1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 407 [Chương 2031 đến 2035]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 407 [Chương 2031 đến 2035]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2031: Trảm hoàng tử

Trong hư không có rất nhiều thân ảnh không ngừng lóe ra, tất cả đều có vẻ điên cuồng, nhân vật tuyệt thế bị xiềng xích ở kia cũng không có động tĩnh gì, bọn họ phá mở di tích, chính vì đả thông ngoại giới, nhìn xem có cơ hội mở xiềng xích trên người hay không, hy vọng của bọn họ trên người những tồn tại có cảnh giới Thánh Đế.

– Lâm Phong kìa, hắn chiếm được đầu lâu Thánh Nhân, trong đầu lâu đó có kiếm ý khủng bố, không biết có truyền thừa bên trong hay không?

– Trăm năm một lần, tất cả các nhân vật thiên tài đều bước vào trong di tích này, nhưng người tìm được thu hoạch lớn lại rất ít, chỉ có vài người có thể gặp được di tích cổ Thánh, động tĩnh lần này rất, Lâm Phong không chỉ chiếm được đầu lâu Thánh Nhân, mà ta còn nghe nói hắn lấy được một bàn chân lớn của tổ tiên Tần hoàng triều, bởi vậy những người này mới đuổi giết hắn, mong tìm được bảo vật của Thánh Nhân.

– Đi, bảo vật của Thánh Nhân, thấy có thể tranh, bảo vật chỉ có thể quy về cường giả.

Rất nhiều thân ảnh gia nhập trận doanh truy kích Lâm Phong, nhất thời thiên tài toàn bộ chân trời dần dần hội tụ cùng một chỗ truy đuổi Lâm Phong, một mình Lâm Phong vẫn tiếp tục đi về phía trước, coi như không nhìn thấy những người phía sau, hắn bước đi không nhanh không chậm, cũng không có ý trốn tránh, trận chiến này không thể tránh được, nếu ứng phó không xong thì vô luận Thập Tuyệt Lão Tiên hay Chiến Vương Học Viện cũng không phải lực lượng thuộc về chính mình, chỉ có thực lực tự thân mới vĩnh hằng. Lúc này, Lâm Phong hạ xuống đỉnh một tòa sơn mạch, rồi đột nhiên dừng cước bộ, xoay người lại, ánh mắt quét về phía các nhân vật thiên tài, cười nói:

– Các ngươi đuổi theo ta có ý gì, chiến hay không chiến?

Thần sắc đoàn người lóe lên, trong lòng có rất nhiều tâm tư, hôm nay hắn đã là người của Thiên Tứ hoàng triều, nếu bọn họ liên thủ đánh chết Lâm Phong, sợ rằng hoàng triều sẽ cho người xuất thủ ngăn cản, nếu Lâm Phong tiếp tục đi về phía trước, bọn họ cứ đuổi theo theo tìm cơ hội xuống tay tru sát hắn thì tốt hơn.

– Các ngươi muốn đầu lâu, muốn bàn chân của Thánh thể thì dùng thực lực đến đây mà lấy, hiện tại Lâm Phong ta cũng muốn chiến một trận, ai có thể đánh chết ta, đồ trên người ta đều là của hắn, đương nhiên, muốn giết ta thì cũng làm tốt chuẩn bị bỏ mạng đi.

Lâm Phong đảo mắt qua đám người nói:MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..

– Ai có thực lực thì cứ tới giết ta, cướp lấy bảo vật của Thánh Nhân.

Cuồng phong càn quét qua thân thể khiến quần áo Lâm Phong bay phần phật, tóc dài màu đen tung bay như thác nước, cặp mắt đen ngòm lộ ra thần thái kinh thế, một người khiêu chiến các thiên tài, ai đến cũng được. Nếu giết được hắn sẽ lấy được Thánh vật, nếu không giết được hắn thì làm sẵn chuẩn bị chết trong tay hắn, ai dám đến chiến! Lúc này Phiêu Tuyết công chúa cũng đuổi đến, nàng nghe được lời nói của Lâm Phong ánh mắt ngưng lại, lá gan gia hoả này không khỏi quá lớn rồi, trước mặt hắn chính là những nhân vật thiên tài tập hợp, nàng liếc mắt đảo qua đã thấy được nơi này có rất nhiều nhân vật tiếng tăm, hoàng huynh của nàng Yến hoàng tử cũng bên trong, nàng biết rõ thực lực Yến hoàng tử phi thường đáng sợ, tuy hắn không dễ dàng bại lộ lực lượng của chính mình, nhưng sức chiến đấu tuyệt đối không yếu hơn so với Vương Tiễn, còn có Vương Tiễn cũng ở kia, nhân vật này giỏi dùng binh khí thực lực rất đáng sợ, Trác Khanh có Vương thể, ngoại trừ bọn họ ra, còn có rất nhiều hoàng tử và công chúa của các hoàng triều, Lâm Phong đứng trên đỉnh núi, khiêu chiến quần hùng, ai đến cũng chiến, gia hoả này quá xúc động rồi. Phiêu Tuyết công chúa tin tưởng thiên phú của Lâm Phong, vì chỉ có hắn bước lên trên Thánh Đạo Đài, ngồi lên Thánh Hoàng tọa, thiên phú của hắn là đệ nhất, nhưng cảnh giới lại ở trung vị Hoàng đỉnh phong, những người kia phần lớn đã đến thượng vị Hoàng đỉnh phong, chênh lệch một cảnh giới với hắn. Từng đạo ánh mắt giống như lợi kiếm đâm về phía Lâm Phong, trong hư không có cuồng phong thổi qua, từng đạo thân ảnh cường giả buông xuống, những ngươi này chính là nhân vật tiền bối của các hoàng triều, cường giả của Thiên Tứ hoàng triều cũng đến.

– Lâm Phong, theo như lời ngươi nói ai giết được ngươi thì Thánh vật sẽ thuộc sở hữu người đó.

Một cường giả lạnh lùng nói:

– Thiên Tứ hoàng triều không được can thiệp.

– Thiên Tứ hoàng triều không can thiệp, nếu ta giết các ngươi thì người trong hoàng triều các ngươi cũng không được chạy đến can thiệp.

Ánh mắt Lâm Phong càn quét hư không, khiến từng đạo âm thanh hừ lạnh vang lên.

– Có thể lấy Đế binh ra dùng không, vẫn nên nói rõ quy tắc thì tốt hơn, miễn cho đến lúc đó có người đột nhiên hạ đòn sát thủ.

– Đương nhiên không thể, chỉ sợ trong người các ngươi có mang theo Đế binh nên không thể chiến như thế!

Cường giả Thiên Tứ hoàng triều nói thay Lâm Phong.

– Tốt, không dùng Đế binh, ta cũng muốn nhìn ngươi làm như thế nào chiến các thiên tài.

– Thánh vật, ngươi nuốt không trôi đâu, nếu như hiện tại hối hận giao ra đây vẫn còn kịp.

– Chiến thì chiến đi, sao lại nói nhiều lời vô nghĩa quá.

Lâm Phong miệt thị nói một tiếng, âm thanh hừ lạnh lại lần nữa truyền đến.

– Giết hắn, lấy Thánh vật.

– Lâm Phong, ta muốn mạng ngươi!

Chỉ thấy một đạo thân ảnh giẫm chân tại chỗ mà ra, người này mặc một yến vĩ trường bào, hơi thở trên người hắn vô cùng mạnh mẽ, có khí tức hoàng giả, khí chất phi phàm, vừa thấy cũng biết không phải nhân vật bình thường. Lâm Phong đã chứng minh qua chiến lực của mình, mặc dù hắn vẫn là trung vị Hoàng đỉnh phong, nhưng hắn lại có thể đánh bại Cơ Thương, chuyện này đủ để nói rõ thực lực của hắn rất mạnh, nhân vật thiên tài bình thường không dám ra chiến đấu sinh tử cùng hắn, đúng như Lâm Phong nói, muốn đoạt Thánh vật, không có thực lực không thể được.

– Mạc Ảm Nhiên, hoàng tử Đại Mạc hoàng triều.

– Đại đạo hắn tu luyện cũng phi thường lợi hại, một bút có thể vẽ đất đai thành hoang mạc, một bút có thể vẽ ra núi sông xã tắc, đây là một chút thủ đoạn đặc biệt của cường giả Đại Mạc hoàng triều, có người nói đó là Thiên Thu Đạo, thủ tự một bút ẩn chứa thiên thu.

– Đại đạo có ba nghìn, chỉ cần ngươi có cũng đủ ngộ tính, đạo gì cũng có thể ngộ ra, thậm chí khai sáng đại đạo chưa từng có ai tu luyện cũng không phải không thể, đã từng xuất hiện một nhân vật tuyệt thế, khai sáng ra đại đoạ trước nay chưa từng có tên Hoá Đạo Chi Đạo, biến lực lượng đại đạo của người khác thành lực lượng của chính mình công kích lại đối phương, đáng sợ đến cực điểm.

– Đúng vậy, đó là một số nhân vật trong truyền thuyết, họ khai sáng một đường đi mới, không phải còn có người không sợ hãi lực lượng đại đạo, khắc lên người hàng nghìn hàng vạn đại đạo sao.

– Nhân vật như vậy, ngay cả những thiên tài yêu nghiệt trước mắt cũng không thể đánh đồng, không biết giữa bao nhiêu nhân vật thiên tài mới có thể xuất hiện một người, nhưng thật ra Thánh Vương cảnh còn có thể ảo tưởng một lần, tiến nhập Thánh giai, siêu thoát ba nghìn đại đạo.

Dưới đất có một số người tự nhận không có năng lực giết Lâm Phong đang nghị luận với nhau, lúc này mọi người nhìn thấy trường bào Mạc Ảm Nhiên phiêu động, hắn dĩ nhiên bước ra phía trước, chỉ thấy trên người hắn treo một bức cổ họa, nhưng mà nó lại toả ra hào quang chói mắt, giống như có thể diễn hoá ra lực lượng vô tận. Mạc Ảm Nhiên duỗi tay chỉ, hào quang trong bức tranh kia nhất thời chói sáng lên, Mạc Ảm Nhiên duỗi tay xẹt một bút trên hư không, trong khoảnh khắc trường hà, mặt trời bắn về phía Lâm Phong, cảnh tượng cực kỳ huyễn lệ. Tóc đen Lâm Phong tung bay, trước người có từng đạo Thánh linh hiện lên, vô tận kiếm ý tràn ngập không gian, phía sau hắn giống như có hơn mười thanh cổ kiếm.

– Xuy Bàn tay xẹt qua, kiếm khí phá thiên, chặt đứt trường hà, mặt trời bị phá vỡ, tất cả công kích đều biến mất, nhưng mà lúc này Mạc Ảm Nhiên đã tiến đến, một bút huyễn hoá ra yêu long, đánh về phía Lâm Phong, một bút xuất hiện đại đao từ trên bầu trời phách xuống, lại là một bút cắt qua, khiến bầu trời trên đầu Lâm Phong có núi cao áp chế, muốn trấn áp hắn.

– Đạo pháp thật kỳ diệu.

Lâm Phong cuồn cuộn bước ra, vô hình kiếm ý giảo sát thiên địa, đôi mắt hắn chăm chú nhìn Mạc Ảm Nhiên, lực lượng tử vong khủng bố nhảy vào bên trong óc đối phương, Mạc Ảm Nhiên không chút nào yếu thế, hừ lạnh một tiếng, bên trong đôi mắt cũng có thiên thu đại đạo, mỗi một bút xẹt qua, hư không lại có kiếm quang chém về phía thần hồn Lâm Phong.

– Giết!

Đạo ý của Lâm Phong hóa thành vô số tử vong lợi kiếm, đồng thời bên trong đồng tử của hắn cũng có một tôn quang minh Thánh linh trực tiếp bắn ra, đó là cửu u ánh sáng, giờ khắc này cửu u bám vào trong óc đối phương, khiến cho thần sắc Mạc Ảm Nhiên run rẩy dữ dội, cửu u treo cao, nước suối chảy nhỏ giọt, thần hồn của hắn giống như sắp bị ma hóa, bị người khác khống chế. Kiếm quang của Lâm Phong vũ động thiên địa, tất cả công kích đều bị phá vỡ, đồng thời hắn cũng liên tục đánh ra Thánh linh.

– Hôm nay ngươi sẽ phải chết.

Thanh âm Lâm Phong vang vọng bên trong óc Mạc Ảm Nhiên khiến cho thần hồn Mạc Ảm Nhiên rung chuyển càng thêm lợi hại, đây là uy áp của Chú Thánh linh.

– Xuy!

Mạc Ảm Nhiên vẽ ra một bút trong hư không, hắn muốn ngăn cách thân thể mình và Lâm Phong nên chém ra một đạo hư không thiên hà.

– Ngươi không có đường trốn!

Minh Vương Thánh Linh đánh vào trong đầu đối phương, năm tôn minh vương bao vây thần hồn hắn bên trong, tùy ý để thần hồn đối phương công kích vẫn lù lù bất động, cùng lúc đó Lâm Phong dùng một kiếm chém rách thiên hà, khiến hư không xuất hiện một thông đạo, thân thể hắn trực tiếp vượt qua. Chỉ thấy hai tay Mạc Ảm Nhiên hợp lại cùng một chỗ, mười ngón tay giao nhau, trong khoảnh khắc hư không xuất hiện hơn mười đạo công kích điên cuồng cuốn lên, giống như muốn bao phủ thiên địa, mà thân mình hắn cũng bị khóa lại bên trong.

– Công kích thật mạnh.

Mọi người cảm nhận được cỗ uy áp kia thì trong lòng run lên, cùng lúc đó Lâm Phong cũng bước ra một bước, tay bắt kiếm quyết, trong khoảnh khắc Thánh linh trước người hắn bắt đầu điên cuồng gào thét, hoà lại cùng nhau, tạo thành một thanh cự kiếm nuốt hết thiên địa. Lâm Phong vẫn hướng về phía trước bước đi, mỗi một bước bước ra đều có một cỗ áp lực trầm trọng buông xuống người đối phương, trong đó còn có lực lượng tử vong mộng cảnh, khiến đối phương lâm vào áp lực, điều này làm cho thần sắc Mạc Ảm Nhiên cứng ngắc, ánh mắt dần nhắm lại, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, thiên thu đại đạo, thiên thu công kích, giờ khắc này giống như có vô cùng vô tận lực lượng đồng thời thổi quét mà ra. Mà đúng lúc này Lâm Phong cũng chém ra một kiếm, cự kiếm đáng sợ phá diệt hết thảy, từng đạo công kích bị phá mở, khiến cho đám người có loại cảm giác hít thở không thông.

– Một kiếm này ra, ngươi đã vong!

Thanh âm Lâm Phong chấn động đầu óc đối phương, Tử Vong Kiếm ám sát mà ra, một tôn Ma Vương từ trong thần niệm của hắn bước ra ngoài, nhảy vào trong mi tâm đối phương, giờ khắc này phòng ngự của đối phương giống như đê vỡ, thần hồn điên cuồng chấn động, cự kiếm của Lâm Phong vẫn tiếp tục chém xuống.

– Oanh!

Một cỗ thần niệm kinh khủng bộc phát ra ngoài, Lâm Phong chỉ cảm thấy thần niệm rung chuyển, sắc mặt cứng đờ, thần niệm của đối phương có cường giả bảo vệ, nhưng mà kiếm trong tay hắn không có dừng lại, tiếng oanh long vang lên, thân thể Mạc Ảm Nhiên bị phá mở ra thành hai đoạn!

Chương 2032: Ngộ

Lúc kiếm của Lâm Phong chém đứt đôi thân thể Mạc Ảm Nhiên là lúc, nhiều hệ lực lượng khủng bố ẩn chứa trong kiếm đột nhiên bạo mở, khiến cho thân thể kia hoàn toàn bạo liệt, biến thành tro tàn ở trên hư không.

Một màn tàn khốc này khiến cho tâm thần chúng nhân mạnh mẽ run rẩy, Lâm Phong dùng một kiếm bổ đôi thân thể một vị hoàng tử của Đại Mạc hoàng triều, hơn nữa đó còn là hoàng tử được tuyển chọn tiến nhập di tích, những người này đều là nhân vật kiệt xuất nhất của hoàng triều, đương nhiên Mạc Ảm Nhiên cũng nằm trong số đó, Đại Mạc hoàng triều có mấy vị Vũ Hoàng ưu tú hôm nay bị Lâm Phong dùng một kiếm giết một người.

Nhưng mà đúng lúc này, hư không lại có hai đạo hư ảnh xuất hiện, đó là một hư ảnh già nua mang theo một khối linh hồn, thần hồn Mạc Ảm Nhiên, thời điểm Lâm Phong sắp triển áp thần niệm đối phương, làm cho thần hồn Mạc Ảm Nhiên hoàn toàn biến mất thì hắn cũng làm kinh động đến lực lượng bảo vệ trong óc đối phương, khiến lực lượng này tách khỏi thần hồn Mạc Ảm Nhiên, trong khoảnh khắc chỉ mành treo chuông né tránh một kiếm đoạt mệnh của Lâm Phong.

– Hừ!

Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, cước bộ đột nhiên giẫm xuống đi ra ngoài, giống như một đạo cuồng phong thổi qua, thánh linh quyền xuất hiện, hư không nhất thời hiện lên vô tận kiếm quang xé rách hư không, đồng thời Tử Vong Kiếm cũng trực tiếp chém về phía thân thể tách ra từ thần hồn Mạc Ảm Nhiên, khiến cho thần sắc lão giả cứng ngắc lại, hắn hừ lạnh một tiếng, đánh ra một đạo hồn quyền phá không, quyền mang giống như một mảnh cát vàng cuốn lại cùng nhau, oanh lên công kích của Lâm Phong. Lâm Phong nhìn thấy hai đạo hư ảnh phiêu thối thì đình chỉ truy kích, đứng ở trên hư không, lạnh lùng nói:

– Đại Mạc hoàng triều thua không chịu nổi thì đừng có tiến đến làm trò cười cho các thiên tài nữa, nếu không các người sẽ trở thành sỉ nhục cho Đại Mạc hoàng triều.

Thần hồn Mạc Ảm Nhiên phát ra một tiếng rít gào, nhưng mà giờ phút này thân thể của hắn đã bị Lâm Phong trảm vỡ, căn bản không có lực tái chiến với Lâm Phong, thậm chí từ nay về sau hắn có tìm được một khối thân thể mới thì thiên phú cũng bị giảm đi rất nhiều, trận chiến này đối với hắn mà nói là một trận chiến có tính chất huỷ diệt. Mọi người không nghĩ tới trận chiến đầu tiên Lâm Phong lại huỷ diệt thân thể Đại Mạc hoàng tử, nếu không có lực lượng bảo vệ, vừa rồi Mạc Ảm Nhiên đã hoàn toàn bị chết trên tay Lâm Phong, chuyện này khiến cho tâm thần mọi người rung động, cứ như vậy, chiến ý thiêu đốt trên người các nhân vật thiên tài bắt đầu do dự, muốn giết Lâm Phong đoạt thánh vật là rất khó. Nhất là những người không phải người của hoàng triều thì càng phải cẩn thận, cho dù bọn họ có năng lực tru sát Lâm Phong đoạt được thánh vật, nhưng những nhân vật cường đại của mấy cái hoàng triều kia, sẽ cho phép bọn họ lấy thánh vật dễ dàng như vậy sao, chỉ sợ việc này rất khó.

– Người của các hoàng triều và các thế lực khác còn có ai muốn giết Lâm Phong đoạt thánh vật không?

Lúc này, một đạo thanh âm truyền ra, người nói chuyện chính là Vương Tiễn, thanh âm của hắn giống như hắn đã nắm trong tay lực lượng vô thượng khiến người ta phải khiếp sợ vậy. Thần sắc những người trong hoàng triều đều bị kiềm hãm lại, ánh mắt sắc bén nở rộ, trong lời nói của Vương Tiễn có ẩn ý.

– Ta cũng muốn hỏi, một khi Lâm Phong khiêu chiến quần hùng, mà thánh vật lại là đồ của tổ tiên Kỳ Thiên Thánh Đô, chúng ta lễ nhượng ba phần để hoàng tử các hoàng triều tranh đoạt trước, nếu hoàng tử các hoàng triều có thể giết Lâm Phong đoạt được Thánh vật thì chúng ta tự nhiên không tranh nữa, nhưng mà nếu hoàng tử các hoàng triều không tranh được, chúng ta lấy tánh mạng ra cược đoạt thánh vật tới tay, hy vọng hoàng triều cũng có thể nhận lời không nhúng tay vào.

Lúc này, Trác Khanh cũng mở miệng nói chuyện, khiến cho thần sắc mọi người ngưng lại, xem ra Kim Cương Bất Diệt Vương Thể Trác Khanh, cũng sinh ra ý tranh đoạt, nhưng mà hắn muốn trước tiên không có lo lắng gì mới đi tranh đoạt, để các hoàng triều tranh đoạt trước rồi bọn họ mới tới.

– Ta cũng đang có ý này.

Vương Tiễn phụ họa nói theo, hai người mang áp lực đẩy cho các nhân vật trong hoàng triều. Lời nói của bọn họ rất hợp tình hợp lý, bọn họ đã thoái lui ưu tiên người trong hoàng triều, nếu người trong hoàng triều không tranh đoạt được, thì bọn họ mới xuất thủ, như vậy khi họ cướp lấy thánh vật mà các hoàng triều lại can thiệp thì các hoàng triều sẽ mất hết thể diện.

– Trong những người này, ngoại trừ hoàng tử của các hoàng ra, chỉ sợ không có người nào có thể tranh phong với Vương Tiễn và Trác Khanh, nếu hoàng tử không tranh được, bọn họ sẽ xuất thủ giết Lâm Phong, lấy thực lực của Vương Tiễn và Trác Khanh ra nhìn, Lâm Phong sẽ gặp nguy hiểm.

Mọi người thầm nghĩ trong lòng, tất cả mọi người đã tận mắt nhìn thấy chiến lực của Lâm Phong, cường thế tru sát thái tử Mạc Ảm Nhiên của Đại Mạc hoàng triều, chiến lực được trực tiếp xếp vào hàng ngũ yêu nghiệt tuyệt đỉnh, thiên tài của thiên tài, người có thể cùng hắn tranh phong trong này không nhiều lắm, chỉ sợ nơi đây có một hai người là cùng.

– Các ngươi cứ chậm rãi thảo luận, ta ở chỗ này chờ.

Lâm Phong đảo mắt nhìn mọi người, sau đó nói ra một câu ngạo nghễ rồi lập tức trở lại phía trên đỉnh núi, khoanh chân mà ngồi, bắt đầu nhắm mắt tu luyện, không thèm để ý đến hiểm cảnh ở trước mắt. Một khối phân thân được biến ảo ra, bản tôn của Lâm Phong lập tức tiến vào cảnh giới vong ngã, Thiên Trạch Cổ Thụ trên người tràn ngập đạo ý, pháp tắc trong hư không biến thành những cơn gió lốc hội tụ trên người hắn, khiến hắn lâm vào cảnh bị các loại pháp tắc bao vây. Thanh liên ý chí tràn ngập mà ra, vạn pháp lộ ra khí tức bao dung, Lâm Phong cảm ngộ đại đạo, quên hết tất cả, chìm vào trong tinh tuý Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp của Tần Sơn cổ thánh truyền thừa cho hắn. Vừa tiến vào đây, Lâm Phong giống như quên mất tất cả, giống như hắn thực sự tiến vào hoang cổ cảm ngộ Trấn Thiên Thánh Pháp vậy, đó là lực lượng trấn áp vô thượng, thiên địa cũng có thể trấn áp, ba nghìn đại đạo cũng giống như vậy đều bị trấn áp. Thần tủy làm cho người ta toàn tâm toàn ý muốn tiến nhập vào bên trong, quên hết tất cả.

– Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp, là khí, là thế, là thần.

Lâm Phong cảm giác toàn bộ kinh mạch huyết nhục trên người đang rung động, giống như muốn dung nhập lực lượng vô tận vào bản thân, hóa thành hình thể trấn áp, trấn áp vạn vật, có thể biến ảo thành viễn cổ cự thú, cũng có thể chấn thiên đại đỉnh, trấn pháp không có hình dạng cố định. Lâm Phong chứng kiến cổ Thánh Nhân đứng sừng sững trong thiên địa, một đạo ánh mắt cũng có thể trấn áp chư thiên, một bàn chân lớn giẫm lên đại địa, khiến đại địa không thể dao động, hắn triệu tập tất cả đại thế trong thiên địa vào bản thân, phát động Trấn Thiên Thánh Pháp, cái loại uy thế này làm cho người ta nhìn thấy một lần cả đời không quên, không có Thánh Nhân tự thân truyền thụ, hắn không thể chiếm được lực lượng truyền thừa tinh tuý như này.

– Hả?

Lúc này, cường giả Thánh Linh hoàng triều hướng ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, chỉ thấy huyết mạch trong cơ thể Lâm Phong giống như đang sôi trào, khí thế dâng lên cuồn cuộn, lực lượng trên người giống như đang ngưng tụ trở thành một khối, lực lượng thiên địa quanh thân cùng với lực lượng vạn pháp cũng đang điên cuồng chui vào thân thể hắn, muốn dung nhập vào trong cỗ khí thế vô thượng kia.

– Không ngờ lúc này rồi mà gia hoả kia vẫn còn tâm tư tu luyện, hắn đúng là kỳ tài mà.

Cường giả Thánh Linh hoàng triều âm thầm nghĩ. Khó trách hắn có thể bước lên trên Thánh Đạo Đài, ngồi lên Thánh Hoàng tọa, tìm được truyền thừa của tổ tiên bọn họ, thật có chỗ phi phàm, chuyện khiêu chiến các thiên tài, cũng không phải chuyện người bình thường dám làm. Ánh mắt những người khác cũng chú ý tới tình huống của Lâm Phong, thần sắc bọn họ không khỏi ngưng lại, vậy mà Lâm Phong lại có thể tu luyện, hơn nữa cỗ khí thế kia thật mạnh, hình như hắn muốn mang tất cả lực lượng tụ thành một khối thì phải, trên người hắn lúc này tràn ngập lực lượng trấn áp, cho dù mọi người ở xa xa cũng có thể cảm cảm thấy rất rõ ràng.

– Loại công kích này tập hợp tất cả đại thế lên người, một khi phóng thích ra, tất nhiên nó sẽ có uy lực phá thiên, cực kỳ đáng sợ.

Từ luồng khí thế kia mọi người có thể cảm nhận được uy lực khủng bố khi nó bộc phát ra, mà giờ phút này, cường giả Tần hoàng triều khẽ nhíu mày lại, họ cảm nhận được luồng uy áp trên người Lâm Phong có chút tương tự với lực lượng của Tần hoàng triều bọn họ. Chẳng lẽ Lâm Phong đã chiếm được cái gì đó từ bàn chân của tổ tiên họ? Cước bộ Yến hoàng tử chợt loé ra, khiến cho thần sắc Phiêu Tuyết công chúa ngưng lại, nói:

– Hoàng huynh, tốt xấu gì Lâm Phong cũng là người do Thiên Tứ hoàng triều chúng ta mời đến, hắn theo muội tiến vào di tích, hôm nay chiếm được Thánh vật là tạo hoá của hắn, người khác xuất thủ thì được, nhưng huynh xuất thủ tựa hồ có chút không thích hợp.

– Cổ thánh vật, vốn thuộc sở hữu của các hoàng triều, một khi Lâm Phong phát ra hào ngôn, ta tự nhiên muốn tranh một chút .

Yến hoàng tử bình tĩnh nói, trên người có một luồng nhu thủy ý cảnh tràn ngập ra. Thủy là lực lượng nhu mềm trong ngũ hành, cực nhu hoá cương, thiên biến vạn hoá, lực lượng mà Thiên Tứ hoàng triều am hiểu nhất là thủy hệ pháp tắc. Chỉ thấy Yến hoàng tử bước ra một bước, trong thiên địa nhất thời nổi lên âm thanh nước chảy rầm rầm cuồn cuộn về phía Lâm Phong, nhưng mà đúng vào lúc này, một cường giả khác của Thánh Linh hoàng triều phất tay, dẹp yên cổ lực lượng kia, hắn mở miệng nói:

– Lúc Lâm Phong tu luyện, không được quấy rầy hắn.

– Không sao, ta đã tu luyện xong rồi.

Phân thân Lâm Phong mở miệng nói chuyện, sau đó lập tức ngồi xuống giống như đang ngẫm nghĩ cái gì đó, mặc dù phân thân không có ngộ tính như bản tôn, nhưng mà suy nghĩ một chút thì à không có vấn đề, lúc này phân thân của Lâm Phong đang tự hỏi, Thánh Linh Tạo Hóa Thần Công, có thể ngưng tụ ra vô số thánh linh, giao hòa làm một thể, hóa thành lực lượng công kích vô thượng, đoạt lực lượng thiên địa tạo hóa, không biết ba nghìn thánh linh cường đại đồng thời đoạt lấy lực lượng thiên địa tạo hoá thì uy lực của nó sẽ đáng sợ như thế nào.

Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp không có phức tạp như vậy, so sánh với Thánh Linh Tạo Hóa Thần Công thì nó là công kích đơn hệ rất đơn giản, nhưng mà công kích này lại có thể diễn sinh ra vô số hình thể, mục đích của nó là phát huy ra lực lượng trấn áp mạnh nhất, khiến cái loại công kích này đạt đến một trạng thái mạnh nhất, đáng sợ nhất.

Giờ phút này Lâm Phong đang tự hỏi, nếu hắn ngưng tụ ra thánh linh tụ thế, thì nó có thể diễn hóa ra một hình thể hay không, hóa thành lực lượng trấn áp mạnh nhất? Khi phân thân đang suy nghĩ, bản tôn Lâm Phong dĩ nhiên bước ra, trên người hắn giống như có thêm một cỗ uy thế rít gào, giống như muốn toàn bộ đại thế tụ lại, cùng với đó là từng cỗ thánh linh di động quanh thân, cắn nuốt lực lượng thiên địa pháp tắc, giống như đang đoạt lực lượng tạo hóa, sáng tạo ra thánh linh mạnh nhất.

Chương 2033: Trấn sát

– Cẩn thận hoàng huynh của ta.

Lúc này, có một đạo âm thanh bay vào trong tai Lâm Phong, Phiêu Tuyết công chúa nhắc nhở hắn, bảo hắn cẩn thận một chút.

– Uh.

Lâm Phong truyền âm lại một tiếng. Ánh mắt nhìn về phía Yến hoàng tử, chỉ thấy phía sau Yến hoàng tử đột nhiên có vũ hồn hiện ra, nhưng nó lại có vẻ rất hư vô mờ mịt, gần như trong suốt vậy.

– Vũ hồn của hoàng huynh ta là Vũ hồn biến dị, đại đạo của huynh ấy cũng chỉ mình huynh ấy có, đạo có thể tương dung với nước, khiến công kích của đối phương không thể uy hiếp đến huynh ấy.

Giọng nói của Phiêu Tuyết công lại truyền đến lần nữa, lúc này Lâm Phong chỉ thấy thân thể Yến hoàng tử vặn vẹo như mặt nước, khiến hắn có loại cảm giác không chân thật, giống như Yến hoàng tử có khả năng tùy thời tán loạn. Lâm Phong đánh ra một quyền, trong Thánh Linh Quyền lộ ra kiếm ý sắc bén không gì không phá, cước bộ của Yến hoàng tử cũng hướng về phía trước bước ra, lợi kiếm lập tức chém đến chỗ hắn, chỉ thấy cánh tay hắn khẽ run lên, Vũ hồn giống như hòa hợp với thân thể, hóa thành vẻ trong suốt, cánh tay hắn giống như nước nên lợi kiếm chém qua cánh tay hắn không thấy máu tươi chảy ra, cũng không có sự sụp đổ, tay Yến hoàng tử lại hoá thành thật thể.

– Lực lượng Yến hoàng tử quả thực rất kỳ lạ, rất ít người nhìn thấy hắn xuất thủ chiến đấu, nhưng mà các nhân vật thiên tài chưa bao giờ dám khinh thị Yến hoàng tử Thiên Tứ hoàng triều, cho dù Vương Tiễn cũng vậy.

Có người thấp giọng nói.

– Thủ đoạn thật quỷ dị.

Sau khi Lâm Phong chứng kiến một màn này, thần sắc cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, quả nhiên lực lượng của hắn giống như lời Phiêu Tuyết công chúa nói, một loại đạo kỳ diệu, nhưng mà với loại đạo này, hắn làm sao vận dụng vào bên trong công kích ? Chỉ thấy thân thể Yến hoàng tử tiếp tục đi về phía Lâm Phong, trong giây lát bàn tay hắn run lên, hư không đột nhiên huyễn hóa ra một con sông dài vô cùng khủng bố, nước sông hội tụ thành một cây cột trụ trời, bắn thẳng đến chỗ Lâm Phong, cột nước ngưng tụ thành cây trụ kia giống như ẩn chứa lực lượng của cả đại dương, uy lực gào thét làm cho người ta cảm thấy nó có xuyên thủng hết thảy. Thần sắc Lâm Phong trở nên lạnh lùng, lực lượng thánh linh ngưng tụ vào bên trong quyền mang, kiếm quang phách giết mà ra, huỷ diệt cột nước kia, một cỗ lực lượng khủng bố oanh lên phía trên lưỡi kiếm, truyền đến thân thể Lâm Phong, từ đó có thể thấy được uy lực một kích này có bao nhiêu cuồng mạnh, nước là lực lượng chí nhu nhưng nó cũng có lực lượng chí cương. Đột nhiên đại dương mênh mông hóa thành lốc xoáy, quay chung quanh thân thể Lâm Phong, rồi lại hóa thành vô tận Băng Phách, đóng băng thân thể Lâm Phong lại, đại dương mênh mông quấn lấy Lâm Phong cũng xuất hiện hàn băng lợi kiếm, chém về phía hắn.

– Chí cương kiếm pháp không phá được lực lượng chí nhu của nước, nhưng mà nước có thể phá vỡ lợi kiếm sao!

Trên người Lâm Phong xuất hiện kiếm ý đáng sợ, khí thế vô tận giống như hội tụ lên trên thân kiếm, giờ khắc này linh hồn, kinh mạch, huyết nhục của hắn đều hiện ra kiếm hình, khí thế chu thiên giống nhue đã hội tụ trên người, giờ phút này thân hình hắn đã không phải người nữa, mà là kiếm hình. Công kích khủng bố oanh trên người hắn, thân thể Lâm Phong bị lợi kiếm trực tiếp mở ra, phá tan hết thảy gông xiềng, đánh sâu vào trong lốc xoáy đang rít gào trên đại dương mênh mông, chém giết hết thảy. Yến hoàng tử nhìn thấy Lâm Phong đi ra, hắn cũng hừ lạnh một tiếng, thân thể hắn giống như hòa tan ra với nước, kiếm của Lâm Phong trực tiếp ám sát mà vào, nhưng mà trong khoảnh khắc sau đó nó lại bị bao vây lại, tiếng ràm rạp cuồn cuộn vang lên, bên trong đầu Lâm Phong giống như có lực lượng thuỷ hệ nhảy vào. Một cỗ hàn khí cực lạnh khiến thần hồn Lâm Phong như đông cứng lại, đó là lực lượng khủng bố thuỷ thuộc tính, nó khiến Lâm Phong cảm thấy thần hồn vô cùng đau nhức, cái này không phải công kích thực chất, nó so với công kích trực tiếp càng thêm đáng sợ.

– Đạo của Yến hoàng tử đây sao?

Lâm Phong cảm thấy thần hồn và thân thể đều bị đông lạnh, cái loại lực lượng chí âm này rất độc, một đạo thủy nhận bị đóng băng lập tức bắn đến đầu của hắn, muốn huỷ diệt hắn.

– Chú diệt!

Lực lượng thánh linh nguyền rủa điên cuồng tràn ra, khiến thủy nhận tự nhiên biến mất, nước trên người Lâm Phong không ngừng yên diệt, chỉ thấy một người trong suốt như nước xuất hiện trước mặt hắn, đây chính là Yến hoàng tử, thần sắc Yến hoàng tử lộ ra vẻ độc ác, hắn lại nhảy vào người Lâm Phong một lần nữa. Tiếng rầm rập truyền ra, cả thân hình Yến hoàng tử giống như dung hợp vào người Lâm Phong, Lâm Phong cảm giác huyết mạch, gân cốt của hắn cũng bị cỗ lực lượng âm độc đáng sợ kia ăn mòn, trở thành một bãi nước lặng.

– Thực lực thật sự của Yến hoàng tử sao, thật quỷ dị và đáng sợ.

Thần sắc mọi người ngưng lại, hình như bọn họ đã xem nhẹ thực lực của Yến hoàng tử rồi, hắn không có công kích khủng bố, nhưng mà loại lực lượng âm độc này lại làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

– Ông!

Phía sau Lâm Phong có yêu long rít gào, phát ra âm thanh khủng bố, lực lượng cắn nuốt điên cuồng truyền ra, trực tiếp cắn nuốt hết đại dương mênh mông này, tiếng rầm rầm không ngừng vang lên, yêu long khiến đại dương cũng bị huỷ diệt, trên người Lâm Phong xuất hiện vô tận phong duệ, huyết mạch của hắn đang rít gào, cả thân hình hắn đều có vô tận kiếm quang, sát phạt hết thảy, trên đó còn có lực lượng nguyền rủa đáng sợ, muốn chú diệt lực lượng của Yến hoàng tử, đương nhiên nơi đây vẫn còn đại dương mênh mông bao phủ hư không. Chỉ thấy một đạo thân thể bị kéo ra từ trên người Lâm Phong, thân thể này vẫn toàn là nước nhưng trên đó lại có màu tro tàn, đó là màu sắc của lực lượng tử vong, thân thể Yến hoàng tử rời khỏi người Lâm Phong, nhưng mà hắn nhìn thấy thần sắc Lâm Phong trở nên lạnh lẽo hơn, giờ phút này hắn cũng cảm thấy linh hồn cùng với thân thể mình bị một cỗ lực lượng trầm trọng bao phủ.

– Vì lực lượng của Yến hoàng tử là thủy hệ nên công kích của người khác rất khó giết chết hắn, nhưng mà hắn cũng hy sinh lực lượng công kích của chính mình, nếu Vương Tiễn hoặc Trác Khanh thì một kích của họ tuyệt đối trí mệnh, nhưng Yến hoàng tử không làm được chuyện đó.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, nếu hắn không có thần hồn cùng với thân thể được rèn luyện đến mức cực kỳ cường đại thì vừa rồi Yến hoàng tử đã xâm chiếm được thân thể hắn, cỗ lực lượng âm trầm kia đủ để lấy mạng hắn . Hơn nữa, thể chất và lực lượng mà Yến hoàng tử am hiểu khiến người khác muốn giết hắn cũng khó.

– Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp, có thể trấn áp chư thiên, ba nghìn đại đạo cũng có thể trấn áp, mặc dù ta không có loại uy năng này, nhưng ít ra ta cũng có thể trấn áp nước.

Lâm Phong thì thào nói nhỏ, giờ phút này đôi mắt hắn khẽ nhắm lại để gió thổi qua thân thể, từng cỗ thánh linh trước người hắn dần dung nhập vào trong cơ thể, hóa thành vô tận kiếm ý. Lúc này Lâm Phong giống như đặt mình vào trong thế giới hoang cổ, sự trống trải khiến hắn giống như cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài, nơi đây chỉ có mình hắn, thiên địa đại thế dũng mãnh tiến vào trong cơ thể hắn, thân thể hắn giống như đang biến đổi thành kiếm hình, thần hồn hóa kiếm, thân thể hóa kiếm, huyết mạch hóa kiếm.

– Xuy.

. . Một đạo lực lượng trấn áp phun ra nuốt vào, khiến cho đồng tử tất cả mọi người đều ngưng lại, Lâm Phong đang sử dụng thần thông gì vậy, đại thế thật khủng khiếp, bọn họ cảm giác mảnh thiên địa này chỉ còn lại một mình Lâm Phong, ngay cả không khí cũng không có, Lâm Phong giống như đến từ hoang cổ. Tinh khí thần điên cuồng hội tụ thành một thể, sau đó hóa thành kiếm hình, thân thể Lâm Phong giống như bị tiêu thất, hắn không phải một người, mà là một thanh cự kiếm, ngoại trừ phong duệ, còn có một cỗ lực lượng trấn áp hết thảy, hắn muốn lấy chuôi cự kiếm này, trấn áp chư thiên.

– Xuy.

. . Kiếm phá hư không, một cổ lực lượng khủng bố tràn ngập mà ra, Yến hoàng tử cảm thấy chính mình cũng bị thanh cự kiếm này trấn áp, sắc mặt hắn khẽ biến đổi, tiếng rầm rập vang lên không ngừng, cả thân hình hắn giống như hóa thành hồ nước, hắn không có thân thể thì Lâm Phong trấn áp hắn như thế nào.

– Đông!

Cự kiếm giống như đến từ hoang cổ oanh lên phía trên hồ nước, giờ khắc này, hồ nước bị ngưng đọng lại, không thể rít gào, không hề lưu động, giống như hoàn toàn yên lặng xuống, giữa trời đất chỉ còn lại một thanh cự kiếm trấn áp ở đó, lực lượng gì cũng đều bị trấn giết. Hồ nước không ngừng bị ép thành phấn toái, trực tiếp tiêu tán vào trong hư không.

– Nước vô hình mà cũng bị trấn giết?

Đồng tử mọi người khẽ co rút lại, họ chỉ thấy thanh cổ kiếm đến từ hoang cổ kia vẫn phóng thích ra lực lượng khủng bố, trấn ở nơi nào khiến nơi đó tồn tại mãi mãi, vĩnh viễn không biến mất, còn nước bị trấn áp dưới đang không ngừng tiêu tán, giống như bị bốc hơi vậy.

– Mặc dù thể chất Yến hoàng tử khiến người khác không thể công kích hắn, nhưng nó cũng làm cho lực lượng của hắn bị chia ra, nếu không phải như vậy hắn đã có thể tránh thoát loại trấn áp này, đáng tiếc hôm nay hắn bị trấn áp gắt gao quá nên không thể thoát ra, loại thần thông này của Lâm Phong này thật khủng khiếp.

– Đây là thánh pháp của tổ tiên Tần hoàng triều ta.

Lúc này, tâm thần cường giả Tần hoàng triều run rẩy dữ dội, đây nhất định là thánh pháp của tổ tiên bọn họ, tuy đây là thánh pháp của tổ tiên bọn họ, nhưng diễn hóa đến hôm nay, nó đã sớm không còn bóng dáng của thánh pháp nữa rồi, những điều này do bọn họ từ trong sách cổ trong biết được, loại lực lượng kia cũng có chỗ tương tự với lực lượng của bọn họ, đồng tông đồng nguyên.

– Lâm Phong, ngươi lấy được thánh pháp của tổ tiên chúng ta từ bên trong bàn chân lớn đúng không?

Các cường giả Tần hoàng triều không thể bình tĩnh nữa, thánh pháp của tổ tiên xuất hiện tại hậu thế, bọn họ làm sao có thể không kích động, nhưng mà nó lại bị Lâm Phong lấy được. Sắc mặt các cường giả Thánh Linh hoàng triều cũng ngưng lại, không ngờ Lâm Phong còn tu luyện thánh pháp của tổ tiên Tần hoàng triều, cứ như vậy sự tình càng ngày càng rắc rối rồi, mà các nhân vật thiên tài khác lại càng thêm ghen tỵ với Lâm Phong, khó trách lực lượng trấn áp khủng bố kia có thể trấn áp Yến hoàng tử không thể dao động. Lúc này, thân thể Yến hoàng tử như ẩn như hiện, giãy dụa trong nước, không ngừng vặn vẹo, nhưng mà thân thể hắn bị phân hoá nên hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn từng bộ phận thân thể không ngừng bị trấn áp.

– Lâm Phong, dừng tay.

Có cường giả Thiên Tứ hoàng triều quát lớn, nhưng mà lực lượng trấn áp vẫn ở đó, giờ khắc này trường hà trong hư không bị trấn giết hoàn toàn, đồng thời lực lượng khủng bố cũng bắt đầu bao phủ Lâm Phong biến hắn thành cự kiếm.

– Đi!

Chỉ thấy một đạo thân ảnh bước ra, đó chính là cường giả Thánh Linh hoàng triều, Lâm Phong biến thành cự kiếm khiến cường giả Thánh Linh hoàng triều rời đi, Lâm Phong tru sát hoàng tử Thiên Tứ hoàng triều.

– Gia hoả này!

Phiêu Tuyết công chúa nhìn thấy một màn như vậy thì cảm thấy có chút kinh ngạc, trong lòng không khỏi thở dài một tiếng, tuy nói ngày thường nàng và hoàng huynh là quan hệ đối địch, nhưng dù sao hai người cũng là anh em cùng cha khác mẹ, tuy tranh đoạt bên trong hoàng triều cực kỳ kịch liệt và không nhắc đến loại quan hệ này, nhưng dù sao họ cũng có quan hệ huyết thống, hoàng huynh bị chết trong tay Lâm Phong khiến nàng cũng không nhịn được thở dài.

Chương 2034: Tranh đoạt cửu tự

Vương Tiễn và Trác Khanh

– những nhân vật thiên tài có thực lực mạnh nhất cũng lộ ra thần sắc thất vọng, bọn họ thầm mắng Tần hoàng triều quá xúc động, cứ như vậy Lâm Phong đã bị Thiên Tứ hoàng triều mang đi, bên trong Kỳ Thiên Thánh Đô không còn chuyện liên quan đến bọn họ nữa, họ chỉ có thể quên thánh vật trên người Lâm Phong.

Những người này là những nhân vật rất quyết đoán, bọn họ thấy trên người Lâm Phong đã không có hy vọng nữa xoay người nhìn về phía di tích bên này, ma đầu bị xiềng xích khóa bên kia đã bình ổn xuống không hề tức giận nữa, một khi Lâm Phong tìm được Thánh vật, nó chứng minh phiến di tích này có không ít thánh vật tồn tại .

Lúc trước chư thánh đại chiến chứ không phải chỉ có một hai vị, những người kia lập tức xoay người hướng về phía di tích mà đi, bọn họ chuẩn bị tiếp tục truy tìm di tích cổ Thánh Nhân, nhìn xem có phát hiện gì không. Còn Yến hoàng tử, ngoại trừ Thiên Tứ hoàng triều ra thì những người khác nhiều nhất chỉ cảm thấy đáng tiếc mà thôi, làm gì có ai để ý hắn sống hay chết đâu.

Năng lực Yến hoàng tử quả thật rất lợi hại, nhưng mà Lâm Phong lại tu luyện thánh pháp cổ thánh, cái loại lực lượng trấn áp thiên địa này lộ ra hơi thở cổ lão, ngạnh ngạnh sinh sinh trấn chết Yến hoàng tử, việc này càng khiến bọn họ tăng lên ham muốn tìm được di tích cổ Thánh Nhân.

Bởi vì nguyên nhân Thiên Hồn Thánh Nhân mà các Thánh Hoàng vẫn lục đục với nhau. Đúng lúc này, có ba đạo thân ảnh đi vào một mảnh sông băng, cái sông băng này giấu dưới lòng đất, bọn họ đi dọc theo một cái hang động dài bất tận dưới sơn mạch một đường đi xuống dưới, không ngờ tìm thấy dòng sông băng này, chuyện này đối với Lang Tà và Hầu Thanh Lâm tuyệt đối là ngẫu nhiên, sau khi chứng kiến Lâm Phong bị đuổi giết, Mộng Tình, Lang Tà và Hầu Thanh Lâm đã tách ra.

Bên trong di tích, Lang Tà và Hầu Thanh Lâm gặp gỡ Sở Xuân Thu, Sở Xuân Thu đã động đến Hầu Thanh Lâm một lần, bởi vậy hắn không để ý đến chuyện động lần thứ hai, hơn nữa hắn cũng muốn cắn nuốt người cứu vớt Hầu Thanh Lâm lần trước, Lang Tà và Hầu Thanh Lâm liên thủ lại thì sức chiến đấu có thể nói cực kỳ mạnh mẽ, nhưng mà Sở Xuân Thu cũng rất tà dị, bọn họ không ngờ mình lại đứng ở thế yếu, theo Lang Tà suy đoán, lấy thực lực của Sở Xuân Thu, ngày ấy hắn lựa chọn khiêu chiến Doanh Thành đã bước một chân vào Đế cảnh cũng có thể chiến thắng, hôm nay Sở Xuân Thu có khả năng khinh nhờn với mấy vị thiên tài yêu nghiệt cao cấp nhất kia.

Một đường chiến đấu đuổi giết, cuối cùng bọn họ bị đánh đến phiến sông băng này, bọn họ lại thấy được thân ảnh bị xiềng xích khoá lại trên sông băng. Lúc này Lang Tà, Hầu Thanh Lâm, Sở Xuân Thu đều bị khí lạnh làm run rẩy, thân mình bọn họ bị sương lạnh bao trùm, nhưng mà bọn họ đã lấy lực lượng mạnh mẽ của mình không ngừng xua tan giá lạnh, theo thời gian trôi qua bọn họ cũng cảm thấy gian nan khi bước về phía trước, cái loại cảm giác khiến sinh mệnh cũng phải đông lại càng lúc càng mãnh liệt, mỗi một bước bước ra đều cực kỳ gian khổ.

– Sở Xuân Thu, nếu ngươi tiếp tục đụng đến hai người chúng ta, ta không ngại cùng ngươi đóng băng trong này, còn ai có thể có hội thoát đi thì tự nhìn mệnh của người đó.

Lang Tà nói ra một câu uy hiếp lạnh như băng. Đồng tử bá đạo mà lạnh lùng của Sở Xuân Thu quét nhìn Lang Tà và Hầu Thanh Lâm, sau đó ánh mắt của hắn lập tức nhìn về phía phía trước, trong con ngươi lộ ra ý chí cứng cỏi đáng sợ.

Vùng đất xung quanh bọn họ có không ít bóng người, nhưng đều là thi thể, những người này bên trong hàn băng nên dung nhan vẫn được giữ lại, việc này khiến đám người Lang Tà có thể cảm nhận được chuyện đã xảy ra lúc trước, trong số những thi thể kia có người vẫn còn mở mắt, ánh mắt lộ ra khát vọng cùng với chấp niệm sống mãnh liệt, nhưng sinh mệnh của bọn họ đã sớm trôi đi.

Những người này là những người tiến vào di tích cách đây một trăm năm, hai trăm năm trước, hoặc càng lâu hơn, nhưng thật bất hạnh cho bọn họ vì tất cả đều chết trong này, họ không thể bước qua thông đạo hàn băng này.

Trên mi tâm người khổng lồ bị xiềng xích khoá lại phía trước tràn ngập hàn băng, cả thân hình hắn lộ ra sự lạnh lùng và kiên quyết, cặp mắt không chút gợn sóng giống như đang nhìn ba người trước mắt, bên trong đôi mắt hờ hững có thêm vài phần hàn ý, mỗi một trăm năm trôi qua sẽ có người đi đến nơi đây cố gắng tiến về phía trước, cái thông đạo này là chế phẩm của hắn tạo ra, từ khi có nó xuất hiện không người nào có thể đến quấy rầy sự yên tĩnh của hắn, có thể chứng kiến ba tiểu gia hoả giãy dụa trong băng sương, hắn cũng cảm thấy đó là một chuyện tình vui sướng, tuy nhiên ánh mắt của hắn trong vẫn chưa biểu lộ sự vui sướng này ra ngoài.

Sở Xuân Thu cũng biết mình trong mắt đối phương giống như một con kiến, là một chút gia vị trong sự tịch mịch của hắn, nhưng mà bọn họ không để ý, thậm chí, bọn họ còn mạo hiểm sinh mệnh tiếp tục đi về phía trước, chỉ cần đối phương thay đổi tâm tình đã có thể bóp chết bọn họ một cách dễ dàng, hoặc khiến hàn khí mạnh thêm một chút, việc này cũng có thể khiến bọn họ bị hàn băng cắn nuốt mất, nhưng ba người bọn họ không có buông tha cho việc đi về phía trước, đây là một loại chấp niệm gần như điên cuồng.

Phía trước bọn họ là một thân ảnh bị xiềng xích khoá lại, có một khối hàn băng thiên bích treo ngược trong hư không, trên mặt thiên bích có khắc chín chữ cổ, mỗi một chữ cổ đều lộ ra một cỗ uy năng không gì sánh kịp, chỉ cần chín chữ cổ này còn tồn tại thì hàn khí cũng không thể lan tràn ra ngoài.

Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt ,tại, tiền! Chín đại chữ cổ khắc nơi đó mặc dù đã trải qua vô số năm nhưng nó vẫn tràn ngập uy lực kỳ diệu, chỉ cần bọn họ tháo chín chữ cổ xuống, họ có thể tìm được lực lượng tinh tuý của nó. Bởi vì chín chữ cổ này mà ba người Sở Xuân Thu mới ngưng chiến, kiên định bước về phía trước.

– Còn bảy bước nữa đã có thể đến rồi.Nhất Tâm – Nhị Vấn : Mọi chuyện hay vấn đều nào đó ở thư mục này đều trước Thấy Bản Tâm Sau đó Vấn Tâm cuối cùng mình mới viết nhé. …!

Lang Tà và Hầu Thanh Lâm sóng vai mà đi, ở một phương hướng khác, Sở Xuân Thu so với bọn họ tiến lên trước một bước, hắn còn sáu bước nữa sẽ đến nơi, nhưng mà sáu bước này rất khó bước ra.

– Chín chữ kia do Thánh Nhân lấy sinh mệnh của mình khắc thành, chỉ cần các ngươi có thể chạm đến nó, các ngươi có thể nhận được thần tuỷ của chữ cổ, khiến nó thành lực lượng của các ngươi.

Thân ảnh khổng lồ bị xiềng xích bình tĩnh nói ra, lời nói của hắn giống như lộ ra một chút mị hoặc, hấp dẫn đám người Sở Xuân Thu đi về phía trước. Đại đa số nhân vật thiên tài đều chết trong bảy bước cuối cùng này, những thi thể bị đóng băng kia là minh chứng tốt nhất, thậm chí có người đi đến bước cuối cùng, tay sắp chạm vào chữ cổ rồi nhưng vẫn bị đóng băng ở đây.

Sở Xuân Thu bộc phát ra ý chí mạnh nhất, cả thân hình hắn so với thái dương còn chói mắt hơn, cái loại ý chí vô thượng này khiến toàn bộ thân thể hắn được một luồng thần quang bao phủ, sức chiến đấu của hắn giống như được tăng cường lên, sương lạnh bên cạnh hắn bị nghiền áp thành phấn toái, không có lực lượng gì có thể ngăn cản ý chí của hắn. Chín chữ cổ kia ẩn chứa chín loại lực lượng khủng bố, đối với hắn mà nói nó có công dụng rất lớn, hôm nay hắn phải đoạt được chúng.

– Đông!

Sở Xuân Thu bước ra từng bước, đại địa giống như đang bị rạn nứt. Giới quang trước người Lang Tà trở nên cuồng nộ, nó điên cuồng cắn nuốt hàn ý vào bên trong, trên người hắn cũng phóng thích ra lực lượng giới diện khủng bố, phá hủy cỗ hàn ý kia, hình như trước người Hầu Thanh Lâm cũng có ánh sáng luân hồi, kiếm của hắn không ngừng chém ra, tiếp tục đi về trước, khoảng cách giữa ba người bọn họ và tấm thiên bích có khắc chín chữ cổ càng ngày càng gần, Sở Xuân Thu đi đến vị trí ngoài hai bước ngừng lại vì áp lực lúc này quá lớn, Lang Tà và Hầu Thanh Lâm dừng bên ngoài bốn bước, thần hồn cùng với trái tim của bọn họ giống như sắp bị đóng băng, nếu lúc này có một tia ngoài ý muốn, bọn họ chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng đôi mắt của bọn họ vẫn trong trẻo như vậy, bên trong lộ ra vẻ điên cuồng. Vô số nhân vật thiên tài đi vào trong này vì di tích của Thánh Nhân, bỏ lỡ cơ hội lần này, bọn họ sẽ không có lần sau nữa.

– Lang Tà, có lẽ hắn sẽ đến trước so với chúng ta, bây giờ ta sẽ hội tụ toàn bộ lực lượng mở đường cho ngươi, sau khi ngươi lấy được chân ngôn phải lập tức sử dụng giới quan mở đường mang ta bỏ chạy.

Hầu Thanh Lâm nói với Lang Tà.

– Có vẻ chuyện này rất mạo hiểm, nếu lấy chân ngôn ra mà phát sinh việc ngoài ý muốn thì chúng ta cũng rất nguy hiểm.

– Đánh cuộc thôi, ngươi có dám hay không!

Lang Tà nghe thấy thanh âm điên cuồng kia trầm mặc xuống một lát, sau đó tỏ ra hung ác nói một câu:

– Tốt, ngươi đã mang tính mệnh của chính mình giao cho ta, ta lấy mạng của ta ra đặt trong này .

Lúc này, trên người Sở Xuân Thu nở rộ ý chí vương giả vô thượng, phía sau hắn lưng xuất hiện một tôn cổ vương, uy chấn thiên hạ, bước ra từng bước cuối cùng, chỉ còn một bước nữa hắn có thể chạm đến chữ cổ, hình ảnh này khiến cho người khổng lồ bị khoá ở kia cũng trở nên rung động.

Cùng lúc này Hầu Thanh Lâm và Lang Tà cũng cắn răng bước ra từng bước cuối cùng, khoảng cách với chữ cổ chỉ còn lại ba bước. Giờ khắc này Sở Xuân Thu giống như điên cuồng, hắn nổi giận gầm lên một tiếng khiến tóc dài tung bay, hiện tại hắn mới là vương chân chính.

Hầu Thanh Lâm đi phía trước Lang Tà mở đường, đánh ra một kiếm mạnh nhất của hắn, cắn nuốt hết thảy vạn vật, hóa thành gió lốc luân hồi thổi quét về phía trước, kiếm của hắn cũng rời tay bay đi ra ngoài, đồng thời Hầu Thanh Lâm cũng mạnh mẽ bước ra một bước, ngăn cản tất cả hàn ý, lực lượng tinh khí thần và lực lượng luân hồi trên người được phóng thích ra hết không giữ lại chút nào.

Lang Tà cũng động, Hầu Thanh Lâm vì hắn mở đường, nên bước đi này rất thoải mái, ngay sau đó hắn lại bước ra một bước nữa, cơ hồ muốn vượt qua Sở Xuân Thu, chỉ kém một bước cuối cùng nữa mà thôi, cuối cùng Sở Xuân Thu cũng nâng chân lên chuẩn bị bước ra một bước cuối.

– Rống!

Lang Tà phát ra tiếng rít gào, Giới quang làm không gian vặn vẹo, cả người hắn giống như đang bước đi trong hư vô, trực tiếp vượt qua Sở Xuân Thu, chạm đến thiên bích, cùng lúc đó thân thể Hầu Thanh Lâm cũng bị đóng băng lại, hóa thành một khối băng điêu.

– Giết!

Sở Xuân Thu nổi giận gầm lên một tiếng, sát ý khủng bố đánh đến chỗ Lang Tà, nhưng mà Lang Tà đã kịp bắt lấy từng đạo chữ cổ phía trên thiên bích khiến tất cả lực lượng trong thiên địa bị tịch diệt trong chớp mắt, hàn khí, băng sương, đều bị phá hủy, thế giới đóng băng phát ra tiếng răng rắc, chín đạo hào quang điên cuồng chui vào bên trong thân thể Lang Tà, Sở Xuân Thu bị đánh bay ra ngoài, dưới hàn băng phun ra một ngụm máu tươi. Rốt cục Lang Tà cũng động, chín đạo hào quang bao phủ thân thể, hắn hướng về chỗ Hầu Thanh Lâm đạp đi, trực tiếp đánh tan băng sương trên người Hầu Thanh Lâm, sau đó lấy giới quan ra mang theo Hầu Thanh Lâm rời khỏi nơi này, trên thực tế nếu hắn mượn dùng giới quan hắn cũng có thể chạm đến chữ cổ, nhưng không có bảy bước tụ thế này, hắn không dám tưởng tượng trong khoảnh khắc mình từ trong giới quan đi ra sẽ xuất hiện cục diện đáng sợ gì, hắn khẳng định mình sẽ bị đông chết ngay lập tức.

– Ba người thú vị!

Thân ảnh bị xiềng xích phun ra một đạo thanh âm nhàn nhạt, sau đó Sở Xuân Thu phát ra một tiếng rít gào:

– Lang Tà, Hầu Thanh Lâm, ta sẽ giết các ngươi!

Chữ cổ sắp đến tay hắn, không ngờ bị Lang Tà cướp đi, khiến cho hắn bị thương, chuyện này làm cho hắn cảm thấy vô cùng nhục nhã, hắn chắc chắn sẽ cắn nuốt hai người này, ý chí của họ sẽ thuộc của hắn!

Chương 2035: Truyền công pháp cho nhau

Lang Tà cùng Hầu Thanh Lâm xuất hiện tại một địa phương nào đó trong di tích, chỉ thấy cả người Hầu Thanh Lâm bị sương lạnh bao phủ, vừa rồi hắn đã dùng hết toàn bộ lực lượng mở đường cho Lang Tà và trong khoảnh khắc đó thân thể hắn cũng bị lực lượng đóng băng ăn mòn, không chỉ có thân thể mà thần hồn cũng bị thương.

– Cảm giác như thế nào?

Lang Tà hỏi Hầu Thanh Lâm.

– Vẫn tốt, nếu bị cổ lực lượng kia đóng băng thêm một đoạn thời gian nữa, chỉ sợ ta sẽ mất mạng.

Hầu Thanh Lâm cảm thấy trong lòng vẫn còn sợ hãi.

– May mà chúng ta thành công lấy được chữ cổ, đạo thần tủy kia đã tiến nhập vào thân thể ta, nếu ta truyền cho ngươi chỉ sợ ta không thể truyền thần tủy tới.

Lang Tà nhíu mày nói, hắn có thể cảm nhận được luồng thần tủy kia chính do Thánh Nhân trực tiếp truyền thừa, nếu mà hắn truyền lại cho Hầu Thanh Lâm thì rất khó truyền thừa cái loại lực lượng tinh túy trong đó, nhất là pháp ấn và các loại lực lượng tinh thần, hắn không thể phục chế hoàn mỹ nó được.

– Có thể lĩnh ngộ bao nhiêu tinh túy thì lĩnh ngộ bấy nhiêu.

Hầu Thanh Lâm cười nói, chuyện này so với việc chữ cổ bị Sở Xuân Thu cướp đi còn tốt hơn, Sở Xuân Thu vốn rất nguy hiểm, nếu hắn lại cướp được tinh tuý của chữ cổ, chỉ sợ lực công kích của hắn càng thêm đáng sợ. . . . Trong di tích vẫn có vô số cường giả ở lại, thậm chí các thế lực khác trong Kỳ Thiên Thánh Đô nghe thấy chuyện cũng đều đi vào trong này, không ngờ thế giới Thánh Nhân niêm phong lại mở ra, làm sao chuyện này không khiến Kỳ Thiên Thánh Đô điên cuồng lên. Mà lúc này Lâm Phong cũng đang trong Thánh Linh hoàng triều, trên người Lâm Phong gánh vác truyền thừa của Thánh Linh hoàng triều, lại nhận được đầu lâu Thánh Nhân và một phần thân thể tổ tiên Tần hoàng triều, chỉ sợ hôm nay đã có rất nhiều người mơ ước một số vật trên người Lâm Phong.

– Thánh Hoàng tử.

Một vị cường giả của Thánh Linh hoàng triều nhìn về phía Lâm Phong, mở miệng nói:

– Hoàng triều đã vì Thánh Hoàng tử mà lựa chọn ra Thánh Hoàng phi, vô luận dung mạo, khí chất hay thiên phú đều thuộc hàng tốt nhất, mong Thánh Hoàng tử sớm ngày hoàn thành việc truyền thừa huyết mạch.

Thần sắc Lâm Phong ngưng xuống, Thánh Linh hoàng triều đối với việc này rất sốt ruột a.

– Ta đã thông báo cho vợ của ta đến Thánh Linh hoàng triều rồi, đợi nàng đến đây chúng ta lại bàn việc này nhé.

Lâm Phong mở miệng nói với người kia, đối phương khẽ gật đầu bởi vì hắn không có khả năng ép buộc Lâm Phong đi làm việc này ngày, hắn mở miệng nói:

– Tốt lắm, trước tiên ta sẽ dẫn Thánh Hoàng tử đến chỗ ở của Thánh Hoàng phi nhìn nàng, như vậy lần sau Thánh Hoàng có thể tự đi tới đó, không cần hạ nhân dẫn đường nữa.

Lâm Phong trầm ngâm một lúc, đối phương làm như vậy hiển nhiên vì tránh cho hắn xấu hổ, nếu không lần sau hắn đi đến đó cần có người dẫn đường, chuyện đó có vẻ hơi gượng gạo một chút. . .

– Tốt.

Lâm Phong khẽ gật đầu, thật ra hắn cũng không có ý cự tuyệt.

– Vậy mời Thánh Hoàng tử đi theo ta.

Lão giả kia nói với Lâm Phong, rồi lập tức đi trước dẫn đường. Lâm Phong đi theo lão giả tới trước cửa một cái trang viên, đến đây lão giả không có đi vào nữa, mà nói với Lâm Phong:

– Thánh Hoàng tử, Thánh Hoàng phi đang ở bên trong, tính cách của nàng hơi cổ quái, không dễ thân cận cho lắm, nhưng một khi nàng đã đáp ứng rồi thì chuyện không có vấn đề, nếu Thánh Hoàng nguyện ý truyền thừa huyết mạch, kia.

. .

– Ta không nói nhiều nữa, Thánh Hoàng tử tuỳ ý đi.

Lão nhân nở nụ cười, lập tức nói vọng vào trong trang viên:

– Thánh Hoàng phi, Thánh Hoàng tử đến thăm người.

Nói xong, lão nhân rời khỏi đây. Lâm Phong nhìn cánh cửa trước mắt, nội tâm than nhỏ một tiếng, không biết bên trong là nữ nhân gì, không ngờ nàng lại đáp ứng loại thỉnh cầu này của Thánh Linh hoàng triều, chuyện này đối với nữ tử kia mà nói, hoàn toàn là hy sinh chính mình, nàng chỉ vì cấp cho Thánh Linh hoàng triều một truyền thừa huyết mạch.

Lâm Phong mang theo một tia tò mò bước qua cánh cửa lâu rồi chưa có mở ra, chậm rãi đi vào trong toà trang viên im lặng này.

Trong này thật rất im lặng, một tiếng động nhỏ cũng có thể nghe thấy rất rõ ràng, Lâm Phong chậm rãi đi về phía trước, thời điểm hắn đi vào trong sân nhìn thấy một nữ tử được ánh mặt trời chiếu vào, nữ tử này đưa lưng về phía hắn, ngồi im lặng ở kia, giống như chẳng thèm để ý đến nhân thế, không có bởi vì hắn đã đến mà xoay người lại, im lặng đến mức làm cho người ta không cảm giác được sự tồn tại của nàng.

Chỉ cần nhìn bóng dáng, vẻ ôn nhu kia ffsc có thể cảm nhận được sự hoàn mỹ của nàng, nhưng mà thứ duy nhất làm cho người ta cảm thấy không hoàn mỹ chính là, nàng khoác một kiện trường bào màu đen mang thân thể bao bọc lại, che đi vẻ hoàn mỹ cùng dáng người tuyệt thế kia.

Lâm Phong cũng đứng ở kia, trầm mặc, giống như không biết nên mở miệng nói cái gì, nên nói như thế nào? Giống như qua hồi lâu, Lâm Phong mới thở dài một tiếng, nói:

– Ta biết chuyện này có quan hệ đến truyền thừa của Thánh Linh hoàng triều, nhưng mà nếu như đây không phải lựa chọn của nàng, ta có thể bảo bọn họ buông tha cho nàng và lựa chọn người khác.

Nữ cũng trầm mặc kia lập tức lắc lắc đầu, Lâm Phong nhíu mày lại lập tức nói:

– Nàng bận tâm về chuyện truyền thừa của hoàng triều?

Nữ tữ vẫn lắc đầu, tiếp theo, giống như có một giọng nói khàn khàn từ trong miệng nàng truyền ra:

– Có thể trở thành Thánh Hoàng phi trong tương lai của Thánh Linh hoàng triều không phải một chuyện rất tốt đẹp sao?

! Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, lập tức không nói gì nữa, hình như lời nói nói của đối phương không phải không có lý, con của hắn cùng đối phương rất có khả năng trở thành Thánh Hoàng tương lai của hoàng triều, có bao nhiêu người có loại kỳ ngộ này chứ, nhưng mà vì sao nàng phải làm cho thanh âm của mình khàn khàn như thế, chẳng lẽ đây vốn là giọng nói của nàng? Khàn khàn mà lại mang theo sự mềm mại nhè nhẹ, Lâm Phong đoán, nếu đây là thanh âm do nàng ngụy trang thì giọng nói vốn có của nàng chắc phi thường hòa nhã, giống nhau dáng người của nàng. Lâm Phong không biết nên nói cái gì, vẫn đứng trầm mặc ở kia.

– Hiện tại sao?

Đột nhiên có một giọng nói đánh vỡ sự im lặng, Lâm Phong đương nhiên hiểu được ý tứ của đối phương.

– Nàng hiểu lầm rồi, ta chỉ muốn đến nhìn một chút xem đây có phải ý của nàng không, về sau.. . Ta lại đến tìm nàng nhé. Lâm Phong nói xong xoay người, chậm rãi rời đi, thẳng đến lúc hắn rời xa cái sân kia, nữ tử mới gian nan xoay người lại, ánh mắt của nàng quả thật rất đẹp, nàng không chỉ có dáng người tuyệt mỹ, mà ánh mắt cũng xinh đẹp giống nhau, có thể kết luận đây nhất định là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp.

Động tác của nàng giống như rất vội, giống như rất muốn nhìn thấy tấm lưng kia, nhưng mà nàng vẫn nhịn được, kiễn nhẫn đến thời khắc này mới xoay người, tuy nàng biết rõ muốn nhìn cũng không tới. Thật lâu sau, cặp mắt đẹp kia mới lộ ra một nụ cười, nụ cười ôn nhu dưới ánh mặt trời nở rộ, giống như hoa tươi sặc sỡ.

– Ta đương nhiên tự nguyện, không chỉ bởi vì đứa bé sẽ là Thánh Hoàng tương lai, mà cũng bởi vì đứa bé là con của chàng!

Nữ tử vừa nói vừa cười, nhưng mà Lâm Phong đã không thể nghe thấy. Lâm Phong đã sớm thông qua ngọc giản báo tin cho Mộng Tình biết, Mộng Tình cũng đi đến Thánh Linh hoàng triều tìm hắn, lúc sau Lang Tà, Hầu Thanh Lâm cùng với Kiếm Manh cũng đi tới Thánh Linh hoàng triều.

– Tất cả khỏe chứ?

Lâm Phong nhìn thấy đám người Lang Tà đi tới nói.

– Uh, vận khí không tồi, tuy rằng cả đời đen đủi nhưng chúng ta cũng chiếm được một bộ Thánh pháp của cổ Thánh.

Lang Tà cười nói. Trong đôi mắt của Lâm Phong lộ ra một chút phong mang, hắn không nghĩ tới Lang Tà cùng nhị sư huynh cũng có cơ duyên bậc này.

– Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, tiền!

– Mấy chữ này không phải chân ngôn của Thánh Nhân, chắc nó là bí điển của cổ Thánh tu phật môn lĩnh ngộ ra, những chữ này có lý giải hoàn toàn mới, mỗi một chữ thành tựu một loại lực lượng mới, ta chiếm được tinh tuý của nó rồi, nếu truyền xuống cho các ngươi, sợ rằng không thể mang thần tủy của nó truyền ra, chỉ có thể dựa vào việc lĩnh ngộ của các ngươi mà thôi.

Lâm Phong khẽ gật đầu, hắn tìm được hai loại Thánh pháp, tự nhiên biết Thánh Nhân truyền thừa tinh túy cùng với việc truyền thừa không do Thánh Nhân truyền thụ khác nhau như thế nào, nếu không phải như thế các hoàng triều cũng không để Thánh pháp trôi qua, trừ phi hoàng triều có nhân vật có ngộ tính khủng bố, có thể trọng tổ ý niệm của Thánh Nhân, mới có thể phát huy ra uy lực càng thêm cường đại.

– Bởi vì quan hệ giữa ta và Thánh Linh hoàng triều nên ta không thể truyền thụ Thánh pháp của Thánh Linh hoàng triều ra ngoài, hơn nữa Thánh pháp này đối với các ngươi cũng có rất ít tác dụng, so sánh ra thì nó thích hợp với ta nhất, còn Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp của Tần hoàng triều, ta cũng sẽ truyền thụ cho các ngươi, mặc dù không có thần tuỷ do Thánh Nhân truyền thừa, nhưng các ngươi cũng có thể lĩnh ngộ vài phần, vài phần này so với cái loại thần thông khác cường đại hơn rất nhiều, nhiều hơn một loại thủ đoạn chỉ có lợi chứ không có hại.

Lâm Phong mở miệng nói. Đối với Lâm Phong mà nói bất kể Thánh pháp hay thần thông thì hắn cũng có thể truyền thừa cho người thân của mình, vì trong tương lai hắn sẽ hướng đến Thánh giai, lúc đó hắn đã siêu phàm nhập Thánh, tiến nhập Thánh cảnh thì hắn cũng phải khai sáng ra một môn công pháp của riêng hắn, siêu thoát chính mình.

Ở cảnh giới Đại Đế, thậm chí Vũ Hoàng cảnh hắn cũng có thể đi lĩnh ngộ sáng tạo công pháp thần thông, nhưng mà những người có thiên phú cao sẽ không tiêu phí thời gian trên phương diện này. Đám người Lâm Phong bắt đầu truyền thừa công pháp cho nhau, Lâm Phong phát hiện mỗi một chữ cổ trong chân ngôn đều ẩn chứa bác đại tinh thâm.

Lâm: khiến ý chí cứng cỏi bất động, kết hợp với dấu tay, vạn pháp không thể lay được. Binh: là năng lượng vô kiên bất tồi, kết hợp dấu tay, có nghĩa hàng diệt hết thảy. Đấu: là ý chí chiến đấu, thiên địa cộng minh, kết hợp dấu tay có nghĩa đấu diệt thiên địa. Mỗi một chữ, đều có ý nghĩa của nó, nếu có thể cảm ngộ thần tủy trong này khiến chữ cổ hiện ra thì uy lực của nó rất là khủng bố, có thể chấn thước chư thiên, đây là một môn công pháp cực kỳ cường đại.

Đáng tiếc Lâm Phong không tìm được thần tuỷ do Thánh Nhân truyền thừa, không thể cảm thụ cái loại uy lực này. Nhưng mà hắn có thể khẳng định các loại Thánh pháp đều ẩn chứa ý này, các loại thần thông đều có lực lượng không ai bì nổi.

– Nếu tam sư đệ tu hành những chữ này thì thực lực của hắn chắc chắn tăng lên rất nhiều.

Hầu Thanh Lâm cười nói.Nguồn truyện audio

– Ân, các đệ tử tinh anh của Thiên Đài đều phải tu hành lực lượng Thánh pháp, Thiên Đài sẽ trở thành thế lực đứng đầu đại lục.

Lâm Phong gật đầu nói. Lang Tà nghe thấy ẩn ý trong lời nói của Lâm Phong thì tâm thần không khỏi thất kinh, gia hoả này muốn biến Thiên Đài thành một cỗ thế lực kinh khủng đến mức nào.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)