1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 532 [Chương 2658 đến 2662]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 532 [Chương 2658 đến 2662]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2658: Thần châu tới tay

Tiếp theo là Sở Mộ cùng cường giả tuyệt thế khác.

Đối thủ cường giả tuyệt thế đầu tiên của Sở Mộ là Trịnh Lệ, đối thủ cường giả tuyệt thế thứ hai là người không cao, thậm chí nói là thấp bé, bởi vì người này chỉ cao có một mét năm.

Cường giả tuyệt thế, tên hắn là U Hậu, vũ khí của hắn là đoản kiếm sắc bén giống cái dùi, phía trên ẩn giấu đường vân huyền diệu, vừa nhìn đã biết không phải vũ khí bình thường, là vũ khí cấp linh khí.

U Hậu vừa xuất hiện, hắn không nói câu nào, thân thể lắc lư, vô số tàn ảnh xuất hiện hai bên trái phải, trong nháy mắt hắn đã làm ra các động tác khác nhau và bao vây Sở Mộ kín kẻ không có đường thoát.

U Hậu muốn tốc chiến tốc thắng, không cho Sở Mộ cơ hội phát huy, bởi vì hắn đã phân tích Sở Mộ.

Mỗi một đạo tàn ảnh đều từ các góc độ khác nhau đánh tới, đồng thời khởi xướng tấn công Sở Mộ.

– Lục Đạo kiếm thức!

Song kiếm nơi tay, Sở Mộ trực tiếp thi triển Lục Đạo kiếm thức, sáu vòng xoáy màu đen xuất hiện khắp bốn phía, hấp lực kinh người sinh ra giống như muốn thôn phệ tất cả.

Tàn ảnh U Hậu vây công bị Lục Đạo kiếm thức của Sở Mộ hấp thu, thôn phệ và tiêu diệt.

Trong mắt Sở Mộ xuất hiện hào quang, tập trung vào một chỗ và nhìn thẳng vào U Hậu, những tàn ảnh kia rơi vào trong mây mù, tốc độ giảm xuống và hành động bị ảnh hưởng.

Vĩnh hằng linh kiếm đâm tới, lực lượng ngưng tụ cực độ vào thân kiếm, kiếm quang vô cùng sắc bén tấn công U Hậu.

U Hậu không ngờ Sở Mộ phản kích nhanh như thế nhưng hắn không bối rối, hai tay huy động mang theo vô số kiếm quang ngăn cản Xuyên Vân kiếm thức, đồng thời bộc phát thực lực cường đại tấn công Sở Mộ.

Lục Đạo kiếm thức xoắn nát kiếm quang, không ảnh hưởng tới Sở Mộ mà còn phản kích.

Xuyên Vân kiếm thức!

Trảm Đạo kiếm thức!

Hai đại kiếm thức tới gần, Sở Mộ dùng song kiếm ngăn cản thế công của U Hậu.

Thực lực U Hậu không kém hơn Trịnh Lệ, kỹ xảo vô cùng cao thâm, cũng mang tới áp lực lớn đè ép Sở Mộ, dưới áp lực như vậy, Sở Mộ vứt bỏ tất cả tạp niệm.

Hắn hít sâu một hơi, lúc này tất cả đều nằm trong bàn tay hắn, một hạt bụi trong phạm vi mấy mét chung quanh di động nơi nào đều bị Sở Mộ nhận biết.

Tiệt Sát chi kiếm!

– Lại là chiêu này.

Sở Mộ sử dụng Tiệt Sát chi kiếm rất lợi hại, U Hậu biết Trịnh Lệ lâm vào khốn cảnh nên nhận thua, nội tâm sinh ra biệt khuất làm hắn tức giận, nếu ở bên ngoài, hắn chỉ cần bộc phát lực lượng là có thể thoát khỏi khốn cảnh, nhưng ở chỗ này có hạn chế lực lượng nên hắn không thoát ra được.

Cuối cùng U Hậu bại dưới kiếm của Sở Mộ.

Mười hai điểm tích lũy, Sở Mộ lại rút thưởng, đĩa ngọc xuất hiện trước mặt, lần này ánh mắt Sở Mộ đảo qua liền biết có cường giả vận may không tốt rút trúng khu vực trống, không thu hoạch được gì, hắn đoán đối phương rất khó chịu.

Có kinh nghiệm hai lần rút thưởng, hắn càn quen thuộc, lần này Sở Mộ vẫn nhắm vào khu vực nhỏ nhất.

Chuyển động kim đồng hồ, lúc này hắn sử dụng lực lượng vừa đủ, kim đồng hồ chỉ quay mấy giay và chậm dần, chậm rãi tiếp cận khu vực nhỏ nhất.

Cuối cùng Sở Mộ nhìn chăm chằm vào kim đồng hồ, nó dừng lại ở khu vực nhỏ nhất.

– Khu vực nhỏ nhất!

Nội tâm Sở Mộ kích động không nhỏ.

Bảo vật ở khu nhỏ nhất rốt cuộc là cái gì thì Sở Mộ không biết, có thích hợp với hắn hay không cũng không rõ, nhưng không ảnh hưởng, hắn chỉ biết mình khát vọng bảo vật ở khu vực nhỏ nhất.

Cho dù không thích hợp, chỉ cần giá trị đầy đủ cũng có thể cầm lấy trao đổi và đạt được bảo vật mình cần.

Có thể được Thánh Hoàng cất chứa, hơn nữa được Thánh Linh cho rằng là trân quý nhất trong chín mươi bảo vật thì nó không tầm thường.

– Chúc mừng ngươi đạt được bảo vật trân quý.

Thánh Linh cười nói, bảo vật bay ra khỏi đĩa ngọc bay về phía Sở Mộ, Sở Mộ vươn tay cầm lấy, lúc hắn nhìn rõ liền ngẩn người..

Đó là viên châu màu xanh đậm, phía trên có vô số ánh sao lấp lánh.

Thâm Lam Thần Châu!

– Đây là Thâm Lam Thần Châu, gom mười tám viên Thâm Lam Thần Châu sẽ tìm được con đường đi tới trung tâm thế giới, tìm được thế giới chi linh, nếu như có thể đạt được thế giới chi linh tán thành, ngươi chính là giới tử

Thánh Linh nói ra.

Cho tới nay, Sở Mộ đều cảm thấy Thâm Lam Thần Châu có quan hệ với thế giới chi linh nhưng không dám khẳng định mười phần, hiện tại nghe Thánh Linh nói chuyện thì hắn tin tưởng rất nhiều.

Xem ra Thâm Lam Thần Châu thật sự có quan hệ trực tiếp với thế giới chi linh, mà Sở Mộ biết rõ, tìm được thế giới chi linh, đạt được thế giới chi linh tán thành mà thôi, còn không biết sau khi được thế giới chi linh tán còn trở thành giới tử, chính là giới tử của thế giới Thâm Lam.

Giới tử thập phần khó lường, sẽ đạt được một thế giới che chở, đạt được đại khí vận, số mệnh cực mạnh, không phải số mệnh của đệ nhất Thiên Thanh Bảng có thể so sánh.

Giả như có người trở thành giới tử của thế giới Thâm Lam, như vậy hắn ở trong thế giới Thâm Lam sẽ đạt được kỳ ngộ hơn xa người khác, tốc độ gia tăng tu vi, tốc độ gia tăng các năng lực khác cũng trên người khác, cho dù là thiên tài yêu nghiệt cũng không sánh bằng.

Tiếp tục phát triển tới cuối cùng sẽ biến thành giới chủ, thống ngự một phương thế giới.

Trước mắt thế giới Thâm Lam không có giới tử, càng không có thế giới chi chủ.

Hít sâu một hơi, Sở Mộ cố gắng ổn định cảm xúc của mình.

Nếu như nói trước kia tìm được Thâm Lam Thần Châu chính là vì thế giới chi linh, chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ, như vậy hiện tại Sở Mộ cũng có tính toán của mình.

Con đường tu luyện càng về sau càng gian nan, rất nhiều người thường thường dừng bước ở cảnh giới nào đó.

Tu luyện chi đạo phải không ngừng tiến lên, trong đó có nhiều phương diện.

Nghị lực bản thân, tâm tính ắt không thể thiếu, còn có thiên phú tương đương, ngoài ra số mệnh, cơ duyên, tài nguyên đều không thể thiếu cái gì cả.

Nhưng có đôi khi những thứ này có hạn, phải đi tranh giành mới được.

Tranh phong, tranh đoạt, tranh giành về cho mình, trong quá trình tranh phong cũng là một quá trình tự ma luyện bản thân mình.

– Hiện tại chỉ còn ba người.

Thánh Linh nói vang trong suy nghĩ của Sở Mộ.

– Trận chiến cuối cùng do ba người các ngươi hỗn chiến, thẳng đến cuối cùng, người lưu lại là người thắng, cũng đạt được truyền thừa của chủ nhân ta.

Ba người Sở Mộ nghe xong liền kinh ngạc.

Ba người hỗn chiến?

Không Lưu, Lôi Phách, Sở Mộ.

Hai cường giả tuyệt thế có kỹ xảo chiến đấu còn hơn cả cường giả Thánh cấp.

Chương 2659: Người thắng cuối cùng (Thượng)

– Thú vị, không nghĩ tới đấu tới cuối cùng trừ ngươi và ta lại vẫn có một Thánh cấp đê giai.

Lôi Phách cười nói, hắn không dám xem thường Sở Mộ.

Cường giả Thánh cấp đê giai có kỹ xảo chiến đấu của cường giả tuyệt thế, người như vậy có tiềm lực cực lớn, một khi trở thành cường giả tuyệt thế, nhất định là đỉnh cấp trong cường giả tuyệt thế.

Có lẽ tương lai sẽ đứng chung cấp độ với mình cũng không chừng.

Trừ khi trong lòng có ý niệm diệt sát đối phương, nếu không, đối mặt với người tương lai có khả năng đạt tới tầng thứ của mình, không cần phải đắc tội, bởi vì làm chuyện kéo thù hận là ngu xuẩn, tuy Lôi Phách bá đạo nhưng không có điên như Trịnh Lệ.

Trên lôi đài hình tròn, Sở Mộ đứng ở một phía, Lôi Phách đứng một phía, Không Lưu đứng một phía.

Không có người nào xem, bởi vì người khác đã rời đi, nhưng Thánh Linh vẫn còn, hắn là người xem duy nhất.

Ba người đấu nhau, ai là người thắng cuối cùng?

Ánh mắt Không Lưu nhìn sang Lôi Phách, lại nhìn lên mặt Sở Mộ, đôi mắt dường như trống rỗng giống như thôn phệ tất cả ánh sáng, người nào nhìn tấy cũng sợ hãi.

– Lôi Đình Giáp!

Quát lớn một tiếng, lôi quang trầm tĩnh, lôi đình bao phủ quanh người và ngưng tụ lại làm một, cuối cùng hình thành áo giáp màu tím.

Một chiêu này ngưng tụ lôi chi lực thành Lôi Đình Giáp, nó có lực phòng ngực cực mạnh.

– Hư Không Đảo Ngược!

Không Lưu đánh ra hai sợi màu bạc vào hư không, nó vờn quanh đôi tay và bao phủ thân thể hắn, chúng không ngừng xuất hiện và ngược dòng hư không, cũng ngăn cách Không Lưu với thế giới, đây cũng là tuyệt chiêu phòng ngự.

Sở Mộ nhìn là biết rõ mình so với những cường giả tuyệt thế này còn thiếu rất nhiều thủ đoạn.

Song kiếm xuất hiện trong tay, linh tính bao phủ các nơi, kiếm quang nội liễm, chấn động yếu ớt làm người ta không dám xem thường.

– Ha ha, ta cũng muốn tự mình thể nghiệm uy lực của song kiếm đấy.truyện Linh Dị

Lôi Phách cười ha ha, hắn vươn tay đánh ra một đạo lôi đình màu tím về phía Sở Mộ.

Sở Mộ đánh tan lôi đình trong nháy mắt, Lôi Phách cũng đã hóa thành một đạo hào quang tấn công như núi đè.

Oanh, hắn giống như một đạo lôi đình diệt thế, Lôi Phách đánh một quyền về phía Sở Mộ, cho dù thực lực bị hạn chế ở tam tinh đỉnh phong nhưng uy thế vẫn làm Sở Mộ cảm thấy áp lực, dường như hắn sẽ chia năm xẻ bảy dưới một quyền này.

Bộ pháp di động nhẹ nhàng, hắn hơi điều chỉnh một lúc, Sở Mộ cũng không cần đối mặt với Lôi Phách oanh kích, song kiếm nghênh đón, góc độ giao thoa tạo thành kiếm quang thập tự chém vào ngực Lôi Phách.

Khi Sở Mộ không ngừng chiến đấu, nhất là sau khi đấu với hai cường giả tuyệt thế và nhìn nhiều cường giả tuyệt thế quyết đấu, kỹ xảo kiếm pháp của hắn cũng tăng lên cấp độ mới.

Cảnh giới trong lòng có kiếm từ sơ kỳ tăng lên gần tới trung kỳ.

Một khi tiến vào trung kỳ sẽ là tăng lên rất lớn, Sở Mộ vô cùng chờ mong tới lúc đó.

Điều chỉnh bộ pháp thật nhỏ, phản kích vô cùng tinh diệu làm Không Lưu đứng xem cũng phải kinh ngạc, trên mặt xuất hiện vẻ kinh ngạc, hiển nhiên Sở Mộ phản kích vượt qua hắn dự kiến. Cũng vượt qua Lôi Phách dự kiến.

Lôi Phách không cách nào né tránh, hắn bị kiếm quang của Sở Mộ nhắm mục tiêu, trên mặt hắn không chút kinh hoàng, ngược lại lộ ra hắn còn tươi cười quái dị. Ngay sau đó Sở Mộ cũng hiểu tại sao Lôi Phách lại cười như thế.

Song kiếm bổ trúng Lôi Phách. Sở Mộ cảm giác lôi điện chi lực vô cùng cường đại từ song kiếm lan tới hai tay và nhanh chóng bao phủ khắp toàn thân.

Lôi đình chi lực của Lôi Phách không phải lôi đình chi lực bình thường, mà là một loại lôi đình chi lực cường đại, loại lực lượng này thập phần đáng sợ, nếu không phải hạn chế uy lực thì Sở Mộ đã sớm tan thành mây khói.

Cho dù như thế, Sở Mộ cũng cảm giác toàn thân run rẩy không bị ức chế, hắn có cảm giác lôi điện chạy khắp người, toàn thân không thoải mái.

May mắn kiếm nguyên của hắn cường đại, thánh tthể đạt tới tam cấp sơ giai, bởi vì nguyên nhân có thánh thể tam cấp sơ giai cho nên hắn còn cường đại hơn cường giả luyện thể tam tinh sơ giai

Lôi Phách nắm lấy cơ hội ra tay lần nữa, hắn đấm ra hai quyền khủng bố, quyền kình khủng bố mang theo lôi điện chi lực, ra tay không lưu tình chút nào, hoàn toàn xem Sở Mộ là đối thủ ngang cấp.

Sở Mộ điều chỉnh bộ pháp thật nhanh, hắn lập tức di động theo bản năng, quỹ tích khó có thể phân biệt, lại tránh né hai quyền của Lôi Phách, đổi thành trước kia, Sở Mộ khó có thể làm được điểm này, hiện tại hắn làm vô cùng nhẹ nhàng.

Hai quyền của Lôi Phách thất bại, trên mặt mang theo vẻ kinh ngạc, hắn cho rằng Sở Mộ bị Lôi Đình Giáp của hắn oanh kích tê liệt, sau đó trúng hai đấm của hắn và thất bại.

Nhưng như vậy mới thú vị, không phải sao?

Sau khi Sở Mộ né tránh, hắn nhanh chóng kéo dài khoảng cách với Lôi Phách, cũng không xuất kiếm phản kích, trước khi chưa nghĩ ra biện pháp, xuất kiếm phản kích chỉ làm bản thân mình thêm phiền toái mà thôi.

Ánh mắt nhìn sang Không Lưu, tâm tư Sở Mộ hơi động, hắn nhanh chóng di động về phía Không Lưu.

Đây là chiến đấu của ba người, không phải hắn cùng với Lôi Phách chiến đấu, cho nên không thể làm hắn và Lôi Phách chiến đấu, Không Lưu đứng xem sau đó làm người tuh lợi.

Trong nháy mắt hiểu ý của Sở Mộ, Không Lưu cười cười, hắn điểm ra một chỉ, hào quang màu trắng xuất hiện và mang theo chấn động không tầm thường như ẩn như hiện, hào quang dùng tốc độ cực nhanh đánh về phía Lôi Phách.

Lôi Phách bày ra lôi đình chi lực va chạm với không gian chi lực của Không Lưu, hai người cũng am hiểu lẫn nhau, Sở Mộ đã sớm biết, bởi vậy khi lao về phía Không Lưu, ý định kéo Không Lưu vào cuộc chiến này, cho nên hắn cugnx có phòng bị.

Hắn điều chỉnh bộ pháp rất nhỏ, lực lượng một chỉ bắn về phía Sở Mộ xẹt qua bên cạnh, Sở Mộ nhanh chóng tiếp cận Không Lưu và đâm một kiếm.

Kiếm quang như muốn xuyên phá bầu trời.

Lôi Phách quay người, lôi đình oanh kích.

Ba người hỗn chiến với nhau.

Lôi Phách có đủ năng lực chiến đấu, Không Lưu cũng như thế, chỉ có điều hai người ra tay tạo thành thanh thế khác nhau, Lôi Phách công kích mang theo thanh thế mênh mông cuồn cuộn, thập phần bá đạo, mà Không Lưu công kích cho người ta cảm giác không mang khói lửa, dường như còn nguy hiểm hơn.

Sở Mộ am hiểu nhất chính là chiến đấu cận thân, thậm chí chiến đấu cận thân của hắn còn mạnh hơn Lôi Phách cùng Không Lưu, một ít, ít nhất là trong tình huống cùng lực lượng với bọn họ.

Còn về chiến đấu cự ly xa, Sở Mộ thật không bằng.

– Trừ khi dùng lực lượng đủ cường đạiđánh bại Lôi Đình Giáp, nhưng trong tình huống bị hạn chế như lúc này, lực lượng cao nhất chỉ là tam tinh đỉnh phong, không có khả năng làm được.

Sở Mộ vừa chiến đấu vừa suy nghĩ.

Chương 2660: Người thắng cuối cùng (Trung)

Có Lôi Đình Giáp, Lôi Phách không chỉ có lực phòng ngự kinh người, còn có đủ năng lực phản kích.

Cho dù Sở Mộ tiến vào trạng thái tiệt sát chi kiếm cũng không cách nào làm gì được Lôi Phách, ngược lại mỗi một lần công kích còn bọ lôi đình chi lực làm bản thân tê liệt.

Sở Mộ rất hi vọng Không Lưu có thể đối phó Lôi Phách, ít nhất là phải đánh tan Lôi Đình Giáp của Lôi Phách.

Đồng dạng công kích Không Lưu, Sở Mộ cũng phát hiện một điểm chính là chung quanh Không Lưu có hư không đảo ngược, thứ này có lực phòng ngự kinh người, mặc dù không có năng lực phản kích nhưng có năng lực dẫn đạo và phân hóa, thậm chí nếu chiến đấu cận thân còn có thể không ngừng cuốn lấy hắn, hắn cảm giác lực lượng của mình biến mất trong vô hình.

Trong tình huống như thế, rất dễ dàng bị Không Lưu nắm lấy cơ hội phản kích.

Đây là hai gia hỏa nguy hiểm, không dễ trêu chọc, hết lần này tới lần khác thủ đoạn phòng ngự của bọn họ ngăn cản mình chém giết cận thân, Sở Mộ cũng lần đầu tiên gặp đối thủ như thế, nội tâm hắn khó chịu và hưng phấn.

Muốn tiến xa trên con đường kiếm đạo cần tao ngộ nhiều khiêu chiến và nguy hiểm, những khiêu chiến này có nguy hiểm là không tránh được, nếu như trốn tránh cũng không có tác dụng ma luyện bản thân, chỉ có đi đối mặt mới không sợ, mới có thể đi xa hơn, nhìn rộng hơn.

Sở Mộ rất may mắn, hắn gặp được đối thủ như thế, ở nơi khác, hắn căn bản không có tư cách này, hắn cũng không đủ lực đấu với cường giả tuyệt thế.

Đây là cơ hội khó có được, Sở Mộ phải nắm chắc.

Hắn phải phá cục, nghĩ biện pháp phá vỡ cục diện này.

Cũng may mắn, hai cường giả tuyệt thế không phải là thế hệ hèn hạ, bọn họ không liên thủ đào thải Sợ Mộ, mà là thật xem hắn như đối thủ, mỗi một lần ra tay đều xem xét người khác, chỉ có như vậy,ba người mới tiếp tục chiến đấu.

Sở Mộ cũng có cơ hội tìm hiểu thêm.

Một Thánh cấp nhị tinh sơ giai mà thôi, thậm chí có kỹ xảo chiến đấu sánh ngang bọn họ, còn nữa, Sở M bày ra một ít kỹ xảo làm bọn họ cảm thấy huyền diệu, đáng giá học tập.

Lôi Phách cùng Không Lưu công kích nhau, Sở Mộ thi triển Lục Đạo kiếm thức không ngừng hấp thu và dẫn dắt công kích của hai người.

Chém giết cận thân bị hạn chế, không thể thực hiện được, Sở Mộ kéo dài khoảng cách, song kiếm phách trảm, thi triển Thiên Ngân Sát kiếm thức, hai đại kiếm khí đen trắng từ trên trời rơi xuống tập trung vào Lôi Phách cùng Không Lưu, hai người căn bản không thể né tránh.

Kết quả không thể né tránh, tự nhiên trúng mục tiêu, Lôi Đình Giáp và hư không quanh người bọn họ bộc phát lực phòng ngự kinh người ngăn cản Thiên Ngân Sát oanh kích.

Trong nháy mắt chống cự Thiên Ngân Sát, Sở Mộ nhạy cảm phát hiện cho dù Lôi Đình Giáp của Lôi Phách hay hư không đảo ngược của Không Lưu đều rung rung trong tích tắc, chúng như ẩn như hiện và có dấu hiệu biến mất.

Uy lực công kích bị hạn chế, uy lực phòng ngự cũng bị hạn chế, trình độ lớn nhất chính là Thánh cấp tam tinh đỉnh phong, uy lực Thiên Ngân Sát cũng bị hạn chế trong cấp độ này.

Nhưng Thiên Ngân Sát không có bổ sung tiếp theo, Lôi Đình Giáp và hư không đảo ngược được bổ sung khôi phục, Sở Mộ lại biết mình nắm được cái gì đó.

– Còn ba người chưa đi ra, chiến đấu còn chưa kết thúc.

Bên ngoài Thiên Cổ Thánh Điện có rất nhiều người chưa rời đi, tuy bị loại bỏ, rất nhiều người muốn biết là ai đạt được truyền thừa của Thiên Cổ Thánh Hoàng.

– Hai người trong đó là cường giả tuyệt thế, một người còn lại thật ngoài ý muốn của mọi người, hắn chính là Thánh cấp nhị tinh.

– Thánh cấp nhị tinh?

– Ta nghe lầm sao? Thánh cấp nhị tinh có thể lưu lại cuối cùng đấu với cường giả tuyệt thế một trận?

– Điều đó không có khả năng, chỉ là một Thánh cấp nhị tinh mà thôi, một tay của ta có thể bóp chết hơn mười tên.

Lúc này có người không tin, nhưng đây là sự thật.

– Ngu xuẩn, ngươi còn nghe không hiểu sao? Ở bên trong bị hạn chế lực lượng, chỉ có kỹ xảo.

– Nhưng ngươi phải tin tưởng, một Thánh cấp nhị tinh làm sao có kỹ xảo sánh bằng cường giả tuyệt thế?

Người không tận mắt nhìn thấy sẽ không tin tưởng.

Ba người Cổ Loạn Không nghe vậy liền nhìn nhau cười cười, tuy trong nội tâm hết sức kinh ngạc nhưng có cảm giác đương nhiên.

Người Cổ Thần Kiếm Minh không rời đi.

Diêm Chính Khang thập phần không tin nhưng nghe minh chủ Dương Phàm nói chuyện, bọn họ phải tin tưởng, tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ thật sự cao thâm hơn người, chính mình lại không kém hơn hắn, hiện tại mới nghe được Sở Mộ có thể tranh phong với cường giả tuyệt thế, thậm chí đánh bại cường giả tuyệt thế, hắn biết được chênh lệch giữa mình và đối phương.

Với tư cách cường giả tuyệt thế bị loại bỏ, bọn họ cũng không rời đi, bọn họ muốn biết kết quả.

Nhất là Trịnh Lệ, trong hai mắt bắn ra hung quang đáng sợ, người ta không rét mà run, không dám tiếp cận hắn chút nào.

truyện ma

Chiến đấu trong thánh điện vẫn tiếp tục.

Nhưng Lôi Phách và Không Lưu đều lợi hại hơn Trịnh Lệ, bởi thế áp lực lên người Sở Mộ còn lớn hơn Trịnh Lệ cùng U Hậu.

Sở Mộ có thể dễ dàng tiến vào trạng thái tiệt sát chi kiếm.

Lúc này hắn phát hiện điểm thiếu hụt của tuyệt, cái kia chính là chỉ có thể đủ nhằm vào một người, một mục tiêu, không hơn, nếu như mục tiêu vượt qua một, cũng chỉ có thể nhằm vào một, hơn nữa, không thể đã bị mặt khác quấy nhiễu. Nếu không sẽ theo cái loại nầy trạng thái phía dưới thoát ly.

Tuy hiện tại chỉ cần có đầy đủ áp lực, Sở Mộ có thể tùy thời tiến vào tiệt sát chi kiếm, nhưng Lôi Phách và Không Lưu không phải kẻ tầm thường, Sở Mộ vừa tiến vào tiệt sát chi kiếm liền phát hiện bọn họ đã rời khỏi phạm vi này rồi.

Ba người chiến đấu không biệt ai là đối thủ của mình.

Sở Mộ cũng lần đầu gặp chiến đấu như thế.

Trên không, hai đạo kiếm quang màu trắng rơi xuống, lần này lại là hai đạo Thiên Ngân Sát không đánh vào hai người nữa, mà là tập trung công kích Lôi Phách.

Không thể né tránh, Lôi Phách chỉ có thể oanh kích.

Lôi long khủng bố như diệt thế đánh nát một cái Thiên Nhân Sát, một đạo Thiên Ngân Sát còn lại đánh trúng Lôi Phách.

Kiếm thức Thiên Ngân Sát là chiêu kiếm vô cùng huyền diệu, bị Sở Mộ không ngừng hoàn thiện, nó có đặc thù không thể né tránh, hơn nữa tốc độ cực nhanh, hơi không cẩn thận sẽ bị đánh trúng.

Thiên Ngân Sát cũng có thiếu hụt chính là uy lực, chưa đủ cường đại, không cách nào so sánh với các kiếm chiêu khác.

Bị Thiên Ngân Sát đánh trúng, Lôi Đình Giáp trên người Lôi Phách rung chuyển và có dấu hiệu tán loạn, Lôi Phách lập tức điều động lực lượng bản thân bổ sung, cho dù thời gian này rất ngắn nhưng Sở Mộ nắm chắc thời cơ.

Chương 2661: Người thắng cuối cùng (Hạ)

Song kiếm lập tức xuất kích, thập tự kiếm sắc bén không thể né tránh.

Một khi kiếm của Sở Mộ đánh trúng Lôi Phách là có thể tạo thành tổn thương cho hắn, dựa theo tiêu chuẩn Thánh Linh phán đoán, Lôi Phách sẽ không thể chiến đấu tiếp, hắn đã thua.

Cuối cùng chỉ còn một mình Không Lưu mà thôi.

Thời khắc mấu chốt, Không Lưu nhúng một tay, hắn đánh ra một đạo công kích cắt ngang Sở Mộ xuất kiếm, từ đó giúp hắn mất đi tiên cơ, Lôi Đình Giáp trên người Lôi Phách khôi phục hoàn tất.

Có lần thất thủ này, Lôi Phách càng chú ý hơn, Sở Mộ không có cơ hội thứ hai.

Cục diện ba người chiến đấu tiếp tục.

Đột nhiên cảnh tượng quái dị xuất hiện.

– Thánh Linh, ta nhận thua.

Bỗng nhiên Lôi Phách lui ra sau và hô to.

Sở Mộ và Không Lưu giật mình, dừng lại, bọn họ không đánh tiếp.

– Vừa rồi xem như ta bại.

Lôi Phách nhìn Sở Mộ, cười nói, bộ dạng của hắn xem Sở Mộ như người cùng cấp.

– Như vậy điểm tích lũy của ngươi cho ai?

Thánh Linh hỏi.

– Sở Mộ.

Lôi Phách không do dự lên tiếng, Không Lưu không có ý kiến, hắn cũng biết, nếu lúc ấy hắn không ra tay, Lôi Phách đã trúng kiếm, thua dưới kiếm của Sở Mộ.

Sở Mộ có được lưỡng điểm tích lũy, mà Lôi Phách còn sáu điểm tích lũy, hắn đã có tám điểm, trên người Không Lưu còn hai điểm, tổng cộng mười điểm.

Không biết mười điểm tích lũy này có thể rút thưởng hay không.

Điểm tích lũy của Lôi Phách dời qua người Sở Mộ, hắn cũng bị lực lượng Thánh Linh truyền ra ngoài.

Trong nơi này chỉ còn lại Không Lưu và Sở Mộ.

Không nói gì, song phương tiếp tục chiến đấu.

Không Lưu sở tu là không gian chi lực, hắn cũng tu hành lực lượng thiên địa khác nhưng không tinh thông bằng không gian chi lực, nếu như có lực lượng khác nhắm vào, Sở Mộ khó có thể thong dong.

Không Lưu nắm giữ không gian chi lực đạt tới cảnh giới kinh người, có thể nói, trong thế giới Thâm Lam không có người nào sánh bằng hắn trên đạo này, trừ khi là Thánh Hoàng chủ tu không gian chi lực, bằng không cũng không có ai vượt qua hắn.

Trong tình huống bị hạn chế, không gian chi lực bị ảnh hưởng, dù sao rất nhiều chiêu thức lợi hại cũng cần lực lượng khổng lồ chèo chống.

Hiện tại Không Lưu bị hạn chế rất lớn, hắn chỉ có thể phát huy lực lượng Thánh cấp tam giai đỉnh phong mà thôi, quả thực có thể dùng quá yếu để hình dung.

Dù là như thế hắn vẫn có thể phát huy vô cùng tinh tế.

Đồng dạng, Sở Mộ cũng bị hạn chế cực lớn.

Song kiếm trong tay Sở Mộ có được linh tính rất mạnh.

Kiếm pháp kinh diễm tuyệt luân, hắn có thể phát huy thỏa thích, làm rất nhiều Kiếm Thánh phải che mặt xấu hổ.

Đáng tiếc, trận chiến như vậy chỉ có Thánh Linh xem mà thôi.

Sở Mộ lại tiến vào trạng thái tiệt sát chi kiếm, thiểu Lôi Phách, tiệt sát chi kiếm của hắn không bị quấy nhiễu quá nhiều.

Dưới tiệt sát chi kiếm, Không Lưu phát hiện mình khó có thể né tránh, khó có thể phản kích, khó có thể đón đỡ, đối phương có thể biết trước tất cả hành động của mình, dùng hai thanh kiếm vô cùng linh tính cắt đứt tất cả thế công bản thân.

Rơi vào đường cùng, Không Lưu thi triển năng lực thuấn di, trong nháy mắt hắn biến mất không còn nữa, thoát ly phạm vi tiệt sát chi kiếm.

Sở Mộ nao nao, này, hắn cũng không cân nhắc điểm này.

Hắn biết rõ tiệt sát chi kiếm có thiếu hụt.

Xem ra tiệt sát chi kiếm không làm gì được Không Lưu, trái lại Không Lưu có đủ loại thủ đoạn, trong tình hình bị hạn chế cũng không làm gì được Sở Mộ, tiếp tục chiến đấu chỉ có thể đánh lâu dài mà thôi.

Thánh Linh cũng không có biện pháp gì, bởi vì không phải Sở Mộ và Không Lưu cố ý, hai người bọn họ thật sự không làm gì được nhau.

– Tuy tu vi của ngươi rất thấp nhưng trận chiến này làm ta rất tận hứng.

Không Lưu kéo xa khoảng cách với Sở Mộ, hắn cười nói:

– Rất hi vọng ngươi phát triển thật nhanh, đi vào phạm vi cường giả tuyệt thế, làm thành viên của chúng ta, đến lúc đó lại đấu thỏa thích.

– Vậy hiện tại?

Sở Mộ hỏi:

– Không đánh sao?

– Ngươi thắng!

Không Lưu nói lời này đã trả lời Sở Mộ.

Hắn vừa dứt lời, Không Lưu đã bị lực lượng Thánh Linh bao phủ và truyền tống ra ngoài.

Cuối cùng chỉ còn lại Sở Mộ.

Hai điểm tích lũy của Không Lưu cũng thuộc về Sở Mộ, hắn có thể rút thưởng.

Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế

Lúc Lôi Phách xuất hiện ở bên ngoài, mọi người giật mình, bởi vì bọn họ cảm thấy người có thể lưu lại cuối cùng chỉ có Lôi Phác và Không Lưu mà thôi, hiện tại xem ra không phải, người đấu cuối cùng chính là Không Lưu và Sở Mộ, một Thánh cấp nhị tinh.

Không bao lâu, Không Lưu cũng xuất hiện bên ngoài.

Lôi Phách mở to mắt, hắn cười nói:

– Xem ra tên kia là người thắng rồi.

– Ta không cần.

Không Lưu cười nói.

Đúng, cho dù là Lôi Phách hay là Không Lưu, mục đích tiến vào Thiên Cổ Thánh Điện cũng không phải vì truyền thừa Thiên Cổ Thánh Hoàng, bọn họ đạt được thì cũng thôi, chỉ có thể dùng làm tham khảo, nhưng bọn họ phát hiện Sở Mộ thú vị hơn, càng chờ mong Sơ Mộ phát triển.

Người thắng cuối cùng là Sở Mộ!

Bên ngoài Thiên Cổ Thánh Điện có không biết bao nhiêu người đỏ mắt, ghen ghét và hâm mộ.

– Thiên phú kẻ này không gì so sánh nổi, kinh thái tuyệt diễm, nếu hắn đạt được truyền thừa của Thiên Cổ Thánh Hoàng, thành tựu của hắn bất khả hạn lượng.

Không Lưu nói suy nghĩ của mình.

– Không ngờ hắn đạt được truyền thừa của Thiên Cổ Thánh Hoàng.

Sắc mặt Diêm Chính Khang trắng bệch.

Thánh Hoàng tương đương với Đại Đế của Cổ Thần Giới, hiển nhiên Thiên Cổ Thánh Hoàng không phải Thánh Hoàng tầm thường, là Thánh Toàng rất cường đại, truyền thừa của hắn còn mạnh hơn các Thánh Hoàng khác.

Đạt được truyền thừa của Thiên Cổ Thánh Hoàng, khẳng định sẽ có được tất cả tài nguyên và bảo vật trong Thiên Cổ Thánh Điện, tu hành ngày sau tất nhiên tăng mạnh, nghĩ tới đây đã làm nhiều người đố kỵ.

– Chúc mừng ngươi trở thành người thắng cuối cùng, mua đón truyền thừa của Thánh Hoàng.

Thánh Linh thúc giục.

– Ta có mười điểm tích lũy, có thể rút thưởng.

Sở Mộ hỏi ngược lại, hắn cũng không gấp gáp như vậy.

– Có thể, rút đi.

Dường như Thánh Linh có chút không chờ dợi được, đĩa ngọc rút thưởng xuất hiện trước mặt Sở Mộ.

– Mau rút đi!

Sở Mộ khó hiểu, vì sao Thánh Linh lại vội vàng như thế, không còn thong dong như cũ.

– Truyền thừa của chủ nhân ta lưu lại là vì chọn lựa người truyền thừa, mà thiên phú của ngươi tuyệt đối là tốt nhất, cho nên ta không chờ được muốn xem một chút sau khi ngươi đạt được truyền thừa sẽ mạnh tới mức nào, về sau phải chẳng có đạt tới cảnh giới cao như chủ nhân của ta không.

Dường như Thánh Linh hiểu mình quá xúc động, vội vàng giải thích với Sở Mộ.

Chương 2662: Thiên Cổ Thánh Hoàng

Giải thích như vậy không có trở ngại, lực chú ý của Sở Mộ tập trung vào đĩa ngọc.

Khu vực nhỏ nhất đã bị hắn rút được, là Thâm Lam Thần Châu, hiện tại là lần rút cuối cùng. Tính toán một trăm điểm tích lũy, số lần rút thưởng không phải chín, mà là mười lần, bởi vì mười điểm cuối cùng là của Sở Mộ, không có đối thủ, cho nên hắn có thể rút thưởng.

Bắt đầu rút thưởng, lập tức có kết quả.

Lần này Sở Mộ cố ý khống chế cho nên đạt được bảo vật không tệ, sau đó Thánh Linh thuyết minh, đây là đan dược, còn là bảo đan.

Cổ Thánh Bạo Cực Đan!

Đây là đan dược cực kỳ trân quý, không cách nào phụ trợ tu luyện, không gia tăng tu vi. Sau khi phục dụng sẽ tăng thực lực trong thời gian ngắn.

Chỉ cần ăn Cổ Thánh Bạo Cực Đan, thực lực sẽ tăng gấp mười lần trong nửa canh giờ. Hữu dụng với Thánh cấp đê giai, cũng hữu hiệu với Thánh cấp cao giai, càng có tác dụng với cường giả tuyệt thế.

Đương nhiên cường giả Thánh cấp phục dụng sẽ tăng thực lực trong nửa canh giờ, cường giả tuyệt thế lại không được, chỉ có thể gai tăng thực lực gấp năm lần trong một phút.

Tăng cường gấp năm lần đã rất cao, bởi vì còn có thể dùng khi sử dụng bí pháp điệp gia, hơn nữa sau khi kết thúc hiệu lực cũng không có tác dụng phụ.

Có được Cổ Thánh Bạo Cực Đan, nó chẳng khác gì át chủ bài của Sở Mộ.

– Được rồi, bắt đầu truyền thừa.

Thánh Linh nói, chung quanh biến thành đại điện, mà Sở Mộ dang đứng trong đại điện, trên bình đài có một tế đàn, bốn phía có phù văn phủ kín vô cùng huyền diệu.

– Sở học của Thánh Hoàng vô cùng nhiều, phức tạp, tinh diệu, bởi vậy thời gian tiếp nhận truyền thừa có hơi dài, hơn nữa sẽ càng khó chịu, ngươi phải chịu đựng.

Thánh Linh nói ra.

– Biết rõ.

Sở Mộ gật gật đầu.

Sở Mộ cũng không phải lần đầu được truyền thừa, rất rõ ràng mấu chốt trong đó, truyền thừa càng phức tạp thì tin tức càng nhiều, không ngừng trùng kích đại não, trùng kích thế giới tinh thần, mỗi người thừa nhận có hạn, một khi đạt tới cực hạn thừa nhận sẽ làm đại não khó chịu, giống như muốn nổ tung.

Tế đàn mở ra, mỗi một phù văn sinh ra khí tức huyền diệu.

Sau khi tất cả phù văn sáng lên, hào quang bao phủ Sở Mộ vào bên trong.

Đột nhiên Sở Mộ cảm giác khí tức thâm thúy từ trong hào quang xuất hiện và bao phủ Sở Mộ.

Đây là khí tức cực kỳ cổ xưa, dường như tới từ viễn cổ.

– Không tệ, là một hạt giống tốt, có tư cách đạt được truyền thừa của ta.

Giọng nói già nua vang lên, Sở Mộ hiểu chủ nhân giọng nói này chính là Thiên Cổ Thánh Hoàng, là Thiên Cổ Thánh Hoàng một tay mở Thiên Cổ Vực, tại sao giọng nói của Thiên Cổ Thánh Hoàng có vài phần tương tự với Thánh Linh?

Không kịp nghĩ nhiều, một lực lượng vô hình như nước lũ bao phủ đầu Sở Mộ, Sở Mộ cảm giác thế giới tinh thần của mình như bị nhét tảng đá vào, hắn có cảm giác đau đớn.

– Không ngờ là nguyên thần tứ cấp sơ kỳ, thật sự quá tốt.

Trong thế giới tinh thần của Sở Mộ có tiếng cười vang lên, càng ngày càng vang dội, dường như rất thỏa mãn và vui mừng.

– Thánh cấp nhị tinh sơ giai lại có năng lực suy tính của cường giả tuyệt thế, có được kỹ xảo chiến đấu của cường giả tuyệt thế, có thánh thể tam cấp sơ kỳ, nguyên thần tứ cấp sơ kỳ, bổn hoàng hoàn toàn không ngờ lại hấp dẫn yêu nghiệt như vậy tới đây.

Trong thế giới tinh thần của Sở Mộ, Thiên Cổ Thánh Hoàng vô cùng hưng phấn.

– Bổn hoàng sẽ dùng thân thể của ngươi trở lại thành Thánh Hoàng, còn có thể đạt được tầng thứ cao hơn Thánh Hoàng.

Tới bây giờ Sở Mộ có ngu cũng hiểu mình sẽ gặp đoạt xá.

Cái gì gọi là truyền thừa của Thiên Cổ Thánh Hoàng, từ đầu tới đuôi chỉ là âm mưu do tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng lưu lại bố cục mà thôi, mục đích là đoạt xá thân thể sống lại mà thôi.

Sở Mộ rất không may trở thành mục tiêu của Thiên Cổ Thánh Hoàng.

Thiên Cổ Thánh Hoàng, khi còn sống hắn còn Thánh Hoàng cường đại, nguyên thần của hắn vượt qua Sở Mộ vô số lần, cho dù hôm nay chỉ còn tàn hồn cũng vô cùng khủng khiếp.

Còn nữa, Sở Mộ không có chút phòng bị nào, hắn têến vào thế giới tinh thần Sở Mộ, nguyên thần không đề phòng.

Bí pháp phòng ngự nguyên thần có thể ngăn cản nguyên thần công kích, đối mặt đoạt xá cũng có tác dụng đối kháng rất mạnh

Sở Mộ không thể làm gì.

Hắn hồi tưởng lúc ở Vạn Cổ Thánh thành, bản thân mình luyện hóa thần giáp lại bị linh hồn cường giả Thần Tộc xâm nhập vào trong ý thức tinh thần, chiếm cứ nguyên thần bản thân, lúc đó mình chỉ có thể dùng nguyên thần chiến đấu, cuối cùng không thể làm gì, thúc thủ vô sách, may mắn Hư Không Kiếm Linh xuất hiện, nó giúp mình đánh tan linh hồn cường giả Thần Tộc, mình có thể đoạt lại nguyên thần, bằng không hắn sẽ không xong.

Không biết Sở Mộ lần này có thể biến nguy thành an?

Tàn hồn của Thiên Cổ Thánh Hoàng còn mạnh hơn tàn hồn của cường giả Thần Tộc lúc trước, nếu dùng đẳng cấp nguyên thần hình dung, lúc này tàn hồn cường giả Thần Tộc khó mà chiếm được tiện nghi.

Trong nháy mắt tàn hồn của Thiên Cổ Thánh Hoàng lao về phía nguyên thần của Sở Mộ, bên trong Thiên Cổ Thánh Điện, nguyên thần của Sở Mộ bị áp chế còn đạt tam cấp đỉnh phong.

Sở Mộ không chờ chết, ý thức của hắn đắm chìm vào thế giới tinh thần, điều động thần hồn chi lực bảo hộ nguyên thần, ý thức chìm vào trong nguyên thần, hai tay hư không một trảo, hai thanh kiếm hồn xuất hiện và chém giết với tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng.

Dù sao nơi này là thế giới tinh thần của Sở Mộ, hắn từng trải qua đoạt xá một lần, Sở Mộ phản ứng cực nhanh, tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng còn chưa têến vào nguyên thần của hắn, hắn đã vượt lên tấn công trước.

– Thả nguyên thần của ngươi ra, do bổn hoàng tiếp quản, ngày sau sẽ giúp ngươi thành tựu đại đạo vô thượng trong thế giới Thâm Lam.

Tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng nói ra, giọng nói của hắn như ma âm, không biết vì sao, nguyên thần Sở Mộ run lên, ý thức của hắn xuất hiện hoảng hốt.

Trong nháy mắt hoảng hốt, tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng cảm giác ý thức của Sở Mộ rung động, Sở Mộ cũng cảm giác ý thức của mình sắp bọ bóc ra ngoài.

Hắn vô cùng kinh hãi, tiếp tục như thế này, chỉ sợ nguyên thần của hắn sẽ thoát ly thân thể, đến lúc đó Thiên Cổ Thánh Hoàng sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Phải phản kích, triển khai phản kích.

Song kiếm giương lên, kiếm quang thâm thúy vô cùng ác liệt.

Dường như Thiên Cổ Thánh Hoàng cũng dự kiến Sở Mộ sẽ phản kích, hắn tránh né vô cùng thong dong.

Hắn không ngừng lên tiếng, ý thức nguyên thần của Sở Mộ càng rung động, Sở Mộ cảm giác xuất hiện độ lệch, trước mắt hỗn loạn, hắn chỉ có thể bắt được tiếng tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng và tấn công, mục tiêu không đủ chuẩn xác, luôn bị tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng né tránh.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 2 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 2 ngày trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!