1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 408 [Chương 2036 đến 2040]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 408 [Chương 2036 đến 2040]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2036: Phá Đạo Sơn

Di tích xuất hiện trong tầm mắt mọi người nên Kỳ Thiên Thánh Đô không thể tiếp tục bảo trì sự yên bình, cường giả của mười tám Thiên Chi Chủ Thành đều đổ dồn về chỗ này, tin tức di tích lộ thiên do mấy thanh niên đi thăm dò di tích truyền ra ngoài, bọn họ đến từ các thế lực lớn của Thanh Tiêu nên rất nhanh đã có mặt ở chỗ di tích xuất hiện, tốc độ của họ giống như tốc độ lan truyền tin tức di tích cổ Thánh Nhân xuất hiện trên Thanh Tiêu đại lục.

Thậm chí tin tức còn có cu hướng lan tràn đến các địa vực khác của Thanh Tiêu. Từng có một thời gian Lâm Phong bị đặt ở nơi đầu sóng ngọn gió, nhưng bởi vì bối cảnh của hắn quá phức tạp và hắn một mực trong Thánh Linh hoàng triều không có hiện thân ra ngoài nên các nhân vật cường giả cũng dần dần quên hắn, bọn họ không khả năng chờ.

Lâm Phong mà buông tha cho việc đi thăm dò di tích, với cả hiện tại không có hoàng triều nào dám giết Lâm Phong để đoạt bảo vật cả, bọn họ không thể đoán biết được thái độ của Thập Tuyệt Lão Tiên, cho dù Lâm Phong không có vị cường giả kia chống lưng thì Chiến Vương Học Viện cũng không phải tồn tại họ có thể trêu chọc, huống chi một tồn tại cấp bậc Bán Thánh.

Còn nguyên nhân Lâm Phong không có xuất hiện mà trong Thánh Linh hoàng triều cũng rất đơn giản, hắn đang vội vàng tu luyện và miệt mài với công việc tạo ra thế hệ mới. Lang Tà, Hầu Thanh Lâm cùng với Kiếm Manh đã về Thánh Thành trước, chỉ có Lâm Phong và Mộng Tình ở lại Thánh Linh hoàng triều, hơn nữa đoạn thời gian này Lâm Phong cũng một mực bế quan, còn cụ thể hắn làm việc gì thì Thánh Linh hoàng triều không biết, tuy bọn họ vẫn luôn mong muốn Lâm Phong truyền thừa huyết mạch, nhưng bọn họ sẽ không không cố ý đi thúc giục Lâm Phong, chỉ cần Lâm Phong còn ở Thánh Linh hoàng triều đủ rồi. Lúc này Lâm Phong đang trong một tòa trang viên im lặng mà tao nhã cùng người nhà của hắn.

– Mộng Tình, về sau con ít ở cùng với Lâm Phong một chỗ đi, nó tu luyện sẽ ảnh hưởng đến con, về sau con ngủ cùng ta nhé.

Nguyệt Mộng Hà khẽ vuốt ve bụng của Mộng Tình, khuôn mặt trẻ tuổi tràn đầy sự ấm áp, sau khi Vô Thương rời đi bà luôn cảm thấy thiếu một chút gì đó, may mà hôm nay Lâm Phong cùng Mộng Tình đã có một đứa bé, rốt cuộc bà cũng sắp được ẵm tôn nhi .

– Mẫu thân, mẫu thân đừng làm tổn hại con chứ.Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!

Lâm Phong cười khổ với mẫu thân. Trên mặt Mộng Tình lộ ra ý cười, nhìn Lâm Phong cùng Nguyệt Mộng Hà tràn đầy hạnh phúc, rốt cuộc nàng cũng có một đứa bé với Lâm Phong.

– Cứ định như vậy đi, về sau ta sẽ đến chăm sóc Mộng Tình, còn con đi bồi Phỉ Phỉ đi, làm Phỉ Phỉ sinh ra vài đứa cháu nữa cho ta thì càng tốt.

Nguyệt Mộng Hà nhìn Liễu Phỉ bên cạnh cười nói khiến khuôn mặt Liễu Phỉ nhất thời ửng đỏ, sinh em bé sao, nàng cũng có chút chờ mong, thiên phú tu luyện của nàng không có lợi hại như mọi người, nàng không kịp theo bước chân của Lâm Phong, nhưng nàng hy vọng đứa bé có thể kế thừa thiên phú của Lâm Phong.

– Mẫu thân, lời nói này rất đúng, Phỉ Phỉ cũng muốn sinh một đứa đó.

Lâm Phong kéo Liễu Phỉ bên cạnh đi đến chỗ mình rồi mỉm cười nói, sắc mặt Liễu Phỉ càng ngày càng đỏ lên, đầu chui vào ngực Lâm Phong.

– Ngày xưa tướng quân là thống soái Tuyết Nguyệt quốc, về sau con của ta cùng Phỉ Phỉ sẽ là tướng quân của thế giới này.

Lâm Phong tùy ý cười nói, thế giới của hắn không ngừng diễn hóa, dần dần trở nên hoàn thiện, bên ngoài Tuyết Nguyệt quốc được hắn sáng tạo ra rất nhiều thành trì và quốc gia, theo thời gian chuyển dời, chúng cũng bắt đầu có dấu chân người, hơn nữa hắn đã bày ra một số di tích trong thế giới này.

– Còn có Nguyệt Tâm nữa, con đừng có quên nàng.

Nguyệt Mộng Hà nói với Lâm Phong.

– Vâng, con biết rồi.

Lâm Phong gật đầu.

– Con tính khi nào đi tìm Hân Nhi?

– Thực lực hiện tại của con chưa đủ cường đại, trừ phi Hân Nhi chủ động đi ra, nếu không phải đợi thực lực của con đạt đến cảnh giới nhất định mới có thể đoạt Hân Nhi về.

Lâm Phong cũng không biết nên giải thích như thế nào, Hân Nhi bắt buộc phải đi đến Quảng Hàn Cung, mà Quảng Hàn Cung quá thần bí, bên trong tuyệt đối có nội tình đáng sợ.

– Uh, con nhớ trong lòng được rồi, Mộng Tình, Phỉ Phỉ, Hân Nhi, Nguyệt Tâm, đều là con dâu của ta, ta không hy vọng một người nào có chuyện cả, tiểu Phong, chuyện tình tu luyện mẫu thân không thể giúp con được, con cố gắng tu luyện cho tốt.

Nguyệt Mộng Hà nói với Lâm Phong, nàng biết rõ hôm nay tu vi của nàng và Lâm Phong đã không cùng một phương diện nữa, thậm chí nàng còn không biết hiện tại Lâm Phong mạnh đến mức nào.

– Con hiểu rồi.

Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức nhìn về phía Mộng Tình, cười nói:

– Mộng Tình, nàng cẩn thận một chút, ta đi xem Nguyệt Tâm.

– Vâng.

Mộng Tình khẽ gật đầu, thầm nghĩ Lâm Phong quá lo lắng rồi, nàng đâu có yếu ớt như vậy. . . Đương nhiên nàng vẫn cảm thấy phi thường ấm áp và vui vẻ. Lâm Phong đi đến một phiến không gian khác để tìm Nguyệt Tâm, ngày nào Nguyệt Tâm cũng sinh hoạt trong những mảnh ghép hình ảnh kia, vô tình đạo quá mạnh mẽ, khó có thể tan rã, tùy thời bộc phát ra ngoài.

– Nguyệt Tâm.

Lâm Phong đi lên vuốt ve hai gò má Nguyệt Tâm, nửa năm qua Nguyệt Tâm tiều tụy đi rất nhiều.

– Lâm Phong, ta muốn đi Phá Đạo Sơn.

Thu Nguyệt Tâm đột nhiên mỉm cười nói với Lâm Phong, nàng đứng dậy, xinh đẹp đến cực điểm, lúc này nàng giống như buông ra hết thảy.

– Phá Đạo Sơn.

Đồng tử Lâm Phong khẽ co rút lại, nơi đó chính là di tích cổ, có thể nói nó là một tuyệt địa, Phá Đạo Sơn, vùng đất phá đạo, người trong võ đạo tiến nhập nơi này đạo sẽ bị phá, bởi vậy nơi này được gọi là Phá Đạo Sơn, từ trước đến nay không ai dám nhắc đến nó vì chỉ nghe thôi cũng khiến người ta sợ mất mật.

– Nàng xác định nàng muốn đi đến nơi đó?

Lâm Phong nhìn Thu Nguyệt Tâm, thần sắc phi thường ngưng trọng, hắn không biết sau khi bước vào Phá Đạo Sơn sẽ có hậu quả gì.

– Vâng.

Thu Nguyệt Tâm vẫn cười nói:

– Ta không nghĩ mình lại bị vô tình ý làm phức tạp, cho dù vĩnh sinh không thể nhập đạo, trở thành người thường cũng được.

Lâm Phong trầm mặc nhìn Thu Nguyệt Tâm, qua hồi lâu hắn giống như làm ra quyết định, gật gật đầu nói:

– Tốt, ta sẽ đưa nàng đi đến Phá Đạo Sơn, cho nàng phá đi vô tình đạo ý.

Nói xong Lâm Phong rời khỏi thế giới võ hồn, hướng về phía ngoài Thánh Linh hoàng triều mà đi, trên đường đi hắn có nhìn lướt qua một vị lão giả ở dưới đất và nói:

– Ta đi ra ngoài một lúc, sau khi trở về sẽ đi đến chỗ Thánh Hoàng phi.

– Hãy đi đi.

Lão nhân kia khẽ gật đầu, không có đi theo Lâm Phong nữa. Phá Đạo Sơn nằm trong một sơn mạch không người đặt chân đến của Kỳ Thiên Thánh Đô, thời tiết trong này cực kỳ lạnh lùng, nơi đây chưa từng có dấu vết của con người, từ trước đến giờ người trong võ đạo lao lực tu hành mới thành đạo ý, sao lại tiến đến đây tự tìm cách phá đạo, không ai phải làm như vậy, nhưng hôm nay lại có người tiến đến . Lâm Phong cùng Thu Nguyệt Tâm bước chầm chậm trên hư không, nhìn mấy ngọn núi kỳ diệu phía trước, ba ngọn núi giống như sinh ra sự tương liên, chỉ có một mặt mở ra, đó chính là nơi làm cho người ta nghe thấy đã sợ mất mật, bước vào nơi này đại đạo tất phá.

– Lâm Phong, ta qua đó nhé.

Thu Nguyệt Tâm quay đầu cười nói với Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong cầm tay nàng thật chặt, hơi ấm trong lòng bàn tay truyền đến tay nàng. Thu Nguyệt Tâm cười rất sáng lạn, nàng chậm rãi hướng về phía trước bước ra, bàn tay dần dần thoát khỏi tay Lâm Phong, nụ cười vẫn ngọt ngào, nàng đã thật lâu không có cười như vậy.

– Nguyệt Tâm, nếu có chuyện ngoài ý muốn lập tức đi ra ngoài.

Lâm Phong không nhịn được dặn nàng một tiếng, cổ thuyền bay về phía trước sau đó hạ xuống bên ngoài Phá Đạo Sơn, giống như tùy thời chuẩn bị nhảy vào tiếp dẫn.

Thân thể Thu Nguyệt Tâm lóe ra, nàng chậm rãi bước vào trong sơn mạch, nụ cười trong đôi mắt nàng vẫn sáng lạn, sau đó trực tiếp nhảy vào trong Phá Đạo Sơn. Giờ khắc này, Lâm Phong chỉ cảm thấy bên trong có một cỗ lực lượng kỳ lạ ngăn cách hắn và Thu Nguyệt Tâm với nhau, chỉ thấy Thu Nguyệt Tâm trực tiếp hộc ra một ngụm máu tươi, giống như tâm huyết vậy, hình ảnh này khiến Lâm Phong không nhịn được khẽ run rẩy.

Thu Nguyệt Tâm không có phát ra tiếng kêu rên, nàng lại dựng thẳng thân thể của mình lên nhắm thẳng về phía trước mà đi, nhưng mà từng đợt từng đợt máu tươi không ngừng theo khoé miệng của nàng chảy xuống, thấm đẫm quần áo của nàng nhìn rất ghê người.

Tuy bên trong không có tiếng động, nhưng mà ngón tay Lâm Phong cũng đã đâm vào thịt khiến máu tràn ra, hắn hận người đi chịu khổ không phải hắn. Phá đạo, một loại đau đớn không thể tưởng tượng được.

Thân thể Thu Nguyệt Tâm lần lượt bị đánh sâu vào xuống dưới, nhưng mà nàng vẫn kiên cường đứng lên, không ngừng đi sâu vào trong sơn cốc, Lâm Phong không biết nàng đã trải qua gì, nhưng mà giờ phút này trên người hắn đã có ma uy khủng bố nở rộ, cước bộ khẽ động giống như hắn muốn nhảy vào mang Thu Nguyệt Tâm cứu ra.

Chỉ thấy lúc này Thu Nguyệt Tâm giống như ngoái đầu nhìn lại, vết máu đọng trên khoé miệng vẫn còn ướt, nhưng mà nụ cười trên mặt nàng lại rất sáng lạn, hình như nàng đang nói cho Lâm Phong biết nàng không có chuyện, nàng sợ Lâm Phong lo lắng cho nàng.

Chỉ sợ sau này sẽ không có người nào có thể thản nhiên đối mặt Phá Đạo Sơn giống như Thu Nguyệt Tâm, nàng vốn vì phá đạo mà đến nên nàng không có vướng bận gì. Đạo không diệt người không đi, nàng cầu phá đạo. Lâm Phong ngừng bước, bàn chân ma xát trên mặt đất phát ra tiếng vang tê tê, ma ý trên người hắn càng thêm mãnh liệt giống như một con Hắc Long đang giận dữ gào thét.

Thu Nguyệt Tâm vẫn tiếp tục đi sâu vào như vậy, Lâm Phong không biết nàng gặp phải uy năng đáng sợ như thế nào, khi ma uy hội tụ trong hư không Lâm Phong cũng chẳng biết, thẳng đến lúc trong thiên địa có vô tận Thiên ma kiếp chói sáng sơn mạch, Lâm Phong mới giống như khẽ ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua ma kiếp hội tụ trong hư không, chỉ thấy một đạo ma uy hung hăng đánh xuống, oanh trên người hắn, nhưng mà hắn vẫn vững vàng đứng sừng sững ở kia, đồng tử lạnh lẽo giống như một tôn ma đầu chân chính, thân thể hắn chưa từng động một lần.

Ánh mắt Lâm Phong chậm rãi chuyển qua nhìn Thu Nguyệt Tâm bên kia, ma quang lần lượt oanh giết xuống, tẩy lễ thân thể Lâm Phong nhưng hắn lông mày của hắn chưa từng nhăn một lần, nữ nhân của hắn đang phải trải qua tẩy lễ tàn khốc hơn so với hắn trăm lần.

Thu Nguyệt Tâm lại quay đầu, thân thể phiêu phù trên hư không giống như nàng đã hoàn toàn vô lực để thân thể tự trôi nổi, nàng cảm giác giờ phút này nàng mới thật sự hạnh phúc, không còn lực lượng gì có thể ngăn trở nàng và Lâm Phong nữa, đạo của nàng không có cũng được.

Trong lòng Lâm Phong đau nhói, chân hắn đạp bước đi ra ngoài, chuẩn bị liều lĩnh nhảy vào Phá Đạo Sơn, nhưng mà đúng lúc này, một cỗ lực lượng kỳ diệu tràn ngập mà ra, thần sắc Lâm Phong cứng đờ, chỉ thấy một cỗ lực lượng kỳ dị điên cuồng tràn vào thân thể Thu Nguyệt Tâm, khiến cho khuôn mặt của nàng lại toả sáng

Một màn này khiến Lâm Phong ngây ngẩn cả người, Thu Nguyệt Tâm cũng sửng sốt, trên thân thể của nàng có từng đợt từng đợt đạo ý tràn ngập mà ra. Đạo là vô tình hay hữu tình, vô tình đạo diệt, đa tình đạo sinh!

Chương 2037: Chuyện xưa kỳ quái

Thu Nguyệt Tâm từ trong Phá Đạo Sơn bước đi ra, lúc này thần sắc của nàng trở nên rất yên bình, giống như thấu hiểu nhân sinh, thể nghiệm tất cả tình cảm của thế giới, nàng vẫn nhìn Lâm Phong và mỉm cười như vậy, rất đẹp, rất đẹp.

Giờ khắc này ma ý trên người Lâm Phong không còn sót lại chút gì, chỉ thấy hắn khẽ tiến lên, ôm Thu Nguyệt Tâm vào lòng, cuối cùng hắn cũn nhẹ nhàng thở ra một hơi, tâm thầm nghĩ:

– May mắn, may mắn.

Thu Nguyệt Tâm cảm thụ được cái ôm của Lâm Phong, gối đầu lên vai hắn, trên người nàng đã không còn vô tình ý nữa, mà thay vào đó là tình yêu kéo dài mãi mãi.

– Phá Đạo Sơn, phá rồi sau đó lại lập, nếu người ta không tin vào đạo thì đạo sẽ bị phá, nhưng mà nếu cố ý đi phá đạo, lại có thể phá rồi sau đó lập lại, đây mới là chân ý của Phá Đạo Sơn.

Thu Nguyệt Tâm thì thào nói nhỏ, nội tâm Lâm Phong lộ ra một chút ý cười, Phá Đạo Sơn chính là di tích cổ thượng, nó có thể phá tất cả các loại đạo, nhưng nó tồn tại không phải vì phá đạo mà để lập lại đạo, lấy đạo chống đỡ phá rồi lại lập.

– Chúng ta trở về đi.

Lâm Phong cảm thấy thời tiết hôm nay trong sáng lên rất nhiều, hào quang chiếu rọi trong hư không thật ôn nhu, hôm nay Thu Nguyệt Tâm đã phá được vô tình đạo, tu thành hữu tình đạo, mà hắn rốt cục cũng đột phá trung vị Hoàng, bước vào cảnh giới thượng vị Hoàng, làm sao tâm tình của hắn không tốt cho được. Thu Nguyệt Tâm đã trở lại, triệt để trở lại.

Hai người khống chế cổ phàm, khoanh chân ngồi dựa sát vào nhau, Thu Nguyệt Tâm tràn đầy sự quyến luyến, ánh mắt lưu luyến ngắm nhìn phong cảnh thiên địa, giống như nàng đang cùng với Lâm Phong đi đến tận cùng thế giới.

Khi Lâm Phong về đến Thánh Linh hoàng triều mang theo Thu Nguyệt Tâm tiến vào trong thế giới võ hồn, cùng người nhà chia xẻ tin tức tuyệt vời này, ngày hôm đó Lâm Phong chiếu cố Mộng Tình, cùng Thu Nguyệt Tâm và Liễu Phỉ triền miên không nghỉ, trải qua những ngày tháng tiêu dao giống như thần tiên, nhưng mà đúng lúc này, trên đường đi từ Vọng Thiên Cổ Đô đến Kỳ Thiên Thánh Đô có một nữ thần xinh đẹp lạnh băng như sương, trên mặt tràn ngập sát khí mãnh liệt.

Dư luận ở Kỳ Thiên Thánh Đô trở nên xôn xao, đại chiến không ngừng xảy ra, không ngừng có cường giả bị chết, thậm chí cường giả Đế cảnh cũng không thoát khỏi cục diện này, bởi vì di tích chư thánh mở ra đã hấp dẫn rất nhiều cường giả tiến đến, phong vân ở bát phương vũ động, hơn nữa mọi người cũng xác thực di tích cổ Thánh Nhân đã xuất hiện.

Nên dẫn phát một hồi chiến đấu khủng bố, nhưng tất cả chuyện này cùng với Lâm Phong có quan hệ gì đâu, hắn chiếm được hai loại thánh pháp do cổ Thánh Nhân truyền thừa, sau đó chiếm được chân ngôn, mặc dù chân ngôn không có thần tủy, nhưng hắn lấy Thiên Diễn Thánh Kinh diễn hoá cộng thêm ngộ tính cường đại của hắn, hắn vẫn có thể cho hướng nó đến mức hoàn thiện.

Sống yên ổn rồi nghĩ đến những ngày gian nguy, Lâm Phong so với bất luận kẻ nào đều hiểu được hắn cần thực lực mạnh mẽ, sức mạnh không ai bì nổi, bởi chỉ có như vậy loại hạnh phúc này mới không có rời xa hắn, tuy chìm đắm trong sự ấm áp nhưng hắn chưa từng quên việc tu luyện. Sau khi bước vào cảnh giới thượng vị Hoàng.

Lâm Phong lại một lần nữa trải qua quá trình rèn luyện Thiên ma giải thể, nó khiến cho thân thể hắn lại cường đại thêm lần nữa, hôm nay đã không có một cường giả Vũ Hoàng nào có thể thừa nhận được một quyền của hắn, quyền mang của hắn giống như thần thông của rất nhiều cường giả thượng vị Hoàng lợi hại khác, nếu đối phó cường giả thượng vị Hoàng bình thường, hắn có thể trực tiếp lấy thân thể oanh giết người đó.

Trong ma đàm ngoại trừ Lâm Phong ra, còn có ba đạo thân ảnh khác, cảnh giới của ba người này so với Lâm Phong còn mạnh hơn, tất cả đều là thượng vị Hoàng đỉnh phong, ba người này chính là đám người Cơ Giang chặn giết Lâm Phong ngày trước bị Lâm Phong luyện chế thành ma khôi, Lâm Phong đã mang hết toàn bộ tài lực bồi dưỡng ba người này.

Thiên Diễn Thánh Kinh, Thiên ma giải thể, Thánh Nhân thần thông, chỉ cần hắn có, hắn cũng truyền thụ cho ba người. Mặc dù địa vị của Cơ Giang trong Cơ gia không bằng Cơ Thương, nhưng hắn cũng là một thiên tài cùng thế hệ với Lâm Phong, nếu lúc trước hắn không liên thủ tập giết Lâm Phong, Lâm Phong hoàn toàn tin tưởng rằng, trải qua sự bồi dưỡng điên cuồng như vậy, cộng thêm cảnh giới tự thân của bọn họ, mặc dù không có sức chiến đấu như hắn, nhưng trong cảnh giới thượng vị Hoàng hắn vẫn là người nổi bật nhất, nhất là khi họ tu luyện Thiên Diễn Thánh Kinh khiến thiên phú càng ngày càng mạnh, chắc chắn bọn họ sẽ trở nên xuất chúng.

Ngày hôm nay Lâm Phong đi ra khỏi thế giới võ hồn, khoảng thời gian hắn từ di tích cổ trở lại Thánh Linh hoàng triều đã trôi qua hơn nửa năm, bụng của Mộng Tình càng ngày càng rõ ràng, đoạn thời gian này Lâm Phong không có tâm đi ra ngoài tranh đấu, có lẽ hắn sắp nghênh đón ngày mình trở thành cha nên tâm có một tia cảm giác khác thường, hình như có chút khẩn trương, lại có ý chờ mong nhàn nhạt.

– Có chuyện gì sao?

Lâm Phong nói với mấy người bên ngoài trang viên một tiếng. Có cường giả Thánh Linh hoàng triều đáp lại.

– Thánh Hoàng tử.

Sau khi nghe thấy thanh âm của Lâm Phong người nọ mới tiến đến, lúc này Lâm Phong đã đi ra khỏi phòng, khi hắn nhìn thấy vị cường giả kia của Thánh Linh hoàng triều thì đối phương cũng bắt đầu nói:

– Thánh Hoàng tử, thời gian đã qua lâu như vậy, Thánh Hoàng tử có hay không.. . Lâm Phong hiểu được ý tứ của đối phương, tuy Thánh Linh hoàng triều coi trọng thiên phú của hắn, phong hắn lên làm Thánh Hoàng của Thánh Linh hoàng triều, nhưng dù sao hắn cũng không phải người Thánh Linh hoàng triều, không có huyết mạch của bọn họ, đối với Thánh Linh hoàng triều mà nói, truyền thừa của hắn vô cùng quan trọng.

– Ta biết rồi, ngươi yên tâm đi.

Lâm Phong khẽ gật đầu, chuyện này hắn hiểu rất rõ.

– Thánh Hoàng tử đã nói như vậy ta đây cáo lui trước.

Người nọ rất cung kính lui ra, giống như chưa từng đi đến đây, Lâm Phong thở dài, chuyện đến mức này rồi thì hắn cũng không có biện pháp nào, cuối cùng hắn vẫn phải giải quyết, tuy loại sự tình này đối với hắn mà nói, hắn xem như chiếm tiện nghi nhưng chính hắn cũng có cảm giác là lạ.

Nếu hắn thực để lại huyết mạch cho Thánh Linh hoàng triều thì hắn và Thánh Linh hoàng triều còn có thể thoát được liên hệ sao? Nói như vậy Thánh Linh hoàng triều cũng hiểu được điểm này, chờ sau khi bọn họ có huyết mạch của hắn, hắn coi như một nửa người Thánh Linh hoàng triều, khi đó địa vị Thánh Hoàng tử của hắn tại Thánh Linh hoàng triều mới có sức nặng một chút, tưởng tượng một ngày kia Thánh Hoàng của Thánh Linh hoàng triều có phụ thân là tuyệt đại Thánh Vương thì nó sẽ là một loại quang cảnh như thế nào.

Đêm nay ánh trăng như nước, chiếu rọi Thánh Linh hoàng triều, không gian im lặng tràn ngập trang viên, Lâm Phong vẫn chưa che dấu bước chân của chính mình, bởi vậy chủ nhân trong phòng chắc nghe thấy. Lâm Phong đẩy cánh cửa kia ra, phía trước hắn còn có một tầng vải mỏng, phía sau tấm vải mỏng có một bóng hình xinh đẹp đứng đó nói:

– Ngươi đã đến rồi!

– Ừm, ta đã đến.

Lâm Phong khẽ gật đầu.

– Ngươi chờ ta một chút.

Lâm Phong nhìn thấy một thân ảnh đang thay quần áo phía sau màn, rồi thân ảnh nhu thuận ấy lập tức nằm xuống giường nhẹ giọng nói:

– Ngươi vào đi!

Lâm Phong đi vào trong phòng, nhờ ánh sáng mờ nhạt mà hắn nhìn thấy thân ảnh đang nằm trên giường đưa lưng về phía hắn kia, trên người người nàng khoác một bộ áo lót màu đỏ, có thể nhìn thấy cả da thịt, nhưng mà trên mặt của nàng vẫn đeo mạng che, không muốn để Lâm Phong nhìn thấy khuôn mặt của nàng.

Lâm Phong vẫn đứng ở kia, không biết nên làm cái gì, tự dưng đi qua làm chuyện ấy với một nữ nhân lạ lẫm, thật sự làm cho hắn cảm thấy xấu hổ, chân hắn bước nhanh như xuyên qua không gian, thân thể kia tràn ngập hấp dẫn, xuân quang như ẩn như hiện đã khiến nội tâm hắn bốc cháy lên hỏa diễm nhàn nhạt, bản tính đã cho phép hắn.

– Ta cũng đã chuẩn bị xong rồi, bên trong không có.. . Một thanh âm yếu ớt mà mềm mại truyền ra, nó giống như vẻ ngượng ngùng của một cô gái, giọng nói này khiến hỏa diễm trong lòng Lâm Phong bốc cháy thêm, rốt cục hắn cũng nằm lên trên chiếc giường kia, hai tay xẹt qua áo lót cảm nhận da thịt mềm mại của nàng. Bàn tay Lâm Phong khẽ dùng sức giống như muốn ôm thân thể kia quay lại, nhưng mà hắn lại thấy thân thể mềm mại đó khẽ run rẩy, nàng thấp giọng nói:

– Không cần, cứ như vậy được rồi.

– Phía sau?

Thần sắc Lâm Phong cứng đờ. Nếu lúc này Lâm Phong có thể nhìn thấy khuôn mặt của nàng, hắn nhất định nhìn thấy vẻ ngượng ngùng như sắp chảy máu kia.

– Vâng!

Một đạo thanh âm rất nhỏ vang lên giống như chủ nhân của nó rất khó khăn mới có thể phát ra được, nhưng mà Lâm Phong vẫn nghe thấy, sau khi nghe được hắn không biết nên nói cái gì, Thánh Linh hoàng triều không có lừa gạt hắn, đây nhất định là một nữ nhân phi thường xinh đẹp và đây cũng là lần đầu tiên của nàng, điều này làm cho Lâm Phong có cảm giác tội lỗi nhàn nhạt.

Hơn nữa, chuyện này không phải một hai đêm mà nó có thể kéo dài vài đêm nữa, chẳng lẽ lần nào hai người cũng không nói chuyện, mỗi lần đều làm chuyện kỳ quái như vậy, dù sao Lâm Phong cũng không thể đảm bảo một lần có thể lưu lại huyết mạch, cho nên hắn đến đây ba đêm. . . Hắn nghĩ thầm như vậy chắc không có vấn đề.

Cũng may ba ngày sau hắn không phải đối diện với loại cục diện xấu hổ này nữa, cái loại cảm giác kỳ quái đó sẽ không có nữa, nhưng mà Lâm Phong lại phát hiện hắn có một chút cảm giác mất mát, có lẽ nữ nhân kia có nơi nào hấp dẫn hắn, hơn nữa qua ba đêm hắn phát hiện, tuy biểu hiện của nàng hết sức cứng ngắc, khẩn trương, nhưng mà nàng giống như không có sợ hãi, cũng không có ý tứ kháng cự, nhất là từ đêm thứ hai nàng nhu thuận, ôn thuận đi rất nhiều, hai người giống như đã yêu nhau rất lâu rồi và không muốn rời xa nhau nữa, bọn họ vẫn giữ tư thế kỳ quái như vậy ba đêm liền.

Chính Lâm Phong cũng không rõ vì sao nàng lại không muốn hắn nhìn thấy khuôn mặt của nàng, bởi vì nàng xấu hổ sao? Nhưng nếu nàng đã sinh ra huyết mạch của hắn thì hắn vẫn muốn nhìn thấy nàng, chuyện này không thể tránh.

Cũng may ba đêm kỳ quái đó không có uổng phí, qua một đoạn thời gian có tin tức truyền ra Thánh Hoàng phi đã có bầu, một ngày này toàn bộ Thánh Linh hoàng triều chấn động, rất nhiều Thánh hoàng phi trong chính tẩm cung của mình phát ra lửa giận, nhưng mà các nàng không dám nháo sự. Nếu sinh ra huyết mạch nam, tương lai rất có khả năng trở thành Thánh Hoàng của Thánh Linh hoàng triều, nếu là nữ, cũng sẽ trở thành nữ Thánh Hoàng! Đây là một cái chuyện xưa kỳ quái, ít nhất Lâm Phong có cảm giác như vậy.

Chương 2038: Sóng ngầm

Giữa đại lục mênh mông vô tận có một quốc gia quanh năm tuyết đọng, giống như một bức tranh xinh đẹp.Tại quốc gia toàn tuyết này mọc ra rất nhiều loài cây kỳ dị, có tuyết thụ đã sống vạn năm trở thành một chủng loại cổ lão.

Trong quốc gia tuyết trắng này có một vùng đất thần thánh, chung quanh toàn là tuyết thụ kỳ kị, trên cây nở rộ một loài hoa sen giống như tuyết, hình như trong đó có từng đợt từng đợt tiên ý tràn ra.

Phía trước rừng tuyết thụ này có một toà tế đàn thần thánh, hình như phía trên tế đàn có một mặt thạch bích, trên thạch bích có rất nhiều người hình hoa sen, toả ra quang hoa nhàn nhạt nhìn rất xinh đẹp.

Trong đó có một bông hoa sen có ba phiến tuyết liên nở rộ nhìn đặc biệt chói mắt, hào quang rực rỡ hơn những bông hoa khác rất nhiều, nó nằm chính giữa hai đóa hoa khác giống như vương giả trong đám tuyết liên này vậy.

Cạnh hai đóa tuyết liên kia còn có một đóa tuyết liên cũng giống như vương, mang theo vẻ đẹp thánh khiết và cao quý, mặc dù nó không có hai đóa hoa sen nở rộ đứng bên, nhưng nó vẫn lộ ra một cỗ mỹ cảm, có một điều kỳ quái chính là, giờ phút này trong đoá hoa sen kia giống như đang dưỡng dục ra một đóa hoa sen mới, một đoá sen đen, tràn ngập hơi thở khủng bố, làm cho người ta kinh sợ.

– Tốt lắm!

Phía trước tế đàn lúc này có một vị lão giả tóc trắng xoá tay cầm quyền trượng hung hăng gõ lên mặt đất, tiếng răng rắc nhất thời vang lên cuồn cuộn, cả quốc gia tuyết trắng giống như cũng đang run rẩy xuống, khiến cho vô số người run sợ không thôi, họ đang thầm nghĩ xem ai chọc giận Tộc lão.

Bên cành bà lão tóc trắng xoá có rất nhiều lão giả đứng vây quanh, thần sắc từng người đều rất trang nghiêm, tất cả đang nhìn chằm chằm vào dị tượng của tuyết liên phía trước, trong lòng sinh ra gợn sóng. Đó là điều thần bí nhất của Tuyết tộc.

– Trăm năm qua Tuyết tộc ta lại nghênh đón một thời kỳ huy hoàng nhất từ thời thượng cổ cho tới nay, ba vương tranh nhau phát sáng, so với năm vương ở thời kỳ thượng cổ của Tuyết tộc ta thì ba vương cùng tồn tại này cũng không hề kém hơn, trong ba vương có hai vương là nam, một vương là nữ, bọn họ đến từ những bộ lạc bất đồng của Tuyết tộc, trong đó chỉ có một người đến từ chi trưởng của bộ lạc ta, bởi vậy ta hạ lệnh để ba vương lấy phương thức bất đồng trưởng thành, một vương tiềm tu, một vương xuất thế, một vương ẩn độn.

– Nhưng mà bởi vì năm đó có chuyện ngoài ý muốn mà Linh Lung bị người khác mang đi, ta từng thỉnh Thần Điện vì đó phát ra mệnh lệnh để Linh Lung tùy ý trưởng thành bên ngoài, không đi quấy rầy nàng, đợi cho nàng trở thành đế rồi lại quay về tộc ta, vương cùng vương kết hợp, hy vọng sinh ra huyết mạch mạnh nhất Tuyết tộc, bởi vì ta rất dễ tin Thần Điện nên hôm nay song vương đã trưởng thành mà Linh Lung ở bên ngoài lại là người yếu nhất, thậm chí hiện tại nàng còn sinh ra ma chủng.

Thanh âm của Tộc lão rất bình tĩnh, bọn họ đã từng nghĩ đến có lẽ đây là chuyện ngoài ý muốn, quan sát một đoạn thời gian cuối cùng xác định chuyện không có sai, vương giả của bọn họ đã ở bên ngoài cùng người khác sinh ra hậu đại, huyết mạch vương giả rơi vãi, điều này làm Tuyết tộc vô cùng hổ thẹn, khiến giấc mộng vương cùng vương kết hợp của bọn họ cũng bị phá vỡ .

Mọi người im lặng lắng nghe, hình như bên trong lời nói bình tĩnh của Tộc lão ẩn chứa một cỗ phẫn nộ lạnh như băng, tất cả mọi người đều biết, giờ phút này Tộc lão đang rất phẫn nộ, phi thường phẫn nộ, lúc trước lão nhân gia quyết định không cho linh lung trở về, vì muốn Linh Lung bước vào Đế cảnh để vương cùng vương kết hợp tạo ra đời sau có huyết mạch cường đại nhất, nhưng hôm nay nữ vương cao quý của bọn họ đã có nam nhân khác bên ngoài, còn sinh con cho hắn nữa, lão nhân gia không thể chịu đựng được chuyện này.

Thiên mệnh thuật của Vận Mệnh Thần Điện quả nhiên cũng xuất hiện sai lầm, Linh Lung là một trong ba vương nhưng nàng lại là người trưởng thành chậm nhất, hơn nữa nàng không có truy cầu võ đạo mà mang huyết mạch truyền thừa ra ngoài, việc làm như vậy làm sao xứng đáng với vận mệnh vương giả, nàng đang làm bẩn huyết mạch của Tuyết tộc.

– Đi thăm dò xem, nàng đang ở đâu?

Lúc này, Tộc lão lại phun ra một đạo thanh âm rét lạnh.

– Tộc lão.

Một vị lão giả ở bên cạnh mở miệng nói:

– Tuyết Thần Phong lịch lãmở trong Thánh Thành Trung Châu Thanh Tiêu đại lục đã nhìn thấy dấu chân Tuyết tộc bên trong Chiến Vương Học Viện, tướng mạo người này cực kỳ xinh đẹp, trên người còn có tiên khí, nhưng mà nàng đã là thê tử của một gã môn sinh khác trong Chiến Vương Học Viện.

Thần sắc của Tộc lão ngưng xuống, mặt hiện lên vẻ băng hàn.

– Điều tra rõ cho ta, sau đó để Ngao nhi đi ra ngoài lịch lãm một phen, tiện thể mang nàng trở về.

Tộc lão thấp giọng nói ra một câu. Mọi người nghe xong khẽ gật đầu, Không ngờ Tuyết Linh Lung có hậu đại với người khác bên ngoài, nhất định phải dẫn nàng trở về. . . . Bên trong Cổ Dao hoàng triều có một đám khách nhân đặc thù đến đây, Cổ Dao Thánh Nữ tự mình đón chào, những người Quảng Hàn Cung. Hi Hoàng mang theo khuôn mặt băng sương lạnh lùng nhìn Y Nhân Lệ và một đoàn người phía trước nói:

– Lâm Phong đâu?

– Sau khi rời khỏi di tích, Lâm Phong đã bị Thánh Linh hoàng triều mang đi, đến giờ vẫn chưa xuất hiện qua, hôm nay chúng ta cũng không biết hắn ở nơi nào.

Một nữ tử đáp lại.

– Hắn còn bên trong Thánh Linh hoàng triều.

Cổ Dao Thánh Nữ thấp giọng nói ra:

– Chẳng những Lâm Phong ở trong Thánh Linh hoàng triều mà hắn còn có cơ duyên không nhỏ, sau khi hắn chiếm được truyền thừa của tổ tiên Thánh Linh hoàng triều, Thánh Linh hoàng triều liền để hắn cùng nữ tử xuất sắc nhất hoàng triều sinh ra huyết mạch đời sau, hôm nay Lâm Phong đã là Thánh hoàng tử của Thánh Linh hoàng triều rồi, con của hắn rất khả năng trở thành Thánh Hoàng của đời sau.

Thần sắc Hi Hoàng phát lạnh, trong lòng sinh ra một cỗ tức giận không thể tả, thầm mắng Lâm Phong hỗn láo. Địa vị của Lâm Phong tại Thánh Linh hoàng triều không phải tầm thường, nếu bên trong hoàng triều đối phó Lâm Phong cũng không ổn, hoàng triều truyền thừa vô số năm nên nội tình cực kỳ đáng sợ, hoàng triều so với cổ thánh tộc còn muốn thâm hậu hơn mấy phần, nàng chỉ còn cách chờ cơ hội mà thôi .

– Làm phiền thánh nữ thay ta chú ý Lâm Phong, nếu hắn đi ra ngoài lập tức cho ta biết.

Hi Hoàng mở miệng nói với Cổ Dao Thánh Nữ, Cổ Dao hoàng triều cũng là một thế lực khủng bố, nếu bọn họ muốn nhìn chằm chằm vào một người thì người nọ rất khó thoát khỏi con mắt bọn họ.

– Hi Hoàng tiền bối yên tâm, ta sẽ chú ý.

Cổ Dao Thánh Nữ mỉm cười đáp lại. . . . Bên trong đại điện của Thiên Tứ hoàng triều có rất nhiều người tập trung, thần sắc mọi người có vẻ rất trang nghiêm, hơi thở tràn ngập áp lực.

– Thương thế của Thần nhi khôi phục thế nào rồi ?

Thánh Hoàng trên đại điện mở miệng nói một câu.

– Hoàn hảo, chắc qua một đoạn thời gian nữa có thể khôi phục hoàn toàn.

Phía dưới có người đáp lại, sau khi nghe xong sắc mặt Thiên Tứ Thánh Hoàng trở nên băng hàn đến cực điểm:

– Một thế hệ Vũ Hoàng của Thiên Tứ hoàng triều có ba người có thiên phú tốt nhất, Yến nhi bị Lâm Phong tru sát, lần này Thần nhi cũng suýt nữa gặp phải độc thủ.

– Còn có một kẻ ăn cây táo, rào cây sung.

Âm thạnh lạnh lùng của Thánh hoàng hậu bên cạnh Thánh Hoàng vang lên, ánh mắt của bà ta nhìn chằm chằm về phía Phiêu Tuyết công chúa, trong ánh mắt mang theo một chút hàn ý.

– Do Yến nhi vô năng, cùng Phiêu Tuyết có quan hệ gì.

Thánh Hoàng nhìn thấy Thánh hoàng hậu giận chó đánh mèo Phiêu Tuyết thì không khỏi hừ lạnh một tiếng:

– Có tin tức gì của Lâm Phong không?

– Hắn vẫn còn trong Thánh Linh hoàng triều, không có đi ra ngoài.

Có người mở miệng nói.

– Tùy thời theo dõi hắn.

Thiên Tứ Thánh Hoàng lạnh lùng nói ra một tiếng, ánh mắt Phiêu Tuyết ngưng lại, nàng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại buông tha, nàng từng khuyên nhủ hoàng huynh của nàng không nên khiêu chiến Lâm Phong nhưng cuối cùng hắn vẫn bị Lâm Phong trấn giết, lời nói này lọt vào tai Thánh hoàng hậu khiến bà ta rất tức giận.

– Vâng, Thánh Hoàng.

Có người lên tiếng trả lời. . . . Lâm Phong đương nhiên không biết chuyện tình Tuyết tộc, cũng sẽ không biết bên ngoài có rất nhiều ánh mắt đang đồng loạt nhìn chằm chằm vào hắn, đoạn thời gian này Lâm Phong sống rất bình thường, nhưng cũng rất ấm áp, hài tử trong bụng Mộng Tình càng lúc càng lớn, bọn họ là cường giả võ đạo nên dễ dàng cảm nhận được thai nhi trong là nam hay là nữ.

– Lâm Phong, chuyện đặt tên con suy nghĩ cẩn thận chưa?

Bên trong thế giới võ hồn, Mộng Tình và Lâm Phong đang rúc vào trong thanh liên, khung cảnh có vẻ rất là ấm áp và ngọt ngào.

– Lâm Già Thiên, nàng cảm thấy thế nào?

Lâm Phong nói với Mộng Tình.

– Lâm Già Thiên!

Mộng Tình thì thào nói nhỏ, lập tức lộ ra một chút ôn nhu nói:

– Chàng thích, thiếp cũng thích.

– Vậy chúng ta gọi nó là Lâm Già Thiên nhé.

Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn vào hư không thấp giọng nói:

– Phiến thiên địa này không thể che khuất tầm mắt của con chúng ta sẽ có một ngày nó phi thăng cửu tiêu, một tay che trời.

Mộng Tình hòa nhã mỉm cười, im lặng nằm ở trong ngực Lâm Phong, thấp giọng nói:

– Vậy đứa bé trong Thánh Linh hoàng triều thì sao?

– Chắc bên Thánh Linh hoàng triều sẽ có người đặt tên cho nó.

Lâm Phong cười nói. Ngoại giới, người Thánh Linh hoàng triều đang đi tìm Lâm Phong, Lâm Phong đã để lại một khối phân thân bên ngoài vì hắn không đi ra ngoài được.

– Thánh hoàng tử.

Lão giả Thánh Linh hoàng triều khẽ hạ thấp người nói với Lâm Phong, so với trước kia lão càng phát ra sự tôn kính với Lâm Phong.

– Có chuyện gì sao?

Lâm Phong bình tĩnh hỏi.

– Thánh hoàng tử, hôm nay Kỳ Thiên Thánh Đô thay đổi bất ngờ, cường giả như mây, hơn nữa chúng ta đã nhận được tin tức, có rất nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào ngài, ta đến đây để nói cho Thánh hoàng tử biết, khuyên người không nên xuất môn đi lại.

Lão nhân mở miệng nói với Lâm Phong, khiến thần sắc Lâm Phong ngưng xuống, lại có rất nhiều ánh mắt theo dõi hắn sao.

– Trong Trận chiến ngày trước trưởng bối của các hoàng triều cũng ở đó, chẳng lẽ bọn họ dám xuất thủ với ta?

Lâm Phong mở miệng nói.

– Bọn họ tự nhiên không dám công khai đối phó Thánh hoàng tử, nhưng mà hôm nay Kỳ Thiên Thánh Đô rất rối loạn, các thế lực hoạt động vô cùng phức tạp, nếu có người xuống tay, bọn họ sẽ làm cho Thánh hoàng tử không biết bọn họ là ai, bởi vậy nếu Thánh hoàng tử muốn đi ra ngoài cũng nhớ rõ thông báo cho chúng ta.

Lão nhân mở miệng nói, Lâm Phong khẽ gật đầu, xem ra hắn không thể xuất môn trong đoạn thời gian này rồi, di tích của cổ Thánh Nhân mở ra khiến Kỳ Thiên Thánh Đô xuất hiện rung chuyển cức lớn.

– Ta hiểu rồi.

Lâm Phong khẽ gật đầu, trước khi hài tử sinh ra, hắn sẽ im lặng một đoạn thời gian!

Chương 2039: Tuyết Ngao

Năm tháng trôi qua một đoạn thời gian rất dài nhưng thực lực Lâm Phong cũng không trở nên cường đại hơn, hắn ở cảnh giới thượng vị Hoàng độ hai lần Thiên ma kiếp cùng với hai lần Thiên ma giải thể, khiến thân thể hắn dần dần hướng đến tầng thứ Vũ Hoàng đỉnh phong ti, lúc này Lâm Phong mới thực sự cảm thấy tác dụng của Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Công cùng Thiên ma giải thể dần dần phát huy, cứ như thế đi xuống chỉ sợ hắn sẽ độ Thiên ma kiếp lần thứ ba, Thiên ma giải thể lần thứ ba, lúc đó thân thể hắn sẽ vô địch trong Vũ Hoàng cảnh.

Hôm nay Lâm Phong có suy nghĩ nếu hắn cứ rèn luyện như vậy, thân thể hắn có thể hay không sẽ đột phá giới hạn Vũ Hoàng, bước vào tầng thứ Đại Đế, nếu như vậy hắn mới coi là yêu nghiệt, chỉ bằng vào cường độ thân thể hắn vô địch trong Vũ Hoàng.

Đoạn thời gian này còn có một sự tình khiến Lâm Phong có chút không biết nên nói gì, Mộng Tình đã có bầu hơn một năm, nhưng mà tiểu gia hoả Lâm Già Thiên vẫn không chịu chui ra, mà thánh hoàng thái tử phi của Thánh Linh hoàng triều lại sinh ra một đứa bé, điều này làm cho dự định con của Lâm Phong và Mộng Tình là đứa con đầu tiên của hai người bị phá diệt, Mộng Tình cũng không để ý đến điểm này, mặc dù nàng hóa hình làm người, nhưng mà bản thể vẫn Tuyết Linh Lung, Lâm Già Thiên chậm chạp không sinh ra, có lẽ do nguyên nhân này.

Hôm nay Lâm Phong đi đến chỗ thánh hoàng phi đang ở, vừa vào trang viên nhìn thấy thân ảnh ôn nhu kia đang ôm hài tử, ngâm nga tiểu khúc. Nàng vẫn im lặng như vậy, ánh mắt nhìn con tràn ngập nịch ý, nhưng mà khi nàng nghe được tiếng bước chân của Lâm Phong, nàng xoay người lại, khiến cho Lâm Phong có chút không biết nên nói gì:

– Nàng cứ như vậy làm sao ta nhìn thấy dung nhan của nàng?

– Ngươi đến nhìn con sao, ta đã đặt tên nó là Lâm Quỳnh Thánh, ta cũng đã kiểm nghiệm qua thiên phú cho nó, thiên phú huyết mạch đều rất tốt, đợi cho con được hai tuổi sẽ cho nó dùng thâu thiên đan, ngươi đến ôm con một cái đi.

Cô gái kia lại dùng thanh âm khàn khàn nói với Lâm Phong, hai tay nàng nâng hài tử nhưng mà mặt nàng không có chuyển qua, đưa con qua bên cạnh nàng, ý bảo Lâm Phong tiếp nhận.

– Ân.

Hắn có chút khó hiểu vì sao đối phương lại không muốn hắn nhìn thấy dung nhan của nàng, ba đêm kia đều như vậy, chẳng qua hắn vẫn tôn trọng đối phương, đi qua nhận lấy con, nhìn thấy cặp mắt xinh đẹp kia, Lâm Phong cảm thấy có một luồng cảm giác đã từng quen biết, khiến hắn không khỏi cười nói:

– Chẳng lẽ đây là duyên phụ tử, đôi mắt từ nhỏ đã giống như vậy rồi, Lâm Quỳnh Thánh, tiểu gia hỏa, về sau con nhất định phải chiếu cố mẫu thân của con thật tốt đấy.

Ánh mắt của đứa bé rất đáng yêu, nó nhìn Lâm Phong khiến Lâm Phong cảm giác thích thú lạ thường, Lâm Phong ôm con hồi lâu mới đưa Lâm Quỳnh Thánh giao cho thân ảnh đang quay lưng về phía hắn, cười nói:

– Có chuyện gì phải nhớ tùy thời tìm ta.

– Ân.

Thân ảnh kia khẽ gật đầu, Lâm Phong hít một tiếng, lập tức rời khỏi trong này, lúc hắn rời đi thân ảnh kia xoay người lại, trong mắt đẹp mang theo vài phần lưu luyến, nói:

– Lâm Quỳnh Thánh, con có biết vì sao ta gọi con là Quỳnh Thánh không, bởi vì tên của con có chuyện xưa của phụ thân cùng mẫu thân, hơn nữa con còn là người ký thác hy vọng của Thánh Linh hoàng triều, đáng tiếc mẫu thân con không thể cùng phụ thân nhìn nhau, bởi vì mẫu thân con không thể rời Thánh Linh hoàng triều, ta không thể làm chậm trễ phụ thân con, khiến chàng có lưu luyến, ta nên yên lặng chờ đợi.

– Ai.. . Một tiếng thở dài từ bên ngoài trang viên truyền đến, khiến cho thần sắc nữ tử ngưng lại, giờ khắc này nàng đột nhiên trở nên nghiêm nghị hơn, một cỗ uy áp cường đại lộ ra, nàng thản nhiên nói:

– Vào đi.

Một đạo thân ảnh đi vào bên trong sân, nếu Lâm Phong ở đây tất nhiên hắn sẽ giật mình, bởi vì người này là Thánh Hoàng của Thánh Linh hoàng triều.

– Ngươi và Lâm Phong đúng là bạn cũ, như vậy ta cũng an tâm một chút, nhưng một khi các ngươi quen biết, vì sao không cùng hắn cùng nhận nhau.

Thánh Hoàng thấp giọng nói.

– Không cần ngươi quản.

Nữ tử nhàn nhạt nói, thanh âm vẫn lạnh lùng như cũ.

– Ngươi lo lắng ước định giữa ngươi và Thánh Mẫu sao, Thánh Mẫu thông qua lực lượng thánh tế, truyền hết tất cả lực lượng của nàng cho ngươi, hy vọng ngươi có thể trở thành một người bảo vệ Thánh Linh hoàng triều, ngươi đã đáp ứng nàng cho nên ngươi không thể rời đi, bởi vậy ngươi không muốn nhận biết Lâm Phong, nhưng mà chuyện này có quan hệ gì đâu, mặc dù hắn không thể ở lại Thánh Linh hoàng triều thì hắn cũng có thể tùy thời đến thăm ngươi, thế không phải tốt hơn sao.

– Nếu hắn muốn dẫn ta đi thì sao?

Nữ tử hỏi lại khiến cho thần sắc Thánh Hoàng khẽ cứng đờ.

– Ta không cho rằng mình có ý chí cự tuyệt mạnh như vậy.

Khoé miệng nữ tử lộ ra một nụ cười hòa nhã, nếu hắn mở miệng, hơn nữa thái độ cường ngạnh, nàng có thể cự tuyệt hắn sao?

Nếu nàng đi rồi, nàng sẽ không hoàn thành lời hứa người đã cứu mệnh nàng, hơn nữa sư tôn thông qua thánh tế cho nàng tất cả thì sao? Đứng giữa hai lựa chọn này, nàng sẽ rất đau, bất kể nàng lựa chọn loại nào, đối với nàng và Lâm Phong đều là dày vò , bởi vậy chỉ cần chính nàng biết là tốt rồi, nỗi đau này để một mình nàng thừa nhận đi, huống hồ hôm nay nàng đã có thêm Lâm Quỳnh Thánh làm bạn, chẳng phải rất đẹp!

– Đợi Quỳnh Thánh lớn lên kế thừa vị trí Thánh hoàng tử, ngươi đi tìm hắn đi.

Thánh Hoàng thấp giọng nói ra một câu rồi lập tức xoay người rời đi, Thánh Linh hoàng triều từng có hai đại nhân vật chí tôn là Thánh Hoàng, Thánh Mẫu, nhưng mà Thánh Mẫu tuổi già, muốn bước ra cảnh giới kia, lại không thể thành công, làm cho tu vi thác loạn, bị thương nặng, bởi vậy bà ấy đã mang hết thảy những gì mình có thông qua thánh tế cho nàng, thậm chí bao vây huyết mạch truyền cho nàng, tuy nàng không phải người Thánh Linh hoàng triều, nhưng cơ thể nàng lại chảy xuôi huyết mạch Thánh Linh hoàng triều, nàng là lựa chọn tốt nhất trở thành thánh hoàng phi.

– Quỳnh Thánh, con cần phải trưởng thành nhanh lên một chút.

Nữ tử ôm ấp đứa nhỏ thật lâu, trong giọng nói tràn ngập tình yêu nồng đậm. . . . Một hàng cường giả mặc trường bào màu trắng phi thân hạ xuống Thiên Tứ hoàng triều, phía trên quần áo những người này có thêu tuyết sam, mỗi một người đều có khí chất phi phàm. Nhất là thanh niên cầm đầu, đôi mắt hắn lãnh liệt, hơi thở như yêu, làm cho người ta có cảm giác cuồng dã và cuồng bạo, hơi thở phóng đãng trên người hắn điên cuồng tràn ra, không kiêng nể gì cả. Những người còn lại đi theo sau hắn cũng phải đứng cách hắn một đoạn.

– Chư vị là người phương nào, tiến vào Thiên Tứ hoàng triều ta có chuyện gì?

Thủ vệ thành nhìn thấy thanh niên kia bay thẳng vào bên trong hoàng triều thì thân thể không khỏi bay lên không, khi hắn cảm nhận được hơi thở cường đại của thanh niên kia thì hắn lại cảm thấy một trận kinh hãi, đây không phải là nhân vật tầm thường.

– Gặp Thánh Hoàng của các ngươi!

Thanh niên kia lãnh đạm nói ra, cước bộ vẫn tiếp tục hướng về phía trước.

– Nếu các hạ muốn gặp Thánh Hoàng, các hạ còn phải đợi chúng ta thông báo mới được.

Hai người ngăn ở phía trước thanh niên kia, chỉ thấy con ngươi thanh niên kia đột nhiên bạo phát một đạo hàn quang khủng bố, nổi giận nói:

– Làm càn!truyện Kiếm Hiệp

Dứt lời chân hắn bước đi không có nửa điểm tạm dừng, một cỗ đế uy kinh khủng tràn ngập, quét ngang tất cả, tay hắn run lên trong giây lát, nhất thời hư không xuất hiện hai đầu yêu thú vô cùng khủng bố, giống như chúng do thiên địa biến ảo mà thành, đồng thời hư không cũng bị đóng băng lại .

– Rống!

Tiếng rít gào khủng bố đột nhiên truyền ra, gương mặt hai người kia lộ ra vẻ tuyệt vọng, lập tức bị hai tôn tuyết yêu cự đại nuốt gọn. Áo dài của thanh niên bay bay, giống như cái gì cũng không có làm, bước chân tiếp tục hướng về phía trước bước đi, đồng thời quát lên một tiếng:

– Thánh Hoàng của Thiên Tứ hoàng triều đâu, đi ra đây gặp ta.

– Người nào dám làm càn tại Thiên Tứ hoàng triều ta.

Từng đạo âm thanh lạnh lùng truyền đến, đế uy tràn ngập, cường giả Đại Đế đã hướng về phía bên này bay đến, nhưng mà họ nhìn thấy Tuyết Ngao lộ ra sát khí, hừ lạnh một tiếng, hư không tràn ngập hoa tuyết, tay hắn chưởng ra phía trước một cái, trước người xuất hiện một con đường bằng tuyết, cả thân hình hắn trực tiếp xuyên thấu qua, một chưởng chộp về phía đối phương.

– Cút ngay.

Cường giả Đại Đế kia chợt quát một tiếng, trong hư không xuất hiện một cây trường mâu khủng bố làm bằng băng tuyết, xuyên thủng hết thảy, hướng về phía đối phương xuyên thấu mà đi, đồng thời một cỗ đạo uy tràn ngập trong hư không.

– Rống!

Trong thiên địa xuất hiện tiếng rống giận, phía sau lưng thanh niên đeo một mảnh thiên địa, một mảnh thiên địa toàn tuyết trắng, trong đó giống như có bô số yêu thú tràn ra, tiếng oanh long đáng sợ vang lên, toàn bộ trường mâu trong thiên địa bị dập nát, thân thể hắn cũng vụt đến trước người đối phương, một chưởng bắt lấy đầu đối phương. Sắc mặt cường giả Đại Đế cảnh cứng đờ, muốn bỏ chạy.

– Bạo!

Thanh niên kia hừ lạnh một tiếng, yêu thú rống giận, không gian điên cuồng bạo liệt, thân thể cường giả Đại Đế cảnh kia mềm mại giống như dòng nước nhưng thân thể vẫn không ngừng tạc nứt, phát ra tiếng kêu thảm thiết, đầu óc hắn bị thanh niên nắm lấy trực tiếp bóp vỡ. Vô số cường giả điên cuồng buông xuống, đế uy tràn ngập giữa trời đất, đột nhiên ở trước người thanh niên xuất hiện rất nhiều cường giả Đế cảnh, khi bọn họ biết rõ quần áo trên người thanh niên mặc có ý nghĩa gì thì sắc mặt cũng hơi đổi, người cầm đầu phất phất tay ngăn trở đám người phẫn nộ nói:

– Các hạ là người Tuyết tộc?

– Tuyết tộc, Tuyết Ngao!

Thanh niên kia phun ra hai câu khiến đám người Thiên Tứ hoàng triều nhất thời run lên, quả thật người Tuyết tộc đến, lần này thiệt thòi rồi, bọn họ cũng thừa nhận thực lực thanh niên này rất đáng sợ, tuy chỉ có cảnh giới Đại Đế nhưng cường giả Đại Đế của Thiên Tứ hoàng triều không có ai có thể chống lại đối phương.

– Tuyết tộc đến Thiên Tứ hoàng triều ta có chuyện gì, vì sao phải gây chiến như thế.

– Nghe nói Thiên Tứ hoàng triều các ngươi mời Lâm Phong của Thánh Thành Trung Châu đến nơi này, hiện tại Lâm Phong đang ở đâu?

Tuyết Ngao lạnh nhạt nói.

– Lâm Phong.

Thần sắc mọi người ngưng lại, chỉ nghe cường giả Thiên Tứ hoàng triều nói:

– Lâm Phong đúng do Thiên Tứ hoàng triều ta mời đến, nhưng mà hiện tại hắn đang ở Thánh Linh hoàng triều.

– Ta không quản hắn đang ở đâu, trong vòng ba ngày, ta muốn Thiên Tứ hoàng triều bảo hắn biến đi.

Cả thân hình Tuyết Ngao giống như một đầu yêu thú, tràn ngập hơi thở thô bạo, giống như trời sinh hắn là chiến yêu vậy. Cường giả Tuyết tộc đi theo sau hắn không nói một lời, tùy ý để Tuyết Ngao nói chuyện, tính cách song vương Tuyết tộc bọn họ hoàn toàn khác nhau, Tuyết Ngao cuồng ngạo bá đạo, thị huyết hiếu chiến nên bọn họ cũng không ước thúc, tùy ý để bản tính hắn trưởng thành.

Chương 2040: Hai đạo sĩ

Sắc mặt cường giả Thiên Tứ hoàng triều rất khó coi, nhưng dựa vào trận thế trước mắt họ có thể đoán được địa vị của thanh niên cường thịnh bá đạo này ở Tuyết tộc không tầm thường, cường giả Tuyết tộc đi theo hắn, không có nửa điểm can thiệp.

Thanh niên Tuyết tộc kia tự ý tiến nhập Thiên Tứ hoàng triều, nếu những người khác đã sớm bị bọn họ giết chết, nhưng hắn lại là người Tuyết tộc, bộ tộc thần bí mà cường đại, bọn họ trong một mảnh đại lục thần thánh, Thiên Tứ hoàng triều không có cổ Thánh Nhân nên bọn họ không thể trêu vào chỗ đó, mặc dù trong lòng phẫn hận nhưng bọn họ cũng chỉ có thể nuốt xuống, may mà cường giả Tuyết tộc vì Lâm Phong mà đến, chỉ có đều bọn họ cũng bị vạ lây.

– Chúng ta sẽ phái người đi đến Thánh Linh hoàng triều mời Lâm Phong trở về, chư vị đến là khách, còn thỉnh chư vị tạm thời nghỉ ngơi trong Thiên Tứ hoàng triều ta.

Lão giả cầm đầu ngăn chặn lửa giận trong lòng, mặc dù giận nhưng không dám nói năng bừa bãi, lão chỉ có thể nén giận, còn bọn họ nghe theo lời nói đối phương vì bọn họ ở thế yếu.

Lúc này phong ba mới bình ổn xuống, cường giả Thiên Tứ hoàng triều rất phẫn nộ nhưng vẫn bảo trì thái độ trầm mặc, tuy nhiên họ vẫn đánh giá thanh niên Tuyết tộc kia đáng sợ.

Lâm Phong không biết người Tuyết tộc đã đến Kỳ Thiên Thánh Đô rồi, hơn nữa bọn họ còn vì hắn mà đến, nhưng Thánh Linh hoàng triều đã nhận được tin tức, hơn nữa trước khi Tuyết Ngao bước vào Thiên Tứ hoàng triều, người Thiên Tứ hoàng triều đã đến Thánh Linh hoàng triều nói chuyện, Thánh Linh hoàng triều tự nhiên tiếp kiến.

– Ta xin đi thẳng vào vấn đề chính, vương thể Tuyết tộc bước vào Thiên Tứ hoàng triều ta vì muốn gặp Lâm Phong.

Cường giả Thiên Tứ hoàng triều nhìn người ngồi trên ghế chủ vị của Thánh Linh hoàng triều mở miệng nói, làm sao cường giả Thánh Linh hoàng triều có thể để cho Lâm Phong tiến đến, hắn phất tay áo nói:

– Lâm Phong có chuyện quan trọng, không tiện đi ra ngoài.

– Hôm nay Lâm Phong đã là Thánh hoàng tử của Thánh Linh hoàng triều, các ngươi tự nhiên phải bảo vệ hắn, nhưng mà lần này Lâm Phong không thể không đi, nếu không Thánh Linh hoàng triều các ngươi chờ thừa nhận lửa giận của Tuyết tộc đi.

Cường giả Thiên Tứ hoàng triều hừ lạnh nói, nếu Lâm Phong không xuất hiện, bọn họ cũng sẽ bị liên lụy, ai biết tiểu tổ tông kia sẽ phát điên như thế nào, nếu hắn ở Thiên Tứ hoàng triều giết người thì bọn họ phải nhận mệnh à, chẳng lẽ bọn họ dám tru giết vương thể Tuyết tộc.

– Không nói nhiều lời nữa, trong vòng ba ngày, Tuyết tộc muốn gặp Lâm Phong, cáo từ.

Cường giả Thiên Tứ hoàng triều hừ lạnh một tiếng, phẩy tay áo bỏ đi, khiến cho sắc mặt mọi người trong Thánh Linh hoàng triều lạnh xuống, chuyện này quá nhục nhã, như thế nào mà chuyện này liên quan đến cả Tuyết tộc cường đại kia, nếu như một hoàng triều hoặc cổ thánh tộc khác, lấy sự cường đại của Thánh Linh hoàng triều và nhân vật sau lưng Lâm Phong cũng có thể kinh sợ đối phương, nhưng Tuyết tộc lại khác, cho dù Thập Tuyệt Lão Tiên, bọn họ cũng sẽ không sợ hãi. Lúc này, chỉ thấy một đạo thân ảnh đột nhiên buông xuống, mọi người đều đứng dậy, nói:

– Thánh Hoàng.

– Ân.

Thánh Hoàng khẽ gật đầu, mọi người mới ngồi xuống, có một người đứng dậy nói:

– Thánh Hoàng, Tuyết tộc đến đột ngột hiển nhiên muốn gây bất lợi cho Lâm Phong, hôm nay Lâm Phong một mực bế quan tu luyện, chúng ta không nói cho hắn nên hắn không biết được tin tức này, việc này, chúng ta nên xử lý như thế nào?

– Tuyết tộc.

Thánh Hoàng thầm nghĩ trong lòng, bây giờ hắn còn không biết rõ Tuyết tộc tìm Lâm Phong có chuyện gì nên hắn đắn đo việc không giao Lâm Phong ra sẽ trả giá như thế nào, nếu sự tình rất trọng yếu thì Thánh Linh hoàng triều cũng không chịu nổi.

– Ta đi hỏi Lâm Phong một chút rồi mới làm ra quyết định.

Thánh Hoàng bình tĩnh nói, sau đó lập tức bước ra bên ngoài, trước hết hắn phải biết rằng Tuyết tộc vì sao mà đến đã. Sau khi Thánh Hoàng rời khỏi nơi này tìm được Lâm Phong, Lâm Phong nhìn thấy Thánh Hoàng tiến đến có chút kinh ngạc.

– Lâm Phong, ta có một số việc muốn hỏi ngươi một chút.

– Thánh Hoàng nói đi.

Lâm Phong gật gật đầu.

– Ngươi và Tuyết tộc có ân oán gì không?

Thánh Hoàng mở miệng hỏi khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng lại, Thánh Hoàng tự mình hỏi chuyện hắn cùng Tuyết tộc, hiển nhiên việc này không giống bình thường .

– Thánh Hoàng tiền bối, Tuyết tộc đến Kỳ Thiên Thánh Đô rồi sao!

Lâm Phong vẫn chưa đáp lại, mà hỏi ngược lại khiến cho Thánh Hoàng cũng ý thức được việc này có chút nghiêm trọng.

– Tuyết tộc đã đến Thiên Tứ hoàng triều, bọn họ ra lệnh cho Thiên Tứ hoàng triều trong vòng ba ngày phải giao ngươi ra, mà Thiên Tứ hoàng triều đã đi đến Thánh Linh hoàng triều báo tin.

Thánh Hoàng bình tĩnh nói, nhưng mà bên trong sự bình tĩnh đó, Lâm Phong vẫn có thể cảm giác được sự tình có bao nhiêu trầm trọng.

– Có bao nhiêu cường giả Tuyết tộc đến đây?

Lâm Phong hỏi.

– Xuất hiện một nhân vật vương thể, một lão giả cường đại cùng với một đám người trẻ tuổi.

Thánh Hoàng nói. Xem ra bọn họ vì Mộng Tình mà đến, Lâm Phong cảm giác được một cỗ áp lực vô hình buông xuống, Thánh Hoàng tự mình tiến đến hỏi có thể thấy được Tuyết tộc cường đại như thế nào, rất có khả năng Thánh Linh hoàng triều cũng khó có thể đối mặt với áp lực cự đại của Tuyết tộc.

– Nếu sự tình không nghiêm trọng, Thánh Linh hoàng triều nguyện ý đỡ cho ngươi cỗ áp lực này.

Thánh Hoàng mở miệng nói, Lâm Phong nhìn Thánh Hoàng thật sâu, cặp mắt bình tĩnh kia như muốn nhìn thấu đối phương.

Nếu Thánh Linh hoàng triều thật sự dám gánh vác, Thánh Hoàng sẽ không tiến đến . Đương nhiên, Lâm Phong cũng không oán trách đối phương, tuy nói địa vị hắn trong Thánh Linh hoàng triều hôm nay không tầm thường, nhưng nếu chuyện tình của hắn cùng Tuyết tộc có tính liên lụy quá lớn.

Thánh Linh hoàng triều toàn lực che hắn mà chọc giận Tuyết tộc, loại hậu quả này Thánh Linh hoàng triều gánh vác không nổi. Nhìn thấy ánh mắt Lâm Phong, Thánh Hoàng giống như đã có quyết định, hắn quyết đoán xoay người hướng về phía bên ngoài đi đến, đồng thời mở miệng nói:

– Lâm Phong, ta sẽ thiết yến khoản đãi cường giả Tuyết tộc, ít nhất bên trong Thánh Linh hoàng triều Tuyết tộc có cường thịnh hơn nữa cũng không dám động đến ngươi mảy may, trước tiên chúng ta kéo Tuyết tộc lại, nếu ngươi có thể cho Tuyết tộc áp lực, tự nhiên tốt nhất.

– Đa tạ Thánh Hoàng.

Lâm Phong nhìn Thánh Hoàng rời đi cảm tạ một tiếng, nếu Tuyết tộc thật sự vì chuyện của Mộng Tình mà đến thì Tuyết tộc sẽ không cùng hắn chơi trò chơi, mà trực tiếp lấy thế nghiền ép, Thánh Linh hoàng triều có thể làm được bước này Lâm Phong đã rất cảm kích, từ thái độ của Thánh Hoàng, Lâm Phong đã mơ hồ đoán ra thực lực Tuyết tộc đã siêu thoát hoàng tộc cùng cổ thánh tộc, việc này cũng có ý nghĩa, bên trong Tuyết tộc có thánh giả tồn tại.

Hôm nay Thánh Linh hoàng triều tuyên bố, Thánh hoàng tử Lâm Phong bên trong hoàng triều khoản đãi cường giả Tuyết tộc, cũng hoan nghênh các nhân vật thiên tài trong Kỳ Thiên Thánh Đô đến làm khách, tự nhiên chuyện này cũng bao gồm cả những khách nhân vì di tích cổ mà đến.

Tin tức truyền ra, Thiên Tứ hoàng triều có không ít người cười lạnh, từ tin tức đơn giản kia họ nhìn ra Thánh Linh hoàng triều có ý bảo vệ Lâm Phong, đầu tiên là việc Thánh Linh hoàng triều thiết yến, thứ yếu là họ không cố ý cường điệu Thánh hoàng tử Lâm Phong mà khoản đãi cường giả Tuyết tộc cùng với các thế hệ thiên tài đến làm khách, đây là cách tạo áp lực cho Tuyết tộc, khiến Tuyết tộc không thể ỷ thế hiếp người.

Sau khi tin tức truyền ra ngoài, vốn nó không có hưởng ứng quá lớn nhưng Thiên Tứ hoàng triều lại tung tin bốn phía khiến cho tin tức lan truyền rất nhanh, rất nhiều người hướng ánh mắt về phía Thánh Linh hoàng triều. Lâm Phong, đã có hơn một năm không có xuất hiện qua, không nghĩ đến hắn vẫn còn bên trong Thánh Linh hoàng triều, hơn nữa hắn còn thiết yến khoản đãi người Tuyết tộc, bọn họ ngược lại muốn đi xem, xem lần này lại có chuyện thú vị gì diễn ra.

Phương hướng di tích, phía trên một tòa sơn mạch, ánh mắt Vương Tiễn sắc bén, hơn một năm qua hắn vẫn chưa rời khỏi di tích, hơn nữa hắn còn triệu tập cường giả trong gia tộc đến, tìm kiếm di tích, nhưng mà thu hoạch không có nhiều, ngày xưa hắn có cơ hội đồ diệt Lâm Phong, đoạt bảo vật trên người Lâm Phong nhưng mà bởi vì Yến hoàng tử ngu xuẩn phá hủy kế hoạch, lại còn chết trong tay Lâm Phong nữa.

Trên một dải đất bằng phẳng trong di tích, ánh mắt Sở Xuân Thu cũng hướng về phía Thánh Linh hoàng triều, hơn một năm trôi qua, hơi thở của hắn càng lộ ra sự khủng bố, ánh mắt kia tràn ngập hào quang, yêu dị và lạnh lùng, trong mắt lộ ra một cỗ khí khái vương giả làm cho người ta run sợ, giống như vương thể thật sự.

Sở Xuân Thu không có ham muốn mãnh liệt với di tích như những người khác, hắn ngoại trừ di tích ra, mệnh của những thiên tài đồng lứa khác hắn cũng muốn. Đúng lúc này trong hư không có mây trắng cuồn cuộn, chỉ thấy phía trên mây trắng có rất nhiều đạo thân ảnh, trang phục hai người phía trước có chút cổ quái, đó là một đạo sĩ ra vẻ đạo mạo, mang theo một tiểu đạo sĩ khác.

– Vô Lượng Thiên Tôn, nhiều năm không gặp rồi, không ngờ tiểu hỗn đản kia lại làm ra động tĩnh lớn như vậy.

Đạo sĩ vung phất trần lên, nhìn như có chút tiên phong đạo cốt.

– Sư tôn, Lâm Phong kia chính là ‘ Lâm Phong ’ trong lời ngài nói sao?

Tiểu đạo sĩ bên cạnh gãi gãi đầu cười nói, hình như có chút sợ lão đạo này.

– Ân, ngày xưa Lâm Phong có thiên phú thường thường, chẳng qua hạnh ngộ bản Đế, được bản Đế dạy dỗ một đoạn thời gian, có thành tựu hôm nay, hôm nay hắn đã có uy danh chấn Kỳ Thiên Thánh Đô, chính ngươi cũng nghe được, đây là do hắn rời khỏi bản Đế, nếu không hắn còn có thành tựu lớn hơn nữa, dáng vẻ sẽ không giống như ngươi, đến hiện tại mới đến trung vị Hoàng, quả thực mất hết thể diện bản Đế, chỉ sợ Lâm Phong dùng một tay cũng có thể bóp chết ngươi, may cho ngươi và ta có duyên thầy trò, lại gặp được nhau, coi như một hồi đại tạo hoá của ngươi, về sau thành tựu của ngươi tuyệt đối chấn thước cổ kim.

Thần sắc lão đạo trang nghiêm nhưng mà đôi mắt tiểu đạo sĩ bên cạnh hắn lại trở nên càng đen thêm, trong lòng ân cần thăm hỏi tổ tông lão đạo một phen.

Thiên phú Lâm Phong thường thường? Lúc trước Vận Mệnh Giả cũng kiểm nhận một phen vì hắn mà nhận làm đệ tử ký danh, lão bất tử này da mặt thực dầy, ghê tởm hơn chính là lão tạp mao này còn nói nghiêm trang như thế, giống như thành tựu của Lâm Phong đều có công lao của hắn vậy. Đương nhiên, mấy điều này ngẫm trong lòng đủ rồi, thực lực lão đạo sĩ này vẫn rất mạnh, hắn cũng ăn không ít đau khổ, mỗi lần muốn mắng hắn là bị hắn đánh cho đến tả.

– Sư tôn nói con đi theo sư tôn thì thành tự trong tương lai sẽ mạnh hơn so với Lâm Phong cao ?

Tiểu đạo sĩ giả bộ bình tĩnh hỏi.

– Kia không nhất định, ngươi gặp được vi sư quá muộn, thiên phú khó sửa, không giống Lâm Phong lúc còn trẻ đã gặp được bản Đế, đương nhiên thành tựu của ngươi vốn chỉ đến trung vị Hoàng đỉnh nhưng gặp được vi sư đó sẽ có đại tạo hoá, đại cơ duyên của ngươi, hôm nay ngươi mới có thể bước vào trung vị hoàng, nếu không ngươi cho lấy thiên phú bình thường đến không thể bình thường hơn của ngươi có thể bước vào thành tự bực này nhanh như vậy sao.

Lão đạo vòng vo một vòng nhưng vẫn không có trả lời vấn đề của tiểu đạo sĩ, khiến cho tiểu đạo sĩ phỉ báng hắn trong lòng, tiểu đạo sĩ lại nói:

– Sư tôn, chúng ta đi đâu vậy?

– Tự nhiên đi Thánh Linh hoàng triều rồi, Lâm Phong do một tay bản Đế dạy dỗ, tuy có một chút danh khí, nhưng dù sao cũng trẻ tuổi khí thịnh, hôm nay đắc tội cường đại Tuyết tộc, thời khắc mấu chốt này cần phải có bản Đế ra mặt!

Lão đạo tỏ vẻ chính khí nói. Tiểu đạo sĩ âm thầm lau mồ hôi,:

– Sư tôn thực mạnh!

– Uh!truyện ma

Lão đạo nhắm mắt dưỡng thần, từ chối cho ý kiến, tiếp tục đi về phía Thánh Linh hoàng triều!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)