1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 127 [Chương 631 đến 635]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 127 [Chương 631 đến 635]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 631: Người Thứ Chín

Người thứ sáu này biến mất cũng không khiến cho Lâm Phong cảm thấy vui mừng, ngược lại ánh mắt của hắn càng ngày càng trở nên nghiêm túc, người tiếp sau người thứ sáu sẽ là người thứ bảy, sẽ là Huyền Vũ cảnh tầng bảy.

Sau đó sẽ còn có người thứ tám, người thứ chín, thực lực của họ theo thứ tự sẽ là Huyền Vũ cảnh tầng tám, tầng chín.

Quả nhiên đến thời điểm cuối cùng mới là thời điểm, so đấu đến thực lực.

Kiếm ý tràn ngập ra Trên người Lâm Phong, kiếm ý ngập trời Lâm Phong tiến thẳng đến người thứ bảy. Đôi mắt người thứ bảy nhìn Lâm Phong chằm chằm, trong thần sắc có lộ ra vài phần khiếp sợ, giống như là bên trong có cầm giữ sinh mạng vậy.

Tu vi của Lâm Phong chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng năm, nhưng sao lại có kiếm ý đáng sợ như thế, đây thực sự là lực lượng ý chí kiếm đạo.

Xì xì!

Trên người của Lâm Phong một luồng kiếm quang phun ra nuốt vào, đó thực chất là những mũi kiếm sắc bén đến cực hạn, dường như là nó muốn đâm rách tất cả.

Lực lượng ý chí kiếm đạo đang dần dần nở bùng ra.

Trong tay của Lâm Phong cũng xuất hiện một thanh kiếm, kiếm quang gảo thét.

Ý chí kiếm đạo ba tầng, chém!

Thân thể của Lâm Phong nhảy dựng lên một cái, từ trên không chém xuống một đao kiếm quang dài hơn mười trượng, luồng kiếm quang này xẹt qua xé rách không gian, dưới luồng kiếm quang này bóng người kia trở nên hư ảo, bị áp bách đến như không còn gì nữa.

Ầm!

Một kiếm chém xuống, người thứ bảy biến mất.

Thân thể của Lâm Phong đáp xuống mặt đất, hắn lại một lần nữa bước ra đi tới trước mặt người thứ tám, bước chân của hắn cuối cùng cũng dừng lại, hắn hít vào một hơi thật sâu.

Còn lại hai người Huyền Vũ cảnh tầng tám và Huyền Vũ cảnh tầng chín này, rõ ràng là rất khó đối phó rồi.

– Lợi hại.

Người thứ tám cất tiếng khen:

– Lấy tuổi của ngươi mà nói, nếu đại hội Tuyết Vực cử hành chậm thêm vài năm, tên tuổi thiên tài Tuyết Vực kia có lẽ sẽ thuộc về ngươi, đáng tiếc ngươi lại sinh ra chậm mất vài năm.

Lấy tu vi của Huyền Vũ cảnh tầng năm, lần thứ nhất bước lên trên cầu đã xem nhẹ bốn người phía trước, sau đó không gián đoạn một kiếm giết đi người thứ năm rồi người thứ sáu, người thứ bảy.

Chiến tích đến bực này cũng đủ để cho Lâm Phong tự hào rồi.

– Hơn nữa, nếu là ngươi tu vi có thể mạnh mẽ hơn vài phần, có thể đột phá ta. Bằng vào việc ngươi đã đến đầu tiên, đủ để cho ngươi có thể lấy được xếp hạng thứ mười một, nếu là ngươi mạnh mẽ hơn, có thể thông qua người phía sau ta, ngươi có thể lấy được ngọc bài thứ nhất. Nhưng hiện tại thì hẳn là đã là cực hạn của ngươi rồi, bởi vì ta là người cuối cùng mà ngươi không qua được, cho nên ngươi cũng chỉ có thể lấy được ngọc bài thứ hai mươi mốt.

Người thứ tám nói chậm rãi, lời nói của hắn khiến cho ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, cuối cùng thì đúng là thực lực hạn chế đấy. Nếu hắn muốn đứng ở hạng thứ nhất, hắn chỉ có thể thông qua chín người này hắn mới có tư cách lấy được ngọc bài thứ nhất. Thông qua tám người, hắn có thể lấy được ngọc bài thứ mười một, thông qua bảy người, hắn chỉ có thể lấy được đến ngọc bài thứ hai mươi mốt. Nếu hắn lại còn yếu hơn một chút nữa, chỉ có thể thông qua sáu người mà nói, mặc dù có thể là người đến đây sớm nhất, hắn cũng chỉ có thể lấy được ngọc bài thứ ba mươi mốt.

Khảo nghiệm hang đá Giao Long này, quả thật là quá khó khăn.

Hắn đã lấy thiên phú hùng mạnh và tâm cảnh cứng cỏi để đi qua những khảo nghiệm phía trước mà đến được nơi này, cuối cùng lại phải thông qua một cửa mạnh nhất, không có mưu lợi, chỉ có dùng thực lực giao tranh mới có thể thông qua trạm kiểm soát cuối cùng này.

– Hiện tại ngươi nên bỏ qua đi, nếu ngươi còn chần chờ có người phía sau đi đến thì sẽ rất phiền toái, có thể có được xếp hạng thứ hai mươi mốt là đã tốt lắm rồi.

Người thứ tám vẫn lên tiếng khuyến cáo Lâm Phong, nhưng ánh mắt Lâm Phong vẫn lóe lên, đôi môi hắn khẽ nhúc nhích, cuối cùng hắn cũng mở miệng nói:

– Chỉ cần ta vượt qua mà không nhất định phải chém giết ngươi, có được không

– Đúng vậy, chỉ cần ngươi có thể vượt qua ở bên cạnh ta, như vậy cũng được, ngươi không nhất định phải chém giết ta.

Người thứ tám này khẽ gật đầu:

– Chỉ cần ngươi có thể vượt qua ta là ngươi có thể lấy được ngọc bài xếp hạng thứ mười một.

– Được!

Lâm Phong gật đầu, ánh mắt nghiêm túc, đôi môi khẽ nhúc nhích, từng đạo âm phù Phạn văn huyền bí sâu sắc từ trong miệng của hắn thốt ra, những đạo âm phù này lập tức phiêu đãng vào trong hư không, hóa thành từng đạo quang hoa mảu vàng, vô cùng rực rỡ.

Ở trên người của Lâm Phong, từng sợi kim quang bám vào trên ngưởi của hắn, sau một lát trên người của Lâm Phong đã phủ lên một tầng kim quang chói mắt, giờ đây hắn giống như là một pho tượng Phật đà.

– Ây?

Đôi lông mày người thứ tám nhướng lên, hắn không nghĩ tới Lâm Phong còn có loại thủ đoạn này, chiếc Kim thân này của Lâm Phong chỉ sợ sẽ khiến cho lực lượng của Lâm Phong tăng lên đến Huyền Vũ cảnh tầng bảy, thật lợi hại.

– Thiên Phật Ấn.

Trong miệng Lâm Phong phun ra từng đạo Phạn âm hóa thành những đạo chưởng ẩn màu vàng điên cuồng vô cùng vô tận hướng tới người thứ tám kia mà đuổi giết.

Người thứ tám nâng chưởng lên, chân nguyên lực lượng đích thực gào thét, ở trước mặt hắn xuất hiện một bức tường trong suốt.

Ầm, ầm, ầm.

Từng tiếng chấn động ầm vang run rẩy vang lên, màu vàng phật ấn oanh vào bức tường trong suốt kia chân nguyên đích thực kia, tiếng động ầm vang không ngừng, không gian dường như cũng đang rung động.

Thân thể trôi nổi, thân ảnh của Lâm Phong phiêu đãng tới trước mặt người thứ tám, Phạn văn trong miệng vẫn không hề gián đoạn, dường như vĩnh viễn không có cuối cùng.

Khoảng cách giữa thân thể của Lâm Phong và người thứ tám kia càng ngày càng gần lại, người thứ tám lộ ra một tia thần sắc thú vị, bước chân hắn run lên, lập tức một cỗ lực lượng đáng sợ từ trên người hắn phóng thích ra hướng tới Lâm Phong.

– Đi!

Chưởng lực của người thứ tám này vừa tung ra thì bức tường trong suốt khủng bố kia cũng phát ra tiếng vang ầm ầm oanh tới hướng Lâm Phong, một luồng áp lực vô cùng mạnh mẽ giáng xuống người Lâm Phong.

– Giận.

Lâm Phong hét lớn, Phật đà giận dữ, song chưởng đều xuất hiện, bàn tay màu vàng oanh thật mạnh vào bức tường trong suốt, thân thể của Lâm Phong hung hăng rung động.

Ở trên cây cầu này cực kỳ hẹp hòi, chỉ có dựa vào lực lượng mạnh mẽ chấn áp mới có thể thông qua ngăn trở của bọn họ, trước sự công kích của đối phương, hắn cũng chỉ có thể cứng rắn chịu đựng, đây thật là một cây cầu đá đầy khó khăn.

