1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 558 [Chương 2788 đến 2792]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 558 [Chương 2788 đến 2792]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2788: Mời (Hạ)

Nếu vì thắng mà áp dụng loại thủ đoạn này, chỉ có thể nói rõ một điểm, người này lên không được mặt bàn, coi như thiên phú cao, ngày sau thành tựu tất nhiên rất có hạn, tổn thất chính thức chính là mình, mà không phải người khác.

Người bên cạnh thì đỏ mắt nhìn hai người lấy ra Tội Dân chi tâm lại thu lại, vô cùng hâm mộ vô cùng ghen ghét, hận không thể lấy làm của riêng.

Nhưng mà, bọn hắn đối với Long Vân Không cùng Sở Mộ, đều cực kỳ kiêng kị, nhất là tên thứ hai, nhìn không thấu, không rõ chi tiết, không dám đơn giản ra tay, bằng không rất có thể mất mạng.

– Sở huynh, đợi đến lúc Hắc Dạ kỳ đi qua, ta ý định tiến vào một huyệt động Tội Dân, không biết Sở huynh có nguyện ý đồng hành hay không?

Long Vân Không chuyển chủ đề, dùng Thần Hồn Chi Lực truyền âm hỏi.

– Huyệt động của Tội Dân?

Sở Mộ có chút kinh ngạc, đối với huyệt động của Tội Dân, hắn hiểu không nhiều lắm, có thể nói rất ít, dù sao kiến thức về Lưu Phóng Chi Địa, đại đa số từ chỗ Tiếu Quân biết được, nhưng Tiếu Quân so với Long Vân Không, lại kém rất nhiều.

– Huyệt động của Tội Dân, là huyệt động mà nhóm Tội Dân nghỉ ngơi ngủ say, bên trong Tội Dân có thể nói vô số, bất quá đại đa số Tội Dân cơ bản đều ở trong ngủ say, này là thời cơ săn giết Tội Dân thu hoạch trái tim rất tốt.

Long Vân Không nói:

– Còn nữa, ở trong huyệt động Tội Dân, cũng sẽ có một ít Linh Dược xen lẫn, những Linh Dược này đều ẩn chứa lực lượng cuồng bạo, không cách nào trực tiếp hấp thu, nhưng giá trị rất lớn, luyện chế thành đan dược, giá trị càng cao, còn có thể phục dụng, ngoài ra cũng có thể ở trong huyệt động của Tội Dân tìm được một ít kỳ trân dị bảo.

Nghe Long Vân Không nói, ở trong huyệt động của Tội Dân này, thật đúng là tràn đầy kỳ ngộ, vô số bảo vật a.

– Đương nhiên, tuy đại bộ phận Tội Dân ngủ say, nhưng vẫn có Tội Dân thủ vệ, một khi kinh động đến chúng, sẽ tỉnh lại Tội Dân ngủ say, ở trong huyệt động của Tội Dân, thực lực của Tội Dân càng mạnh hơn ngoại giới hai ba thành, cho nên tính nguy hiểm cũng rất cao, không cẩn thận có khả năng toàn quân bị diệt.

Long Vân Không lại bổ sung nói.

Sở Mộ gật đầu, đây mới hợp lý, bằng không thì, huyệt động của Tội Dân chẳng phải thành địa phương mỗi người có thể đi, coi như là có bảo vật, cũng sớm bị lấy không còn sao.

Hắn biết rõ, tiền tài động nhân tâm, chỉ cần có đầy đủ lợi ích, sẽ có rất nhiều người nguyện ý mạo hiểm đi làm.

Cho nên, Sở Mộ cũng hỏi nghi vấn này.

– Ha ha, Sở huynh, huyệt động của Tội Dân cũng không phải dễ dàng tìm được như vậy, rất che giấu, ta cũng là dưới cơ duyên xảo hợp mới tìm được một cái, bất quá còn không có tiến vào.

Long Vân Không cười nói:

– Bất quá căn cứ ta phán đoán, cái huyệt động của Tội kia Dân có lẽ vẫn chưa có người nào tiến vào qua, nhưng qua lâu, khó bảo toàn không có những người khác phát hiện.

– Lúc nào Long huynh xuất phát?

Sở Mộ hỏi.

– Ta còn cần làm một ít chuẩn bị, ngoại trừ Sở huynh ra, còn muốn mời mấy vị bằng hữu, mới càng thêm bảo hiểm.

Long Vân Không nói:

– Cho nên đoán chừng bắt đầu hành động, còn phải sau ba tháng khi phản hồi Đồ Huyết Thành.

– Vậy tốt, ta định dùng khoảng thời gian này bế quan thoáng một phát.

Sở Mộ nói.

– Xem ra lần này Sở huynh thu hoạch không nhỏ a.

Long Vân Không cười nói:

– Như vậy đi, Sở huynh cùng ta đi tới Đồ Huyết Thành, Sở huynh có thể trước ở Đồ Huyết Thành bế quan tu luyện, mà ta thì đi tìm mấy vị bằng hữu, thời gian vừa đến, chúng ta liền xuất phát.

– Tốt.

Sở Mộ trực tiếp đồng ý.

Bạch Ngân Thành, hay Đồ Huyết Thành, đối với Sở Mộ mà nói không có gì khác biệt, nói ngắn lại, hắn không phải là người của Lưu Phóng Chi Địa, mà từ ngoại giới đến, đối với Lưu Phóng Chi Địa chưa nói tới lòng trung thành gì, chớ nói chi là sẽ có lòng trung thành với một thành thị.

Chỉ cần có thể để hắn tăng thực lực lên, đi nơi nào cũng không có bao nhiêu khác biệt.

Hai người dùng Thần Hồn Chi Lực truyền âm, ở trong cự ly ngắn tiêu hao không lớn, quyết định kế hoạch ba tháng sau.

Tiếp đó, là chờ Hắc Dạ kỳ qua đi, chỉ hy vọng Hắc Dạ kỳ sẽ không kéo dài, bằng không thì kế hoạch phải cải biến.

Sở Mộ lại lần nữa tu luyện.

Hắc Dạ kỳ lần này cũng không có kéo quá lâu.

Ước chừng vài ngày sau, Hắc Dạ kỳ rút cục trôi qua, trời nắng hiện ra, chứng kiến trời quang hiện ra, vẻ lo lắng trong lòng mọi người hễ quét là sạch, có một loại sóng sót sau tai nạn.

– Ly khai, ta muốn lập tức rời đi.

– Ta sẽ không bao giờ đến nơi này nữa.

Lúc này đây, bởi vì Tội Dân Hoàng Kim cấp xuất hiện, không ít người bị sợ bể mật, về sau không dám tới đây nữa rồi.

Cũng mặc kệ thời gian đến hay không, từng chiếc từng chiếc Phi Toa khởi động, thừa dịp Hắc Dạ kỳ đi qua, trời quang mây tạnh, phi tốc ly khai Hắc Thần Cự Kiếm, không bao lâu, bốn phía Hắc Thần Cự Kiếm không một bóng người.

Lúc này đây, Sở Mộ không có cưỡi Phi Toa của Vọng Nguyệt lâu ly khai, mà cưỡi một chiếc Phi Toa khác, tiến về Đồ Huyết Thành.

Nếu không có Long Vân Không mời, đoán chừng Sở Mộ sẽ về Bạch Ngân Thành, nhưng Long Vân Không mời, thời gian chỉ có ba tháng, lại phản hồi Bạch Ngân Thành, muốn từ Bạch Ngân Thành đuổi tới Đồ Huyết Thành, sẽ có chút không kịp.

Năm Đại Thành cách rất xa, một khi khởi hành, phần lớn thời gian sẽ phí ở trên đường xá, căn bản không có cách nào hảo hảo bế quan tu luyện, trong lúc vô hình sẽ lãng phí rất nhiều thời gian.

Giờ khắc này, Phi Toa mà Sở Mộ ngồi, là Phi Toa tư nhân của Long Vân Không.

Long Vân Không xuất thân bất phàm, thiên phú hơn người, ở trong toàn bộ thiên tài của Lưu Phóng Chi Địa, hắn thuộc về hàng thứ hai, hơn nữa còn có thể xếp vào Top 3.

Phải biết rằng, thiên tài hàng thứ nhất, Lưu Phóng Chi Địa công tác thống kê cộng lại, cũng không quá đáng là mười mấy người, mà thiên tài vượt qua hàng thứ nhất, là lục đại thiên tài, nói cách khác, ở Lưu Phóng Chi Địa, trong thanh niên đồng lứa, người xuất sắc hơn Long Vân Không chỉ khoảng hai mươi mấy người.

Nghe nói thiên tài xuất sắc hơn Long Vân Không có hai mươi mấy cái, tựa hồ rất nhiều, nhưng phải biết rằng, toàn bộ Lưu Phóng Chi Địa, Tu Luyện giả đồng lứa tối thiểu mấy trăm vạn, có thể ở trong nhiều Tu Luyện giả như thế, đứng hàng top 30, đủ để nói rõ thiên phú mạnh mẽ.

Có lẽ, còn có một chút thiên tài không hiển sơn lộ thủy, âm thầm ẩn núp, nhưng cái kia dù sao cũng là số ít, sẽ không có bao nhiêu.truyện cõi âm

Chương 2789: Ba tháng

Thiên phú thực lực của Long Vân Không, tự nhiên được thế lực của hắn coi trọng, tuy Phi Toa cực kỳ trân quý, nhưng bằng địa vị cùng tầm quan trọng của hắn ở trong tông môn, muốn mượn một chiếc cũng không phải chuyện khó khăn gì.

Chiều dài cái Phi Toa này tự nhiên không cách nào so sánh với Phi Toa của Vọng Nguyệt lâu, chỉ khoảng năm mét mà thôi, nhưng ngoại hình càng thêm tinh xảo, tốc độ nhanh hơn.

Phi Toa màu bạc dài năm mét, như cá trong nước, tốc độ cực nhanh, chợt lóe lên, nghiễm nhiên vượt qua tốc độ toàn lực của Thánh cấp Thất Tinh bình thường.

Cái Phi Toa dài năm mét này, không gian bên trong tự nhiên cũng không cách nào so sánh với Phi Toa dài trăm thước, ngoại trừ chỗ ngồi điều khiển Phi Toa của Long Vân Không, cũng chỉ còn lại có bốn chỗ ngồi, bốn chỗ ngồi phân bố xung quanh, vừa dễ dàng dung nạp bốn người.

Lúc này bốn chỗ ngồi chỉ có một mình Sở Mộ.

Long Vân Không phải chuyên tâm điều khiển Phi Toa, Sở Mộ thì tĩnh tâm tìm hiểu sở học, nên sau khi hai người vào Phi Toa, liền không còn mở miệng qua.

Thiên tài, là người nhịn được tịch mịch, từ chỗ Hắc Thần Cự Kiếm phản hồi Đồ Huyết Thành, dùng tốc độ của chiếc Phi Toa này, không cần một tháng thời gian, đối với thiên tài mà nói, một tháng kỳ thật rất ngắn.

Lúc ở Hắc Dạ kỳ, Sở Mộ ngoại trừ tu luyện, là nói chuyện với Long Vân Không, từ chuyện phiếm đến trao đổi tâm đắc tu luyện, đối với Sở Mộ mà nói cực kỳ hữu dụng, không phải tâm đắc tu luyện của Long Vân Không, mà là tri thức về Lưu Phóng Chi Địa.

Nhoáng một cái, thời gian gần một tháng đã trôi qua, Sở Mộ dưới sự dẫn dắt của Long Vân Không, đi tới Đồ Huyết Thành.

– Sở huynh, tuy ta là đệ tử chân truyền của Tam Thánh Tông, địa vị không thấp, nhưng không thể mang người không phải đệ tử bổn tông vào động phủ của ta.

Long Vân Không giải thích nói:

– Bất quá, ta ở Đồ Huyết Thành g có một trang viên, tuy không lớn, nhưng dùng để cho Sở huynh tạm thời cư trú lại không thành vấn đề.

– Tốt.

Sở Mộ cũng không cự tuyệt, trên thực tế, coi như Long Vân Không có thể mang hắn tiến vào Tam Thánh Tông ở trong, hắn cũng không có ý định đi.

Tam Thánh Tông, là thế lực cường đại nhất Đồ Huyết Thành ngoại trừ phủ thành chủ, trong đó cường giả rất nhiều, Long Vân Không với tư cách đệ tử chân truyền, ở trong Tam Thánh Tông, địa vị tự nhiên rất cao, nhưng trong Tam Thánh Tông, đệ tử chân truyền cko chỉ Long Vân Không, hơn nữa, đệ tử chân truyền tầm đó, không có khả năng không có cạnh tranh.

Mình theo Long Vân Không đi vào, rất có thể sẽ thành cái cớ đả kích Long Vân Không, giống như ở Thiết Dực Doanh vậy.

Sở Mộ cũng xuất thân tông môn, cho dù tông môn của hắn, so với Tam Thánh Tông giống như đom đóm và Hạo Nguyệt, nhưng nhân tố cơ bản cấu thành tông môn, hắn lại rất quen thuộc.

Ba tháng này, Sở Mộ định hảo hảo tĩnh tu một phen, tiến thêm một bước tăng thực lực lên, mà không có ý định dùng ở lục đục với nhau.

– Đúng rồi Sở huynh, ta nhớ được, Ưng Hùng Song Sát chết ở dưới kiếm của ngươi, từng được một gia tộc trong Đồ Huyết Thành treo giải thưởng qua, cái giải thưởng này một mực không hủy bỏ, phần thưởng tựa hồ là một khoảng Tội Dân chi tâm không tệ, nếu Sở huynh có hứng thú, có thể đi gia tộc kia một chuyến, lấy kiếm khí mà Ưng Hùng Song Sát sử dụng thu giải thưởng.

An bài tốt Sở Mộ, Long Vân Không ở trước khi rời đi, như nhớ tới cái gì đó, nên nói với Sở Mộ, sau đó nói cho Sở Mộ vị trí của gia tộc kia.

Long Vân Không cũng nói là một khoảng tài phú không tệ, Sở Mộ tự nhiên không có lý do buông tha.

Gia tộc kia, có lẽ đã từng huy hoàng qua, nhưng bây giờ đã xuống dốc, do một nữ tử đương gia làm chủ, thực lực của cô gái này chỉ mới Thánh cấp cấp trung mà thôi, không tính cao.

Gia tộc này đối với Ưng Hùng Song Sát có cừu hận khắc cốt minh tâm, hết thảy tư liệu đối với Ưng Hùng Song Sát đều hiểu rõ, bọn hắn sử dụng kiếm khí, ngoại hình. danh tự,… cũng thập phần hiểu rõ.

Cho nên, khi Sở Mộ lấy ra kiếm khí của Ưng Hùng Song Sát, không có bất kỳ biến cố gì, Sở Mộ liền nhận được một khoảng tài phú, khoảng chừng 100 viên Thanh Đồng chi tâm.

100 viên Thanh Đồng chi tâm, để cho dự trữ của Sở Mộ tiến thêm một bước tăng nhiều.

Nhưng mà để cho Sở Mộ thập phần đau đầu là, cái giải thưởng này, ngoại trừ 100 viên Thanh Đồng chi tâm ra, còn có một vật nữa, cái kia chính là nữ nhân.

Hiện tại trong gia tộc này, nữ nhân đương gia làm chủ, nàng từng thề, ai giết chết Ưng Hùng Song Sát, nàng liền làm thị nữ của hắn, phục thị cả đời.

Đối với người sinh sát ý với mình, từ trước đến nay Sở Mộ không nương tay chút nào, nhưng đối với một người vì thực hiện lời thề của mình mà chấp hành, hắn lại không cách nào đối đãi như địch nhân được.

– Bích Nhược cô nương, ta lập lại lần nữa, ta không có chỗ ở cố định, có đôi khi đi nhưng nơi thập phần hung hiểm, căn bản không cần người khác phục thị ta.

Sở Mộ trịnh trọng nói:

– Mà ngươi, là Lâm gia chi chủ, mỗi tiếng nói cử động, đều phải vì Lâm gia cân nhắc.

Cô gái này, luận tướng mạo, xưng không được đẹp như tiên nữ, cũng không có phong hoa tuyệt đại, nhưng sẽ không kém bao nhiêu, ít nhất ở rất nhiều người cảm nhận, đây là một mỹ nữ, lại phối hợp khí tức nhu nhược của nàng, đủ để cho nàng trở thành Nữ Thần trong lòng không ít người.

Nàng họ Lâm, tên Bích Nhược, tu vi Vạn Cổ ngũ trọng thiên trung kỳ, rất khó có thể tưởng tượng, một nữ tử thoạt nhìn nhu nhược như vậy, lại chèo chống được cả gia tộc, mặc dù gia tộc xuống dốc rồi.

– Công tử, vị trí gia chủ vốn không thuộc về ta, ta chỉ là tạm nhận mà thôi, hiện tại Ưng Hùng Song Sát đã đền tội, gia tộc không cần nô tỳ quan tâm nữa, về sau, nô tỳ sẽ tận tâm tận lực phục thị công tử.

Thanh âm của Lâm Bích Nhược trong nhu nhược lại mang theo kiên định khó mà tin được.

Sở Mộ im lặng.

Lại nói tiếp, hắn đối với Lâm Bích Nhược cũng tương đối bội phục, nhưng Sở Mộ thật không muốn thu đối phương làm thị nữ, thật như lời hắn nói, không có chỗ ở cố định, mục đích đến Lưu Phóng Chi Địa, chỉ là vì tăng thực lực của mình lên, ngày sau sẽ ly khai, Lâm Bích Nhược lại là thổ dân ở Lưu Phóng Chi Địa, không cách nào ly khai.

Bất quá nhìn ngữ khí cùng thần sắc của đối phương, muốn đối phương ly khai, hơn phân nửa là chuyện không thể nào, Sở Mộ cũng không cách nào dùng thủ đoạn đuổi đi a.

– Cũng được, tạm thời như thế đi.

Sở Mộ thầm nghĩ, hắn sớm muộn sẽ rời đi, đến lúc đó, duyên phận này tự nhiên sẽ đoạn.

Chương 2790: Tiểu thị nữ rung động (Thượng)

Đi theo một cái đuôi, Sở Mộ phản hồi trang viên của Long Vân Không, tạm thời an định lại.

– Tiếp sau, ta muốn tu luyện một thời gian ngắn, sẽ không ra ngoài, ngươi có thể phản hồi gia tộc, cũng có thể ở lại đây.

Sở Mộ nói.

– Công tử, ta ở lại nơi này phục thị ngươi.

Lâm Bích Nhược nói.

– Tùy ngươi.

Sở Mộ nói một câu, hắn cũng không cần phục thị gì.

Tiếp đó, cùng Long Vân Không ước định là ba tháng thời gian, kỳ thật rất ngắn, bất quá Sở Mộ cảm giác mình có thể ở trong ba tháng này, có một ít tăng lên.

Đầu tiên, là Kiếm Lực.

Sau khi hiểu ra Chấn chi chân ý, Kiếm Lực chấn động đạt tới cấp sáu, hôm nay cũng sắp nắm giữ Kiếm Lực chấn động cấp bảy, đoán chừng trong vòng mười ngày có thể nắm giữ, ba tháng, có lẽ có thể nắm giữ Kiếm Lực chấn động cấp tám, còn phải chăng có thể nắm giữ Kiếm Lực chấn động cấp chín, Sở Mộ lại không có bao nhiêu nắm chắc.

Bất kể nói thế nào, tốc độ này đã nhanh hơn trước gấp bội rồi.

Ngoại trừ Kiếm Lực chấn động, còn cần tiến thêm một bước nắm giữ kỹ xảo khí lực hợp nhất, bất quá ba tháng, Sở Mộ đoán chừng tiến bộ cũng có hạn, nhưng tu hành như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối, mặc dù tiến bộ không lớn, cũng không thể rơi xuống, nếu không lúc nào mới có thể hoàn toàn nắm giữ.

Ba tháng, lấy nắm giữ Kiếm Lực chấn động cùng kỹ xảo khí lực hợp nhất làm chủ, tu vi không cách nào tăng lên bao nhiêu, Thánh khu cũng không cách nào tăng lên, nguyên thần, đồng dạng không cách nào tăng lên, mặc dù như thế, Sở Mộ cũng cần phân ra một chút thời gian đến tu luyện thoáng một phát.

Lâm Bích Nhược ở trong trang viên, nàng tự cho mình là thị nữ, tự nhiên muốn phục thị cuộc sống hàng ngày của Sở Mộ, bất quá Sở Mộ sinh hoạt đơn giản, cũng không có cái gì cần phục thị, cho nên thời gian rãnh của Lâm Bích Nhược cũng không ít, liền dùng ở trên việc tu luyện, muốn làm một thị nữ ưu tú, ngoại trừ phục thị chủ nhân ra, còn cần có đủ thực lực phân ưu cho chủ nhân.

Sở Mộ ở trong trang viên chuyên tâm tu luyện, ngoại giới lại bởi vì một tin tức mà sôi trào lên.

– Tội Dân Hoàng Kim cấp, thật sự tồn tại?

– Đây không phải là một suy đoán sao? Tại sao có thể có Tội Dân Hoàng Kim cấp?

Không ít người cảm thấy kinh hoảng.

Tội Dân Bạch Ngân cấp cường đại, bọn hắn rất rõ ràng, mà Tội Dân Hoàng Kim cấp, trong truyền thuyết là Vương giả của Tội Dân nhất tộc, chiến lực tuyệt đối cường đại hơn Tội Dân Bạch Ngân cấp rất nhiều lần.

Tội Dân nhất tộc tồn tại, một mực mang đến uy hiếp rất lớn cho Tu Luyện giả, nếu có Tội Dân Hoàng Kim cấp, trình độ uy hiếp đối với Tu Luyện giả mà nói, sẽ tiến thêm một bước tăng lên.

Phải biết rằng, vì an định Lưu Phóng Chi Địa, nhóm Tu Luyện giả đã trải qua rất nhiều lần sinh tử chém giết, cuối cùng mới có cục diện hôm nay.

– Không phải có người cố ý tung tin đồn chứ.

Cũng có rất nhiều người ôm lấy thái độ hoài nghi, dù sao mấy ngàn năm qua, Tội Dân Hoàng Kim cấp chỉ là truyền thuyết mà thôi, không thể phủ nhận, sẽ có ít người e sợ cho thiên hạ bất loạn mà tản lời đồn.

Nhưng trải qua không ít người chứng thực, tận mắt nhìn thấy Tội Dân Hoàng Kim cấp, trong những người chứng minh là đúng, có không ít cường giả Thánh cấp cao cấp, càng làm cho người tin tưởng.

Đủ loại sự tình phát sinh lúc ấy, cơ bản đều bị lưu truyền ra.

Ví dụ như, Ưng Hùng Song Sát chết trong tay một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai,… nhưng trọng điểm vẫn là Tội Dân Hoàng Kim cấp xuất hiện, hơn nữa, Tội Dân Hoàng Kim cấp vậy mà biết nói tiếng người, thập phần lưu loát, còn biết sử dụng công tâm kế…

Điều này nói rõ vấn đề gì, nói rõ Tội Dân Hoàng Kim cấp có đủ trí tuệ, hơn nữa trí tuệ còn không thấp, thoáng cái đẩy ngã thuyết pháp nói Tội Dân không có trí tuệ.

Ở các nơi trong Lưu Phóng Chi Địa, cơ bản đều lâm vào tranh luận, chủ đề là phải chăng thật sự có Tội Dân Hoàng Kim cấp cùng Tội Dân Hoàng Kim cấp phải chăng thật sự có trí tuệ.

Đương nhiên, những tranh luận này không có quan hệ gì với Sở Mộ, hắn cũng không biết, ngoại giới bởi vì những tin tức này mà sôi trào, thậm chí ngay cả Thất Vương cũng bị kinh động.

– Xem ra, tiền bối lưu lại ghi chép là thật sự, Tội Dân Hoàng Kim cấp không phải truyền thuyết.

Bạch Ngân Vương nói.

– Điểm này, chúng ta đã sớm xác nhận.

Lưu Quang Vương nói:

– Nghi vấn duy nhất là, Tội Dân Hoàng Kim cấp phải chăng có trí tuệ như chúng ta tương đương?

Thất Vương, thật ra là một loại truyền thừa, cũng không phải đã hình thành thì không thay đổi. Bảy người bọn hắn kế thừa phong hào Thất Vương, cũng mới hơn một nghìn năm, mà truyền thuyết về Tội Dân Hoàng Kim cấp, thì vài ngàn năm trước đã có, cho nên bọn hắn cũng chưa từng thấy tận mắt Tội Dân Hoàng Kim cấp.

Bất quá, đời trước bọn hắn, chính là Thất Vương tiền nhiệm lưu lại ghi chép, cho thấy bọn hắn đã từng tao ngộ qua Tội Dân Hoàng Kim cấp. Đây là sự thật, nhưng không có ghi chép quan hệ tới Tội Dân Hoàng Kim cấp phải chăng có được trí tuệ cao.

Có trí tuệ cao hay không, là hai chuyện hoàn toàn bất đồng.

Không có trí tuệ, lực lượng cường đại hơn nữa cũng như dã thú, mà có được trí tuệ, lại có lực lượng cường đại, cái kia chính là nhất tộc cường giả.

– Mấy ngàn năm chưa từng xuất hiện, nhưng bây giờ xuất hiện, cái này ý vị như thế nào?

Hai con ngươi của Thanh Sát Vương tinh mang lập loè.

Hoàn toàn chính xác, mấy ngàn năm chưa từng xuất hiện qua, nhưng bây giờ đột nhiên xuất hiện, còn thể hiện ra trí tuệ không bình thường, không thể không khiến người hoài nghi, trong đó đến cùng có nguyên nhân gì.

Cái này có phải là một loại dấu hiệu, một loại dấu hiệu náo động nào đó hay không?

– Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, Tội Dân Hoàng Kim cấp cũng không quá đáng tương đương với chúng ta, không có gì phải sợ.

Trảm Long Vương hừ lạnh một tiếng, âm thanh như kim thiết:

– Nếu dám đến, kiếm của ta chắc chắn chém nó.

– Huyền Diệu Vương, nghe nói đoạn thời gian trước, ngươi che chở một thiên tài, chẳng lẽ là ý định tìm một người truyền thừa rồi hả?

Hắc Ma Vương cười hắc hắc nói, di chuyển chủ đề.

Thảo luận về Tội Dân Hoàng Kim cấp, bọn hắn cũng tiến hành trong chốc lát, không có thảo luận ra kết quả gì, nói tiếp cũng là nói nhảm.

– Nhìn cũng không tệ lắm.

Huyền Diệu Vương mỉm cười, thuận miệng nói, nhưng không có trả lời nhiều.truyện ma

– Huyền Diệu Vương, hiện tại trong Thất Vương, chỉ có ngươi không có truyền thừa, đích thật là nên tìm một cái

Chương 2791: Tiểu thị nữ rung động (Hạ)

Đồ Huyết Vương nói, trong Thất Vương, Đồ Huyết Vương tư cách lão nhất, thực lực cực kỳ cường hoành, ẩn ẩn có xu thế đứng đầu bảy người.

– Đang quan sát.

Huyền Diệu Vương mỉm cười trả lời, hắn luôn là một bộ mỉm cười, để cho người nhìn không thấu nội tâm của hắn, đến cùng đang suy nghĩ cái gì.

Trong Thất Vương, tư cách lão nhất chính là Đồ Huyết Vương, như vậy, để cho người khó có thể đoán nhất đúng là Huyền Diệu Vương.

– Sở Mộ này, nếu không dựa vào bảo vật gì, như vậy thiên phú của hắn, so với sáu thiên tài càng thêm xuất sắc.

Lưu Quang Vương nói.

– Nghe đồn kẻ này đến từ ngoại giới, chẳng lẽ thiên tài ngoại giới, thật xuất sắc hơn Lưu Phóng Chi Địa sao?

Ngữ khí của Thanh Sát Vương mang theo vài phần nghi hoặc.

– Nếu có thể ly khai, ta ngược lại muốn gặp cường giả của ngoại giới.

Trảm Long Vương nói, vĩnh viễn là một bộ chiến ý mười phần.

– Chư vị, nghe nói Tội Dân Hoàng Kim cấp kia bị Hắc Thần Cự Kiếm chấn thương, ta ý định đi xem một chút, không biết các ngươi có ai đi cùng hay không.

Hắc Ma Vương đảo qua một vòng, cười hắc hắc nói.

– Ta đi với ngươi.

Trảm Long Vương nói.

– Súc sinh, giết đệ tử của ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi.

Trong Hắc Ma Thành, dưới một mật thất, một lão giả độc nhãn tức giận mắng không thôi, trong mắt sát cơ quanh quẩn.

Hắn, đúng là sư phó của Ưng Hùng Song Sát… Độc Mục Lão Nhân, một Kiếm Thánh Cửu Tinh, thực lực cường đại, thủ đoạn tàn nhẫn, so với Ưng Hùng Song Sát chỉ hơn chứ không kém.

Lúc ấy, Huyền Diệu Vương từng che chở Sở Mộ, Độc Mục Lão Nhân cũng không dám trực tiếp đối phó Sở Mộ, nhưng mà mà mối thù giết hai đệ tử, hắn sẽ không bỏ qua, Huyền Diệu Vương, không có khả năng một mực che chở Sở Mộ, hắn tổng sẽ tìm được cơ hội động thủ.

Bên ngoài cơ hồ gió nổi mây phun, nhưng trong trang viên, Sở Mộ hoàn toàn không biết gì cả.

Mỗi ngày luyện kiếm, Kiếm Lực rốt cục chấn động đến cấp bảy, sau khi củng cố, bắt đầu xung kích Kiếm Lực chấn động cấp tám.

Lâm Bích Nhược nói là phục thị Sở Mộ, kì thực cũng không có cho nàng phục thị gì, bất quá nàng cũng làm tròn chức trách của thị nữ, trừ tu luyện ra, bình thường là ở một bên nhìn xem, chờ Sở Mộ sai sử.

Tu vi của Lâm Bích Nhược là Vạn Cổ ngũ trọng thiên, còn hơn Sở Mộ một bậc, tự nhiên nhìn ra tu vi của Sở Mộ như thế nào, nội tâm của nàng kỳ thật còn có rất nhiều nghi vấn.

Ưng Hùng Song Sát, là cường giả Thánh cấp Thất Tinh, một Thánh cấp Tứ Tinh, làm sao giết chết bọn hắn?

Bất quá đây có lẽ là bí mật của đối phương, Lâm Bích Nhược lại hiếu kỳ cũng không dám hỏi thăm, chỉ cần Ưng Hùng Song Sát bị giết chết, đối phương còn đưa ra kiếm khí của Ưng Hùng Song Sát, như vậy là đủ rồi.

Theo ở chung, Lâm Bích Nhược nhìn Sở Mộ luyện kiếm, cũng có chút kỳ quái, kiếm pháp thoạt nhìn rất bình thường, hơn nữa có đôi khi còn xuất hiện tối nghĩa, giống như người luyện kiếm không lâu, rất không hợp lý.

Bất quá với tư cách thị nữ, cái gì nên nói cái gì không nên nói, nàng vẫn rất rõ ràng.

Có đôi khi, Lâm Bích Nhược sẽ ở cách đó không xa luyện tập kiếm pháp, lúc rỗi rãnh, Sở Mộ cũng sẽ nhìn kiếm pháp của Lâm Bích Nhược một chút, sau mấy lần, Sở Mộ phát hiện, căn cơ kiếm pháp của Lâm Bích Nhược này cực kỳ vững chắc, một môn kiếm pháp trụ cột bị nàng luyện giống như nước chảy, kiếm quang nhu hòa, Kiếm Thế không ngớt không dứt.

Ngoại trừ kiếm pháp trụ cột, Lâm Bích Nhược cũng nắm giữ mấy môn kiếm pháp, đều thiên hướng nhu hòa, thích hợp tính tình của nàng.

Đương nhiên, cảnh giới kiếm pháp của Lâm Bích Nhược kém khá xa Sở Mộ, cho nên Sở Mộ có thể đơn giản nhìn thấu tinh diệu cùng sơ hở trong kiếm pháp của Lâm Bích Nhược.

Ngoài tu luyện, Sở Mộ cũng sẽ mở miệng chỉ điểm đôi lời, Lâm Bích Nhược ngạc nhiên phát hiện, Sở Mộ nhìn như thuận miệng chỉ điểm, vậy mà trực chỉ bản tâm, làm cho nàng có một loại cảm giác hiểu ra, đối với mấy môn kiếm pháp bản thân tu luyện, thoáng cái lại có nhận thức càng sâu, tạo nghệ tiến thêm một bước.

Kinh nghi bất định.

Một thuận miệng chỉ điểm mình kiếm pháp, lại để cho kiếm pháp của mình ở trong thời gian ngắn đạt được tăng lên, kiếm pháp của hắn sẽ khó coi như biểu hiện sao?

Nội tâm nghi vấn cùng tò mò càng thêm mãnh liệt, Sở Mộ cũng có thể nhìn ra được, chỉ là hắn không có giải thích gì, bởi vì không tất yếu.

Bất quá, sau khi thuận miệng chỉ điểm Lâm Bích Nhược đôi lời, Sở Mộ lần nữa phát hiện ngộ tính của Lâm Bích Nhược, coi như không tệ, có thể xem như thiên tài nhất lưu, dứt khoát chỉ điểm nhiều một phen.

– Đa tạ công tử chỉ điểm.

Lâm Bích Nhược hoàn toàn xác định, công tử này, tạo nghệ kiếm pháp của hắn tuyệt đối hơn xa mình, mà không phải biểu hiện ra như đã thấy, về phần tại sao sẽ luyện thành như vậy, có lẽ dùng cảnh giới của mình, là không cách nào lý giải.

– Môn kiếm pháp của ngươi, hẳn là không trọn vẹn, tiếp sau còn thiếu khuyết mấy chiêu, mới có thể bổ sung toàn bộ.

Đã chỉ điểm, thiên phú của đối phương cũng không tệ, có giá trị bồi dưỡng, Sở Mộ dứt khoát ở ngoài tu luyện, tiến thêm một bước chỉ điểm đối phương.

Thoại âm rơi xuống, Sở Mộ liền xuất kiếm, xoát xoát xoát triển khai, diễn dịch ra mười lăm chiêu kiếm pháp nhất của gia tộc Lâm Bích Nhược… Bích Thủy Liên Thiên Kiếm, mỗi một chiêu phảng phất như thiên chuy bách luyện, tận được tinh túy, nhìn mà Lâm Bích Nhược trợn mắt há hốc mồm.

Lâm gia từng huy hoàng qua, có thể làm kiếm pháp trấn tộc, Bích Thủy Liên Thiên Kiếm tự nhiên cực kỳ lợi hại, tuy nó không nguyên vẹn, nhưng cho dù đặt ở trong thế lực lớn như phủ thành chủ hoặc Tam Thánh Tông, cũng có thể xem như kiếm pháp nhất đẳng.

Mà Bích Thủy Liên Thiên Kiếm, chỉ có dòng chính của gia tộc mới có thể tu luyện, quyết không truyền ra bên ngoài, hiện tại Lâm gia xuống dốc, người tu luyện Bích Thủy Liên Thiên Kiếm trong tộc, gần kề chỉ có Lâm Bích Nhược mà thôi, nàng khổ luyện môn kiếm pháp này mấy chục năm, biết được độ khó tu luyện của nó.

Tiền bối gia tộc không ngừng cố gắng, muốn bổ khuyết toàn bộ kiếm pháp, nhưng không ai làm được hoàn mỹ.

Mà bây giờ, một người chưa bao giờ tiếp xúc qua Bích Thủy Liên Thiên Kiếm, chỉ nhìn nàng tu luyện mấy lần, không chỉ học xong, còn nắm giữ tinh túy, hơn nữa vậy mà nói có thể bổ khuyết toàn bộ.

Cái này, hoàn toàn không cách nào tưởng tượng a.

Chương 2792: Ở đâu tìm đến pháo hôi (Thượng)

Ngay sau đó, một màn để cho Lâm Bích Nhược càng thêm rung động xuất hiện, Sở Mộ diễn luyện ra ba chiêu kiếm pháp, ba chiêu này cho Lâm Bích Nhược cảm giác, cùng Bích Thủy Liên Thiên Kiếm mà nàng tu luyện, hoàn toàn là nhất mạch tương thừa, rồi lại càng thêm cường đại, bất luận là uy lực hay trình độ tinh diệu, đều có tăng lên rõ ràng, hơn nữa, một chiêu còn hơn một chiêu, tầng tăng tăng lên.

Một chiêu cuối cùng, nàng chứng kiến không phải kiếm, mà là liên thiên bích thủy.

Càng tiếp xúc, càng cảm giác đối phương thâm bất khả trắc, giống như Tinh Không bao la bát ngát, nhìn lên, phảng phất rất gần, thò tay có thể chạm, kì thực xa xôi vô hạn, rộng lớn thâm thúy, vô biên vô tận.

Chỉ điểm Lâm Bích Nhược luyện Bích Thủy Liên Thiên Kiếm một phen, Sở Mộ sẽ không chỉ điểm cái khác, dù sao bổ khuyết toàn bộ ba chiêu kia, đã đủ để Lâm Bích Nhược tu luyện một thời gian tương đối dài rồi.

Bích Thủy Liên Thiên Kiếm, đích thật là một môn kiếm pháp không tệ, đặt ở trong năm Đại Thành cũng có thể xem như kiếm pháp nhất lưu, nếu nguyên vẹn, có thể vượt qua nhất lưu, cho dù đặt ở Tam Thánh Tông, cũng rất được coi trọng, nhưng mà đối với Sở Mộ mà nói, cấp độ kiếm pháp như vậy lại không coi vào đâu.

Trên Vạn Kiếm Bi Lâm của Chân Thần Kiếm Tông ghi lại kiếm pháp, mỗi một môn đều trải qua tiền bối của Chân Thần Kiếm Tông thiên chuy bách luyện, cuối cùng sửa chữa hoặc sáng tạo mà thành, mỗi một môn thấp nhất, đều vượt qua kiếm pháp nhất lưu của Lưu Phóng Chi Địa mấy lần, một bộ phận còn đạt đến Truyền Thừa cấp, một bộ phận thì vượt khỏi Truyền Thừa cấp, thậm chí còn có cấp độ rất cao.

Kiếm pháp ở Lưu Phóng Chi Địa, có thể phân làm cơ sở, bất nhập lưu, tam lưu, mhị lưu, nhất lưu, vượt qua nhất lưu là Truyền Thừa cấp cùng với Vương giả cấp.

Trụ cột, tự nhiên là kiếm pháp trụ cột, nhưng không phải sử dụng mấy chiêu kiếm pháp trụ cột kia, mà căn cứ động tác trụ cột của những kiếm pháp kia cải biên tổ hợp thành, nói thí dụ như Lâm Bích Nhược tu luyện kiếm pháp trụ cột, tên là Thủy Lưu thập tam thức.

Uy lực kiếm pháp bất nhập lưu hơn kiếm pháp trụ cột, cũng càng thêm huyền diệu vài phần, uy lực của kiếm pháp tam lưu thì càng cường đại hơn, tự nhiên càng thêm tinh diệu.

Trong Lưu Phóng Chi Địa, đại bộ phận tu luyện là kiếm pháp bất nhập lưu cùng kiếm pháp tam lưu, kiếm pháp nhị lưu, có thể làm kiếm pháp trấn phái của một ít tiểu gia tộc tiểu thế lực, kiếm pháp nhất lưu thì đã có truyền thừa nguyên vẹn.

Như Hóa Tuyết Kiếm Pháp cùng Thiết Huyết kiếm pháp trước đây Sở Mộ đã thấy đều thuộc về kiếm pháp nhất lưu, nhưng Bích Thủy Liên Thiên Kiếm này mặc dù không trọn vẹn, lại còn hơn hai bộ kiếm pháp kia vài phần.

Dùng tích lũy cùng kiến thức của Sở Mộ hiện tại, đừng nói kiếm pháp nhất lưu, cho dù là kiếm pháp vượt qua nhất lưu ở trước mặt hắn, cũng có thể ở trong thời gian cực ngắn bị hắn học, nắm giữ tinh túy, tiến thêm một bước cải tiến.

Chỉ có kiếm pháp đạt tới Truyền Thừa cấp, mới có thể nhập pháp nhãn của Sở Mộ.

Ba tháng trôi qua rất nhanh, trong lúc này, không có bất kỳ ai tới quấy rầy.

Một kiếm chém ra, thân kiếm chấn động, Kiếm Lực đạt tới cấp tám xung kích mà đi, ngân quang lập loè, kiếm phong kinh người.

Một kiếm này, để lại trong không khí một dấu vết màu trắng bạc thẳng tắp, phảng phất mở ra không khí, làm cho Lâm Bích Nhược ở xa xa có cảm giác sởn hết cả gai ốc.

Nàng rốt cuộc biết, người mình muốn phục thị kia, nắm giữ Kiếm Lực mà mình khó có thể với tới. Nhìn màu sắc Kiếm Lực, tựa hồ không chỉ cấp sáu, có lẽ là cấp bảy, dù sao Kiếm Lực nàng nắm giữ, gần kề chỉ là cấp ba mà thôi.

Thu kiếm, Sở Mộ khu động lực lượng thể phách, không có sử dụng Thần Hoang Kiếm Nguyên, một kiếm quật ra.

Chấn Chi Chân Ý, Kiếm Lực cấp tám, Vĩnh Hằng Kiếm Ý, một tia ý thức dung nhập,… hình thành Chấn Thiên Kiếm Thức cường hoành mà bạo lực.

Phịch, cách xa vài trăm mét, Lâm Bích Nhược lại cảm giác, một cỗ áp lực không cách nào hình dung đập vào mặt, đó là một cỗ áp lực đủ để trong nháy mắt chấn nàng thành bột phấn, nàng phảng phất đã nghe được thanh âm bạo tạc của hư không, vô số khí lưu cường hoành quanh quẩn ở trong hư không, giảo sát, nát bấy hết thảy.

Nàng cảm thấy, cho dù mình luyện thành thứ thứ mười tám của Bích Thủy Liên Thiên Kiếm, hơn nữa toàn lực thi triển, uy lực của nó cũng không thể so sánh với một kiếm này.

– Quả nhiên, Kiếm Lực chấn động cấp tám ở dưới Chấn Thiên Kiếm Thức, uy lực mạnh hơn, dùng Thánh khu cấp năm của ta thi triển, đủ để uy hiếp được Thánh cấp Thất Tinh.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Sau khi sơ bộ lĩnh ngộ Chấn Chi Chân Ý, đối với tinh túy chấn động, nắm chắc càng độc đáo, cũng càng dễ để Kiếm Lực chấn động, hơn nữa càng ít dùng sức.

Cho tới bây giờ, Sở Mộ tổng cộng nắm giữ vài loại chân ý.

Thứ Chi Chân Ý, Trảm Chi Chân Ý, Ngự Chi Chân Ý, Khí Chi Chân Ý cùng Chấn Chi Chân Ý, mỗi một loại chân ý, đều chỉ có thể coi là nắm giữ sơ bộ, nhưng uy lực lại hết sức rõ ràng.

Chỉ là, chân ý tăng lên rất chậm rất khó, bởi vì Sở Mộ là tự mình lĩnh ngộ, không có kinh nghiệm của tiền nhân có thể tham chiếu, không có người chỉ điểm, hết thảy chỉ có thể dựa vào chính mình.

Ở thời đại này, đây là một con đường độc cô mà gian nan.

– Sở huynh, ta đã đến.

Long Vân Không từ ngoài trang viên bay vút tới, chợt, hắn thấy Lâm Bích Nhược ở cách đó không xa, trên mặt hiện lên thần sắc kinh ngạc, bất quá không nói gì thêm.

Ngược lại là Lâm Bích Nhược, chứng kiến Long Vân Không đến, nghe được hắn nói, nội tâm lại càng rung động.

Nàng nhận ra Long Vân Không, đệ tử chân truyền của Tam Thánh Tông, Lưu Vân Kiếm Quân Long Vân Không, ở Đồ Huyết Thành tiếng tăm lừng lẫy, thiên tài như vậy, vậy mà cùng chủ nhân của nàng xưng huynh gọi đệ.

– Lên đường sao?

Sở Mộ cười hỏi.

– Mấy người bọn hắn đang ở ngoài thành chờ.

Long Vân Không nói.

– Bích Nhược, ta có việc phải đi ra ngoài một lúc, ngươi về Lâm gia trước đi.

Sở Mộ nói.Chàng thanh niên Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc sinh ra trong gia đình mang dòng máu truyền thừa của Thanh Long tộc trong Tứ đại thần thú gia tộc. Với thiên phú tu luyện kinh người vươn lên, tới đỉnh cao tại Ngọc Lan đại lục sau đó phi thăng đến Chí cao vị diện tranh đấu với các vị chúa tể… Thỉnh chư vị nghé thăm

– Vâng, công tử, ta chờ ngươi trở lại.

Bờ môi của Lâm Bích Nhược giật giật, cuối cùng nhất vẫn nói ra, với tư cách thị nữ, phải biết nghe lời.

Nghe được hai người đối thoại, kết hợp với mình liên tưởng, Long Vân Không lập tức lộ ra thần sắc kỳ quái.

Hai người ly khai trang viên, lao ra ngoài thành.

– Sở huynh, vị cô nương này, chẳng lẽ là Lâm gia…

Long Vân Không nhịn không được hỏi thăm.

– Đúng là nàng.

Sở Mộ nói, đem nguyên do sự tình nói đơn giản một lần.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 10 giờ trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 2 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết