, mặt trắng mịn màng, xinh đẹp tuyệt luân.

Khi nữ tử này đứng tại chỗ thì thỉnh thoảng có bóng hoa xuất hiện, khi nàng di chuyển thì cũng có bóng hoa xuất hiện. Như thể, nàng đi một bước là có một đóa hoa tươi mọc lên trên đất. Như thể, không phải là nàng đuổi theo hoa, mà là hoa đuổi theo nàng.

– Sư muội, ngươi cũng tới đây sao.

Nhìn thấy nữ tử này, Trương Kiến Xuyên thấy ngạc nhiên.

Phi Hoa Thánh Nữ, Lục Băng, chính là nữ tử này. Nàng là thánh nữ của Thần Hành môn, cũng là thiên kim của chưởng môn Thần Hành môn, địa vị cao quý. Trên thực tế, nàng còn là con cháu của Phong Thần, trên người nàng chảy xuôi huyết thống cao quý.

Cũng chính bởi vì nàng có thân phận cao quý, có huyết thống cao quý, cho nên ngày đó Thái Thanh Hoàng mới yêu cầu nàng gả vào hoàng cung, còn Phong Thần tuy không tình nguyện thế nhưng cuối cùng vẫn đồng ý cọc hôn sự này.

Nhìn thấy Phi Hoa Thánh Nữ bất ngờ xuất hiện ở nơi này, nhất thời, các đệ tử có mặt ở nơi này nhìn nhau, có không ít đệ tử đưa mắt nhìn Lý Thất Dạ.

Cọc hôn sự này không phải là chuyện bí mật, ngày đó khi Lý Thất Dạ đăng cơ thì đã công bố chuyện này với Cửu Bí đạo thống.

Khi đó, sau khi đệ tử Thần Hành môn biết được chuyện này thì ai cũng căm giận bất bình, có vô số đệ tử bất công dùm Phi Hoa Thánh Nữ, nhất là những nam đệ tử ái mộ Phi Hoa Thánh Nữ thì càng hận Lý Thất Dạ thấu xương.

Khi đó, cho dù có không ít người cảm thấy bất bình, không ít nam đệ tử hận Lý Thất Dạ thấu xương, thế nhưng mọi người không thể làm gì hơn ngoài việc chấp nhận sự thật này.

Dù sao khi đó tân hoàng đang nắm giữ quyền lực của Cửu Bí đạo thống trong tay, là nam nhân có quyền thế lớn nhất Cửu Bí đạo thống, trong tay có bảy quân đoàn lớn, sau lưng còn có bất hủ vô địch như Tôn Lãnh Ảnh làm chỗ dựa, đủ để bễ nghễ thiên hạ, định đoạt sinh tử. Dưới quyền thế như vậy, Phi Hoa Thánh Nữ không còn lựa chọn nào khác, nàng nhất định phải gả vào hoàng cung.

Thế nhưng hôm nay đại thế đã khác, tân hoàng ngày đó đứng ở đỉnh cao quyền lực đã đánh mất giang sơn, từ đỉnh cao quyền lực rơi xuống vực sâu vạn trượng, trở thành quân mất nước, trở thành chó mất chủ.

Nói khó nghe thì trước đây, ngay cả lão tổ tông của bọn họ là Phong Thần cũng không dám mạo phạm tân hoàng. Thế nhưng hôm nay, ngay cả đệ tử bình thường của Thần Hành môn cũng có thể coi khinh hắn, thậm chí là bắt nạt hắn.

Cho nên, một người vừa không có quyền lại không có thế, dựa vào đâu mà cưới Phi Hoa Thánh Nữ của bọn họ, hắn căn bản không xứng với Phi Hoa Thánh Nữ!

Vì vậy, lúc này, không ít đệ tử lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ. Lúc này, chỉ cần Phi Hoa Thánh Nữ ra lệnh một tiếng thì sẽ có rất nhiều đệ tử tình nguyện xông lên đánh Lý Thất Dạ, thậm chí là đoạt luôn tính mạng của hắn.

Lúc này ánh mắt của Phi Hoa Thánh Nữ rơi lên trên người Lý Thất Dạ, nhìn thấy Lý Thất Dạ quá đỗi bình thường, ánh mắt của nàng lạnh lẽo. Nhất là dáng vẻ lười biếng của Lý Thất Dạ rơi vào mắt của Phi Hoa Thánh Nữ thì chính là một đống rác rưởi. Người như vậy, nàng chỉ thấy căm ghét mà thôi.

Huống chi trước đó nàng còn nghe đủ loại lời đồn về Lý Thất Dạ, hắn hoang dâm vô độ, hắn trắng trợn cướp đoạt dân nữ, loại đàn ông như vậy, ngày thường mà bị nàng bắt gặp thì nàng sẽ không khách khí mà làm thịt hắn!

Lúc này đệ tử của Thần Hành môn nhìn Lý Thất Dạ. Mọi người nín thở, có vô số đệ tử chờ mong chuyện sắp xảy ra, cũng có không ít đệ tử cười gằn trong lòng, cười trên sự đau khổ của người khác.

Có rất nhiều đệ tử muốn nhìn thấy Lý Thất Dạ xấu mặt, hoặc nhìn thấy dáng vẻ chật vật gặp rủi ro của Lý Thất Dạ.

Bất luận là đệ tử Thần Hành môn hay là Phi Hoa Thánh Nữ, Lý Thất Dạ đều coi như không thấy, nhấp nhẹ trà thơm, ngắm nhìn biển mây ở đằng trước.

Phi Hoa Thánh Nữ đi vào chòi nghỉ mát, đi tới chỗ Lý Thất Dạ. Nàng mặt mày lạnh lùng, ánh mắt xinh đẹp cũng lạnh buốc.

Nhìn thấy dáng vẻ này của Phi Hoa Thánh Nữ, Trương Kiến Xuyên biết Phi Hoa Thánh Nữ muốn làm gì. Hắn gọi một tiếng:

– Sư muội, ngươi cũng tới đây sao.

Chương 3522: Từ Hôn

Nói xong thì lắc đầu với nàng, ra dấu nàng đừng làm bừa, cũng ra dấu muốn nàng đừng tự tiện quyết định.

– Kiến Xuyên sư huynh.

Phi Hoa Thánh Nữ khom nhẹ người về phía Trương Kiến Xuyên, thế nhưng lại làm như không nhìn thấy ám hiệu của Trương Kiến Xuyên, đi thẳng tới Lý Thất Dạ.

Hương thơm lượn lờ, chớp mắt Phi Hoa Thánh Nữ đã đứng ở trước mặt Lý Thất Dạ. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại rũ mắt, khoan thai uống tiên trà.

– Lấy ra.

Lúc này, Phi Hoa Thánh Nữ duỗi tay về phía Lý Thất Dạ, nói lạnh lùng.

Lý Thất Dạ không nháy mắt, chỉ nói chậm:

– Ngươi ngăn cản ta ngắm phong cảnh!

Từ đầu tới cuối không hề nhìn nàng cái nào hết.

Bị Lý Thất Dạ đối xử ngạo mạn như vậy, Phi Hoa Thánh Nữ lập tức đỏ mặt, thần thái vô cùng lúng túng, căm tức nhìn Lý Thất Dạ.

Phi Hoa Thánh Nữ thân là công chúa của Thần Hành môn, là hòn ngọc quý được nâng niu trên tay, hơn nữa còn có xuất thân cao quý. Thiên chi kiêu nữ như nàng, bất kể đi tới nơi nào thì cũng được mọi người săn đón, giống như “chúng tinh phủng nguyệt”, được mọi người ca ngợi cùng tôn kính, khiến nàng trở nên cao cao tại thượng.

Thế nhưng lúc này ở ngay trước mặt mọi người Lý Thất Dạ lại không thèm nhìn nàng, coi nàng như không khí. Dáng vẻ tự kiêu này khiến Phi Hoa Thánh Nữ cảm thấy giận dữ.

– Nơi này là Thần Hành môn…

Phi Hoa Thánh Nữ xụ mặt, nói lạnh lùng:truyện tà tu audio

– Ngươi cho rằng đây còn là Đấu Thánh vương triều của ngươi sao? Hôm nay Đấu Thánh vương triều đã xong đời rồi!

Phi Hoa Thánh Nữ nói rất trắng, nhắc nhở Lý Thất Dạ đã không còn là hoàng đế quân lâm thiên hạ nữa, bây giờ hắn chỉ là quân mất nước ăn nhờ ở đậu mà thôi.

Lý Thất Dạ không nháy mắt, hời hợt nói rằng:

– Nhân lúc ta chưa tức giận thì hãy cút đi, đừng ngăn cản ta thưởng thức phong cảnh.

– Ngươi cho rằng ngươi là ai…

Lời này của Lý Thất Dạ khiến cho mọi người tức giận, không ít đệ tử Thần Hành môn quát tháo Lý Thất Dạ.

Trong lòng bọn họ Lục Băng chính là thánh nữ của Thần Hành môn, là công chúa của Thần Hành môn, nàng cao quý vô sông, há có thể cho phép người khác nhục nhã nàng. Huống chi hôm nay tân hoàng chỉ là quân mất nước mà thôi, hơn nữa còn đang ăn nhờ ở đậu trong Thần Hành môn của bọn họ nữa.

Phi Hoa Thánh Nữ biến sắc, lửa giận ngun ngút. Vốn dĩ nàng đã cảm thấy không vui về chuyện gả vào hoàng cung rồi, hơn nữa tân hoàng còn là một tên hôn quân hoang dâm vô độ, háo sắc vô năng, điều này khiến lòng nàng rất mâu thuẫn, rất xem thường tên hôn quân này.

Huống chi bây giờ Đấu Thánh vương triều đã tan biến rồi, thế nên nàng càng xem thường quân mất nước ăn nhờ ở đậu Thần Hành môn bọn họ như Lý Thất Dạ, càng không coi hắn ra gì cả.

Thế nhưng lúc này nàng lại bị gã đàn ông mà nàng xem thường, mà nàng không coi ra gì coi rẻ như vậy, nàng không giận được sao? Theo nàng, đây chính là nhục nhã!

Nhất thời, Phi Hoa Thánh Nữ giận dữ cực điểm, căm tức nhìn Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói rằng:

– Bây giờ đã không còn là thời đại Đấu Thánh vương triều quân lâm thiên hạ nữa rồi, biết khôn thì hãy giao ra hôn khế, bằng không thì tự rước lấy nhục!

Phi Hoa Thánh Nữ nói vậy, lập tức được không ít đệ tử Thần Hành môn tán thành, có đệ tử lớn tiếng nói rằng:

– Đúng là như thế, bây giờ Thần Hành môn chúng ta chính là thế lực lớn ở Cửu Bí đạo thống, dựa vào đâu mà một tên mất nước lại dám phách lối ngông cuồng ở địa bàn của chúng ta chứ!

– Hừ, một tên hôn quân thì làm sao xứng với sư tỷ chứ, đuổi hắn cút xéo ngay đi, Thần Hành môn chúng ta chứa chấp hắn lâu như vậy cũng coi như đã hết tình hết nghĩa rồi.

Có đệ tử khác lớn tiếng nói rằng.

– Ngươi muốn từ hôn?

Lúc này Lý Thất Dạ buông chén trà, chớp mắt, nhìn Phi Hoa Thánh Nữ, không tức giận mà cười tủm tỉm hỏi.

– Đúng vậy!

Phi Hoa Thánh Nữ nói lạnh lùng:

– Cọc hôn sự này không có hiệu lực, bây giờ ngươi lấy hôn khế giao ra cho ta thì là chuyện trăm lợi vô hại.

– Nếu không giao thì sao?

Lý Thất Dạ cười đậm.

– Hừ, có giao hay không, không phải ngươi có thể quyết định!

Đệ tử Thần Hành môn gào lên:

– Ngươi còn tưởng rằng nơi này là Đấu Thánh vương triều sao? Hơn nữa, Đấu Thánh vương triều của ngươi đã tan vỡ rồi.

Phi Hoa Thánh Nữ lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, nói:

– Sợ rằng ngươi tự rước lấy nhục rồi! Chỉ bằng con cóc ghẻ nhà ngươi mà cũng đòi ăn thịt thiên nga sao? Ngươi đã không còn là người cầm quyền Cửu Bí đạo thống nữa rồi, nếu như thức thời thì nên biết phải làm sao rồi đấy!

– Nói vậy, tên hôn quân như ta không xứng với công chúa Thần Hành môn rồi.

Lý Thất Dạ cười nói.

– Đúng vậy…

Phi Hoa Thánh Nữ nói lạnh lùng:

– Tương lai ta chắc chắn bước lên đỉnh cao, trở thành bất hủ vô địch, còn ngươi thì mãi mãi chỉ là một tên hôn quân hoang đường vô năng mà thôi. Bây giờ ngươi phải nghĩ cách nên giữ mạng của mình như thế nào chứ không phải…

– Thật sự coi mình là thiên nga à.

Lý Thất Dạ phủi tay, mỉm cười cắt lời Phi Hoa Thánh Nữ, cười nói:

– Chỉ là thánh nữ của Thần Hành môn mà thôi, vậy mà lại quá coi mình quan trọng. Cho dù có là bất hủ vô địch thì trong mắt ta cũng chỉ là sâu bọ mà thôi, cũng chỉ là nô tài mà thôi, có gì đáng để đắc ý chứ. Nói khó nghe, khi ta ở hoàng thành, Chân Thần bất hủ quỳ dưới chân ta dùng mười ngón tay cũng đếm không hết, ngươi quá coi trọng mình rồi.

– Ngươi…

Bị Lý Thất Dạ nói như vậy, Phi Hoa Thánh Nữ lập tức đỏ mặt.

Đệ tử Thần Hành môn đang có mặt ở nơi này đều lửa giận đầy mắt, căm tức nhìn Lý Thất Dạ. Theo bọn họ, Lý Thất Dạ đang nhục nhã Phi Hoa Thánh Nữ, cũng đang nhục nhã toàn bộ Thần Hành môn.

– Nói ra, ngươi phải cảm ơn Thái Thanh Hoàng mới đúng.

Lý Thất Dạ không muốn nhìn nàng thêm nữa, lười biếng nói rằng:

– Chỉ với sắc đẹp như ngươi, ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể làm vợ của ta sao? Ngay cả tư cách làm tiểu thiếp của ta cũng không đủ, không, cho dù muốn làm hầu gái của ta thì cũng không có tư cách. Với túi da này của ngươi, với chút đạo hạnh nông cạn đó, ngươi chỉ có thể miễn cưỡng làm nha đầu rửa chân cho ta mà thôi! Không có Thái Thanh Hoàng ban cho ngươi cọc hôn sự này thì ngay cả danh phận tiểu thiếp ngươi cũng không có.

– Nói bậy…

Lúc này đệ tử Thần Hành môn giận dữ, chửi ầm lên:

– Ngươi là cái thá gì chứ…

Phi Hoa Thánh Nữ đỏ mặt, hai mắt phun ra lửa giận nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ. Thậm chí có thể nói ánh mắt của nàng có thể giết chết người.

Chương 3523: Hạc Phi Công Tử (Thượng)

– Ngươi…

Lúc này, hai mắt của Phi Hoa Thánh Nữ không chỉ phun ra lửa giận, mà còn lộ ra sát cơ. Nàng nói lạnh lùng:

– Ngươi đáng chết! Là tự ngươi không biết thời thế, tự tìm nhục nhã!

– Sư muội…

Nhìn thấy tình hình không ổn, Trương Kiến Xuyên vội vàng giữ Phi Hoa Thánh Nữ lại, lắc đầu nói rằng:

– Sư muội, xin ngươi hãy bình tĩnh.

– Hừ, sư huynh, đừng quên rằng ngươi cũng là đệ tử của Thần Hành môn.

Nhìn thấy lúc này rồi mà Trương Kiến Xuyên còn giúp Lý Thất Dạ, không ít đệ tử bất mãn, căm tức nhìn Trương Kiến Xuyên.

Phi Hoa Thánh Nữ cũng đanh mặt lại, nói lạnh lùng:

– Sư huynh, ý của ngươi là gì.

Trương Kiến Xuyên lắc đầu, nói rằng:

– Sư muội, ta nhận mệnh lệnh của lão tổ tông, phụ trách sinh hoạt cùng an toàn cho bệ hạ, vì vậy xin sư muội hãy rộng lượng bỏ qua.

– Sư huynh, ngươi lui xuống đi, coi như không có chuyện gì xảy ra cả.

Đôi mắt của Phi Hoa Thánh Nữ lộ ra sát cơ, trầm giọng nói rằng:

– Còn về lão tổ tông, tự ta đi nói chuyện.

– Không được.

Trương Kiến Xuyên lắc đầu, từ chối, nói rằng:

– Ta có mệnh lệnh trong người, xin sư muội thứ lỗi.

– Thần Hành môn coi như có một người không phải ngu.

Lý Thất Dạ ngồi tại chỗ, lười biếng cười nói:

– Những người còn lại quá tục, chỉ là một đám ngu xuẩn mà thôi.

– Khẩu khí thật lớn.

Ngay lúc này, một giọng nói lạnh lùng kiêu căng vang lên, cười lạnh nói rằng:

– Ngươi là cái thá gì mà dám mạnh miệng ở Thần Hành môn chúng ta hả, không biết tự lượng sức mình.

Lúc này, một nam tử đi tới. Người thanh niên này khí khái hào hùng, khí thế bức người. Hắn mặc quần áo màu trắng, chắp tay đi tới, giống hệt như là một con hạc trắng kiêu ngạo. Khi người thanh niên này đi tới đây thì bên cạnh còn có rất nhiều đệ tử “chúng sinh phủng nguyệt”.

– Đại sư huynh đến rồi.

Nhìn thấy người thanh niên này, những đệ tử đang có mặt đều hô lớn, vô cùng vui vẻ. Cũng có không ít đệ tử sùng bái nhìn người thanh niên này.

Đại sư huynh, người này chính là đại sư huynh của Thần Hành môn, Hạc Phi công tử Trương Hạo!

Hạc Phi công tử là đại đệ tử của Thần Hành môn, thiên phú rất cao, không hề thua kém Phi Hoa Thánh Nữ. Hơn nữa hắn xuất đạo lâu hơn Phi Hoa Thánh Nữ, vì vậy đạo hạnh cao hơn Phi Hoa Thánh Nữ không ít, là nhân vật bỏng tay của Thần Hành môn, rất được đời thứ ba của Thần Hành môn kính yêu. Đồng thời hắn cũng có tiếng tăm không nhỏ ở Cửu Bí đạo thống.

Sau khi Hạc Phi công tử đi tới nơi này thì ánh mắt lạnh lẽo như điện, ánh mắt lướt tới đâu thì mọi người kính nể tới đó. Lúc này, ánh mắt như điện của hắn rơi lên trên người Lý Thất Dạ.

– Hừ…

Hạc Phi công tử đanh mắt lại, nói lạnh lùng:

– Thần Hành môn là thứ mà ngươi có tư cách bình luận sao? Ngươi là cái thá gì chứ!

Hạc Phi công tử nói chuyện hùng hổ hơn, không nể tình hơn cả Phi Hoa Thánh Nữ.

– Ta là cái thá gì?

Lý Thất Dạ cười nhạt, nói rằng:

– Ta chính là hoàng đế khiến các ngươi quỳ liếm. Thần Hành môn gì chứ, ngũ cường gì chứ, chỉ là giun đế dưới chân của ta mà thôi. Ngay cả Phong Thần cũng phải quỳ lạy ta, còn các ngươi thì chính là sâu bọ ngay cả tư cách quỳ xuống liếm giày của ta cũng không có. Thứ như các ngươi, muốn quỳ liếm ta thì phải xếp hàng tám ngàn dặm ở ngoài Quát Thương thành.

Lý Thất Dạ vừa nói vậy, tất cả đệ tử Thần Hành môn biến sắc. Lời nói này của Lý Thất Dạ là trần trụi nhục nhã Thần Hành môn, nhục nhã những đệ tử đang có mặt ở đây.

Bọn họ ở trong miệng Lý Thất Dạ không đáng giá một xu, bọn họ không tức giận sao mà được.

– Khoác lác không biết ngượng…

Nhất thời, đệ tử Thần Hành môn đang có mặt ở nơi này chửi ầm lên:

– Làm nhục Thần Hành môn chúng ta, tội đáng muôn chết.

– Hảo hán không nhắc chuyện cũ.

Lúc này Hạc Phi công tử xụ mặt lại, hai mắt lộ ra sát cơ, khinh thường nói rằng:

– Ngày đó người trong thiên hạ chỉ kính Đấu Thánh vương triều, chỉ kính Thái Thanh Hoàng mà thôi, chứ nào có ai coi tên hôn quân vô năng như ngươi ra cái thá gì. Huống chi, hôm nay Đấu Thánh vương triều đã xong đời rồi, ngươi chỉ là một tên mất nước ăn nhờ ở đậu mà thôi, chỉ là một con chó mất chủ mà thôi.

– Thật ngại, cho dù ta là quân mất nước, là chó mất chủ thì cũng từng là người mà Thần Hành môn các ngươi quỳ liếm.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Còn các ngươi thì ngay cả tư cách quỳ liếm cũng không có, nhiều nhất chỉ là bụi bặm dưới đế giày mà thôi.

– Ngươi…

Hạc Phi công tử bị Lý Thất Dạ nói tới mức giận đỏ mặt, hồi lâu không nói ra lời.

– Thân là đàn ông, đừng có hơn thua cái miệng.

Lúc này Phi Hoa Thánh Nữ nói lạnh lùng:

– Có bản lĩnh thì ra tay phân hơn thua, nhắc mãi chuyện cũ thì tính gì là đàn ông.

– Ra tay phân hơn thua.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Ngươi đúng là quá coi trọng bản thân mình rồi, một đám sâu bọ mà thôi, đáng để ta hơn thua hay sao? Chỉ cần nhấc chân giẫm một cái là đã nghiền nát hết tất cả bọn ngươi rồi.

– Ngông cuồng tự đại…

Nhất thời, không ít đệ tử Thần Hành môn mắng chửi. Thậm chí có đệ tử nhảy ra, vén ống tay áo, quát lớn:

– Sư tỷ, thứ cẩu hoàng đế như thế này cần gì ngươi tự mình ra tay làm bẩn tay ngọc của ngươi, để sư đệ giáo huấn hắn là đủ.

Những đệ tử này còn chưa ra tay thì Hạc Phi công tử đã vung tay ngăn cản bọn họ, hai mắt của hắn phát lạnh, lộ ra sát cơ đáng sợ, lạnh lùng nói rằng:

– Nếu như ngươi có bản lãnh này thì ta xin lĩnh giáo một phen!

Nói xong thì bước tới trước một bước, hai mắt tỏa ra sát cơ đáng sợ, hàn khí bức người.

– Sư huynh, không thể.

Thấy Hạc Phi công tử muốn ra tay với Lý Thất Dạ, Trương Kiến Xuyên vội vàng ngăn cản.

Trương Kiến Xuyên kẹt giữa bọn họ cũng khổ sở không sao chịu nổi. Thế nhưng hắn cũng hết cách, hắn có mệnh lệnh trên người, hắn nhất định phải phụ trách an toàn cho Lý Thất Dạ.

– Sư đệ, tránh sang một bên, trời có sập xuống thì cũng có ta gánh vác.

Hạc Phi công tử nói lạnh lùng.

Trương Kiến Xuyên lắc đầu, thái độ vô cùng kiên định, nói rằng:

– Sư huynh, tiểu đệ không có ý đối địch với sư huynh. Thế nhưng lão tổ trước khi rời đi đã dặn tới dặn lui phải bảo vệ an nguy cho bệ hạ, vì vậy kính xin sư huynh thứ lỗi, bằng không thì ta không có cách bàn giao với lão tổ tông.

– Sư huynh, gần đây tiểu muội có tu luyện một môn công pháp, tiểu muội muốn luận bàn với sư huynh một chút, kính xin sư huynh chỉ điểm một hai.

Chương 3524: Hạc Phi Công Tử (Hạ)

Lúc này, Phi Hoa Thánh Nữ đứng dậy ngăn cản Trương Kiến Xuyên.

Rất hiển nhiên, hôm nay bất kể là Phi Hoa Thánh Nữ hay là Hạc Phi công tử, hoặc có lẽ là đệ tử Thần Hành môn đang có mặt ở đây, không có ai muốn giảng hòa cả.

– Sư muội, cần gì khổ thế chứ.

Trương Kiến Xuyên thấy Phi Hoa Thánh Nữ ngăn cản mình, biết dụng ý của nàng, không khỏi cười khổ.

– Muốn ta không khó dễ hắn cũng được, kêu hắn giao ra hôn khế, hoặc phủ nhận cọc hôn sự này.

Phi Hoa Thánh Nữ nói lạnh lùng.

Mặc dù Phong Thần rất bất đắc dĩ, là Chân Thần bất hủ vô địch, chín miệng hắn đã đáp ứng cọc hôn sự này. Vì vậy lấy thân phận địa vị cùng cách làm người của hắn, hắn sẽ không đổi ý.

Thế nhưng Phi Hoa Thánh Nữ thì lại khác, nàng không muốn gả cho một tên hôn quân háo sắc vô năng. Vì vậy, nhân bây giờ Lý Thất Dạ mất đại thế, là thánh nữ Thần Hành môn, nàng đương nhiên có thực lực ép buộc Lý Thất Dạ từ hôn, nàng muốn thay đổi vận mệnh của mình.

Vì vậy, hôm nay bất kể như thế nào thì nàng cũng phải ép Lý Thất Dạ bỏ cọc hôn sự này.

Khi Phi Hoa Thánh Nữ ngăn cản Trương Kiến Xuyên thì Hạc Phi công tử lại tiến thêm một bước, nói lạnh lùng với Lý Thất Dạ:

– Ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi, để cho ngươi ra tay trước ba chiêu! Sau qua chiêu thì cẩn thận ta lấy mạng chó của ngươi.

– Thật hả?

Lý Thất Dạ mỉm cười, không thèm nhìn tới hắn, chỉ nói:

– Chỉ là giun đế mà thôi, làm sao cần ta phải tự mình ra tay chứ.

Nói tới đây thì hắn lấy ra một trái mộc cầu nhỏ xíu.

“Răng rắc, răng rắc, răng rắc” Trong nháy mắt, mộc cầu bay ra khỏi bàn tay của Lý Thất Dạ, điên cuồng gom góp, chớp mắt ghép lại thành một trái mộc cầu vô cùng to lớn.

“Đùng…” Mộc cầu như một ngọn núi lớn từ trên trời rơi xuống, mang theo sức mạnh ngàn tỉ quân đập về phía Hạc Phi công tử.

Tổ Mộc Thập Bát Bạo là bảo vật do ba cây tổ thụ luyện thành, nắm giữ sức mạnh của ba cây tổ thụ, trái mộc cầu này cũng có ba màu giao nhau.

Nhìn thấy mộc cầu khổng lồ từ trên trời rớt xuống, rất nhiều người đang có mặt ở nơi này biến sắc. Hạc Phi công tử đanh mắt lại, hét lớn:

– Mở…

Hai tay của hắn như thiên vương cầm tháp, ra sức đỡ lấy mộc cầu ba màu từ trên trời rớt xuống.

Lúc này, Hạc Phi công tử đã quên lời hứa ba chiêu mới vừa rồi.

“Ầm” Hạc Phi công tử hai tay nâng tháp, ra sức đỡ lấy mộc cầu đang đập xuống. Thế nhưng hắn đã đánh giá thấp uy lực của Tổ Mộc Thập Bát Bạo.

Khi tiếng “ầm” trôi qua thì chỉ nghe thấy tiếng “răng rắc”, tiếng xương vỡ chói tai vang lên. Trong nháy mắt, máu tươi tung tóe, cánh tay của Hạc Phi công tử bị đập nát.

“Đùng…” Trong nháy mắt, mộc cầu lại nảy lên trên bầu trời, sau đó tiếng nổ “đùng đùng đùng” vang liên tục. Nó lăn tròn với tốc độ không gì sánh bằng, đánh về phía Hạc Phi công tử với uy lực không gì sánh bằng.

Hơn nữa Tổ Mộc Thập Bát Bạo càng lăn càng nhanh, càng lăn càng xa, trong quá trình này nó điên cuồng gom góp, chớp mắt đã lớn gấp mười mấy lần.

“Đùng…” Lúc này, mộc cầu còn cao lớn hơn cả núi. Nó mang theo khí thế hủy thiên diệt địa đập tới, khiến cho mọi người ngơ ngác tái mặt.

– Chiu…

Tiếng hạc kêu vang lên. Ngay khi mộc cầu đập tới, Hạc Phi công tử giống như một con hạc lớn, nhất phi trùng thiên, chớp mắt bay vào vũ trụ, tránh thoát mộc cầu.

“Đùng…” Thế nhưng ngay khi Hạc Phi công tử tránh thoát mộc cầu thì Tổ Mộc Thập Bát Bạo nổ vang, lập tức trở nên to lớn hơn.

Lúc này mộc cầu liên tục nổ vang, lấy tốc độ nhanh hơn tia chớp đập về phía Hạc Phi công tử đang bay trên trời.

“Vù” Khi mộc cầu đập tới thì không gian chấn động, sau lưng Hạc Phi công tử như thể mọc ra hai cái cánh, chớp mắt bộ pháp trở nên nhẹ nhàng, giống như tiên hạc khiêu vũ trên trời, tránh thoát khỏi mộc cầu.

“Đùng…” Mộc cầu lại nổ tung, tốc độ của nó lại tăng nhanh, thể tích cũng tăng vọt.

“Đùng, đùng, đùng” Nhất thời, bầu trời nổ vang liên tục. Mộc cầu khổng lồ liên tục lăn trên trời đuổi theo Hạc Phi công tử. Còn Hạc Phi công tử thì bộ pháp số một, hắn tu luyện bộ pháp vô đối thiên hạ của Thần Hành môn, bay lượn giống như một con tiên hạc, lần lượt tránh thoát Tổ Mộc Thập Bát Bạo.

Thế nhưng Tổ Mộc Thập Bát Bạo mỗi vòng lăn là mỗi lần tăng tốc, thể tích cũng lớn thêm một vòng. Hơn nữa mỗi lần tăng đều tăng lên gấp mấy lần, vì vậy cho dù bộ pháp của Hạc Phi công tử có tuyệt thế vô song đi chăng nữa thì khi Tổ Mộc Thập Bát Bạo tăng tới mức nhất định thì hắn cũng không thể tránh thoát khỏi Tổ Mộc Thập Bát Bạo.

– Mở…

Ba lần bốn lượt ép bộ pháp của mình tới cực hạn thế nhưng vẫn không cắt đuôi được Tổ Mộc Thập Bát Bao, Hạc Phi công tử hét lớn, một tấm thần thuẫn xuất hiện trong tay, hắn muốn ngăn cản Tổ Mộc Thập Bát Bạo.

“Đùng…” Đất rung núi chuyển, bị mộc cầu đụng trúng, chỉ thấy tấm thần thuẫn trong tay Hạc Phi công tử sụp đổ, mảnh vỡ bay đầy trời.

“Răng rắc” Máu tươi tung tóe, tiếng xương vỡ chói tai truyền vào lỗ tai của tất cả mọi người. Chỉ nghe một tiếng hét thảm “A ~”, Hạc Phi công tử bị mộc cầu đập trúng người, cơ thể bị đập đầm đìa máu me, xương cốt toàn thân vỡ nát vô số, bị đập toàn thân máu me be bét.

