1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 691 [Chương 3451 đến Chương 3455]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 691 [Chương 3451 đến Chương 3455]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3451: Lấy Chết Hứa Hẹn (Hạ)

Khi Kim Kiếm tung ra, rất nhiều người còn chưa hay biết chuyện gì thì đã bị đoạt mất tính mạng.

Có thể nói, khi Lý Thất Dạ cầm Kim Kiếm trong tay thì rất nhiều người không kịp ra tay. Kim Kiếm vừa hiện, kết cục đã được định sẵn.

Như Liệt Thiên Cuồng Hủy, là bất hủ, hắn rất mạnh. Thế nhưng Kim Kiếm vừa tung ra thì hắn cũng bị kiếm này lấy mạng, không thể làm gì được, đối diện chỉ có tử vong mà thôi.

Thậm chí rất nhiều người ngay cả mình chết như thế nào cũng không biết.

Đương nhiên, chết dưới Kim Kiếm cũng là một loại may mắn. Ít nhất cái chết tới nhanh, đi nhanh, không hề đau đớn. Ngươi còn chưa cảm thấy gì thì tính mạng đã bị cướp đoạt, im lặng rời khỏi thế gian, không hề đau đớn, thậm chí ngay cả cơ hội khủng hoảng cũng không có.

– Vương lão…

Nhìn thấy Liệt Thiên Cuồng Hủy ngã trên mặt đất, Mộc Thiếu Thần quát lớn. Hắn đương nhiên không tiếc tính mạng của Liệt Thiên Cuồng Hủy, mà bởi vì Liệt Thiên Cuồng Hủy là chỗ dựa duy nhất của hắn. Bây giờ Liệt Thiên Cuồng Hủy cũng chết rồi, hắn bây giờ thật sự trở thành một người cô đơn.

– Tới ngươi.

Lý Thất Dạ nhìn Mộc Thiếu Thần ngơ ngác thất sắc, cười nhạt.

– Ngươi… ngươi đừng có tới đây, đừng có tới đây.

Mộc Thiếu Thần bị Lý Thất Dạ hù bể mật, sắc mặt trắng nhách, liên tục lùi về phía sau. Lúc này hắn hận không thể chạy khỏi nơi này. Thế nhưng hắn lại không thể trốn thoát.

– Yên tâm, sẽ không để ngươi chết ngay bây giờ, ta sẽ để ngươi chết ở Mộc gia.

Lý Thất Dạ cười nhạt.

– Ngươi… ngươi muốn làm gì?

Mộc Thiếu Thần hoàn toàn biến sắc. Hắn không phải là người ngu, hắn lập tức cảm thấy không ổn, sợ hãi hai chân mềm nhũn.

– Không làm gì cả, ta chỉ nhân từ mà thôi. Ít nhất còn để ngươi chết ở trong nhà của chính mình, ít nhiều gì cũng ấm áp một tí xíu, ôn nhu một tí xíu.

Lý Thất Dạ cười nhạt.

– Không thể, ta không thể quay về Đế Thống Giới được. Bản thân ta không thể lên đó nổi, căn bản không thể quay về được.

Mộc Thiếu Thần hét lên.Nguồn truyện audio Podcast

Nếu như bây giờ có thể quay về Mộc gia thì lẽ nào hắn không muốn quay về ngay hay sao? Bằng sức mạnh của một mình hắn, hắn căn bản không thể đi lên Đế Thống Giới. Tuy rằng hắn còn có thủ đoạn khác, thế nhưng, trong tình huống bình thường thì Mộc gia sẽ không nhận hắn về.

– Vậy hết cách rồi.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm:

– Mộc gia sẽ không trơ mắt nhìn ngươi chết ở Vạn Thống Giới, ngươi nói có đúng không. Khi ngươi thật sự sắp chết, ví dụ như chân mệnh bị thiêu đốt, thì ngươi đoán xem lão tổ tông của các ngươi có để ngươi chết ở nơi này không? Bọn họ ít nhiều gì cũng để lại thủ đoạn trên người ngươi.

– Ngươi… ngươi đừng qua đây, đừng qua đây.

Mộc Thiếu Thần bị hù trắng mặt. Lúc này hắn biết Lý Thất Dạ muốn làm gì, rít gào nói rằng:

– Nếu như ngươi thật sự giết ta thì ngươi sẽ không thể sống thoải mái được đâu. Ở Đế Thống Giới, đại ca của ta chính là Chân Đế vô địch, Mộc gia của ta chính là thế gia mạnh nhất, một tay che trời. Nếu như ngươi giết ta thì chỉ cần ngươi đi lên Đế Thống Giới thì ngươi… ngươi sẽ không có chỗ đặt chân đâu…

Lần này lá gan của Mộc Thiếu Thần bị hù nát rồi. Bởi vì chuyện kinh khủng nhất sắp rơi lên đầu hắn, hắn hét lên, liên tục lui về phía sau.

– Vậy thì sao?

Lý Thất Dạ cười nhạt, nói rằng:

– Như thế chẳng phải vừa lúc hay sao? Cơ hội tốt như vậy, tiêu diệt Mộc gia của ngươi luôn chẳng phải hay sao? Nếu như ngươi đã về, thì hãy ngoan ngoãn chuyển lời cho ta.

– Sau khi trở về, nhớ chuyển lời giúp ta.

Lý Thất Dạ nhìn Mộc Thiếu Thần, nói chậm:

– Ta muốn đi lên Đế Thống Giới, nếu như Mộc gia các ngươi thức thời thì hãy ngoan ngoãn làm người. Bằng không thì ta sẽ tiêu diệt Mộc gia của các ngươi.

– Ngươi… ngươi….

Mộc Thiếu Thần sợ hãi hai chân mềm nhũn, run lên cầm cập, rít gào rằng:

– Ngươi… ngươi muốn tuyên chiến với Mộc gia của ta sao.

– Đúng, ngươi nói không sai, ta đang tuyên chiến với Mộc gia của ngươi đấy.

Lý Thất Dạ cười dịu dàng, nói rằng:

– Nhớ kỹ, nhất định phải chuyển lời của ta! Đệ nhất hung nhân ta muốn tuyên chiến với Mộc gia các ngươi.

Tất cả mọi người rung động nhìn cảnh này. Ở Vạn Thống Giới, có vô số đạo thống nhắc tới Mộc gia là biến sắc. Dù sao thì đây cũng là thế gia mạnh nhất Đế Thống Giới, là một trong ba cự đầu Đế Thống Giới. Đừng nói là Vạn Thống Giới, ngay cả ở Đế Thống Giới thì cũng không nhiều đạo thống dám chọc tới.

Bây giờ đệ nhất hung nhân muốn tuyên chiến với Mộc gia, cách làm hết sức bá đạo.

– Ngươi…

Nhất thời, Mộc Thiếu Thần nói không ra lời, toàn thân run rẩy. Lúc này hắn biết cái chết đang cách mình rất gần.

– Đi thôi, đã tới lúc ra đi rồi.

Lý Thất Dạ cười nhạt, đưa tay điểm nhẹ.

“Tách” Lý Thất Dạ đưa tay điểm nhẹ, một đốm lửa rơi lên người Mộc Thiếu Thần, lập tức dính chặt Mộc Thiếu Thần.

Đây chỉ là một tí xíu hoa lửa mà thôi, thoạt nhìn rất nhỏ bé, thậm chí có thể thổi tắt nó một cách nhẹ nhõm.

Khi hoa lửa rớt xuống, Mộc Thiếu Thần không phải không giãy dụa. Hắn nhanh chóng lui về phía sau, chớp mắt biến hóa mấy chục loại bộ pháp.

Không thể không thừa nhận Mộc Thiếu Thần rất bác học, mấy chục loại bộ pháp này bao gồm các loại bộ pháp của các đạo thống lớn, hon nữa mỗi loại bộ pháp đều vô đối thiên hạ.

Thế nhưng cho dù tốc độ của hắn nhanh mấy, cho dù bộ pháp của hắn vô đối thiên hạ thì cũng không thể thay đổi được gì. Thực lực hai bên cách nhau quá xa, chỉ cần Lý Thất Dạ muốn tính mạng của hắn, cho dù bộ pháp của hắn lợi hại cách mấy, vô đối thiên hạ cách mấy thì cũng không thể thay đổi được gì cả.

Đốm lửa này vẫn rơi lên trên người hắn. Chút hoa lửa này khi rớt lên trên người hắn thì không có kêu “bùng” rồi thiêu cháy thân thể của hắn, cũng không có bắt lửa trên thân thể của hắn.

Hoa lửa không mạnh mẽ, chỉ là một chút xíu ánh lửa mà thôi. Thậm chí ngươi chỉ cần giơ tay đập một cái thì có thể dập tắt được nó.

Thế nhưng sự thật lại không phải như vậy. Khi hỏa lửa rơi lên người hắn thì như một đốm lửa nhỏ rơi lên tờ giấy. Tuy rằng hoa lửa không đốt cháy tờ giấy này, cũng không có khói xanh bốc lên, thế nhưng thực sự thì hoa lửa đang thiêu đốt tờ giấy.

Chỉ có điều là thiêu đốt bên trong. Giống như một tờ giấy trắng, sau khi bị đốm lửa rơi trúng thì biến thành màu xám. Tuy rằng không nhìn thấy nó bị thiêu đốt, thế nhưng tờ giấy đã bắt đầu biến thành tro, thế nhưng nó vẫn duy trì hình dạng của tờ giấy.

Chương 3452: Không Có Gì Là Bất Tử Hết

Cho nên khi đốm lửa rơi lên người Mộc Thiếu Thần, tuy không nhìn thấy lửa thiêu đốt, cũng không nhìn thấy khói xanh bốc lên, thế nhưng lúc này màu da của hắn đã bắt đầu biến thành màu xám.

Lấy hoa lửa làm điểm xuất phát, màu xám lan tràn khắp thân thể của hắn, cũng có nghĩa nơi bị biến thành màu xám là nơi bị hoa lửa đốt cháy.

Kinh khủng hơn là, nó không chỉ đốt cháy da dẻ của Mộc Thiếu Thần mà đồng thời còn đốt luôn cả cơ thịt, gân cốt, huyết khí… Chỉ cần là chỗ bị màu xám lan tới thì cũng có nghĩa tất cả mọi thứ ở nơi đó đều bị đốt cháy sạch, bao gồm cả chân khí.

– A…

Tiếng hét thảm vang thê lương, Mộc Thiếu Thần đau đớn khó nhịn, đưa tay đập lên hoa lửa trên người.

Thế nhưng khi hắn đập lên hoa lửa thì chỉ thấy tro bụi bay lên, chỗ bị đốt chay biến thành tro bụi, bay phấp phới trong không trung.

Cũng giống như một tờ giấy, ngươi đưa tay đập vào chỗ bị đốt cháy thì nó sẽ biến thành tro bụi tung bay lên trời.

Điều này hù Mộc Thiếu Thần mất hồn mất vía. Lúc này tuy hắn đau đến mức không muốn sống nữa, thế nhưng hắn lại không dám tiếp tục đưa tay đập tắt hoa lửa trên người nữa.

Bởi vì cũng giống như thân thể bị hủy diệt. Nếu như thân thể của hắn bị người khác đánh nát, bằng thực lực của hắn, bằng nội tình của Mộc gia, dù bị thương nặng tới đâu thì cũng có thể tái tạo lại thân thể.

Thế nhưng với thủ đoạn của Lý Thất Dạ thì khác. Một khi bị đốt cháy thì thân thể sẽ hoàn toàn bị thiêu hủy, hắn không thể trọng tố thân thể đã biến thành tro bụi.

– A…

Tiếng hét thảm thê lương của Mộc Thiếu Thần vang khắp thiên địa, khiến người ta không rét mà run.

Nhìn thấy Mộc Thiếu Thần kêu thảm thiết như vậy, không ít người rùng mình, bởi vì thủ đoạn này quá khủng bố. Đồng thời khiến mọi người xuýt xoa rằng, nhớ khi trước Mộc Thiếu Thần uy phong như thế nào, ngông cuồng tự đại như thế nào, thế nhưng ngày hôm nay lại chạy không khỏi chết.

– Không…

Lúc này, toàn thân Mộc Thiếu Thần bị đốt thành màu tro, hoa lửa bắt đầu đốt tới mi tâm của hắn. Đây là đang đốt tới chân mệnh của hắn, hắn biết chuyện này có ý nghĩa như thế nào.

– A…

Khi hoa lửa đốt tới chân mệnh thì tiếng kêu la của Mộc Thiếu Thần vô cùng thảm thiết, khiến cho cõi lòng người ta tan nát.

“Vù…” Khi chân mệnh của Mộc Thiếu Thần bị đốt cháy thì chân mệnh của hắn tuôn trào ánh sáng lấp lánh, ánh sáng lấp lánh này lập tức phóng thẳng lên bầu trời.

Khi ánh sáng lấp lánh này phóng thẳng lên bầu trời thì chỉ nghe “vù” một cái, ánh sáng tạo thành một cánh cửa trên bầu trời, phù văn cuồn cuộn, đạo văn lưu chuyển. Chỉ nghe “cót két”, giống như một cánh cửa vô cùng nặng nề mở ra.

Khi âm thanh này vang lên, tất cả mọi người nhìn thấy trên bầu trời xuất hiện một khung cảnh, sơn hà tráng lệ chìm nổi, sức mạnh mênh mông cuồn cuộn, giống hệt như là tiên cảnh.

– Mộc gia…

Nhìn thấy khung cảnh trên bầu trời, tất cả mọi người biết nó là gì.

– Đó là gì…

Cũng có người không hiểu.

– Mộc gia để lại thủ đoạn trên người Mộc Thiếu Thần. Khi Mộc Thiếu Thần thật sự kề cận cái chết thì Mộc gia sẽ đón hắn trở về.

Có lão tổ đạo thống nói.

Đương nhiên, ngay cả với Mộc gia thì đón một người từ Vạn Thống Giới về Đế Thống Giới cũng cần tiêu hao rất lớn. Cũng chính vì vậy, không phải bước ngoặc sinh tử thì Mộc gia sẽ không đón Mộc Thiếu Thần quay về.

“Vù” Cánh cửa trên bầu trời bắn xuống một tia sáng, ánh sáng như ánh mặt trời chiếu sáng khắp mọi nơi, chiếu lên trên người Mộc Thiếu Thần.

Được ánh sáng khóa chặt, Mộc Thiếu Thần bị kéo lên trên trời, bị kéo vào trong cánh cửa, biến mất không còn tăm hơi. Sau đó chỉ nghe “tách” một tiếng, cánh cửa vỡ tan, biến mất không còn tăm hơi, giống như không có chuyện gì xảy ra cả.

– Cuối cùng sẽ ra sao đây?

Nhất thời, tất cả mọi người chỉ biết trơ mắt nhìn. Mọi người không biết Mộc Thiếu Thần sống hay chết, không biết Mộc gia có cứu hắn được hay không.

– A…

Mộc gia Đế Thống Giới, tiếng kêu đau đớn thảm thiết của Mộc Thiếu Thần vang khắp thiên địa, kinh động tất cả mọi người ở Mộc gia.

– Thần nhi…

Có người ở Mộc gia bi thiết kêu lên.

– Không…

Lúc này, Mộc Thiếu Thần kêu lên thê thảm, chân mệnh của hắn sắp sửa bị đốt hết rồi.

Thế nhưng lúc này lão tổ Mộc gia không kịp ra tay. Trên thực tế, cho dù lão tổ Mộc gia có ra tay thì cũng không cứu được hắn, bởi vì bọn họ vốn không thể phá được thủ đoạn của Lý Thất Dạ.

– Không hay…

Lúc này, chư vị lão tổ Mộc gia kinh hãi, bởi vì một hồn mà Mộc Thiếu Thần giấu trong Mộc gia bị cảm nhiễm, cũng bắt đầu bốc cháy.

Phải biết rằng Mộc gia sợ Mộc Thiếu Thần ra ngoài gây chuyện, bị người ta giết chết, cho nên mới dùng bất tử thuật rút ra một hồn của hắn, cất giữ ở Mộc gia. Cho dù Mộc Thiếu Thần ở bên ngoài bị người ta phá hủy chân mệnh, nhưng chỉ cần một hồn này vẫn còn thì hắn sẽ có cơ hội sống tiếp.

Một hồn của Mộc Thiếu Thần rõ ràng giấu ở nơi an toàn nhất Mộc gia, thế nhưng lúc này như bị cảm nhiễm, bắt đầu bùng cháy.

– Không…

Mộc Thiếu Thần hét lên, hắn biết cái chết đang tới.

– Hắn… hắn… hắn muốn… hắn muốn tiêu diệt Mộc gia chúng ta…

Khi sắp chết, Mộc Thiếu Thần không quên nói câu nói này. Hắn không phải vì mình, mà là vì gia tộc của mình. Hắn đang cảnh báo Mộc gia.

– Là ai…

Lão tổ Mộc gia gào lớn.

– Đệ nhất hung nhân…

Ngay thời khắc cuối cùng, Mộc Thiếu Thần gào lên. Sau đó tiếng “phốc” vang lên, một hồn của hắn cuối cùng cũng bị đốt hết.

Cuối cùng Mộc Thiếu Thần hóa thành một đống tro xám, toàn bộ Mộc gia yên ắng.

Trong thời gian ngắn, trên dưới Mộc gia lạnh lẽo như băng. Bọn họ không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì.

Thế nhưng trong lời cảnh báo ngay thời khắc cuối cùng của Mộc Thiếu Thần, trên dưới Mộc gia biết rằng có chuyện lớn không ổn.

Tuy rằng Mộc gia đưa Mộc Thiếu Thần xuống Vạn Thống Giới để tị nạn, đồng thời mượn cơ hội này để mài giũa Mộc Thiếu Thần.

Thế nhưng, tuy nói là mài giũa, nhưng Mộc gia cũng phái người đi theo. Trong đó, mạnh nhất chính là Liệt Thiên Cuồng Hủy. Một vị bất hủ như Liệt Thiên Cuồng Hủy, đừng nói là ở Vạn Thống Giới mà ngay ở Đế Thống Giới thì cũng là một đại nhân vật.

Có thể nói, dựa vào uy danh của Mộc gia, ở Vạn Thống Giới sẽ không ai dám gây khó khăn cho Mộc Thiếu Thần. Huống chi còn có Liệt Thiên Cuồng Hủy đi theo hộ đạo.

Thế nhưng Liệt Thiên Cuồng Hủy không theo trở lại, mọi người biết hắn đã gặp chuyện gì rồi.

Chương 3453: Ôm Người Đẹp Vào Lòng (Thượng)

Kinh khủng hơn là, kẻ địch lại có thủ đoạn nghịch thiên có thể phá giải bất tử thuật của Mộc gia. Theo cái nhìn của Mộc gia, chỉ cần một hồn của Mộc Thiếu Thần còn được cất giữ ở Mộc gia thì hắn tuyệt đối sẽ không chết.

Thế nhưng bây giờ Mộc Thiếu Thần chết rồi, một hồn cất ở nơi an toàn nhất của Mộc gia cũng bị thiêu hủy.

Thế gian này, có ai có thể phá giải bất tử thuật của Mộc gia chứ? Mộc gia bọn họ thật sự không nghĩ ra.

Hiện tại kẻ địch không chỉ giết chết Mộc Thiếu Thần, mà còn dễ dàng phá giải bất tử thuật của Mộc gia nữa.

Vào lúc này, lão tổ Mộc gia nhận ra rằng, Mộc gia gặp phải cường địch!

– Đi, lập tức thông báo cho Chân Đế, xin Chân Đế về phủ, có kẻ địch muốn gây bất lợi cho Mộc gia.

Một lát sau, lão tổ Mộc gia hoàn hồn, biết có cường địch tới, vì vậy phái người đi mời đại công tử.

Đại công tử Mộc gia, cũng chính là đại ca của Mộc Thiếu Thần, hiện nay đã là một vị Chân Đế nổi tiếng Đế Thống Giới!

– Thần nhi…

Sau khi hoàn hồn, trưởng bối của Mộc Thiếu Thần đau buồn kêu lên, nghiến răng nghiến lợi, cầm tro cốt của Mộc Thiếu Thần, thống hận nói rằng:

– Ta nhất định sẽ báo thù cho ngươi, nhất định sẽ lột da tróc thịt kẻ thù của ngươi. Không báo được thù cho ngươi, Mộc gia thề không làm người.

Tuy rằng không biết “đệ nhất hung nhân” là nhân vật như thế nào, thế nhưng Mộc gia tuyệt đối sẽ không để Mộc Thiếu Thần chết vô ích. Chỉ cần kẻ địch dám tới thì Mộc gia tuyệt đối sẽ khiến kẻ địch không còn sống sót rời khỏi nơi này. Đây không phải chỉ vì báo thù cho Mộc Thiếu Thần, mà còn là vì bảo vệ quyền uy của Mộc gia ở Đế Thống Giới.

Mộc gia chính là thế gia mạnh nhất ở Đế Thống Giới, là một trong ba cự đầu. Mộc gia từng quét ngang thiên hạ, ở Đế Thống Giới không ai không sợ hãi Mộc gia ba phần, ai dám đối đầu với Mộc gia đều sẽ không có kết cuộc tốt.

– Bất kể đệ nhất hung nhân là ai, dám giết đệ tử của Mộc gia, giết không tha!

Hai mắt của lão tổ Mộc gia lộ ra sát cơ đáng sợ.

Trận chiến này kết thúc, tất cả mọi thứ đều được định đoạt. Đệ nhất cường giả Long Tượng Võ Thần hi sinh, cuối cùng đã lấy tính mạng của mình cứu lại Chu Tương võ đình. Liệt Thiên Cuồng Hủy cũng mất mạng.

Còn phần Mộc Thiếu Thần ngông cuồng tự đại cũng biết mất. Theo cách nghĩ của mọi người ở Vạn Thống Giới thì Mộc Thiếu Thần chỉ là sẽ không xuất hiện nữa.

Trong thời gian ngắn, thiên địa yên tĩnh, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn Lý Thất Dạ, không ai biết nên nói gì mới phải.

– Đệ nhất cường giả, nên đổi chủ rồi.

Có lão tổ ngơ ngác nhìn Lý Thất Dạ, thì thào rằng.

Long Tượng Võ Thần đã chết, nhìn khắp Vạn Thống Giới, người duy nhất có tư cách xưng đệ nhất cường giả cũng chỉ có Lý Thất Dạ mà thôi.

Thế nhưng, không biết vì sao, so với đệ nhất cường giả thì mọi người cảm thấy rằng gọi Lý Thất Dạ là đệ nhất hung nhân có vẻ thuận miệng hơn, dễ tiếp nhận hơn. Trái lại, gọi Lý Thất Dạ là đệ nhất cường giả thì có vẻ rất khó đọc.

Vì vậy, khi này mọi người cảm thấy rằng, có gọi là đệ nhất cường giả hay không cũng không sao, bởi vì cách gọi đệ nhất hung nhân nghe có vẻ bá đạo hơn rất nhiều.

