Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 159[Chương 964 đến 969]
❮ sautiếp ❯Chương 964:
Nam tử ba mắt sắc mặt lạnh lẽo, lạnh nhạt nói:
– Vĩnh Hằng Thần Huyết vô cùng trân quý, là đặt ở trong trọng địa của Thần Phủ, tự nhiên đi vào mới có thể lấy được. Về phần ai lấy được, đợi lát nữa tự nhiên biết rõ.
– Tốt rồi, đều vào đi thôi.
Nam tử ba mắt đảo qua các tu luyện giả.
– Đi thôi đi thôi.
Phược Long Thế Giới Thần thì cười tủm tỉm.
– Ta là không có dã tâm gì, ta có tự mình hiểu lấy, bất quá nha, có thể được một phần kỳ ngộ cũng không tệ rồi! Trong truyền thuyết Vạn Thần Phủ hạch tâm, là không có mấy người có thể vào.
– Đi thôi, chúng ta không đi vào, bị cưỡng ép ném vào sẽ không tốt.
Kỷ Ninh cũng cùng Tô Vưu Cơ đi tới.
– Hừ.
Sắc mặt của Phù Khai âm trầm, đi tới cửa chính của Thần Phủ.
A La Dịch thì nhìn nam tử ba mắt.
– Ta tin tưởng.
A La Dịch nói.
– Vạn Thần Đạo Quân lưu lại khảo nghiệm, khẳng định công bình.
A La Dịch thật sự là thất bại không nổi, cho nên mới tính toán chi li như thế.
Cuối cùng cả đám đều đi vào Thần Phủ.
– Hô.
Phược Long Thế Giới Thần là cái thứ nhất rảo bước tiến vào Thần Phủ, khi vừa vào trong bóng tối, liền nhìn không thấy cái gì nữa.
Kỷ Ninh, Tô Vưu Cơ nháy mắt, trong Thần Phủ một mảnh hắc ám, mắt thường không có cách nào thấy rõ, tâm thức Tâm lực càng không cần nói, bất quá bọn hắn minh bạch, dùng thủ đoạn của Vạn Thần Đạo Quân muốn tiêu diệt bọn hắn quá dễ dàng, căn bản không cần phải dùng chút ít âm mưu thủ đoạn.
– Tiến.
Kỷ Ninh, Tô Vưu Cơ cũng rảo bước tiến vào Thần Phủ, tiến nhập trong bóng tối biến mất không thấy gì nữa.
Phù Khai, A La Dịch, Cốt Khải Thế Giới Thần đều tiến nhập Thần Phủ.
– Ha ha…
– Đã xong.
Nam tử ba mắt vung tay lên, Sinh Tử Đại Ma Bàn ở bên cạnh liền nhanh chóng thu nhỏ lại, bay vào trong tay của hắn.
– Đóng cửa a!
Nam tử ba mắt cười hô.
Ầm ầm….
Cửa chính Thần Phủ ầm ầm chậm rãi đóng cửa.
Trong tích tắc khi Kỷ Ninh đi vào cánh cửa Hắc Ám thần phủ nguy nga, không gian biến ảo, đợi cho đến lúc trước mắt sáng lên thì cũng đã đang đứng ở trên đầu hành lang rồi.
Hai bên hành lang dài này còn cắm đều các bó đuốc, bó đuốc cháy hừng hực, ánh lửa rải đầy hành lang này.
– Ồ?
Kỷ Ninh đứng ở bên trong hành lang, hai mắt nhìn về phía bốn phía, chung quanh không có lấy một bóng người.
– Có chuyện gì xảy ra, ta và đám người Vưu Cơ đều bị tách nhau ra sao?
Kỷ Ninh nói thầm.
Bỗng nhiên phía trước mơ hồ có năng lượng chấn động, Kỷ Ninh tức thì cẩn thận nhìn lại, chỉ thấy hỏa diễm ở bó đuốc ở hai bên bay ra, hội tụ ở giữa không trung trong hành lang. Sau đó ngưng tụ thành một thiếu nữ ăn mặc váy mỏng đi chân trần, thiếu nữ này có một cái đầu đầy tóc màu xanh biếc xinh đẹp. Tuy rằng đã mặc một tầng váy mỏng, thế nhưng cũng đã gần như trần trụi.
– Ta là thần phủ trận linh, đây là một hóa thân của ta.
Thiếu nữ này nói ra.
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc hỏi:
– Tại sao ta lại tách ra với bọn hắn vậy?
– Các ngươi đều sống sót ở bên trên Sinh tử ma bàn, mỗi một người đều có thể đạt được một phần kỳ ngộ, bất quá con đường các ngươi đi đều không giống với nhau, cho nên kỳ ngộ thích hợp với các ngươi cũng khác nhau. Cho nên các ngươi đều được chuyển chuyển qua chỗ khác nhau ở trong thần phủ.
Thiếu nữ này nói:
– Đi theo ta a.
Kỷ Ninh ngoan ngoãn đuổi theo.
…
Thật sự cả đám người Kỷ Ninh đều bị chuyển chuyển qua các khu vực khác nhau.
Thiêu niên mặc huyết bào A La Dịch cũng xuất hiện ở bên trên một cái hành lang, hai con mơ hồ hiện lên màu huyết sắc như thủy triều nhìn về phía chung quanh, mang theo một tia vội vàng. Bỗng nhiên ở phía trước mặt của hắn, giữa không trung trên hành lang cũng ngưng tụ ra một thiếu nữ ăn mặc sa mỏng gần như trần trụi, đi chân trần.
– Ta là thần phủ trận linh, đây là một trong các hóa thân của ta, đi theo ta a.
Thiếu nữ này nói.
– Vĩnh Hằng thần huyết ở đâu?
A La Dịch hỏi.
– Vĩnh Hằng thần huyết?
Thiếu nữ nhìn hắn, trên khuôn mặt xinh đẹp kia lại mang theo nụ tươi cười có một tia kỳ dị.
– Đúng, Vĩnh Hằng thần huyết, ở trong Sinh tử ma bàn, có lẽ ta là người có biểu hiện tốt nhất. Trước đó Kim Nhãn khôi lỗi cũng đã nói… Biểu hiện của chúng ta lần này có tư cách đạt được Vĩnh Hằng thần huyết, thế nhưng phải tiến vào thần phủ thì mới có thể lấy được.
A La Dịch nhìn thiếu nữ, trong mắt tràn ngập lo lắng:
– Kỳ ngộ gì khác ta cũng không muốn quản, hiện tại ta chỉ muốn Vĩnh Hằng thần huyết mà thôi.
Thiếu nữ nhìn hắn rồi nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
– Không có.
– Không có?
A La Dịch sững sờ.
– Không có Vĩnh Hằng thần huyết để cho ngươi.
Thiếu nữ nhìn hắn.
– Có ý gì?
A La Dịch có chút nóng nảy.
– Rất đơn giản, Vĩnh Hằng thần huyết để cho những người khác tu hành, mà cũng không phải là của riêng ngươi.
Thiếu nữ này nói:
– Đương nhiên ngươi vẫn có thể có được một phần kỳ ngộ.
– Không có khả năng a!
Hai mắt của A La Dịch trở nên đỏ hồng, trở nên điên cuồng, giận dữ hét lớn:
– Ta là mạnh nhất, trong năm Thế Giới Cảnh sống sót, bốn người khác đâu có thể vượt ta được chứ? Chẳng lẽ là Tô Vưu Cơ vừa mới đột phá thành Thế Giới Cảnh hay sao? Hay là Đại Mạc Viện Phược Long Thế Giới thần? Hay là tôi tớ của ta? Hay vẫn là Phù Khai? Bọn hắn cũng không có tư cách a! Đại năng Vạn Thần Đạo Quân rất là cổ xưa, rất là kiêu ngạo, không có khả năng không công bằng như vậy.
– Khảo nghiệm mà chủ nhân để lại, tất cả đều rất công bằng.
Thiếu nữ này nói:
– Kết quả của lần khảo nghiệm này… Quả thực ngươi hoàn toàn không có tư cách đạt được Vĩnh Hằng thần huyết.
– Đáng chết!
A La Dịch vừa vội vừa giận.
Sao hắn lại có thể không vội được chứ? Có thể nào không giận được chứ? Vĩnh Hằng thần huyết này có liên quan đến tính mạng của hắn, lần này hắn và Phù Khai không tiếc bất cứ giá đến đây. Chỉ cần từ Vụ hải vọt tới trước cửa chính thần phủ cũng đã trải qua nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, bọn hắn không để ý nguy hiểm tử vong chính là vì Vĩnh Hằng thần huyết này.
Đạt được Vĩnh Hằng thần huyết, như vậy hắn sẽ có thể một bước lên trời!
Không chiếm được, chỉ có chết!
Ai cũng không cứu được hắn, ngay cả phụ thân của hắn cũng không cứu được hắn.
Mà lần này bên trên Sinh Tử Đại Ma Bàn, cuối cùng thực lực của hắn đột phá, chính là Thế Giới thần mạnh nhất, hắn cũng tự nhận cuối cùng nhất định Vĩnh Hằng thần huyết sẽ rơi xuống tay mình. Thế nhưng bây giờ lại có kết quả như thế này, bảo sao hắn không lo lắng phẫn nộ cơ chứ?
Chương 965:
– Tại sao lại có thể như vậy.
– Phược Long Thế Giới thần? Không có khả năng, hắn dựa vào đạo phù thì mới may mắn chiến thắng a.
– Phù Khai? Thắng chật vật như vậy, thực lực cũng còn xa không bằng ta.
– Tôi tớ của ta? Cũng không thể nào a.
– Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ? Đúng rồi… Cũng có khả năng, nàng là một người vừa mứoi đột phá Hỗn Độn Tiên Nhân, lại là người cuối cùng giết đến! Xem như thực lực cũng có thể vượt cấp được…
A La Dịch không ngừng suy tư.
– Là Tô Vưu Cơ sao?
A La Dịch nhìn thiếu nữ ở trước mắt.
– Đây là bí mật.
Thiếu nữ nói:
– Không được hỏi lại.
– Không đúng, không đúng… Vạn Thần Đạo Quân kia là tồn tại bực nào chứ? Tô Vưu Cơ kia thực lực yếu ớt, vẫn phải dựa vào Tổ Thần yêu nghiệt kia thì cuối cùng mới sống sót được! Vạn Thần Đạo Quân làm sao có thể đem Vĩnh Hằng thần huyết cho Tô Vưu Cơ này được chứ? Cho dù cho Tổ Thần yêu nghiệt kia cũng phải hợp lý hơn nhiều so với cho Tô Vưu Cơ a.
Sắc mặt của A La Dịch bỗng nhiên đại biến.
– Yêu Nghiệt Tổ Thần…
A La Dịch chợt nhớ tới một chuyện.
Đó là trước khi khảo nghiệm Sinh tử ma bàn, nam tử đầu trọc ba mắt kia đã từng nói một câu:
– Tu hành giả cuối cùng còn sống sót sẽ có một phần kỳ ngộ nhỏ, tu hành giả có biểu hiện tốt nhất trên Sinh tử ma bàn mà lại còn sống, sẽ có khả năng đạt được Vĩnh Hằng thần huyết.
– Tu luyện giả có biểu hiện tốt nhất… Đúng, là tu luyện giả. Thế Giới thần, Hỗn Độn Tiên Nhân là tu luyện giả, Tổ Thần cũng là tu luyện giả.
A La Dịch cẩn thận nhớ lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra, hắn phát hiện ra không có một điểm mâu thuẫn nào. Yêu Nghiệt Tổ Thần kia hoàn toàn có khả năng đạt được Vĩnh Hằng thần huyết.
Luận biểu hiện tốt.
Một Tổ Thần, cuối cùng lại giết chết một gã Thế Giới thần viên mãn, tuy nói là dựa vào một chút bẫy rập. Thế nhưng như vậy cũng đã được xưng tụng là không thể tưởng tượng nổi rồi. A La Dịch hắn cũng chỉ đánh chết một gã Thế Giới thần đỉnh phong mà thôi. Cần phải biết hắn vốn là Thế Giới thần đỉnh phong a.
– Đúng, nếu như đem Tổ Thần này tính toán vào trên, như vậy…
– Yêu Nghiệt Tổ Thần, quả thực so với ta còn càng có khả năng đạt được Vĩnh Hằng thần huyết hươn.
A La Dịch nhìn thiếu nữ ở trước mắt, gầm nhẹ nói:
– Là Yêu Nghiệt Tổ Thần kia có đúng hay không?
– Ta đã nói rồi, là bí mật.
Thiếu nữ vẫn lạnh nhạt như trước, nói:
– Được rồi, đừng có lãng phí thời gian nữa. Ngươi có thể còn sống thì tự nhiên sẽ có một phần kỳ ngộ, nhưng vẫn phải đi theo ta a.
– Không cần, phần kỳ ngộ kia ta cũng không muốn nữa.
Trong mắt A La Dịch tràn ngập hàn quang.
– Không muốn kỳ ngộ?
Thiếu nữ này tức thì nhíu mày.
– Đúng, hiện tại ta muốn lập tức rời khỏi thần phủ.
A La Dịch nói.
– Vậy ngươi cũng đừng hối hận a.
Thiếu nữ này nói:
– Kỳ ngộ như vậy người khác có cầu cũng cầu không được. Tốt nhất ngươi nên đi xem trước, sau khi xem xong muốn rời đi cũng không muộn.
– Ta không cần.
A La Dịch vẫn lạnh nhạt nói, mỗi một người sống sót đều có thể đạt được một phần kỳ ngộ, như vậy thì có thể tốt ở chỗ nào cơ chứ? Huống chi đối với hắn mà nói, kỳ ngộ có tốt tới đâu, nếu như không có Vĩnh Hằng thần huyết mà nói. Hắn cũng sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
– Đã như vậy ta sẽ đưa ngươi rời khỏi nơi này.
Thiếu nữ này gật đầu.
…
Thanh niên Phù Khai mặc áo bào màu vàng cũng đang nhìn hóa thân của thiếu nữ trước mắt, sắc mặt có chút khó coi:
– Quả nhiên, quả nhiên Vĩnh Hằng thần huyết không thuộc về ta! Nhất định nó đã rơi xuống trong tay A La Dịch rồi, không… Ta còn có cơ hội!
– Chỉ cần ta giết chết A La Dịch, chiếm Vĩnh Hằng thần huyết là được!
– Thực lực đột phá thì như thế nào chứ?
– Ở bên trên Sinh tử ma bàn, rất nhiều bảo vật của ta căn bản không có cách nào dùng, bằng vào bảo vật của ta, dưới Sinh Tử Đạo Quân ta hoàn toàn có thể quét ngang a.
Trong mắt thanh niên mặc áo bào vàng hiện lên vẻ điên cuồng:
– Giết A La Dịch, chiếm Vĩnh Hằng thần huyết.
– Đi theo ta.
Thiếu nữ này phân phó.
– Ta không cần kỳ ngộ gì nữa, hiện tại ta sẽ rời khỏi thần phủ.
Thanh niên Phù Khai mặc áo bào màu vàng cũng nói thẳng.
– Ngươi muốn rời đi bây giờ?
Thiếu nữ này có chút kinh ngạc.
– Đúng.
Thanh niên mặc áo bào màu vàng gật đầu.
– Không hối hận?
Thiếu nữ này hỏi lại.
– Không hối hận.
Thanh niên Phù Khai mặc áo bào màu vàng mở mắt ra, trong mắt tràn ngập vẻ điên cuồng, hắn đã bị bức bách tới bờ vực rồi. Theo hắn thấy, Vĩnh Hằng thần huyết đã đến trong tay A La Dịch, nếu như không đoạt lại đến tay, nhất định hắn sẽ phải chết. Hiện tại đường sinh cơ duy nhất chính là trước khi A La Dịch rời khỏi phương Hỗn Độn Thế Giới này chặn đứng hắn, sau đó lại giết chết hắn!
Nếu như không thể chặn đứng, để cho A La Dịch xuyên thẳng qua hư không mà rời đi, như vậy hắn sẽ không có cách nào ngăn cản được nữa.
– Thật là kỳ quái, cả đám đều không muốn kỳ ngộ, đều muốn lập tức rời khỏi thần phủ a.
Thiếu nữ nói thầm.
– Đều không muốn kỳ ngộ?
Phù Khai nghe xong khẽ giật mình hỏi lại:
– Ai đã đi ra, A La Dịch sao?
Thiếu nữ này lại nhìn hắn rồi nói:
– Đây là bí mật.
– Nhất định là A La Dịch, ta muốn lập tức rời khỏi nơi này, lập tức! Dùng tốc độ nhanh nhất rời đi.
Phù Khai lo lắng nói.
– Như ngươi mong muốn.
Thiếu nữ này gật đầu.
…
Kỷ Ninh rất bình tĩnh, mang theo một chút hiếu kỳ đi theo sau lưng thiếu nữ trước mắt, chân trần của thiếu nữ bước chậm ở bên trên hành lang. Rất nhanh phía trước đã xuất hiện một cái cửa đá hình cung cực lớn.
– Vào đi.
Thiếu nữ này đi vào bên trong cửa đá.
Kỷ Ninh cũng đi theo vào, sau khi đi vào, hai mắt Kỷ Ninh lập tức tỏa sáng. Đây là một cái điện thính rất rộng lớn, tất cả bốn phương tám hướng của điện thính đều là từng bức tranh điêu khắc, sợ rằng cũng có mấy ngàn bức tranh đá cực lớn. Phạm vi của điện thính rộng rãi, ánh mắt của Kỷ Ninh quét qua, sợ rằng cũng có phạm vi trăm dặm, cao cũng có hơn hơn mười dặm.
– Đó là cái gì?
Kỷ Ninh nhìn về một chỗ hẻo lánh ở trong điện thính, ở nơi hẻo lánh này có một cái bàn dài, bên trên bàn dài đang đặt một cái hình cầu màu trắng óng ánh.
Khóe miệng của thiếu nữ không nhịn được có chút nhếch lên, có chút hứng thú ở một bên nhìn qua.
Chương 966:
Sưu.
Bên cạnh đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh, chính là nam tử ba mắt đầu trọc, cũng là đệ nhất chiến tướng thủ hộ Thần phủ – Kim Nhãn khôi lỗi kia.
– Ồ?
Kỷ Ninh nhìn thấy Kim Nhãn khôi lỗi đột nhiên xuất hiện, hắn thoáng cái lập tức cả kinh.
– Kỷ Ninh, chúc mừng ngươi đạt được Vĩnh Hằng thần huyết.
Kim Nhãn khôi lỗi nói.
– Ngươi biết tên của ta?
Kỷ Ninh có chút giật mình, bởi vì lúc trước ở trên quảng trường cửa chính Thần phủ, Kỷ Ninh và đám người Phược Long Thế Giới thần đã từng nói chuyện với nhau. Thế nhưng hắn cũng chưa bao giờ bạo lộ qua tên tuổi của mình. Cho dù có nói tên thì cũng đều là truyền âm cho nhau. Như đám người Phù Khai, A La Dịch vậy. Cho đến bây giờ cũng không biết tên tuổi chính thức của hắn.
– Tất cả mọi chuyện xảy ra ở trong Vạn Thần phủ, đều không giấu giếm được chúng ta.
Thiếu nữ ở bên cạnh nói ra:
– Ta đã sớm nghe Vạn Sơn từng nói qua về ngươi rồi. Được rồi, đi mở ra nhìn một cái a, bên trong khối tinh cầu kia chính là Vĩnh Hằng thần huyết.
– Sao lại lại là ta chứ?
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc.
Mặc dù hắn có chút vui mừng, thế nhưng vẫn còn tương đối bình tĩnh a. Bởi vì đối với tu hành giả, chuyện quan trọng nhất vẫn chính là cảm ngộ về Đạo, cảnh giới tu hành tăng lên. Về phần bảo vật… Tất cả vẫn thuộc về ngoại lực! Ngoại lực cũng có trợ giúp, thế nhưng cũng có hạn a. Hiện tại Kỷ Ninh đã có thể sánh ngang với Thế Giới thần viên mãn rồi. Cho nên dù có nhiều ngoại vật hơn nữa thì cũng không có cách nào khiến cho Kỷ Ninh địch nổi Sinh Tử Đạo Quân được a.
Bởi vì cho dù có nhiều bảo vật hơn nữa, ví dụ như Sinh Tử Đạo Quân am hiểu ảo thuật. Gần như chỉ mới liếc mắt nhìn Kỷ Ninh một cái thì Kỷ Ninh đã hoàn toàn đắm chìm ở trong ảo thuật mà không có cách nào phản kháng được. Cho nên dù cho có bảo vật thì hắn cũng không có cơ hội dùng đến. Đây là chênh lệch cảnh giới cực lớn.
– Ta đã nói rồi.
Kim Nhãn khôi lỗi nói:
– Ở bên trong khảo nghiệm sinh tử lưỡng trùng thiên, tu hành giả sống sót và có biểu hiện tốt nhất sẽ có khả năng đạt được Vĩnh Hằng thần huyết. Mà ngươi chính là tu hành giả có biểu hiện tốt nhất kia.
– Tu hành giả?
Kỷ Ninh sững sờ, cũng đã có chút hiểu rõ.
– Ha ha ha, đối với tu hành giả! Thế Giới Cảnh là tu hành giả, Tổ Thần Tổ Tiên cũng là tu hành giả.
Kim Nhãn khôi lỗi cười ha hả, nói:
– Hai tên tiểu tử gọi là A La Dịch, Phù Khai kia, hừ ta sao có thể để cho bọn họ đạt được Vĩnh Hằng thần huyết như vậy được chứ?
– Ồ?
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc, có ý tứ gì vậy?
– Nếu như không phải ngươi ở trong giới hạn quy củ mà năm đó chủ nhân đã định ra. Quả thực ta sẽ phải đem Vĩnh Hằng thần huyết cho A La Dịch. Đã có ngươi ở đây. Như vậy ta cũng không tính là vi phạm quy củ của chủ nhân.
Kim Nhãn khôi lỗi chỉ về phía cái bàn dài, nói:
– Đi mở ra đi.
– Được.
Kỷ Ninh gật đầu đi tới phía trước, trong lòng của hắn cũng tò mò, Phù Khai và A La Dịch kia đều là người có rất nhiều bảo vật, lại có lai lịch phi phàm a. Ngay cả người như vậy cũng liều mạng muốn Vĩnh Hằng thần huyết. Như vậy Vĩnh Hằng thần huyết này rốt cuộc là bảo vật gì chứ?
Nhìn Kỷ Ninh đi qua, thiếu nữ trận linh Thần phủ và Kim Nhãn khôi lỗi liếc mắt nhìn nhau, trên mejneg đều mang theo nụ cười.
– Vĩnh Hằng thần huyết.
Kỷ Ninh đi tới trước mặc cái bàn dài, lại nhìn tinh cầu màu trắng mịt mờ đang đặt ở đó. Hắn cẩn thận quan sát mới có thể nhìn ra được, tinh cầu này phân thành hai phần cao thấp. Kỷ Ninh vươn tay bắt lấy, thoáng dùng lực. Lập tức sưu sưu hai cái, hai bộ phân cao thấp lập tức xoay tròn rồi mở ra, đợi đến mở ra, hai bộ phận cao thấp đã có thể chính thức tách ra khỏi nhau.
Trong tích tắc khi hai phần này tách ra.
Oanh!!!
Một đạo khí tức đáng sợ vượt quá tưởng tượng của Kỷ Ninh lập tức trùng kích vào trong đầu của Kỷ Ninh, trùng kích lên bên trên hồn phách Chân linh của Kỷ Ninh:.
Phanh Phanh.
Sắc mặt của Kỷ Ninh lập tức trắng bệch, không tự chủ được mà lui về phía sau hai bước. Trong đầu trống rỗng, tay nắm hai mảnh tinh cầu cũng rơi xuống mặt đất, phát ra tiếng vang thanh thủy. Chỉ có điều trong một mảnh tinh cầu lại có một đám chất lỏng lơ lửng, chất lỏng này chậm rãi lưu động. Kỳ thật thứ này chính là một giọt chất lỏng lớn bằng nắm đấm, tỏa ra huyết quang. Nó ở giữa không trung không ngừng xoay tròn, phóng ra khí tức đáng sợ không thể tưởng tượng nổi.
Qua một lúc lâu, dưới cổ khí tức đáng sợ này trùng kích, Kỷ Ninh mới dần dần khôi phục lại tỉnh táo.
Vừa mới khôi phục lại tỉnh táo, Kỷ Ninh không kìm lòng được mà nhanh chóng lùi lại vài dặm, khôn ngoan mới có thể sống lâu được thêm một ít a.
– Đó chính là Vĩnh Hằng thần huyết?
Kỷ Ninh chằm chằm vào giọt máu to bằng nắm tay đang lơ lửng ở phía xa xa, cho tới bây giờ hắn vẫn không muốn đi qua đó. Bởi vì một giọt máu mà lại có uy áp đến loại trình độ này, hắn cũng đã từng cảm nhận qua bổn nguyên kiếm ẩn chứa bên trong Vĩnh hằng thần binh cao cao tại thượng tới bực nào. Thế nhưng đây là thứ nhất hắn cảm thấy run rẩy a.
Là hồn phách run rẩy! Sợ hãi! Thậm chí chỉ cần là khí tức phóng ra ngoài, chỉ trong một nháy mắt suy nghĩ của hắn cũng đã lập tức trống rỗng không có cách nào suy nghĩ được nữa.
– Đúng rồi, thứ này là Vĩnh Hằng thần huyết, thần huyết của Mai Lạc Ba Đại Đế.
Kim Nhãn khôi lỗi nói:
– Năm đó chủ nhân đánh cho Mai Lạc Ba Đại Đế bị trọng thương, lại chặt bỏ một lượng lớn huyết nhục của Mai Lạc Ba Đại Đế để luyện hóa, tinh luyện ra một giọt Vĩnh Hằng thần huyết này. Cho dù là đối với Mai Lạc Ba Đại Đế mà nói, thứ này cũng chẳng khác gì là lấy một nửa cái mạng của hắn.
– Ồ?
Kỷ Ninh khẽ gật đầu.
– Nhớ kỹ, sau khi ngươi mang Vĩnh Hằng thần huyết này đi ra ngoài, nhất định không thể mở ra.
Kim Nhãn khôi lỗi vẫy tay một cái, hai mảnh tinh cầu ở trên mặt đất lập tức bay đến trong tay hắn. Mà hắn lại dùng tinh cầu chứa Vĩnh Hằng thần huyết, lại một lần nữa vặn khóa lại. Lập tức, khí tức đáng sợ trước đó hoàn toàn biến mất, đồng thời hắn cũng ném tinh cầu ở trong tay ra, tinh cầu tạo thành một đạo lưu quang, bay đến trước mặt Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh vươn tay tiếp được, lại có chút nghi ngờ nói:
– Không thể mở ra sao?
– Ở bên trong Thần phủ, mặc dù những Vĩnh Hằng quốc độ kia có thể cảm ứng được Vĩnh Hằng thần huyết, thế nhưng cũng không dám đến.
Chương 967:
Kim Nhãn khôi lỗi nói:
– Thế nhưng nếu như ngươi đi ra ngoài mà mở ra, một khi bị cảm ứng được, một ít lũ tiểu tử đáng sợ ở trong Vĩnh Hằng quốc độ sẽ đến đuổi giết ngươi a.
Kỷ Ninh cả kinh, lập tức hỏi:
– Vĩnh Hằng quốc độ có lai lịch gì chứ?
– Vốn chuyện này ngươi rất khó tiếp xúc đến, Thế Giới Cảnh bình thường cũng rất khó có thể tiếp xúc tới được. Có điều chờ ngươi trở thành Thế Giới Cảnh, như vậy cũng không giống bình thường, cho nên ngươi cũng có tư cách biết rõ chuyện này.
Kim Nhãn khôi lỗi nói.
– Để ta nói a.
Thiếu nữ ở bên cạnh chen miệng vào nói.
– Ngươi nói đi.
Kim diễm khôi lỗi mỉm cười nói.
Thiếu nữ nhìn Kỷ Ninh, lại nói:
– Trong cương vực vô tận có vô số tu hành giả… Ngươi có biết thế lực lớn nhất là thế lực gì hay không?
– Đạo Minh!
Kỷ Ninh nói ra rồi lại lập tức cười nói:
– Vạn Sơn tiền bối đã từng đề cập qua với ta.
– Đúng, chính là Đạo Minh, đây là một liên minh do cơ hồ tất cả tu hành giả ở trong cương vực vô tận tạo thành.
Thiếu nữ nói
– Đám tu hành giả tiêu diêu tự tại, thế nhưng vì sao lại pahri tạo thành một liên minh chứ? Cũng là bởi vì đám tu hành giả có một tử địch trời sinh.
– Tử địch trời sinh?
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc.
– Đúng vậy…
Thiếu nữ này gật đầu.
– Ngươi nên biết, ở trong Hỗn Độn vô tận tràn ngập thần bí, cũng sinh ra đời rất nhiều sinh mạng đặc thù.
Thiếu nữ nói:
– Như tu hành giả bình thường mà nói, nếu như là tu luyện từ phàm tục đến, bình thường đều được thai nghén từ trong một phương Hỗn độn. Coi như là Thần Ma trời sinh thì cũng là do Thế Giới chi tâm thai nghén mà ra.
– Cũng còn có chút sinh mạng đặc thù, ở trong Hỗn Độn mênh mông bởi vì một ít hoàn cảnh đặc thù mà thai nghén sinh ra, bọn họ có được năng lực đặc thù.
– Chỉ có điều… Những sinh mạng đặc thù kia, phần lớn đều rất hiếm thấy, thậm chí ngay cả trong cương vực vô tận cũng chỉ có một hai người. Thế nhưng cũng không có cách nào địch nổi Đạo Minh a.
– Chỉ có điều lại có một cỗ thế lực mà chúng ta cũng không biết lai lịch của bọn hắn, mặc dù số lượng bọn họ rất là thưa thớt, chỉ có hàng trăm hàng ngàn.T hế nhưng mỗi một người trong bọn họ đều ít nhất có được lực lượng như là Sinh Tử Đạo Quân.
Thiếu nữ nói:
– Bọn họ chính là Vĩnh Hằng nhất tộc đã thành lập nên Vĩnh Hằng quốc độ, bọn họ cũng cần phải khắc khổ tu luyện. Thế nhưng nếu như bọn họ có thể cắn nuốt Sinh Tử Đạo Quân khác, như vậy cũng có thể trở nên càng cường đại hơn.
– Nuốt luôn Sinh Tử Đạo Quân khác?
Kỷ Ninh giật mình.
– Đúng vậy.
Thiếu nữ gật đầu:
– Nuốt luôn, giống như tu hành giả ăn một ít sơn trân hải vị vậy. Sinh Tử Đạo Quân, đối với bọn họ mà nói cũng là sơn trân hải vị!
– Vô số tu hành giả đều muốn ở trên con đường tu hành đi được xa hơn.
– Vĩnh Hằng nhất tộc, lại cần ăn tươi chúng ta là có thể đi lên được.
– Đây là tử địch trời sinh.
Thiếu nữ nói:
– Đạo lữ của chủ nhân ta chính bị Mai Lạc Ba Đại Đế thôn phệ, cho nên chủ nhân mới điên cuồng như vậy.
Trong lòng Kỷ Ninh không khỏi run rẩy.
Như thế nào có như vậy sinh mạng? Nuốt luôn Sinh Tử Đạo Quân?
– Số lượng của Vĩnh Hằng nhất tộc rất là thưa thớt, rất lâu mới có thể sinh ra đời một tộc nhân Vĩnh Hằng nhất tộc mới. Thế nhưng bọn họ đã tồn tại rất lâu rồi, có mấy vị Vĩnh Hằng Đế Quân tọa trấn Vĩnh Hằng quốc độ. Cho nên dù là Đạo Minh thì cũng không có cách nào phá được Vĩnh Hằng quốc độ kia.
Thiếu nữ nở nụ cười, nói:
– Kỳ thật cũng không có gì, kỳ thật Vĩnh Hằng quốc độ so với Đạo Minh vẫn yếu hơn. Dù sao Đạo Minh là do tất cả tu hành giả liên minh lại, cường giả như mây. Ưu thế của bên Vĩnh Hằng quốc độ là thật sự đoàn kết, cường giả đều tụ tập vào một chỗ, còn có kiện bảo vật không thể tưởng tượng được của Vĩnh Hằng quốc độ che chở, nếu như không có kiện bảo vật Vĩnh Hằng quốc độ kia, chỉ sợ đã sớm bị Đạo Minh nhổ cỏ tận gốc rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
– Trong Hỗn Độn vô tận, sinh mạng được sinh ra đời rất nhiều, Vĩnh Hằng nhất tộc nuốt Sinh Tử Đạo Quân là có thể trở nên càng mạnh hơn nữa, khiến cho bọn họ trở thành tử địch của chúng ta. Trên thực tế sinh mạng ở bên trong Hỗn Độn vô tận cũng có người mạnh hơn Vĩnh Hằng nhất tộc…. Số lượng của bọn họ lại càng thưa thớt, càng cường đại hơn, bọn họ tu luyện qua vô số năm tháng dài dằng dặc, thủ đoạn cũng không thể tưởng tượng được nổi.
Thiếu nữ nói:
– Có điều bên mạnh nhất vẫn vĩnh viễn là Đạo Minh! Dù sao Đạo Minh cũng có được số lượng tu hành giả khổng lồ nhất, số lượng cơ hồ vô cùng vô tận.
Kỷ Ninh nở nụ cười, đúng vậy a, ví dụ như bên trong Đại Mạc vực vậy. Tất đều là tu hành giả a, đâu có thể đếm được xuể cơ chứ?
Kỷ Ninh nhìn tinh cầu ở trong tay, hỏi:
– Vĩnh Hằng thần huyết này, đối với ta có tác dụng gì chứ?
– Một giọt Vĩnh Hằng thần huyết này đối với Đạo Minh mà nói, công dụng cũng không phải là quá lớn, tối đa chỉ dùng để luyện chế đan dược, đào tạo một ít trùng thú đặc thù mà thôi.
Thiếu nữ nói:
– Chỉ là nó đối với Vĩnh Hằng nhất tộc lại rất là quan trọng. Một giọt Vĩnh Hằng thần huyết này đủ để khiến cho một tộc nhân của Vĩnh Hằng nhất tộc thực lực tăng vọt! Dù sao nó cũng là thứ mà Mai Lạc Ba Đại Đế cơ hồ mất nửa cái mạng mới tinh luyện ra được một giọt thần huyết nha.
– Chỉ cần để cho Vĩnh Hằng nhất tộc biết rõ ngươi có được nó, ngươi sẽ bị đuổi giết.
Thiếu nữ này nói.
Kỷ Ninh nhíu mày.
Đối với bản thân không có tác dụng gì, thế nhưng bên Vĩnh Hằng quốc độ lại là tình thế bắt buộc.
– Chỉ có điều ngươi yên tâm đi. Đại Mạc vực là một nơi hạch tâm thuộc về Đạo Minh, Vĩnh Hằng nhất tộc sẽ không dám tới a. Cùng lắm chỉ sai phái một ít Thế Giới Cảnh binh mà thôi…
Thiếu nữ nói:
– Kỳ thật chúng ta cũng đã hoài nghi, Phù Khai và A La Dịch rất có thể là quân tốt của Vĩnh Hằng nhất tộc.
– Đúng vậy a, bọn họ đối với Vĩnh Hằng thần huyết quá là khát vọng, khát vọng tới mức không bình thường.
Kim Nhãn khôi lỗi cũng nói:
– Bên trong Vạn Thần phủ ta cũng có những kỳ trân dị bảo khác. Thế nhưng bọn họ lại chỉ nhìn chằm chằm Vĩnh Hằng thần huyết này. Hơn nữa Phù Khai và A La Dịch kia đều có mang theo mười tôi tớ Thế Giới Cảnh, bảo vật rất nhiều, lại có Vĩnh hằng thần binh.
Chương 968:
– Bảo bối nhiều như vậy, lai lịch phi phàm ah, lại không để ý tới tính mạng chỉ vì Vĩnh Hằng thần huyết.
Kim Nhãn khôi lỗi nói:
– Từ đó đã đủ để khiến cho ta hoài nghi bọn họ chính là tay sai của Vĩnh Hằng nhất tộc rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
Đúng vậy a, có lẽ là tay sai a.
Bởi vì Vĩnh Hằng nhất tộc chính thức, số lượng rất là thưa thớt, ít nhất đều là cấp độ Sinh Tử Đạo Quân nha.
– Chỉ là đây cũng chỉ là hoài nghi mà thôi.
Kim Nhãn khôi lỗi nói:
– Dù sao bọn chúng cũng đã dựa theo quy củ mà chủ nhân định ra, xông qua rất nhiều tiên cảnh, lại từ sinh tử ma bàn sống sót mà ra. Nếu như không phải có ngươi, ta cũng chỉ có thể đem Vĩnh Hằng thần huyết cho A La Dịch mà thôi.
– Uhm.
Kỷ Ninh gật đầu.
– Vĩnh Hằng thần huyết này đối với ngươi không có công dụng lớn, cho nên sau khi ngươi rời khỏi đây phải mau chóng chạy về Đại Mạc Viện.
Kim Nhãn khôi lỗi nói:
– Nói cho Đại Mạc Đạo Quân ngươi đã nhận được Vĩnh Hằng thần huyết, muốn bán cho Đạo Minh.
Thiếu nữ ở bên cạnh cũng gật đầu nói:
– Đại Mạc Đạo Quân có thực lực phi phàm, mặc dù chưa từng sờ đến biên giới hợp đạo, thế nhưng cũng đã là Đạo Quân tiếng tăm lừng lẫy ở trong cương vực vô tận rồi. Ở trên suy diễn nhất đạo, ở bên trong các Đạo Quân trong cương vực, hắn có thể xếp phía trước ba a. Chỉ cần hắn tiến thêm một bước nữa, đạt tới biên giới hợp đạo, khi đó chỉ sợ sẽ là tồn tại không thua gì chủ nhân của ta.
– Không thua gì Vạn Thần Đạo Quân?
Kỷ Ninh thầm giật mình.
Đại Mạc Đạo Quân…
Thật sự là lợi hại ah, ở biên giới hợp đạo đã có thể sánh ngang với Vạn Thần Đạo Quân sao? Khó trách ngay cả đại ca Thiên Nhất Đạo Quân cũng phải khách khí như vậy.
– Đám đại năng như Đại Mạc Đạo Quân kia không thể tham ô Vĩnh Hằng thần huyết của ngươi a.
Thiếu nữ cười nói:
– Ngươi giao cho hắn là phương pháp xử lý an toàn nhất. Nếu như ngươi giao cho Sinh Tử Đạo Quân khác ở trong Đạo Minh. Tám chín phần mười sẽ bị giết người đoạt bảo, bởi vì một giọt Vĩnh Hằng thần huyết này đối với Đạo Minh mặc dù không phải quá mức quan trọng. Thế nhưng Đạo Minh cũng sẽ nguyện ý đưa ra hai trăm vạn Hỗn Độn linh dịch để mua xuống a.
– Hai trăm vạn?
Kỷ Ninh có chút rung động, đây quả thực là bánh từ trên trời rớt xuống nha.
Chỉ có điều những thứ này đều là ngoại lực, cuối cùng việc bản thân cường đại mới là quan trọng nhất!
– Chỉ sợ bên Vĩnh Hằng quốc độ cũng sẽ nguyện ý ra một ngàn vạn để mua a.
Thiếu nữ nở nụ cười, nói tiếp:
– Chỉ là Đạo Minh không có khả năng bán cho bọn họ, bởi vì nếu bán cho bọn họ thì sẽ khiến cho cường giả bên Vĩnh Hằng quốc độ sẽ trở nên càng mạnh hơn nữa.
– Hai trăm vạn? Một ngàn vạn?
Kỷ Ninh cảm thấy số lượng tài phú này quá kinh người, bỗng nhiên hắn nhớ tới một việc. Đại ca Thiên Nhất Đạo Quân mời Đại Mạc Đạo Quân hỗ trợ, chính là đưa lên số bảo vật đủ để luyện chế ra hai cỗ pháp thân tốt nhất hoàn mỹ nhất.
Kỷ Ninh hỏi:
– Sinh Tử Đạo Quân cần luyện chế pháp thân, một cỗ pháp thân tốt nhất hoàn mỹ nhất thì cần bảo vật có giá trị bao nhiêu?
– Hoàn mỹ nhất?
Thiếu nữ cười, lại liếc nhìn Kỷ Ninh:
– Đám Sinh Tử Đạo Quân bình thường luyện chế pháp thân, đều là luyện chế một ít pháp thân tương đối đơn sơ. Dù sao người như Sinh Tử Đạo Quân một bước một sinh tử, đã đến hậu kỳ, sau khi có được thực lực không thể tưởng tượng nổi thì mới dám nói có thể luyện chế ra một cỗ pháp thân hoàn mỹ. Bảo vật cần thiết để luyện chế ra một cỗ pháp thân hoàn mỹ, sợ rằng sẽ không thua một ngàn vạn phương a! Cho dù là đối với Sinh Tử Đạo Quân biên giới hợp đạo mà, cũng cơ hồ là toàn bộ thân gia trên người rồi.
Kỷ Ninh nghe xong lập tức giật mình.
Đại ca Thiên Nhất Đạo Quân vì mời Đại Mạc Đạo Quân hỗ trợ cho nên đã dốc hết bảo vật, Thiên Nhất Đạo Quân chính là cung chủ Thiên Thương Cung, sống vô số năm. Lần này là vì hợp đạo cho nên mới bỏ được mà xuất ra nhiều bảo vật như vậy a.
– Một ngàn vạn phương, đó là thứ mà đại năng biên giới hợp đạo bình thường mới cầm ra được a.
Thiếu nữ kia ljai nói:
– Một chút Sinh Tử Đạo Quân bình thường, yếu đuối thì thân gia trên người cũng chỉ có mấy chục vạn Hỗn Độn linh dịch mà thôi.
– Một giọt Vĩnh Hằng thần huyết này đã có thể sánh ngang với Sinh Tử Đạo Quân bình thường rồi.
…
Kim Nhãn khôi lỗi trịnh trọng nói:
– Hỗn Độn vô tận mênh mông, bên trong ẩn chứa không biết bao nhiêu bảo vật. Vi dụ như một mảnh lá cây thần bí cũng đã có giá trị mấy trăm vạn phương, ví dụ như một giọt Tâm Kính Thủy cũng đủ để khiến cho đại năng biên giới hợp đạo điên cuồng. Cho dù có cầm ra ngàn vạn muốn mua cũng không mua được. Thế nhưng những thứ này đều là hư ảo, bảo bối chỉ là ngoại lực, con đường tu hành cuối cùng vẫn phải dựa vào chính mình.
Kỷ Ninh gật đầu.
Như Thiên Nhất Đạo Quân đi Dịch Ba Giới vậy. Dường như chính là vì một loại bảo vật nào đó. Vì kiện bảo vật kia, Thiên Nhất Đạo Quân lại đi di tích Tố Phong mạo hiểm. Có được Vĩnh hằng tín phù lại phải tốn một cái giá lớn cực lớn để mời Đại Mạc Đạo Quân hỗ trợ. Thế nhưng lại phải không để ý tới nguy hiểm sinh tử để tiến vào Dịch Ba Giới… Bởi vậy cũng có thể thấy được, có một ít bảo vật hoàn toàn đủ để cho Đạo Quân biên giới hợp đạo điên cuồng.
– Đúng vậy a, bảo vật cuối cùng cũng chỉ là ngoại lực mà thôi.
Thiếu nữ cũng cảm thán, nói:
– Chủ nhân của ta vì hợp đạo cho nên liều tính mạng tìm một ít bảo vật, lại mời rất nhiều bằng hữu tới hỗ trợ, cũng chuẩn bị vô cùng sung túc. Thế nhưng cuối cùng hợp đạo vẫn bị thất bại. Mà trong truyền thuyết, cũng có đại năng căn bản không có chuẩn bị cái gì. Chỉ trong lúc ngủ mơ đã tự nhiên mà hợp đạo, thành tựu vĩnh hằng a.
– Cho nên tu hành mới là căn bản.
Thiếu nữ cảm khái.
Kỷ Ninh gật đầu.
Kỷ Ninh đã sớm hiểu rõ điểm này, kỳ thật như Thiên Nhất đại ca, như Vạn Thần Đạo Quân, ai mà không hiểu điểm này cơ chứ? Chẳng qua là khi đí tới cuối con đường, đứng ở biên giới hợp đạo, lại không có nắm chắc hợp đạo, cho nên mới tìm kiếm ngoại vật trợ giúp, để đề thăng khả năng hợp đạo a.
– Chuyện Vĩnh Hằng thần huyết nên xử lý như thế nào, chắc ngươi cũng đã biết rồi chứ?
Thiếu nữ chỉ vào từng bức điêu khắc chung quanh, trên vách tường ở trong điện sảnh rộng trăm dặm có trọn vẹn mấy ngàn bức điêu khắc.
Chương 969:
– Những thứ này đều là chủ nhân tự tay khắc thành.
– Luyện đan, luyện khí, trận pháp các loại, chủ nhân tinh thông rất nhiều, cho nên mới có biệt hiệu là Vạn thần.
Thiếu nữ này lại nói:
– Coi như là Kiếm đạo thì chủ nhân cũng đã từng tìm hiểu qua, chủ nhân đã chuyên môn quan sát hơn năm ngàn tên Thế Giới Cảnh đi theo con đường Kiếm đạo. Lại quan sát kiếm thuật của bọn hắn, hơn năm ngàn tên Thế Giới Cảnh, kiếm thuật của bọn họ rất là mạnh mẽ.
– Sau khi chủ nhân quan sát kiếm thuật của bọn hắn, về sau lại điêu khắc ra hơn năm ngàn bức như thế này.
– Phong cách của mỗi một bức đều không giống nhau, đều đại biểu cho kiếm thuật của một Thế Giới Cảnh.
Thiếu nữ này nói:
– Khi quan sát kiếm thuật của hơn năm ngàn tên Thế Giới Cảnh, lại phí vô số tâm huyết để khắc nhiều phù điêu như vậy. Sau đó ở phương diện kiếm thuật, chủ nhân cũng đã bước vào tầng thứ Sinh Tử Đạo Quân.
Kỷ Ninh nghe vậy mà trợn mắt há hốc mồm.
Loại phương pháp tu luyện này quả thực quá..
Chỉ chuyên môn quan sát hơn năm ngàn tên Thế Giới Cảnh am hiểu Kiếm đạo? Toàn bộ Đại Mạc vực sợ rằng cũng không tìm ra được một ngàn tên a!
Lúc khắc phù điêu thành công thì kiếm thuật, lại còn bước vào Sinh Tử Đạo Quân cảnh?
– Sau đó chủ nhân cũng buông tha, hắn nói, ở trên phương diện kiếm thuật, thiên phú của hắn không được.
Thiếu nữ nói:
– Vì quan sát hơn năm ngàn tên Thế Giới Cảnh, hơn nữa lại điêu khắc thành công, cho nên chủ nhân cũng đã phí hoài thời gian mấy Hỗn Độn kỷ nguyên a.
Kỷ Ninh cũng đã nghe trận linh của Vạn Trùng sơn từng nói qua, Vạn Thần Đạo Quân không thông Kiếm đạo. Thế nhưng đó là so sánh với cùng với phương diện khác của Vạn Thần Đạo Quân. Bởi vì Vạn Thần Đạo Quân ở phương diện khác quá mức nghịch thiên, trận pháp mà trước khi chết hắn bố trí ra đã khiến chon gay cả Vĩnh Hằng Đế Quân cũng không dám tiến vào. Kim Nhãn khôi lỗi mà lúc trước hắn luyện chế ra cũng có thể sánh ngang với đại năng biên giới hợp đạo.
Về phần Kiếm đạo? Mới vừa bước vào cấp độ Sinh Tử Đạo Quân, đối với Vạn Thần Đạo Quân mà nói, hoàn toàn có thể coi như là không thông kiếm đạo a.
– Ngươi tìm hiểu đi, hơn năm ngàn bức phù điêu, đại biểu cho hơn năm ngàn loại kiếm thuật, chủ nhân luôn nói… Tất cả, tất cả đều tương thông với nhau. Người từ bên trong hơn năm ngàn loại kiếm thuật đã tìm ra được đường để kiếm thuật đột phá lên Sinh Tử Đạo Quân.
Thiếu nữ nói ra.
– Ồ?
Kỷ Ninh gật đầu, lập tức đi tới, đột nhiên hắn quay đầu lại hỏi:
– Ta có thể quan sát trong bao lâu?
– Ngươi muốn ở chỗ này quan sát bao lâu thì có thể ở bấy lâu! Thiếu nữ cười nói:
– Ngươi hoàn toàn có thể ở trong này nghỉ ngơi một hai Hỗn Độn kỷ nguyên, tin rằng Phù Khai, A La Dịch kia cũng sẽ không ngồi ở bên ngoài Vạn Thần phủ chờ lâu như vậy a.
– Bọn họ ở bên ngoài chờ ta?
Kỷ Ninh cả kinh, hắn đã sớm có dự đoán từ trước. Chỉ là chuyện này xảy ra vẫn khiến cho hắn cảm thấy không ổn.
– Đúng vậy, hai người bọn họ đều không cần bất luận một loại kỳ ngộ gì. Tất cả đều dùng tốc độ nhanh nhất đi ra ngoài Vạn Thần phủ. Nếu như ta đoán không sai, đích thị là đang ở bên ngoài Vạn Thần phủ chờ ngươi a.
Thiếu nữ nói.
Kỷ Ninh gật gật đầu, nở nụ cười.
Mặc kệ bọn hắn a.
Hơn năm ngàn bức phù điêu này đại biểu cho hơn năm ngàn loại kiếm thuật, đủ để cho hắn tìm hiểu rất lâu. Hắn cứ chậm rãi tìm hiểu, để cho đám người Phù Khai, A La Dịch ở bên ngoài chậm rãi chờ đợi a.
Kỷ Ninh nói:
– Kính xin hai vị tiền bối hỗ trợ, nói cho tùy tùng Tô Vưu Cơ của ta biết. Bảo nàng không cần sốt ruột, cứ an tâm chờ ta.
– Được, việc này cứ giao cho ta.
Thiếu nữ Trận linh cười:
– Ngươi cứ ở đây quan sát a, lúc nào muốn rời khỏi Vạn Thần phủ thì cứ nói cho ta biết một tiếng, đến lúc đó ta sẽ đem ngươi và Tô Vưu Cơ kia cùng chuyển dời ra ngoài. Đúng rồi, Phược Long Thế Giới thần cũng là người đi cùng các ngươi sao? Nếu như hắn đi một mình ra ngoài, chỉ sợ cũng sẽ lọt vào cướp giết a.
– Đúng vậy.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
– Sau khi ta và Tô Vưu Cơ đi ra ngoài mười năm, tiền bối hãy để cho Phược Long Thế Giới thần đi ra ngoài.
Nhất định hắn phải thành Thế Giới Cảnh rồi mới lại đi ra ngoài, đến lúc đó Phược Long Thế Giới thần có cùng đi theo thì cũng không giúp đỡ được cái gì.
Sau khi nói một câu, Kỷ Ninh lập tức đi về phía vách tường cực lớn của điện thính, bên trên vách đá có một bức phù điêu rất lớn. Tất cả đều là bộ dáng khác nhau của tu hành giả.
– Thật sự là thần kỳ.
Kỷ Ninh nhìn qua, trong lòng không khỏi tán thưởng.
– Thuật điêu khắc này, không thể tưởng tượng được nổi a.
Mỗi một bức phù điêu đều có được khí tức đặc biệt của kiếm, cũng hoàn toàn khác nhau.
Cũng giống như trước đó Kỷ Ninh lấy được pho tượng Hỏa hành vậy, pho tượng Hỏa hành cũng ẩn chứa tám đại ý cảnh, mà thậm chí lại còn ẩn chứa một loại pháp môn cường đại. Mà hơn năm ngàn bức phù điêu này, mỗi một bức đều ẩn chứa một loại ý cảnh của kiếm. Chỉ là không có pháp môn chính xác mà thôi. Nhưng mà đối với cao thủ Kiếm Đạo như Kỷ Ninh mà nói, mỗi một dấu vết trên bức phù điêu kiếm đạo kia đều là một thức kiếm thuật.
– Dữ dằn, bá đạo.
Kỷ Ninh nhìn một bức phù điêu ở trước mắt, bức phù điêu này sợ rằng đã dùng hơn vạn dấu vết mới được tổ hợp mà thành, những dấu vết này có cái tương đối vụng về. Thế nhưng theo thời gian trôi qua lại dần dần huyền diệu, hiển nhiên đây là quá trình mà Vạn Thần Đạo Quân vừa quan sát kiếm thuật của tu hành giả, lại không ngừng học tập tìm hiểu.
– Lạnh như băng.
– Phiêu dật.
– Quỷ dị.
– Bóng mờ.
Kỷ Ninh nhìn từng bức phù điêu ở chung quanh, mỗi một bức phù điêu kiếm thuật đều có cảm giác khác biệt.
Kỷ Ninh không có vội vã tìm hiểu, mà là tiến lên từng bước một. Cẩn thận quan sát.
Đây là một hải dương kiếm thuật a!
Mỗi một bức phù điêu chính là một loại kiếm thuật đặc biệt, thậm chí bất kỳ một loại kiếm thuật nào cũng rất là huyền diệu. ánh mắt của Kỷ Ninh rất chuẩn, hơn năm ngàn loại kiếm thuật này đều đã đạt tới Kiếm Đạo Thế Giới Cảnh viên mãn. Sở dĩ lúc trước Vạn Thần Đạo Quân phí mấy Hỗn Độn kỷ nguyên, chủ yếu là vì tìm kiếm hơn năm ngàn tên tu hành giả trên phương diện Kiếm Đạo đạt tới Thế Giới Cảnh viên mãn. Chuyện này tốn thời gian rất dài, khi tìm được hơn năm ngàn tên cao thủ kiếm đạo, ở trên Kiếm Đạo Vạn Thần Đạo Quân cũng đã có đột phá, đột phá đến cấp độ Sinh Tử Đạo Quân. Nếu như không có đột phá, chỉ sợ hắn sẽ tiếp tục tìm nữa a.