Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 470 [Chương 2348 đến 2352]
❮ prevnext ❯Chương 2348: Bí pháp Kinh Thế đệ nhất trọng (Trung)
Chính mình suy đoán, cuối cùng chỉ là suy đoán, cũng không có tính xác định, nhưng tin tức do Thiên Tài Viên truyền ra lại chứng thực, đây cũng là quyền uy và danh vọng của Thiên Tài Viên tích lũy suốt vài vạn năm, phương diện chứng thực thiên tài, bốn đại thiên môn còn không bằng Thiên Tài Viên.
Tin tức vừa ra, những người vốn có cơ hội tiếp cận Sở Mộ đều hối hận đấm ngực dậm chân.
Hôm nay Sở Mộ đã bế quan, cho dù bọn họ dùng thủ đoạn gì cũng không thể tiếp xúc với Sở Mộ, không tiếp xúc cho nên không thể mời chào.
Loại cảm giác bị cự tuyệt ngoài cửa, không có cảm giác dùng lực làm bọn họ cảm thấy biệt khuất, người bốn đại thiên môn cũng tức giận không thôi.
…
Hai mắt khép kín, nhìn thấy quanh người có khí thế vô hình vờn quanh như nước chảy, những nơi đi qua lại mang theo một bảo vật bay lên.
Dưới khí lưu vô hình, bảo vật bị cuốn đi đều tan vỡ, chúng bị nhiệt độ cực nóng của khi lưu bài trừ tạp chất, dần dần chỉ lưu lại tinh hoa.
Cùng lúc đó bảo vật khác bị cuốn lên, trừ tạp chất chỉ lưu lại tinh hoa là một giọt nước óng ánh.
Cuối cùng chỉ còn lại kim chi tinh phách, hải chi tinh phách, thổ tinh phách, hỏa chi tinh phách và một nửa bổn nguyên mộc chi tương.
Mộc chi tướng trải qua phát triển đã không nhỏ, Sở Mộ đã cắt một nửa, tu luyện bí pháp Kinh Thế đệ nhất trọng còn thừa một nửa, sẽ không đả thương tới căn bản, theo thời gian trôi qua, sau khi hấp thu mộc chi lực, bổn nguyên mộc chi tương sẽ dần dần khôi phục, thậm chí càng lúc càng lớn mạnh.
Khí lưu nóng bỏng lại cuốn lấy kim chi tinh phách.
Thiên địa tinh hoa trong tinh phách là hình thái của tinh hoa, là hình thái rắn, rất khó có thể bị phá hư, cho dù là tu luyện giả Niết Bàn Cảnh cao giai toàn lực ra tay cũng không làm hư hao, phải tới cấp độ Vạn Cổ Cảnh mới có đủ thực lực đánh tan tinh phách.
Nhiệt độ không khí tăng lên càng ngày càng nóng, nhiệt độ không ngừng bài trừ tạp chất, lần lượt nung khô kim chi tinh phách.
Kim chi tinh phách vững chắc như bàn thạch, khó có thể bị rèn luyện.
Việc này cần thời gian và nhẫn nại.
Thời gian một ngày trôi qua, kim chi tinh phách mới mềm hoá, nó khó rèn luyện hơn các bảo vật khác.
Ngày hôm sau, kim chi tinh phách mềm hoá đã bị chảy ra.
Ngày thứ ba kim chi tinh phách biến thành chất lỏng.
Đến ngày thứ tư kim chi tinh phách mới chính thức bị đốt thành chất lỏng nhưng lại luyện ra tạp chất quá ít, chỉ có một chút mà thôi, dù sao cũng là thiên địa tinh hoa hình thành, ẩn chứa tạp chất rất ít.
Ngày thứ năm, kim chi tinh phách cũng bị Sở Mộ rèn luyện hoàn tất, nó là một giọt nước màu vàng óng ánh.
Sau khi kim chi tinh phách nóng chảy, Sở Mộ lại rèn luyện mộc chi tương.
Quá trình thiêu đốt mộc chi tướng vô cùng thuận lợi, thứ nhất, mộc chi tương không cứng như kim chi tinh phách, thứ hai, mộc chi tương sinh trưởng trong trái tim Sở Mộ, hấp thu mộc chi lực lớn mạnh bản thân, tự nhiên sẽ không có bao nhiêu tạp chất.
Một ngày lại một ngày, mộc chi tương bị rèn luyện hoàn tất, hóa thành một giọt chất lỏng màu xanh.
Lại luyện hóa hải chi tinh phách.
Quá trình rèn luyện hải chi tinh phách không thuận lợi bằng mộc chi tương, kim chi tinh phách càng thuận lợi không ít, dù sao kim đại biểu cứng rắn, mà thủy là mềm dẻo, rèn luyện càng cứng càng khó khăn.
Dùng thời gian bốn ngày, Sở Mộ rèn luyện hải chi tinh phách hoàn tất, biến thành một giọt chất lỏng màu xanh.
Đó là hỏa chi tinh phách.
Mức độ cứng của hỏa chi tinh phách không bằng kim chi tinh phách, theo lý thuyết nó dễ rèn luyện nhất, nhưng hỏa chi tinh phách chính là thiên địa hỏa tinh hoa, bản thân mang theo nhiệt độ cực cao, cho nên có sức chống cự nhiệt độ rất mạnh, cho nên quá trình rèn luyện còn khó hơn kim chi tinh phách rất nhiều.
Ngày đầu tiên, kim chi tinh phách có dấu hiệu hóa mềm, hỏa chi tinh phách lại không có dấu hiệu hóa mềm, đến ngày hôm sau, hỏa chi tinh phách hấp thu đủ nhiệt độ, toàn thân đỏ lên, nó bộc phát nhiệt độ càng nóng hơn, bắt đầu có dấu hiệu mềm hóa.
Ngày thứ ba tiến vào mềm hóa, ngày thứ tư ở giữa trạng thái rắn và lỏng, ngày thứ năm gần biến thành chất lỏng.
Ngày thứ sáu, hỏa chi tinh phách cũng bị đốt thành chất lỏng.
Ngày thứ bảy, rèn luyện hỏa chi tinh phách hoàn tất, biến thành một giọt chất lỏng đỏ rực, nó lại bộc phát nhiệt độ kinh người.
Trên mặt đất chỉ còn lại thổ chi tinh phách.
Luận cứng rắn, thổ tinh phách còn muốn trên kim chi tinh phách, hơn nữa bởi vì đặc thù nên có thể chịu được nhiệt độ cao, muốn luyện hóa còn khó hơn kim chi tinh phách cùng hỏa chi tinh phách.
Rèn luyện thời gian dài làm lực lượng Sở Mộ tiêu hao không ngừng, nhưng linh hồn hắn cường đại, kiếm nguyên hùng hậu tinh thuần, tốc độ khôi phục cực nhanh, tiêu hao như vậy không đáng lo.
Quanh người hắn có khí lưu vô hình, bởi vì không ngừng rèn luyện cho nên nhiệt độ cực cao, dường như muốn đốt cả không gian.
Thổ tinh phách bị luyện nên nhỏ dần,.
Ngày thứ ba, thổ tinh phách có dấu hiệu mềm hóa, ngày thứ năm thổ tinh phách bị luyện thành chất lỏng, đến ngày thứ bảy thổ tinh phách cũng bị luyện hóa tạp chất.
Sở Mộ mất chín ngày mới rèn luyện thổ tinh phách hoàn tất.
Hắn đã rèn luyện tất cả bảo vật, chỉ còn lưu lại bộ phận tinh hoa mà thôi.
Bước tiếp theo, dung hợp.
Tinh hoa của vài chục bảo vật được Sở Mộ khống chế nên tiếp cận nhau, dung nhập vào trong đối phương, duy chỉ có ngũ hành tinh hoa không động, chờ sau khi dung nhập các bảo vật kia xong, lực chú ý của Sở Mộ đặt vào ngũ hành tinh hoa.
– Lại bị cự tuyệt.
– Đây đã là lần thứ mười hai, lần lượt bị cự tuyệt, ta sắp mất đi kiên nhẫn.
– Sẽ không ở luôn bên trong chứ?
– Tuyệt đối ở bên trong, thị nữ nói hắn đang bế quan.
– Ta thấy bế quan chỉ là cái cớ.
Thế lực tông muốn muốn mời chào Sở Mộ vẫn luôn nghĩ biện pháp tiếp xúc với hắn, cũng đã cho người chờ bên ngoài Tuyệt Thế Cư Chân Kiếm Lâu, nhưng lần lượt bị cự tuyệt.
Đến đây người muốn tiếp xúc mời chào Sở Mộ đa số là thiên tài tuyệt thế dang ở trong Tuyệt Thế Cư, dùng thân pâận của bọn họ còn phải đi mời chào là hạ giá, nếu không phải đối phương bị định vị là thiên tài yêu nghiệt, chỉ sợ bọn họ đã không làm.
Cho dù bọn họ là thiên tài tuyệt thế cũng có kiêu ngạo của mình, mời chào một lần có thể, lần thứ hai miễn cưỡng, lần thứ ba không còn áp lực nữa, nhưng tuyệt đối sẽ không có lần thứ tư.
Phải biết rằng, nhiều lần bị cự tuyệt đã làm bọn họ muốn rút kiếm chém Dục Tú.
Dục Tú là thị nữ của Sở Mộ tại Thiên Tài Viên, nàng thừa nhận áp lực rất lớn, nhưng nàng là thị nữ của Sở Mộ cho nên phải làm tốt bản sự của mình, nếu không sẽ bị trục xuất ra khỏi Thiên Tài Viên.
Chương 2349: Bí pháp Kinh Thế đệ nhất trọng (Hạ)
Được rất nhiều tông chủ các thế lực nịnh nọt, thậm chí ngay cả thiên tài tuyệt thế cũng phải ôn hòa khi nói chuyện với nàng, Dục Tú cảm thấy kích động và hưng phấn nhưng không quên thân phận của mình, thời thời khắc khắc nhắc nhở không thể vượt qua.
Chủ là chủ, bộc là bộc, cho dù dịa vị cao cỡ nào đều là chủ mang đến, cũng không phải bản thân của nàng, nếu không phân rõ điểm này chính là kẻ ngu dốt.
– Kim!
Trong lầu ba Chân Kiếm Lâu có tiếng quát như kiếm quanh quẩn, hào quang màu vàng sáng chói mắt bộc phát.
– Thủy!
Tiếng quát lớn vang lên, giọt nước màu xanh xoay tròn sinh ra hào quang sáng ngời, thủy ý chấn động không nhỏ. Lờ mờ còn có thể nghe tiếng triều tịch.
Kim sinh Thủy.
Tinh hoa màu vàng được Sở Mộ dẫn đạo dung nhập vào trong giọt nước màu xanh, giọt nước nhiễm một màu vàng bóng, tản, nó sinh ra khí tức bén nhọn kinh người, sau đó màu vàng giảm bớt biến thành nhạt, màu xanh đậm càng thâm thúy và chói mắt như bảo thạch.
– Mộc!
Tiếng quát thứ ba vang lên.
Thủy sinh Mộc.
Giọt nước màu xanh dung nhập vào trong mộc chi tương, tẩm bổ làm màu xanh đậm hơn, xanh tươi ướt át, sinh cơ bừng bừng làm Sở Mộ kinh ngạc.
– Hỏa!
Tiếng quát thứ tư sinh ra.
Trong lầu ba bị nhiệt độ nóng rực bao phủ, không gian chung quanh bị nhiệt độ làm vặn vẹo.
Mộc sinh Hỏa.
Mộc chi tương gia trì làm thế lực cháy mạnh hơn, không gian chung quanh vặn vẹo, còn xuất hiện một tầng đường vân màu đen giống như muốn thiêu hủy không gian, đủ thấy nhiệt độ ngọn lử đáng sợ cỡ nào.
