1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 406 [Chương 2026 đến 2030]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 406 [Chương 2026 đến 2030]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2026: Đối thoại

Tần hoàng tử ngẩng đầu nhìn bàn chân lớn trước mắt, giống như đang đè nặng mảnh thiên địa này, trong đó tràn ngập hơi thở lực lượng, đây đúng là lực lượng vô thượng ghi lại trong sách cổ của Tần hoàng triều hắn chắc chắn không có sai, hôm nay công pháp tu luyện của Tần hoàng triều vẫn có bóng dáng hơi thở này trong đó.

Chỉ thấy Tần hoàng tử duỗi tay, tâm niệm hơi động, muốn thu hồi bàn chân lớn lại, nhưng nó không hề động đậy, vẫn đứng sừng sững, như đang nhìn chằm chằm vào mảnh thiên địa này, đè nặng âm ba trong sơn cốc. Mấy người bên cạnh Tần hoàng tử thấy cảnh này, ánh mắt không khỏi hiện lên một chút dị sắc, hình như trong đó có phong mang lóe ra.

Nhưng mà đúng vào lúc này, phương xa có tiếng gào thét cuồn cuộn mà đến, chuyện này khiến cho ánh mắt bọn họ chuyển hướng về phía sau nhìn lại, bọn họ nhìn thấy Lâm Phong đang chạy đến.

Lâm Phong mượn dùng lực lượng trong sơn cốc không ngừng suy yếu trường mâu ám sát phía sau hắn, lại thật không ngờ phát hiện phía trước có thân ảnh đám người Cơ Thương, ánh mắt hắn đột nhiên liếc nhìn cái bàn chân lớn kia, trong mắt Lâm Phong hiện lên một tia sáng kiên quyết, hắn xoay người điên cuồng vọt đến chỗ bàn chân lớn.

– Lâm Phong!

Trong ánh mắt của Thương có phong mang chói sáng, thân thể chậm rãi bay lên không, lực lượng huỷ diệt khủng bố tràn ra phía trước, lộ ra khí tức cực kỳ đáng sợ.

– Biến!truyện cõi âm

Lâm Phong hét lên một tiếng, trong hư không lập tức xuất hiện một kiếm phách ra, Cơ Thương hừ lạnh, đánh ra một quyền băng diệt, oanh lên phía trên cự kiếm, nhưng mà lại cảm giác lực lượng băng diệt của hắn bị kiếm của Lâm Phong phá vỡ, còn thân thể Lâm Phong vẫn hướng về phía hắn đánh tới. Thanh long đồ đằng chói sáng, trên người Cơ Thương xuất hiện lực lượng băng diệt đạo, nhưng mà hắn lại thấy bên trong bàn tay Lâm Phong nắm một quả trận phù, thân thể Lâm Phong vẫn hướng về phía mình đánh tới.

– Giết!

Cơ Thương giận dữ hét lên một tiếng, lực lượng băng diệt khủng bố giống như nổ tung trong đầu Lâm Phong, nhưng mà đúng lúc này Lâm Phong bóp nát trận phù, thân thể hắn trực tiếp biến mất không thấy.

– Xuy Âm thanh xuyên phá khủng bố bắn thẳng tới chỗ Cơ Thương khiến cho thần hồn Cơ Thương rung chuyển, mặc dù trường mâu cự đại đã suy yếu đi không ít, nhưng nó vẫn lộ ra uy áp khủng bố, chung quanh nó toàn một màu đen, nhìn đáng sợ đến cực điểm.

– Hỗn láo!

Thiên Hồn Thánh Nhân trên tế đàn hừ lạnh một tiếng, hắn biết mình đã không thể làm gì được Lâm Phong nên bàn tay mạnh mẽ ấn pháp một cái, trường mâu đang tập trung Cơ Thương, bay thẳng đến chỗ hắn nổ tung ra, giờ khắc này, Cơ Thương chỉ cảm thấy linh hồn của mình bị uy hiếp đáng sợ.

– Lâm Phong!

Trong lòng Cơ Thương cực kỳ hận Lâm Phong, hắn không những không động được Lâm Phong mà ngược lại bị trường mâu ám sát, đạo ý của hắn điên cuồng nổ ra, thanh long đồ đằng cũng rít gào bay về phía trước, hóa thành cự long màu xanh, toàn bộ công kích thiên băng địa liệt được oanh giết ra, tiếng oanh long đáng sợ làm rung động thiên địa, nhưng mà thanh trường mâu kia vẫn cắt qua hết thảy, hướng về phía Cơ Thương, mặc dù nó đã không có uy lực lúc trước nhưng vẫn rất nguy hiểm. Thời điểm Lâm Phong bóp nát trận phù, hắn đã xuất hiện phía trên bàn chân lớn, thế giới lực khủng bố tràn ngập mà ra, trực tiếp bao vây bàn chân lớn lại, Tần hoàng tử trơ mắt nhìn hắn lấy đi bàn chân, ngay sau đó Lâm Phong lưu lại cho hắn một đạo bóng dáng rồi biến mất.

– Oanh!

Thân thể Cơ Thương bạo lui về phía Tần hoàng tử, Tần hoàng tử quát lên một tiếng, đánh ra một chưởng oanh lên người Cơ Thương, khiến Cơ Thương phun ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch, còn Tần hoàng tử nâng cước bộ của mình lên đuổi theo Lâm Phong. Một màn này khiến cho thần sắc Ngân Cổ Thiên và Hạ Xán một bên ngẩn ra, nhìn Cơ Thương té trên mặt đất hộc máu, đến hiện tại bọn họ còn không có phục hồi tinh thần lại.

– Lần này Cơ Thương cũng quá oan uổng rồi.

Ngân Cổ Thiên cảm thấy không đáng giá cho Cơ Thương, Tần hoàng tử mới chứng kiến Lâm Phong cướp đi bàn chân lớn, lại được nghe phía sau có tiếng xé gió, nên hắn phẫn nộ không kịp hỏi han, phản thủ đánh ra một đạo chưởng lực, khiến Cơ Thương bị họa vô đơn chí. Chỉ thấy Cơ Thương bò dậy, ánh mắt lạnh lùng làm cho người ta cảm thấy run sợ.

– Rống!

Cơ Thương phát ra một tiếng rống giống như dã thú, trực tiếp đánh về phía một vị hộ vệ của Tần hoàng tử, sắc mặt tên hộ vệ kia cứng đờ lại, nâng tay chặn công kích, nhưng mà Cơ Thương tốt xấu gì cũng là nhân vật Phong Vương, cho dù mấy tên hộ vệ kia đều là cường giả cực kỳ lợi hại, nhưng một mình một người đối mặt với Cơ Thương vẫn có chênh lệch . Hơn nữa lúc này Cơ Thương tức giận xuất thủ thì uy lực của băng diệt đạo cũng khiến cho hư không run rẩy, khoảng cách giữa hai người quá gần nên khi đối phương cảm thấy thần hồn cùng huyết mạch tan vỡ thì chưởng phong của Cơ Thương cũng đánh lên đầu hắn khiến nó bạo liệt. Hai vị hộ vệ chứng kiến cảnh này thần sắc khó coi đến cực điểm, bọn họ lập tức chứng kiến Cơ Thương xoay người lại để lộ ra đôi mắt phẫn nộ, muốn gạt bỏ hết thảy, một chưởng kia của Tần hoàng tử đã vũ nhục hắn . Cuối cùng hai gã hộ vệ kia cũng chết thảm trong tay Cơ Thương, Ngân Cổ Thiên và Hạ Xán thấy vậy thì nuốt nuốt nước miếng, Cơ Thương phát cuồng khiến bọn họ cũng cảm thấy có chút sợ hãi, gia hoả này tốt xấu gì cũng là nhân vật Phong Vương, tuy hắn bị Sở Xuân Thu và Lâm Phong đánh bại, nhưng giữa các thiên tài hắn vẫn là nhân vật thượng tầng, thiên tài có thể đả bại hắn không nhiều lắm. Lâm Phong tiếp tục xâm nhập vào bên trong sơn cốc, ảnh hưởng của âm luật đối với thần hồn càng ngày càng mãnh liệt, hắn cảm giác chính mình sắp bước vào trong đó, có lẽ hắn sẽ gặp được người khổng lồ bị xiềng xích khóa lại.

– Xuy Đúng lúc này, phía trước có một đạo lực lượng vô hình trực tiếp cắt đứt hư không, âm luật vô hình có thể giết chết người, thân thể Lâm Phong mạnh mẽ run lên, lực lượng vô hình xẹt qua dưới chân, khiến Lâm Phong cảm thấy mát mát, lực lượng âm ba thật cường đại, hơn nữa phía trước vẫn có loại lực lượng khủng bố này tràn ngập.

Trước mắt Lâm Phong xuất hiện một bàn chân lớn khác, đạp giữa hai cái vách núi, bên trong tràn ngập lực lượng.

– Vừa rồi là chân trái, đây là chân phải, chẳng lẽ cổ Thánh Nhân chết ở đây?

Trong lòng Lâm Phong khẽ run lên, thân hình tiếp tục hướng về phía trước nhưng cẩn thận hơn rất nhiều, ngẫu nhiên có âm ba khủng bố cắt qua hư không, giống như muốn hắn chặt đứt tất cả, nhưng Lâm Phong vẫn đi đến dưới bàn chân lớn, lấy lực lượng cường đại nâng nó lên, có điều hắn phát hiện cái chân lớn này vô cùng trầm trọng, lực lượng khủng bố của hắn cũng chỉ có thể di động bàn chân lớn một chút, cỗ uy áp kia vẫn tràn ngập thiên địa.

– Nếu không có thế giới võ hồn, thật đúng không thu nổi nó.

Lâm Phong mở miệng nói, lực lượng võ hồn lập tức tràn ngập ra, bao phủ bàn chân lớn, mạnh mẽ thu nó lại.

– Xuy, xuy Âm ba công kích vô cùng đáng sợ trào ra giống như thủy triều, từng đạo lực lượng vô hình đánh tới chỗ hắn hắn, muốn chém chết hắn.

