1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 3 [ chương 11 đến 15 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 3 [ chương 11 đến 15 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 11 : Âm Châu

“Thanh Đàn, hàn khí lại phát tác à?”

Cảm nhận được khí lạnh từ trong cơ thể Thanh Đàn tỏa ra, Lâm Động cũng không nhịn được mà rùng mình một cái, sự lo lắng hiện lên ở trên mặt, quan tâm hỏi.

“Dạ”

Thanh Đàn khẽ cắn răng, thân thể nhỏ nhắn không ngừng run rẩy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp bắt đầu hiện lên sự thống khổ.

“Huynh đi gọi phụ thân đây!”

Lâm Động vội vàng nói.

“Không cần đâu”

Nghe vậy, Thanh Đàn vội vàng nắm lấy vạt áo của Lâm Động, hàn khí nhanh chóng kết thành một lớp băng mỏng trên vạt áo của hắn:

“Vô dụng thôi, hiếm khi phụ thân vui vẻ như vậy, không nên quấy rầy người, muội chịu đựng một chút là được rồi”

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của Thanh Đàn, trong lòng Lâm Động đau đớn, hắn cắn chặt răng, rốt cục vẫn phải gật đầu.

Thanh Đàn nói không sai, cho dù phụ thân có tới đây đi nữa, cũng chẳng có tác dụng gì, có chăng chỉ là thêm một người lo lắng mà thôi.

Hàn khí phát tác, Thanh Đàn đã coi nó là một chuyện bình thường mà nàng phải trải qua, cứ cách một khoảng thời gian, âm hàn chi khí đậm đặc trong cơ thể nàng lại bạo phát, khi đó, cơ thể nàng sẽ phải chịu sự đau đớn vô cùng.

Trong mười mấy năm qua, không biết bao nhiêu lần âm hàn chi khí phát tác, cũng không biết nàng đã phải chịu bao nhiêu khổ sở, nhưng đối với loại Âm Hàn Chi Khí này, cho dù là Lâm Khiếu cũng không có biện pháp nào.

Hắn từng tính toán sử dụng Nguyên Lực cường hoành trục xuất nó ra ngoài, nhưng kết quả cuối cùng là, hắn phải nằm trên giường nửa tháng, mới bài trừ toàn bộ hàn khí nhiễm vào trong cơ thể của mình.

Bởi vậy, mỗi khi lúc hàn khí trong cơ thể Thanh Đàn bạo phát, lòng ba người đau như đao cắt, nhưng cũng chỉ biết đứng nhìn Thanh Đàn run rẩy không ngừng, không có biện pháp nào trợ giúp cả.

“Để ta ôm muội về phòng.”

Lâm Động nhìn Thanh Đàn bị hàn khí đông lạnh tới mức không thể động đậy được, đột nhiên cúi người, ôm nàng vào lòng, sau đó điên cuồng chạy tới một gian phòng cách đó không xa.

“Tê tê!”

Vọt vào trong phòng, Lâm Động nhanh chóng đặt Thanh Đàn lên giường, sau đó vội vàng dùng sức xoa xoa cánh tay, giờ phút này song chưởng hắn đã trở nên tê dại, tựa như bị kim đâm vậy.

“Lâm Động ca, huynh. . . huynh đi về trước đi, muội có thể chịu đựng được.”

Thanh Đàn cuộn mình trong chiếc chăn đơn, yếu ớt nói, nhưng mà khi nói chuyện, thân hình càng lúc càng run rẩy kịch liệt, hàn khí bạo phát lúc này dường như còn mạnh hơn lúc trước mấy lần.

“Lạnh quá. . . Lạnh quá. . .”

Thanh Đàn thò đầu ra khỏi chăn, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, trên mỗi sợi tóc đều bị những mảnh băng vụn che kín.

Lâm Động ở bên cạnh nhìn thấy tình cảnh này cũng gấp đến độ giống như kiến bò trong chảo, không ngừng đi tới đi lui.

Một lát sau, hắn dừng chân, dứt khoát cắn răng một cái, cởi giầy nhảy lên giường, đưa tay ôm chặt lấy Thanh Đàn đang cuộn mình trong chiếc chăn.

Người tu luyện khí huyết dồi dào, Lâm Động muốn dùng nhiệt lượng trong cơ thể của mình, để hóa giải thống khổ cho Thanh Đàn, đương nhiên hắn cũng hiểu được, hiệu quả sẽ không lớn, nhưng hắn cũng không thể nhẫn tâm để cho Thanh Đàn một mình ở nơi này chịu sự tra tấn của hàn khí như vậy.

“Lâm Động ca, đừng mà!”

Thần trí Thanh Đàn bị hàn khí đông lạnh có chút mơ hồ, nhưng vẫn cảm giác được hành động của Lâm Động, lập tức tỉnh táo hơn một chút, vội vàng nói.

Sự lợi hại của hàn khí này, nàng đương nhiên hiểu rõ nhất, ngay cả Lâm Khiếu có thực lực Địa Nguyên cấp còn bị hàn khí làm cho chật vật, huống chi Lâm Động mới chỉ là Thối Thể tầng 4?

“Ngoan nào! Không có việc gì đâu …”Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Lâm Động cắn chặt hàm răng lại, gắt gao ôm lấy Thanh Đàn, mặc dù có tấm chăn đơn ngăn cách, nhưng hắn vẫn có cảm giác mình đang ôm một khối huyền băng vạn năm vậy, hàn khí lạnh thấu xương, phảng phất như một cây kim sắc bén, hung hăng đâm vào trong cơ thể hắn.

Không lâu sau, thân thể Lâm Động cũng trở nên run rẩy, trên lông mi cũng xuất hiện sương trắng, hai hàm răng va vào nhau canh cách, tuy rằng khó chịu, nhưng cánh tay ôm Thanh Đàn càng lúc càng xiết chặt hơn.

Thanh Đàn tựa cái đầu nhỏ vào trong lòng Lâm Động, răn cắn vào cả môi, đôi mắt có hơi nước lưu chuyển, ở sâu trong nội tâm nàng, có một thứ tình cảm ấp áp hiện lên, nàng biết thân thế của mình, nhưng mà gia đình Lâm Động đối với nàng, cũng giống như thân nhân của mình vậy.

“Cám ơn huynh, Lâm Động ca”

Thần trí càng ngày càng trở nên mơ hồ, hai mắt Thanh Đàn chậm rãi nhắm lại, nhẹ giọng thì thào nói.

Sương lạnh trên người Lâm Động càng ngày càng dày đặc, mà ý thức của hắn cũng dần dần trở nên mơ hồ. Nhưng mà khi hắn sắp sửa mê man, từ lồng ngực của hắn đột nhiên truyền ra một cỗ hấp lực kỳ dị, hắn chợt nhận thấy, Âm Hàn Chi Khí đang điên cuồng tàn sát bừa bãi, nay lại bị cỗ hấp lực kia hấp thu hoàn toàn.