Bị đập mạnh như thế, Hạc Phi công tử từ trên cao rơi xuống.

Thế nhưng Tổ Mộc Thập Bát Bạo không vì thế mà buông tha Hạc Phi công tử. Chỉ nghe “đùng” một cái, trong nháy mắt, mộc cầu lại lăn. Trong tiếng “đùng” rất lớn, nó lại tấn công tới, đập về phía Hạc Phi công tử một cách tàn nhẫn, nó muốn đập Hạc Phi công tử thành sương máu.

– Không hay…

Nhìn thấy mộc cẩu khổng lồ tàn nhẫn đập về phía Hạc Phi công tử, mà lúc này Hạc Phi công tử đã không còn sức chống đỡ nữa, tất cả mọi người giật mình kêu lên.

– Mạng ta xong rồi…

Nhìn thấy mộc cầu đập tới, Hạc Phi công tử cũng giật mình nói rằng, nhắm hai mắt lại.

Ngay khoảnh khắc sinh tử thì đột nhiên có một bóng người nhảy ngang trời, vượt qua cửu thiên, như giao long bay lượn cửu thiên, như rồng bay như phượng múa.

– Bệ hạ, xin mời hạ thủ lưu tình.

Người này vượt không đến đây, hét dài một tiếng.

Người này vượt không đến đây, đưa tay che trời, chưởng trúng Tổ Mộc Thập Bát Bạo đang đánh tới. “Ầm” một tiếng, người này cố gắng chống đỡ một đòn của Tổ Mộc Thập Bát Bạo, lực va chạm khủng bố làm lung lay thiên địa, người này cũng liên tục lùi về phía sau bình bịch.

Chương 3525: Đạo Quả Thứ Hai

Tổ Mộc Thập Bát Bạo nổ xong thì nhảy cao lên trên cửu thiên, tiếng “đùng đùng đùng” nổ không ngừng, chỉ thấy Tổ Mộc Thập Bát Bạo chuyển động điên cuồng.

– Đi…

Trong nháy mắt, người này cứu Hạc Phi công tử, rồi bay vào bên trong chòi nghỉ mát giống như một con phi hạc, vội vàng ôm quyền với Lý Thất Dạ, nói rằng:

– Bệ hạ, tiểu đồ vô tri, kính mong bệ hạ hạ thủ lưu tình, tha cho hắn một mạng.

Người này là một ông lão, tóc trắng như hạc, khí thế có mấy phần ác liệt, đôi mắt vô cùng sắc bén, cứ như bên dưới ánh mắt sắc bén của hắn, những người khác không chỗ độn hình.

Lý Thất Dạ chỉ hất mí mắt một cái, không hề nhìn nhiều, chỉ vẫy tay, tiếng “răng rắc” vang lên, trong nháy mắt, chỉ thấy Tổ Mộc Thập Bát Bạo nhanh chóng áp súc lại, nháy mắt biến thành một viên mộc cầu nhỏ xíu rơi vào lòng bàn tay của Lý Thất Dạ.

Nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn mộc cầu trong tay Lý Thất Dạ, mọi người không ngờ rằng viên mộc cầu nhỏ xíu này lại có uy lực như thế.

Lúc này, tất cả mọi người đều biết rằng, viên mộc cầu nhìn bình thường trong lòng bàn tay Lý Thất Dạ là một món bảo vật rất nghịch thiên.

Đương nhiên, mọi người không hề cảm thấy kỳ lạ khi Lý Thất Dạ nắm giữ bảo vật như thế. Dù sao thì hắn cũng đã từng là hoàng đế của Đấu Thánh vương triều, đã từng nắm giữ quyền thế chí cao, có được vài món bảo vật mạnh mẽ cũng là chuyện bình thường.

– Sư phụ…

Nhìn thấy ông lão này, Trương Kiến Xuyên vội vàng đi tới lạy bái, cung kính gọi rằng.

– Cha…

Phi Hoa Thánh Nữ cũng gọi, giọng có mấy phần làm nũng, thế nhưng nét mặt lại mang mấy phần oán khí. Hiển nhiên, lòng nàng cảm thấy không thoải mái.

Ông lão này chính là chưởng môn nhân của Thần Hành môn, Thiên Hạc Chân Nhân, cũng là một vị cường giả lợi hại của Cửu Bí đạo thống, cũng có uy danh hiển hách ở Cửu Bí đạo thống.

– Bệ hạ đến Thần Hành môn ở lâu như vậy, nhưng tệ nhân có việc vặt quấn thân, không thể đích thân tới thăm hỏi, mong rằng bệ hạ thứ lỗi.

Thiên Hạc Chân Nhân ôm quyền với Lý Thất Dạ, thái độ đúng mực, coi như cũng phù hợp với thân phận môn chủ một môn phái của hắn.

Lý Thất Dạ tùy ý đáp lại một tiếng, không nói không rằng, chỉ tiếp tục uống trà thơm trong chén.

Thái độ ngạo mạn của Lý Thất Dạ khiến cho đệ tử Thần Hành môn đang có mặt ở đây căm tức, mọi người đều bất mãn Lý Thất Dạ, thậm chí có không ít đệ tử mắt trào lửa giận.

Thiên Hạc Chân Nhân là người đại diện cho Thần Hành môn, Lý Thất Dạ ngạo mạn như thế chính là coi rẻ Thần Hành môn, nhục nhã Thần Hành môn, bọn họ không giận dữ mắt phun ra lửa làm sao mà được.

– Bệ hạ ở Thần Hành môn có quen chứ?

So với đệ tử Thần Hành môn phẫn nộ thì Thiên Hạc Chân Nhân vẫn giữ được bình tĩnh.

– Miễn cưỡng tính là tàm tạm.

Lý Thất Dạ nhìn Thiên Hạc Chân Nhân một cái, đứng dậy, lạnh nhạt nói rằng:

– Đừng quên lời hứa của Thần Hành môn các ngươi, tối nay đưa thiên kim của các ngươi qua đây làm ấm giường.

Nói xong thì xoay người bỏ đi ngay.

Lý Thất Dạ nói thế khiến sắc mặt của Thiên Hạc Chân Nhân cực kỳ khó coi. Hắn vốn tốt tính, thế nhưng lúc này cũng không dằn nổi lửa giận. Thế nhưng hắn là chưởng môn, vui giận không thể lộ ra trên mặt, nên chỉ hừ một tiếng.

Còn phần đệ tử Thần Hành môn, bọn họ nghe Lý Thất Dạ nhục nhã Thần Hành môn như vậy, hai mắt trào lửa giận, thậm chí còn nghiến răng nghiến lợi.

– Phi…

Sắc mặt của Phi Hoa Thánh Nữ cũng cực kỳ khó coi, khinh thường nói rằng:

– Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên hạ, cũng không biết tự lấy tấm gương soi chính mình!

Lý Thất Dạ không thèm quan tâm tới nàng, hời hợt rời đi. Trương Kiến Xuyên không thể làm gì khác, đành phải đuổi theo Lý Thất Dạ.

– Sư phụ, tên tiểu súc sinh này quá quắc lắm rồi…

Sau khi Lý Thất Dạ rời đi, có đệ tử Thần Hành môn nghiến răng nghiến lợi nói rằng.

– Đúng vậy, chưởng môn.

Những đệ tử khác cũng vội vàng nói rằng:

– Hắn chỉ là quân mất nước mà thôi, cái thứ hoang dâm vô năng như hắn làm gì tới lượt hắn muốn làm gì thì làm ở Thần Hành môn chứ. Thần Hành môn chúng ta há cho phép một tên hôn quân như hắn làm càn như vậy, nhục nhã chúng ta như vậy chứ.

– Phụ thân, chuyện này phải nên giải quyết.

Phi Hoa Thánh Nữ lạnh giọng:

– Chỉ bằng hắn mà cũng muốn cưới ta, nằm mơ đi!

– Băng nhi, cha sẽ giải quyết chuyện này.

Thiên Hạc Chân Nhân nói chậm, hừ lạnh một cái, mặt mày lạnh lẽo. Hắn sẽ không gả con gái của mình cho một tên mất nước, huống chi còn là một tên hôn quân cóc ghẻ.

Trở lại nơi ở, Trương Kiến Xuyên đi theo bên cạnh Lý Thất Dạ mở miệng muốn nói, thế nhưng lại ngậm miệng lại, không biết nên nói gì mới phải. Trên thực tế, trong lòng của hắn chịu đựng áp lực rất lớn, dù sao lúc này rồi mà hắn còn giữ gìn Lý Thất Dạ, trong mắt đồng môn, hắn chính là kẻ phản bội.

– Có phải cảm thấy ta làm quá mức?

Khi Trương Kiến Xuyên mở miệng muốn nói, Lý Thất Dạ cười nhạt.

Trương Kiến Xuyên cười gượng, nói rằng:

– Bệ hạ có thể thân mật với mọi người hơn một chút.

Mấy ngày nay hắn đi theo bên cạnh Lý Thất Dạ, hắn cho rằng Lý Thất Dạ không phải là loại người cay nghiệt như thế.

– Thân mật là gì?

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:

– Nếu như bây giờ ta còn là hoàng đế của Cửu Bí đạo thống, trong tay có bảy quân đoàn lớn, ta ở Thần Hành môn của các ngươi thì sẽ như thế nào?

Trương Kiến Xuyên mở miệng muốn nói, thế nhưng lại không biết nên trả lời như thế nào.

– E rằng trên dưới Thần Hành môn các ngươi chỉ có thể quỳ liếm.

Lý Thất Dạ nói lạnh nhạt:truyện Kiếm Hiệp

– Chỉ cần ta giận dữ thì đệ tử Thần Hành môn các ngươi sẽ nơm nớp sợ hãi, sẽ không nói ra những câu khó nghe như thế. Chỉ cần ta ra lệnh một cái thì mấy tên đệ tử các ngươi chẳng phải đầu rơi xuống đất hay sao.

Nói tới đây, Lý Thất Dạ nhìn Trương Kiến Xuyên, lạnh nhạt nói:

– Cái gọi nhục nhã, cái gọi tôn nghiêm, chỉ là thứ dùng để nói với người yếu hơn mình mà thôi. Đứng trước mặt Thái Thanh Hoàng, đừng nói là mấy tên đệ tử các ngươi, mà ngay cả lão tổ Thần Hành môn các ngươi cũng phải căng thẳng thần kinh, đều là con cá nằm trên thớt, mặc người khác mổ xẻ, càng khỏi phải nói tới tôn nghiêm!

– Thế nhưng…

Trương Kiến Xuyên muốn nói, thế nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu, nên bắt đầu biện giải như thế nào.

– Thế nhưng ta bây giờ là quân mất nước.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 11 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 19 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin