Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 160[Chương 970 đến 976]
❮ sautiếp ❯Chương 970:
Vừa mới đột phá, tìm được con đường của chính, hắn cũng đã hiểu rõ mình có thể đại khái đi được bao xa trên con đường Kiếm Đạo.
Bên ngoài Vạn Thần phủ.
Trên bầu trời có ba đạo thân ảnh đang khoanh chân ngồi ở trên mây mù, thần trí của bọn hắn đã hoàn toàn bao phủ một phương Hỗn Độn thế giới này. Cho dù có một con côn trùng tiến vào thì cũng không thoát được bọn hắn dò xét.
Ba người này chính là thiếu niên mặc huyết bào A La Dịch, Cốt Khải Thế Giới thần cùng với Phù Khai một thân mặc áo bào màu vàng.
Bọn họ đều sớm chạy ra bên ngoài Vạn Thần phủ,. Lúc vừa mới bắt đầu chạm mặt thì Phù Khai còn muốn chiến một trận với A La Dịch. lúc ấy A La Dịch tức giận mắng:
– Ngu xuẩn, ta còn đi ra nhanh hơn ngươi một bước a. Nếu như ta có Vĩnh Hằng thần huyết, ta sẽ ở đây chờ ngươi sao?. Đã sớm đi ra ngoài rồi. Ta căn bản không có đạt được Vĩnh Hằng thần huyết, nếu như ngươi không tin, ta có thể lập lời thề bổn mạng a.
A La Dịch cũng lui một bước, bởi vì hắn cũng muốn mượn lực lượng của Phù Khai!
– Yêu nghiệt Tổ Thần kia có được Vĩnh Hằng thần huyết. Nếu như đủ cẩn thận, rất có thể sẽ ở bên trong Vạn Thần phủ một mực tu luyện tới lúc đạt tới Thế Giới Cảnh rồi mới trở ra.
– Lúc trước thực lực của hắn đã có thể so sánh với Thế Giới Cảnh viên mãn, một khi đột phá thành Thế Giới Cảnh. Sợ rằng thực lực có thể tương đương với ta, đến lúc đó, Phù Khai, ngươi và ta liên thủ thì mới có thể áp chế được hắn.
– Yên tâm, A La Dịch, không chiếm được Vĩnh Hằng thần huyết, chúng ta đều phải chết. Hơn nữa ngươi cũng quá để ý tới tên Yêu nghiệt Tổ Thần kia rồi. Dù cho hắn có thể trở thành Thế Giới Cảnh, kiếm thuật của hắn so ngươi vẫn còn chênh lệch nhiều như vậy. Cho dù có thần thông bí thuật nghịch thiên, ta đoán, đạt tới Thế Giới thần đỉnh phong cũng đã không tệ rồi.
– Không nên xem nhẹ hắn, chúng ta không thua nổi a.
– Đươc.
Ba người bọn hắn cứ như vậy im lặng khoanh chân ngồi ở trên không, lúc nào cũng duy trì thần thức dò xét.
Sau khi thành Thế Giới thần, hồn phách và thần lực kết hợp, dò xét chấn động gọi là Thần thức. Giống như là Hỗn Độn Tiên Nhân thì gọi là Tiên thức, kỳ thật khác biệt giữa cả hai loại cũng không lớn, nói một cách tương đối mà nói, nếu như Tâm lực có thể đột phá đến cấp độ thứ sáu, như vậy dùng dò xét Tâm lực mới được coi là lợi hại, mới khiến cho người ta khó lòng phòng bị! Ba người bọn hắn đều có thực lực không tồi. Cần phải biết ở bên trong Tam Giới, đám người Đạo Tổ đều có thể dùng một ý niệm dò xét Tam Giới. Ba vị này là Thế Giới thần đương nhiên có thể nhẹ nhõm dò xét toàn bộ một phương thế giới, thậm chí bọn hắn còn có thể đơn giản khiến cho không gian chung quanh Vạn Thần phủ hoàn toàn ngưng trệ lại. Lhiến cho không có cách nào tiến hành xuyên qua không gian được nữa.
– Chỉ cần hắn đi ra thì chỉ có chết mà thôi!
Trong mắt của A La Dịch tràn ngập huyết hải vô tận.
– Giết.
Sắc mặt của Phù Khai cũng lạnh như băng.
Không phải Kỷ Ninh chết thì chính là bọn họ chết! Bọn hắn không có lựa chọn nào khác!
…
Thời gian ngày từng ngày qua đi, thế nhưng Kỷ Ninh vẫn một mực không có đi ra, mà ba người bọn hắn cũng giống như thợ săn cực kỳ có kiên nhẫn vậy, cứ thế ng đợi, không nóng không vội một chút nào.
******
Ở bên trong Thần Phủ, bên trong kiếm chi điện thính.
Kỷ Ninh không ngừng tiến lên, quan sát từng bức phù điêu.
Hơn năm ngàn loại kiếm thuật.
Kiếm thuật của các tu hành giả khác nhau!
Kỷ Ninh xem tới mức hoa mắt thần mê, giống như đang rong chơi ở trong trong hải dương của kiếm, quá rung động. Lúc trước Kỷ Ninh cũng đã xem qua nhiều môn kiếm thuật mà Bắc Sưu Thế Giới thần tự nghĩ ra, thế nhưng hắn lại không có rung động như thế.
Bởi vì một tu hành giả sáng tạo ra nhiều môn kiếm thuật. So với hơn năm ngàn tên tu hành giả sáng tạo ra hơn năm ngàn môn kiếm thuật khác nhau. Đây là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.
Bởi vì một tên tu hành giả, cảm ngộ đối với đạo đã trở thành cố định rồi, kiếm thuật mà hắn tự nghĩ ra, cuối cùng cũng chỉ thuộc về một đường mà thôi. Mà hơn năm ngàn tên tu hành giả lại hoàn toàn khác biệt, kinh nghiệm khác biệt, tư tưởng khác biệt. Cho nên kiếm thuật cũng hoàn toàn khác biệt, đó mới chính thức gọi là muôn hình vạn trạng.
– Trước đây rất lâu, trước đây rất lâu…
– Khi đó, còn không có loại binh khí như kiếm, một vị sinh linh đã phát minh ra loại binh khí gọi là kiếm này.
– Thời gian dần dần trôi qua cũng đã có một ít ảo diệu khi sử dụng kiếm.
– Dần dần bắt đầu hình thành một loại kiếm thuật, thậm chí còn có tư cách được xưng tụng là Kiếm Đạo…
– Vô số năm tháng qua đi, hàng ức vạn tu hành giả trong cương vực vô tận truyền thừa nhiều đời, Kiếm Đạo càng thêm mênh mông. Mỗi một vị Sinh Tử Đạo Quân đều đi theo con đường của mình, ngay cả chỗ sâu trong Hỗn Độn vô tận cũng đã có Kiếm chi bản nguyên thuộc về nó.
– Có thể lúc này, khởi nguyên của tất cả đều ở bên trên một loại binh khí nhìn như bình thường gọi là kiếm kia.
Từ khi tầm mắt của Kỷ Ninh thay đổi.
Thế giới của kiếm ở trước mắt hắn cũng đã thay đổi.
Hơn năm ngàn loại kiếm thuật này, Kỷ Ninh đều nhìn thấy quá trình kiếm thuật khác nhau phát triển, đều là từ thô sơ, dần dần mới đạt tới huyền diệu.
Vạn Thần Đạo Quân để lại dấu vết, vừa vặn cũng là quá trình Vạn Thần Đạo Quân học kiếm, từ lúc mới bắt đầu vụng về cho đến cảnh giới huyền diệu sau này. Vừa vặn cũng khiến cho Kỷ Ninh phân tích càng thêm nhẹ nhõm hơn một ít.
– Hóa ra mũi kiếm còn có thể dùng như thế, Tích Huyết Thứ của ta còn có thể có nhiều biến hóa như vậy a.
– Hóa ra, Vô Ảnh Thức của ta vẫn không đủ để gọi là Vô Ảnh, đây mới gọi là Vô Ảnh a.
Kỷ Ninh nhìn thấy một môn kiếm thuật.
Cái gọi là thuật nghiệp có chuyên tấn công, có một ít kiếm thuật ở trên một phương diện khác quả thực đã đạt đến cực hạn, vượt quá tưởng tượng của Kỷ Ninh. Giống như Tích Huyết thức của Kỷ Ninh đã được xưng tụng là hung lệ dị thường. Thế nhưng mà Kỷ Ninh ở trong hơn năm ngàn loại kiếm thuật đã nhìn thấy được ít nhất có hơn một ngàn loại kiếm thuật, có một ít kiếm thuật lại giống như thiên ngoại lưu tinh, chính thức được xưng là kinh diễm vô cùng.
Chương 971:
Từ căn nguyên phân tích ra mỗi một loại kiếm thuật, lại khiến cho cảm ngộ của Kỷ Ninh đối với kiếm thuật nhanh chóng tăng lên. Vốn đệ tam thức La Thiên Thức của Vô Danh kiếm thuật đã vây khốn Kỷ Ninh ở bình cảnh rất lâu. Sau khi tu vi kiếm thuật của Kỷ Ninh tăng lên trên phạm vi lớn, tự nhiên Kỷ Ninh cũng có cảm ngộ, đã đột phá. Hắn hoàn toàn có thể đột phá đến Thế Giới Cảnh.
Thế nhưng mà Kỷ Ninh lại không có!
Bởi vì hiện tại hắn đang ở bên trong biển kiếm đạo, hắn không muốn phân tâm.
Phân tích từng loại, từng loại kiếm thuật.
Trong đầu của Kỷ Ninh thậm chí dần dần đã có một cây đại thụ, cây đại thụ này chính là bản chất của kiếm, mà trên cái đại thụ này bắt đầu đã có hơn năm ngàn cái chạc cây, mỗi một cái chạc cây đều đại biểu cho một loại kiếm thuật.
Theo Kỷ Ninh tìm hiểu, có một ít chạc cây đã bắt đầu kéo đến với nhau, sinh trưởng ở trên cùng một cái thân cành.
…
Đây là một lần kỳ ngộ rất là trân quý.
Đối với Kỷ Ninh mà nói, thậm chí còn đã vượt xa Vĩnh Hằng thần huyết. Bởi vì cuối cùng Vĩnh Hằng thần huyết cũng chỉ là ngoại lực mà thôi. Nhưng mà hơn năm ngàn bức phù điêu, đặc biệt là những dấu vết vụng về ở trên những bức phù điêu kia. Bởi vì khi trước Vạn Thần Đạo Quân học môn kiếm thuật kia rất là vụng về, tự nhiên cũng rất dễ hiểu. Chính vì vậy Kỷ Ninh mới có thể phân tích càng thêm đơn giản. Nếu như tất cả đều là thâm ảo, như vậy cũng không có cách nào phân tích được.
Trong đầu Kỷ Ninh, cây đại thụ Kiếm Đạo kia càng ngày phát triển mạnh mẽ thêm. Dần dà, càng ngày càng có nhiều cành lá bắt đầu hội tụ lên tới bên trên một cái thân cành. Thân cành trên cây đại thụ Kiếm Đạo này càng ngày càng ít, từ mấy trăm cái thân cành, biến thành một trăm cái thân cành, biến thành mấy chục cái thân cành…
Tu vi kiếm đạo của Kỷ Ninh trong lúc bất tri bất giác đang không ngừng tăng lên.
Thời gian dần dần trôi qua.
– Cô cô cô ~~~~
Bên cạnh bờ dung nham đang sôi trào có một nữ tử mặc áo bào màu đỏ đang khoanh chân ngồi, chính là Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ đã nhậ được cơ duyên, đang tìm hiểu cơ duyên ở trong thần phủ.
Tô Vưu Cơ nhìn về phía trước, chỉ thấy trong nham thạch đang có lấy một đóa hoa sen tách ra, hoa sen chập chờn không ngừng.
– Nơi đây mới đích thật là Thánh Địa để tìm hiểu Hỏa hành nhất đạo a.
Tô Vưu Cơ nhíu mày, nói:
– Chỉ là hôm nay dù ta tìm hiểu như thế nào thì cũng không có chút tiến thêm được. Ài, dựa theo như lời của trận linh thần phủ nói, chủ nhân đang tìm hiểu, cũng không biết sẽ tìm hiểu đến khi nào, tới nay cũng đã được ba ngàn năm rồi!
Đúng vậy.
Tô Vưu Cơ đã ngây người ở trong thần phủ ba ngàn năm rồi.
Thoáng cái nàng đã củng cố thực lực bản thân, có thể so sánh được với Thế Giới Cảnh. Tăng thêm đây là chỗ Vạn Thần Đạo Quân tu hành ảo diệu của Hỏa hành nhất đạo. Cho nên tu hành hơn ba nghìn năm, rốt cuộc hôm nay Tô Vưu Cơ cũng đã đạt tới tiêu chuẩn Thế Giới Cảnh đỉnh tiêm.
Cần phải biết… Vạn Thần Đạo Quân, không thông Kiếm đạo, thế nhưng mà ở trên phương diện Hỏa hành, Lôi Điện cùng với rất nhiều phương diện đều cực kỳ am hiểu, khiến cho Tô Vưu Cơ đã có không ít thu hoạch.
– Chậm rãi chờ a.
Tô Vưu Cơ chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi mà thôi.
…
– Cũng đã ba ngàn năm rồi mà còn không ra.
Ở bên ngoài Vạn Thần Phủ, ở bên trên mây mù trên không trung. Ba người A La Dịch, Phù Khai, Cốt Khải Thế Giới thần vẫn như trước, đăng lặng lẽ chờ đợi và giám thị.
Phù Khải dùng vẻ mặt âm lãnh nói:
– Xem ra tên Yêu Nghiệt Tổ Thần kia cũng đoán ra được một ít, cho nên mới kéo dài thời gian ở trong Vạn Thần Phủ, muốn tu luyện thành Thế Giới Cảnh. Thế nhưng cho dù hắn yêu nghiệt như thế, thế nhưng bình cảnh từ Tổ Thần đến Thế Giới Cảnh, há có thể dễ dàng đột phá được cơ chứ? Ba ngàn năm không có đột phá, chỉ sợ ba vạn năm, ba mươi vạn năm cũng không nhất định có thể đột phá được.
– Nói nhảm làm gì, cứ chậm rãi chờ đi.
Thanh âm của A La Dịch lạnh như băng nói.
Áp lực vô hình đã sớm khiến cho trong lòng bọn hắn tràn ngập sát ý vô tận.
– Cả đám lão gia hỏa kia đều mơ tưởng đạt được Vĩnh Hằng thần huyết, thế nhưng cả đám đều không dám tới, chỉ dám phái một ít Thế Giới Cảnh đến.
Trong lòng Phù Khai có chút oán khí.
– Đúng vậy a, còn coi Vĩnh Hằng thần huyết trở thành khảo nghiệm thức tỉnh của hai ta a.
A La Dịch cũng lắc đầu, nói:
– Nơi này là Đại Mạc vực, vị Đại Mạc Đạo Quân kia là tồn tại xếp hạng cao nhất ở suy diễn nhất đạo trong cương vực vô tận a… Những lão gia hỏa kia, chỉ cần có một người dám can đảm tiến vào Đại Mạc vực, chỉ sợ vị Đại Mạc Đạo Quân kia sẽ có thể lập tức tính toán ra được.
– Đúng vậy.
Phù Khai gật đầu.
Đại Mạc Đạo Quân, rất đáng sợ.
Cương vực vô tận mênh mông tới đâu chứ? Coi như là Vạn Thần Đạo Quân, năm đó luận thực lực cũng không dám nói là trong tất cả Đạo Quân ở cương vực vô tận này hắn sắp xếp thứ nhất. Mà hắn cũng không dám nói lời này. Thế nhưng Đại Mạc Đạo Quân lại là người xếp trong top ba ở suy diễn nhất đạo trong cương vực vô tận! Loại người nghịch thiên như vậy chỉ cần ở trong nhà yên lặng tính toán trong lòng là có thể xu cát tị hung, khi nào nguy cơ đến, tất cả đều có thể tính ra được từng chút một. Loại tử địch của toàn bộ Đạo Minh như Vĩnh Hằng nhất tộc này, nếu có tộc nhân Vĩnh Hằng nhất tộc dám can đảm đến, cũng khó có thể né tránh được Đại Mạc Đạo Quân suy diễn.
Mà nơi đây lại là nội địa của Đạo minh.
Một khi bị suy diễn phát hiện ra tung tích… Cho dù có muốn trốn cũng sẽ không có chỗ để trốn!
Cho nên tộc nhân Vĩnh Hằng nhất tộc đều tránh đi loại đại năng đáng sợ được xưng tụng không gì không biết, suy diễn nhất đạo này. Trừ phi thực sự là thực lực ngập trời, so sánh với Vạn Thần Đạo Quân là có thể đi ngang.
– Muốn trách, chỉ có thể trách chúng ta, không thể thức tỉnh chính mình a.
Phù Khai truyền âm nói:
– Nếu như chúng ta có thể dựa vào chính mình mà bước vào Sinh Tử Đạo Quân cảnh, chính thức thức tỉnh, trở thành tộc nhân Vĩnh Hằng nhất tộc chính thức. Như vậy cũng không cần phải liều mạng, vỡ máu đầu cũng phải tranh cơ hội khảo nghiệm này.
– Đúng vậy.
A La Dịch gật đầu.
Chương 972:
Hai người bọn họ cũng có thể dựa vào Thâu Thiên Sinh Tử Đan đột phá. Thế nhưng như vậy sẽ không còn tiềm lực để đột phá tiếp nữa. Cũng không có cách nào chính thức thức tỉnh, cũng sẽ không được tán đồng là tộc nhân của Vĩnh Hằng nhất tộc.
Chỉ có dựa vào chính mình mà thôi.
Hoặc là… Để cho Vĩnh Hằng quốc độ giúp bọn hắn thức tỉnh, thế nhưng như vậy sẽ phải trả một cái giá thật sự rất lớn. Cho nên Vĩnh Hằng quốc độ đưa ra một khảo nghiệm, mang Vĩnh Hằng thần huyết về. Như vậy Vĩnh Hằng quốc độ có thể trợ giúp một gã hậu duệ thức tỉnh! Đối với Đạo minh mà nói, công dụng của Vĩnh Hằng thần huyết không phải là quá lớn, nhưng đối với Vĩnh Hằng quốc độ mà nói, giọt Vĩnh Hằng thần huyết này quá quan trọng. Cho dù phải trả giá lớn giúp gã hậu duệ thức tỉnh, như vậy cũng coi như là đáng giá.
Vô số hậu duệ tranh nhau phá máu đầu cũng đều muốn tranh thủ cơ hội này, cuối cùng chỉ có Phù Khai, A La Dịch là nhận được cái cơ hội này.
Dựa theo mệnh lệnh của Vĩnh Hằng quốc độ, đạt được Vĩnh Hằng thần huyết, một bước lên trời, cũng có thể thức tỉnh thành tộc nhân Vĩnh Hằng nhất tộc chân chính.
Không chiếm được, tất cả đều phải chết!
– Phù Khai, dựa theo lời thề bản mạng mà hai ta lập trước đó, một khi tên Yêu Nghiệt Tổ Thần kia đi ra, chúng ta sẽ pahri đồng tâm hiệp lực cướp lấy Vĩnh Hằng thần huyết, một khi đoạt đến tay, hai ta sẽ đối chiến sinh tử, kẻ sống thì sẽ được cầm Vĩnh Hằng thần huyết trở về.
A La Dịch nhìn về phía Phù Khai.
– Đó là đương nhiên a.
Phù Khai cũng tự tin, quyết đấu sinh tử, tất cả thủ đoạn đều có thể dùng tới, phía dưới Đạo Quân, quả thực hắn còn chưa sợ ai a.
– Ba ngàn năm, cho dù là ba vạn năm, ba trăm vạn năm thì cũng phải chờ.
Trong mắt A La Dịch có hàn quang lập loè.
******
Bên ngoài đám người A La Dịch, Phù Khai chờ tới mức nóng lòng, Tô Vưu Cơ cũng đang suy đoán, không biết chủ nhân nhà mình muốn tu luyện tới khi nào.
Kỷ Ninh lại hoàn toàn đắm chìm ở trong hải dương kiếm thuật.
Cảm giác chưa từng có tràn ngập trong lòng!
Hắn kiếp trước kiếp này, chưa từng có tự tin như vậy đối với kiếm thuật.
Sưu.
Kỷ Ninh đột nhiên trống rỗng xuất hiện ở trong điện thính, ngắm nhìn bốn phía, ở trên vách tường bốn phía có hơn năm ngàn tòa bức phù điêu. Mà trung ương điện thính thì có một tòa tháp cao, chính là Khuy Thiên Thái Hạo Tháp.
Những năm này cơ hồ Kỷ Ninh đều đứng ở bên trong Khuy Thiên Thái Hạo Tháp để tìm hiểu, bởi vì hắn biết rõ, muốn hoàn toàn phân tích tìm hiểu hơn năm ngàn loại kiếm thuật khác nhau. Như vậy thời gian cần nhất định sẽ dài dằng dặc, đương nhiên hắn phải mượn Khuy Thiên Thái Hạo Tháp để tìm hiểu rồi.
– Rốt cục cũng đã tìm hiểu tất cả được mấy lần, cũng đạt tới cực hạn của ta hôm nay.
Kỷ Ninh vung tay lên, tức thì thu Khuy Thiên Thái Hạo Tháp vào trong.
Giờ phút này trong lòng Kỷ Ninh hào khí vạn trượng.
Hắn nhìn quanh bốn phương tám hướng, Kỷ Ninh hơi khom người, khẽ nói:
– Cảm tạ Vạn Thần tiền bối, nếu không phải có tiền bối sưu tập nhiều kiếm thuật như vậy, nào có Kỷ Ninh ta đốn ngộ hôm nay được chứ?
Kỷ Ninh cũng coi như có chút khiêm tốn, lúc này hắn cũng xưng là mình đốn ngộ!
Dùng cách nói trên địa cầu nói, không sợ không nhìn được hàng, chỉ sợ hàng so hàng không đủ mà thôi! Một môn kiếm thuật rốt cuộc có ưu điểm gì, có khuyết điểm gì, người mù sờ voi là căn bản sẽ không rõ ràng được cho lắm. Chính thức hoàn toàn phân tích ra mỗi một môn kiếm thuật cần phải cẩn thăm dò, sau đó mới dần dần phát hiện ra được, môn kiếm thuật này ở phương diện nào rất là cao minh, cũng nhận ra được nó thiếu hụt ở phương diện nào.
Vì sao mạnh?
Vì sao yếu?
Không ngừng phân tích, trong lòng Kỷ Ninh đã có một cái cân, thời gian dần dần trôi qua, cảm ngộ đối với Kiếm đạo cũng càng ngày càng nhiều, thậm chí trong lòng Kỷ Ninh còn tạo thành một cái hệ thống hoàn toàn là kiếm.
Hơn năm ngàn loại kiếm thuật, tất cả đều có thể phân chia phân loại ra.
Khi Kỷ Ninh đem hơn năm ngàn loại kiếm thuật chia làm mười hai loại, đều cảm thấy rõ ràng, không sai. Lúc này thậm chí Kỷ Ninh còn có một loại cảm giác, tất cả kiếm thuật cũng không có gì là mơ hồ với hắn nữa! Cho dù là chỗ cực kỳ huyền diệu tạm thời không ngộ ra được. Thế nhưng chỉ cần có thời gian đầy đủ thì cuối cùng hắn cũng có thể hiểu được!
Loại tự tin này, là do sau khi quan sát hơn năm ngàn loại kiếm thuật mà hình thành.
– Ta cầm Vô Danh kiếm thuật và thần kiếm bổn nguyên, thử nghiệm một phen a.
Kỷ Ninh mỉm cười, những năm này hắn chưa từng cố gắng đi cân nhắc Vô Danh kiếm thuật, nhiều nhất cũng chỉ ngẫu nhiên phân ra ý niệm trong đầu mà thôi. Mặc dù như vậy, đệ tam thức của Vô Danh kiếm thuật, La Thiên thức hắn cũng đã sớm ngộ ra rồi.
– Vô Danh kiếm thuật thức thứ tư, Nhai Chi Giác.
– Cũng có chút huyền diệu.
Trong lòng Kỷ Ninh nhanh chóng phân tích, từ bản chất của kiếm xuất phát, dần dần tất cả đều bày ra ở trong lòng của Kỷ Ninh.
Lại tốn hơn sáu canh giờ tiếp tục tìm hiểu.
– Thì ra là thế, đại năng sáng chế ra kiếm pháp bực này quả thực là không tồi. So với sáng chế ra hơn năm ngàn loại kiếm thuật kia còn lợi hại hơn không biết bao nhiêu lần a.
Kỷ Ninh nhẹ giọng tán thưởng, thế nhưng hắn lại rất rõ ràng. Tuy rằng hơn năm ngàn loại kiếm thuật kia cũng không phải quá cao minh, thế nhưng lại làm cho tầm mắt của hắn khoáng đạt hơn, khiến cho nhận thức của hắn đối với bản chất của kiếm càng sâu hơn.
Khiến cho hắn trong vòng hơn sáu canh giờ ngắn ngủn đã ngộ ra thức thứ tư của Vô Danh kiếm thuật.
– Như vậy thức thứ năm của Vô Danh kiếm thuật thì sao chứ?
Kỷ Ninh thử tìm hiểu, mặc dù đã thoáng ngộ ra một chút, thế nhưng cuối cùng vẫn phải buông tha:
– Năm đó Bắc Sưu Thế Giới thần cũng chỉ có ngộ ra thức thứ năm mà thôi, ba ngàn năm nay dù sao ta cũng chỉ vùi đầu tìm hiểu, chưa từng chém giết sinh tử, cho nên vẫn còn khiếm khuyết chút ít.
– Nhìn thần kiếm bổn nguyên một chút a.
Trong tay Kỷ Ninh xuất hiện một thanh thần kiếm, chính là Vĩnh hằng thần binh Tử Quang Quỳnh.
Kỷ Ninh cẩn thận nhận thức một tia Kiếm ý cao cao tại thượng, hung lệ ngập trời ở trong thần kiếm bổn nguyên. Trước đó hắn muốn tìm hiểu hiểu thấu đáo cũng phải cực kỳ gian nan, thế nhưng không ngờ hôm nay muốn tìm hiểu lại còn nhanh hơn, chỉ phí thời gian hơn một ngày, rốt cục Kỷ Ninh cũng đã cảm giác được mình khó có thể tiến thêm được một chút nào. Chỉ là có thể tìm hiểu được những thứ này cũg đã đủ rồi, rất nhanh Kỷ Ninh cũng đã tự nghĩ ra được một thức kiếm chiêu.
Chương 973:
– Một thức này là thức thứ hai của Bổn nguyên kiếm ý a, nếu như đã tìm hiểu ở trong Vạn Thần Phủ nội, như vậy gọi là Vạn Thần thức a.
Kỷ Ninh khẽ nói.
Trong lòng Kỷ Ninh cũng có một tia cảm kích.
Không có Vạn Thần Đạo Quân khổ cực đi quan sát hơn năm ngàn tên cao thủ Kiếm đạo Thế Giới Cảnh viên mãn, thậm chí lại khổ cực điêu khắc mà thành. Như vậy nào có thể khiến cho Kỷ Ninh sẵn có mà đi tìm hiểu được mấy lần cơ chứ?
Đương nhiên …
Cũng là nhận thức đối với kiếm của Kỷ Ninh trực chỉ căn bản. Nếu có một ít cao thủ Kiếm đạo ở đây, cho dù Kiếm đạo cao hơn Kỷ Ninh. Thế nhưng khi nhìn thấy những pho tượng này, chỉ sợ cũng chỉ biết nói một câu mà thôi:
– Ta có con đường của ta, những thứ không hợp với Kiếm đạo của ta a.
– Ha ha… Vốn định ta định ở trong này tu luyện tới Thế Giới Cảnh rồi mới đi ra ngoài, không nghĩ tới lại có như vậy một phen thu hoạch viễn siêu Vĩnh Hằng thần huyết a.
Kỷ Ninh cười, luyện thành đệ tam thức của Vô Danh kiếm thuật là có thể thành Thế Giới Cảnh rồi. Mà lúc này hắn đã luyện thành thức thứ tư nha.
Hơn ba ngàn năm này Kỷ Ninh có thể được coi là chân chính thoát thai hoán cốt.
Kiếm của hắn, đã chân chính có hồn phách.
Cũng đã đúc thành căn cơ vì tương lai trở thành đại năng tuyệt thế bên trên con đường Kiếm đạo của hắn.
– Được rôi, cũng nên đột phá đến Thế Giới Cảnh a.
Kỷ Ninh khoanh chân ngồi xuống, tâm thần bắt đầu bình tĩnh lại.
Oanh!!!
Thiên Địa rung động, Hỗn Độn chi lực bắt đầu khởi động.
Xoát, xoát.
Trên quảng trường phía trước Thần Phủ lập tức xuất hiện hai đạo thân ảnh, chính là nam tử đầu trọc ba mắt và thiếu nữ trận linh kia. Hai người bọn hắn đều ngẩng đầu nhìn lên bên trên.
– Hỗn Độn chi lực thật mãnh liệt.
Thiếu nữ than thở, nói:
– So với tu hành giả bình thường lúc đột Thế Giới Cảnh, động tĩnh còn lớn hơn rất nhiều a.
– Kỷ Ninh kia không phải là người mà Thế Giới Cảnh bình thường có thể so sánh được.
Nam tử đầu trọc ba mắt cũng ngửa đầu nhìn lên bên trên.
Phải biết rằng đây là thuộc về phạm vi của Vạn Thần phủ, như vậy mà cũng có thể nhìn thấy Hỗn Độn chi lực mãnh liệt như vậy. Từ đó cũng có thể tưởng tượng được động tĩnh ở bên ngoài to lớn tới bực nào! Như trước đó Hỏa tiên tử Tô Vưu Cơ đột phá, thế nhưng động tĩnh so với Kỷ Ninh còn nhỏ ít hơn nhiều.
…
– Đột phá? Chẳng lẽ là Thiên Thương Cung Kỷ Ninh kia.
Trận linh Vạn Sơn của Vạn Trọng sơn cũng xuất hiện ở trên một đỉnh núi cao, trên người mặc một bộ áo bào trắng, ngẩng đầu nhìn lên trên không.
…
– Dường như Hỗn Độn chi lực chấn động rất là mãnh liệt.
Tuy rằng ở bên trong Thần Phủ, thế nhưng Tô Vưu Cơ cũng có thể cảm ứng được chuyện này:
– Chẳng lẽ có ai đột phá? Là chủ nhân hay sao?
******
Ở bên ngoài Vạn Thần phủ, động tĩnh của Hỗn Độn thế giới quả thực lớn hơn rất nhiều. Toàn bộ không trung của một Hỗn Độn thế giới cũng xuất hiện một vòng xoáy Hỗn Độn cực lớn, chỉ cần dùng mắt thường quan sát cũng đã cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
– Động tĩnh rất lớn a.
Thiếu niên mặc huyết bào A La Dịch, thanh niên Phù Khai mặc áo bào màu vàng, Cốt Khải Thế Giới thần, ba người bọn hắn đều ngẩng đầu dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn lên trên trời.
– Hẳn là yêu nghiệt Tổ Thần kia đã đột phá.
Phù Khai trầm giọng nói.
– Cũng nên đột phá a, đột phá rất tốt, có đột phá thì hắn cũng sắp ra đây rồi.
Trong mắt A La Dịch lóe lên hàn quang:
– Không hổ là tồn lại lúc còn là Tổ Thần đã có thể địch nổi Thế Giới Cảnh viên mãn, động tĩnh lúc đột phá, cho dù so với ta cũng không xê xích bao nhiêu.
– Đúng vậy.
Phù Khai cũng gật đầu.
Hai người bọn hắn đều là người có bối cảnh rất cao, cũng đều không giống bình thường, động tĩnh lúc đột phá cũng vô cùng kinh người.
…
Thần Phủ, bên trong đại điện có hơn năm ngàn Kiếm Đạo.
Kỷ Ninh khoanh chân ngồi, Hỗn Độn chi lực mãnh liệt vô tận đang vờn quanh lấy thân thể hắn, không ngừng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn.
Ầm ầm ~~~
Bên trong không gian Kim Đan, vốn vô cùng yên tĩnh hài hòa, có nguyên khí hải dương, có hòn đảo, xinh đẹp vô cùng. Thế nhưng bây giờ tất cả đã tan vỡ, trở về hỗn độn.
Không gian bên trong Kim Đan biến thành một mảnh Hỗn Độn.
– Kiếm chủng!
Một khỏa hạt giống đột nhiên xuất hiện.
Một khỏa hạt giống này chính là Kiếm chủng khi đạt tới Kiếm Lực cấp độ thứ năm Kiếm Thần cảnh tự nhiên ngưng tụ mà ra. Dùng mắt thường khó có thể nhìn thấy được. Thế nhưng bây giờ ở trong không gian Kim Đan đã biến thành một mảnh hỗn độn, nó lại hiện hình.
Mà không gian Hỗn Độn này chính là dùng Kiếm Đạo để làm hạch tâm.
– Kiếm Lực cấp độ thứ sáu Kiếm thế giới! Một tiếng than nhẹ vang vọng trong phiến Hỗn Độn thế giới này.
Sưu sưu ~~~
Khỏa hạt giống kiếm khí bên trong không gian hỗn độn bắt đầu sinh trưởng, thời gian dần dần trôi qua bắt đầu phá vỡ vỏ ngoài. Có mầm cây giống phá xác mà ra, rất nhanh Kiếm chủng đã biến thành một cái cây giống, cây giống đang nhanh chóng sinh trưởng, cũng có một lượng lớn rễ cây điên cuồng lan tràn ra bốn phương tám hướng. Tất cả cảm ngộ về Kiếm Đạo của Kỷ Ninh đều giống như chất dinh dưỡng, khiến cho cây đại thụ đại biểu cho Kiếm Đạo không ngừng sinh trưởng.
Ầm ầm ~~~~
Cây đại thụ này nhanh chóng phát triển, mười trượng, trăm trượng, ba trăm trượng, sáu trăm trượng, một ngàn trượng…
Cảm ngộ của Kỷ Ninh ở trên Kiếm Đạo rất là kinh người, khiến cho cây Đạo thụ này nhanh chóng phát triển.
Tựa như một gốc cây đại thụ bình thường vậy, có thể làm cho bùn đất vững chắc.
Mà Đạo thụ thì chính là chỗ căn cơ của không gian Kim Đan của Hỗn Độn Tiên Nhân, có gốc Đạo thụ này thì mới có thể làm cho không gian Hỗn Độn của Kim Đan không ngừng khuếch trương.
Đạo thụ, đại biểu cho một tên tu hành giả ngộ đạo!
Kỷ Ninh đi theo đường Kiếm Đạo, cho nên khỏa Đạo thụ này đại biểu cho Kiếm đạo chi thụ! Đương nhiên không gian Kim Đan hỗn độn của Kỷ Ninh cũng có thể mọc ra những Đạo thụ khác. Như Thủy hành chi đạo, Lôi điện chi đạo các loại vậy. Thế nhưng hiển nhiên cảnh giới hiện tại của hắn còn chưa đủ, tất cả các đạo khác còn không có đạt tới cấp độ Thế Giới Cảnh, tối đa cũng chỉ hình thành Đạo chủng, không có cách nào mọc rể nẩy mầm sinh trưởng được.
Độ cao của đạo thụ cũng đại biểu cho cảnh giới cao thấp của một tên tu hành giả.
Bình thường, người vừa mới trở thành Thế Giới Cảnh, Đạo thụ cũng sẽ cao mấy trăm trượng! Sau khi củng cố một phen là có thể đạt tới một ngàn trượng.
Chương 974:
Nếu cao ngàn trượng, ở trên phương diện cảnh giới có thể so sánh được với Thế Giới Cảnh.
Cao vạn trượng thì trên cảnh giới có thể so sánh với Thế Giới Cảnh đỉnh tiêm.
Ba vạn sáu ngàn trượng, đó chính là Thế Giới Cảnh viên mãn.
Ở bên trong Thế Giới Cảnh, Đạo thụ cao ba vạn sáu ngàn trượng ở bên trong không gian Kim Đan hỗn độn chính là một cực hạn, Đạo thụ của bất kỳ một Thế Giới Cảnh nào, cao nhất cũng chỉ là như thế mà thôi. Trừ phi lại một lần nữa có đột phá mang tính căn bản, tìm được đường thuộc về mình, đánh vỡ cực hạn. Như vậy Đạo thụ sẽ càng thêm cao lớn tráng kiện, đó chính là cảnh giới Sinh Tử Đạo Quân.
Ầm ầm ~~~~
Ở bên trong một mảnh Hỗn Độn, Đạo thụ càng thêm nguy nga tráng kiện, có một lượng lớn cành lá sinh trưởng ra. Mỗi một mảnh cành lá đều đại biểu cho các loại kiếm thuật khác nhau của Kỷ Ninh. Bởi vì lúc trước đã tìm hiểu qua hơn năm ngàn loại kiếm thuật, tăng thêm đủ loại kiếm thuật do Kỷ Ninh sáng chế ra.
Cho nên gốc Đạo thụ này của Kỷ Ninh quả thực có thể coi là cành lá rậm rạp.
Năm ngàn trượng… Tám ngàn trượng… Một vạn trượng…
Đạo thụ không ngừng sinh trưởng.
Đạo thụ ẩn chứa tất cả cảm ngộ Kiếm Đạo của Kỷ Ninh, hiển nhiên cũng có đủ tác dụng thúc đẩy sinh trưởng. Khi sinh trưởng đến độ cao hơn hai vạn một ngàn trượng, rốt cục Đạo thụ cũng dừng sinh trưởng, cành lá của nó tùy ý sinh trưởng ra bốn phương tám hướng.
Trong đó có ba cái thân cành là tráng kiện nhất.
Theo thứ tự là ba cái cành đại biểu cho Vô Danh kiếm thuật, Bản Nguyên kiếm ý, Minh Nguyệt kiếm thuật! Cái cành đại biểu cho Vô Danh kiếm thuật, trên thân cành kia tản ra Kiếm Ý mênh mông mà lạnh nhạt. Cành đại biểu cho Bản Nguyên kiếm ý thì thân cành có hung uy ngập trời, sát ý vô tận. Mà cành đại biểu cho Minh Nguyệt kiếm thuật thì thân cành giống như hư không vô tận, khiến cho người ta khó có thể dò xét hư thật.
– Hai vạn một ngàn trượng? Xem ra, cảm ngộ kiếm đạo của ta so với Thế Giới Cảnh đỉnh tiêm còn mạnh hơn một ít, cách Thế Giới Cảnh viên mãn vẫn còn có chút khoảng cách.
Kỷ Ninh cũng hiểu rõ, cái cảm ngộ này càng lên trên càng khó, bất quá cảm ngộ của hắn so với Thế Giới Cảnh viên mãn cũng không kém quá nhiều a.
– Ta nói cảnh giới so với Thế Giới Cảnh viên mãn còn chênh lệch một ít. Thế nhưng cho dù có cảnh giới cao thì cũng cần phải phát huy được thì mới tính a.
Cùng là Thế Giới Cảnh viên mãn, khả năng thi triển ra kiếm thuật cũng là một trời một vực.
Vô Danh kiếm thuật thức thứ tư Nhai Chi Giác cùng với Bản Nguyên kiếm ý thức thứ hai Vạn Thần thức của Kỷ Ninh. Cho dù so sánh với Vụ Nham Tinh Chủ, Hắc Liên Thần Đế, nếu chỉ so là kỷ xảo kiếm thuật đơn thuần cũng không xê xích là bao. Vụ Nham Tinh Chủ, Hắc Liên Thần Đế, nếu như chỉ luận về kỹ xảo cận chiến quả thực có thể coi là cùng một cấp độ, Hắc Liên Thần Đế cũng chiếm được tiện nghi vì có Vĩnh hằng thần binh.
Rầm rầm rầm ~~~~
Toàn bộ Hỗn Độn đã bắt đầu điên cuồng khuếch trương, không ngừng thôn phệ hấp thu Hỗn Độn chi lực ở bên ngoài.
Lúc này Kim Đan nhất đẳng, Kim Đan nhị đẳng, Kim Đan tam đẳng đã không có khác nhau gì nữa. Sau khi trở thành Hỗn Độn Tiên Nhân, tất cả đều hóa thành Hỗn Độn.
Hỗn Độn Tiên Nhân bình thường, không gian Hỗn Độn lớn nhỏ như thế nào đều là cố định. Theo cảm ngộ tăng lên, Đạo thụ sẽ phát triển, tự nhiên sẽ khuếch trương ra. Mà Kỷ Ninh bởi vì là mười bảy cái phân thân hợp hai làm một, Tâm lực, không gian Kim Đan các loại là mười bảy hợp nhất. Cho nên trình độ rộng lớn của mảnh Hỗn Độn này cũng càng mạnh mẽ hơn một bậc.
Hỗn Độn tiên lực hình thành cũng sẽ càng thêm tinh thuần.
*******
Tu luyện thành vô số phân thân, mà lại có thể hợp nhất, quả thực thực lực sẽ có tăng lên rất lớn.
Kỷ Ninh chính là mười bảy cái phân thân hợp nhất, thực lực tăng lên còn không phải quá khoa trương.
Như Thiên Thân Thánh Điển vậy, có một ngàn cái phân thân, một khi dung hợp vào với nhau. Như vậy thực lực sẽ tăng lên rất là khoa trương. Tu luyện Thiên Thân Thánh Điển, nếu chỉ luận về thần thể, ở trong Thế Giới Cảnh có thể so sánh được với Sinh Tử Đạo Quân vừa mới đột phá! Từ đó có thể thấy được môn pháp môn này nghịch thiên thế nào. Kỷ Ninh bởi vì chỉ có mười bảy cái phân thân hợp nhất, cho nên thực lực cũng chỉ tăng lên một cấp độ mà thôi.
Sưu.
Kỷ Ninh cảm ứng được, hiện tại không gian Kim Đan ở trong cơ thể đã là một mảnh Hỗn Độn, bên trong Hỗn Độn một gốc Đạo thụ cao hơn hai vạn trượng, trấn áp toàn bộ Hỗn Độn, đồng thời cũng có một lượng lớn Hỗn Độn tiên lực được tạo thành.
– Cảm giác này thật sự quá sảng khoái.
Kỷ Ninh cảm ứng được hồn phách của mình đang được Hỗn Độn tiên lực ôn dưỡng, đồng thời cũng bắt đầu nhanh chóng trở nên cường đại.
– Ồ, Luyện Khí lưu đã đột phá.
– Thần Ma lưu, cũng nên đột phá a.
Khi cảnh giới của Kỷ Ninh đủ cao, hắn có thể đơn giản đã cảm ứng được mỗi một chỗ trong thần thể đều đangi khát vọng, khát vọng được lột xác
Oanh ~~~~
Hỗn Độn chi lực ở bên ngoài vốn đã giảm sút, động tĩnh giảm bớt. Thế nhưng lúc này lại đột nhiên lại bắt đầu trở nên cuồng bạo, điên cuồng thôn phệ hấp thu một lượng lớn Hỗn Độn chi lực.
…
– Ồ?
– Đây là…
Ở bên ngoài, sắc mặt đám người Phù Khai, A La Dịch, Cốt Khải Thế Giới thần đều biến hóa.
– Xem ra hẳn là Luyện Khí lưu, Thần Ma lưu đều cùng một chỗ đột phá a.
A La Dịch dùng thanh âm lạnh như băng nói, Luyện Khí lưu tương đối dễ đột phá, Thần Ma lưu thì khó hơn một ít. Cũng giống như A La Dịch năm đó phải trở thành Hỗn Độn Tiên Nhân trước. Lại qua hơn vạn năm thì mới đột phá trở thành Thế Giới thần. Kỷ Ninh vì có cảnh giới rất cao, cảm ứng lại rất nhẹ nhõm, cho nên lúc này mới có thể liên tục liên tiếp trở thành Hỗn Độn Tiên Nhân, Thế Giới thần.
– Dù có đột phá thì hắn cũng sẽ phải chết.
Trong mắt Phù Khai tràn ngập sát ý, Kỷ Ninh đột phá, đại biểu cho việc rất nhanh Kỷ Ninh sẽ phải đi ra.
Ba người bọn hắn đã phải chờ đợi quá lâu rồi!
Sát ý trong lồng ngực cũng đã bị đè nén quá lâu!
Dùng Kiếm thế giới làm hạch tâm, cải tạo thần lực.
Cấp độ của thần lực lần nữa đã diễn ra quá trình quá độ, đây là cấp độ sinh mệnh đột phá.
Oanh ~~~
Toàn thân Kỷ Ninh bỗng nhiên tản ra, lập tức ngưng tụ ra trọn vẹn một trăm viên tinh thể, đây chính là tinh thể do thần lực ngưng tụ ra, được gọi là Thần Tinh! Hỗn Độn chi lực mãnh liệt bao phủ ở bốn phía, bắt đầu nhanh chóng ngưng tụ ra từng khỏa rồi lại từng khỏa Thần Tinh…
Chương 975:
Đạo thụ, là hạch tâm của Hỗn Độn Tiên Nhân đạo.
Thần Tinh, chính là hạch tâm của Thế Giới thần đạo.
Đương nhiên Thần Ma Luyện Khí kiêm tu, hạch tâm của hai đạo này đều có được.
Ào ào xôn xao ~~~
Từng khỏa Thần Tinh không ngừng được ngưng tụ sinh ra, muốn ngưng tụ một khỏa Thần Tinh cũng cần đủ cảm ngộ Kiếm Đạo. Bên trong Thần Tinh khác biệt ẩn chứa cảm ngộ Kiếm Đạo khác biệt. Cho nên cảm ngộ về Kiếm Đạo càng nhiều thì Thần Tinh cũng sẽ càng nhiều.
Bình thường vừa mới đột phá, có thể ngưng tụ ra được đại khái mấy trăm khỏa Thần Tinh.
Củng cố lắm thì được đến một ngàn khỏa, cũng chính là Thế Giới thần.
Đạt tới một vạn viên Thần Tinh, đại biểu cho độ cao của cảnh giới là Thế Giới thần đỉnh tiêm.
Ba vạn sáu ngàn viên thì chính là Thế Giới Cảnh viên mãn.
Rốt cục…
Kỷ Ninh liên tục ngưng tụ ra trọn vẹn hai vạn một ngàn một trăm chín mươi hai khỏa Thần Tinh, cũng giống như độ cao của Đạo thụ vậy. Chuyện này cũng ở trong dự liệu của Kỷ Ninh. Bởi vì là mười bảy cỗ phân thân hợp nhất, cho nên Thần lực ẩn chứa bên trong Thần Tinh của Kỷ Ninh so với thần lực của Thế Giới thần bình thường còn càng thêm tinh thuần hơn một ít.
– Ngưng!
Hơn hai vạn khỏa Thần Tinh phân tán ở chung quanh, rồi đột nhiên lập tức hội tụ ở phía trung tâm, hội tụ tạo thành một thể, tạo thành một đạo thân ảnh.
Chính là một thiếu niên mặc một thân áo bào trắng.
– Thừa dịp hiện tại chính là lúc đột phá, Hỗn Độn chi lực có thể sử dụng vô hạn, ta cũng tranh thủ thời gian lấp kín không gian Thanh Hoa trước a.
Trong mi tâm của Kỷ Ninh hiện ra Thanh Hoa ấn ký, hắn cũng cảm ứng được một không gian Thanh Hoa ở trong mi tâm thức hải.
Trong thức hải, một đóa Thanh Hoa đang chập chờn, đóa Thanh Hoa này càng thêm tươi đẹp ướt át, càng xinh đẹp hơn rất nhiều.
Bên trong Thanh Hoa là một không gian Thanh Hoa rộng lớn, dùng thần lực, pháp lực của Kỷ Ninh. Lúc thử tiến vào cũng bị chuyển hóa, chuyển hóa thành giống như sương mù, uy năng ẩn chứa bên trong sương mù này khiến cho Kỷ Ninh kinh hãi, uy năng này so với lúc còn là Tổ Thần không biết còn mạnh hơn bao nhiêu lần.
Một lát sau…
Sương mù ngưng tụ thành một giọt nước, Kỷ Ninh cảm giác được bên trong không gian Thanh Hoa đang phải nhận lấy một tia áp lực.
Lúc còn là Tổ Thần, lúc ấy hắn ngưng tụ ra ba mươi sáu giọt đã là cực hạn rồi.
– Cũng không biết bây giờ có thể ngưng tụ ra được bao nhiêu.
Kỷ Ninh không ngừng ngưng tụ, thần lực, pháp lực ở bên trong cơ thể cũng điên cuồng hấp thu Hỗn Độn chi lực ở bên ngoài. Khi đột phá, Hỗn Độn chi lực được cung ứng vô cùng vô tận a! Chỉ cần tu hành giả có thể thôn phệ, hấp thu được là có thể thỏa thích hấp thu. Đương nhiên lúc không có cách nào hấp thu được, như vậy tất cả sẽ tự nhiên dừng lại.
…
– Tại sao lại lâu như thế chứ?
– Kỷ Ninh này sao có thể thu nạp được nhiều Hỗn Độn chi lực như vậy a?
Bất kể là Tô Vưu Cơ, Phược Long Thế Giới thần, trận linh Vạn Thần phủ, hay là đám người A La Dịch, Phù Khai ở bên ngoài đều cảm thấy giật mình vì Kỷ Ninh thôn phệ, hâp thu Hỗn Độn chi lực thời gian lâu như vậy.
Bọn hắn cũng không biết, giờ phút này tốc độ Hỗn Độn chi lực dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Kỷ Ninh, cơ hồ đạt đến một cực hạn, số lượng thôn phệ rất nhiều, so với trong tưởng tượng của bọn hắn còn nhiều hơn nhiều.
…
Một trăm lẻ tám giọt!
Đây là một cái cực hạn mà hiện tại không gian Thanh Hoa có thể thừa nhận được. Ở bên trong mỗi một giọt nước ẩn chứa năng lượng hùng hồn cơ hồ đều dùng hết pháp lực, thần lực của Kỷ Ninh thì mới có thể ngưng tụ ra được một giọt như vậy. Nói cách khác chỉ cần bên trong không gian Thanh Hoa hấp thu lực lượng, cơ hồ đều là gấp hơn hai trăm lần khi Kỷ Ninh đột phá Thế Giới Cảnh!
Đương nhiên lúc đột phá, có tu hành giả thôn phệ chậm hơn một chút, như vậy mới có thẻe nhận thức cảm giácv, thời gian sẽ tương đối dài.
Kỷ Ninh thuộc về loại người thôn phệ cực hạn, đám người Tô Vưu Cơ, trận linh cũng chỉ cảm thấy thời gian hơi dài, lại không biết rốt cuộc Kỷ Ninh thôn phệ được bao nhiêu.
******
– Loại cảm giác này…
Đứng ở bên trong năm ngàn Kiếm Đạo Điện, trên mặt Kỷ Ninh hiện lên vẻ khiếp sợ, hắn nhẹ nhàng nắm tay, ở giữa ngón tay có lực lượng có thể đơn giản bóp nát một khỏa Hỗn Độn tinh thần.
– Thanh Hoa sương mù chi lực, không ngờ lại cường đại như vậy a?
– Chuyện này…
Trở thành Thế Giới thần, bởi vì mười bảy phân thân của Đào Ngô Thập Bát Thần Ma hợp nhất, lực lượng của Kỷ Ninh mạnh mẽ tới mức có thể xem như là bán bộ Đạo Quân.
Mà khi Kỷ Ninh điều động Thanh Hoa sương mù chi lực lại có một loại biến hóa nghiêng trời lệch đất, lực lượng của sương mù Thanh Hoa này rót vào toàn thân, giống như mặt đất khô cạn hấp thu mưa móc, tràn ngập sinh cơ bừng bừng, toàn thân có được lực lượng mạnh mẽ… Chính bản thân Kỷ Ninh cũng cảm thấy khiếp sợ.
– Có Thanh Hoa sương mù chi lực gia trì, luận lực lượng tốc độ có lẽ ta cũng không thua gì Sinh Tử Đạo Quân a.
Kỷ Ninh nói thầm:
– Cửu Trọng Hỗn Độn cấm chế này rốt cuộc có lai lịch gì, uy năng của nó cũng thật là đáng sợ.
Môn pháp môn này đối với Tổ Thần Tổ Tiên có tác dụng gia trì cường đại.
Tác dụng gia trì đối với Thế Giới Cảnh cũng không có yếu bớt một chút nào.
Chuyện này cũng quá nghịch thiên a. Tu luyện Thiên Thân Thánh Điển tới đại thành, thần thể trong đám Thế Giới Cảnh có thể so sánh với Sinh Tử Đạo Quân vừa đột phá. Thanh Hoa ấn ký của Kỷ Ninh này thần kỳ vô cùng, cũng không thua kém Thiên Thân Thánh Điển một chút nào.
– Tam Thanh đạo nhân nói là tìm được ở bên trong Hỗn Độn, xem ra, có lẽ nguyên thần thứ hai của ta nên ở Hỗn Độn bên ngoài Tam Giới tìm kiếm một phen. Xem có thể tìm được cấm chế Cửu Trọng Hỗn Độn lúc trước hay khong.
Kỷ Ninh cảm giác, cảm thấy, cấm chế Cửu Trọng Hỗn Độn nghịch thiên như thế, có lẽ sẽ có lai lịch bất phàm. Mà để cho nguyên thần thứ hai của hắn ở bên trong Hỗn Độn ngoài Tam Giới, khi không có chuyện gì cũng có thể tận tình dạo chơi.
Bản thân hắn đột phá.
Nguyên thần thứ hai cũng sẽ đột phá, cũng có lực lượng Thanh Hoa sương mù gia trì, thực lực và bản tôn sẽ không kém nhau bao nhiêu, cũng chỉ là ít đi một thanh Vĩnh hằng thần binh mà thôi.
– Mặc kệ a.
– Ở bên trong hỗn độn vô tận tràn ngập thần bí.
Chương 976:
– Thiên Thân Thánh Điển, cấm chế Cửu Trọng Hỗn Độn… Thứ nghịch thiên như thế tuy rằng rất hiếm thấy, thế nhưng cũng có. Thân thể của ta có được đại cơ duyên như vậy, quả thực không thể cuồng ngạo, núi cao còn có núi cao hơn, Vạn Thần Đạo Quân có thể đuổi giết Vĩnh Hằng Đế Quân a.
Rất nhanh Kỷ Ninh đã bình phục cảm xúc có chút chấn động của mình.
Ở bên trong cương vực vô tận, người nghịch thiên có rất nhiều a.
Vĩnh Hằng nhất tộc lại coi Sinh Tử Đạo Quân là thực vật.
Đại Mạc Đạo Quân chính là Đạo Quân có thể xếp top ba Thôi Diễn nhất đạo trong toàn bộ cương vực vô tận, là đại năng nghịch thiên. So sánh với người này, tuy rằng bây giờ hắn cũng coi như có chút thực lực, thế nhưng cũng không có một chút vốn liếng cuồng ngạo nào.
******
Cô cô cô ~~~
Bên cạnh bờ nham thạch đang nóng chảy sôi trào, Hỏa tiên tử Tô Vưu Cơ đang đợi Kỳ Ninh.
– Hẳn là chủ nhân đã đột phá a.
– Chủ nhân đã đột phá, có lẽ cũng sắp đi ra ngoài?
Hỏa tiên tử Tô Vưu Cơ có chút chờ mong.
– Tô Vưu Cơ.
Một đạo thanh âm vang lên, phía trên nham thạch nóng chảy ngưng tụ ra một đạo thân ảnh, chính là thiếu nữ có bàn chân trần trụi kia:
– Đi thôi, nên đi ra ngoài.
– Chủ nhân của ta đã đột phá rồi hay sao?
Tô Vưu Cơ hỏi.
– Đúng vậy.
Thiếu nữ gật đầu.
Không gian lập tức vặn vẹo, thiếu nữ trực tiếp mang theo Tô Vưu Cơ cưỡng ép chuyển dời hư không.
– Ồ?
Cảnh vật trước mắt Tô Vưu Cơ biến ảo, đợi đến khi tất cả rõ ràng, nàng mới phát hiện ra mình đã đứng ở trên quảng trường cực lớn của Thần Phủ, trước đó cuộc chiến Sinh tử ma bàn diễn ra ở trên quảng trường này.
– Chủ nhân.
Tô Vưu Cơ thoáng cái đã nhìn thấy thiếu niên mặc áo trắng đang đứng ở cách đó không xa.
Kỷ Ninh đứng ở đó, sau lưng đeo một thanh kiếm, khí tức toàn thân hùng hồn, đó là khí tức của Thế Giới Cảnh.
– Chúc mừng chủ nhân.
Tô Vưu Cơ vui mừng nói:
– Vạn Thần phủ này quả thực là phúc địa của chúng ta, ta và chủ nhân đều ở đây đột phá đến Thế Giới Cảnh a.
– Đúng vậy a, là phúc địa.
Kỷ Ninh đang nghĩ tới năm ngàn Kiếm Đạo Điện kia, nơi đó đối với hắn mà nói, có sự trợ rất, rất là lớn.
– Tiền bối.
Kỷ Ninh nhìn thiếu nữ trận linh ở bên cạnh, tuy rằng trận linh này không có tu vi gì, thế nhưng nàng sống trong năm tháng dài dằng dặc như vậy, rất nhiều Sinh Tử Đạo Quân cũng không có tuổi thọ dài như vậy, mà lại ở bên trong Vạn Thần phủ, chỉ sợ Sinh Tử Đạo Quân đến cũng sẽ rất đơn giản bị nàng giết chết. Cho nên hắn gọi một tiếng tiền bối cũng là phải đạo.
– Đưa ta và Tô Vưu Cơ, đi khu vực Vụ Hải Cự Thạch lâm a.
Kỷ Ninh nói.
– Các ngươi đi tới Vụ Hải trước?
Thiếu nữ này có chút nghi hoặc.
– Đúng vậy.
Kỷ Ninh gật đầu.
– Được, ngươi cũng có thể thuận tiện củng cố một ít thực lực ở bên trong Vụ Hải a.
Thiếu nữ gật đầu, nói:
– Đi thôi.
Nói xong nàng chỉ một ngón tay về phía xa xa, lập tức không gian chung quanh Kỷ Ninh và Tô Vưu Cơ vặn vẹo, giống như là vòng xoáy, lôi cuốn hai người trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.
…
Sương mù tràn ngập, trong khu vực Vụ Hải của Vạn Thần phủ.
Trên một mảnh đất hoang, gợn sóng không gian lan tràn, Kỷ Ninh và Tô Vưu Cơ đột nhiên trống rỗng xuất hiện.
– Ồ?
Kỷ Ninh có thể cảm ứng được rõ ràng Tuyết Giám đồ quyển đang chấn động, hắn không khỏi cười nói:
– Đầu trùng thú kia trốn ở trong Cự Thạch lâm, cũng đã mấy ngàn năm rồi, không ngờ nó vẫn trốn ở chỗ kia như trước.
Cự Thạch lâm là một hiểm địa.
Nhưng bây giờ, Kỷ Ninh lại không sợ hãi chút nào, mục đích chủ yếu của hắn lần này tới Vạn Thần phủ chính là vì cái Tuyết Giám đồ quyển kia.
– Đầu trùng thú kia bị chủ nhân giết tới sợ, nếu như không phải trước đó có hai người Hồ Tiếu Thế Giới thần ngăn cản, như vậy thậm chí còn có khả năng đầu trùng thú kia đã sớm vứt bỏ cái mạng nhỏ của nó. Mà nó biết rõ chúng ta có phương pháp truy tung, cho nên đương nhiên không dám đơn giản đi ra a.
Tô Vưu Cơ nói.
– Đi, đi Cự Thạch lâm.
Kỷ Ninh cười, lại đi về phía phương hướng Cự Thạch lâm.
– Chủ nhân, thực sự muốn đi tới đó sao?
Tô Vưu Cơ có chút bận tâm, vừa rồi nàng nghe Kỷ Ninh nói thiếu nữ trận linh kia chuyển dời hai người đưa đến nơi này. Trong lòng nàng cảm thấy có chút lo lắng, Cự Thạch lâm là một trong những tuyệt địa chính thức ở trong Vụ hải. Coi như là Thế Giới thần đỉnh phong cũng chỉ có một chút hi vọng trốn chạy để khỏi chết mà thôi, bởi vậy có thể thấy được sự đáng sợ của Cự Thạch lâm này như thế nào.
– Đúng vậy.
Kỷ Ninh ngước mắt nhìn Tô Vưu Cơ, cười nói:
– Bất quá ngươi không cần tham chiến, đến lúc đó ngươi tiến vào Động Thiên là được, ngươi ở một bên sẽ chỉ làm cho ta phân tâm mà thôi.
Kỷ Ninh nói rất là bình thường, thế nhưng Tô Vưu Cơ lại cảm giác ra được cái loại bá khí tuyệt đối, tự tin tuyệt đối kia.
Chủ nhân vừa từ Tổ Thần đột phá đến Thế Giới Cảnh, sao lại có lòng tin mạnh như vậy cơ chứ?
Tô Vưu Cơ nhẹ nhàng gật đầu, nói:
– Được, tất cả đều nghe chủ nhân phân phó, bất quá chủ nhân đi Cự Thạch lâm vẫn nên cẩn thận một chút.
Nàng cũng cẩn thận quan sát Kỷ Ninh, muốn quan sát biến hóa của Kỷ Ninh, từ góc độ khí tức xem ra, khí tức hiện tại của Kỷ Ninh là Thế Giới Cảnh a. Ngoài ra, cũng không có bao nhiêu biến hóa gì lớn.
Ồ… hoặc là nói Kỷ Ninh lại càng thêm bình tĩnh, mặc dù thân ở hiểm địa, thế nhưng vẫn bình tĩnh tự nhiên.
– Chủ nhân, sao lưng người lại cõng chuôi kiếm này chứ?
Tô Vưu Cơ chợt phát hiện ra biến hóa lớn nhất của Kỷ Ninh. Trước đó đều là lúc chiến đấu thì Kỷ Ninh mới rút kiếm ra, hắn chưa từng đeo kiếm trên lưng như vậy bao giờ.
– Tu luyện.
Kỷ Ninh nói.
– Tu luyện?
Tô Vưu Cơ có chút nghi hoặc, lưng cõng một thanh kiếm cũng gọi là tu luyện sao? Chỉ là nàng cũng không có hỏi nữa.
Trên lưng Kỷ Ninh đeo chính Vĩnh hằng thần binh Tử Quang Quỳnh.
Lúc nào trên lưng cũng có một thanh kiếm, có thể cảm ứng được Bổn nguyên kiếm ý quen thuộc ở bên trong thần kiếm.
Thời thời khắc khắc, cả ngày lẫn đêm đều có thể cảm ứng được Kiếm ý. Cần phải biết, coi như là một phàm nhân, nếu như mỗi ngày đều vung đao, ôm đao ngủ, đao vĩnh viễn không rời tay. Như vậy cũng có thể luyện thành được đao thuật đáng sợ.
Loại thói quen này có phần rất quan trọng, bởi vì Kỷ Ninh có thể cảm ứng được Bổn nguyên kiếm ý bất kỳ lúc nào.