1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 562 [Chương 2808 đến 2812]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 562 [Chương 2808 đến 2812]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2808: Không dám vào tầng thứ ba (Hạ)

Thực lực bây giờ đi vào, tuyệt đối là đưa thức ăn, coi như là Tội Dân Bạch Ngân cấp đều đang ngủ say, thế nhưng chúng nó nhận biết hơn xa Tội Dân Thanh Đồng cấp, huống hồ, bọn họ ai cũng không cách nào bảo đảm, sau khi tiến vào tầng thứ ba, sẽ không tao ngộ cảnh vệ Tội Dân Bạch Ngân cấp.

Năm người xoay người rời đi, đi tới một ngã ba khác tìm kiếm linh dược.

Sau một thời gian ngắn, lại có người tới chỗ nầy, chính là tám người La Trung Húc.

– Lối vào.

– Lẽ nào là… tầng thứ ba!

Tám người liếc mắt nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

– Vẫn còn có tầng thứ ba, hang động này…

Nội tâm mọi người không tự chủ được run rẩy lên.

Tầng thứ ba a, linh dược Bạch Ngân cấp, đếm không xuể a, kia là của cải cực kỳ to lớn a.

Nếu như bọn họ có thể được, đến thời điểm đó, là có thể ở chỗ Hắc Thần Cự Kiếm, để Kiếm Lực bản thân ở trong thời gian ngắn nhất, tăng lên tới tầng thứ cao nhất.

Phải biết, hiện nay cường giả nắm giữ Kiếm Lực cấp chín, cũng không nhiều, chủ yếu là Kiếm Lực cấp chín cần một ngàn viên Bạch Ngân chi tâm, quá khó có thể thu được, coi như nắm giữ cường giả Kiếm Lực cấp tám cũng không nhiều.

– La ca, đi vào sao?

Một người cơ hồ bị mê hoặc to lớn hấp dẫn mà lạc lối, đần độn hỏi.

– Ngươi muốn chết liền đi vào.

La Trung Húc chung quy là Thánh cấp Bát Tinh, ở trước mặt mê hoặc to lớn, còn có thể kiên trì bản tâm không lay được.

Nghe được lời lạnh như băng của La Trung Húc, mọi người nhất thời tỉnh lại, sợ đến chảy mồ hôi lạnh.

Kia là hang động của Tội Dân Bạch Ngân cấp a, nếu như bọn họ tiến vào, tám chín phần mười là đưa đồ ăn cho Tội Dân Bạch Ngân cấp.

Chỉ là nhìn thấy, nhưng không đi vào, rất không cam lòng a.

– Năm người kia, có đi vào không?

– Ngươi ngốc sao, ngay cả chúng ta cũng không dám đi vào, bọn họ một đám Thánh cấp Thất Tinh, còn mang theo một Thánh cấp Tứ Tinh cấp thấp, làm sao có khả năng dám vào.

– Đi thôi.

La Trung Húc xoay người, trong mắt loé ra suy nghĩ.

Tuy không thể tiến vào, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không thu hoạch được gì.

Bởi vì, chỉ cần trở về Hắc Ma phủ đăng báo việc này, mình liền nhận được ngợi khen, hơn nữa là ngợi khen rất lớn, dù không cách nào so với mình khai phá, nhưng so sánh mà nói, vẫn tương đối có lời, dù sao không gặp nguy hiểm a.

Trên thực tế, sau khi mọi người tỉnh lại, nghĩ như vậy cũng không chỉ La Trung Húc, những người khác cũng là loại ý nghĩ này.

Có điều, hang động ba tầng như vậy, giá trị rất lớn, cũng chỉ có thế lực mạnh mẽ như phủ thành chủ mới ăn được, thậm chí không có dễ dàng như vậy, những thế lực yếu kém kia chỉ có thể suy nghĩ một chút, căn bản là không cách nào đi chạm, bởi vì không có thực lực.

– Hiện tại, lập tức rời hang động, lần theo năm người kia, theo bọn họ, mãi đến bọn họ rời hang động mới thôi.

La Trung Húc nói.

– La ca ý kiến hay.

– Cứ làm như thế.

Con mắt của mọi người nhất thời sáng ngời.

Chỉ cần theo năm người kia, bọn họ rời hang động, cũng theo rời đi hang động, đến thời điểm đó, là có thể động thủ chém giết toàn bộ, mà tất cả thu hoạch của năm người kia, đều sẽ quy bọn họ hết thảy.

Bởi vì bọn họ đã suy đoán ra, hang động này có ít nhất hai lối vào, bọn họ không phải từ một lối vào tiến vào, vì lẽ đó nhất định phải theo sau, theo sát mới sẽ không lạc mất.

truyện kiếm tu audio

– Chư vị, ta nghĩ phiền phức muốn tới.

Sở Mộ nói.

– Sở huynh, ngươi là nói đám người La Trung Húc?

Long Vân Không hỏi.

– Hẳn là, ta có một loại cảm giác không hề tốt.

Sở Mộ nói.

– Hang động này hẳn là có hai lối vào, lối bọn họ tiến vào không giống lối chúng ta tiến vào, như vậy, nếu như bọn họ muốn động thủ với chúng ta, nhất định phải biết hướng đi của chúng ta, biện pháp tốt nhất, chính là theo chúng ta, mãi đến tận khi chúng ta rời hang động lại ra tay.

Từ Thanh Nhã phân tích nói, lần thứ nhất nói nhiều như vậy.

Theo như lời nàng nói, mọi người cũng có thể hiểu.

– Nhìn dáng dấp, là coi chúng ta thành con mồi a.

Hai con mắt của Mộc Cao Lực lướt qua huyết quang.

Bị người cho là con mồi, ai cũng sẽ không tình nguyện, đặc biệt là thiên tài như bọn hắn.

– Chúng ta trước sau gì cũng phải rời khỏi hang động, ở càng lâu càng bất lợi.

Nhạc Trấn nói:

– Ngoại trừ La Trung Húc, bảy cái khác không đáng để lo.

– Mặc dù La Trung Húc là Thánh cấp Bát Tinh cấp thấp, thế nhưng thực lực của hắn, đủ để sánh ngang Thánh cấp Bát Tinh cấp trung, chúng ta liên thủ, có thể đối kháng một chút, thế nhưng còn có những người khác.

Long Vân Không phân tích nói.

– Sở huynh, thực lực của ngươi đến cùng ra sao?

Mộc Cao Lực nhìn Sở Mộ hỏi.

– Không kém các ngươi.

Sở Mộ nghiêm nghị hồi đáp.

Vào lúc này, không thể nói đùa, Sở Mộ nói như vậy, bọn họ coi như là có hoài nghi, cũng không thể không tin tưởng.

– Coi như Sở huynh nắm giữ thực lực Thánh cấp Thất Tinh đỉnh cao, năm cái gộp lại, cũng khó có thể chống lại đối phương, nhìn dáng dấp, chung quy là phải vận dụng một ít lá bài tẩy rồi.

Sau một phen trò chuyện, trong lòng tất cả mọi người hiểu rõ, nên bọn họ không có lưu lại, cũng không có tăng tốc rời đi, mà vững vàng đi tới, hái linh dược thu linh thạch, tám người La Trung Húc thì làm cái đuôi theo sau.

Xuất kiếm.

Kiếm quang lộ ra lăng lệ ác liệt, giống như tia chớp màu đen, cùng ánh sáng lờ mờ trong huyệt động dung làm một thể.

Dưới thân kiếm, trái tim của một con Tội Dân Thanh Đồng cấp bị đào ra, toàn thân khẽ run lên, không có phát ra động tĩnh gì, không có quấy nhiễu đến những Tội Dân khác.

Đây là Sở Mộ phát hiện một cây Linh Dược sinh trưởng ở trên vách động, ra tay ngắt lấy, kết quả một con Tội Dân Thanh Đồng cấp đang ngủ say ở bên cạnh Linh Dược, Tội Dân kia vừa vặn xoay người, suýt nữa va chạm vào, Sở Mộ phản ứng hết sức nhanh chóng, một kiếm chấm dứt.

Một kiếm kia cực kỳ lăng lệ ác liệt, thông thuận giống như nước chảy hành vân, để cho con mắt mọi người bừng sáng, cũng tin tưởng thực lực của Sở Mộ, chắc có lẽ không thua kém bọn hắn.

– Thật sự là khó mà tin được.

Nhạc Trấn âm thầm nói.

Một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, lại có thực lực so sánh với bọn hắn, tựa hồ không có dựa vào lực lượng bảo vật gì, để người khó mà tin được.

Cây Linh Dược này, là Thanh Đồng cực phẩm, giá trị một vạn viên Thanh Đồng chi tâm, mọi người lại có thể phân đến một ngàn Thanh Đồng chi tâm.

Chương 2809: La Trung Húc giao cho ta (Thượng)

Tám người La Trung Húc cách bọn người Sở Mộ không đến 200m.

Bọn hắn đều không có tận lực đi tìm Linh Dược gì, chỉ theo sát bọn người Sở Mộ, tránh cho bọn hắn chạy đi mất.

Đối với bọn người La Trung Húc mà nói, nếu như đã hạ quyết tâm, muốn một mẻ hốt gọn năm người Sở Mộ, hết thảy của đối phương đều trở thành chiến lợi phẩm của mình, như vậy hiện tại năm người kia làm hết thảy, chẳng khác gì là đang giúp bọn hắn thu hoạch.

Bọn người La Trung Húc đi theo, tất cả mọi người biết rõ, nhưng trong lúc nhất thời, cũng không có biện pháp tốt gì có thể thoát khỏi bọn hắn theo dõi.

Động thủ, không thích hợp, phát ra một chút động tĩnh, liền có thể mang đến tai hoạ ngập đầu cho mình.

Đường rẽ ở tầng thứ hai, còn nhiều hơn tầng thứ nhất, năm người Sở Mộ tận khả năng tìm kiếm Linh Dược, thu hoạch không ngừng.

– Thỏa thích tìm kiếm a, đến lúc đó các ngươi sẽ phát hiện, hết thảy đều là làm mai mối cho người khác.

Bọn người La Trung Húc cười thầm không thôi.

Một thời gian ngắn sau, đường rẽ ở tầng thứ hai bị tìm mấy lần, mọi người thu hoạch tràn đầy.

Theo lối vào, trở về tầng thứ nhất.

Đập vào mắt là Sinh Trì, bốn phía Sinh Trì đang đứng mấy chục con Tội Dân Hắc Thiết cấp.

Năm người phản ứng hết sức nhanh chóng, lập tức xuất kiếm, vô thanh vô tức, năm đạo kiếm quang khác nhau, như thiểm điện xẹt qua trời cao, thẳng hướng mấy chục con Tội Dân Hắc Thiết cấp.

Thực lực của Tội Dân Hắc Thiết cấp không đủ cao, số lượng cũng không nhiều, chỉ mấy chục con mà thôi, còn không kịp phản ứng liền bị chém đứt đầu lâu, cả đám rơi xuống Sinh Trì.

Nước Sinh Trì cực kỳ sền sệt, đầu lâu cùng thân hình của Tội Dân rơi vào trong đó, lại không tóe lên chút bọt nước, cũng sẽ không có thanh âm gì vang lên, kỳ thật coi như có thanh âm vang lên cũng râu ria. Dù sao Sinh Trì là nơi Tội Dân Hắc Thiết cấp sinh ra đời, nhóm Tội Dân không ngừng đào móc Hắc Thiết thạch đầu nhập trong đó, thanh âm kia, những Tội Dân khác đều rất quen thuộc.

– Đi. Gia tốc ly khai.

Long Vân Không nói.

Tốc độ của mọi người thoáng cái tăng lên gấp bội, đồng dạng cũng không có phát ra tiếng vang gì.

Tuy tầng thứ nhất còn có một chút địa phương bọn hắn chưa vơ vét qua, nhưng đối với bọn hắn đã tìm khắp tầng thứ hai mà nói, Linh Dược khoáng thạch ở tầng thứ nhất đã không có lực hấp dẫn gì.

Linh Dược đẳng cấp cao nhất ở tầng thứ nhất, bất quá là Thanh Đồng Trung phẩm, hơn nữa tối đa chỉ một hai gốc, tuyệt đại đa số đều là Hắc Thiết cấp, cho dù là Hắc Thiết cực phẩm, cũng không quá đáng là một viên Thanh Đồng chi tâm, còn không bằng ở tầng thứ hai đơn giản là có thể tìm được một cây Thanh Đồng căn.

Mà phía sau lại có truy binh, không quản bọn hắn làm khỉ gió gì, nhưng có thể không động thủ là tốt nhất, dù sao một cái La Trung Húc, đã để cho bọn hắn rất kiêng kị.

Triển khai tốc độ, dọc theo lộ tuyến lúc đến, phi tốc lao về lối ra.

Lúc này, tám người La Trung Húc cũng từ tầng thứ hai đi vào tầng thứ nhất, nhìn Sinh Trì một chút, đáy mắt hiện lên một vòng tinh quang mịt mờ, liền phi tốc đuổi theo bọn người Sở Mộ.

Ở truy tung, Bàn Thử có thiên phú hơn người cùng kinh nghiệm phong phú, căn bản là sẽ không mất dấu.

– Tầng thứ ba dùng thực lực của chúng ta bây giờ, còn không cách nào khai phát.

Một bên phi tốc tiến lên, Long Vân Không truyền âm nói:

– Hiện tại, ta có hai cách nghĩ, ý nghĩ đầu tiên, là trừ mấy người chúng ta ra, không cho người khác biết rõ huyệt động tồn tại, chỉ chờ chúng ta có đủ thực lực, lại cùng nhau tổ đội đến đây, khai hoang tầng thứ ba, cách nghĩ thứ hai, là báo cáo việc này cho tông môn, do tông môn khai phá huyệt động, tự nhiên chúng ta cũng sẽ được tông môn ban thưởng.

– Điểm thứ nhất không thực tế, chúng ta muốn có được thực lực Thánh cấp Cửu Tinh, tối thiểu còn cần vài thập niên trên trăm năm, trong khoảng thời gian này, nói không chừng sẽ có những người khác phát hiện huyệt động, bởi vì cửa vào của tòa huyệt động này, cũng không phải một cái, chúng ta chỉ biết một cửa vào, không biết các cửa vào khác.

Nhạc Trấn phân tích nói:

– Còn nữa, coi như không có những người khác phát hiện tòa huyệt động này, đám người La Trung Húc đã biết rõ hơn nữa tiến vào qua, bọn hắn tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, rất có khả năng báo cáo việc này cho tông môn, từ đó đạt được tông môn ban thưởng.

Nhạc Trấn phân tích, tất cả mọi người minh bạch, Long Vân Không vô cùng rõ ràng, chỉ có điều có một số việc phải nói rõ ràng, tránh cho sau đó phát sinh tranh chấp không tất yếu, phá hư tình hữu nghị của mọi người, còn trở mặt thành thù.

– Như thế, chỉ có thể lựa chọn loại thứ hai.

Long Vân Không nói:

– Sở huynh không thuộc về bất luận thế lực nào, ta cùng Nhạc sư huynh thuộc về Tam Thánh Tông, Từ sư muội đến từ Đồ Huyết Phủ, Mộc huynh đến từ Huyết Kiếm Tông, như vậy tòa huyệt động này, rốt cuộc phải báo cáo cho thế lực nào?

Đây mới là điểm trọng yếu.

Ba thế lực, Đồ Huyết Phủ cường đại nhất, tiếp theo là Tam Thánh Tông, lần nữa là Huyết Kiếm Tông, nhưng coi như là Huyết Kiếm Tông, cũng thuộc về thế lực rất cường đại, không thua kém Tam Thánh Tông bao nhiêu, mà Tam Thánh Tông cũng sẽ không thua kém Đồ Huyết Phủ bao nhiêu.

Long Vân Không vừa nói, tất cả mọi người trầm mặc.

Không hề nghi ngờ, báo cáo cho tông môn nào, tự nhiên là do đệ tử tương ứng của tông môn đó báo cáo, ví dụ như báo cáo cho Tam Thánh Tông, tự nhiên là do Long Vân Không cùng Nhạc Trấn, như vậy hai người bọn họ sẽ được ban thưởng lớn lao.

Ban thưởng trên vật chất rất dễ phân phối, năm người đại khái có thể bình quân phân phối, không tồn tại xung đột gì, nhưng mà, thân ở trong thế lực tông môn, ban thưởng vật chất chỉ là một trong số đó, ngoài ra còn có điểm cống hiến tông môn,… còn có thể được tông môn coi trọng, tiến tới ảnh hưởng địa vị của mình trong tông môn.

– Sở huynh thấy thế nào?

Nhạc Trấn hỏi Sở Mộ, mọi người cũng nhao nhao nhìn về phía Sở Mộ.

Bởi vì Sở Mộ ở trong bọn họ, là người duy nhất không thuộc về bất luận thế lực nào.

– Các ngươi thương lượng là tốt rồi, ta chỉ muốn Tội Dân chi tâm, tốt nhất là Bạch Ngân chi tâm.

Sở Mộ nói, hắn cần rất nhiều Bạch Ngân chi tâm, đi chỗ Hắc Thần Cự Kiếm hiến tế, mà lần này khai hoang hai tầng huyệt động thu hoạch rất lớn, nhưng mà có chút thu hoạch, Sở Mộ không có ý định bán đi, tự nhiên sẽ không đủ Bạch Ngân chi tâm.

Chương 2810: La Trung Húc giao cho ta (Hạ)

Sở Mộ không có ý kiến gì, bốn người âm thầm thở dài một hơi, như thế, chỉ cần cân đối ba phương bọn hắn là được rồi.

– Thực lực của Đồ Huyết Phủ mạnh nhất, nên báo cáo Đồ Huyết Phủ.

Từ Thanh Nhã nói, lý do rất đầy đủ.

– Tuy thực lực của Tam Thánh Tông chúng ta không bằng Đồ Huyết Phủ, nhưng có năng lực khai hoang một huyệt động ba tầng, còn nữa, người phát hiện huyệt động này là Long sư đệ, cho nên hẳn là báo cáo cho Tam Thánh Tông.

Nhạc Trấn cũng có lý có cứ.

– Ta cảm thấy, nên báo cáo cho Huyết Kiếm Tông.

Mộc Cao Lực nói, nhưng lại không nói lý do gì, bởi vì hắn không có lý do nguyên vẹn có thể thuyết phục người khác.

Luận thực lực, Huyết Kiếm Tông không bằng Đồ Huyết Phủ cũng không bằng Tam Thánh Tông, hắn là được Long Vân Không mời, không phải người thứ nhất phát hiện, mặc dù như thế, cũng phải cố gắng thoáng một phát.

– Chư vị, ta nghĩ trước khi thảo luận ra kết quả, có phải nên giải quyết phiền toái trước hay không.

Sở Mộ nói.

Mọi người lập tức tỉnh ngộ, đúng vậy a, hiện tại nói vấn đề phân phối tựa hồ hơi sớm, bọn người La Trung Húc chính là một đại phiền toái, chỉ sợ bọn hắn đã coi nhóm người mình là đối tượng phải xử lý sạch a.

– Xem ra, phải cùng bọn họ đánh một trận.

– Không cách nào tránh khỏi a.

Vốn có ý định tránh đi, hiện tại xem ra, không giải quyết là không được, trừ khi bọn hắn tự nguyện buông tha cho huyệt động này.

Nhưng mà, dù bọn hắn không dám vào tầng thứ ba, cũng không có nghĩa là bọn hắn muốn vứt bỏ, cái này là tài phú cực lớn, cho dù là Thất Vương cũng không cách nào xem nhẹ, huống chi là bọn hắn.

– Ngoại trừ La Trung Húc, những người khác không đáng để lo.

Nhạc Trấn nói:

– Cho nên đối thủ chủ yếu của chúng ta, là La Trung Húc.

Nói đến La Trung Húc, mọi người nhất thời đều trầm mặc.

La Trung Húc là Thánh cấp Bát Tinh sơ giai, lại có được thực lực Thánh cấp Bát Tinh trung giai, so với bọn hắn cường đại hơn quá nhiều, coi như vận dụng át chủ bài, cũng không cách nào cam đoan có thể giết chết La Trung Húc, bởi vì bản thân La Trung Húc, nói không chừng cũng có được bí pháp át chủ bài gì đó, chỉ cần thực lực tăng lên lần nữa, sẽ càng cường đại hơn.

Bởi vậy, người để cho bọn hắn cố kỵ, chỉ có La Trung Húc, cái khác tuy đều là Thánh cấp Thất Tinh, bất quá đều xem như Thánh cấp Thất Tinh bình thường, luận thực lực kém bốn người bọn họ không nhỏ, cũng chỉ có Thánh cấp Thất Tinh đỉnh phong kia mới có thể làm đối thủ, sáu cái khác không đáng để lo.

Mặc dù như thế, tám người đối phương liên thủ, cũng không phải bọn hắn có thể so sánh, đây cũng chính là nguyên nhân mới đầu, tất cả mọi người nghĩ thoát khỏi bọn người La Trung Húc, ly khai nơi đây, ở lúc ấy, bọn hắn còn không có cân nhắc đến xa hơn, hiện tại nghĩ tới, cũng nói ra rồi, thì nhất định phải nghĩ biện pháp giải quyết hết.

Năm so tám, dưới tình huống có át chủ bài, bọn hắn có nắm chắc sẽ không bị giết chết, nhưng không có nắm chắc toàn diệt đối phương.

– Bảy Thánh cấp Thất Tinh kia, bốn người các ngươi có lẽ có thể đối phó a.

Bỗng nhiên Sở Mộ mở miệng hỏi.

– Bảy Thánh cấp Thất Tinh bình thường mà thôi, muốn giết bọn hắn, không cần phí bao nhiêu công phu.

Mộc Cao Lực cười nói.

– Đã như vầy, bảy Thánh cấp Thất Tinh kia liền giao cho các ngươi đối phó, La Trung Húc, giao cho ta.

Sở Mộ nói ra một câu lại để cho mọi người vô cùng khiếp sợ, trong tích tắc, phảng phất như có Lôi Đình xé trời mà qua, bổ ở trong lòng bọn hắn.

– Sở huynh, ngươi… ngươi là đang nói đùa a…

Long Vân Không có chút cà lăm nói.

Ba cái khác cũng vô cùng kinh ngạc nhìn Sở Mộ, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, cho là mình nghe lầm.

– Sở huynh, Thánh cấp Thất Tinh sơ giai kia liền giao cho ngươi đối phó a.

Nhạc Trấn chỉ có thể nói.

– Yên tâm, ta sẽ không cầm tánh mạng của mình nói giỡn.

Sở Mộ nhàn nhạt nói, ngữ khí lại tràn đầy tự tin, một loại tự tin làm cho người tin phục.

Chỉ là, nghe vào tai vẫn để cho người khó có thể tin.

Lúc trước Sở Mộ nói thực lực của hắn, cùng bốn người Long Vân Không không sai biệt lắm lúc, cũng chỉ có Long Vân Không tin tưởng vững chắc không nghi ngờ, ba cái khác thì bán tín bán nghi, mà bây giờ, Sở Mộ vậy mà nói giao La Trung Húc cho hắn đối phó.

Thực lực của La Trung Húc, là đạt đến Thánh cấp Bát Tinh trung giai a.

Dưới tình huống bình thường, một Thánh cấp Bát Tinh sơ giai có thể nghiền áp một Thánh cấp Thất Tinh đỉnh phong rồi, huống chi là Thánh cấp Bát Tinh trung giai.

Phản ứng đầu tiên, là Sở Mộ đang nói đùa, nhưng mà, thần sắc cùng câu trả lời của Sở Mộ, lại tràn đầy tự tin, một loại tự tin phát ra từ nội tâm.

– Sở huynh, ta cảm thấy chúng ta nên bàn bạc kỹ hơn.

Long Vân Không nói, hắn cảm giác mình nên tin tưởng Sở Mộ, nhưng mà tu vi chênh lệch quá xa, lại không thể không hoài nghi, nếu như hắn biết Sở Mộ đã từng chém giết qua một Thánh cấp Bát Tinh trung giai, thì sẽ không nghĩ như vậy rồi.

– Sớm làm quyết định đi, bọn hắn đã đuổi tới rồi.

Sở Mộ nói.

Mà lúc này, mọi người cách lối ra đã không xa.

Tốc độ bọn hắn ly khai là gấp đôi lúc tiến vào, hơn nữa không có dừng lại tìm kiếm Linh Dược, không có đi đường rẽ, hiệu suất so với trước nhanh lên không chỉ gấp mười lần, tự nhiên là rất nhanh chóng.

Tám người La Trung Húc lại xa xa theo sau.

Sau nửa canh giờ, năm người trước sau lao ra ngoài, chợt, chỉ nghe oanh một tiếng, cửa vào bị một đạo kiếm quang cường hoành trảm kích, vỡ ra.

Nguyên bản Sở Mộ là ý định ở lúc lao ra, chế tạo động tĩnh để Tội Dân thức tỉnh, công kích bọn người La Trung Húc, đáng tiếc đám người La Trung Húc cách bọn người Sở Mộ chỉ 200m, mà ở lối vào, Tội Dân lại ít nhất, coi như đánh thức, cũng không cách nào chặn được bọn người La Trung Húc.

Còn nữa, lúc bọn người Sở Mộ tiếp cận lối ra, La Trung Húc trực tiếp xuất kiếm, bổ ra một đạo kiếm quang cường hoành, thẳng hướng bọn người Sở Mộ.

Đã đến lối ra, dĩ nhiên là không còn cố kỵ nhiều như vậy, dù thức tỉnh Tội Dân thì như thế nào, đợi đến lúc chúng vây tới, bọn hắn đã chạy ra khỏi huyệt động.

– Giết!

Năm người lao ra huyệt động, rút kiếm, thi triển ra kiếm pháp cường hoành, thẳng hướng lối ra.

Cùng lúc đó, từng đạo kiếm quang uy lực cường hoành từ lối vào giết ra, tổng số tám đạo.

Dưới va chạm, cửa vào không ngừng bị xé nứt, càng lúc càng lớn, Tội Dân ở trong huyệt động đã sớm bị bừng tỉnh, toàn bộ đều tỉnh lại, nhao nhao lao tới lối vào.

Chương 2811: Thánh cấp Tứ Tinh mang đến rung động

Trước nhất tự nhiên là Tội Dân Hắc Thiết cấp, Tội Dân Thanh Đồng cấp ở tầng thứ hai thức tỉnh sau, còn muốn từ tầng thứ hai đuổi tới tầng thứ nhất, mà Tội Dân Bạch Ngân cấp ở tầng thứ ba thức tỉnh chậm nhất, lại từ tầng thứ ba đuổi tới tầng thứ nhất, còn cần một thời gian ngắn.

Cửa ra vào ở dưới kiếm pháp của mọi người, bị không ngừng xé rách mở rộng, cùng lúc đó, bởi vì kiếm pháp cường hoành ảnh hướng, huyệt động bắt đầu sụp đổ.

Tám người La Trung Húc trước sau chạy ra khỏi huyệt động, trong tiếng ầm vang, một đoạn huyệt động trực tiếp sụp đổ xuống, ngăn chặn cửa ra vào, cũng ngăn chặn con đường của đám Tội Dân.

Sụp đổ vài trăm mét, muốn đả thông, phải tốn hao một thời gian không ngắn.

– Thề làm nô, tha các ngươi bất tử.

La Trung Húc vừa xuất hiện, cầm kiếm trực chỉ, nghiêm nghị quát, ra đến bên ngoài, liền không cần bận tâm nhiều như vậy, có thể thỏa thích phóng thích khí tức, thỏa thích bày ra thực lực.

– Phải chết chính là bọn ngươi.

Mộc Cao Lực cười hắc hắc, huy động trường kiếm tinh hồng sắc, khí tức như máu, huyết sát tràn ngập ra, thổ địa dưới chân phảng phất cũng bị nhuộm đỏ, đây là công pháp độc môn của Huyết Kiếm Tông, Tinh Huyết Vạn Dặm.

– Từ sư muội, hiện tại đầu hàng, ngươi có thể sống.

La Trung Húc lạnh lùng cười cười.

Từ Thanh Nhã phảng phất tựa như không có nghe được, hờ hững, tiếp theo rút kiếm tương hướng.

– Tốt, rất tốt, xem ra, các ngươi đều không muốn sống a.

La Trung Húc giận quá mà cười, sắc mặt âm lãnh, sát khí trùng thiên:

– Lấy ra lá bài tẩy của các ngươi đi, ta ngược lại muốn nhìn, bọn rác rưởi các ngươi lấy cái gì đến đối kháng ta.

Một câu liền chọc giận mọi người, nhưng bọn hắn không có mất đi lý trí, ngốc núc ních xông đi lên.

– La Trung Húc giao cho ta, bảy cái khác giao cho các ngươi.

Sở Mộ bay bổng nói một câu, Bạch Ngân thần trang hiện ra, võ trang toàn thân, kích phát Hàng Ma Tí Giáp, tay trái hư nắm, Vĩnh Hằng Linh kiếm lăng không hiện ra, song kiếm nơi tay, giao nhau giống như hai cánh chim, tốc độ tăng vọt, vèo, phảng phất thời gian qua nhanh, lưu quang xé trời, thẳng hướng La Trung Húc.

Tốc độ của Sở Mộ quá nhanh, trong nháy mắt thoại âm của hắn rơi xuống, cả người đã hóa thành một đạo lưu quang, như thiểm điện tới gần La Trung Húc, bọn người Long Vân Không cũng phản ứng không kịp nữa.

Trong nháy mắt, Sở Mộ bạo phát ra tốc độ ở cự ly ngắn, vậy mà đạt đến Thánh cấp Bát Tinh, bản thân La Trung Húc cũng hết sức kinh ngạc.

Một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, sao sẽ có được tốc độ đáng sợ như thế.

Không đủ, tốc độ như vậy đối với hắn mà nói, vẫn không đủ nhanh, còn ở trong phạm vi tầm mắt của hắn.

– Con sâu cái kiến chỉ là con sâu cái kiến, chết cho ta.

La Trung Húc dữ tợn cười cười, một kiếm hung mãnh chém ngang, dưới ánh kiếm, hư không như bánh ngọt bị cắt ra.

Tốc độ quá nhanh, Sở Mộ bị kiếm quang chặt đứt.

– Sở huynh!

Long Vân Không kinh hô.

Nhưng chỉ thấy La Trung Húc nhăn mày, một kiếm kia không có cảm giác chém trúng, chỉ là một đạo tàn ảnh, tàn ảnh nghiền nát, bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm kích phát, kiếm quang rét lạnh từ bên trái giết đến, là hai đạo kiếm quang giao nhau thành chữ thập, không thể né tránh.

Không có người minh bạch, trong nháy mắt đó, Sở Mộ là Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, rốt cuộc làm sao tránh thoát một kiếm hung mãnh của La Trung Húc.

Bốn người Long Vân Không ngây dại, bảy người Bàn Thử cũng ngây dại.

Sở Mộ cầm song kiếm, tựa như thay đổi một người, kiếm quang vô cùng lăng lệ ác liệt, như sét đánh ngang trời, mỗi một kiếm đều phảng phất như mở hư không ra, lưu lại đạo đạo quang ngân, uy lực cường hoành kinh người, để cho người run như cầy sấy.

Hai tay tất cả cầm một kiếm, triển khai kiếm chiêu bất đồng, La Trung Húc chỉ có thể gặp chiêu phá chiêu, nội tâm của hắn cực kỳ khiếp sợ, thiếu chút nữa bị Sở Mộ đánh cho hồ đồ, nhưng sau khi kịp phản ứng, cũng triển khai phản kích lăng lệ ác liệt.

Thực lực của Thánh cấp Bát Tinh trung giai cuối cùng là không kém, mặc dù Sở Mộ có thể chống lại, cũng không cách nào nhanh chóng đánh bại đối phương, chỉ có thể đánh ngang tay.

– Giết.

Sở Mộ kéo La Trung Húc, vậy mà cùng La Trung Húc đấu tương xứng, Long Vân Không ngoài khiếp sợ cũng tỉnh táo lại, khẽ quát một tiếng, thi triển ra kiếm chiêu uy lực cường đại, kiếm quang không ngớt không dứt, tựa như nhiều đóa mây trắng từ phía chân trời bay tới, mỗi một đóa mây trắng, đều là kiếm khí lăng lệ ác liệt tập hợp, thẳng hướng bảy Thánh cấp Thất Tinh.

Chợt, Nhạc Trấn, Mộc Cao Lực cùng Từ Thanh Nhã cũng nhao nhao xuất kiếm.

Bảy người Bàn Thử kịp phản ứng, triển khai phản kích.

Bốn đối bảy!

Cho dù bốn người Long Vân Không đều là thiên tài hàng ngũ thứ hai, thực lực cường đại, đủ để áp chế bảy người đối phương, nhưng bảy người kia dù sao thực lực cũng không yếu, không có dễ dàng bị giết chết như vậy.

Bốn đối bảy, 1 vs 1, tạo thành hai chiến trường.

Đây là lần thứ hai Sở Mộ đối kháng cường giả có thực lực Thánh cấp Bát Tinh trung giai, lần thứ nhất, hắn cực kỳ chật vật, miễn cưỡng, cuối cùng vẫn bằng vào bí pháp công kích nguyên thần, mới có thể giết chết, mà lần thứ hai, thực lực của hắn so với trước có tăng lên, bởi vậy có thể cùng đối phương chính diện chiến đấu mà không rơi xuống hạ phong, đối với Sở Mộ mà nói, đây là một tiến bộ cực lớn, đương nhiên, là thành lập ở trên điều kiện tiên quyết vận dụng bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm, nếu không thi triển môn bí pháp này, Sở Mộ đối mặt Thánh cấp Bát Tinh sơ giai là rất miễn cưỡng.

Nếu có thời gian để cho hắn thi triển bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên, thực lực sẽ tăng cường lần nữa, đến lúc đó, chính diện đánh bại Thánh cấp Bát Tinh trung giai không nói chơi.

Đáng tiếc, thi triển bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên, cần tiêu hao một ít thời gian, hiển nhiên La Trung Húc sẽ không cho Sở Mộ cơ hội.

– Phải ở trước khi bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm tiêu hao hết, chém giết đối phương.

Sở Mộ thầm nghĩ, cho nên hắn tiến công không ngừng, ngự sử song kiếm tiến công tiến công tiến công.

Triển khai kiếm pháp tinh xảo tuyệt luân, mỗi một kiếm đều diệu đến đỉnh phong, tựa như linh dương móc giác, thiên mã hành không, vô tích có thể tìm ra, mỗi một kiếm đều mang theo uy lực đáng sợ, khiến cho La Trung Húc không thể không tập trung toàn bộ tinh thần ứng đối.

Kiếm Lực cấp chín, càng mang đến cho mọi người rung động lớn lao.

Bọn hắn như thế nào cũng không ngờ, một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, vậy mà nắm giữ Kiếm Lực cấp chín, cho dù là Long Vân Không quen thuộc Sở Mộ nhất, cũng hoàn toàn tưởng tượng không ra, dù sao lúc trước Sở Mộ chỉ thi triển qua Kiếm Lực cấp năm, cũng đã để cho hắn vô cùng kinh ngạc rồi.

Chương 2812: Một kiếm đỉnh phong nhất (Thượng)

Mà Kiếm Lực cấp năm cùng Kiếm Lực cấp chín chênh lệch, là không cách nào tưởng tượng, chỉ cần dùng Tội Dân chi tâm đến tính toán, Kiếm Lực cấp năm chỉ cần 100 viên Thanh Đồng chi tâm, mà Kiếm Lực cấp chín, thì cần một ngàn Bạch Ngân chi tâm, chính giữa còn cách Kiếm Lực cấp sáu Kiếm Lực cấp bảy cùng Kiếm Lực cấp tám, phân biệt cần một ngàn Thanh Đồng chi tâm, mười viên Bạch Ngân chi tâm cùng với 100 viên Bạch Ngân chi tâm.

– Sở huynh đến cùng có lai lịch gì?truyện tiên hiệp audio

Nội tâm bọn người Mộc Cao Lực vô cùng rung động, đồng thời còn có rất nhiều nghi hoặc, bọn hắn mơ hồ biết rõ, Sở Mộ đến từ ngoại giới, nhưng một người từ ngoại giới tiến vào Lưu Phóng Chi Địa, đều là người ở bên ngoài đi đến bước đường cùng a.

Xuất kiếm xuất kiếm xuất kiếm!

Nội tâm của La Trung Húc rất phiền muộn, chỉ là một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, ở trong mắt hắn giống như con sâu cái kiến, chỉ cần tiện tay một kiếm là có thể tiêu diệt một mảng lớn, vậy mà thể hiện ra thực lực khủng bố, không ngừng tiến công, còn nắm giữ Kiếm Lực cấp chín, hơn nữa kiếm pháp kia vô cùng tinh xảo, hơn xa mình, trong lúc nhất thời để cho mình khó có thể tìm được cơ hội phản kích, chỉ có thể không ngừng phòng ngự né tránh.

Kiếm quang cuồng bạo, không ngớt không dứt, tựa như mưa to từ trên trời giáng xuống, Thiên Lôi Địa Hỏa nổ vang.

Sở Mộ tựu như Khôi Lỗi không biết mệt mỏi, không ngừng tiến công cường độ cao, đã giằng co một thời gian ngắn, vậy mà không có dấu hiệu yếu bớt chút nào, cái này để cho La Trung Húc vốn định đợi đến lúc Sở Mộ lộ ra yếu thế liền phản kích thất bại.

Đường đường một Thánh cấp Bát Tinh sơ giai, có được thực lực Thánh cấp Bát Tinh trung giai, lại bị một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai nhìn như con sâu cái kiến áp chế, chỉ có thể không ngừng ngăn cản cùng né tránh, khó có thể tìm được cơ hội phản kích, coi như là một kiếm phản kích, cũng sẽ bị đối phương nhanh chóng tránh đi, lại phong kín.

La Trung Húc có một loại cảm giác rất kỳ quái, phảng phất như mỗi một lần mình phản kích, quỹ tích đều bị đối phương sớm biết rõ vậy.

Hắn không cách nào minh bạch, trong kiếm thuật năm cảnh, ý kiếm thần diệu, nếu không phải tu vi của Sở Mộ kém hắn quá lớn, ở dưới ý kiếm, hắn thậm chí không có khả năng né tránh ngăn cản.

Kiếm khí kích động, ngang nhiên xuất kích, như lưu tinh phá không, giống như thiên thạch rơi xuống đất, trong tích tắc, kiếm tiếp theo bỗng nhiên lại chuyển biến, phảng phất gió mát quất vào mặt, nước chảy róc rách, phong cách khác lạ, thay đổi thất thường, nhưng bất kể biến hóa như thế nào, đều có uy kinh người lực.

Nếu chỉ là phong cách của một loại kiếm pháp, La Trung Húc còn có thể dễ dàng tìm được cơ hội phản kích, chỉ là, phong cách kiếm pháp của Sở Mộ, bao hàm toàn diện, biến ảo tầm đó, không có chút quy luật nào mà theo, chỗ tâm đến, ý liền động, kiếm quang tức đến, không trệ không lưu, hành vân lưu thủy, cao thâm mạt trắc.

Ở dưới ý kiếm phối hợp, phát huy càng thêm tinh diệu.

Đối mặt Sở Mộ tiến công, La Trung Húc vô cùng biệt khuất, nội tâm nghẹn lấy một đoàn tà hỏa chỉ muốn bộc phát.

Kiếm pháp này, tinh diệu hay thay đổi, không biết còn hơn mình bao nhiêu, hoàn toàn là không thể so sánh.

Một Thánh cấp Bát Tinh ở trên kiếm pháp, lại bị một Thánh cấp Tứ Tinh áp chế, để người khó có thể tưởng tượng, cái này còn chưa tính, uy lực mỗi một kiếm của Thánh cấp Tứ Tinh này cũng vô cùng cường hoành, hoàn toàn có thể uy hiếp được tánh mạng của mình, cả hai kết hợp, mới mang đến cho mình uy hiếp rất lớn, để cho hắn trong lúc nhất thời không cách nào tìm ra cơ hội phản kích.

Một bên khác, bọn người Long Vân Không, có lẽ là thực lực bản thân đầy đủ cường đại, cũng có thể là nhận lấy Sở Mộ kích thích, lại để cho thực lực của bọn hắn phát huy siêu việt bình thường, đã áp chế đối phương, xem ra, không cần bao nhiêu thời gian, bốn người bọn họ có thể chém giết bảy người kia.

Dựa theo tình thế trước mắt, một phương Sở Mộ chiếm cứ ưu thế, đánh bại thậm chí chém giết đối phương, có lẽ, chỉ là vấn đề thời gian.

Trong tâm bảy người kia cũng bắt đầu lo lắng, bổn sự của bảy người bọn hắn chỉ bình thường thôi, thuộc về Thánh cấp Thất Tinh bình thường, cho dù có một hai cái lợi hại hơn Thánh cấp Thất Tinh bình thường, cũng không quá đáng là lợi hại hơn hai ba phân, không coi là thiên tài. Như thế tiếp tục nữa, bị bốn người kia đánh tan thậm chí giết chết, bất quá là vấn đề thời gian.

Mà La Trung Húc cường đại nhất, lúc này lại bị một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai áp chế, rơi xuống hạ phong, loại tình hình này để cho bọn hắn khó có thể tin, đồng thời nội tâm lại không khỏi sinh ra vài phần khủng hoảng, dưới khủng hoảng, một thân thực lực phát huy càng không đủ.

Điểm mấu chốt ở trận chiến giữa Sở Mộ cùng La Trung Húc, hai người bọn họ thắng bại, sẽ dẫn dắt toàn cục.

Sở Mộ thắng, phương La Trung Húc tự nhiên liền xui xẻo, trái lại, La Trung Húc thắng, phương Sở Mộ cũng sẽ xui xẻo.

Sở Mộ cũng không biết điểm này, nội tâm của hắn chỉ có một ý niệm, cái kia chính là tiến công tiến công tiến công, phát huy kiếm pháp vô cùng tinh tế, áp chế đối phương, tiến tới suy yếu ý chí chiến đấu của đối phương, cuối cùng tìm cơ hội đánh bại.

La Trung Húc không ngừng lui về phía sau, không ngừng chống cự, không ngừng né tránh, nội tâm tà hỏa chồng chất, diện mục dữ tợn.

– Con sâu cái kiến chết tiệt.truyện huyền huyễn audio

Gầm lên giận dữ, La Trung Húc toàn lực bộc phát, thi triển bí pháp, thực lực của hắn ở trong tích tắc bạo tăng gấp năm lần.

Bí pháp tăng thực lực lên, ở đại thể chia làm hai loại, một loại là cần thời gian nhất định mới có thể thi triển, loại bí pháp này cơ bản không có tác dụng phụ gì, một loại khác, là lập tức có thể thi triển, tốc độ nhanh, có thể trực tiếp dùng trong chiến đấu, nhưng sẽ có tác dụng phụ nhất định.

Bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm liền thuộc về loại thứ hai, bất quá tác dụng phụ của nó sẽ không đả thương căn cơ, chỉ là bí pháp chi lực sẽ tiêu hao, cần một thời gian ngắn mới có thể bổ sung, trong thời gian ngắn là rất khó có thể vận dụng lần thứ hai.

Bí pháp của La Trung Húc, luận tăng lên không bằng Kiếm Thần Hàng Lâm của Sở Mộ, lại có tác dụng phụ không tốt, bí pháp hết tác dụng, Kiếm Nguyên sẽ tiêu hao không còn, thực lực hạ thấp rất lớn, cần thời gian nhất định mới có thể chậm rãi khôi phục lại.

Chính bởi vì như thế, La Trung Húc mới không muốn vận dụng, nhưng hiện tại, không thể không dùng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 12 giờ trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 2 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết