1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 103 [Chương 511 đến 515]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 103 [Chương 511 đến 515]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 511: Một Quyền Đuổi Giết

Ánh mắt Đệ Nhị Sứ cũng ngưng lại, Lâm Phong không chỉ có phiên, mà lại sử dụng đồng thời cả phiên và kiếm, điều này yêu cầu năng lực khống chế linh hồn phải cực mạnh.

“Đây mới gọi là thiên phú.” Nhược Lam Sơn nhìn Lâm Phong, thầm nghĩ trong lòng, rất nhiều người tu luyện võ kỹ thần thông, có vài người tu luyện một loại võ kỹ cũng khó nắm trong tay, người có thiên phú tốt một chút lại có thể tu luyện vài loại võ kỹ, và không ngừng thay đổi tu luyện võ kỹ cường đại hơn, mỗi một loại đều nắm chắc trong tay.

Lâm Phong chính là loại thiên tài này, tu luyện bất cứ cái gì đều vô cùng lợi hại.

Cước bộ của Lâm Phong không dừng chút nào bay thẳng đến Đệ Nhị Sứ, lăng lệ sát phạt vẫn mãnh liệt như trước, một kiếm chém giết hướng tới Đệ Nhị Sứ.

– Diệt!

Đệ Nhị Sứ hai tay run lên, lôi điện cuồng bá cuồn cuộn phóng ra, muốn phá tan kiếm khí của Lâm Phong, nhưng thân thể của Lâm Phong lại càng ngày càng tiến đến gần.

Đệ Nhị Sứ đồng tử co rút lại, đây là lần đầu tiên hắn thấy có người dám cận chiến với người có Lôi Điện Vũ hồn như hắn.

Lôi Điện Vũ hồn lực hủy diệt hùng mạnh, nếu ngươi đến sát lôi điện, bị lôi điện bao phủ toàn thân, ngay lập tức mất mạng, cực ít người có thể cận chiến chiến đấu với kẻ có được Lôi Điện Vũ hồn, Lâm Phong là một ngoại lệ.

Ầm!

Ầm!

Ầm ầm!

Hai tay Đệ Nhị Sứ run mạnh, từng tiếng sấm rền không ngừng vang lên, lôi điện vô cùng vô tận điên cuồng đánh tới Lâm Phong, muốn hủy diệt Lâm Phong.

– Hô…Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Tay trái của Lâm Phong vung lên, lập tức thái dương phiên phiêu động, cuốn lôi điện vào trong nó, ngọn lửa xen với lôi điện, phát ra tiếng sét đánh, trung hòa hết lôi điện.

Lôi sinh lửa, lửa kị lôi, nhưng thái dương chi hỏa của Lâm Phong, lại dám luyện hóa cả lôi điện, hơn nữa hồn phiên kia cực kỳ mạnh mẽ chắc chắn, dù cho lôi điện oanh kích cũng không có chút phản ứng.

Lâm Phong tiến tới, khoảng cách với Đệ Nhị Sứ càng ngày càng gần.

– Lâm Phong, hắn đánh cận chiến với Đệ Nhị Sứ?

Ánh mắt mọi người kinh ngạc nhìn chằm chằm Lâm Phong, không ngờ Lâm Phong lại tìm cách tiếp cận Đệ Nhị Sứ, chẳng lẽ Lâm Phong không sợ hãi lôi điện của Đệ Nhị Sứ sao?

Đệ Nhị Sứ đem lực lượng lôi điện dung nhập vào trong đòn tấn công, một quyền tùy ý cũng tuyệt đối cực kỳ cường đại, tràn ngập tính hủy diệt.

Đệ Nhị Sứ cười lạnh, Lâm Phong muốn cận chiến, hắn có gì phải sợ, chiến thì chiến.

– Tử Cực Diệu Thiên Lôi!

Đệ Nhị Sứ ánh mắt chăm chú, lôi điện vô cùng vô tận điên cuồng hội tụ, ầm vang không dứt, một luồng thiên lôi màu tím lóa mắt từ trên trời giáng xuống, bao phủ toàn bộ thân thể Đệ Nhị Sứ, lúc này cả người Đệ Nhị Sứ đắm chìm vào trong lôi điện, dường như trở thành hóa thân của lôi điện.

Phong Trần đứng ở đằng xa nhìn thấy Tử Lôi chói mắt, cười lạnh trong lòng, Lâm Phong muốn cận chiến, hắn thật sự muốn xem Lâm Phong sẽ phá Tử Cực Diệu Thiên Lôi của Đệ Nhị Sứ như thế nào.

Lúc này Đệ Nhị Sứ thậm chí không tiếp tục sử dụng công kích đuổi giết Lâm Phong nữa, mà đứng tại chỗ đợi Lâm Phong, đợi Lâm Phong đến gần.

Đồng tử Lâm Phong càng ngày càng tối đen, cực kỳ đáng sợ, cực kỳ âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm Đệ Nhị Sứ.

Nếu Đệ Nhị Sứ không tiếp tục công kích mà muốn chờ hắn đến vậy thì Lâm Phong dứt khoát thu phiên lại, trong tay chỉ còn lại có một thanh kiếm, chân nguyên chi kiếm, sát phạt chi kiếm.

Hai tay hợp lại, kiếm khí của Lâm Phong phun ra nuốt vào vô cùng vô tận sát phạt, cảnh giới của đối phương cao hơn hắn rất nhiều, lôi điện màu tím cũng hùng mạnh, nếu không có cổ sát phạt ý chí này, kiếm của hắn sớm đã bị phá tan, không còn tồn tại đến bây giờ.

– Trảm!

Một âm thanh khô khốc từ trong miệng của Lâm Phong thoát ra, ánh sáng hắc ám rung động lòng người, từ trên trời giáng xuống, chém về phía Đệ Nhị Sứ.

Đệ Nhị Sứ ngẩng đầu, nhìn kiếm đang từ không trung chém xuống, ánh mắt lạnh lùng.

Hai tay hợp lại, sau đó giơ lên đối diện với kiếm của Lâm Phong, trong khoảnh khắc ánh sáng lôi điện màu tím vô cùng vô tận từ trong thân thể theo song chưởng, giờ phút này song chưởng của hắn không còn là máu thịt nữa mà là do lôi điện biến thành.

Ầm!

Một tiếng nổ nặng nề vang lên, kiếm chém xuống, chém lên song chưởng lôi điện của đối phương, sát phạt chi kiếm, bị cắm vào đó, bị lôi điện quấn chặt lấy.

– Sát!

Lâm Phong quát giận một tiếng, khí thế sát phạt vô cùng bá đạo lại lần nữa hung mãnh lao ra, chân nguyên điên cuồng càn quét, càng ngày càng mãnh liệt, kiếm khí xé rách không gian, cực kỳ cuồng bạo.

– Ngươi không có cơ hội.

Giọng nói băng hàn từ trong miệng của Đệ Nhị Sứ thoát ra, tử quang từ trong thân thể lại điên cuồng dồn vào hai tay, Tử Cực Diệu Thiên Lôi, toàn bộ đều hối tụ vào song chưởng của hắn, thậm chí thiên lôi đáng sợ còn không ngừng lan tràn ra, dọc theo sát phạt chi kiếm của Lâm Phong, hướng thẳng tới thân thể của Lâm Phong, nhanh, nhanh vô cùng.

– Lâm Phong nguy rồi.

Ánh mắt của đa số mọi người sững lại, giờ phút này toàn bộ chân nguyên và sát phạt kiếm đạo ý chí của Lâm Phong đều dồn trên thân kiếm, nhưng kiếm vẫn không đột không phá được phòng ngự của Tử Cực Diệu Thiên Lôi, thậm chí Thiên Lôi còn phản công lại Lâm Phong, Lâm Phong nếu bị Thiên Lôi đánh trúng, chỉ sợ lập tức sẽ bị thương nặng.

Nhưng sắc mặt Lâm Phong không chút thay đổi, dù nhìn thấy Thiên Lôi màu tím đang không ngừng theo thân của sát phạt chi kiếm lan tràn đến gần tay của hắn nhưng vẫn không buông kiếm.

– Lâm Phong, hắn tự tìm chết sao?

Rất nhiều người khó hiểu, lúc này Lâm Phong vẫn không trốn, chẳng lẽ muốn bị lôi điện đuổi giết sao.

Bọn họ hiển nhiên không chú ý rằng, lúc này trên người của Lâm Phong, một cỗ lực lượng đáng sợ đang lưu động cuồn cuộn tràn tới tất cả xương cốt của hắn, cũng lan tràn tới tay phải của hắn.

– Xuy, xuy…

Ống tay áo trên cánh tay phải của Lâm Phong trực tiếp bị xé rách, lộ ra da thịt trần trụi, làm cho người ta giật mình không thôi.

Xong rồi, Lâm Phong chết chắc rồi, lực lượng hủy diệt màu tím đã xé rách ống tay áo của hắn, hắn lại vẫn nắm chặt kiếm.

Trong đôi mắt Đệ Nhị Sứ cũng lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, đây là chính Lâm Phong muốn tự mình tìm chết, lôi điện kia chỉ cần trong nháy mắt thời gian nữa là có thể đánh tới người của Lâm Phong, một khi đã bị Tử Cực Diệu Thiên Lôi oanh kích, Lâm Phong không chết cũng trọng thương.

Nhưng đế quốc Long Sơn, Nhược Lam Sơn, ánh mắt nhíu lại, nhìn chằm chằm vào cánh tay của Lâm Phong, chỉ thấy lúc này trên cánh tay của Lâm Phong, có một cỗ khí lưu đang lưu động, mơ hồ có ánh sáng hắc ám lóe lên, dường như có một cỗ lực lượng đáng sợ đang lưu chuyển trong đó, chẳng qua là bị che dấu bởi lôi điện hủy diệt cùng với kiếm khí mà thôi.

Rốt cục, lôi điện bao phủ hết kiếm, ngay tại khi mọi người đều nghĩ rằng Lâm Phong bị lôi điện đánh trúng, bọn họ chợt phát hiện cánh tay Lâm Phong buông lỏng ra, từng sợi lôi điện rất nhỏ dính vào cánh tay của Lâm Phong, lại tựa hồ như không làm ảnh hưởng gì tới Lâm Phong, không mảy may lay động được Lâm Phong.

Mà thân thể của Lâm Phong ngay tại lúc này cũng động rồi, như một cơn gió, ngay lập tức biến mất khỏi chỗ cũ, lao về phía trước một thước, một thước này tuy ngắn nhưng vừa đủ để hắn tiếp xúc với Đệ Nhị Sứ.

Đệ Nhị Sứ đồng tử co rút lại, tốc độ của Lâm Phong thật nhanh, thế mà lại muốn phát động phản công hắn.

– Lôi điện.

Lôi điện đáng sợ ngay lập tức quay ngược lại, bao phủ trên người hắn, nhưng quyền của Lâm Phong vẫn đánh ra ngoài, xuyên thấu qua lôi điện dày đặc, lôi điện đáng sợ cào xát ở trên tay, nhưng Lâm Phong không có phản ứng gì, khiến cho Lâm Phong dừng lại một chút cũng không được.

– Tam Thiên Phật Ma lực, trấn áp tất cả.

– Ầm!

Nắm đấm của Lâm Phong đánh vào đầu của Đệ Nhị Sứ, không cần nói thêm gì nữa, đầu của Đệ Nhị Sứ dưới một quyền Tam Thiên Phật Ma lực, lập tức bị nổ tung, biến mất không còn gì nữa.

Lôi điện mà tím vẫn nghịch lưu, vẫn quấn quanh thân thể của Đệ Nhị Sứ, nhưng trong tử quang bây giờ còn có thêm từng sợi máu tươi phun ra.

Đôi mắt của mọi người cứng đờ ra, trong lòng run rẩy không ngừng.

Đã chết?

Kết quả sau cùng không phải Lâm Phong bị lôi điện tiêu diệt, mà là Đệ Nhị Sứ bị Lâm Phong dùng một quyền đánh vỡ đầu mà chết!

Cảnh tượng chấn động như thế làm cho bọn họ nhất thời không thể kịp phản ứng, rất ảo, không thể tin nổi, dưới nguy cơ như thế mà Lâm Phong có thể phản kích từ trong tuyệt địa, hơn nữa dường như Lâm Phong vốn đã chuẩn bị kỹ càng một đòn phản kích này, dẫn khủng bố hủy diệt lôi điện của nhị sự giả cuốn theo sát phạt chi kiếm, sau đó mới tung ra một quyền trí mạng.

Một quyền này, thật đáng sợ, bỏ qua lôi điện, xuyên thấu lôi điện, một quyền đánh chết.

– Thật là mạnh quá.

Mọi người đều phải hít vào một luồng khí lạnh, đây mới là một kích trí mạng của Lâm Phong, một kiếm toàn lực kia, chỉ là che dấu, Lâm Phong cận chiến chính là dựa vào một quyền đáng sợ này.

Người của nước Thiên Phong cả đám sắc mặt cứng ngắc, nhìn chằm chằm xác chết không đầu kia, dường như vẫn còn động đậy.

Chết rồi, cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng sáu Đệ Nhị Sứ, cũng bị Lâm Phong đánh chết, Lâm Phong, cực mạnh.

Về phần Nhược Lam Sơn, thì lại lộ ra một nụ cười thản nhiên, kẻ này che dấu thật nhiều thủ đoạn, tất cả đều cực kỳ lợi hại, hùng mạnh!
Chương 512: Máu Sôi Trào
Lực lượng, đây mới thật sự là lực lượng thuần túy, mà không phải võ kỹ thần thông.

Lâm Phong dùng lực lượng xuyên thấu lôi điện đánh chết Đệ Nhị Sứ, nhưng loại lực lượng này rốt cuộc là cái gì, loại nào lực lượng nào mà ngay cả lôi điện hùng mạnh cũng phá được.

Ở trên người của Lâm Phong, dường như có một tầng vòng sáng thần bí, bao phủ toàn bộ người hắn.

Đôi mắt Phong Trần gắt gao chăm chú nhìn Lâm Phong, ánh mắt như đao, rét lạnh đến tận xương. Sự thật nói cho hắn biết, Lâm Phong, có thể giết cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sáu, hùng mạnh như Đệ Nhị Sứ, cũng bị Lâm Phong giết, điều này cũng có nghĩa là, trong tiệc tối hôm ấy Lâm Phong đúng là có tư cách miệt thị Thiên Phong Thất Sứ, Lâm Phong dùng thực lực tuyên bố, trong số Thiên Phong Thất Sứ lần này tới Tuyết Nguyệt đã có sáu người không người là đối thủ của hắn.

Chiến một người, giết một người, bao gồm cả Đệ Nhị Sứ, hiện tại chỉ còn hắn, may ra có thể chiến thắng Lâm Phong.

Lúc này, chỉ thấy đôi mắt của Lâm Phong chậm rãi quay lại, cuối cùng dừng trên người Phong Trần hắn, khiến ánh mắt sắc bén của hắn lại lần nữa phải chăm chú, ánh sáng bùng lên, giống như có một thanh lưỡi dao sắc bén đâm tới Lâm Phong.

– Đến lượt ngươi!

Một âm thanh trầm thấp từ trong miệng của Lâm Phong phun ra, vẫn bình tĩnh như vậy, nhưng làm cho người ta cảm nhận được áp lực vô hình, nhất là Phong Trần, một câu của Lâm Phong khiến cho hắn cảm giác cả người đều hơi chùng xuống.

Lâm Phong sau khi đánh chết Đệ Nhị Sứ, rốt cục nhìn về phía hắn, ngay cả Phong Trần hắn cũng muốn động, cũng dám động.

Hắn là hoàng tử điện hạ của nước Thiên Phong, nhưng nơi này là Tuyết Nguyệt.

– Hô…

Đôi mắt Phong Trần khẽ nhắm lại, sau đó lập tức mở ra, ánh sáng bùng lên, một dòng khí từ trong miệng của hắn phun ra, dường như là đang thở dài, nhưng theo sau hơi thở dài kia, là sát khí vô cùng nồng đậm.

Mọi người lúc này, đều có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng sát khí từ trên người Phong Trần tỏa ra. Phong Trần muốn giết Lâm Phong, muốn lấy mạng Lâm Phong, tất cả mọi người đều hiểu rất rõ điều này. Không chỉ hắn muốn giết Lâm Phong, Lâm Phong cũng muốn giết hắn, trong hai người, nhất định phải có một người chết.

– Lâm Phong, thực lực đủ mạnh, hơn nữa còn cực kỳ quyết đoán, hiện giờ đã ép Phong Trần đến mức không còn đường lùi.

Mọi người nghĩ thầm trong lòng, Phong Trần muốn Lâm Phong chết, bọn họ hiểu được, phái người đánh lén giết Lâm Phong, bọn họ cũng có thể dự liệu được, nhưng mọi người thật không ngờ Lâm Phong một mình một kiếm trực tiếp bước vào hoàng thành, trước mặt người của nước Tuyết Nguyệt, nước Thiên Phong cùng với đế quốc Long Sơn ngang nhiên hỏi tội Phong Trần, muốn tiêu diệt người của nước Thiên Phong, lòng quyết đoán như thế làm bọn họ mặc cảm.

Hơn nữa, Lâm Phong còn thuyết phục được sứ thần của đế quốc Long Sơn, Nhược Lam Sơn, để mặc cho Lâm Phong hỏi tội, động thủ.

Đương nhiên, không thể nghi ngờ, càng làm cho bọn họ khiếp sợ vẫn là thực lực dũng mãnh của Lâm Phong, tuy rằng trước đó bọn họ đã nhìn thấy Lâm Phong loại bỏ mấy người trong Thiên Phong Thất Sứ dám khiêu chiến, nhưng trong mắt của mọi người, Lâm Phong đối mặt với Đệ Nhị Sứ chắc hẳn phải cố hết sức, chiến cho có, nhưng sự thật lại không phải như bọn họ đã nghĩ, mặc dù đối mặt với Đệ Nhị Sứ Lâm Phong vẫn giết không tha, hiện tại lại khiêu chiến cả Phong Trần.

– Thực lực của ngươi vượt xa tưởng tượng của ta, thật sự khiến ta phải kinh ngạc.

Phong Trần nói một câu, không gian dường như cũng bị hàn khí trong câu nói khi đè nặng.

– Nhưng thực lực vốn có của ngươi còn chưa đủ để cho ngươi có thể ngang ngược đến như thế này, nước Thiên Phong sao có thể để cho ngươi lăng nhục dễ dàng như vậy, nếu Nhược tiền bối và nước Tuyết Nguyệt đều không phản đối ngươi và nước Thiên Phong giải quyết ân oán tại nơi này, vậy thì bây giờ ta sẽ cho ngươi mở mang kiến thức, biết một chút thực lực của ta.

Phong Trần âm thanh trang nghiêm, ngẩng đầu, hai tay chậm rãi nâng lên, trên bàn tay của hắn, hai cỗ chân nguyên lực hắc ám thâm thúy đang điên cuồng quay cuồng, vô cùng đáng sợ.

– Ngươi biết nguồn gốc tên gọi nước Thiên Phong từ đâu mà có không?

Phong Trần nhấn mạnh từng chữ hỏi, khiến ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, mọi người cũng đều sững sờ. Mỗi cái tên quốc gia đều có hàm nghĩa đặc biệt, nước Thiên Phong cũng là như vậy, nhưng cụ thể từ đâu mà có, những người khác đều không biết. Kỳ thật, mặc dù là người của nước Thiên Phong, cũng cũng không biết, chỉ có người của hoàng thất là ngoại lệ.

Phong Trần cũng không cho rằng Lâm Phong có thể trả lời, mà tiếp tục nói:

– Mấy ngàn năm trước, nước Thiên Phong từng là vùng đất của các bộ lạc cùng với từng mảnh vùng đất hoang dã, yêu thú tàn sát bừa bãi, rất là hoang dã, nhân loại bị yêu thú ức hiếp, bị thống trị, những yêu thú này cực kỳ hùng mạnh, đáng sợ. Thống trị mấy mươi vạn dặm kéo dài khắp lãnh thổ quốc gia, là một con yêu thú đáng sợ, Thiên Phong yêu tôn, yêu tôn có thể hóa hình thành người.

Ánh mắt mọi người ngưng lại, thật không ngờ, nước Thiên Phong mấy ngàn năm trước không ngờ từng bị yêu thú thống trị.

– Thiên Phong yêu tôn cực kỳ đáng sợ, phong, hỏa, lôi điện, toàn bộ đều tinh thông, nước Thiên Phong ngày xưa ai dám phản kháng hắn sẽ bị vô tận yêu thú tàn sát, sát hại, Thiên Phong yêu tôn tàn bạo, làm cho người ta cảm thấy bất an, tất cả mọi người đều sợ hãi Thiên Phong yêu tôn.

Phong Trần tự nói.

– Lúc này, ở một cái trấn nhỏ, có một thiếu niên, lúc hắn được mười tuổi, khoác một tấm áo lông, lưng đeo một bộ cung tiễn săn bắn, từ trong tiểu trấn đi ra, hắn thiếu niên này, thân nhân cha mẹ của hắn, toàn bộ đều chết thảm vì bị yêu thú tàn sát, hắn tự gọi mình là Thiên Phong!

– Mười hai tuổi, hắn dùng cung tên một mình ở trong rừng cây hoang dã săn bắt yêu thú, không ngừng trưởng thành, tắm máu mà lớn lên. Mười lăm tuổi, hắn lưng đeo cung tên, bước vào một bộ lạc, bắn chết tù trưởng, thống trị bộ lạc này, đổi tên thành Thiên Phong bộ lạc. Mười tám tuổi, hắn dẫn dắt bộ lạc chinh chiến sát phạt, thâu tóm các bộ lạc khác, thậm chí thâu tóm thành trì, Thiên Phong bộ lạc, phát triển trở thành thành Thiên Phong, Thiên Phong dẫn dắt con dân của mình, không ngừng săn bắt yêu thú. Hai mươi lăm tuổi, Thiên Phong sát phạt vô số yêu thú, rốt cục chọc giận Thiên Phong yêu tôn, rất nhiều yêu thú đánh tới, ngày đó, máu chảy thành sông, vô số nhân loại bị chết thảm, vô số yêu thú bị tàn sát, lưỡng bại câu thương, sau đó, Thiên Phong mất tích, nhưng cái tên Thiên Phong đã uy chấn bát phương.

– Rất nhiều người đều nghĩ rằng Thiên Phong chết rồi, bị giết trong thú triều, nhân loại lại khôi phục như thường, vẫn bị yêu thú nô dịch, thống trị, không thể phản kháng, bởi vậy, tất cả mọi người đều không thể quên được Thiên Phong, người trẻ tuổi dám dẫn dắt con dân của Thiên Phong đi phản kháng Thiên Phong yêu tôn, tuy rằng Thiên Phong mất tích, nhưng hắn nghiễm nhiên đã trở thành một loại tín ngưỡng.

– Cho đến tận mười tám năm sau, vẫn mặc áo khoác lông cũ nát từ ngày xưa lúc đi ra khỏi trấn nhỏ, nhưng cung tên thì không còn, Thiên Phong, lại một lần nữa hiện ra trong tầm mắt mọi người, năm ấy, hắn bốn mươi ba tuổi, cũng vào năm ấy, hắn đến, giết vô số yêu thú, huyết lưu khắp chốn, cũng năm ấy, tay hắn vung lên, khiến cho nhân loại khí huyết sôi trào, thiên hạ đồng lòng, bọn họ bắt đầu càn quét phản kích, một trận chiến có một không hai giữa người và yêu thú nổ ra, Thiên Phong tự mình dẫn theo một đội quân đáng sợ, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Phong Trần càng nói càng đắm chìm vào trong đó, không thể tự kềm chế, trong đôi mắt lộ ra một cỗ kiêu ngạo, dường như vinh quang ngày xưa của Thiên Phong đang tràn ngập trên người của hắn.

– Cuối cùng không có yêu thú nào có thể ngăn cản Thiên Phong, yêu thú đụng phải hắn đều phải chết, cuối cùng, Thiên Phong yêu tôn tự mình đi ra, chặn giết Thiên Phong, một trận đại chiến nổ ra, trận chiến ấy, từ giữa trưa cho đến tối mịt, Thiên Phong cả người kiệt sức, chân nguyên hao hết, nhưng Thiên Phong yêu tôn bị Thiên Phong trực tiếp giết chết, máu huyết của Thiên Phong yêu tôn đều bị hút hết, dung nhập vào trong huyết mạch của mình, lịch sử ghi khắc một cảnh tượng kinh tâm động phách, Thiên Phong được mọi người ủng hộ, nhất thống các bộ lạc, thành trì, lên làm Thiên Phong quân vương, đặt tên nước là Thiên Phong.

Mọi người nghe Phong Trần nói xong, trong lòng rung động, từng quốc gia đều có một tầng lịch sử phủ đầy bụi, những khai quốc quốc vương không người nào không phải là lăng vân tuyệt thế, Thiên Phong quân vương ngày xưa bốn mươi ba tuổi đã thành tôn giả, nuốt sống Thiên Phong yêu tôn, thật là đáng sợ, những thống khổ và đau khổ mà hắn phải trải qua, không phải người bình thường có thể lý giải được.

