Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 243 [Chương 1211 đến 1215]
❮ sautiếp ❯Chương 1211: Chiến đấu đêm trước
– Lâm Phong.
Hiện tại, tu vi của ngươi đã bước vào Thiên Vũ tầng bảy, khoảng cách với Tôn Vũ không còn quá xa. Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ tu luyện, ngươi cũng phải cố gắng nghĩ rõ ràng, con đường nào hợp nhất với mình. Vũ Hoàng rất có thâm ý nói:
– Rất nhiều thiên tài trưởng thành muộn, có thể không phải do bọn họ đột nhiên “thể hồ quán đỉnh”, khiến thiên phú tăng trưởng.
Mà do bọn họ đi đúng con đường, nên tu vi của bọn họ mới có thể tiến triển cực nhanh. Mà cũng có người có thiên phú tuyệt luân, nhưng sau khi bước vào Tôn Vũ, lại nửa bước khó đi, bởi vì, bọn họ đã đi lầm đường, mà một khi đã đi nhầm đường chỉ có thể đi lại từ đầu mà thôi.
– Con đường Tôn Vũ rất trọng yếu, nó quyết định đạo của ngươi, quyết định tương lai ngươi!
Lâm Phong trầm mặc chốc lát, sau đó lập tức nhìn Vũ Hoàng nói:
– Lão sư cảm thấy ta thích hợp đi với con đường nào nhất!
– Ta không biết, đường của ngươi, phải do chính ngươi chọn.
Vũ Hoàng cười lắc đầu:
– Trong Mệnh Vận thành, ngươi cũng đã gặp phải một ít người, tỷ như Y Nhân Lệ của lục dục Thiên cung, con đường của nàng chính là lục dục.
Nên phải rơi vào hồng trần, một khi đi nhầm, sẽ vạn kiếp bất phục. Còn tên Nhân Dục của Thiên Đường Tông, con đường của hắn rất tà ác. Nếu như ngươi muốn đi con đường của hắn, nhất định phải có phẩm hạnh như hắn.
– Có người đi lục dục đạo, có người đi tình đại đạo, cũng có người rèn luyện trong hồng trần, có người đi theo chiến đạo, một đường chiến thiên phá địa, chiến đến Cửu Tiêu, đăng lâm Hoàng vị.
Lâm Phong yên tĩnh lắng nghe những lời Vũ Hoàng giáo huấn, hắn cũng đã ý thức được. Một khi bước vào Tôn Vũ, hắn phải lựa chọn một con đường. Nó không chỉ quyết định con đường võ đạo của hắn mà còn quyết định cả cuộc đời hắn.
– Nghe nói ngươi đã kiêu chiến Long Đằng của Thiên Long Thần Bảo!
Vũ Hoàng cười yếu ớt một cái, tuy hắn ở Thiên Ngoại Thiên, nhưng đối với tất cả những chuyện trên thế gian, hắn vẫn rõ như lòng bàn tay
– Vâng, một cuộc chiến sinh tử!
Lâm Phong gật đầu.
– Ta sẽ để cho ngươi xem Long Đằng một chút!
Vũ Hoàng nở nụ cười, sau đó Lâm Phong đột nhiên cảm thấy bị lâm vào ảo giác. Hắn chỉ thấy Vũ Hoàng vẻ ngón tay trong hư không, nhưng những nét vẻ đó dường như ẩn chứa đại đạo. Khiến ánh sáng những ngôi sao trong hư không chiếu nghiêng xuống, sau đó hóa thành một chiếc gương, trong gương đó, đang có một bóng người vô cùng bá đạo và khủng bố đang ngồi khoanh chân, trên người hắn có từng đạo từng đạo Long lân nổi lên.
– Long Đằng!
Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, quan sát Long Đằng trong chiếc kính do ánh sáng của những ngôi sao ngưng tụ. Lúc này, quanh người Long Đằng đang có từng con Huyết Sắc Yêu Long khủng bố không ngừng xoay quanh, liên tục cắn xé cơ thể hắn. Khiến cho cả người hắn máu me đầm đìa, trở nên vô cùng dữ tợn và đáng sợ. Mà Long Đằng vẫn ngồi đó không nhúc nhích, tùy ý những con Huyết Sắc Yêu Long kia tùy ý tàn phá. Máu hắn thậm chí đều hóa thành một vũng nước bao phủ toàn thân, những con Huyết Sắc Yêu Long kia không ngừng hòa vào trong máu, sau đó lập tức tiến vào trong cơ thể Long Đằng. Vẻ mặt Lâm Phong cứng đờ, khi nhìn thấy cảnh tượng máu tanh đó. Nhưng vào lúc này, Lâm Phong đột nhiên cảm thấy một uy thế luồng khủng bố đang xuyên thấu hư không phóng về phía hắn. Luồng uy thế áp kia tựa như thiên uy, khiến chi hắn cảm thấy vô cùng khó thở dường như cỗ áp lực này muốn lấy mạng hắn.
Những tiếng nứt vỡ liền vang lên, tâm gương do ánh sáng của những ngôi sao biến thành đã vỡ vụn, hình ảnh trên nó cũng đã biến mất. Bây giờ, Lâm Phong mới cảm thấy cỗ uy thế kia biến mất không còn tăm hơi.
– Vũ Hoàng cường giả? Lâm Phong hỏi Vũ Hoàng.
– Là Thiên Long Hoàng, khi ta dùng thần thông Thiên Tính Kính nhòm ngó Long Đằng, Thiên Long Hoàng đã cảm nhận được.
Bởi vậy nên hắn mới phóng ra cỗ uy thế kia, làm Thiên Tinh Kính bị phá hủy. Vũ Hoàng bình tĩnh nói như đang nói một chuyện phi thường bé nhỏ không đáng kể. Nhưng chuyện vừa nãy đã có thể xem như một lần giao phong nho nhỏ của ông ấy với Thiên Long Hoàng. Lâm Phong rõ ràng mối quan hệ giữa các Vũ Hoàng cũng không thân mật cho lắm. Không biết chừng giữa bọn họ còn thường sinh phát sinh va chạm tương tự thậm như hồi nãy, thậm chí va chạm mạnh hơn hơn, nhưng mọi người không biết mà thôi, hoặc nói không có tư cách biết. Bọn họ vẫn không tiếp xúc với Vũ Hoàng thế giới, nên bọn họ chỉ có thể tưởng tượng như vậy, giống như sự tưởng tượng về Thiên Ngoại Thiên.
– Long Đằng đang tu luyện trong Huyết Long bí cảnh của Thiên Long Thần Bảo.
Chắc hắn đã được Thiên Long Hoàng coi trọng, nên Thiên Long Hoàng mới muốn cho Thiên Long yêu thể của hắn thoát thai hoán cốt. Tuy bảo lưu thể xác con người, nhưng lại là một con Yêu Long. Một khi Long Đằng xuất quan, sức mạnh cơ thể hắn sẽ vô cùng khủng bố, nếu bị hắn cắn trúng, cơ thể ngươi rất dễ dàng bị xé rách!
– Thiên Long Thần Bảo, đang muốn dùng mạng của ta để dương oai mà.
Lâm Phong cười khổ, xem ra hắn tưởng tượng mọi chuyện quá đơn giản, Long Đằng có Thiên Long yêu thể, lại là thiên tài Thiên Long Thần Bảo. Mà trận chiến này cũng thu hút ánh mắt Bát Hoang, trấn chiến này không chỉ có ảnh hưởng đến hắn và Long Đằng, mà còn ảnh hưởng đến Thiên Đài cùng Thiên Long Thần Bảo. Thiên Long Thần Bảo tuyệt đối không cho phép Long Đằng bại.
– Đám hậu bối Thiên Long Thần Bảo bây giờ đều không ra gì, chỉ có mỗi Long Đằng là có tiền đồ, nên tự nhiên sẽ toàn lực bồi dưỡng hắn.
Mà không chỉ có mỗi Thiên Long Thần Bảo làm như vậy, mà thập đại yêu nghiệt cũng được thế lực của bọn giúp bọn họ lột xác một lần. Những mà đám hậu bối của những thế lực kia so với Thiên Long Thần Bảo, khá hơn không ít. Vũ Hoàng nhẹ giọng nói, dường như Thiên Long Thần Bảo trong mắt hắn không phải cái thá gì.
– Lão sư, người thấy Thiên Đài làm sao? Lâm Phong cười hỏi một tiếng.
– Năm mươi năm sau, Thiên Đài nhất định sẽ danh chấn Bát Hoang.
Mà cũng chưa chắc cần lâu như thế. Vũ Hoàng nở nụ cười, đây là kỳ vọng đối với Thiên Đài. Tuy Thiên Đài không có nhiều đệ tử, nhưng tất cả mười một đại đệ tử chân truyền, đều thiên tài hoặc yêu nghiệt. Chỉ cần vài năm sau, chỉ cần Thiên Đài giậm chân một cái, cũng đã có thể làm Bát Hoang chấn động.
– Ngươi còn có lòng tin chém Long Đằng sao? Vũ Hoàng hỏi một tiếng.
Lâm Phong nhìn Vũ Hoàng, sau đó lập tức mỉm cười gật đầu, mặc dù Long Đằng dùng bí thuật lột xác thì làm sao? Nếu như dám chém Long Đằng, dùng cái gì xưng bá Bát Hoang đây.
– Được, cái cơ hội lột xác ta sẽ giữ lại cho ngươi, khi ngươi xung kích Tôn giả, ta trợ ngươi lột xác một lần.
Vũ Hoàng cười nói, nếu Lâm Phong đã tự tin như vậy, hắn sẽ tin tưởng Lâm Phong. Long Đằng hóa Long thì đã sao, lần này nhất định chém Long Đằng!
– Mau trở về cung điện của ngươi cố gắng bế quan đi!
Vũ Hoàng nói với Lâm Phong. Sau đó Lâm Phong xoay người, đặt tay trên cây cổ thụ kia. Chân nguyên hắn tràn vào đó, thân thể hắn trực tiếp đi vào bên trong cây cổ thụ. Một lát sau, hắn liền xuất hiện trên Thiên đài, sau đó Lâm Phong đi vào cửu trùng thiên bế quan. Sau đó không lâu, Thu gia liền có tin tức truyền ra, Thu Nguyệt Tâm đã kết thúc bế quan, thành công bước vào Tôn Vũ cảnh giới. Mới chỉ một năm ngắn ngủi, mà nàng đã từ Thiên Vũ tầng bảy bước vào Tôn giả, một lần chân chính bay vọt, chấn động Bắc Hoang. Thu Nguyệt Tâm, so với yêu nghiệt còn muốn yêu nghiệt, càng ngày càng nhiều người đang suy đoán, rốt cuộc trên người Thu Nguyệt Tâm đã phát sinh chuyện gì? Lột xác hay kinh thế thể chất thức tỉnh! Cùng lúc đó, Thiên Long Thần Bảo cũng có tin tức Long Đằng cũng đã sắp đột phá xong. Chân chính Thiên Long yêu thể sắp sửa xuất thế, từ đây hắn chắc chắn sẽ bước vào trong thập đại yêu nghiệt. Có người nói Thiên Long Thần Bảo đang nói khoác không biết ngượng, cũng có người suy đoán. Thiên Long Thần Bảo đã thật sự để Long Đằng lột xác cũng không chừng. Trước sự tự tin của Thiên Long Thần Bảo, rất nhiều người không khỏi bắt đầu lo cho Lâm Phong. Không biết hắn có thể chiến thắng Thiên Long yêu thể không? Đồng thời, trong Lục Dục Tiên Cung của Tiên Hoang, cũng truyền ra tin tức, một trong thập đại yêu nghiệt Y Nhân Lệ, đã tu luyện Lục Dục thiên công đến thời khắc ngàn cân treo sợi tóc. Chuyện Y Nhân Lệ sắp sửa sa đọa lục dục trong hồng trần, khiến cho các anh hào Bát Hoang tim đập thình thịch. Không biết ai có thể làm cho một trong tứ đại mỹ nhân của thập đại yêu nghiệt, Y Nhân Lệ phải sa đọa lục dục hồng trần đây! Nam Hoang, sau khi Phó Hắc xuống Hỏa Diễm Sơn, hắn đi về phía Bắc Hoang. Giống như có người đang đuổi giết hắn vậy. Sau lưng Phó Hắc đang có một người mặc đạo bào đạo sĩ, cầm phất trần, đang hô to với Phó Hắc phía trước:
– Lượng Thiên Tôn, ta đã xem tuệ căn của ngươi không tệ.
Ta chỉ muốn thu ngươi làm vị đệ tử thứ 381 của ta mà thôi. Chuyện này là cơ duyên lớn của ngươi mà. Khi Phó Hắc nghe được những lời này, chân hắn lảo đảo một cái, sắc mặt hắn càng đen thui.
Chương 1212: Bát Hoang chú ý
Vào lúc này, có rất nhiều cường giả Bát Hoang Cảnh đang chú ý quan sát Tây hoang và Bắc Hoang. Họ đang nóng lòng muốn xem trận chiến đỉnh cao giữa hai thiên tài trẻ tuổi của Thiên Đài và Thiên Long Thần Bảo. Thậm chí còn có thể xưng là trận đấu đinh cao giữa các thiên tài Tây Hoang và Bắc Hoang.
Ánh mắt tất cả những thế lực lớn đều nhìn chằm chằm vào trận chiến này. Lúc này, Bát Hoang bắt đầu lan tràn tin tức, Lâm Phong đã gặp nhà tiên tri ở Mệnh Vận thành. Khiến cho mọi người liên tục suy về lời tiên đoán của nhà tiên tri, nhưng không có bất kỳ lời suy đoán nào được đám đông đồng tình. Đến bây giơ, mọi chuyện vẫn còn là bí ẩn.
Mà bây giờ, Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm, đã trở thành hai vị thiên tài đệ nhất Bắc Hoang. Mà trong ngày hôm đótừ trong Thiên Long Thần Bảo rốt cục đã có tin tức đưa ra, Long Đằng đột phá Tôn Vũ thành công. Đồng thời, sẽ quyết chiến với Lâm Phong ở Kỳ Thiên Sơn mạch vào mười ngày sau. Ánh mắt mọi người lập tức đều nhìn đến Kỳ Thiên Sơn mạch.
Kỳ Thiên Sơn mạch là một sơn mạch nằm tại biên giới Tây Hoang và Bắc Hoang. Khoảng thời gian mười ngày, đủ cho rất nhiều cường giả chạy tới Kỳ Thiên Sơn mạch. Hình như Thiên Long Thần Bảo đang muốn gióng trống khua chiêng, nên mới cho các cường giả Bát Hoang Cảnh một ít thời gian để chạy tới xem. Hành động này của họ làm cho mọi người cảm thấy Thiên Long Thần Bảo rất kiêu căng, nhưng cũng cho thấy Thiên Long Thần Bảo rấy tự tin với thực lực Long Đằng.
Nhưng Thiên Đài lại tựa hồ có vẻ đặc biệt bình tĩnh, hoàn toàn trái ngược với sự ồn ào của Thiên Long Thần Bảo. Khiến cho người ta có ảo giác, như Thiên Đài không tự tin lắm với trận chiến này, chẳng lẽ Thiên Đài thật sự sẽ chiến bại? Lâm Phong của Thiên Đài, thiên tài lấy tu vi Thiên Vũ tầng bảy chém Tôn giả của Thiên Long Thần Bảo, làm khiếp sợ Bắc Hoang.
Nếu như một vị thiên tài như hắn mà vẫn lạc nhanh như vậy, quả có chút đáng tiếc. Sau ba ngày, Kỳ Thiên Sơn mạch tu tập không ít người, trong đó cũng có đám người Thiên Long Thần Bảo. Bây giờ bọn họ đang cưỡi chiến xa diễu võ trên hư không, khiến thiên địa gào thét, vô cùng oai phong lẫm liệt. Từ phương xa đang có một chiếc chiến xa do tám con Long mã có huyết thống cao quý kéo đi, đang chạy thẳng đến đỉnh Kỳ Thiên Sơn mạch.
– Ầm ầm ầm!
Khi chiêc Long liễn chiến xa kia giáng lâm đỉnh Kỳ Thiên Sơn mạch, khiến cho nơi đó khói bụi mù mịt. Sau đó có tám tiếng gào thét cuồn cuộn kéo tới, ngay sau đó là những ánh sáng đỏ như máu chiếu rọi khắp nơi. Huyết quang trên người tám thớt Long mã dường như hóa thành hư. Chúng và cỗ chiến xa lập tức bị nổ tung, ơbên trong đó có một bóng người lao ra, người đó là Long Đằng. Lúc này, Long Đằng đang mặc một bộ huyết sắc Long bào, vô cùng uy nghiêm. Không biết vì sao hắn lại đến kỳ Thiên Sơn mạch sớm bảy ngày. Bây giờ, ánh mắt bá đạo của hắn, dường như xuyên hư không, nhìn về phía Thiên Đài.
– Lâm Phong, bảy ngày sau.
Ta nhất định sẽ lấy thủ cấp ngươi treo trên đỉnh Kỳ Thiên Sơn mạch! Âm thanh bá đạo truyền khắp vạn dặm. Một vị thiên tài chưa trưởng thành yêu nghiệt, không thể gọi yêu nghiệt. Lâm Phong mặc dù nắm giữ kinh thế thân thể, nhưng bảy ngày sau, hẳn vẫn phải chết. Trong bảy ngày này, Kỳ Thiên Sơn mạch liên tục có người giáng lâm, quan sát bóng người bá đạo trên đỉnh núi. Lúc này, Long Đằng đang ngồi khoanh chân, cả người hắn lại giống như một con viễn cổ Yêu Long. Cảnh giới cao nhất của Hóa Yêu thuật của Thiên Long Thần Bảo chính là hóa thành một trong những chủng tộc có huyết thống cao nhất yêu giới, Yêu Long. Sau khi thành công có thể nắm giữ sức mạnh không thể tưởng tượng được, nếu như triệt để hóa hình, chỉ cần dựa vào sức mạnh thân thể đã có thể dễ dàng xé rách cơ thể của cường giả có tu vi cao hơn mình vài tầng. Cùng lúc đó, ơbên trên một đỉnh núi khác của Kỳ Thiên Sơn mạch cũng xuất hiện một thanh niên phi phàm. Nhìn thân ảnh ấy tuy rất bình thường, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy áp lực. Người đó là thiên tài của một Vũ Hoàng thế lực khác ở Tây Hoang, Lạc Thiên Các. Đồng thời, hắn cũng là một trong thập đại yêu nghiệt, Bạch Thu Lạc.
– Bạch Thu Lạc cũng đã bước vào Tôn giả rồi.
Rất nhiều người đều cảm thấy giật mình. Tất cả những thiên tài gặp được nhà tiên tri ở Mệnh Vận thành, đều đã bế quan gần một năm, sợ rằng thập đại yêu nghiệt đều đã lục tục bước vào Tôn Vũ cảnh. Dù sao thì thiên phú của những yêu nghiệt kia không hề thua kém Long Đằng.
– Bạch Thu Lạc tu luyện vạn hóa áo nghĩa, tinh thông các loại thần thông.
Không biết hắn và Long Đằng, ai lợi hại hơn? Rất nhiều người đều suy đoán trong lòng. Sự quật khởi cũng Long Đằng chỉ là một hình ảnh thu nhỏ của sự quật khởi của các thiên tài trên Bát Hoang Cảnh mà thôi. Thiên Long yêu thể bây giờ đã có thể bá đạo đứng trước mặt thế nhân. Không biết Tiên Linh thần thể, viễn cổ Phượng thể bây giờ đã ra sao? Còn cái tên Quân Mạc Tích được truyền thừa Bất Tử Minh Vương thể của Bất Tử Thần Cung, bây giờ đang ra sao nữa? Liệu bọn họ có khiến cho danh sách thập đại yêu nghiệt phải thay đổi không?
– Thu Nguyệt Tâm cũng đã đến rồi kìa, nàng ta quả nhiên là băng sương mỹ nhân!
Mọi người liền nhìn sang một ngọn núi, trên đó có một bóng người diễm lệ nhạt đang đứng, tay áo nàng phiêu diêu trong gióng, mỹ lệ phi thường. Rất nhiều người khi nhìn thấy Thu Nguyệt Tâm đều phải thán phục. Thu Nguyệt Tâm quả nhiên đẹp hơn trước đây nhiều, khiến trái tim mấy vị thanh niên anh kiệt phải đập thình thịch.
– Phó Hắc cũng tới rồi.
Vào lúc này, có người nhìn thấy một thanh niên mặt đen đã chạy tới Kỳ Thiên Sơn mạch, người đó là một trong thập đại yêu nghiệt, Phó Hắc. Hắn nổi tiếng với chuyện sở hữu Thiên hỏa thể chất và đam mê bẫy người. Nhưng sắc mặt của Phó Hắc bây giờ đang không tốt cho lắm, hình như đang lo lắnh gì đó, sau lưng hắn không xa, một vị đạo sĩ mặc đạo bào, nắm phất trần cũng đang theo sau. Nhưng vị đạo sĩ kia không có tiếp tục quấy nhiễu Phó Hắc, mà đang tập trung nhìn về phía Long Đằng. Trong cặp mắt giảo hoạt của hắn liền có một tia sáng lóe lên, dường như hắn đã xem rõ ngọn ngành của Long Đằng.
– Xui cho tiểu hỗn đản kia rồi, cái tên gia hoả này rất mạnh, không biết ngươi có đánh lại không? Đạo sĩ liền híp mắt, thầm nghĩ trong lòng.
Với thiên phú của Lâm Phong thì hẳn là sẽ không lạc hậu so với Long Đằng. Hắn đột nhiên hô to.
– Đẹp quá.
Từ xưa tới nay, ta chưa thấy một nữ tử nào mỹ lệ như vậy. Vào lúc này, ơphía xa xa đang một thiếu nữ giống như tiên tử đang bay đến. Nàng chỉ cần tùy ý mỉm cười cùng liết mắt một cái, cũng đã làm cho người ta muốn trầm luân vào đôi mắt ấy.
– Là Y Nhân Lệ, Lục Dục thiên công của nàng ta càng ngày càng mạnh.
Không thể nhìn nàng, nếu không đạo tâm sẽ bất ổn. Một ít người có thực lực nhỏ liền không dám nhìn vào mỹ nhân giống như tiên tử kia, nhưng vẫn có rất nhiều người không hề hay biết, ngơ ngác nhìn cái bóng người tuyệt mỹ kia. Nàng chính là một trong tứ đại mỹ nữ của Bát Hoang Cảnh, Y Nhân Lệ.
– Không ngờ trận chiến Long Đằng và Lâm Phong lại hấp dẫn nhiều người như vậy.
Ngay cả thập đại yêu nghiệt cũng có không ít người đến. Trong lòng người rất kinh ngạc, Long Đằng có sức ảnh hưởng ớn như vậy sao? Nhưng bọn họ không biết, có thật nhiều người không phải đến đây vì Long Đằng. Bọn họ đến đây, chỉ muốn nhìn người được nhà tiên chi chọn làm đệ tử bây giờ đã mạnh đến mức nào rồi. Cách Kỳ Thiên Sơn mạch không xa có một thị trấn nhỏ. Giờ khắc này, ở trong tiểu trấn đang có không ít người ngẩng đầu, nhìn những bóng người ở trên những đỉnh núi ở phương xa.
– Từ sư phụ, người kia là đệ tử mạnh nhất của Thiên Long Thần Bảo sao? Hắn rất mạnh à? Khi Diệp Tuyết nhìn thấy cái bóng người bá đạo, mơ hồ ở phía xa, liên lẩm bẩm nói nhỏ một tiếng.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ vẫn sợ chuyện của ngày ấy bị phát hiện, nên vẫn ẩn nấp, thành ra bọn họ chẳng mấy quan tâm đối với việc ngoại giới. Đặc biệt là mấy ngày trước, có rất nhiều cường giả đột nhiên bay qua tiểu trấn, khiến bọn họ sợ hết hồn, hỏi ra mới biết, đệ nhất thiên tài Thiên Long Thần Bảo sắp quyết chiến với đệ nhất thiên tài Thiên Đài.
– Rất mạnh, một chiêu của hắn có thể làm cho toàn bộ tiểu trấn chúng ta hủy diệt.
Hắn là cường giả Tôn Vũ, hơn nữa lại còn là thiên tài Tôn Vũ. Từ sư phó gật đầu.
– Vậy đối thủ của hắn nhất định cũng rất lợi hại đi, không biết đệ nhất thiên tài của Bắc Hoang cảnh chúng ta có bá đạo như vậy hay không? Diệp Tuyết thấp giọng nói.
– Biết đâu hắn lại là một thanh niên tuấn tú cũng không chừng? Từ sư phó nói nhỏ một tiếng, khi hắn đi ra ngoài đã nghe qua đối thủ của Long Đằng có tên Lâm Phong.
Nhưng hắn không dám xác định, Lâm Phong này có phải Lâm Phong kia hay không?
– Thanh tú thanh niên.
Diệp Tuyết liền sửng sốt một chút, lập tức thấp giọng cười nói:
– Làm sao biết, những người có thực lực như vậy đều rất vênh váo hung hăng và bá đạo.
– Xuỵt!
Từ sư phó liền ra dấu yên lặng, lập tức thấp giọng cười nói:
– Lẽ nào con đã quên, người diệt những người đó, cũng là một vị thanh tú thanh niên ư!
Vào lúc này, tất cả mọi người đều đang đợi, chờ đợi người thanh niên kia của Thiên Đài đặt chân tới đây. Trận chiến này đã khiến cho cả Bát Hoang chú ý, người thắng chắc chắn sẽ danh chấn Bát Hoang. Khô lâu sau đó, phía xa xa đang có một thanh cự kiếm khủng bố cương đang gào thét, bay thẳng đến kỳ Thiên Sơn mạch!
Chương 1213: Đại chiến Long Đằng
Trên đỉnh của Kỳ Thiên Sơn mạch, đôi mắt Long Đằng đột nhiên mở ra. Đôi mắt đó hình như có thể xuyên thấu hư không, toát ra uy thế của một Yêu Long.
– Đến rồi.
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều dồn dập ngóng nhìn phương bắc, nơi đó đang có từng thanh kiếm rít gào trong. Mọi người nhìn thấy từng luồng kiếm khí khủng bố điên cuồng gào thét, dường như chúng muốn lật tung cả thiên địa, phía sau cỗ kiếm khí khủng bố kia xuất hiện một vệt kiếm quang Lâm Phong lúc này đang mặc một bộ bạch sắc trường bào, vác cổ kiếm, thần sắc vô cùng bình tĩnh.
Mà phía sau hắn, có mấy vị sư huynh Thiên Đài. Trận chiến này, không chỉ liên quan đến Lâm Phong và Long Đằng, mà còn quan hệ đến Thiên Đài và Thiên Long Thần Bảo. Nên Thiên Đài không thể để Lâm Phong một mình tới nơi này được. Sau khi tới gần đỉnh núi những người kia cũng dồn dập thả người rơi xuống, chỉ chừa một mình Lâm Phong bên trên cự kiếm, lao thẳng tới đỉnh của kỳ Thiên Sơn mạch.
Thanh cự kiếm kia lập tức từ trên trời giáng xuống, khí thế ngập trời khiến thiên địa nứt vỡ, nó đang lao thẳng tới Long Đằng. Thân hình Long Đằng lấp loé, lập tức tránh thanh cự kiếm đang lao đên. Một tiếng nổ vang liền truyền ra, mọi người liền thấy thanh cự kiếm kia trực tiếp xuyên nhập Kỳ Thiên Sơn mạch, đỉnh sơn mạch cũng bị phá tan.
– Thật khủng khiếp!
Thần sắc mọi người liền run lên, khí thể thanh cự kiếm của Lâm Phong thật đáng sợ, dường như nó đã đè nén cỗ khí tức bá đạo của Long Đằng.
– Thiên Vũ tầng tám, tu vi hắn rốt cục cũng tiến bộ một chút rồi.
Từ khi đi ra Mệnh Vận thành tới bây giờ cũng đã gần một năm, Lâm Phong đã phá Thiên Vũ tầng bảy, để quyết chiến với Long Đằng trên Kỳ Thiên Sơn mạch. Khi Thu Nguyệt Tâm nhìn thấy bóng người kia, trong đôi mắt như băng sương của nàng nổi lên một gơn sóng, nhưng lập tức khôi phục bình tĩnh.
Mà khi Y Nhân Lệ nhìn thấy Lâm Phong, nàng lại nở một nụ cười. Nàng chỉ cười một tiếng đã khiến cho vô số người bị mị hoặc. Nghe nói Lâm Phong lấy tu vi Thiên Vũ tầng bảy đã có thể chém Tôn giả Thiên Long Thần Bảo.
Bây giờ, tu vi Lâm Phong đã đến Thiên Vũ tầng tám, không biết hắn có thể chém được Long Đằng không? Trong tiểu trấn cũng rất nhiều người ngửa đầu nhìn về phía bầu trời. Khi bọn họ nhìn thấy Lâm Phong đang mặc một bộ trường bạch đứng trên hư không, trong lòng liền có một cỗ xúc động không tên. Không ngờ đối thủ của đệ nhất thiên tài của Thiên Long Thần Bảo lại là Lâm Phong… Người đã từng cùng bọn họ sớm chiều từng ở chung. Không ngờ cái tên thanh niên với đầu tóc rối bù kia lại thanh tú tuấn dật như vậy!
– Lâm thúc thúc!
Khi Tiểu Thần thấy Lâm Phong, nó liền muốn chạy về bên kia, nhưng Từ sư phó lại ôm nó lại:
– Tiểu tử, đại chiến bên kia sẽ rất khủng bố, không thể tới gần.
Mà khoảng cách xa như vậy, ngươi làm sao đi tới được.
– Từ sư phó, Lâm Phong thúc thúc có thể đánh được cái tên bại hoại kia không? Ánh mắt non nớt của Tiểu Thần nhìn Từ sư phó, mang theo vài phần ngây thơ hỏi.
– Có thể, Đại ca ca nhất định có thể!
Khi Từ sư phó còn chưa nói, Diệp Tuyết một bên đã tiếp lời. Ánh mắt nàng vô cùng kiên định, nàng không ngờ Lâm Phong đại ca lại là đệ nhất thiên tài là của Thiên Đài.
– Thiên Vũ tầng tám ư.
Ngươi rốt cục chịu đến rồi à! Đôi mắt Long Đằng nhìn Lâm Phong tràn đầy sát ý.
– Đùng!
Lâm Phong trầm mặc, không nói gì, hắn chỉ một bước bước ra. Thiên địa vang lên một thanh âm, một luồng thiên uy khủng bố từ trong thân thể Lâm Phong trào ra.
– Hôm nay sẽ chém ngươi rồi khi khác sẽ lần lượt chém sạch đệ tử Thiên Đài.
Long Đằng ta chắc chắn sẽ tru diệt Thiên Đài! Quanh người Long Đằng có huyết quang lượn lờ, tựa như một con Yêu Long mới tỉnh dâỵ. Hắn đạp mạnh xuống xuống, thân thể Long Đằng phóng về phía Lâm Phong. Lúc này hắn đang nổi giận gầm lên một tiếng, giống như Long khiếu. Sau đó mọi người liền thấy Long Đằng nâng cả một dãy núi trong bàn tay.
– Không ngờ sức mạnh Long Đằng đã khủng bố đến cỡ này.
Khi mọi người nhìn thấy Long Đằng dùng tay nâng cả sơn mạch lên, hô hấp của họ cũng trở nên dồn dập. Đột nhiên có những tiếng ầm ầm ầm khủng vang lên, mọi người liền thấy Long Đằng đang ném ngọn núi kia về phía Lâm Phong. Cường giả Võ đạo cao thâm có thể dễ dàng khai sơn, lấp biển, nên khi Long Đằng bước vào Tôn Vũ cảnh mơí có thể một tay chống núi.
– Đùng.
Lâm Phong vẫn kiên quyết bước về phia trước, dù cho ngọn núi kia đang lao đến, nhưng hắn vẫn vô cùng bình tĩnh, cùng thiên địa hợp tấu. Sao đó hắn đột nhiên giận quát một tiếng, trên tay Lâm Phong quanh hiện ra một chuôi lợi kiếm óng ánh loá mắt. Trên thân kiếm liền có vô số ngọn lửa lượn lờ giống như cả thanh kiếm được tạo ra từ lửa.
– Đùng!
Lâm Phong bước tới trước, lợi kiếm trong tay cũng bất đầu động, lập tức có một đạo kiếm qua mang theo thiên uy khủng bố, bay về Long phía Long Đằng.
– Giết!
Long Đằng nổi giận gầm lên một tiếng, yêu khí ngút trời trên người hắn lập tức sôi trào, khủng bố sơn mạch lao về phía thanh lợi kiếm. Trong khoảnh khắc, những tiếng xì xì không ngừng vang lên, từng đạo kiếm quang đã đâm thủng ngọn núi trăm ngàn lỗ. Nhưng nó vẫn lao về phía Lâm Phong. Lâm Phong lại đạp ra bước, thiên địa lập tức chấn động, những đám mây đen liền che phủ bầu trong. Hắn đánh một chưởng vào ngọn núi bao vây, những tiếng ầm ầm vang lên, ngọn núi kia lập tức không ngừng nổ tung. Cùng lúc đó, Long Đằng cũng trực tiếp xuyên qua ngọn núi lao về phía Lâm Phong.
– Hống… Lúc này, Long Đằng dường như một con viễn cổ Yêu Long đang thét gào, cả ngọn núi hoàn toàn nứt toác dưới sức mạnh của hắn.
Long Đằng liền xuất hiện trước mặt Lâm Phong, cánh tay ẩn chứa sức mạnh ngàn cân của của hắn lập tức đánh về đối phương. Nhưng Lâm Phong không hề sợ hãi, trên người có tiếng sấm vang lên. Lúc này, cả bàn tay của hắn đã được tử sắc lôi mang bao trùm, hắn đánh về phía Long Đằng, muốn cứng đối cứng với đối phương. Ầm ầm, một tiếng nổ đáng sợ nổ vang lên, Lâm Phong hóa thành một đạo cuồng phong bay về phía sau, ánh mắt của hắn vẫn bình tĩnh như trước, nhưng nhưng trong lòng lại cảm thán sức mạnh thân thể Long Đằng không thôi. Mặc dù cơ thể hắn đã trải qua thiên lôi tẩy lễ, nhưng vẫn có chút thua kém Long Đằng. Sau khi trải qua bí cảnh gột rửa, Thiên Long yêu thể đã hoàn thành lột xác, khiến cho cả người Long Đằng giống như một con Yêu Long. Mà Long Đằng cũng đã bước vào Tôn giả cảnh, khiến cho thân thể hắn khủng bố đến cực hạn, cường thịnh hơn rất nhiều tên Tôn giả Lâm Phong giết tại Thu gia. Nếu như Long Đằng đánh với tên kia, hắn có tư dễ dàng xé rách thân thể đối phương. Nhưng bàn tay Long Đằng cũng hơi run rẩy, tuy thân thể Lâm Phong không bằng hắn, nhưng cũng rất khủng bố. Suýt chút nữa đã xé tan bàn tay hắn, Lâm Phong mới chỉ Thiên Vũ tầng tám, mà đã có thực lực kinh khủng như thế. Nếu như bỏ mặc Lâm Phong trưởng thành, Long Đằng hắn đừng mơ áp chế lại Lâm Phong. Hôm nay, hắn nhất định phải chém Lâm Phong, bằng không hậu hoạn khôn cùng.
– Ta đã là Tôn giả, lại ngưng tụ huyết thống khiến cho vũ hồn hòa vào trong huyết mạch.
Lâm Phong, ngươi lấy cái gì để đánh với ta đây! Giọng nói cuồng dã của Long Đằng vang lên. Khắp thân hắn bây giờ đang bao trùm bởi Long giáp, cường độ cơ thể của hắn có thể so được với hạ phẩm thánh giáp, Lâm Phong vẫn im lặng, nhưng kiếm khí quanh người hắn đã ngưng hình, cả người hắn như một thanh kiếm. Cùng lúc đó, Long Đằng lần thứ hai lao tới, một cánh tay hắn hóa thành cánh tay chân chính của Yêu Long đánh về phía Lâm Phong.
– Lôi Phong Trảm!
Lâm Phong cũng chém ra một kiếm, hư không xuất hiện thanh âm của giông tố. Khi một kiếm kia đánh vào lòng bàn tay Long Đằng, có tiếng kim loại va chạm với nhau. Cánh tay Long Đằng lúc này dường như đã không còn do máu thịt tạo nên, mà thực sự do Long lân tạo nên.
– Diệt cho ta!
Cánh tay Yêu Long liền hơi dừng lại, sau đó run lên, đánh mấy Yêu Long lợi trảo về phía Lâm Phong. Lâm Phong lại chém ra một kiếm, chém đôi tất cả những lợi trảo kia.
– Ầm ầm ầm!
Hư không xuất hiện một bàn tay Yêu Long khủng bố đè xuống từ trên trời, tựa như muốn nghiền nát Lâm Phong.
– Sát Na Hoang Vu!
Lâm Phong khẽ nói một tiếng, một luồng kiếm quang lan tỏa tứ phương mọi người chỉ nhìn thấy hư không xuất hiện một chùm sáng hủy diệt, xuyên thủng cánh tay Yêu Long.
– Xì, xì.
.. Một âm thanh chói tai vang lên, trên cánh tay Yêu Long xuất hiện một vết thương, từ trong đó đang có vô số tinh lực trào ra. Giống như đang chảy máu vậy. Sắc mặt Long Đằng cũng trở nên trắng bệch, nhưng sát khí trong mắt hắn lại nồng nặc hơn trước. Cánh tay hắn đột nhiên run lên, huyết mạch khủng bố trong người sôi trào, cánh tay bị thương khôi phục như thường trong nháy mắt.
– Yêu Huyết sôi trào!
Huyết mạch Long Đằng cuồn cuộn dâng trào như biển gầm, khiến cho cả người Long Đằng càng ngày càng yêu dị. Toàn thân từ trên xuống dưới của hắn toàn bộ đều bị vảy rồng che phủ, quanh người hắn cũng có huyết quang không ngừng lưu chuyển.
– Hống… Long Đằng mở miệng hống một tiếng, trên bầu trời xuất hiện một cái đầu rồng dữ tợn, đang gào thét.
Nó khiến cho thiên địa chấn động, sơn mạch không ngừng nứt toác, đầu rồng kia đang ra sức cắn nuốt Lâm Phong. Lâm Phong chém ra một kiếm, nhưng vẫn không thoát ra được. Từng luồng từng luồng khủng bố huyết quang liền hóa thành một cái huyết sắc lao tù, giam cầm Lâm Phong trong đó.
– Tịch diệt Vô Sát!
Lâm Phong lập tức phá tan lao tù, nó ràng buộc không được hắn. Nhưng Long Đằng lại đang lao tới, cánh tay Yêu Long bắt lấy Lâm Phong, khiến hắn nổi giận chém một kiếm.
– Hống!
Một tiếng rống to của Long Đằng khiến Lâm Phong run rẩy, trong cơ thể Long Đằng dường như có một cái đầu của huyết sắc Yêu Long đang muốn chui ra nuốt chửng mình. Một khi Vũ hồn hoà vào trong huyết mạch, có thể theo đồng thời phóng thích với sức mạnh huyết thống.
– Giết!
Lâm Phong liền hô to, Thiên Cơ kiếm nháy mắt ra khỏi vỏ, hóa thành một đạo ánh sáng loá mắt chém về đầu rồng.
Chương 1214: Thiên Long Thần Bảo đê tiện
– Xì, xì… Tử sắc lôi mang khủng bố kia như muốn nuốt hết thiên địa, đầu rồng nổ tung.
Uy thế Thiên Cơ kiếm vẫn như trước, chém thẳng về hướng Long Đằng. Đạo sấm sét kia trực tiếp đánh trên người Long Đằng, khiến cho toàn thân hắn mất cảm giác, mà mặt sắc hắn cũng trở nên cứng ngắc.
– Bàn Long thuẫn!
Long Đằng nổi giận gầm lên một tiếng, trước người hắn xuất hiện một cái thuẫn, mặt trên tấm thuẫn như có một Yêu Long xoay tròn tỏa ra những tia sáng, bảo về Long Đằng. Khi Thiên Cơ kiếm đâm vào Bàn Long thuẫn, nó bị ngăn cản lại, nhưng sức mạnh kinh khủng của nó vẫn làm cho Bàn Long thuẫn chấn động rất lớn. Khiến cho Long Đằng buông Lâm Phong ra, cố gắng cầm Bàn Long thuẫn, sắc mặt hắn bây giờ hơi tái nhợt, giống như hồn phách bị thương.
– Thân thể ngươi cường đại như thế, mà Thiên Long Thần Bảo vẫn cho ngươi thượng phẩm phòng ngự Thánh khí.
Quả thật bọn họ rất sợ ngươi bị ta chém nha. Thiên Cơ kiếm trôi nổi trở lại đỉnh đầu Lâm Phong, trong đôi mắt hắn mang theo vài phần trào phúng nhìn Long Đằng. Sự xuất hiện của Bàn Long thuẫn đã chứng minh Thiên Long Thần Bảo không có tự tin. Bọn họ rất lo Long Đằng bị Lâm Phong chém, nên mới đưa cho hắn một Thánh khí phòng ngự, cộng với thân thể hắn, Long Đằng muốn chết cũng khó. Lâm Phong đưa tay cầm Thiên Cơ kiếm, một luồng kiếm khí ngút trời liền xuất hiện. Sau đó Lâm Phong liền bước chân tới trước, thiên địa bổng nhiên run rẩy, nhự sợ luồng kiếm ý đó.
– Bất luận ngươi tay cầm Thánh khí gì, hôm nay ta đều muốn chém ngươi.
Thần sắc Lâm Phong trở nên lạnh lẽo, lập tức chém ra một kiếm, gió mây cuồn cuộn. Ánh kiếm như Tinh Hà từ bầu trời bay xuống khiến Bàn Long thuẫn trong tay Long Đằng run lên. Yêu Long trong Bàn Long thuẫn lập tức sống lại, chống đỡ ánh kiếm kinh khủng.
Những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên như có một con Yêu Long gào thét. Lúc này, Long Đằng chỉ cảm thấy cánh tay hắn hơi run, nhưng mà sau một khắc, một luồng kiếm khí sắc bén lập tức đánh vào Bàn Long, khiến Long Đằng cả kinh. Lúc này chỉ thấy bóng người Lâm Phong lấp loé, hắn lại tùy ý chém ra một kiếm, Sát Na Hoang Vu giáng lâm. Do Thiên Cơ kiếm có kiếm hồn, nên uy lực Sát Na Hoang Vu do Thiên Cơ kiếm phóng thích ra cường thịnh hơn vài lần Lâm Phong dùng tay.
– Hống!
Bàn tay Lâm Phong run lên phá hủy hết thảy. Khi cánh tay Yêu Long của Long Đằng chụp vào ánh kiếm, nó bị chém rách đi ngay lập tức. Máu tươi tuôn trào, vảy rồng trên cánh ta đó cũng đã bị phá nát, khiến ho cánh tay thực sự của Long Đằng xuất hiện, trên cánh tay đó có một vết thương khủng bố, nhưng đang điên cuồng khôi phục dưới sức mạnh của Long Đằng.
Nhưng Lâm Phong lại không muốn cho đối phương có thời khôi phục, trong chớp mắt lại chém ra Sát Na Hoang Vu. Bàn Long thuẫn cũng đã bị Long Đằng kích phát đến trạng thái mạnh nhất, mặt Bàn Long thuẫn lúc này dường như hóa thành một con Yêu Long ngăn cản Sát Na Hoang Vu. Long Đằng ho nhẹ một tiếng, vũ hồn hắn đã bị Lâm Phong dùng Thiên Cơ kiếm làm bị thương, mà linh hồn hắn cũng bị ảnh hưởng. Nên trong nhất thời vô pháp khôi phục lại đỉnh cao, nhưng tròng mắt hắn vẫn có một tia khát máu.
– Oanh ca!
Những tia sấm sét khủng bố cuồn cuộn kéo tới. Lúc này, Long Đằng chỉ cảm thấy một luồng sấm sét khổng lồ đã xuyên thấu Bàn Long thuẫn, đánh về phía hắn. Khi tia sét khủng bố kia đánh vào trên người hắn, hắn cảm giác cả người như phê ma túy.
– Huyết Hóa, Yêu Biến!
Sự khát máu trong đôi mắt Long Đằng càng lúc càng đậm, sau đó có một luồng tinh lực khủng bố xông thẳng lên trời. Mọi người chỉ nhìn thấy Long Đằng đang hóa thành một con huyết sắc Yêu Long, cầm Bàn Long thuẫn, lạnh lẽo nhìn Lâm Phong.
– Yêu biến!
Khi Đám người chung quanh nhìn thấy hình dáng lúc này của Long Đằng, họ liền cảm thấy run sợ. Thiên Yêu long thể lại cường đại như vậy, huyết quang cái con huyết sắc Yêu Long kia dường như liền có thể ăn mòn tất cả. Đó là áo nghĩa mà Long Đằng đã dung nhập vào Yêu Long.
– Nếu như thập đại yêu nghiệt không có lột xác, Long Đằng đã bước vào thập đại yêu nghiệt rồi, hắn quá ư khủng bố.
Mọi người bây giờ chỉ cảm thấy run sợ, sức chiến đấu của Long Đằng đã triệt để khiến cho mọi người bất ngờ. Nhưng điều này lại làm nổi bật sự khủng bố của Lâm Phong, sợ rằng vị trí Thập đại yêu nghiệt phải thay đổi rồi. Sau trận này, cả hai người đều có tư cách tiến vào thập đại yêu nghiệt.
– Lâm Phong thúc thúc sẽ không có việc gì chứ? Trên Tiểu trấn, tiểu Thần đang nhìn Yêu Long phía xa, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng lộ vẻ căng thẳng.
– Không có việc gì đâu.
Dù sao đó không phải một con Yêu Long chân chính. Diệp Tuyết tự nhiên hiểu rõ một ít chuyện trong võ đạo, nên nàng biết Long Đằng không thể biến thành một con Yêu Long chân chính. Lúc này Long Đằng đang xoay quanh Bàn Long thuẫn quan sát Lâm Phong, lạnh lẽo nói:
– Ta sẽ để cho ngươi hóa thành một thành một phần của ta.
Lâm Phong lúc này vẫn cầm Thiên Cơ kiếm, ngẩng đầu nhìn Yêu Long do Long Đằng biền thành trong hư không, hắn kéo Thiên Cơ kiếm, chậm rãi đi về phía trước. Mọi người cũng nhìn chằm chằm tấm lưng Lâm Phong, dường như trên người hắn đang có một cảm giác cô đơn, nhưng lại tràn đầy kiếm ý. Long Đằng vẫn quan sát Lâm Phong, khi hắn̉ nhìn thấy sự bình tĩnh trong đôi mắt Lâm Phong, hắn cảm giác có một luồng cảm giác mát lạnh lan tràn khắp cơ thể.
– Ta đã hóa thành Yêu Long, lại dung hơp huyết hóa áo nghĩa và thôn phệ áo nghĩa.
Dù ngươi có mạnh hơn nữa, ta cũng phải đưa ngươi hóa đi một phần của ta. Long Đằng lạnh lẽo nói, sau đó ngửa mặt gào thét, hắn lao về hướng Lâm Phong, thời khắc này, những huyết quang quanh người hắn dường như đã quấn quanh Lâm Phong, rồi nhấn chìm Lâm Phong trong đó. Trong lòng mọi người cảm thấy rung động, sau khi Long Đằng thân hóa Yêu Long, hắn dùng huyết quang nuốt lấy Lâm Phong. Cùng lúc đó, Lâm Phong cũng hơi dừng lại, ngẩng đầu lên, đôi mắt hắn dường như ẩn chứa một đạo kiếm quang khủng bố muốn đâm thủng hư không. Khiến cho đôi mắt Long Đằng cảm thấy đau nhói.
– Ta sẽ lưu đầu ngươi lại!
Long Đằng lạnh lẽo nói một câu, sau đó dùng tinh lực quấn quanh địch nhân.
– Có đúng không? Lâm Phong lẩm bẩm nói nhỏ một tiếng, sau đó hắn cắm Thiên cơ kiếm trên mặt đất, lạnh lùng nói.
– Hoang bạo!
– Xì, xì… Trong khoảnh khắc, mặt đất nổ tung, một luồng năng lượng khủng bố điên cuồng lan tràn khắp nơi, tựa như muốn hủy diệt tất cả.
Huyết quang không ngừng bị vỡ, Long Đằng lộ một tia thống khổ. Cái chiêu Hoang bạo này, làm sao lại cuồng bạo như vậy?
– Đi chết đi!
Sau khi Long Đằng gào thét, hư không xuất hiện một cái miệng máu to lớn bay về phía Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong vẫn vô cùng bình tĩnh, một tia hình sức mạnh kinh khủng trên người hắn lập tức sôi trào. Khiến Long Đằng cảm nhận một luồng cảm giác bất an.
– Hư không yêu thuật!
Lâm Phong kêu to một tiếng, sức mạnh hư không lan tràn, mang hai người tiến nhập một mảnh hư không. Chuyện này khiến Long Đằng cả kinh, hắn không ngờ Lâm Phong lại niêm phong hai người bọn họ trong này. Chẳng lẽ hắn lại tự tin như thế sao.
– Ngông cuồng!
Long Đằng nói xong, hắn nghe thấy trong miệng Lâm Phong nói:
– Huyết chú!
Thời khắc này, Long Đằng đột nhiên cảm giác cả người cứng đờ, hình như hắn đang chịu nguyền rủa. Nó khiến huyết quang hắn dần dần khô cạn. Mà Thiên Cơ kiếm vẫn liên tục phát ra hoang bạo, khiến cho huyết Long của hắn không ngừng vỡ tung.
– Không.
.. Hống… Long Đằng điên cuồng run rẩy, hắn làm sao biết, Lâm Phong đã lợi dùng sự ham muốn biến Lâm Phong thành một phần của hắn, mà vận dụng sức mạnh huyết chú để giết hắn. Yêu Long thể của hắn đang dần dần tan rã, những vết thương càng ngày càng khủng bố, lúc nào cũng có thể triệt để tan vỡ. Lúc này Lâm Phong đang ngẩng đầu bình tĩnh nhìn Long Đằng, đôi mắt của Long Đằng lúc này cũng trở nên vặn vẹo, hắn như có thể hiểu ý nghĩ trong lòng đối phương, nên hắn lạnh lùng nói:
– Kiếm thuật thần thông tuy ban tặng ta công kích mạnh mẽ, nhưng ta không chỉ am hiểu kiếm đạo.
– Ta nói rồi, dù cho ngươi bước vào Tôn giả, ta vẫn có thể chém ngươi!
Sau khi Lâm Phong dứt tiếng, hắn dùng Thiên Cơ kiếm chém Long Đằng.
– Không… Long Đằng liền gào thét một tiếng, nhưng Thiên Cơ kiếm vẫn chém về phía hắn, đầu Long Đằng xuất hiện một vết thương, máu tươi tuôn ra như xuối.
Khi thấy thế, Lâm Phong bay lên không, hắn muốn tiêu diệt Long Đằng.
– Xì… Nhưng vào thời khắc ấy, mi tâm Long Đằng có một đạo hào quang chói mắt bay về hướng Lâm Phong.
Thần sắc Lâm Phong đột nhiên ngưng lại, thân thể hắn cũng lập tức thối lui.
– Thần niệm cung khuyết!
Mi tâm Lâm Phong có thần mang toả sáng, Lâm Phong cảm thấy một luồng thần niệm khủng bố va chạm vào Thần niệm cung khuyết của mình, khiến hắn choáng váng.
– Ầm!
Lại một tiếng va chạm vang lên, thần niệm cung khuyết lúc này vô cùng bất ổn. Chắc chắn có người đã ký sinh thần niệm trong thần niệm của Long Đằng, vào lúc nguy cấp sẽ ra tay tru diệt hắn.
– Đê tiện!
Bây giờ, Lâm Phong chỉ cảm thấy linh hồn rung động không ngớt, hắn không ngờ Thiên Long Thần Bảo lại dùng đến thủ đoạn hèn hạ như vậy.
Chương 1215: Thu Nguyệt Tâm chém Tôn giả
Đạo thần niệm kia rất khủng bố, may mà linh hồn Lâm Phong khá cường đại, cộng thêm thần niệm cung khuyết mới có thể ngăn được nó. Sức mạnh thần niệm tuyệt đối có thể thuấn sát đồng cấp, giống như hắn, chuyện vượt cấp khiêu chiến không thànhvấn đề. Nhưng giờ khắc này, trước sức mạnh của đạo, ngay cả thần niệm cung khuyết đều không giữ nổi, có thể thấy được công kích thần niệm đó mạnh thế nào.
– Vù!
Thân thể Lâm Phong hóa thành một đạo cuồng phong, nhanh chóng lùi về sau. Sau đó hắn triệt hồi hư không yêu thuật, đưa thần niệm cung khuyết trở về trấn thủ mi tâm. Nếu như không nhanh chóng thu hồi, cho dù phòng ngự của thần niệm cung khuyết có khủng bố hơn nữa, vẫn sẽ bị đạo thần niệm kia phá tan. Một khi thần niệm phá nát, thần tiên cũng không cứu được hắn. Lúc này, mọi người chỉ thấy Long Đằng đang mềm mại nằm trên mặt đất, hắn đã bị Lâm Phong đánh trở về bản thể. Cả người đều vết máu, thân thể thủng trăm ngàn lỗ, suýt chút nữa bị triệt để xé rách thành hai mảnh.
– Long Đằng thất bại!
Khi mọi người nhìn thấy cảnh đó, thần sắc cứng đờ, sau đó lập tức quay qua nhìn Lâm Phong. Sau khi chém Hiên Viên, diệt Tôn giả Thiên Long Thần Bảo, thì hắn đã đánh bại Long Đằng. Đến bây giờ vẫn không ai có thể ngăn cản bước chân của hắn, dù Thiên Long yêu thể, Long Đằng, cũng không được.
– Yêu nghiệt!
Bây giờ, nọi người chỉ có thể dùng này hai chữ để hình dung Lâm Phong. Nếu thập đại yêu nghiệt có thêm Long Đằng, bọn họ cũng sẽ không cảm thấy chấn động như bây giờ. Dù sao Long Đằng cũng chính là Thiên Long yêu thể, hơn nữa lại đã độ phá vào Tôn Vũ cảnh, nhưng Lâm Phong lại chỉ có tu vi Thiên Vũ tầng tám, mà đã có thể đánh bại Long Đằng.
Nếu như Lâm Phong cùng Long Đằng cảnh giới, ai có thể ngăn trở hắn? Nói một cách khác, Long Đằng và Lâm Phong chênh lệch vô cùng lơn, nếu như có cảnh giới tương đồng, thực lực của hai người không phải cùng cấp độ. Một thiên tài yêu nghiệt như vậy, làm sao có thể không khiến cho người ta rung động. Chỉ cần mấy năm nữa, ai trong cùng thế hệ có thể sánh được với hắn. Tuy Long Đằng bại, nhưng Lâm Phong tựa hồ cũng hết lực chém hắn, thậm chí còn đang bỏ chạy. Đột nhiên mọi người thấy một cái kim Long trảo hư hư thực thực đánh về phía Lâm Phong. Sau đó Lâm Phong tùy ý chém một kiếm, nhưng Long trảo như có sinh mệnh, né qua trong nháy mắt. Sau đó nó bay về mi tâm Lâm Phong.
– Đây là.
.. Thần sắc của mọi người run lên, này không phải công kích bình thường, nếu như công kích bình thường thì kiếm Lâm Phong chém tới, nó không thể sẽ tự mình né tránh, hơn nữa tốc độ của nó làm so có thể khủng bố như vậy. Như vậy, thì nó chỉ có thể là Thần niệm công kích!
– Thiên Long Thần Bảo thật đê tiện!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều biết rõ chuyện gì đang sảy ra, thần niệm công kích kia không thể nào của Long Đằng được. Mặc dù Long Đằng có cảnh giới cao hơn Lâm Phong một ít, thế nhưng thần niệm công kích của hắn không thể đối phó Lâm Phong được.
Nếu như Lâm Phong có thể chém thần niệm cũng hắn, hắn chỉ có nước chết mà. Nên thần niệm công kích kia chắc chắn của một vị Tôn giả có thần niệm vô cùng mạnh mẽ của Thiên Long Thần Bảo. Người đó đã gửi thần niệm trong thần niệm Long Đằng, để bảo vệ Long Đằng khi bất bại và tiện tay tru diệt Lâm Phong. Tốc độ đạo thần niệm đó quá khủng bố, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Lâm Phong. Dù Lâm Phong lấy tay thay kiếm, cũng không thể ngăn cản sức mạnh đạo thần niệm kia, nó đã trực tiếp tiến vào mi tâm Lâm Phong.
Đạo Thần niệm kia điên cuồng công kích, khiến thân thể Lâm Phong cứng ngắc tại chỗ. Những tiếng va chạm ầm ầm ầm vẫn không ngừng vang lên, thần niệm cung khuyết cũng liều mạng chống đỡ công kích. Nếu như thần niệm cung khuyết bị phá nát, thần niệm của Lâm Phong chắc chắn bị đối phương diệt sạch. Khi mọi người thấy cảnh này, ánh mắt của họ không khỏi trở nên cứng ngắc. Quả nhiên làThiên Long Thần Bảo không chỉ muốn bảo vệ Long Đằng, mà còn muốn dùng loại thủ đoạn hèn hạ này để chém Lâm Phong.
– Vù, vù… Lần lượt có từng bóng người lập tức lấp loé tiến lên.
Khi người Thiên Đài nhìn thấy Thiên Long Thần Bảo dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy, họ làm sao còn có thể đứng yên được. Tất cả bọn họ đều bay thẳng đến đỉnh Kỳ Thiên Sơn mạch, người cầm đầu chính là Như Tà. Trên người Như Tà bây giờ đang tràn đầy sát khí khủng bố, điên cuồng lao đi Cùng lúc đó, những cường giả Thiên Long Thần Bảo cũng chuyển động, thân thể của bọn đột nhiên bay lên không trung.
Như Tà lấy ra một viên ấn, vừa định bóp nát, hắn đột nhiên cảm thấy hư không đang rung động kịch liệt. Khiến cho khu vực trăm dặm quanh đây xuất hiện một cái kết giới có thể ngăn cách hết thảy.
– Vô Lượng Thiên Tôn, bần đạo thực sự không nhịn nổi!
Tên đạo sĩ mặc bộ đạo bào tay cầm phất trần kia liền bay về hướng Lâm Phong, tốc độ hắn ta nhanh như chớp giật. Cùng lúc đó, bên cạnh hắn đang có hai người chính đang đanh nhau hăng say đến mức Long trời lở đất, cát bay đá chạy. Tên đạo sĩ kia định đi qua từ bên cạnh bọn họ, vào đúng lúc này, hắn bỗng nhiên gian xoay người, lập tức đâm vào vào thân thể của một tên trong đó.
– A… Người kia hét to một tiếng, trong cơ thể hắn như đang có một ngọn lửa đang thiêu đốt.
Khiến hắn phải dùng toàn bộ sức mạnh chống đối, mà lúc đó, vị cường giả Thiên Đài liền nhân cơ hội đánh một chưởng, đánh nát đầu của hắn.
– Vô Lượng Thiên Tôn!
Tên Đạo sĩ tay cầm phất trần tỏ vẻ tiên phong đạo cốt, bồng bềnh đi về phía trước, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì vậy. Khi vị Tôn giả Thiên Đài nhìn thấy cảnh đó, khóe miệng hắn co giật một cái, thầm nói.
– Cái tên gia hoả này đúng hung hãn.
Ở một nơi khác, khi Phó Hắc nhìn thấy cảnh đó, khóe miệng hắn cũng giật giật mấy cái. Bình thường hắn đã coi chính mình đủ âm hiểm, nhưng lại không nghĩ, cái tên đạo sĩ thúi này so với hắn còn âm hiểm hơn nhiều. Trên mặt Y Nhân Lệ lúc này vẫn nở một nụ cười quyến rũ khuynh thành, vô cùng mị hoặc lòng người.
– Thiên Long Thần Bảo, quả nhiên đã sa sút, sợ rằng khi Thiên Đài quật khởi, sẽ lại có một Vũ Hoàng thế lực sắp bị diệt rồi!
Y Nhân Lệ nói nhỏ một tiếng, một trận chiến hấp dẫn sự chú ý cũng Bát Hoang như vầy, mà Thiên Long Thần Bảo lại ngang nhiên thủ đoạn đê tiện như vậy, chứng tỏ bọn họ đã sớm đề phòng Long Đằng chiến bại, nếu như chiến bại thì bọn họ sẽ tiện tay xoá bỏ Lâm Phong, đây là dấu hiệu sa sút của bọn chúng. Cùng lúc đó, trên một ngọn núi khác của Kỳ Thiên sơn mạch, băng sương mỹ nhân Thu Nguyệt Tâm cũng đang đi về hướng Lâm Phong. Giờ khắc này, chu vi xung quanh nàng cũng có rất nhiều người vây xem đều đang hướng về Lâm Phong.
Tất cả những người này, rất có khả năng đều người của Thiên Long Thần Bảo muốn chém Lâm Phong. Lúc này, Lâm Phong đang khoanh chân ngồi xuống, tậm trung hết tinh thần, không quản chuyện ngoại giới. Thần niệm cung khuyết lúc này đang tỏa ra ánh sáng, dường như những tia ánh sáng kia bảo vệ cái gì đó. Đạo thần niệm khủng bố kia vẫn không ngừng oanh kích Lâm Phong. Khiến thần niệm cung khuyết xuất hiện vô số vết nứt, giống như sắp tan vỡ. Nhưng nó vẫn sừng sững đứng đó, tự như không bao giờ vỡ. Lâm Phong bây giờ đang vận dụng lực lượng linh hồn và tàn hồn điên cuồng sửa chữa thần niệm cung khuyết. Mặc dù vô cùng tơi tả, nhưng nó vẫn lù lù bất động.
Giờ khắc này, trong lòng Lâm Phong đang cảm tạ Cùng Kỳ. Nếu cái lão bất tử kia không có truyền thụ thần niệm cung khuyết cho hắn, làm thần niệm ngưng tụ thành một cái cung điện vững chắc, hắn đã bị đạo thần niệm kia giết rồi. Chủ nhân tia thần niệm này, rất có khả năng là cường giả Tôn Vũ trung kỳ, thậm chí hậu kỳ, nên mới cho rằng đạo thần niệm kia có thể xoá bỏ hắn. Nhưng không ngờ tới hắn có thần niệm cung khuyết, nên mãi đến tận bây giờ vẫn không chết.
Nhưng hiển nhiên, chủ nhân của đạo thần niệm này cũng rất vội, nên điên cuồng oanh kích thần niệm cung điện, khiến đầu Lâm Phong không ngừng kêu ong ong. Đột nhiên có một luồng cảm giác nguy hiểm truyền đến, hình như đã có Tôn giả bước lên đỉnh sơn mạch đang đi chém Lâm Phong. Nhưng ngay lúc đó, Thu Nguyệt Tâm cũng đã kịp đến ngăn chặn tên Tôn giả kia.
– Giết!
Tên Tôn giả kia đột nhiên đánh về phía Thu Nguyệt Tâm, trong lòng hắn thầm nhũ: Cô gái này mới vừa bước vào Tôn Vũ, mà còn dám ngăn trở hắn, chẳng phải muốn chết.
Thu Nguyệt Tâm vung tay áo, nàng đánh ra một chưởng như ánh trăng soi sáng trên người của đối phương. Nhất thời để cho bị Tôn giả kia cảm giác cả người cứng ngắc, thân thể hắn dường như đã đông lại.
Một luồng hàn khí lạnh lẽo thê lương lập tức lan tỏa khắp cơ thể, khiến thần sắc vị Tôn giả kia trở nên ngơ ngác. Hắn bước vào Tôn vũ cảnh đã bảy, tám năm, làm sao chỉ bị thiến nữ kia đánh một chưởng mà đã bị đông cứng.
Cả người hắn bây giờ đã bị đóng băng đến tận xương, ngay cả máu cũng không thể lưu động được. Sau đó hắn lại nhìn thấy một vòng Yêu Nguyệt Quang từ trên trời chém xuống, thân thể bị chém làm đôi. Khi đám người đang quan sát xa xa thấy cảnh này, trong lòng họ liền run lên, đặc biệt những người biết Thu Nguyệt Tâm. Nghe nói, Thu Nguyệt Tâm mới vừa bước vào Tôn giả không lâu, sao nàng ta có thể dễ dàng chém một Tôn giả khác như thế?
– Xem ra đồn đại là thật, Thu Nguyệt Tâm đã thức tỉnh một loại thể chất vô cùng khủng bố.
Trong lòng mọi người giờ đây đang âm thầm suy đoán thể chất Thu Tâm Nguyệt. Xem ra Bắc Hoang cảnh lại có hai đại yêu nghiệt nhân vật xuất hiên. Đương nhiên với điều kiện Lâm Phong hôm nay không chết dưới thủ đoạn hèn hạ của Thiên Long Thần Bảo.Nguồn truyện audio