Sắc mặt Lâm Phong cứng đờ, hắn lại triệu hoán bàn chân vừa thu hồi ra chắn trước người mình, nhưng mà giờ phút này luồng âm ba kia đã không thể ngăn cản, nó từ bên cạnh Lâm Phong điên cuồng giết đi ra ngoài. Tần hoàng tử đuổi giết Lâm Phong, cũng đi đến sơn cốc, nhưng mà vừa đến nơi đã bị vô hình âm luật làm cho rung chuyển thần hồn, từng cỗ lực lượng âm sát phát ra âm thanh chói tai, khiến sắc mặt hắn cứng đờ, quay người bỏ chạy.

– Ông!

Hư không dao động chém qua trước người hắn, sắc mặt Tần hoàng tử khó coi đến cực điểm, thân thể trên hư không quay cuồng, giống như bị quăng quật đi, cuối cùng hắn cũng tránh thoát một kiếp, nhưng mà ngay sau lại có từng đạo âm luật chém đến, ánh mắt Tần hoàng tử lộ ra vẻ tuyệt vọng, nổi giận gầm lên một tiếng:

– Không.

– Xuy, xuy!

Từng đợt từng đợt âm thanh xuyên thấu thân thể truyền ra, sắc mặt Tần hoàng tử xanh thẫm, ánh mắt không còn thần thái nữa, thân ảnh tuyệt vọng kia giống như ngừng lại một khắc cuối cùng, rồi lập tức băng liệt, hóa thành mưa máu. Lâm Phong trốn dưới bàn chân lớn chứng kiến toàn bộ sự việc, sắc mặt hắn cũng trở nên cực kỳ khó coi, ngâm xướng sơn cốc là một tuyệt địa, bởi vì có hai bàn chân lớn trấn áp mới khiến cho âm luật không có lan tràn ra ngoài, nếu không hắn ngay cả phía ngoài sơn cốc cũng không bước vào được, vừa rồi hắn thu hồi bàn chân lớn, dẫn phát âm luật khủng bố giết ra ngoài. Cứ như vậy, Lâm Phong mới chân chính cảm nhận được lực lượng âm sát khủng bố đến mức nào. Lúc này sắc mặt Lâm Phong rất khó coi, từng đợt từng đợt âm sát vô hình cuồn cuộn qua bên cạnh người hắn, nhưng mà Lâm Phong hiểu được, chỉ cần hắn vừa rời khỏi sự bảo hộ của bàn chân lớn, hắn sẽ bị chém chết giống như Tần hoàng tử, khó thoát kiếp nạn này. Trong chỗ sâu của sơn cốc, một đạo thân ảnh bị xiềng xích khóa lại, lúc này hai mắt hắn đột nhiên mở ra, khoảnh khắc đôi mắt yêu dị màu trắng mở ra, lực lượng âm sát trong hư không bạo động.

– Tiểu gia hỏa!

Một giọng nói âm truyền đến chỗ Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong khẽ run lên, hắn trầm mặc một lát, thấy không có thanh âm vọng lại hỏi:

– Ai đó đang nói chuyện cùng ta sao?

– Đúng vậy tiểu gia hỏa.

Thanh âm kia lại lần nữa truyền ra, Lâm Phong phát hiện, lực lượng âm sát chung quanh giống như yếu bớt đi.

– Quả thực có người.

Ánh mắt Lâm Phong cứng đờ, lại là một tồn tại tuyệt đỉnh bị xiềng xích khóa ở đây sao.

– Tiền bối có gì phân phó?

Lâm Phong hỏi một tiếng. Chỉ nghe hồi âm truyền đến:

– Ngươi đến giúp ta một việc, ta sẽ để ngươi không phải chết bên trong sơn cốc này, không chỉ có như thế, ta còn đưa cho ngươi một khối thân thể Thánh Nhân.

– Thân thể Thánh Nhân?

Trong lòng Lâm Phong run rẩy, xem ra hai bàn chân lớn kia thật sự là chân của Thánh Nhân, Thánh Nhân bị chết trong sơn cốc này, như vậy bóng người bị xiềng xích khóa ở kia là tồn tại như thế nào? Tại sao lại có nhiều nhân vật đáng sợ như vậy.

– Ta đã thu hồi lực lượng âm sát, ngươi đến đây đi, ta nói được thì làm được, còn không đến mức lừa gạt một tiểu gia hỏa như ngươi.

Thanh âm kia lại truyền đến, khiến cho Lâm Phong mỉm cười tự giễu, thực lực của mình coi như có chút lợi hại, vậy mà lại bị người ta coi là tiểu gia hỏa, chẳng qua trước mặt loại tồn tại này, hắn đích xác rất nhỏ bé . Lâm Phong thu hồi bàn chân lớn lại, thân hình lập tức lóe ra, hướng về chỗ sâu trong sơn cốc mà đi, hắn sẽ được gặp tồn tại cường đại sánh ngang viễn cổ Thánh Nhân sao?!

Chương 2027: Chơi quá đà

Ngoài Sơn cốc, bọn người Cơ Thương, Hạ Xán đang chạy ra khỏi nơi đây, ánh mắt nhìn chằm chằm vào sơn cốc đã đình chỉ dao động âm luật, sắc mặt xanh thẫm.

– Vừa rồi âm sát lực lượng bạo động, chúng ta ởên ngoài khó khăn lắm mới tránh được một kiếp, sợ rằng Tần Hoàng và Lâm Phong khó tránh khỏi chết.

Ngân Cổ Thiên nhìn chằm chằm vào sơn cốc, mở miệng nói. Chỉ thấy sắc mặt Cơ Thương lạnh lùng, nói:

– Tần Hoàng đáng chết, Lâm Phong bị chết đáng tiếc.

– Cơ Thương, không phải ngươi hy vọng Lâm Phong chết sao?

Hạ Xán thấy Cơ Thương nói vậy thì mở miệng hỏi.

– Đáng tiếc, ta không thể đích thân tru sát hắn, một thế hệ thiên tài, lại chết trong ngâm xướng sơn cốc.

Cơ Thương giống như vì Lâm Phong chết mà cảm thấy bi thương, hắn và Lâm Phong có cừu hận cực kỳ sâu, Lâm Phong quật khởi vì giẫm đạp lên hắn mà thành danh, Cơ Thương rất thống hận Lâm Phong, nhưng hắn không thể không thừa nhận thiên phú của Lâm Phong, một người từng ngưỡng mặt nhìn mình, nhân vật chiến đấu cùng đệ đệ Cơ Vô Ưu của hắn, lại trong ngày vấn đạo Hoàng Bảng đánh bại hắn, người như vậy, mặc dù hắn hận, nhưng tâm vẫn có một tia kính ý đối với Lâm Phong, đó là đối thủ đáng để tôn kính, nhưng hôm nay hắn lại bị chết trong sơn cốc này,Cơ Thương chỉ có thể thầm than đáng tiếc.

Lúc này Lâm Phong xuyên qua từng tòa cổ phong, không ngừng xâm nhập vào bên trong sơn cốc, rốt cục hắn cũng thấy được thân ảnh người khổng lồ bị xiềng xích ở kia, người này có tóc dài chạm đến mặt đất, đôi mắt màu trắng bạc, mặc dù bị xiềng xích khoá lại, nhưng mà cỗ khí chất kia vẫn làm cho người ta có cảm giác hắn giống như thượng cổ chư vương vậy, chỉ cần liếc mắt, nhân sinh phải quỳ bái.

Lâm Phong nhìn thoáng qua bên cạnh, thần sắc không khỏi khẽ ngưng lại, chỉ thấy phương hướng vòng tròn kia, có hai bàn tay cự đại, cùng với một đỉnh vô cùng khủng lồ, phân ra thành ba phương vị lớn trấn thủ tại chỗ này, giống như đang trấn giữ âm sát lực lượng khủng bố trong này tránh nó lan tràn đi ra ngoài

– Cánh tay Thánh Nhân?

Lâm Phong thân thể khẽ run rẩy hạ, ánh mắt nhìn thấy thân ảnh bị xiềng xích khóa, mở miệng nói:

– Tiền bối có gì phân phó?

– Đợi lâu như vậy rốt cục cũng đợi một người có thể mang thân thể bị tàn phá này đi, tiểu gia hỏa, vận khí của ngươi không tồi đâu, ngươi tìm được hai bàn chân lớn kia, ở đây lại có hai cánh tay và đỉnh lớn, tất cả những thứ đó là thân thể của một vị cổ Thánh Nhân, ngươi cũng thu lại đi, khối thân thể này đối với ngươi mà nói là bảo vật vô thượng, thân thể Thánh Nhân cũng không phải thân thể Vũ Hoàng, Vũ Hoàng rút đi phàm thể, có thể xưng tu luyện thể, nhưng thánh thể mới là thân thể siêu phàm nhập thánh chân chính, bất tử bất diệt.

Thân ảnh kia nói với Lâm Phong mở, khiến Lâm Phong không biết nói gì hơn, trong mắt đối phương mắt, thân thể Vũ Hoàng mới là thân thể rút được phàm thai, trở thành cơ thể có thể tu luyện. Thánh Nhân mới là thân thể hoàn chỉnh. Lâm Phong nhìn lướt qua cánh tay khổng lồ cùng với cự đỉnh, sau đó lại nhìn xiềng xích khóa trên người cường giả nói:

– Thân thể Thánh Nhân đối với tiền bối có gì trở ngại hay sao?

– Đương nhiên, hắn trấn áp lực lượng của ta khiến ta rất khó chịu, ngươi mau lấy chúng đi đi.

Cường giả có đôi mắt màu trắng nói với Lâm Phong. Lâm Phong hiểu được mình không có tư cách ra điều kiện cùng với đối phương, chỉ cần đối phương phun ra một hơi thở đã có thể lấy âm luật giết chết hắn, huống hồ thu hồi thân thể Thánh Nhân, đối với hắn cũng là chuyện rất tốt cớ sao không làm. Lâm Phong rất quyết đoán thu lại cánh tay Thánh Nhân cùng với đỉnh lớn kia lại, chỉ thấy cường giả có đôi mắt màu trắng kia khẽ ngẩng đầu lên, nhìn vào hư không, sau đó hít một hơi thật sâu, giống như rất thống khoái.

– Đa tạ tiểu bằng hữu, kế tiếp, phiến di tích cổ lão này, nên hấp thu một ít không khí mới mẻ rồi.

Viễn cổ cường giả thì thào nói nhỏ một tiếng, lập tức há mồm hít một hơi, trong khoảnh khắc toàn bộ lực lượng âm ba trong sơn cốc hướng tới miệng của hắn hội tụ, giờ khắc này, một luồng âm luật dao động trực tiếp bắn lên trên vòm trời.

– Các lão bằng hữu, cùng đi ra hít thở không khí nhé!

Miệng người này phun ra một đạo thanh âm, trong khoảnh khắc một đạo âm luật vô hình giống như lưỡi dao khổng lồ chém về phương xa, nghiền nát thương khung, giờ khắc này tất cả nhưng địa phương trong di tích đều vang vọng một đạo thanh âm như vậy. Vô số người ngẩng đầu lên, chứng kiến một đạo âm ba khủng bố xuyên thấu bầu trời trên đỉnh đầu bọn họ, khiến thân thể họ phải nằm sấp xuống dưới, loại uy lực này cho bọn họ cảm giác được mình nhỏ bé ra sao.

Âm ba khủng bố xuyên thấu ngàn dặm không gian, đi đến chỗ màn trời bị phá vỡ, tiếp tục chém nó ra, tiếng răng rắc vang lên, ánh sáng màu vàng cũng không ngừng tan vỡ, thân ảnh trong quầng sáng màu vàng cũng đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt màu vàng kim sáng chói lộ ra quang mang đáng sợ, nhiều năm như vậy rồi mà lực lượng của bọn họ cũng dần dần khôi phục, mấy lão bằng hữu cũng được giải phóng.

– Phốc xuy!

Lại một đạo âm ba xuyên thấu hư không, chém đến địa huyệt trực tiếp trảm nó vỡ vụn ra, sau đó lập tức nhảy vào vực sâu, toàn bộ vực sâu bắt đầu sụp xuống, thân ảnh hắc ám dưới vực sâu dần dần hiện lên, đầu của hắn khẽ ngẩng, có chút không thích ứng với ánh sáng, đồng tử lạnh như băng khiến cho hư không cũng phải náo động.

Rừng rậm vô tận, sơn mạch màu vàng, thế giới bị đóng băng trên trời. . . Từng đạo âm nhận chém qua, tất cả các di tích đều bị loạn động, đám người bước vào trong di tích cũng lộ ra thần sắc khiếp sợ, sinh linh cũng phủ phục run rẩy.

Ngoài di tích, cường giả các hoàng triều vẫn chờ, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía trước, không biết các thiên tài bước vào di tích lần này, có bao nhiêu người bị chết, lại có bao nhiêu người có thể tìm được dấu chân tiền bối.

Kinh nghiệm vô số năm qua nói cho bọn họ biết, loại trả giá này để tìm được hồi báo tựa hồ không đáng, hoàng tử cùng công chúa bị chết không ít, nhưng mà sau đó bọn họ lại có đại thu hoạch, dù sao đây cũng là thế giới bị chư thánh niêm phong, cho dù đó chỉ là chút cơ hội, bọn họ sẽ không ngừng thử, chỉ cần có một người thành công tìm được di tích cổ Thánh Nhân hoặc truyền thừa của họ, hoàng triều sẽ phục hưng. Những người này cũng rất im lặng, bọn họ biết, mấy người bước vào di tích sẽ không ra nhanh như vậy.

– Oanh ca!

Một đạo tiếng vang đột nhiên đánh vỡ yên tĩnh, ánh mắt mọi người trở nên cứng đờ, nhìn chằm chằm vào cửa di tích.

– Sao lại thế này?

Trong lòng đám người khẽ run rẩy, tiếng oanh long không ngừng vang lên, khiến cho ánh mắt bọn họ cứng ngắc lại, có người công kích phong ấn.

– Oanh!

Một đạo âm thanh đáng sợ truyền ra, sơn mạch bị phá ra một động khẩu cực lớn, bên trong sơn mạch, xuất hiện một thế giới, điều này làm cho mọi người run rẩy trong lòng, không ngờ phong ấn của Thánh Nhân lại bị phá mở.

– Đã xảy ra chuyện gì?

! Thân thể mọi người cũng khẽ run rẩy lên.

– Nhanh, thông báo cho Thánh Hoàng và tất cả trưởng lão.

– Thỉnh Thánh Hoàng.

Từng đạo thân ảnh lao đi giống như tên bắn, di tích bị phong ấn vô số năm bị người ta phá vỡ từ bên trong, chuyện này có quan hệ quá lớn, nó có ý nghĩa di tích Thánh Nhân sẽ lộ diện dưới ánh mặt trời, tiếp xúc cùng với thế giới bên ngoài.

– Di tích bị phá vỡ?

Thánh Linh hoàng triều, sau khi Thánh Hoàng nhận được tin tức, nhịn không được trong lòng khẽ run rẩy, mấy ngày hôm nay có quá nhiều chuyện chấn động đến hắn, chuyện thứ nhất do Lâm Phong mang đến.

– Di tích bị phá mở rồi!

Thiên Tứ hoàng triều cũng truyền ra âm thanh.

– Ai giết chết con ta, phá vỡ di tích, cho dù ta ngã xuống cũng muốn nhìn bên trong có gì.

Tần hoàng triều có một đạo thanh âm cuồn cuộn truyền ra. Giờ khắc này, Kỳ Thiên Thánh Đô, hoàn toàn rung chuyển lên, các hoàng triều tụ tập lại, vô số cường giả khủng bố đều hướng đến một phương hướng.

Lúc này trong thế giới di tích, đám người bị rung động không yếu hơn bên ngoài, bọn họ chứng kiến lực lượng hủy thiên diệt địa băng qua nên cả kinh không thể nói được gì, người khiếp sợ nhất không thể nghi ngờ là Lâm Phong, lúc này hắn đã rời khỏi di tích, hắn nằm mơ cũng không ngờ tới hắn thu hồi thân thể Thánh Nhân dẫn đến chấn động đáng sợ như thế, có vẻ lúc này đùa hơi lớn rồi.

Thiên Hồn Thánh Nhân nhìn thấy hư không bạo động thì thân thể hắn cũng khẽ run rẩy, hắn đuổi giết Lâm Phong tiến vào trong sơn cốc, sau đó phát sinh ra chuyện như vậy, chẳng lẽ đây là thiên ý sao? Trong đôi mắt hắn lập tức lộ ra vẻ kích động, chuyện này đối với hắn mà nói cũng là một chuyện tốt, rốt cục hắn cũng có cơ hội đi ra ngoài rồi.

Sở Xuân Thu đứng phía trên đại địa, vừa rồi hắn cắn nuốt lấy một vị cường giả, lập tức xảy ra rung chuyển đáng sợ này, tâm thần thầm than một tiếng, xem ra chuyện tình lại có chút hỏng rồi, nếu không chắc chắn trở thành đích cho mọi người chỉ trích, hơi thở trên người dần dần thu liễm lại, một thân trường bào phiêu động trong gió, Sở Xuân Thu lại khôi phục loại khí chất bất phàm kia, không còn lộ ra khí chất Tà Vương nữa, Thôn Thiên Thánh Kinh bá đạo mà cường đại, thôn thiên nhiếp địa, nhưng mà hắn biết rất rõ, một khi hành động bừa bãi, hắn dễ dàng đưa tới họa sát thân, ai bảo hắn chưa đủ cường đại chứ, đợi khi hắn bước vào cảnh giới Đại Đế, mới là lúc hắn bắt đầu tu luyện, hiện tại hắn còn chưa có nuốt qua nhân vật vương thể! Người ngoại giới đã bắt đầu đặt chân lên di tích, cùng tiến đến chạm mặt với các nhân vật thiên tài, rất nhanh, mọi người đều biết tin di tích bị phá vỡ. Lúc này, tại một phương hướng khác, có cường giả hoàng triều buông xuống, hỏi người trước mặt:

– Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, sao di tích xuất hiện rồi?

– Không biết, công kích trực tiếp xuyên thấu hư không mà đến, còn di tích tổ tiên ta cũng không nhìn thấy, chỉ có một đầu lâu Thánh Nhân bị Lâm Phong tìm được, bởi vì việc này mà hắn còn dẫn động Ma Vương dưới vực sâu, người nọ chính là tồn tại vô cùng đáng sợ, có thể hắn là cổ Thánh Nhân cũng không chừng.

– Ma Vương, mang ta đi nhìn xem.

Đoàn người hướng tới vị trí địa huyệt mà đi, khi bọn họ đến nơi, vực sâu đã nứt toác ra, hóa thành một lớn động, trong động lớn xuất hiện một tôn Ma Vương khủng bố đang ngẩng đầu nhìn bọn họ, thần sắc lạnh lẽo đến cực điểm.

Chương 2028: Thân thể của Thánh

Lúc ánh mắt của những người này chạm vào ánh mắt của Ma Vương trong vực sâu là lúc tâm thần bọn họ khẽ run rẩy, đây là người nào, bọn họ thậm chí nhìn không thấu tu vi cảnh giới của người này.

– Rống.. . Một tiếng gầm gừ phẫn nộ truyền ra, hư không xuất hiện một bàn tay lạnh lẽo từ trên bầu trời oanh xuống.

– Đi.

Thần sắc những cường giả kia run rẩy dữ dội, điên cuồng né tránh về sau, nhưng mà bàn tay hắc ám kia vẫn oanh giết mà đến, khiến cho một vị cường giả cầm đầu bắt quyết ngưng cổ ấn, hư không run lên, tiếng oanh long đáng sợ truyền ra, hình như có một bức tường đánh về phía trước, hóa thành lực lượng bất hủ hung hăng oanh kích lên bàn tay hắc ám, đánh tan nó ra.

– Vù.. . Một đạo hơi thở từ trong động truyền ra, chỉ thấy ánh sáng hắc ám trong thiên địa điên cuồng gào thét hội tụ xuống phía dưới mà đi, sắc mặt lão giả kia tái nhợt lại, phất phất tay nói:

– Đi.

Dứt lời đoàn người loé lên rời khỏi nơi đây, một lát sau họ xuất hiện tại một không gian khác. Xa xa, có một hàng thân ảnh cuồn cuộn gào thét mà đến, sắc mặt rất khó coi, một lát sau hội tụ cùng cường giả phía bên này, một người cầm đầu hỏi:

– Sao lại thế này, sao cường giả bị xiềng xích khóa trên hư không lại thoát ra được, vì sao hắn lại có uy nghiêm đáng sợ như vậy, một luồng khí thở ra cũng ẩn chứa lực lượng công kích khủng bố.

– Nơi đây cũng có cường giả như vậy, bên trong vực sâu này cũng có ma đâu bị xiềng xích khóa lại, xem ra nơi đây thật sự giống như trong sách cổ nói, Ma Vương trong vực sâu, ngâm xướng sơn cốc, đều là tuyệt địa, nếu những nhân vật này bỏ được gông xiềng, chỉ sợ họ sẽ phá huỷ Kỳ Thiên Thánh Đô, bọn họ là tồn tại gì?

– Bọn họ không phải cổ Thánh Nhân, hiện tại ta chỉ muốn biết, ngày xưa tổ tiên các hoàng triều niêm phong thế giới này rốt cuộc còn có bí mật gì khác, cổ Thánh Nhân ở chỗ nào?

– Cổ Thánh Nhân ở chỗ nào?

! Ánh mắt bọn họ giống như xuyên thấu qua hư không, quét về phía thế giới bị phong ấn, cổ Thánh Nhân còn sống không. Thanh âm cuồn cuộn truyền trong hư không, sinh linh trong thế giới này cũng phải phủ phục xuống, không dám thò đầu ra, lúc này bọn họ đều điên cuồng tràn về hướng tế đàn, Thiên Hồn lão nhân nhìn thấy các sinh linh tràn về đây thì ánh mắt hiện lên một đạo u quang lạnh lẽo.

– Bây giờ không giống như ngày xưa, Thiên Hồn hoàng triều không còn tồn tại nữa, ta muốn bọn họ nghe lệnh ta chỉ sợ không dễ dàng.

Thiên Hồn Thánh Nhân nói nhỏ trong lòng, cân nhắc lợi hại, hôm nay hắn không còn thực lực như ngày xưa nữa, mà hậu nhân Thiên Hồn hoàng triều của hắn đã bị tiêu diệt trong dòng sông lịch sử, mấy hoàng triều khác mà biết hắn tồn tại, chỉ sợ sẽ sinh ra các loại tâm tư bất đồng, muốn bọn họ đơn thuần nghe theo hiệu lệnh của hắn thì không có khả năng, trừ phi hợp tác, lấy lợi ích dụ hoặc, thực lực của hắn hôm nay không thể trấn hưng hoàng triều được.

Việc đầu tiên hắn cần làm là tìm một lô đỉnh, có tiềm chất Thánh Nhân hoàn mỹ nhất, hình như tiểu tử dám giết hắn là một lựa chọn phi thường hoàn mỹ. Chỉ thấy hắn há mồm hít một hơi, trong khoảnh khắc những sinh linh kia lộ ra thần sắc sợ hãi, nhưng mà bọn họ không thể chống cự được lực lượng của Thiên Hồn Thánh Nhân, bọn họ giống như vì Thiên Hồn Thánh Nhân mà sinh ra, sinh sống bên trong mảnh di tích này, cắn nuốt lẫn nhau để trưởng thành, hôm nay, Thiên Hồn Thánh Nhân muốn cắn nuốt bọn họ, lớn mạnh chính mình, bọn họ vô lực phản kháng.

Toàn bộ sinh linh đều hướng về phía Thiên Hồn Thánh Nhân vọt đi, không ngừng bị hắn cắn nuốt, cảnh tượng này khiến cho hơi thở Thiên Hồn Thánh Nhân không ngừng lớn mạnh, chỉ có lão giả trước kia dẫn dụ Lâm Phong vẫn cung kính một bên, quỳ một gối xuống đất, lộ ra thần sắc sợ hãi, hắn là sinh linh cường đại nhất trong mảnh di tích này, hắn cắn nuốt rất nhiều sinh linh và cường giả nhân loại để lớn mạnh chính mình, thế cho nên hắn mơ hồ có được thân thể thực chất, có tinh thần huyết khí, bị đám người Lâm Phong nhận lầm là nhân loại, nhưng Thiên Hồn Thánh Nhân muốn nuốt hắn, hắn vẫn vô lực chống cự.

– Đông!

Chỉ thấy phía xa xa, có từng đạo thân ảnh giẫm chân tại chỗ mà đến, khiến cho hư không rung chuyển, người cầm đầu có thần thái vô cùng uy nghiêm, đứng trên Ngũ Sắc Thạch Trụ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thiên Hồn Thánh Nhân, thần sắc người này rất lạnh lùng, hắn nhìn thấy Thiên Hồn Thánh Nhân cắn nuốt hết sinh linh. Qua một đoạn thời gian, Thiên Hồn Thánh Nhân cũng nuốt hết sinh linh ở đây, chỉ có lão nhân kia còn tồn tại, chỉ thấy ánh mắt Thiên Hồn Thánh Nhân khẽ mở ra, nhìn người phía trước, trong đôi mắt hiện lên vẻ miệt thị.

– Nếu như đây là thời cổ đại, mà ngươi có tư thế ấy với ta, ta sẽ dùng một cái tát đập chết ngươi.

Thiên Hồn Thánh Nhân nói ra một câu lạnh như băng, khiến cho thần sắc Thánh Hoàng Tần hoàng triều ngưng lại, nói:

– Khẩu khí thật cuồng vọng, các hạ là người phương nào?

– Thiên Hồn Thánh Nhân.

Đồng tử Thánh Hoàng Tần hoàng triều co rút lại, ánh mắt đột nhiên nổ ra một luồng ánh sáng khủng bố, nhìn chằm chằm vào lão giả, Thiên Hồn Thánh Nhân, sao có thể như thế.

– Thời kì viễn cổ, chư Thánh đại chiến, Thánh Nhân bị giết, rồi tự phong ấn thế giới này, làm sao ngươi có thể là cổ Thánh Nhân, nếu là Thánh Nhân thì tại sao khí tức của ngươi lại yếu như thế.

Thánh Hoàng Tần hoàng triều lạnh nhạt nói.

– Uổng ngươi là cường giả Thánh Đế, ngươi phải biết rằng, ngươi là Thánh Đế, muốn chết cũng khó khăn như thế nào, còn cổ Thánh Nhân, chỉ cần có một giọt máu, một luồng thần hồn, một luồng tinh thần ý chí cũng có thể sống lại, trừ phi người đó bị đánh nát hồn phách thì mới chết, ngươi cho rằng chư Thánh đại chiến, có thể khiến chư Thánh bị chết hết sao?

Cho dù bọn họ thật sự bị chết, cuối cùng cũng có thể có một người tồn tại, ngươi cho cổ Thánh Nhân thật sự bởi vì chư Thánh đại chiến mà chết hả? Lời nói của Thiên Hồn Thánh Nhân khiến cho đồng tử Thánh Hoàng Tần hoàng triều khẽ co rút lại, hắn đương nhiên hoài nghi qua chuyện này, nhưng mà hắn không thể truy tìm đại chiến thời kì thượng cổ.

– Làm sao ngươi chứng minh ngươi là cổ Thánh Nhân?

Thánh Hoàng Tần hoàng triều hỏi.

– Ngươi nhìn là biết rõ.

Bên trong mi tâm Thiên Hồn Thánh Nhân có một đạo quang mang chui vào bên trong thần niệm Thánh Hoàng Tần hoàng triều, nhất thời những chuyện phát sinh thời kỳ thượng cổ xuất hiện trong đầu hắn, khiến cho Thánh Hoàng chấn động. Cổ Thánh Nhân, cổ Thánh Nhân còn sống, giờ khắc này, trong lòng Thánh Hoàng Tần hoàng triều sinh ra rất nhiều ý niệm phức tạp, đây là một vị cổ Thánh Nhân, nhưng mà hắn không có thực lực như ngày xưa.

– Xuống dưới.

Thánh Hoàng quát lên một tiếng, lập tức bước xuống cột đá, đứng trên mặt đất, khẽ hạ thấp người nói với Thiên Hồn Thánh Nhân:

– Thánh Hoàng Tần hoàng triều Tần Càn, ra mắt Thiên Hồn Thánh Nhân.

– Ừm.

Thiên Hồn Thánh Nhân khẽ gật đầu, lập tức nói với Tần Càn:

– Thiên Hồn Thánh Nhân, nơi này rất không ổn, Thánh Nhân và tổ tiên Tần hoàng triều đều là đại thân nhân, ngài cũng giống như tổ tiên Tần Càn, Tần Càn cả gan thỉnh Thánh Nhân đi đến tọa trấn Tần hoàng triều.

– Ha ha, lời của Tần huynh sai rồi, Thiên Hồn Thánh Nhân chính là nhân vật thượng cổ, các hoàng triều trong Kỳ Thiên Thánh Đô hôm nay đều ngang nhau, Đại Mạc hoàng triều mời cổ Thánh Nhân di giá đến Đại Mạc hoàng triều nghỉ ngơi lấy lại sức, Đại Mạc hoàng triều sẽ mang hết toàn lực trợ giúp tiền bối khôi phục.

Chỉ thấy một đạo thanh âm cấp tốc truyền tới, người này rõ ràng là Thánh Hoàng Đại Mạc hoàng triều.

– Mạc Tiêu.

Trong mắt Tần Càn hiện lên một đạo ánh sáng sắc lạnh, một vị cổ Thánh Nhân còn sống, giống như một bảo hiểm còn sống, hơn nữa thực lực còn không ngừng cường lên, làm gì có ai không muốn tranh thủ. Ánh mắt Thiên Hồn Thánh Nhân lóe ra, mở miệng nói:

– Ta bị thương quá nặng, hôm nay cần một khối thân thể làm lô đỉnh, trước tiên các ngươi tìm giúp ta tìm một khối thân thể hoàn mỹ, Vũ Hoàng đỉnh phong tốt nhất, người này vốn là nhân tuyển ta hài lòng nhất, đáng tiếc hắn tiến nhập ngâm xướng sơn cốc, hôm nay không biết sống chết.

Thiên Hồn Thánh Nhân nói xong vung bàn tay lên, tướng mạo Lâm Phong hiện ra, khiến cho thần sắc Tần Càn cùng Mạc Tiêu hiện lên một đạo dị sắc, Lâm Phong sao?

– Ta sẽ sai người tiến hành điều tra.

Chỉ thấy Tần Càn phất phất tay, phía sau hắn có vài thân ảnh lóe ra rời đi, Thánh Hoàng Đại Mạc hoàng triều không cam lòng yếu thế, đồng dạng hạ mệnh lệnh cho thuộc hạ đi tìm, bản tôn của bọn họ không rời đi, mà bảo vệ trong này. Đôi mắt Thiên Hồn Thánh Nhân khẽ nhắm lại, giống như không hỏi ngoại sự, hắn đương nhiên biết tại sao mấy người này lại ở đây.

– Tiền bối, tất cả viễn cổ Thánh Nhân đều rất khó bị chết, vậy những cổ Thánh Nhân khác có, khả năng còn sống hay không?

Tần Càn mở miệng hỏi.

– Không rõ, cho dù bọn họ không chết, bọn họ cũng giống như ta, hoặc còn lại một hơi thở, ngươi không thấy thượng cổ tà linh có bao nhiêu khủng bố đâu, bọn chúng có thể xuyên thủng phong ấn của di tích đó.

Thiên Hồn Thánh Nhân bình tĩnh nói, khiến hai vị Thánh Hoàng trong lòng khẽ run rẩy, thượng cổ tà linh? Lâm Phong đã sớm rời xa ngâm xướng sơn cốc, lúc này hắn đang hành tẩu trên đại địa, thỉnh thoảng hắn lại nhìn thấy hư không hiện lên thân ảnh cường giả, trong lòng không khỏi hơi run rẩy, quả nhiên chơi lớn rồi, không ngờ cửa ra vào di tích cũng bị lực lượng âm ba vô cùng khủng bố kia xuyên thủng, tu luyện lực lượng âm ba đến cực hạn có thể công kích trong mười vạn dặm, loại uy lực này làm cho người ta cảm thấy run sợ.

Lâm Phong đi vào một chỗ trong sơn mạch, sau khi bước vào trong đó, hắn tìm được một động phủ, sau đó lập tức khoanh chân mà ngồi, lực lượng võ hồn bao vây hắn lại, trong khoảnh khắc hắn tiến nhập vào bên trong thế giới võ hồn. Khi Lâm Phong vừa vào ánh mắt khẽ đọng lại, hắn bên trong ngâm xướng sơn cốc nhặt được hai chân cổ Thánh Nhân, còn hai bàn tay cùng với đại đỉnh hắn nhặt được trong tay cường giả bị xiềng xích, đại đỉnh kia chính là thân thể cổ Thánh Nhân biến ảo mà thành, chuyện này có ý nghĩa hắn đã chiếm được một khối thân thể Thánh Nhân hoàn chỉnh.

Mà sự thật đã chứng minh đối phương không lừa hắn, giờ phút này xuất hiện trước mắt Lâm Phong là một cơ thể đứng sừng sững, giống như vĩnh viễn không đổ xuống, thân thể cổ Thánh Nhân nguy nga đồ sộ, hơi thở khủng bố giống như một tôn thần linh đỉnh đầu đội trời, chân đạp đất, có được vô thượng Thánh uy.

– Không ngờ Thân thể tự động trọng tổ .

Trong lòng Lâm Phong khẽ run rẩy, hắn mang thân thể cổ Thánh Nhân thu vào trong thế giới võ hồn, đại đỉnh hóa thành thân thể cùng với đầu lâu và hai chân hai tay trọng tổ thành một khối, thân thể xuất hiện trước mặt hắn đã không phải thân thể rơi rụng, mà là thân thể hoàn chỉnh, hơn nữa cỗ uy áp kia càng thêm khủng bố, rất khó tưởng tượng được lúc vị cổ Thánh Nhân bày chưa chết cường đại và đáng sợ đến mức nào.

– Thiên Hồn Thánh Nhân cũng tự xưng cổ Thánh Nhân, nhưng mà thân thể hắn không thể so với thân thể trước mắt, có lẽ thân thể Thiên Hồn Thánh Nhân đã bị phá hủy, thân thể bây giờ do biến ảo mà sinh.

Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, dù sao Thiên Hồn Thánh Nhân cũng am hiểu hồn lực. Lâm Phong đi đến trước thân thể kia, nhìn khối thân thể Thánh Nhân này thì thào:

– Tiền bối còn ý thức không?

Nếu không có ý thức, vì sao có thể trọng tổ thân thể, chẳng lẽ đó tuyệt thế âm ma sao?

– Vù.. . Đột nhiên có một luồng hơi thở tràn ngập ra, giống như tiếng Thánh Nhân thở dài, khiến cho trái tim Lâm Phong khẽ rung động, mắt phóng thích ra ánh sáng khủng bố, nhìn chằm chằm vào thân thể cổ Thánh Nhân trước mắt, người này thật sự còn có ý thức?

Chương 2029: Ý thức của Thánh nhân

Lâm Phong nhìn thấy thân thể trước mắt Thánh, trong lòng khẽ rung động , thân thể cổ Thánh Nhân đích xác có khả năng có ý niệm tồn tại, dù sao thì sau khi thân thể hóa thành năm phần, trấn áp khắp nơi, khiến cho lực lượng âm sát trong sơn cốc không thể lan tràn ra ngoài, nếu không có ý niệm trường tồn, không thể trấn áp được cường giả kia.

– Có lẽ khi còn sống vị cổ Thánh Nhân này am hiểu thần thông trấn áp đáng sợ.

Lâm Phong thì thào nói nhỏ, mặc dù thân thể phân giải, nhưng vẫn có loại uy áp khủng bố này, có thể thấy được ngày xưa cổ Thánh Nhân có bao nhiêu đáng sợ, đương nhiên Ma Vương bị xiềng xích ở đây nếu thoát ly ra được, cũng không biết hắn khủng bố đến mức nào, đại chiến viễn cổ khiến Lâm Phong tràn ngập sự tò mò.

– Tiền bối, ta sẽ lấy thần niệm tiến vào bên trong óc của người, nếu như người còn có ý thức, xin đừng trách tội vãn bối.

Lâm Phong thì thào nói nhỏ, cũng không biết đối phương có thể nghe được hay không, nhưng vẫn hắn lập tức dùng thần niệm bắn tới chỗ mi tâm thân thể kia, tiến vào bên trong thức hải của đối phương. Đột nhiên có một cỗ lốc xoáy kinh khủng đưa lực lượng thần niệm của hắn cuốn vào, khiến thần sắc Lâm Phong cứng đờ, hắn chỉ cảm thấy linh hồn mình đều bị hút vào bên trong, cổ ý niệm kinh khủng kia, không phải hắn có thể chống cự .

– Thật sự có ý thức tồn tại.

Trong lòng Lâm Phong mạnh mẽ run lên, thần niệm lực điên cuồng tiến vào, biến ảo thành một đạo thân thể hư ảo.

– Tiền bối.

Thần niệm Lâm Phong nhìn thấy phía trước có một chút hào quang, tuy rằng phi thường nhỏ bé, nhưng nó lại lộ ra một cỗ uy áp trấn chư thiên trong đó.

– Vù.

. . Một tiếng thở dài rồi đột nhiên gian truyền ra, Lâm Phong lập tức nghe được một luồng thanh âm.

– Ta còn tưởng rằng thân thể sẽ vĩnh viễn trấn áp bên trong sơn cốc, không nghĩ tới cánh tay bị ngươi mang ra ngoài, tiểu gia hỏa, ngươi gặp rắc rối rồi.

Trong lòng Lâm Phong khẽ run lên, nói:

– Tiền bối là viễn cổ Thánh Vương của Kỳ Thiên Thánh triều?

– Ừm, tên ta Tần Sơn, đúng là một trong những cổ Thánh ngày xưa.

– Tần Sơn, tổ tiên Tần hoàng triều?

Trong lòng Lâm Phong hiện lên một giọng nói, chẳng qua hắn không dám xác định, tiếp tục nói:

– Tiền bối, những nhân vật bị xiềng xích ở kia rốt cuộc là tồn tại gì, không ngờ tiền bối lấy sinh mệnh làm đại giới trấn áp họ bên trong sơn cốc?

– Ai.

. . Đây đều do chúng ta làm thành sai lầm ngày xưa, nếu không chư Thánh sẽ không chết, không biết hôm nay còn có vài tiểu nhị sống được, còn người bị xiềng xích khóa lại kia, ngươi chỉ cần biết bọn họ cực kỳ nguy hiểm là được, nếu ngày xưa chúng ta không có sinh ra tham niệm, cũng không đến mức tạo nên loại cục diện này, trải qua vô số năm tháng, các loại lực lượng trấn áp cùng với xiềng xích đã dần dần suy yếu, mà lực lượng của bọn họ thì dần khôi phục, chỉ sợ không lâu nữa, bọn họ sẽ tránh thoát xiềng xích, khi đó sinh linh Kỳ Thiên Thánh triều sẽ gặp đồ thán.

– Kỳ Thiên Thánh triều đã sớm không còn tồn tại nữa, mà bị phân hoá thành các hoàng triều, hôm nay, Kỳ Thiên Thánh triều đã trở thành Kỳ Thiên Thánh Đô của Thanh Tiêu đại lục.

Lời nói của Lâm Phong khiến cho đối phương trầm mặc xuống, hắn lập tức nói:

– Không nghĩ tới Thánh triều vì tham niệm của chúng ta mà bị phân hoá, tiểu gia hỏa, hôm nay Kỳ Thiên Thánh Đô còn có Thánh Vương tồn tại hay không?

– Các hoàng triều trong Kỳ Thiên Thánh Đô hôm nay lấy Thánh Hoàng vi tôn, bọn họ cũng không phải Thánh Nhân, còn việc có cường giả Thánh Vương tồn tại hay không vãn bối thực sự không biết, cho dù có, cũng nhất định là một đến hai người, nếu không các hoàng triều cũng sẽ không bỏ ra vô số năm tháng muốn bước vào trong thế giới niêm phong tìm kiếm di tích của tổ tiên.

– Tai nạn, nếu thiên khoá bị phá vỡ, chỉ sợ Kỳ Thiên Thánh Đô sẽ gặp phải tai ương ngập đầu.

Thánh Vương Tần Sơn thở dài một tiếng, nói:

– Phiến không gian này là nơi nào?

– Tiền bối, này là thế giới võ hồn của ta .

Lâm Phong không có giấu diếm, đối với một người chỉ còn lại một luồng ý thức, hắn không có giấu diếm gì cả, hơn nữa đây là một luồng ý thức của cổ Thánh Nhân đã không thể khống chế được thân thể chính hắn.

– Thế giới Võ hồn.

Trong thanh âm của đối phương có sự kinh ngạc, đối phương tiếp tục nói:

– Không nghĩ tới ta có thể gặp được cấm thể, tiểu gia hỏa, ta chỉ còn lại một luồng ý niệm cuối cùng này thôi, hơn nữa nó đã phi thường yếu ớt, chỉ đủ bảo trì vĩnh hằng không tiêu tan, ngươi đã có được thiên phú bực này, ta sẽ ban thưởng cho ngươi một chút cơ duyên, ta khai sáng Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp, trấn áp ba nghìn đại đạo, dẹp yên vạn pháp lực, thiên hạ đều bị trấn áp, lực trấn áp sinh ra từ trong vô hình, nó là lực lượng hoang cổ, không có hình thể gì, nhưng lại có thể hóa thành vạn vật, ta truyền thụ cho ngươi thần túy của Thánh pháp, có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu đó là tạo hóa của ngươi .

Khi lời nói của đối phương hạ xuống, một luồng trí nhớ rót vào trong thần niệm Lâm Phong, hắn cảm giác chính mình đang tiếp nhận tinh tuý của Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp, cổ Thánh Nhân trực tiếp truyền thụ, mới có thể chân chính mang tinh túy truyền thụ cho hắn, khiến hắn lĩnh ngộ, giờ khắc này, Lâm Phong giống như đứng trong một thế giới hoang cổ, nơi đây có vô số man thú, nhưng mà lực lượng trấn áp chư thiên khiến không người nào có thể chống lại, đây là chỗ đáng sợ của nhất Thánh pháp công kích, ba nghìn đại đạo cũng bị trấn áp.

Thần thông công pháp giống như vô hình lại giống như có hình, loại lực lượng trấn áp này như một loại ý chí, một loại vô thượng đại thế, nhưng nó lại diễn hóa ra các loại lực lượng hình thể, yêu long, cự tượng, cuồng sư, phượng hoàng, đại bằng, cổ đỉnh, trấn thần cổ chung. . . Chỉ cần đó trấn áp hình thể, không cần cổ đỉnh trấn áp, có thể dùng ý niệm trực tiếp trấn áp cũngđược.

– Thần thông Cổ Thánh Nhân tu luyện không trực tiếp truyền thụ, thậm chí khó có thể truyền thừa, không chiếm được thần tủy chân chính thì vĩnh viễn không luyện được.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, nếu không có Thánh Nhân thân truyền, chỉ sợ hắn cũng không có cảm thụ như thế, loại khí thế, uy áp này, thần tủy, đều là tài phú vô thượng, khó trách Thánh Vương của Thánh Linh hoàng triều bảo mình tìm hiểu trí nhớ chiến đấu của hắn, đối với hắn mà nói, kia đều là chí bảo. Hồi lâu, thần niệm Lâm Phong biến ảo thành thân thể mở mắt ra, hỏi quang điểm kia:

– Tiền bối, công pháp cùng thần thông của Thánh Nhân là một thể sao?

– Cổ Thánh Nhân đã siêu phàm nhập Thánh, bọn họ vứt lại tất cả những gì trước kia tu luyện, lập thiên địa đại thành, sáng tạo ra lực lượng tự thân, thành tựu thần thông công pháp trấn áp ba nghìn đại đạo, công pháp tức là thần thông, đây mới là tuyệt thế vương giả chân chính, nếu không làm thế nào xưng Thánh, ngày sau ngươi muốn tiến nhập Thánh giai, cũng phải vứt lại hết thảy, sáng tạo lực lượng siêu việt đại đạo của chính mình.

– Đa tạ tiền bối chỉ giáo, vãn bối phải làm như thế nào, mới có thể khiến tiền bối khôi phục?

Lâm Phong sinh cảm kích, mở miệng nói.

– Thánh Nhân chỉ cần thần hồn bất diệt, thân thể sẽ không mục nát, mà hôm nay ta ngay cả thần hồn cũng không có, chỉ còn sót lại ý thức không tiêu tan, Cửu Tiêu rộng lớn, trừ phi có nghịch thiên thần dược hiện thế, nếu không ta không khả năng khôi phục, ngươi có phân hảo tâm này được rồi, ta hy vọng ngày khác người lăng vân thiên địa, nếu Kỳ Thiên Thánh Đô gặp phải tai ương ngập đầu, ngươi có thể ra tay viện trợ, ngày xưa Thánh triều vì chúng ta mà giải thể, ta không hy vọng mình chứng kiến nó hoàn toàn biến mất.

– Vãn bối ghi nhớ.

Lâm Phong đáp lại, nghịch thiên thần dược, trên đời thật sự tồn tại sao.

– Mặt khác, nếu ngươi gặp phải thời khắc nguy cấp đến sinh mệnh, ngươi có thể mượn thân thể của ta dùng một chút, ta sẽ cho ngươi làm chúa tể, nhưng mà loại cơ hội này chỉ sợ không nhiều lắm, nếu không ta sẽ hoàn toàn tiêu tán.

Thánh Nhân thấp giọng nói, tuy nói hắn chỉ có một luồng ý thức, nhưng mà Thánh Nhân vẫn không hy vọng mình vĩnh viễn biến mất, mặc dù biết rõ không thể khôi phục, nhưng còn có một tia hy vọng, Thánh Nhân cũng không thể siêu thoát sinh tử.

– Nếu không có nguy hiểm đến sinh mệnh, vãn bối tuyệt không dùng thân thể tiền bối.

Lâm Phong cung kính nói, Thánh Nhân thở dài một tiếng, đẩy thần niệm của hắn ra ngoài, bản tôn Lâm Phong mở mắt ra, nhìn Thánh thể trước người, cảm thấy mình giống như nằm mơ vậy.

– Không nghĩ tới ta đoạt được thân thể Thánh Nhân, lại có một hồi tạo hoá như vậy.

Lâm Phong nói nhỏ, lập tức ra khỏi võ hồn thế giới, thân hình buông xuống hư không, giẫm chân tại chỗ mà đi.

– Lấy thực lực của ta hôm nay muốn tìm thứ gọi nghịch thiên thần dược căn bản không thể, không biết Tần hoàng triều có lấy được không.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, hắn có chút buồn bực, hắn lấy được truyền thừa của tổ tiên Tần hoàng triều, coi như một phần duyên, tự nhiên hy vọng có thể cùng Tần hoàng triều có quan hệ tốt, nhưng mà Tần hoàng tử truy kích hắn ép hắn tiến vào ngâm xướng sơn cốc, sau đó bị âm ba giết chết, việc này Cơ Thương cùng người Hạ gia thấy được, nếu Tần hoàng triều biết được, chỉ sợ họ sẽ nghĩ hắn hại chết Tần hoàng tử, điểm này khiến hắn có chút buồn bực.

Lâm Phong không ngừng chạy về phía trước, rốt cục phía trước cũng xuất hiện không ít thân ảnh, Cơ Thương nhìn thấy Lâm Phong xuất hiện thì không khỏi sửng sốt, không ngờ Lâm Phong chưa chết, như vậy lực lượng âm ba cũng không thể giết chết hắn. Thánh Hoàng của Thiên Tứ hoàng triều xẹt qua, ngay lập tức buông xuống trước người Lâm Phong, nói:

– Lâm Phong, ngươi còn sống.

Lâm Phong cảm giác được một tia dị biến, chẳng qua hắn thấy Cơ Thương bên kia đoán ra, gật đầu nói:

– Mạng lớn.

– Lâm Phong.

Lúc này, từng đạo hàn ý lạnh như băng tràn ngập mà ra, chỉ thấy vài đạo hơi thở cường đại tràn ngập mà đến, mấy người này đồng thời xuất hiện ở trước người Lâm Phong.

– Thiên Tứ Thánh Hoàng, Lâm Phong đoạt thân thể của tổ tiên Tần hoàng triều ta, dẫn đến việc hoàng tử hoàng triều ta truy kích, làm cho hoàng tử chết thảm, mong Thánh Hoàng giao Lâm Phong ra cho ta Tần hoàng triều ta xử trí.

Chỉ thấy cường giả Tần hoàng triều nói ra một câu lạnh như băng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.

– Đoạt bảo trong bí cảnh là chuyện rất bình thường, Tần hoàng tử của ngươi chết bên trong sơn cốc và Lâm Phong có quan hệ gì, việc này chớ có nhắc lại.

Thiên Tứ Thánh Hoàng lạnh lùng nói. Lâm Phong cũng nhìn đối phương, nói:

– Thân thể kia Tần hoàng tử không thể lấy đi, ta mới đoạt, còn Tần hoàng tử đuổi giết ta tiến vào sơn cốc, bị âm sát lực gạt bỏ, Lâm Phong nguyện vì thế sự tạ lỗi, nhưng bàn chân lớn kia ta cũng không có khả năng xuất ra, về sau nếu có cơ hội ta nguyện ý bồi thường Tần hoàng triều, hy vọng Tần hoàng triều có thể lượng giải.

Dù sao Lâm Phong cũng tìm được truyền thừa của tổ tiên đối phương nên hắn không muốn căng thẳng với họ, hắn không thể trợ giúp Thánh Nhân khôi phục, nhưng mà nếu có cơ hội trợ giúp Tần hoàng triều hắn cũng sẽ nghĩa bất dung từ, xem như báo đáp ân nghĩa của Thánh Nhân. Nhưng mà đối phương hiển nhiên không có hiểu được ý của Lâm Phong, bọn họ vẫn lạnh như băng nói:

– Ngươi đi theo ta một chuyến, xem như bồi thường Tần hoàng triều ta.

– Lâm Phong, lúc này không thể theo bọn họ, bọn họ muốn thân thể của ngươi.

Thiên Tứ Thánh Hoàng nói với Lâm Phong, khiến cho đồng tử Lâm Phong ngưng lại, muốn thân thể của hắn?

– Hừ, Thiên Tứ Thánh Hoàng, chuyện này do cổ Thánh Nhân tự mình nói, chẳng lẽ ngươi muốn làm trái ý Thánh Nhân ?

Đối phương lạnh lùng nói.

– Ý của Thánh Nhân?truyện Linh Dị

– Thiên Hồn Thánh Nhân chó má, Thiên Tứ hoàng triều ta không thừa nhận hắn là cổ Thánh, ai biết hắn thiệt hay giả.

Thiên Tứ Thánh Hoàng lạnh lùng nói:

– Một tôn giả Thánh cũng khiến các ngươi nịnh hót như thế, muốn lấy thân thể Lâm Phong làm lô đỉnh, các ngươi đừng quên Thập Tuyệt Lão Nhân, lửa giận của hắn các ngươi có thừa nhận được không.

Thiên Tứ Thánh Hoàng biết được đối phương đang mượn uy nghiêm của Thánh Nhân chènép hắn, kỳ thật không ai thừa nhận tên Thánh Nhân chó má kia, nhưng chuyện này với chuyện thừa nhận lại có chút ý nghĩa khác, nếu một vị Thánh Nhân xuất hiện ở trong một hoàng triều, bị hoàng triều khống chế, chẳng lẽ Thánh Nhân không tìm được di tích cổ Thánh hoàng triều! Trong mắt Lâm Phong hiện lên hàn mang, hắn không nghĩ tới đối phương còn muốn chính mình trở thành lô đỉnh của Thiên Hồn Thánh Nhân, một khi đã như vậy, Tần Sơn là Tần Sơn, Tần hoàng triều là Tần hoàng triều, hắn cũng không nhớ thương đối phương nữa!

Chương 2030: Áp lực của Thánh Hoàng

– Thiên Tứ Thánh Hoàng, bất kể ngươi nói như thế nào, các Thánh Hoàng khác cũng muốn thấy Lâm Phong, nếu ngươi muốn che trở hắn, ít nhất ngươi cũng phải để Lâm Phong đi đến trước mặt Thiên Hồn Thánh Nhân đã.

Cường giả Tần hoàng triều đạm mạc nói.

– Hừ, không có khả năng.

Thiên Tứ Thánh Hoàng phẩy ống tay áo nói, nhưng mà lúc này, lại có hai đạo thân ảnh buông xuống, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, cười nói:

– Không ngờ di tích còn có Thánh Nhân tồn tại, một khi cổ Thánh Nhân muốn thấy Lâm Phong, Lâm Phong phải đi đến đó.

– Cái đó và ngươi không có quan hệ?

Thiên Tứ Thánh Hoàng lạnh lùng quét mắt nhìn những người này, bọn họ cũng là một đời Thánh hoàng của các hoàng triều.

– Cổ Thánh Nhân chính là tổ tiên các hoàng triều của Kỳ Thiên Thánh Đô, chúng ta tự nhiên tôn kính họ.

Người nọ nhàn nhạt nói. Lâm Phong nhìn thấy người này, thần sắc trở nên lạnh lùng hơn, xem ra Thiên Hồn Thánh Nhân thật sự là một cổ Thánh Nhân, bởi vậy những người này mới nịnh hót như thế, muốn mượn thân thể hắn làm lô đỉnh cho tên kia, để lấy lòng cổ Thánh Nhân, để Thiên Hồn Thánh Nhân có thể ra khỏi tế đàn, đi đến hoàng triều bọn họ.

– Ta sẽ theo các ngươi đến đó.

Lâm Phong nói một câu đạm mạc, khiến cho thần sắc Thiên Tứ Thánh Hoàng ngưng lại, mở miệng nói:

– Lâm Phong, không thể.

– Thánh Hoàng yên tâm, một người gần đất xa trời ngay cả thân thể cũng không còn tồn tại, được những người này tôn xưng là cổ Thánh Nhân thì có gì phải sợ, vãn bối ngược lại muốn nhanh chân đến xem hắn là cổ Thánh gì.

Lâm Phong phất ống tay áo một cái, cước bộ bước ra, bay thẳng đến địa phương Thiên Hồn Thánh Nhân, đám người đều đi theo Lâm Phong, gia hoả này thật can đảm, biết rõ cổ Thánh Nhân muốn thân thể mình làm lô đỉnh, mà vẫn dám chủ động đi gặp, quả thực không biết sống chết. Thánh Hoàng Đại Mạc hoàng triều, Tần hoàng triều vẫn còn nơi này, không chỉ có bọn họ, nơi này còn có nhiều nhân vật cường đại khác, lúc này ánh mắt của bọn họ đang nhìn về phương xa, chỉ thấy một hàng thân ảnh cuồn cuộn mà đến, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ mỉm cười, nói:

– Thánh Vương, Lâm Phong đến rồi.

Ánh mắt Thiên Hồn Thánh Nhân xuyên thấu không gian, nhìn về phía Lâm Phong, chỉ thấy đám người Lâm Phong ngự không mà đến, trong đôi mắt hắn không khỏi hiện lên hàn quang, không ngờ tên kia không chết, nếu như vậy thì càng tốt, hắn rất hài lòng với thân thể này, nếu như hắn có thể chiếm đoạt nó, hắn tự tin mình có thể khôi phục thực lực, thậm chí có một tia cơ hội trở về cảnh giới Thánh Vương, trở thành tồn tại Thánh cảnh. Sau khi Lâm Phong đến, thân thể vẫn đứng trong hư không, nhìn chư vị cường giả nói:

– Lâm Phong ra mắt chư vị Thánh Hoàng cùng với các vị tiền bối.

– Lâm Phong, còn không mau ra mắt Thiên Hồn Thánh Nhân.

Thánh Hoàng Tần hoàng triều nhàn nhạt nói.

– Thánh Nhân?

Lâm Phong nhìn về phía Thiên Hồn Thánh Nhân, cười nói:

– Với tu vi này của hắn, Thiên Tứ Thánh Hoàng có thể dùng một chưởng chụp chết, hắn cũng được gọi là Thánh Nhân à?

– Làm càn.

Tần Thánh Hoàng quát lên một tiếng, nói ra một câu lạnh như băng:

– Thánh Nhân phong giết tà linh, tu vi bị hao tổn, mới bị như ngày hôm nay, Thiên Hồn Thánh Nhân coi trọng thân thể của ngươi, đây là vinh hạnh của ngươi vì ngươi có thể trở thành thân thể của ngài.

– Phải không, sao cái vinh hạnh này Tần hoàng triều không giữ lấy cho hậu bối mình đi.

Lâm Phong cười lạnh đáp.

– Thiên Hồn Thánh Nhân coi trọng thân thể của ngươi, đây là vinh hạnh của ngươi.

Một cổ uy áp kinh khủng buông xuống trên người Lâm Phong, khiến cho hắn phá lên cười, quát lớn:

– Hắn nói hắn muốn thân thể của ta thì ta phải đưa cho hắn sao.

Chẳng lẽ tính mạng Lâm Phong ta lại do các ngươi quyết định, huống hồ, các ngươi thật sự tôn kính cổ Thánh như vậy?

– Đương nhiên, chư Thánh vì Kỳ Thiên Thánh Đô phong ấn tà linh với di tích chi, cổ Thánh Nhân đều vì hoàng triều.

– Phải không?

Lâm Phong cười nói:

– Tần Thánh Hoàng nói viễn cổ Thánh Nhân ngày xưa đều là người đứng đầu của các hoàng triều, Tần hoàng triều tôn cổ Thánh Nhân kia là chủ?

– Tần Tắc ta một lời đã định, cho dù ngươi có Thập Tuyệt Lão Tiên chống lưng, nhưng mà cổ Thánh xuất hiện thì các hoàng triều đều tôn người làm chủ, thân thể của ngươi cũng phải dâng ra.

Tần Thánh Hoàng dõng dạc nói, không cố ý nhắc đến Thập Tuyệt Lão Tiên, hiển nhiên hắn vẫn có chút kiêng kỵ người này, nếu không hắn sẽ không cùng Lâm Phong nói lời vô nghĩa, trực tiếp bắt lấy là xong.

– Một khi đã như vậy, Tần Tắc, ngươi còn không quỳ xuống cho ta.

Lâm Phong từ trên cao nhìn xuống, khoanh tay mà đứng, nhìn Tần Thánh Hoàng lạnh lùng nói, khiến cho ánh mắt đám người ngưng lại, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, không phải gia hoả này điên rồi chứ.

– Ngươi nói cái gì?

Tần Tắc cũng sửng sốt nói.

– Hừ.

Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, chỉ thấy tâm niệm hắn vừa động, từng cỗ Thánh linh hiển hoá ra trước người hắn, phiêu phù trước mặt mọi người:

– Thiên Hồn lão nhân, nếu như ngươi là cổ Thánh, ngươi cũng nhận ra thần thông của ta chứ.

– Thánh Linh Tạo Hóa Công!

Đồng tử Thiên Hồn Thánh Nhân ngưng lại, tuy Thánh linh của Lâm Phong còn rất nhỏ yếu, nhưng nó đích thật là Thánh Linh Tạo Hóa Công.

– Nếu ngươi đã biết thì chuyện kia dễ làm rồi, Tần Tắc, vừa rồi ngươi nói muốn tôn cổ Thánh là chủ, Lâm Phong ta trong Thánh Linh hoàng triều bước trên Thánh Đạo Đài ngồi lên Thánh Hoàng tọa tìm được truyền thừa của tổ tiên Thánh Linh hoàng triều, bởi vậy được Thánh Linh hoàng triều tôn thành Thánh Hoàng tử, không nghĩ đến Tần hoàng triều so với Thánh Linh hoàng triều càng thêm tôn trọng cổ Thánh Nhân, muốn tôn cổ Thánh Nhân làm chủ, một khi đã như vậy, Tần Tắc, ngươi quỳ xuống dập đầu với thiếu chủ đi.

Thanh âm phóng đãng không gò bó của Lâm Phong khiến cho thần sắc mọi người run lên, gia hoả này bảo Thánh Hoàng quỳ bái hắn sao? Hơn nữa, hắn nói hắn chiếm được truyền thừa của tổ tiên Thánh Linh hoàng triều? Cho nên Thánh Linh hoàng triều mới bảo vệ hắn như thế, tôn hắn làm Thánh Hoàng tử?

– Dõng dạc.

– Làm càn, không tôn trọng tiền bối.

– Tất cả câm miệng.

Lâm Phong chợt quát lên một tiếng, đôi mắt lạnh lùng đảo qua các nhân vật cường giả:

– Vừa rồi các ngươi không nghe thấy Tần Tắc Thánh Hoàng nói như vậy sao?

Muốn tôn cổ Thánh là chủ, ta là Thiếu chủ, các ngươi dám bất kính đối với ta, chẳng lẽ các ngươi không sợ Tần Tắc Thánh Hoàng dâng các ngươi ra sao?

– Ha ha, Lâm Phong nói đúng đấy, hắn thật chiếm được truyền thừa của tổ tiên Thánh Linh hoàng triều ta, hôm nay hắn chính là Thánh hoàng tử của Thánh Linh hoàng triều ta, vừa rồi Thiên Hồn Thánh Nhân cũng thừa nhận Thánh Linh Tạo Hóa Công, chính là công pháp do tổ tiên ta sáng chế ra, một khi Tần Tắc tôn trọng cổ Thánh như vậy, thì đối với Thiếu chủ cũng phi thường tôn trọng mới phải, quà gặp mặt có thể miễn nhưng ít nhất cũng phải quỳ một gối xuống đất để tỏ lòng tôn trọng chứ.

Thánh Hoàng Thánh Linh hoàng triều cười nói, khiến cho sắc mặt Tần Tắc vô cùng khó coi, hắn cứng rắn nói lại:

– Hắn nói chiếm được truyền thừa cũng được sao?

– Tần Tắc, ngươi đang nói cái chó má gì đó, ngươi vừa mới nói cổ Thánh chính là cổ Thánh, muốn Lâm Phong trở thành lô đỉnh, Lâm Phong tìm được công pháp cổ Thánh Nhân thì ngươi lại không thừa nhận, ngươi có còn chút thể diện của cường giả không, hoặc nói người ở đây đều ngốc hết hả?

Thánh Hoàng Thánh Linh hoàng triều liên tục cười lạnh. Lúc này Lâm Phong cũng đi ra đứng trước đám đông, lãnh miệt nói:

– Hôm nay Lâm Phong ta đứng chỗ này nhìn xem Thánh Hoàng mạnh mẽ ép Lâm Phong ta trở thành lô đỉnh cho tên Thánh Nhân chó má kia như thế nào?

– Ta cũng muốn nhìn xem, các ngươi lấy cái gì lý do bảo Lâm Phong trở thành lô đỉnh cho tên gọi cổ Thánh Nhân kia, ta còn muốn nhìn một chút Thánh Linh hoàng triều, Chiến Vương Học Viện, Yêu giới Vọng Thiên Cổ Đô, Cổ Giới tộc và Thập Tuyệt Lão Tiên có đồng ý hay không?

Thánh Hoàng Thánh Linh hoàng triều tiếp lời, lời nói cực kỳ khí phách, khiến cho nhân tâm cường giả rùng mình. Thánh Hoàng Thánh Linh hoàng triều mang tất cả hậu trường của Lâm Phong nói ra, khiến cho người ta cảm thấy một trận run sợ. Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, cước bộ tiếp tục bước ra, ánh mắt quét về phía Thiên Hồn Thánh Nhân, từng cỗ Thánh linh hiện lên trước người, kiếm ý khủng bố tràn ngập mà ra, khiến cho đồng tử Thiên Hồn Thánh Nhân trở nên lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào hắn.

– Xuy.

. . Từng đạo kiếm quang quét ngang hư không, tiếng oanh long đáng sợ truyền ra, Ngũ Sắc Thạch trụ trên tế đàn trực tiếp bạo liệt, khiến cho thần sắc cổ Thánh Nhân bộc phát ra hàn quang cực kỳ đáng sợ, Lâm Phong dám hủy tế đàn của hắn.

– Ông.

. . Hồn lực khủng bố phun ra nuốt vào, bắt đầu hóa thành lực lượng sát phạt, Lâm Phong quét mắt nhìn hắn nói:

– Muốn ta làm lô đỉnh, một cái tàn Thánh cũng không xứng.

– Thiên Hồn Thánh Nhân ta khi nào bị một tiểu bối nhục nhã như vậy, lô đỉnh này ta sớm muộn cũng đạt được.

Con mắt yêu dị của Thiên Hồn Thánh Nhân quét nhìn Lâm Phong, hắn không nghĩ đến lô đỉnh hắn coi trọng cũng có chút bối cảnh, khiến mấy gia hoả Thánh Đế kia có chút kiêng kị, không dám không kiêng nể gì bắt Lâm Phong đưa cho hắn làm lô đỉnh, chúng sợ làm như vậy sẽ chọc giận một số người. Chẳng qua chỉ cần hắn ở đây, Lâm Phong chạy không thoát lòng bàn tay của hắn.

– Ha ha ha ha!

Đúng lúc này, một tiếng khóc cuồn cuộn truyền đến, khiến thiên địa duệ khiếu, khủng bố đến cực điểm.

– Đám tiểu gia hoả Thánh Đế cảnh kia nghe đây, ai có khả năng cởi bỏ xiềng xích trên người chúng ta, ta sẽ khiến các ngươi trở thành cổ Thánh, không cần tôn sùng người khác làm chủ.

Thanh âm này xuyên thấu hư không, từ trong vô tận bay đến, nơi đó chính là ngâm xướng sơn cốc, lực lượng âm ba có thể truyền âm thanh, không để ý khoảng thiên địa, bởi vậy hắn mới có thể tích tụ lực lượng oanh mở di tích. Các Thánh Hoàng ngẩng đầu lên, ánh mắt hướng về ngâm xướng sơn cốc nhìn lại, cởi bỏ xiềng xích cho ma đầu? Bọn họ có thể trở thành tồn tại cấp bậc cổ Thánh?

– Lời nói của tà linh không thể nghe, bọn họ đều là ma đầu, một khi phá vỡ gông xiềng, sẽ trở thành đại nạn cho Kỳ Thiên Thánh Đô.

Thiên Hồn Thánh Nhân mở miệng nói:

– Các ngươi nhanh chóng tìm cho ta một khối thân thể hoàn mỹ đi.

– Ta là tà linh?truyện kiếm tu audio

Buồn cười đến cực điểm, ta đến nói cho các ngươi biết, ngày xưa mấy tên cổ Thánh Nhân này cũng cúi đầu trước chúng ta nên mới gây ra đại chiến giữa các Thánh, ta có thể trợ giúp Thánh Nhân đột phá, huống chi các ngươi, chỉ cần các ngươi phá vỡ gông xiềng trên người ta ra, ta sẽ khiến các ngươi có cơ hội tiến nhập Thánh giai. Thanh âm kia không thèm nhìn khoảng cách, lại lần nữa bay đến, khiến cho đám người kinh ngạc run rẩy, nhưng mà không người nào dám nghe theo lời nói này, người bị gông xiềng khoá lại rất cường đại, một khi thả hắn ra bọn họ không thể khống chế được hắn nữa, nếu phán đoán sai lầm thì đó sẽ trở thành tai nạn, hiện tại bọn họ bị gông xiềng khóa lại, nhưng mấy nhân vật Thánh Đế như Thánh Hoàng vẫn không có biện pháp chạm đến. Thiên Hồn Thánh Nhân thì bất đồng, đây là một cổ Thánh bị thương rất nặng nhưng hắn lại là người có lợi cho bọn họ.

– Xem ra nơi này không có chuyện gì nữa rồi.

Lâm Phong nhàn nhạt nói, thân hình lập tức lóe ra mà đi, nhưng khi hắn giẫm chân rời đi, có vài đạo thân ảnh theo sát sau, những người này không phải cường giả Đế cảnh, cũng không phải nhân vật Thánh Hoàng, mà là những thiên tài cùng bước vào bí cảnh với hắn, Thánh Hoàng không có ra mặt đối phó Lâm Phong, nhưng bọn họ thì không cần cố kỵ nhiều. Lâm Phong bước đi thong thả trong hư không, từng đạo thanh âm phá không đuổi sát theo hắn, hơi thở mạnh mẽ nhất là của Vương Tiễn, cả thân hình hắn giống như binh khí ra khỏi vỏ, Lâm Phong chiếm được đầu lâu Thánh Nhân, lấy được bàn chân Thánh Nhân nữa, bọn họ đâu thể để Lâm Phong rời đi nhẹ nhàng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cường 4 giờ trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 1 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