Lâm Phong cũng không ngắt lời Phong Trần, mà an tĩnh nghe hắn kể, hắn truy tìm đạo lý của võ đạo, tất nhiên tránh không được phải đi tìm dấu chân của các bậc tiền bối, võ đạo không hạn chế quốc gia, sự tích Thiên Phong tôn giả, sẽ chỉ làm ý chí hắn càng cứng cỏi, kiên định không sợ hãi, truy cầu võ đạo, không ngừng tiến lên.

Phong Trần nói những điều này, chỉ chứng minh được ngày xưa Thiên Phong tôn giả hùng mạnh, chính hắn chẳng qua là nhớ lại mà thôi, không có gì đáng để kiêu ngạo, việc Phong Trần nên làm chính là không nên đắm chìm trong vinh quang của tổ tiên.

– Sau khi Thiên Phong tôn giả nhất thống nước Thiên Phong, đã tồn tại cho tới tận bây giờ, bởi vì hắn cắn nuốt yêu tôn huyết mạch, huyết mạch bản thân hắn cũng bắt đầu lột xác, trong huyết mạch dung nhập cả máu của nhân loại và yêu thú, biến dị trở thành một loại huyết mạch mới, và không ngừng di truyền cho đời sau, hiện tại, huyết mạch ấy ở trên người của ta.

Phong Trần âm thanh trang nghiêm, hai tay nâng lên, một cỗ hơi thở đáng sợ từ trong tay của hắn lan tràn ra, trên người của hắn, lộ ra một cỗ hơi thở điên cuồng, máu của hắn bắt đầu sôi trào, thú huyết sôi trào.
Chương 513: Sức Mạnh Huyết Mạch
Mọi người đều nhìn chằm chằm Phong Trần, bọn họ đều có thể cảm nhận rõ ràng máu của Phong Trần đang sôi trào, hơi thở đáng sợ điên cuồng toán loạn.

– Răng rắc!

Một tiếng vang nhỏ truyền ra, đồng tử mọi người đều co rút lại, chỉ thấy trên vai Phong Trần, có hai khối màu đen nhô lên, hơi thở lộ ra càng thêm đáng sợ.

– Két, răng rắc… Ầm!

Kèm theo âm thanh cánh chim vỗ chấn động không gian, Phong Trần ngửa mặt lên trời, ánh mắt lộ ra một đạo hàn quang, sau lưng hắn, một đôi cánh tà ác hiện ra, đôi cánh chim đen sẫm, hình dạng cuộn sóng như lưỡi dao sắc bén, bóng loáng.

Sau khi cánh chim xuất hiện, một luồng lưu quang không ngừng lưu động trên người Phong Trần, cả người hắn dường như có một cỗ khí tức hắc ám đang không ngừng phát ra, hơi thở vô cùng đáng sợ, dường như có một tầng hắc ám sáng bóng, bao phủ toàn bộ thân thể Phong Trần.

Ở mi tâm của Phong Trần, quang hoa tối đen như mực không ngừng xoay tròn, dung nhập vào mi tâm của hắn, cuối cùng khắc trên mi tâm của Phong Trần một chữ.

– Phong!

Chữ Phong tà ác, chữ Phong kia vừa hiện, đồng tử Phong Trần đều trở nên càng thêm tà khí, khóe mắt hơi xếch lên, giống như yêu thú,

– Huyết mạch, quả nhiên là huyết mạch lực, huyết mạch Vũ hồn.

Trong lòng mọi người run rẩy, yêu thú thời kỳ thượng cổ tàn sát bừa bãi, thực lực nhân loại cũng mạnh hơn hiện tại, những người tự thành lập quốc gia, đều vô cùng đáng sợ, thậm chí là cường giả cấp tôn giả, thuỷ tổ nước Thiên Phong, cũng tôn giả, đạt được huyết mạch lực, không ngừng lưu truyền tới nay, hiện giờ Phong Trần cũng giống như những người của hoàng thất Tuyết Nguyệt, đều kế thừa huyết mạch lực.

Phong Trần nhìn mọi người, mọi người lập tức cảm giác dường như mình đang bị yêu thú nhìn chằm chằm vậy, cực kỳ rét lạnh.

Mà ở trong tay Phong Trần, một vật màu đen đang sợ đang quay cuồng, đây là ngọn lửa, ngọn lửa xanh hắc ám, có từng chùm tia sáng đang lưu chuyển, tràn ngập lực lượng hủy diệt, từng đạo chùm tia sáng kia là lôi điện, ngọn lửa này chính là lôi hỏa.

Ngày xưa Thiên Phong yêu tôn cực kỳ hùng mạnh, tinh thông phong, hỏa, lôi điện, Phong Trần có được huyết mạch lực do lão tổ lưu truyền xuống, trong cơ thể cũng ẩn chứa phong, hỏa, lôi điện.

Phong, là cánh chim tà ác sau lưng, hỏa và lôi điện, là đoàn hủy diệt chi quang trong tay Phong Trần.

– Phong Trần, thật đáng sợ.

Trong lòng mọi người khẽ run, giờ phút này Phong Trần mang đến cho bọn họ một cảm giác, đó là đáng sợ, rung động, Phong Trần, quá yêu dị.

Xem ra một trận chiến giữa Lâm Phong và Phong Trần, thật sự thú vị, hai người đều không phải loại lương thiện, đều là thiên tài khó gặp, hơn nữa trong bọn họ rất nhiều người đều biết rằng, Lâm Phong cũng có huyết mạch Vũ hồn, trong cơ thể lưu chuyển huyết mạch lực lượng, chẳng qua huyết mạch lực trong cơ thể Lâm Phong, dường như mật độ không cao bằng Phong Trần.

Hai người ai mạnh ai yếu, hiện tại không ai biết.

– Ẩn dấu quá kỹ.

Nhược Lam Sơn ánh mắt ngưng lại, nhìn chằm chằm Phong Trần, hắn bây giờ và lúc trước khác nhau quá lớn, gần như khiến cho mọi người không thể ngờ được con người yêu dị này lại là người thanh niên vừa cười nói kia.

Hắn mặc dù cũng biết thực lực Phong Trần không kém, nhưng không nghĩ tới Phong Trần lại mạnh như vậy, hơn nữa mật độ huyết mạch lực dường như rất cao, đúng là thiên tài khó gặp, hắn và Lâm Phong chiến một trận, bất kể ai chết đều đáng tiếc, loại thiên tài này nếu muốn lại bồi dưỡng ra một người, quá khó khăn.

Nhưng cục diện bây giờ, Lâm Phong và Phong Trần, ai cũng sẽ không bỏ qua cho đối phương, một lòng muốn giết đối phương, chính hắn cũng không thể can dự, chỉ có thể để mặc cho hai người chiến một trận sinh tử.

Ánh mắt của Nhược Lam Sơn trong lúc vô ý quét qua Đoàn Vô Nhai một cái, Đoàn Vô Nhai và Phong Trần giống nhau, đều là dòng chính huyết mạch hoàng thất, có được huyết mạch lực lượng của tôn giả lưu truyền xuống, hơn nữa sự cơ trí, lòng dạ sâu hơn Phong Trần một bậc, hắn cũng chưa từng bày ra thực lực của mình, mặc dù trong Tuyết Nguyệt bát đại công tử trước kia hắn chỉ xếp hạng thứ tư, nhưng chiến lực chân chính của hắn, vẫn là một câu đố.

Mấy tên gia hỏa này, không một ai là người đơn giản, ngoài ra còn có Đoàn Vô Đạo, người được đồn đãi là kẻ đáng sợ, đứng đầu bát đại công tử, hắn đi vào Tuyết Nguyệt lâu như vậy mà thậm chí còn chưa thấy mặt, dường như căn bản là không nể mặt hắn. Tuy nhiên điều này cũng đúng với tính cách của Đoàn Vô Đạo, theo ta thì sống, chống ta thì chết, thiên hạ chỉ có mình ta, không coi ai ra gì, trong lòng vô đạo.

Lâm Phong cũng nhìn chằm chằm Phong Trần, ánh mắt lạnh lùng, kia đoàn lôi hỏa, so với thứ hai khiến lôi điện còn mạnh hơn, hơn nữa, Phong Trần, còn có cánh chim, yêu này cánh chim, xem ra sẽ không dễ đối phó.

– Lâm Phong, bây giờ ngươi đang có cảm tưởng gì?

Phong Trần hai tay nâng lôi hỏa, ánh mắt lạnh lùng chăm chú nhìn Lâm Phong, một câu nói lạnh lùng từ trong miệng hắn phát ra.

