Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 469 [Chương 2343 đến 2347]
❮ sautiếp ❯Chương 2343: Kẻ này là cấp yêu nghiệt
– Hỏa Điệp Thuật, đó là pháp thuật thành danh của Giang Tử Ngọc.
– Chiêu thứ chín. Hắn phải xuất ra thực lực chân chính đánh bại đối phương, nếu không lần đặt cược này sẽ thua.
Đúng vậy, đây là chiêu thứ chín, tiếp được sẽ là chiêu thứ mười.
Giang Tử Ngọc đánh cược với Sở Mộ, Giang Tử Ngọc đánh bại Sở Mộ trong mười chiêu thì tính hắn thắng, Sở Mộ phải giao hỏa chi tinh phách ra, trái lại là Giang Tử Ngọc thua, Giang Tử Ngọc muốn trả giá ba trăm triệu nguyên đan thượng phẩm cộng thêm điều kiện đã nói.
Chiêu thứ chín là chiêu thứ hai đếm ngược. Đằng sau còn có một chiêu thứ mười, trong mười chiêu, chiêu thứ mười cũng được tính toán.
Nhưng Giang Tử Ngọc không có ý định để Sở Mộ chống được chiêu thứ mười, hắn phải dùng chiêu thứ chín giải quyết Sở Mộ, chấm dứt lần chiến đấu này.
Từng hỏa điệp lớn như lòng bàn tay xoay quanh người Giang Tử Ngọc, quanh người hắn càng có ánh lửa trùng điệp.
Thiên tài tuyệt thế Thánh cấp nhất tinh trung kỳ sử dụng pháp thuật thành danh, hắn xuất ra thực lực chân chính, lập tức gia tăng áp lực lớn lên người Sở Mộ.
– Ngươi nên ngoan ngoãn nhận thua đi, nếu không trúng Hỏa Điệp Thuật của ta, cho dù còn sống cũng bị thương nặng.
Giang Tử Ngọc cười lạnh nói ra.
– Chư vị, lần này ta sẽ thi triển Thiên Kích kiếm thức, ta sẽ để các ngươi nhìn rõ uy lực của nó một chút, nếu có ý nguyện trao đổi, cứ dùng kim hành tinh hoa hoặc là thiên địa tinh hoa ngoài ngũ hành cũng có thể.
Dường như Sở Mộ không nghe thấy Giang Tử Ngọc nói chuyện, hắn lại lên tiếng nói với những người chung quanh.
– Đến bây giờ lại không quên giao dịch.
Có ít người dở khóc dở cười.
– Đúng là đầu óc có vấn đề.
– Ta chỉ nhìn một đoạn ngắn của chiêu kiếm pháp đó đã cảm thấy huyền diệu, nguyên vẹn chắc chắn có uy lực kinh người.
Vương Truyện Phong và một đám Kiếm Thánh cùng các tu luyện giả kiếm đạo lập tức nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
Chỉ thấy Sở Mộ dùng tư thế cực kỳ đơn giản nhưng kì thực ẩn chứa huyền diệu vô cùng, cho người ta cảm giác toàn thân vô cùng ác liệt, dường như mỗi chỗ trên người đều có được uy năng đáng sợ, có thể đánh nát cả bầu trời.
Ngay sau đó lực lượng chảy khắp toàn thân Sở Mộ, lại từ các nơi chảy vào trong kiếm, thân kiếm xuất hiện hàn quang đáng sợ, hàn quang bức người, mũi nhọn bắn ra bốn phía, cuối cùng tuôn vào trong mũi kiếm, lực lượng đáng sợ tụ tập vào trong mũi kiếm dần dần mạnh hơn, dường như có thái cổ dị thú thức tỉnh.
– Là Kiếm Lực!
– Niết Bàn bát trọng thiên đã nắm giữ Kiếm Lực, dường như là Kiếm Lực cao giai, thiên phú kiếm đạo quá kinh người.
Đại đa số tu luyện giả kiếm đạo đều tấn chức Vạn Cổ Cảnh mới hiểu ra bản chất của kiếm, tiến tới nắm giữ Kiếm Lực, chỉ có số ít thiên tài Niết Bàn Cảnh mới nắm giữ Kiếm Lực, tuyệt đại đa số còn là Kiếm Lực cấp thấp.
– Hỏa Điệp Thuật… Bách Điệp Tề Phi!
Giang Tử Ngọc điểm ngón tay về phía trước, hỏa điệp vờn quanh và vỗ cánh bay về phía Sở Mộ, tốc độ tăng lên, có cảm giác vô cùng phiêu dật.
Nhiệt độ cao tới gần, dường như muốn đốt cháy Sở Mộ.
Bách Điệp Tề Phi của Giang Tử Ngọc rất mạnh, hắn lo lắng sẽ giết chết Sở Mộ, như vậy hắn sẽ gặp phiền toái.
Lúc Bách Điệp Tề Phi bay tới, Sở Mộ cũng đâm tới một kiếm.
Phong lôi động, thanh thế làm cho người ta sợ hãi, dường như sóng to gió lớn tới mức đánh nát cả thiên địa.
Một đạo kiếm quang xuất hiện trong mắt mọi người, khí thế khủng bố như đánh nát thiên địa, làm cho người ta khiếp sợ, thiên tài dưới Vạn Cổ Cảnh có cảm giác hít thở không thông, chỉ cảm thấy thập phần khủng bố, ngay cả Vương Truyện Phong là Kiếm Thánh tam tinh cũng cảm thấy khiếp sợ.
– Kiếm pháp thật mạnh!
– Uy lực thật đáng sợ.
– Tại sao lại…
Gương mặt Giang Tử Ngọc tràn đầy khiếp sợ, nhưng Hỏa Điệp Thuật đã thi triển thì không thể cải biến.
Kiếm quang đánh nát thiên địa cũng đánh tan toàn bộ Bách Điệp Tề Phi của Hỏa Điệp Thuật, một chút tia lửa cũng bị Thiên Kích kiếm thức đánh tan, ngay sau đó còn đánh thẳng về phía Giang Tử Ngọc.
– Viêm Hỏa Thiết Bích!
Nguy cấp thời khắc, Giang Tử Ngọc vội vàng kết ấn, lực lượng bắt đầu khởi động, ngay sau đó một bức tường sắt xuất hiện ngay trước mặt, ngăn cản kiếm quang Thiên Kích kiếm thức oanh kích.
Thanh thế làm người ta sợ hãi bộc phát, Viêm Hỏa Thiết Bích bị Thiên Kích kiếm thức đánh tan nát, kiếm quang của Thiên Kích kiếm thức cũng tán loạn.
Sau khi kiếm quang tan hết và lộ ra một thanh kiếm vô thanh vô tức đâm về phía Giang Tử Ngọc, trong nháy mắt Giang Tử Ngọc còn chưa kịp phản ứng thì đã điểm nhẹ vào mi tâm Giang Tử Ngọc, sau đó nhanh chóng thu hồi.
Kinh ngạc, tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc, kể cả Giang Tử Ngọc vẫn không dám tin vào mắt mình.
Hắn đường đường là thiên tài tuyệt thế Vạn Cổ nhất trọng thiên trung kỳ, không ngờ lại thua dưới kiếm của thiên tài tuyệt thế Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ.
Trong kiếm vừa rồi, nếu hắn có sát ý trong lòng đã xuyên thủng mi tâm của hắn, nghiền nát linh hồn, giết mình ngay lập tức.
Sắc mặt Giang Tử Ngọc đổi tới đổi lui, vô cùng khó coi, lúc xanh lúc trắng.
Hắn thừa nhận mình có phần chủ quan khinh thị đối phương, thi triển Bách Điệp Tề Phi không thể hiện toàn bộ uy năng, hắn không thể không thừa nhận, gia hỏa Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ trước mặt cực kỳ đáng sợ, phải biết rằng cho dù hắn toàn lực thi triển Bách Điệp Tề Phi cũng có thể chém giết Vạn Cổ nhất trọng thiên trung kỳ bình thường.
– Giang Tử Ngọc lại thất bại.
– Điều đó không có khả năng, hoàn toàn không phù hợp quy luật tu luyện.
– Nếu không tận mắt nhìn thấy, đánh chết ta cũng không tin tưởng.
– Giang Tử Ngọc bại, lại còn bị phá pháp thuật thành danh mới thua, một kiếm kia, uy lực của nó vô cùng đáng sợ, kiếm thứ hai cũng là kiếm pháp cực kỳ đáng sợ.
Các Kiếm Thánh nhìn ra ảo diệu trong đó đều khiếp sợ không thôi, cảm khái không nhỏ.
Vốn một chiêu Thiên Kích kiếm thức đánh tan Hỏa Điệp Thuật, đánh tan Viêm Hỏa Thiết Bích đã hao hết lực lượng, chiêu kiếm pháp vô thanh vô tức kia càng khó lòng phòng bị hơn nữa.
Chỉ hai kiếm, bọn họ nhìn ra tên thiên tài tuyệt thế Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ từ ngoại vực kia cường đại, uy lực hai chiêu kiếm pháp này rất đáng sợ, hơn nữa còn dính liền với nhau, có thể nói là hoàn mỹ, nắm bắt tiên cơ hoàn mỹ tới tận cùng.
Cường giả Thánh cấp ngưng trọng nhìn sang.
– Cho dù Giang Tử Ngọc không có xuất toàn lực, kẻ này có thể dùng tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ đối kháng cường giả Vạn Cổ nhất trọng thiên là sự thật không thể nghi ngờ.
– Chiến đấu vượt qua hai trọng thiên…
Chương 2344: Một kiếm phân sinh tử (Thượng)
– Không, không thể tính toán như vậy, Niết Bàn Cảnh cùng Vạn Cổ Cảnh có chênh lệch còn lớn hơn một trọng thiên trong Niết Bàn Cảnh rất nhiều lần, nếu kẻ này thật có được thực lực như thế, hắn tuyệt đối không phải thiên tài tuyệt thế, mà là yêu nghiệt, chỉ có yêu nghiệt mới có thể làm được điểm này.
Một thiên tài tuyệt thế Thánh cấp tứ tinh ngưng trọng nói ra.
– Có phải yêu nghiệt hay không còn chưa biết, nhưng kẻ này thật sự có thực lực kinh người, từ nay về sau, ta phải xem trọng hắn hơn ba phần.
– Ngươi thua, ngươi nên giao tiền đặt cược.truyện đao tu audio
Sở Mộ đứng trước mặt Giang Tử Ngọc và lạnh nhạt lên tiếng.
Mi tâm Giang Tử Ngọc có vết điểm màu đỏ, đó là nơi kiếm của Sở Mộ đụng vào.
Đúng thế, song phương không phải đấu sinh tử, nếu không một kiếm vừa rồi đã lấy mạng Giang Tử Ngọc ngay lập tức, Giang Tử Ngọc cảm giác mình chỉ dùng một bộ phận thực lực, cũng không phải dùng toàn bộ, Sở Mộ cũng có phần giữu lại.
– Giang Tử Ngọc nói lời giữ lời.
Giang Tử Ngọc nói xong liền nghiến răng nghiến lợi, hắn vô cùng căm tức:
– Ba trăm triệu nguyên đan thượng phẩm, hiện tại cho ngươi, điều kiện kia, ta cũng đáp ứng.
– Nhớ kỹ điều kiện, kèm theo, không phải một, mà là hai, về phần điều kiện thứ hai, ta hiểu và ngươi hiểu, các vị ở đây đều hiểu.
Sở Mộ nói.
Thua, là một sự việc, chủ yếu là hắn có cảm giác mình bị đùa nghịch, đùa nghịch rất nghiêm trọng.
Người này có thực lực chống lại Thánh cấp nhưng vẫn làm ra vẻ mình không có đầu óc, không đáng so đo, không có đầu óc là mình, suy nghĩ như thế, nội tâm Giang Tử Ngọc càng căm tức.
Lần này xem như ném mặt mũi tới nhà, Giang Tử Ngọc có cảm giác mình không mặt mũi tiếp tục dừng lại ở Thiên Tài Viên nữa.
– Các hạ, giao Thiên Kích kiếm thức cho ta, ta bảo chứng ngươi sẽ trở thành đệ tử thân truyền của Phá Thiên Cung.
Vương Truyện Phong đi đến trước mặt Sở Mộ, hắn tận mắt nhìn thấy uy năng đáng sợ của Thiên Kích kiếm, trái tim không ngừng run rẩy.
Vương Truyện Phong vừa nói câu này ra khỏi miệng, lập tức làm người chung quanh khiếp sợ, đệ tử thân truyền của Phá Thiên Cung đấy, cũng không phải có thiên phú là được chọn, độ khó trong đó rất cao, giống như đệ tử bí truyền của Chân Kiếm.
– Kim hành tinh hoa hoặc là thiên địa tinh hoa ngoài ngũ hành.
Sở Mộ phong khinh vân đạm đáp lại, câu này làm Vương Truyện Phong rất phiền muộn.
– Tốt, kim hành tinh hoa hoặc là thiên địa tinh hoa ngoài ngũ hành đúng không, ta đi tìm, nhưng nếu ta tìm đủ thiên địa tinh hoa, trừ Thiên Kích kiếm thức ra, ngươi có thể giao dịch chiêu kiếm pháp kia cho ta hay không?
Vương Truyện Phong hít sâu một hơi, hắn gật đầu nói ra.
Vương Truyện Phong không phải người như Giang Tử Ngọc, hắn có giới hạn và kiên trì thấp nhất của mình, nếu không hắn nhắm vào Sở Mộ, Sở Mộ nửa bước khó đi trong Thiên Cổ Vực.
– Chỉ cần ngươi có đủ thiên địa tinh hoa đều có thể.
Sở Mộ nói.
– Nói cho ta biết trước tên của kiếm pháp vừa rồi.
Vương Truyện Phong nói, hắn không đạt được nhưng biết tên của kiếm pháp cũng là một loại an ủi.
– Vô Thanh kiếm thức.
Sở Mộ có thể thỏa mãn yêu cầu nho nhỏ này.
– Vô Thanh kiếm thức… Vô thanh vô tức…
Vương Truyện Phong lẩm bẩm rời đi.
Cho dù là Thiên Kích kiếm thức hay Vô Thanh kiếm thức, đây đều là kiếm chiêu kiếm pháp cao cấp nhất trong Chân Thần Kiếm Tông, trong cả Vạn Kiếm Lâm Bi chỉ có ba mươi chiêu như thế, mỗi một chiêu cầm ra ngoài cũng có thể tạo thành gió tanh mưa máu.
Sở Mộ dám lấy ra, hắn có ý định của mình. Thứ nhất, hắn phải thi triển khi đối mặt cường địch, thứ hai vì đề cao danh tiếng, tiến tới tăng cường thanh danh của Chân Kiếm Tông.
Về phần uy hiếp, hắn chỉ muốn tiếp tục đi xa hơn trên con đường kiếm đạo, từ đó uy hiếp là khó tránh khỏi.
…
– Dẫn xuất Hà Bất Hữu xuất hiện đi.
Sở Mộ nói với người trước mặt.
– Được!
Lý Đông Lai vô cùng kích động.
Hắn tận mắt nhìn thấy Sở Mộ chiến đấu với Giang Tử Ngọc, hắn cũng hiểu, Giang Tử Ngọc cũng không thi triển toàn bộ thực lực, nhưng Sở Mộ có thể đối kháng, không cần nghi ngờ nữa, Phải biết rằng, Giang Tử Ngọc chính là thiên tài tuyệt thế, hắn cường đại hơn cường giả Thánh cấp khác rất nhiều.
Hi vọng báo thù ngay trước mắt, Lý Đông Lai không thể ức chế kích động trong lòng.
Cùng lúc đó trong Thiên Tài Viên, ai cũng biết thanh danh của Sở Mộ. Hơn nữa còn truyền bá ra khỏi Thiên Tài Viên.
– Chẳng lẽ người này chính là thiên tài yêu nghiệt?
Các siêu cấp cường giả tọa trấn Thiên Tài Viên không ngừng khiếp sợ.
– Có phải cấp yêu nghiệt hay không, còn chưa thể xác định, nhưng có lẽ có thể xác định.
– Nếu thật sự là như thế, như vậy Thiên Tài Viên chúng ta sẽ có được thiên tài yêu nghiệt đầu tiên, danh vọng của Thiên Tài Viên cũng tăng lên một cấp độ.
…
Trên một ngọn núi nhỏ cao mấy trăm mét cách thành Thiên Tài ba mươi dặm về hướng đông, hai người Sở Mộ cùng Lý Đông Lai đang đứng trên đỉnh núi.
Sở Mộ bình thản ngồi tại chỗ, mà Lý Đông Lai đứng ngồi không yên, nội tâm kích động hưng phấn và lo lắng.
Kinh Lôi Môn, tại trụ sở của nó trong thành Thiên Tài, Lý Đông Lai cố ý đi ngang qua trụ sở của Kinh Lôi Môn tại nơi này, tiếp theo hắn rời khỏi thành Thiên Tài, đi tới ngọn núi nhỏ ngoài thành, người Kinh Lôi Môn cũng đưa tin thông báo cho Hà Bất Hữu chạy tới.
Sở Mộ đã đi tới ngọn núi nhỏ này sớm hơn Lý Đông Lai, hắn đang chờ đợi, hiện tại thành Thiên Tài có rất nhiều người biết rõ tên của hắn, người biết rõ hắn chính thức không nhiều, cho nên không làm người ta chú ý.
Hà Bất Hữu còn chưa tới, cũng không biết hắn sẽ tới lúc nào, cũng không biết có bao nhiêu người, nhưng vì hành thổ tinh hoa, Sở Mộ không thể không chờ đợi.
Dựa theo lời của Lý Đông Lai nói, sau khi Hà Bất Hữu nhận được tin tức phải chạy tới mới đúng.
Dù sao hắn là cường giả Thánh cấp, cũng chỉ là Thánh cấp nhất tinh, mà Lý Đông Lai chỉ là Niết Bàn Cảnh thất trọng thiên, nhưng hắn là thiên tài Địa cấp được Thiên Tài Viên chứng thực, tiềm lực hơn xa chính mình, hắn phát triển là sự uy hiếp lớn với Hà Bất Hữu, tuyệt đối không thể bỏ mặc uy hiếp phát triển.
Ngay từ đầu Lý Đông Lai còn kích động khẩn trương, còn có một tia hối hận….Theo thời gian trôi qua, hắn dần dần bình phục tâm tình, gió núi thổi qua cũng không làm hắn sinh ra biến hóa.
Hai ngày sau, một tiếng xé gió vang lên trên đỉnh núi nhỏ, trước ămtj Sở Mộ cùng Lý Đông Lai có một người tướng mạo bình thường xuất hiện, đó là trung niên mặc áo bào tím rộng thùng thình, trên mặt trung niên còn có nụ cười lạnh đầy khinh miệt.
Chương 2345: Một kiếm phân sinh tử (Hạ)
– Lý Đông Lai, đây là giúp đỡ do ngươi mời tới sao?
Hà Bất Hữu cười lớn, hắn nói chuyện đầy sát ý:
– Chỉ là Niết Bàn bát trọng thiên…
Hắn vừa mới xuất quan, trong môn đưa tin tức Lý Đông Lai đã rời khỏi Thiên Tài Viên và ra khỏi thành Thiên Tài, môn hạ đệ tử lập tức truyền tin tức tới, hắn lập tức chạy tới trụ sở Kinh Lôi Mộ trong thành Thiên Tài.
Hà Bất Hữu muốn chém giết Lý Đông Lai giải trừ uy hiếp, hắn lại lo lắng Lý Đông Lai rời đi, hắn không dừng lại, cũng không tìm hiểu tin tức khác, cho dù tìm hiểu cũng không nghĩ tới Sở Mộ.
– Sở huynh, hắn là Hà Bất Hữu!
Lý Đông Lai nói với Sở Mộ, trong giọng nói tràn ngập hận ý khắc cốt minh tâm, hận không lột da rút gân Hà Bất Hữu, lại đánh hắn thành thịt vụn, đáng tiếc chênh lệch thực lực quá lớn.
– Ta là trưởng lão Kinh Lôi Môn Hà Bất Hữu, các hạ có lai lịch gì? Thật muốn xuất đầu thay Lý Đông Lai sao?
Hà Bất Hữu không lập tức hạ sát thủ, hắn không rõ thân phận lai lịch kẻ này, nếu giết nhầm sẽ có phiền toái quấn thân.
– Ta là ai ngươi không cần biết.
Sở Mộ đứng dậy, hắn bình thản nói một câu:
– Ngươi chỉ cần biết rõ, ta là người giết ngươi là đủ rồi!
– Giết ta… Ha ha ha ha…. Chỉ bằng tu vi Niết Bàn bát trọng thiên của ngươi cũng dám nói giết ta?
Hà Bất Hữu cười to không ngớt.
Lý Đông Lai xiết chặc nắm đấm, hắn cắn răng chảy máu, ánh mắt như phóng lửa.
– Các ngươi đi chết đi!
Trong lúc cười to, Hà Bất Hữu bỗng nhiên ra tay, nếu đã muốn giết mình, mặc kệ thân phận gì lai lịch gì cũng không trọng yếu, giết trước nói sau.
Hai tay nâng lên, hắn lập tức đánh ra hai đạo chưởng ấn vào Sở Mộ và Lý Đông Lai.
Cường giả Thánh cấp đánh một kích, Lý Đông Lai không kịp phản ứng chút nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn chướng ẩn mán theo lôi quang đánh tới, sắp đánh nổ bản thân mình.
Ngay vào lúc Lý Đông Lai cho rằng mình phải chết, một đạo kiếm quang kinh thiên như ngôi sao băng xẹt qua bầu trời, nó xé rách bóng tối, ngăn cản chưởng ấn đầy lôi quang trước mặt hắn.
Dưới thân kiếm, hai đạo chưởng ấn đầy lôi quang không thể thoát khỏi, trực tiếp bị cắt nát, uy lực của kiếm quang rất cường đại.
Một kiếm bổ hai đạo chưởng ấn, Sở Mộ không dừng lại, hắn thuận thế đâm một kiếm vào Hà Bất Hữu.
Kiếm quang ngưng làm một tuyến, lực lượng tụ hợp làm một, vô thanh vô tức xuyên qua không khí ngăn cản, giống như vượt qua thời không, nó tạo ra một quỹ tích thẳng tắp đâm vào đối thủ.
Trong mắt Lý Đông Lai chỉ có một đạo kiếm quang đánh thẳng về phía Hà Bất Hữu.
Hà Bất Hữu kinh hãi, không cách nào tưởng tượng, kiếm quang quá nhanh và khó tưởng tượng nổi.
Nhanh đến mức tận cùng, vô thanh vô tức, hắn không cho rằng mình có thể tránh né.
Quá sợ hãi, Hà Bất Hữu cảm giác nguy cơ rất mạnh, đó là nguy cơ trí mạng, hắn vội vàng lui ra phía sau, hai chân hắn phát lực nhưng cảm thấy mi tâm tê rần, dường như có cái gì đó đâm thủng mi tâm, linh hồn của hắn đau đớn kịch liệt vì bị xé rách, trước mắt biến thành màu đen, ý thức lâm vào bóng tối.
Oanh, thân thể Hà Bất Hữu lui ra sau cực nhanh, hắn đụng vào tảng đá, tảng đá chia năm xè bảy, thân thể hắn lui ra sau và té xuống đất, mi tâm có máu tươi chảy ra.
Giết người, trực tiếp ra tay từ nhược điểm, mi tâm chính là nhược điểm, chỉ cần đâm xuyên qua, phá hư đại não và linh hồn, nhất kích tất sát.
Nếu là trái tim, tuy cũng có thể giết chết nhưng nói không chừng có vật bảo vệ trái tim gì đó.
– Chết!
Lý Đông Lai cho rằng sẽ có đại chiến thật kịch liệt, cuối cùng Sở Mộ chỉ dùng ưu thế cực kỳ yếu ớt chiến thắng, từ đó chém giết đối phương, tuyệt đối không nghĩ rằng chỉ có một kiếm, chỉ trong nháy mắt phân ra thắng bại, phân sinh tử.
Một kiếm này còn lăng lệ ác liệt và nhanh hơn lúc đấu với Giang Tử Ngọc.
Chẳng lẽ lúc đấu với Giang Tử Ngọc, Sở Mộ vẫn chưa xuất toàn lực?
Nội tâm Lý Đông Lai không có vui sướng do báo thù rửa hận, ngược lại tràn ngập vô số nghi vấn, vô số rung động, đủ loại suy nghĩ hết sức phức tạp, ngay cả hắn cũng không rõ tại sao mình lại như thế.
Hà Bất Hữu chết, không gian giới chỉ của hắn biến thành chiến lợi phẩm của Sở Mộ.
– Thù của ngươi đã báo, hiện tại nên nói cho ta biết thổ hành tinh hoa đang ở đâu.
Sở Mộ đi đến trước mặt Lý Đông Lai và lên tiếng.
Toàn thân Lý Đông Lai run lên, hắn tỉnh táo lại, trong tay xuất hiện ra một khối kết tinh màu nâu như quả trứng gà, tản mát khí tức nặng nề, đó là chấn động của hành thổ chi lực.
– Thổ tinh phách!
Đồng tử Sở Mộ co rút lại, hắn nhìn lên khối kết tinh trước mặt.
Hắn thật không ngờ, Lý Đông Lai không phải nắm giữ manh mối hành thổ tinh hoa, mà là trên người hắn có thổ tinh phách.
– Sở huynh, ngươi báo thù thay ta, thổ tinh phách là của ngươi.
Lý Đông Lai nói ra, hắn giao thổ tinh phách cho Sở Mộ.
Hít sâu một hơi, hắn làm bản thân bình tĩnh lại, Sở Mộ tiếp nhận thổ tinh phách, chỉ cần tìm kim hành tinh hoa là đầy đủ giúp hắn tu luyện kinh thế bí pháp đệ nhất trọng.
– Đại thù được báo, đi con đường nào?
Sở Mộ thu thổ tinh phách và nói.
– Trước kia ta có hai nan đề, đầu tiên là báo thù, hiện tại thù đã báo, chỉ còn lại một nan đề, ta nên tu hành con đường nào, hiện tại ta đã có đáp án, quyết định buông tha pháp thuật, chuyên tu kiếm đạo.
Lý Đông Lai nói, trên người hắn sinh ra một tia mũi nhọn.
– Nếu muốn chuyên tu kiếm đạo, không ngại đến Thương Lan hoàng triều Chân Kiếm Tông.
Sở Mộ nói.
Một mồi lửa đốt cháy thi thể Hà Bất Hữu, đốt cháy sạch sẽ, gió núi thổi qua thổi bay tro cốt tan biến trong thiên địa.
Núi nhỏ không bị phá hư chút nào.
Sở Mộ cùng Lý Đông Lai rời đi.
Sở Mộ quay về Thiên Tài Viên, Lý Đông Lai khởi hành mang theo thủ dụ của Sở Mộ rời khỏi Thiên Cổ Vực, lúc này bay về hướng Thương Lan hoàng triều.
Đại thù đã báo, lại lập chí kiếm đạo, không thể nghi ngờ, Chân Kiếm Tông là nơi đi không tệ, đương nhiên trong Thiên Cổ Vực có tông môn kiếm tu, luận tiềm lực lại không sánh bằng Chân Kiếm Tông.
Hiện tại Chân Kiếm Tông chỉ có chút thanh danh trong Thương Lan hoàng triều mà thôi, tiềm lực của hắn không thể nghi ngờ, tin tưởng một ngày kia, danh tiếng của Chân Kiếm Tông sẽ vang vọng cả thế giới Thâm Lam.
Còn nữa, Lý Đông Lai chính là thiên tài Địa cấp, gia nhập Chân Kiếm Tông, như vậy cũng có lợi cho Chân Kiếm Tông.
Hợp nhau càng tăng sức mạnh.
– Thiên phú đáng sợ, thực lực đáng sợ, kiếm pháp đáng sợ…
Chương 2346: Yêu nghiệt ngàn năm khó gặp
Lúc Sở Mộ cùng Lý Đông Lai rời khỏi ngọn núi nhỏ, một thân ảnh bước ra khỏi hư không, gương mặt bị sương mù che phủ.
Nói xong thân ảnh của hắn biến mất trong thiên địa, dường như lại dung nhập vào trong hư không, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
…
Bên ngoài Thiên Tài Viên có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào, mỗi khi có thiên tài bước ra khỏi Thiên Tài Viên đều bị quan sát.
Sở Mộ quay về thành Thiên Tài, hắn đi tới cửa Thiên Tài Viên và muốn đi vào.
– Sở huynh.
Lúc này có một người đi tới, đó là thiên tài Huyền cấp bước ra khỏi Thiên Tài Viên và gặp Sở Mộ, đôi mắt sáng ngời và tiến lên chào hỏi Sở Mộ.
Sở Mộ nhìn lại, hắn không biết người này ngưng gật đầu đáp lễ, lúc này đi vào trong Thiên Tài Viên.
– Người đó họ Sở?
Thiên tài Huyền cấp bị ngăn cản đường đi, người chặn đường vội vàng hỏi thăm.
– Đúng vậy, hắn chính là Sở Mộ đánh bại Giang Tử Ngọc trên chiến đài.
Thiên tài Huyền cấp ưỡn ngực, ngữ khí đầy tự hào, dường như đang nói tới bản thân của hắn.
Kỳ thật lúc chiến đấu trên chiến đài, có thể nói Sở Mộ cùng Giang Tử Ngọc vẫn chưa phân thắng bại.
Sở Mộ thật sự có thực lực chém giết Vạn Cổ Nhị trọng thiên không sai, đó là Vạn Cổ nhị trọng thiên bình thường, Giang Tử Ngọc lại là thiên tài tuyệt thế, thực lực của hắn đủ sức chém giết đối thủ vượt qua đại cảnh giới. Cũng có thể nói Giang Tử Ngọc tu vi Vạn Cổ nhất trọng thiên trung kỳ có thể chém giết đối thủ Vạn Cổ Nhị trọng thiên trung kỳ thậm chí Vạn Cổ Nhị trọng thiên hậu kỳ.
Thiên tài tuyệt thế có chênh lệch lớn với thiên tài bình thường, không chỉ chênh lệch thực lực, còn nắm chắc chiến đấu vượt cấp, Giang Tử Ngọc chính là thiếu chủ Giang gia, trên người hắn chắc chắn có át chủ bài.
Bởi vậy, nếu hai người thật sự chiến đấu sinh tử, Sở Mộ không sử dụng Kiếm Tông linh ấn cũng không thể chém giết Giang Tử Ngọc.
Bất kể nói thế nào, quyết đấu trên chiến đài, song phương đã ước hẹn mười chiêu, cuối cùng lại là Giang Tử Ngọc thua, truyền đi, tự nhiên cũng là Sở Mộ đánh bại Giang Tử Ngọc.
– Cái gì? Hắn chính là Sở Mộ, là Sở Mộ bị nghi là thiên tài yêu nghiệt?
– Đương nhiên là hắn rồi, Sở Mộ là hắn, ta gặp qua hắn hai lần rồi.
Đấm ngực dậm chân khóc thét lên.
Một người sợ hãi, hối hận không thôi, nội tâm uể oải không nhỏ.
Sở Mộ đấy, đó là thiên tài tuyệt thế vừa tấn cấp, là người thông qua khảo hạch thiên tài tuyệt thế của Thiên Tài Viên trong thời gian ngắn nhất, chỉ cần như vậy đã có phân lượng lớn lắm rồi.
Huống chi cách đây không lâu còn truyền tin tức, lúc trên chiến đài, hắn ước hẹn mười chiêu với Giang Tử Ngọc và chiến thắng đối thủ.
Giang Tử Ngọc là ai?
Đó là thiếu chủ Giang gia, một trong các thế lực nhất lưu của Thiên Cổ Vực, bản thân là thiên tài tuyệt thế, tu vi Vạn Cổ nhất trọng thiên trung kỳ, bài danh chín trăm ba mươi trên tuyệt thế thanh bảng, từng chém giết một tu luyện giả Vạn Cổ Nhị trọng thiên.
Bất kể là danh tiếng cỡ nào, đều biến Giang Tử Ngọc trở thành tiêu điểm, hắn được nhiều người chú ý, cường giả như thế lại ước hẹn mười chiêu trên chiến đài, hắn bị Sở Mộ tu vi Niết Bàn bát trọng thiên đánh bại, thua ba trăm triệu nguyên đan thượng phẩm cho đối phương và hai điều kiện, không thể nghi ngờ, thanh danh của Sở Mộ còn mạnh hơn lúc trước.
Sở Mộ hư hư thực thực có danh xưng thiên tài yêu nghiệt truyền ra ngoài, thế lực muốn mời chào hắn càng kích động hơn xưa, cũng càng tích cực, ngay cả bốn đại thiên môn cũng như thế.
Trong bốn đại thiên môn cũng có yêu nghiệt, số lượng lại thua xa thiên tài tuyệt thế, mỗi một thiên tài yêu nghiệt đều là thành phần trọng yếu trong bốn đại tông môn.
Giả như có thể chứng minh Sở Mộ là thiên tài yêu nghiệt, bốn đại thiên môn cũng nguyện ý trả giá lớn mời chào hắn.
Bọn họ chỉ nghe qua tên Sở Mộ nhưng chưa tận mắt nhìn thấy, cũng không biết hắn có bộ dạng gì, không nghĩ tới hắn lại đi qua trước mặt mình trước cửa Thiên Tài Viên hai lần.
Hiện tại không biết phải chờ thêm bao lâu mới có thể mời chào người ta.truyện Ma Tu audio
Không nói bên ngoài Thiên Tài Viên, đám người kia ảo não không thôi, các chấp sự tông môn đấm ngực dậm chân tiếc hận, Sở Mộ tiến vào Thiên Tài Viên, lúc đi tới Tuyệt Thế Cư liền gặp các thiên tài khác, bọn họ đều chào hỏi hắn, cho dù không thể trở thành bằng hữu nhưng cũng kết thiện duyên.
Sở Mộ cũng đáp lễ, hắn cho người ta cảm giác khiêm tốn chứ không phải ngông cuồng.
Vào lúc đi vào Tuyệt Thế Cư, bên tai có giọng nói nhỏ, là siêu cấp cường giả tọa trấn Thiên Tài Viên mời Sở Mộ đi Trấn Nguyên Lâu một chuyến.
Mang theo nghi hoặc, Sở Mộ cải biến phương hướng đi tới Trấn Nguyên Lâu.
Tuy Thiên Tài Viên là tổ chức rời rạc khác với tông môn, nhưng cuối cùng nó vẫn là tổ chức, trừ thiên tài thông qua khảo hạch gia nhập Thiên Tài Viên ra, Thiên Tài Viên cũng có nhân viên nội bộ của mình, ví dụ như Dục Tú là một trong số đó.
Mấy siêu cấp cường giả tọa trấn Thiên Tài Viên cũng thuộc thành viên nội bộ của Thiên Tài Viên, bọn họ dùng trăm năm thay phiên với nhau.
Đi tới trước Trấn Nguyên Lâu.
– Vào đi!
Bên trong Trấn Nguyên Lâu có giọng nói vang lên.
Trong Trấn Nguyên Lâu có bốn người đang ngồi, mặc dù không có khí tức bộc phát, bọn họ ngồi đó nhưng Sở Mộ lại có cảm giác không cách nào rung chuyển.
Bốn người này tối thiểu cũng là cường giả Thánh cấp thất tinh.
– Sở Mộ bái kiến bốn vị tiền bối.
Sở Mộ hành kiếm lễ.
– Có thể dùng một kiếm miểu sát cường giả Thánh cấp nhất tinh hậu kỳ, rất tốt!
Siêu cấp cường giả có gương mặt bị mây mù bao phủ lên tiếng.
Sắc mặt Sở Mộ không thay đổi nhưng nội tâm kinh ngạc không thôi, thì ra chuyện mình giết Hà Bất Hữu đã bị người ta biết.
– Từ xưa đến nay, thiên tài phân chia đẳng cấp là hoàng huyền địa thiên, thiên tài tuyệt thế được xưng một tỷ người trăm năm có một, trên thiên tài tuyệt thế còn có thiên tài tầng thứ cao hơn, tên là yêu nghiệt.
Siêu cấp cường giả thứ hai lên tiếng, hắn nói:
– Thiên tài yêu nghiệt được xưng là vạn cổ hiếm có, vạn cổ một yêu nghiệt.
– Ngươi có thể dùng tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ miểu sát cường giả Thánh cấp nhất tinh hậu kỳ, ngươi có tư cách xưng là vạn cổ một yêu nghiệt.
– Trong Thiên Tài Viên không có khảo hạch thiên tài cấp yêu nghiệt.
Sở Mộ mỉm cười, nói, đối mặt bốn siêu cấp cường giả lại không chút khẩn trương, hắn cũng thừa nhận mình là thiên tài cấp yêu nghiệt.
– Tốt!
Siêu cấp cường giả thứ ba nói ra một chữ thập phần hữu lực, giống như sấm sét nổ vang trên không trung.
– Sở Mộ, ngươi quả nhiên là thiên tài yêu nghiệt, đây là may mắn của Thiên Tài Viên chúng ta.
Chương 2347: Bí pháp Kinh Thế đệ nhất trọng (Thượng)
Siêu cấp cường giả thứ tư cười nói, ngữ khí nước chảy mây trôi, hoàn toàn tùy ý:
– Lần này chúng ta mời ngươi tới là có một việc, muốn thuong nghị với ngươi một phen.
– Tiền bối cứ nói.
Sở Mộ rất lễ phép, tuy là yêu nghiệt lại khiêm tốn hữu lễ, bốn người âm thầm gật đầu, càng thoả mãn.
– Ngươi cảm thấy Thiên Tài Viên như thế nào?
Siêu cấp cường giả thứ tư hỏi.
– Bao quát thiên tài thiên hạ, chế tạo chứng thực thiên tài đầy uy quyền, cũng cung cấp tiện lợi cho thiên tài.
Sở Mộ nói vài câu.
– Không sai, ngươi nhìn rất rõ ràng, không biết ngươi có hứng thú gia nhập Thiên Tài Viên hay không?
– Tiền bối, chẳng phải ta đã thông qua khảo hạch Thiên Tài Viên rồi sao?
Sở Mộ hỏi ngược lại.
– Ta không có ý này, Thiên Tài Viên cũng là một tổ chức, cũng có thiên tài do mình bồi dưỡng, tự bồi dưỡng cường giả, đây mới là người thuộc về Thiên Tài Viên.
Siêu cấp cường giả thứ tư là người giỏi câu thông, hắn hơi ngừng lại và nói tiếp:
– Mời ngươi gia nhập Thiên Tài Viên chính là muốn ngươi trở thành một phần tử chính thức của Thiên Tài Viên, có thể hưởng thụ tài nguyên tu luyện của Thiên Tài Viên, đương nhiên, có thu hoạch sẽ có trả giá.
– Đa tạ tiền bối ưu ái, ta ở ngoại vực là tông chủ một tông.
Sở Mộ nói.
– Ah, còn nhìn không ra, ngươi lại là tông chủ một tông.
Siêu cấp cường giả đầu tiên cười nói, cũng không có ý châm chọc trong đó, thuần túy là thưởng thức.
– Cũng không xung đột với nhau, trên thực tế, trong Thiên Tài Viên có không ít người là đệ tử thế lực khác, thiếu chủ gì đó… Thiên Tài Viên chúng ta khác với tông môn, kiêm dung tất cả, chỉ cần thiên phú đầy đủ là có thể gia nhập, hưởng thụ tài nguyên của Thiên Tài Viên, hoàn toàn không đột với thân phận và địa vị.
– Giống như ta, ta tới từ ngoại vực, cũng là gia chủ một gia tộc.
Siêu cấp cường giả thứ tư bổ sung một câu.
– Chúng ta biết rõ, ngươi bởi vì có chút nguyên nhân cho nên cần gấp kim hành tinh hoa, nếu ngươi nguyện ý gia nhập Thiên Tài Viên, trở thành phần tử trong đó, Thiên Tài Viên nguyện ý xuất ra một khối kim hành tinh hoa làm lễ vật.
Hắn nói câu này làm Sở Mộ kinh ngạc.
Kim hành tinh hoa đấy, thiên địa tinh hoa vô cùng khó kiếm, phải biết rằng, Sở Mộ vì đạt được ngũ hành tinh hoa cũng trả giá không ít cố gắng.
Lúc này vận khí rất không tồi, thiên tài giao dịch hội tìm được một khối hỏa chi tinh phách, trợ giúp Lý Đông Lai chém giết Hà Bất Hữu báo thù, đạt được một khối thổ tinh phách, hiện tại ngũ hành tinh hoa chỉ là thiếu kim hành tinh hoa mà thôi.
Một khi có được kim hành tinh hoa, như vậy hắn có thể bế quan tu hành, tu luyện môn bí pháp Kinh Thế đệ nhất trọng.
Nghĩ tới đây, Sở Mộ hít thở dồn dập, đối phương dùng chiêu này đánh trúng chỗ ngứa của Sở Mộ, nhưng mà Sở Mộ tâm động cũng không dễ dàng bị mê hoặc, hắn cần cân nhắc một phen.
Sở Mộ vuốt vuốt kết tinh trong tay, đáy mắt có thần thái hưng phấn không che dấu được.
Kết tinh trong tay lớn như quả trứng gà, nó có hình thoi bất quy tắc, màu vàng thuần túy, tỏa ra khí tức mũi nhọn đáng sợ, đây là kim chi tinh phách trong ngũ hành tinh hoa.
Kim chi tinh phách trong tay, Sở Mộ đáp ứng đối phương và gia nhập Thiên Tài Viên.
Thiên Tài Viên là tổ chức khác với tông môn và thế gia, cũng không phải tổ chức nghiêm mật.
Một gia tộc sẽ có gia chủ, một tông mốn sẽ có tông chủ, một bang phái sẽ có bang chủ, nhưng Thiên Tài Viên không có ai là viên chủ.
Thiên Tài Viên lúc ban đầu chỉ có hơn mười cường giả Thánh cấp cao giai thiên tài tuyệt thế sáng lập nên, theo ý nào đó thì mười mấy người này xem như thành viên ban đầu của Thiên Tài Viên, sau đó mỗi một khi có thiên tài bên ngoài thành Thiên Tài tới gia nhập Thiên Tài Viên, thực sự trở thành thành viên bên trong, Thiên Tài Viên cũng sẽ đi tới một ít nơi khác thành lập phân viên của mình, từ đó sẽ vơ vét thêm một ít thiên tài.
Thiên Tài Viên áp dụng chế độ đẳng cấp.
Cấp thấp nhất là cấp hắc thiết, theo thứ tự hướng lên là thanh đồng, bạch ngân, hoàng kim, trên hoàng kim còn có ám kim và tử tinh.
Thiên tài vừa gia nhập Thiên Tài Viên, nếu dưới Vạn Cổ Cảnh đều bị liệt vào hàng ngũ hắc thiết, cấp Vạn Cổ Cảnh cũng liệt vào thanh đồng, về sau phải dựa vào năng lực của mình leo lên.
Tục truyền tầng thứ cao nhất là tử tinh chỉ có mười mấy siêu cấp cường giả sáng tạo Thiên Tài Viên mới có, càng về sau đều dựa vào lực của bản thân bò lên.
Gia nhập Thiên Tài Viên không tạo thành xung đột gì với thân phận của bản thân, gia chủ cũng tốt, tông chủ cũng không thành vấn đề gì, trong Thiên Tài Viên có không ít cường giả tới từ bốn đại thiên môn và ngoại vực.
Khối kim chi tinh phách này chính là lễ vật tặng Sở Mộ gia nhập liên minh Thiên Tài Viên, bởi vì hắn là thiên tài yêu nghiệt, cũng là thiên tài yêu nghiệt đầu tiên của Thiên Tài Viên từ trước tới nay, sức nặng như thế, Thiên Tài Viên tự mời hắn gia nhập liên minh, cho nên bọn họ phải trả cái giá làm hắn động tâm.
Một khối kim chi tinh phách và thanh đồng lệnh.
Sở Mộ là Niết Bàn Cảnh, trên lý luận hắn chỉ có hắc thiết lệnh. Nhưng Sở Mộ có khác biệt, hắn là thiên tài yêu nghiệt, không thể dựa theo lẽ thường được.
– Kim chi tinh phách đến tay, ngũ hành tinh hoa tề tụ, đủ loại bảo vật đã đủ, là thời điểm tu luyện bí pháp Kinh Thế đệ nhất trọng.
Sở Mộ hít sâu một hơi, hắn áp chế kích động trong nội tâm xuống, vung tay lên, đủ loại bảo vật tu luyện bí pháp Kinh Thiên bày ra trước mặt.
Từ trong cấm địa Chân Thần Kiếm Tông, hắn đạt được truyền thừa từ Kiếm Thần Tôn Tòa một thời gian ngắn, Sở Mộ vẫn muốn mau chóng tu hành bí pháp Kinh Thế đệ nhất trọng, đáng tiếc hắn còn thiếu bảo vật phụ trợ.
Hôm nay đã tụ tập đủ bảo vật, có thể tu hành bí pháp Kinh Thế đệ nhất trọng.
Sở Mộ cũng không biết tu luyện đệ nhất trọng cần bao lâu, cho nên hắn phân phó phong bế tầng ba. Bảo Dục Tú cự tuyệt bất cứ ai tới bái phỏng, mặc kệ chuyện gì cũng không được quấy rầy hắn, chờ hắn xuất quan rồi nói sau.
Trừ phong bế tầng thứ ba ra, Sở Mộ cũng dựa vào tạo nghệ phong cấm của mình bố trí phong cấm chung quanh.
Khi tu vi tăng lên, cảnh giới của hắn tăng lên, cho dù không có tận lực nghiên cứu phong cấm chi đạo nhưng cũng tiến bộ không ít.
Tin tức trong Thiên Tài Viên truyền ra ngoài.
Tin tức thiên tài tuyệt thế Sở M trải qua nghiệm chứng, thiên phú của hắn áp đảo tuyệt thế cấp, hắn chính là thiên tài yêu nghiệt.
Sôi trào, cả thành Thiên Tài đều sôi trào.