1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 468 [Chương 2338 đến 2342]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 468 [Chương 2338 đến 2342]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2338: Hỏa chi tinh phách

Ngày thứ hai mươi mốt, cuối cùng một thiên tài Thiên cấp cầm bảo vật của hắn.

Một đoàn hỏa diễm, một đoàn hỏa diễm lớn như trứng gà, nhìn kỹ thì nó không thật sự là hỏa diễm, mà là một khối kết tinh, kết tinh phóng thích hỏa diễm bao trùm bên ngoài.

– Có lẽ chư vị cũng nhìn ra đây là một khối hành hỏa tinh hoa, hỏa chi tinh phách.

Thiên tài Thiên cấp lớn tiếng nói ra.

– Không bán nguyên đan, dùng trọng bảo trao đổi.

Hỏa chi tinh phách vừa xuất hiện, đôi mắt Sở Mộ bắn ra hào quang sáng ngời, rốt cuộc xuất hiện đồ vật hắn cần.

Sau đó hắn lại cảm thấy bốn phía có chấn động xuất hiện, hiển nhiên không chỉ có hắn nhìn chằm chằm vào hỏa chi tinh phách. Còn có những người khác đang muốn tranh đoạt.

– Mười khối thủy kết tinh đổi hỏa chi tinh phách của ngươi.

Một thiên tài tuyệt thế ra tay, mười khối kết tinh màu xanh da trời xuất hiện bên cạnh hỏa chi tinh phách.

Chủ nhân hỏa chi tinh phách không có đáp ứng, bởi vì hắn biết rõ mười khối thủy kết tinh chỉ là thấp nhất, chỉ là bắt đầu, sẽ co người ra giá, càng ra giá càng có đồ vật thích hợp với hắn.

– Mười khối thủy kết tinh đúng là không tệ, nó vẫn còn kém hỏa chi tinh phách.

Lại một giọng nói từ tầng sáu vang lên, là một chiếc nhẫn, chiếc nhẫn màu đỏ rực, nó bộc phát chấn động đáng sợ như hỏa diễm đang thiêu đốt.

– Xích Diễm Giới Chỉ, cộng thêm năm khối hỏa chi kết tinh đổi lấy hỏa chi tinh phách.

Giọng nói kia tiếp tục.

– Đối phương xuất hỏa chi tinh phách giao dịch, hiển nhiên không cần bảo vật hỏa hệ, huống chi Xích Diễm Giới Chỉ của ngươi tuy rất trân quý, tăng thêm năm khối hỏa chi kết tinh vẫn còn chưa đủ giá trị đổi hỏa chi tinh phách.

Giọng nói không hài hòa vang lên:

– Giang Tử Ngọc ta dùng một điều kiện làm giao dịch với ngươi, giao hỏa chi tinh phách cho ta, ngươi có thể đưa ra một yêu cầu không vượt qua cực hạn của ta.

– Giang Tử Ngọc, hắn lại tới tham gia!

Người này vừa báo tên họ liền có người kinh hô.

Giang Tử Ngọc là thiên tài tuyệt thế, là thiên tài tuyệt thế rất nổi danh, đầu tiên, khảo hạch thiên tài tuyệt thế của Thiên Tài Viên nên thanh danh vang xa, tăng thêm xuất thân của hắn cho nên thanh danh càng tràn đầy.

Bốn đại thiên môn là bá chủ Thiên Cổ Vực, phía dưới còn có một ít thế lực nhất lưu dưới bọn họ.

Giang gia chính là một trong các thế lực nhất lưu đó, mà Giang Tử Ngọc chính là thiếu chủ Giang gia, là thiên tài tuyệt thế thông qua khảo hạch Thiên Tài Viên mười năm trước, mấy năm qua đã tấn cấp Vạn Cổ Cảnh, trở thành cường giả Thánh cấp.

Hắn còn nổi danh trên tuyệt thế thanh bảng của Thiên Cổ Vực, bài danh chín trăm ba mươi.

Phải biết rằng tuyệt thế thanh bảng của Thiên Cổ Vực chỉ có một ngàn danh ngạch, yêu cầu phải là thiên tài tuyệt thế, hơn nữa tuổi không được vượt qua ba trăm, vượt qua ba trăm tuổi sẽ xóa tên ra khỏi bảng.

Cả Thiên Cổ Vực, thiên tài tuyệt thế dưới ba trăm tuổi uyệt đối không chỉ một ngàn, huống chi tuyệt thế thanh bảng không đơn thuần chỉ có thiên tài tuyệt thế của Thiên Cổ Vực, còn có thiên tài tuyệt thế của vực khác, chỉ cần đi vào Thiên Cổ Vực đều có tư cách tham gia bài danh.

Bởi vậy thiên tài tuyệt thế có tên trên tuyệt thế thanh bảng không phải đều xuất thân từ Thiên Cổ Vực.

Bất kể thế nào, xuất thân, thiên phú và thực lực của Giang Tử Ngọc đều làm nhiều người e ngại, giao dịch nói ra một điều kiện cũng làm chủ nhân của hỏa chi tinh phách động tâm.

– Xuy xuy, thật sự là buồn cười, Giang Tử Ngọc, ngươi muốn tay không bắt sói sao, một điều kiện đổi lấy hỏa chi tinh phách, cũng chỉ có kẻ không cần da mặt như ngươi mới nói ra.

Một giọng nói trào phúng Giang Tử Ngọc vang lên.

– Tương Thanh Vân, ngươi đang tự tìm đường chết.truyện ma

Sắc mặt Giang Tử Ngọc âm trầm, ngữ khí ẩn giấu sát cơ, sát ý đáng sợ bao phủ khắp nơi, rất nhiều thiên tài phía dưới hoảng sợ.

– Giang Tử Ngọc, đừng có giương oai với tiểu nữ nhân như ta, muốn giết ta cũng phải có bản lĩnh đó mới được.

Tương Thanh Vân cười ha ha, cũng không sợ Giang Tử Ngọc uy hiếp.

– Có mâu thuẫn thì rời khỏi Thiên Tài Viên, đi ra bên ngoài giải quyết, bây giờ là thời gian giao dịch.

Giọng nói trầm thấp vang lên, ẩn chứa uy năng khó lường cảnh cáo Giang Tử Ngọc cùng Tương Thanh Vân, cũng cảnh cáo kẻ khác.

– Hừ.

Giang Tử Ngọc hừ lạnh một tiếng, hắn không lên tiếng nữa, Tương Thanh Vân cũng yên lặng, hiển nhiên vô cùng kiêng kị chủ nhân âm thanh kia.

Thiên tài tuyệt thế cuồng ngạo bất tuân, không có siêu cấp cường giả tọa trấn, vạn nhất sinh xung đột sẽ tạo thành hỗn loạn và biến thành chê cười.

– Khối hỏa chi tinh phách này Giang Tử Ngọc ta vừa ý.

Giang Tử Ngọc lại mở miệng nói thế chẳng khác gì cảnh cáo kẻ khác, hắn vừa ý hỏa chi tinh phách, kẻ nào tranh đoạt đều là kẻ địch của hắn,.

– Giang Tử Ngọc ngươi tính toán là cái gì chứ?

Tương Thanh Vân lên tiếng lần nữa, vung tay lên, một kết tinh bay lên bình đài.

– Đây là một bộ công pháp tên là Kim Bằng Ngự Không Quyết, sau khi tu hành có thể tăng phúc tốc độ gấp mười lần, bất cứ Niết Bàn Cảnh hay Vạn Cổ Cảnh nào cũng có thể áp dụng, đổi hỏa chi tinh phách của ngươi.

– Tốc độ gấp mười lần!

Tiếng kinh hô vang lên.

Tốc độ Vạn Cổ Nhị trọng thiên chỉ nhanh hơn Vạn Cổ nhất trọng thiên vài lần mà thôi, gia tăng tốc độ gấp mười lần là hết sức kinh người, hơn nữa còn hữu dụng với Thánh cấp, Kim Bằng Ngự Không Quyết có giá trị kinh người.

– Chỉ là Kim Bằng Ngự Không Quyết, tuy trân quý nhưng vẫn kém hỏa chi tinh phách.

Có người lên tiếng.

– Ta có một đôi Đạp Phong Lý dễ dàng phối hợp với Kim Bằng Ngự Không Quyết, giá trị của chúng còn vượt qua hỏa chi tinh phách.

Tương Thanh Vân cũng không cố tình gây sự, nói ra rất sảng khoái.

Chủ nhân hỏa chi tinh phách cũng động tâm.

Đạp Phong Lý là giầy, là bí bảo, sau khi mang vào tăng phúc tốc độ lên gấp đôi, phối hợp thêm Kim Bằng Ngự Không Quyết có thể gia tăng tốc độ gấp mười hai lần.

Mỗi tăng phúc tốc độ gấp đôi đã vô cùng khó có được.

– Ngươi đang do dự cái gì? Chẳng lẽ cảm thấy Kim Bằng Ngự Không Quyết và Đạp Phong Lý không đổi được hỏa chi tinh phách của ngươi sao?

Tương Thanh Vân hỏi ngược lại.

– Kim Bằng Ngự Không Quyết và Đạp Phong Lý thật sự có giá trị đổi hỏa chi tinh phách.

Thiên tài Thiên cấp vội vàng trả lời, hắn không dám không cho thiên tài tuyệt thế mặt mũi:

– Nhưng ta cần bảo vật thủy hệ hơn, tốt nhất là thủy hành tinh hoa.

Hắn vừa nói câu này làm không ít người có tâm tư.

Chương 2339: To gan lớn mật (Thượng)

Giao dịch cũng có thể chỉ định bảo vật mà mình cần, nhưng mà ngũ hành tinh hoa đều rất trân quý, xuất hiện một khối hỏa chi tinh phách đã khó được, chủ nhân hỏa chi tinh phách không có nắm chắc, bởi vậy hắn mới cầm hỏa chi tinh phách ra đổi, hắn vẫn ôm một tia hi vọng đổi được bảo vật mình cần.

– Mười viên thủy kết tinh đổi hỏa chi tinh phách của ngươi, thủy tinh phách cũng không dễ dàng đạt được.

Giang Tử Ngọc mở miệng lần nữa.

– Này…

Chủ nhân hỏa chi tinh phách do dự, cự tuyệt sẽ đắc tội Giang Tử Ngọc, hậu quả rất nghiêm trọng, không cự tuyệt tuyệt lời thật đi đổi thủy kết tinh?

Tuy thủy kết tinh có tác dụng với hắn, nhưng tác dụng không thể nào so với thủy tinh phách, cho dù nhiều thêm vài khối cũng vậy, trừ phi số lượng đủ để làm lượng biến dẫn tới chất biến.

– Mặc dù chỉ là nửa khối nhưng chắc không kém gì hỏa chi tinh phách của ngươi.

Giọng nói lạnh nhạt vang lên, một đạo hào quang màu xanh đậm từ trong gian phòng bay ra ngoài, nó đáp xuống bình đài, nằm bên cạnh hỏa chi tinh phách, nó có màu sắc thanh thúy đối lập với hỏa chi tinh phách.

– Thủy tinh phách!

Tiếng thét vang lên.

– Không, đây không phải là thủy tinh phách, mà là thủy tinh phách và hải chi tinh phahsc thuộc thủy hành tinh hoa, trong đó ẩn chứa thủy lực còn mạnh hơn thủy tinh phách nhiều.

– Hải chi tinh phách, có thể tìm được sâu trong Lam Hải, thường thường đều nằm trong tay Hải tộc cường đại.

Chủ nhân hỏa chi tinh phách vô cùng vui mừng.

Nửa khối hải chi tinh phách, mặc dù chỉ nửa khối nhưng luận thể tích hơi nhỏ hơn hỏa chi tinh phách nhưng cấp bậc của hải chi tinh phách còn cao hơn thủy tinh phách, phẩm chất đủ để đền bù thể tích chênh lệch.

– Đổi!

Quyết định thật nhanh, chủ nhân hỏa chi tinh phách nói ra.

Ngay sau đó nửa khối hải chi tinh phách thuộc về hắn, về phần khối hỏa chi tinh phách thuộc về Sở mộ.

Nắm hỏa chi tinh phách, cảm nhận lực lượng ẩn chứa trong đó, Sở Mộ vô cùng vui vẻ, ngũ hành tinh hoa, cuối cùng hắn lại có thêm một loại, còn kém hai loại.

Về phần nửa khối hải chi tinh phách, tự nhiên là hắn cắt giữ, nửa khối còn lại hắn đủ tu hành nhất trọng thiên từ bí pháp kinh thiên kia, đệ nhị trọng thiên cũng cần dùng thủy tinh phách, nửa khối còn lại chưa đủ, còn phải tìm lần nữa, đã như thế Sở Mộ cứ dùng nó đổi hỏa chi tinh phách.

– Hảo hảo hảo, dám bỏ qua Giang Tử Ngọc t cảnh cáo.

Giang Tử Ngọc tức giận nói ra.

– Ngươi chính là thiên tài tuyệt thế ở ngoại vực nha, chỉ có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên, đừng cho rằng vượt qua khảo hạch trong thời gian ngắn nhất thì cho rằng mình là thiên tài tuyệt thế lợi hại nhất, ta cho ngươi một cơ hội, giao hỏa chi tinh phách cho ta, ta cho phép ngươi gia nhập Giang gia.

Trong nơi thiên tài giao dịch vô cùng yên tĩnh, chỉ có Giang Tử Ngọc nói chuyện vẫn còn quanh quẩn nơi này.

– Hỏa chi tinh phách có tác dụng với ta.

Sở Mộ lãnh đạm trả lời.

– Hai lúa từ bên ngoài tới, xem ra ngươi còn không biết địa vị của Giang gia ta tại Thiên Cổ Vực này.

Giang Tử Ngọc cười lạnh uy hiếp:

– Giang gia của ta là thế lực nhất lưu gần với bốn đại thiên môn, không phải ai cũng có tư cách gia nhập vào, ngươi cần phải hiểu rõ, không nên tự sai lầm.

Một câu này thể hiện địa vị và cường đại của Giang gia, nếu là thiên tài tuyệt thế không có chỗ dựa, nói không chừng sẽ xem xét một phen, sau đó khuất phục nhưng Sở Mộ lại không phải.

Hắn thật không biết Giang gia cường đại thế nào, phải biết rằng một nhà tộc truyền thừa còn khó hơn tông môn.

Tông môn vạn năm, gia tộc ngàn năm.

Một nhà tộc có thể truyền thừa ngàn năm đã tính là không tệ, truyền thừa ba ngàn năm là rất tốt, truyền thừa năm ngàn năm là rất cường đại, gia tộc truyền thừa vạn năm là chuyện khó tưởng tượng nổi.

Giang gia thật sự không thể xem thường.

Nhưng thế thì thế nào, có thể dọa Sở Mộ sợ hay sao?

Đừng nói là Giang gia, Sở Mộ cũng không khuất phục dưới uy hiếp của bốn đại thiên môn.

Kỳ quái là, Tương Thanh Vân cũng không có mở miệng châm chọc Giang Tử Ngọc, các thiên tài tuyệt thế cũng giữ im lặng, bộ dạng xem náo nhiệt.

Dù sao bọn họ không quen Sở Mộ, cũng chẳng có giao tình gì cả, cho nên cũng không có giúp hắn để đắc tội với Giang Tử Ngọc.

Tuy trong lòng bọn họ xem thường Giang Tử Ngọc nhưng không thể phủ nhận, thiên phú và thực lực của Giang Tử Ngọc rất mạnh. Thực lực Giang gia cũng rất mạnh. Không ai là đồ ngu, cũng không bởi vì bản thân xem thường người ta là cứ nhắm vào đó, sở dĩ Tương Thanh Vân trước đó nhắm vào Giang Tử Ngọc, đó là bởi vì hắn có mâu thuẫn với Giang Tử Ngọc từ trước.

– Cánh cửa Giang gia quá cao, ta không vào nổi.

Sở Mộ nói một câu cự tuyệt Giang Tử Ngọc.

– Hai lúa, có câu nói gọi là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, xem ra ngươi vẫn lựa chọn đắc tội Giang Tử Ngọc và Giang gia ta rồi.

Giang Tử Ngọc nói chuyện trở nên bén nhọn và ẩn chứa tức giận, Tương Thanh Vân chống đối mình cũng thôi, dù sao thực lực hai người không kém gì nhau, mười mấy năm trước cũng có mâu thuẫn, hiện một tên thiên tài từ bên ngoài có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên lại dám lần lượt cự tuyệt mình, đúng là không muốn sống.

– Nghe nói mỗi một thiên tài tuyệt thế đều có chỗ hơn người.

Giọng nói của Sở Mộ lạnh hơn vài phần, tượng đất cũng có ba phần nóng tính chứ nói gì tới hắn.

– Giang Tử Ngọc, chắc hẳn chỗ hơn người của ngươi chính là không có da mặt đúng không?

– Ngươi…

Trong sương phòng. Giang Tử Ngọc như bị người ta đâm một kiếm, sắc mặt đỏ rực, hắn đứng lên, sát ý bộc phát như sóng biển vô tận, sát khí bao phủ sương phòng của Sở Mộ.

Nếu là thiên tài tuyệt thế cấp Vạn Cổ nhất trọng thiên thì có thể ngăn cản được khí thế của Vạn Cổ Nhị trọng thiên, cho dù là thiên tài tuyệt thế Niết Bàn cửu trọng thiên cũng khó có thể đối kháng.

– Không thể không nói, gia hỏa từ ngoại vực tới có can đảm không nhỏ nhưng tâm tính không được, đánh giá mình quá cao.

– Đâu chỉ can đảm không nhỏ, có thể dùng to gan lớn mật để hình dung, chỉ là Niết Bàn bát trọng thiên, lại từ ngoại vực tới, công nhiên hai lần cự tuyệt Giang Tử Ngọc cũng bỏ đi, không ngờ dám mở miệng châm chọc hắn, bốn chữ to gan lớn mật còn chưa đủ hình dung hắn đâu.

– Nói thật ta rất thưởng thức hắn, Giang Tử Ngọc thật sự là kẻ không cần mặt mũi, hắn nói ra tiếng lòng của mọi người nhưng hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

– Ta đoán ở ngay trong ngoại vực hắn sống rất có thanh danh và địa vị, có thói quen được nâng lên cao, lại đây còn cho rằng mình vi tôn, tâm tính không theo kịp.

Chương 2340: To gan lớn mật (Hạ)

Thời điểm sát khí Giang Tử Ngọc bộc phát, các thiên tài tuyệt thế khác đang nghị luận về Sở Mộ.

– Người chủ trì cũng không có ngăn cản Giang Tử Ngọc.

– Ta đoán người ta muốn giáo huấn hắn một chút, để cho hắn hiểu nơi này không phải ngoại vực của hắn, phải hiểu thu liễm chính mình.

Đúng thế, siêu cấp cường giả tọa trấn thiên tài giao dịch hội không có lên tiếng quát bảo Giang Tử Ngọc, ngưng lại là muốn Sở Mộ bị đả kích, tâm tính cần phải điều chỉnh, dù sao trong một tiểu vực không có bao nhiêu thiên tài tuyệt thế, không cách nào so sánh với Thiên Cổ Vực, tự nhiên cũng dưỡng thành thói duy ngã độc, tâm tính này không nên duy trì khi tới Thiên Cổ Vực.

Còn nữa, siêu cấp cường giả này cũng nghe nói Sở Mộ dùng thời gian ngắn nhất lịch sử thông qua ba chửa ải khảo hạch tuyệt thế, chắc hẳn cũng có chỗ hơn người, hắn muốn xem một chút.

Đột nhiên thấy đám thiên tài tuyệt thế im lặng, Giang Tử Ngọc cũng cảm tâấy kinh người.

Sát ý khổng lồ như thế bao phủ sương phòng của đối phương như đá chìm vào biển cả.

Tại sao có thể như vậy, đây không phải kết quả hắn muốn tâấy.

Bọn họ không biết Sở Mộ đã chém giết qua cường giả Thánh cấp nhị tinh, hơn nữa không chỉ một, trong đó Hải tộc Thánh cấp nhị tinh còn mạnh hơn Nhân tộc Thánh cấp nhị tinh vài phần, dù thế cũng chết dưới kiếm của Sở Mộ.

– Tốt, có chút bổn sự, khó trách dám càn rỡ như thế.

Giang Tử Ngọc kinh ngạc sau đó lại giận dữ, sát ý bộc phát như núi lửa.

– Được rồi!

Siêu cấp cường giả lại lên tiếng, khí thế bàng bạc trấn áp đánh tan sát ý do Giang Tử Ngọc ngưng tụ, sát ý biến mất trong vô hình.

– Lần này tạm thời buông tha ngươi, trừ phi ngươi cả đời này dừng lại trong Thiên Tài Viên, nếu không Giang Tử Ngọc ta sẽ cho ngươi biết hậu quả khi đắc tội ta.

Giang Tử Ngọc ngồi xuống, ngữ khí lạnh như băng.

Trong lầu bốn, Lý Đông Lai lại lắc đầuhắn nói thầm lần trước mình không có vội vàng, trước kia cảm thấy đối phương có thể giúp mình giết Hà Bất Hữu, sau đó có thể báo thù, hiện tại xem ra mình đã gặp phải tên điên.

Giang Tử Ngọc là tồn tại cường đại cỡ nào, Giang gia lại là thế lực cường đại hơn cả Kinh Lôi Môn.

Hắn cũng không phải không nghĩ tới mời thiên tài tuyệt thế như Giang Tử Ngọc ra tay, đáng tiếc thanh danh của Giang Tử Ngọc không tốt, hắn không thể không buông tha.

Thật vất vả gặp được một người có cảm giác không tệ, có hi vọng báo thù, không nghĩ tới còn đắc tội Giang Tử Ngọc.

Nội tâm Lý Đông Lai âm u, hắn uể oải, báo thù lại kéo dài một thời gian, mỗi một lần chờ đợi đều là tra tấn.

– Ta cũng rất muốn biết Giang Tử Ngọc ngươi không dựa vào Giang gia còn có thể có cái gì.

Sở Mộ cũng không sợ Giang Tử Ngọc uy hiếp, lạnh nhạt nói một câu mang theo vài phần mỉa mai.

Mọi người lại ngạc nhiên, chợt lắc đầu không thôi.

Dưới tình huống bình thường, Giang Tử Ngọc uy hiếp, đối phương nên im lặng mới đúng, chẳng khác gì chịu thua, kết cục đẹp mắt chút ít, không ngờ còn phản bác, phản bác còn mang theo châm chọc, tuy nghe rất đã ghiền nhưng cuối cùng lại đẩy mình vào tử lộ.

Giang Tử Ngọc cười lạnh, hắn không nói thêm cái gì nhưng nội tâm bộc phát lửa giận hừng hực, sát ý lạnh như băng làm nhiệt độ trong gian phòng hạ xuống, đôi mắt mang theo hào quang đáng sợ.

Nếu không phải ở nơi này thì hắn đã ra tay, muốn đối phương máu nhuộm dưới kiếm của mình.

Sau khi trò khôi hài này qua đi cũng không khác gì lật một trang sách, nhưng mỗi người đều nhớ rõ, bởi vì loại người như Giang Tử Ngọc tuyệt đối không dễ dàng buông tha.

Hỏa chi tinh phách bị Sở Mộ đạt được, giao dịch vẫn tiếp tục.

Sở Mộ đang chờ, nhìn xem có đạt được ngũ hành tinh hoa khác hay không, nhất là kim hành và thổ hành.

Ngẫm lại Sở Mộ cầm một khối ngọc tinh, nhớ lại một phen, hắn lại ghi chép một phần năm kiếm thức có được trong Vạn Kiếm Lâm Bi vào, một phần năm đủ làm người ta nhìn ra ảo diệu trong đó, nó vô cùng tinh thâm, đoán được uy lực của kiếm pháp thập phần cường hoành, vô cùng đáng sợ, cũng không sợ có người không học.

Cho dù là Sở Mộ, trước khi tìm hiểu được, cho hắn một phần năm kiếm thức cũng không có khả năng suy diễn.

Sao chép xong, hắn vung khối ngọc tinh này lên chỗ giao dịch.

– Một chiêu kiếm pháp đổi kinh hành tinh hoa hoặc thổ hành tinh hoa.

Sở Mộ nói.

– Điên rồi sao, chỉ là một chiêu kiếm pháp lại muốn đổi ngũ hành tinh hoa.

Có người cười nhạo lên tiếng, cũng không đặt Sở vào mắt, Niết Bàn bát trọng thiên mà thôi.

– Ta muốn xem là kiếm pháp thế nào lại dám đổi ngũ hành tinh hoa.

Giọng nói trêu tức vang lên.

Trên màn sáng, một phần năm chiêu kiếm biến ảo thành.

– Thiên Kích kiếm thức…

– Cái tên nghe rất khí thế.

– Thật thâm ảo.

– Ta lại xem không hiểu, chỉ cảm thấy thập phần thâm ảo, dường như vô cùng lợi hại.

Rất nhiều thiên tài trong nơi này đều là kiếm giả, cũng có một phần nhỏ là Kiếm Thánh, lúc này đôi mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào từng chữ trên màn sáng, đôi mắt như lồi ra.

– Thật tinh thâm ảo diệu, ta xem không hiểu.

– Ta có dự cảm, nếu có thể học được chiêu này, lực sát thương của ta sẽ tăng lên một cấp độ.

– Kiếm pháp thật tinh diệu, chỉ một phần năm đã cao thâm mạt trắc như vậy, khó có thể lĩnh ngộ, nếu như nguyên vẹn…

Siêu cấp cường giả tọa trấn Thiên Tài Viên cũng khiếp sợ không nhỏ.

– Người này có thể có được kiếm pháp như thế, trên người hắn nhất định có bí mật.

– Ta không có ngũ hành tinh hoa, ta nguyên ý dùng năm trăm triệu nguyên đan thượng phẩm để đổi chiêu kiếm pháp này.

Một Kiếm Thánh nhị tinh nói ra, năm trăm triệu nguyên đan thượng phẩm là số lượng hắn đập nồi bán sắt gom được, ý nghĩa một khi giao dịch thành công hắn sẽ là quỷ nghèo.

Nhưng nếu có được chiêu kiếm pháp này, hắn có nghèo hơn nữa cũng chịu.

– Ta chỉ muốn kim hành tinh hoa và thổ hành tinh hoa.truyện cõi âm

Ngữ khí của Sở Mộ lạnh nhạt nhưng chắc chắn.

– Ta là Vương Truyền Phong, nổi danh thứ bày trăm trên tuyệt thế thanh bảng, giao dịch chiêu kiếm pháp này cho ta, ta hóa giải ân oán giữa ngươi và Giang Tử Ngọc, cam đoan Giang Tử Ngọc và Giang gia sẽ không gây phiền phức cho ngươi.

Một giọng nói uy nghiêm mang theo mũi nhọn vang lên.

Hắn vừa lên tiếng đã làm nhiều người khiếp sợ.

Vương Truyền Phong, hắn chính là Kiếm Thánh tam tinh, cũng là một trong số ít đệ tử thân truyền của Phá Thiên Cung, hắn nói chuyện còn có phân lượng hơn Giang Tử Ngọc, ngay cả người như Giang Tử Ngọc cũng không dám trêu chọc hắn.

Chương 2341: Ta sẽ nhẹ tay (Thượng)

Cự tuyệt, lại là cự tuyệt.

Sở Mộ vốn cự tuyệt Giang Tử Ngọc, hiện tại lại cự tuyệt Vương Truyện Phong, hắn có bị điên hay không.

Nếu hắn chỉ đắc tội Giang Tử Ngọc, còn đắc tội Vương Truyện Phong đáng sợ hơn cả Giang Tử Ngọc.

Giang Tử Ngọc có thực lực hay chỗ dựa đều không thể so sánh với Vương Truyện Phong, là người bình thường cũng biết, thà rằng đắc tội Giang Tử Ngọc cũng không nên đắc tội Vương Truyện Phong.

Số lượng đệ tử thân truyền của Phá Thiên Cung không nhiều lắm, mỗi một người đều có địa vị không tưởng tượng nổi trong Phá Thiên Cung, thậm chí còn cao quý hơn một ít trưởng lão.

Nhưng mà Vương Truyện Phong khác với Giang Tử Ngọc, hắn rất kiêu ngạo, hắn không cao hứng khi bị cự tuyệt nhưng cũng không quan tâm tới Sở Mộ, càng không giống Giang Tử Ngọc mở miệng uy hiếp, bức bách hắn thế nào.

Nhưng một khi bị người như Vương Truyện Phong ghi nhớ cũng không phải chuyện tốt.

– Đã không có kim hành tinh hoa hoặc là hành thổ tinh hoa, ta thu hồi kiếm pháp này.

Nội tâm Sở Mộ hơi thất vọng, hắn thu hồi linh ngọc, lau đi ghi chép đoạn ngắn của kiếm pháp trên đó.

Ngũ hành tinh hoa khó được, có được hỏa chi tinh phách xem như không tồi, cũng là thu hoạch lớn.

Nếu không có kim hành tinh hoa hoặc hành thổ tinh hoa, Sở Mộ không quan tâm giao dịch tiếp theo, hắn phân tâm thần ra tìm hiểu Kiếm Thiên Địa.

Giang Tử Ngọc và Vương Truyện Phong uy hiếp, Sở Mộ không đặt trong lòng.

Một ngày lại một ngày qua đi, các thiên tài tuyệt thế đều cầm bảo vật của mình ra giao dịch, cũng để nhiều người mở rộng tầm mắt.

Ngày thứ ba mươi cũng là ngày cuối cùng của thiên tài giao dịch hội, đến ngày hôm nay cũng chỉ còn lại một ít thiên tài cầm bảo vật ra trao đổi

Qua ngày hôm nay thiên tài giao dịch hội mười năm một lần cũng kết thúc, lần tổ chức tiếp theo là mười năm sau.

Thiên tài có thu hoạch thì cao hứng, người không có thu hoạch lại hậm hực đâm chiêu.

Giang Tử Ngọc thập phần không thoải mái, bởi vì hắn cảm thấy mình quá mất mặt.

Bên ngoài thiên tài giao dịch lâu, Giang Tử Ngọc mặc trường bào màu tím, hong thần tuấn lãng đứng chắp tay sau lưng, đôi mắt lạnh như băng nhìn các thiên tài đang đi ra, không ít thiên tài bị hắn nhìn đều cảm thấy thân thể lạnh buốt, không dám đối mặt.

Sở Mộ vừa mới bước ra bên ngoài, lập tức bị đôi mắt lạnh như băng tập trung, hắn nhìn sang, cảm thấy trong ánh mắt kia mang theo sát ý.

– Hai lúa, ta còn tưởng rằng ngươi sợ tới mức trốn ở bên trong không dám ra ngoài.

Giang Tử Ngọc châm chọc khiêu khích.

– Ngươi còn chưa có tư cách này.

Sở Mộ không sợ hãi đối mặt với Giang Tử Ngọc, hắn vừa nói vừa bước đi.

Người chung quanh dùng ánh mắt hả hê nhìn hắn.

Lý Đông Lai đứng trong đám người, sắc mặt của hắn phức tạp.

– Ta nói rồi, người đắc tội Giang Tử Ngọc at sẽ không có kết cục tốt, cho dù ngươi ẩn nấp trong Thiên Tài Viên, ta cũng có biện pháp làm ngươi không chịu nổi.

Giang Tử Ngọc ngăn cản đường đi của Sở Mộ, ngữ khí lạnh như băng, đôi mắt bắn ra hàn quang kinh người, dường như muốn xuyên thủng Sở Mộ, kiếm sau lưng của hắn rung động như muốn giết địch.

– Có thủ đoạn gì cứ dùng đi.

Sở Mộ vẫn không úy kỵ, hắn càng làm Giang Tử Ngọc tức giận, có ít người càng hả hê nhìn sang, có ít người kinh nghi bất định, cảm thấy thiên tài tuyệt thế từ ngoại vực tới nói chuyện quá chắc chắc, quá tự tin, hắn có chỗ dựa gì sao?

– Trong Thiên Tài Viên có chiến đài, chuyên môn thiết trí để các thiên tài giải quyết ân oán, ta ở chiến đài chờ ngươi, đây là đường ra duy nhất của ngươi.

Giang Tử Ngọc nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hắn nói ra từng chữ, nói xong cũng không cho Sở Mộ cơ hội phản bác, lập tức rời đi.

Chiến đài do Thiên Tài Viên tu kiến, chuyên môn để các thiên tài giải quyết mâu thuẫn.

Cho dù trong tông môn cường đại, đệ tử cũng xuất hiện mâu thuẫn xung đột, thậm chí còn có tranh đấu phe phái, Thiên Tài Viên chỉ là tổ chức rời rạc, những thiên tài có mẫu thuẫn là không tránh khỏi.

Nhưng dưới tình huống bình thường không cho phép động thủ trong Thiên Tài Viên, nếu không kết cục sẽ thê thảm, dùng thực lực Thiên Tài Viên, cho dù là bốn đại thiên môn, không phải bất đắc dĩ sẽ không đối kháng với nó, dù sao những Thánh cấp cao giai sáng lập Thiên Tài Viên lúc trước, tới hiện tại vẫn còn sống, hơn nữa ít nhất cũng là siêu cấp cường giả Thánh cấp cửu tinh, thậm chí còn mạnh hơn Thánh cấp cửu tinh, gần với Thánh Hoàng.

Nhưng mâu thuẫn xung đột là chuyện khó tránh khỏi, kết quả chiến đài ứng thời sinh ra, chuyên môn để những thiên tài có mâu thuẫn giải quyết với nhau, không cho phép giết người, đây là điểm mấu chốt của Thiên Tài Viên.

Giang Tử Ngọc chủ động đưa ra yêu cầu đi chiến đài, nội tâm của hắn ôm suy nghĩ phải giáo huấn Sở Mộ một lần, đầu tiên phải phát tiết lửa giận trong nội tâm một chút, về sau rời khỏi Thiên Tài Viên, lại nghĩ biện pháp chém giết Sở Mộ, cướp lấy hỏa chi tinh phách.

Không, có lẽ nên nghĩ biện pháp cướp hỏa chi tinh phách ngay trên chiến đài.

Sở Mộ không cự tuyệt.

Hắn cũng không ngại dương danh, Giang Tử Ngọc là đá kê chân giúp hắn dương danh không tệ.

Chung quanh chiến đài đã có rất nhiều người tụ tập.

Mỗi thiên tài trong Thiên Tài Viên, bất luận có tham gia thiên tài giao dịch hội hay không cũng biết Sở Mộ sắp quyết chiến với Giang Tử Ngọc trên chiến đài.

Một thiên tài tuyệt thế tới từ ngoại vực, được xưng là thiên tài tuyệt thế duy nhất vượt qua ba khảo hạch thiên tài tuyệt thế ngắn nhất, tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ, người còn lại là thiếu chủ Giang gia, là thế lực nhất lưu trong Thiên Cổ Vực, là Vạn Cổ nhất trọng thiên trung kỳ thành danh đã lâu, là cường giả Thánh cấp bài danh chín trăm ba mươi trên tuyệt thế thanh bảng.

– Thiên tài tuyệt thế vừa tấn chức kia quá can đảm.

– Xùy, có dũng khí dùng được gì, không nhìn rõ sự thật, không nhìn rõ chênh lệch, nhất định không đi được xa.

– Tu luyện giả tới từ ngoại vực luôn tự cho là đúng, luôn cho rằng Thiên Cổ Vực cũng giống như ngoại vực, đây là suy nghĩ sai lầm.

– Vậy thì chưa chắc, nói không chừng người ta có bản lĩnh đấu với Giang Tử Ngọc thì sao?

– Nói bậy, một Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ, chống lại một Vạn Cổ nhất trọng thiên trung kỳ, còn là thiên tài tuyệt thế Vạn Cổ nhất trọng thiên trung kỳ, ngươi đang nói chuyện cười sao, nếu hắn có thể kháng trụ ba chiêu, ta sẽ ăn hết kiếm trong tay.

Giang Tử Ngọc đi vào chiến đài, hắn đứng đó như cả thiên địa đang xoay quanh hắ..

Vương Truyện Phong cũng đứng quanh chiến đài, hắn chuẩn bị xem trò hay.

– Huynh đài, không bằng chúng ta đánh cược một chút, Sở Mộ có thể tiếp mấy chiêu của Giang Tử Ngọc mới thua?

Có người lập tức kéo người bên cạnh đánh bạc.

Chương 2342: Ta sẽ nhẹ tay (Hạ)

– Được, ta đoán dưới ba chiêu.

Đối phương nghe xong lập tức nói ra.

– Xùy, ba chiêu là quá nhiều, ta thấy Giang Tử Ngọc có thẻ dùng một chiêu đánh bại đối phương.

Đúng thế, chênh lệch giữa Vạn Cổ Cảnh cùng Niết Bàn Cảnh quá lớn, thiên tài tuyệt thế Niết Bàn cửu trọng thiên bình thường cũng khó chống lại cường giả Vạn Cổ nhất trọng thiên, dù sao bản chất tính mạng của cả hai có chênh lệch với nhau

Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ và Vạn Cổ nhất trọng thiên trung kỳ có chênh lệch càng lớn.

Một chiêu bị thua là rõ ràng.

Trong tiếng nghị luận, Sở Mộ đi vào chiến đài, ánh mắt tất cả mọi người tập trung vào người hắn.

– Quả nhiên chỉ có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ, còn không bằng ta.

Người lần đầu tiên nhìn thấy Sở Mộ liền nói thầm.

– Thực lực của hắn nhất định còn mạnh hơn người khác.

Người bên cạnh nói ra.

– Có can đảm, ta còn tưởng ngươi không dám tới.

Giang Tử Ngọc cười lạnh nói ra:

– Xem mặt mũi ngươi có can đảm dám tới chiến đài, ta sẽ ra tay nhẹ một chút.

– Ngươi yên tâm, ta sẽ ra tay nhẹ một chút.

Sở Mộ bình thản nói ra, câu này làm nhiều người cười vang.

– Ta phát hiện tên thiên tài tuyệt thế ngoại vực này rất thú vị.

– Rất khôi hài, chẳng lẽ hắn thông qua khảo hạch là dựa vào năng lực khôi hài hay sao?

– Tốt, nếu như ngươi có tự tin như thế, không bằng chúng ta đánh cược một lần.

Đôi mắt Giang Tử Ngọc bắn ra hào quang sáng ngời, hắn cười lạnh và nói:

– Đánh cược hỏa chi tinh phách của ngươi.

– Đánh cược như thế nào?

Sở Mộ hứng thú, nhiều người liên tục lắc dầu, nói thầm người này không chỉ có lá gan, còn không có đầu óc.

– Rất đơn giản, ngươi dùng hỏa chi tinh phách làm tiền đặt cược, ta dùng ba trăm triệu nguyên đan thượng phẩm cộng thêm từ nay về sau Giang Tử Ngọc và Giang gia sẽ không chủ động tìm ngươi phiền phức làm tiền đặt cược.

Giang Tử Ngọc cười vui vẻ, hắn còn âm thầm gài Sở Mộ:

– Tất cả thiên tài nơi đây làm chứng, nếu ngươi có thể chèo chống vượt qua mười chiêu của ta, như vậy ngươi thắng, nếu không ngăn cản mười chiêu chính là ta thắng, hỏa chi tinh phách sẽ thuộc về ta, trái tiền đặt cược của ta thuộc về ngươi.

– Nếu ngươi đã mang nguyên đan giao cho ta, ta có thể không nhận sao?

Sở Mộ nói.

Giang Tử Ngọc càng vui vẻ hơn trước, càng cảm thấy người này thật không có đầu óc, là người hồ đồ, mà chính mình lại so đo với người hồ đồ thật sự có mất phong độ, hắn nói thầm lát nữa sẽ nhẹ tay chút, trong mười chiêu đánh bại đối phương, cho chút giáo huấn là được rồi.

Thật tình không biết nội tâm Sở Mộ rất cao hưng, đã có thể dương danh, lại còn đạt được ba trăm triệu nguyên đan thượng phẩm, về pâần Giang Tử Ngọc nói điều kiện kèm tay cũng xem như rất tốt, dù sao Giang gia là thế lực nhất lưu trên Thiên Cổ Vực, trong đó có không ít cường giả Thánh cấp cao giai, có thể không tìm mình gây phiền toái là tốt nhất.

Tiền đặt cược được thành lập, tất cả thiên tài sẽ làm nhân chứng.

Ai vi phạm sẽ làm người ta phỉ nhổ.

– Đã như vầy, chúng ta thành lập tiền đặt cược, nếu đổi ý, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là hối hận.

Giang Tử Ngọc nói mấy câu cuối cùng vô cùng âm trầm.

– Nếu như ta đánh bại ngươi thì thế nào?

Sở Mộ hỏi.truyện Ma Tu audio

– Đánh bại ta… Đánh bại ta… Chỉ bằng tu vi Niết Bàn bát trọng thiên cũng vọng tưởng đánh bại ta… Ha ha ha ha…

Giang Tử Ngọc cười như điên, Sở Mộ lạnh nhạt, người bốn phía lạnh nhạt, liên tục lắc đầu, Giang Tử Ngọc đình chỉ cười to, hắn cười lạnh, nói:

– Tốt, giả như ta đánh bại Giang Tử Ngọc, không chỉ có tiền đặt cược, bất cứ ở nơi nào, Giang Tử Ngọc ta gặp ngươi sẽ hành đại lễ và gọi Sở huynh, cũng nhượng bộ lui binh.

– Một lời đã định.

Sở Mộ khẽ cười nói.

Trên chiến đài, hai người đối lập, dưới chiến đài có mấy vạn người quan sát.

– Ta muốn xem ngươi có thể ngăn cản được mấy chiêu.

Cảm thấy Sở Mộ là kẻ ngốc nghếch, không đáng so đo, tâm tình của Giang Tử Ngọc rất tốt, ngữ khí nói chuyện cũng không còn sát khí bức người.

Đương nhiên, nên giáo huấn vẫn phải giáo huấn, hỏa chi tinh phách vẫn phải tới tay, thứ này quan hệ tới bí pháp của hắn có thể đại thành hay không.

Một ít bí pháp lợi hại muốn tu hành thường thường cần muốn nhờ một ít bảo vật.

– Chiêu thứ nhất.

Giang Tử Ngọc nói, năm ngón tay hắn hơi động, sau đó kéo một vòng tròn trước mặt, một quỹ tích đỏ rực xuất hiện, nó hội tụ vào trung tâm, ngưng tụ vào ngón trỏ của hắn sau đó điểm về phía trước, ngay sau đó có một đạo cực quang màu đỏ bắn về phía Sở Mộ.

Tiếng nổ vang lên, nó giống như sóng nước bao phủ không gian, những nơi ánh sáng màu đỏ đi qua, nhiệt độ không khí gia tăng rất mạnh.

– Giang gia bí thuật Xích Viêm chỉ, uy lực không tệ.

Có người nhận ra.

– Giang Tử Ngọc hạ thủ lưu tình, nếu không một chỉ này có thể miểu sát đối phương, tuyệt đói không may mắn thoát khỏi.

Trong nháy mắt xuất chiêu, Sở Mộ bước ra một bước, hắn tránh né Xích Viêm chỉ công kích, Xích Viêm chỉ đánh vào phong cấm của chiến đài và tán loạn.

– Chiêu thứ hai!

Bị Sở Mộ tránh đi, Giang Tử Ngọc cũng không có chút kinh ngạc, bởi vì hắn đã hạ thủ lưu tình.

Bàn tay nâng lên, hắn đánh ra một chưởng đỏ rực như lửa, dường như chưởng pháp có thể đánh Sở Mộ thành bánh thịt.

Một chưởng dỏ rực đánh thẳng vào Sở Mộ, mặt đất chiến đài rung động mãnh liệt, khí kình bắn ra bốn phía.

– Xem ra Giang Tử Ngọc có ý định từ từ tăng thực lực.

Có người nói ra.

– Dùng cường lấn yếu còn như thế, có ý nghĩa sao?

Cũng có người không chịu được nói ra.

– Chiêu thứ ba!

Giang Tử Ngọc bỏ qua người khác nghị luận, mười ngón tay bắn ra một hoa lửa bay thẳng về phía Sở Mộ, nó như cuồng phong càn quét qua chung quanh.

Kiếm quang tỏa sáng, Thiên Trảm Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm pháp tinh diệu lập tức đánh tan hoa lửa bay tới gần.

– Có môn đạo.

– Tạo nghệ kiếm pháp không tệ.

Không ít thiên tài có thành tựu kiếm đạo đều cảm thấy kinh diễm khi thấy Sở Mộ xuất kiếm.

– Chiêu thứ tư!

Giang Tử Ngọc nhìn thấy một kiếm bình đạm của Sở Mộ nhưng cảm thấy cao thâm mạt trắc, lần đầu cảm thấy người này trừ cuồng vọng và không có đầu óc ra, dường như kiếm pháp không tệ lắm.

Lúc dùng chiêu thứ nhất, Giang Tử Ngọc không lấy thực lự ra, chiêu thứ hai hơi mạnh một chút, chiêu thứ ba cũng mạnh hơn, cứ thế tăng dần.

Thi triển chiêu thứ chín, hai tay mười ngón búng ra cực nhanh, hoa lửa biến thành từng con hỏa điệp.

Hỏa điêp bay múa xoay quanh bốn phía, từng con tỏa ra hào quang sáng ngời.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ...!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 4 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 1 tháng trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)