Đối mặt với lực lượng cường giả Huyền Vũ cảnh tầng tám công kích, hắn chỉ có cách chịu đựng.

Rắc rắc!

Kim thân có một chút nứt vỡ, đôi con ngươi của Lâm Phong vẫn lạnh lùng, Phạn văn trong miệng hắn phun ra càng lúc càng nhanh, còn kim thân của hắn lại không ngừng tăng lớn lên, trên khắp cả người hắn lộ ra những mũi nhọn đại Phật màu vàng, Phật quang vạn trượng.

– Tránh ra.

Lâm Phong giận dữ quát lên, màu vàng Phạn văn cực kỳ đáng sợ đồng thời hóa thành kim thân phật thật lớn, ở bên ngoài toàn thân của hắn đều là lực lượng Phật Ma khủng bộ lưu chuyển.

Phật thân màu vàng hỏa thành một luồng ánh sáng bắn thẳng về phía trước.

– Ngươi không thể qua được.

Người thứ tám lạnh lùng quát lên, lại là một đạo chưởng lực đánh ra, chân nguyên mênh mông phun ra nuốt vào. Tuy nhiên cũng vào lúc này, thân thể của Lâm Phong đột nhiên tăng tôc nhằm thẳng vào người thứ tám, mặc cho chưởng lực kia đánh vào trên người của mình, bàn tay to màu vàng của Lâm Phong trực tiếp khống chể người thứ tám kia, khống chế gắt gao.

– Rắc rắc.

Kim thân cứng rắn chống đỡ công kích của người thứ tám, kim thân chi ấn không ngừng trực tiếp vỡ vụn, tuy nhiên hai tròng mắt của Lâm Phong vẫn giận dữ trợn trừng, miệng hắn há ra, một đạo kiếm khí đáng sợ từ trong miệng của hắn phun theo ra khiến cho đồng tử của người thứ tám ngưng tụ lại, chân nguyên đích thực gào thét xông lên đỉnh đầu, kiếm khí đâm vào chân nguyên phát ra tiếng vang xì xì.

– Cháy.Đây thế giới lấy kiếm là chủ,Lăng Tiêu xuyên không chuyển giới mà sinh khuất động lăng vân khuấy động bát hoang: Ngạo Kiếm Lăng Vân … chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Lâm Phong lại một lần nữa mở miệng ra, lúc này đây trong miệng hắn phun ra chính là ngọn lừa, ngọn lửa này trực tiếp bao phủ lấy chân nguyên của đối phương, đi thẳng vào đầu của đối phương.

Thân thể người thứ tàm hơi hơi hướng lên, ngọn lửa từ đỉnh đầu gào thét đi qua.

– Chính là cục này.

Tay Lâm Phong đột nhiên buông ra, thân thể của hắn như gió từ trên đỉnh đầu đối phương phiêu đãng bay qua, lập tức đáp xuống phía trên cầu Giao Long.

Người thứ tám chậm rãi quay đầu lại nhìn Lâm Phong cười nói:

– Chúc mừng ngươi, hiện tại ngươi có thể lấy ngọc bài xếp hạng thứ mười một rồi.

– Không đủ.

Ánh mắt Lâm Phong cứng cỏi, xếp hạng mười một vẫn sẽ bị những người xếp hạng trong top 10 lựa chọn chiến đấu, hiện giờ Huyết Sát vả Vũ Mặc đều đang muốn giết hắn, hai người bọn họ ít nhất sẽ có một người xếp hạng trong top 10 ngọc bài, mà chỉ cần có một người lấy được thôi, đối với hắn sẽ không hay một chút nào.

Cho nên, hắn phải lấy được ngọc bài xếp hạng ở top 10 mới được, hiện tại mới chỉ có thể lấy được ngọc bài thứ mười một, cho nên người thứ chín này hắn cũng muốn thử một lần.

Sắc mặt người thứ tám cứng đờ nhưng lại lập tức mỉm cười với Lâm Phong nói:

– Chúc ngươi may mắn.

Ánh mắt Lâm Phong chậm rãi quay lại nhìn về phía người thứ chín, chỉ cần thông qua hắn là có thể lấy được ngọc bài thứ nhất, chỉ cần lấy được ngọc bài thứ nhất Lâm Phong tuyệt đối có thể nắm chắc lấy được một trong chín ghế đầu của đại hội Tuyết Vực.

Lúc đó, đối thủ sẽ do hắn chọn lựa, toàn bộ quyết chiến một vòng cuổi cùng, quyền chủ động sẽ toàn bộ ở trong tay hắn, đương nhiên điều kiện tiên quyết sẽ là phải thông qua người thứ chín này, thực lực người thứ chín này, sẽ là Huyền Vũ cảnh, tầng chín.

Người thứ chín kia hình như cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Lâm Phong, đôi mắt của hắn cũng chậm rãi mở ra, một cạnh sắc bén lóe ra làm run rẩy nội tâm của Lâm Phong.

Cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng chín ở nước Tuyết Nguyệt xem như là đứng ở trên đỉnh cao nhất rồi, cho dù là có phóng mắt khắp cả Tuyết Vực thì trên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng chín, chỉ còn có Thiên võ.

– Liều mạng

Sắc mặt của Lâm Phong hiện lên vẻ hung hăng, hiện tại chi có thể liều mạng, cường giả Huyền Vũ cảnh tầng chín, ở sân khấu Tuyết Vực hắn cũng sẽ phải đối mặt, trước hết hãy thử xem, cường giả Huyền Vũ cảnh tầng chín mạnh đến như thế nào.

Chương 632: Chìa Khóa Ngọc Thứ Nhất

Ở bên ngoài hang đá Giao Long, chung quanh khu vực chiến đài chủ của đại hội Tuyết Vực, vô số ánh mắt chờ mong đang gắt gao nhìn vào cừa hang đá Giao Long kia, họ đang chờ xem người nào sẽ là người thứ nhất đi ra.

Cho đến hiện tại vẫn chưa có người nào đi ra, không biết là người thứ nhấ từ trong hang đá Giao Long đi ra kia, sẽ là người ở phương nào?

Ánh mắt chờ mong, bọn họ đều là đang chờ đợi cái ánh hào quang rực rỡ kia.

– Không chỉ nói là người thứ nhất, ngươi nói xem, năm người ra trước nhất, khả năng sẽ là những ai?

Có người có vẻ muốn bắt đầu một cuộc thảo luận.

– Top 5 người kể cũng khó nói thật đấy, tuy nhiên Đế Lăng nhất định sẽ là thứ nhất, ngoài ra ta rất xem trọng Đoàn Vô Đạo, cả Huyết Sát nữa, ba người này nhất định sẽ ở top 3.

– Ta thì không cho là như vậy, trong mắt của ta Quân Mạc Tích lần này sẽ không khiêm tốn nữa, quyết chiến đã sắp bắt đầu rồi, hắn nên phát lực đi là vừa, hắn nhất định sẽ là một trong ba người ở top 3.

Đám người cùng nhau đoán, nhưng những người bọn họ đoán đều là những thiên tài mạnh nhất, không có ai lại đi đoán những người khác.

Tuyết Vô Thường đứng ở trên chiến đài, ánh mắt ông ta bình tĩnh nhìn về phía cửa ra vào của hang đá Giao Long, ông ta cũng đang chờ mong, cái người thứ nhất đi ra này, có thể sẽ là ai chứ?

Đế Lăng không tệ, Đoàn Vô Đạo cũng rất lợi hại, còn Quân Mạc Tích thì sâu không lường được, còn có năm người khác, cũng không có một người nào là người yếu.

Đương nhiên trừ tám người này ra, còn có rất nhiều thiên tài lợi hại, mỗi lần đại hội Tuyết Vực, luôn luôn có một hai cái hắc mã mà thực lực người ta không thể lường hết được, tin tưởng rằng đại hội Tuyết Vực lần này cũng sẽ không ngoại lệ, rất nhanh thôi, ông ta sẽ có thể nhìn thấy được con Hắc mã nào sẽ ló đầu ra.

Chỉ có đến cuối cùng cuộc quyết chiến mà không ngã xuống thì mới hạ màn, cũng không ai có thể biết được xếp hạng cuối cùng sẽ như thế nào. Tuyết Vô Thường rất rõ ràng. mặc dù ngay đến thời điểm tranh đoạt chín ghế. cũng vẫn có những biến số lớn nhất có thể xảy ra, biến số này đôi khi đảo loạn phân phối thực lực của mọi người, ảnh hưởng đến toàn bộ cục diện xếp hạng.

Nói thật ra, đại hội Tuyết Vực năm nay đến lượt Tuyết Vô Thường giám thị, trong lòng ông ta cũng rất chờ mong và kích động đấy. Được nhìn thấy rất nhiểu thiên tài mới quật khởi, đây không phải là một việc rất tuyệt vời hay sao.

Cách cửa vào này cũng không xa, bên trong hang đá Giao Long, từ phía trên cầu Giao Long, Lâm Phong và người thứ chín kia đang đứng đối diện nhau. Lúc này, trên tay Lâm Phong, kiếm uống máu dĩ nhiên đã rút ra khỏi vỏ, đang được hắn nắm giữ trong một bàn tay, một cỗ huyết sắc quang hoa lượn lờ trên hư không vô cùng chói mắt.

Không nghĩ tới thời điểm khi hắn chiến đấu với mình, hắn vẫn còn không đưa ra toàn bộ lực lượng.

Người thứ tám đứng dựa vào phía bên trên cầu Giao Long có một chút hăng hái nhìn Lâm Phong, không biết là con người này, lực lượng thật sự của hắn mạnh như thế nào.

Chân nguyên gào thét dũng mãnh xông vào trong kiếm uỗng máu, huyết quang càng ngày càng rực rỡ đến lóa mắt phóng thích ra huyết khí vô cùng đáng sợ, giữa huyết khí còn có kiếm ý cũng rất đáng sợ.

Bước chân từ từ bước ra, tay Lâm Phong cầm kiếm uống máu nghiêng nghiêng trong giữa lòng bàn tay, bước chân đi thẳng đến người thứ chín.

– Giết!

Lâm Phong chém ra một kiếm, lực lượng ý chí kiếm đạo phóng thích ra một đạo huyết quang đáng sọ nhanh như một tia chớp, ngay lập tức giáng xuống trên thân người thứ chín kia.

Ánh mắt người thứ chín vẫn bình tĩnh, chân nguyên đích thực đáng sợ hóa thành một đạo ốc xoáy, đạo lốc xoáy dần dần giống như tắm ăn lên ăn vào đạo huyết quang kia, cho đến khi đạo huyết quang biến mất.

Lâm Phong đương nhiên cũng không cho rằng một kiếm này có thể đối phó với cường giả Huyền Vũ cảnh tầng thứ chín, thân người hắn nhảy lên, Lâm Phong vọt thẳng đến trước mặt người thứ chín chém ra một kiếm, kiếm này hắn chém ngang, lưỡi kiếm uống máu mỏng manh giống như là một sợi dây nhỏ bé.

Người thứ chín kia vừa thu bụng lại, một kiếm này xẹt qua ngay trước người của hắn nhưng cũng không có thể gây cho hắn một mảy may tổn thương nào.

Tuy nhiên, ngay vào lúc kiếm uống máu còn chưa đi hết thì nó lại trực tiếp thu lại, trực tiếp nghịch chuyển đâm xiên ngang ra từ phía dưới của đối phương, nó chém tới nhanh đến mức không thể tin được, nếu là thực lực không đủ, hoàn toàn không có thể tránh khỏi cái quỹ tích biến hóa hoàn mỹ này.

Một luồng gió nhẹ lướt qua, thân thể người thứ chín kia cũng song song di động, cứng rắn lui nhanh về phía sau.

– Kiếm thứ ba.

Ánh mắt của Lâm Phong vẫn không hề chớp, lại tiếp tục là một đạo huyết quang bùng ra, như bóng với hinh kiếm quang cũng cùng một lúc phun ra.

– Diệt!

Người thứ chín bị Lâm Phong đánh cho phải lui về phía sau hừ lạnh một tiếng, chân nguyên đích thực khủng bố khiến cho kiếm quang mai một, bước chân của hắn nguyện sẽ không lui về phía sau nữa, hắn vừa bước ra một bước, một lực lượng kinh khủng áp bách lên trên người của Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong cả người căng thẳng.

– Cắt cổ.

Lâm Phong lạnh lùng quát, huyết sắc kiếm quang tung hoành, toàn bộ trong trời đất đều là huyết quang, một kiếm tiếp theo lại một kiếm, giữa hư không xuất hiện ra một chữ bằng máu, chói lọi như đâm vào mắt.

Liên tục bảy kiếm chém ra nhanh như tia chớp, một hơi chém ra bảy kiếm lưu loát, mỗi một kiếm đều là đỉnh phong.

– Kiếm pháp tốt.

Người thứ tám ngạc nhiên thốt lên một tiếng thán phục, kiếm pháp của Lâm Phong rất là tinh xảo, mỗi một kiếm đều là hoàn mỹ, đều áp người ta vào tuyệt địa, hơn nữa uy lực mỗi một kiếm đều là rất mạnh mẽ, đáng tiếc người Lâm Phong đang đối mặt lại là người thứ chín, nếu như là hắn thì khả năng có thể là hắn chật vật không chịu nổi rồi.

– Mười một kiếm, giết.

Lâm Phong giận dữ quát lên, một kiếm chém vào cái chữ bằng máu phía trên kia, chữ huyết sắc lớn hóa thành chữ lao tù ẩn chứa vô tận kiếm đạo ý công kích thẳng về phía người thứ chín kia.

Bước chân người thứ chín liền lùi lại, trên toàn thân đều là chân nguyên đích thực đáng sợ gào thét, vậy mà trên quần áo của hắn không ngờ có một chữ cầm giữ bằng máu, có thể thấy được, bảy kiếm vừa rồi của Lâm Phong, mỗi một kiếm đều suýt nữa đâm vào thân thể hắn.

– Cút!

Trên cả thân người người thứ chín đều là lực lượng chân nguyên đích thực, chân nguyên đáng sợ mênh mông trong giây lát hướng tới phía trước oanh ra, giọng nói ầm ầm truyền ra, chân nguyên đích thực dừng ở phía trên cái chữ bằng máu kia, nhưng chân nguyên hùng hậu kia lại bị cái chữ bằng máu kia xiết chặt đến biến mất.

Nhưng cuối cùng, chữ huyết sắc kiếm cũng mai một ở trong chân nguyên.

– Ây!

Người thứ chín ngẩng lên, lập tức hắn liền nhín thấy thân thể của Lâm Phong nhảy lên, uống máu, trên thân kiếm uống máu kia tất cả toàn bộ đều là tia máu.

– Chém.

Thân thể của Lâm Phong và huyết kiếm dường như dung hòa làm một, mười ba kiếm uống máu, kiếm thứ mười hai chém ra, người và kiếm dung hợp làm một.

Xì xì!

Kiếm phá tan hết thảy trói buộc, xuyên thấu thật mạnh qua lực lượng chân nguyên, huyết sắc quang hoa xâm nhập vào thân thể người thứ chín, kiếm không ngừng áp chế, một tiếng vang nhỏ kiếm đã giáng vào trên đỉnh đầu người thứ chín.

– Thật đáng sợ.

Trong lòng người thứ tám kia hung hăng run lên, tuy nhiên đúng vào lúc này, ánh mắt của hắn ngưng tụ lại, chỉ thấy một hàng bóng dáng đang hướng tới phía bên này, một đám mị ảnh hoàn toàn giống nhau, đều là những mỹ nữ cực kỳ xinh đẹp.

Ngoại trừ những cô gái này ra, còn có một người nam nhân theo sát ở phía sau, cùng nhau xông lại.

– Toàn bộ đến đây.

Đôi mắt của hắn hơi hơi ngưng tụ, bảy người phía trước căn bản không có đến một nửa điểm lực ngăn cản, trực tiếp bị lau diệt, sống lại lại bị lau diệt.

Ầm!

Người thứ tám chỉ cảm thấy trước mắt tối xầm, vô tận bóng dáng đều cuốn quanh lấy thân thể của hắn, lập tức ở phía bên trên không có thật nhiều thân ảnh xẹt qua.

– Cút ngay.

Người thứ chín điên cuồng quát lên, toàn bộ lực lượng đáng sợ bùng ra, Lâm Phong chỉ cảm thấy thân thể hung hăng run lên, điên cuồng lui về phía sau.

Tuy nhiên khi hắn phải lui thì thân thể hắn trực tiếp bị người khác tiếp được, đó là một cảm giác mềm mại được ôm ấp trong lòng, khiến cho đôi mắt của hắn hơi hơi chậm lại, hắn quay đầu lại thì nhìn thấy thân ảnh của Đường U U.

Đường U U, không ngờ là người thứ hai đã tới.

Đôi mắt đẹp của Đường U U lộ ra một chút dị sắc, nàng lập tức mở miệng nói:

– Đi mau.

Dứt lời, thân thể của nàng cuốn xuống từng đạo mị ảnh áp bách về phía người thứ chín kia, trong nháy mắt đã vùi kín thân thể người thứ chín.

– Đã quên thiên ảnh thuật của nàng ta.

Trong lòng Lâm Phong cảm thấy giật mình, đúng, Đường U U là người thứ hai đến, thật quả nhiên là không ngờ được, thân ảnh thuật của Đường U U, đó là thân người hóa ra thiên ảnh, vô cùng lợi hại, lợi hại một cách dữ dội, có cả đến một ngàn cá nhân cùng đi đến, tốc độ làm sao mà lại không nhanh được chứ.

– Chạy đi đâu.

Một cỗ uy áp đáng sợ giáng xuống, so với người thứ chín kia còn muốn đáng sợ hơn, Lâm Phong quay đầu lại liền nhìn thấy phía sau là Đế Lăng và Đoàn Vô Nhai theo sát mà đến, Đường U U dường như là đang tranh đoạt thời gian cùng bọn họ.

Người thứ chín kia bị vô số bóng dáng cuốn lấy, thân thể của Lâm Phong và Đường U U điên cuồng hướng tới Giao Long kiều mà chạy như bay, nhanh lên, dốc toàn lực ứng phó.

Ầm ầm!

Từng đạo ảo ảnh mai một, một cỗ hơi thở đáng sợ điên cuồng hướng tới phía trước mà công kích, Đường U U biến thành ảo ảnh biến mất, ý thức Lâm Phong cảm thụ được Đế Lăng và Đoàn Vô Nhai đều đang áp bách đến đây.

– Chỉ còn có trăm mét.

Đường U U khẽ quát lên, chỉ còn một trăm mét nữa là bọn họ có thể đi ra ngoài, chẳng lẽ ở thởi điểm cuối cùng này lại phải chứng kiến thất bại trong gang tấc.

– Thiên ảnh.

Lại giận dữ quát lên một tiếng, trong miệng của Đường U U phun ra một ngụm máu tươi, thân thể của nàng lại một lần nữa hóa thành hàng vạn lần, lấy bức tường người này ngăn ở mặt sau.

Ầm!

Lực lượng hủy diệt đã giáng xuống, cả một đống ngàn vạn bóng dáng đồng loạt hủy diệt, nhưng ở trong nháy mắt cực kỳ ngắn ngủi này cũng đủ để cho Lâm Phong và Đường U U lao đến cửa ra.

Ở phía trước mặt bọn họ là từng chiếc từng chiếc chìa khóa ngọc đang đặt xếp hàng, phía trên mặt có khắc những con số, từ một đến sáu mươi tám.

– Ngươi lấy cái số một đi.

Đường U U cất tiếng nói, Lâm Phong căn bản không còn kịp do dự, hắn trực tiếp giơ tay vớ lấy một chiếc chìa khóa nằm ở vị trí cao nhất nắm chặt vào trong tay, lập tức chạy nhanh ra khỏi hang đá Giao Long.

Chương 633: Uống Rượu Trên Đài Chiến Đấu

Ở cửa ra vào hang đá Giao Long, ánh mắt mọi người đang gắt gao dừng ở nơi đó, đúng lúc này một ánh hào quang lóe ra, ở trong giữa cửa, một bóng người trực tiếp xông ra ngoài hạ xuống ngay trên chiến đài chủ.

– Ai?

Trong lòng đám người, toàn bộ đều run lên, những ánh mắt gắt gao đều nhìn chằm chằm vào bóng dáng vừa đi ra kia. Là ai? Ai là người thứ nhất đã bước ra khỏi hang đá Giao Long.

Bọn họ chăm chú nhìn, xuất hiện trước mặt bọn họ chỉ là một khuôn mặt có chút vàng như nến, ánh mắt sạch sẽ nhưng thần sắc vẫn hơi có chút chật vật.

– Ây!

Ánh mắt đám người cứng ngắc ngay ở tại nơi đó, bóng dáng này xuất hiện cùng với bóng dáng trong tưởng tượng của bọn họ hoàn toàn khác nhau. Không phải là Đế Lăng, không phải là Đoàn Vô Đạo, cũng không phải là Mạc Quân Tích hay là Huyết Sát, thậm chí cũng không phải là một người nào trong bát đại thiên tài, không ngờ lại là Lâm Phong, hơi thở chỉ mới là Huyền Vũ cảnh tầng năm.

Điều này sao có thể, tại sao có thể là hắn người thứ nhất đi ra.

Trong nháy mắt, trong lòng đám người chuyển qua vô số ý niệm trong đầu, quá bất ngờ, không ngờ lại là Lâm Phong, ngay cả đến Tuyết Vô Thường cũng vô cùng sửng sốt, cho dù là trên Giao Long kiều Lâm Phong bỏ qua rất nhiều trạm kiểm soát, nếu chỉ lấy đến chìa khóa ngọc hai mươi mốt hoặc là ba mươi mốt như vậy thì cũng có ý nghĩa Lâm Phong là người thứ nhất đến Giao Long kiều, ở chặng phía trước, hắn so với những người khác, hắn đều nhanh hơn.

Trong dĩ vãng, loại tình huống như thế này vẫn chưa từng xảy ra, nói chung người thứ nhất đi ra là người lấy đến chìa khóa ngọc xếp hàng thứ nhất.

Hô…!

Lại một bóng người vọt ra, người thứ hai theo sát Lâm Phong phóng ra, ánh mắt mọi người nhìn về hướng người thứ hai, trong lòng mọi người lại run lên một lần nữa.

Điên rồi, rối loạn hết rồi, người thứ hai cũng vẫn không phải là một trong tám thiên tài mạnh nhất, rõ ràng, không ngờ lại là một nữ tử, một nữ tử vô cùng xinh đẹp, tuy nhiên cô gái nảy thực lực rất mạnh, ít nhất so với Lâm Phong cô ta mạnh hơn rất nhiều, tuy rằng trong lòng bọn họ vẫn đang khiếp sợ đến tột đỉnh, nhưng có Lâm Phong ở phía trước, bọn họ còn có thể nhẫn nhịn chịu đựng được.

Ra ngoài tất cả mọi dự liệu, người thứ nhất và người thứ hai đi ra không ngờ lại không phải là một trong tám thiên tài lợi hại nhất.

– Cô không sao chứ?

Lâm Phong không để ý đến ánh mắt kinh ngạc và khiếp sợ của đám người, hắn đi đến trước mặt Đường U U, chỉ thấy lúc này sắc mặt Đường U U vẫn còn tái nhợt, trên kháe miệng thậm chỉ hãy còn có một vết máu tươi, hiển nhiên là vừa rồi nàng đã phải cưỡng ép sử dụng thiên ảnh lần thứ hai, điều này làm cho nàng bị thương không nhẹ.

– Không có gì, ta không sao.

Đường U U cố gắng nở một nụ cười, lòng bàn tay của nàng cũng nắm một chiếc chìa khóa ngọc, trên mặt có khắc một chữ, Lâm Phong lấy được chiếc chìa khóa ngọc thứ nhất, nàng lấy được chiếc chìa khóa ngọc thứ hai, như vậy đối thủ của hai người sẽ do hai người bọn họ tùy tiện lựa chọn.

– Khổ cực.

Trong lòng Lâm Phong hơi nóng, nếu không có Đường U U có lẽ hắn sẽ không qua được sự ngăn cản của người thứ chín, nhưng nhất định không có khả năng so với Đường U U, còn có đám người Đế Lăng và Đoàn Vô Đạo nhanh, hắn sẽ bị quăng ở phía sau.

Hơn nữa, Đường U U còn dành cho hắn chiếc chìa khóa ngọc số một, tuy rằng bọn họ phân biệt đến lấy là số một và số hai khiến cho hiệu quả là giống nhau, nhưng ý nghĩa thứ nhất và thứ hai này là không giống nhau.

Ầm ầm.

Hai đạo hơi thở dũng mãnh bùng ra, lập tức đám người lại nhìn thấy hai người bước ra. Đến lúc này đây, cuối cùng bọn họ cũng thấy được người có chút phù hợp trong tưởng tượng của bọn họ, hai người liên tiếp bước ra này là Đế Lăng và Đoàn Vô Đạo.

Sắc mặt của Đế Lăng và Đoàn Vô Đao cũng không dễ coi lắm, ánh mắt quét về phía Lâm Phong và Đường U U, lại bị hai người bọn họ cướp đi chìa khóa ngọc xếp hàng thứ nhất và hàng thứ hai.

Tuy nhiên, lập tức thần sắc của bọn họ liền khôi phục lại bình thường, bọn họ đều tự đi đến một khu vực cùng phối hợp khoanh chân ngồi xuống, những việc bên ngoại hình như đối với bọn họ hết thảy là không có vấn đề gì.

Cái bọn họ cần là thắng lợi cuối cùng, mặc dù Lâm Phong và Đường U U có lấy được chìa khóa ngọc xếp hàng thứ nhất và hàng thứ hai thì có thể thế nào chứ, chỉ có thực lực mạnh nhất, cho dù là có xắp xếp phía dưới thấp nhất cũng không có ai dám động đến bọn họ, đương nhiên cũng không có ai làm động được bọn họ.

Ánh mắt của Tuyết Vô Thường dừng ở trên người của Lâm Phong, tò mò hỏi:

– Ngươi lấy được chìa khóa ngọc là thứ hai mươi mốt, hay là ba mươi mốt?

Ánh mắt Lâm Phong bị kìm hãm, đôi mắt hắn lộ ra một thần sắc cổ quái, thứ hai mươi mốt, hay thứ ba mươi mốt?

Mặc dù không dựa vào Đường U U, chỉ dựa vào chính mình hắn cũng không thể vượt qua người thứ tám mà lấy được chìa khóa ngọc số mười một, đương nhiên Tuyết Vô Thường không biết, cho nên hắn hỏi mình như vậy cũng là bình thường.

Đám người nghe Tuyết Vô Thường hỏi thì hoàn toàn sửng sốt, hai mươi mốt hay ba mươi mốt, chẳng lẽ còn có ẩn tình gì đó chăng?

– Ngươi hẳn là bỏ qua vài đạo kiếm soát cuối cùng phải không, chẳng lẽ ngươi có thể lấy đến chìa khóa ngọc số một?

Nhìn thấy thần sắc cổ quái của Lâm Phong, Tuyết Vô Thường lại cất tiếng hỏi.

– Bỏ qua trạm kiểm soát?

Đám người lại sửng sốt, thì ra là thế, chả trách mà Lâm Phong lại là người thứ nhất đi ra, xem ra hắn đã bỏ qua những trạm kiểm soát lợi hại nên mới là người thứ nhất đi ra lúc này, nhưng mà hắn chỉ có thể lấy được chìa khóa ngọc xếp hạng gần cuối thôi, không có tư cách lấy được chìa khóa ngọc xếp hạng đầu đâu.

Lâm Phong và Đường U U nhìn nhau mỉm cười, nhìn Đường U U Lâm Phong nhếch miệng lên lộ ra một chút thú vị, rồi hắn lập tức ngẩng đầu lên, ánh mắt trong suốt sạch sẽ nhìn Tuyết Vô Thường. Hắn giơ bàn tay của hắn lên, bàn tay lập tức chậm rãi mở ra, trong giữa bàn tay của hắn, một chiếc chìa khóa ngọc lẳng lặng nẳm ở đó, phía trên mặt chìa khóa ngọc kia lộ ra hoa văn sáng mờ mờ, trên đó còn có khắc một chữ: Nhất.

– Thứ nhất!

Đôi mắt của Tuyết Vô Thường bị kìm hãm, ông ta nhìn chằm chằm vào chiếc chìa khóa ngọc trong tay Lâm Phong, trong lòng của ông ta hung hăng rung động, Lâm Phong lấy được chìa khóa ngọc, không phải là thứ ba mươi mốt, cũng không phải là thứ hai mươi mốt, mà thậm chí cũng không phải là thứ mười một.

Mà Lâm Phong lại lấy đến chìa khóa ngọc thứ nhất.

Trong lòng đám người cũng đang run lên, thứ nhất đấy, Lâm Phong hắn lấy được đúng là thứ nhất đấy.

– Ta biết ngay là ca ca sẽ lấy được xếp hạng ở gần phía trước.

Ở trong giữa đám người Tiêu Nhã khẽ cười, Hàn Man và Phá Quân cũng hai tay nắm chặt hai nắm đấm. Thứ nhất, ở sân khấu hội tụ thiên tài của đại hội Tuyết Vực, Lâm Phong hắn lấy được thứ nhất, mặc dù đây mới chỉ là đợt thứ hai, nhưng như thế cũng đủ để kiêu ngạo, để tự hào rồi.

– Thú vị!

Nguyệt Thanh Sơn ở bên cạnh.

Tiêu Nhã không xa liếc mắt nhìn sang người thanh niên thần bí tự xưng là người nước Tuyết Nguyệt này, hắn đã lấy được chìa khóa ngọc xếp hàng thứ nhất, đem lại cho mọi người một niềm vui to lớn bất ngờ.

Không biết Nguyệt Thiên Mệnh có thể lấy được chìa khóa ngọc thứ mấy đây?

Nguyệt Thanh Sơn thầm nhủ trong lòng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nơi của ra vào của hang đá Giao Long.

Còn Vũ Lưu Thủy cùng với đám người của nước Thiên Phong, sắc mặt xem ra không được tốt, cũng không biết cái tên Lâm Phong này vận gì mà lại lấy được đến chìa khóa ngọc xếp hàng thứ nhất, tuy nhiên, đợi đến khi sau khi đại hội Tuyết Vực thật sự bắt đầu, có lẽ hắn sẽ không còn có được vận tốt như vậy nữa đâu.

– Ngươi gọi là Lâm Phong, đúng không?

Tuyết Vô Thường nhìn Lâm Phong cất tiếng hỏi, Lâm Phong khe khẽ gật đầu, hắn có chút kinh ngạc, hắn không nghĩ rằng Tuyết Vô Thường lại có thể biết được tên của hắn.

– Lâm Phong này, cái chìa khóa ngọc thứ nhất này nó có thể có được những kỳ ngộ lớn lao, ngươi có thể tranh thủ giành lấy những thứ tốt hơn mà không nhất thiết lấy chiếc chìa khóa ngọc thứ nhất này.

Tuyết Vô Thường nói với Lâm Phong khiến cho ánh mắt Lâm Phong ngưng tụ, chiếc chìa khóa ngọc thứ nhất có được kỳ ngộ lớn lao?

Chẳng lẽ cái chìa khóa ngọc xếp hạng này lại còn có quan hệ đến cái gì khác?

Hắn còn nhớ rõ trước khi trước khi bước vào đợt thứ hai của đại hội Tuyết Vực, Tuyết Vô Thường đã nói là ngọc bài, nhưng đây lại là chìa khóa ngọc.

Chìa khóa, cái chìa khóa.

Đây là cái chìa khóa, đích thực là hình dạng một cái chìa khóa.

– Ta biết rồi.

Lâm Phong gật gật đầu, Tuyết Vô Thường cũng không nói thêm gì nữa.

Lâm Phong liếc mắt một cái nhìn Đường U U, hai người ăn ý lui sang một bên, đến bên cạnh đài chiến đấu cùng nhau ngồi xuống.

– Thương thế của ngươi có ảnh hưởng đến cuộc chiến đấu kế tiếp hay không?

Lâm Phong hỏi Đường U U, sắc mặt của Đường U U vẫn bình tĩnh, nhìn từ bên ngoài hắn không thể biết được Đường U U bị thương có nặng hay không.

Ngươi quên ta là người của Đường gia rồi hay sao?

Đường U U cười yếu ớt nói với Lâm Phong, lời nói này khiến cho ánh mắt Lâm Phong sửng sốt nhưng rồi lại lập tức mỉm cười, đúng vậy, thiếu chút nữa thì hắn đã quên, Đường U U là thiên kim của Đường gia.

Hào quang lóe ra, trên mặt đất xuất hiện một loạt bầu rượu, chừng mấy chục bình.

– Ngươi thích uống rượu mạnh đốt cháy được?

Lâm Phong nhìn thấy một loạt bầu rượu lập tức nhếch miệng cười, hắn mở ra một bầu rượu giơ lên bên trên miệng rồi trực tiếp đổ xuống, trong nháy mắt một bầu rượu đã xuống đến bụng.

Lực lượng chân nguyên trong cơ thể bắt đầu chuyển động mạnh mẽ, Lâm Phong vẫn chưa thỏa mãn, hắn liên tục mở ra mười bầu rượu, tiếng ừng ực truyền ra, rượu mạnh đốt cháy được kia không ngừng nhập vào trong cơ thể của hắn, đốt cháy chân nguyên trong cơ thể, khiến cho kinh mạch trong cả người hắn đều nóng bỏng, trên mặt, trên khắp cả người hắn đều một màu đỏ bừng.

– Sảng khoái.

Lâm Phong thở ra một hơi thật dài, hơi thở nóng rực nhưng lại mơ hồ chứa vài phần hỏa diễm.

– Uống ngon như vậy sao?

Đường U U thì thầm, nàng lập tức cũng cầm mấy bình rượu mạnh rót lên, lập tức cả người trở thành một mảnh nóng rực, còn khuôn mặt thì đỏ bừng bừng.

– Khụ khụ!

Sau vài tiếng ho khan, Đường U U nhìn Lâm Phong, ánh mắt có vài phấn u oán khiến cho Lâm Phong không nói được gì, đây thật là oan, hắn có thể không nói gì cả.

Rượu mạnh đốt cháy được này mặc dù là thích hợp với hắn, nhưng không nhất định là thích hợp với Đường U U, nếu là thích hợp mà nói thì chỉ sợ là người Đường gia trước kia đã để cho Đường U U uống rượu này rồi.

Chương 634: Trước Vị Trí Thứ Mười Một

– Rượu mạnh thích hợp với nam nhân hơn.

Lâm Phong nhìn sắc mặt ửng đỏ của Đường U U lại có một cảm giác động tâm, nữ tử này quả nhiên rất đẹp.

– Có lẽ thế.

Đường U U thấp giọng hưởng ứng, đầu hơi hơi cúi thấp xuống, dường như có chút cảm giác không yên lòng.

Đám người nhìn hai người ngồi với nhau cùng một chỗ không nói gì, hai người này thế mà thật ra có vẻ thật nhẹ nhàng, quyết chiến cuối cùng của đại hội Tuyết Vực đã sắp bắt đầu, vậy mà bọn họ lại vẫn có tâm tư uống rượu.

Chẳng qua là Lâm Phong và Đường U U, hai người phân biệt lấy được chìa khóa ngọc xếp hạng thứ nhất và thứ hai thì áp lực đã giảm đi rất nhiều, chỉ có bọn họ có thể chọn lựa đối thủ mà không ai có thể chọn lựa để chiến đấu với bọn họ.

Như vậy, cứ lấy theo thực lực của Đường U U thì nàng rất có thể sẽ bước vào trong top 10, tuy nhiên Lâm Phong với thực lực Huyền Vũ cảnh tầng năm thì cũng có chút khó nói. Dù sao khi bắt đầu chiến đấu thì kẻ yếu cũng sẽ bắt dầu dần dần bị đào thải, những người ở phía sau sẽ càng ngày càng mạnh hơn, mặc dù Lâm Phong có được quyền chọn lựa để chiến đầu với người khác, nhưng nếu là hắn đến một người hắn cũng không thể chiến thắng được, thì cũng chẳng có ích lợi gì.

Đương nhiên, nếu là người đã thấy được Lâm Phong ở trong Đọa Thiên Ma Vực đã biểu hiện như thế nào, hoặc là tại đây trong hang đá Giao Long Lâm Phong đã làm như thế nào để thông qua Giao Long kiều, chỉ sợ rằng họ sẽ không cho rằng như vậy nữa.

Tuy nói rằng lần này Lâm Phong thông qua Giao Long kiều, hắn cũng có được một thành phần vận khí nhất định ở trong đó, nhưng mà nếu hắn không có đủ thực lực thì hắn làm sao có thể là người thứ nhất bước lên Giao Long kiều, hơn nữa, qua ải chém tướng, hắn cũng đã một mình đi đến trước mặt người thứ chín.

Một bước đến nơi này, Đường U U tái trợ giúp hắn một tay mới khiến cho Lâm Phong lấy được chìa khóa ngọc thứ nhất, nhưng nếu là Lâm Phong không thể làm được hết thảy những công việc ở phía trước thì hắn cũng căn bản không có khả năng lấy được chỉa khóa ngọc thứ nhất.

– Có rượu, sao có thể không gọi ta chứ.

Một giọng nói trong trẻo truyền đến, đang uống rượu mạnh Lâm Phong ngẩng đầu lên, lập tức hắn nhìn thấy Mạc Quân Tích đang chậm rãi đi đến phía bên này.

Mạc Quân Tích là người thứ năm đi ra, lấy được chìa khóa ngọc thứ năm, sau khi hắn đi ra hắn cũng rất kinh ngạc khi thấy bốn người, trong đó Lâm Phong và Đường U U đã chiếm hai vị trí thứ nhất và thứ hai, hơn nữa Đoàn Vô Đạo vị trí thứ tư, đế quốc Long Sơn chiếm đến ba vị trí, hơn nữa chính hắn vị trí thứ năm chiếm cứ bốn vị, xem ra đại hội Tuyết Vực lần này, đế quốc Long Sơn một phương thật sự phải nở rộ hào quang rồi.

– Lại đây đi.

Lâm Phong cười nói, Mạc Quân Tích cũng không khách khí lập tức đi đến bên cạnh Lâm Phong ngồi xuống, cầm lên một bình rượu mạnh uống liền.

Ầm!

Một luồng sát khí đáng đáng sợ bùng ra trong hư không, sau đó có một bóng dáng đi ra, đó là Huyết Sát.

Huyết Sát là người thứ sáu đi ra, tuy nhiên khi hắn vừa mới đi ra thì cả người liền phóng ra sát khí lạnh như băng, ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh của Mạc Quân Tích.

– Ây!

Đám người thấy như vậy đều vô cùng sửng sốt, Huyết Sát vừa ra tới liền chằm chằm nhìn Mạc Quân Tích, điều này không thể không làm cho mọi người phải suy nghĩ, họ tưởng tưởng vừa rồi ở bên trong đã xảy ra chuyện gì.

– Xem ra Huyết Sát này chắc hẳn là bị thua thiệt gì đó ở trên tay Mạc Quân Tích.

Đám người thầm nghĩ trong lòng, khi Mạc Quân Tích đi ra thì hắn cực kỳ tự nhiên, cả người nhẹ nhàng khoan khoái không có một chút dị thường nào, nhưng mà khi Huyết Sát đi ra thì lại không đẹp như thế, sắc mặt thì lạnh như băng, đầu tóc thì rối bù, trương ra một khuôn mặt có chút quá lạnh lùng yêu dị nhìn Mạc Quân Tích chằm chằm, điều này lại làm cho mọi người liếc nhìn thật kỹ về phía Mạc Quân Tích, một người được coi là con người khiêm tốn kia.

Có thể làm cho Huyết Sát phải chịu thiệt, xem ra con người Mạc Quân Tích này cũng không đơn giản, điều này càng làm cho mọi người thấy hắn là một con người sâu không lường được.

Khiêm tốn, không nhất định là tu vi yếu, hơn nữa phong độ của Mạc Quân Tích vẫn lưu lại cho mọi người một ấn tượng sâu sắc. Bất cứ gặp chuyện gì hắn cũng không nóng nảy, không nhanh, không chậm, hắn như từ một cái sân vắng vẻ nhàn rỗi mà chạy về giữa đám thiên tài.

– Ngươi đã làm trò gì với người ta thế?

Lâm Phong nhìn thấy Huyết Sát vừa ra đến nơi đã chằm chằm nhìn Mạc Quân Tích, trên mặt không khỏi lộ ra một vẻ thú vị, hắn tò mò hỏi Mạc Quân Tích.

-Vào lúc hắn và Vũ Mặc tranh chấp, ta liền vụng trộm đánh lén hai người một chưởng.

Mạc Quân Tích cười nói, quả nhiên thân hình của Vũ Mặc cũng theo sát thân hình Huyết Sát đi ra, sắc mặt cũng đồng dạng khó coi nhìn chằm chằm vào hai người Huyết Sát và Mạc Quân Tích, vị trí thứ bảy, hắn lấy được chìa khóa ngọc là vị trí thứ bảy.

– A!

Lâm Phong nghe được lời nói của Mạc Quân Tích thì rất sửng sốt, còn đám người thì cũng đều tỏ ra rất ngạc nhiên, đánh lén Huyết Sát và Vũ Mặc một chưởng.

– Cái tên này.

Vừa rồi bọn họ còn có cảm giác Mạc Quân Tích là một người rất có phong độ, bọn họ không nghĩ tới, trong nháy mắt Mạc Quân Tích lại nói ra cái chuyện bất nhã đó làm cho người ta đều cảm thấy rất cổ quái, Mạc Quân Tích này, đúng là một tên vừa thông minh lại cũng rất đáng yêu nữa.

– Ngươi đã làm chuyện mà ta đang muốn làm, rượu đây, uống nữa đi.

Sau cơn sửng sốt thì Lâm Phong lại sảng khoái cười nói khiến cho ánh mắt Huyết Sát và Vũ Mặc đều ngưng tụ mà nhìn về phía Lâm Phong, toàn bộ ánh mắt đều nhìn về phía Lâm Phong, sao lại thế này?

Lâm Phong, không ngờ trước khi bọn chúng đi ra?

– Hắn đã lấy được, chắc hẳn là chìa khóa ngọc phía sau phải không?

Huyết Sát ngẩng đầu lên nhìn Tuyết Vô Thường đang đứng trong hư không, trực tiếp hỏi.

– Hắn đã lấy được, chìa khóa ngọc thứ nhất.

Tuyết Vô Thường đáp lại, khiến cho sắc mặt Huyết Sát và Vũ Mặc đều trở nên vô cùng phấn kích.

Lâm Phong, hắn lấy được chìa khóa ngọc thứ nhất.

Ánh mắt hai người đều cứng ngắc ngay ở đó, chìa khóa ngọc thứ nhất có được quyền lực chọn lựa đối thủ, điều này nghĩa là, chỉ cần Lâm Phong không muốn đụng tới bọn họ, bọn họ liền căn bản không có cơ hội va chạm với Lâm Phong, cơ hôi va chạm với Lâm Phong còn không có, làm sao có cơ hội giết Lâm Phong.

– Chẳng lẽ là để Lâm Phong tránh được một kiếp.

Sắc mặt hai người rét lạnh, làm sao mà Lâm Phong lại có thể lấy được đến chìa khóa ngọc thứ nhất, bọn họ nghĩ mãi mà không sao nghĩ ra được.

– Tốt nhất không thể để vuột mất cơ hội.

Huyết Sát lạnh lùng nói sau đó lập tức đi đến một bên ngồi xuống, Vũ Mặc đứng ở đó cũng không có ý tứ gì cũng đồng thời đến ngồi bên cạnh.

– Xem ra phải chờ đợi nhàm chán như thế này, có rượu uống thật hoàn hảo.

Mạc Quân Tích cười nói, Lâm Phong phát hiện ra, so với trước kia Mạc Quân Tích có vẻ thoải mái hơn nhiều, có lẽ đó là địa vị có quan hệ.

Trước kia, người của đế quốc Long Sơn đều ở cùng một chỗ, Mạc Quân Tích mơ hồ là một thanh niên duy nhất không hòa đồng với mọi người, còn hiện giờ thì hắn cùng với Lâm Phong và Đương U U cũng đã trở nên quen biết và rất thân thiết, cho nên có thể thoải mái hơn rất nhiều, cũng không cần cố ý che dấu, công việc thì cứ tùy ý mà làm, ân đền oán trả là được.

– Đáng tiếc, rượu này còn ít quá.

Lâm Phong thì thầm, dường như là hắn đang tự nói một mình.

Đường U U quay đầu lại trừng mắt nhìn Lâm Phong, nàng ném ra một chiếc nhẫn trữ vật nói:

– Ở trong này là toàn bộ các loại rượu, ngươi muốn uống bao nhiêu tùy ý.

– Ha ha!

Lâm Phong xấu hổ cười, tay sờ sờ đầu, ở đây mà đòi uống rượu như thế này, quả thật là không được hay lắm.

Mạc Quân Tích thì lại nháy mắt ra dấu với Lâm Phong, dường như là rất tán thưởng Lâm Phong, vẫn là chỉ có người này là hiểu mình.

Dấu ấn của chiếc nhẫn trữ vật này đã bị Đường U U lau đi rồi, ý thức của Lâm Phong có thể dễ dàng xâm nhập vào trong đó, hắn có thể lấy rượu tùy ý.

Chỉ trong nháy mắt, trên mặt đất đã có rất nhiều rượu ngon làm cho mọi người đếu có chút thèm muốn, rượu này hương thơm của nó bay xa đến mười dặm, dường như là đây là rượu ngon phi thường.

– Lâm Phong, ngươi thử đoán xem, người thứ tám đi ra sẽ là ai nào?

Đế Lăng uống một hớp rượu, lên tiếng hỏi Lâm Phong.

– Ta đoán là Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu.

Lâm Phong mở miệng nói.

– Tại sao ngươi lại nói như vậy?

– Đó là cảm giác, đương nhiên cũng không thể hoàn toàn chắc chắn.

Lâm Phong uống một ngụm rượu mạnh, nói.

– Có lẽ như thế đấy.

Mạc Quân Tích nhìn Lâm Phong:

– Ai đi ra trước cũng không đại biểu cho thực lực mạnh yếu, ở trong đó có rất nhiều yếu tố ngẫu nhiên, dù sao mỗi người am hiểu một lĩnh vực cũng không giống nhau, lại nói Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu, hắn là kiếm giả thiện công, Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu lại là người công kích dũng mãnh, tuy rằng so với ta trước khi đi ra, ta cũng không nhất định là lợi hại hơn hắn.

– Ngươi so với Đế Lăng sau khi đi ra, cũng không nhất định Đế Lăng so với ngươi lợi hại.

Lâm Phong thì thầm với Mạc Quân Tích khiến cho Mạc Quân Tích sửng sốt, nhưng sau đó lập tức mỉm cười.

Nhưng vào lúc này, một luồng hơi thở sắc bén truyền ra, đây là kiếm ý, lập tức đám người nhìn thấy hai bóng người dắt tay nhau bước ra. Đúng như Lâm Phong đã đoán, lần này hai người đi ra, một nggười là Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu, mà một người khác là Lục Dục Cầm Vũ Tiêu Tiêu.

– Hai người bọn họ là đạo lữ?

Lâm Phong cất tiếng hỏi Mạc Quân Tích.

Ta nghe nói Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu đúng là có ý với Vũ Tiêu Tiêu, nhưng mà Vũ Tiêu tiêu cũng là nước chảy vô tình, đương nhiên chân tướng như thế nào ta cũng không rõ.

– Ây!

Lâm Phong gật gật đầu, Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu đến lấy chính là chìa khóa ngọc thứ tám, còn Vũ Tiêu Tiêu thì lấy chiếc chìa khóa ngọc thứ chín.

Rất nhanh, người thứ mười cũng đã đi ra, một người gầy khô như một cái cây khô. Đến lúc này thì tám người mạnh nhất của bốn đại đế quốc trong Tuyết Vực đều đã đi ra, tuy nhiên bọn họ lại đi ra từ thứ ba đến thứ mười.

Chỉ có hai người thứ nhất và thứ hai là không nằm trong số những người mà mọi người đoán trước, không ai ngờ đó lại là Lâm Phong và Đường U U.

– Người kế tiếp, còn có thể là người của đế quốc Long Sơn chúng ta.

Mạc Quân Tích dường như rất tự tin khiến cho Lâm Phong hơi hơi kinh ngạc, ánh mắt của hắn nhìn về phía lối ra, sự thật đã chứng minh suy đoán của Mạc Quân Tích là đúng, không bao lâu sau, vẻ mặt và nụ cười nhẹ nhàng của Thanh Mộng Tâm hiện ra, mị ý trên khuôn mặt đủ để cho mọi người thần hồn điên đảo.

Chương 635: Vòng Thứ Hai Hạ Màn

Lâm Phong có mấy phần kinh ngạc, Quân Mạc Tích làm sao có thể khẳng định vị thứ mười một đi ra là Thanh Mộng Tâm.

– Vì sao ngươi có thể khẳng định như thế?

Lâm Phong hỏi Quân Mạc Tích.

– Bởi vì Thanh Mộng Tâm cũng giống ta, đều tu luyện Thiên Ảnh Như Mộng, đứng thứ mười một, có lẽ là vì Thanh Mộng Tâm chưa xuất hết toàn lực.

Quân Mạc Tích còn chưa mở miệng, Đường U U liền mở miệng nói trước.

– Thiên Ảnh Như Mộng!

Lâm Phong hơi kinh ngạc, quả thật, khi hắn ở cổ thành Thiên Lạc đã gặp qua nữ tử bên cạnh Lam Kiều đã dùng Thiên Ảnh Như Mộng. Thiên Ảnh Như Mộng này hình như không chỉ là năng lực của Đường gia, người Tinh Mộng các cũng có.

– Ngươi vừa nãy là dùng Thiên Ảnh Thuật, có khác gì với Thiên Ảnh Như Mộng không?

Lâm Phong nhìn Đường U U hỏi, thông thường mà nói, hỏi tới thần thông công pháp của người khác phải là chuyện không lễ phép gì. Nhất là ở trên võ đại đại hội Tuyết Vực, có lẽ hắn và Đường U U có thể trở thành đối thủ của nhau. Dù sao, biết người biết mặt không biết lòng, nhưng khi hỏi, ánh mắt của Lâm Phong vẫn trong sáng thản nhiên, giống như là hắn căn bản không ý thức tới chuyện không lễ phép này, hoặc nói là Lâm Phong căn bản không để ý những thứ kia.

Lâm Phong không để ý tới những quy củ này, tức cũng có thể nói hắn đã coi Đường U U là bằng hữu, là người có thể tin cậy.

– Thiên Ảnh Như Mộng là thần thông về thân pháp, có thể hóa thân thành ảo ảnh, làm cho toàn bộ không gian đều là ảo ảnh, không thể phân rõ cái nào thật, cái nào giả. Mà Thiên Ảnh thì có thể phân thân mình ra hàng ngàn hàng vạn thân thể chân thật, ngàn vạn ảnh này là do hồn lực biến thành, thuộc về tuyệt kỹ của Đường gia ta. Chỉ có Vũ hồn huyết mạch Đường gia mới có thể sử dụng.

Đường U U thấp giọng nói, không dấu gì Lâm Phong. Nhưng lời của nàng làm Lâm Phong khựng người, trong lòng tự nhiên lộ ra chút chua xót.

– Nói cũng đúng, lúc ngươi sử dụng Thiên Ảnh, nếu cái bóng bị hủy diệt, thực ra hồn phách cũng bị thương.

Lâm Phong trầm thấp nói, vừa rồi Đường U U đã sử dụng Thiên Ảnh đi tới Giao Kiều, nhưng vì hắn mà nàng đã bỏ lỡ đuổi kịp về hang đá Giao Long, mà không thể không sử dụng Thiên Ảnh thuật lần nữa, thậm chí buông bỏ những cái bóng từ hồn lực biến thành kia, từng cái bóng bị hủy diệt, cũng làm cho hồn phách của Đường U U bị thương.

Đường U U im lặng, không mở miệng trả lời Lâm Phong, loại im lặng này, chính là chấp nhận.

– Vậy ngươi còn nói là mình không có việc gì, hồn phách bị thương, dù cho rượu của ngươi có tác dụng chữa thương, e rằng cũng không dễ dàng khôi phục như cũ a!

Lâm Phong mang theo vài phần trách cứ nói, một bên, Quân Mạc Tích chớp mắt nhìn hai người, sau đó hắn lại nói:

– Hai người các ngươi, làm gì rồi?

– Ách….Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!

Lâm Phong im lặng liếc nhìn Quân Mạc Tích một cái, cái thằng này…

– Huyết Hồn thảo!

Nhìn Quân Mạc Tích, Lâm Phong đột nhiên nhớ tới cái gì, tâm thần vừa động, trong tay hắn xuất hiện một gốc cây toàn thân màu đỏ như máu. Huyết Hồn thảo có tác dụng rất lớn đối với linh hồn.

– Ồ!?

Quân Mạc Tích thấy gốc Huyết Hồn thảo này liền sửng sốt, lúc hắn gặp Lâm Phong cũng là lúc Lâm Phong đang tranh giành gốc Huyết Hồn thảo này với nữ thị vệ của hắn.

Những người khác cũng đưa mắt nhìn về phía bên này, trong tay Lâm Phong… đó là Huyết Hồn thảo. Quả nhiên có hồn lực, nếu phục dụng khẳng định có thể đại bổ cho hồn phách a, rất nhiều người cũng lộ vẻ mặt tham lam. Loại dược thảo trân quý này, không phải là dễ gặp được.

– Ngươi làm gì?

Đường U U nhìn Lâm Phong, nàng tất nhiên cũng nhận ra trong tay Lâm Phong là thứ gì.

– Huyết Hồn thảo này có mới có thể làm cho thương thế của ngươi tốt lên một chút!

Lâm Phong chia nửa gốc Huyết Hồn thảo ra, sau đó đưa cho Đường U U:

– Huyết Hồn thảo này còn có hữu dụng đối với ta, không thể cho ngươi toàn bộ! Ngươi thử dùng một chút đi!

Ánh mắt Đường U U lóe lên, im lặng không nói, lại nghe Quân Mạc Tích nói:

– Hắn cho thì ngươi cứ lấy đi!

Vươn cánh tay ngọc ra, Đường U U thu lấy nửa gốc Hắc Thủy Thành, đưa đôi mắt xinh đẹp nhìn Lâm Phong một cái. Sau đó nàng liền nuốt nửa góc Huyết Hồn thảo vào trong miệng, trực tiếp nhai, nuốt vào bụng. Trong khoảnh khắc, một cảm giác sảng khoái từ trong linh hồn truyền ra, Huyết Hồn thảo này có tác dụng chủ yếu là huyết mạch cùng hồn phách, tư huyết nhuận hồn.

– Ngươi thật sự lấy được Huyết Hồn thảo rồi?

Một giọng nói truyền tới, Thanh Mộng Tâm cũng tới bên chỗ Lâm Phong. Lần trước Lâm Phong bày quầy tại Tinh Thần các mới gặp được nàng, cũng từ đó chiếm được Thiên Linh chi, một trong ba vị dược liệu chủ yếu chế tạo Lạc Thần đan. Sau đó được nàng chỉ điểm mà vào Tinh Thần điện, chiếm được gốc Huyết Hồn thảo này.

Thanh Mộng Tâm nói câu này, không thể nghi ngờ là muốn nói cho Lâm Phong biết, Thanh Mộng Tâm nàng biết hắn chính là Lâm Phong.

– Ừ, còn phải cảm ơn cô!

Lâm Phong cười nói với Thanh Mộng Tâm, nữ tử này cũng giống như Đường U U, luôn kinh diễm xuất chúng như thế.

– Vậy mà ngươi lại tặng dược liệu chủ yếu để luyện đan dược kia cho nàng, chậc chậc…

Thanh Mộng Tâm nhìn Đường U U một cái, nói tiếp:

– Bản thân ta có chút hâm mộ Đường tiểu thư rồi!

Thanh Mộng Tâm mang theo vài phần ý vị nói, lại giống như đang đùa vui. Nghe được lời này của nàng, Đường U U nhìn Lâm Phong:

– Ngươi muốn luyện chế đan dược gì?

– Lạc Thần Đan, muốn cứu một người bạn, nhưng nửa gốc Huyết Hồn thảo này cũng đủ dùng rồi, không ảnh hưởng gì!

Lâm Phong lắc đầu nói.

– Lạc Thần đan, cứu người?!

Đường U U sửng sốt, Huyết Hồn thảo, Lâm Phong hắn muốn dùng để luyện chế Lạc Thần Đan cứu người.

Cúi đầu, Đường U U im lặng không nói.

Thanh Mộng Tâm cũng tới bên chỗ mấy người ngồi xuống, hỏi:

– Các ngươi mỗi người lấy được chìa khóa ngọc số mấy?

Lâm Phong mở tay ra, để Thanh Mộng Tâm nhìn thấy chìa khóa ngọc trong tay mình, nhất thời Thanh Mộng Tâm kinh ngạc, Lâm Phong lại lấy được chìa khóa số một.

– Một cái chìa khóa ngọc này vốn thuộc về U U, là nàng tặng cho ta, còn nàng thì cầm cái số hai!

Lâm Phong nói tiếp, làm cho Thanh Mộng Tâm càng thêm sửng sốt.

Lâm Phong cầm chìa số một, mà Đường U U thì cầm số hai?!

Kết quả này quả thật làm cho nàng kinh ngạc, phi thường kinh ngạc.

– Thiên Ảnh thuật của Đường gia quả nhiên bất phàm!

Nói nhỏ một tiếng, Thanh Mộng Tâm lại nhìn về phía Quân Mạc Tích.

– Ta cầm số năm!

Quân Mạc Tích yếu ớt cười nói, Thanh Mộng Tâm sáng mắt lên, thứ nhất, thứ hai, thứ năm, còn có Đoàn Vô Đạo chắc cũng đứng trước mười, thành tích này, quả thật làm người ta kinh ngạc a.

– Các ngươi không nên tìm ta!

Thanh Mộng Tâm thanh thúy cười, trong đôi mắt xinh đẹp phát ra ánh sáng kỳ dị.

Tám vị thiên tài của bốn đại đế quốc Tuyết vực, đương nhiên nàng không muốn sớm đối mặt như vậy, còn có Đường U U, nàng cũng không muốn đối mặt. Về phần Lâm Phong, quá sức làm cho Thanh Mộng Tâm giật mình. Lần đầu tiên nhìn thấy hắn, Lâm Phong không chút thu hút gì, dù bây giờ nhìn lại vẫn không có điểm nào đáng chú ý, nhưng Lâm Phong lại lấy được chía khóa ngọc số một.

Thanh Mộng Tâm nàng chân chính thông qua hang đá Giao Long cũng không cảm thấy Lâm Phong nhận được chìa số một là vận khí, vận khí có tốt hơn nữa, bản thân không có đủ nội tình thì không thể nào bắt được chìa khóa ngọc số một.

– Có lẽ, Lâm Phong còn có thể mang tới nhiều vui mừng kinh ngạc hơi nữa!

Thanh Mộng Tâm thầm nghĩ trong lòng, đại hội Tuyết Vực, mỗi một lần đều có hắc mã xuất hiện, hắc mã lần này, Lâm Phong rất có thể là một người trong đó.

Cho nên, nàng cũng không muốn đối mặt Lâm Phong quá sớm.

Theo thời gian chậm rãi trôi qua, tại cửa ra vào hang đá Giao Long, càng ngày càng có nhiều người xuất hiện. Chuyện mà những người này vừa đi ra chính là đưa mắt nhìn về những người đã ra trước, nhớ kỹ những người này, đến thời điểm đối mặt với bọn họ thì phải đặc biệt cẩn thận hơn một chút.

Lâm Phong cũng chú ý tới thứ tự bước ra của một số người, Nguyệt Thiên Mệnh đoạt được chìa khóa ngọc số hai mươi mốt, cũng phi thường không tệ. Đệ thất sứ nước Thiên Phong, Nhiếp Vân đứng thứ mười tám, về phần hai người khác của nước Thiên Phong thì đều ở bốn mươi năm mươi, căn bản không đáng để Lâm Phong chú ý.

Kiếm Thần, hắn cũng đoạt được chìa khóa ngọc, đứng thứ hai mươi bốn.

Làm cho Lâm Phong im lặng chính là Vân Phi Dương, cái thằng này đợi tới thứ năm mươi mới chậm rãi đi ra, hơn nữa thằng này không chút biết xấu hổ là giề, chậm rì rì bước về chỗ Lâm Phong ngồi, trực tiếp uống rượu, cũng đặc biệt thoải mái, không câu chấp, làm cho Lâm Phong câm nín.

Rốt cục, sau khi vị cường giả thứ sáu mươi bốn bước ra, trong hang Giao Long không còn ai ra nữa.Chi Kiếp – Nhất Kiếp – Vạn Kiếp …Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực…. Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Bốn người khác đã bị giết chết trong hang Giao Long, vĩnh viễn lưu lại, một trăm bốn mươi bốn vị thiên tài, hôm này chỉ còn sáu mươi tư người, tám mươi người chết đi.

Đây đúng là chuyện làm người ta cảm thấy mấy phần bi thương, dĩ nhiên, chút bi thương này nhanh chóng bị hưng phấn thay thế. Quyết chiến cuối cùng của đại hội Tuyết Vực đã sắp đến, lần này khác với hai đợt trước, bọn họ có thể tận mắt nhìn thấy những cường giả thiên tài này chiến đấu, nhìn rõ ràng được thực lực của bọn họ mạnh bao nhiêu.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 5 giờ trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)