– Cảm tưởng?

Lâm Phong nhìn chằm chằm Phong Trần, lạnh lùng đọc nhấn rõ từng chữ:

– Tự cho là đúng, thế gian này cũng không chỉ một mình ngươi có được huyết mạch lực lượng.

Lâm Phong vừa dứt lời, Thương Long rống giận, ở phía sau hắn, bảy con Thương Long xuất hiện trong hư không, khí thế cuồn cuộn, tất cả đều ngửa mặt lên trời rống giận.

Từng đoàn từng đoàn tử quang xoay quanh trên mình Thương Long, như yêu xà, Tử Xà Vũ hồn và Thiên Phệ Vũ hồn cùng hiện, long xà cùng xuất.

Hơn nữa, giữa bảy con Thương Long còn có một đoàn ánh sáng âm u, khuôn mặt khắc ở kia, như u linh, khiến tâm hồn người ta khiếp sợ, đây là Vu Yêu Chi Hồn sau khi Lâm Phong cắn nuốt Vũ hồn của Vu Chân sinh ra.

– Ừm?

Phong Trần lông mày nhíu lại, thần sắc lạnh lùng, Lâm Phong, không ngờ có Vũ hồn song sinh, hơn nữa, gương mặt u minh kia, dường như cũng là một loại Vũ hồn.

– Nếu như cảnh giới của ngươi giống ta, đích xác đối với ta có uy hiếp rất lớn, nhưng hiện tại, huyết mạch Vũ hồn của Huyền Vũ cảnh tầng ba, như thế nào so sánh được với huyết mạch Vũ hồn của Huyền Vũ cảnh tầng sáu của ta.

Phong Trần lạnh lùng nói, lập tức bước chân ra, trên cánh chim hắc ám có một đoàn ánh sáng hắc ám lưu chuyển, thân thể hắn lập tức biến mất.

Lâm Phong chỉ cảm thấy trước mắt ô quang chợt lóe lên, lập tức một cỗ hơi thở hủy diệt đáng sợ bao phủ lên chính mình, thân thể run lên, biến mất như gió.

– Răng rắc!

Ánh sáng lôi hỏa hắc ám bùng nổ trong hư không, khiến cả phiến không gian không ngừng run lên, không ngừng bạo động, ánh sáng lôi hỏa bắn ra bốn phía, đáng tiếc thân thể của Lâm Phong đã không ở tại chỗ cũ mà đã thối lui ra ngoài vài mét.

– Trốn? Ngươi thoát được sao?

Phong Trần cười lạnh, quang hoa phía trên cánh chim lưu chuyển, cặp đồng tử kia càng mê hoặc yêu dị, thân hình đong đưa, lại lần nữa biến mất không thấy đâu nữa.

Lại là một cỗ khí áp hủy diệt đánh tới, Lâm Phong đồng tử hóa thành tối đen, ánh sáng Thiên Chiếu trong mắt lóe ra không tắt, phảng phất muốn nhìn thấu Phong Trần.

Phong Trần và Sở Triển Bằng giống nhau, có được cánh chim yêu thú, tuy nhiên Phong Trần là kế thừa huyết mạch lực lượng mà sinh ra Vũ hồn cánh chim, cánh chim vẫy động lập lòe vô thanh vô tức, so với Đại Bằng công tử càng nhẹ nhàng hơn nhiều, mà cánh chim lượn sóng khủng bố kia cũng có thể dễ dàng giết người.

Hơn nữa, đoàn lôi hỏa này rất đáng sợ, nếu là bị dính vào trên người chỉ sợ có thể thật sự hủy diệt Lâm Phong hắn, mặc dù là sát phạt chi kiếm, đều không thể ngăn cản được đoàn lôi hỏa này.

Lâm Phong và Phong Trần, dù sao cảnh giới cách nhau cũng quá nhiều, mà thực lực của bản thân Phong Trần, cũng rất mạnh, Huyền Vũ cảnh tầng sáu bình thường chỉ sợ không có người nào là đối thủ của hắn.

– Tam Thiên Phật Ma lực, nếu va chạm với đoàn lôi hỏa này, chỉ sợ cũng sẽ bị cắn nuốt hủy diệt.

Lâm Phong thầm nhủ trong lòng một tiếng. Tam Thiên Phật Ma lực rất mạnh, nhưng còn chưa đủ, tin tưởng nếu như là Lục Thiên Phật ma lực gần như chỉ dựa vào lực lượng thuần túy, cũng có thể trấn áp lôi hỏa của Phong Trần, một quyền xuất ra, Cửu Chuyển Phật Ma lực trấn áp tất cả.

Chỉ tiếc hiện tại, hắn chỉ có Tam Thiên Phật môn lực lượng, còn chưa đủ.

Thiên Phệ Vũ hồn của hắn, nuốt tất cả, cắn nuốt yêu thú, cắn nuốt Vũ hồn, thậm chí sau khi dung hợp Vũ hồn cả người cũng có thể bị cắn nuốt. Nhưng Thiên Phệ Vũ hồn nếu bị hủy diệt lôi hỏa đánh trúng, sợ rằng cũng phải bị thương hoặc là cảnh giới suy giảm, hắn và Phong Trần, hơn kém nhau ba đại cảnh giới.

– Có thể Phong Trần va chạm cũng đưa hắn hủy diệt đấy, chỉ có U Minh chi hỏa, U Minh liên hoa, hơn nữa còn phải toàn bộ chân nguyên lực lượng đều dung nhập trong đó, nếu không giết không được Phong Trần.

Phân tích Lâm Phong trong lòng, Phong Trần thực lực cường đại, có được huyết mạch lực, lại cao hơn hắn ba đại cảnh giới, đối phó Phong Trần, so với giết nhị sứ giả khó hơn rất nhiều, vượt cấp khiêu chiến đối với hắn không có vấn đề, nhưng vượt qua ba đại cảnh giới, rất khó khăn, hơn nữa rất có thể sẽ bị Phong Trần nắm lấy cơ hội giết hắn.

Lâm Phong suy nghĩ nhưng đồng thời động tác cũng không dừng lại, Vũ hồn gào thét, tử quang bổ nhào tới Phong Trần, tuy nhiên từng đoàn tử quang trong nháy mắt đã bị lôi hỏa hủy diệt đi rồi, cái gì đều không còn lại, khiến Lâm Phong càng tin chắc vào phán đoán của mình, ngoại trừ U Minh Hắc Liên ra, loại lực lượng khác rất khó đối phó Phong Trần.
Chương 514: Va Chạm Hủy Diệt
– Hô…

Tiếng gió phiêu đãng một lần nữa vang lên, thân thể của Lâm Phong biến mất, chỉ trong nháy mắt sau đó, Phong Trần nâng trong tay lôi hỏa chi cầu lại một lần đuổi giết tới, tàn phá trong không gian.

– CHÍU…U…U!!

Cánh chim yêu tà rung động, Phong Trần cũng biến mất, theo sát Lâm Phong, nhanh. Có được cánh chim của Thiên Phong yêu, tốc độ của hắn so với Đại Bằng công tử nhanh hơn rất nhiều, tốc độ của Lâm Phong xa xa không bằng Phong Trần. Nếu không phải là dựa vào sự nhạy cảm đáng sợ cùng với mức độ lĩnh ngộ phong chi ý, Lâm Phong một lần đều né không thoát.

Lâm Phong nhanh, là nhanh bộc phát, như gió.

Lại biến mất, thân thể của Lâm Phong lại tránh thoát, ánh sáng đáng sợ hủy diệt của lôi hỏa xẹt qua bên cạnh, phá hủy quần áo của hắn, cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ chẳng mấy lần nữa Phong Trần có thể đánh trúng hắn, lúc này khoảng cách thời gian hai người bọn họ biến mất đang không ngừng ngắn lại.

Điều này Lâm Phong hắn tự mình cũng biết rõ, vô tận tử quang bắt đầu tung bay rít gào, hóa thành rất nhiều xúc tu lan tràn ra ngoài.

– Chết!

Trong mắt Phong Trần yêu quang lóe lên, thân thể lại lần nữa hướng Lâm Phong đuổi giết tới, vô tận xúc tu màu tím toàn bộ đánh ra, đánh về phía Phong Trần.

Trong mắt Phong Trần hiện lên một tia cười lạnh, ngẩng đầu, dưới lôi hỏa, màu tím xúc tu toàn bộ bị đốt hủy, cặn bã đều không còn, dường như chưa bao giờ tồn tại, hơn nữa dọc theo những xúc tu này, Phong Trần tiếp tục giết tới Lâm Phong.

– Xuy, xuy…

Tiếng vang trong trẻo truyền ra, trên người Lâm Phong, một đạo kiếm quang sát phạt xé rách không gian chém tới, tĩnh mịch, xơ xác.

– Răng rắc.

Ánh sáng lôi hỏa và kiếm quang va chạm, bộc phát ra ánh sáng chói mắt, lập tức mọi người liền nhìn thấy sát phạt kiếm quang bị hủy diệt bởi ánh sáng lôi hỏa, biến mất không còn gì nữa, sát phạt chi kiếm, vẫn không ngăn được lôi hỏa.

– Phong Trần so với nhị sứ giả cường đại hơn rất nhiều, lôi điện của nhị sứ giả rất mạnh, nhưng lôi hỏa của Phong Trần còn lợi hại hơn, hơn nữa tốc độ của hắn cũng không phải nhị sứ giả có thể so sánh được.

Mọi người thầm nghĩ trong lòng, xem tình hình này, dường như Lâm Phong có chút không ổn, nếu còn tiếp tục như vậy rất có thể hắn sẽ bị Phong Trần giết chết.

Nhưng Lâm Phong dường như cũng không vội, đồng tử hắc ám vẫn lạnh lùng như trước, dừng trên người Phong Trần, không chút tức giận, Phong Trần mạnh hơn hắn ba đại cảnh giới, chiến cuộc loại này, cũng không khiến hắn bất ngờ, chỉ biết càng kích phát chiến ý trên người hắn.

Sau khi đánh tan kiếm quang, lúc này đây Phong Trần ngừng lại, cũng không vội vã động thủ, mà nhìn chằm chằm Lâm Phong, cười lạnh.

– Hiện tại thì sao, cảm giác như thế nào?

Trong ánh mắt yêu tà của Phong Trần lộ ra sự miệt thị, Lâm Phong thiên phú rất mạnh, lấy thực lực Huyền Vũ cảnh tầng ba đối kháng với Huyền Vũ cảnh tầng sáu, nhưng đối mặt với hắn, Lâm Phong vẫn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

– Ngươi lấy thực lực Huyền Vũ cảnh tầng sáu đối phó với Huyền Vũ cảnh tầng ba của ta mà còn có thể dương dương tự đắc, ta thật không biết là nên hổ thẹn thay cho ngươi, hay chê cười nước Thiên Phong không có người.

Lâm Phong lãnh đạm nói, một cỗ sát phạt chiến ý đáng sợ điên cuồng nở rộ, dường như thật sự bốc cháy lên.

Cảm nhận được cổ sát phạt chiến ý này, trong lòng mọi người âm thầm run rẩy, Lâm Phong quả thật không phải người bình thường có thể só sánh được, khó trách có thể có thành tựu hôm nay, bất khuất, bất phục, ngươi có cường đại hơn nữa, ta cũng không sợ, chỉ có chiến.

Phong Trần ánh mắt âm trầm, tuy rằng bây giờ hắn chiếm thượng phong tuyệt đối, nhưng lấy thực lực Huyền Vũ cảnh tầng sáu của hắn đối phó với một tên Huyền Vũ cảnh tầng ba, vốn nên là trong nháy mắt dễ dàng giết chết đối phương mới đúng, thật sự là hắn không có tư cách để kiêu ngạo, trận chiến này về cơ bản không phải cùng cấp chiến đấu, không ngờ hắn vẫn còn kiêu ngạo, đương nhiên, cũng là bởi vì thực lực của Lâm Phong quá mạnh mẽ, làm cho bọn họ không để ý đến tu vi của Lâm Phong, chỉ suy xét đến chiến lực hùng mạnh của hắn.

– Chuẩn bị chết đi.

Phong Trần âm u lạnh lẽo nói, hai tay nâng lôi hỏa chậm rãi nhập lại làm một, ánh sáng lôi điện hắc ám đáng sợ điên cuồng chớp động, trong hư không xuất hiện từng đạo ánh sáng hắc ám lôi hỏa, xé rách không gian, không ngừng lóe lên, làm cho người ta cảm giác cả phiến thiên địa dường như đều sẽ bị hủy diệt.

Một đoàn hủy diệt lôi hỏa quang cầu cực kỳ đáng sợ ngưng tụ thành hình trong hư không, song chưởng Phong Trần lay động lôi hỏa quang cầu đáng sợ này, đồng tử yêu dị nhìn chằm chằm Lâm Phong, sát ý nồng đậm.

Phong Trần hắn không có ý định cho Lâm Phong bất kỳ cơ hội nào, chỉ có đuổi giết Lâm Phong, ném đoàn lôi hỏa này vào cơ thể Lâm Phong, chỉ trong nháy mắt có thể phá hủy Lâm Phong, khiến Lâm Phong hóa thành tro tàn, khi đó ai còn dám nói nước Thiên Phong của hắn không người, Nhược Lam Sơn sẽ không thể miệt thị người nước Thiên Phong bọn họ, không dám tùy ý để cho Lâm Phong ra oai.

Nhược Lam Sơn dung túng Lâm Phong khiến Phong Trần phải ôm uất hận trong lòng, uất ức này, nhất định phải giải tỏa, bởi vậy hắn không kéo dài thời gian, mà trực tiếp lấy bản lĩnh lợi hại nhất, muốn hủy diệt Lâm Phong ngay lập tức, để khiến cho Nhược Lam Sơn nhìn sự cường đại của hắn.

Lâm Phong chăm chú nhìn hủy diệt quang cầu, cảm giác được lực lượng đáng sợ ẩn chứa trong đó.

– Hô…

Thở ra một hơi, trên người Lâm Phong một ngọn lửa tuôn ra, điên cuồng chuyển động, chân nguyên chi hỏa, thái dương chi hỏa, chiếu sáng cả không gian.

Ngọn lửa đáng sợ này điên cuồng ngưng tụ, hội tụ lại trước người Lâm Phong, một đóa hắc ám chi liên chậm rãi ngưng hình, Lâm Phong không còn lưu thủ, gần như phóng thích ra toàn bộ thái dương hỏa chân nguyên, hóa thành U Minh chi liên, thâm thúy, hắc ám, tĩnh mịch, trang nghiêm.

Mọi người run rẩy trong lòng, Lâm Phong cũng nổi giận, đem toàn bộ chân nguyên hóa thành hoa sen đen, chân nguyên đều tiêu hao hết, là để đối kháng lôi hỏa quang cầu của Phong Trần.

Hoa sen đen do Lâm Phong ngưng tụ và quang cầu hủy diệt kia tương phản với nhau, yên lặng, áp lực, không có lực lượng hủy diệt đáng sợ phóng ra ngoài, nhưng không có ai hoài nghi lực lượng hủy diệt đáng sợ của hắn.

Phong Trần cũng nhìn chằm chằm hắc liên, đầu tiên là sửng sốt, lập tức khóe miệng cong lên tạo thành nụ cười tà dị.

– Đây là thủ đoạn mạnh nhất của ngươi ư, một khi đã như vậy, ta sẽ phá hủy nó, cho ngươi sáng mắt ra.

Phong Trần cười lạnh nói, hắn không tin hắc liên do chân nguyên của Lâm Phong ngưng tụ, có thể mạnh hơn lôi hỏa của hắn, cảnh giới của hắn cao hơn Lâm Phong nhiều như vậy, mức độ nồng đậm của chân nguyên lực cũng sẽ hơn xa Lâm Phong.

– Đi chết đi.

Phong Trần gầm lên, lao tới Lâm Phong, nhanh đến không thể tin nổi.

– Phong!

Lâm Phong ánh mắt lạnh lùng, thân hình khẽ nhúc nhích, phiêu động như gió, hướng tới trên không đi tới, không va chạm trực diện với Phong Trần, làm cho người ta sửng sốt, Lâm Phong, không tiếp chiến.

Một cây phiên kỳ xuất hiện, là hồn phiên của Lâm Phong, chỉ thấy Lâm Phong lấy hồn phiên ra, cờ đón thái dương bay phấp phới.

U Minh Hắc Liên trong tay giơ lên, Lâm Phong tâm thần khẽ động, ngọn lửa điên cuồng đáng sợ trong hồn phiên cuồn cuộn đổ về U Minh Hắc Liên trong tay Lâm Phong, Lâm Phong vậy mà lại mượn dùng ngọn lửa trong thái dương hồn phiên.

Trong hư không, mặt trời chói chang chiếu rọi xuống, khắc lên đồ án thái dương trên hồn phiên, khiến hồn phiên tràn đầy ánh sáng ngọn lửa thái dương, ngọn lửa kia lại chiếu xuống từ trong hư không, ấn lên người Lâm Phong, loá mắt và chói mắt, thái dương, hồn phiên, Lâm Phong, dường như liên kết lại với nhau.

– Lâm Phong thật đáng sợ, cũng không biết hắn tu luyện công pháp gì, không ngờ có thể mượn trực tiếp lực lượng của thái dương.

Mọi người trong lòng âm thầm khiếp sợ, Lâm Phong không phải không chiến, mà là lấy trạng thái mạnh nhất đi nghênh chiến Phong Trần, hắn còn có thể trở nên càng mạnh hơn nữa.

Ngẩng đầu, Phong Trần nhìn chằm chằm Lâm Phong trong hư không, trong ánh mắt hiện lên một đạo yêu quang, chữ viết trên mi tâm cũng lưu chuyển từng đạo ánh sáng đặc thù.

– Lâm Phong, đi tìm chết.

Giận quát một tiếng, lúc này đây, tốc độ Phong Trần nhanh đến cực hạn, phóng lên cao, ngay lập tức đã tới.

– Sát!

Lúc này đây, Lâm Phong cuối cùng không né tránh, thân thể nghịch chuyển, treo ngược trong hư không, khí thế sát phạt đáng sợ đánh xuống, cuồn cuộn mà động, giữa không gian toàn bộ đều là khí thế sát phạt, còn có kiếm khí tàn sát bừa bãi, xé rách không gian.

– Ầm vang!

Nương theo một âm thanh trầm thấp trầm đục, mọi người chỉ cảm giác thân thể của chính mình lắc lư, đoàn ánh sáng lôi điện chói mắt và đóa U Minh Hắc Liên yên tĩnh rốt cục va chạm vào nhau, hắc ám lôi quang đáng sợ điên cuồng bùng nổ, xung quanh toàn bộ đều là ánh sáng hắc lôi, lập lòe không dứt, Phong Trần và thân thể của Lâm Phong đều bị bao bao ở trong đó.

– Xuy, xuy, xuy…

Tiếng vang chói tai truyền ra, lôi hỏa quang cầu và hắc ám hoa sen dung hợp cùng một chỗ, đều muốn xé rách đối phương, phá hủy đối phương, mà cỗ lực lượng hủy diệt kinh khủng kia tiếp tục điên cuồng tàn phá không gian.

– Đáng sợ, thật là đáng sợ.

Hủy diệt lôi hỏa và U Minh Hắc Liên đều cực kỳ cường đại, đều muốn cắn nuốt đối phương, trong nháy mắt không bên nào có thể phá hủy bên còn lại, bọn chúng không bùng nổ ngay lập tức mà là không ngừng phóng ra ánh sáng hủy diệt, trên mặt đất toàn bộ mọi người đều tránh lùi ra rất xa, nơi lực lượng hủy diệt đáng sợ kia đi qua, không gian phát ra tiếng xuy xuy không dứt, mặt đất bị xé nứt, sinh ra từng rãnh sâu, cực kỳ kinh tâm động phách.
Chương 515: Luyện Hóa Cắn Nuốt
Ánh sáng hủy diệt chiếu vào khuôn mặt của Lâm Phong và Phong Trần, khiến cho trên khuôn mặt của bọn họ hiện lên những nét cực kỳ yêu dị, từng chùm từng chùm ánh sáng không ngừng lóng lánh.

Ánh sáng xuyên thấu qua cái không gian hủy diệt kia, hai người một trên một dưới, bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt tràn ngập quyết tâm hủy diệt đối phương, đó là, ngươi không chết thì ta chết, không ai có thể lùi bước.

– Lâm Phong, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi.

Trong miệng Phong Trần thốt ra một giọng nói lạnh như băng, trong giọng nói tràn ngập sự tự tinh mãnh liệt, lúc này đây hắn nhất định phải giết Lâm Phong.

– Ngày chết?

Lâm Phong cười nhạt, trong miệng cũng thốt ra một giọng nói lạnh như băng:

– Ngươi quá tự tin rồi.

– Tự tin cũng phải có thực lực, chân nguyên của ngươi đã hao hết, toàn bộ đã dung nhập vào trong đóa hoa sen đen này, ta xem ngươi còn lấy cái gì để ngăn cản ta?

Giọng nói của Phong Trần và tiếng xuy xuy xé rách hỗn hợp vào cùng một khối, chùm tia sáng vẫn khủng bố như trước. Chỉ thấy lúc này, tay trái Phong Trần chầm chậm giơ lên, một quả hỏa lôi đen thui không ngừng lóe sáng lên, cực kỳ đáng sợ.

– Phong Trần, hắn ta vẫn còn có dành đường sống mà Lâm Phong thì đã đem toàn lực ứng phó rồi.

Ánh mắt đám người run lên, xem ra lúc này đây Lâm Phong đã thực sự hỏng bét rồi.

Trong mắt của Lâm Phong lộ ra môt thần sắc châm biếm, đúng vậy, là châm biếm, tiếng gào rít đáng sợ truyền ra, bảy con Thương Long và Tử Xà Vũ hồn dung hợp thành một khối hiện lên trên đầu vai của Lâm Phong, tất cả đều xoay tròn tại đó, còn thân thể của Lâm Phong thì giống như nghịch chuyển nhìn Phong Trần chằm chằm.

– Hừ!

Phong Trần cười lạnh lùng, một cánh chim yêu dị màu đen đột nhiên mở ra chậm rãi đập đập trong hư không, chỉ cần cánh chim của hắn thôi cũng đủ để ngăn cản Vũ hồn của Lâm Phong rồi.

– Hồn Vu yêu.

Lâm Phong thầm nhủ trong lòng, một viên U Linh to lớn trắng bệch giống như đang phiêu lãng bay ra, nó yêu dị dao động bay tới hướng Phong Trần, khiến cho tinh thần của Phong Trần run lên.

– Linh hồn công kích.

Ánh mắt Phong Trần ngưng lại rắn giỏi, hắn lập tức lạnh lùng nói:

– Lực lượng linh hồn dao động này còn chưa đủ để ảnh hưởng tới ta đâu, ngươi hãy vứt bỏ đi.

Vừa dứt lời thân thể Phong Trần đột nhiên rung lên, lôi hỏa đáng sợ dao động lại một lần nữa ngấm vào trong giữa hoa sen đen, quả lôi hỏa này và hoa sen đen đều như tằm ăn lên. Ở về phía Phong Trần mà xem, thì chỉ cần ánh sáng hoa sen đen của Lâm Phong mờ đi, lực lượng chân nguyên của Lâm Phong tiêu hao hết thì hắn còn lấy cái gì mà chiến đấu, hắn sẽ chết không thể nghi ngờ.

– Thật sao?

Lâm Phong lạnh lùng nói, ở trên người của hắn mấy vạn sợi tàn hồn điên cuồng bắn ra, toàn bộ đều khắc sâu vào giữa hồn vu yêu, một cỗ linh hồn cực kỳ đáng sợ dao động theo hồn vu yêu đi ra, cỗ linh hồn vô hình dao động này không có bất kỳ một ngăn cản nào ở trên người của Phong Trần, khiến cho cả người Phong Trần run lên mãnh liệt, ngay cả chữ viết trên mi tâm kia cũng khe khẽ dao động, khiến cho nó trở nên yếu đi vài phần.

Linh hồn của Phong Trần đã bị công kích, tinh thần của hắn kịch liệt dao động không thể nào tập trung được, ngay ở trong đầu cũng có chút hoảng hốt, cho nên hỏa lôi trong tay cũng đều chịu ảnh hưởng.

– Giết!

Lâm Phong mở miệng ra, một giọng nói đáng sợ từ trong miệng của hắn thốt ra, nương theo đạo giọng nói này là một ngụm chân nguyên lực từ trong miệng của hắn phóng ra ngoài, chân nguyên sát phạt giống như môt thanh kiếm vô cùng sắc bén.

– Ồ?

Đám người thấy như vậy thì tất cả đồng tử đều co rút lại, cuộc chiến đấu dường như đã có cơ chuyển biến, Lâm Phong bắt đầu phản kích Phong Trần rồi.

Ở trong sương mù, cảm nhận được cỗ chân nguyên sắc như một thanh kiếm này, Phong Trần cắn chặt răng không hề do dự điểm hỏa quả hỏa lôi ở trong tay của hắn, nương theo tiếng vang ầm ầm truyền ra, ngụm chân nguyên kia biến mất trong nháy mắt, nhưng khóe miệng của Lâm Phong thì lại hiện lên một nụ cười châm chọc.

Lúc Phong Trần mông lung là lúc hỏa lôi kia đối kháng với lực lượng chân nguyên, nhưng liệu có thể dứt bỏ được không.

– Chết đi!Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua..!

Lâm Phong giận dữ quát lên một tiếng, làn tóc dài bay dựng đứng trong hư không, toàn thân lộ ra một cỗ sát phạt khí, một cỗ sát phạt khí cực kỳ đáng sợ, sát phạt hết thảy, hủy diệt hết thảy.

Mà thân thể của hắn chuyển ngược xuống, ép xuống U Minh Hắc Liên hủy diệt, đồng thời tiếng gào khóc truyền ra dung hợp với Thương Long chi hồn bổ nhào về phía Phong Trần.

Phong Trần đột nhiên khẽ cắn môi, chỗ đau mãnh liệt khiến cho tinh thần của hắn có vài phần tình táo lại, chùm tia sáng hỏa lôi đáng sợ trong thân thể của hắn lóe ra không ngớt, toàn bộ bổ xuống bảy đầu Thương Long kia.

– Ầm ầm!

Những tiếng nổ lớn gây ra những trận gió lốc tàn sát bừa bãi, thân thể Lâm Phong đột nhiên bị áp bách xuống, lực lượng hủy diệt tàn sát bừa bãi, quang cầu lôi hỏa vả hủy diệt hoa sen đen đều biến mất vô hình vô ảnh, còn thân thể của Lâm Phong thì không có một chút dừng lại tiếp tục hạ xuống, trên song quyền một tầng lực lượng đáng sợ đặc thù không ngừng lưu chuyển, ba nghìn Phật Ma lực.

– Ầm, ầm, ầm!

Tiếng nổ liên tiếp vang lên, bảy đầu Thương Long điên cuồng cắn xé lôi hỏa, còn bảy đầu Thương long thì ngăn cản Phong Trần, để Phong Trần căn bản không rảnh tâm ép xuống Lâm Phong. Hai đấm của Lâm Phong đổng thời đấm thẳng vào lồng ngực của hắn. Hai cỗ lực lượng đáng sợ này khiến cho hắn cảm thấy cả người run lên rất kinh khủng, dường như trái tim đang muốn nhảy ra ngoài, tiếng xương gãy không ngừng truyền ra.

Lực lượng rất đáng sợ, cũng giống như Lâm Phong đã sử dụng quyền vừa rồi, quyền thứ hai lại đánh vào trên thân người của hắn.

Một ngụm máu tươi từ trong miệng Phong Trần trào ra, ánh mắt của hắn gắt gao nhìn Lâm Phong chằm chằm, cánh chim của hắn lóe lên thân thể xoay ngược trở lại, lùi về phía sau.

– Chạy à? Ngươi chạy đi đâu?

Lâm Phong lạnh lùng quát, tiếng hét giận dữ lại một lần nữa truyền ra, bảy đầu Thương Long nhanh chóng hít chặt vào trên người của hắn, trực tiếp cuốn chặt lây thân thể của hắn, khiên cho thân thể của hắn và thân thể Lâm Phong liên kết thành một khối.

– Giết!

Lâm Phong lại một lần nữa gầm lên, mượn lực đàn hồi, thân thể của Lâm Phong ngay lập tức lại giáng xuống, vẫn là hai nắm tay đáng sợ phóng ra, tiếng vang răng rắc lại một lần nữa truyền ra, thân thể của Phong Trần lại nhanh chóng lùi lại.

Ầm, ầm, ầm!

Từng đợt tiếng vang không ngừng truyền ra, thân thể Phong Trần bị những vòng Thương Long cuốn chặt, khiến cho cánh chim của hắn dù chớp động như thế nào cũng không thể thoát khỏi được, mỗi một quyền đều oanh vào trên người của hắn, khiến cho toàn thân hắn xương cốt đều bị đứt gãy, thực lực của hắn tuy có mạnh nhưng cũng không thể nào chịu nổi sự tàn phá bừa bãi như thế.

– A…!

Một tiếng gào thét thống khổ truyền ra, một cỗ ánh sáng màu đen đáng sợ từ trên người Phong Trần bắn ra phóng lên cao, máu trong thân thể đều giống như muồn bốc cháy lên, khiến cho cả người hắn càng trở nên yêu dị.

– Cút!

Lực lượng mạnh mẽ quấn quanh trên người của hắn, bám chặt vào trên người của hắn rồi bắt đầu tiếp tục chặt đứt, cánh chim Phong Trần chớp động, điên cuồng triệt thoái về phía sau.

– Hồn phiên.

Lâm Phong giận dữ quát lên, Hồn phiên phiêu lãng bay tới, đồng thời bước chân của hắn cũng bước ra ngoài, những đoạn xúc tu kia lại một lấn nữa nhào tới buộc chặt thân thể Phong Trần vào đó.

Lúc này hơi thở của Phong Trần kịch liệt dao động, hắn hầu như đã chết tới nửa người, cả người hắn đẫm máu giống như là đã phát điên, lực lượng sôi trào hỗn độn bùng ra, không ngừng chặt đứt những xúc tu Vũ hồn đang buộc chặt thân thể hắn.

Một tia ánh sáng mặt trời chiếu vào trên thân thể hắn, làm cho hắn cảm thấy vô cùng nóng bỏng, hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy Lâm Phong đứng ở ngay trên không trung, trong tay của hắn hồn phiên giống như một ngọn lửa thần.

– Ngươi nhớ lại vinh quang của những tiền bối khi xưa, nhưng những vinh quang này nhất định không thuộc về ngươi nữa rồi. Ngày xưa Thiên Phong Yêu Tôn có thể muốt sống Thiên Phong Yêu Tôn, nhưng ngươi thì ngay đến cả lực lượng huyết mạch cũng còn không phát huy được, ngươi có tư cách gì mà nhớ lại, ngươi đã không thể lợi dụng cỗ huyết mạch này, hãy để lại cho ta đi.

Lâm Phong chậm rãi nói, thân thể hắn bắt đầu chuyển động mang theo Hồn phiên vũ động, ánh sáng mặt trời trực tiếp đem thân thể Phong Trần bao vào ở trong đó.

Phong Trần, trong nháy mắt đã bị khắc trên lá cờ, một ngọn lửa đáng sợ hừng hực bốc cháy luyện hóa thân thể của hắn.

– A…!

Phong Trần điên cuồng gào rú, thân thể muốn từ trong Hồn phiên lao ra, nhưng lực lượng bao vây này quá mạnh, lực lượng hiện giờ của hắn đã không thể ngăn cản được, chỉ có chịu đựng dày vò, từng chút từng chút, giống như tằm ăn lên.

– Gầm…!Nguồn truyện audio

Một tiếng rống giận vang động truyền ra dung hợp hóa Vũ hồn bảy đầu xông vào trên lá Hồn phiên, trực tiếp cắn nuốt Phong Trần, cắn nuốt hết sạch huyết mạch lực trên người của hắn.

Ngọn lửa luyện hóa Phong Trần, luyện hóa lôi hỏa trên thân người của hắn, Vũ hồn cắn nuốt lực lượng huyết mạch của hắn, mà Lâm Phong, bản thân lực lượng hồn phách đi lau diệt hồn phách Phong Trần, khiến cho tất cả mọi thứ trên người của Phong Trần đều có thể được triệt để lợi dụng, không thể lợi dụng được thì diệt đi.

– Ngươi đã không thể lợi dụng được cỗ huyết mạch này, hãy để lại cho ta đi.

Đám người cảm thấy trong lòng kịch liệt rung động run rẩy, lúc này trong hư không phát sinh môt cảnh tượng quá mức rung động.

Lâm Phong, cái hắn muốn không chỉ có thắng lợi, cái hắn muốn còn là tinh hoa trên người Phong Trần, đem lôi hỏa luyện hóa, đem huyết mạch lực lượng cắn nuốt, còn lại thì hoàn toàn lau đi.

Ngay đến lực lượng huyết mạch dung hợp Vũ hồn cũng có thể cắn nuốt, Hồn phiên thì có thể luyện hóa lôi hỏa, Lâm Phong này giờ đây hắn đã quá yêu nghiệt rồi, hôm nay hắn mới là Huyền Vũ cảnh tầng ba, nếu là hắn cường đại hơn, bước vào thiên võ cảnh giới thì thật là đáng sợ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 4 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)