– Tiếc quá, hôm nay không có ngày vui, cũng không có tin vui để thông báo, đã làm mọi người đi tay không.

Khi tất cả mọi người đờ người, Lý Thất Dạ vỗ tay, nói.

Khi mọi người hoàn hồn lại thì không ít người lắc đầu, nhẹ nhàng thở dài.

Rất nhiều người tới Chu Tương võ đình không phải là muốn tham gia hôn lễ của Mộc Thiếu Thần. Cái bọn họ thật sự muốn thấy chính là trận quyết đấu giữa đệ nhất cường giả cùng đệ nhất hung nhân.

Ngày hôm nay bọn họ đã thỏa mãn. Điều tiếc nuối duy nhất đó là Long Tượng Võ Thần đã chết, từ giờ Vạn Thống Giới chỉ còn lại truyền thuyết về Long Tượng Võ Thần mà thôi.

Long Tượng Võ Thần chết rồi, Mộc Thiếu Thần ngông cuồng tự đại cũng biến mất, rất nhiều người thở phào nhẹ nhõm. Suýt chút nữa, không chỉ có Chu Tương võ đình, mà là cả Vạn Thống Giới sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Mặc dù không có hôn lễ, không có tiệc mừng, thế nhưng tu sĩ tới từ khắp nơi trong thiên hạ coi như cũng thắng lợi trở về, không ai oán giận cả. Đa số mọi người đều vui mừng rời đi.

Trận chiến này kết thúc, Chu Tương võ đình xem như sống sót qua kiếp nạn. Chu Tương võ đình bọn họ suýt nữa đã biến thành tro bụi, bây giờ đã thoát kiếp, rất nhiều người thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy vui mừng.

Sau khi đại chiến kết thúc, nhìn vùng đất này, Vũ Băng Ngưng mặt mày tối tăm, nhẹ nhàng thở dài. Chỉ một suy nghĩ sai lầm mà Chu Tương võ đình suýt nữa đã vạn kiếp bất phục. Tuy rằng bây giờ Chu Tương võ đình đã được cứu sống, thế nhưng Long Tượng Võ Thần đã hi sinh.

– Lão tổ chỉ nghĩ sai mà thôi.

Cuối cùng, Vũ Băng Ngưng chán nán thở dài. Mặc dù Long Tượng Võ Thần buộc nàng gả cho Mộc Thiếu Thần, thế nhưng Vũ Băng Ngưng lại không hề oán hận Long Tượng Võ Thần. Trong các đời lão tổ, Long Tượng Võ Thần được xem là một vị lão tổ vô cùng kiệt xuất.

– Có mất nhưng cũng có được.

Lý Thất Dạ cười nhạt:

– Bây giờ chẳng phải thỏa mãn nguyện vọng của hắn rồi sao, Vũ Tổ mười hai thức sẽ quay về với Chu Tương võ đình các ngươi.

Nói xong, Lý Thất Dạ giao Võ Đạo Chiến Côn cho Vũ Băng Ngưng. Tuy rằng đây là một món binh khí cực kỳ nghịch thiên, thế nhưng hắn lại thờ ơ giao món binh khí này cho Vũ Băng Ngưng.

Vũ Băng Ngưng thở dài, nhận lấy Võ Đạo Chiến Côn, cuối cùng cung kính vái lạy Lý Thất Dạ.

Nếu như Lý Thất Dạ không ra tay thì Chu Tương võ đình đã biến thành tro bụi, từ đó vạn kiếp bất phục. Trong hồi nguy cơ này, Lý Thất Dạ hoàn toàn có thể khoanh tay đứng nhìn. Hắn ra tay cứu giúp chính là đại ân đại đức, Vũ Băng Ngưng vô cùng cảm kích, vô cùng đội ân.

Sau khi trận chiến này kết thúc không lâu thì Vạn Thống Giới có tin tức rằng nữ võ thần Vũ Băng Ngưng tiếp nhận đại vị, tiếp chưởng Chu Tương võ đình, được tất cả các thế gia đại giáo ủng hộ.

Sau khi tin tức này truyền ra ngoài thì các đạo thống truyền thừa ở Vạn Thống Giới không hề cảm thấy bất ngờ. Long Tượng Võ Thần đã chết, Chu Tương võ đình bị ảnh hưởng nặng nề, Chu Tương võ đình muốn thoát khỏi ảnh hưởng xấu của hồi tai nạn này thì nhất định cần phải có một chưởng môn có năng lực lãnh tụ đạo thống phát triển phồn thịnh.

Rất hiển nhiên, Vũ Băng Ngưng là lựa chọn tốt nhất. Trước kia Vũ Băng Ngưng là truyền nhân của Chu Tương võ đình, Chu Tương võ đình luôn bồi dưỡng nàng để chuẩn bị cho tương lai chấp chưởng Chu Tương võ đình.

Chương 3454: Ôm Người Đẹp Vào Lòng (Hạ)

Sau tai nạn lần này, Chu Tương võ đình bị ảnh hưởng rất nặng nề, nhất là quyền thống trị đạo thống của Chu Tương võ đình bị uy hiếp rất lớn, quyền lực của Chu Tương võ đình bị lung lay dữ dội.

Dù sao thì Long Tượng Võ Thần đã mang tới tai nạn lớn cho Chu Tương đạo thống. Những đại giáo thế gia ở Chu Tương đạo thống chưa chắc sẽ ủng hộ Chu Tương võ đình đứng đầu đạo thống nữa, cũng không hẳn sẽ tiếp tục dựa giẫm vào Chu Tương võ đình.

Chính vì vậy, không chỉ quyền lực của Chu Tương võ đình bị ảnh hưởng, mà uy tín của Chu Tương võ đình cũng bị đông đảo đại giáo thế gia nghi vấn. Vì vậy, địa vị của Chu Tương võ định bị lung lay dữ dội.

Thế nhưng khi Vũ Băng Ngưng nhậm chức chưởng môn Chu Tương võ đình, chấp chưởng Chu Tương võ đình thì tất cả những thứ đó đều tan biến, mọi sự nghi vấn của đại giáo thế gia cũng tan thành mây khói.

Dù sao trước nay Vũ Băng Ngưng luôn có tiếng tốt ở Chu Tương võ đình, hơn nữa nàng còn kiên quyết phản đối hôn sự này. Quan trọng hơn là, cả thiên hạ đều biết rằng Vũ Băng Ngưng chính là người của Lý Thất Dạ, sau lưng nàng có đệ nhất hung nhân làm chỗ dựa.

Lần này đệ nhất hung nhân ra tay cứu giúp Chu Tương võ đình, có đại ân đại đức với Chu Tương võ đình, vì vậy hắn có sức ảnh hưởng rất lớn với Chu Tương võ đình.

Bây giờ Vũ Băng Ngưng nhậm chức chưởng môn Chu Tương võ đình, chấp chưởng Chu Tương võ đình, tiêu trừ nghi vấn của tất cả đại giáo thế gia.

Vì vậy, Chu Tương võ đình ổn định lại địa vị của mình, cũng ổn định quyền lực của mình lên toàn bộ đạo thống. Vì vậy, Vũ Băng Ngưng ngồi lên vị trí cao nhất của Chu Tương võ đình được tất cả đại giáo thế gia trong đạo thống ủng hộ. Có thể nói, không ai phản đối Vũ Băng Ngưng ngồi lên vị trí cao nhấy Chu Tương võ đình cả.

Vũ Băng Ngưng ngồi lên vị trí cao nhất Chu Tương võ đình, chiếu cáo thiên hạ, Chu Tương võ đình nghênh đón thời đại mới.

Vào ngày Vũ Băng Ngưng ngồi lên vị trí cao nhất, Lý Thất Dạ không còn lý do ở lại nữa, bắt đầu rời khỏi Chu Tương võ đình.

– Công tử, ta còn có thể gặp lại ngươi không?

Khi sắp sửa chia tay, Vũ Băng Ngưng buồn rầu. Ngay cả một cô gái kiên cường hiếu thắng như nàng cũng hai mắt đỏ hoe.

Bởi vì nàng biết Lý Thất Dạ cách nàng quá xa. Hôm nay hắn rời khỏi Chu Tương võ đình, ít ngày nữa hắn sẽ rời khỏi Vạn Thống Giới, sau đó cũng sẽ rời khỏi Đế Thống Giới. Hắn sẽ đi rất xa, cho dù nàng cố gắng cách mấy đi chăng nữa thì cũng không thể đuổi kịp bước chân của Lý Thất Dạ. Bởi vì khoảng cách giữa hai người thật sự quá xa rồi.

Nhìn Vũ Băng Ngưng hai mắt đỏ hoe, Lý Thất Dạ xoa nhẹ mái tóc của nàng, mỉm cười nói rằng:

– Có duyên thì sẽ gặp lại, chuyện thế gian, không ai nói trước được cả. Có lẽ có một ngày chúng ta sẽ gặp lại nhau ở Vạn Thống Giới, cũng có thể sẽ gặp lại ở Tiên Thống Giới, cũng không chừng sẽ gặp lại ở những nơi khác.

Vũ Băng Ngưng không nói nữa, bất giác nhào vào lòng Lý Thất Dạ, ôm Lý Thất Dạ thật chặt.

Lý Thất Dạ cũng ôm nhẹ nàng. Cuối cùng cúi đầu xuống, hôn nhẹ lên trán nàng, nói rằng:

– Tạm biệt! Nha đầu, ta tin sẽ có ngày ngươi nhất định bay cao.

Nói xong thì buông tay, xoay người bỏ đi.

Vũ Băng Ngưng nhìn Lý Thất Dạ rời đi, nhìn cho tới khi Lý Thất Dạ biến mất vào chân trời, rất lâu vẫn chưa hoàn hồn lại, rất lâu vẫn chưa thu mắt lại.

Lý Thất Dạ rời khỏi Chu Tương võ đình. Hắn không đi lên Đế Thống Giới ngay mà là quay trở về Trường Sinh cốc.

Trường Sinh cốc vẫn đẹp như xưa, vẫn cảnh hoa thơm chim hót, thung lũng bốn mùa như xuân, làm con người ta cảm thấy thoải mái khó mà diễn tả được bằng lời.

Đứng trong thung lũng này, ngươi sẽ có cảm giác rằng mình đã rời xa nơi ồn ào, sẽ cảm thấy nhẹ lòng hơn.

Đứng trong Trường Sinh cốc, Lý Thất Dạ mỉm cười. Dường như bất kể là lúc nào thì Trường Sinh cốc vẫn luôn khác với mọi nơi, rời xa trần thế. Cũng chính vì vậy, Trường Sinh cốc mới làm việc điệu thấp, mới khiến người ta quên mất sự tồn tại của nó.

– Đại sư huynh…

Nhìn thấy Lý Thất Dạ, ba bóng dáng thướt tha vọt tới, chính là ba sư tỷ muội Phạm Diệu Chân, Mục Nhã Lan, Tần Thược Dược.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ trở lại, ba sư tỷ muội rất hưng phấn, khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng.

– Đại sư huynh…

Mục Nhã Lan ngày thường luôn lạnh nhạt là người kích động nhất, lập tức nhào tới, nhào vào lòng Lý Thất Dạ, ôm chằm lấy Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nhiệt tình ôm lấy nàng.

– Ai ui, nhị sư muội hành động quá nhanh rồi, mới đó mà đã cướp mất đại sư huynh của tỷ muội chúng ta rồi.

Khi Mục Nhã Lan ôm Lý Thất Dạ thì Phạm Diệu Chân cười duyên, bắt đầu trêu ghẹo.

Lúc này khuôn mặt của Mục Nhã Lan đỏ chót, cảm thấy toàn thân nóng ran, khuôn mặt trắng nõn nà của nàng đỏ tới mức sắp chảy máu, lập tức buông Lý Thất Dạ ra. Nàng cúi thấp trán, không dám ngẩng đầu nhìn người khác.

Nàng ngày thường lạnh nhạt ít nói chuyện, thế mà lúc này lại ngượng ngùng như một cô gái nhỏ.

– Sư muội ôm thêm chút nữa đi, chúng ta không để ý đâu.

Nhìn thấy Mục Nhã Lan thẹn thùng, Phạm Diệu Chân cười nói.

– Sư tỷ…

Mục Nhã Lan mắc cỡ, tức giận trừng mắt Phạm Diệu Chân.

Tiểu ma nữ Phạm Diệu Chân rất khó chơi, nàng cười khẽ, nói rằng:

– Đại sư huynh này, để ta nói cho ngươi biết. Từ sau khi ngươi rời đi thì nhị sư muội của chúng ta mất ăn mất ngủ, người gợm gầy đi thấy rõ…

– Ngươi nói bậy.

Lần này Mục Nhã Lan mắc cỡ mất bình tĩnh, chỉ hận trên mặt đất không có cái lỗ nào để nàng chui vào.

Còn Tần Thược Dược thì cười khẽ, dáng vẻ rất đáng yêu.

Nhìn điệu bộ đáng yêu của mỹ nhân, Lý Thất Dạ cũng mỉm cười.

– Đại sư huynh, lão nhân gia ngài không chỉ y, dược, đan vô song…

Phạm Diệu Chân tinh ranh nháy mắt, cười duyên nói rằng:

– Mà lão nhân gia ngài còn có đạo hạnh đệ nhất thiên hạ, vạn cổ vô địch, tiểu muội kính phục ngài như nước sông Đại Giang chảy cuồn cuộn…

Nha đầu này liên tục nói lời hay, nịnh nọt Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ gõ đầu nàng, cười mắng:

– Lão nhân gia cái gì chứ, ta còn trẻ, đừng gọi ta già như vậy.

– Dạ, dạ phải.

Phạm Diệu Chân nhăn mũi mỉm cười, cười duyên nói rằng:

– Đại sư huynh còn trẻ nhưng có tài lớn, đẹp trai dữ dội, phong thái hiên ngang, là đệ nhất mỹ nam tử…

– Ngươi không thấy buồn nôn hả?

Mục Nhã Lan hết biết nên nói gì với Phạm Diệu Chân, tức giận lườm nàng.

– Không sao cả, buồn nôn một chút cũng không sao, đều là người một nhà cả, đúng không.

Chương 3455: Xảo Tiếu Thiến Hề

Phạm Diệu Chân không để ý, cười hì hì nói rằng:

– Chỉ cần đại sư huynh dạy cho ta một hai vô địch thuật ép đáy hòm thì buồn nôn mấy ta cũng nói được.

Nói xong thì nha đầu này chớp mắt, nụ cười đầy giả dối.

– Đại sư tỷ đã ôm ý đồ với đại sư huynh lâu rồi.

Tần Thược Dược luôn ngoan ngoãn cũng cười khẽ.

Lý Thất Dạ búng lên mũi Phạm Diệu Chân, nói rằng:

– Vạn cổ tới nay, không có cái gọi là vô địch thuật, mà chỉ có người vô địch. Khi ngươi vô địch rồi, chiêu nào cũng là vô địch thuật. Cho dù chỉ là “Hắc Hổ Đào Tâm” đơn giản thì cũng có thể tiêu diệt chúng thần.

– Ai ui, luận phong cách, ta khâm phục đại sư huynh nhất.

Phạm Diệu Chân cười duyên, nói rằng:

– Các ngươi thấy chưa, nhìn thì hời hợt, thế nhưng lời nói lại bá đạo chết người.

– Nha đầu, có phải ngứa da rồi hay không.

Lý Thất Dạ vỗ mạnh lên mông của nàng, cười mắng:

– Ngươi có tin ta trừng trị ngươi hay không.

Phạm Diệu Chân giống như con mèo bị giẫm đuôi, mặt đỏ bừng, trừng Lý Thất Dạ, hờn dỗi nói rằng:

– Đại sư huynh không dạy chúng ta vô địch thuật thì thôi, lại còn lấy ta ra làm trò cười.

– Đáng đời.

Mục Nhã Lan cười duyên, nói rằng:

– Cũng chỉ có đại sư huynh mới trừng trị được tiểu ma nữ này.

– Ai ui, ai ui, ai ui.

Phạm Diệu Chân trừng Mục Nhã Lan, nói rằng:

– Ai đó còn chưa gả ra ngoài thì cùi chỏ đã chỉa ra ngoài rồi. Nếu như gả ra ngoài rồi thì không biết sẽ như thế nào đây.

Bị Phạm Diệu Chân chọc ghẹo như vậy, Mục Nhã Lan lập tức đỏ mặt, hết sức mắc cỡ.

– Náo nhiệt vậy sao, xem ra ta đã bỏ qua kịch hay rồi.

Ngay lúc này, một tiếng nói thản nhiên vang lên. Chỉ thấy Trường Sinh chân nhân lả lướt đi tới.

Nhìn thấy sư tôn của mình, ba vị mỹ nhân thu liễm lại, thế nhưng bầu không khí vẫn tràn ngập ý cười.

Trường Sinh chân nhân cũng không phải là một vị sư phụ gàn bướng. Nàng nhìn ba đồ đệ của mình, vẫy phất trần, cười tủm tỉm nói rằng:

– Vừa rồi hình như ta nghe các ngươi đang thảo luận hôn nhân đại sự, ai trong các ngươi muốn gả cho đại sư huynh? Hay là ba sư tỷ muội các ngươi đều muốn gả? Như vậy cũng hay, mồi ngon không cho người ngoài. Ta chỉ có ba đệ tử các ngươi, thật không muốn các ngươi gả ra ngoài chút nào.

– Sư phụ, ngươi lại chọc ghẹo chúng ta.

Trường Sinh chân nhân vừa nói xong, ba sư tỷ muội mặt mày đỏ chót, hờn dỗi nói một câu, mắc cỡ xoay người bỏ chạy như một cơn gió.

Trong thời gian ngắn, chỗ này chỉ còn lại Trường Sinh chân nhân cùng Lý Thất Dạ.

Nhìn bóng lưng của đồ đệ mình, Trường Sinh chân nhân mỉm cười, cười nhạt nói rằng:

– Ba người đồ đệ của ta, ngươi chọn ai, hay là muốn hết cả ba?

Lý Thất Dạ vươn mình, giơ tay ôm lấy bả vai của Trường Sinh chân nhân, nói rằng:

– Đóng gói bốn thầy trò lại, ta mua hết.

Trường Sinh chân nhân lườm hắn, tức giận nói rằng:

– Ngươi nghĩ hay thật, không có cửa đâu.

– Vậy thì thôi.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nhún vai.

Trường Sinh chân nhân đành phải lắc đầu. Đương nhiên, nàng cũng chỉ là đùa giỡn mà thôi.

– Vào thôi.

Cuối cùng, Trường Sinh chân nhân nói chậm:

– Đã chuẩn bị cho ngươi xong hết. Đương nhiên, có thể lấy đi được hay không thì phải dựa vào ngươi, chúng ta không thể làm gì được.

Nói tới đây, nét mặt của nàng trở nên nghiêm túc.

– Yên tâm.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:

– Thứ ta muốn, chưa bao giờ không chiếm được. Huống chi, chuyện này ta nắm chắc mười phần mười.

Trường Sinh chân nhân mỉm cười, nụ cười vô cùng xinh đẹp, vẫy phất trần, dẫn đường cho Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ cùng Trường Sinh chân nhân đi sóng vai nhau, đi tới nơi sâu nhất trong Trường Sinh cốc. Càng đi sâu vào Trường Sinh cốc thì càng thấy quạnh quẽ, không nhìn thấy bất kỳ ai. Bởi vì đây là cấm địa của Trường Sinh cốc, đừng nói là người ngoài, mà ngay cả nhân vật quan trọng của Trường Sinh cốc cũng chưa hẳn đã được phép đi vào nơi này.

– Ngươi muốn đi lên Đế Thống Giới?

Khi đi vào nơi sâu nhất trong Trường Sinh cốc, Trường Sinh chân nhân hỏi nhẹ.

– Muốn giữ khách hả?

Lý Thất Dạ cười nhạt.

– Các cô nương nhà chúng ta không nỡ bỏ.

Trường Sinh chân nhân cười nói:

– Bọn nha đầu sẽ nhớ ngươi lắm. Đương nhiên, nếu như ngươi ở lại thì Trường Sinh cốc rất hoan nghênh.

– Người làm sư phụ như ngươi cũng gả theo luôn chứ?

Lý Thất Dạ trêu ghẹo.

– Bỏ đi.

Trường Sinh chân nhân tức giậm lườm hắn, nói rằng:

– Ngươi cũng không thể thật sự ở lại

– Cho nên, độc thân mới tự do.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:

– Thiên địa quá lớn, cớ gì phải mua dây buộc bình. Khi ngươi có quá nhiều thứ không nỡ bỏ trên thế gian thì ngươi sẽ không còn can đảm để tiến tới, cũng không có can đảm để từ bỏ tất cả. Vô tình, chính là đa tình. Đây là lựa chọn tốt nhất.

Trường Sinh chân nhân thở dài. Nàng biết muốn giữ Lý Thất Dạ ở lại là chuyện không thể nào. Hắn như một con giao long nằm ở chân trời, hắn chắc chắn sẽ bay lượn cửu thiên, chắc chắn sẽ vang dội cổ kim. Người như hắn làm sao chịu ở lại một môn phái. Nếu như hắn chịu ở lại một môn phái thì Lý Thất Dạ sẽ không phải là Lý Thất Dạ nữa, sẽ không phải là người đàn ông vô cùng quyến rũ kia nữa.

– Nói cũng đúng.

Trường Sinh chân nhân thở dài, cười khổ nói rằng:

– Thế nhưng ta quá câu thúc, tầm nhìn cũng kém xa.

– Ngươi đã làm rất tốt. Trường Sinh cốc chẳng phải phồn vinh, chẳng phải không ngừng phát triển đó sao.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng.

– Chỉ có thể xem là tạm được mà thôi.

Trường Sinh chân nhân lắc đầu, nói rằng:

– So với chư vị thủy tổ thì chỉ là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể tới, miễn cưỡng được coi là tận chút sức mọn.

– Thủy tổ có bầu trời của thủy tổ, còn ngươi thì có thế giới của ngươi.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:

– Đừng ước ao ai hết, làm tốt chuyện của mình là được. Đối với người khác, thủy tổ là thứ gì đó xa xôi mà mọi người rất khó chạm tới. Thế nhưng đối với thủy tổ thì họ chỉ mới bắt đầu mà thôi, bọn họ vẫn còn một con đường rất dài cần phải đi, bọn họ vẫn chưa hoàn mỹ như bọn họ mong muốn.

– Đó chính là thế giới của thủy tổ.

audio coi am

Trường Sinh chân nhân nói khẽ.

Lý Thất Dạ nhìn nàng, vén mái tóc nàng, nói rằng:

– Vì vậy, đừng nên ước ao người khác, làm tốt chuyện của mình là được, đây cũng là một niềm hạnh phúc. Có nhiều lúc không biết gì chính là hạnh phúc, chính là sung sướng. Có một số thứ khổ sở theo đuổi, nhưng khi ngươi đối mặt với tầng thứ cao hơn thì ngươi sẽ phát hiện nó không tốt đẹp như đã tưởng, mà nó tràn ngập hắc ám, tràn ngập tử vong.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 6 ngày trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 6 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 7 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá