1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 244 [Chương 1216 đến 1220]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 244 [Chương 1216 đến 1220]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1216: Bạch Thu Lạc

Trên đỉnh núi không ngừng có cường giả xuất hiện, nhưng vẫn có không ít người vẫn đang lao về phía đó. Tình cảnh này để những người đang quan sát bốn phía cảm thấy chấn động. Làm sao có nhiều cường giả Thiên Long Thần Bảo mai phục như vậy? Chuyện hôm nay, có chút khác thường! Bây giờ Thu Nguyệt Tâm đang ngăn trước mặt Lâm Phong, cùng mấy vị Tôn Vũ đại chiến. Đồng thời, cái tên Cùng Kỳ mặc đạo bào, tay cầm phất trần cũng đến, thấp giọng nói:

– Tiểu cô nương, bản tôn sẽ thay hắn xoá bỏ đạo thần niệm kia.

Ngươi nhớ bảo vệ cả ta nhé. Dứt lời, Cùng Kỳ đi tới trước mặt Lâm Phong, mi tâm của hắn có một ngọn kim hỏa đi vào mi tâm Lâm Phong. Lúc này, cái cỗ thần niệm kia đột nhiên trở nên cuốn cuồng, điên cuồng tấn công thần niệm cung khuyết, thần niệm cung khuyết vô cùng rách nát nhưng vẫn sừng sững không ngã. Khi ngọn kim hỏa giáng lâm, Lâm Phong nghe được một thanh âm.

– Tiểu hỗn đản, hãy mau cảm tạ bản Đế đi.

Nếu không có bản Đế tặng thần niệm cung khuyết cho ngươi, thì ngươi đã chết rồi. Nhưng cái đám khốn kiếp Thiên Long Thần Bảo, xuống tay ác độc thật. Tình thế Lâm Phong bây giờ đang rất nguy cấp, mà Cùng Kỳ này vẫn còn có tâm tình tán gẫu, Lâm Phong muốn đạp hắn một cái. Sau Kim hỏa phong tỏa thần niệm Lâm Phong, nó lập tức phát ra những tia lửa, lan tràn đến các góc của thần niệm Lâm Phong. Khi đạo thần niệm tên Tôn giả Thiên Long Thần Bảo gặp những tia lửa kia, nó đột nhiên bốc cháy.

– Ngươi là ai!

Một âm thanh lập tức toát ra từ trong đạo thần niệm kia, tựa hồ như nó đang cực kỳ phẫn nộ.

– Ta là Viêm Đế vĩ đại!

Cùng Kỳ rất phách lối nói.

– Ầm ầm!

Thần niệm khủng bố bị kim hỏa thiêu cháy rừng rực, nó liền muốn lao ngoài triều. Nhưng lại bị thần niệm của Cùng Kỳ vững vàng phong tỏa.

– Nếu như đã biết bí mật bản Đế, ngươi đừng mơ sống sót rời đi.

Cùng Kỳ trêu tức nói, tia thần niệm này chỉ là phân thân, nên nó nhất định phải thoát ra, đưa tất cả những điều diễn ra trong này truyền lại cho bản thể. Nếu đạo thần niệm phân thân này mà triệt để biến mất, chủ nhân của thần niệm kia sẽ không biết được gì cả.

– Ngươi không phải người của Thiên Đài, đừng nhúng tay vào việc của Thiên Long Thần Bảo ta.

Nếu không bản tôn sẽ để ngươi táng sinh nơi này. Thanh âm đạo thần niệm lạnh như băng nói, nhưng đúng lúc đó, Cùng Kỳ cũng cười gằn, nói:

– Trước mặt bản Đế mà cũng dám xưng bản tôn, ngươi đi chết đi!

– Ầm!

Đạo hỏa diễm khủng bố điên cuồng đốt cháy, thần niệm kia liền phát ra tiếng kêu thảm tiếng, quát:

– Dám mạt sát thần niệm bản tôn, ngươi chắc chắn sẽ chết rất thê thảm!

– Vù!

Đạo thần niệm đó hoàn toàn bị xóa bỏ, nó đã biến thành tro bụi. Nhưng trong lòng Cùng Kỳ lại thầm mắng:

– Thật ác độc, không ngờ một vị Tôn giả hậu kỳ lại dùng thần niệm ký sinh trên người Long Đằng.

Nếu không phải bản Đế đến kịp, Lâm Phong chắc chắn phải chết. Cũng may đó chỉ là một tia thần niệm, bằng không thần niệm cung khuyết đã không thể chống đỡ nổi rồi. Nhưng cái này không phải đã biểu lộ ra sự anh minh thần võ của bản Đế ư! Lúc này, trong lòng Cùng Kỳ vô cùng đắc ý, hồn nhiên không biết Thu Nguyệt Tâm vì bảo vệ hắn mà bị ba vị Tôn giả vây đánh. Những cường giả Thiên Đài muốn tiến lên hỗ trợ cũng bị rất nhiều Tôn giả chặn giết. Những người này không mạnh lắm, mà cũng không yếu lắm, nên khi trà trộn trong đám người đứng xem, mới không bị bọn họ chú ý. Lúc Lâm Phong, Cùng Kỳ còn đang cùng đạo thần niệm kia đại chiến, trên đỉnh núi cũng có một bóng người lặng yên đi tới. Hắn đặc biệt bắt mắt, khiến người ta vô cùng chú ý. Bởi vì người này, phi thường có tiếng, tiếng tăm của đã vượt quá Long Đằng cùng Lâm Phong. Hắn chính chính là một trong thập đại yêu nghiệt của Bát Hoang Cảnh, đồng thời là thiên tài của Lạc Thiên Các, Bạch Thu Lạc. Bạch Thu Lạc không người Thiên Long Thần Bảo người, cũng không phải người Thiên Đài, mà là người của Lạc Thiên Các. Đáng lẽ giờ khắc này, hắn phải đi xem náo nhiệt chứ, không biết tại sao lại chạy lên đây? Vào lúc đó, ánh mắt của Phó Hắc và Y Nhân Lệ đều nhìn Bạch Thu Lạc. Từ khi Bạch Thu Lạc bước lên đỉnh của Kỳ Thiên Sơn mạch, bọn họ đã đặc biệt lưu ý hắn. Lúc này, mọi người chỉ thấy Bạch Thu Lạc phi thường nhàn nhã đi tới bên người Long Đằng. Căn bản không có ai ngăn cản hắn, vì tất cả mọi người đều đang bận đánh nhau, mà Long Đằng thì đang khôi phục thương thế. Thân thể của hắn bị Lâm Phong chém không biết bao nhiêu kiếm, hơn nữa lại trúng huyết chú, nên đang trong tình trạng sống dở chết dở. Trong tay Bạch Thu Lạc lúc này, đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm vô cùng sắc bén.

– Hắn muốn làm gì vậy? Khi mọi người nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng run lên.

Bạch Thu Lạc, hắn điên rồi… Giờ khắc này, hắn lại cầm kiếm đứng trước người Long Đằng. Tựa hồ cảm nhận được cái gì đó. Nên Long Đằng đang chữa thương, lập tức mở mắt ra, hắn nhìn thấy chuôi hàn như thu thủy kiếm kia.

– Bạch Thu Lạc!

Lúc này Long Đằng chỉ thấy khóe miệng của Bạch Thu Lạc đang nở một nụ cười nhợt nhạt, đặc biệt tà dị.

– Quan hệ của Thiên Long Thần Bảo và Lạc Thiên Các còn chưa tới mức độ kẻ sống người chết.

Chẳng lẽ Bạch Thu Lạc ngươi lại muốn quan hệ của hai đại thế lực trở thành như thế sao. Long Đằng liền gào thét nói. Sau đó mọi người liền thấy kiếm của Bạch Thu Lạc đặt trên yết hầu Long Đằng. Trái tim bọn họ đập liên hồi, ngay cả hô hấp cũng sắp dừng lại. Rốt cục đã có chuyện gì xảy ra? Tại sao Bạch Thu Lạc của Lạc Thiên Các lại chém Long Đằng vào lúc này?

– Xì… Một suối máu trào ra từ trên người Long Đằng, khiến cho xung quanh bị nhuộm đầy máu.

Khi phối hợp với nụ cười yếu ớt của Bạch Thu Lạc lại càng lộ ra vẻ yêu dị. Sau đó Đầu Long Đằng liền bay lên, hắn đã bị Bạch Thu Lạc trảm thủ!

– Tê… Khi mọi người thấy cảnh này, rất nhiều người đều cảm thấy hít thở không thồng.

Không ai có thể nghĩ đến ngày hôm nay lại xuất hiện nhiều biến cố như vậy. Mà mọi chuyện càng lúc càng trở nên quỷ dị, khiến cho mọi người cảm thấy hoang man. Sau khi Lâm Phong đánh bại Long Đằng, lại bị thần niệm ký trong thân thể Long Đằng truy sát. Nhân lúc Thiên Long Thần Bảo cùng Thiên Đài đang đại chiến, Bạch Thu Lạc lại lên đỉnh của Kỳ Thiên Sơn mạch, cắt đầu Long Đằng. Không ngờ Thiên Long yêu thể của Thiên Long Thần Bảo, lại bị giết chết như thế. Ngay cả người Thiên Long Thần Bảo cũng ngây người, bọn họ không nghĩ tới mọi chuyện sẽ trở thành như vậy. Long Đằng được bọn họ cật lực bảo vệ lại bị Bạch Thu Lạc của Lạc Thiên Các chém. Sau khi chém Long Đằng, Bạch Thu Lạc thản nhiên đoạt lấy chiến lợi phẩm, thu hồi Bàn Long thuẫn và chiếc nhẫn chứa đồ của Long Đằng. Sau đó ánh mắt của hắn lập tức nhìn về phía Lâm Phong và Cùng Kỳ. Vào lúc này, Lâm Phong và Cùng Kỳ vừa mới tiêu diệt đạo thần niệm kia xong, liền cảm thấy có một ánh mắt đang nhìn bọn họ.

– Bạch Thu Lạc, hắn không phải muốn giết Lâm Phong chứ? Lúc này, trái tim mọi người lại đập mạnh một lần nữa.

Bạch Thu Lạc đang muốn làm gì vậy? Chẳng lẻ sau khi chém Long Đằng, hắn lại muốn chém Lâm Phong?

– Xì… Vào lúc đó, Bạch Thu Lạc liền chém ra một kiếm, sau đó hắn cũng lao về phía Lâm Phong.

Đúng như mọi người suy đoán, sau khi Bạch Thu Lạc chém Long Đằng, hắn lại muốn chém Lâm Phong! Điên rồi, Bạch Thu Lạc đã điên rồi sao?

– Hư không yêu thuật!

Lâm Phong lạnh lẽo nói một tiếng, một luồng sức mạnh lập tức bao phủ hắn và Cùng Kỳ. Đôi mắt hắn lạnh lẽo nhìn Bạch Thu Lạc, không ngờ tên kia lại muốn giết hắn. Vào lúc này, ngay cả Y Nhân Lệ cùng Phó Hắc cũng ngây người. Trong lòng bọn họ cảm thấy phi thường kỳ quái.

– Giải không!

Kiếm trong tay Bạch Thu Lạc tùy ý chém ra, giống như một thác nước đổ xuống từ hư không. Một kiếm này có vẻ vô hại, nhưng lại ngưng tụ toàn bộ sức mạnh tại một điểm. Nó khiến không gian xuất hiện một vết nứt, khiến cho hư không yêu thuật tan rã. Sau đó Bạch Thu Lạc liền cầm kiếm đi đến, trên khóe miệng của hắn vẫn mang theo nụ cười yếu ớt. Giờ khắc này, Lâm Phong đột nhiên nhớ tới những lời của nhà tiên tri nói với Bạch Thu Lạc. Nhà tiên tri nói võ đạo của hắn quá hỗn tạp, không tinh. Cần phải cầu biến, mới có thể phá vào trung vị Hoàng giả. Lúc này, Bạch Thu Lạc đang mỉm cười, cầm kiếm chậm rãi đi về hướng Lâm Phong, trong miệng hắn liền lạnh lùng nói:

– Huyễn!

Vừa dứt tiếng, hư không lập tức biến ảo, Lâm Phong phát hiện hắn cùng Bạch Thu Lạc đã xuất hiện trong một mảnh không gian lỳ lạ. Mà những người khác đã biến mất không còn tăm hơi, ngay cả Cùng Kỳ cũng biến mất. Lâm Phong vẫn ngồi tại chỗ, tuy hắn không có bị đạo thần niệm kia xoá bỏ đi, nhưng đã bị thương nặng. Ngay cả thần niệm cung khuyết cũng suýt nữa tan vỡ, đầu hắn hiện giờ vẫn thấy đau.

– Giết!Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế..!

Bạch Thu Lạc hô to một tiếng, sau đó mũi kiếm về phía Lâm Phong.

– Xì… Mi tâm cũng Bạch Thu Lạc xuất hiện một thanh tiểu kiếm óng ánh, bay thẳng đến phía mi tâm Lâm Phong.

Hắn biết vừa nãy thần niệm Lâm Phong đã bị thương, nên mới tấn công vào chỗ đó. Thần niệm cung khuyết lập tức hiện ra bảo vệ mi tâm Lâm Phong. Khi thanh tiểu kiếm kia đâm vào thần niệm cung khuyết, Lâm Phong cảm thấy trong thần hắn đang có một luồng sát khí đáng sợ tàn phá. Bạch Thu Lạc đã lấy sát khí ngưng tụ thần niệm thanh tiểu kiếm kia. Nó khiến thần niệm cung khuyết vốn sắp đổ của Lâm Phong mạnh mẽ rung lên một cái. Cùng lúc đó, Bạch Thu Lạc cũng đã chém một kiếm về phía Lâm Phong.

Chương 1217: Chém tình

Một kiếm kia của Bạch Thu Lạc thật sự rất nhanh, khiến Lâm Phong có ảo giác, chắn chắn hắn sẽ chết dưới chiêu kiếm này, một loại ảo giác vô cùng mãnh liệt, khiến cho hắn từ bỏ ý nghĩ chống lại, tùy ý để kiếm kia chém giết. Một kiến kia không có khí thế thôn thiên, nhưng lại làm cho Lâm Phong có cảm giác tử vong lướt qua.

– Giết!

Lâm Phong cắn răng, thân thể hắn liền lùi về sau, Thiên Cơ kiếm bay ra, điên cuồng va chạm với kiếm Bạch Thu Lạc. Khi tức hủy diệt từ trong Thiên Cơ Kiếm liền tuôn về Bạch Thu Lạc, hắn phải hủy diệt đối phương.

– Vù!

Cùng lúc đó, Bạch Thu Lạc hóa thành một ngọn gió né qua một bên, Thiên Cơ kiếm chỉ sượt qua người hắn, sau đó hắn lao về phía Lâm Phong. Lâm Phong lúc này có thể cảm giác rõ ràng, đối phương hóa thành cơn gió né tránh kiếm của hắn, uy lực kiếm đối phương cũng yếu bớt rất nhiều. Sau khi tránh qua Thiên Cơ kiếm, Bạch Thu Lạc nở một nụ cười tà dị, sau đó đâm ra một kiếm. Một kiếm kia vô cùng tiêu sái, giống như một viên sao băng tỏa ra hào quang chói mắt. Cảm giác nguy hiểm lần thứ hai lao tới, khiến Lâm Phong cảm thấy kinh hồn tán phách. Trong mắt hắn xuất hiện hình ảnh Bạch Thu Lạc đang điên cuồng lao tới như một vị sát thần.

– Sát thủ!

Tâm thần Lâm Phong run lên, hắn bây giờ đột nhiên có cảm giác như đang đối mặt với sát thủ của Thí Hoàng đồng Minh. Trong đầu hắn liền hiện ra một suy nghĩ hoang đường, chẳng lẽ Bạch Thu Lạc là người của Thí Hoàng đồng minh? Nếu thật sự như vậy, thì Lạc Thiên Các là gì? Chẳng lẽ nó là tổng bộ của Thí Hoàng đồng minh ư? Nhưng nếu Bạch Thu Lạc chỉ là một nội gián của Thí Hoàng đồng Minh cài vào Lạc Thiên Các, mọi chuyện càng nguy hiểm hơn. Bây giờ, Bạch Thu Lạc đã dần dần trở thành nhân vật trọng yếu trong đám đệ tử Lạc Thiên Các. Nếu như có một ngày Bạch Thu Lạc chưởng khống Lạc Thiên Các, chẳng phải toàn bộ Lạc Thiên Các sẽ rơi vào trong Thí Hoàng đồng minh sao? Nếu như Bạch Thu Lạc chỉ là một tên nội gián, trong đám đệ tử ưu tú của các thế lực lớn khác, thể có người của Thí Hoàng đồng minh không?

– Thất Sát!

Lâm Phong đột nhiên nghĩ đến Đệ Thất Sát hắn đã từng gặp trong Mệnh Vận thành, thực lực người kia rất khủng bố. Nếu như suy đoán của hắn chính xác, thì Bạch Thu Lạc rất có khả năng là một trong Thất Sát. Không ngờ trong thập đại yêu nghiệt của Bát Hoang Cảnh lại có người của Thí Hoàng đồng minh cơ chứ. Đây tuyệt đối là tin tức chấn động Bát Hoang. Sau khi suy nghĩ một lúc, Lâm Phong lắc đầu loại bỏ chúng, hắn bây giờ không có thời gian suy nghĩ nhiều chuyện như vậy. Hắn phải lo giữ mạng trước đã.

– Sát Na Vĩnh Hằng!

Thân thể Lâm Phong đột ngột biến mất, khiến một kiếm kia của Bạch Thu Lạc kiếm đâm vào chỗ trống. Đây là nhờ trường bào Lâm Phong đoạt được trong Mệnh Vận thành, nên mới có thể biến mất. Nhưng nó cũng chỉ giúp Lâm Phong trốn vào hư không trong một khoảng thời gian ngắn, để tránh thoát một kiếm kia. Một lúc sau, hắn lại xuất hiện một lần nữa, sau đó hắn liền chém ra Sát Na Hoang Vu về hướng Bạch Thu Lạc, nhưng mà hắn ta đã tránh được.

– Giết!

Trong con ngươi Lâm Phong xuất hiện một đạo sát ý, Sát Na Hoang Vu không ngừng phóng thích. Cũng ngay lúc đó, toàn thân Bạch Thu Lạc đều hóa thành kim loại óng ánh, dường như hắn đã phủ thêm một lớp áo giáp màu vàng, cực kỳ loá mắt.

– Xì… Nhưng khi bộ áo giáp kia va chạm với Sát Na Hoang Vu, nó nhanh chóng bị hủy diệt, Bạch Thu Lạc phải điên cuồng lùi về sau, quần áo lúc này của hắn cũng trở nên tả tơi.

– Đóng băng!

Sau khi đóng băng những chỗ bị thương lại, Bạch Thu Lạc nhìn Lâm Phong một cái.

– Ầm ầm!

Ảo cảnh của hắn nứt toác, để thần sắc Bạch Thu Lạc hơi ngưng lại. Từ khi hắn tạo ra ảo cảnh tới nay, mới chỉ trôi qua vài giây, làm sao ảo cảnh lại bị người ta phá giải. Xem ra hôm nay, Lâm Phong không thể chết rồi. Hơi suy nghĩ, Bạch Thu Lạc đột nhiên thu hồi ảo cảnh, sau đó thân thể hắn hóa thành một đạo huyễn ảnh trốn mất. Khi Lâm Phong thấy Bạch Lạc Thu chạy trốn, hắn thấy vài cái bóng đang lao thẳng tới Thu Nguyệt Tâm.

– Cẩn thận!

Lâm Phong hô to một tiếng. Lúc này, Thu Nguyệt Tâm còn đang bận đánh nhau với một vị Tôn giả, thấy Bạch Thu Lạc đột nhiên tập kích nàng. Sát thủ là loại người không chừa thủ đoạn nào để giết mục tiêu, giống như khi Bạch Thu Lạc giết Long Đằng vậy. Khi đó Long Đằng đã mất sức chiến đấu, nhưng Bạch Thu Lạc là một trong thập đại yêu nghiệt lại chém đầu hắn. Dù cho thanh danh hắn sẽ bị ô nhục, nhưng Bạch Thu Lạc không để ý chút nào, chỉ cần có thể ám sát mục tiêu, hắn sẽ không từ thủ đoạn.

– Giết!

Vị Tôn giả kia liền phối hợp với Bạch Thu Lạc tấn công Thu Nguyệt Tâm, bọn họ muốn Thu Nguyệt Tâm phải nằm lại nơi đây. Nhưng mà vào thời khắc này, Thu Nguyệt Tâm không có né tránh, thân thể nàng nghiêng người chống đỡ công kích của hai người kia.

– Xì… Một kiếm kia xuyên thấu thân thể Thu Nguyệt Tâm, mà tên cường giả kia cũng bị một đòn của Thu Nguyệt Tâm phía xuyên thấu.

Thần sắc tên cường giả kia liền cứng ngắc, ngơ ngác nhìn Thu Nguyệt Tâm. Trên mặt Thu Nguyệt Tâm vẫn không hề có cảm xúc nào, nàng lạnh lùng đánh một chưởng vào đầu của đối phương. Khi Bạch Thu Lạc nhìn thấy tình cảnh này, hắn phi thường kinh ngạc. Sao Thu Nguyệt Tâm lại mạnh như vậy? Ngay cả một kiếm kia của hắn cũng bị nàng đóng băng lại. Một tiếng răng rắc nhẹ nhàng vang lên, thanh kiếm kia của hắn đã bị gẩy làm đôi. Sau đó hắn thấy Thu Nguyệt Tâm bỗng nhiên rút nửa thanh kiếm đang cắm trên người người nàng, chém về phía hắn. Một kiếm kia giống như một đạo nguyệt quang tràn đầy hàn ý lạnh thấy xương.

– Tình đạo!

Bạch Thu Lạc điên cuồng thối lui, nhưng một kiếm kia vẫn xẹt qua thân thể của hắn. Khiến thân thể có một đạo vết thương thật dài, đồng thời hắn cũng cảm thấy ơphía sau đang có một luồng cảm giác nguy hiểm truyền đến.

– Vù!

Thân thể Bạch Thu liền phóng thẳng lên trời, nhưng Thiên Cơ kiếm vẫn theo sát hắn.

– Hậu Thổ Thuẫn Giáp!

Bạch Thu Lạc vung tay, trước người hắn xuất hiện một cái thuẫn giáp, trên thuẫn giáp kia có một cái Bát Quái đồ đang xoay tròn, khiến cho nó biến thành thổ thuẫn. Khi Thiên Cơ kiếm đánh vào mặt trên thuẫn giáp, nó liền nứt toác. Nhưng Bạch Thu Lạc đã kịp lùi về sau, đồng thời lãnh đạm quát một tiếng:

– Đi!

Sau khi hắn nói xong, có rất nhiều bóng người bay lên trời, hộ vệ cho Bạch Thu Lạc, đồng thời bọn họ cũng rời đi nhanh như chớp giật. Tình cảnh này để cho mọi người cảm thấy vô cùng bất ngờ, không ngờ những người chặn người của Thiên Đài đi cứu Lâm Phong, lại là người của Bạch Thu Lạc? Thật ác độc, không ngờ Bạch Thu Lạc sau khi giết Long Đằng, lại muốn giết Lâm Phong. Lúc này, trên một ngọn núi khác, khi Y Nhân Lệ nhìn thấy tất cả những thứ này, trong đôi mắt xinh đẹp của nàng liền lộ ra dị sắc.

– Chuyện hôm nay, có quá nhiều điểm nghi vấn, Lạc Thiên Các vì sao lại muốn đồng thời đắc tội Thiên Đài cùng Thiên Long Thần Bảo? – Không đúng, nếu như hắn biết đạo thần niệm ký sinh trên người Long Đằng có thể giết chết Lâm Phong, hắn chỉ cần chặn đứng người của Thiên Đài, Lâm Phong hẳn phải chết.

Sau đó Lạc Thiên Các chỉ cần thả mấy vị cường giả của Thiên Đài đánh lên đỉnh núi, Long Đằng chắc chắn phải chết. Mà Hắn cũng có thể không cần ra tay, Thiên Long Thần Bảo cùng Thiên Đài cũng đã kết thành cừu hận mà. Y Nhân Lệ đột nhiên nghĩ đến một khả năng khác, nếu tình huống tiếp diễn như thế, thì Lạc Thiên Các có thể thông qua việc hai thiên tài chết đi, làm cho thế lực song phương ác chiến, nhưng đạo thần niệm không có xoá bỏ được Lâm Phong, hai bên cũng đã kết thù. Vì sao Bạch Thu Lạc lại đích thân ra tay? Như vậy chẳng phải đắc tội cả hai phe Thiên Long Thần Bảo và Thiên Đài sao? Không hổ là Y Nhân Lệ, nếu như nàng nhìn thấy tình cảnh diễn ra trong ảo cảnh thì nàng sẽ biết Bạch Thu Lạc có thể là người của Thí Hoàng đồng minh. Thì nàng đã có thể nghĩ thông suốt rồi. Người Thiên Long Thần Bảo cùng Thiên Đài người đều không có truy đuổi người của Lạc Thiên Các. Tất cả cường giả Thiên Đài lúc này đều hộ vệ Lâm Phong, lo lắng người Thiên Long Thần Bảo đột nhiên hạ sát thủ lần nữa. Còn người Thiên Long Thần Bảo lúc này, lại lạnh lẽo nhìn thi thể Long Đằng nằm trên đất. Thiên Long Hoàng đã tự mình để Long Đằng tiến vào bí cảnh khổ tu, khiến cho hắn đạt được lột xác. Hơn nữa lại còn có một vị Tôn Vũ cường giả của Thiên Long Thần Bảo bọn họ đem thần niệm ký sinh trong mi tâm Long Đằng. Mà Long Đăng vẫn bị giết, mà người giết hắn lại là Bạch Thu Lạc nữa chứ.

– Đi!

Các cường giả Thiên Long Thần Bảo lục tục rời đi, họ thậm chí còn không để ý đến thi thể của Long Đằng. Lúc này Lâm Phong đã đi tới bên người Thu Nguyệt Tâm, khi hắn muốn đỡ lấy Thu Nguyệt Tâm, nàng hơi lùi về sau một bước, trong ánh mắt của nàng lộ ra một vệt tia hàn ý lạnh như băng. Khi thấy ánh mắt đó, Lâm Phong có cảm giác đặc biệt xa lạ, giống như không quen biết vậy!

– Nguyệt Tâm.

Khi Lâm Phong định đưa sinh mệnh chi thủy đưa cho nàng, nàng lại nói.

– Không cần.

Sau đó Thu Nguyệt Tâm liền nhàn nhạt lắc đầu, thân thể muốn rời đi nơi này. Vết thương trên người đã bị nàng lấy Chân Nguyên niêm phong lại, nên sẽ không có vấn đề gì. Thần sắc Lâm Phong cứng đờ, tu vi Thu Nguyệt Tâm tu vi liên tục đột phá, thế nhân đều đang suy đoán nàng đã gặp được kỳ ngộ gì. Khi hắn cảm nhận được sự lạnh lùng của Thu Nguyệt Tâm, thì hắn đã biết, nàng đã trảm tình.

– Chư vị sư huynh đều trở về đi thôi, ta không có việc gì!

Tuy Lâm Phong còn có chút mê muội, nhưng hắn vận đuổi theo Thu Nguyệt Tâm. Hắn nhất định phải biết rõ, nàng đã rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao sau khi gia tăng thực lực, nàng lại trở nên lạnh lùng như vậy? Còn cái tên Bạch Thu Lạc kia nữa, Lâm Phong đã cho hắn vào danh sách đen rồi.

Chương 1218: Vạn dặm truy sát

Một lúc sau, tất cả những người chung quanh đều lục tục rời đi. Đám người Thiên Đài cũng đã rời đi, hình như bọn họ cũng không lo lắng Lâm Phong lắm. Trên thực tế, Mộc Trần sư huynh đã biết sẽ xảy ra biến cố, nhưng hắn vẫn bố trí như vậy, hình như vị Đại sư huynh này rất tự tin với vị tiểu sư đệ đặc biệt của mình. Tất cả mọi người trong Bát Hoang đều biết hôm nay sẽ diễn trận đấu giữa Thiên Đài Lâm Phong và Thiên Long Thần Bảo Long Đằng tại Kỳ Thiên Sơn mạch. Mà Thiên Long Thần Bảo lại dùng loại thủ đoạn đê tiện như vậy, nên chắc chắn phải có bàn giao, mà bàn giao như thế nào thì phải xem sự quyết đoán của Đại sư huynh.

– Thiên Long Thần Bảo, Thiên Đài, Lạc Thiên Các, Bắc Hoang cùng Tây hoang sẽ không còn yên bình rồi.

Y Nhân Lệ mỉm cười một cái, sau đó biến, hành động hôm nay của Thiên Long Thần Bảo và Lạc Thiên Các, đã cho Thiên Đài cái cớ khai chiến. Chuyện này vô cùng nghiêm trọng, khiến cho cả cường giả Tôn Vũ hậu kỳ đều tham dự trong đó. May mà Vũ Hoàng, không có tự mình đặt chân vào trong chuyện này, bằng không thì giông tố đã thật sự kéo đến.

Khi Mọi người trong tiểu trấn kia thấy bóng người thanh tú rời đi, họ liền thấy hơi buồn. Họ không ngờ cái tên thanh niên đã từng trong tiểu trấn cùng bọn họ, lại là người đánh đánh bại đệ nhất thiên tài của Thiên Long Thần Bảo. Mấy ngày sau, có một tin tức chấn động truyền ra, khiến cho Tây Hoang và Bắc Hoang chấn động. Sau khi Lâm Phong đánh bại Long Đằng, hắn đã bị nhưng cường giả của Thiên Long Thần Bảo ám hại, thậm chí suýt chết. Nhưng sau đó, Bạch Thu Lạc lại xuất hiện, chém thủ cấp Long Đằng, rồi lại muốn giết Lâm Phong. Ngay sau đó, lại có người truyền ra tin tức, Thu Nguyệt Tâm Thu gia đã tu tình đạo.

Khi nghe xong mọi người liền khiếp sợ, chẳng lẽ nào Thu Nguyệt Tâm quật khởi nhờ nó? Đương nhiên, càng có nhiều người đang nghĩ tới chuyện, Thiên Long yêu thể Long Đằng của Thiên Long Thần Bảo đã vẫn lạc, nhưng đã khiến cho Bát Hoang Cảnh có thêm hai yêu nghiệt, cùng nhau quật khởi. Một người là người đã đánh bại Long Đằng, Lâm Phong. Nếu Thiên Long Thần Bảo không sử dụng thủ đoạn hèn hạ, Lâm Phong đã chém Long Đằng rồi.

Mà người còn lại, chính là Thu Nguyệt Tâm. Tất cả mọi người đều thấy tiềm lực khủng bố của nàng, chỉ dùng không tới một năm, mà nàng ta đã từ Thiên Vũ tầng bảy bước vào Tôn giả, tốc độ tu luyện của nàng ta so với những yêu nghiệt kia còn kinh khủng hơn. Coi như nàng ta có tu tình đạo, tốc độ tu luyện cũng sẽ không mãnh liệt như vậy mới đúng. Mà lúc này hai người đang được chú ý nhất Bát Hoang, bây giờ đang trong một dãy núi hoang vu. Bát Hoang Cảnh mênh mông vô tận, ngoại trừ một ít vùng ở gần các thành trì, tất cả đều là rừng núi hoang vu. Sau khi Lâm Phong liên tục đuổi theo Thu Nguyệt Tâm mấy ngày, nàng cũng chịu dừng lại.

Sau đó hai người liền bắt đầu chữa thương. Lúc này, Lâm Phong đang khoanh chân ngồi bên cạnh Thu Nguyệt Tâm, hắn đang cô đọng thần niệm. Bởi bì thần niệm cung khuyết bị thương nặng, nên mấy ngày nay hắn vẫn rất không thoải mái. Bây giờ trong mi tâm hắn đang có từng sợi tơ kim sắc không ngừng rèn luyện thần niệm cung khuyết, khiến nó trở nên vững chắc. Hình dáng hiện tại của toà cung khuyết hoành tráng hơn không ít lúc trước. Lâm Phong bây giờ đang dựa theo phương pháp của Cùng Kỳ, để hoàn thiện cung điện. Do phải khắc hoạ hoa văn phức tạp hơn nên hắn chỉ làm hình mẫu ban đầu, khi lên cấp nữa thì hắn mới có thể tiệp tục khắc họa tỉ mỹ hơn. Mà Lâm Phong cũng không gấp mấy, thủ đoạn mạnh mẽ của hắn là công kích, nên thần niệm không cần quá lợi hại, chỉ cần có lực phòng ngự mạnh mẽ có thể chống đỡ công kích là được rồi. Bất tri bất giác, Lâm Phong đã chìm đắm trong chuyện rèn luyện thần niệm. Khi ánh trăng chiếu nghiêng xuống, chiếu rọi trên người Thu Nguyệt Tâm, thì nó càng làm tôn lên vẻ đẹp của nàng. Dường như khí tức trên người nàng lúc này đã cường đại hơn không ít.

– Xì… Đột nhiên có vài sợi sát khí tràn ra từ trên người Thu Nguyệt Tâm.

Vết thương do một kiếm kia của Bạch Thu Lạc gây cho nàng cũng không quá đáng lo, nhưng sát khí trong đó đang ăn mòn thân thể nàng. Nếu lúc đó, nàng không có đóng băng thanh kiếm kia lại, Bạch Thu Lạc đã dùng sát khí bừa bãi tàn phá trong cơ thể nàng một phen, nàng ít nhất cũng trọng thương, thậm chí tử vong. Khi Lâm Phong cảm nhận được cỗ sát khí kia, hắn mở mắt ra, nhìn Thu Nguyệt Tâm đang đứng lên dưới ánh trăng. Trong đôi mắt nàng khi nhìn hắn tựa hồ có vẻ hơi giãy dụa nhưng lại có chút hàn ý.

– Rốt cục đã có chuyện gì xảy ra? Lâm Phong vừa chậm rãi đi về hướng Thu Nguyệt Tâm, vừa hỏi.

Ánh mắt của Thu Nguyệt Tâm hình như có vẻ né tránh ánh mắt của hắn, nhưng hắn vẫn có thể nhận ra vẻ lạnh lùng pha chút sợ trong đôi mắt đó.

– Không có gì!

Ngươi mau đi đi. Thu Nguyệt Tâm quay sang nhìn ánh trăng, nhưng trong thanh âm của nàng lại lộ ra một chút lạnh lẽo và thê lương.

– Nếu không phát sinh chuyện gì? Vì sao nàng lại lạnh lùng với ta như vậy? Lâm Phong tiếp tục đi lên phía trước, sau đó liền dừng lại cách Thu Nguyệt Tâm không xa.

– Chúng ta có quan hệ gì sao? Thu Nguyệt Tâm quay đầu lại, nhìn Lâm Phong nói: – Giữa chúng ta, tựa hồ xưa nay đều không có quan hệ gì.

Người đã có thê tử và có cuộc sống của chính mình, hãy nên trân trọng nó. Mà ta lại là thiên kim Thu gia, ngươi muốn để ta làm tiểu thiếp của ngươi? Khi Lâm Phong nghe được Thu Nguyệt Tâm chất vấn, thần sắc của hắn liền hơi cứng đờ. Lúc này, Thu Nguyệt Tâm quá xa lạ, tựa hồ như một người khác.

– Nếu đã như thế, vậy vì sao nàng còn ra tay cứu ta? Lâm Phong liền hỏi ngược lại.

– Dù sao thì trận chiến của ngươi và Long Đằng cũng liên quan đến ta.

Mà bây giờ, ta đã tu tình đạo, nên phải chém tất cả tình cảm, ta đương nhiên phải chặt đứt với ngươi, ta cũng không muốn nợ ân tình ngươi. Vì lẽ đó nên ngươi không cần đi theo ta. Âm thanh Thu Nguyệt Tâm lạnh lùng mà kiên quyết, khiến Lâm Phong không biết phải nói gì. Sau đó Lâm Phong lại nhìn nàng thật kỹ, cái cỗ cảm giác xa lạ càng ngày càng mãnh liệt. Nên hắn liền thở dài một tiếng, nói:

– Bảo trọng!

Vừa dứt lời, Lâm Phong lấy ra cự kiếm phá không bay đi. Chỉ trong nháy mắt, hắn liền biến mất trong bầu trời đêm. Khi Thu Nguyệt Tâm nhìn thấy bóng người Lâm Phong rời đi, trong khóe mắt nàng xuất hiện vài giọt nước mắt, có chút thống khổ quát:

– Tại sao, tại sao lại chọn ta? – Ngươi lại động tâm rồi, ngươi đã quên, hắn đã có thê tử rồi sao, mà không chỉ có một vị.

Hắn chỉ coi ngươi là thế thân của vợ hắn thôi, ngươi cũng tận mắt nhìn thấy hắn cùng thê tử rồi, trong lòng hắn không có ngươi đâu. Trong đêm tối, dường như có như đang có một thanh âm vang lên trong đầu Thu Nguyệt Tâm.

– Ngươi nói dối, ta không tin.

Hắn không yêu ta, thì sao hắn lại vì ta mà giết vào Thu gia, chém Hiên Viên, quyết chiến Long Đằng.

– Hừ, ngươi đừng mơ tưởng hão huyền nữa, nếu trong lòng hắn có ngươi, thì tại sao lại vì mấy câu nói của ngươi mà rời đi.

– Thật sao? Dù ngươi nói thế nào, ta cho ngươi biết, ta không quên hắn được.

Mặc dù trong lòng hắn không có ta, nhưng trong lòng ta lại có hắn. Vì lẽ đó, nên ta không thể tu thành tình đạo được đâu, ngươi hãy buông tha hy vọng xa vời kia đi. Thu Nguyệt Tâm giẫy giụa nói.

– Ngươi quên à? Nếu như ngươi không tu thành tình đạo, ta mượn tay ngươi giết hắn.

Thu Nguyệt Tâm, ngươi phải biết, nếu như ngươi tiếp cận hắn, hắn nhất định sẽ không phòng bị. Âm thanh ma mị đó lại vang lên, khiến cả người Thu Nguyệt Tâm run lên, tựa hồ như nghĩ tới điều gì đó, giờ khắc này, trên mặt nàng không có nửa điểm lạnh lùng, mà chỉ có sự hoảng sợ. Ngồi dưới đất, Thu Nguyệt Tâm liền chôn đầu trong hai đầu gối, dường như nàng đang thống khổ gào khóc. Vì sao lại như vậy? Vì sao trong thân thể của nàng lại có một âm thanh tà ác như vậy cư ngụ? Vì sao nó lại truyền thụ công pháp cho nàng, khiến nàng dần dần trở nên lạnh lùng.

– Tất cả đều là lỗi của ta.

Lâm Phong. Nếu như ta không đố kị khi nhìn thấy ngươi cùng với thê tử, ta đã không bị nó thừa cơ chiếm lấy, ta cũng sẽ không tu luyện tình công, tại sao, tại sao lại đối xử với ta như vậy? Thu Nguyệt Tâm cô độc gào khóc lóc, lúc này nàng đang có cảm giác tan nát cõi lòng.

– Hãy quên hắn đi, hãy vứt bỏ hết thảy đi, chỉ cần ngươi dựa theo chỉ dẫn của ta, ngươi sẽ trở thành cường giả tuyệt thế, khiến Bát Hoang khiếp sợ!

Thanh âm kia bắt đầu dụ dỗ.

– Không có tình cảm, dù cho ta có tu thành tuyệt thế cường giả thì làm sao? Trở thành chí cao Bát Hoang thì có ý nghĩa gì? Thu Nguyệt Tâm lẩm bẩm nói nhỏ.

Lúc này nàng đã hồn bay phách lạc, thậm chí còn sinh ra ý nghĩ tự sát.

– Không… Nhưng đúng vào lúc này, Thu Nguyệt Tâm liền chậm rãi đứng lên, trong ánh mắt nàng liền lộ ra một vệt hàn quang: – Ai nói không có ý nghĩa? Nếu ta tu thành cường giả đứng đầu Bát Hoang, ta có thể vì hắn mà chém tất cả kẻ địch của hắn.

– Đúng, chỉ cần ta tu thành tình đạo, ta có thể lát cho hắn một con đường bằng phẳng, ta có thể chém hết kẻ thù của hắn.

Vừa dứt lời, Thu Nguyệt Tâm liền bay lên trời, biến mất không biết tung tích. Ba ngày sau, Tây Hoang liền truyền ra tin tức, có mười mấy vị Vũ Hoàng môn đồ Thiên Long Thần Bảo bị giết trong một ngày. Nhưng cũng chưa quá mức oanh động, dù sao thì chuyện Vũ Hoàng môn đồ bị người ta giết bên ngoài cũng không phải chuyện gì ngạc nhiên gì.

Nhưng sau đó năm ngày, lại có tin tức truyền ra, Thiên Long Thần Bảo lại có Tôn giả bị người ta chém. Mười ngày sau, Tây Hoang lại truyền ra tin tức, có sáu mươi tám vị Vũ Hoàng môn đồ của Thiên Long Thần Bảo bị người ta giết.

Lần này, ánh mắt Bát Hoang Cảnh đều đã chú ý đến Thiên Long Thần Bảo. Không biết ai đang âm thầm trả thù đây? Chẳng lẻ Thiên Đài sao? Mười lăm ngày sao đó, Tây hoang lại truyền ra một tin tức chấn động, nhưng lần này không liên quan đến Thiên Long Thần Bảo. Mà lại có quan hệ với Lạc Thiên Các! Thiên tài của Lạc Thiên Các, một trong thập đại yêu nghiệt, Bạch Thu Lạc đang bị một nữ tử truy sát. Song phương đã đại chiến một trận, mặc dù Bạch Thu Lạc đã đâm trúng đối phương mấy kiếm, nhưng chưa trí mạng. Mà Bạch Thu Lạc lại bị đối phương chém xuống một cánh tay. Khi tin tức này truyền ra, đã khiến cho mọi người vô cung khiếp sợ, một trong thập đại yêu nghiệt Bạch Thu Lạc, lại bị người ta chém một tay.

Sau đó không lâu, lại có tin tức truyền ra. Bạch Thu Lạc vẫn đang bị truy sát, cô gái kia không hề để ý thương thế, không tiếc tất cả truy sát Bạch Thu Lạc, nàng đã một đường truy sát từ Tây Hoang đến Hoang Vực. Chuyện này khiến cho mọi người trong chấn động lần nữa. Không biết cô gái nào mà lại chấp nhất như vậy, không tiếc hết thảy đều muốn tru diệt Bạch Thu Lạc!

Chương 1219: Lại vào Trung Hoang

Bên ngoài tứ đại Cổ Thành thuộc Trung Hoang, đang có một nhóm người chia làm hai đang đứng trong hư không. Trong đó có một phe có không ít người, còn bên kia lại chỉ có một nữ tử mặc bạch y, trên người nhuốm không ít máu.

– Nguyệt Tâm, theo ta trở về đi.

Một vị trung niên nhìn chằm chằm Thu Nguyệt Tâm, mở miệng nói. Bọn họ đã đuổi theo nàng ròng rã bảy ngày, mới có thể ngăn Thu Nguyệt Tâm lại. Nhưng Thu Nguyệt Tâm lại khẽ lắc đầu một cái, nói:

– Không, phụ thân, ngươi trở về đi.

Ta đã không phải là ta nữa rồi, ngươi cứ coi như không có nữ nhi này đi.

– Ngươi đây rốt cuộc bị làm sao vậy? Trung niên nam tử trở nên giận dữ, cô gái trước mắt khiến cho hắn cảm thấy rất xa lạ, xa lạ đến mức hắn hầu như không nhận ra nàng là con gái mình.

– Ta đã đi vào tình đạo, nên đã chặt đứt tất cả tình cảm.

Từ nay về sau, ta và Thu gia không còn bấy kỳ quan hệ gì. Vẻ mặt Thu Nguyệt Tâm trở nên kiên quyết. Một khi đã bước vào tình đạo thì phải trảm tình, ngay cả tình thân cũng không được tồn tại, có một số người muốn đoạn tình mà đã giết đi người thân của mình. Nên Thu Nguyệt Tâm mới sợ sệt như, vì lẽ đó, nên nàng muốn thoát ly Thu gia.

– Được lắm, ngươi dám chặt đứt quan hệ với Thu gia ư.

Hiện tại ngươi thấy đôi cánh của ngươi đã cứng cáp nên muốn bay một mình sao? Nếu không có Thu gia bồi dưỡng, ngươi có thể có ngày hôm nay sao. Hiện tại, ngươi bên ngoài làm bậy, chẳng lẽ còn muốn Thu gia gánh chịu giúp ngươi? Thu Hạo quát một tiếng, sau đó liền nhìn chằm chằm Thu Nguyệt Tâm, nói. Con ngươi Thu Nguyệt Tâm trở nên lạnh lẽo, lạnh lùng nhìn Thu Hạo. Thu Hạo lập tức có cảm giác lạnh thấu xương.

– Ngươi xem con gái của ngươi kìa.

Thu Hạo có chút thẹn quá thành giận, nhìn chằm chằm phụ thân Thu Nguyệt Tâm ơbên cạnh nói.

– Xì… Một đạo hào quang lấp loé, mọi người liền thấy Thu Nguyệt Tâm vung tay lên.

Sau đó Thu Hạo liền cảm thấy cả người hắn dường như đã rơi vào trong hầm băng, sau đó một vòng nguyệt quan liền bao phủ thân thể của hắn. Khiến cho thân thể hắn đông lại, hắn thấy một thanh tình nguyệt kiếm chém xuống người hắn. Mi tâm Thu Hạo có một giọt máu chảy ra.

– Vù… Sau đó, Thu Nguyệt Tâm liền hóa thành một đạo nguyệt quan lạnh lẽo, ngự không bay đi.

Khi thấy Thu Hạo bị giết trong vòng một chiêu, đám người Thu gia liền cảm thấy toàn thân lạnh lẽo. Khi bọn họ quay đầu lại, bọn họ nhìn thấy thân thể Thu Hạo đang chậm rãi ngã xuống. … Cùng lúc đó, trên Thiên Đài cũng đang có không ít đệ tử nói chuyện phiếm. Dạo gần đây, bọn họ không hề bước ra Thiên Đài, chỉ vì tình hình của Bắc Hoang lúc này không yên ổn. Trong thời gian mười mấy ngày ngắn ngủi, đã có sáu mươi tám vị Vũ Hoàng môn đồ Thiên Long Thần Bảo bị giết. Khiến rất nhiều người nghĩ việc này do Thiên Đài gây ra.

Nhưng chỉ có người của Thiên Đài mới biết, bọn họ chưa hề ra tay, đã có người thế bọn họ chém người Thiên Long Thần Bảo báo thù. Sau đó không lâu, cũng có hai vị môn đồ của Thiên Đài bị mất tích, có người nói bị người Thiên Long Thần Bảo giết. Khi đó Như Tà sư huynh rất tức giận, một người một kiếm, chém mười mấy vị Tôn Vũ môn đồ của Thiên Long Thần Bảo. Lần này, danh chính ngôn thuận chém, đường đường chính chính giết, khiến cho Bắc Hoang và Tây Hoang chấn động. Bây giờ Thiên Đài cùng Thiên Long Thần Bảo đã có thể nói như nước với lửa, khi bọn họ thấy đối phương thì sẽ lao vào đánh nhau.

Do Thiên Long Thần Bảo đã phá hoại quy củ trước, nên Thiên Đài sẽ không lưu tình. Nói chung, tình hình chiến đấu hai bên bên đã rất căn thẳng, chỉ còn thiếu Vũ Hoàng chưa có tự mình ra tay. Từ trước tới nay, trừ phi sắp diệt môn, Vũ Hoàng sẽ không xuất thủ, nếu không thì mọi chuyện sẽ rât hỗn loạn.

– Nếu cứ tiếp tục đánh, người chịu thiệt cũng chỉ là Thiên Long Thần Bảo bọn họ mà thôi.

Mặc dù số lượng môn đồ Thiên Đài chúng ta còn lâu mới nhiều bọn họ, nhưng mà mấy vị đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng đều thiên tài tuyệt diễm, giết bọn họ dễ dàng, nhưng muốn săn giết bọn họ thì lại khó như lên trời.

– Cũng không nhất định, hiện tại Thiên Long Thần Bảo cũng đã bắt đầu sử dụng thủ đoạn.

Trên người tất cả cường giả của bọn họ đều mang theo dấu ấn của người mạnh hơn. Một khi có việc gì xảy ra, sẽ gọi cường giả Tôn Vũ hậu kỳ của Thiên Long Thần Bảo giáng lâm. Bọn họ đang muốn dùng cái này để săn giết chư vị sư huynh, nên mọi người phải cẩn thận. Các môn đồ của Thiên đài đều có chút lo lắng về thế cục hiện tại. Bây giờ Thiên Đài đã khai chiến với Thiên Long Thần Bảo, mà mối quan hệ giữa Lạc Thiên Các và Thiên Đài cũng đặc biệt vi diệu, khiến Thiên Đài nửa bước khó đi.

– Thiên Long Thần Bảo có lịch sử lâu đời hơn so với Thiên Đài rất nhiều.

Nhưng Thiên Long Hoàng của họ lại kém xa hai vị Vũ Hoàng của chúng ta, nên mới để chúng ta vượt lên trước. Số lượng cường giả bọn họ không phải Thiên Đài non trẻ của chúng ta có thể sánh được. Qua nhiều năm như vậy, chắc chắn bọn họ có rất nhiều người bị kẹt ở Tôn Vũ hậu kỳ. Nhưng tiềm lực các sư huynh rất lớn, đợi khi Mộc Trần Đại sư huynh và Hầu Thanh Lâm sư huynh thành Vũ Hoàng, diệt Thiên Long Thần Bảo là chuyện dễ dàng.

– Khà khà, đừng quên Thiên Si sư huynh và Như Tà sư huynh cùng với Lâm Phong sư huynh.

Tất cả họ đều có thiên kinh người, nhất là Lâm Phong sư huynh. Mới lúc trước, huynh ấy đã cường thế bước lên Thiên Ngoại Thiên, trở thành đệ tử thân truyền, sau lại đang đánh bại Long Đằng, khiến cho Bát Hoang chú ý. Đừng quên Long Đằng lúc đó đã là Tôn giả, mà Lâm Phong sư huynh mới chỉ là Thiên Vũ tầng tám.

– Đúng rồi, có người nói Thu Nguyệt Tâm bởi vì Lâm Phong sư huynh mà tu tình đạo.

Bây giờ, nàng lại vạn dặm truy sát Bạch Thu Lạc, nàng thật khủng khiếp, tình đạo kia so với lục dục đạo còn muốn tàn nhẫn hơn. Cùng lúc đó, trên cửu trùng thiên, sau khi Lâm Phong chậm rãi đi ra từ ảo cảnh, hắn nhìn về hướng Trung Hoang.

– Đã đoạn tình rồi, vì sao nàng lại liên tục giết sáu mươi tám vị Vũ Hoàng môn đồ Thiên Long Thần Bảo.

Vì sao nàng lại không tiếc bất cứ giá nào, vạn dặm truy sát Bạch Thu Lạc. Lâm Phong tự lẩm bẩm, dường như hắn đang nghĩ tới âm thanh lạnh lùng của Thu Nguyệt Tâm tiếng vào đêm đó.

– Đó là lời nói thật lòng của nàng sao? – Bây giờ Bát Hoang đang vô cùng hỗn loạn, Trung Hoang cũng có rất nhiều thế lực rục rịch, nàng lại một thân một mình thâm nhập Trung Hoang, không sợ sẽ người cản đường, giúp Bạch Thu Lạc sao? Trong lòng Lâm Phong đang cảm thấy khá lo lắng, Bạch Thu Lạc rất có thể là một trong Thất Sát của Thí Hoàng đồng minh.

Mà Trung Hoang mênh mông kia, ai mà biết được hắn có bao nhiêu đồng bọn, huống hồ còn có một cái Lạc Thiên Các, Thu Nguyệt Tâm một thân một mình tiến vào Trung Hoang quá nguy hiểm. Ngày ấy, do Bạch Thu Lạc ra tay với hắn ơtrong ảo cảnh, nên không có người khác nhìn thấy, nên hắn có nói Bạch Thu Lạc rất có khả năng là người của Thí Hoàng đồng minh, cũng sẽ không có ai tin.

– Trung Hoang!

Lâm Phong bước chân vào hư không, cưỡi cự kiếm phá không bay đi. Hắn đã quyết định tiến vào Trung Hoang. Khi người Thiên Đài người nhìn thấy Lâm Phong phá không rời đi, trong lòng họ cảm thấy lo cho hắn, thời điểm mẫn cảm này, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Lâm Phong, sợ rằng lúc này Thiên Long Thần Bảo cũng đang rất muốn thấy Lâm Phong chết. Bảy ngày sau, trong Thiên Hư thành của tứ đại Cổ Thành truyền ra tin tức, Thu Nguyệt Tâm vì truy sát Bạch Thu Lạc, mà đã bước vào Thiên Hư Cổ Thành. Còn có người nói, lần này Bạch Thu Lạc rất có thể sẽ không tiếp tục tránh né, mà sẽ quyết chiến với Thu Nguyệt Tâm trong Thiên Hư bên thành. Rất có thể sau lần quyết đấu này, chỉ có một trong hai người bọn họ sống sót.

Sau khi tin tức này truyền ra, một số người ở Trung Hoang đã bắt đầu đi tới Thiên Hư Cổ Thành. Đặc biệt đám người ở tứ đại Cổ Thành, bọn họ rất quan tâm trận chiến Thu Nguyệt Tâm và Bạch Thu Lạc. Từ khi Thu Nguyệt Tâm đột nhiên quật khởi, tới khi khiến cho một trong thập đại yêu nghiệt. Bạch Thu Lạc phải chạy trốn thì mới gần một năm. Điều này khiến cho người ta cảm giác chấn động và cũng khiến cho không ít thế lực lớn cảm thấy hứng thú với nàng.

Cũng có người suy đoán, Thu Nguyệt Tâm rất khả năng nắm giữ một công pháp khủng bố. Nếu như đạt được nó, mặc dù không có tu luyện mà dùng để tham chiếu với công pháp của mình, thì cũng có thể đạt được lợi ích to lớn. Tên trong Thiên Hư thành, đang có mấy bóng người của Tề gia bay đi, người cầm đầu bọn họ chính là một trong thập đại yêu nghiệt, Tề Thiên Thánh.

Mà bên cạnh hắn, là một trong tứ đại mỹ nữ của Bát Hoang Cảnh, Tề Kiều Kiều. Sau khi trở về từ Mệnh Vận thành, mơ hồ có lời đồn đãi, Tề Kiều Kiều rất có thể sẽ bị đá ra khỏi danh sách tứ đại mỹ nữ của Bát Hoang Cảnh. Mà người thay thế nàng không phải là ai khác, đó là thê tử của Thiên Đài Lâm Phong. Đối với chuyện này, Tề Kiều Kiều luôn tỏ ra trầm mặc, không hề nói gì. Nhưng mọi người đều biết, thiên kim Tề gia phi thường kiêu ngạo.

Mà khi phong ba nàng còn chưa qua, lại có một cô gái khác đe dọa ngôi vị tứ đại mỹ nhân của nàng, đó chính là Thu Nguyệt Tâm! Còn có người nói, nếu như có thể cưới được Thu Nguyệt Tâm làm vợ, thì sẽ cảm thấy tự hào hơn so với cưới được Tề Kiều Kiều của Tề gia. Dù sao thì Thu Nguyệt Tâm đã có tư cách xưng yêu nghiệt, mà nàng lại tu tình đạo, nên danh tiếng nàng đã hơn xa Tề Kiều Kiều!

Chương 1220: Ám sát

Ngoại trừ cường giả Đông hoang Tề gia đi vào Thiên Hư Cổ Thành, người của ba toà cổ thành khác cũng đến. Lúc này, Tư Không Hiểu cũng đang trên một con đường chính của Thiên Hư Cổ Thành, sau hắn có không ít người đi theo.

– Tư Không gia tộc, Tư Không Hiểu.truyện Kiếm Hiệp

Không phải từ trước đến giờ đều độc lai độc vãng sao? Sao bây giờ, bên người hắn lại có nhiều cường giả Tôn Vũ như vậy. Có người nhận ra Tư Không Hiểu, không khỏi nghi hoặc.

– Ngươi không biết à.

Trong đám người đi vào Thiên Hư Cổ Thành của chúng ta, không chỉ có Tư Không gia tộc đâu.

– Lời ấy nghĩa là sao? Chẳng lẽ, bọn họ tới vì đại thọ Vấn lão thái gia? Người kia lắc lắc đầu, cười nói.

– Ngươi vẫn suy nghĩ quá đơn giản, đến dự đại thọ Vấn lão thái gia, chỉ cần một cái cớ để những người này bước vào Vấn gia mà thôi.

Chẳng lẽ ngươi đã quên trước đây không lâu, phương hướng Vấn gia, có một luồng không gian giao động truyền ra à? Thần sắc người kia liền cứng đờ, thấp giọng nói.

– Ngươi muốn nói.
.. Thiên Hư cổ trận?

– Có người nói, cho dù truyền tống Cửu U thập nhị quốc đến đây cũng không thể phát sinh không gian giao động kinh khủng như thế.

Cùng lúc đó, ngoại trừ Tư Không Hiểu, còn có Huyễn Thế Thiên Cung, Mộc Phàm Trần và người của Tiêu Dao Thần tông, cũng đi vào Thiên Hư Cổ Thành. Trung Hoang tứ đại Cổ Thành, đã có lịch sử rất xa xôi, mỗi toà Cổ Thành đều có một truyền thuyết. Kiếm Thành, nơi đã từng từng sinh ra Thiên Kiếm Hoàng, nhưng Kiếm Các lại dần dần sa sút. Nên mới bị kẻ ngoại lai như Tiêu Dao Thần tông cướp đoạt địa vị bá chủ, khiến Kiếm Các trở thành thế lực đứng thứ hai.

Cũng may Kiếm Các có gốc gác thâm hậu, nên Tiêu Dao Thần tông không thể nuốt trọn được. Mà Tiêu Dao Thần tông cũng có một câu chuyện vô kỳ ly kỳ, thế lực này chính là một thế lực khủng bố tại Thánh Thành Trung Châu, đã từng sinh ra Tiêu Dao đại đế vô cùng cường hãn. Nhưng sau đó lại đắc tội một nhân vật khủng bố, suýt nữa bị người tiêu diệt, nhưng may chỉ bị trục xuất ra khỏi Thánh Thành Trung Châu. Sau đó nó liền đi Trung Hoang của Bát Hoang Cảnh, kiến tông trong Kiếm Thành. Bình thường, thế lực này vẫn ít gây hấn với các thế lực lớn khác, chỉ có Kiếm Các bị nó áp bức mà thôi.

Mà Thiên Hư Cổ Thành, cũng có quá khứ của nó. Thiên Hư cổ trận chính là cổ bảo của Thiên Hư cổ thành, nó nắm giữ sức mạnh không gian vô cùng khủng bố. Chỉ cần có tọa độ chính xác, nó có thể dịch chuyển bất kỳ nơi nào. Cách đây không lâu, trong Thiên Hư Cổ Thành đột nhiên có một luồng sáng ngút trời xuất hiện, khiến cho cả tòa Cổ Thành đều cảm nhận được một đợt không gian giao động, nên không giấu diếm được những thế lực lớn khác. Loại truyền tống cổ trận không hạn định phương vị này phi thường đáng sợ, muốn truyền tống đến nói nào, sẽ được truyền tống đến nơi đó.

So với truyền tống trận trong Hoang Hải khủng bố hơn hơn nhiều. Hiện tại có rất nhiều người đều đang suy đoán, nguyên nhân Vấn gia phát động Thiên Hư cổ trận. Không biến Vấn gia truyền tống cái gì mà lại sinh ra không gian giao động kinh khủng như thế. Thế nhưng bây giò lại đang có một chuyện khác, làm mọi người phi thường khó chịu.

Mấy ngày trước, có tin tức nói Bạch Thu Lạc sẽ quyết chiến với Thu Nguyệt Tâm tại Thiên Hư Cổ Thành, nhưng trận quyết chiến kia vẫn chậm chạp không diễn ra. Bạch Thu Lạc vẫn tránh né không chiến đấu với Thu Nguyệt Tâm, khiến cho không ít người hoài cái danh thập đại yêu nghiệt của hắn có phải chỉ là hư danh? Nhưng Bạch Thu Lạc lại không thèm để ý, dường như hắn đã mai danh ẩn tích.

Thậm chí còn có người hoài nghi hắn cố ý thả ra tin tức này để hấp dẫn Thu Nguyệt Tâm, rồi lẳng lặng trốn ra Thiên Hư Cổ Thành. Cũng ngày hôm đó, có một đạo bóng người, cũng đi vào Thiên Hư cổ thành.

– Tuy tòa thành này có phong cách hoàn toàn khác Kiếm Thành, nhưng cả hai đều có một khí tức cổ lão như nhau.

Hình như không khí trong toà Cổ Thành trong tràn ngập nguyên tố không gian, một nơi phi thường thích hợp để tu luyện không gian áo nghĩa. Lâm Phong tự lẩm bẩm, yên lặng cảm thụ tất cả mọi thứ của Thiên Hư Cổ Thành. Hiện nay, cổ thành này đang do một trong những Vũ Hoàng gia tộc của Bát Hoang cảnh, Vấn gia quản lý.

Các Vũ Hoàng gia tộc trong Bát Hoang Cảnh đều có gốc gác cực kỳ đáng sợ, không hề yếu hơn các Vũ Hoàng thế lực chút nào. Thậm chí còn có nhà mạnh hơn cả các thế lực. Gia tộc và thế lực không giống nhau, bọn họ chú trọng truyền thừa, nên có gia tộc đã tồn tại cả ngàn năm nay, thậm chí vạn năm. Trong các gia tộc đó chắc chắn sẽ không chỉ có một vị Vũ Hoàng, mà có bao nhiêu vị vũ hoàng thì chỉ có bản thân gia tộc đí biết. Mọi người chỉ biết đương nhiệm Vũ Hoàng, nhưng đối với mấy cái lão bất tử của những gia tộc kia thì không ai biết cả.

– Vấn gia đã trong Thiên Hư Cổ Thành nhiều năm, nhưng tại sao bọn họ lại nổi tiếng am hiểu sát phạt áo nghĩa nhất.

Chẳng lẽ người Vấn gia không ai tinh thông không gian áo nghĩa sao? Lúc này Lâm Phong đang vừa đi vừa suy nghĩ. Vấn Thiên Ca chính là yêu nghiệt của Vấn gia, nhưng không biết vì sao hắn lại tu luyện sát phạt áo nghĩa và tốc độ áo nghĩa, mà lại không tu không gian áo nghĩa.

– Mi tỷ, ngươi đoán tu vi của người thanh niên kia cấp mấy? Lúc này, có một thiếu nữ đang chỉ vào Lâm Phong, thấp giọng nói.

– Ta nhìn không thấu, nhìn hắn như không có tu vi, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác thiên nhân hợp nhất.

Nên rất có thể Thiên Vũ hậu kỳ. Một nữ tử tú lệ bên cạnh trả lời. Lâm Phong nhìn như bình thường, trên người không có nửa điểm khí tức lộ ra ngoài, giống như một người bình thường. Nên mới khiến cho bọn họ chú ý, Thiên Hư Cổ Thành làm sao có thể có người bình thường được.

– Rất có thể.

Một người thiếu nữ khác liền cười nói.

– Nếu không Mi tỷ tỷ đi hỏi người ta một chút đi.

– Xì… Khi thiếu nữ kia vừa dứt lời, đột nhiên có một đạo sát khí khủng bố xuất hiện ngay vị trí của thanh niên kia.

Sau đó bọn họ nhìn thấy thanh niên kia tùy ý vung tay trong hư không một cái. Lập tức có một tia máu tươi chảy ra, một bóng người rơi trên mặt đất.

– Sát thủ!

Thần sắc mấy thiếu nữ kia cứng đờ. Người thanh niên kia thật khủng khiếp, bọn họ thậm chí còn không có cảm giác dị thường. Mà hắn chỉ dùng một chiêu đã chém đứt đôi tên sát thủ đang ẩn nặc trong nháy mắt. Sau khi giết sát thủ, Lâm Phong vẫn vô cùng bình tĩnh, trong mắt hắn đều chưa từng xuất hiện nửa điểm sóng lớn. Hắn vẫn bình thản bước chân qua thi thể kia, như chưa hề có chuyện gì xảy ra vậy.

– Mi tỷ tỷ, chiêu kiếm kia thật đáng sợ.

Người thanh niên kia chắc chắn là Tôn Vũ rồi, ngay cả thiên tài ưu tú nhất trong gia tộc cũng không bằng hắn. Một cô gái trong đám thiếu nữ lúc này liền cảm thán nói. Lâm Phong không để ý đến ánh mắt của những người chung quanh, hắn vẫn chậm rãi đi về phía trước. Nhìn hắn có vẻ không hề cảnh giác, nhưng thần niệm của hắn đã khuếch tán ra khắp khu vực lân cận.

– Xì… Một đạo kiếm quang loá mắt liền xuất hiện đâm về phía Lâm Phong.

Chiêu kiếm này dường như những tia sáng mặt trời tia, khiến người ta có cảm giác nó như ảo ảnh. Uy lực một kiếm dễ dàng tiêu diệt một cường giả Thiên Vũ hậu kỳ bình thường. Thế nhưng Lâm Phong lại không phải cường giả Thiên Vũ hậu kỳ bình thường. Sau đo Lâm Phong lại phất tay một cái, lại có một thi thể nằm trên mặt đất. Kì thực, thần niệm hắn đã sớm cảm nhận được trong hư không có một tia giao động. Nên khi đối phương phát động tấn công, Lâm Phong mới có thể tự nhiên phất phất tay hoa giải.

– Suy đoán ta đúng rồi ư? Lâm Phong tự nói một tiếng, sau đó khóe miệng của hắn liền nở một nụ cười yếu ớt.

Hắn vẫn tiếp tục dùng thần niệm cảm thụ sát khí trong hư không. Bếu như Bạch Thu Lạc đúng là một trong Thất Sát của Thí Hoàng đồng minh, hết thảy đều có thể giải thích rõ ràng. Chắc chắn Thí Hoàng đồng minh đã bắt đầu bố trí trong Thiên Hư Cổ Thành. Chuyện này đối với Lâm Phong mà nói, xác thực không phải chuyện tốt đẹp gì. Mỗi một bước, Lâm Phong bước ra đều có một sát thủ nằm xuống, khiến cho mọi người cảm thấy run sợ. Người thang niên thật đáng sợ.

– Nếu đám sát thủ kia là người của Thí Hoàng đồng minh, thanh niên đó là ai? Mọi người liền nghi hoặc nói.

– Xì… Lại một đạo hào quang óng ánh xuất hiện, lần này không chỉ có một đạo kiếm quang tấn công Lâm Phong, mà có tận bảy đạo kiếm quang đồng thời tấn công.

– Các ngươi quả nhiên rất coi trọng ta.

Lâm Phong tự lẩm bẩm một tiếng. Tổn chỉ Thí Hoàng đồng minh là chém hết tất cả thiên tài có tiềm lực trở thành Vũ Hoàng. Mà hôm nay, Lâm Phong cũng đã trở thành một trong những mục tiêu ám sát của họ.

– Hư không, na di!

Khi thấy bảy đạo kiếm quang đang phóng về phía mình, Lâm Phong nói to một chữ. Sau đó hư không liền bắt đầu rung động, Lâm Phong đã biến mất không còn tăm hơi. Một lúc sau, hắn liền xuất hiện trên đầu bảy người kia. Sau đó mọi người chỉ thấy một đạo ánh sáng chói mắt xuất hiện, phảng phất như đang có vô số tia sét đánh xuống. Sau khi ánh sáng chói mắt kia biến mất, mọi người liền thấy trên mặt đất lại có thêm bảy bộ thi thể. Bảy đại cường giả sát thủ Lâm Phong chém nãy giờ, đều không đơn giản. Sức chiến đấu của bọn họ gần như có thể xưng hùng trong Thiên Vũ cảnh.

– Xì… Ngay khi mọi người đang thán phục một kiếm kia của Lâm Phong, thì họ lại thấy một đạo kiếm quang xuất hiện.

Chiêu kiếm này giống như thần lai chi bút (tác phẩm của thần), đâm thẳng đến yết hầu Lâm Phong.

– Sức mạnh áo nghĩa và tốc độ áo nghĩa sao?Nguồn truyện audio

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)