Hàn khí lạnh thấu xương nhanh chóng rời khỏi thân thể, thần trí có chút mơ hồ của Lâm Động lại một lần nữa khôi phục tỉnh táo. Hắn ngẩn người, vội vàng đưa tay vạch áo, thấy khối Thạch Phù đang dính ở trên người đang tỏa ra quang mang nhàn nhạt, mơ hồ có một cảm giác lạnh lẽo truyền ra.

“Thạch Phù này sao có thể hút Âm Hàn Chi Khí nhỉ?”

Lâm Động trợn mắt, trên mặt hiện lên sự vui mừng, không nghĩ tới loại hàn khí ngay cả phụ thân hắn cũng không làm gì được, nay lại bị Thạch Phù này hút đi!

Trong lúc Lâm Động đang kinh ngạc, Thanh Đàn vốn đã hôn mê nằm trong ngực hắn bỗng phát ra một tiếng”ưm”, đôi mắt chậm rãi mở ra, điều đầu tiên nàng nhận thấy, đó là trạng thái cơ thể đã thay đổi, lập tức kinh hô:

“Hàn khí đã thối lui rồi sao?”

“Hình như là vậy.”

Lâm Động gật gật đầu, sau đó buông Thanh Đàn ra, cười nói:

“Lui là tốt rồi, muội nghỉ ngơi sớm một chút đi”

“Dạ! Lâm Động ca, cám ơn huynh”

Nhìn khuôn mặt tươi cười của Lâm Động, vẻ mặt xinh đẹp của Thanh Đàn thoáng có chút ửng hồng, thấp giọng nói.

“Điều là người trong nhà, nói những lời này làm gì?”

Lâm Động vỗ vỗ lồng ngực, có chút khí khái nam nhi cười nói, chợt nhìn thấy sắc trời cũng không còn sớm, không nên tiếp tục ở lâu, hướng Thanh Đàn phất phất tay, sau đó xoay người đi ra khỏi phòng.

Nhìn theo bóng lưng đi như chạy trốn của Lâm Động, Thanh Đàn giống như một tiểu mỹ nhân nằm ở trên giường, mệt mỏi nhưng lại có vẻ quyến rũ, bàn tay nhỏ bé của nàng xoa xoa đôi má, đôi chân như ngọc nhẹ nhàng lắc lư, lúc này trên khóe môi lại lộ vẻ mỉm cười ngọt ngào.

Sau khi rời khỏi phòng của Thanh Đàn, Lâm Động nhanh chóng vọt vào phòng của mình, đầu tiên là đem cửa phòng đóng chặt, sau đó mới đem khối Thạch Phù gỡ xuống, mượn ánh đèn, chỉ thấy cái khe nho nhỏ tại trung tâm Thạch Phù, giờ phút này dĩ nhiên xuất hiện thêm ba viên bạch sắc tinh thể trắng như sữa, to như một hạt đậu.

Lâm Động thật cẩn thận đem viên bạch sắc tinh thể trắng như sữa gỡ xuống, cầm nó trên tay, cảm giác lạnh lẽo thấu xương làn tràn trên bàn tay, cái loại hàn ý giống y như hàn khí trên cơ thể của Thanh Đàn, chỉ có điều hàn khí trong tinh thể này, tựa hồ có vẻ ôn hòa hơn rất nhiều.

“Đây chính là Âm Hàn Chi Khí trong cơ thể Thanh Đàn sau khi bị hấp thu, ngưng tụ mà thành. . .”

Lâm Động cẩn thận nắm ba viên bạch sắc tinh thể, trên mặt lộ vẻ trầm ngâm, loại Âm Hàn Chi Khí cuồng bạo trong cơ thể Thanh Đàn có khi người khác có thể hấp thu nó cũng không chừng.

Tuy bản thân hắn còn cách cảnh giới Địa Nguyên một khoảng thật xa, nhưng Lâm Động cũng biết, sau khi bước vào Địa Nguyên cấp, chuyện quan trọng nhất đó là hấp thu Âm Sát Khí trong thiên địa quán nhập vào thân thể, tiến tới dung hợp với Nguyên Lực.

Làm như vậy sẽ tăng cường khả năng công kích của Nguyên Lực, mà khi đã đạt tới cảnh giới Thiên Nguyên, thì sẽ phải hấp thu Dương Cương Khí trong thiên địa, cuối cùng làm cho Âm Dương giao hòa, mới có thể ngưng tụ thành Nguyên Đan.

Cho nên này quá trình tu luyện này được gọi là “trộm Âm Dương”.

Vì thế, đối với hai cảnh giới Địa Nguyên và Thiên Nguyên, Âm Sát cùng Dương Cương Khí là thứ quan trọng nhất, còn nữa, trong thiên địa Âm Sát cùng Dương Cương Khí cũng chia làm ba bảy loại, phẩm chất cao thấp khác nhau.

Nhưng mà đại đa số mọi người đều trực tiếp hấp thu Âm Dương Nhị Khí từ trong thiên địa, phương pháp này tuy rằng trực tiếp, nhưng uy lực của công kích sẽ yếu hơn một chút.

Dù sao Âm Dương Nhị Khí này cũng mang tính đặc thù, không thể nói gặp là gặp được.

Đương nhiên, cũng không thiếu người có năng lực hùng hậu hấp thu Âm Dương Nhị Khí đặc thù, cho nên đối với cao thủ đồng cấp, họ mạnh hơn một chút.

Mặt khác, ở cảnh giới Địa Nguyên và Thiên Nguyên hấp thu được Âm Dương Nhị Khí có phẩm chất càng cao, thì khả năng kết thành Nguyên Đan sẽ càng lớn!

Bởi vậy, đối với một số người có năng lực hùng hậu, bọn họ sẽ trăm phương nghìn kế tìm kiếm các loại Âm Dương Nhị Khí kỳ lạ trong thiên địa, nhằm tăng khả năng kết thành Nguyên Đan cho bản thân mình.

Mà rất hiển nhiên, Lâm Động tuy rằng còn chưa nhìn thấy Âm Sát Khí, nhưng hắn có thể khẳng định, bạch sắc âm châu trong tay của hắn, phẩm chất chắc chắn sẽ cao hơn so với Âm Sát Khí trong thiên địa không ít!

Nói không chừng, Âm Sát Khí này đã đạt tới Tam Đẳng, hoặc là cao hơn.

Mà điều này lại có lực hấp dẫn trí mạng với cao thủ có cảnh giới Địa Nguyên cấp!

Chương 12 : Thanh âm thứ 10

“Viên Âm châu này có thể lén cho phụ thân sử dụng. . .”

Lâm Động liếm liếm miệng, ánh mắt như có lửa nhìn vào ba viên âm châu ở trong tay, hiện giờ công lực Lâm Khiếu đã thụt lùi về cảnh giới Địa Nguyên, nếu như hắn có thể hấp thu Âm Sát Khí trong Âm châu, nói không chừng cảnh giới sẽ được đề thăng.

Chỉ là, tốt nhất nên chữa trị thương thế cho hắn trước, chứ càng để lâu, đối sức khỏe của hắn càng bất lợi.

“Mấy ngày tới, mình tìm một cơ hội nào đó, đem dịch thể của Thạch Phù cho phụ thân sử dụng, xem có thể trị khỏi thương thế của người hay không.”

Thương thế của Lâm Khiếu hiện giờ đã quá nặng, hơn nữa kéo dài trong nhiều năm, đã tạo ra những thương tổn cực lớn đối với sức khỏe của hắn, nếu như không trị khỏi thương thế này, sợ rằng Lâm Khiếu không cách nào yên ổn hấp thu Âm Sát Khí trong những viên Âm Châu này.

“Nếu như phụ thân khôi phục thực lực năm đó, thì địa vị của người trong Lâm gia cũng lập tức được phục hồi, dù sao đã nhiều năm như vậy, số người đạt tới Thiên Nguyên cảnh trong Lâm gia cũng chỉ có 3 người mà thôi.”

Thiên Nguyên cảnh là những cao thủ thực thụ ở Thanh Dương trấn, ở chỗ này, không có thế lực nào cường đại cả, quan trọng nhất là, số lượng cao thủ Thiên Nguyên cảnh của mình có bao nhiêu mà thôi. Bởi vậy, nếu như Lâm Khiếu có thể khôi phục thực lực Thiên Nguyên cảnh, địa vị của hắn không chỉ trở lại, mà cảm giác chán chường của hắn hiện giờ cũng sẽ biến mất, đây chính là thứ mà ba người Lâm Động, Liễu Nghiên, Thanh Đàn chờ mong nhất.

Nghĩ tới tình cảnh Lâm Khiếu có thể khôi phục sự nhiệt tình năm đó, Lâm Động cũng nhịn không được cười hắc hắc, sau đó tìm một cái bình nhỏ, cẩn thận từng li từng tí bỏ ba viên Âm châu vào trong, thứ này sợ rằng có thể đổi được tam phẩm linh dược, giá trị tương đối cao.

Sau khi làm xong việc này, Lâm Động mới thở dài một hơi, một cảm giác đau nhức, đột nhiên từ trong cơ thể tràn ra, lúc nãy tuy rằng có Thạch Phù hỗ trợ hấp thu Âm sát khí trong cơ thể Thanh Đàn, nhưng mà hàn khí cũng đã tràn tới mọi ngóc ngách trong cơ thể của hắn rồi.

“Bị hàn khí nhập thể?”

Cảm nhận được sự đau đớn trong cơ thể, làm cho Lâm Động biến sắc, nhưng mà ngay sau đó, hắn phát hiện, cái cảm giác đau đớn này dính liền với xương cốt của hắn, phảng phất như có một vật gì đó muốn chui vào bên trong xương cốt của hắn vậy.

“Luyện cốt?”

Phát hiện ra điều này, mí mắt Lâm Động nhảy lên, bởi vì Luyện Cốt chính là một dấu hiệu của tầng 5 Thối Thể. Quá trình này giúp rèn luyện lại khung xương trong cơ thể, khiến cho cốt cách càng ngày càng cứng cỏi, làm cho lực lượng và tốc độc tăng lên một bước lớn.

Nhưng mà, Lâm Động mới tiến vào tầng 4 không bao lâu, vốn dựa theo tính toán của hắn, cho dù có dịch thể Thạch Phù trợ giúp, muốn xuất hiện loại cảm giác này, chí ít cũng cần khoảng 10 ngày, tại sao bây giờ đã xuất hiện?

“Nguyên nhân là do hàn khí trong cơ thể của Thanh Đàn!”

Hơi suy nghĩ một chút, Lâm Động đã đoán được nguyên nhân của vấn đề, trên khuôn mặt lập tức hiện lên sự kinh ngạc, hàn khí trong cơ thể Thanh Đàn lại có thể rèn luyện nhân thể, kỳ diệu vậy sao?

“Hàn khí trong cơ thể Thanh Đàn quá mức cường đại, chắc là do Thạch Phù đã loại bảo những hàn khí cuồng bạo, mới đem lại những chỗ tốt cho cơ thể.”

Lâm Động cau mày, trước kia, Lâm Khiếu có tu vi Địa Nguyên cảnh còn bị hàn khí nhập thể, phải nằm giường nửa tháng, mà bây giờ với cảnh giới tầng 4 Thối Thể đã có thể kháng cự lại hàn khí này, thì đúng là một truyện nực cười, bởi vậy nghĩ tới nghĩ lui, hắn chắc chắn nguyên nhân là do Thạch Phù.

“Không nghĩ tới hàn khí trong cơ thể Thanh Đàn lại có hiệu quả tốt, nhưng mà muốn hàn khí bạo phát, cũng phải cần một khoảng thời gian nữa. . .”

Vừa dứt lời, Lâm Động nhịn không được phì một tiếng khinh miệt, mỗi lần hàn khí bạo phát, sẽ khiến cho Thanh Đàn thống khổ, nếu như dùng chuyện này để đổi lấy Âm châu, Lâm Động tuyệt đối không làm.

Đem ý niệm trong đầu đè xuống, Lâm Động duỗi lưng một cái, lăn đùng ra giường, nhắm mắt lại, Thạch Phù ở trong ngực của hắn lại tỏa ra quang mang nhàn nhạt.

Trong khoảng thời gian này, Lâm Động cũng hiểu rõ hơn Thạch Phù một chút, hắn cho rằng cái không gian hắc ám mà mình tiến vào, chính là một loại tinh thần không gian, thân thể tuy rằng không thể tiến vào bên trong, nhưng hiệu quả lại có thể nhận được trong thực tế.

. . .

Trong không gian hắc ám, bóng người cùng quang ảnh lại chuyển động, những tiếng ba ba thanh thúy, lại vang lên liên tục.

Lâm Động hết sức chăm chú nhìn vào các động tác của quang ảnh, thậm chí ngay cả những động tác rùng mình rất nhỏ, cũng được hắn ghi tạc vào trong đầu.

Trải qua tu luyện lâu như vậy, đối với Thông Bối Quyền, Lâm Động tuy rằng không dám nói là đã đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cực, nhưng cũng dám khẳng định, mình đã có tiến bộ, ở trong trạng thái tốt nhất, hắn có thể thi triển ra 9 âm.

Nhưng mà tuy nói hắn tập luyện thuần thục Thông Bối Quyền, nhưng âm thứ 10, hắn chưa bao giờ đạt tới.

“Ba ba. . .”

Khi quang ảnh thi triển tới thanh âm thứ 9, tinh thần Lâm Động trở nên tập trung cao độ, chính trong thời khắc này, tinh thần hắn có một sự hoảng hốt nho nhỏ, cái loại cảm giác này, phảng phất như hắn đã biến mình thành quang ảnh, quang ảnh vận dụng lực đạo như thế nào, thậm chí mỗi động tác cũng hiện lên trong đầu của hắn, làm cho hắn trở nên tỉnh táo dị thường.

“Ba!”

Một thanh âm trầm thấp vang lên từ chỗ bàn tay của quang ảnh, một cỗ lực lượng mạnh mẽ từ trong lòng bàn tay của quang ảnh hình thành, tỏa ra, uy lực thật là mạnh mẽ.

“Hóa ra là như vậy. . .”

Hai mắt Lâm Động trở nên sáng ngời, trên khuôn mặt hắn đầy rẫy vẻ hưng phấn, cuối cùng hắn cũng phát hiện, sự ảo diệu của thanh âm thứ 10!

Trong trạng thái kỳ dị này, Lâm Động cảm thấy rõ ràng tất cả những động tác và lực đạo của quang ảnh, khi thanh âm thứ 10 vang lên, hắn nhận ra, nó không phát ra từ cánh tay, mà phát ra từ cơ thể!

9 âm đầu là ở bên ngoài, nhưng âm thứ 10, là từ bên trong cơ thể!

“Thông qua phương thức này, có thể đem cơ thể và cốt cách phối hợp một cách hoàn mỹ, khi lực đạo của âm thứ 9 gần lên tới đỉnh, tiếp tục đẩy một cái nữa, sẽ tạo thành thanh âm thứ 10 của Thông Bối Quyền!”

Lâm Động hưng phấn tới mức thân hình run rẩy, loại phương thức phối hợp đặc thù này, cho dù là Lâm Khiếu, sợ rằng cũng không hiểu, nếu không có trạng thái kỳ dị vừa rồi, Lâm Động cũng không có khả năng hiểu được ảo diệu của thanh âm thứ 10.

Dựa theo hắn suy đoán, nếu như có thể thi triển ra thanh âm thứ 10, thì Thông Bối Quyền có thể được coi như một nhị phẩm võ học, uy lực bất phàm.

Tuy rằng hiện giờ Lâm Động chưa thể hoàn toàn nắm giữ được ảo diệu của thanh âm thứ 10, nhưng có lĩnh ngộ này, hắn đã có thêm lòng tin vào việc, mình có thể tu luyện thành công!

Một khi tu luyện Thông Bối Quyền tạo ra thanh âm thứ 10, không thể nghi ngờ rằng, đây sẽ là một sát chiêu của hắn, đến lúc đó, cho dù là đối mặt với Lâm Hoành vượt trên hắn hai cấp, có Nguyên Lực, Lâm Động cũng có thể chống lại!

Vừa nghĩ tới Lâm Hoành muốn áp dụng thủ đoạn cường ngạnh, uy hiếp phụ thân mình đồng ý chuyện thành thân của hắn với Thanh Đàn, lửa giận trong lòng Lâm Động tự nhiên bốc lên.

“Bây giờ, ta sẽ đánh cho ngươi không còn mặt mũi nói chuyện này!”

Lâm Động cười lạnh một tiếng, sắc mặt chợt nghiêm túc và trang trọng, hình thành tư thế thi triển Thông Bối Quyền, bây giờ hắn vẫn còn chênh lệch so với Lâm Hoành, cho nên, hắn phải nỗ lực!

“Ba ba…”

Trong không gian hắc ám, thân ảnh của một thiếu niên và một quang ảnh lại chuyển động, mồ hôi như mưa rơi xuống, phảng phất như một người máy không biết mệt mỏi, thi triển nhiều lần Thông Bối Quyền, những thanh âm thanh thúy không ngừng vang lên!

Hắn phải nhanh chóng thi triển ra thanh âm thứ 10!

Chương 13 : Chữa thương

Trong mấy ngày kế tiếp, cuộc sống Lâm Động lại một lần nữa trở về quy luật như trước đây, ban ngày điên cuồng tu luyện, khi cảm thấy cơ thể mệt mỏi hết sức chịu đựng, hắn nhanh chân chạy vào bên trong sơn động, không quá nửa giờ sau, đã vui vẻ chui ra, tinh lực dồi dào rời khỏi sơn động.

Bộ Thông Bối Quyền uy vũ sinh phong được thi triển, làm cho khu rừng này không ngừng vang lên những âm thanh thanh thúy.

Tu luyện với cường độ cao như thế này, thì kể cả đám đồng trang lứa trong Lâm gia, không ai có thể theo kịp.

Tác dụng của Thạch trì, tam phẩm linh dược còn kém xa, hơn nữa do dịch thể đã bị pha loãng, nên dược tính cũng tương đối ôn hòa, sẽ không tạo thành bất cứ thương tổn gì với thân thể, đây chính là thứ thích hợp nhất với những người mới bắt đầu tu luyện giống như Lâm Động.

Vào ban đêm, tinh thần Lâm Động lại tiến vào bên trong không gian hắc ám, ở đây, hắn tiếp tục tập luyện bộ Thông Bối Quyền. Dưới sự tu luyện gần như mất ăn mất ngủ, Thông Bối Quyền cũng có tiến triển tương đối to lớn.

Đến thời gian hiện tại, Lâm Động đã có thể thi triển ra 9 âm, thậm chí ngay cả âm thứ 10, cũng đã có sự lĩnh ngộ sâu hơn, tuy rằng vẫn chưa tu luyện thành công, nhưng Lâm Động hiểu, đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Mà có lẽ bởi vì lần trước Lâm Động thể hiện thực lực kinh khủng, khiến cho những người luôn tìm Lâm Động gây phiền toái như Lâm Sơn, trong khoảng thời gian này không dám … xuất hiện ở trước mặt Lâm Động nữa. Lâm Sơn chắc cũng hiểu được, bây giờ mà đi tìm phiền toái, cũng chỉ là tự mình chuốc lấy khổ mà thôi.

Lâm Sơn thu liễm, Lâm Động cũng được một khoảng thời gian yên ổn, khiến cho hắn có thể an tâm đem toàn bộ tinh lực rót vào chuyện tu luyện.

Một tuần trôi qua như chớp mắt, khoảng thời gian yên tĩnh và chất lượng, cứ như thế lặng yên mà trôi qua.

Trong một tuần này, Lâm Động cũng đã tìm cơ hội, muốn đem dịch thể của Thạch Phù cho Lâm Khiếu sử dụng, nhưng mà bởi vì trong khoảng thời gian này Lâm Khiếu đều ra ngoài, cho nên cơ hội của hắn cũng không nhiều lắm, buộc hắn phải tạm gác ý niệm trong đầu lại.

Nhưng, cũng chỉ tạm gác được tới ngày thứ 8, Lâm Động đã không thể nhẫn nại được nữa, bởi vì Lâm Khiếu lại một lần nữa bị thương.

Trong khi đang luyện công, Lâm Động nghe được thanh âm đầy lo lắng của Thanh Đàn, đầu của hắn ong lên, sau đó vội vàng chạy như bay về nhà, xông vào phòng, đã nhìn thấy Lâm Khiếu đang nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy trắng, trên quần áo, có nhiều vết máu thẩm thấu từ trong ra.

“Phụ thân hôm nay đi vào núi hái thuốc, nhưng… lại gặp phải yêu thú lợi hại .. “

Ở phía sau Lâm Động, đôi mắt Thanh Đàn đỏ hoe, thấp giọng nói.

Nghe vậy, cảm giác hổ thẹn từ trong tâm Lâm Động trào ra, đôi mắt cũng đã phiếm hồng.

“Nam nhân mà khóc thì ra thể thống gì, chẳng qua chỉ bị thương thôi mà.”

Lâm Khiếu nhìn thấy Lâm Động đứng ở cửa, thân thể thoáng động, muốn tỏ ra nghiêm khắc, nhưng mà sự đau đớn từ vết thương lại lan tới, làm cho khuôn mặt hắn nhăn lại.

“Tới lúc này mà còn cậy mạnh, để tôi đem những linh dược này đi sắc cho ông.”

Liễu Nghiên ở một bên giận dữ trừng mắt liếc nhìn Lâm Khiếu một cái, sau đó không nói không rằng nắm lấy một gốc thảo dược màu xanh ở bên cạnh.

“Này, thứ đó để Động nhi.”

Thấy thế, Lâm Khiếu quýnh lên, gấp gáp nói.

“Mẫu thân, để con đi sắc thuốc cho, mẫu thân cùng với Thanh Nhi ở lại trông phụ thân.”

Lâm Khiếu vừa dứt lời thì Lâm Động đã vọt vào, đoạt lấy gốc thảo dược từ trong tay Liễu Nghiên, sau đó bỏ lại một câu, không quay đầu lại lao ra ngoài.

“Tiểu tử này …”

Nhìn thấy Lâm Động chạy nhanh còn hơn con thỏ, Lâm Khiếu cũng dở khóc dở cười, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, trong lòng cũng cảm thấy ấm áp.

Một lúc sau, Lâm Động quay trở lại, trên tay hắn bưng một cái bát sứ màu xanh, trong bát đựng nước thuốc màu xanh đậm, hương thuốc từ đó bốc ra.

“Phụ thân, người uống bát nước thuốc này đi”

Lâm Động cười cười đi tới.

“Ai, cái tên tiểu tử này …”

Lâm Khiếu bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nhưng mà bây giờ có đau lòng đi nữa cũng không có tác dụng, hắn cũng chỉ có thể tiếp nhận bát thuốc, sau đó cũng không nói gì nhiều, uống một hơi hết sạch.

Nhìn Lâm Khiếu đã uống hết bát thuốc, trong mắt Lâm Động đã hiện lên sự nôn nóng, hắn đã bỏ thêm dịch thể của Thạch Phù vào trong bát thuốc, chỉ là không biết, linh dịch của Thạch Phù đối với thương thế của Lâm Khiếu có trợ giúp gì không.

“Ca”

Uống một hơi hết bát thuốc, Lâm Khiếu đặt bát xuống, nhìn chằm chằm vào Lâm Động, đang muốn nghiêm mặt, thì đột nhiên sắc mặt hắn biển đổi, trở nên đỏ rực như có lửa đốt.

“Phụ thân!”

Nhìn thấy Lâm Khiếu đột nhiên biến thành bộ dáng như vậy, Thanh Đàn ở sợ tới mức hoa dung thất sắc.

“Phụt!”

Khuôn mặt Liễu Nghiên và Thanh Đàn trắc bệch, nhiệt độ cơ thể của Lâm Khiếu càng lúc càng cao, sắc mặt cũng càng ngày càng đỏ, sau một lát, hắn há miệng, phun ra một ngụm máu đen tanh hôi.

“Khiếu ca, chàng không sao chứ?”

Thấy Lâm Khiếu đột nhiên thổ huyết, Liễu Nghiên vội vàng nhào tới, nước mắt tuôn ra như suối, Lâm Khiếu là trụ cột gia đình, nếu hắn xảy ra điều gì ngoài ý muốn, thì đám cô nhi quả phụ biết làm thế nào đây?

Hô hấp của Lâm Khiếu trở nên gấp gáp, khuôn mặt đỏ rực cũng dần dần nhạt đi, thay vào đó là sắc thái hồng nhuận của người khỏe mạnh.

“Thương thế của ta … “

Lâm Khiếu ngơ ngác nhìn bàn tay của chính mình, lúc này, hắn có thể cảm giác được, thương thế tích tụ nhiều năm trong cơ thể đã giảm đi rất nhiều!

Cái loại cảm giác khí huyết thông suốt này, khiến cho lục phủ ngũ tạng của hắn lại tràn ngập cảm giác lực lượng dâng trào, cảm giác này, đã nhiều năm rồi hắn không cảm nhận được.

“Liễu Nghiên, ta … thương thế của ta, thương thế của ta … “

Lâm Khiếu kích động tới mức thân hình run rẩy, hắn cầm lấy hai tay Liễu Nghiên, khuôn mặt vốn ít khi cười, bây giờ cũng kích động, mừng rỡ như điên.

Liễu Nghiên thấy Lâm Khiếu kích động như vậy, thì cũng chợt hiểu ra, trên mặt hiện lên cảm giác khó có thể tin:

“Thương thế của chàng khỏi rồi?”

“Đúng, đúng, nhanh … nhanh …”

Lâm Khiếu kích động tới mức nói cũng lắp bắp, cuối cùng, hắn … rốt cục hắn không nhịn được đưa tay ôm Liễu Nghiên vào trong lòng, ngửa mặt lên trời cười to, trong tiếng cười còn ẩn chứa vô số sự chua xót tích tụ.

Mấy năm nay, bởi vì thương thế mà thực lực của hắn chẳng tăng thêm chút nào, tuy rằng ở bên ngoài thì giả bộ không thèm quan tâm, nhưng ai cũng nhận thấy, một người có khí phách tao nhã nhất Lâm gia trước kia, đã bị một người chán chường thay thế.

Nhưng mà, ông trời không tuyệt đường người, không nghĩ tới, thương thế qua bao nhiêu năm không chuyển biến, nay lại đột nhiên có biến hóa như vậy!

Thấy phụ thân mẫu thân vui mừng ôm nhau mà khóc, Lâm Động cũng lau lau nước mắt, sau đó nhếch miệng cười, hiểu quả của Thạch Phù linh dịch đã vượt xa dự đoán của hắn, sau này chỉ cần dùng thêm vài lần, thì chắc chắn thương thế của Lâm Khiếu sẽ khỏi hoàn toàn.

Mà đến lúc đó, một khi thương thế khỏi hẳn, thực lực Lâm Khiếu chắc chắn sẽ bành trướng.

Lâm Động thở nhẹ ra một hơi, sau đó nắm tay Thanh Đàn, chậm rãi rời khỏi phòng.

“Kẹt!”

Nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, Lâm Động mỉm cười, thì thào như chỉ nói cho một mình nghe:

“Phụ thân, yên tâm đi, người nhất định lại trở thành trụ cột của Lâm gia!”

Chương 14 : Ngũ đẳng Âm Sát khí

Hiệu quả của dịch thể Thạch Phù đối với thương thế Lâm Khiếu, tốt hơn so với dự liệu của Lâm Động, ngắn ngủi không tới năm ngày thời gian, sắc mặt tái nhợt do bệnh tật tích lũy nhiều năm, nay đã từ từ biến mất, thay vào đó là một loại hơi thở tràn ngập sức sống, tiếp tục hiện diện trên cơ thể Lâm Khiếu.

Thương thế Lâm Khiếu từ từ khôi phục, tin tức này đã làm cho cả gia đình phấn chấn, dù sao Lâm Khiếu vẫn là trụ cột trong nhà, nếu hắn ngã xuống, cuộc sống của đám cô nhi quả phụ đúng là không tốt.

Mà bởi vì thương thế khôi phục, tâm bệnh tích tụ nhiều năm cũng biến mất, Lâm Khiếu vốn không tùy tiện nói cười, nay đã cười nhiều hơn, có thể nhận ra, trong lòng hắn đang rất kích động.

Đối với biến hóa của Lâm Khiếu, trong lòng Lâm Động cũng tràn đầy vui mừng, tu luyện cũng hăng hái hơn.

Trong khoảng thời gian này, dịch thể trong Thạch Trì … cũng dần dần mất đi, vì vậy Lâm Động đành mang dịch thể trong Thạch Phù nhỏ xuống, nhưng mà cũng may, một giọt dịch thể từ Thạch Phù, có thể để cho hắn hấp thu khoảng 10 ngày, lấy tốc độ ngưng tụ linh dịch của Thạch Phù, thì vẫn đáp ứng được.

Lâm Động tu luyện tiến bộ, là do có linh dịch Thạch Phù cộng với sự chăm chỉ của bản thân, mấy hôm nay, xương cốt của hắn càng lúc càng cảm nhận được sự đau nhức ngứa ngáy, cảm giác này giống như có vô số con kiến đang không ngừng gặm nhấm xương cốt của hắn vậy.

Cảm giác này thật là khó chịu, nhưng đối với Lâm Động mà nói, đây là tin tức cực tốt, bởi vì hắn hiểu được, chỉ khi nào tu luyện tới thể nội cốt cách mới xuất hiện tình huống này.

Nói cách khác, hắn tu luyện từ bên ngoài da, xâm nhập vào trong xương cốt, đợi khi cảm giác đau ngứa này lên tới đỉnh điểm, thì xương cốt của hắn sẽ được cường hóa, lúc đó hắn chân chính bước chân vào Tầng 5 Thối Thể.

Đương nhiên, loại cường hóa này cần thời gian không ngắn, mặc dù Lâm Động có linh dịch Thạch Phù phụ trợ, nhưng không có thời gian một tháng, cũng không thể hoàn thành bước này được.

Thời gian không ngắn, đương nhiên Lâm Động có thể cảm nhận được sự đau ngứa càng lúc càng tăng, điều này khiến cho hắn tu luyện càng thêm điên cuồng, Thông Bối Quyền thi triển càng lúc càng thuần thục.

Thông Bối Quyền 9 âm, trải qua vô số lần rèn luyện, cộng thêm sự chỉ dạy hoàn mỹ của quanh ảnh kia, đã miễn cưỡng có thể đạt đến trình độ lô hỏa thuần thanh, coi như là hạ bút thành văn, hơi có khí thế bất phàm.

Với thanh âm thứ 10, trong những ngày qua tìm hiểu, Lâm Động lĩnh ngộ càng lúc càng sâu, đôi lúc tu luyện đã mơ hồ phát ra thanh âm, tuy nói không rõ ràng như quang ảnh kia thi triển, nhưng đúng là đã có tiến bộ không nhỏ.

***

“Ba ba ba. . .”

Trong khoảng rừng trống trải, một đạo thân ảnh linh hoạt như khỉ, song chưởng xòe ra, thanh âm thanh thúy không ngừng vang lên trong rừng.

6 âm kết thúc, một bộ quyền pháp cũng hoàn tất.

“Tốt, không tệ”

Lâm Khiếu nhìn Lâm Động đang thu công, hài lòng gật đầu, có thể trong vòng một tháng thời gian, tu luyện Thông Bối Quyền phát ra 6 âm, tốc độ này đúng là không tệ.

“Hắc hắc”

Lâm Động cười hắc hắc, nhưng trong lòng thì âm thầm cười trộm, nếu như Lâm Khiếu biết được hắn có thể phát ra 9 âm, thậm chí 10 âm, thì … không biết có ngất luôn tại chỗ hay không?

“Phụ thân, gần đây khí sắc của người không tệ? Thương thế toàn bộ đã khỏi hẳn chưa?”

Lâm Động lau mồ hôi trên trán, cười nói.

“Ha hả, cũng gần như vậy.”

Đối với loại câu hỏi này, nếu như nửa tháng trước, Lâm Khiếu sắc mặt sẽ âm trầm xuống, nhưng hiện tại, hắn không tức giận chút nào, mà trên khuôn mặt lại nở nụ cười.

Nghe vậy, trong lòng Lâm Động cũng vui vẻ, nói:

“Phụ thân, vậy thì người có thể nhanh chóng khôi phục lại cảnh giới Thiên Nguyên như trước đây, đúng không?”

Lâm Khiếu trầm ngâm một chút, sau đó lắc lắc đầu, cười khổ nói:

“Nào có dễ dàng như vậy, thương thế mấy năm nay quá nặng, tuy nói gần đây chẳng biết vì sao lại nhanh chóng giảm bớt, nhưng dù sao nó cũng có một chút di chứng, về phần có thể bước vào Thiên Nguyên cảnh một lần nữa hay không, còn phải xem vận khí như thế nào đã.”

Nói thì nói vậy, nhưng Lâm Khiếu cũng có lòng tin không nhỏ, cho dù nói như thế nào, năm đó hắn cũng được coi là một nhân vật thiên tài trong Lâm Gia, cho dù mấy năm nay nửa bước cũng không tiến bộ, nhưng nguyên nhân là do thương thế, chỉ cần thương thế khỏi, điều gì cũng có thể…

Lâm Động gật gật đầu, Thiên Nguyên Cảnh đã được liệt vào hàng ngũ cao thủ của Thanh Dương trấn, muốn khôi phục lại như xưa, đúng là không phải chuyện cứ nói là được.

“Phụ thân, hai ngày trước con tìm được thứ này ở trong rừng, người xem đó là thứ gì?”

Ánh mắt Lâm Động đảo qua một vòng, đột nhiên từ trong lồng ngực lấy ra một hạt châu màu trắng cỡ bằng hạt đậu, sau đó đưa qua cho Lâm Khiếu.

Lâm Khiếu cũng không để ý, chỉ tiện tay nhận lấy, liếc mắt một cái, đình cười lắc đầu, chợt cảm giác được một cổ Âm Sát Khí tinh thuần từ trong hạt châu thẩm thấu ra, sắc mặt lập tức kịch biến.

“Ngũ đẳng Âm Sát Khí?”

Lâm Khiếu ngơ ngác nhìn hạt châu màu trắng ở trong lòng bàn tay, trong ánh mắt lập tức hiện lên vẻ khiếp sợ.

“Ngũ đẳng Âm Sát Khí?”

Lâm Động hiếu kỳ nói, nguyên nhân là sự khác nhau về cấp bậc, đồng thời bởi vì sự hiểu biết của hắn với Âm Sát khí cũng không nhiều.

“Thứ này từ đâu mà có được?”

Lâm Khiếu nhìn chằm chằm vào Lâm Động, thần sắc có chút kích động nói.

“Con nhặt được nó ở trong núi.”

Lâm Động thì thào nói, mặc dù hoàn toàn tin tưởng phụ thân, nhưng mà hắn luôn cảm giác được Thạch Phù này có chút bất phàm, nếu như để truyền ra ngoài một chút phong thanh, thì sẽ mang tới họa diệt môn, đây là chuyện không phải không thể xảy ra.

Nghe vậy, Lâm Khiếu ngẩn ra, chợt cười khổ gật gật đầu, bảo bối bực này, nếu có một số lượng nhiều hơn, vậy đúng là hy vọng quá mức xa vời.

“Phụ thân, Ngũ đẳng Âm Sát Khí là cái gì?”

Lâm Động hỏi.

“Trong thiên địa, Âm Sát Khí cùng với Dương Cương Khí được chia làm cửu đẳng, loại kém nhất là Nhất đẳng, cao nhất là Cửu đẳng. Mà cao thủ Địa Nguyên Cảnh hấp thu Âm Sát Khí trong thiên địa, nhiều lắm cũng chỉ là Nhị đẳng hoặc là Tam đẳng, ta trước đây cũng hấp thu Âm Sát Khí, chẳng qua chỉ đạt tới Tam đẳng mà thôi.”

Lâm Khiếu nhớ lại, nói.

“Âm châu mà con nhặt được bên trong có ẩn chứa Âm Sát Khí, dựa theo ta phán đoán, nó có thể đạt tới ngũ cấp, đối với cao thủ Địa Nguyên Cảnh mà nói, nó có lực hấp dẫn cực lớn.”

“Địa Nguyên Cảnh hấp thu Âm Sát Khí, Thiên Nguyên Cảnh hấp thu Dương Cương Khí, sau đó Âm Dương giao hòa, ngưng tụ thành Nguyên Đan.”

Lâm Khiếu liếm liếm miệng, nói tiếp:

“Con có lẽ không biết, đồng dạng là Nguyên Đan Cảnh, nhưng lại phân chia cao thấp, nếu phân chia một cách rõ ràng, thì được chia thành 9 loại, được gọi là Cửu tinh Nguyên Đan, Nhất tinh Nguyên Đan là kém nhất, về phần Cửu tinh Nguyên Đan …. Bản thân ta chưa từng nghe nói tới ở Đại Viêm vương triều có ai đạt tới cấp độ này, mà đương nhiên, có thể do bản thân ta cô lậu quả văn.”

“Mà Nguyên Đan có phẩm chất cao nhất, lại thể hiện trình độ khi con người ở Địa Nguyên Cấp, Thiên Nguyên cấp hấp thu Âm Sát khí hoặc Thiên Nguyên khí có phẩm chất gì, cho nên nói, Địa Nguyên Cảnh và Thiên Nguyên Cảnh đều là cơ sở để tiến vào Nguyên Đan cảnh.”

Lâm Động nghe xong mà âm thầm tặc lưỡi, không nghĩ tới Âm Sát Khí cùng Dương Cương Khí lại trọng yếu như vậy.

“Âm Châu này của con nếu mang nó đi ra ngoài … sợ rằng khiến không ít Địa Nguyên cảnh đỏ mắt, Ngũ đẳng Âm Sát Khí, hắc, thực là không dễ tìm.”

Lâm Khiếu nói.

“Hắc hắc, phụ thân vừa lúc cũng đang ở Địa Nguyên Cảnh, Âm Châu này đúng là thứ phụ thân đang cần.”

Lâm Động cười hắc hắc nói.

Nghe vậy, khuôn mặt già nua của Lâm Khiếu cũng đỏ lên, chợt ho khan một tiếng, cũng không chút khách khí, bàn tay lật một cái, đem Âm châu này thu hồi, Âm Sát Khí này đối với hắn mà nói, thật sự rất trọng yếu.

Nhìn thấy Lâm Khiếu nhận lấy Âm Châu, trong lòng Lâm Động lại cười thầm, chợt chân mày hắn nhíu lại, Âm Châu này là do hàn khí trong cơ thể Thanh Đàn thẩm thấu ra ngưng tụ mà thành, chỉ là một chút ít hàn khí thẩm thấu ra, mà lại đạt đến cấp bậc Ngũ đẳng, vậy không biết, hàn khí trong cơ thể Thanh Đàn đáng sợ đến bực nào?

“Hàn khí đáng sợ như thế… vậy thì thân thể Thanh Đàn, đến tột cùng là loại gì đây?”

Chương 15 : Tầng 5 Thối Thể

Mùa hạ nắng chói chang, một tháng trôi nhanh như chớp mắt.

Trong một tháng này, Lâm Động tiếp tục lén bỏ thêm dịch thể Thạch Phù vào trong thuốc cho Lâm Khiếu uống.

Dưới công dụng kỳ diệu của linh dịch Thạch Phù, thương thế trong cơ thể của Lâm Khiếu dường như đã khôi phục hoàn toàn, sắc mặt tái nhợt và sự chán chường trong dĩ vãng đã không còn tồn tại.

Trong thời gian này, thành tựu luyện thể của Lâm Động cũng tăng lên một cách thần kỳ, được sự hỗ trợ của linh dịch Thạch Phù, cảm giác đau ngứa trong xương cốt càng ngày càng dữ dội. Hơn nữa, trong lúc những cơn đau này diễn ra, hắn vẫn cảm nhận được sự tăng trưởng mạnh mẽ của thể trạng và lực lượng.

Cảm giác này làm cho Lâm Động hết sức vui sướng, bởi vì hắn hiểu mình sẽ rất nhanh chóng đạt thực sự đạt tới tầng 5 Thối Thể.

”Hô… Hô…”

Bên trong sơn động mát mẻ, có một thân ảnh với hai ngón tay chống xuống đất, hai chân song song giơ lên trên, chỉ dùng hai ngón tay không ngừng chống đẩy, mồ hôi tuôn ra làm quần áo của hắn ướt đẫm, trên khuôn mặt mồ hôi chảy thành dòng ướt đẫm, tạo thành một vũng nước nhỏ dưới nền đá.

”Bịch”Kiếm Tu a … chư vị.. chư vị.. mong nghé thăm a… phong cách mới bá đạo a mọi chuyện [ Nhất Kiếm ]… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Bắp thịt toàn thân của hắn nổi lên cuồn cuộn, nhưng mà chỉ được chừng nửa giờ, Lâm Động hoàn toàn kiệt sức, cánh tay mềm nhũn, thân hình ngã xuống, nằm sóng xoài trên mặt đất, không ngừng thở hổn hển, cảm giác bủn rủn lan ra toàn bộ cơ thể.

”Phù… phù….!”

Lâm Động cắn răng, nhẫn nại hết sức chống lại cảm giác bủn rủn để đứng dậy, không thèm cởi quần áo, lao thẳng vào trong hồ nước.

Khi Lâm Động lao vào trong hồ nước, trong hồ lập tức trào ra bọt khí màu đỏ nhạt, sau đó lợi dụng toàn bộ những lỗ chân lông để chui vào trong cơ thể của hắn.

Lâm Động duỗi thẳng tứ chi, nổi lềnh bềnh trên mặt hồ, bây giờ hắn chỉ có một việc là hấp thu lực lượng, hắn có thể cảm nhận được tất cả tế bào trong người giờ đều phát ra âm thanh phản đối, nhưng mà khi dịch thể màu hồng nhạt tiến vào trong cơ thể, âm thanh phản đối lập tức biến thành sự tham lam cực độ, điên cuồng thôn phệ từng chút một.

Lâm Động nhắm mắt lại, tận tình hưởng thụ cảm giác cạn kiệt rồi được bổ sung này, vừa muốn duỗi thẳng lưng, bất chợt hắn không thể khống chế được thân hình nữa, trở nên run rẩy kịch liệt, cảm giác đau nhức từ trong xương tủy kéo đến, nhanh chóng khuếch tán ra mọi bộ phận trên cơ thể.

Cơn đau thình lình ập đến, làm cho Lâm Động nghiến chặt hàm răng, nhưng trong nháy mắt, sắc mặt hắn lại hiện lên vẻ vui mừng như điên.

“Sắp đột phá rồi!”

Cảm giác này, chính là cơ hội Lâm Động mong chờ trong cả tháng nay, cơ hội để đột phá!

Cơn đau nhanh chóng lan tràn, loại cảm giác này giống bị một mũi khoan kim cương khoan thẳng vào trong xương cốt, hiện giờ, Lâm Động có thể cảm nhận được, cứ qua một khắc thời gian, xương cốt của hắn trở nên cứng rắn hơn, mạnh mẽ hơn.

Cơn đau đến cũng nhanh, mà đi cũng nhanh, nó cũng chỉ duy trì trong vòng 5 phút đồng hồ, rồi dần dần biến mất.

Khi cơn đau biến mất, tinh thần của Lâm Động đột nhiên trở nên phấn chấn, lao từ trong hồ nước ra ngoài, mà bên trong cơ thể bắt đầu vang lên những tiếng rôm rốp thanh thúy, chiều cao của hắn dường như cũng tăng lên một chút, trông có vẻ cường tráng hơn.

”Ba…ba…ba…ba…”

Vừa rơi xuống đất, Lâm Động lập tức thi triển bộ Thông Bối Quyền mà hắn đã vô cùng thuần thục, những thanh âm thanh thúy liên tiếp vang lên trong sơn động, lực đạo ẩn chứa bên trong âm thanh, đã mạnh hơn lúc trước một bậc.

”Ầm…”

Khi thanh âm thứ 9 kết thúc, Lâm Động đánh mạnh một quyền vào một tảng đá, chỉ thấy tảng đá kia lập tức nứt ra vài cái khe, sau khi tiến vào tầng 5 Thối Thể, bất luận là cường độ thân thể hay lực lượng thì tầng 4 cũng không cách nào sánh được.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Lâm Động khẽ nhếch miệng cười, vừa định thu công, trong lòng chợt có một ý nghĩ, không thu hồi tư thế mà nhắm mắt lại, cảm nhận lực lượng mạnh mẽ đang lan tràn khắp các bắp thịt gân cốt một cách quỷ dị.

Trong lúc đang cảm thụ, lực lượng mạnh mẽ kia đang len lỏi lan tỏa khắp cơ thể Lâm Động, hình thành những điểm rất nhỏ, thậm chí, ngay cản làn da dưới lớp quần áo, cũng nổi lên những gợn sóng nhỏ nhẹ.

Tất cả cơ nhục trong người đều giống như bị thổi phồng lên, phát ra lực lượng mạnh mẽ, cuối cùng nhanh chóng ngưng tụ trên cánh tay của Lâm Động.

”Ba…!!!

Khi lực lượng dũng mãnh kia ùn ùn dồn tới cánh tay, đôi mắt đang nhắm lại của Lâm Động đột nhiên mở ra, một thanh âm giòn tan cũng theo đó xuất hiện.

Âm thanh này cũng không lớn lắm, nhưng lại hàm chứa lực lượng cương mãnh vô cùng!

”Ầm…”

Lực tới đầu quyền (đầu nắm tay), Lâm Động hít sâu một hơi, quát khẽ một tiếng, hung hăng đấm mạnh một quyền lên tảng đá cứng rắn trước mặt, một âm thanh trầm thấp vang lên, từng khe nứt trên tảng đá nhanh chóng lan ra, cuối cùng nghe “rắc” một tiếng rồi vỡ vụn.

“Uy lực thật mạnh!”

Lâm Động trợn mắt há mồm nhìn tảng đá kia tứ phân ngũ liệt, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ khó tin, loại uy lực này thì ngay cả một số tam phẩm võ học tiểu thừa cũng không thể so sánh!

“Thanh âm thứ 10, hóa ra lại mạnh như vậy!”

Một lát sau, cuối cùng Lâm Động cũng hồi phục lại tinh thần, trong mắt tràn ngập hưng phấn, đây chính là lần đầu tiên hắn thi triển ra thanh âm thứ 10, mà hắn cũng hiểu rõ, vì sao thanh âm thứ 10 khó tu luyện như vậy, bởi vì uy lực của chính nó!

Dựa theo Lâm Động suy đoán, nếu bây giờ mà hắn Lâm Hoành, chỉ cần bằng vào thanh âm thứ 10 của Thông Bối Quyền đã có thể không phân cao thấp.

Tam phẩm võ học, cho dù đối với Lâm gia mà nói, cũng chỉ có mấy loại ít ỏi mà thôi. Hiện tại, trong đám thiếu niên cùng lứa, người có tư cách tu luyện chắc chẳng có ai.

”Hắc…hắc…Lâm Hoành, người cứ chờ mà xem!”

Nhớ lại cái thái độ không coi ai ra gì của Lâm Hoành ngày đó, trực tiếp coi Thanh Đàn là người của hắn, Lâm Động không nhịn được mà siết chặt nắm tay, cúi đầu cười lạnh, sau đó hướng mắt nhìn về phía hồ nước, rồi cau mày.

Trải qua một thời gian được hồ nước tẩy lễ, hắn phát hiện ra Thạch Phù Linh Dịch ngày ngày càng trở nên loãng hơn, thời gian duy trì dần ít hơn, hiệu quả không thể nào so với thời điểm ban đầu.

”Xem ra, dịch thể Thạch Phù bị pha loãng đã không còn đủ cho nhu cầu hiện tại của ta, sau này muốn nhanh chóng đạt đến tầng 6 Thối Thể, có lẽ cũng chỉ còn cách sử dụng linh dịch Thạch Phù nguyên chất mà thôi!”

Tầng 6 Thối Thể được xem là cửa ải quan trọng nhất khi bắt đầu tu luyện, đạt đến tầng thứ này, đã có thể tu luyện ra mầm mống Nguyên Lực, mà chỉ có thể tu luyện ra mầm mồng Nguyên Lực, mới được coi là bước chân vào cánh cửa tu luyện!

Bởi vậy, tầm quan trọng của tầng này, không cần nói cũng biết.

Lâm Động trầm ngâm, sau đó từ trong ngực, lấy ra một cái lọ trong suốt, trong cái lọ, linh dịch Thạch Phù màu đỏ đậm đã đầy được một nửa.

Nhìn số lượng linh dịch Thạch Phù có trong lọ, Lâm Động mới nở nụ cười yên tâm.Nguồn truyện audio

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !