1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast
  4. Tập 22 [Chương 106 đến 110]

Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast

Tập 22 [Chương 106 đến 110]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 106: Chém giết

Ngay khi mọi người rơi xuống đất thì thú triều đã đến trước mặt.

– Giết!

Thú triều bùng phát sơ kỳ, mọi người không đến nổi sợ hãi, Yêu thú xông lên trước nhất phần lớn là Nhất cấp, Yêu thú lợi hại ở phía sau, cho nên chỉ cần không lạc đoàn thì không có gì nguy hiểm.

Lúc này thấy Yêu thú đến trước mắt, từng người bùng phát Chân khí, anh dũng giết yêu.

Phốc phốc phốc phốc…

Máu tươi của Yêu thú tung tóe điên cuồng, Yêu thú giống như cắt lúa vậy, từng con ngã xuống.

Phong Ảnh Quyết của Lý Phù Trần đã đạt tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực, người nhẹ như lông hồng.

Sau khi từ không trung rơi xuống, chân không chạm đất, hời hợt trượt ra xa mấy thước, trên đường trượt tới, hắn vung lên Huyền Thiết Kiếm trong tay, một đạo kiếm quang hình cung to lớn xuất hiện, ba bốn con Yêu thú Nhất cấp bị chém chết. Ngay sau đó, kiếm quang hình thập tự thoáng qua, lại có ba bốn con Yêu thú Nhất cấp bị chém chết.

Đối phó với Yêu thú cấp thấp, thi triển Võ học lợi hại là hành động ngu xuẩn.

Võ học càng lợi hại, thì tiêu hao Chân khí càng nhiều, lãng phí vô ích.

Dĩ nhiên, nếu thực lực mạnh mẽ, thì ngay cả Võ học Hoàng cấp Đê giai cũng không cần thi triển, chỉ cần công kích bình thường là được.

Lý Phù Trần muốn một mảnh đất trống đặt chân, nên mới thi triển kiếm pháp Hoàng cấp Đê giai Bán Nguyệt Kiếm Pháp cùng Hổ Nha Thập Tự Trảm.

Sau khi rơi xuống đất, Lý Phù Trần một người một kiếm, chém giết Yêu thú Nhất cấp.

Cách đó không xa, Liêu Hải Long, Ô Thanh Mai cùng với đám người Cao Trường Thiên cũng đang chém giết Yêu thú.

Nhưng cùng Lý Phù Trần đơn đả độc đấu khác nhau, chín người bọn Liêu Hải Long tạo thành một trận hình, trận hình này giống như cối xay thịt, đi đến nơi nào, nơi đó liền “tinh phong huyết vũ”, Yêu thú ngã xuống thành mảng.

“Quả nhiên nhiều người lực lớn.”

Thật ra thì Lý Phù Trần không hề bài xích đội ngũ, đáng tiếc, Liêu Hải Long với hắn không cùng đường, gia nhập chỉ thêm tức mà thôi.

– Vạn Mai Kiếm Pháp!

Bên kia, Mai Kiếm – Trần Phương Hoa cùng Triệu Minh Nguyệt vừa rơi xuống đất liền bạo phát công kích kinh người.

Nhất là Trần Phương Hoa.

Nàng có tu vi Quy Nguyên cảnh bát trọng, vô cùng mạnh mẽ, chỉ thấy bảo kiếm màu đỏ nhạt trong tay nàng rung lên một cái, vô số kiếm quang màu đỏ nhạt bắn ra, như bách hoa nở rộ, tươi đẹp vô cùng.

Phốc phốc phốc phốc…

Ít nhất có mấy chục con Yêu thú Nhất cấp chết dưới một kiếm này, đây không chỉ là thuấn sát mà là quần sát.

– Chân khí ngoại phóng, Võ giả Quy Nguyên cảnh lại có thể Chân khí ngoại phóng, thật kinh khủng, không cách nào tưởng tượng được.

Những Võ giả Quy Nguyên cảnh xung quanh hoảng sợ, âm thanh run rẩy.

Thông thường, chỉ có Võ giả Địa Sát cảnh mới có thể Chân khí ngoại phóng, mà Quy Nguyên cảnh làm được Chân khí ngoại phóng, không có ngoại lệ nào, đều là thiên tài cao cấp.

Một kiếm thanh trừ một mảnh đất trống rộng lớn, Trần Phương Hoa cùng Triệu Minh Nguyệt rơi xuống, sau đó giống như mọi người, một người một con hay một người hai con, chém giết Yêu thú.

“Đây là kiếm pháp quần sát Vạn Mai Kiếm Pháp sao?”

Lý Phù Trần nhìn một màn này trong mắt.

Đồng dạng là kiếm pháp, có rất nhiều loại.

Có kiếm pháp biến hóa rất nhiều, giỏi về mê hoặc đối thủ.

Có kiếm pháp sát thương mạnh mẽ, thích hợp đơn đả độc đấu, như Lưu Tinh Kiếm Pháp của Lý Phù Trần.

Có kiếm pháp, thích hợp quần công, như Vạn Mai Kiếm Pháp của Trần Phương Hoa.

Dĩ nhiên, kiếm pháp quần sát lúc đơn đả độc đấu cũng lợi hại, khi đối phương không có sơ hở, một chiêu Vạn Mai Kiếm Pháp công kích, đủ làm đối phương tay chân luống cuống.

Chẳng qua là Võ giả Quy Nguyên cảnh lợi hại đến đâu cũng chỉ là Võ giả Quy Nguyên cảnh.

Trên tường rào, tất cả Võ giả Địa Sát cảnh đều không động.

Chỉ là Yêu thú Nhất cấp, còn chưa đáng giá để bọn họ động thủ, đối thủ của bọn họ là Yêu thú Tam cấp.

Nhưng nếu có Yêu thú đến gần tường rào, bọn họ vẫn xuất thủ.

Mấy chục đầu Yêu thú còn chưa tới tường rào, một tên Ngoại Tông Trưởng Lão của Thương Lan Tông đã xuất thủ.

Hắn vung tay lên, kình khí cuồng bạo như long nộ, đánh thẳng vào đám Yêu thú, nổ thành một mảnh huyết vụ.

Một đám Yêu thú, đồng loạt bị chấn động mà chết.

Thủ đoạn tùy tiện, so với Trần Phương Hoa đâu chỉ lợi hại hơn gấp mấy lần.

“Không hổ là Võ giả Địa Sát cảnh.”

Chuyện chém chết Yêu thú Nhất cấp đối với Lý Phù Trần mà nói, dễ dàng giống như ăn một bữa cơm vậy, người khác một lòng đặt chú ý vào Yêu thú, hắn lại nhìn nghe bốn phương tám hướng, chỉ cần có Yêu thú xít lại gần, lập tức sẽ bị hắn một kiếm xuyên thủng.

Động tĩnh ở phía sau đương nhiên sẽ không thoát khỏi mắt hắn.

Đây là lần đầu tiên hắn thấy Võ giả Địa Sát cảnh xuất thủ, quả nhiên vô cùng kinh khủng.

Dĩ nhiên, nếu so với Võ giả Thiên Cương cảnh, lại kém xa.

Trong khảo hạch đệ tử Nội Tông, vị Nội Tông Trưởng Lão tu vi Thiên Cương cảnh vẫy tay một cái, lập tức trên Thiên Bộc Hà hình thành một đường đi bằng băng.

Đừng nói một tên Võ giả Địa Sát cảnh, coi như mười Võ giả Địa Sát cảnh, cũng phải bị một chưởng này đóng băng.

Theo thời gian qua đi, dần dần có Yêu thú Nhị cấp xuất hiện.

Yêu thú Nhị cấp rất mạnh, một con Yêu thú Nhị cấp Trung giai, đủ để chống lại Võ giả Quy Nguyên cảnh Trung giai của Thương Lan Quân, còn những Võ giả Quy Nguyên cảnh Trung giai không phải là Thương Lan Tông, phải hai ba người mới chống lại một con Yêu thú Nhị cấp Trung giai.

Chỉ có đệ tử Nội Tông của Thương Lan Tông dưới tình huống cùng cấp bậc có thể nghiền ép Yêu thú Nhị cấp Trung giai.

Không thể không nói Võ giả cùng Yêu thú rất khác nhau.

Yêu thú mỗi khi tăng lên một cảnh giới lớn, thì thực lực ít nhất tăng lên mười lần.

Mà Võ giả nếu không tu luyện công pháp lợi hại, mỗi khi tăng lên một cảnh giới lớn, thực lực tăng trưởng kém xa Yêu thú.

Ví dụ như, một người ở Luyện Khí cảnh tu luyện công pháp Hoàng cấp Cao giai, đến Quy Nguyên cảnh, lại tu luyện công pháp Hoàng cấp Cao giai nữa, thì không phải đối thủ của Yêu thú Nhị cấp.

Cho nên, đối phó Yêu thú Nhị cấp, ít nhất phải tu luyện công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai.

Trong Thương Lan Quân, phần lớn Võ giả Quy Nguyên cảnh tu luyện công pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, chỉ có một số ít tu luyện công pháp Huyền cấp Đê giai.

Còn như đệ tử Nội Tông của Thương Lan Tông, bởi vì tu vi đều trên Quy Nguyên cảnh ngũ trọng, tu luyện công pháp Huyền cấp Trung giai, lúc này mới có thể nghiền ép Yêu thú Nhị cấp.

Lý Phù Trần một kiếm xuyên thủng cổ họng của một con Yêu thú Nhị cấp Trung giai, thầm nói:

“Chờ ta đến Địa Sát cảnh, nếu vẫn tu luyện công pháp Huyền cấp Trung giai Xích Hỏa Huyền Công, đối phó với Yêu thú Tam cấp cùng cấp độ, phòng chừng không có ưu thế, trừ khi phối hợp với những ưu thế khác, hoặc tu luyện công pháp cao cấp hơn.”

Nghĩ tới đây, Lý Phù Trần không khỏi cười khổ.

Yêu thú lớn lên có thiên phú quả thật kinh khủng.

Nghe nói, đối phó với Yêu thú Ngũ cấp, ít nhất phải tu luyện công pháp Huyền cấp Đỉnh giai mới được, hơn nữa công pháp Huyền cấp Đỉnh giai còn chưa quá bảo hiểm, chỉ có công pháp Địa cấp Đê giai mới tốt nhất.

Thương Lan Tông có công pháp Địa cấp hay không?

Lý Phù Trần cũng phải hoài nghi.

Dĩ nhiên, Võ giả trừ công pháp ra, còn có Võ học, dựa vào Võ học, vẫn có thể bù đắp khuyết điểm, nếu không thì đã sớm bị Yêu thú diệt tộc rồi.

“Ừ? Yêu thú Nhị cấp Cao giai.”

Lý Phù Trần lấy lại tinh thần, nhìn thấy một tên Võ giả Quy Nguyên cảnh Cao giai trực tiếp bị một con đại tinh tinh xé nát, tinh phong huyết vũ, cái chết vô cùng thê thảm.

Rống!

Yêu thí đại tinh tinh vỗ ngực, khí thế cuồng bạo, đột ngột, nó chuyển động con mắt đỏ thẩm rơi vào trên người Lý Phù Trần.

Ầm ầm âm…

Chạy nhanh tới, dọc đường đi, Võ giả Quy Nguyên cảnh rối rít bị đánh bay, đứt gân gãy xương, không chết cũng tàn tật.

Yêu thú đại tinh tinh rõ ràng nhìn chòng chọc Lý Phù Trần.

Chương 107: Hai nữ khiếp sợ

– Tình hình không ổn, lại là Thiết Bối Tinh Tinh.

Lý Phù Trần cau mày.

Thiết Bối Tinh Tinh là Yêu thú Nhị cấp Cao giai, một loại rất cường đại, lực lượng thân thể khoảng chừng 2 vạn cân, phối hợp với Yêu khí, mạnh mẽ xé một Võ giả Quy Nguyên cảnh Cao giai không phải chuyện đáng kể gì.

Còn chuyện hắn bị để mắt tới cũng không phức tạp gì, loài người cần tài liệu trên thân Yêu thú, Yêu thú thì muốn máu thịt của loài người.

Lực lượng thân thể của Lý Phù Trần khoảng chừng 1 vạn 5 ngàn cân, trong mắt của Thiết Bối Tinh Tinh không thể nghi ngờ là một viên thuốc bổ biết di động.

Sau mấy bước, Thiết Bối Tinh Tinh đi tới trước người Lý Phù Trần, chiều cao của nó hơn ba bốn thước, nắm đấm gần bằng một chậu nước, đập một quyền về phía Lý Phù Trần.

Cương phong mãnh miệt gần trong gang tấc, tóc của Lý Phù Trần bay phấp phới.

Ầm!

Một cái hố to xuất hiện, đất bùn văng tung tóe.

Thiết Bối Tinh Tinh thu lại nắm đấm, đi vào hố to nhìn một cái, vẻ mặt nghi ngờ.

Chẳng lẻ một quyền của mình đánh đối phương tan xương nát thịt, hài cốt không còn?

– Xem kiếm!

Phía sau Thiết Bối Tinh Tinh, thân hình của Lý Phù Trần lơ lửng giữa không trung, chém xuống một kiếm.

Một kiếm này cực kỳ chói mắt, giống như lưu tinh rơi phá trường không, ánh sáng cùng tốc độ trong nháy mắt đó khiến cho tâm thần của người khác dao động.

Phốc!

Yêu khí của Thiết Bối Tinh Tinh dưới một kiếm này, không khác gì tờ giấy, nhanh chóng tan rã, Thiết Bối Tinh Tinh trực tiếp bại lộ dưới kiếm.

Trong nháy mặt, máu tươi bắn ra, sau đầu Thiết Bối Tinh Tinh xuất hiện một lỗ máu.

Nhưng Lý Phù Trần lại lắc đầu, bằng vào cảm ứng theo Huyền Thiết Kiếm truyền tới, hắn biết, một kiếm này không thể xuyên qua đầu của Thiết Bối Tinh Tinh.

Bàn chân đạp trên lưng Thiết Bối Tinh Tinh, Lý Phù Trần bay ngược lên, tránh được một quyền khi xoay thân của Thiết Bối Tinh Tinh.

Thiết Bối Tinh Tinh bị thương, bạo phát hung tính, điên cuồng đuổi theo Lý Phù Trần.

Thiết Bối Tinh Tinh vốn không giỏi về tốc độ, không cách nào đuổi kịp Lý Phù Trần, tức giận kêu gào.

– Vạn Mai Kiếm Pháp!

Vô số kiếm quang bùng nổ, không biết từ lúc nào, Lý Phù Trần và Thiết Bối Tinh Tinh tiến vào khu vực chiến đấu của Trần Phương Hoa, nhìn thấy Lý Phù Trần, Trần Phương Hoa ngang nhiên xuất thủ.

Trong nháy mắt, Thiết Bối Tinh Tinh thành một cái tổ ong, toàn thân đều là lỗ máu.

Nhưng mà Thiết Bối Tinh Tinh có phòng ngự mạnh mẽ, ngược lại không có chết, làm cho Trần Phương Hoa giật mình.

– Chết!

Trần Phương Hoa đổi lại một kiếm pháp mới, xuyên thủng yết hầu của Thiết Bối Tinh Tinh.

– Đa tạ.

Lý Phù Trần nói cảm tạ.

Trần Phương Hoa như cười mà không cười nói:

– Khinh công của ngươi không tệ a, thậm chí ngay cả Thiết Bối Tinh Tinh cũng không đuổi kịp ngươi.

Mặc dù Thiết Bối Tinh Tinh không giỏi tốc độ, nhưng chỉ tương đối mà thôi.

Lý Phù Trần mà một tên Võ giả Quy Nguyên cảnh tứ trọng, có thể tránh được Thiết Bối Tinh Tinh đuổi giết, thành tựu về khinh công không thể tưởng tượng được.

– Không bằng chúng ta hợp thành một đội đi!

Triệu Minh Nguyệt đề nghị.

Nàng rất tò mò đối với Lý Phù Trần, sau khi hợp thành một đội có lẽ nhìn ra được một hai.

– Được, ta không có ý kiến.

Trần Phương Hoa gật đầu.

– Ta cũng không có ý kiến.

Lý Phù Trần suy nghĩ một chút, cũng gật đầu.

Bất kể như thế nào, đối phương đã giúp hắn giải quyết một cái phiền phức, hắn không thể trở mặt ngay với người ta được.

Tổ ba người làm hiệu suất tăng lên không ít.

Trần Phương Hoa trực diện, Lý Phù Trần cùng Triệu Minh Nguyệt một trái một phải, hiệu suất chém giết Yêu thú không kém hơn chín người Liêu Hải Long.

Duy nhất để Lý Phù Trần buồn bực chính là, Trần Phương Hoa cùng Triệu Minh Nguyệt thỉnh thoảng lại chú ý hắn.

Hắn cũng không nghĩ hai người đối với hắn có hảo cảm mà là đang muốn tìm ra bí mật của hắn.

“Nếu bí mật bị đào ra dễ dàng thì còn là bí mật sao?”

Lý Phù Trần thầm nói.

Lý Phù Trần không biết là, Trần Phương Hoa cùng Triệu Minh Nguyệt cũng rất giật mình.

Hai nàng nhìn Lý Phù Trần xuất thủ, vô cùng ác liệt, kiếm quang lóe lên, như điện quang hỏa thạch, hơn nửa mỗi kiếm đều có uy lực rất lớn, vượt xa đệ tử Nội Tông tu vi Quy Nguyên cảnh ngũ lục trọng.

Triệu Minh Nguyệt không nhịn được hỏi:

– Lý Phù Trần, Xích Hỏa Huyền Công của ngươi tới tầng thứ mấy.

Tu vi của nàng tương đương với Lý Phù Trần, Minh Ngọc Huyền Công tầng thứ mười, nàng đoán Xích Hỏa Huyền Công của Lý Phù Trần khoảng chừng tầng thứ mười một.

Trần Phương Hoa cũng không nhịn được mà nhìn về phía Lý Phù Trần.

Nàng trở thành đệ tử Nội Tông hơn sáu năm, nhưng mới đem Thanh Nguyên Huyền Công tu luyện đến tầng thứ mười hai mà thôi.

Lý Phù Trần cảm thấy không cần thiết giấu giếm, nói:

– Tầng thứ mười ba.

– Tầng thứ mười ba sao? Khá tốt, cái gì…

Triệu Minh Nguyệt theo bản năng gật đầu, nhưng nhanh phát giác có cái gì không đúng, cái miệng nhỏ nhắn đỏ thắm há ra, trợn mắt nhìn.

– Tầng thứ mười ba…

Trần Phương Hoa hít một ngụm khí lạnh.

Công pháp vốn khó luyện hơn Võ học, công pháp Huyền cấp Trung giai khó luyện có thể so với Võ học Huyền cấp Cao giai.

Mặc dù đối với Võ giả rất ít hạn chế, chỉ cần đến Quy Nguyên cảnh liền có thể tu luyện, mà Võ học Huyền cấp Cao giai, không tới Địa Sát cảnh, căn bản không thể nắm giữa tinh nghĩa trong đó.

Nhưng như thế nào đi nữa thì công pháp Huyền cấp Trung giai, một năm đột phá một tầng đã là thiên tài rồi, một năm đột phá hai tầng, căn cốt ngũ tinh cũng làm không được, Lý Phù Trần từ tầng thứ bảy đột phá đến tầng thứ mười ba, ròng rã sáu tầng.

– Lúc ta ở Ngoại Tông, đã đem Xích Hỏa Huyền Công tu luyện tới tầng thứ chín rồi, một năm hai tầng cũng không tồi!

Lý Phù Trần nói.

Triệu Minh Nguyệt trợn trắng mắt:

– Công pháp càng về sau càng khó tăng lên, không đúng, ngươi vừa nói cái gì, ngươi ở Ngoại Tông đã tu luyện Xích Hỏa Huyền Công tới tầng thứ chín, điều này sao có thể?

Luyện Khí cảnh có thể đem công pháp Huyền cấp Trung giai tăng lên một tầng, đến tầng thứ tám, đã thuộc về cấp bậc yêu nghiệt, chỉ có căn cốt ngũ tinh mới làm được.

Dưới ngũ tinh cần dùng đan được mới đột phá.

Lý Phù Trần lại có thể tăng lên hai tầng ở Luyện Khí cảnh, còn muốn người khác sống hay không.

Trần Phương Hoa cố gắng kiềm chế buồn bực, nói:

– Ngộ tính của ngươi ở Thương Lan Tông ta, phỏng chừng chỉ có Kiếm Si sư huynh mới so với ngươi được.

Nàng không so sánh Lý Phù Trần cùng Kiếm Si, mà nói Kiếm Si có thể so sánh với hắn, trong lòng nàng, nàng cho rằng Kiếm Si cũng chỉ đến như thế.

– Ta cũng chỉ có ngộ tính mà thôi.

Lý Phù Trần chém giết một con Yêu thú Nhị cấp Đê giai, nói.

Triệu Minh Nguyệt nói:

– Nếu ta có ngộ tính như ngươi thì thật tốt.

Nói xong, vẻ mặt của nàng đầy hâm mộ, nàng có căn cốt tứ tinh, nếu ngộ tính có thể như Lý Phù Trần, căn cốt năm sao cũng không bằng nàng.

– Căn cốt của ngươi chỉ là phổ thông sao?

Triệu Minh Nguyệt không nhịn được hỏi lại.

Lý Phù Trần nói:

– Nếu căn cốt của ta là tinh cấp, ngươi nghĩ ta sẽ dừng lại ở Quy Nguyên cảnh tứ trọng sao.

– Cũng đúng.

Triệu Minh Nguyệt gật đầu một cái, nói:

– Ngộ tính của Vũ Văn Thiên không bằng ngươi, nhưng hắn đã đạt tới Quy Nguyên cảnh ngũ trọng.

Căn cốt tăng lên mọi mặt còn ngộ tính chỉ tăng một mặt.

Thời gian từ từ trôi qua, áp lực của mọi người càng ngày càng lớn.

Ban đầu trong một trăm Yêu thú Nhất cấp, mới có một con Yêu thú Nhị cấp, bây giờ mười Yêu thú Nhất cấp sẽ xuất hiện một con Yêu thú Nhị cấp.

Phanh!

Trên chiến trường, có đệ tử Nội Tông bóp nát Cầu Cứu Phù, theo một đạo pháo bông năm màu phóng lên cao, trên tường rào, một tên Trưởng Lão Ngoại Tông nhảy lên, đưa tay lấy tên đệ tử Nội Tông này, hơn nữa một chưởng đánh chết ba con Yêu thú Nhị cấp đang vây công hắn.

Triệu Minh Nguyệt nuốt xuống một viên Hồi Khí Đan, nói:

– Yêu thú Nhị cấp càng ngày càng nhiều, chúng ta phải liên hợp với những người khác.

Áp lực của Trần Phương Hoa tạm thời không lớn, nhưng nàng đồng ý đề nghị của Triệu Minh Nguyệt.

Ngay khi ba người chuẩn bị di chuyển, xa xa, đột nhiên có mấy chục đạo kình khí bộc phát, vô số Yêu thú Nhất, Nhị cấp dưới khí thế kích thích càng điên cuồng hơn, xong về phía trước.

– Yêu thú Tam cấp.

Con ngươi của Lý Phù Trần co rụt một cái.

Chương 108: Khiêu khích

Có mấy chục con Yêu thú Tam cấp gia nhập làm cục diện chiến trường đột nhiên biến đổi, số người thương vong tăng vọt.

Lúc này, Cầu Cứu Phù không còn nhiều tác dụng.

Trưởng Lão Ngoại Tông cùng Chấp Sự Nội Tông có tu vi Địa Sát cảnh trên cơ bản đều tiến lên nghênh đón Yêu thú Tam cấp, chỉ còn lại le que mấy tên Trưởng Lão Ngoại Tông.

Nếu như quá nhiều người bóp nát Cầu Cứu Phù, Trưởng Lão Ngoại Tông cũng không giúp được.

– Đó là cái gì?

Triệu Minh Nguyệt chỉ đám Yêu thú xa xa, một đám lục sắc hay nói khác hơn là một sinh vật hình người màu lục (xanh).

– Yêu Ma.

Trần Phương Hoa biến sắc.

Bất kể là Yêu Ma Nhất cấp, hay Yêu Ma Nhị cấp, cũng vô cùng kinh khủng.

Yêu thú, dù sao cũng là thú, trí khôn không cao.

Mà Yêu Ma, trí khôn không kém nhân loại.

Nếu chỉ như vậy thì thôi.

Đằng này, thực lực của Yêu Ma thực gấp mười lần Yêu thú.

Yêu Ma Nhất cấp đủ càn quét bất kỳ Yêu thú Nhất cấp nào, thực lực có thể so với Yêu thú Nhị cấp Sơ giai.

Mà Yêu Ma Nhị cấp còn kinh khủng hơn, đây là tồn tại có thể so với Yêu thú Tam cấp Sơ giai.

Trí không cùng lực lượng phối hợp nhau, khiến cho Yêu Ma trở thành cấm kỵ, cấm kỵ khiến Võ giả phải biến sắc khi nói đến.

– Đây chính là Yêu Ma sao? Lại có thể thôn phệ huyết nhục khôi phục thương thế.

Lý Phù Trần thấy một con Yêu Ma Nhất cấp bị đánh thương, sau đó nắm lấy thi thể Võ giả dưới đất căn xé, chỉ trong chốc lát, thương thế trên người đã lành lại.

– Hơn nữa còn có thể sử dụng vũ khí.

Triệu Minh Nguyệt rung động.

Những vũ khí của Yêu Ma đều là binh khí nặng, không phải chùy, búa thì là lang nha bổng, mặc dù hết sức đơn sơ, không sắc bén, tinh xảo như binh khí của Võ giả, nhưng hơn ở chỗ lực lớn, trầm trọng.

– Yêu Ma tới, cẩn thận.

Đối với Yêu Ma, Trần Phương Hoa cũng không dám khinh thường, cho dù là Yêu Ma Nhất cấp.

Kiệt kiệt kiệt kiệt kiệt.

Một đám Yêu Ma phát ra tiếng cười tàn nhẫn, vọt tới ba người Lý Phù Trần.

– Vạn Mai Kiếm Pháp!

Trần Phương Hoa hít sâu một hơi, thi triển Vạn Mai Kiếm Pháp, vô số kiếm quang màu đỏ nhạt tấn công Yêu Ma.

Phốc phốc phốc phốc…

Ít nhất có một nữa Yêu Ma Nhất cấp chết dưới một kiếm này của Trần Phương Hoa, còn dư lại mười mấy Yêu Ma, tay cầm khiên, chặn lại công kích này.

– May mắn là số lượng Yêu Ma không nhiều, bằng không trận chiến này nguy hiểm a!

Khóe miệng của Lý Phù Trần co rúc.

Binh khí giao nhau.

Mười mấy Yêu Ma xen lẫn với nhiều Yêu thú, vây công ba người Lý Phù Trần.

Đương!

Trong quá trình giao chiến kịch liệt, một con Yêu Ma thoát ra đám Yêu thú chém một búa về phía Lý Phù Trần.

Mặt búa này to cỡ cái mâm, sức nặng không dưới một ngàn cân, một búa chém xuống, lực đạo vô cùng khổng lồ, Lý Phù Trần lại không thể dùng một kiếm đánh bay búa của đối phương, để thân hình của đối phương ngã về sau, lẫn vào trong đám Yêu thú.

Lý Phù Trần một trận không nói, một đối một, hắn hoàn toàn có thể giết chết Yêu Ma Nhất cấp trong nháy mắt, công kích của đối phương căn bản không có bất kỳ quy tắc nào.

Nhưng trong hỗn chiến, Yêu Ma quá giảo hoạt, đều chờ đợi cơ hội tấn công, chưa bao giờ đơn đả độc đấu.

Hiển nhiên, Trần Phương Hoa cùng Triệu Minh Nguyệt cũng phát hiện điểm này.

– Vạn Mai Kiếm Pháp.

Trần Phương Hoa thường xuyên thi triển Vạn Mai Kiếm Pháp, đánh chết một mảng Yêu thú, mấy đầu Yêu Ma Nhất cấp không kịp chống lên tấm khiên, thì đã bị một kiếm của Trần Phương Hoa đánh chết.

Chỉ là làm như vậy khiến cho Chân khí tiêu hao gấp bội.

Lấy tu vi của Trần Phương Hoa, lúc này cũng phải dùng một viên Hoàng cấp Cao giai Hồi Khí Đan.

Triệu Minh Nguyệt thì không chịu nổi, nếu không có Trần Phương Hoa cùng Lý Phù Trần chống đỡ, nàng đã sớm chết mấy lần rồi.

– Tích Thủy Xuyên Thạch.

Kiếm quang xuất ra, Lý Phù Trần đâm xuyên qua yết hầu của một con Yêu Ma Nhất cấp, cùng lúc đó, hắn giơ ra tay trái, chưởng lực nóng cháy đánh chết một con Yêu thú Nhị cấp Trung giai.

Ba người Lý Phù Trần còn có thể chống đỡi, bên kia, chín người Liêu Hải Long thì vô cùng nguy hiểm

Bùng!

Hai tên đệ tử Nội Tông chịu không nổi nữa, bóp nát Cầu Cứu Phù.

Rất nhanh, một tên Trưởng Lão Ngoại Tông một tay một người cứu đi.

Bùng!

Lại hai tên đệ tử Nội Tông bóp nát Cầu Cứu Phù.

Cứ như vậy, chín người bên Liêu Hải Long chỉ còn lại năm người.

– Đáng chết, những Yêu Ma này quá giảo hoạt.

Sắc mặt của Liêu Hải Long đen lại, hắn đường đường là thiên kiêu Quy Nguyên cảnh lục trọng lại bị một đám Yêu Ma Nhất cấp làm cho sứt đầu mẻ trán.

Nếu đổi thành một đám Yêu thú Nhị cấp Sơ giai, hắn nào có chật vật như vậy.

– Liêu sư huynh, Ô sư muội, bên Lý Phù Trần, còn có Trần Phương Hoa sư tỷ cùng Triệu Minh Nguyệt sư muội ở đấy, không bằng chúng ta tụ hợp lại đi.

Cao Trường Thiên đề nghị.

– Được, Liêu sư huynh, ngươi thấy thế nào.

Ô Thanh Mai nhìn về phía Liêu Hải Long.

– Bọn họ đơn bạc, chúng ta qua giúp bọn họ cũng được.

Liêu Hải Long đương nhiên không thừa nhận hắn cần người khác cứu, gật đầu nói.

Hai đội ngũ cách nhau không xa, chỉ trong chốc lát, đã hội họp với nhau.

– Ta nói một mình ngươi làm sao tới Thú Huyết Trấn, nguyên lai có Trần sư tỷ bảo bọc.

Liêu Hải Long châm chọc Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần cười nhạt:

– Trần sư tỷ bảo bọc thì thế nào, ít nhất không giống như ngươi, ngay cả thành viên của mình cũng không che chở được.

– Ngươi.

Liêu Hải Long giận dữ, hai mắt bốc lửa.

– Được rồi, bây giờ cần phải chống đở thú triều, các ngươi cũng không muốn bóp nát Cầu Cứu Phù đi!

Trần Phương Hoa trừng mắt Liêu Hải Long một cái.

Mặc dù Cầu Cứu Phù có thể cứu bản thân một mạng, nhưng sau khi được cứu trở về thì thu hoạch trên chiến trường cũng rời xa bọn họ, chỉ có người kiên trì nổi mới được thu hoạch chiến lợi phẩm.

Phải biết rằng Yêu thú trên chiến trường đâu chỉ có mười vạn, dù trong một trăm Yêu thú, có một con có Yêu hạch, thì cũng đủ mọi người phát tài.

Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là phải chiến thắng.

– Hừ!

Ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn Lý Phù Trần, Liêu Hải Long không nói thêm gì nữa.

Tám người tụ hợp cùng một chỗ, sức chiến đấu tăng vọt, dù bị nhiều Yêu thú, Yêu Ma hơn vây công, tám người cũng cảm thấy nhẹ nhàng không ít.

Theo cuộc chiến ngày càng khốc liệt, mỗi người đều lấy ra sở trường của mình.

Nhất là Lý Phù Trần, vận chuyển Xích Hỏa Huyền Công tầng thứ mười ba, Ô Thanh Mai cùng Cao Trường Thiên cách một khoảng cũng cảm thấy nóng cháy, không khỏi giật mình trong lòng.

“Xem ra thực lực của Lý Phù Trần sau khi tiến vào Quy Nguyên cảnh, tiến bộ còn nhanh hơn.”

Ô Thanh Mai đảo mắt một vòng.

Mặc dù Ô Thanh Mai nàng thích kết giao với cường giả thiên kiêu, nhưng cũng không phải một người tùy tiện, bất kể là Thượng Quan Hồng hay Vũ Văn Thiên, hoặc là Liêu Hải Long, nàng chỉ cùng bọn họ quan hệ mập mờ mà thôi, cũng không có tiến triển thực chất.

Dù sao nàng cũng có căn cốt tứ tinh, còn không đến mức cam chịu đọa lạc.

Mơ hồ, nàng nhận ra được Lý Phù Trần không phải đơn giản là căn cốt phổ thông như vậy, đáng giá nàng kết giao.

– Lý Phù Trần, chúng ta đổi chỗ, nơi này có một Yêu Ma Nhất cấp quá giảo hoạt.

Ô Thanh Mai đột nhiên nói.

– Có thể.

Lý Phù Trần không nghi ngờ gì, cùng đối phương đổi chỗ.

Phốc!

Thi triển Tích Thủy Kiếm Quyết, Lý Phù Trần một kiếm đã tiêu diệt một đầu Yêu Ma Nhất cấp.

– Lý Phù Trần, ngươi ẩn giấu đủ sâu, theo ta nhìn, Vũ Văn Thiên cũng chỉ như vậy.

Trên khuôn mặt thanh thuần quyến rũ của Ô Thanh Mai hiện lên ý cười.

Cao Trường Thiên một bên, vẻ mặt ảm đạm, bất kể là Vũ Văn Thiên hay là Lý Phù Trần, hắn đều tự nhận không bằng.

– Chỉ là Võ giả Quy Nguyên cảnh tứ trọng, có thể lợi hại đến đâu.

Liêu Hải Long thấy Ô Thanh Mai hơi có vẻ thân thiết cùng Lý Phù Trần, vẻ mặt âm trầm vô cùng, vận chuyển Bích Ảnh Huyền Công, cố ý đụng Lý Phù Trần một cái, suýt nữa đẩy Lý Phù Trần vào trong đám Yêu thú.

Tới mà không đi là vô lễ, Lý Phù Trần mượn cơ hội đụng Liêu Hải Long một cái.

– Liêu sư huynh mạnh như vậy thì có thể chiến đấu một mình a.

– Lý Phù Trần, ngươi muốn chết.

Liêu Hải Long ngạnh kháng một con Yêu Ma đánh lén, nổi giận, muốn giết tới Lý Phù Trần.

– Liêu Hải Long, ngươi nói nhảm một câu nữa, thì cút ra ngoài cho ta.

Trần Phương Hoa lạnh nhạt nói.

– Được, rất tốt, Lý Phù Trần, ngươi có Trần sư tỷ bao che, dám bất kính với ta, chờ sau thú triều, ta sẽ thật tốt tính sổ với ngươi.

Liêu Hải Long đè nén tức giận, một kiếm đánh chết một con Yêu Ma Nhất cấp.

Chương 109: Võ giả Thiên Cương cảnh

Đại chiến một mực kéo dài đến đêm khuya, càng về sau, huyết tinh khí tức nồng nặc, thậm chí nhuộm lấy tinh thân bầu trời thành màu máu.

Bởi vì bóng đêm nên không ai biết có bao nhiêu Yêu thú trong thú triều vọt tới, mọi người chỉ biết, Yêu thú một nhóm lại một nhóm, vô cùng vô tận.

– Đáng chết, ta đã nuốt năm viên Hoàng cấp Cao giai Hồi Khí Đan rồi.

– Ta nuốt viên thứ sáu rồi.

– Một viên Hoàng cấp Cao giai Hồi Khí Đan giá trị không dưới 3 ngàn kim tệ, nếu sau cuộc chiến không thể thu vốn thì lỗ lớn rồi.

– Ngươi còn nghĩ sau cuộc chiến, trước tiên vượt qua thú triều rồi hãy nói!

Một vài đệ tử Nội Tông vô cùng hối hận, nếu sớm biết thú triều nguy hiểm như vậy thì bọn họ đã không tới rồi.

Hống!

Trong lúc mọi người đang chém giết, trong màn đêm phía xa, đột nhiên truyền tới tiếng thú rống.

Thú rống như lôi đình trên chín tầng trời, chấn động mặt đất oong oong. Ngay sau đó, cuồng phong ngút trời cuốn tới, cát bay đá chạy, bất kể là Võ giả cũng tốt, Yêu thú cũng tốt, đều cảm thấy khí huyết ngưng trệ, thân thể cứng ngắc.

Ngao!

Một đợt sóng chưa hết lại tới một đợt khác, sau tiếng thú rống cao vút, trong bóng đêm lại truyền ra tiếng sói tru trầm thấp.

Mặc dù tiếng sói tru không bằng tiếng thú rống, nhưng rất có lực xuyên thấu, một vài người tu vi hơi yếu, cảm thấy trái tim siết chặc, choáng đầu hoa mắt. Cùng lúc đó, một cổ gió lốc mãnh liệt cuốn tới, ép mọi người hô hấp khó khăn.

– Khí thế thật đáng sợ.

Đám người Lý Phù Trần biến sắc.

Khí thể đưa tới cuồng phong, đây không phải là chuyện mà Yêu thú Tam cấp có thể làm được.

Chỉ có Yêu thú Tứ cấp mới có thể.

Mà Yêu thú Tứ cấp, là tồn tại so với Võ giả Thiên Cương cảnh.

Xuyên qua màn đêm, mọi người giống như thấy hai bóng đen to lớn như bao phủ tinh không, đó không phải là thực thế, mà là khí thế đưa tới ảo giác. Khí thế đáng sợ như vậy, dưới Võ giả Thiên Cương cảnh, căn bản không thể sinh ra ý chí chiến đấu, chiến ý lập tức tan vỡ.

– Trời ạ, là Yêu thú Tứ cấp, chúng ta xong đời rồi, một con Yêu thú Tứ cấp đủ để tàn sát toàn thành.

– Thú triều quy mô nhỏ làm sao xuất hiện Yêu thú Tứ cấp, không phải thú triều quy mô lớn mới xuất hiện Yêu thú Tứ cấp sao?

– Cuồng Thú Thành, một năm một lần thú triều quy mô nhỏ, mười năm một lần thú triều quy mô lớn, trăm năm một lần thú triều quy mô cực lớn, chẳng lẽ đây không phải thú triều quy mô nhỏ mà là thú triều quy mô lớn.

– Không thể nào, thú triều quy mô lớn không chỉ có hai đầu Yêu thú Tứ cấp, ít nhất mấy chục đầu.

– Không sai, Yêu thú Tứ cấp xuất hiện trong thú triều quy mô nhỏ vẫn phải có, chỉ là vận khí của chúng ta quá kém, vừa vặn đụng phải.

Chiến y của tất cả mọi người đều suy sụp, hai đầu Yêu thú Tứ cấp, làm sao đánh nữa, tất cả mọi người ở đây đều không đủ cho đối phương giết.

– Không biết Thú Huyết Trấn có Võ giả Thiên Cương cảnh trấn giữ hay không, nếu không có, chúng ta nhất định phải ly khai chiến trường.

Trần Phương Hoa cười khổ một tiếng.

Ánh mắt của Liêu Hải Long lập lòe, đã có ý rút lui.

Triệu Minh Nguyệt chần chờ nói:

– Chắc có chứ!

Bọn họ chẳng qua là Võ giả Quy Nguyên cảnh nho nhỏ, chẳng qua là tới trợ giúp, nếu gặp phải Yêu thú Tứ cấp, không trốn mới là ngu.

– Hừ, chỉ là hai đầu Yêu thú Tứ cấp, cũng dám phô trương.

Triệu Minh Nguyệt vừa nói xong, trong Thú Huyết Trấn, đột nhiên truyền ra một trận hừ lạnh.

Trong chốc lát, một đoàn hồng quang chói mặt bùng nổ, giống như một vòng mặt trời màu đỏ dâng lên.

Mặt trời màu đỏ dâng cao mấy chục thước, đột nhiên hóa thành một chùm tia sáng đỏ rực, công kích về hướng phát ra tiếng thú rống.

Dọc nơi nó ánh sáng đi qua, không khí như sôi trào, nhiệt độ kinh khủng làm cho nhiều vật trên chiến trường bùng cháy, đốt thành tro bụi.

– Phần Thiên Chân Công!

Lý Phù Trần liếc một cái liền nhận ra công pháp mà đối phương thi triển.

Ở Thương Lan Tông, có hai môn tuyệt học, một môn là Thương Lan Chân Công, là công pháp chí nhu, một môn là Phần Thiên Chân Công, là công pháp chí dương.

Nghe nói hai môn tuyệt học này đều là công pháp Huyền cấp Đỉnh giai, tổng cộng có hai mươi mốt tầng.

Xích Hỏa Huyền Công tầng thứ mười ba của Lý Phù Trần, đối ứng với tầng thứ mười một của Phần Thiên Chân Công mà thôi, cách cảnh giới tối cao kém tới mười tầng.

– Là Vô Cực thúc thúc.

Triệu Minh Nguyệt thốt lên.

Võ giả Thiên Cương cảnh của Thương Lan Tông nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít, người tu luyện Phần Thiên Chân Công có không ít, đổi thành người không quen, tuyệt đối không thể nhận ra người trong hồng quang là ai, nhưng Triệu Minh Nguyệt nhận ra được.

– Là Triệu Vô Cực Triệu trưởng lão sao.

Trần Phương Hoa nói.

Triệu Minh Nguyệt gật đầu một cái:

– Phải.

Ông nội của nàng là Đại trưởng lão của Nội Tông, mà Triệu Vô Cực là nghĩa tử của ông nội nàng, thực lực rất mạnh, trong Nội Tông Trưởng Lão, cũng xếp hàng đầu.

– Có Triệu trưởng lão ở chỗ này, hai đầu Yêu thú Tứ cấp đúng là không đáng nhắc tới.

Trần Phương Hoa thở ra một hơi.

Triệu Vô Cực có tu vi Thiên Cương cảnh thất trọng, đã từng đánh chết Yêu thú Tứ cấp Cao giai, nếu như hai đầu Yêu thú Tứ cấp này không phải Tứ cấp Cao giai, tất bại không thể nghi ngờ.

Coi như Yêu thú Tứ cấp Cao giai, cũng không làm gì được Triệu Vô Cực.

Chùm tia sáng màu đỏ xuyên qua bốn đầu Yêu thú Tam cấp Cao giai mạnh nhất, lập tức chúng hóa thành đống lửa mà chết, Yêu thú Tam cấp cùng Yêu Ma Nhị cấp còn lại, Triệu Vô Cực khinh thường xuất thủ, để cho Trưởng Lão Ngoại Tông cùng Chấp Sự Nội Tông là được.

– Cám ơn Triệu trưởng lão.

Một tên Trưởng Lão Ngoại Tông ôm quyền cung kính nói.

Triệu Vô Cực không trả lời, tăng nhanh tốc độ, nghênh đón hai đầu Yêu thú Tứ cấp kia.

Ầm ầm!

Trong màn đêm đen kịt đột nhiên có một đạo cột lửa phóng lên trời, ánh sáng mãnh liệt làm chiến trường sáng như ban ngày, mọi người chăm chú nhìn, trong cột lửa, một đạo thân ảnh to lớn đang đạp không mà đứng, giống như ma thần.

– Đây chính là Võ giả Thiên Cương cảnh sao?

Lý Phù Trần hít sâu một hơi.

Ngự khí phi hành, lăng không mà đứng, cùng Yêu thú Tứ cấp chống lại, bất kỳ điều nào đều khiến tâm thần của mọi người nóng lên, ước ao không dứt.

Triệu Vô Cực không muốn ảnh hưởng đến mọi người trên chiến trường, ý thức đem hai đầu Yêu thú Tứ cấp dẫn ra, thanh âm chiến đấu càng lúc càng xa, thỉnh thoảng truyền tới tiếng va chạm như lôi đình.

– Giết!

Mất đi Yêu thú Tứ cấp quấy nhiễu, chiến ý của mọi người khôi phục, anh dũng chém giết.

Hơn nữa so với trước đó càng ra sức.

Võ giả Thiên Cương cảnh xuất hiện, mang đến cho họ không ít niềm tin cùng hy vọng, giống như ánh rạng động phá vỡ màng đêm.

Không biết từ lúc nào, Lý Phù Trần phát hiện Yêu thú dần ít đi, trước đó, mỗi lần đều có hai ba đầu Yêu thú đồng thời công kích hắn, bây giờ chỉ có một hai đầu đồng thời công kích.

– Yêu thú giảm xuống, ha ha, thú triều muốn kết thúc rồi.

Không ít người ý thức được điều này, cười như điên.

Thi thể Yêu thú trên chiến trường, đâu chỉ mười vạn, ít nhất có mấy mươi vạn.

Mấy mươi vạn thi thể Yêu thú, không sai biệt lắm có thể móc ra mấy ngàn viên Yêu hạch, nếu vận khí tốt, lấy được mấy viên Yêu hạch Nhị cấp, đủ để phát tài.

Dù sao thì Yêu hạch Nhị cấp Sơ giai cũng có giá trị 1 vạn kim tệ trở lên.

Yêu hạch Nhị cấp Trung giai trên 2 vạn kim tệ.

Yêu hạch Nhị cấp Cao giai trên 4 vạn kim tệ.

Yêu hạch biến dị có giá trị gấp năm lần Yêu hạch bình thường đồng giai.

Ngoài ra, tài liệu trên người Yêu thú cũng có giá trị không rẽ, da lông Yêu thú có thể chế tạo Bì giáp, nanh vuốt, xương cốt có thể là đồ trang sức hoặc làm binh khí, một ít tài liệu đặc thù trên người Yêu thú còn có thể luyện chế đan dược.

Tóm lại, toàn thân Yêu thú đều là bảo, chỉ bất quá có cao có thấp mà thôi.

Chương 110: Giao ra Yêu hạch

Hừng sáng, Triệu Vô Cực chạy về, trên mặt đầy vui vẻ.

Hắn chưa từng nghĩ tới trong hai đầu Yêu thú Tứ cấp, đầu Yêu thú Tứ cấp Sơ giai lại có Yêu hạch trong cơ thể.

Một viên Yêu hạch Tứ cấp có giá trị khoảng 15 triệu kim tệ.

Đây tuyệt đối là một khoảng tài phú, Triệu Vô Cực tích lũy nhiều năm như vậy, kim tệ chỉ khoảng mấy triệu mà thôi, dĩ nhiên, cái này là do hắn sử dụng tương đối nhiều.

“Không biết sau này tới lúc nào mới lấy được một viên Yêu hạch Tứ cấp a?”

Trên đường trở về, Triệu Vô Cực thầm nghĩ.

Nhưng mà hắn nhanh chóng bỏ qua cái hy vọng xa vời này.

Lần này tuyệt đối là vận khí, trung bình mà tính, một trăm đầu Yêu thú Tứ cấp, chưa chắc có một con có Yêu hạch, lần này hắn quá may mắn.

Bởi vì tâm tình tốt nên Triệu Vô Cực lúc trở về thuận tiên thanh toán một đám Yêu thú, lấy thực lực của hắn, đối phó với Yêu thú cấp thấp, cũng không cần động thủ trực tiếp, chỉ cần động Chân khí một chút là một mảng lớn Yêu thú chết đi.

Có Triệu Vô Cực hỗ trợ, thú triều kết thúc nhanh hơn, khi ánh mắt trời đầu tiên chiếu xuống thì cuộc chiến đã kết thúc.

– Các vị, có thể chống đỡ thú triều là công lao của mọi người, thu hoạch trên chiến trường hiện tại đều là của các ngươi. Nhưng mà ta nói trước, lúc cướp đoạt chiến lợi phẩm thì không được giết người, cũng không được cố ý đánh tàn phế, người không tuân theo thì tự gánh lấy hậu quả.

Triệu Vô Cực đứng trên tường rào Thú Huyết Trấn, cất giọng nói.

– Tạ đại nhân.

Mọi người cùng nhau hô to, sau đó bắt đầu tranh giành chiến lợi phẩm.

Trên tường rào, những Võ giả Địa Sát cảnh không xuống tranh cướp chiến lợi phẩm, thi thể Yêu thú Tam cấp trên chiến trường đã sớm bị bọn họ phanh thây, Yêu hạch cũng bị bọn họ cầm đi, còn như Yêu hạch Nhị cấp, bọn họ không lọt mắt.

– Triệu trưởng lão, nhìn tâm tình của ngươi hình như không tệ a.

Một tên Trưởng Lão Ngoại Tông quen biết Triệu Vô Cực mỉm cười hỏi.

Khuôn mặt nghiêm túc của Triệu Vô Cực tràn đầy đắc ý nói:

– May mắn được một viên Yêu hạch Tứ cấp Sơ giai.

– Cái gì, Yêu hạch Tứ cấp Sơ giai.

Tên Trưởng Lão Ngoại Tông này trợn mắt hốc mồm.

Những Trưởng Lão Ngoại Tông cùng Chấp Sự Nội Tông bên cạnh nghe thấy cũng trợn mắt hốc mồm.

Triệu Vô Cực thấy vậy, càng đắc ý hơn.

– Chúc mừng Triệu trưởng lão, Triệu trưởng lão, ngươi phải mời khách a!

– Đúng vậy, vận khí của Triệu trưởng lão ngút trời, nên mời khách a.

Triệu Vô Cực nghe vậy thì cười nói:

– Mời khách là nhất định, hơn nữa ta cũng không keo kiệt a, sau khi trở lại tông môn, ta sẽ mời các ngươi thật tốt.

Bên ngoài căn bản không có thứ ngon gì, không giống như Thương Lan Tông, có Bảo ngư cùng nhiều nguyên liệu nấu ăn quý hiếm.

Đám người Lý Phù Trần trước tiên gia nhập tranh đoạt, cho dù thi thể Yêu thú không hoàn chỉnh cũng bổ ra, tìm kiếm Yêu hạch.

Dĩ nhiên, thi thể Yêu thú Nhất cấp bọn họ cũng không để ý đến, mục tiêu của bọn họ là thi thể Yêu thú Nhị cấp.

– Ha ha, Yêu hạch Nhị cấp Trung giai.

Một tên Võ giả Quy Nguyên cảnh tìm được một viên Yêu hạch Nhị cấp Trung giai, cười to.

Thấy có người thu hoạch được, mọi người càng ra sức.

Lý Phù Trần có ý thức cường đại nên không cần như những người khác, một kiếm chém ra thi thể Yêu thú, chậm rãi lục soát.

Bàn tay của hắn áp vào thi thể Yêu thú, ý thức men theo Chân khí chảy vào.

Chỉ cần một hai hô hấp là hắn biết trong thi thể của Yêu thú có Yêu hạch hay không.

Như vậy cho nên hiệu suất của hắn cao hơn nhiều, không tới nửa giờ đã tìm được ba viên Yêu hạch Nhị cấp.

Trong đó có một viên Yêu hạch Nhị cấp Trung giai.

“Hả, đây không phải là Yêu thú Nhị cấp biến dị Kim Mao Hùng sao.”

Dưới một đống thi thể Yêu thú, Lý Phù Trần đột nhiên phát hiện một con Yêu thú toàn thân màu vàng kim.

Hất những thi thể Yêu thú khác ra, ánh mắt của Lý Phù Trần sáng lên, thi thể Kim Mao Hùng này rất hoàn chỉnh.

“Là ai giết, tại sao không bổ ra tìm Yêu hạch?”

Lý Phù Trần không hiểu.

“Đúng rồi, nhất định là bị Triệu Vô Cực trưởng lão chấn chết, chỉ vì Triệu Vô Cực trưởng lão quá mạnh mẽ, Chân khí chấn động một cái, một mảng lớn Yêu thú liền bị chấn chết, những người khác sẽ không chú ý.”

Không dùng ý thức điều tra, Lý Phù Trần trực tiếp chém một kiếm về phía Kim Mao Hùng.

Kim Mao Hùng đã chết cho nên lực phòng ngự cũng không mạnh, bị Lý Phù Trần tùy tiện bổ ra.

Ý thức men theo Chân khí đi vào, tim của Lý Phù Trần đột nhiên đập nhanh, hắn phát hiện trong bụng của Kim Mao Hùng có một viên Yêu hạch màu vàng kim rất rực rỡ.

Lý Phù Trần thi triển Hồng Ngọc Chưởng, hút ra viên Yêu hạch màu vàng kim.

“Viên Yêu hạch này có giá trị hơn 20 vạn kim tệ a.”

Lý Phù Trần cười vui vẻ.

Yêu hạch Nhị cấp Cao giai có giá trị khoảng 4 vạn kim tệ, còn Yêu hạch Nhị cấp Cao giai biến dị có giá gấp năm lần, không thể nghi ngờ là một khoảng tài phú lớn.

– Trời ạ, là Yêu hạch Nhị cấp Cao giai biến dị, vận khí tốt quá đi!

Gần Lý Phù Trần, một tên đệ tử Nội Tông của Thương Lan Tông kinh hô.

Lý Phù Trần nhướng mày một cái, tài không lộ ra ngoài, đạo lý này hắn hiểu, không nghĩ tới lại bại lộ.

Cách đó không xa, Liêu Hải Long nhìn qua.

Thấy Lý Phù Trần nhanh chóng thu hồi một viên Yêu hạch màu vàng kim, trong mắt hiện lên ý vui.

– Lý Phù Trần, ta cho ngươi một cơ hội bồi tội, mau giao ra viên Yêu hạch vừa rồi mau.

Liêu Hải Long nhanh chóng đi tới, nói.

Lý Phù Trần nói:

– Dựa vào cái gì?

– Chỉ bằng ngươi không có tư cách được viên Yêu hạch Kim Mao Hùng này.

Liêu Hải Long nhìn Lý Phù Trần hết sức không vừa mắt, lúc bình thường, Lý Phù Trần làm sao có thể đối phó được Kim Mao Hùng, bây giờ lại bị hắn nhặt cá trong chậu.

– Vậy ngươi có tư cách hả?

Lý Phù Trần hỏi ngược lại.

Liêu Hải Long âm trầm nói:

– Lý Phù Trần, ta không biết ai cho ngươi can đảm khiêu khích ta, đây là một hành động rất nghu xuẩn, ta khuyên ngươi không nên khiến ta tức giận, nếu không ta sẽ đánh ngươi thành chó chết, giẫm ngươi dưới châm, để ngươi cả đời không trở mình được.

– Vậy ta muốn nhìn xem, ngươi trở thành chó chết hay ta trở thành chó chết.

Trong mắt Lý Phù Trần lóe lên hàn quang.

Mặc dù hắn không nắm chắc đánh bại được Liêu Hải Long, nhưng hắn nắm chắc sẽ không thua.

– Mau nhìn, Lý Phù Trần chống lại Liêu sư huynh.

– Tên Lý Phù Trần này quá kiêu ngạo, ở Ngoại Tông phách lối cũng thôi đi, ở Nội Tông phách lối như vậy, Liêu sư huynh không phải chỉ cao hơn hắn một trọng cảnh giới.

– Đồ chó cũng muốn khiêu kích Liêu sư huynh.

Hai tên đệ tử Nội Tông lúc trước đi theo Liêu Hải Long châm chọc.

– Không tốt, Lý Phù Trần muốn ăn thiệt.

Đám người Cao Trường Thiên, Ô Thanh Mai nhìn thấy Lý Phù Trần cùng Liêu Hải Long, Cao Trường Thiên có chút lo lắng, dù sao hắn có ấn tượng không tệ với Lý Phù Trần.

– Cao sư huynh, ngươi đừng nói chuyện, tránh cho Liêu sư huynh giận cá chém thớt, ta đi lên khuyên một chút.

Ô Thanh Mai suy nghĩ một chút, quyết định đi khuyên Liêu Hải Long, thuận tiện khuyên Lý Phù Trần một chút, để hắn chịu nhận sai, còn tốt hơn chịu nhục tại đây.

– Được, rất tốt, đồ chó như ngươi còn cãi lại ta, nhìn ta cứt đứt gân chó, bẻ gãy chân chó của ngươi, xem mày có tư cách gì khiêu khích ta.

Liêu Hải Long nổi giận.

Tu vi Quy Nguyên cảnh lục trọng bùng nổ.

Bích Ảnh Huyền Công tầng thứ mười một bùng nổ.

Lực lượng thân thể bùng nổ.

Liêu Hải Long nổi giận chém ra một kiếm, như cuồng phong bạo vũ, như điện thiểm lôi minh.

Kiếm pháp Huyền cấp Sơ giai, Phong Lôi Kiếm Pháp.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 1 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 2 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo