1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 6 [ chương 26 đến 30 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 6 [ chương 26 đến 30 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 26 : Săn bắn

Sau khi Tộc Bỉ kết thúc không lâu, gian nhà bên cạnh tiểu sơn của Lâm Động trở nên nhiệt náo hơn rất nhiều. Từ buổi chiều tới giờ, đã có không ít người đến chúc mừng, ai cũng hiểu, bắt đầu từ hôm nay, qua biểu hiện của Lâm Động và Lâm Khiếu, họ sẽ trở thành những thành viên trọng yếu của gia tộc, địa vị cũng sẽ không thấp.

Đối với những người đến chúc mừng này, Lâm Khiếu đã phân phó Liễu Nghiên chiêu đãi họ một phen, sau đó mới tiễn họ trở về.

Trong phòng, một nhà bốn miệng một lần nữa lại quây quần bên nhau ăn bữa tối. Từ sáng đến giờ, nụ cười cứ mãi duy trì trên khuôn mặt của Liễu Nghiên, đối với cái sự gọi là “phú quý”, nàng không bao giờ để ý.

Tâm nguyện của nàng, chính là chỉ cần Lâm Khiếu và Lâm Động bình an, thì muốn nàng bỏ ra thứ gì, nàng cũng nguyện ý.

“Động nhi, Tầng 7 Thối Thể, Thông Bối Quyền tu luyện tới 9 âm, thậm chí Bát Hoang Chưởng còn thuần thục không kém gì Lâm Hoành, tiến bộ này thực sự là đáng sợ!”

Đang ăn cơm, Lâm Khiếu đột nhiên đặt chén đũa trong tay xuống, cười mà như không cười, nói.

Nghe được những lời này của Lâm Khiếu, bàn tay của Lâm Động chợt run lên, xem ra, tốc độ tu luyện của hắn đã làm cho Lâm Khiếu có chút hoài nghi.

“ Con cũng thấy vậy! Vào tối hôm qua, trước khi đi ngủ con đột nhiên đột phá tới tầng 7 Thối Thể, về phần Thông Bối Quyền và Bát Hoang Chưởng, mỗi ngày con đều tu luyện, nhưng không biết vì sao, hình như sự lĩnh ngộ của con với chúng rất nhanh!”

Lâm Động gãi gãi đầu, tỏ vẻ không hiểu, rồi cau mày, trầm ngâm đáp.

“A?”

Lâm Khiếu ngẩn người, trông Lâm Động cũng không giống như đang nói dối, hắn cau mày lại, đối với võ học, đúng là có một số người lĩnh ngộ cực nhanh, hắn cũng nghe nói, có một số thiên tài võ học, chỉ cần có võ học trong tay, trong một thời gian ngắn là có thể luyện thành.

Đối với những chuyện này, Lâm Khiếu cũng chưa hoàn toàn tin tưởng, nhưng tốc độ tu luyện của Lâm Động đúng là quá nhanh chóng, dù sao, nửa năm trước, hắn chỉ mới đột phá tầng 2 Thối Thể mà thôi.

Nửa năm, tăng 5 tầng, tốc độ này, đừng nói là trong Thanh Dương trấn, cho dù ở trong dòng họ Lâm thị, cũng được coi là cực kỳ hiếm có.

“Nửa năm nay, con khẳng định là mình chưa dùng thứ gì chứ?”

Lâm Khiếu hỏi.Chuyện ma dân gian – những mẫu chuyện ngắn do chính người kể chuyện trải qua ..!- Thỉnh chư vi nghé thăm …!

Mặc dù theo như sự suy đoán lần trước, thân thể Lâm Động hấp thu linh dược cực kỳ tốt, nhưng nguyên nhân quan trọng nhất chính là, điều kiện gia đình rất hạn chế, nên trong nửa năm này, Lâm Động không được sử dụng dược phẩm cao cấp nào cả.

Nêu không có đủ linh dược để dùng, thì khả năng hấp thu có tốt đến mấy, cũng có ích lợi gì?!

“ Hình như là… vào khoảng 2 tháng trước, con vào trong núi tu luyện, có gặp được một trái cây màu vàng, sau khi con ăn nó, cũng không cảm thấy thân thể có gì thay đổi… chẳng nhẽ, lại do nó hay sao?”

Lâm Động mở mắt thật to, giả bộ đang cố gắng nhớ lại chuyện cũ, mặt không đổi sắc, nói.

Lâm Khiếu trầm ngâm trong chốc lát, nhưng cũng không nghĩ ra quả màu vàng kia là quả gì chỉ có thể lắc đầu, không chắc chắn, nói:

“Có thể là như vậy… tính ra, có lẽ do vận khí của con quá tốt nên mới ăn được linh quả gì đó…”

Lâm Khiếu biết chuyện này không thể điều tra ra manh mối gì nữa rồi, mà cũng chẳng cần phải suy nghĩ gì nhiều, dù sao, chỉ cần thực lực của Lâm Động tăng lên, đó mới chính là chuyện tốt nhất.

Thấy Lâm Khiếu đã bỏ qua chuyện truy vấn, trong lòng Lâm Động lúc này mới thở phào một hơi, chuyện Thạch Phù thần bí, hắn không muốn tiết lộ ra quá sớm, sau này, đến khi thời cơ chín muồi, hắn sẽ đích thân mang bí mật này nói cho Lâm Khiếu biết.

“Hôm nay, con có thể chiếm được vị trí thứ nhất trong Tộc Bỉ, đúng là nằm ngoài dự đoán của ta, nhưng mà đừng vì điều này mà kiêu ngạo, chểnh mảng việc tu luyện! Nếu không, khi đến cuối năm, cũng là khi hoạt động săn bắn của trấn Thanh Dương bắt đầu, đám tiểu bối của những thế lực khác cũng tham gia, con không được làm mất thể diện của Lâm gia ta đấy!”

Sắc mặt của Lâm Khiếu trịnh trọng, nói.

Thanh Dương trấn cứ 3 năm 1 lần tổ chức hoạt động săn bắn, Lâm Động cũng biết điều này, đây chính là thời điểm náo nhiệt nhất của Thanh Dương trấn, thậm chí, ngay cả người bên ngoài trấn cũng chạy đến xem nhiệt náo.

Nói tới săn bắn, đương nhiên phải nói tới ba thế lực lớn nhất của trấn Thanh Dương : Lôi Gia, Tạ Gia và Cuồng Đao Võ quán.

Lôi gia và Tạ Gia, được coi như là gia tộc bản xứ của trấn Thanh Dương, đã phát triển mấy đời ở nơi đây, nhưng thực lực hùng hậu nhất là thuộc về Cuồng Đao Võ Quán. Dù chỉ mới được sáng lập trong vòng 10 năm nay, nhưng mà lập sau lại phát triển trước, nói về thực lực, cho dù là Lôi Gia hay Tạ Gia cũng không dám xem thường.

Hơn nữa, Cuồng Đao Võ quán cũng có chút danh tiếng trong vòng trăm dặm xung quanh Thanh Dương trấn, một vài thương đội đã ký hợp đồng bảo vệ với Võ quán Cuồng Đao, một khi nêu tên, đạo phỉ bình thường sẽ không dám dây vào.

Đứng sau tam đại thế lực này, chính là Lâm Gia, thậm chí, từ một phương diện nào đó mà nói, sau khi Lâm Khiếu khôi phục thực lực, Lâm gia cũng có tư cách ngang hàng với Tam đại thế lực, dù sao, bên trong Lôi gia cũng chỉ có năm cao thủ Thiên Nguyên Cảnh mà thôi.

Hoạt động săn thú cũng chính là do tam đại thế lực này liên thủ tổ chức, nói thực ra, đây chỉ là một kỳ tỷ thí thực lực giữa đám trẻ của những thế lực này mà thôi.

Đương nhiên, các thế lực khác cũng âm thầm đọ sức.

Ai mà doạt được danh tiếng ở trong hoạt động này, thế lực của gia tộc đó đương nhiên sẽ cảm thấy vinh quang, đây chính là một sự liên kết, cho nên ai cũng muốn đè đối thủ của mình xuống.

Cho nên, các thế lực lớn trong Thanh Dương trấn đều coi hoạt động săn bắn là một hoạt động vô cùng trọng yếu, những người tham gia thí luyện trong hoạt động, đều là những tiểu bối có thành tích tốt trong gia tộc, cho nên độ ác liệt trong Tộc Bỉ của Lâm gia đương nhiên không thể nào so sánh được.

Hơn nữa, đối thủ lần này, còn mạnh hơn Lâm Hoành nhiều.

Đó mới là thí luyện chân chính!

“Dạ biết, phụ thân, con sẽ không lười biếng!

Trong phòng, Lâm Động đã thôi suy nghĩ, ngẩng đầu cười nói.

Nghe nói, trong những năm gần đây, thành tích Lâm Gia đạt được trong những kỳ săn bắn không được tốt lắm, khiến cho gia tộc chịu không ít sự cười nhạo, điều này làm cho Lâm Chấn Thiên vô cùng coi trọng lần săn bắn này.

“Ừ!”

Lâm Khiếu gật đầu hài lòng, nói:

”Hai nhà Lôi, Tạ, bởi vì là thế lực bản địa, cho nên đối với Lâm Gia và Cuồng Đao Võ quán đều có một chút bài xích. Những năm gần đây, chúng cũng đã nghĩ ra vô số biện pháp để áp chế Lâm Gia ta, mục đích của họ là, muốn cho người ngoài biết, ở Thanh Dương trấn, họ mới là lão đại, Lâm Gia ta muốn phát triển thì phải xem sắc mặt của bọn họ!”

Nói tới chỗ này, Lâm Khiếu không nhịn được hừ lạnh một tiếng, rồi tiếp tục nói:

”Mấy năm nay, Lâm gia ta cũng đã nhẫn nhịn, bây giờ ta đã khôi phục thực lực, không cần phải sợ bọn họ nữa! Cho nên, con phải cố gắng lên, tranh thủ đợt săn bắn này, trùng chấn thanh danh của Lâm gia!”

Lâm Động lại một lần nữa gật đầu.

Thấy vậy, Lâm Khiếu cũng nở nụ cười, sau đó, đưa cho Lâm Động một hộp gấm rồi dặn dò:

“ Đây là phần thưởng gia gia cho con, bên trong có hai gốc tam phẩm linh dược, đồng thời, con đã có tư cách vào Võ Học Quán của gia tộc, sau này muốn tu luyện gì… thì cứ tới đó mà xem đi!

“ Hai gốc tam phẩm linh dược?

Nghe vậy, ánh mắt Lâm Động nhất thời trở nên sáng ngời, vội vàng nhận lấy, lần trước may mắn phát hiện được một trái Thủy Tinh Chu Quả, cho tới bây giờ hắn cũng chẳng gặp được lần nào nữa. Gốc linh dược kia được Thạch Phù tinh luyện thành hai đan hoàn, cũng bởi số lượng có hạn nên hắn không nỡ dùng, bây giờ lại có được hai gốc tam phẩm linh dược này, hắn có thể thử nghiệm một chút, xem dược lực của đan hoàn mạnh tới cỡ nào.

“Được rồi, thời gian đã không còn sớm, đi về nghỉ ngơi đi, trong khoảng thời gian này, ta phải tới Hỏa Viêm Trang trông coi một số chuyện, việc tu luyện con phải tự mình cố gắng.”

Nhìn thấy Lâm Động đã nhận lấy hộp gấm, Lâm Kiếu khoát khoát tay, nói.

“Dạ.”

Lâm Động gật đầu, nhanh như chớp đã chạy ra khỏi phòng, hắn rất nóng lòng muốn thử, đan hoàn do Thạch Phù ngưng tụ, rốt cục mạnh mẽ tới mức nào.

Chương 27 : Võ Học Quán

Chuồn trở về phòng, việc đầu tiên, Lâm Động khóa trái cửa phòng lại, dựa lưng vào nó thở dài một hơi, đi tới trước một cái bàn, mở hộp gấm ra.

Bên trong hộp gấm, có một mảnh lụa màu hồng, bên trong có bọc hai gốc linh dược đỏ như máu, lại trông như một ngọn lửa do linh chi cháy thành, một mùi hương mê người đang lặng lẽ tán phát ra xung quanh.

“Hỏa Huyết Chi.”

Nhìn hai gốc linh chi màu đỏ này, trên khuôn mặt Lâm Động cũng nhịn không được mà hiện lên một vẻ vui mừng, hiển nhiên hắn cũng biết, trong các loại tam phẩm linh dược, Hỏa Huyết Chi có giá trị tương đối đắt.

“Hai gốc Hỏa Huyết Chi này… ít nhất… cùng phải có giá ngàn lượng bạc…”

Lâm Động tấm tắc tán thưởng một tiếng, khoản tiền lớn như vậy, cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng nhìn thấy.

Lâm Động xoa xoa hai bàn tay, lấy Thạch Phù trong người ra, sau đó đưa tới gần một gốc Hỏa Huyết Chi.

Mà khi tiếp xúc với Thạch Phù, gốc Hỏa Huyết Chi kia cũng nhanh chóng héo rũ, phảng phất như toàn bộ tinh hoa dược lực đã bị Thạch Phù thôn phệ hết.

Sau khi thôn phệ gốc Hỏa Huyết Chi xong, từ trong Thạch Phù rơi ra ba viên đan hoàn màu đỏ rực, Lâm Động đưa tay tóm lấy chúng.

Đan hoàn ở trong tay truyền ra hơi ấm nhàn nhạt, sự vui mừng trên khuôn mặt Lâm Động càng lúc càng hiện rõ, xem ra Hỏa Huyết Chi này có dược lực mạnh hơn nhiều so với Thủy Tinh Chu Quả mà lần trước hắn may mắn gặp được.

Có thu hoạch như vậy, Lâm Động liền đem gốc Hỏa Huyết Chi còn lại để cho Thạch Phù thôn phệ, tổng cộng hai gốc thảo dược thu được 6 viên đan dược.

Đem sáu viên đan hoàn đỏ rực này bỏ vào trong bình, Lâm Động mới thỏa mãn gật gật đầu, xếp bằng ngồi xuống ở trên giường, từ dưới gối đầu lấy ra hai cái bình, trong hai cái bình này, một cái chứa hai đan hoàn được tinh luyện ra từ Thủy Tinh Chu Quả, bình còn lại có hơn mười viên bạch sắc Âm Châu. Mấy viên Âm Châu này Lâm Động thu được khi hàn khí trong cơ thể Thanh Đàn bạo phát.

Dựa theo lời của Lâm Khiếu nói, mấy viên Âm Châu này có giá trị rất lớn, trong đó có ẩn chứa Âm Sát Khí, cực kỳ trọng yếu đối với cao thủ Địa Nguyên Cảnh, chúng cũng chính là thứ mà Lâm Động chuẩn bị cho bản thân khi tiến vào Địa Nguyên Cảnh.

Cầm cái bình đựng Thủy Tinh Chu Quả, Lâm Động thật cẩn thận đổ ra một viên, sau đó cắn răng một cái, liền đem nó nhét vào miệng, tuy rằng cũng có luyến tiếc, nhưng mà tăng cường thực lực mới quan trọng, những thứ khác tính sau.

Khi viên đan hoàn kia vừa vào trong cơ thể, Lâm Động cảm giác được một cỗ dược lực vô cùng tinh thuần, chỉ trong thời gian ngắn lan tràn khắp cơ thể.

Ở dưới loại dược lực hùng hậu như vậy, cơ thể Lâm Động giống như biến thành một con quỷ đói tham ăn, bất luận là da thịt hay phủ tạng, đều điên cuồng thôn phệ loại dược lực tinh thuần đó.

Trong lúc cả thân thể đều bắt đầu thôn phệ, mầm mống Nguyên Lực đang lưu động trong kinh mạch, cũng phát ra từng cỗ hấp lực, hấp thụ dược lực, do đó làm cho mầm mống Nguyên Lực càng lúc càng lớn mạnh.

Tình trạng các bộ phận toàn lức kéo nhau đi hấp thu dược lực, kéo dài ước chừng khoảng mười phút đồng hồ, dược lực hùng hậu từ từ yếu đi, cứ như thế qua hơn nửa giờ, hai mắt Lâm Động mới chậm rãi mở ra.

“Dược lực thật mạnh…”

Mở mắt ra, Lâm Động cảm thụ được lực lượng cùng với mầm mống Nguyên Lực bên trong kinh mạch đều dư thừa, trong mắt khó có thể che giấu được sự vui mừng.

Đây là lần đầu tiên hắn dùng đan hoàn được tinh luyện ra từ tam phẩm linh dược, hiệu quả của nó có thể nói thực sự tốt ngoài dự tính.

Hầu hết các loại linh dược chỉ có hiệu quả bổ trợ cho cơ thể, bởi chúng vẫn còn chút tạp chất, không được tinh thuần, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, đan hoàn mà Lâm Động phục dụng thì lại hoàn toàn không có cái loại tạp chất này, giống như là khi tinh luyện đan hoàn, Thạch Phù đã loại bỏ toàn bộ tạp chất đi rồi.

Mà như vậy, nó mới làm cho cơ thể con người có thể hấp thu hoàn toàn dược lực vừa ôn hòa vừa hùng hậu này.

Vậy thì, hiệu quả của một viên đan hoàn vượt xa hơn nhiều so với linh dược.

Bởi vì… đan dược này sẽ không bị lãng phí một chút nào trong lúc hấp thu, mà để đạt được hiệu quả như một viên đan hoàn, người khác có lẽ phải dùng vài gốc tam phẩm linh dược mới bằng được.

“Mầm mống Nguyên Lực cũng càng ngày càng lớn mạnh, dựa theo tốc độ này, có lẽ không bao lâu nữa là có thể tiến vào tầng 8 Thối Thể.”

Trong mắt Lâm Động hiện lên vẻ hưng phấn vô cùng, lúc nghe Lâm Khiếu nói rằng, bọn họ đem hy vọng trong buổi săn bắn đặt trên người hắn, nói không có áp lực, thì đó là nói dối.

Thực lực hai nhà Lôi, Tạ so với Lâm Gia nhiều hơn, lại nghe nói trong thế hệ tiểu bối của bọn họ, cũng có một vài nhân vật không kém, Lâm Động muốn đuổi kịp bọn họ, hiển nhiên là phải nỗ lực không nhỏ.

Thân là người của Lâm Gia, hắn đương nhiên phải vì cái gia tộc này lo lắng một chút, hoạt động săn bắn lần này đối với danh tiếng của Lâm Gia có trợ giúp không nhỏ, nếu như lần này có thể giành được thành tích không tệ, sau này Lâm Gia cũng có thể giống như Cuồng Đao Võ quán, đứng ngang hàng với hai nhà Lôi, Tạ.

“Thông Bối Quyền cùng Bát Hoang Chưởng ta đã hoàn toàn thành thục rồi, ngày mai phải đi Võ Học Quán của gia tộc xem thử, nếu có thể luyện được một vài bộ võ học mạnh mẽ, đến lúc đó cũng có thể tăng thêm vài phần chiến lực”

Lâm Động lẩm bẩm nói, nói cho cùng, ưu thế của hắn có được là do sự chỉ dạy của quang ảnh Thạch Phù.

Có Thạch Phù, Lâm Động có thể đem uy lực của võ học phát huy đến mức tận cùng, cho nên, cái ưu thế này, hắn không thể nào bỏ phí được.

Trong lòng đã có quyết định, lúc này Lâm Động mới đem cái bình cất đi, sau đó liền lăn dùng ra ngủ say như chết, ngày hôm này đã trải qua mấy lần chiến đấu kịch liệt, hắn cũng có chút mệt mỏi.

****

Hôm sau, sau khi Lâm Động hoàn thành chương trình tập luyện xong, liền chạy thật nhanh đến Lâm Gia, dọc đường, hắn gặp không ít người, mấy người này lúc trước không hề quen biết, mà bây giờ khi vừa nhìn thấy Lâm Động, đã chủ động tiến tới chào hỏi, bộ dáng giống như đã quen từ trước, làm cho Lâm Động có chút không được tự nhiên, tùy ý ứng phó một chút, sau đó vội vàng rời đi.

Võ Học Quán, nằm ở bên trong hậu viện Lâm gia, chỗ này được coi là trọng địa của Lâm gia, chỉ có người đã được cho phép mới có thể đi vào trong đó.

Ở cửa Võ Học Quán, có hộ vệ trông coi, nhưng mà bọn họ hiển nhiên cũng nhận biết Lâm Động, cho nên sau khi hướng về phía hắn gật gật đầu thân thiện, rồi cho hắn vào trong.

Bước vào Võ Học Quán, hương vị sách cũ bay vào mũi, ánh mắt Lâm Động nhìn lướt qua, phát hiện Võ Học Quán này có diện tích không nhỏ chút nào, trong đó khắp nơi là những cái giá bằng gỗ lim dựng đứng, trên giá sách, bày biện rất nhiều bộ võ học.

Đây là lần đầu tiên Lâm Động nhìn thấy nhiều võ học như vậy, ánh mắt hắn trở nên nóng bỏng, hắn biết rằng, những võ học ở chỗ này, đều do Lâm gia đã tiêu hao một lượng tiền tài cực kỳ to lớn, mới có thể sưu tập được.

Lâm Động bước chầm chậm trong Võ Học Quán yên tĩnh, những bộ võ học rực rỡ muôn màu đập vào mắt hắn.

Nhất phẩm Võ học – Sơn Băng Quyền.

Nhất phẩm Võ học – Toàn Phong Thối Pháp.

Nhị phẩm Võ học – Du Thân Chưởng.

***

Đủ loại võ học làm cho Lâm Động nhìn hoa cả mắt, nhưng mà phần lớn võ học mà hắn nhìn thấy đều là nhất phẩm võ học, Nhị phẩm có rất ít, còn tam phẩm thì chưa phát hiện được cuốn nào.

“Tam phẩm võ học đều ở sâu bên trong, tìm ở nơi này không thấy được đâu…”

Trong lúc Lâm Động đang nhíu mày, thì một giọng nói yêu kiều đột nhiên vang lên ở phía sau, hắn vội vàng quay đầu lại, thấy Lâm Hà hai tay đang ôm ngực, đứng dựa vào một cái giá sách, nhìn hắn cười.

“Lâm Hà tỷ, tỷ cũng ở đây à.”

Nhìn thấy Lâm Hà, Lâm Động cũng cười, nói.

“Lâm Động biểu đệ, thật không ngờ đệ giấu diếm tốt như vậy…”

Lâm Hà lại gần Lâm Động, cười nói.

Đối với câu này, Lâm Động chỉ có thể gượng cười đáp lại.

“Đi thôi, ta dẫn đệ đi xem tam phẩm võ học của gia tộc, nhưng mà gia gia có nói, nếu như chưa đạt tới Địa Nguyên Cảnh thì không nên tu luyện tam phẩm võ học hoặc cao hơn.”

Lâm Hà khẽ hừ một tiếng, sau đó vượt qua Lâm Động, thiếu nữ có vóc người thon thả, trông cực kỳ mê người.

Lâm Động thả cuốn nhị phẩm võ học trong tay ra, cười cười, đi theo phía sau.

Đi theo Lâm Hà vào sâu phía trong khoảng mấy phút, giá sách cũng trở nên ít hơn rất nhiều, cuối cùng, Lâm Hà dừng lại trước một giá sách ở phía sau cùng, nói:

“Đây chính là tất cả tam phẩm võ học của Lâm gia chúng ta.”

Lâm Động tò mò thò nhìn vào, chỉ thấy trên cái giá kia, có mười quyển sách màu vàng cổ xưa, bên cạnh mỗi cuốn sách, đều có một mộc bài, giới thiệu vắn tắt về những bộ võ học này.

“Tam phẩm võ học – Hồi Phong Miên Thủ…”

“Tam phẩm võ học – Vô Ngân Trảo…”

”…”

Lâm Động đảo mắt qua hơn chục cái mộc bài này, ánh mắt sáng rực, mấy bộ võ học này chỉ nghe tên thôi đã thấy khí phách hơn mấy bộ trước rồi.

“Không phải đệ muốn tu luyện tam phẩm võ học đấy chứ?”

Lâm Hà ở bên cạnh, nhìn thấy bộ dáng này của Lâm Động, không khỏi buồn cười, nói.

Lâm Động cười hắc hắc, vừa định tùy tiện chọn một quyển, ánh mắt đột nhiên nhìn tới góc của giá sách, ở nơi đó, có một bộ thư tịch võ học màu đen.

“Đây là cái gì?”

Lâm Động đi tới trước nó, ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn về phía mộc bài bên cạnh bộ sách.

Tam phẩm võ học Kỳ Môn Ấn, không hoàn chỉnh.

Chương 28 : Kỳ Môn Ấn, tàn quyển

Lâm Động kinh ngạc nhìn phần giới thiệu trên mộc bài, cũng không nghĩ tới tam phẩm võ học này lại không trọn vẹn.

“Bộ võ học này, nghe nói là gia gia ngẫu nhiên có được, nhưng mà đúng như lời giới thiệu, đây chỉ là một bộ võ học tàn quyển mà thôi, đệ nếu thực sự muốn hiểu về tam phẩm võ học, thì tốt hơn hết là chọn loại khác đi.”

Lâm Hà tiến lên, nói.

“Chỉ là một bản không hoàn chỉnh mà được gia gia lưu giữ ở trong này, Kỳ Môn Ấn chắc là rất lợi hại?”

Lâm Động hơi có chút suy nghĩ nói.

“Cũng có thể nói như vậy, nhưng mà võ học không hoàn chỉnh, vậy thì cũng vô dụng. Dựa theo lời gia gia nói, Kỳ Môn Ấn không hoàn chỉnh này cho dù có tu luyện thành công đi nữa cũng chỉ có uy lực của tam phẩm võ học thôi, thậm chí còn không bằng.”

Lâm Hà cười nói.

“Vả lại Kỳ Môn Ấn tàn quyển này, rất khó tu luyện, trong Lâm gia đã không có ít người thử tu luyện, nhưng cuối cùng chỉ có gia gia và phụ thân đệ luyện thành mà thôi, nhưng vì uy lực còn kém hơn so với những tam phẩm võ học khác, cho nên đã bị bỏ qua.”

Nhìn thấy Lâm Động vẫn động tâm như cũ, Lâm Hà sợ hắn chọn ẩu, nên báo cho hắn biết.

“A?”

Lâm Động có chút kinh ngạc, không ngờ chỉ có gia gia và phụ thân luyện thành, xem ra Kỳ Môn Ấn tàn quyển này đúng là có chút môn đạo.

“Nếu đã là tàn quyển, vậy không biết quang ảnh của Thạch Phù có thể khôi phục những phần bị mất không nhỉ?”

Lâm Động chớp chớp mắt, từ kinh nghiệm tu luyện Thông Bối Quyền với Bát Hoang Chưởng, hắn đã nhận ra, mặc kệ võ học gì, cứ vào trong tay quang ảnh là trở nên hoàn chỉnh, không biết Kỳ Môn Ấn tàn quyển này có như thế không?

Nếu quang ảnh Thạch Phù thật sự có thể khôi phục hoàn thiện Kỳ Môn Ấn, vậy thì Lâm Động đã nhặt được một bảo bối cực lớn, tuy rằng bây giờ không cách nào xác định được độ mạnh yếu của Kỳ Môn Ấn, nhưng chỉ một tàn quyển mà có uy lực của tam phẩm võ học, nếu như hoàn chỉnh, nói không chừng lại là tứ phẩm võ học!

Tứ phẩm võ học – vậy là thoát khỏi phạm trù võ học tiểu thừa, tiến nhập vào trình độ trung thừa Võ học!

Trong Lâm gia, tứ phẩm võ học chỉ có một bộ duy nhất, hơn nữa chính là bộ võ học mà gia gia lén mang theo từ dòng họ Lâm thị!

Nếu Lâm Động có thể tu luyện tứ phẩm võ học, cho dù phải đối mặt với đối thủ tầng 9 Thối Thể, hắn cũng có lòng tin chiến thắng!

“Phải thử một lần mới được!”

Tâm hồn Lâm Động đã bị tứ phẩm võ học hấp dẫn, hai mắt nóng cháy nhìn chằm chằm vào quyển thư tịch võ học màu đen, một lát sau, quyết tâm càng lúc càng lớn, hắn đưa tay, tóm lấy nó.

“Ai, tên tiểu tử thối này bảo không nghe à? Muốn bị đánh phải không!”

Lâm Hà ở bên cạnh, nhìn thấy nàng đã hao tâm tổn lực mà Lâm Động vẫn cố ý lựa chọn bộ võ học Kỳ Môn Ấn tàn quyển này, cho nên mày liễu không khỏi dựng thẳng, sẵn giọng.

“Ha hả, đệ trước tiên tu luyện xem sao cái đã, đến không thích hợp thì đổi một bộ khác là được thôi mà”

Lâm Động cười nói.

“Đệ … Ai, quên đi, tùy đệ vậy”

Lâm Hà bất đắc dĩ, có chút tức giận dậm chân, nàng đã thấy không ít người chọn bộ võ học này, cho dù biết nó là tàn quyển, nhưng vẫn mang tâm lý may mắn mình sẽ tu luyện thành công. Nhưng mà sau đó, những người này đều tới đổi bộ võ học khác, cho nên nàng không muốn Lâm Động phải phí công vô ích vào nó nữa.

“Lâm Hà tỷ yên tâm đi, đệ cũng chỉ nhìn xem thôi mà, không dự tính chính thức tu luyện đâu.” Lâm Động cũng biết nàng vì muốn tốt cho hắn, nên cười nói.

“Dù sao chuyện này thì đệ tự giải quyết cho tốt đi, đừng bởi vì việc này mà trì hoãn sự tu luyện, hai nhà Lôi, Tạ khốn kiếp kia vẫn không vừa mắt Lâm gia chúng ta, đám tiểu bối hai bên cũng thường xuyên xung đột đó.”

Nói lên điều này, trên gương mặt Lâm Hà có chút tức giận, nhưng lại trở nên ảm đạm, thở dài nói:

“Nhưng mà, thực lực của hai nhà này đúng là cao hơn nhà chúng ta một chút, mỗi lần xung đột, bên chịu thiệt chính là nhà chúng ta, chuyện này người lớn không tiện can thiệp, chỉ có thể mắt nhắm mắt mở mà thôi … “

“Trong đám tiểu bối hai nhà Lôi – Tạ, thực lực mạnh mẽ nhất bây giờ là ai vậy?”

Lâm Động khẽ gật đầu, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái, dù sao hai nhà đó đã phát triển nhiều năm ở Thanh Dương trấn này rồi, mà chúng bắt nạt Lâm gia, chỉ vì Lâm gia từ bên ngoài tới.

“Trong đám tiểu bối Lôi gia, người có thực lực mạnh nhất chính là tên gia hỏa Lôi Lực, theo ta được biết, bốn tháng trước, hắn đã đạt tới tầng 8 Thối Thể, không biết bây giờ hắn đã đột phá lên tầng 9 hay chưa … “

“Trong đám tiểu bối Tạ gia, người có thực lực mạnh nhất chính là Tạ Doanh Doanh, thực lực cũng đạt tới tầng 8.”

Khi nói đến cái tên này, Lâm Hà có chút nghiến răng nghiến lợi, xem ra ấn tượng của nàng với đối phương cực kém.

“Lôi Lực, Tạ Doanh Doanh … “

Lâm Động nhắc tới nhắc lui mấy từ này, trong tâm cũng cảm thán vì thực lực cường đại của hai nhà Lôi Tạ, Lâm gia mà tranh đấu với chúng, đúng là còn kém một chút.

“Vậy Cuồng Đao Võ Quán thì sao?”

Lâm Động biết, võ quán này tới Thanh Dương trấn muộn hơn Lâm gia, nhưng tốc độ phát triển lại nhanh hơn so với Lâm gia.

“Trong đám tiểu bối của Cuồng Đao Võ Quán, người có thực lực mạnh nhất chính là tên Ngô Vân, chắc hiện tại cũng đạt tới tầng 8, nhưng mà tên này có vấn đề với Lôi Lực và Tạ Doanh Doanh, hắn đã từng giao thủ với Lôi Lực, nhưng cuối cùng vẫn bị đánh bại.”

Lâm Hà nói.

“Quả nhiên đều là những người mạnh … “

Lâm Động mỉm cười, Kỳ Môn Ấn tàn quyển ở trong tay hắn đã bị bóp chặt lại, Lâm Hoành mà so sánh với những người này thì chẳng là nghĩa lý gì.

“Đúng vậy, nếu như so sánh, thì thế hệ trẻ của Lâm gia chúng ta hơi yếu.”

Lâm Hà thở dài một hơi, tinh thần chợt phấn chấn, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Động, nói:

“Nhưng mà sau này thì chưa chắc, có con ngựa ô như đệ, trong lần săn bắn này, Lâm gia chúng ta có thể đạt được một thành tích không tệ.”

“Lâm Hà tỷ chớ có tâng bốc đệ, thực lực của đệ ngang với tỷ, so với ba tên kia, vẫn còn cách một khoảng khá xa.”

Lâm Động cười lắc lắc đầu.

“Ít giả bộ đi, thời gian tu luyện của đệ chưa tới một năm, trong khi ta tu luyện trước đệ bao nhiêu lâu, chiếu theo tốc độ này, chuyện đệ vượt lên trước thiên tài của Thanh Dương trấn Lôi Lực cũng không phải là chuyện không thể.”

Lâm Hà khinh thường nhìn sang Lâm Động, bĩu môi nói.

“Nhưng mà, ta phải nói cho đệ biết, sau này vạn nhất đệ mạnh hơn so với tên Lôi Lực kia, nhất định phải giúp ta thu thập con xú nữ nhân Tạ Doanh Doanh kia một trận, không thì ta sẽ không tha cho đệ đâu.”

Làm như nhớ ra cái gì đó, Lâm Hà đột nhiên hung ác nói luôn một tràng nói.

Lâm Động ngẩn người, nhìn theo ánh mắt như cọp cái của Lâm Hà, lập tức không chút do dự gật đầu, cười gượng nói:

“Lâm Hà tỷ đã nói như vậy, đệ sẽ làm theo, nhưng mà vì sao, muốn thu thập Tạ Doanh Doanh lại cần phải mạnh hơn Lôi Lực?”

“Bởi vì Tạ Doanh Doanh là vị hôn thê của tên gia hỏa đáng giận kia, đệ muốn thu thập nàng ta, chẳng nhẽ lại không phải thu thập Lôi Lực sao?”

Lâm Hà khẽ cười nói.

“Đã hiểu.”

Lâm Động ngẩn người, chợt gật đầu.

“Đi thôi, thời gian đã không còn sớm, ra ngoài đăng ký mới có thể cầm bộ võ học tàn quyển này.”

Lâm Hà vừa lòng gật đầu, lúc xoay người, ngọc thủ chắp sau lưng, cái đuôi ngựa lúc lắc theo cái eo nhỏ nhắn, đúng là một thiếu nữ tràn ngập phấn chấn và hoạt bát.

Lâm Động đi theo Lâm Hà ra ngoài đăng ký, sau đó thuận lợi mang Kỳ Môn Ấn tàn quyển ra khỏi Võ Học Quán.

Sau khi ra khỏi Võ Học Quán, Lâm Hà còn nói chuyện với Lâm Động thêm một lát nữa, rồi mới rời đi, mà Lâm Động cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, chân không chạm đất chạy về nhà, hắn muốn thử xem, quang ảnh Thạch Phù có thể khôi phục hoàn thiện được Kỳ Môn Ấn tàn quyển này không.

Chương 29 : Biến hóa của Thạch Phù

Ánh trăng nhàn nhạt bao phủ cả mặt đất, trông như một tấm ngân sa (vải bạc) huyền ảo.

Bên trong tinh thần không gian hắc ám, thân ảnh Lâm Động lại lần nữa xuất hiện, sau đó, hai đạo quang mang cũng đồng thời xuất hiện, lần lượt thi triển Thông Bối Quyền và Bát Hoang Chưởng.

Nhưng mà lần này, Lâm Động lại không chú ý tới hai đạo quang ảnh này, mà chỉ chăm chú nhìn vào đạo quang ảnh thứ hai, vẻ mặt rất ư là khẩn trương.

Buổi chiều vừa rồi, hắn đã lật xem toàn bộ cuốn Kỳ Môn Ấn này, nhưng đúng như lời Lâm Hà nói, đây chỉ là tàn quyển, muốn đem những thứ phức tạp và rườm rà trong đó tu luyện thành công, đích xác là chuyện quá mức khó khăn.

Cho nên, trải qua cả một buổi chiều tập luyện, hiệu quả đem lại cực kỳ nhỏ bé, mà cuốn Kỳ Môn Ấn tàn quyển này, lại không giống như những bộ võ học trước đây mà Lâm Động từng biết, tỷ như: Thông Bối Quyền, Bát Hoang Chưởng … đây đều là những bộ sách võ học cố định, nhưng mà Kỳ Môn Ấn này lại khác, bộ võ học này muốn sử dụng nó phải dùng Ấn Pháp dẫn động nguyên khí trong cơ thể, mà khi đem nguyên khí cùng với Ấn Pháp kết hợp với nhau, mới có thể bộc phát ra lực lượng mạnh nhất.

Mặc dù chỉ là vội vã nhìn thoáng qua, nhưng Lâm Động vẫn nhận ra, ấn pháp này không toàn vẹn, đây có lẽ cũng là nguyên nhân vì sao mà Lâm Khiếu, Lâm Chấn Thiên hai người đã tu luyện thành công nhưng sau đó lại buông bỏ, không thể hoàn chỉnh được ấn pháp, thì không cách nào phát huy được thực lực vốn có của nó.

Nhưng cho với Ấn pháp thiếu hụt này, Lâm Động vẫn muốn thử xem, dựa vào quang ảnh Thạch Phù có thể hoàn thiện nó hay không …

Trong lúc Lâm Động đang khẩn trương nhìn chăm chú, thì đạo quang ảnh thứ hai trong không gian hắc ám đứng im một lát, sau đó thân hình bập bềnh như sóng, rồi tạo thành một đạo quang ảnh khác.

Nhìn thấy quang ảnh mới đã thành hình, trong lòng Lâm Động cũng nhịn không được thở phào một hơi.

Hai tay của quang ảnh kia đang khép lại với nhau, kết xuất thành một thủ ấn phức tạp.

“Đây chính là Khai Thiên Ấn Pháp của Kỳ Môn Ấn.”

Ánh mắt Lâm Động vào thời khắc này trở nên nóng bỏng, nhìn không chớp mắt vào quang ảnh.

Sau khi quang ảnh thi triển ra thủ ấn thứ nhất, vẫn tiếp tục biến ảo 5 lần nữa, ấn quyết mỗi lần biến đảo đều tương đối phức tạp, nhưng do có một buổi chiều chuẩn bị, Lâm Động miễn cưỡng có thể theo kịp tiết tấu này.

Mà khi thủ ấn của quang ảnh biến hóa đến lần thứ bảy, Lâm Động đột nhiên hô lên, bởi vì trên tàn quyển, ấn pháp chỉ tới đây là hết, cho nên những ấn pháp tiếp theo, chính là những thứ mà tàn quyển không có …

Trong cái nhìn khẩn trương và tỉ mỉ của Lâm Động, quang ảnh vốn biến hóa Ấn Pháp như nước chảy mây trôi, đột nhiên hơi đình trệ, nhưng mà nó đình trệ cũng chỉ bằng một hơi thở, sau đó lại tiếp tục biến ảo!

“Thành công rồi!”

Nhìn những thủ tháp xa lạ của quang ảnh, nhưng lại vô cùng hợp với những ấn pháp trước đó, Lâm Động muốn nhảy dựng lên, trên khuôn mặt tràn ngập sự kích động và hưng phấn.

Võ học vốn không trọn vẹn, nhưng với năng lực kỳ dị của quang ảnh, nó đã được khôi phục hoàn chỉnh!

“Hóa ra là thật…”

Lâm Động kích động được một hồi lâu mới từ từ khôi phục lại tỉnh táo, sau đó đưa mắt nhìn về quang ảnh, mà khi ánh mắt hắn nhìn sang, sắc mặt lại biển đổi mạnh mẽ, bởi vì hắn phát hiện, quang ảnh trở nên ảm đạm đi rất nhiều, thậm chí tốc độ của ấn pháp trên tay cũng chậm đi rất nhiều.

“Chuyện gì đã xảy ra?”

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng Lâm Động rất là kinh hãi, tình huống này chưa từng xảy ra, kể từ khi hắn có được Thạch Phù.

Sắc mặt Lâm Động trở nên khó coi, tốc độ biến ảo Ấn Pháp của quang ảnh càng lúc càng chậm, sau đó liền trực tiếp ngừng lại đột ngột, nhìn vào thủ pháp cuối cùng, hắn dám chắc, đó không phải là ấn pháp cuối cùng của Kỳ Môn Ấn.

“Chẳng lẽ ngay cả quang ảnh Thạch Phù cũng không thể khôi phục hoàn toàn được Kỳ Môn Ấn hay sao?”

Lâm Động nhíu chặt mày lại, hiển nhiên có chút không hiểu nổi, tại sao mới vừa rồi quang ảnh Thạch Phù còn tốt, mà bây giờ lại không thể tiếp tục.

Quang ảnh Thạch Phù vốn đã ngừng, một lát sau lại bắt đầu thi triển Kỳ Môn Ấn lại từ đầu, nhưng mà làm cho Lâm Động phiền muộn chính nó, nó chỉ thi triển tới chỗ cũ rồi dừng lại…

Cứ lặp lại như thế vài lần, vẫn không có bất kỳ biến hóa gì nữa …

Lâm Động ngơ ngác nhìn chăm chú vào quảng ảnh Thạch Phù, sau một hồi lâu, rốt cục thì vô kế khả thi, đành thở dài một hơi, tự giễu nói:

“Bỏ đi, khôi phục được một chút là tốt rồi, tóm lại, nó vẫn hoàn chỉnh hơn so với những gì ghi trên tàn quyển một chút.”

Nói xong, Lâm Động vươn hai tay ra, án chiếu theo Ấn Pháp mà quang ảnh đang luyện …

Cứ như vậy, trải qua một hồi lâu, Lâm Động vừa buông hai tay ra, thở dài một hơi, những Ấn Pháp này mặc dù phức tạp, nhưng mà dưới sự chỉ dạy hoàn mỹ của quang ảnh Thạch Phù, cho nên chuyện ghi nhớ trong đầu thì không khó, nhưng thi triển lại khó vô cùng.

“Theo như lời tàn quyển này, Kỳ Môn Ấn chia làm 4 tầng, nhưng mà trên tàn quyển, chỉ ghi lại Ấn Pháp tầng thứ nhất. Nếu như mình đoán không sai, ấn pháp mà quang ảnh khôi phục được, chính là ấn pháp tầng 2. Nhưng lại không biết tại sao lại không khôi phục được tầng thứ 3 và thứ 4, chẳng lẽ nói nguyên nhân chính là do quá mức khó khăn?”

Ánh mắt Lâm Động lóe lên, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu, thở dài nói:

“Hai tầng thì hai tầng, dù sao lấy thực lực của ta bây giờ, có thể tu luyện Kỳ Môn Ấn tầng 1 thành công đã là vô cùng khó khăn rồi.”

Trong lòng an ủi một tiếng như vậy, Lâm Động mang theo chút tiếc nuối rời tinh thần không gian hắc ám này.

***

Trên giường ở trong phòng, hai mắt Lâm Động vốn nhắm chặt nay đã mở ra, tung mình nhảy xuống đất, sau đó đề khí hóp bụng, hai tay thi triển những ấn pháp khó khăn.

Ấn Pháp chậm chạm hoàn thành từng bước một, mầm mống Nguyên Lực chuyển động trong kinh mạch Lâm Động cũng đột nhiên truyền tới một chút ba động, nhưng mà loại ba động này cực nhỏ, chợt lóe lên, rồi biến mất không thấy gì nữa cả.

Khi ba động này biến mất, Lâm Động cũng bất đắc dĩ lắc đầu, tuy nói đã nhớ được Ấn Pháp, nhưng muốn làm cho Nguyên Lực cùng với Ấn Pháp đồng thời vận chuyển đến trình độ ăn ý, thì vẫn cần không ít thời gian luyện tập, dù sao tầng 1 của Kỳ Môn Ấn cũng là tam phẩm võ học.

“Kỳ Môn Ấn tầng thứ nhất tương đương với tam phẩm võ học, nếu như tập luyện thành công tầng thứ 2 … vậy thì có thể so sánh với tứ phẩm võ học, ít nhất cũng đứng đầu trong hàng ngũ tam phẩm võ học.”

Nghĩ đến đây, sự phiền muộn của Lâm Động cũng giảm bớt đi nhiều, khẽ thở ra một hơi, đưa tay lấy Thạch Phù ra, song khi hắn nhìn xuống, sắc mặt liền có biến đổi lớn.

“Đã có chuyện gì xảy ra … “

Thạch Phù hiện giờ đã có chút ảm đạm, cái cảm giác ôn hòa mát mẻ như ngọc cũng đã tiêu tán đi rất nhiều, thậm chí những ký hiệu kỳ dị dày đặc cũng phai nhạt đi không ít.

Thạch Phù bây giờ chẳng khác gì một viên đá phổ thông!

Trông Thạch Phù bây giờ, dường như nó đã mất đi một loại lực lượng nào đó duy trì, biến nó trở lại thành một viên đá tầm thường.

“Thiếu hụt năng lượng?”

Một suy nghĩ chợt lóe lên, làm cho sự hoảng loạn trong lòng Lâm Động giảm bớt, tới lúc này hắn mới hiểu ra, tại sao quang ảnh Thạch Phù chỉ khôi phục được một nửa đã tự động ngừng lại.

Thạch Phù dùng để hoàn thiện võ học, đương nhiên cũng cần năng lượng duy trì, trải qua thời gian hoàn thiện Thông Bối Quyền, Bát Hoang Chưởng, Kỳ Môn Ấn, năng lượng trên Thạch Phù đã bị tiêu hao tới mức không còn!

“Chắc là như vậy … “

Trong phòng, Lâm Động lau mồ hôi lạnh trên trán, nếu đã biết rõ vấn đề ở chỗ nào, vậy thì có thể nghĩ biện pháp giải quyết. Đối với hắn, Thạch Phù quá mức trọng yếu, bất kể như thế cũng không thể để cho nó xảy ra vấn đề gì ngoài ý muốn.

Chương 30 : Tiểu thành

Để thu được năng lượng, Lâm Động biết hai phương thức đơn giản nhất, một là năng lượng ẩn chứa trong linh dược, và một loại khác chính là Nguyên Lực.

Phương thức đầu tiên tính khả thi tương đối nhỏ, căn cứ vào khả năng tinh luyện linh dược thành đan hoàn của Thạch Phù, có thể nhận ra, nó không có hứng thú quá lớn với năng lượng ẩn chứa trong linh dược, vậy thì chỉ còn loại phương thức sau mà thôi.

Nghĩ đến đây, Lâm Động chần chờ một chút, sau đó mới chậm rãi nhắm mắt lại, dùng tinh thần điều chỉnh mầm mống Nguyên Lực trong kinh mạch.

Một lát sau, có một vòng sáng nhạt ở giữa lòng bàn tay Lâm Động bắt đầu khởi động, một tia Nguyên Lực yếu ớt đang phiêu phù dưới làn da ở lòng bàn tay, nhưng mà nó không có cách nào phá thể mà ra, dù sao lấy thực lực của Lâm Động bây giờ, hắn không có cách nào điều khiển Nguyên Lực phá thể được.

“Xuy!”

Nhưng mà lúc Lâm Động đang mà cau mày thì Thạch Phù thần bí được hắn giữ trong lòng bàn tay đột nhiên run lên, sau đó Lâm Động cảm giác được, một cổ hấp lực đột nhiên từ trong Thạch Phù mãnh liệt lao ra!

Dưới hấp lực của Thạch Phù, tia Nguyên Lực đang quanh quẩn ở dưới da ở giữa lòng bàn tay Lâm Động, trực tiếp bị Thạch Phù thôn phệ, hơn nữa, sau khi cắn nuốt tia Nguyên Lực này, Thạch Phù dường như vẫn cảm thấy chưa đủ, một cỗ hấp lực nữa truyền vào bên trong cơ thể Lâm Động, không ngừng hút lấy Nguyên Lực từ trong mầm mống Nguyên Lực.

Bến cố đột ngột phát sinh làm cho sắc mặt Lâm Động có chút hoảng sợ, mầm mống Nguyên Lực này chính là thành quả khổ tu của hắn trong hơn nửa năm, nếu như bị Thạch Phù hoàn toàn hấp thu, vậy thì hắn phải làm như thế nào đây?

Lúc Lâm Động đang kinh hãi, thì trên bàn tay đột nhiên truyền đến một cơn đau nhức, hắn vội vàng đưa ánh mắt nhìn lại, chỉ thấy Thạch Phù lúc này đang chậm rãi chìm vào trong vết máu ở giữa lòng bàn tay.

Tốc độ khảm vào của Thạch Phù mới đầu thì chậm, nhưng sau đó nhanh dần, khi Lâm Động muốn rút nó ra, thì Thạch Phù đã trực tiếp tiến vào ở bên trong lòng bàn tay rồi, thế nhưng, điều lạ kỳ là, vết thương trong lòng bàn tay đã biến mất, nhẵn bóng như ngọc, chẳng còn một vết tích nào cả.

Khi Thạch Phù được khảm vào bàn tay Lâm động, thì cái loại hấp lực kia cũng là từ từ yếu dần đi, sau đó hoàn toàn biến mất.

“Đây là. . .”Vấn chi tối dạ – Hạ chi nguyên giản – Các bạn làm sao Vấn chi : ngư kiếm biết chi đáp chi ^^ …!

Lâm Động đè nén sự kinh hoảng trong lòng, nhìn về phía lòng bàn tay, phát hiện ra trong đó có một ký hiệu cực nhạt, ký hiệu này phảng phất như đã ẩn sâu dưới da thịt, nếu không nhìn kỹ thì sẽ không cách nào phát hiện được.

Cái ký hiệu này, Lâm Động cũng không xa lạ gì, bởi vì nó giống y như đúc ký hiệu trên Thạch Phù.

Nhìn cái ký hiệu thần bí kia, Lâm Động cũng không biết nên làm thế nào cho phải, hắn có thể cảm giác được Thạch Phù đang ở trong lòng bàn tay, có lẽ bởi vì nguyên nhân huyết nhục tương liên, cho nên đối với Thạch Phù thần bí này, hắn có thể cảm nhận được cảm giác quen thuộc.

Cảm ứng được Thạch Phù ở trong lòng bàn tay, Lâm Động nhắm mắt lại, tâm niệm thay đổi, bên trong tinh thần của hắn đã xuất hiện một tinh thần không gian hắc ám, mà giờ khắc này, độ sáng trên đạo quang ảnh thứ 3 đã khôi phục lại như trước.

“Muốn Thạch Phù hoàn thiện võ học, quả nhiên cần phải có Nguyên Lực duy trì…”

Nhìn thấy cảnh tượng này, Lâm Động dường như nghĩ ra thứ gì đó, gật đầu, tinh thần khẽ chuyển, rời khỏi tinh thần không gian, sau khi Thạch Phù khảm nhập vào huyết nhục, hắn có thể tùy tâm sở dục tiến vào trong tinh thần không gian.

” Nguyên Lực trong cơ thể quá yếu ớt, vẫn chưa đủ để Thạch Phù hoàn thiện toàn bộ Kỳ Môn Ấn, xem ra bộ võ học này đúng là có chút phức tạp. . .”

Lâm Động tay nắm chặt lại, thì thào tự nói.

“Xem ra phải mau chóng tăng cường thực lực mới được…”

Lâm Động khẽ thở dài một hơi, tới lúc này hắn mới hiểu được, nếu muốn Thạch Phù hoàn thiện võ học tương đối cao cấp một chút, đương nhiên sẽ phải cần một lượng lớn Nguyên Lực duy trì, trước đây, hắn chỉ tu luyện nhất phẩm võ học Thông Bối Quyền…, Thạch Phù cũng có thể đảm đương được. Nhưng khi gặp được võ học cao cấp như Kỳ Môn Ấn đồng thời lại còn là tàn quyền, thì phải dùng tới Nguyên Lực để vận khởi Thạch Phù.

Nghĩ đến đây, Lâm Động tạm thời đành phải kiềm chế sự nôn nóng muốn xem Kỳ Môn Ấn, ngồi xếp bằng ở trên giường, sau đó lấy ra một lọ Linh Dịch Thạch Phù, nhỏ vài giọt vào trong miệng, để thân thể chậm rãi hấp thu dược lực tinh thuần, khi dược lực thấm vào thì mầm mống Nguyên Lực cũng lớn mạnh trở lại một chút…

***

Trong một tháng kế tiếp, Lâm Động lại tiếp tục ru rú ở trong nhà, người trong Lâm Gia cũng rất ít khi nhìn thấy thân ảnh của hắn, toàn bộ thời gian của hắn đều dồn vào việc tu luyện.

Tu luyện mất ăn mất ngủ, cộng với sự hỗ trợ của Linh Dịch Thạch Phù và đan hoàn linh dược, hắn đã thu được hiệu quả thu cực kỳ rõ ràng.

Sau chừng một tháng, mầm mống Nguyên Lực trong cơ thể Lâm Động thật sự lớn mạnh hơn trước mấy lần, Nguyên Lực ẩn chứa trong đó, so với ngày Tộc Bỉ thì đã mạnh hơn rất nhiều. Thực lực bậc này, tuy rằng chưa đạt tới tầng thứ 8, nhưng cũng không kém bao nhiêu nữa.

Về phần Kỳ Môn Ấn tầng thứ nhất, sau khi khổ tu ngày đêm không ngừng, Lâm Động cũng đã sơ bộ hiểu rõ, sự phối hợp của Ấn Pháp và Nguyên Lực cũng đã bắt đầu có sự ăn ý. Nhưng mà Ấn pháp tầng thứ 2, cho dù Lâm Động có tu luyện tới mức nào, cũng không thể làm cho Nguyên Lực ba động, có lẽ do thực lực của hắn quá thấp.

Tóm lại, sau một tháng khổ tu, thành quả của hắn không nhỏ.

***

Trong rừng rậm, Lâm Động ngồi xếp bằng trên tảng đá, hai mắt nhắm nghiền, trên thân hình hắn vẫn có những vệt mồ hôi, có lẽ hẳn vừa mới tập luyện xong.

Trong lúc Lâm Động nhắm mắt, Nguyên Lực ở phạm vi xung quanh bắt đầu khởi động, cuối cùng theo nhịp điệu hô hấp của hắn, tiến vào trong cơ thể, làm cho da thịt hắn cảm nhận được sự dễ chịu.

Đương nhiên, loại Nguyên Lực nhỏ giọt này, hiển nhiên không cách nào thỏa mãn nhu cầu của Lâm Động, vì vậy, hắn lại ném một viên đan hoàn màu đỏ rực vào trong miệng, từ từ nuốt xuống.

Khi đan hoàn hòa tan vào cơ thể, một cỗ dược lực tinh thuần hùng hồn nhất thời bộc phát ra, cái loại cảm giác trùng kích này làm cho huyết nhục xương cốt trong cơ thể Lâm Động cũng cảm nhận được sự thoải mái.

Dược lực tinh thuần giống như thủy triều bắt đầu khởi động, đồng thời với việc rèn luyện cốt cách phủ tạng của hắn, cũng hóa thành Nguyên Lực, dung nhập vào trong mầm mống Nguyên Lực.

“Ong ong.”

Khi Nguyên Lực tràn vào bên trong mầm mống Nguyên Lực càng ngày càng nhiều, mầm mống Nguyên Lực vốn không có động tĩnh gì, thì nay đã bắt đầu rung động, sương mù nhàn nhạt vốn lượn lờ ở xung quanh, tại thời khắc này đã hóa thành những vòng sáng, xoay chuyển xung quanh mầm mống Nguyên Lực.

Lúc sương mù hóa thành vòng sáng, Lâm Động cảm giác được mầm mống Nguyên Lực đã bắt đầu dọc theo kinh mạch di chuyển tới những bộ vị ở bụng, nhưng mà, khi nó di chuyển tới kinh mạch cuối cùng, thì lại vấp phải một trở lực vô hình, giống như một bức tường vô hình, ngăn mầm mống Nguyên Lực lại.

Đối mặt với vách tường vô hình này, mầm mống Nguyên Lực đụng vào mấy cái, nhưng không có hiệu quả, cho nên đành bất đắc dĩ buông bỏ ý định…

“Thối Thể tầng 8…”

Lúc mầm mống Nguyên Lực bị bức tường vô hình kia ngăn cản lại, đôi mắt nhắm chặt của Lâm Động cũng chậm rãi mở ra, thở dài một hơi, trong mắt hiện lên sự vui mừng.

Kích thước của mầm mống Nguyên Lực so với lúc Tộc Bỉ đã lớn mạnh hơn mấy lần, đó chính là dấu hiệu của Thối Thể tầng thứ 8.

“Bức tường ngăn cản đó chắc hẳn là Đan Điền Chi Chướng, nếu như có thể phá tan được nó thì mầm mống Nguyên Lực có thể tiến vào đan điền, cắm rễ ở trong đó, căn cơ tu luyện sẽ trở nên vững chắc…”

Lâm Động lẩm bẩm tự nói, dấu hiệu Thối Thể đệ tầng 9 chính là mầm mống Nguyên Lực cắm rễ vào đan điền, nhưng mà với tình hình hiện tại, hắn phải cần một thời gian nữa mới có thể đặt chân tới cảnh giới này.

Nhưng mà, trong nửa tháng, từ tầng 7 đột phá tới tầng 8 Thối Thể, loại tốc độ này đã cực kỳ không tệ, về phần tầng 9, thì nó hơi xa vời, bởi vì cơm cũng phải nhai từng miếng mới nuốt được …

Từ trên tảng đá nhảy xuống, thân thể Lâm Động thẳng tắp giống như một cây trường thương, sắc mặt ngưng trọng, hai tay ở trước người từ từ kết hợp thành một loại thủ ấn phức tạp.

Thủ ấn của Lâm Động, biến ảo liên tục, chỉ trong một thời gian ngắn, đã liên tiếp biến ảo thành mấy thủ ấn phức tạp, mà khi thủ ấn này biến ảo, Nguyên Lực bên trong mầm mống Nguyên Lực cũng ồ ạt tuôn ra, nhanh chóng hướng về lòng bàn tay Lâm Động.

“A!”

Quang mang trong lòng bàn tay Lâm Động càng lúc càng thịnh, hắn đột nhiên quát một tiếng chói tai, bàn tay kết thành thủ ấn phức tạp, xoay bổ mạnh vào tảng đá cứng rắn kia.

“Ầm!”

Thủ ấn hạ xuống, tảng đá kia trong nháy mắt nổ tung ra từng mảnh nhỏ, bắn ra bốn phía xung quanh.

Lâm Động thở hổn hển, sắc mặt đỏ lên, khi nhìn vào tảng đá bị vỡ vụn hoàn toàn kia, trong ánh mắt bắt đầu hiện lên vẻ mừng rỡ như điên, sau khi tiến vào tầng thứ 8, hắn đã thi triển thành công tầng thứ nhất của Kỳ Môn Ấn …

Uy lực này, cho dù là Thông Bối Quyền 10 âm cũng không thể nào sánh bằng, tam phẩm võ học, quả nhiên không tầm thường chút nào!Nguồn truyện audio

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !