1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 2 [ chương 6 đến 10 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 2 [ chương 6 đến 10 ]

❮ prev
next ❯

Chương 6 : Bẩy âm

“A. . .”

Trong phòng, khi Lâm Động mơ mơ màng màng mở hai mắt ra, ánh mắt trời đã chiếu thẳng vào mặt hắn, hắn mở to hai mắt, thấy mặt trời đã chiếu vào trong phòng bèn đưa chân tìm dép, rồi trực tiếp từ trên giường nhảy xuống, vừa nhấc chân thì cơn đau nhức đột nhiên xuất hiện, thiếu chút nữa làm cho Lâm Động té ngã.

“Chuyện này. . .”

Thình lình xảy ra đau nhức, làm cho Lâm Động kinh ngạc, cái loại cảm giác này giống như hắn đã liều mạng tu luyện cả đêm.

“Đây không phải là giấc mộng? !”

Trong lúc bất chợt, Lâm Động dường như nhớ ra cái gì đó, trên mặt xuất hiện sự sợ hãi khủng khiếp, ngay sau đó, hắn cắn răng khởi động thân thể, thuần thục triển khai tư thế của Thông Bối Quyền. Cái tư thế này cũng giống như đã tu luyện vố số lần rồi, nhưng cũng chỉ có hắn mới biết, ngày hôm qua Lâm Khiếu mới dạy cho hắn cái bộ quyền pháp này mà thôi.

Trong phòng, sắc mặt của Lâm Động nghiêm túc và trang trọng, bắt đầu thi triển bộ quyền pháp, ngay sau đó những thanh âm “ba ba” lập tức vang lên.

“Ba ba ba ba ba!”

Khi bộ quyền pháp này phát ra 5 âm, thân hình của Lâm Động dừng lại, trên khuôn mặt mang theo một loại cổ quái, có chút khiếp sợ, có chút mừng như điên, cũng có chút kinh khủng.

“Sao tu luyện lại nhanh như vậy. . .”

Lâm Động nhìn song chưởng thì thào tự nói, hắn có thể cảm giác được 5 âm chưa phải là cực hạn của hắn, nếu như muốn, sợ rằng hắn có thể thi triển ra 7 âm, mà việc đó cũng không phải là việc khó gì!

Loại tốc độ này làm cho Lâm Động cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, trong đám tiểu bối Lâm gia, người tu luyện Thông Bối Quyền cũng không ít, nhưng mà ở tuổi này có thể luyện được 7 âm, sợ rằng không có mấy ai.

“Đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra vậy?”

Lâm Động cau mày, trầm ngâm một lát, sau đó hắn đưa bàn tay đột nhiên sờ lên ngực, lấy ra một chiếc túi sau đó đổ Thạch Phù thần bí ra ngoài, đây chính là thứ mà hắn có được trong sơn động ngày hôm qua.

Nếu như tính xem trên người Lâm Động có vật gì đáng nghi, vậy thì chỉ có chiếc Thạch Phù này, hơn nữa nó còn đứng vị trí đầu tiên.

“Thứ này thật sự thần kỳ như vậy sao?”

Lâm Động nắm Thạch Phù, một cảm giác ấm áp từ trong lòng bàn tay truyền ra, ấm áp qua đi hắn lại cảm thấy hơi lành lạnh, dường như thân hình của hắn cũng đua nhức, cho nên phải dừng lại một chút.

Cố gắng bình ổn tâm tình phức tạp, Lâm Động cẩn thận cất cái Thạch Phù đi, hắn có thể cảm giác được cái Thạch Phù này có chỗ bất phàm, nếu như tin tức này truyền ra ngoài, sợ rằng sẽ mang tới phiền phức không nhỏ, cho nên càng ít người biết càng tốt.

Cất xong Thạch Phù, Lâm Động đẩy cửa ra ngoài, đầu tiên là tùy ý ăn một chút điểm tâm do Liễu Nghiên chuẩn bị, sau đó nhanh như chớp xông vào trong sơn động, thân hình của hắn bây giờ đang đau nhức vô cùng, nếu như lại tiếp tục tu luyện, vậy thì sẽ khiến cho cơ thể xuất hiện thương thế, nhưng mà rất may, đối với tình hình này hò nước trong sơn động có thể trị liệu, nó không mang lại phiền toái gì cả.

Sau khi trích máu vào trong hồ nước, Lâm Động thoải mái ngâm trong đó nửa giờ sau mới bò lên, không chỉ sự đau nhức trong cơ thể không cánh mà bay, hơn nữa trạng thái cơ thể còn khôi phục tới mức cao nhất.

Sờ sờ làn da, cái cảm giác thô cứng đã rõ hơn rất nhiều, điều này làm cho Lâm Động cũng cảm thấy vui mừng, dựa theo tốc độ này, sợ rằng chỉ trong vòng 10 hôm nữa, hắn có thể chính thức bước vào tầng 4 Thối Thể!

Từ trong hồ nước bò ra, Lâm Động lại luyện lại bộ Thông Bối Quyền, bây giờ hắn có thể làm toàn lực, không bảo lưu chút gì.

“Ba ba ba ba ba ba ba!”

Bảy âm!Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Quyền hạ chưởng ngừng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Động do kích động mà đỏ bừng, chỉ cần vào Thông Bối Quyền bảy âm, hắn đã nắm chắc, nếu như bây giờ gặp lại cái tên Lâm Sơn kia, hắn tuyệt đối không giống như lần trước, bị đánh tới mức không có sức đánh trả!

Kích động một hồi lâu, Lâm Động mới bình tĩnh trở lại, hắc hắc cười ngây ngô một tiếng, sau đó liền bò ra khỏi sơn động, bắt đầu một ngày khổ tu mới, tuy nói có hồ nước trị liệu thần kỳ, nhưng Lâm Động cũng hiểu được một cái đạo lý đơn giản.

Con đường tu luyện, cái quan trọng nhất thực ra chính là bản thân của mình, hiệu quả của ngoại lực có thể làm cho con đường tu luyện thuận lợi hơn một chút, nhưng con đường tu luyện xa bao nhiêu lại phụ thuộc vào bản thân mình.

Bởi vậy, cũng không thể vì hồ nước mà lười nhác, chăm chỉ và nghị lực chính là tài phú lớn nhất của Lâm Động.

. . .

Một ngày khổ tu, cho tới khi chạng vạng, Lâm Khiếu mới mang vẻ mặt nghiêm túc tới kiểm tra sự tu luyện của Lâm Động, đối với đứa con này, hắn tương đối hơi nghiêm khắc cùng hà khắc.

Nhưng mà loại nghiêm khắc này, khi nhìn thấy Lâm Động tu luyện Thông Bối Quyền phát ra 3 âm hưởng, cho dù hắn cố gắng duy trì, nhưng mà lông mày đã giãn ra, chứng tỏ trong lòng hắn đang vui mừng khôn xiết.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Lâm Động cũng thở dài một hơi, chợt âm thầm cười trộm, nếu như Lâm Khiếu biết bây giờ hắn có thể thi triển Thông Bối Quyền phát ra 7 âm, vậy thì không biết sắc mặt hắn sẽ như thế nào?

. . .

Dưới cái nắng chói chang của mùa hè, những đám tiểu bối cùng lứa tuổi với Lâm Động trong Lâm gia đều đang hết sức nỗ lực khổ tu theo, bởi vì bọn họ đều hiểu, nửa năm sau là Lâm gia Tộc Bỉ, cái Tộc Bỉ này đối với bọn họ mà nói, có tác dụng cực kỳ quan trọng.

Lâm gia không phải là gia tộc có thực lực hùng hậu, cho nên không thể làm cho mỗi thành viên đều có sự hưởng thụ tốt nhất, mà muốn có được sự bồi dưỡng trong gia tộc về linh dược cũng như tiền tài, vậy thì phải chứng minh bản thân mình không giống người thường.

Trong Tộc Bỉ phải trổ hết tài năng thi đấu, và có lẽ đây cũng chính là kỳ thi đấu chính thức của họ, cũng đồng thời quyết định thành tựu tương lai của mỗi người.

Nếu ai đó được gia tộc bồi dưỡng thì con đường luyện thuận lợi hơn rất nhiều, đương nhiên ngoại trừ một số tình huống đặc thù.

Bởi vì Tộc Bỉ của gia tộc được khua chiêng gõ chống từ rất sớm, cho nên trong khoảng thời gian này không có người nào tới quấy rầy Lâm Động, mà hắn vui mừng vì mình được yên tĩnh, với công dụng của Thạch Phù thần bí, trong vòng 10 ngày, tối nào hắn cũng vừa ngủ vừa cùng với “sư phụ” trong giấc mơ luyện tập ở trong không gian tối như mực.

Chín âm của Thông Bối Quyền, càng về sau càng khó luyện, đặc biệt là từ âm thứ 7 trở đi, độ khó được đề cao gấp nhiều lần, bởi vậy mặc dù Lâm Động khổ luyện mười ngày cũng chỉ miễn cưỡng phát ra được thanh âm thứ 9, hơn nữa còn phải cố gắng, còn âm thứ 10 thì hắn không thể nào làm được.

Nhưng mà Lâm Động cũng không chán nản, bởi vì trong lòng hắn rất rõ ràng, có thể ở trong mười ngày tu luyện Thông Bối Quyền phát ra được 9 âm, đã là tốc độ vô cùng đáng sợ rồi.

Bình thường, khi Lâm Khiếu kiểm tra Lâm Động tu luyện, chứng kiến hắn phát ra được 6 âm, thì ánh mắt của Lâm Khiếu đã có chút cổ quái. Phải biết rằng, trước kia hắn cũng tu luyện Thông Bối Quyền, nhưng phải mất 2 tháng hắn mới phát ra được 6 âm, mà Lâm Động chỉ mất có 10 ngày, tốc độ này ngay cả bản thân hắn cũng chỉ có cách trợn mắt há mồm.

Khi khổ tu Thông Bối Quyền, Lâm Động cũng không ngừng cường hóa thân thể, hơn nữa hắn còn ỷ vào công hiệu kỳ diệu của hồ nước, lặng lẽ tăng cường chương trình học Lâm Khiếu đã sắp xếp cho hắn tăng thêm mấy lần. Kể từ đó, tuy rằng mỗi lần tiến vào trong hồ nước đều như “chó chết” thì chỉ cần nửa giờ sau, hắn đã có thể bò dậy, tinh thần hưng phấn, đau nhức đã không còn nữa.

Khổ tu như vậy tuy rằng khổ mệt, nhưng hiệu quả cũng cực kỳ rõ ràng, ngắn ngủi mấy ngày thời gian, làn da của hắn càng lúc càng cứng, đôi khi hắn còn lấy quyền đấm cả vào đá, hơn nữa khi thi triển Thông Bối Quyền, lực lượng đã tăng mạnh hơn trước rất nhiều.

Dựa theo loại tốc độ này chắc chắn có thể rất nhanh đạt tới Thối Thể tầng 4 chân chính. . .

Chương 7 : Tầng 4 Thối Thể

Trong sơn động mát mẻ, Lâm Động nhàn nhã nằm ở trong hồ nước, cảm thụ cảm giác thoải mái sung sướng khi dịch thể kỳ dị thấm vào, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn hiện lên sự hưởng thụ say sưa.

Trong hồ nước, một tia dịch thể màu hồng nhạt dính bám vào trên thân thể Lâm Động, sau đó cuồn cuộn không ngừng theo lỗ chân lông thẩm thấu vào trong, tẩm bổ gân cốt do rèn luyện cực hạn mà đau đớn. Dưới tác dụng của những dịch thể này, thân thể của Lâm Động giống như những con quỷ đói lâu năm, thăm lam nuốt những ngụm lớn, đối với chúng đây là món ăn cực kỳ ngon lành.

“Ông!”

Trong khi Lâm Động đang nhắm mắt, nước hồ đột nhiên bập bềnh, sau đó hắn cảm giác được sự đau ngứa, xuất hiện trên lớp da của cơ thể.

Thình lình xảy ra đau ngứa, làm cho Lâm Động cả kinh, vội vàng trợn mắt, nhưng ngay sau đó, khi hắn thấy những mảnh da nhỏ trên cơ thể liên tục bong ra, sự cả kinh lập tức được thay bằng sự vui mừng như điên.

Đổi da, đây mới là dấu hiệu thực sự tiến vào tầng 4 Thối Thể!

“Cuối cùng cũng tới bước này. . .”

Lâm Động liếm liếm miệng, trong lòng có chút kích động, Thối Thể 9 tầng, ba tầng đầu chỉ là đơn giản rèn luyện thể trạng, chỉ khi nào đạt tới tầng 4 mới có thể cảm nhận được hiệu quả của sự tu luyện. Lúc đổi da, da mới sinh ra giống như gỗ đá, cho dù lực lượng công kích hay bảo vệ cũng lớn hơn rất nhiều lần, nếu như so với với tầng thứ 3 thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Lâm Động chăm chú nhìn thân thể, những mảng da rơi xuống ngày một nhanh hơn, đợi cho lớp da cũ rụng hết, hắn kỳ cọ một lần ở trong hồ nước, sau đó nhảy lên, chậm rãi vuốt ve cánh tay, bàn tay lướt qua hắn cảm nhận được làn da mình bây giờ bóng như gỗ đá, một loại cảm giác cứng rắn lạ kỳ truyền vào lòng bàn tay.

“Ba ba ba. . .”

Kiềm chế kích động trong lòng, Lâm Động lập tức thi triển Thông Bối Quyền, quyền pháp thi triển thanh âm nổi lên không dứt, bụi bặm trên mặt đất bay lên tứ tung, thanh thế như vậy trước đây không thể nào có được.

Sau khi kết thúc thi triển, Lâm Động cười hắc hắc, nhìn thoáng qua hồ nước, cười nói:

“Đa tạ rồi.”

Sau khi nghĩ xong, Lâm Động đột nhiên nghĩ đến một việc, lông mày nhăn lại nhìn xuống hồ nước. Trải qua hơn 10 ngày hấp thu, hắn có cảm giác dịch thể màu hồng nhạt trong hồ nước dường như đang giảm dần.

“Xem ra dịch thể hồng nhạt bên trong hồ nước sắp hết rồi. . .”

Lâm Động bắt tính toán, hắn không cảm thấy hoảng loạn, đút tay vào trong ngực, móc một cái bình nhỏ trong suốt, ở trong bình có hai giọt dịch thể màu đỏ.

Trải qua một khoảng thời gian mang Thạch Phù thần bí trong người, Lâm Động phát hiện ra một cái bí mật nhỏ, đó chính là cứ cách khoảng 5 ngày, trong một cái lỗ nhỏ của Thạch Phù lại có thêm một giọt dịch thể màu đỏ, cái dịch thể này Lâm Động không xa lạ gì cả, mà chính là loại dịch thể màu hồng nhạt xuất hiện khi hắn trích máu vào trong hồ nước, nhưng mà màu sắc của giọt dịch thể này đậm đặc hơn rất nhiều mà thôi.

“Xem ra hồ nước không thể bảo quản loại dịch thể này lâu được.”

Lâm Động suy nghĩ, đương nhiên nếu có thể bảo trì, thì qua bao nhiêu năm như vậy, cái hồ nước này sẽ bị dịch thể màu đỏ này nhồi đầy mất.

“Sau này có lẽ phải nhỏ thêm một giọt dịch thể này vào rồi.”

Lâm Động vuốt ve cái bình nhỏ, thoáng có chút luyến tiếc, dịch thể này rất khó được, tận 5 ngày mới sinh ra một giọt, chỗ trân quý không cần nói cũng biết. Hơn nữa hắn cũng muốn lén tìm cơ hội, cho Lâm Khiếu dùng một giọt, với công dụng thần kỳ của nó, có lẽ sẽ có trợ giúp lớn với thương thế của Lâm Khiếu.

Khẽ thở dài một hơi, Lâm Động cất cái lọ, mặc quần áo, sau đó chuồn ra khỏi sơn động trở lại chỗ tu luyện. Nhưng khi hắn chuẩn bị tu luyện thì ở phía xa xa có một thân ảnh vọt tới, gần tới đã kêu to:

“Lâm Động, không xong rồi!”

“Lâm Trường Thương, chuyện gì vậy?”

Lâm Động liếc mắt nhìn đạo nhân ảnh kia, rồi cúi đầu cầm một tảng đá lớn, cố gắng giơ lên, lười biếng nói.

Người đến chỉ là một thiếu niên chừng 13, 14 tuổi, hơi béo trông tròn như một trái cầu, tên hắn là Lâm Trường Thương, là con của đại bá Lâm Động Ngũ, quan hệ của hai người coi như không tệ, đương nhiên, Lâm Động biết, người này thích Thanh Đàn mới làm quen với mình, tóm lại ấn tượng của Lâm Động với hắn không xấu.

“Thanh Đàn đã xảy ra chuyện.”

Trường bào của Lâm Trường Thương vẫn còn bay phần phật, thở hổn hển nói.

“Bịch!”

Tảng đá trong tay Lâm Động đột nhiên rơi xuống đất, văng lên đầy đất bụi, sắc mặt trầm xuống, nói:

“Chuyện gì xảy ra?”

Đối với người em gái này, Lâm Động rất quan tâm, mà tiểu nha đầu này lại rất hiểu chuyện, tuổi nhỏ nhưng lại không hề có nửa điểm kiêu căng, cho nên ở trong nhà, ai cũng thương yêu nha đầu này. Cha mẹ của Lâm Động tuy rằng không có quan hệ máu mủ với nàng, nhưng mà coi nàng như một tiểu công chúa.

“Bà nội nó, đều là Lâm Sơn tên hỗn đản.”

Lâm Trường Thương hùng hùng hổ hổ nói:

“Thanh Đàn hôm nay đến khu rừng ở hậu sơn tìm được một gốc cây Xích Dương thảo, kết quả lại bị đám Lâm Sơn hỗn đản kia nhìn thấy, bọn chúng đang ngăn Thanh Đàn không cho đi.”

“Lại là Lâm Sơn!”

Trong mắt Lâm Động hiện lên vẻ lửa giận, nha đầu Thanh Đàn kia thường ngày hay ở khu rừng hậu sơn tìm kiếm, Lâm Động biết nàng vẫn tính toán là muốn tìm một chút linh dược để cho mình tu luyện được thuận lợi hơn. Trước kia nha đầu này đã bị té ngã bị thương, sau đó bị Lâm Khiếu cấm, không ngờ mới khỏi không lâu, bây giờ lại trộm ra ngoài.

“Dẫn đường.”

Lâm Động vỗ tay một cái phủi bịu trên người, nói.

“Ách? Một mình ngươi đến? Nếu không ta gọi thêm Tam bá?”

Nhìn thấy Lâm Động muốn một mình đi trước, Lâm Trường Thương vội vã ngăn cản, lần trước Lâm Động bị tên Lâm Sơn đánh cho hôn mê, bây giờ lại tới không khéo lại bị đánh nữa, tuy rằng hắn không vừa mắt Lâm Sơn, nhưng cũng không thể không thừa nhận tên này cũng có điểm mạnh.

“Đừng làm mất thời gian, tới muộn Thanh Đàn bị bắt nạt, sau này ngươi đừng hòng tìm nàng chơi nữa.”

Lâm Động cau mày, Tam bá trong miệng Lâm Trường Thương chính là cha của hắn Lâm Khiếu, nhưng mà trẻ con nói chuyện lại phải mời người lớn đứng ra, một là không hợp, hai là nhiều lắm cũng chỉ bị răn dạy vài câu, không thỏa mãn được cơn tức giận trong lòng hắn.

“Được rồi được rồi, đi theo ta, đợi lát nữa tên Lâm Sơn muốn động thủ, ta thay ngươi ngăn cản, dù gì ta bây giờ cũng luyện tới tầng 3 Thối Thể, có bị đá vài cái cũng không sao.”

Lâm Trường Thương vò đầu, có chút sợ Lâm Động uy hiếp, sau đó vội vàng quay đầu dẫn đường.

Nhìn thấy vóc người tròn vo của Lâm Trường Thương, Lâm Động nhịn không được cười, rồi sắc mặt của hắn chuyển sang nghiêm túc, cắn răng thấp giọng nói:

“Lâm Sơn, lần này ta nhất định phải đánh ngươi như đánh chó!”

Chương 8 : Xung đột

Hậu sơn Lâm gia, rừng nối tiếp rừng, liên miên bất tuyệt, nếu như vận khí tốt có thể thỉnh thoảng tìm thấy một hai gốc cây linh dược, bởi vậy mà mỗi khi rảnh rỗi có không ít những đứa trẻ của Lâm gia tới đây, cho nên chỗ này tương đối náo nhiệt.

Mà giờ khắc này, ở con đường vào rừng đã có không ít người tụ tập, những đám người tuổi tác chỉ chừng hơn 10 tuổi, hiển nhiên đều là đám trẻ của Lâm gia.

Nếu như nhìn xuyên thấu qua bức tường người, chỉ thấy ở chính giữa đường vào, có mấy thân ảnh đang đứng sừng sững, vừa vặn chặn ngang đường đi, phía trước họ có một tiểu cô nương mặc quần áo bình thường đứng đó.

Nữ hài mặt như bức tranh, da thịt như tuyết, tuổi tuy nhỏ những đã khiến cho người khác có cảm giác kinh diễm, mà giờ khắc này, nàng đang dùng đôi mắt tràn ngập sức sống phẫn nộ nhìn những thân ảnh đang đứng chắn trước mặt mình. Trên bàn tay nhỏ bé nấm bùn của nàng vẫn nắm thật chặt một gốc cây màu đỏ, thỉnh thoảng có mùi hương từ đó truyền ra.

“Lâm Sơn, ngươi không nên quá đáng!”

Thanh Đàn nhìn chằm chằm vào đầu lĩnh của mấy người này, trong giọng nói nhẹ nhàng có ẩn chứa một chút tức giận.

“Hắc hắc, Xích Dương thảo này đã bị chúng ta phát hiện từ hôm qua, chỉ chờ hôm nay tới lấy mà thôi, ngươi đoạt nó của chúng ta, còn nói chúng ta quá đáng?”

Tên đầu lĩnh kia chỉ là một thiếu niên, ước chừng khoảng 14, 15 tuổi, hắn lúc này đang khoanh 2 tay, nhìn Thanh Đàn tức giận, cười nói.

“Ngươi nói bậy!”

Thấy Lâm Sơn đổi trắng thay đen, Thanh Đàn tức giận đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nàng phải mất bao nhiêu công sức mới kiếm được gốc Xích Dương thảo này, sao đám người này có thể phát hiện trước được? Hơn nữa nếu như hắn thực sự phát hiện ra trước, tại sao lại để nó ở nơi đó? Lẽ nào cố ý chờ người khác tới hái hay sao?

“Ta không nói bậy. . .”

Lâm Sơn nhìn Thanh Đàn tức giận trông rất đáng yêu, nên cợt nhả nói:

“Thanh Đàn, đem Xích Dương thảo giao cho ta, ta sẽ để ngươi đi.”

“Ngươi đừng mơ tưởng!”

Thanh Đàn cắn môi, trong khoảng thời gian này nàng biết Lâm Động đang liều mạng tu luyện, hơn nữa nàng cũng hiểu rõ, chỉ còn cách mấy tháng nữa là Lâm gia Tộc Bỉ, nếu như Lâm Động biểu hiện không tốt ở Tộc Bỉ, vậy thì không chỉ hắn bị đả kích, mà ngay cả cha mẹ cũng không chịu nổi.

Cho nên, trong khoảng thời gian này, nàng thường xuyên tới nơi này, kỳ vọng có thể tìm được linh dược, giúp Lâm Động có thể tăng nhanh tốc độ tuy luyện, tới hôm nay, phải vất vả lắm nàng mới tìm được một gốc cây Xích Dương thảo, làm sao có thể giao cho cái tên ghê tởm này!

“Đã như vậy, vậy thì hôm nay ngươi chỉ có thể ở lại trên con đường này.” Lâm Sơn cười hắc hắc, liếc mắt nhìn Thanh Đàn, nói:

“Vừa rồi tiểu tử Lâm Trường Thương kia hình như chạy đi tìm Lâm Động thì phải? Cũng tốt, lần trước ta đánh hắn còn chưa thoải mải.”

Nghe thấy những lời này, khuôn mặt nhỏ nhắn của Thanh Đàn mới thay đổi, nàng biết Lâm Động không vừa mắt tên Lâm Sơn này, chỉ cần gặp nhau là muốn đánh, hơn nữa mỗi lần đánh nhau toàn là Lâm Động bị thiệt.

“Đem Xích Dương thảo cho ta, ta sẽ không đánh hắn, thế nào?”

Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Thanh Đàn biến sắc, Lâm Sơn ha ha cười, đắc ý nói.

“Ngươi là tên khốn kiếp!”

Thanh Đàn cắn chặt môi, vành mắt đỏ lên, trông bộ dáng này của nàng cũng khiến không ít người yêu thương. Thanh Đàn tuy rằng không tính là người Lâm gia, nhưng bởi tuổi nhỏ mà đã thanh tú động lòng người, nên đừng nói Lâm gia, mà toàn bộ Thanh Dương trấn này cũng có không ít người ái mộ.

Nhưng mà tuy rằng yêu thương cũng chỉ yêu thương mà thôi, có không ít người sợ hãi, bởi vì trong đám tiểu bối của Lâm gia, thì Lâm Sơn chính là một tiểu bá vương, thực lực của người này không có gì đáng ngại, nhưng mà cha hắn là người quản lý tài chính của Lâm gia, cho nên không ai muốn đắc tội với hắn.

Hơn nữa, có bẩm báo với bậc cha chú trong nhà thì thế, nhiều lắm cũng chỉ giam hắn lại một hai ngày, đợi khi hắn ra ngoài sẽ lén lút trả thù người tố giác, cho nên lâu dần, trong đám bạn bè đồng lứa, không có ai người nào dám gây sự với hắn.

“Có cho hay không nào? Nếu không cho, sợ rằng khi Lâm Động tới. . .”

Lâm Sơn nói, đồng thời hắn còn cố ý nhìn ra phía xa, dường như là đang mong chờ Lâm Động xuất hiện cho thật nhanh.

“Cầm lấy!”

Nước mắt ủy khuất đã rơi, nhưng mà Thanh Đàn vẫn quật cường nín khóc, bàn tay nhỏ bé của nàng nắm chặt lấy cây Xích Dương thảo, sau đó cắn răng một cái, ném mạnh qua chỗ của Lâm Sơn.

“Hắc hắc, thật ngoan.”

Thấy thế, Lâm Sơn nhất thời đại hỉ, tiến lên một bước tóm lấy cây Xích Dương thảo, nhưng mà, khi hắn gần tóm được cây thuốc, thì có một thân ảnh xông vào trong đám người, nặng nề đụng vào thân hình của hắn, luồng lực lượng lớn như vậy khiến cho hắn ngã xuống đất, lăn hai vòng mới dừng lại tới.

Biến cố đột nhiên phát sinh, làm cho tất cả mọi người sửng sốt, ánh mắt vội vàng nhìn lại, mới thấy người tới là ai.

“Hỗn đản!”

Lâm Sơn bò dậy, bất chấp bùn đất đầy người, hắn nhìn về phía bóng người đang đứng phía trước, trong mắt hiện lên sự âm hiểm, cười lạnh nói:

“Lâm Động? Tốt, mới có mấy ngày không gặp, can đảm của ngươi tăng lên nhiều đấy, xem ra lần trước đánh ngươi quá nhẹ, bây giờ có cần giáo huấn thêm một chút không?”

“Lâm Sơn, Xích Dương thảo đã đưa cho ngươi, ngươi còn muốn thế nào?”

Nhìn thấy Lâm Sơn nói như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của Thanh Đàn biến đổi, nhặt Xích Dương thảo bị rơi ném về phía Lâm Sơn, cả giận nói.

“Linh dược đương nhiên cần, nhưng người ta muốn đánh!”

Lâm Sơn đưa một tay tóm lấy Xích Dương thảo, cười lạnh nói.

“Ngươi!”

Nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của Thanh Đàn đỏ bừng, bàn tay nhỏ bé nắm chặt thành quyền, không ngờ tên Lâm Sơn lại vô lại tới mức này.

Nhìn thấy Lâm Sơn ngang ngược vô lại, Lâm Động cũng không nhịn được nữa, cười lạnh thành tiếng, chợt kéo Thanh Đàn về phía sau, học theo giọng của Lâm Sơn nói:

” Linh dược đương nhiên cần, nhưng người ta muốn đánh!”

“Ha ha!”

Nghe thấy Lâm Động nói thế, Lâm Sơn ngẩn người, nhưng sau đó cười to, nói:

“Xem ra lần trước ngươi bị đánh tới mức đầu óc có vấn đề?”

Những người ở bên cũng dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Lâm Động, có chút kiên cường đương nhiên là tốt, nhưng kiêu ngạo thì lại tự mình chuốc lấy khổ, hai người trước đây đánh nhau không ít lần, nhưng mà lần nào Lâm Động cũng bị đánh tới mức mặt mũi bầm dập.

“Lâm Động ca, không nên đánh nhau với hắn, gốc Xích Dương thảo này chúng ta từ bỏ.”

Nhìn thấy Lâm Động lại đối đầu với Lâm Sơn, Thanh Đàn vội vã kéo hắn, gấp gáp nói.

“Đúng vậy, Lâm Động, hảo hán không chấp việc trước mắt, tu luyện thêm một thời gian nữa rồi sẽ giáo huấn người này.”

Lâm Trường Thương đi theo cũng vội vã mở miệng.

“Còn muốn chạy? Nào có dễ dàng như vậy!”

Lâm Sơn phì cười một tiếng, thân hình tiến lên, loáng một cái đã xuất hiện trước mặt Lâm Động, năm ngón tay nắm chặt thành quyền, trực tiếp quay người đấm vào ngực Lâm Động, trong lúc mơ hồ còn nghe tiếng xé gió.

“Ba!”

Nhìn thấy một quyền tràn ngập lực đạo của Lâm Sơn, Lâm Động nở nụ cười nhạt, không tránh không né, bàn tay nắm lại, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn cứng chọi cứng với Lâm Sơn.

Quyền chưởng đụng nhau vang lên những thanh âm như đập đá, nhưng mà làm cho mọi người kinh ngạc đó là Lâm Động có thể ngạnh kháng tiếp một quyền của Lâm Sơn!

“Tầng 4 Thối Thể? !”

Qua một lần giao thủ này, Lâm Sơn cảm thấy có chuyện gì đó không đúng, hắn có cảm giác da của đối phương không kém gì da của hắn!

Có làn da cứng rắn như vậy, chỉ có người ở tầng 4 Thối Thể mới có!

“Làm sao có thể? Tiểu tử này nửa tháng vẫn chỉ tầng 2, tại sao đã tăng lên tầng 4 rồi? !”

Trong mắt Lâm Sơn hiện lên sự kinh ngạc không thể tin tưởng, nhưng hắn vẫn cắn răng một cái, cho dù ngươi đạt tới tầng 4 Thối Thể, cũng không thể nào đánh lại ta!

“Lạc Thạch Quyền!”

Quyền thức của Lâm Sơn vừa thu, thì lại đột nhiên quát to một tiếng, gân xanh nổi lên, mấy quyền ảnh cũng theo đó mà hiện, giống như là loạn thạch rơi, hung hăng trùm vào đầu của Lâm Động.

“Tiểu thừa nhất phẩm vũ kỹ, Lạc Thạch Quyền? Không nghĩ tới Lâm Sơn cũng bắt đầu tu luyện võ học, Lâm Động gặp phải phiền phức rồi.”

Vừa nhìn thấy quyền thức của Lâm Động, mấy người ở xung quanh đã ồ lên.

Ánh mắt của Lâm Động nhìn chằm chằm vào mấy quyền thức trước mắt, tuy nói bộ Lạc Thạch Quyền này của Lâm Sơn thanh thế không kém, nhưng chẳng biết tại sao, ở trong mắt hắn lại sơ hở chồng chất, cho nên hắn không chậm trễ thi triển Thông Bối Quyền.

“Ba! Ba! Ba!”

Ống tay của Lâm Động phát ra những thanh âm thanh thúy, cùng lúc đó, quyền đầu của Lâm Động và Lâm Sơn cũng giao nhau.

“Ầm!”

Quyền đầu mới tiếp xúc, thân hình Lâm Sơn đã run lên, một luồng đại lực từ quyền đầu xống tới làm cho hắn có cảm giác trên song quyền cứng như gỗ đá của mình truyền tới từng đợt đau đớn.

“Thông Bối Quyền, ba âm? Làm sao có thể? !”

Giờ này khắc này, trong mắt Lâm Sơn hiện lên sự kinh hãi, Thông Bối Quyền đương nhiên hắn cũng biết, trong nhất phẩm võ học, đây là quyền pháp hàng đầu, hắn cũng muốn tu luyện quyền pháp này, nhưng mà hắn tu luyện 10 ngày cũng chẳng phát ra âm thanh gì, sau đó đành phải bỏ. Hắn không ngờ rằng, Lâm Động, một tên không phải đối thủ của hắn lại có thể tu luyện thành công? !

“Không phải 3 âm, mà là 4 âm!”

Lâm Động cười, ánh mắt trở nên lạnh lùng, cánh tay run lên, một thanh âm vang lên, một luồng lực lượng rất lớn truyền ra.

“Thình thịch!”

Đối mặt với Thông Bối Quyền 4 âm, quyền thế của Lạc Thạch Quyền rối loạn, hai chân của Lâm Sơn lui lại mấy bước, thân hình lảo đảo một cái ngã xuống đất trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Nhưng mà, ngay khi Lâm Sơn ngã xuống đất, một bàn tay đột nhiên hiện ra, nhẹ nhàng tóm lấy vai hắn, nâng hắn lên.

“Ca!”

Lâm Sơn nhanh chóng quay đầu lại, nhìn thấy thân ảnh xuất hiện sau lưng mình thì đại hỉ, mà sắc mặt những người xung quanh biến đổi đột ngột.

Chương 9 : Lâm Hoành

Nhìn thân ảnh ở phía sau Lâm Sơn, sắc mặt của Thanh Đàn cùng Lâm Trường Thương biến hóa, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.

Nét mặt Lâm Động cũng căng thẳng, ánh mắt nhìn về phía sau của Lâm Sơn, ở nơi đó có một thiếu niên mặc bạch y, đang đặt một tay lên vai của Lâm Sơn, không để hắn bị ngã xuống đất.

Thiếu niên này cũng chỉ chừng 15, 16 tuổi, khuôn mặt tuấn tú, trên khuôn mặt nở một nụ cười, nhưng mà khi nụ cười này lọt vào trong mắt của Lâm Động, thì lại có vẻ lạnh lùng.

Lâm Hoành là anh trai của Lâm Sơn, trong Lâm gia hắn cũng được coi là một người ưu tú, năm 10 tuổi đã đạt tới Thối Thể tầng 5, mà ở cấp này, chỉ cần tiến thêm một bước là có thể tu luyện ra mầm mống Nguyên Lực, khi đó, phóng nhãn trong đám tiểu bối Lâm gia, hắn sẽ có tư cách đứng trong vị trí của 3 người mạnh nhất.

“Ca!”

Lâm Sơn mặc dù đối với người thường hay bắt nạt, nhưng mà khi hắn đứng trước mặt Lâm Hoành trông có vẻ ôn hòa này, lại ngoan ngoãn như một con cừu.

“Có chút bản lĩnh không lo tu luyện, lại ra ngoài gây sự, có phải muốn làm mất mặt hay không?”

Lâm Hoành buông tay ra, cười nhạt nói.

“Đệ chỉ hơi sơ ý, nếu như đánh lại, đệ cũng không sợ hắn!”

Nghe vậy, khuôn mặt của Lâm Sơn nhất thời đỏ lên lên, chỉ là khi đã nói ra rồi, trong lòng hắn lại có suy nghĩ, một quyền vừa rồi của Lâm Động đúng là rất mạnh.

” Thông Bối Quyền 4 âm, ngươi không đỡ được đâu.”

Ánh mắt Lâm Hoành nhìn về phía Lâm Động, sau một lúc lâu, hắn mới nói:

“Lâm Động biểu đệ, xem ra đệ che giấu rất tốt. . .”

Thông Bối Quyền tu luyện rất khó, Lâm Hoành cũng hiểu điều này, muốn tu luyện Thông Bối Quyền tới 4 âm, thì cũng phải mất mấy tháng thời gian, nhưng mà trước kia hắn chưa từng nghe nói, Lâm Động biết công phu này.

“Chỉ là trò vặt, sao dám lọt vào mắt của Lâm Hoành biểu ca.”

Khóe miệng của Lâm Động hơi nhếch lên, mở miệng nói, có lẽ là bởi vì cha hắn, cho nên quan hệ của hắn với hai huynh đệ Lâm Hoành cực kém, mà cũng giống như vậy, trong mắt Lâm Hoành, Lâm Động cũng chẳng tính là gì.

Nhìn bề ngoài Lâm Hoành trông rất hòa nhã, nhưng mà Lâm Động lại biết, người này thực ra còn ghê gớm hơn Lâm Sơn, sở dĩ Lâm Sơn có thể hoành hành ngang ngược, ngoại trừ nguyên nhân vì cha của hắn, còn do Lâm Hoành đỡ lưng.

Đương nhiên, điều quan trọng nhất là, nửa năm trước Lâm Động đã nghe Lâm Khiếu nói, Lâm Hoành này đã trực tiếp ở trước mặt hắn cầu hôn Thanh Đàn, nhưng mà lại bị Lâm Khiếu từ chối.

Cũng vì việc này, quan hệ của hai bên vốn không tốt, bây giờ lại trở nên càng gay gắt.

“Lâm Động ca, chúng ta đi trước đi.”

Thanh Đàn len lén kéo góc áo của Lâm Động, thấp giọng nói, tuy rằng lúc trước Lâm Động có thể đánh bại Lâm Sơn, làm cho nàng cực kỳ kinh ngạc, nhưng lúc này là Lâm Hoành, cho dù tâm cơ hay vũ lực đều hơn Lâm Sơn tới mấy lần.

“Ha hả, Thanh Đàn, chúng ta cũng đã mấy ngày chưa gặp mặt rồi.”

Lâm Hoành cười, ánh mắt nhìn Thanh Đàn, quang mang kỳ dị trong mắt bắt đầu hiện lên, Thanh Đàn tuy rằng còn nhỏ tuổi, nhưng đã là một mỹ nhân rồi, ở trong Thanh Dương trấn này có không ít thiếu niên đồng lứa ái mộ nàng, mà hắn cũng không ngoại lệ.

“Lâm Sơn tuy rằng lỗ mãng, nhưng mà nếu như muội cần linh dược thì có thể tới tìm ta, loại nhất phẩm linh dược như Xích Dương thảo này chúng ta không thiếu.”

Nghe thấy lời nói cực kỳ kiêu ngạo của Lâm Hoành, đôi mày nhỏ của Thanh Đàn cong lại, nhưng mà nàng ngại thực lực của đối phương, cho nên mặc dù không vui, cũng không mở miệng phản bác.

“Con mẹ nó, người này thật ghê tởm, sau này nhất định phải đánh chết hắn.”

Trong lòng Lâm Trường Thương tràn đầy khó chịu, ở phía sau Lâm Động thấp giọng nói thầm.

“Đa tạ ý tốt của Lâm Động biểu ca, nhưng mà chúng ta thích tự mình tìm kiếm, tiền của gia tộc phải khổ cực lắm mới kiếm được, chúng ta nên tiết kiệm thì tốt hơn.”

Đối với câu nói của Lâm Trường Thương ở phía sau, Lâm Động cũng không chú ý nhiều.

Trước đây khi nhìn thấy Lâm Hoành, hắn hơi có chút kinh ngạc, nhưng mà bây giờ đã khác, có Thạch Phù chuyện vượt lên trước Lâm Hoành chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

“A? Lâm Động biểu đệ thật có cốt khí, đúng là giống với cha ngươi, không hổ là cha truyền con nối.”

Lâm Hoành cười, câu nói này hiển nhiên là mang ý giễu cợt.

Nghe vậy, trong mắt Lâm Động cũng hiện lên vẻ tức giận.

“Ha hả, nếu Xích Dương thảo là do Thanh Đàn tìm được, vậy thì phải trả lại, Thanh Đàn yên tâm, chờ sau khi trở về, ta sẽ thay muội hảo hảo giáo huấn cái tên lỗ mãng này một chút.”

Lâm Hoành cầm Xích Dương thảo trong tay của Lâm Sơn, quay sang nhìn Thanh Đàn mỉm cười giơ giơ lên.

Nhìn thấy hắn làm như vậy, Thanh Đàn mím môi nhưng không dám tiến lên, nếu như cầm mà gây phiền phức cho Lâm Động, thì không cần tới Xích Dương thảo này làm gì.

Thấy thế, khóe miệng Lâm Hoành không khỏi hơi nhếch lên một chút.

“Vẫn là Lâm Hoành biểu ca độ lượng.”

Khóe miệng của Lâm Hoành còn chưa mở hết, Lâm Động đã cười một tiếng, trước ánh mắt của mọi người, hắn đi tới trước mặt Lâm Hoành, không chút khách khí vươn tay, cầm lấy Xích Dương thảo.

Hành động này của Lâm Động cũng khiến cho sắc mặt Lâm Hoành cứng đờ, hắn nhìn thẳng vào người trước mặt, trong mắt lóe lên quang mang, hành động của Lâm Động đã khiến cho thể diện của hắn bị tổn hại trước mặt mọi người.

Đối với ánh mắt của hắn, Lâm Động cũng làm như không thấy, cầm lấy Xích Dương thảo, nhưng lại phát hiện bàn tay của Lâm Hoành như một cái kìm sắt không nhả ra, lập tức cười nói:

“Thế nào? Lâm Hoành biểu ca coi trọng Xích Dương thảo này?”

Nghe vậy, khóe mắt Lâm Hoành co quắp một chút, chậm rãi buông tay, mắt lộ hàn quang nhìn chằm chằm vào Lâm Động, cũng cười, nói:

“Lâm Động biểu đệ, đối với Thông Bối Quyền của ngươi, ta cũng có chút hứng thú, không bằng chúng ta luận bàn một chút, có được không?”

Nói xong hắn hạ tay xuống,g không đợi Lâm Động trả lời, bước lên một bước, bổ một chưởng vào ngực của Lâm Động, kinh phong mạnh hơn Lâm Sơn không biết bao nhiêu lần.

Vừa thấy được hành động của Lâm Hoành, sắc mặt Lâm Động cũng trầm xuống, hai tay giao trước ngực, bảo vệ bộ vị yếu hại.

“Thình thịch!”

Quyền chưởng giao tiếp, nhất thời Lâm Động cảm giác được ở cánh tay truyền tới một luồng đại lực và sự đau nhức, cước bộ lập tức lui về sau hơn 10 bước, nhưng mà may là lực chân hắn vững chắc mới không bị ngã trên mặt đất.

“Nguyên Lực? Tầng 6 Thối Thể? !”

Sau khi ổn định thân hình, ánh mắt Lâm Động nhìn chằm chằm vào Lâm Hoành, trầm giọng nói, lúc nãy, hắn đã nhìn thấy có quang mang nhạt ở bàn tay của Lâm Hoành hiện lên, hiển nhiên là Nguyên Lực lực lượng!

Nói cách khác, lúc này Lâm Hoành đã bước chân vào tầng 6 Thối Thể, hơn nữa trong cơ thể cũng đã xuất hiện mầm mống Nguyên Lực!

Lâm Hoành liếc mắt nhìn Lâm Động, vùng xung quanh lông mày nhíu lại, chưởng vừa rồi không đánh bại đối phương làm cho hắn rất không hài lòng, nhưng mà hắn có tự tin, chỉ trong vòng 5 chiêu, có thể đánh bại Lâm Động, bởi vì hắn đã bước vào tầng 6 Thối Thể.

“Lâm Động biểu đệ thật là bản lãnh, tới đây!”

Lâm Hoành đương nhiên không muốn buông tha cho Lâm Động, cười nhạt, lại một lần nữa tiến tới, lúc này không ít người có thể nhìn thấy, trên thân hình hắn xuất hiện quang mang cực nhạt, chỉ điều này thôi cũng khiến không ít người hít vào một hơi lạnh.

Vậy mà người đứng trước mặt Lâm Hoành, sắc mặt đã trở nên giận dữ, hắn cắn chặt răng định thi triển toàn lực Thông Bối Quyền, liều mạng với hắn, nhưng lúc này, có một tiếng quát tức giận đột nhiên vang lên.

“Tất cả dừng tay cho ta!”

Cước bộ của Lâm Hoành cũng vì tiếng quát này mà dừng lại, lúc này có một thiếu nữ đang từ trong đám người đi ra, trên khuôn mặt tràn ngập tức giận.

Thiếu nữ mặc bộ quần áo màu đỏ, trông chừng 17, 18 tuổi, dung mạo xinh đẹp, tóc buộc kiểu đuôi ngựa, vòng eo nhỏ nhắn, hai hàng lông mày dựng thẳng, anh khí nam nhi bừng bừng.

“Là Lâm Hà tỷ!”

Vừa thấy được cô gái này, những người xung quanh bật lên những tiếng kinh hô.

“Hóa ra là Lâm Hà tỷ.”

Khi Lâm Hoành nhìn thấy hồng y thiếu nữ, cũng cười nói.

“Lâm Hoành, đều là người của Lâm gia, luận bàn có cần phải thi triển Nguyên Lực không?”

Thiếu nữ tên là Lâm Hà nhìn xung quanh một vòng, nhíu mày nói.

“Chỉ là vui đùa một chút thôi, nếu Lâm Hà tỷ nói như vậy, vậy thì đương nhiên là không có chuyện gì.”

Lâm Hoành thờ ơ nói.

Lâm Động lúc này cũng thu quyền, gọi một tiếng Lâm Hà tỷ, nàng này chính là con gái của đại bá, tuy là con gái nhưng mà lại là một trong những thiếu niên xuất chúng trong đám tiểu bối Lâm gia, có người nói nửa năm trước nàng đã đạt tới tầng 6 Thối Thể, bây giờ không biết tinh tiến tới mức nào rồi.

Lâm Hà có địa vị tương đối cao trong Lâm gia, cho dù là Lâm Hoành cũng cũng không dám đắc tội với nàng.

“Đề là huynh đệ cùng nhà đùa làm cái gì? Chờ đến lúc cuộc thi săn bắn trong trấn bắt đầu, nếu như ngươi có năng lực, thì so tài với những thiếu niên trong trấn, nếu thắng đó mới gọi bản lĩnh.”

Lâm Hà trách mắng.

“Lâm Hà tỷ nói đúng.”Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!

Lâm Hoành lười biếng lên tiếng, sau đó cầm lấy Xích Dương thảo đến gần Lâm Động, vứt cho hắn, sau đó nhàn nhạt nói:

“Tộc Bỉ nửa năm sau, ta sẽ xếp trong top 3, sau đó xin ông nội chủ trì làm lễ đính hôn với Thanh Đàn, cho nên bây giờ ngươi cứ thay ta chăm sóc tốt cho nàng, người vợ tương lai của ta.”

Nói xong, hắn vỗ vỗ vai Lâm Động, lúc này mới cười tủm tỉm xoay người, mang theo Lâm Sơn nghênh ngang rời đi.

Nhìn bóng lưng Lâm Hoành, tay của Lâm Động nắm chặt lại, trong mắt hành ý chớp động, hắn tuyệt đối không thể để Thanh Đàn gả cho người như thế này!

“Muốn lọt vào TOP 3, cũng không dễ dàng như vậy!”

Bây giờ Lâm Hoành vượt qua Lâm Động, nhưng mà Lâm Động lại có Thạch Phù, trong lòng có tin tưởng chỉ cần mình chăm chỉ thì có thể ở trong Tộc Bỉ đánh bại Lâm Hoành!

Chương 10 : Kim Ngọc Chi

Nhìn hai người Lâm Hoành đi xa, Lâm Hà lúc này mới đi tới chỗ mấy người Lâm Động, cười nói:

“Lâm Động biểu đệ, không sao chứ?”

“Không sao, đa tạ Lâm Hà tỷ.”

Lâm Động gật đầu, Lâm Hà đối với gia đình hắn không tệ lắm, cho nên quan hệ của hai người tương đối tốt, chỉ là mấy năm nay Lâm Hà chăm chỉ tu luyện, việc giao tiếp với những thiếu niên như hắn ít đi rất nhiều mà thôi.

“Ta thấy đệ vừa này có giao thủ với Lâm Sơn, chắc là đạt tới tầng 4 Thối Thể rồi à?”

Lâm Hà có chút kinh ngạc, nàng cũng biết thời gian Lâm Động tu luyện chưa tới 1 năm, vậy mà lại có thể đạt tới tầng 4, tốc độ này có thể nói là không chậm.

“May mắn mà thôi.”

Tầng 4 Thối Thể không dễ che giấu, dù sao cũng là biểu hiện ngoài thân, cho nên Lâm Động cũng không giấu diếm, lập tức gật đầu.

“Xem ra thiên phú tu luyện của cha đệ đã được đệ thừa kế rồi.”

Lâm Hà cười duyên một tiếng, chợt nghiêm mặt nói:

“Nhưng mà bây giờ đệ vẫn còn chênh lệch rất lớn với Lâm Hoành, theo ta được biết, ba tháng trước hắn đã đạt tới tầng 6 Thối thể, trong cơ thể đã sinh ra mầm mống Nguyên Lực, cho nên đệ cố gắng đừng chính diện đối chọi với hắn, như vậy sẽ bị thiệt.”

“Vâng, đệ biết.”

Lâm Động cũng không giả vờ cậy mạnh, hiện giờ đúng là hắn chưa phải là đối thủ của Lâm Hoành, nhưng mà, hắn có lòng tin, tương lai sẽ giỏi hơn!

“Hì hì, vậy thì đệ phải cố gắng nhiều hơn nha, ta phải đi về, Tộc Bỉ nửa năm sau đệ phải thể hiện cho tốt, dù sao cha đệ cũng rất coi trọng lần Tộc Bỉ này.”

Lâm Hà cười duyên vỗ vỗ đầu Lâm Động, sau đó bắt chuyện cùng với Thanh Đàn ở bên, rồi vuốt mái tóc, xoay người tiêu sái rời đi.

“Hắc hắc, Lâm Hà tỷ thật uy phong, ngay cả Lâm Hoành ở trước mặt tỷ ấy cũng không dám kiêu ngạo, ông nội đối với tỷ ấy rất thương yêu, đôi khi còn tự mình dạy võ.”

Nhìn theo bóng hình thon thả xinh đẹp của Lâm Hà, Lâm Trường Thương có chút ao ước nói.

“Ở đây mà ước nữa đi.”

Lâm Động trợn mắt một cái, sau đó dẫn Thanh Đàn xoay người rời đi, Lâm Trường Thương chạy theo một đoạn, nhưng thấy sắc trời đã tối, nên không còn cách gì khác là phải đi về.

“Lâm Động ca, xin lỗi, muội sau này không bao giờ … lén đi hái thuốc nữa. . .”

Hai người đi trên sơn đạo về nhà, Thanh Đàn kéo góc áo Lâm Động, thương cảm nói.

“Không có chuyện gì, chờ sau này ta trở nên mạnh mẽ, thì không ai dám khi dễ muội nữa.”

Vốn Lâm Động còn muốn trách cứ một chút, nhưng khi nhìn thấy thiếu nữ điềm đạm đáng yêu này, hỏa khí trong lòng cũng giảm xuóng, hắn bất đắc dĩ lắc đầu, vỗ ngực cười nói.

“Muội cũng muốn tu luyện.”

Thanh Đàn nhăn nhăn cái mũi, đột nhiên nói.

“Không phải muội sợ tu luyện sẽ khiến cho người xấu đi hay sao?”

Lâm Động cười nói.

“Nào có, huynh xem Lâm Hà tỷ không phải là xinh đẹp như vậy sao, nếu như muội giống tỷ ấy, thì tên Lâm Hoành kia cũng không dám bắt nạt Lâm Động ca.”

Thanh Đàn thè lưỡi, đáng yêu nói.

Lâm Động cười lắc đầu, dí ngón tay vào cái trán mịn màng của nàng, nói:

“Sau khi trở về không được phép nói chuyện hôm nay, biết không?”

“Dạ. . .”

Thanh Đàn nhăn mặt, thanh âm của nàng vang vọng khắp sơn đạo.

. . .

Tuy Lâm Động với Thanh Đàn không nói gì, nhưng mà những đứa trẻ khác chưa chắc đã không nói.

“Buổi chiều này con lại đánh nhau với huynh đệ Lâm Sơn?”

Lúc ăn cơm tối, Lâm Khiếu thả bát xuống, nhàn nhạt nói.

Nghe được lời này, tinh thần Lâm Động với Thanh Đàn lập tức trở nên căng thẳng, Liễu Nghiên ở bên cạnh cũng bất đắc dĩ lắc đầu, oán trách liếc mắt nhìn hai người.

“Cha, không liên quan tới Lâm Động ca, là con. . .”

Thanh Đàn nhỏ nhẹ, nói.

Lâm Khiếu liếc mắt nhìn hai người, trên khuôn mặt không có biểu tình gì cả, ánh mắt của hắn chỉ nhìn chằm chằm vào Lâm Động, nói:

“Nghe nói, con đánh bại Lâm Sơn?”

Lâm Động không biết trả lời ra sao, chỉ có thể gật đầu cười.

“Đưa tay cho ta.”

Nhìn thấy Lâm Động gật đầu, trong mắt Lâm Khiếu nhất thời hiện lên sự rung động, hắn vươn bàn tay to bè của mình ra, trực tiếp cầm tay của Lâm Động, nhẹ nhàng búng một cái, trên khuôn mặt hiện lên sự vui mừng không thể che giấu:

“Tầng 4 Thối Thể?”

“Dạ.”

Lâm Động lần thứ hai kiên trì gật đầu.

“Ha ha, tốt!”

Thấy con mình xác nhận, Lâm Khiếu mở miệng cười lớn, trong tiếng cười chứa đầy sự vui sướng.

Thấy Lâm Khiếu cười vui vẻ như vậy, trong lòng Lâm Động cũng thở dài một hơi, xem ra mình không bị mắng rồi. . .

Ở bên cạnh, Liễu Nghiên nhìn thấy Lâm Khiếu cười sung sướng, cũng mở miệng cười, ánh mắt nhìn Lâm Động tràn đầy thương yêu. Nàng biết, Lâm Khiếu đã đổ bao hi vọng và tâm huyết vào Lâm Động, hắn còn cho rằng, khi đó hắn đã làm Lâm gia mất đi một thiên tài, chôn vùi hi vọng của Lâm gia, cho nên với tính cách bướng bỉnh ucar hắn, mấy năm nay hắn vẫn muốn trả lại cho Lâm gia một thiên tài khác, mà hắn hi vọng nhất chính là Lâm Động.

“Thời gian bước vào tầng 3 của con mới chỉ được 10 ngày? Sao lại nhanh như vậy?”

Sau khi vui mừng qua đi, Lâm Khiếu đột nhiên có chút nghi hoặc, chỉ với 10 ngày mà từ tầng 3 đột phá lên tầng 4, tốc độ này cực kỳ mạnh mẽ, nhưng nếu Lâm Động không dựa vào linh dược, thì làm sao có tốc độ tu luyện như vậy?

“Con cũng không biết. . . từ khi con dùng Xích Tham, hiệu quả tu luyện dường như tăng tiến rất nhiều.”

Nghe thấy Lâm Khiếu hỏi mình như vậy, trái tim Lâm Động lại đập gia tốc, hắn chần chừ một chút, sau đó phải cố gắng làm sắc mặt mình không thay đổi, trả lời như vậy. Không biết tại sao, trong lòng hắn luôn nghĩ, Thạch Phù là một bí mật, không thể tiết lộ, nếu như lộ ra, đại họa sẽ lâm đầu.

“A?”

Nghe vậy, Lâm Khiếu cũng nhíu nhíu mày, Xích Tham chỉ là nhất phẩm linh dược, sao có thể mang lại hiệu quả lớn như vậy?

“Chẳng lẽ là do thân thể Động nhi có khả năng hấp thu dược lực mạnh hơn bình thường? Muội còn nghe nói, một số người may mắn, thân thể có khả năng hấp thu dược lực vượt rất xa người bình thường, có thể hơn gấp mấy lần.”

Liễu Nghiên ở bên cạnh, thấy vậy thì cười nói.

“Ừ, có lẽ là do nguyên nhân này.”

Lâm Khiếu cũng gật đầu, hắn cũng đã nghe nói qua chuyện này, nhưng mà nếu như Lâm Động có thể chất kỳ dị bực này, thì tốc độ tu luyện hiện giờ cũng không có quá nhiều điều đáng nói.

“Xem ra trước đây ta rất sơ sót, nếu Động nhi có thiên phú này, muốn đạt thành tích tốt ở Tộc Bỉ đã là chuyện không quá khó khăn rồi.”

Lâm Khiếu vui mừng cười, đưa tay vào ngực lấy ra một cái khăn tròn, cẩn thận mở ra, một mùi hương tràn ngập không gian, một gốc cây màu vàng nhạt xuất hiện ở trong mắt mấy người.

Gốc cây này vàng óng ánh, trong sự óng ánh đó có thể nhìn thấy một dịch thể màu xanh nhạt đang chậm rãi di chuyển, giống như nó chính là Ngọc tủy.

“Đây là. . . Nhị phẩm linh dược, Kim Ngọc Chi?”

Nhìn thấy gốc cây này, Liễu Nghiên che miệng kinh hô.

“Đây là nhị phẩm linh dược sao?”

Lâm Động cũng hiếu kỳ nhìn thoáng qua gốc cây màu vàng nhạt kia, sau đó hơi bĩu miệng, thứ này tuy rằng bất phàm, bên trong có ẩn chứa linh khí, nhưng mà xem ra còn kém rất nhiều so với dịch thể ở bên trong Thạch Phù thẩm thấu ra.

“Ha hả, ngày hôm qua đi vào núi, vận khí không tệ, gặp được thứ này, Liễu Nghiên, ngày mai nàng lại sắc Kim Ngọc Chi cho Động nhi dùng.”

Lâm Khiếu cười nói, nhưng mà cười không được lâu, sắc mặt đã biến đổi, ôm ngực ho khan.

“Cha, con không cần, người dùng nó để chữa thương đi.”

Thấy thế, Lâm Động vội vàng nói.

“Không sao, khi lấy thuốc,… ta gặp phải một con súc sinh khó chơi, lúc giao thủ hơi động tới khí huyết mà thôi, không có gì đáng ngại, hơn nữa thương thế của ta đã nhiều năm như vậy rồi, cho dù có linh dược này, cũng không mang lại tác dụng quá lớn.”

Lâm Khiếu khoát tay áo, nói:

“Không bao lâu nữa đã là Tộc Bỉ rồi, trong khoảng thời gian này, con phải cố gắng mà tu luyện, chuyện linh dược, cha sẽ nghĩ biện pháp.”

Nhìn người nghiêm khắc như Lâm Khiếu bây giờ cũng đã cười, ánh mắt của Lâm Động cũng hơi đỏ lên, không nói thêm gì nữa, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó hắn thì thầm ở trong lòng:

“Cha, yên tâm đi, con sẽ không để người thất vọng.”

“Thời gian không còn sớm, đi nghỉ trước đi, ngày mai còn phải tu luyện.”

Lâm Khiếu phất phất tay, nói.

“Dạ.”

Lâm Động lên tiếng, sau đó cùng Thanh Đàn ra ngoài, ra tới cửa phòng rồi mà vẫn còn nghe thấy tiếng cười sang sảng của Lâm Khiếu, tiếng cười này, đã lâu rồi họ chưa được nghe thấy. . .

Nhẹ nhàng nắm tay lại, Lâm Động quay sang nhìn, muốn bảo Thanh Đàn về nghỉ ngơi, thì thấy trên khuôn mặt của nàng bây giờ trắng bệch, hàn khí chậm rãi từ trong cơ thể tán phát ra bên ngoài, làm cho mặt đất xung quanh đều xuất hiện những miếng băng vụn.

“Nguy rồi. . . Hàn khí lại phát tác!”

Nhìn thấy biến hóa này của Thanh Đàn, sắc mặt Lâm Động cũng chợt biến đổi.Nguồn truyện audio

❮ prev
next ❯

Avatar

Recent Comments
https://audiosite.net
☣Bộ Truyện Con Đường Bá Chủ cập 24h mỗi ngày nhé các đạo hữu ...!☣ f5 hoặc tải lại trang để nhật chính xác nhé..:)☣Còn các thành viên thì không cần :) mặc định cập nhật bất kỳ truyện nào mới nhất nhé
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 days ago
Tớ mới eidt lại được 500 chương mới nhất nhé ... đã gửi cho hà thu nhé bạn..^^!Chậm nhất giờ này ngay mai hoàn tất nhé bạn
https://audiosite.net
hạ vũ 3 days ago
truyện ta đánh cắp dòng thời gian không ra nữa ak 😂
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!