1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 540 [Chương 2698 đến 2702]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 540 [Chương 2698 đến 2702]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2698: Cơ duyên dưới cảnh khốn cùng (2)

– Trí tuệ của linh thú Thánh cấp cao giai không thua gì với người bình thường. Hẳn nó sẽ biết, người Thiên tộc chúng ta không dễ trêu chọc.

Đạo lý tương tự. Linh thú trên Vạn Thú Nguyên không dễ trêu chọc. Như vậy, người Thiên tộc cũng không dễ trêu chọc. Nếu như linh thú Thánh cấp cao giai này không thức thời, chính là tự tìm đường chết.

Một trăm hai mươi Thiên Thần Vệ cường đại của Thiên tộc, một khi liên thủ, Thánh cấp cửu tinh căn bản cũng không tính cái gì, đều bị tàn sát.

– Nhân tộc này thật ra có chút suy nghĩ. Hắn có ý định mượn con linh thú Thánh cấp cao giai này tới ngăn cản chúng ta.

Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ cười lạnh nói:

– Đi. Ai dám ngăn cản liền giết người đó.

Sau một thời gian ngắn, một trăm hai mươi Thiên Thần Vệ, đi tới chỗ Độc Giác Bạch Mãng đang ngủ say. Bọn họ cũng không có thu lại sóng chấn động khí tức của mình. Tất cả hội tụ lại, vô cùng cường đại.

Phải biết rằng, chỉ cần là Phó thống lĩnh kia, Thánh cấp thất tinh đỉnh phong, lại đủ để giết chết rất nhiều Thánh cấp bát tinh bình thường. Khí tức của hắn vô cùng mạnh mẽ, khiến cho Độc Giác Bạch Mãng chú ý. Huống gì, ngoại trừ Phó thống lĩnh này ra ra, còn có mấy Thiên Thần Vệ Thánh cấp thất tinh cùng với Thiên Thần Vệ Thánh cấp trung giai khác.

Độc Giác Bạch Mãng thoáng cái đã thức tỉnh.

Độc Giác Bạch Mãng tỉnh lại, toàn thân tản ra chấn động khí tức vô cùng cường đại. Nó phát ra một tiếng gào thét, cảnh cáo người xâm lăng. Đúng vậy, theo nó, đám người kia tới chính là người xâm lăng.

Dưới khí tức cường đại, đám người xâm lăng kia cũng không sợ, trái lại còn tiến tới nhanh hơn. Độc Giác Bạch Mãng tức giận, cái sừng giống như bạch ngọc trên trán phóng ra ánh sáng màu trắng, khẽ run lên. Một ánh sáng màu trắng ngay lập tức bắn ra, tốc độ cực nhanh. Phía đầu sắc bén giống như lưỡi đao.

Một đòn này, Độc Giác Bạch Mãng hoàn toàn không có chút lưu tình nào. Bởi vì đối với những kẻ xâm lăng, linh thú luôn đáp trả bằng thái độ tuyệt sát.

Uy lực một đòn tuyệt sát của linh thú Thánh cấp cửu tinh vô cùng mạnh mẽ. Nhưng các Thiên Thần Vệ lại có sự chuẩn bị. Bởi vậy, bọn họ hoàn toàn không có chút hoảng hốt nào. Trong chớp mắt mỗi người phất tay, thi triển ra từng Thiên thuật. Bọn họ thi triển Thiên thuật, không ngờ là một loại Thiên thuật tương đối cơ sở trong Thiên tộc, Bách Lưu Táng.

Nhưng trong tay Thiên Thần Vệ thi triển ra Bách Lưu Táng, bất luận là uy lực hay trình độ kỹ thuật đều hơn nhiều so với những thiên tài Thiên tộc đã bị Sở Mộ giết chết. Cho dù là yêu nghiệt Thiên tộc như Thiên Đạo Lâm cũng có chút chênh lệch.

Dù sao, thiên phú của Thiên Đạo Lâm rất cao, là một trong những yêu nghiệt của Thiên tộc, nhưng vẫn còn quá trẻ. So với các Thiên Thần Vệ, vẫn thiếu sự rèn luyện, thiếu kinh nghiệm chém giết sinh tử.

Hơn một trăm đạo Bách Lưu Táng hội tụ lại, hình thành một trường hà khủng khiếp, mang theo lực phá hoại kinh người, đánh về phía trước.

Phó thống lĩnh căn bản cũng không có ra tay. Các thủ hạ Thiên Thần Vệ liên thủ thi triển ra Bách Lưu Táng, trong nháy mắt va chạm cùng đao quang màu trắng của Độc Giác Bạch Mãng.

Khó có thể tưởng tượng được, dựa vào mấy Thánh cấp thất tinh và một đám Thánh cấp trung giai liên thủ đánh ra Bách Lưu Táng, không ngờ có thể chống đỡ được một đòn tuyệt sát của linh thú Thánh cấp cửu tinh. Phải biết rằng, thực lực khác nhau thi triển ra một đòn tương tự, rất khó có thể phối hợp đồng bộ. Nhưng đám Thiên Thần Vệ này lại làm được. Hơn một trăm đạo Bách Lưu Táng với độ mạnh yếu không đồng nhất tập trung lại.

Phía xa, Sở Mộ nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi kinh ngạc không thôi. Đám người Thiên tộc này quả nhiên rất cường đại. Chỉ cần là chiêu thức phối hợp lại vô cùng ăn ý như vậy, nếu không phải mười năm hai mươi năm, sợ rằng không thể rèn luyện ra được.

Hắn cũng cảm thấy mình may mắn, không kiêu căng muốn cùng đối phương cứng rắn chống lại, mà lại lựa chọn phương thức như vậy. Nếu không một đòn như vậy, hiện tại mình tuyệt đối không có khả năng chống lại được.

Dưới hai đạo năng lượng đối đầu, không gian xung quanh không ngừng chấn động, đồng thời trở nên tán loạn. Dư âm bắn nhanh ra tám phương.

– Giết.

Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ chỉ rất lạnh khốc nói ra một chữ.

Độc Giác Bạch Mãng là linh thú Thánh cấp cửu tinh. Trí tuệ của nó hoàn toàn không kém hơn so với nhân loại bình thường. Nó cũng nghe được, hiểu được ngôn ngữ. Bởi vậy, phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ vừa nói ra lời này, nó nhất thời bị chọc giận.

Một sừng lại một lần nữa xuất hiện ánh sáng màu trắng. Lần này, so với vừa rồi, ánh sáng càng mãnh liệt hơn rất nhiều. Sóng chấn động lực lượng cũng càng cường đại hơn.

Mặc dù một đòn trước đó là một đòn tuyệt sát, nhưng cũng không có dùng toàn lực. Một đòn này, lại là một đòn phẫn nộ, vận dụng ra toàn lực. So với một đòn trước đó, uy lực đã mạnh mẽ hơn gấp mấy lần.

Nhưng các Thiên Thần Vệ của Thiên tộc lại hoàn toàn không có sợ chút nào. Thần sắc mỗi người lạnh như băng, một lần nữa ra tay. Lần này, bọn họ vẫn thi triển ra Bách Lưu Táng. Chỉ có điều, Phó thống lĩnh cũng ra tay.

Lấy này Bách Lưu Táng của Phó thống lĩnh là chủ đạo, hoàn toàn tập trung Bách Lưu Táng của mọi người lại, hóa thành một đạo, giống như sông lớn chảy dài trùng kích không ngừng. Uy lực không chỉ tăng lên một đẳng cấp.

Hai bên một lần nữa va chạm, phát ra năng lượng càng cường đại hơn. Dư âm trùng kích bốn phương tám hướng, nghiền nát mặt đất.

Một đòn này cũng không làm gì được đối phương.

Các Thiên Thần Vệ nhanh chóng phân tán ra, tốc độ di chuyển rất nhanh, tạo thành từng trận hình nhỏ, bao vây xung quanh Độc Giác Bạch Mãng.

Sở Mộ vừa nhìn, đã cảm thấy không thích hợp. Một con linh thú Thánh cấp cửu tinh này, chắc hẳn không phải là đối thủ của đám người Thiên tộc. Hắn vội vàng thu lại khí tức, bay nhanh về phía sau, nhanh chóng rời xa.

Hắn vừa rời xa đồng thời, còn vừa quay đầu lại nhìn một chút, xem đám người Thiên tộc này ra tay, giết chết con linh thú Thánh cấp cửu tinh như thế nào.

Hiểu rõ thủ đoạn của đối phương, bao giờ cũng tốt hơn. Có lẽ, nói không chừng bản thân mình sẽ thật sự chống lại cùng bọn họ.

Người Thiên tộc đều ra tay, thi triển ra Thiên thuật. Nhưng bọn họ thi triển ra Thiên thuật, cũng không phải Thiên thuật mang tính công kích, mà bện thành một tấm lưới lớn màu trắng, từ trên trời hạ xuống, không thể trốn thoát, bao phủ về phía con Độc Giác Bạch Mãng này.

Hình như Độc Giác Bạch Mãng cũng biết không thể bị lưới chụp xuống. Nó vẫy đuôi một cái, hóa thành một bóng roi cực lớn, dường như muốn đánh nát trời cao, đánh tới.

Một tiếng động vang lên.

Chương 2699: Cơ duyên dưới cảnh khốn cùng (3)

Đuôi mãng xà màu trắng trực tiếp đánh vào phía trên tấm lưới lớn màu trắng. Nhưng tấm lưới lớn màu trắng không có bị nghiền nát. Nó thoáng chấn động, loại bỏ một đòn của đuôi mãng xà màu trắng, hạ xuống, trực tiếp bao phủ lấy con mãng xà màu trắng, nhanh chóng thu nhỏ lại.

Ở dưới sự khống chế của phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ, tấm lưới màu trắng vững vàng chùm lên con Độc Giác Bạch Mãng Thánh cấp cửu tinh sơ kỳ. Độc Giác Bạch Mãng không ngừng giãy dụa. Nhưng tấm lưới lớn màu trắng thu nhỏ lại. Biên độ giãy dụa của nó càng lúc càng nhỏ, cuối cùng bị hoàn toàn trói lại, không thể động đậy được chút nào.

– Chết!truyện ma

Ánh mắt của Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ vô cùng lạnh như băng. Chỉ thấy hai tay hắn chà một cái. Một đạo ánh sáng màu trắng xuất hiện, hóa thành một thanh kiếm ánh sáng màu trắng, hung hăng chém xuống. Kiếm quang mang theo lực lượng kinh người và phong quang sắc bén, đâm vào trong một con mắt của Độc Giác Bạch Mãng. Lực lượng bạo phát, cắt nát đầu của Độc Giác Bạch Mãng, đánh nát linh hồn của nó.

Thiên Thần Vệ chính là một thanh lợi kiếm của Thiên tộc. Phàm là kẻ địch của Thiên tộc, tất cả đều bị bọn họ vô tình diệt trừ giết chết. Có thể nói, bọn họ chính là quái tử thủ thuộc về Thiên tộc. Lý niệm của bọn họ luôn luôn là thà giết nhầm chứ không bỏ sót.

Con Độc Giác Bạch Mãng này cũng coi như gặp xui xẻo. Bị Sở Mộ lợi dụng một lần. Kết quả, vừa tỉnh ngủ, đã bị đám quái tử thủ Thiên tộc này giết chết.

Trên Vạn Thú Nguyên, một đạo ánh sáng màu bạc lóe lên một bóng người, bay như điên. Tốc độ kia không ngờ đạt tới trình độ Thánh cấp bát tinh, giống như một lưu tinh màu bạc, lướt đi rất nhanh ở trên Vạn Thú Nguyên.

Sau đó lại là một ánh sáng màu trắng cực lớn, phá vỡ áp lực không khí, lao tới bằng tốc độ kinh người.

Lưu tinh màu bạc phía trước chính là Sở Mộ. Hắn sử dụng Thiên Hoang Thiên Lỗi. Lực lượng và tốc độ của Thiên Hoang Thiên Lỗi đều là trình độ Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Nhưng ở dưới sự vận dụng xảo diệu của Sở Mộ, đã đạt tới trình độ Thánh cấp bát tinh. Ánh sáng màu trắng đuổi theo phía sau lại chính là các Thiên Thần Vệ của Thiên tộc.

Theo đạo lý, thực lực của các Thiên Thần Vệ không đồng nhất dồn lại. Cao nhất chính là Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Thấp nhất chính là Thánh cấp tứ tinh. Một khi tốc độ bạo phát, hoàn toàn khác nhau, chênh lệch khá xa. Nhưng bọn họ phối hợp vô cùng ăn ý. Đồng thời thi triển ra Thiên thuật tăng cường tốc độ. Không ngờ không có bất cứ một người nào tụt lại phía sau. Tất cả đồng thời đều giữ vững tốc độ cực nhanh, hoàn toàn không thua gì với Sở Mộ. Thậm chí có chút vượt quá.

Đám này người Thiên tộc thực lực quá mạnh mẽ. Dưới sự liên thủ, Sở Mộ tự biết mình không có cách nào đối đầu.

Trừ khi, hắn vận dụng cường giả bên trong Kiếm Tông Linh Ấn. Nhưng chỉ có thể sử dụng cường giả tuyệt thế. Cảm giác sử dụng cường giả tuyệt thế đi đối phó với một đám Thánh cấp, thật sự quá mức lãng phí. Đương nhiên, nếu như ở giây phút cuối cùng, cho dù lãng phí cơ hội cấp Thánh Hoàng, cũng phải vận dụng.

Thiên Thần Vệ truy kích, mang đến cho Sở Mộ áp lực thật lớn. Dưới loại áp lực này, máu Sở Mộ lưu chuyển nhanh hơn. Hình như có chút hưng phấn. Nhưng tâm tình lại hoàn toàn không có chút chấn động nào. Có trạng thái lạnh lùng bình tĩnh, như băng tâm, trời sập cũng không sợ hãi.

Dưới loại trạng thái này, cảm nhận của hắn được tăng lên tới cực hạn. Tất cả bốn phía xung quanh đều hiện ra rõ ràng. Hắn cảm thấy ở dưới loại trạng thái này, bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào cũng có thể tiến vào trạng thái Tiệt Sát Chi Kiếm.

Chỉ có điều kẻ địch quá nhiều người, quá cường đại. Trạng thái Tiệt Sát Chi Kiếm cũng không đối phó được đối phương. Một khi mình vừa dừng lại, lập tức sẽ bị đuổi kịp, rơi vào trong vòng vây.

Trong lúc truy kích, Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ búng ngón tay một cái. Từng ánh sáng màu trắng giống như lưu tinh phá không, bắn về phía Sở Mộ. Bóng dáng Sở Mộ lúc trái lúc phải, tránh từng luồng ánh sáng màu trắng bắn tới, khiến hắn đều thất bại.

Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ không ngừng ra tay, Sở Mộ không ngừng né tránh. Ở dưới tình huống sử dụng Thiên Lỗi, thực lực của Sở Mộ và phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ không chênh lệch bao nhiêu.

Chỉ có điều khoảng cách giữa hai bên đang dần dần thu ngắn lại một chút. Dựa theo loại tình huống này, qua một đoạn thời gian nữa, Sở Mộ rất có khả năng sẽ bị đuổi kịp. Đến lúc đó, hắn chắc hẳn sẽ rơi vào trong vòng vây của Thiên Thần Vệ.

Trong lúc chạy như điên, Sở Mộ rút ra song kiếm Thiên Lỗi. Cánh tay hắn uốn cong, bổ song kiếm về phía sau, biến thành hai đạo kiếm quang màu trắng, xé rách trời cao. ngay lập tức chém về phía Thiên Thần Vệ.

Phó thống lĩnh vừa ra tay lại đánh nát hai đạo kiếm mang màu trắng. Bất chợt, trước mắt chính là một mảng màu trắng. Từng kiếm quang màu trắng, giống như cuồng phong mưa rào tập kích đến, uy lực mạnh mẽ.

– Chút tài mọn.

Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ lạnh lùng cười. Thiên thuật thành thạo đánh nát từng kiếm quang.

Mặc dù kiếm quang màu trắng không có tạo thành bất kỳ tổn thương nào đối với bọn họ, nhưng vẫn trì hoãn một chút tốc độ của bọn họ, khiến cho khoảng cách giữa hai bên, không đến mức rút ngắn lại gần.

Đuổi cùng trốn, bất tri bất giác, bọn họ không ngừng tiến sâu vào Vạn Thú Nguyên.

Hai bên động thủ, sóng chấn động cực lớn, khiến cho rất nhiều linh thú chú ý. Những linh thú cấp thấp Thánh cấp trung giai tất nhiên e sợ, muốn tránh không kịp. Từ phía xa, bọn chúng đã né tránh. Nhưng các linh thú Thánh cấp cao giai lại đều xuất động không ngừng mãnh liệt lao ra.

Một tiếng chói tai vang lên ở trên không trung, kéo theo gió bão từ phía xa nhanh chóng bay tới. Đó là một con chim khổng lồ toàn thân màu đen. Hai cánh nó vỗ mạnh, liền sinh ra từng luồng khí xoáy màu đen cực lớn, giống như gió bão.

Phong áp cường lực theo một con chim màu đen khổng lồ này cuồn cuộn tuôn trào mãnh liệt, trùng kích tới.

Đây là linh thú Thánh cấp cửu tinh cao giai… Phong Bạo Điểu.

Thực lực Phong Bạo Điểu, con Độc Giác Bạch Mãng kia không thể so sánh được. Áp lực cường đại, khiến cho sắc mặt Sở Mộ biến đổi. Ngay cả những Thiên Thần Vệ kia cũng vậy.

Phong Bạo Điểu hiển nhiên cảm nhận được khí tức của Sở Mộ cùng Thiên Thần Vệ truy kích đến. Vừa phát hiện ra bọn họ, Phong Bạo Điểu lại một lần nữa phát ra tiếng kêu to vui sướng, hai cánh vẫy xuống. Vô số luồng khí xoáy màu đen bay nhanh xuống, đánh về phía Sở Mộ cùng các Thiên Thần Vệ. Mỗi một luồng khí xoáy màu đen đều tản ra uy lực kinh người.

Chương 2700: Cơ duyên dưới cảnh khốn cùng (4)

Sở Mộ vội vàng né tránh. Hắn vung kiếm, kiếm quang giao nhau hình chữ thập, đánh nát một luồng khí xoáy màu đen, tránh hai luồng khí xoáy màu đen.

So với Sở Mộ mà nói, mục tiêu các Thiên Thần Vệ lớn hơn nữa. Khoảng chừng hơn mười luồng khí xoáy màu đen công kích tới, mang đến cho bọn họ phiền toái không nhỏ.

Lúc này, những tiếng ầm ầm vang lên. Phía xa cát bụi cuồn cuộn. Dưới khói đặc tràn ngập, một con tê giác một sừng khổng lồ với hàm răng sắc bén, chạy như điên tới. Hàm răng của nó dường như đang nói cho đám người Sở Mộ biết, nó không phải ngồi không.

Đó lại là một con linh thú Thánh cấp cửu tinh cao giai.

Một phía khác, một con sư tử cực lớn màu vàng xuất hiện, tản ra khí tức Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong.

Gặp phải loại tình huống này, Sở Mộ không kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Hắn vốn nghĩ, muốn thoát khỏi sự truy sát của các Thiên Thần Vệ, rất khó. Hiện tại xuất hiện nhiều linh thú cường đại như vậy, hắn ở dưới sự truy sát của Thiên Thần Vệ, lại có thêm một cơ hội thoát thân. Nhưng phiền phức chính là những linh thú này rất cường đại, cũng sẽ không để cho hắn dễ dàng chạy trốn như vậy.

Tiếp theo, chính là thời khắc bỏ mạng.

Bất chợt, Sở Mộ phát hiện ra một điểm. Hình như mình không bị để mắt tới. Hoặc có thể nói, những linh thú này chỉ có hứng thú đối với đám người Thiên tộc. So với đối với mình, hứng thú đối với đám người đó lớn hơn.

Suy nghĩ một chút Sở Mộ đã hiểu được. Dù sao bây giờ nhìn lại mình, chính là một vụn sắt, phát tán ra khí tức thuộc về khí tức của Thiên Lỗi, lạnh như băng, không mang theo sinh cơ. Còn nữa, mình chỉ có một mình. Đám người Thiên tộc lại khác. Bọn họ có hơn một trăm người. Toàn bộ là những người sống sờ sờ. Đối với đám linh thú yêu thích ăn thịt mà nói, bọn họ chính là món ăn vô cùng ngon miệng.

Phong Bạo Điểu và con tê giác ăn thịt cùng với con sư tử màu vàng cực lớn kia đều nhằm về phía Thiên Thần Vệ, dự định chia nhau.

Nếu chỉ là một con, đám người Thiên Thần Vệ muốn đối phó, không có bao nhiêu khó khăn. Vấn đề là có chừng ba con. Thoáng cái bọn chúng mang đến cho các Thiên Thần Vệ áp lực cũng đủ lớn. Hơn nữa ba con linh thú Thánh cấp cao giai này đều có đầy đủ trí tuệ. Bọn chúng biết, ở dưới tình huống như vậy, không thích hợp phát sinh xung đột. Bởi vậy bọn chúng tạm thời chia nhau thức ăn rồi nói sau.

Bọn chúng tất nhiên cũng nhận ra được những người này. Đó chính là người Thiên tộc. Chỉ có điều, vậy thì thế nào. Thiên tộc rất cường đại. Vạn Thú Nguyên cũng không phải ngồi không. Nếu như cường giả tuyệt thế của Thiên tộc dám đánh vào Vạn Thú Nguyên, thú vương trên Vạn Thú Nguyên cũng sẽ không ngồi yên không để ý đến.

Thần sắc các Thiên Thần Vệ lạnh như băng, trên mặt tràn ngập sát khí.

Vì Thiên Thần Vệ để huấn luyện đạt được tiêu chuẩn, không biết phải trải qua bao nhiêu cuộc chiến sinh tử. Số linh thú chết ở dưới tay bọn họ nhiều đến mức đếm không xuể. Cho dù là linh thú Thánh cấp cửu tinh, bọn họ cũng hoàn toàn không khiếp sợ chút nào.

– Phân đội Thiên Thần Vệ thứ năm của Thiên tộc, đang truy kích kẻ địch của bản tộc. Nếu như các ngươi ngăn cản, chính là kẻ địch của tộc ta.

Giọng điệu của Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ lạnh như băng nói.

Bọn họ cũng không phải sợ ba con linh thú này. Vấn đề là chiến đấu tiếp, sẽ cho Nhân tộc kia có cơ hội chạy trốn. Tuy rằng có thể suy tính ra phương hướng và vị trí thân thể của đối phương. Nhưng mỗi lần suy tính đều phải tiêu hao lực nguyên hồn. Nếu như khôi phục không kịp nói, căn bản là không có cách nào lại suy tính được nữa.

Ở dưới tình huống không suy tính ra, dĩ nhiên là không có cách nào truy kích được đối phương.

Cho nên, hắn chỉ có thể mang uy danh của Thiên tộc và Thiên Thần Vệ ra.

Ba con linh thú vừa nghe, nhất thời do dự.

Bọn chúng là linh thú Thánh cấp cửu tinh, ở trên Vạn Thú Nguyên, là đám đứng ở trên đỉnh, có trí tuệ vượt xa so với các linh thú khác. Đồng thời thời gian sống sót rất dài, càng hiểu rõ chuyện nhiều.

Bọn họ đều hiểu rất rõ về Thiên tộc, cũng mấy sợ hãi. Nhưng Thiên Thần Vệ hung danh hiển hách, bọn họ lại có chút sợ hãi.

Thiên Thần Vệ, đây chính là quái tử thủ ở trong Thiên tộc, rất có tiếng tăm.

Mỗi một Thiên Thần Vệ đều có thực lực rất cường đại. Hơn nữa bọn họ am hiểu phối hợp. Trong đó mặc dù không có cường giả tuyệt thế nào, nhưng muốn giết chết Thánh cấp cửu tinh, cũng không phải vấn đề quá khó khăn.

Chỉ cần không phải cường giả tuyệt thế tiến vào Vạn Thú Nguyên, thú vương cơ bản sẽ không để ý tới.

Đang lúc ba con linh thú Thánh cấp cửu tinh do dự, các Thiên Thần Vệ lại một lần nữa truy kích Sở Mộ. Chỉ có điều, nhận được thời cơ ngắn ngủi, Sở Mộ lại chạy đi rất xa.

E ngại hung danh hiển hách của Thiên Thần Vệ, ba con linh thú Thánh cấp cửu tinh nhìn theo, nhưng không tiếp tục truy kích, mà mang theo vài phần không cam lòng rời đi.

Không có cách nào. Thật ra chúng rất muốn ăn tươi mấy Thiên tộc này. Nhưng các Thiên Thần Vệ tuyệt đối sẽ không để yên. Đến lúc đó, thú vương cũng sẽ không che chở được bọn họ. Dù sao quy định có tồn tại. Nếu như thú vương ra tay đối phó với Thiên Thần Vệ, cường giả tuyệt thế của Thiên tộc sẽ không ngồi yên không để ý đến. Đạo lý là giống nhau.

Trên Vạn Thú Nguyên, lại một lần nữa xuất hiện một cảnh đường truy đuổi.

Một ánh sáng màu trắng thật dài, bay nhanh tới, đuổi theo một ánh sáng màu bạc.

– Thế nào lại nhanh như vậy?truyện kiếm tu audio

Sở Mộ rất kinh ngạc.

Lẽ nào, ba con linh thú Thánh cấp cửu tinh kia đã bị đám người Thiên tộc giết chết hay sao?

Nếu như là vậy, Sở Mộ có thể suy tính một chút, không nhất thiết phải tiếp tục chạy nữa. Bởi vì không có khả năng chạy trốn. Vậy không bằng trực tiếp vận dụng Kiếm Tông Linh Ấn, triệu hồi ra cường giả tuyệt thế kia thoáng cái đánh rơi tất cả người Thiên tộc.

Đám Thiên Thần Vệ này lại không biết, bọn họ nhiều lần qua lại ở bên bờ sinh tử. Nếu không phải Sở Mộ không muốn lúc đó lãng phí một cơ hội, nếu không phải hắn dự định lấy đối phương ra làm đá mài đao để rèn luyện mình một phen, bọn họ đã bị giết chết. Tất cả bị giết chết, không chừa một tên.

Ở dưới sự đuổi giết của Thiên Thần Vệ, khoảng cách giữa bọn họ cùng Sở Mộ lại tới gần một lần nữa.

Năm nghìn thước… Bốn ngàn mét… Ba nghìn thước… Hai nghìn thước…

Không bao lâu, khoảng cách giữa hai bên đã rút ngắn lại chỉ còn một nghìn thước, đồng thời vẫn đang không ngừng rút ngắn khoảng cách.

Năm trăm mét!

Tiếp qua một hồi nữam Sở Mộ sẽ bị các Thiên Thần Vệ đuổi kịp.

Chương 2701: Vạn Cổ tam trọng thiên (Thượng)

Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ vừa dẫn người truy sát Sở Mộ, vừa đang chuẩn bị Thiên thuật.

Theo khoảng cách hai bên không ngừng rút ngắn, Thiên thuật Phó thống lĩnh chuẩn bị cũng dần dần được hoàn thiện. Bất chợt hắn công kích về phía trước công.

Dưới ánh sáng màu trắng trùng kích nổ tung, một bàn tay màu trắng khổng lồ, xuất hiện ở trên không trung, hướng về phía Sở Mộ hung hăng chộp một cái, giống như mò kìm dưới đáy biển. Một cái chộp này, căn bản không thể nào né tránh được. Sở Mộ cũng dự định vận dụng Kiếm Tông Linh Ấn.

Đột nhiên, phía trước xuất hiện một trận sóng chấn động. Không khí giống như vằn nước tràn ra. Thân thể Sở Mộ trực tiếp tiến vào trong đó, biến mất. Bàn tay màu trắng chộp một cái lại thất bại.

Trong nháy mắt khi gợn sóng không khí xuất hiện, Sở Mộ cũng cảm giác được. Một lực hút lập tức tràn ngập thân thể của hắn, giống như một bàn tay vô hình bắt lấy hắn.

Loại lực lượng này, vô hình vô sắc đồng thời mềm mại ôn nhu. Khiến cho Sở Mộ hoàn toàn không cảm giác được uy hiếp. Nhưng sau đó, hắn lại bị hút vào, căn bản không có cách nào nhúc nhích. Chỉ có điều ý niệm lại vẫn có thể khai thông với Kiếm Tông Linh Ấn. Chỉ là trong lòng Sở Mộ thoáng động, hoàn toàn không cảm thấy được nguy cơ.

Ở trong mắt các Thiên Thần Vệ của Thiên tộc, chính là thân thể của Sở Mộ ở dưới một bàn tay khổng lồ màu trắng, giống như chui vào trong nước, thoáng cái, lại biến mất ở trước tầm mắt của bọn họ.

Bàn tay khổng lồ màu trắng hung hăng chộp một cái, lại chộp vào chỗ trống, phát ra một tiếng không khí nổ vang.

Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ dẫn theo đám thủ hạ nhanh chóng đi tới vị trí Sở Mộ biến mất. Trên mặt lộ vẻ một mảnh thâm trầm.

– Suy tính xem thử.

Phó thống lĩnh nói. Vốn đã sắp đuổi kịp đối phương. Hiện tại lại xuất hiện loại biến cố này. Biến cố hoàn toàn bất ngờ, khiến cho hắn vô cùng căm tức. Một tà hỏa thiêu đốt, sát ý sôi trào. Giọng điệu của hắn khi nói chuyện cũng lạnh lẽo hơn so với bình thường.

Thiên Thần Vệ kia lập tức suy tính.

Lực nguyên hồn tiêu hao trong những lần suy tính trước đó đều đã khôi phục. Hiện tại, trạng thái của hắn có thể nói là toàn thịnh.

Không ngừng suy tính, sắc mặt của Thiên Thần Vệ này càng lúc càng nghiêm trọng. Cuối cùng, trên trán hắn uất hiện mồ hôi lạnh. Trong khoảng thời gian này, đây là lần đầu tiên xuất hiện loại tình huống này. Tuy rằng các Thiên Thần Vệ sẽ không suy tính, cũng hiểu được nguyên nhân trong đó. Đây là do độ khó suy tính quá lớn tạo thành.

Theo thời gian trôi qua, sắc mặt Thiên Thần Vệ suy tính này càng lúc càng trắng. Mồ hôi trên trán càng lúc càng dày đặc. Hơi thở của hắn cũng bắt đầu trở nên không ổn định.

Bỗng nhiên, toàn thân hắn run lên. Trên gương mặt tái nhợt nhanh chóng hiện lên một tia màu đỏ. Miệng mở ra, máu tươi phụt ra. Khí tức của hắn trở nên hỗn loạn. Toàn thân lảo đảo thiếu chút nữa ngã xuống đất. May mà bên cạnh có Thiên Thần Vệ đúng lúc đỡ lấy hắn.

Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ lập tức lấy ra đan dược bắn vào trong miệng của hắn. Đan dược nhanh chóng tan ra, chảy vào trong bụng hắn. Dược lực tràn ra, lập tức phát huy hiệu quả, khiến cho hơi thở và khí tức của hắn khôi phục lại được một ít.

– Kết quả thế nào?

Phó thống lĩnh hỏi.

– Rất khó nói.

Sau khi Thiên Thần Vệ này có chút hòa hoãn lại, hắn lắc đầu cười khổ nói:

– Có khả năng bị quấy nhiễu. Có khả năng bị ngăn cách. Bị ảnh hưởng rất lớn. Không có cách nào suy tính ra được. Chỉ là mơ hồ biết, hắn hình như tiến vào một nơi tương tự với bí cảnh.

Tuy rằng Thiên Thần Vệ chỉ lướt qua trên đạo suy tính, nhưng dù sao còn chưa có đạt được trình độ quá mức cao thâm. Nếu như hắn có thể đạt được tới trình độ Thánh Hoàng thiên cổ, có thể dễ dàng như trở bàn tay, suy tính ra hướng đi của Sở Mộ. Chỉ có điều, nếu hắn thật sự có loại năng lực đó, không cần đi ra, cứ đợi ở bên trong Vân Trung Thiên Thành là có thể suy tính ra vị trí cụ thể của Sở Mộ, đồng thời bày ra Thiên La Địa Võng, thoáng cái bắt lấy Sở Mộ.

Chỉ có điều như đã nói qua, đạo suy tính có lợi hại hơn nữa, đạt được trình độ như Thánh Hoàng thiên cổ, cũng không suy tính ra được hậu sự của mình. Cuối cùng vẫn rơi vào một kết quả hồn phi phách tán.

Nghe được Thiên Thần Vệ này nói như vậy, sắc mặt Phó thống lĩnh càng thêm thâm trầm. Lửa giận trong lòng hắn khó tiêu. Nhưng hắn vẫn miễn cưỡng áp chế xuống, để cho mình tỉnh táo lại. Hắn lại suy nghĩ một chút.

Làm Thiên Thần Vệ, đặc biệt còn là Phó thống lĩnh, dẫn dắt một đám người, không thể để cho lửa giận vượt quá lý trí, do đó làm ra quyết định sai lầm.

– Tạm thời lưu lại ở chỗ này chờ đợi đã. Ngươi cứ khôi phục lại thương thế. Sau khi khôi phục xong, lại từ từ suy tính. Nếu có thể suy tính thì suy tính. Nếu suy tính không được, không nên tiếp tục miễn cưỡng.

Phó thống lĩnh nói.

Làm Thiên Thần Vệ của Thiên tộc, dù hoàn cảnh thế nào bọn họ cũng đã từng đợi qua. Với hoàn cảnh như bây giờ căn bản cũng không tính cái gì.

Về phần suy tính, suy tính không được, biểu thị đối phương còn đang ở trong chỗ bí cảnh. Nếu như có thể suy tính được, đã nói rõ đối mới rời khỏi bí cảnh. Bọn họ có thể tiếp tục truy sát. Cho dù là tiến vào địa bàn của Nhân tộc, bọn họ cũng có thể truy sát.

– Ở đây là nơi nào?

Sở Mộ nhanh chóng nhìn chung quanh một vòng, có chút kinh ngạc không hiểu.

Chính hắn cũng không hiểu, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. Hắn bị người Thiên tộc đuổi giết, không ngừng chạy trốn. Người Thiên tộc thi triển ra một chiêu Thiên thuật cường đại muốn bắt được mình. Khi đó mình cũng dự định vận dụng một cơ hội Kiếm Tông Linh Ấn. Phía trước đột nhiên xuất hiện gợn sóng không gian và lực hút, khiến mình tiến vào đây.

Chỉ có điều, cuối cùng có một lợi ích. Đó chính là thoát khỏi sự truy sát của đám người Thiên tộc kia.

Dù không cần phóng lực thần hồn ra ngoài, hai mắt Sở Mộ vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng chỗ này.

Thoạt nhìn, hình như hắn tiến vào trong một gian phòng. Đây là một gian phòng không quá lớn, cũng không thể nói là nhỏ. Sàn nhà màu đen, tường nhà màu đen, tràn ngập khí tức tang thương của năm tháng, tản ra một tia khí tức băng hàn. Khí tức kia vô cùng tinh thuần.

Sau khi nghiên cứu một lúc lâu, Sở Mộ cũng không hiểu rõ, ở đây rốt cuộc là nơi nào. Vì sao mình lại xuất hiện ở nơi này.

Lực thần hồn tràn ngập, dự định thẩm thấu qua sàn nhà và tường nhà. Nhưng hắn lại phát hiện, lực thần hồn bị ngăn cản. Chất liệu của sàn nhà và tường nhà này có chút đặc biệt, có thể cắt đứt lực thần hồn dò xét.

Chương 2702: Vạn Cổ tam trọng thiên (Hạ)

Lúc này, biến cố xuất hiện. Sở Mộ nhạy bén cảm giác được, khí tức tràn ngập bốn phía xung quanh nhanh chóng trở nên nồng đậm hơn. Loại khí tức này vô cùng tinh thuần. Sở Mộ có thể khẳng định, đây là lần đầu tiên, hắn cảm giác được khí tức tinh thuần như thế. Đây không phải là nguyên khí thiên địa, cũng không phải loại lực lượng nào hắn đã biết. Mà đây là một loại lực lượng hắn chưa bao giờ cảm nhận qua. Một lực lượng rất xa lạ.

Sở Mộ cẩn thận cảm nhận loại lực lượng xa lạ này. Không ngờ hắn phát hiện ra mình có thể hấp thu, trực tiếp hấp thu giống như linh lực, dùng để nâng cao Thần Hoang Kiếm Nguyên của mình.

Sau khi Sở Mộ cẩn thận cảm nhận một hồi, hoàn toàn không cảm thấy được có chút nguy hiểm nào. Hắn cũng không tìm được bất kỳ biện pháp nào có thể rời khỏi đây. Nói cách khác, hiện tại hắn chính là bó tay không thể làm gì được.

Hắn thử hấp thu một ít lực lượng tinh thuần tiến vào trong cơ thể, nhanh chóng chuyển hóa thành Thần Hoang Kiếm Nguyên. Lực lượng hoàn toàn không có chút tạp chất nào, cũng hoàn toàn không cảm giác được chút tác dụng phụ nào.

Khí tức tinh thuần càng lúc càng nồng đậm, tràn ngập bốn phía xung quanh, hình thành một tia sương mù, mang theo màu đỏ kim yếu ớt.

Sở Mộ dứt khoát thu hồi Thiên Lỗi, ngồi xếp bằng xuống, hấp thu.

Hắn quyết định, nếu có không gì thích hợp, hắn sẽ dừng hấp thu.

Rất nhiều khí tức tinh thuần được dẫn dắt, tuôn trào về phía Sở Mộ, tiến vào trong cơ thể Sở Mộ, nhanh chóng chuyển hóa thành Thần Hoang Kiếm Nguyên. Lượng Thần Hoang Kiếm Nguyên không ngừng tăng lên. Chất hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Khí tức này không chỉ có tinh thuần, hơn nữa còn nồng đậm, không ngừng xuất hiện liên tục. Tất cả đều tuôn trào về phía Sở Mộ, bị Sở Mộ không ngừng hấp thu.

Theo luyện hóa, tu vi của Sở Mộ bắt đầu vững bước, nhanh chóng nâng cao.

Lấy tu vi Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ của hắn hiện tại, lại thêm đan điền của bản thân hơn hẳn so với những người tu luyện bình thường khác, muốn tăng lên tới Vạn Cổ tam trọng thiên sơ kỳ, tối thiểu cần vài chục năm thậm chí hai mươi năm. Chỉ có điều, theo tình huống trước mắt, Sở Mộ hình như lại nhận được một lần cơ duyên. Một lần cơ duyên khiến tu vi của hắn tăng lên rất nhanh.

Thoả thích hấp thu khí tức tinh thuần, càng lúc càng nhiều, bản thân Sở Mộ cũng không có thời gian đi chú ý. Hắn chỉ cảm giác được, Thần Hoang Kiếm Nguyên của mình cuối cùng từ Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ nhị trọng thiên trung kỳ. Khí tức tinh thuần này vẫn liên tục không dừng xuất hiện.

Sở Mộ không cảm nhận được có bất kỳ uy hiếp gì đặc biệt, nên không có dừng lại, tiếp tục hấp thu.

Mặc dù đột nhiên xảy ra, khiến cho hắn rất ngạc nhiên không giải thích được. Nhưng cơ hội như vậy lại khó có được. Hắn không thể bỏ qua.

Một khi tu vi của hắn thành công đột phá, lại một lần nữa nâng cao lên nhất trọng thiên, đến lúc đó cho dù là Thánh cấp thất tinh bình thường, hắn cũng có thể thoả thích đánh một trận.

Đương nhiên, tốt hơn tất nhiên vẫn là nâng cao tiếp, mãi đến khi mình có đủ khả năng đạt được cực hạn… Thánh cấp cao giai.

Bên ngoài, trên Vạn Thú Nguyên, các Thiên Thần Vệ vẫn chờ đợi. Sở Mộ lại vui vẻ hưởng thụ cảm giác tu vi tăng lên rất nhanh.

Thoáng một cái, lại mười mấy ngày trôi qua.

Đối với cường giả Thánh cấp mà nói, hơn mười ngày căn bản cũng không tính cái gì. Nhắm mắt một chút, lại mở ra, thời gian đã qua đi.

Nhưng đối với Sở Mộ mà nói, hơn mười ngày này lại là hơn mười ngày rất quan trọng. Tu vi của hắn từ Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ không ngừng nâng cao, đạt tới Vạn Cổ nhị trọng thiên hậu kỳ.

Nâng cao tu vi, tất nhiên cũng sẽ khiến cho thực lực của Sở Mộ được nâng cao.

Chỉ có điều loại nâng cao cấp bậc nhỏ này, đối với tăng cường thực lực lại không rõ ràng như vậy. Chỉ có nâng cao cấp bậc lớn, mới có thể tăng cường thực lực rõ ràng.

Mười mấy ngày trôi qua, tu vi đột phá hai cấp bậc nhỏ. Sở Mộ vẫn không nhận thấy có cái gì khác thường. Những khí tức tinh thuần này vẫn liên tục không dừng. Thậm chí tốc độ xuất hiện lại nhanh hơn gấp mấy lần. Sở Mộ căn bản không kịp hấp thu. Chỉ thấy bên trong cả gian phòng tràn ngập khí tức màu đỏ kim càng trở nên nồng đậm, giống như mây mù che phủ thân hình Sở Mộ, bao bọc lấy hắn.

Lại thời gian mấy ngày trôi qua. Toàn thân Sở Mộ run lên. Nhưng rất nhanh, hắn đã ổn định lại. Tu vi lại một lần nữa tăng lên một cấp bậc nhỏ.

Loại nâng cao nhanh chóng như vậy đồng thời không có cảm giác di chứng, thật giống như lúc trước đây khi hắn còn đang ở Niết Bàn Cảnh, lợi dụng linh hồ tu luyện. Nhưng so với linh hồ rất tốt. Bởi vì linh hồ chỉ thích hợp với Niết Bàn Cảnh. Đối với Vạn Cổ Cảnh lại hoàn toàn không có chút tác dụng nào.

Vạn Cổ nhị trọng thiên đỉnh phong. Tiếp theo, chính là đột phá, Vạn Cổ tam trọng thiên.

Từ đỉnh phong đến đột phá một trọng thiên, nếu so với từ sơ kỳ tăng lên tới đỉnh phong lại càng khó hơn. Năng lượng cần tới cũng sẽ càng nhiều hơn. Bởi vì chênh lệch giữa cấp bậc nhỏ không thể nào so sánh được với chênh lệch giữa trọng thiên lớn được.

Sở Mộ không ngừng hấp thu khí tức tinh thuần có màu đỏ kim kia, không ngừng chuyển hóa nó thành Thần Hoang Kiếm Nguyên, không ngừng tích lũy ở trong người càng lúc càng nhiều, giống như nước trường giang, lao nhanh ở trong kinh mạch, giống như nước chảy.

Sau khi tích lũy đến trình độ nhất định, Sở Mộ bắt đầu trùng kích bình cảnh.

Liên tục không ngừng có lực lượng chống đỡ, trùng kích bình cảnh. Độ khó không lớn giống như sự tưởng tượng của Sở Mộ. Đương nhiên, cũng nhờ vào nguyên thần và cảnh giới của Sở Mộ cường đại.

Một tiếng động vang lên.Chàng thanh niên Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc sinh ra trong gia đình mang dòng máu truyền thừa của Thanh Long tộc trong Tứ đại thần thú gia tộc. Với thiên phú tu luyện kinh người vươn lên, tới đỉnh cao tại Ngọc Lan đại lục sau đó phi thăng đến Chí cao vị diện tranh đấu với các vị chúa tể… Thỉnh chư vị nghé thăm

Sở Mộ chỉ cảm thấy thân thể run lên. Một lực lượng cường đại ở trong người điên cuồng phun ra, lưu chuyển.

Tu vi đã thành công đột phá. Từ Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ, đột phá đến Vạn Cổ tam trọng thiên sơ kỳ.

Thần Hoang Kiếm Nguyên càng cường đại hơn lưu chuyển ở trong người. Sở Mộ cảm giác được loại lực lượng này càng trở nên cường đại hơn, khiến cho hắn mê say. Nhưng hắn vẫn không ngừng hấp thu. Tu vi vừa đột phá, cần được củng cố. Khoảng thời gian này hắn lại hấp thu. Sau khi khi tu vi được củng cố, Sở Mộ phát hiện, hắn lại không hấp thu được lực lượng tinh thuần nữa. Hắn mở mắt ra nhìn. Khí tức màu đỏ kim ở bốn phía xung quanh hắn đã biến mất không thấy nữa.

– Không còn nữa sao?

Sở Mộ dừng tu luyện, có chút kinh ngạc.

Vì sao sau khi tu vi của mình đột phá, lại không còn nữa?

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 2 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!