1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 7 [ chương 31 đến 35 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 7 [ chương 31 đến 35 ]

❮ prev
next ❯

Chương 31 : Yêu nghiệt

Bên trong rừng rậm, Lâm Động thu quyền đứng im, hắn cảm nhận được mình đã có phần suy yếu, lấy thực lực hiện tại của hắn mà thi triển một lần Kỳ Môn Ấn, thì phải tiêu hao chừng một nửa Nguyên Lực trong Mầm mống Nguyên Lực, nhưng mà uy lực của nó đúng là đáng để tiêu hao.

“Mầm mống Nguyên Lực không thể chứa đựng quá nhiều Nguyên Lực, nếu như đạt tới Thối Thể tầng 9 thì sẽ tốt hơn rất nhiều …”

Tầng 9 Thối Thể đã có thể khai mở đan điền, mà sự chứa đựng của nó hơn xa Mầm mống Nguyên Lực, đến lúc đó hắn mới có đủ năng lực để thi triển.

“Tu luyện trong khoảng thời gian này đã dùng hết toàn bộ linh dược đan hoàn rồi …”

Nghĩ đến việc tu luyện, Lâm Động liền cau mày nhăn nhó, chỉ với thời gian chừng nửa tháng, hắn đã đột phá tới tầng thứ 8, nhưng cái giá phải trả cũng không hề nhỏ chút nào. Linh dịch Thạch Phù cũng đã sử dụng rất nhiều, hai đan hoàn Thủy Tinh Chu Quả đã hết, thậm chí 6 viên đan hoàn do Hóa Huyết Chi luyện ra cũng chỉ còn có 2 viên.

Tóm lại, chỉ trong vòng nửa tháng, những gì mà Lâm Động sưu tầm được trước đây hầu như đã bị dùng hết.

“Phải nghĩ biện pháp tìm linh dược mới được …”

Lâm Động khẽ thở dài một hơi, trên mặt hiện vẻ trầm ngâm, tuy nói hiện giờ hắn đã có thể sử dụng tài nguyên của Lâm gia, nhưng đan hoàn do linh dược tầm thường tinh luyện ra không lọt vào mắt xanh của hắn. Nhưng tam phẩm linh dược trân quý trong Lâm gia cũng không có bao nhiêu, lần trước thưởng cho hắn 2 gốc Hỏa Huyết Chi đã là đãi ngộ tốt nhất rồi.

“Lâm Động ca.”

Lúc Lâm Động còn đang đau đầu về vấn đề linh dược, thì một thanh âm dịu dàng vang lên, Thanh Đàn như Hồ Điệp bay vào, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, mang theo sự mừng rỡ.

“Thanh Đàn, sao vậy?”

Lâm Động nhìn thoáng qua, khom người nâng một nửa tảng đá bị gãy lên, thuận miệng cười nói.

“Lâm Động ca, muội đã tu luyện ra Nguyên Lực!”

“Bịch!”

Tảng đá trong tay đột ngột rơi xuống đất tạo thành một cái hố to, Lâm Động quay đầu sững sờ nhìn Thanh Đàn.

“Nguyên Lực? Muội đã đạt tới tầng 6 Thối Thể?! Làm sao có thể?!”

Trải qua kinh ngạc lúc đầu, Lâm Động đột nhiên phục hồi lại tinh thần, trong nháy mắt trên mặt của hắn đã hiện lên sự hoảng sợ, tuy nói Thanh Đàn trong khoảng thời gian này luôn miệng nói là muốn tu luyện, nhưng chỉ tập luyện một cách lén lút, bởi vì Thối Thể 9 tầng tu luyện rất vất vả, không thích hợp cho nữ nhân.

Dựa theo phán đoán của hắn, dù có hắn âm thầm tương trợ, Thanh Đàn muốn đạt đến tầng 6 Thối Thể, chỉ sợ cũng phải mất nửa năm, nhưng mà … bây giờ Thanh Đàn lại nói, nàng đã tu luyện ra Nguyên Lực.

Chuyện này còn làm cho hắn khó tin hơn việc hắn có Thạch Phù.

Khi Lâm Động còn đang hoảng sợ, Thanh Đàn đã vươn bàn tay ra, một vòng sáng nhạt đã hiện ra, ba động quen thuộc tràn ngập không giang, đây đúng là Nguyên Lực rồi …

“Tại sao có thể như vậy được?”

Lâm Động hít sâu một hơi lạnh, khiếp sợ nói, hắn không biết Thanh Đàn tu luyện như thế nào, nhưng tại sao lại đột nhiên xuất hiện Nguyên Lực?

Nếu như nói hắn có tốc độ tu luyện kinh người, vậy thì với tốc độ của Thanh Đàn, chỉ còn hai từ yêu nghiệt để hình dung mà thôi.

“Muội cũng không biết.. sáng hôm nay, muội phát hiện cơ thể mình có cái gì đó là lạ, sau đó thì phát hiện ra cái này …”

Thanh Đàn thè lưỡi, hồn nhiên nói.

Sắc mặt Lâm Động dần dần ngưng trọng, hắn nhanh chóng cầm ngọc thủ mềm mại bóng loáng của Thanh Đàn, chỉ thoáng chút dùng lực đã có thể cảm giác được sự mềm dẻo của xương cốt đối phương, đây chính là thành quả của sự tu luyện.

Sau khi Lâm Động tinh tế quan sát một lúc, hắn đột nhiên phát hiện, trong sự mềm dẻo kia dường như còn tỏa ra hàn khí.

“Nguyên nhân là do hàn khí bên trong cơ thể Thanh Đàn!”

Trong giây lát, trong đầu Lâm Động linh quang chợt lóe, hắn đã hiểu, hàn khí trong cơ thể Thanh Đàn tuy cuồng bạo, nhưng đối với rèn luyện thân thể có hiệu quả không nhỏ, đương nhiên loại hàn khí này chỉ có Thanh Đàn và Lâm Động dùng Thạch Phù sử dụng mới có lợi mà thôi.

Cái loại hàn khí này cứ cách một khoảng thời gian lại bạo phát, kèo dài trong suốt 10 năm nay, khi nó bạo phát Thanh Đàn mặc dù phải chịu thống khổ rất lớn, nhưng các bộ vị trong cơ thể nàng bị hàn khí tấn công cũng đã có những biến hóa.

Khả năng dùng loại hàn khí này để rèn luyện thân thể là rất nhỏ, nhưng một khi nó đã ngấm vào xương cốt, thì không cần Thanh Đàn chủ động khổ tu, huyết nhục xương cốt trong cơ thể nàng đã đạt tới trình độ đủ mạnh, Nguyên Lực xuất hiện chỉ là việc đương nhiên mà thôi.

Thân thể của nàng không trải qua bất cứ một ngày khổ luyên nào, vậy mà lại sinh ra Nguyên Lực …

“Thân thể Thanh Đàn tất nhiên có chỗ không giống người thường.”

Lâm Động cố gắng đè nén sự sợ hãi ở trong lòng xuống, hắn chưa từng nghe nói tới loại người nào không cần tu luyện mà lại xuất hiện Mầm mống Nguyên Lực, nếu như điều này được truyền ra ngoài, không biết sẽ làm cho bao nhiêu người cố gắng khổ tu đột phá tầng 6 hộc máu đây?

Đương nhiên, nói như vậy cũng không đúng, dù sao từ nhỏ đến lớn, mỗi một lần hàn khí bạo phát đều hành hạ Thanh Đàn chết đi sống lại, bởi vậy, đối với việc tự nhiên sinh ra Mầm nống Nguyên Lực này, kỳ thực Thanh Đàn bỏ ra cái giá cực lớn.

“Chuyện này, trước hết không được nói cho người ngoài biết, chờ lúc phụ thân trở về xem người cha nói như thế nào …”

Lâm Động trầm ngâm một lát, mở miệng nói.

“Dạ.”Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!

Thanh Đàn ngoan ngoãn gật gật đầu, nàng cũng biết việc này rất quái dị, nếu như truyền ra ngoài, có thể dẫn tới phiền toái không đáng có.

“Lâm Động ca, mấy hôm nay là cuối tháng, Giao dịch phường ở Thanh Dương Trấn rất náo nhiệt, chúng ta đến đó đi dạo một chút có được không?”

Trong hai mắt trong suốt của Thanh Đàn mang theo sự khẩn cầu nhìn Lâm Động, chờ đợi câu trả lời của hắn.

“Giao dịch phường?”

Lâm Động ngẩn ra, đây là loại phường thị được một số đại thương gia liên hợp tổ chức, bên trong có đủ thứ, có thể nói là cần thứ gì có thứ đó, số người tham gia cực lớn.

“Dạ, đúng vậy, đúng vậy, mấy người Lâm Hà tỷ đều đã đi cả … “

Thanh Đàn liên tục gật đầu, đối với một thiếu nữ hoạt bát thì địa phương này rất hấp dẫn, chỉ có điều nàng đang bị cấm túc, lúc này chỉ có cách là kéo Lâm Động đi cùng.

Lâm Động trong miệng thì thào một tiếng, trong lòng đột nhiên nghĩ ra, hiện giờ hắn có nhu cầu rất cấp bách đối với linh dược, tới Giao dịch phường một chuyến xem sao, mua linh dược thì cần rất nhiều tiền, tuy Lâm Động có không có, nhưng mà hắn lại có linh dịch Thạch Phù và hai viên đan hoàn …

Hai thứ này, giá trị hiển nhiên là không thấp chút nào, đặc biệt là hai viên đan hoàn được tinh luyện ra từ Hỏa Huyết Chi có giá trị cực cao, hơn nữa hai thứ này đều cực kỳ tinh thuần, vượt xa linh dược bình thường, hiệu quả tốt hơn không biết bao nhiêu.

Nếu như bây giờ mang ra bán, chắc chắn sẽ có không ít người mua, nhưng mà tiếc rằng hắn không thể bán ra ngoài quá nhiều, vì làm như vậy sẽ khiến cho người khác hoài nghi.

Thêm nữa là Lâm Động luyến tiếc đem hai lợi khí tu luyện: linh dịch Thạch Phù và đan hoàn cho người khác.

Trong khi vấn đề tài chính để mua linh dược lại là vấn đề đơn giản hơn …

Nghĩ đến đây, trên khuôn mặt Lâm Động đã nở nụ cười giống như đã trút được gánh nặng khó giải quyết.

“Đi thôi, đến Giao dịch phường tham quan chút nào”

Đã quyết định thì Lâm Động không muốn chần chừ, vung tay lên, cười nói.

Nhìn thấy Lâm Động cùng nàng đi tới Giao dịch phường, đôi mắt Thanh Đàn trông như Nguyệt Nha Nhi (trăng lưỡi liềm), ngọt ngào làm say đắm lòng người.

Chương 32 : Nơi giao dịch ngầm

Giao dịch phường nằm ở trên quảng trường phía Bắc Thanh Dương Trấn, nơi đó là nơi giao nhau của đông đảo thế lực, bởi vì tranh chấp quá nhiều, nên không ai có thể nuốt trọn, cho nên Giao dịch phường cũng vì vậy mà được thành lập.

Bên trong Giao dịch phường có không ít sản nghiệp của các gia tộc có thế lực, có béo bở đương nhiên có tranh giành, nhưng phần đông các thế lực đều đồng ý ngầm với cái loại tồn tại này, dần dà nó tạo thành một sự cân đối kỳ lạ.

Giao dịch phường ở Thanh Dương Trấn rất có danh tiếng trong vòng trăm dặm xung quanh, không chỉ có người của bổn trấn đến giao dịch, mà còn những thôn trang gần đó thậm chí đến những thế lực thổ phỉ không lộ diện cũng thường xuyên đến nơi này.

Cho nên Giao dịch phường tại Thanh Dương Trấn đã trở thành nơi ngư long hỗn tạp, cho dù hai nhà Lôi – Tạ bản thân là độc xà địa chủ, cho dù có thèm nhỏ dãi những lợi ích mà giao dịch phường đem lại nhưng vẫn không dám độc chiếm nó.

***

Khi Lâm Động cùng Thanh Đàn đi tới trước đại môn của Giao dịch phường, nhìn vào bên trong toàn là người và những tiếng nói ồn ào, hai người chép miệng, Giao dịch phường này thật không hổ là nơi giao dịch lớn nhất trong vòng trăm dặm xung quanh Thanh Dương Trấn, khí thế này quả thực rất khủng khiếp.

“Đi thôi.”

Lâm Động cũng có chút kỳ lạ nhìn thoáng qua giao dịch phường, những năm qua hắn rất ít khi đến nơi đây, với lại hắn cũng chỉ là thiếu niên đương nhiên có tò mò với những địa phương như thế này.

Nói xong, Lâm Động lôi cầm tay bé nhỏ của Thanh Đàn, đi vào bên trong Giao dịch phường.

Trong Giao dịch phường, cửa hàng rực rỡ san sát muôn màu muôn vẻ làm người xem hoa cả mắt, tuy nói đường phố tại Giao dịch phương tương đối rộng rãi, nhưng với lượng người lưu thông lớn như thế này, đi lại đúng là phải chen chúc.

Lâm Động cùng Thanh Đàn chẳng qua chỉ mới đi được một con đường mà bị chen lấn tới mức mồ hôi đổ đầy người, nhưng mà hứng thú của Thanh Đàn lại tăng vọt, khuôn mặt nhỏ nhắn vì hưng phấn mà đỏ bừng, trông rất đáng yêu, tiếng cười nói thanh thúy của nàng đưa tới không ít ánh mắt để ý, khi họ nhìn thấy khuôn mặt như tranh vẽ, làn da trắng như tuyết, thì trong những ánh mắt đó đều hiện lên vẻ kinh diễm.

Hai người cuối cùng cũng dừng lại ở một tiệm lớn trước một ngã tư, nơi này được coi như là chỗ cao cấp của Giao dịch phường, ở chỗ này, hai nhà Lôi – Tạ, Cuồng Đao Võ Quán, thậm chí là Lâm gia cũng có cửa hàng.

“Thanh Đàn, muội trước hết ngồi ở đây chờ huynh, huynh đi một lát sẽ trở lại …”

Lâm Động nhìn bốn phía, dặn Thanh Đàn một câu, sau đó xoay người xông vào trong đám đông, chớp mắt đã biến mất không thấy bóng.

Len lỏi trong đám người, Lâm Động tìm mua một cái mũ trong một quán ven đường, đội lên đầu, sau đó mới yên tâm đi trên đường, vòng qua khoảng hai khu phố, cuối cùng dừng lại trước một đại môn màu đen.

Bởi vì, bên trong Giao dịch phường có đủ loại hạng người, bán cũng đủ loại vật phẩm, người bán lo lắng sẽ vì bán đồ mà công khai thứ nó thứ kia, cho nên một số cơ sở giao dịch ngầm đã sinh ra.

Chỗ Lâm Động đang đứng chính là một nơi giao dịch ngầm, ở chỗ này cho dù người bán có lai lịch bất minh như thế nào, cũng có thể thuận lợi tiến hành mua bán, giá cả cũng không thấp hơn bao nhiêu so với bên ngoài.

Ở bên ngoài cánh cửa màu đen, có một số người đang lục tục ra vào, trên đỉnh đầu của những người này đều đội một chiếc mũ màu đen giống như của Lâm Động.

Trong lòng khẽ thở ra một hơi, Lâm Động đè nén sự khẩn trương trong lòng, sau đó liền ung dung đi tới đại môn, khi bước vào bên trong, cảm giác âm u ập tới, làm cho hắn cảm thấy rùng mình.

Ở phía sau đại môn có một lối đi lớn và dài, Lâm Động dọc theo lối đi, hắn nhận ra ở hai bên lối đi có không ít căn phòng đóng chặt cửa, Lâm Động biết đây là những nơi giao dịch, cho nên hắn cũng chọn một gian phòng còn mở cửa đi vào.

Sau khi tiến vào phòng, ánh đèn lập lòe làm cho gian phòng có chút u ám, bên trong phòng có một bàn rộng rãi, ở giữa chiếc bàn đó được ngăn cách bởi song sắt, ở bên dưới có một ô cửa rộng chừng vài xích (1 xích = 1/3m).

“Mời ngồi, có thứ gì cần giao dịch cứ đặt xuống ô cửa là được rồi.”

Sau khi Lâm Động tiến vào phòng, ở phía sau song sắt màu đen có một thanh âm già nua truyền ra.

Lúc này, Lâm Động không còn mất bình tĩnh như trước, trực tiếp ngồi xuống, từ trong tay áo lấy ra một bình ngọc, trong bình chứa mười giọt Linh Dịch Thạch Phù, những Linh Dịch Thạch Phù này không tinh thuần lắm, bởi vì … nó đã bị Lâm Động pha loãng qua.

“Dược dịch (nước thuốc) do linh dược luyện chế rất có lợi đối với người ở cảnh giới Thối Thể, mà hiệu quả chữa thương cũng cực tốt.”

Lâm Động đem chiếc bình đặt ở dưới ô cửa, hắn cố ý biến giọng mình thành hơi khàn khàn, mặc dù có chút khó nghe, nhưng mà đã khác xa so với thanh âm vốn có của hắn.

Bên dưới ô cửa vươn ra một bàn tay gầy guộc cầm lấy chiếc bình, sau đó Lâm Động nghe thấy những thanh âm nhỏ giọt, chắc là người kia đang kiểm tra hiệu quả của linh dịch.

Sau chừng 10 phút kiểm tra, phía sau khung cửa mới có thanh âm truyền ra:

“Dược dịch này gần đạt tới nhị phẩm linh dược, dược tính ôn hòa, rất thích hợp cho người ở cảnh giới Thối Thể sử dụng, xét thấy nó đối với chữa trị thương thế có hiệu quả đặc thù, giá trị có thể tăng lên một chút, ngươi muốn đổi lấy thứ gì?”

Lâm Động ngón tay nhè nhẹ run lên, có chút kinh ngạc trước năng lực đánh giá của đối phương, hắn hơi có chút trầm ngâm, rồi mở miệng nói:

“Bảy gốc tam phẩm linh dược”

“Quá đắt, dược dịch này của ngươi quá mức xa xỉ đối với người ở cảnh giới Thối Thể, nhưng công hiệu chữa thương lại tốt cho nên mới có giá trị, nhưng nếu dùng nó để chữa thương không thôi thì cũng quá xa xi, cho nên bán thứ này không dễ.”

Người sau cửa song sắt liền một hồi trầm mặc, hiển nhiên đối với công phu Sử Tử ngoạm của Lâm Động có chút không vui.

“Như vậy đi, ba gốc tam phẩm linh dược”

“Sáu gốc.”

Lâm Động mặt không đổi sắc nói.

“Năm gốc, đây là cực hạn cuối cùng rồi … “

Người ngồi sau cửa sổ lắc lắc đầu, giọng nói cũng không còn nhẹ nhàng nữa, hiển nhiên là không cách nào tăng thêm.

“Đồng ý.”

Lâm Động nhún vai, khuôn mặt bên dưới chiếc mũ đen cũng đã hiện lên nụ cười, mười giọt linh dịch được pha loãng lại có thể đổi được năm gốc tam phẩm linh dược, thu hoạch này đúng là rất tốt, bất kể đối phương có diễn trò hay không thì hắn cũng không thể biết dược dịch này đã bị pha loãng.

Tốc độ làm việc của đối phương đúng là cực kỳ nhanh chóng, trong vòng 5 phút đồng hồ đã mang tới một cái hộp tinh xảo to bằng bàn tay đặt xuống ô cưa, Lâm Động nhậy lấy, sau đó mở ra xem, 5 quả màu vàng sậm đang nằm trong đó, hương thơm thỉnh thoảng phiêu tán ra ngoài.

“Tam phẩm linh dược – Địa Hoàng Quả”

Lâm Động dĩ nhiên cũng biết loại quả vàng sẫm này, sau khi lấy ra tra xét một hồi, hắn hài lòng gật đầu, tiện tay đem hộp gỗ nhét vào trong ngực, không nói thêm lời nào nữa, xoay người rời khỏi gian phòng.

Sau khi Lâm Động đã đi khỏi phòng, từ phía sau song sắt hiện ra một lão giả mặc áo xám, tay lão cầm một cái bình dược dịch, đưa lên mũi gửi rồi khẽ gật đầu.

“Cổ chấp sự, thứ này thật sự có trị giá năm quả Địa Hoàng Quả sao?”

Ở phía sau lão nhân, một vị trung niên trên thân toát ra một cổ mùi vị huyết tinh, hắn nhìn thoáng qua cửa phòng, thấp giọng nói.

“Những dược dịch này đối với người ở cảnh giới Thối Thể có hiệu quả vô cùng tốt, ta nghĩ, hai nhà Lôi – Tạ kia hoặc là Cuồng Đao Võ Quán cũng sẽ rất vui lòng thu mua loại dược dịch này.”

Lão giả áo xám nhàn nhạt cười nói.

“A? Vậy có cần đi điều tra tên kia một chút không?”

Trung niên nhân đầu tiên là ngẩn người ra, song tiếng cười của hắn vừa mới dứt, đã nhìn thấy sắc mặt của lão giả áo xám trầm xuống, lập tức vội vàng ngậm miệng.

“Quy củ của chúng ta ngươi còn không hiểu hay sao? Làm mất danh dự thì còn đặt chân ở Thanh Dương trấn này được nữa không?”

Thấy lão giả áo xám mắng chửi, trung niên nhân kia vội vàng gật đầu đồng ý.

“Hừ.”

Lão giả áo xám hừ lạnh một tiếng, lúc này mới đứng dậy cầm lấy cái bình, phẩy áo bỏ đi.

***

Sau khi Lâm Động rời khỏi nơi giao dịch ngầm, đầu tiên hắn đi dạo một vòng trong Giao dịch phường khổng lồ này, rồi nhanh chóng vứt cái mũ trên đầu xuống, nhanh như chớp chạy đi.

Khi chạy tới chỗ chia tay, Lâm Động thuận lợi tìm được Thanh Đàn đang đợi hắn, khi hắn đang chuẩn bị mang Thanh Đàn đi dạo chung quanh một lần nữa, đột nhiên Thanh Đàn giật giật cánh tay của hắn.

Lâm Động ngẩn ra, giương mắt nhìn lên, lập tức nhìn thấy một đạo thân ảnh quen thuộc từ trong cửa lớn đi ra, người đó chính là Lâm Sơn.

Lúc Lâm Động nhìn thấy Lâm Sơn, hắn cũng đã phát hiện ra hai người bọn họ, trong ánh hiện lên sự sợ hãi, sau đó như nghĩ tới điều gì, sắc mặt biến đổi liên tục, đứng bất động ngay tại chỗ.

Lâm Động liếc mắt nhìn Lâm Sơn, thấy khuôn mặt hắn bây giờ có chút bầm tím, nhìn bộ dáng này dường như là bị người ta hành hung, rất ư là chật vật …

Lâm Sơn đứng ở nơi đó nhìn Lâm Động, vừa muốn đi tới nhưng lại ngại mất thể diện, hình như đang muốn nói gì đó nhưng lại thôi, xem ra bộ dáng rất là cấp bách.

“Ai”

Lâm Động thở dài một hơi, kéo Thanh Đàn đi tới, nói:

“Đã xảy ra chuyện gì rồi?”

Lâm Sơn nhìn Lâm Động hơi hơi có chút sợ hãi, thoáng chần chờ một chút rồi mới nói:

“Chúng ta đi dạo thì gặp đám khốn kiếp của Tạ gia, sau đó Lâm Hà tỷ bị chúng khi dễ, hai bên lập tức đánh nhau… nhưng mà người của bọn họ đông hơn chúng ta, bên chúng ta chịu thiệt, cho nên ta chạy đi… là muốn tìm cứu binh.”

Nói xong lời cuối cùng, sắc mặt Lâm Sơn đỏ lên, cúi thấp đầu xuống.

“Lâm Hà tỷ cũng ở đó?”

Lâm Động sửng sốt, chợt cau mày, hơi có chút trầm ngâm, phất phất tay nói:

“Mang ta đi xem thế nào.”

Cho dù như thế nào, quan hệ của hắn và Lâm Hà cũng không tệ lắm, mà trước kia có tranh chấp với hai huynh đệ Lâm Sơn, Lâm Hoành, nhưng đó chỉ là tranh chấp trong nhà, tấm lòng của hắn cũng không nhỏ mọn tới vậy, loại chuyện như thế này hắn không cách nào đứng nhìn được.

Nghe Lâm Động nói như thế, Lâm Sơn nhất thời ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Lâm Động, đương nhiên hắn không ngờ, Lâm Động bất chấp hiềm khích trước đây ra tay trợ giúp bọn họ, ánh mắt hơi đỏ lên, dùng toàn lực gật đầu.

Chương 33 : Tạ Đình

“Chúng ta vốn đang dạo chơi ở trong này, kết quả gặp phải đám hỗn đản của Tạ gia, Lâm Hà tỷ muốn mua chút đồ, nhưng những tên hỗn đản ấy lại cố ý quấy rối, Lâm Hà tỷ tức giận đến nỗi không nhịn được nên động thủ. . .”

“Nhưng mà đầu lĩnh bên phía Tạ gia là xú nữ nhân Tạ Đình, nàng ta chính là muội muội của Tạ Doanh Doanh, thực lực hiện tại đã đạt đến Tầng 7 Thối Thể, hơn nữa bọn họ có nhiều người… trong lúc hỗn loạn, Lâm Hà tỷ bị nữ nhân kia nhân cơ hội đánh một bạt tai.”

Ba người nhanh chóng chạy về phía bên trong, Lâm Sơn nhân cơ hội đem chuyện xảy ra lúc trước kể lại tỉ mỉ một lượt, sau khi nói xong hai tay của hắn vẫn nắm chặt, trong lòng hiển nhiên là cực kỳ phẫn nộ.

Lâm Động khẽ cau mày, tiểu bối của Tạ gia đúng là quá kiêu ngạo, Lâm Hà tỷ nói như thế nào cũng là nữ hài tử, đánh người không đánh mặt, chuyện này có lẽ đơn thuần chỉ là muốn gây rối thôi.

“Người của Tạ gia đúng là rất đáng ghét.”

Thanh Đàn ở một bên cũng có chút tức giận, cho dù như thế nào, thân là người của Lâm gia thì đều phải đứng chung một chiến tuyến.

“Nhanh hơn một chút đi.”

Lâm Động gật gật đầu, chân bắt đầu tăng tốc.

***

Sâu trong Giao dịch phường có một quảng trường được xây bằng đá, xung quanh đó có mấy cửa hàng tương đối phồn vinh, các loại vũ khí, áp giáp, thậm chí cả tinh hạch yêu thú cũng có thể tìm thấy.

Chỗ này được xem như là một địa phương tương đối cao cấp trong Giao dịch phường, người có thể đến chỗ này phần lớn đều là những người có thân phận, mà giờ phút này có không ít người quây quanh bên ngoài quảng trường, nhìn hai nhóm nhân mã ở bên trong.

Tuổi tác của hai nhóm nhân mã này đều không lớn, nhưng bầu không khí vô cùng gay gắt và căng thẳng.

Tạ gia cùng Lâm gia ở Thanh Dương Trấn cũng được xem như hai đại thế lực, hơn nữa đại đa số người cũng đều biết rằng hai nhà Lôi – Tạ đối với Lâm gia có chút chèn ép, bởi vậy lúc nhìn thấy đám tiểu bối hai nhà đối chọi gay gắt cũng không hề cảm thấy ngoài ý muốn.

“Lâm Hà, đưa Hồ Tinh Liên kia cho ta, bằng không, hôm nay các ngươi sẽ không dễ rời nơi này đâu.”

Đầu lĩnh bên tiểu bối Tạ gia là một thiếu nữ cao gầy mặc cẩm y hoa lệ, nàng đang đứng một cách ngạo nghễ, trên khuôn mặt trái xoan trắng ngần lộ ra một chút trào phúng, môi có vẻ hơi mỏng, nhìn qua cũng cảm nhận thấy sự khắc nghiệt.

“Đưa cho ngươi?”

Ở phía đối diện với thiếu nữ, Lâm Hà cười lạnh, trên gương mặt còn có một dấu tay đỏ nhạt, chính là lúc trước xú nữ nhân trước mặt thừa dịp nàng bị cản trở lén hạ thủ.

Sau khi cười lạnh, Lâm Hà trực tiếp đem cái dây chuyền màu trắng đang cầm trong tay dứt làm đôi, kỳ thật trong lòng nàng cũng hiểu rõ, thứ này dù sao cũng chỉ là trang sức mà thôi, lấy thân phận của Tạ Đình sao có thể quá mức để ý, chuyện hôm nay chẳng qua đối phương đang cố ý gây sự mà thôi.

Đúng như Lâm Hà dự đoán, lúc nhìn thấy Lâm Hà dứt đứt dây chuyền, lông mày nhỏ bé của Tạ Đình kia chỉ nhướng lên, cười như không cười nói:

“Tính cách của nhiên kiên cường, nhưng mà hôm nay xem ra ngươi muốn đối nghịch cùng bổn tiểu thư rồi.”

“Tạ Đình, ngươi cũng không nên quá phận đó.”

Ở bên cạnh Lâm Hà, Lâm Hoành tức giận nói, trông hắn cũng có chút thảm hại, chắc là vừa rồi đã trải qua một trận ẩu đả.

“Quá đáng thì các ngươi làm thế nào? Nếu không phải Tạ gia ta rộng lượng, Lâm gia các ngươi có thể sinh sống ở Thanh Dương trấn này hay sao?”

Nghe vậy, khóe miệng Tạ Đình hiện lên một nụ cười châm chọc.

“Hắc hắc, ta thấy hay là tiếp tục đánh bọn chúng một lần nữa đi, để cho chúng biết, sau này khi gặp người của Tạ gia chúng ta thì phải vòng qua đường khác mà đi.”

Ở bên cạnh Tạ Đình, một gã thiếu niên mặc y phục màu vàng cười quái dị nói.

“Đúng thế.”

Thanh âm của thiếu niên mặc y phục màu vàng vừa dứt, một thiếu niên khác đứng ở bên cạnh cũng cười gật đầu, từ vị trí đứng của hai người này có thể nhận ra, trong lớp tiểu bối Tạ gia họ có địa vị không thấp.

Nghe được lời nói của hai người, Lâm Hoành sắc mặt hơi trầm xuống, bên bọn họ chỉ có hắn cùng với Lâm Hà là Tầng 7 Thối Thể, mà đối phương lại có đến ba người, nếu như xảy ra xung đột, thì người chịu thiệt đương nhiên là người bên mình.

“Cũng tốt, giáo huấn bọn họ một lần, để cho bọn họ biết địa vị của Tạ gia ta , người từ bên ngoài tới không thể nào so sánh được.”

Tạ Đình cũng cười một tiếng, giống như một tiểu ác ma nhìn chằm chằm Lâm Hà, nói.

Nhìn thấy Tạ Đình cũng đồng ý, những tiểu bối khác của Tạ gia cũng không khỏi có chút phấn chấn, không có ý tốt nhìn chằm chằm nhóm người Lâm Hà.

“Động thủ!”

Trên cơ thể Tạ Đình và hai người vừa nói chuyện đã có những vòng sáng hiện lên, ba người đạp chân lên mặt đất, thân hình như tên bắn lao tới chỗ Lâm Hoành và Lâm Hà, mà những tiểu bối Tạ gia còn lại cũng xông lên, cản những tiểu bối khác của Lâm gia lại.

Nhìn ba người Tạ Đình trực tiếp vọt tới, sắc mặt Lâm Hà cùng với Lâm Hoành cũng thoáng có chút khó coi, hai người đối phó ba người, tóm lại sẽ có chút thua thiệt.

“Xuy!”

Nhưng mà, lúc ba người Tạ Đình xuất hiện ở trước mặt hai người Lâm Hà, đang muốn động thủ thì đột nhiên có tiếng xé gió từ một bên truyền đến, ba người vội vàng né tránh, thấy ba hòn đá nặng nề đập vào trên cây cột ở bên cạnh, phát ra những thanh âm trầm thấp.

“Ai?!”

Đột nhiên xuất hiện kẻ muốn nhúng tay, làm cho ba người Tạ Đình nhướng mày, ánh mắt chuyển qua, thì nhìn thấy ba đạo thân ảnh đang bước nhanh đến, người đi phía trước chính là Lâm Sơn vốn bị đánh cho thảm hại, chật vật bỏ trốn.

“Lâm Động!”

Nhìn thấy người ở phía sau Lâm Sơn, Lâm Hà cùng Lâm Hoành cùng kêu lên một tiếng, trong mắt đều hiện lên vẻ vui mừng.

“Không có việc gì chứ?”

Lâm Động mang theo hai người đi vào trong đám người, nhìn thoáng qua Lâm Hà, khi nhìn thấy dấu đỏ trên gương mặt nàng, chân mày hắn nhíu chặt lại.

“Lâm Động? Ngươi chính là người đột nhiên nổi lên từ trong Lâm gia sao?”

Ánh mắt Tạ Đình nhìn lướt qua Lâm Động, trên miệng nở một nụ cười, nói.

“Sao đệ lại tới đây?”

Lâm Hà vui mừng nhưng lại có chút lo lắng, cho dù Lâm Động có tới nơi này, thì bọn họ cũng chỉ ngang bằng với đối phương mà thôi.

“Tới đây tham quan một chút, vô tình gặp được Lâm Sơn.”

Lâm Động cười nói, từ lúc mới tới đến giờ, hắn chưa từng liếc nhìn đám người Tạ Đình lần nào, cũng chẳng thèm hỏi xem đối phương là ai.

Hành động của Lâm Động đã khiến cho Tạ Đình nổi giận, cái kiểu nói chuyện này nàng rất ít khi phải chịu, mà lúc trong lòng đang tức giận, một người ở một bên thấp giọng nói vào tai nàng điều gì đó.

“Phì, ta còn tưởng là ai, thì ra là con trai của của người đã từng là phế nhân của Lâm gia, Lâm Khiếu.”

Tạ Đình cười lạnh nói.

Sau khi nàng nói những lời này, thân thể Lâm Động rõ ràng dừng lại một chút, sau đó xoay người, lần đầu đem ánh mắt đặt ở trên gương mặt của Tạ Đình, cuối cùng nở một nụ cười, cất bước đi về phía Tạ Đình.

“Cẩn thận.”

Nhìn thấy Lâm Động hành động như vậy, Lâm Hà vội vàng nói, đối phương có tới 3 gã Tầng 7 Thối Thể.

“Hắc hắc, để cho ta thử xem, vị thiên tài mới nổi của Lâm gia gần đây có bao nhiêu cân lượng.”

Nhìn thấy Lâm Động cất bước đi tới, vị thiếu niên mặc áo vàng kia cũng không khỏi cười lạnh một tiếng, sau đó cất bước tiến lên một chút, tia sáng nhàn nhạt ở trong lòng bàn tay nhanh chóng ngưng tụ.

“Bịch!”

Khi tên thiếu niên áo vàng đánh về phía Lâm Động, thì một thanh âm vang trầm thấp lập tức vang lên, sau đó một thân ảnh trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người bay ngược trở ra, nặng nề rơi trên mặt đất, cực kỳ thảm hại.

Nhìn thấy thiếu niên mặc y phục màu vàng vừa mới lao ra, đã bị đánh bay ngược trở lại thảm hại ngã xuống đất, vẻ mặt không ít người đều hiện lên sự kinh ngạc, thậm chí ngay cả những người ở xung quanh vây xem, cũng đem ánh mắt kinh dị nhìn về phía Lâm Động, có thể dễ dàng đả bại một người có cảnh giới Tầng 7 Thối Thể Thất, xem ra vị thiên tài mới nổi của Lâm gia này thật đúng là có một chút bản lĩnh.

“Tạ Chấn!”

Sắc mặt Tạ Đình cùng với đám tiểu bối Tạ gia khi nhìn thấy thiếu niên mặc áo vàng trực tiếp bị Lâm Động một chưởng đẩy bay trở lại, đều có biến hóa, trở nên âm trầm.

“Dám đánh người của Tạ gia ta, con mẹ nó, muốn chết!”

Một gã thiếu niên cũng đạt đến Tầng 7 Thối Thể, trong mắt dâng lên một cổ lửa giận, hắn lập tức lao tới, nhưng cũng bị đánh bay về phía sau.

“Tê. . .”

Lúc này đây, không ít người đều là hít vào một hơi lạnh, lần đầu tiên có lẽ là vận may, nhưng mà lần thứ hai chắc chắn không phải là trùng hợp…

“Thối Thể tầng thứ 8…”

Bọn người Lâm Hà cùng Lâm Hoành ngơ ngác nhìn bóng lưng Lâm Động, có thể dễ dàng đả bại đối thủ Tầng 7 Thối Thể, vậy thực lực của Lâm Động, tất nhiên là đã tiến vào tầng thứ 8 rồi!

“Ngươi… Ngươi muốn làm gì? Tỷ tỷ của ta và những người khác đang ở gần đây, nếu không muốn bị đánh thì mau dẫn người cút nhanh đi!”

Nhìn thấy Lâm Động dễ dàng giải quyết xong hai người Tạ Chấn, rồi đi đến trước mặt nàng, sắc mặt Tạ Đình trở nên tái nhợt, nhưng mà vẫn ngang ngạnh như cũ, lạnh lẽo nhìn Lâm Động, nàng thật sự không tin Lâm Động dám động thủ đánh nàng!

Nhìn khuôn mặt ở trước mặt giống như một trái dưa trắng nõn, Lâm Động cười lên một tiếng, hàn quang trong mắt hiện lên, giơ bàn tay lên.

“Dừng tay!”

Trong khi Lâm Động giơ bàn tay lên, một thanh âm yêu kiều khẩn cấp đột nhiên vang lên, ngay sau đó, một đạo kình phong trực tiếp bắn tới Lâm Động.

“Ba!”

Lúc thanh âm yêu kiều kia vang lên, ánh mắt Lâm Động cũng hơi trầm xuống, bàn tay trực tiếp tát xuống, trong sự kinh ngạc của mọi người, nhanh chóng tát Tạ Đình một cái, thanh âm cái tát vang dội làm cho cả quảng trường lập tức trở nên yên tĩnh.

Chương 34 : Lôi Lực

Mọi người sửng sốt nhìn vào gò má đỏ bừng của Tạ Đình, nàng vừa mới bị Lâm Động tát, nhất thời cái nơi ồn áo náo động này bỗng trở nên yên lặng như tờ.

Sự yên lặng cũng chỉ kéo dài trong chớp mắt, một vài người phục hồi lại tinh thần, nhìn Lâm Động với ánh mắt kỳ dị, hiển nhiên là vì bất ngờ với sự quyết đoán của hắn. Tạ Đình kia dù nói thế nào đi nữa cũng được coi là một mỹ nhân yểu điệu, nhưng mỹ nhân cũng chẳng khiến Lâm Động chần chừ hạ thủ chút nào.

“Tàn nhẫn, đầy quyết đoán.”

Một số người trong lòng âm thầm đánh giá Lâm Động, một thiên tài mới nổi lên gần đây của Lâm gia, dường như thủ đoạn không giống với người khác.

Bọn người Lâm Hà cũng sững sờ bởi vì hành động của Lâm Động, nhìn Tạ Đình đang ôm lấy gò má, vẻ mặt ngây dại chưa lấy lại tinh thần, trong lòng không hiểu sao lại xuất hiện một cảm giác khoan khoái. Xú nữ nhân này lâu nay vẫn luôn xem thường Lâm gia, lần bị Lâm Động tát một cái, đúng là khiến cho người khác hả lòng hả dạ.

Giáng xuống gương mặt Tạ Đình một cái tát, Lâm Động đột nhiên đưa bàn tay ra, tóm lấy đạo kình phong đang lao tới, thì ra đó chỉ là một viên đá vụn, kình lực không làm cho bàn tay Lâm Động run lên tí nào.

“Ngươi đánh ta…Ngươi dám đánh ta!”

Lúc Lâm Động trở tay tiếp được khối đá vụn bay tới, Tạ Đình rốt cuộc cũng hoàn hồn, sự đau đớn rát bỏng trên gương mặt làm cho thân thể nàng cũng run rẩy theo. Ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn Lâm Động một cách dữ tợn, bộ dáng này chẳng còn lại chút nào sự vênh váo lúc trước.

“Ăn nói không cẩn thận chắc chắn sẽ phải trả giá.”

Lâm Động liếc nhìn nàng, thản nhiên nói.

“Ngươi tính là cái thá gì… mà dám đánh ta?”

Lâm Động thản nhiên nói như vậy khiến cho Tạ Đình trở nên điên cuồng, từ nhỏ đến lớn chưa có một người nào dám đánh nàng cả?

Gương mặt xinh đẹp vào thời khắc này đã trở nên méo mó, sau đó nàng giơ năm ngón tay lên, hung hăng giáng xuống khuôn mặt của Lâm Động.

“Ba!”

Lâm Động xòe bàn tay ra, dễ dàng chụp lấy bàn tay của Tạ Đình, vừa tính đẩy ngược lại thì một tiếng quát lạnh lùng băng lãnh từ xa truyền tới.

“Ta thấy ngươi làm như vậy đã đủ rồi đó.”

Lực đạo ẩn chứa ở lòng bàn tay dần dần giảm bớt, Lâm Động quay đầu lại nhìn thấy cách đó không xa, có một thiếu nữ mặt áo lông hồ đang rảo bước lại gần.

Thiếu nữ này có phong thái quý tộc, dung mạo có chút tương tự Tạ Đình, bất quá bên ngoài không có cay nghiệt ngang ngược như Tạ Đình, nhưng không hiểu tại sao khi nhìn thiếu nữ nhìn có vẻ dễ tiếp xúc này, Lâm Động lại nhíu mày.

“Tỷ!”

Vừa thấy người thiếu nữ xuất hiện, Tạ Đình ánh mắt đỏ ngầu, kêu lên.

“Tạ gia Tạ Doanh Doanh.”

Lúc thiếu nữ xuất hiện, Lâm Động đã suy đoán ra thân phận của nàng. Người này chính là người xuất sắc nhất trong đám tiểu bối của Tạ gia – Tạ Doanh Doanh.

“Ngươi tên là Lâm Động đúng không? Hành động trước đó của ngươi không tốt đâu, có đôi khi, lỗ mãng quá sẽ khiến cho gia tộc của ngươi trả một giá thật cao.”

Đôi mắt Tạ Doanh Doanh trong như nước mùa thu, nhìn chằm chằm vào Lâm Động, giọng nói bình thản nhưng lại băng lãnh.

“Vừa rồi trong lúc bọn họ khi dễ người Lâm gia ta, ngươi ở đâu?”

Lâm Động buông tay Tạ Đình ra, nhìn qua dáng người yểu điệu của Tạ Doanh Doanh ở trước mặt, cười lạnh nói.

Tạ Doanh Doanh chân mày nhíu lại, đang muốn nói thì Lâm Động đã nói tiếp:

“Ngươi cũng đừng nói những lời đường hoàng nhảm nhí đó, nói cho cùng, đã tới nơi này rồi thì chỉ xem nắm đấm của ai lớn hơn mà thôi. Tạ gia ngươi đã sớm không vừa mắt Lâm gia ta, nếu quả thật có năng lực thì đã sớm đuổi Lâm gia ta ra khỏi Thanh Dương Trấn rồi. Sở dĩ không làm như vậy là do gia tộc các ngươi không làm được, hoặc có làm được cũng phải trả một cái giá cực kỳ thảm trọng!”

“Cô ta đánh người của Lâm gia ta, ta đánh lại nàng là việc thiên kinh địa nghĩa, ngươi muốn phản đối thì ra tay đi, nói những câu vừa rồi đúng là buồn cười.”

Lâm Động nói tuy có phần gay gắt, nhưng cũng hợp với tình hình thực tế, cho nên có không ít người ở xung quanh gật đầu. Những năm gần đây Lâm gia phát triển rất nhanh, tuy nói chưa từng cùng hai nhà Lôi – Tạ giao thủ, nhưng phàm là người biết chuyện đều hiểu, thực lực của Lâm gia chẳng thua kém bất kỳ nhà nào.

Hai nhà mà liên thủ nhất định là mạnh hơn Lâm gia, nhưng muốn làm bá chủ một phương tại Thanh Dương Trấn thì Cuồng Đao Vũ Quán chắc không để chuyện như vậy xảy ra. Dù sao chờ đến lúc hai nhà Lôi – Tạ giải quyết xong Lâm gia, mục tiêu kế tiếp của họ chắc chắn sẽ là bọn hắn.

Cho nên, tới bây giờ bốn thế lực lớn này vẫn duy trì loại cân bằng không ổn định, còn nói ai diệt ai thì đúng là có chút ngây thơ.

Mấy câu nói của Tạ Doanh Doanh đều bị Lâm Động chèn ép, sắc mặt của nàng lập tức trở nên khó coi.

“A, nói thật hay, nắm đấm người nào lớn chính là đạo lý.”

Trong lúc Tạ Doanh Doanh á khẩu không trả lời được, một tiếng cười đột ngột vang lên, ngay sau đó có một thân ảnh từ trên lầu hai trực tiếp nhảy xuống, thân thể cao lớn của hắn làm cho những người xung quanh cảm thấy áp lực.

“Lôi Lực!”

Nhìn trang phục rực rỡ của nam tử này, sắc mặt đám người Lâm Hà lập tức thay đổi, vội vàng chen chúc đứng phía sau Lâm Động, trong mắt có chút lo lắng.

“Lôi Lực đại ca!”

Những người Tạ gia sau khi nhìn thấy người này liền mừng rỡ, Tạ Đình lại càng vui mừng kêu lên.

“Lôi Lực, hắn chính là vị hôn phu của Tạ Doanh Doanh, được xưng là đệ nhất nhân trong đám tiểu bối tại Thanh Dương Trấn sao?”

Vào thời khắc này, Lâm Động cau mày, chăm chú nhìn đạo thân ảnh kia. Người này ước chừng mười bảy mười tám tuổi, thân thể rắn rỏi, dung mạo có chút anh tuấn, hơn nữa trên khuôn mặt lúc nào cũng nở nụ cười đầy tự tin, hiển nhiên hắn có một mị lực mà những tiểu bối khác không có được.

“Doanh Doanh, để đó cho ta.”

Lôi Lực dùng ánh mắt dịu dàng nhìn Tạ Doanh Doanh, cười nói.

“Vâng.”

Nhìn thấy Lôi Lực, Tạ Doanh Doanh khẽ mỉm cười, sau quay lại nhìn về hướng Lâm Động, khóe môi không tự chủ được khẽ cong lên.

“Lâm Động đúng không? Ha hả, lời nói lúc nãy của ngươi ta đây cũng rất đồng ý. Có điều, trước tiên ngươi cần phải hiểu một điều, nếu như không phải có Cuồng Đao Vũ Quán trợ giúp, Lâm gia các ngươi đã sớm giống như chó hoang bị trục xuất ra khỏi Thanh Dương Trấn rồi.”

Lôi Lực cười nhìn Lâm Động, nói.

“Nếu như hai nhà Lôi – Tạ không hợp lực với nhau, ngươi cũng sẽ không nói những lời này đâu… Ngươi cũng biết, đó là nếu như…”

Lâm Động thản nhiên cười nói.

“Được rồi, ngươi rất có tài ăn nói…”

Ánh mắt Lôi Lực híp lại, nhún vai, sau đó nắm chặt hai tay lại, xương cốt phát ra tiếng cách cách, rồi tươi cười nhìn Lâm Động nói:

“Câu nói lúc nãy của ngươi, ta rất tán thành, nói cũng đúng, kỳ thực ta cũng muốn xem nắm tay ai lớn hơn. Hiện tại … có lẽ quả đấm của ta lớn hơn ngươi, cho nên ngươi tát Đình nhi một cái, ta muốn thu hồi.”

Nghe Lôi Lực nói như vậy, sắc mặt đám người Lâm Hà lập tức biến đổi. Nghe nói Lôi Lực sớm đã bước chân vào Thối Thể đệ cửu trọng, cho dù khi nãy Lâm Động thể hiện được thực lực của Thối Thể tầng thứ 8, nhưng cũng không cách nào chống đỡ được Lôi Lực.

“Bịch!”Cầu Cơ mình gặp khá nhiều trong 5 năm làm kẻ gác cửa điện. Trong đó đa số là thanh thiếu thiên niên : Nhẹ có ,Nặng có :Vong theo có – Ma Ám có thâm chí Chết có…! Các Bạn nên đọc chuyện mục này để tránh tình huống xấu nhất sảy ra nhé ^^ …!

Lôi Lực hiển nhiên là không muốn để cho Lâm Động có bất kỳ cơ hội nào để cự tuyệt, vì vậy khi hắn vừa dứt lời, chân hắn đã đạp lên mặt đất, di động đến trước mặt Lâm Động, vòng sáng chói mắt trên quyền đầu của hắn cấp tốc khởi động, kình phong sắc bén làm cho sắc mặt đám người Lâm Hà trở nên tái nhợt.

“Lui ra!”

Nhìn thấy Lôi Lực xuất thủ nhanh như tia chớp, ánh mắt Lâm Động cũng trở nên chăm chú, đẩy mạnh bọn người Lâm Hà ở phía sau lưng, sau đó những thanh âm thanh thúy liên tiếp vang lên trên quảng trường.

“Ba ba ba ba …”

“Thông Bối Quyền 9 âm?”

Nghe thấy những thanh âm quen thuộc, không ít người ngẩn ra, có chút kinh ngạc nhìn về phía Lâm Động, hiển nhiên không ngờ tới ở độ tuổi này lại có thể luyện Thông Bối Quyền đến mức tuyệt đỉnh., có điều bằng vào cái này mà muốn ngăn cản Lôi Lực, sợ rằng vẫn còn có chút khó khăn.

“Ba”

Như biết được trong lòng những người bênh cạnh đang suy nghĩ gì, sau khi tiếng thanh âm thứ 9 vang lên, trong cơ thể Lâm Động lại lần nữa truyền ra một o thanh âm cứng cáp rất nhỏ, thanh âm này người ngoài không thể nào nghe được.

“Ầm!”

Mọi người đều nhận thấy, kình phong của hai người đều sắc bén, nên khi va chạm vào nhau, một làn sóng không khí vô hình khuếch tán ra xung quanh.

Chương 35 : Sơ bộ giao thủ

“Ầm!”

Lúc hai quyền đụng vào nhau thì có một thanh âm trầm thấp nặng nề vang lên, kình khí mạnh mẽ thổi bay toàn bộ đất cát trên quảng trường.

Sau khi hai quyền chạm nhau, sự thảm bại như trong dự liệu của mọi người đã không xuất hiện, thân thể Lâm Động giống như bàn thạch vững chãi đứng trên mặt đất, đối mặt với một quyền của Lôi Lực có thực lực đạt đến tầng 9 Thối Thể, hắn vẫn đón đỡ được.

“Bịch bịch!”

Hai quyền vừa chạm vào lập tức tách ra, hai đạo thân ảnh cũng nặng nề lùi về phía sau, Lôi Lực lùi hai bước, Lâm Động lùi ba bước, chung quy mà nói, một quyền của Lôi Lực cũng không mang lại hiệu quả như trong tưởng tượng của mọi người.

“Vậy mà lại đỡ được…”

Nhìn thấy Lâm Động cùng với Lôi Lực mơ hồ có lực lượng ngang nhau, bất luận là tiểu bối Tạ gia hay là Lâm gia trong mắt đều hiện lên vẻ kinh hãi, danh tiếng của Lôi Lực ở Thanh Dương Trấn này thật sự không kém, theo như không ít người suy đoán, chỉ trong vòng nửa năm nữa người này có thể đột phá tầng 9 Thối Thể, tiến vào Địa Nguyên Cảnh, đến lúc đó, thực lực của Lôi gia cũng sẽ được tăng thêm một phần.

Trong lớp tiểu bối ở Thanh Dương Trấn, Lôi Lực hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất nhân, nhưng vào hôm nay, đệ nhất nhân này lại bị một thiếu niên nhỏ tuổi hơn ngăn cản, chuyện này đã làm cho không ít người giật mình.

Sắc mặt của Tạ Doanh Doanh cùng với Tạ Đình cũng đồng thời biển đổi, trong mắt của Tạ Doanh Doanh lại càng hiện lên vẻ ngưng trọng, xem ra Lâm Động một thiên tài mới nổi gần đây của Lâm gia, đúng là thực sự có bản lĩnh.

Con ngươi của Tạ Doanh Doanh lóe lên, cho dù là nhanh chóng bình tĩnh trở lại, nhưng cũng phải công nhận, một quyền vừa rồi của Lâm Động đã chứng minh hắn có thực lực đối kháng với Lôi Lực.

Bất kể như thế nào, Lôi Lực dù sao cũng có thực lực Thối Thể tầng thứ 9, so với tầng 8 Thối Thể của Lâm Động cường hãn hơn không ít, hơn nữa lúc trước giao thủ, Lâm Động đã sử dụng võ học, còn Lôi Lực thì không!

Cho nên, nếu thật sự đánh nhau Lâm Động bị thua là chuyện tất nhiên.

“Thông Bối Quyền 9 âm? Không tệ…”

Lôi Lực lui về phía sau, ánh mắt cũng có chút ít kinh ngạc nhìn Lâm Động, chợt cười nhạt, hai tay hơi cong:

“Ta vốn nghĩ tại sao ngươi lại kiêu ngạo như vậy, hóa ra ngươi thực sự có năng lực, nhưng mà tiếp theo ngươi không có may mắn như vậy đâu…”

Thanh âm vừa dứt, quyền của Lôi Lực chuyển thành trảo, vòng sáng trở nên chói mắt, Nguyên Lực ba động cũng khuếch tán ra, nhìn bộ dáng này mọi người biết, hắn đã dùng tới võ học để đối địch rồi.

Nhìn thấy hành động này của Lôi Lực, sắc mặt của đám người Lâm Hà vốn vui mừng, thì bây giờ đã thay đổi, mọi người nhận ra, Lôi Lực đã thực sự động thủ rồi.

Lâm Động sắc mặt bình tĩnh, tầng 8 và tầng 9 đúng là có chênh lệch rất lớn, cho dù lúc trước hắn hắn đã sử dụng Thông Bối Quyền 10 âm, nhưng cũng chỉ ngang với Lôi Lực mà thôi.

Trong khi đó, Lôi Lực chưa thi triển võ học, với thực lực của Lôi gia mà nói, võ học mà Lôi Lực sử dụng chắc chắn có phẩm chất không thấp, nếu như thực sự giao thủ, phần thắng của đối phương đúng là cao hơn mình một chút.

Dĩ nhiên, Lâm Động cũng có lòng tin, mặc dù Lôi Lực có thể thắng hắn, nhưng sẽ là thắng thảm!

“Hô. . .”

Lâm Động thở dài ra một hơi, mười ngón tay nhẹ nhàng đong đưa, hắn cũng rất muốn thử xem, Kỳ Môn Ấn mình vừa mới luyện thành kia, nếu như toàn lực thi triển sẽ có bao nhiêu uy lực.

Tuy nói Kỳ Môn Ấn tầng thứ nhất, Lâm Khiếu cùng với Lâm Chấn Thiên bỏ đi không cần, nhưng Kỳ Môn Ấn tầng thứ nhất của Lâm Động, nhưng một khi đã trải qua quang ảnh của Thạch Phù hoàn thiện, thì uy lực chắc chắn sẽ mạnh hơn.

Nhìn thấy không khí trong sân đã trở nên giương cung bạt kiếm, không ít người đã xúm lại, trong mắt họ hiện lên sự hứng thú. Bọn họ cũng muốn biết, thiên tài mới nổi gần đây của Lâm gia, có thực lực để chiến đấu với đệ nhất nhân trong đám thiếu niên Lôi Lực hay không…

Lòng bàn tay Lôi Lực hơi cong, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Động cũng trở nên sắc bén, Lôi gia là một thế lực có thực lực mạnh nhất ở Thanh Dương Trấn, vì vậy đối mặt với thế lực mới nổi lên như Lâm gia, trong lòng tóm lại là có chút xem thường, hôm nay cùng Lâm Động giao thủ trước mặt mọi người, nếu không thể triệt để đánh bại hắn…, thì cái danh tiếng đệ nhất nhân trong đám thiếu niên sẽ bị người khác chê cười.

“Hắc hắc, nơi này thật đúng là náo nhiệt a…”

Nhưng mà, lúc Nguyên Lực trong cơ thể Lôi Lực bắt đầu lưu chuyển, một tiếng cười đột nhiên vang lên, sau đó chừng mười đạo thân ảnh từ trên lầu các nhảy xuống, trực tiếp đi vào trong khu vực tỷ đấu.

Mười người đi tới cũng chỉ là một đám thiếu niên 17, 18 tuổi, bọn họ mặc y phục giống nhau, ở trên ngực có một đồ văn (phù hiệu), trên đồ văn lại thêu một thanh đại đao như cuồng phong vũ động.

“Cuồng Đao Võ Quán.”

Vừa nhìn thấy được những người này, Lâm Động hơi ngẩn ra, từ những đồ văn trên ngực có thể dễ dàng nhận ra thân phận của bọn họ, Cuồng Đao Vũ Quán, một thế lực ngang hàng với hai nhà Lôi Tạ.

Đứng trước đám người là một thiếu niên có phần kiệt ngạo, trông có phần gầy gò, hai tay áo rộng thùng thình, trên tay đầy vết chai, hiển nhiên là do luyện đao tạo thành. Lúc này, thiếu niên kia liếc xéo Lôi Lực một cái, sau đó đi về phía Lâm Động giơ ngón cái, cười nói:

“Ngươi chính là Lâm Động của Lâm gia đúng không? Có can đảm, rất khá.”

“Ngô Vân, đây là chuyện giữa ta với hắn, ngươi tạm thời đừng xen vào việc của người khác!”

Lôi Lực nhìn về phía thiếu niên cợt nhả kia, sắc mặt hơi trầm xuống, quát lớn.

“Nếu như ta không quản chuyện của người khác, vậy thì Thanh Dương trấn chẳng phải là nhà của các ngươi rồi sao?”

Ngô Vân đảo cặp mắt trắng dã, trào phúng cười nói, nhìn bộ dáng này có thể hiểu, hắn cực kỳ không thích đám người Lôi Lực.

“Hắc hắc, Lôi Lực, nếu ngươi thích đánh nhau, vậy thì…, ta tới chơi với ngươi một chút, có được không?”

Tiếng cười vừa dứt, ánh mắt Ngô Vân đột nhiên trở nên nóng bỏng, nhìn chằm chằm Lôi Lực, liếm liếm miệng, nói.

Nghe được lời nói như thế, sắc mặt Lôi Lực lại trầm xuống, không phải là hắn đánh không lại Ngô Vân, mà chỉ là tên Ngô Vân này từ trước tới nay nổi danh vôi lại, hơn nữa còn ham đấu như mạng, một khi đã đánh nhau thì giống như kẻ điên, dây dưa không dứt, cho nên cho dù là hắn, bình thường cũng không muốn động thủ với người này.

“Ngô Vân, Lôi Lực đại ca chẳng qua chỉ là không muốn tranh đấu với ngươi mà thôi, chẳng nhẽ tác phong của Cuồng Đao Võ Quán các ngươi lúc nào cũng càn quấy như vậy hay sao?”

Tạ Doanh Doanh thản nhiên nói.

“Có phải là tác phong Cuồng Đao Vũ Quán hay không, ta cũng không biết, nhưng mà nó lại là tác phong của ta, ngươi có ý kiến gì cứ việc nói, nhưng mà có nói ta cũng không tiếp thu.”

Đối với ý giễu cợt trong lời của Tạ Doanh Doanh, Ngô Vân cũng tương đối nghiêm túc gật đầu, nói.

Tạ Doanh Doanh lấy răng cắn đôi môi đỏ mọng, gương mặt hơi có chút xanh mét, hôm nay đúng là ngày không may mắn, đầu tiên là gặp phải một tên không biết lưu tình như Lâm Động, sau đó lại gặp một tên vô lại, điều này khiến cho nàng tức giận đầy mình.

Lâm Động nghe Ngô Vân trả lời, cũng nhịn không được bật cười, đối với cái tên nói chuyện buồn cười này, hắn cũng cảm thấy có chút hảo cảm.

Lôi Lực giống như bị lột da, sắc mặt có chút âm trầm.

“Được rồi, ta nói những tên tiểu tử các ngươi, làm loạn cũng đã làm loạn rồi, bây giờ thì biến đi, nơi này còn phải buôn bán.”

Trong lúc không khí đang kiếm bạt cung bị Ngô Vân phá rối, ở trên lầu các, cũng truyền đến một đạo thanh âm bất đắc dĩ, mọi người ngẩng đầu lêm, chỉ nhìn thấy một người trung niên nam tử đang từ trên cao nhìn xuống, phía sau hắn còn có một đại hán cao to vạm vỡ tháp tùng.

“Đó là quản sự của giao dịch phường hội này, tên là Vương Kinh, là cao thủ Địa Nguyên Cảnh.”

Lâm Hà ở sau Lâm Động thì thầm, trong lòng của nàng vào thời khắc này cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu người này đã ra mặt, xem ra trò khôi hài này cũng nên kết thúc.

Nhìn thấy Vương Kính lộ diện, Lôi Lực cau mày, biết rằng hôm nay không có cách nào động thủ, đành tán Nguyên Lực, nhìn Lâm Động một cái, thản nhiên nói:

“Hôm nay coi như ngươi có vận khí tốt, nhưng mà yên tâm, chờ đến cuộc săn thú, đến lúc đó ta sẽ đặc biệt “chiếu cố” ngươi một chút, ngươi tát Đình nhi một cái, ta sẽ giúp nàng lấy lại, ngươi cứ chờ xem…”

“Ngoài ra, Ngô Vân, trong lúc săn bắn ta có thể đánh ngươi thoải mái, tới lúc đó đừng có núp đi là được…”

Tiếng nói vừa dứt, Lôi Lực mới cười lạnh một tiếng, mang theo đám người Tạ Doanh Doanh xoay người rời đi, hắn sẽ tận dụng khoảng thời gian còn lại đột phá Địa Nguyên Cảnh, đến lúc đó cho dù Lâm Động với Ngô Vân có liên thủ, hắn cũng có thể thuận tay giải quyết.

Nhìn bóng lưng đang đi xa của Lôi Lực, ánh mắt Lâm Động cũng híp lại, khóe môi khẽ nhếch lên, săn bắn ư, hắn cũng vô cùng chờ mong…Nguồn truyện audio

❮ prev
next ❯

Avatar

Recent Comments
https://audiosite.net
☣Bộ Truyện Con Đường Bá Chủ cập 24h mỗi ngày nhé các đạo hữu ...!☣ f5 hoặc tải lại trang để nhật chính xác nhé..:)☣Còn các thành viên thì không cần :) mặc định cập nhật bất kỳ truyện nào mới nhất nhé
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 days ago
Tớ mới eidt lại được 500 chương mới nhất nhé ... đã gửi cho hà thu nhé bạn..^^!Chậm nhất giờ này ngay mai hoàn tất nhé bạn
https://audiosite.net
hạ vũ 3 days ago
truyện ta đánh cắp dòng thời gian không ra nữa ak 😂
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!