– Thổ!
Tiếng quát thứ năm xuất hiện.
Hỏa diễm hừng hực tiến vào trong giọt nước màu vàng nâu, ngay sau đó dung nhập vào bên trong, giọt nước màu vàng nâu càng thâm thúy, xu thế nặng nề còn mạnh hơn trước, giống như ngọn núi cao đang áp xuống.
Hỏa sinh Thổ!
Ngũ hành tương sinh, ngưng tụ thổ tinh hoa.
Ngay sau đó màu vàng nâu lại sinh ra màu vàng, lại biến thành màu xanh, lại biến thành màu xanh lá, biến thành màu đỏ, cuối cùng biến thành màu vàng nâu, tuần hoàn như thê, màu sắc biến ảo liên tục.
Lúc này lại dung nhập hơn mười loại tinh hoa khác vào trong ngũ hành tinh hoa.
Khí tức đáng sợ bộc phát và nổ tung, trùng kích bát phương, xung kích phong cấm do Sở Mộ bố trí, phong cấm bị nghiền nát cực nhanh.
Lúc này một giọt nước màu hỗn độn xuất hiện giữa lầu ba, lơ lửng trước mặt Sở Mộ.
Hít sâu một hơi, Sở Mộ kích động nhìn giọt nước.
Sau khi khôi phục tâm tình, tất cả đã chuẩn bị tốt, theo chính là lúc tu luyện bí pháp Kinh Thế đệ nhất trọng, trước khi tu luyện phải điều chỉnh bản thân, điều chỉnh trạng thái tới đỉnh phong mới được.
Tâm bình tĩnh khí hòa, khôi phục kiếm nguyên cùng thần niệm chi lực tiêu hao, điều chỉnh tinh khí thần.
Một ngày sau, năng lượng tiêu hoa đã khôi phục, tinh khí thần đạt tới trạng thái đỉnh phong.
– Rốt cuộc cũng bắt đầu!
Nội tâm tiêu trừ tạp niệm.
Hắn há miệng hấp thu giọt nước hỗn độn vào trong miệng.
Oanh, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, giọt nước vỡ vụn sau đó phân tán thành lực lượng chạy khắp tứ chi bách hài.
Nếu không phải tu vi luyện thể của Sở Mộ vô cùng kinh người, thân thể của hắn sẽ bị lực trùng kích xé thành mảnh nhỏ.
Cho dù là như thế, thân thể hắn run rẩy, làn da đỏ lên, nhiệt độ cao xuất hiện.
Hắn tĩnh tâm tiêu trừ tạp niệm.
Trong đầu xuất hiện một đoạn khẩu quyết, chính là kâẩu quyết bí pháp Kinh Thế đệ nhất trọng.
Bí pháp kinh thiên kia tên là ——
Kiếm Thần Hàng Lâm!
Kiếm đạo Thiên Đạo thần đạo, kiếm đạo chí thượng, kâẩu khí bực này hết sức kinh người, người sáng tạo bí pháp có tâm cảnh cao tới mức đáng sợ.
Thiên Đạo, Sở Mộ nghe qua, cũng biết, kiếm đạo càng quen thuộc, hắn chưa nghe qua thần đạo bao giờ.
Hiện tại hắn chỉ có thể tu luyện mà không nghĩ nhiều.
Trong cơ thể con người có vô số kinh mạch nhỏ giăng phân bố khắp nơi, tạo thành cơ thể.
Tu luyện giả tu luyện đả thông các kinh mạch trong người, lại vận chuyển nguyên lực bên trong, không ngừng lớn mạnh bản thân, tăng tu vi.
Một ít công pháp đặc thù, một ít bí pháp chỉ rõ và mở các kinh mạch thật nhỏ ra, những kinh mạch thật nhỏ này vô cùng yếu ớt, hơi dùng sức sẽ nghiền nát, không cách nào đả thông.
Sở Mộ có tu vi luyện thể tu hành toàn thân, hắn cũng tìm được rất nhiều kinh mạch thật nhỏ, trong lúc cường hóa thân thể cũng vô tình đả thông kinh mạch thật nhỏ.
Có câu nói gọi là trăm mạch câu thông, người này tu luyện dễ dàng, nhưng trên thực tế kinh mạch trong cơ thể người nhiều tới ngàn vạn.
Dẫn đạo lực lượng cường đại trong cơ thể, điều động các kinh mạch nhỏ chấn động, lúc này lực lượng trùng kích kinh mạch toàn thân, vô số kinh mạch nhỏ vỡ vụn, hắn phải cố nén đau đớn.
Mỗi một kinh mạch vỡ vụn đều đau đớn, Sở Mộ thừa nhận tất cả, vì luyện thành bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhất trọng, hấp dẫn của nó còn mạnh hơn đau đớn rất nhiều.
Năng lực khôi phục cường đại phát huy tác dụng, kinh mạch vỡ vụn xuất hiện sinh cơ bừng bừng nên khép lại nhanh chóng, kinh mạch sau khi khép lại không chỉ có thông suốt, hơn nữa càng cứng hơn vài phần, sức thừa nhận tăng lên không ít.
Kinh mạch vỡ vụn và khép lại, đả thông, lực lượng trùng kích rất mạnh, vận chuyển lực lượng này khắp thân thể, cảm giác bành trướng dần biến mất.
Kinh mạch không ngừng bị đả thông, lực lượng không ngừng rót vào người, lực lượng này lại khác với kiếm nguyên.
Kinh mạch quấn thông toàn thân, lực lượng dung nhập trong đó yên lặng lắng đọng lại, biến thành lực lượng bí pháp của Sở Mộ.
Hắn mở mắt ra, hào quang bắn ra bốn phía, hắn nhuếch miệng phun khói trắng ngưng làm một thanh thần kiếm, nó có thể phá thủng hư không trước mặt, uy thế của nó làm phong cấm cách mười mét trước mặt vỡ nát..
Chỉ uy thế của nó cũng đủ giết chết Niết Bàn Cảnh.
– Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhất trọng, rốt cục luyện thành, hiện tại thi triển một lần xem nó mạnh cỡ nào.
Sở Mộ nói thầm.
– Kiếm Thần… Hàng Lâm!
Hắn nói nhỏ, lúc này lực lượng lắng đọng trong kinh mạch nhỏ toàn thân bộc phát, trong tích tắc vận chuyển toàn thân, trong cơ thể Sở Mộ sinh ra lực lượng đáng sợ, mũi nhọn kinh người và ngưng tụ thành thần kiếm.
Đôi mắt hắn bắn ra ánh sáng bạc sáng ngời, nó lạnh như băng và sắc bén khôn cùng.
Thân thể như hóa thành thần kiếm tuyệt thế, lực lượng cường hoành không gì sánh kịp, trong người có hào quang lưu chuyển.
Một ngón tay, kiếm pháp phá không nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, Sở Mộ khó tin, hắn chỉ phất tay là có thể đánh trúng mục tiêu.
Phong cấm tầng ba bị ngón tay của hắn phá hủy, trong ba giây sau đã khôi phục lại.
Khí tức bộc phát kinh người, nó như thủy triều dâng lên, lúc này khôi phục trạng thái bí pháp ban đầu.
Chương 2350: Âm Trúc lâm, Trúc Âm lâu
– Đệ nhất trọng của bí pháp này quả nhiên rất cường đại, tiêu hao lực lượng quá kinh người.
Sở Mộ cẩn thận cảm nhận một chút, âm thầm nói ra, tăng lên gấp mười lần quả nhiên hết sức kinh người, hắn có cảm giác giơ tay nhấc chân có thể chém giết tất cả, lực lượng này rất mạnh, đáng tiếc hắn không thể sử dụng bí pháp quá dài..
Bí pháp này chỉ có thể dùng như át chủ bài.
– Thiên tài yêu nghiệt khác chúng ta bao nhiêu?
Thiên tài trong thiên tài tiểu thế giới thuộc về Thiên Tài Viên nghị luận với nhau.
Bọn họ có người được Thiên Tài Viên bồi dưỡng từ nhỏ, bất cứ phương diện nào cũng đều thuộc về Thiên Tài Viên, có người tới từ bên ngoài, thuộc về thế lực tông môn, là thiên tài được Thiên Tài Viên mời chào.
Thiên tài tiểu thế giới là mười siêu cấp cường giả Thánh cấp sáng lập Thiên Tài Viên phát hiện ra, là tiểu thế giới vô chủ, sau khi luyện hóa liền bố trí, dung nhập đủ loại bảo vật chế tạo thành đại bản doanh của Thiên Tài Viên.
Có thể nói, thiên tài tiểu thế giới mới là Thiên Tài Viên chính thức.
Lúc này trong thiên tài tiểu thế giới, trong Niết Bàn đường tụ tập mấy ngàn thiên tài, nghị luận Sở Mộ.
Bởi vì tại Sở Mộ đáp ứng gia nhập Thiên Tài Viên, cao tầng Thiên Tài Viên cũng truyền tin tức vào thiên tài tiểu thế giới nội, các thiên tài bên trong đều biết rõ.
Những siêu cấp cường giả thân cư đại vị cao, tu vi cao cường nên rất ít xuất hiện ở chỗ này, tụ tụ trong Niết Bàn đường đều là Niết Bàn Cảnh, cao nhất cũng chỉ là Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong mà thôi.
Dù sao Niết Bàn Cảnh có chênh lệch quá lớn so với Vạn Cổ Cảnh, là hai hình thái tính mạng khác nhau, Niết Bàn Cảnh có Niết Bàn đường, Vạn Cổ Cảnh cũng có Vạn Cổ đường.
Thiên tài yêu nghiệt tới từ ngoại vực, ha ha, thực lực chỉnh thể của ngoại môn chúng ta lại tăng lên.
Một tên thiên tài Địa cấp cười to.
– Ngoại môn của các ngươi có được thiên tài thì thế nào, còn không phải bị nội môn của chúng ta giẫm không ngẩng đầu lên nổi sao.
Lại có thiên tài Địa cấp cười lạnh, giọng nói truyền khắp Niết Bàn đường.
Bên trong có mấy ngàn người, mơ hồ phân thành hai trận doanh.
Kỳ thật thiên tài trong thiên tài tiểu thế giới thật sự phân thành hai trận doanh. Ngoại môn và nội môn.
Phân thành ngoại môn và nội môn cũng khác với tông môn.
Tông môn ngoại môn nội môn là phân chia cấp độ, ngoại môn và nội môn có thực lực và địa vị khác nhau, nhưng ngoại môn trong thiên tài tiểu thế giới không đại biểu cấp độ, mà đại biểu lai lịch.
Ngoại môn nhất mạch chính là thiên tài tới từ bên ngoài, nội môn là thiên tài được bồi dưỡng trong thiên tài tiểu thế giới từ nhỏ tới lớn.
Mục đích phát triển cạnh tranh trong thiên tài tiểu thế giới, cũng giúp thiên tài được thiên tài tiểu thế giới bồi dưỡng phát triển.
Có áp lực mới có động lực, luận nội tình, thiên tài tiểu thế giới vẫn kém thiên tài được bốn đại thiên môn bồi dưỡng, bọn họ lại trên các thế lực nhất lưu rất nhiều, quanh năm tìm kiếm các tiểu hài tử bên ngoài về bồi dưỡng.
Ngay từ đầu nội môn không so được với ngoại môn. Nhưng theo thời gian trôi qua, nội môn cũng phát triển dưới áp lực lớn đã xuất hiện một ít thiên tài tuyệt thế khó lường. Dần dần cũng ngang hàng với ngoại môn, thậm chí vượt qua.
Có cạnh tranh, thời gian dài khó tránh xuất hiện mâu thuẫn, đây là chuyện đương nhiên.
Như hiện tại, thiên tài yêu nghiệt gia nhập, đối với ngoại môn nhất mạch mà nói đây là đại sự, nhưng đối với nội môn thì đây không phải chuyện tốt gì.
Thiên tài yêu nghiệt ah được xưng vạn cổ một thiên tài, thiên tài tiểu thế giới phát triển tới hôm nay cũng được mấy vạn năm nhưng chưa xuất hiện một người, từ đó có thể thấy thiên phú và tiềm lực của thiên tài yêu nghiệt mạnh cỡ nào.
Trong lúc nhất thời, thiên tài trong nội môn nhất mạch cảm thấy áp lực tăng nhiều.
Nhưng mà thiên tài tuyệt thế của nội môn nhất mạch sẽ không cho rằng mình thua đối phương, bọn họ có đầy đủ tin tưởng làm vậy.
…
Kiếm đạo lịch lãm rèn luyện, chiến đấu có thể lịch lãm rèn luyện, trao đổi cũng có thể lịch lãm rèn luyện, nói ngắn lại, mỗi tiếng nói cử động đều là một phần của lịch lãm rèn luyện.
Sau khi luyện thành Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhất trọng, Sở Mộ thở ra một hơi.
Thi triển đệ nhất trọng có thể tăng phúc thực lực gấp mười lần, đệ nhị trọng tăng phúc gấp trăm lần, thập phần khủng bố, bảo vật để tu hành đệ nhị trọng còn hơn xa đệ nhất trọng.
Mấy chục loại bảo vật của đệ nhất trọng đã tính là trân quý, nhưng Sở Mộ vẫn có thể đạt được, duy chỉ có ngũ hành tinh hoa là khó khăn, tu luyện đệ nhị trọng cần mấy trăm loại bảo vật, Sở Mộ có thể dễ dàng đạt được đại bộ phận bảo vật, thậm chí nếu hắn xuất vốn gốc vẫn có thể tìm ra đa số trong đó.
Khó nhất đạt được vẫn là thiên địa tinh hoa.
Ngũ hành tinh hoa là phải có, hơn nữa còn nhiều hơn lúc tu luyện đệ nhất trọng gấp đôi, ngoài ra còn cần phong chi tinh hoa lôi chi tinh hoa và băng chi tinh hoa, số lượng cũng nhiều như ngũ hành tinh hoa.
Muốn tìm ngũ hành tinh hoa đã khó khăn như thế, chớ nói chi thiên địa tinh hoa của ba loại kia, đệ nhị trọng, Sở Mộ không biết mình có tu luyện hay không.
Bảo vật của đệ tam trọng nhiều tới mấy ngàn, hắn càng nghĩ càng cảm thấy tuyệt vọng.
Đệ tam trọng lại tăng phúc cực kỳ đáng sợ, tăng phúc thực lực một nghìn lần đấy, thi triển ra có thể dễ dàng vượt cấp giết địch.
Trước mắt bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhất trọng đã đủ dùng rồi.
…
Sâu trong lòng đất Thiên Tài Viên, Sở Mộ tiến vào trong thiên tài tiểu thế giới.
Thiên địa nguyên khí trong thiên tài tiểu thế giới không thua gì Tuyệt Thế Cư.
Nói cách khác, hắn tu luyện trong thiên tài tiểu thế giới cũng giống tu luyện trong Tuyệt Thế Cư, đối với thiên tài tuyệt thế mà nói không coi vào đâu, nhưng đối với những thiên tài dưới tuyệt thế chính là đãi ngộ không tệ.
Trong thiên tài tiểu thế giới, trừ thiên địa nguyên khí nồng đậm hơn bên ngoài, nơi này có không ít khu vực tu luyện và tài nguyên.
– Sở huynh đệ, ta dẫn ngươi chọn nơi ở trước.
Bên cạnh Sở Mộ có thiên tài của ngoại môn trong thiên tài tiểu thế giới dẫn đường, hắn có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên đỉnh phong, tên là Cốc Thiểu Kiệt.
Sở Mộ tiến vào thiên tài tiểu thế giới, hắn chưa quen nơi đây, Cốc Thiểu Kiệt lại gặp hắn, Sở Mộ muốn hiểu rõ nên hỏi thăm Cốc Thiểu Kiệt, Cốc Thiểu Kiệt cũng đoán ra thân phận của Sở Mộ cho nên mừng thầm, liền chủ động dẫn đường cho Sở Mộ.
Đối với thiên tài tiểu thế giới, Sở Mộ không hiểu nơi này, có Cốc Thiểu Kiệt dẫn đường, vừa đi vừa giải thích cho hắn biết, hắn cũng dần hiểu rõ tình huống trong nơi đây.
Chương 2351: Bắt đầu chinh phục (Thượng)
– Tuy trong thiên tài tiểu thế giới có phân ngoại môn và nội môn nhưng không phân nơi ở thành hai, hoàn toàn căn cứ ưa thích mà lựa chọn, không biết Sở huynh đệ yêu thích hoàn cảnh gì?
Cốc Thiểu Kiệt nói.
– Còn có thể chọn hoàn cảnh?
Sở Mộ hỏi.
– Có thủy tạ, có động phủ trong núi, trúc lâu, sơn cốc…
Cốc Thiểu Kiệt giải thích vài chục nơi ở khác nhau.
Mang ta đi trúc lâu đi.
Sở Mộ nói.
– Tốt, Sở huynh đệ, xin mời đi theo ta.
Thái độ của Cốc Thiểu Kiệt không a dua nịnh nót, hắn có thể làm dẫn đường cho Sở Mộ cũng là cơ duyên, xem như giao hảo với Sở Mộ, có thể kết giao tới mức nào cũng phải xem năng lực của hắn.
– Cốc Thiểu Kiệt, ngươi muốn đi làm cái gì?
Trên đường, người quen Cốc Thiểu Kiệt hỏi thăm về Sở Mộ.
– Không có gì, mới quen một bằng hữu, dẫn hắn đi dạo chung quanh.
Cốc Thiểu Kiệt thuận miệng ứng phó, hắn cũng không giới thiệu Sở Mộ với đối phương, mang theo Sở Mộ rời đi, Sở Mộ cũng không nói gì, cũng không thể vừa tiến vào đây gặp ai cũng nói tên của mình ra.
– Một gương mặt mới, chắc là thiên tài vừa gia nhập.
Thiên tài hỏi Cốc Thiểu Kiệt nhìn bóng lưng Sở Mộ, hắn cau mày nói thầm.
Chợt thoải mái, tuy không phải thường xuyên có thiên tài mới gia nhập thiên tài tiểu thế giới, nhưng cách một thời gian ngắn cũng có một ít người, có đôi khi thời gian dài, có đôi khi hơi ngắn, người này không suy nghĩ nhiều.
Có gió thổi qua, cơn gió mát lạnh thổi qua nơi này, tiếng trúc xào xạt va vào nhau.
– Sở huynh đệ, nơi này là Âm Trúc lâm, tòa lâu này là Trúc Âm lâu.
Cốc Thiểu Kiệt mang theo Sở Mộ đi vào rừng trúc, rừng trúc rất lớn, chiếm diện tích hơn mười dặm, trong rừng trúc có một tòa lâu, trúc lâu này cũng do trúc xây dựng mà thành.
Trúc lâu này xây dựng trong rừng trúc, dường như bị vô số trúc tự nhiên xây thành, nó như hòa vào làm một với rừng trúc, làm thế quá phù hợp, không tìm thấy chỗ không cân đối nào, trúc lâu hoàn toàn biến thành một phần của rừng trúc.
– Không tệ!
Sở Mộ gật gật đầu, hắn hài lòng với hoàn cảnh nơi này.
– Sở huynh đệ, sau khi an trí xong có thể tiến tới bức tường lưu danh, du ngoạn sơn thuỷ Vạn Tuyệt Phong, tới những nơi này có thu hoạch không sai…
Cốc Thiểu Kiệt nói ra.
– Ta quấy rầy, cáo từ!
Nói xong Cốc Thiểu Kiệt quay người rời đi.
Kỳ thật hắn rất muốn lưu lại tiếp tục liên kết cảm tình với Sở Mộ, gia tăng thêm ấn tượng nhưng hắn cũng hiểu làm việc có chừng mực, quá độ sẽ làm người ta phản cảm.
– Đa tạ Cốc huynh.
Sở Mộ cũng hành kiếm lễ, lúc này hắn đi vào trong Trúc Âm lâu.
…
– Lăng sư đệ, biết rõ ngươi yêu thích trúc, ta dẫn ngươi đi Âm Trúc lâm, Âm Trúc lâm sẽ thành động phủ của ngươi.
Trên đường có hai người đi tới nơi này, một người trong đó nói ra, khí tức trên người vượt qua Niết Bàn Cảnh, đạt tới Vạn Cổ Cảnh.
– Vạn sư huynh, Âm Trúc lâm chính là trân phẩn trong Âm Trúc đấy.
Đôi mắt người họ Lăng vui mừng.
Trân phẩm trong Âm Trúc, nghe nói có gió thổi qua hoặc chạm nhẹ vào, trong thân trúc phát ra âm thanh thập phần dễ nghe, làm cho người ta tâm bình khí hòa, còn trợ giúp tĩnh thần suy nghĩ.
– Không tệ.
Cường giả Thánh cấp họ Vạn cười nói, hai người đi tới bên ngoài Âm Trúc lâm.
Tiếng trúc xào xạt, âm thanh kỳ ảo như tiếng cầm tiêu đệm nhạc, thập phần du dương, phiêu miểu như tiên âm, càng làm lòng người mê đắm.
– Tốt!
Hai người tới trước Âm Trúc lâm trước, thanh niên họ Lăng lập tức vui vẻ, hắn vui vẻ từ trong nội tâm.
– Sư đệ cảm thấy thỏa mãn là được rồi.
Thanh niên họ Vạn cười nói.
– Vạn sư huynh, ta rất hài lòng, sau khi gặp sư tôn ta sẽ nói tốt cho ngươi vài câu.
Thanh niên họ Lăng cười nói.
– Vậy cảm tạ sư đệ!
Thanh niên họ Vạn vui mừng, sở dĩ hắn tốn tâm tư thẩm tra rất nhiều động phủ trong thiên tài tiểu thế giới chính là vì nịnh nọt vị sư đệ này.
Phải biết rằng, động phủ trong thiên tài tiểu thế giới không biết bao nhiêu mà kể, trừ khi tốn nhiều thời gian chuyên môn đi thăm dò, nếu không chỉ có thể ở lại một phần nhỏ trong số đó.
Vị sư đệ này tên là Lăng Kiếm Nhất, nghe đồn lúc sinh ra có tiếng kiếm kêu vang, trên bầu trời có dị tượng như kiếm quang bay qua, hắn chỉ xuất thân trong tiểu gia tộc, sau đó bị người ta tiêu diệt, hắn cũng suýt chết, may mắn được cứu trợ, từ đó về sau gia nhập Thiên Tài Viên, bái nhập một vị Kiếm Thánh cao giai làm sư phụ trong Thiên Tài Viên, ba tuổi tập kiếm, thể hiện ra thiên phú kiếm đạo không gì sánh kịp, một đường hát vang tiến mạnh.
Bởi vì có thiên phú kiếm đạo kinh người, hắn được vị Kiếm Thánh cao giai thu làm đệ tử quan môn, vẫn giữ bên người dạy bảo, cho đến hôm nay mới rời đi, chính thức tiến vào thiên tài tiểu thế giới.
Nói tới vị Kiếm Thánh cao giai kia, trước đây thật lâu hắn bồi dưỡng thiên tài trong thiên tài tiểu thế giới, Lăng Kiếm Nhất cũng như thế, cho nên bọn họ thuộc về nội môn của thiên tài tiểu thế giới, Lăng Kiếm Nhất được bồi dưỡng từ nhỏ, lại theo sư tôn du lịch Thiên Cổ Vực và một ít ngoại vực, thẳng đến cách đây không lâu mới quay trở về, chính thức tiến vào thiên tài tiểu thế giới.
Mà Vạn Thành cũng bái Kiếm Thánh cao giai làm sư tôn, hắn chỉ là đệ tử bình thường, bởi vì bán thân hắn chỉ là thiên tài Địa cấp. Nịnh nọt sư đệ của mình cũng buồn cười, nhưng lại là sự thật, bởi vì hắn biết rõ, dùng thiên phú của Lăng Kiếm Nhất và được sư tôn yêu mến, vượt qua mình chỉ là chuyện sớm muộn.
Hắn năm đó phạm phải sai lầm, không được sư tôn chào đón cho nên phải nịnh nọt sư đệ, có sư đệ nói tốt vài câu trước mặt sư tôn. Nói không chừng sư tôn sẽ tha thứ sai lầm của mình.
Thanh niên họ Lăng đi vào trong rừng trúc, nghiêng tai lắng nghe tiếng trúc, hắn càng thoả mãn, thanh niên họ Vạn biến sắc, hắn cảm thấy bất khả tư nghị.
– Lăng sư đệ, dường như nơi này có người.
Vạn Thành nói.
– Nơi này hoàn cảnh ưu mỹ, có người đến cũng không có gì lạ.
Lăng Kiếm Nhất không cho là đúng.
– Không, xem dấu vết, dường như có người vào Trúc Âm lâu trước chúng ta.
Ánh mắt Vạn Thành nhìn qua Trúc Âm lâu xa xa.
– Bảo đối phương rời đi là được.
Lăng Kiếm Nhất vẫn không nóng nảy.
Nói xong Lăng Kiếm Nhất và Vạn Thành bước vào trong rừng trúc, đi tới Trúc Âm lâu.
Sở Mộ cảm có hai đạo khí tức tiếp cận, trong đó có một là mũi nhọn, một là bạo động, dường như có ý đồ bất thiện, hắn lập tức đi tới.
– Âm Trúc lâm đã sớm bị Lăng sư đệ ta dự định, bất cứ người phương nào tới đây. Lập tức rời đi, nếu không…
Chương 2352: Bắt đầu chinh phục (Hạ)
Vạn Thành nhìn thấy chỉ là tu luyện giả Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ thì lên tiếng uy hiếp.
Một kiếm tu Vạn Cổ nhất trọng thiên sơ kỳ và một kiếm tu Niết Bàn cửu trọng thiên hậu kỳ.
Đúng thế, Niết Bàn cửu trọng thiên hậu kỳ, hắn là kiếm giả, trên người hắn có mũi nhọn nói cho Sở Mộ biết, hắn là kiếm tu lĩnh ngộ Kiếm Lực.
Ánh mắt Sở Mộ xuất hiện một tia kinh dị.
Tại Cổ Thần giới, Nhân tộc tu kiếm, kiếm tu rất nhiều, Niết Bàn Cảnh lĩnh ngộ bản chất kiếm pháp, người nắm giữ Kiếm Lực nhiều vô số, không coi là cái gì.
Nhưng ở thế giới Thâm Lam, kiếm đạo xuống dốc, người chủ tu kiếm đạo rất ít, người xuất sắc càng ít, trên đường tới nơi này, người trước mắt là người đầu tiên có tu vi Niết Bàn Cảnh nắm giữ Kiếm Lực.
Đương nhiên, tại thế giới Thâm Lam này, tu luyện giả Niết Bàn Cảnh nắm giữ Kiếm Lực không chỉ có người trước mặt, nhưng Sở Mộ chưa từng gặp qua, nếu như Kiếm Thánh như Lăng Phong Tiếu, lúc còn là Niết Bàn Cảnh chắc cũng lĩnh ngộ Kiếm Lực.
Bất kể thế nào, kiếm giả trong thế giới Thâm Lam hiếm có người nào lúc có tu vi Niết Bàn Cảnh đã nắm giữ Kiếm Lực, nếu có cũng là kiếm tu có thiên phú rất cao, đáng giá hắn nhìn thẳng.
– Âm Trúc lâm động phủ của ta, lần này ta không so đo với hai vị, lui ra đi.
Sở Mộ nói ra.
Nơi vô chủ, ai cũng có thể tiến vào, nhưng có chủ thì khác, tự tiện đi vào chính là khiêu khích.
– Chê cười, ta thấy hắn là người rời đi mới đúng, nếu không đừng trách ta lấy mạnh hiếp yếu.
Vạn Thành tức giận nói ra, khí thế toàn thân tăng vọt, thanh kiếm sau lưng sắp ra khỏi vỏ, mũi nhọn lăng lệ ác liệt trùng thiên, sát khí ngập trời.
– Mạnh hiếp yếu?
Sở Mộ cười cợt.
Ai mạnh ai yếu?
Hắn hoàn toàn nhìn ra khí tức của người này tuy cường đại nhưng không cách nào so sánh với Giang Tử Ngọc, càng không phải đối thủ của mình..
– Ta cho ngươi một cơ hội, xem ngươi làm cách nào lấy mạnh hiếp yếu!
Sở Mộ khẽ cười nói.
Dĩ vãng, hắn làm việc ít xuất hiện, hiện tại hắn muốn làm việc trương dương, đánh ra uy phong của mình, đợi đến lúc thanh thế đầy đủ thì hắn sẽ công bố thân phận tông chủ Chân Kiếm Tông, cũng tăng thanh danh Chân Kiếm Tông lên độ cao lớn.
Trong Thiên Cổ Vực có thiên tài nhiều hơn xa Thương Lan hoàng triều, nếu Chân Kiếm Tông có thể dương danh trong Thiên Cổ Vực, chắc hẳn sẽ hấp dẫn rất nhiều thiên tài tiến tới gia nhập, lớn mạnh Chân Kiếm Tông.
Về phần phiền toái, muốn phát triển không có khả năng không gặp phiền toái.
Đánh ra uy phong của mình, bắt đầu từ nơi này, con đường chính phục cũng bắt đầu, trước mắt Kiếm Thánh Vạn Cổ Cảnh sẽ là kiếm tu bại dưới tay mình đầu tiên.
Về phần người khác, mặc dù nói là kiếm tu nhưng mũi nhọn còn chưa đủ mạnh.
– Tiếp một kiếm của ta, Lôi Thiểm!
Vạn Thành quát chói tai, rút kiếm, ánh sáng màu tím xuất hiện, tay trái đảo qua thân kiếm một cái, tử lôi xuất hiện và chém tới.
Kiếm quang màu tím hóa thành tia chớp xuyên thẳng qua hư không, trong nháy mắt vượt qua trăm mét chém thẳng về phía Sở Mộ, hư không chấn động, tiếng gió đìu hiu.
– Chiêu lôi Thiểm của Vạn sư huynh rất có có hương vị.
Lăng Kiếm Nhất âm thầm gật đầu, bọn họ xuất thân đồng môn, tu luyện kiếm pháp cũng giống nhau, hắn cũng tu luêện qua Lôi Thiểm.
Sở Mộ chỉ giơ ngón tay điểm một cái, một chỉ này ngưng tụ chân ý vào đầu ngón tay, Kiếm Lực bộc phát như sắp đâm rách hư không.
Tiếng nổ vang lên, kiếm quang màu tím đáng sợ nổ tung, rung động tám phương, kiếm quang như thiên lôi nghiền nát.
– Ngươi cũng tiếp một kiếm của ta!
Kiếm chỉ của Sở Mộ đâm tới một cái, kiếm quang màu vàng xen lẫn màu bạc đâm tới phía trước, nhanh đến mức tận cùng, bắn về phía Vạn Thành.
– Ngươi quá cuồng vọng.
Vạn Thành nheo mắt, hắn quát lớn, nội tâm vô cùng tức giận.
Chỉ là Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ lại dám xem thường mình, không rút kiếm, chỉ dùng kiếm chỉ công kích, hoàn toàn không đặt mình vào mắt, mà Lăng Kiếm Nhất hơi có chút kinh nghi bất định, hắn cảm giác ngón tay của Sở Mộ sinh ra Kiếm Lực chấn động không yếu, ngoài ra còn có lực lượng chấn động khác xuất hiện, một chấn động vô cùng lạ lẫm nhưng lại lăng lệ ác liệt.
Vạn Thành chém và phách mới có thể đánh nát kiếm quang từ kiếm chỉ của Sở Mộ, thân kiếm rung động cực mạnh, hắn bị lực lượng trùng kích ảnh hưởng nên không ngừng lui ra phía sau.
– Tốt, không ngờ có thể bức ta lui lại, xem ra ba thành thực lực không đủ đối phó ngươi.
Vạn Thành giận quá thành cười, tuy kinh ngạc nhưng không tới mức không thể tiếp nhận nổi, bởi vì hắn chỉ là thiên tài Địa cấp, trên hắn còn có thiên tài Thiên cấp và thiên tài tuyệt thế.
Người như Lăng sư đệ của hắn là thiên tài tuyệt thế đỉnh cấp, chính mình dùng toàn lực mới có thể đánh bại hắn nhưng không phải chuyện dễ dàng.
– Sư huynh, ngươi không nên ra tay, giao cho ta đi!
Lăng Kiếm Nhất vươn tay ngăn cản Vạn Thành, sắc mặt của hắn hưng phấn.
Hắn là thiên tài, thiên tài tuyệt thế đỉnh cấp, đã từng chống lại không ít Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ, thực lực kinh người, cảm thấy tu luyện giả kiếm đạo trong cùng thế hệ quá khó tìm.
Ngày hôm nay phát hiện Sở Mộ, tu vi còn thấp hơn mình nhưng thực sự nắm giữ Kiếm Lực, hiển nhiên thiên phú kiếm đạo có điểm hơn người, nói không chừng sẽ không kém hơn mình, đáng giá ra tay.
– Ta là Lăng Kiếm Nhất, các hạ cũng nắm giữ Kiếm Lực cho nên ta rất cao hứng, hi vọng ngươi không làm ta thất vọng.
Ngữ khí của Lăng Kiếm Nhất có vài phần hưng phấn, lại không hùng hổ dọa người.
– Xuất kiếm đi.
Sở Mộ nói.
– Tiếp ta một kiếm, Lôi Thiểm.truyện ma
Kiếm sau lưng Lăng Kiếm Nhất ra khỏi vỏ, một đạo kêếm quang màu xanh xuất hiện, kiếm quang màu xanh rung động và trảm về phía trước, nó hóa thành một đạo sấm sét đánh thẳng vào người Sở Mộ.
Vạn Thành đã thi triển chiêu này rồi, nhưng lúc Lăng Kiếm Nhất thi triển ra có điểm khác biệt, tia chớp màu xanh ngưng tụ ra, khí thế cô đọng nhưng không ảnh hưởng tới bốn phía, nói rõ trên phương diện khống chế lực lượng, Lăng Kiếm Nhất còn hơn cả Vạn Thành.
Bỏ qua một thân tu vi không nói, Lăng Kiếm Nhất tuyệt đối còn hơn Vạn Thành, kiếm này đã có được uy năng uy hiếp Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ.
– Kiếm Lực tam cấp, không tệ.
Sở Mộ dễ dàng cảm giác được Kiếm Lực ẩn chứa bên trong.
Kiếm quang xuất hiện, Thiên Trảm Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí rét lạnh quét ngang hư không, hắn chém một kiếm đánh nát lôi quang, nó lại hóa thành hình dáng trăng non, kình lực nội liễm nhưng không có dấu hiệu tan biến.