1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 126 [Chương 626 đến 630]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 126 [Chương 626 đến 630]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 626: Một Kiếm

Trong giữa hư không, huyết quang nồng đậm phảng phất như muốn chiếu sáng cả hư không, yêu quái so với người khí thi sát lại càng ghê gớm hơn.

Hơn nữa, giữa cổ khí huyết sát kỳ lạ này còn có ý chí kiếm cực kỳ đáng sợ, dường như nó còn có nắm giữ sinh mạng.

– Huyết kiếm này, chăng lẽ lại có thể lấy được từ trong động phủ kia hay sao?

Ánh mắt mọi người khẽ run lên đều gắt gao nhìn chằm chằm kiếm uống máu trong tay Lâm Phong, vừa rồi khi đi vào trên lưng Lâm Phong không có đeo huyết kiếm, nhưng chỉ trong một thởi gian ngắn ngủi Lâm Phong chỉ có một chuyến tiềm nhập vào trong động phủ, một chuyến lại có thể dùng kiếm khí hùng mạnh đâm rách động phủ, khiến cho động phủ sụp xuống mà mai táng hết thảy, sau khi Lâm Phong đi ra trong tay lại có nhiều thêm lên một thanh kiếm, chẳng lẽ Lâm Phong này biết bên trong động phủ có một thanh kiếm mà cố ý vào lấy?

– Sau khi ý chí kiếm đạo trở nên mạnh mẽ ta vẫn còn chưa thực sự thử một lần, các ngươi hãy để cho ta thử kiếm đi.

Trong miệng của Lâm Phong thốt ra một giọng nói lạnh như băng, một cỗ kiếm khí đáng sợ từ trên người của hắn tỏa ra, chỉ sau một lát cổ kiếm ý này hóa thánh khí tức ngập trời vô cùng khủng bố, giữa kiếm ý còn có huyết sắc hào quang và ý sát phạt hùng mạnh.

Chíu chíu!

Trong không gian vô hình hình như có kiếm hình gào thét, Lâm Phong cầm kiếm uống máu trong tay nâng lên ngang tầm mắt, đôi mắt hắn chậm rãi nhắm lại, ý chí kiếm đạo tầng ba rốt cuộc là hùng mạnh đến cỡ nào, Lâm Phong, hắn phải thử một lần.

Xuy xuy!

Tiếng kêu to đáng sợ cuồn cuộn, kiếm đang gầm thét, tất cả đến gần Lâm Phong âm sát khí tuy là hư vô lại dường như cũng bị cỗ kiếm khí đáng sợ này đâm thủng, trở nên cực kỳ hỗn loạn tản mạn theo gió phiêu đãng.

Thật mạnh, kiếm ý đáng sợ thật mạnh, hắn chỉ là cảnh giới tu vi Huyền Vũ cảnh tầng năm, làm sao lại có thể có được ý chí kiếm đạo mạnh mẽ như vậy.

Đồng từ của tất cả đám người đều hoàn toàn đọng lại ở đó, nói chung Lâm Phong với bằng này tuổi mà đã đạt tới cảnh giới nhân kiếm hợp nhất đã là thiên phú tuyệt luân rồi, bước vào ý chí kiếm đạo có thể ở trong toàn bộ Tuyết Vực đều được xưng tụng là tuyệt đỉnh chi tư, nhưng Lâm Phong, hắn lấy tầng năm tu vi Huyền Vũ cảnh phóng thích ý chí kiếm đạo khiến cho trong lòng cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy còn đang run rẩy.

Bọn họ chỉ cảm giác bọn họ như thể là một mảnh lá cây trong một cơn lốc, khi cơn lốc thổi qua là lúc bọn họ sẽ bị sé rách, sau đó tan đi theo gió.

– Các ngươi muốn tìm cái chết, ta sẽ thành toàn cho các ngươi.

Kiếm của Lâm Phong vẹo lại ở đó, hai tay của Lâm Phong cùng cầm lấy kiếm, lập tức chuyền qua hướng bên trái.

Ầm!

Huyết quang đáng sợ phóng lên cao, kiếm ý rốt cuộc trói buộc không được phóng thích ra hướng tới cường giả Thiên Sát tông gào thét đâm giết qua, chỉ có điều chỉ cần kiếm ý, kiếm khí, cũng đủ để giết người đoạt mệnh.

– Ý chí kiếm đạo tầng ba, giết!

Lâm Phong giận dữ quát lên, kiếm trong hai tay bùng ra nở rộ xoay tròn giữa hư không, vô tận kiếm quang nương theo huyết quang hung mãnh đập ra, cả phiến hư không xuất hiện một đạo huyết sắc yêu mang thật đáng sợ.

Một kiếm này nó không hề giống như là kiếm quang mà nó giống như là mũi đao, lấy Lâm Phong làm trung tâm mũi đao đáng sợ này hóa thành một vòng tròn, huyết quang chợt lóe lên rồi biến mất nhanh như tia chớp.

Xuy!

Không có tiếng vang bạo liệt đáng sợ nào, thậm chí cũng không có tiếng kiếm rít khủng bố, mà là chỉ có một tiếng cười giễu cợt bình tĩnh vang lên.

Trong giữa hư không, một đám người Thiên Sát tông, một đám thân thể di động, bọn họ cúi đầu xuống nhìn vào phần eo của mình, ở nơi đó rõ ràng xuất hiện một cái khe, khiến cho trong lòng bọn họ điên cuồng run rẩy kịch liệt, vô cùng vô tận sợ hãi làm cho bọn họ như rơi vào giữa vực sâu vô tận.

– Chặt đứt… Có phải là sẽ chết không?

Xuy xuy!Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!

Huyết quang đáng sợ nổi lên, nơi thân thể của bọn họ bị chém rách máu tuôn ra như nước suối, bất thình lình phóng lao tới phía trước, màu đỏ diêm dúa lòe loẹt đó là bọn họ hiến máu, máu của bọn họ giờ phút này lại giống như nước suối tuôn trào ra.

Huyết quang không có hướng về khoảng không rơi xuống, huyết quang vẩy ra này lại hướng về phía Lâm Phong mà đi, máu của bọn họ không ngờ là lại hướng tới Lâm Phong mà đi.

Không phải là một người, mà tất cả mọi người máu tươi của bọn họ đều bay tới hướng Lâm Phong.

– Thật mạnh.

Lâm Phong cũng ngây ngẩn cả người, ý chí kiếm đạo tầng ba đích xác đáng sợ, một kiếm đã gạt bỏ tất cả trong những người của Thiên Sát tông này, trong đó có cả người có cảnh giới tu vi Huyền Vũ cảnh tầng bảy, hết thảy toàn bộ đều chết hết không có một ai có thể trốn thoát.

Nhưng những màu đỏ máu che trời phủ đất lại đang bay về phía hắn này, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

Rất nhanh Lâm Phong hiểu được đây là chuyện gì, những huyết quang này không có bay vào trên người Lâm Phong mà là bay vào bên trong kiếm uống máu.

Trên thân kiếm uống máu huyết quang hiện ra, lại kinh hãi điên cuồng bắt đầu chuyển động, giống như thể là người khách đang đói khát, điên cuồng cắn nuốt những dòng máu đỏ tươi, kiếm, đang uống máu.

– Kiếm uống máu, kiếm uống máu.

Lâm Phong thì thào nói nhỏ, hắn rốt cuộc hiểu được kiếm uống máu nghĩa là ý gì, kiếm, sẽ uống máu.

A!

Vô cùng vô tận những tiếng động đáng sợ từ trong không gian hắc ám run rẩy vang lên, những người Thiên Sát tông đó là những người rất là tà ác, công pháp của bọn họ tu luyện cũng rất là tà ác. Nhưng một cảnh tượng yêu dị thực sự tà ác phát sinh ở trên người bọn họ, bọn họ không thể nào kiềm chế được vẻ sợ hãi đáng sợ này, họ điên cuồng gào thét.

Tử vong, hơn nữa là lại tử vong như thế này, bọn họ đã cắn nuốt máu thịt của những người khác, nhưng giờ phút này, thanh kiếm kia chặt đứt thân thể của bọn họ, nó lại còn cắn nuốt những dòng máu của bọn họ tuôn ra, nhưng tại sao bọn họ vẫn còn sống? Bởi vì thanh kiếm kia rất mãnh liệt nó chém rất quyết đoán.

– Sao lại thế này.

Từ phía xa, đồng tử rất nhiều người đọng lại, ánh mắt nhìn sang phía hư không bên này, những tiếng kêu thê lương thảm thiết này, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?

Hơn nữa lại là có nhiểu người đồng thời kêu thảm thiết như vậy thì thật sự là kinh khủng động trời rồi.

Từng chiếc quan tài điên cuồng phiêu đãng bay tới hướng bên này, ngoại trừ những quan tài của những người Thiên Sát tông, Trong đám người đang tu luyện ở Đọa Thiên Sơn mạch cũng bị bừng tỉnh, thân thể họ lóe ra hướng tới bên này nhìn xem rốt cuộc là có chuyện gì.

Tám đỉnh núi cao trong đó có một đỉnh cao nhất, một đôi mắt huyết sát đang bế mục hơi hơi mở ra, đôi mày sắc bén khẽ cau lại, tiếng kêu thảm thiết này là phát ra ở nơi nào?

Đứng dậy, ánh mắt huyết sát nhìn lại phương hướng nơi có tiếng kêu thảm thiết truyền đến, lập tức cước bộ của hắn bước ra bay thẳng tới nơi có tiếng kêu thảm thiết kia.

Lâm Phong vẫn đứng trong giữa hư không, khi thời điểm những người Thiên Sát tông đó toàn bộ máu còn chưa vào đến kiếm uống máu, trong kiếm huyết sắc hào quang chiếu sáng cả đêm tối vẫn không ngừng run rẩy, yên lặng đã lâu lắm nó dường như vẫn còn muốn uống máu.

Thậm chí, ngay tại giữa đồng tử của Lâm Phong cũng xuất hiện một đạo huyết quang, huyết quang kỳ lạ.

Thân thể hắn và huyết mạch kiếm liên kết, tâm thần cùng cảm ứng.

Người hùng mạnh sẽ ảnh hưởng kiếm vì kiếm phụ thêm ý chí phó thác sinh mạng, mà kiếm hùng mạnh hóa ra cũng đồng thời ảnh hưởng đến người.

Một tiếng nói thầm từ trong lòng Lâm Phong, kiếm uông máu kiếm sẽ mạnh hơn, uống máu dường như là kiếm đang tu luyện.

Quan sát một chút rồi hướng tới khoảng không hạ xuống, thân ảnh vẫn không ngừng lóe ra xung quanh, đến trước đám người, bước chân của Lâm Phong một bước bước ra rời về phía xa xa, dường như động tĩnh có chút thái quá.

Hai chiếc quan tài màu đen bay nhanh đến hướng Lâm Phong phát ra tiếng vang ầm ầm, đôi con ngươi lạnh lùng của Lâm Phong chợt lóe lên, hắn chém ra một kiếm, một tiếng nổ ầm vang truyền ra, chiếc quan tài kia vỡ thành năm thành bảy, người ở trong quan tài cũng bị kiếm chém giết.

Tuy nhiên thì lúc này Lâm Phong cũng không dừng lại, hắn cũng không có cho kiếm uống máu có cơ hội uống máu, thân hình cuồn cuộn mà đi, rất nhanh hoàn toàn không có đi vào trong nơi tối tăm, cũng không có người nào dám ngăn cản nữa.

Khi Lâm Phong rời khỏi đi không lâu, bóng dáng Huyết Sát đi đến nơi những người bị giết, nhìn thoáng qua thi thể những người Thiên Sát tông đầy đất, sắc mặt của hắn cứng ngắc, cực kỳ âm u lạnh lẽo khó coi.

– Ai làm đây?

Tiếng động gầm lên từ trong miệng Huyết Sát cuồn cuộn phun ra, khiến cho đám người xung quanh tâm thần run lên, là Huyết Sát, một trong tám thanh niên mạnh nhất, đó là Huyết Sát.

Người bị giết này là người của Thiên Sát tông, hẳn là Huyết Sát từ ở đế quốc Hắc Vũ mang đến đây, nhưng bây giờ đại bộ phận đều đã bị chết ở nơi này.

Hạ xuống, một bóng người run run rẩy rẩy đi qua, đầu cúi thấp trên mặt lộ ra vẻ khủng hoảng.

Hắn vốn là người chặn đường ở cửa ra vào sơn động, thời điếm hắn nghe tới động tĩnh thì người Thiên Sát tông đã vây khốn Lâm Phong, hắn cho là mình căn bản không cần phải nhúng tay vào, nhưng hắn liến nhìn thấy một cảnh tượng khiếp sợ, đến hiện tại hắn vẫn chưa thể khôi phục sự bình tĩnh.

– Ngươi có biết?

Huyết Sát xoay chuyển ánh mắt về phía hắn lạnh lùng hỏi.

– Chính là hắn, khi vòng thứ nhất của đại hội Tuyết Vực kết thúc, có một người đánh lén hắn, lại bị hắn giết chết.

Người này thân thể run rẩy nói khiến cho ánh mắt Huyết Sát ngưng tụ, trong đầu hắn nổi lên một bóng người, một màn kia hắn đương nhiên là thấy được.

– Ngươi chết chắc rồi.

Ánh mắt Huyết Sát nhìn chằm chằm về phương xa xa, sát cơ hiện lên hắn vinh quang mà đến thế tất yếu phải mang đem vinh quang trở về Thiên Sát tông, nhưng hiện giờ đại hội Tuyết Vực quyết chiến còn chưa bắt đầu, người hắn mang đến lại bị vây giết nhiều như vậy, điều này làm cho hắn khi trở lại tông môn mặt mũi biết để vào đâu.

Người nọ ắt phải chết, nhất định phải chết.

Chương 627: Nói Chuyện

Thời gian một ngày cũng không dài lắm, rất nhanh đã trôi qua.

Hang đá giao long nằm ở phía một phía khác của chiến đài chủ đại hội Tuyết Vực, nơi này toàn bộ dài chừng mười dặm, chỗ cửa vào thì cực kỳ rộng rãi, đó là những cái miệng của Giao Long, hơn nữa có được đến chín chín tám mươi mốt cái miệng của Giao Long mỗi cái miệng của Giao Long chính là một lối đi vào trong hang đá.

Nhưng mà ở một phía khác của chín chín tám mươi mốt cái miệng của Giao Long kia thì nói đúng ra chỉ có duy nhất một chiến đài chủ của đại hội Tuyết Vực mà thôi.

Sau khi bọn họ đi qua hang đá Giao Long là có thể trực tiếp bước lên đài chiến đấu, tiến vào cuộc quyết chiến cuối cùng.

Đại hội Tuyết Vực này là đợt thứ hai, như thể là cố ý thiết lập tốt giống như đợt một nên đem xác định đặt vị trí ở hang đá Giao Long.

Lúc này, ở tám mươi một đường vào của hang đá Giao Long rất nhiều tiếng người ồn ào, rất nhiều người chờ ở nơi cửa vào của hang đá Giao Long, họ chờ mong ngày này đã lâu rồi, chỉ qua đợt thứ hai này là đến quyết chiến cuối cùng, ai sẽ đứng ở đỉnh cao sân khấu của đại hội Tuyết Vực? Ai sẽ trở thành thiên tài chói mắt nhất?

Mặt khác, trong bốn đại đế quốc của Tuyết Vực, thế lực 144 vị đệ tử thiên tài. Sau khi trải qua vòng chiến đấu thứ nhất đã chết mất thật nhiều, hiện giờ chỉ còn lại có sáu mươi tám vị. Sáu mươi tám người này, tại đây, tại giữa đợt thứ hai đại hội Tuyết Vực này, không biết sẽ còn có người nào chết nữa hay không?

Đến giờ này, tất cả đều không thể đoán trước.

Từ ở những phương xa, đám người có thế lực dần dần đi đến phía bên này, Đế Lăng vẫn như cũ, là một mình đến một mình đi. Sau khi từ trên hư không trực tiếp giáng lâm xuống tại của vào của hang đá Giao Long, hắn liền khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần, không thèm một chút nào để ý đến ánh mắt của mọi người xung quanh, dường như là ở nơi này chỉ có một mình hắn ta vậy.

Huyết Sát cũng đã đến sớm, đồng thời thân thể của hắn cũng giáng lâm ở bên cạnh Đế Lăng, ánh mắt hắn nhìn những người xung quanh, hắn đang tìm xem ở đây có bóng dáng của Lâm Phong hay không. Đợt đại hội Tuyết Vực thứ hai này nếu hắn gặp được Lâm Phong nhất định là hắn phải giết, nhưng mà đưa mắt tím tòi một lúc hắn cũng chưa thấy bóng dáng Lâm Phong đâu, có vẻ như Lâm Phong vẫn còn chưa xuất hiện.

Con đường đi về phía trước giữa hang đá Giao Long có rất nhiều bóng người, trong đó ở một phương hướng có hai con xích huyết chiến mã chậm rãi đi về phía trước, trong đó ngồi trên một xích huyết chiến mã là bóng dáng một người đeo mặt nạ, còn người ngồi trên xích huyết chiến mã còn lại lại là một cô gái thân hình thanh tú.

Ở không xa chỗ xích huyết chiến mã còn có rất nhiều bóng dáng, đó là bọn họ đều đi đến hang đá Giao Long.

Tỷ dụ như Lâm Phong, hắn đang ở bên cạnh xích huyết chiến mã chậm rãi tiến lên phía trước, trên khuôn mặt vẫn có chút vàng như nến kia mang theo sắc bình tĩnh thản nhiên mà sạch sẽ tươi vui. Tu vi Huyền Vũ cảnh tầng năm, cảnh giới bình thường đến mức không thể bình thường hơn được nữa, ai cũng không thể nghĩ đến, ngay đêm qua đây thôi, một kiếm của hắn hạ xuống, mấy chục cường giả Thiên Sát tông máu bắn lên không, một kiếm giết sạch.

Lúc này Lâm Phong làm cho người ta ấn tượng nhất, đó là một thanh niên dương quang tiến vào cùng người tranh giành, còn mang theo hương vị bất cần đời.

Lâm Phong cũng không nói chuyện với bọn Hàn Man vì giữa bọn họ còn có một chút khoảng cách, giống như chỉ là nhận được người qua đường vậy thôi.

Tuy nhiên ở cách bọn họ không xa, một tia mắt lạnh như băng đang nhìn chằm chằm vào Lâm Phong lộ ra sát ý nhè nhẹ. Vũ Lưu Thủy đương nhiên biết rõ ràng là Lâm Phong và bọn họ là cùng bọn với nhau, tuy rằng Vũ Cầm và Vũ Kiếm đều đã bị chết, Vũ gia của hắn đã mất cơ hội đứng trên vũ đài của đại hôi Tuyết Vực, nhưng hắn thì vẫn không chịu dời khỏi Mê thành Tuyết Vực này, chưa giết được Lâm Phong để báo thù, sao có thể dời khỏi được.

Hiện tại không thể giết, hắn sẽ chờ đợi chờ cho đại hội Tuyết Vực chấm dứt, lúc đó hắn sẽ lấy mạng của Lâm Phong.

Lâm Phong không thèm để ý chút nào đến ánh mắt đầy sát ý của Vũ Lưu Thủy, hắn cũng thừa biết trong lòng Vũ Lưu Thủy có ý định gì, đợi cho sau khi đại hội Tuyết Vực xong, không phải là Vũ Lưu Thủy giết hắn, mà là hắn sẽ giết Vũ Lưu Thủy.

Chỉ thấy mấy bóng người lóe ra giữa xích huyết chiến mã và Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong sửng sốt, tuy nhiên trong nháy mắt đôi mắt của hắn lại khôi phục bộ dáng cũ, dường như không có bất kỳ gợn sóng nào.

– Các ngươi, cũng là người của nước Tuyết Nguyệt?

Nguyệt Thanh Sơn nhìn Hàn Man ngồi trên xích huyết chiến mã cất tiếng hỏi, nếu hắn nhìn không lầm thì chiến mã này là xích huyết chiến mã, mà xích huyết chiến mã thì đúng là vật cưỡi của quân đoàn ưu tú thành Đoạn Nhận của nước Tuyết Nguyệt.

Nguyệt Thanh Sơn, hắn mặc dù không phải là quân nhân, nhưng đối với Liễu Thương Lan và quân biên cương thì hắn cũng nghe thấy tiếng, kỳ thực ở trong lòng hắn đúng là có chút khâm phục Liễu Thương Lan. Bọn họ bất quá cũng chỉ là quân cờ của quân vương mà thôi, quân vương lấy quốc gia làm bàn cờ, người đánh cờ cũng đều là quân cờ, chỉ có thực lực mạnh mẽ tài năng mới có thể nhảy ra khỏi bàn cờ, đây là một cái chỉ nhận đồng thực lực của thế giới.

Nhưng mà những quân nhân kia, mặc dù biết rằng mình chỉ có đảm đương là một quân cờ, nhưng bọn họ vẫn nắm chắc, kiên thủ chính mình, có một loại niềm tin nâng đỡ bọn họ kính dâng máu tươi của mình thậm chí ngay cả sinh mạng của mình.

– Ba vị ca ca của ta thì đúng, còn ta thì không phải.

Tiêu Nhã khẽ cười, tiếng cười trong trẻo sạch sẽ.

– Ba vị ca ca?

Nguyệt Thanh Sơn nhìn thoáng qua Hàn Man và Phá Quân, chỉ có hai người, tuy nhiên ánh mắt ngay lập tức liền đã rơi vào trên người Lâm Phong, ánh mắt lộ ra một chút thần sắc tò mò.

Lâm Phong, hắn là tới tham gia đại hội Tuyết Vực, nếu hắn là người của nước Tuyết Nguyệt, hắn thân là gia chủ Nguyệt gia sao có thể chưa bao giờ nghe thấy.

– Ngươi là người của nước Tuyết Nguyệt?

Nguyệt Thanh Sơn tò mò hỏi Lâm Phong, hắn quả thực chưa từng nghe qua tên tuổi nhân vật trước mặt này.

Khóe miệng Lâm Phong hơi hơi lộ ra một nụ cười gượng gạo, nha đầu Tiêu Nhã kia thật không biết giữ mồm giữ miệng.

– Đúng vậy!

Ánh mắt của Lâm Phong sạch sẽ nhìn ông ngoại của mình, lòng trong như nước, hắn rất muốn nói, ta không chỉ là người nước Tuyết Nguyệt, ta còn là người có quan hệ huyết mạch với ngươi.

Nguyệt Thanh Sơn thừa nhận Nguyệt Thiên Mệnh, mà lại không tán thành nhận hắn làm ngoại tôn, thậm chí còn ép nữ tử của hắn là Đoàn Hân Diệp trở thành thê tử của Nguyệt Thiên Mệnh, như vậy nếu nói là trong lòng Lâm Phong không có ý tưởng gì thì là một việc không thể nào, trong đại hội Tuyết Vực, nếu là có cơ hội hắn cũng sẽ cùng Nguyệt Thiên Mệnh một trận chiến, sau đó sẽ xé đi mặt nạ của mình, để cho Nguyệt Thanh Sơn nhìn thấy rõ chính mặt mình, thấy rõ ràng mình là ai.

Thậm chí đôi khi hắn muốn nhìn thấy vẻ hối hận trên nét mặt Nguyệt Thanh Sơn, phải ở ngay trước mặt Nguyệt Thanh Sơn mà chứng minh chính bản thân mình, chứng minh hắn so với Nguyệt Thiên Mệnh phải ưu tú hơn nhiều lắm.

Nguyệt Thanh Sơn tự nhiên không thể nào biết được giờ phút này Lâm Phong đang suy nghĩ gì, nhìn thấy Lâm Phong không ngờ gật đầu thừa nhận mình là người nước Tuyết Nguyệt, Nguyệt Thanh Sơn càng thêm nghi ngờ.

– Thứ cho đôi mắt của Nguyệt mỗ vụng về, thiên tài nước Tuyết Nguyệt ta nhiều ít ta đều biết, không biết các hạ là vị nào, xưng hô như thế nào?

– Nguyệt gia chủ ở nước Tuyết Nguyệt mặc dù thanh danh vang dội, nhưng cũng là không có khả năng nhận biết hết mọi người.

Lâm Phong tùy ý cười nói khiến Nguyệt Thanh Sơn sửng sốt, Nguyệt gia chủ, nếu Lâm Phong xưng hô với ông ta như vậy, hiển nhiên là có biết ông ta, người này thật sự là người nước Tuyết Nguyệt, nhưng hắn không ngờ là hắn lại không nhận biết.

– Có lẽ thế.

Nguyệt Thanh Sơn gật gật đầu lập tức gọi:

– Thiên Mệnh, ngươi sang đây xem xem, ngươi có nhận được người thanh niên tài tuấn này không? Hắn nói hắn cũng là người của nước Tuyết Nguyệt.

Nguyệt Thiên Mệnh đi nhanh lên phía trước nhìn về phía Lâm Phong, đương nhiên là hắn biết Lâm Phong, thời điểm ở đế quốc Long Sơn, Lâm Phong lấy lực lượng thân thể khiêu chiến thành công, đạt được tư cách đại hội Tuyết Vực đã lưu lại trong hắn một ấn tượng khá sâu sắc, hơn nữa tu vi của Lâm Phong tiến bộ dường như rất nhanh, thời điểm ở để quốc Long Sơn bản thân cảnh giới của hắn còn chưa bước vào đến Huyền Vũ, hiện giờ hắn cũng đã là tầng năm Huyền Vũ cảnh, tốc độ tiến bộ như thế này, căn bản là không có khả năng.

Bởi vậy, Nguyệt Thiên Mệnh khẳng định, Lâm Phong ban đầu nhất định là che dấu thực lực.

Tuy nhiên, cái đó và cái tên thanh niên Lâm Phong mước Tuyết Nguyệt đồng dạng xuất hiện, Lâm Phong không biết đã thành người nước Tuyết Nguyệt từ khi nào?

– Ông nội, người này là khi ở đế quốc Long Sơn, thông qua khiêu chiến đạt được danh ngạch tham dự đại hội Tuyết Vực, còn nữa, họ tên của hắn gọi là Lâm Phong.

Nguyệt Thiên Mênh mở miệng nói khiến cho đôi mắt của Nguyệt Thanh Sơn ngưng tụ, mái tóc dài màu trắng phiêu động theo gió, nhưng ngay lập tức lại quay về bình tĩnh.

– Lâm Phong.

Nguyệt Thanh Sơn nhìn Lâm Phong đứng trước mặt, thanh niên kia và Lâm Phong này là hai người hoàn toàn bất đồng, hẳn là trùng tên, nhưng hắn nói hắn là người Tuyết Nguyệt.

– Đúng vậy, ta còn được biết Nguyệt gia chủ dường như cũng có người quen, cũng gọi là Lâm Phong, đây thật sự là trùng hợp.

Lâm Phong thản nhiên mỉm cười, trong lòng Nguyệt Thanh Sơn dần dần bình phục lại, nhưng ánh mắt Nguyệt Thiên Mệnh thì vẫn dửng ở trên người Lâm Phong.

Ttrước kia, tên Lâm Phong này đột nhiên xuất hiện từ trước đến nay chưa từng nói qua hắn là người Tuyết Nguyệt cũng không có bất luận một xuât hiện gì cùng với hắn, nhưng hiện tại, không ngờ hắn lại nói hắn là người nước Tuyết Nguyệt, hơn nữa lại còn biết việc của Nguyệt gia, thậm chí còn nhận thức được Lâm Phong trước kia, đây hết thảy những điều này dường như hơi trùng hợp một chút, khiến cho hắn có cảm giác mất tự nhiên.

– Là trùng hợp.

Nguyệt Thanh Sơn gật gật đầu mỉm cười:

– Có thể cùng đi tham gia đại hội Tuyết Vực cũng là duyên phận, ngươi và Thiên Mệnh đều là người trẻ tuổi có thể tiếp xúc nhiều một chút, cùng nhau nghiên cứu thảo luận kinh nghiệm võ đạo.

– Nguyệt gia chủ thực lực mạnh mẽ, con đường võ đạo đã nghiềm ngẫm nhiều năm, Nguyệt Thiên Mệnh cũng là thiên phú tuyệt luân, làm sao lại còn cần đến ta nghiên cứu thào luận.

Lâm Phong uyển chuyển nói, Nguyệt Thiên Mệnh cũng hiểu được ý tứ của Lâm Phong cười nói:

– Ta đây cũng không muốn quấy rầy.

Dứt lời Nguyệt Thanh Sơn và Nguyệt Thiên Mênh cùng đi nhanh lên phía trước, nhưng hình ảnh của Lâm Phong vẫn lượn lờ ở trong đầu của Nguyệt Thanh Sơn bỏ đi không được, nhất là đôi mắt Lâm Phong kia sạch sẽ thấu triệt, như Lâm Phong năm này rồi, loại tuổi này rồi, không thể có một đôi mắt thấu triệt như thế mới đúng.

Chương 628: Bằng Hữu Và Kẻ Thù

Đi theo xích huyết chiến mã, Lâm Phong không nhanh không chậm đi vào bên ngoài hang đá Giao Long, nhìn vào tám mươi mốt cái miệng lớn Giao Long trương ra, ánh mắt Lâm Phong chợt lóe lên, không biết trong hang đá Giao Long này sẽ gặp được cái gì.

Ở vòng thứ nhất đại hội Tuyết Vực, giữa trời đất mênh mông Đọa Thiên Ma Vực có từng tòa từng tòa thần miếu, trong thần miếu có thể đổi được công pháp võ công lợi hại mạnh mẽ thậm chí còn đổi được trí nhớ vô cùng lợi hại.

Mà đợt thứ hai của đại hội Tuyết Vực lại thiết lập tại trong hang đá Giao Long này, hiển nhiên phương diện này cũng không đơn giản như vậy mới đúng, mặc dù không thể có trọng bảo giống như ở vòng thư nhất, nhưng chỉ sợ sẽ là nguy cơ trùng trùng rất khó phá tan, nếu không với một đoạn ngắn khoảng cách như thể này, làm sao có thể thể hiện sự sai biệt.

Một vòng này là lấy được thứ tự, định đoạt ra thứ tự chiến đấu, chỉ sợ rằng mọi người sẽ đem hết toàn lực để cho thứ tự gần ở phía trước, như vậy quyết chiến trên võ đài sẽ không phải trực tiếp đối mặt với những thiên tài kinh khủng nhất.

Nếu là gặp đúng tám người thiên tài nhất, bọn họ sợ rằng chỉ một chút cơ hội cũng không có, bọn họ sẽ trực tiếp bị oanh hạ trên sân khấu.

Một cỗ khí lạnh như băng giáng lâm ở trên người của Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong hơi hơi nhíu mày, ánh mắt hắn quay lại lập tức Lâm Phong nhìn về phía có sát khí đánh tới.

– Huyết Sát.

Đôi mắt Lâm Phong bị kìm hãm, người đang theo dõi hắn này đúng là Huyết Sát.

– Giết.

Một tiếng quát lạnh băng từ trong miệng Huyết Sát lạnh lùng thốt ra khiến cho ánh mắt mọi người đều run lên nhìn về hướng Lâm Phong.

Sát ý khủng bố trên người Huyết Sát trực tiếp rơi xuống trên người Lâm Phong, làm cho quần áo và mái tóc dài trên người Lâm Phong đếu bị gió thổi tốc lên.

Đôi mắt của Lâm Phong hơi hơi hạ xuống nhưng lại lập tức mở ra, Huyết Sát cũng không ra tay với hắn, một tiếng giết này chỉ là Huyết Sát muốn nói cho Lâm Phong biết, Huyết Sát muốn giết hắn.

– Xem ra Huyết Sát đã biết việc ngày hôm qua.

Lâm Phong thầm nhủ trong lòng, vậy thì mình phải hết sức cẩn trọng, nơi đại hội Tuyết Vực này, nơi nơi chốn chốn đều là sát khí, Vũ Mặc muốn hắn chết, Huyết Sát cũng đồng dạng muốn mạng của hắn.

Ánh mắt của mọi người cũng đều nhìn về phía Lâm Phong, âm thầm sinh ra một sự thông cảm với Lâm Phong, Huyết Sát cũng muốn giết hắn, xem ra người này thật sự chết chắc rồi, thật không biết hắn tu vi tầng năm Huyền Vũ cảnh làm sao lại dám to gan như vậy, lần trước thì chọc giận Vũ Mặc, lúc này đây thì dường như lại đã đắc tội với Huyết Sát.

Nhưng thật ra bản thân vẻ mặt của Lâm Phong thì lại rất bình tĩnh, trong ánh mắt của hắn cũng không có tia sáng khác thường nào mà chỉ có sự an tĩnh.

– Xem ra những người phải giết, cũng thật là nhiều.

Ở bên cạnh Lâm Phong cách đó không xa có người ra tiếng châm chọc, rõ ràng là người này là ở trong đám người của nước Thiên Phong, hiện giờ Thiên Phong Thất Sứ đã có bốn người chết rồi, chỉ còn lại có ba người.

Nhìn thấy người đàn ông trung niên mở miệng nói với chính mình, trên mặt Lâm Phong lộ ra một nụ cười yếu ớt khác thường, lập tức hắn mở miệng nói:

– Đúng vậy, vòng thứ nhất đại hội Tuyết Vực các ngươi đã nghĩ ta chết nhưng ta vẫn còn sống thật khỏe, còn các ngươi thì đã bị chết mất bốn người, còn ba người không biết có thể sống được đến vòng thứ ba hay không.

Lời nói của Lâm Phong làm cho đôi mắt của đối phương hơi hơi ngưng tụ, đôi đồng tử lạnh như băng nhìn Lâm Phong chằm chằm, bảy người đã chết bốn, điều này xác thực là không dễ nghe chút nào. Nhưng mà, suy sét cho đến cùng, nước Thiên Phong ở trong Tuyết Vực thật sự cũng không là cái gì, Thiên Phong Thất Sứ đặt ở giữa 144 thiên tài của Tuyết Vực đồng dạng cũng không có chút nào xuất chúng, vòng thứ nhất đã chểt trên một nữa số cường giả thiên tài. Nước Thiên Phong của hắn có Thất Sứ thì đã chết mất bốn, điều đó tự nhiên cũng không có gì là quá kỳ quái.

– Cho dù là có chết, thì cũng chết sau ngươi.

Đệ Nhất Sứ nước Thiên Phong là Nhiếp Vân lạnh lùng nhìn Lâm Phong chằm chằm, lời nói của Lâm Phong không thể nghi ngờ là đã chọc đúng vào chỗ đau nhất của người nước Thiên Phong.

– Hy vọng như thế đi.

Lâm Phong thản nhiên nói.

– Hóa ra người này gọi là Lâm Phong.

Rất nhiều người âm thầm nhớ kỹ tên của Lâm Phong, lá gan của tên Lâm Phong này quả thật là khá lớn đấy, khắp nơi hắn đều có kẻ thù, không biết sau vòng này hắn còn có thể sống sót hay không. Tuy nhiên, lấy tu vi tầng năm Huyền Vũ cảnh của hắn dù có thông qua đợt khảo sát thứ hai này, cho dù có sống sót, chỉ sợ cũng là xếp ở hạng cuối cùng, để đem ra đánh với những người lợi hại nhất kia.

– Kẻ địch của ngươi thật không ít.

Một giọng nói thản nhiên truyền đến, lập tức một bóng dáng vọt đến bên cạnh Lâm Phong nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp nhưng thật lạnh lùng diễm lệ cao quý kia, trên mặt của Lâm Phong lại nở ra một nụ cười sán lạn.

– Đã lâu không gặp.

– Lâu thật sao?

Đường U U sửng sốt nhìn Lâm Phong, từ hôm qua đến hôm nay, thời gian mới có một ngày.

– Thuận miệng mà nói thôi.

Lâm Phong ngượng ngùng cười nói.

– Đến cả rồi.

Quân Mạc Tích cũng đến bên cạnh hai người, hắn nhìn hai người nói:

– Ở vòng này nhất định phải cố gắng xếp hạng gẩn ở phía trước, như vậy mới có thể đoạt được thứ tự tốt hơn trong cuộc quyết chiến cuối cùng.

– Ta sẽ tranh thủ.

Quân Mạc Tích này thật ra rất tin tường bản thân mình, chẳng lẽ hắn có cảm giác là mình tu vi Huyền Vũ cảnh tầng năm là rất dễ bị đào thải sao? hắn lại đòi hỏi mình phải lấy được xếp hạng ở gần phía trước.

Đám người nhìn thấy Quân Mạc Tích và Lâm Phong chào hỏi thì có vẻ là rất kinh ngạc, Quân Mạc Tích này thực ra hắn rất khiêm tốn, hắn và bảy vị thiên tài khác đặt cạnh nhau, mỗi người kia đều là mắt cao hơn trán, tự cao tự đại. Còn hắn, trên người từ trên xuống dưới đều không ra ý mãnh liệt tự tin, mỗi một lần bước vào chiến trường đều đứng ở tầm dưới mắt mọi người.

Duy chỉ có một mình Quân Mạc Tích này, khi bảy người khác thì đang đứng ở trên đỉnh tám tòa cao phong thì hắn đứng trên một cột đá bình thường, hiện giờ bảy vị thiên tài kia đều đã ở bên ngoài miệng Giao Long, thì hắn, Quân Mạc Tích lại vẫn bình tĩnh đứng ở giữa đám người, thậm chí còn đang cùng tiếp đón một người có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng năm, kể như thế mà xem thì Quân Mạc Tích có vẻ khá khác loại.

– Đã chậm rồi.

Tiếng bước chân bên cạnh Lâm Phong vang lên, Vân Phi Dương tiêu sái lười nhác đến bên cạnh Lâm Phong, có vẻ rất nhàn nhã tự tại.

– Thế nào, vòng này có nắm chắc lấy được xếp hạng trước hai mươi hay không?

Vân Phi Dương hỏi Lâm Phong.

– Không biết.

Lâm Phong nhún vai:

– Còn ngươi thì sao?

– Ta?

Vân Phi Dương học theo kiểu của Lâm Phong cũng nhún vai, không thèm để ý mà nói:

– Có thể sống qua được vòng thứ nhất, ta tính vận khí ta cũng không tệ, có thể kiên trì quyết chiến đến vòng thứ ba là ta đã đủ hài lòng rồi.

Nói xong Vân Phi Dương duỗi lưng một cái, hôm nay trên không trung, bầu trời hình như rất xanh, khiến cho tâm tình của hắn vô cùng vui sướng.

Chiến đài cuối cùng Tuyết Vực, rất nhanh sẽ đến rồi.

– Ngươi cảm thấy ta sẽ tin ngươi sao?

Trong miệng Lâm Phong thỉ thầm lắp bắp, Vân Phi Dương vẫn là như thế, sau khi từ ở phía trên Tương Giang trống rỗng xuất hiện, vẫn là cá tính tùy ý, phẩm cách bất cần đời, dường như là chuyện gì hắn cũng không để ở trong lòng, mặc dù cho đến hiện tại Lâm Phong vẫn không thể nào đoán được ý của hắn.

– Đến đây.

Đúng lúc này, đám người đều ngẩng đầu nhìn lên hư không, chỉ nhìn thấy một đạo gió xoáy lóe ra, rõ ràng đúng là bóng dáng Tuyết Vô Thường.

– Tới rồi.

Xem ra đại hội Tuyết Vực, vòng thứ hai đã bắt đầu.

Bóng dáng Tuyết Vô Thường đứng ở giữa hư không, nhìn đám người đứng trên mặt đất.

– Quy tắc đợt thứ hai rất đơn giản, mỗi người từ các đường khác nhau tiến vào trong hang đá Giao Long, lấy tốc độ nhanh nhất mà đi ra ngoài, ở nơi cửa ra vào của hang đá Giao Long có khắc một số cọc bài, người nào lấy được con số nào, con số đó sẽ là đại biểu cho thứ hạng của người đó.

Khi tiếng nói của Tuyết Vô Thường vừa dứt tất cả đám người đều gật đầu, đợt thứ hai của đại hội Tuyết Vực, cũng như các đại hội Tuyết Vực trước kia, lấy xếp hạng để quyết định thứ tự chiến đấu.

– Ta nhắc nhở các ngươi một câu, tốt nhất là không bởi vì chuyện khác mà cố ý kéo dài thời gian, người lấy được bài danh phía trên ngọc bài là người có tư cách chọn lựa đối thủ. Người xếp hàng thứ nhất được chọn trước, lập tức đến người thứ hai được chọn lựa, cứ như thế mà đến người xếp hạng cuối cùng. Những người xếp ở những hạng cuối là những người bị lựa chọn, đương nhiên, người được chọn trước cũng không được chọn lựa những người xếp hạng chiến đấu trong top 10.

Tuyết Vô Thường mở miệng nói, một lần nữa lập tức dâng lên một trận sóng cuồn cuộn, ý chọn lựa bài danh phía trên có thể được chọn lựa đối thủ, chỉ bằng một lý do duy nhất này cũng đủ để cho mọi người tận sức cố gắng để tranh đoạt xếp hạng.

Tuy nhiên, Tuyết Vô Thường hiển nhiên là cũng rẩt lo lắng thiên tài phát sinh xung đột, cho nên cho thêm một điều khoản đó là, người thứ nhất chọn lựa cũng không thể chọn lựa đồng dạng xếp hạng chiến đấu ở top 10, như vậy chỉ cần ngươi có thể lấy được vị trí top 10 xếp hạng, hơn nữa nếu ngươi không bị người gần cuối đánh bại là gần như có thể vững vàng đạt được top 10 vị cuối cùng trong đại hội Tuyết Vực.

– Quy tắc thật thú vị.

Lâm Phong nói nhỏ, quy tắc này cũng rất công bình, dựa vào trước định đợt thứ hai, bước đầu xếp hạng lại, bước vào chiến đấu như vậy không dễ dàng xuất hiện quyết chiến trên chiến trường ngay từ đầu, không phải ngay từ đầu mà mạnh mạnh quyết đấu, đem cường giả đào thải quy củ này tuy có thú, nhưng là hợp lý.

– Nếu là ta có thể lấy được đến xếp hạng top 10, người khác không thể chọn lựa ta làm đối thủ, chỉ cần không để cho người phía sau đánh bại, chín ghế trước của đại hội Tuyết Vực liền dễ như trở bàn tay rồi.

Trong lòng Lâm Phong thầm nghĩ, trong ánh mắt hiện lên một tia sắc sảo.

Chương 629: Vào Hang Đá Giao Long

Đương nhiên, sau khi Tuyết Vô Thường nói xong không phải chỉ có một mình Lâm Phong sinh ra ý tưởng đoạt ngọc bài trong top 10 mà những người khác ở đây cũng có ý nghĩ như thế.

Cho dù bọn họ không bằng Đế Lăng và tám vị mạnh nhất, như vậy vẫn còn có hai danh ngạch, chỉ cần bọn họ hết sức tranh thủ thì vẫn còn có hy vọng giành được.

Hiện tại, sáu mươi tám người đều đã phân biệt đứng ở trong các cửa vào của hang đá Giao Long, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào trong đó, bắt đầu đợt thứ hai.

Tuyết Vô Thường lại thốt ra một giọng nói, lập tức trong đám người một đám thân thể lóe lên đi vào trong cửa vào của hang đá Giao Long, chân nguyên lực lượng trên người đã bắt đầu khởi động, chuẩn bị xông vào trong đó.

Trên thực tể, đợt thứ hai của đại hội Tuyết Vực này là chạy đua với thời gian, xem ai có thể trong thời gian ngắn nhất bước qua được hang đá Giao Long này, hiện tại bên kia hang đá Giao Long là sân khấu quyết chiến cuối cùng của đại hội Tuyết Vực.

Tám mươi mốt đường vào, chỉ có mười ba đường vào ở bên ngoài là không có ai, còn lại vừa đủ sáu mươi tám vị thiên tài, mỗi người một đường đều không thiếu.

Loại đại hội Tuyết Vực này, cơ hội mười năm mới có một lần ai muốn bỏ qua?

Giờ phút này, bước chân bọn họ đang trên đường truy tìm vinh quang.

– Đi vào thôi!

Tuyết Vô Thường gào lên một tiếng thật lớn, lập tức từng cổ hơi thở hùng mạnh bùng ra, đám người đều hùng hổ bước vào trong hang đá Giao Long, không người nào muốn bị chậm trể, lấy được ngọc bài bài danh phía trên, ý nghĩa là chiếm lấy quyền chủ động tuyểt đối, trong tay có thể tùy ý chọn lựa đối tượng chiến đấu, mà không phải bị người khác lựa chọn.

Lâm Phong hắn cũng không vội, ý thức mạnh mẽ chậm rãi phóng thích ra, lập tức bước chân của hắn bước vào trong hang đá Giao Long, đối với hình thức nếu phân biệt không rõ ràng thì sẽ chỉ càng chậm trễ thời gian. Lâm Phong không thể nào tin tưởng, đại hội Tuyết Vực vòng thứ hai này đơn giản chỉ là môt cuộc thi chạy, nếu thực sự là thi chạy mà nói, thì nơi này chạy đến cự ly cũng là quá ngắn.

Nếu là ở bên ngoài, bọn họ chỉ vài bước là có thể vượt đến đầu kia của hang đá Giao Long.

Tuyết Vô Thường nhìn thấy đám người đều đã bước vào trong hang đá Giao Long, ống tay áo phất lên, bước chân một bước bước ra bay thẳng vượt qua đến phía bên kia hang đá Giao Long, việc tiếp theo, ông ta chỉ cần xuất hiện ở nơi cửa ra mà chờ đợi là được.

Xem chừng đám người kia tất cả đều phóng lên cao, ở phía trên hang đá giao long hướng tới một đầu khác mà bay đến, chỉ là sau có một chút khoảng cách thời gian mà ở nơi cửa vào hang đá giao long trở nên cực kỳ vắng vẻ, toàn bộ đám người đã biến mất, nơi tiếng người ồn ào vừa rồi đã trở thành tĩnh mịch, khiến những người ngẫu nhiên đi qua đều cảm giác thấy một chút hoang mang, ở nơi này có vẻ hơi quá yên tĩnh.

Cũng không mất quá nhiều thời gian, nơi cửa ra của hang đá Giao Long, xung quanh chiến đài chủ của đại hội Tuyết Vực, tiếng người đông đúc ồn ào, đó toàn bộ là đám người vừa đứng ở của vào, tất cả đám người đã dời khỏi cửa vào đến nơi cửa ra này, yên tĩnh chờ đợi,

– Không biết tám vị thiên tài lợi hại nhất kia, ai kỹ thuật cao nhất, ai sẽ là người thứ nhất phá tan trói buộc bước ra khỏi hang đá Giao Long, đi tới trước mặt chúng ta.

Ở trong giữa đám người có người cất tiếng nghị luận, lập tức đưa tới một không khí hưởng ứng không nhỏ, đúng vậy, đại hội Tuyết Vực mạnh nhất là tám vị thiên tài, nhưng ai sẽ là người mạnh nhất?

Hiện tại đám người vẫn chỉ là dựa vào những điều phỏng đoán chủ quan của mình để phán đoán, chỉ có thể nói là đoán lung tung, có người thì cho là Đế Lăng hùng mạnh, là người thiên tài mạnh nhất trong tám đại thiên tài, có người thì ủng hộ Đoàn Vô Đạo, những người đã nghe qua đều biết Đoàn Vô Đạo là thải tử của nước Tuyết Nguyệt, tu vi có biết bao nhiêu khủng bố, Vũ hồn phong ấn chi môn phong ấn hết thảy, tu vi mà Vũ hồn cũng có thể phong ấn, ai có thể ngăn cản?

Đương nhiên, còn có người cho rằng, người vẫn đang cố gắng duy trì khiêm tốn Mạc Quân Tích kia mới là người hùng mạnh nhất, thực sự là sâu không lường được, làm cho người ta nhìn không thấu hắn có bao nhiêu lợi hại.

Một đám thiên tài hùng mạnh này đã bắt đầu đọ sức vòng thứ hai rồi, ai có thể là người thứ nhất đi ra đây?

Mặc dù biết là không thể nhanh như vậy, nhưng ánh mắt của mọi người vẫn đều nhìn chằm chằm vào cửa hang đá Giao Long, bọn họ đang chờ mong thân ảnh đầu tiên bước ra kia, sẽ là ai?

Bước vào trong hang đá Giao Long, trước hết Lâm Phong gặp phải một cánh cửa, đây là một cánh cửa nước nghĩa là Thủy Môn, Lâm Phong nhìn thông qua Thủy Môn này, thậm chí hắn có thể thấy được rõ ràng bóng dáng của hắn.

Bước chân của Lâm Phong bước ra một bước, bay thẳng đến Thủy Môn kia, thân thể hắn xuyên thấu qua Thủy Môn, trong khoảnh khắc Thủy Môn hóa thành một vòng gợn sóng tiêu tán gấp khúc giữa động phủ, khi biến đi xung quanh Thủy Môn tản ra những vầng sáng mờ mờ, như thể là ánh sáng chân nguyên.

Thân ảnh chớp động, Lâm Phong vẫn duy trì tốc độ di động rất nhanh, đồng thời xem chừng hoàn cảnh xung quanh, rất nhanh, ở trước mặt hắn xuất hiện một thân ảnh, tiếng vang ầm ầm truyền ra, tảng đá to lớn di động hóa thành một bức tường lớn, ngăn cản ở ngay trước mặt Lâm Phong.

– Người!

Ánh mắt Lâm Phong hơi hơi ngưng tụ, hơn nữa, lại còn là người đá, những người đá này không ngờ lại di động, cản trở đường đi của Lâm Phong.

– Hừ!

Lâm Phong cười lạnh lùng, bước chân bước ra, chỉ là mấy tảng đá con rối mà thôi, mặc dù là được chế tác giống như người nhưng dù sao chúng nó chỉ vẫn là tảng đá con rối, dù có mạnh đi nữa làm sao có thể so sánh cùng với con người.

Ầm ầm!

Từng nắm đấm bằng đá lợi hại oanh tới hướng Lâm Phong, ngăn cản không cho Lâm Phong đi qua, xuyên thấu qua hơi thở của cỗ lực lượng kia, Lâm Phong cảm nhận được rõ ràng, lực công kích của tảng đá này rõ ràng là Huyền Vũ cảnh tầng năm.

– Giống như tu vi của ta?

Lâm Phong vọt tới phía trước bóng dáng của người đá, bàn tay đột nhiên mở ra, ở giữa bàn tay một đạo thủ ấn màu vàng ầm ầm bùng ra mang theo thánh khiết hào quang của Phật đạo, không có một cái gì kiên cố mà nó không phá nổi.

Oanh oanh!

Tảng đá bị vỡ vụn, con rồi người đá này đúng là như Lâm Phong đã nói, nó có được lực lượng phòng ngự tầng năm tu vi Huyền Vũ cảnh, nhưng mà bọn nó đối diện với Lâm Phong có đồng dạng tu vi cũng vẫn trong nháy mắt đã bị dễ dàng phá hủy.

Sau khi phá hủy con rối đá Lâm Phong tiếp tục bước lên đi về phía trước, chỉ có điều sau một lát thân thể của hắn lại một lần nữa bị ngăn cản, trước mặt hắn lại xuất hiện một cái Thủy Môn.

Đôi lông mày nhíu lại, Lâm Phong không có dừng lại một chút nào, hắn liền chuẩn bị một lần nữa vượt qua Thủy Môn, nhưng mà trong Thủy Môn kia một cái bóng chậm rãi xuất hiện khiến cho bước chân của Lâm Phong trong nháy mắt cứng ngay lại tại nơi đó.

Cái bóng dáng ở giữa Thủy Môn bước ra kia rõ ràng là chính bản thân hắn, bóng dáng đó và hắn hiện tại giống nhau như đúc, mặc dù là khuôn mặt giả kia cũng đều hoàn toàn giống nhau.

– Ây!

Đôi mày Lâm Phong gắt gao nhíu lại nhìn chăm chú bóng người trước mắt kia. Làm sao đây? Thân ảnh kia rõ ràng chính là bản thân hắn.

– Ở Thủy Môn thứ nhất kia, chẳng lẽ thời điểm khi ta xuyên qua Thủy Môn, Thủy Môn này đã đem thân thể ta phục chế hoàn chỉnh như thế này?

Lâm Phong âm thầm nói, cũng chỉ có thể giải thích như vậy, nếu không giải thích như thể, hắn thật sự không nghĩ ra được tại sao lại xuất hiện một thân thể giống hắn như đúc vậy.

– Chỉ biết hang đá Giao Long này sẽ không đơn giản, không phải chỉ có hắn, chỉ sợ rằng giờ đây nhiều người cũng đang giống như hắn, phải đồi phó với chỉnh mính, phải chiến thắng ngay chính mình, do đó đột phá chính mình, đây là một sự khiêu chiến, chiến thắng tâm tính tự khiêu chiến của ta.

Bước chân bước ra, Lâm Phong hướng tới bóng dáng giả mạo kia vọt tới, cũng cùng lúc này thân thể bóng dáng giả mạo kia cũng đồng thời triển khai và chưởng lực cũng giống với Lâm Phong như đúc, nuốt vào nhổ ra.

Oanh!

Theo tiếng động va chạm truyền ra, Lâm Phong cùng với kẻ giả mạo kia đều lui về phía sau, khoảng cách cũng hoàn toàn giống như nhau.

– Hoàn toàn giống như lực lượng của ta.

Đôi mắt của Lâm Phong hoàn toàn đọng lại, làm sao lại giống như thế này, điều này thật sự đã vượt qua phạm trù lý giải của hắn.

– Giết!

Lâm Phong vừa sải bước ra, khí sát phạt cuồn cuộn bùng ra lạnh đến thấu xương, mà cùng ở thời khắc đó bóng dáng trên người kẻ giả mạo kia đồng dạng trào ra một cổ sát ý đáng sợ, vẫn là với Lâm Phong hoàn toàn tương tự.

– Chém.

Một kiếm chém ra, tiếng bạo liệt ầm ầm truyền đi, ánh mắt Lâm Phong gắt gao nhìn về phía đối diện.

– Chém!

Lâm Phong sẽ nghĩ như vậy, một tiếng chém này cũng như vậy, trong trẻo, vang dội, hai cổ sát phạt khí trong hư không đụng vào nhau, khiến cho động phủ run rẩy, lập tức kiếm khí đều cùng nhau mai một.

– Bình tĩnh!

Đôi mắt Lâm Phong hơi hơi nhắm lại lập tức lại mở ra, khóe miệng của hắn lộ ra một nụ cười nhợt nhạt.

Bước chân chậm rãi bước lên phía trước, Lâm Phong rất bình tĩnh, toàn thân không có bất kỳ hơi thở nào phóng thích ra, bình tĩnh đến không có một chút gợn sóng nào.

Người kia và hắn Lâm Phong cùng nhau giơ chân lên, bước đi hướng thẳng về phía đối phương, thẳng đến thân ảnh của hai người gặp nhau.

– Tạm biệt!

Thân thể Lâm Phong hơi nghiêng mà người kia hắn cũng hơi nghiêng, hai người đối mặt với nhau, thoáng qua.

Ông!

Một rung động mềm mại nhẹ nhàng truyền ra, bóng dáng Lâm Phong giả dối kia hóa thành hơi nước tan biến ngay giữa không gian, dường như chưa từng có xuất hiện bao giờ.

– Xem ra là ta đã đi vào chỗ nhầm lẫn rồi đấy, tuy nhiên chỉ sợ có rất nhiều người cũng giống như ta bước chân vào chỗ nhầm lẫn, trước tiên nghĩ đến là đột phá chính mình, chiến thắng chính mình.

Trong lòng Lâm Phong tự nói thầm, đúng như hắn đã dự đoán, giờ phút này có rất nhiều người đều đang đối kháng va chạm cùng với chính bản thân mình, bọn họ muốn chứng minh chính mình, chiến thắng chính mình, nhưng lại không biết rằng, bọn họ chiến đấu càng dũng cảm, càng ngoan cường, càng lợi hại, kỳ thật đã là thua. Thực ra đây chỉ là một ảo ảnh, hoa trong gương, trăng trong nước, để khảo nghiệm tâm tính của bọn họ mà thôi.

Chương 630: Xông Vào Hang Đá

Chiến thắng chính mình, đó không phải là chiến thắng thực lực mà là nội tâm hùng mạnh. Tâm cảnh, nó vốn là mấu chốt của một đường võ đạo, chỉ có đột phá tâm cảnh, làm cho tâm cảnh trở nên mạnh mẽ mới có thể để cho tu vi cùng theo đó mà nâng cao lên.

Đây là điều khảo nghiệm trong hang đá Giao Long này, đây không phải chỉ đơn giản là thực lực.

Phá tan được Thủy Môn, bước chân của Lâm Phong lại bị kìm hãm, xuất hiện trước mặt hắn lúc này là là một cái đường hầm, cái đường hầm này được kiến tạo bằng các ngọn lửa dung nham, toàn bộ đều là hỏa diễm đáng sợ, tràn đầy một hơi thở vô cùng nóng bỏng.

Chỉ cần đứng ở bên ngoài thôi, Lâm Phong đã cảm thấy cả người vô cùng khô nóng, mồ hôi không ngừng chảy ra trên khắp thân người

– Nóng quá.

Đôi mắt của Lâm Phong chăm chú nhìn vào cái đường hầm lửa trước mặt, toàn bộ cái đường hầm này, tất cả hầu như đều là lửa đỏ bừng, tản ra những ánh sáng hỏa diễm hư ảo đỏ rừng rực.

– Lực lượng của ngọn lửa này ước chừng nóng bỏng tương đương Huyền Vũ cảnh tầng sáu, dường như khi ta bước vào trong hang đá này một khắc thì hang đá đã căn cứ vào tu vi của ta mà cài đặt ra các ra trạm kiểm soát.

Lâm Phong tự nhủ thầm trong lòng, nhưng trên khóe miệng của hắn lại hiện lên một nụ cười, như vậy đối với hắn thì cực kỳ có lợi, bởi vì hắn luôn có năng lực vượt cấp khiêu chiến, đó là điều mà người khác không thể so sánh được với hắn. Bởi vậy, đối với hắn, lực lượng của ngọn lửa Huyền Vũ cảnh tầng sáu dường như cũng không thể làm khó được hắn.

Một bước bước lên, Dương Hỏa chân nguyên ở trên thân thể của Lâm Phong đốt cháy hừng hực, ngọn lửa thái dương đáng sợ tràn đầy thái dương ý, thân thể của Lâm Phong trực tiếp đi thẳng vào giữa cái đường hầm dung nham kia.

Ầm!

Một vòng hỏa xà vừa phun ra vừa nuốt vào phóng tới hướng Lâm Phong, nhưng sau khi gặp phải thái dương chân hỏa trên người của Lâm Phong thì ngọn lửa kia đã lập tức mỏng manh đi vài phần, Đại Nhật Phần Thiên kinh chính là lửa mặt trời, làm sao những ngọn lửa bình thường có thể so sánh được.

– Nuốt cho ta!

Từ trong miệng của Lâm Phong thốt ra một giọng nói, Đại Nhật Phần Thiên kinh vận chuyển, lập tức một vùng lốc xoáy có lực lượng kinh khủng xuất hiện ở trên người của hắn. Ngọn lửa dung nham ở xung quanh điên cuồng run rẩy và bắt đầu chuyển động dũng manh lao vể phía thân thể của hắn, nhưng ngọn lửa này chẳng những không thể hiêu đốt được thân thể của Lâm Phong mà ngược lại nó lại bám vào bên trên Dương Hỏa chân nguyên rồi từ từ bị cắn nuốt, bị chuyển hóa, cuối cùng thì lại hóa thành ngọn lửa của Lâm Phong.

Gầm!

Một tiếng gầm giận dữ cuồn cuộn truyền đến, trước mặt Lâm Phong, từng vùng, từng vùng, hỏa diễm đáng sợ đang tràn tới, tất cả đó là những ngọn lửa yêu thú, đó là những yêu thú do ngọn lửa sinh ra mà nuôi dưỡng trưởng thành.

Tâm thần vừa động, lập tức một lá cờ hiện ra trong tay Lâm Phong, đó chính là Hồn phiên của Lâm Phong.

– Đi!

Bàn tay rung lên, lập tức Hồn phiên rời khỏi bàn tay của hắn bay thẳng về phía trước, một sức hút đáng sợ bùng ra từ trong Hồn phiên, chỉ cần yêu thú kia xông lại sẽ lập tức bị Hồn phiên này cuốn ngay lấy, lập tức nuốt hết, hóa thành hư vô.

Mà lực lượng ngọn lửa trên Hồn phiên kia càng ngày càng đậm, càng ngày càng lợi hại.

– Thông đạo này, chính là vì ta mà thiết kế đây.Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua..!

Bước chân của Lâm Phong không ngừng vượt lên, ngọn lửa chân nguyên trên người hắn cuồn cuộn thiêu đốt kịch liệt, Hồn phiên vẫn tiếp tục cắn nuốt ngọn lửa yêu thú, ở phía trước mở đường.

Ngẫu nhiên những ngọn lửa ở phía trước hung mãnh nhào về hường Lâm Phong, nhưng căn bản cũng không một mảy may làm gì được Lâm Phong mà là chỉ trở thành chất dinh dưỡng cho Lâm Phong mà thôi.

Mấy ngàn mét hang đá dung nham chỉ một lát là Lâm Phong đã thông qua được, khi Lâm Phong đi đến cuối đường hầm thì ngọn lửa kia cũng biến mất, thậm chí Lâm Phong còn có cảm giác vài phần chưa được thỏa mãn.

Sau khi đi ra khỏi hang đá dung nham, Lâm Phong lại đến một đường hầm nằm ngang, bên phải và bên trái đều có những đường hầm xen kẽ nhau, chắc hẳn đây là những cửa ra khác, chẳng qua là những cái cửa khác đều không có người, chỉ có một mình Lâm Phong đi ra đầu tiên.

– Nếu cứ duy trì loại tốc độ như thế này, chẳng những ta có thể lấy được xếp hạng top 10 mà thậm chỉ còn có thể lấy được xếp hạng thứ nhất.

Trong đôi mắt Lâm Phong hiện lên một tia sáng sắc bén, hắn nhìn về rất nhiều cửa động phân nhánh ở phía trước, hành trình trên đoạn đường phía trước này là độc lập một mình hắn, đó là căn cứ thực lực của từng người mà đặt ra, nhưng sau hành trình của đoạn đường này thì sẽ không nhất định như thế nữa rồi. Ở đây không có thể nhận ra cửa động nào cả, các cửa động giăng ra ở khắp nơi, tất cả đều giống nhau như là đi vào mê cung vậy.

Lâm Phong vừa sải bước đi ra ngoài, hắn không có một chút do dự nào. Nếu mà đã không biết là cửa động nào thì cũng đừng có suy nghĩ nữa, cứ đi theo ý muốn trong lòng là được rồi, nếu lúc này do dự, chẳng qua là không quả quyết.

Trong thông đạo vô cùng hoang vắng, không có bất kỳ một giọng nói nào, chỉ là một cảnh tĩnh mịch.

Bước chân của Lâm Phong rất nhanh, hắn giống như một đạo ảo ảnh ở trong thông đạo bay lóe ra, khi đối mặt với một dãy của động lần lượt thay đổi hắn cũng không có nửa phần do dự mà thẳng tắp bước vào, nếu đã cho rằng nhất định có một đường, hắn cũng không có ý định chọn cái khác.

– Hoan nghênh đã tới đây.

Một giọng nói mờ ảo chậm rãi truyền ra khiến cho bước chân của Lâm Phong hơi hơi dừng lại, lập tức ở trước mặt của Lâm Phong xuất hiện một chùm tia sáng, chùm tia sáng này phiêu đãng nhưng lại hồi tụ thành hình dáng một con người.

Người này tiên phong đạo cốt, phiêu nhiên như tiên, toàn bộ trên người đều lộ ra một luồng tiên khí thánh khiết.

Chậm rãi tiến về phía trước, lão nhân phiêu nhiên như tiên kia dịu dàng nói với Lâm Phong:

– Ngươi là người thứ nhất đến đây đấy, hiện tại ta có thể thỏa mãn một yêu cầu của ngươi, ngươi muốn gì cứ việc nói.

– Bất luận là yêu cầu gì cũng có thể nói sao?

Lâm Phong nhìn cái quang ảnh ở phía trước, giọng nói của hắn hơi trầm thấp một chút.

– Đúng, bất luận là yêu cầu gì.

Lão nhân đáp lại nói.

– Ngươi khẳng định là ngươi có thể thỏa mãn?

Lâm Phong hỏi.

– Hãy tin tưởng ta.

Lão nhân thân thiết cười nói, Lâm Phong thản nhiên gật gật đầu, bước chân của hắn đi đến bên người lão nhân, trên mặt có chút vàng như nến kia lộ ra một nụ cười yếu ớt.

– Ngươi nghĩ ra chưa?

Lão nhân ôn hòa hỏi.

– Yêu cầu của ta là …Cút!

Nụ cười trên mặt của Lâm Phong đột ngột biến mất, cả người hắn hóa thành một thanh kiếm sắc bén vô cùng bay thẳng xuyên vào người lão nhân kia.

Đôi mắt lão già bị kìm hãm, thân thể lão dần dần càng trở nên hư ảo hơn, có chút kinh ngạc và cũng có chút giật mình, thân ảnh lão lập tức từ từ tiêu tan.

Ánh mắt Lâm Phong cũng liếc một cái về phía sau, bước chân vẫn nện bước kiên định như cũ, đi về phía trước.

Lâm Phong cũng không tin là thần tiên thì có thể làm gì cũng được, cho dù là có thể thông thiên triệt địa thì cũng chỉ là lực lượng mạnh mẽ đến cực hạn mà thôi, về phần cái gọi là thỏa mãn được mọi yêu cầu, trong mắt Lâm Phong mãi mãi chỉ là một cái chê cười. Ai có thể thỏa mãn được mọi yêu cầu của người khác, nếu hắn nói, hắn muốn trở thành một cường giả chí tôn của Cửu Tiêu đại lục thì sao? Cũng có thể thỏa mãn được sao?

Trên con đường võ đạo không phải là không có những kỳ ngộ, nhưng mà không làm mà lại muốn trực tiếp đạt được những thành tựu thật lớn đó là chuyện không có thể, bởi vậy Lâm Phong không hề do dự mà cho cái bóng dáng hư ảo kia một kiếm xuyên thấu qua người của lão.

Bước vào trong hang đá Giao Long này, sau khi đi qua hai cái Thủy Môn, hiện tại, điều Lâm Phong muốn là lấy được ngọc bài xếp hạng gần phía trước nhất, như vậy hắn sẽ có được quyền chủ động tuyệt đối.

Như vậy chỉ có hắn tư cách chọn lựa đối thủ, mà những người khác không có tư cách chọn lựa hắn.

– Hiện tại, tuyệt đối không ai nhanh hơn ta.

Lâm Phong rất tự tin, tại cái nơi mà cửa động phủ lần lượt thay đổi này, một người hắn cũng không gặp, đây không phải là không có người mà chỉ là những người khác còn chưa tới được mà thôi.

Đi qua một đám hang đá, bước chân của Lâm Phong lại một lần nữa dừng lại, ở trước mặt hắn xuất hiện thân thể một con Giao Long hư ảo, con Giao Long này mở ra một cái miệng thật lớn, ở bên trong miệng của nó là một cái cầu, cái cầu này không ngừng càng ngày càng nhỏ hẹp.

– Đây là đuôi của hang đá Giao Long.

Lâm Phong ngẩng đẩu lên nhìn về phía trước, cả hình dạng phiến không gian hoàn chỉnh, nó đúng là giống như một cái đuôi của Giao Long, nơi hắn vừa đi qua, hai bên phải trái có thật nhiểu cửa ra, đi đến đây, thông qua cái cầu này, đó là đuôi của Giao Long, rất có thể đó lả cửa ra.

Chần chờ một lát, bước chân của Lâm Phong bước ra hướng tới cái cẩu Giao Long, hắn kiên định không thay đối bước thẳng lên cầu.

Ở trên cầu Giao Long có chín bóng người, toàn bộ chín bóng người này đều mặc áo bào Giao Long, họ đứng chắp tay, thân thể của bọn họ thậm chí hơi có chút hư ảo, dường như là không phải là thực thể.

Lâm Phong nhìn mấy thân ảnh ở phía trước, hắn cũng không giật mình mà cũng không dừng lại, những người đang đứng ở đó cũng đều nhắm mắt mà không để ý gì đến Lâm Phong.

Hắn đi thẳng đến người thứ năm, cái thân ảnh mặc Giao Long trường bào này, đột nhiiên mở mắt ra, hàn quang lóe ra nhìn Lâm Phong chằm chằm, bước chân hơi hơi nhích ra trên mặt cầu, ngăn cản không cho Lâm Phong qua cầu.

Bước chân của Lâm Phong dần dần nhanh hơn, hắn bắt đầu chạy, trên người của hắn một luồng kiếm quang đáng sợ cuồn cuộn gào thét, luồng kiếm quang này vô cùng sắc bén, vì trên khắp cả người của hắn đều phụ thêm một tầng ánh sáng kiếm khí đáng sợ.

Người thứ năm kia nhận thấy kiếm ý khủng bố trên người của Lâm Phong thì nhướn mày lên, trên người hắn đồng dạng có hơi thở mạnh mẽ phóng thích ra, Huyền Vũ cảnh tầng năm.

– Cút ngay!

Lâm Phong mở miệng ra, một giọng nói hống hách từ trong miệng của hắn thốt ra, kiếm khí khủng bố ngút trời, toàn bộ đều đâm vào người của đối phương.

Ầm!Nguồn truyện audio

Kiếm khí sắc bén vô cùng cắt vào thân thể của đối phương, chỉ trong một nháy mắt, bóng dáng của người nọ đã biến thành hư vô không còn thấy gì nữa.

– Quả nhiên chỉ là người giả.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, nhưng ánh mắt của hắn thì lại rất nghiêm túc, kiếm quang trên thân người vẫn linh hoạt như thế, bước chân vẫn tiếp tục nhanh như cũ.

– Giết!

Kiếm ý ngút trời, Lâm Phong đi đến trước người thứ sáu không có một chút nào dừng lại, thân thể Lâm Phong trực tiếp xuyên thấu qua ngưởi của đối phương. Người thứ sáu, Huyền Vũ cảnh tầng sáu, cũng biến mất.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)