Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 76 [ Chương 376 đến 380 ]
❮ sautiếp ❯Chương 376: Tỷ muội chi tranh
Nói thật, nàng cũng không hề muốn đụng chạm vào hai tiểu Thiên Thần kia, khi hai đứa nó chào đời, nàng ôm bọn nó, sau khi tẩy rửa xong thì cảm thấy quái lạ, tại sao hai đứa bé này lại không khóc, mà cứ mở mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, sau đó lại nhìn chằm chằm vào nàng.
Hai đứa bé này mới sinh ra thật sự quá khác biệt với thường nhân, những đứa trẻ khác sinh ra cân nặng trung bình cũng có sáu cân, nhưng mà hai đưa bé này lại chỉ có mỗi người ba cân mà thôi.
Cân nặng vấn đề nàng không nói, vì nhiều lúc cũng gặp phải tình trạng này, chỉ là làm cho nàng ngạc nhiên chính là hai đứa bé này mới sinh đã có thể mở mắt, còn không hề khóc một tiếng.
Với kinh nghiệm hai mươi năm đỡ đẻ của nàng, dường như chưa bao giờ gặp phải tình cảnh như vậy, có khi hai đứa bé này bị dị tật cũng nên.
Chỉ là khi nàng nghĩ chúng bị dị tật, dường như trong lòng bọn nó cảm nhận được giống nhau, cả hai đều trừng mắt nhìn nàng, tiếp theo đứa bé bên trái khẽ vỗ nhẹ vào người nàng một cái, nàng liền cảm nhận được cả người không thoải mái, sức khỏe của mình bỗng nhiên yếu đi trông thấy, những bệnh tật trước đây nàng đã đi đại phu chửa trị khỏi, nay lại ùa về, hơn nữa còn nặng hơn, chân tay nàng bắt đầu run rẩy, hơi thở càng ngày càng yếu, nàng có thể đã cảm nhận được tử vong quanh quẩn.
Khi mà nàng đã chuẩn bị đón chờ tử vong tiến đến, vào phút cuối cùng, vị Thiên Thần đáng yêu bên phải khẽ chạm vào nàng một cái, những cái hơi thở tử vong mà nàng cảm nhận được liền dần tan biến, có thể khôi phục lại như ban đầu.
Thấy như vậy, vị tiểu Thiên Thần bên trái trợn mắt nhìn sang, bên kia cũng không chịu thua kém đáp lại, cả hai đều trừng mắt như vậy hồi lâu, dường như muốn phản đối ý kiến của đối phương.
Nàng cũng là người có kinh nghiệm, biết được thân thể mình bất thường rất có thể là do hai đứa bé này tạo ra, hai tay ôm chúng, mà thân thể nàng lại run lợi hại, thầm dặn lòng không được có cái ý nghĩ gì xấu đối với hai vị tiểu tổ tông này.
Hoa Bà nàng chỉ là một bà mụ bình thường, làm gì đã chịu qua kinh hách lớn như vậy, trong một tích tắc, nàng là muốn quăng hai đứa bé này bỏ chạy, chạy càng xa càng tốt, nàng không muốn, cũng không dám quay lại cái tòa Diệp Phủ này nữa.
Nhưng mà nàng không dám buông tay, nàng chỉ vừa có ý định, lập tức hai vị tiểu tổ tông kia lại không trừng nhau nữa, mà tập trung lại nhìn mình, từ trong ánh mắt của bọn nó, nàng dường như có thể đọc được, nếu như nàng dám buông tay, nàng sẽ chết rất thảm.
Nàng là sống trong dày vò suốt nửa canh giờ liền, chỉ đến khi vị Diệp Phu Nhân kia lên tiếng, nàng mới như nghe được thiên âm, lập tức đem hai đứa bé khủng bố này đến cho vị Diệp Phu Nhân kia.
“Một cặp song sinh hài tử! Nếu như cái tên vô lương tâm kia biết được, có lẽ là hắn sẽ rất vui!”
Ôm hai đứa bé vào trong lòng, Lâm An Nam gương mặt tràn đầy mẫu tính,mỉm cười hạnh phúc nói.
“Chỉ là có phần đáng tiếc, cái tên vô lương tâm kia lại không tại lúc này, cũng không biết hắn có bình an hay không ” Lâm An Nam trong lòng chùng xuống.
Gần một năm trôi qua, nàng cũng không hề có lấy được tin tức gì về hắn, trong lòng không khỏi lo lắng, một khi hắn có chuyện gì, không phải hài tử của mình là sẽ không có cha.
Từ khi rời bỏ Thần Thành, đến nơi này định cư, nàng không lúc nào là không nhớ về hắn, chỉ là cho dù nàng có âm thầm hỏi thăm thế nào, cũng không có tin tức của Diệp Tử Phàm truyền lại, không biết mình phải chờ đến khi nào.
“Phu..Phu Nhân! Hai vị tiểu thư còn chưa có tên, hay là ngài hãy lấy cho họ một cái tên đi!”
Thấy Lâm An Nam không có cao hứng, Hoa Bà liền lên tiếng nói, cũng là làm cho vị Phu Nhân này quên đi chuyện không vui.
Thật ra, nàng đối với vị Diệp Phu Nhân này trong lòng cũng vô cùng cảm kích, nhà nàng cách đây cũng không xa, sau một trận hỏa hoạn, cả gia đình cũng chỉ còn lại mình nàng, nhớ lúc trước không có vị Diệp Phu Nhân này ra tay cứu giúp, nàng cũng đã cùng nhi tử, phu quân tán thân trong biển lửa.
Sau khi cứu giúp nàng, vị Diệp Phu Nhân này còn cất lại một căn nhà khác cho nàng, cho nên đối với vị Diệp Phu Nhân, nàng trong lòng là mang ân đội nghĩa.
Lần này vì trong thời gian ngắn không tìm được người chăm sóc, cùng sinh nở, cho nên vị Diệp Phu Nhân này mới đến tìm nàng, vì trả ân, cũng là vì vị Diệp Phu Nhân này trả lương khá cao, cho nên nàng mới nhận lời đến Diệp Phủ một thời gian.
“Tên sao? Hai đứa nó đều sinh vào thời tiết mưa gió, đứa bên phải nên đặt tên là Diệp Vũ Đồng, còn đứa bên trái sẽ là Diệp Vũ Phi!”
Nhìn vào hai gương mặt hồng hào như trứng gà mới sinh, lại mở hai con mắt đáng yêu rất lớn nhìn mình, Lâm An Nam vui vẻ nói.
Hai đứa bé này, vào trong tay của mình vẫn một bộ dạng hết sức ngoan hiền, nhắm mắt lại như đã ngủ, thế nhưng khi nghe đến muốn có tên, lại mở ra còn lớn hơn chuông đồng, xem ra đối với tên của mình, bọn nó vẫn là rất chú ý, nàng cũng là rất hạnh phúc với sự thông tuệ của đôi nữ nhi, phải biết không phải hài tử nào mới sinh cũng thông minh như vậy.
Thật ra, công việc đặt tên này phải để cho cái tên vô lương tâm kia làm mới đúng, nhưng mà hắn hiện tại không biết đi nơi nào, cũng không biết khi nào mới đến đây, hài tử không thể lớn lên mà không có tên được, cho nên nàng liền đặt thay, nếu như khi tên Diệp Tử Phàm kia trở lại, cảm thấy không hài lòng, có thể đổi lại một cái tên.
“Ân! Phải rồi Hoa Bà! Ta còn không biết hai đứa nó ai là tỷ tỷ, ai là muội muội, Bà có thể nói cho ta biết được không?”
Lâm An Nam khẽ vỗ nhẹ đầu mình một cái nói, sao có thể quên đi chuyện này được chứ, lúc vượt cạn, vì quá thống khổ, nàng cũng không có thời gian để ý, bây giờ mới nhớ lại.
Hoa Bà là người trực tiếp chứng kiến, nhất định là biết rõ.
“Phu..Phu Nhân… Vũ Đồng Tiểu Thư cùng Vũ Phi Tiểu Thư….Cả hai người đều cùng một lúc chào đời, cho nên ta cũng là không biết ai là tỷ tỷ, ai là muội muội!!! ” Hoa Bà hơi run đáp.
Không run không được, khi vị Diệp Phu Nhân này hỏi ai là tỷ tỷ, ai là muội muội, hai đôi con ngươi của hai vị tiểu tổ tông kia liền chiếu vào nàng, ánh mắt đầy đe dọa, nàng có thể khẳng định, nếu như nàng nói ai trong hai người là tỷ tỷ, nàng kết cục sẽ là rất thảm.
Suy đi nghĩ lại, nàng cũng chỉ đành nói đúng sự thật, không hề đắc tội với ai.
Với lại lời này nàng nói cũng không hề sai, quả thật hai người bọn họ là cùng một lúc chào đời, không phân biệt trước sau, như muốn tranh cao thấp một dạng, đây cũng là điều mà nàng không thể tưởng tượng nổi, nàng đã từng đỡ đầu cho không ít người, những ca sinh hai sinh ba cũng không hiếm, nhưng mà thường thì một đứa ra trước, tên kia ra sau, chỉ riêng đối với hai người này lại là ngoại lệ, đến bây giờ nàng vẫn còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Không biết ai chào đời trước sao? ”
Lâm An Nam cũng là lâm vào trầm tư, nàng là sinh nở lần đầu, nhưng không có nghĩa là chuyện thường thức kia nàng không hiểu.
“Hay là Vũ Phi…!”
“Oa..Oa…Oa…Oa..!”
Lâm An Nam nhìn qua bên tay trái của mình, đang muốn để cho Diệp Vũ Phi làm tỷ tỷ, chuyện lạ lại xảy ra, tiểu nhóc tỳ Diệp Vũ Đồng dường như biết nàng có quyết định như thế, lập tức khóc lớn lên, vô cùng thảm thiết, nước mắt chảy dài như suối, cắt đứt lời nói của nàng, mặc dù trước đó nó vẫn rất ngoan.
“Ân! Nếu như là vậy, Vũ Đồng…! ”
“Oa…Oa..Oa…Oa!!”
Không chờ nàng nói xong, Diệp Vũ Phi tiểu bất điểm này lại khóc toáng lê, so với Diệp Vũ Đồng khi nãy chỉ có hơn chứ không có kém, dường như nó đang phản đối quyết định của nàng.
“Phu…Phu Nhân…. Nếu như hai vị..tiểu thư đã chào đời…. Ta… Ta…!”
Chương 377: Bá thể dị thường
Đang lúc Lâm An Nam đang cảm thấy đau đầu vô cùng vì muốn cho ai làm tỷ tỷ, ai làm muội muội, Hoa Bà liền lên tiếng, đem nàng quay lại hiện tại.
“Hoa Bà! Người có chuyện gì?”
Vì là không biết làm sao, cho nên Lâm An Nam cũng là không có để ý đến giọng nói của Hoa Bà có phần run rẩy.
“Là..Là… Như vậy.. Phu Nhân… Ta cảm thấy hai vị tiểu thư rất dễ thương, muốn ở lại Diệp Phủ chăm sóc cho hai người, không biết ý của Diệp Phu Nhân như thế nào? ”
“Rầm! ”
“Tại sao lại như vậy? Tại sao có thể như vậy? Ta rõ ràng là muốn nói lời cáo từ! Tại sao lại nói thành như thế? ” Hoa Bà trong lòng thống khổ hò hét, nói xong những lời kia sau, nàng ngã xuống sàn nhà khi nào không hay.
Từ khi nếm trải qua hai vị tiểu tổ tông kia lợi hại, nàng là không muốn ở lại Diệp Phủ này thêm một giây phút nào nữa.
Thật không thể tin nổi, khi nãy rõ ràng là nàng muốn nói lời từ biệt, tại sao lại thành như thế này, thành ra thế này.
“Là hai người kia giở trò quỷ!” Nhìn thoáng qua Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng một cái, Hoa Bà như ngộ ra được điều gì.
Chỉ thấy hai đôi mắt của hai tên tiểu bất điểm kia, đang híp lại nhìn mình đầy nguy hiểm, dường như muốn nói, nếu như mà nàng dám đi, hậu quả rất nghiêm trọng một dạng.
“Hoa Bà! Nếu như bà không chê, có thể xem đây như nhà của mình là được rồi! ” Lâm An Nam gật đầu chấp nhận.
Hoa Bà dù sao cũng chỉ còn lại một mình, nàng lại không có kinh nghiệm về chăm sóc con trẻ cho lắm, ban đầu nàng cũng muốn Hoa Bà ở lại, chỉ là không biết phải mở miệng như thế nào, bây giờ Hoa Bà lên tiếng tự nguyện ở lại, cái này không còn gì tốt hơn.
“Xong! Xong! Xong rồi! ” Hoa Bà trong lòng tuyệt vọng vọng gầm rít.
Nói ra câu kia, là do hai tên tiểu quỷ kia thôi miên nàng nói, không phải do nàng tự nguyện có được không?
Chỉ là nàng vẫn còn một tia hi vọng, nếu như vị Diệp Phu Nhân kia vẫn muốn sống một mình như trước kia, sẽ không chấp nhận mình ở lại, như thế mình có thể thoát ly khổ ải, nhưng mà bây giờ mọi chuyện đã chấm hết.
Nghĩ đến khoảng thời gian sau này phải chăm sóc hai vị tiểu tổ tông kia, nàng muốn tự tử tâm đều có.
“Đa tạ Diệp Phu Nhân! ” Hoa Bà mếu máo đáp.
Ván đã đóng thuyền, nàng cũng không thể nào đổi ý được, chỉ có thể tiếp tục cố gắng công tác, hi vọng hai con nha đầu kia sẽ không đem mình giày vò quá thảm.
…
“Tiểu Ma! Chúng ta hồi phủ thôi! Ngày mai chuẩn bị một phần lễ vật đi đến Diệp Phủ! ”
Bên ngoài Diệp Phủ đại môn, Bành Húc Tân hào hứng nói.
Bên trong hắn đã nghe được tiếng khóc trẻ con, như vậy có nghĩa là Tiểu Bạch đã bình an vượt kiếp, biết được như vậy, hắn cũng không cần ở lại đây làm gì nữa.
“Vâng! Thiếu Thành Chủ! ” Bành Tiểu Ma đáp, sau đó chạy theo Bành Húc Tân.
“Kỳ quái! Mưa như thế nào lại tạnh rồi! ” Bành Tiểu Ma nhìn lại thiên khung trời quang mây tạnh, như đã khôi phục như trước kia, không khỏi lấy làm kỳ.
“Mặc kệ! Dù sao đại gia ta công lực cũng không có bị phế!” Bành Tiểu Ma không quan tâm đến những chuyện này nữa, nhanh chóng chạy theo Bành Húc Tân.
Lần này cũng thật may mắn cho hắn, lần cuối cùng vân vũ kia, đã giúp hắn khôi phục lại Võ Mạch, đối với hắn cũng là chuyện đại hỉ sự rồi, quan tâm những cái này làm gì.
…
Cùng lúc Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi giáng sinh tại Thần Lục…
Thiên Nhược Tinh Vực, Thiên Vận Tinh.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“Chỉ cần qua một đạo cuối cùng Lôi Kiếp này nữa, ta sẽ có mười vạn đạo Yêu Hoàng Linh Vân!”
Diệp Tử Phàm vừa đem một đạo kinh khủng Lôi Kiếp cho luyện hóa, nhìn lên bầu trời đang tích súc một đạo cuối cùng Lôi Kiếp, hào hùng nói.
Mấy canh giờ qua, hắn vẫn luôn là đem tất cả Lôi Kiếp mà đám Yêu Vương, Pháp Thần kia phải độ, đem chúng nó nuốt tất, tăng trưởng lên Bá Thể của mình.
Tính đến hiện tại, sau khi luyện hóa vô số Lôi Kiếp, Bá Thể của hắn đã đạt tám trăm vạn mét cao, như vậy hắn đã đi vào đệ ngũ trọng viên mãn trung kỳ của Hỗn Độn Bá Thần Quyết.
Lực lượng Phòng Ngự thân thể của hắn đã đạt đến Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp mức độ, hiện tại, hắn cho dù đứng nguyên một vị trí cho Hỏa Thiên Xa dùng Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp Tổ Viêm Thương đánh, hắn cũng sẽ không hề bị một chút thương tổn.
Hơn nữa Khí Đạo tăng phúc, hiện tại cũng có thể tăng lên đến bốn mươi tám lần, đối với hắn là một đạo kinh hỉ không nhỏ.
Phòng Ngự lực lượng của hắn kinh khủng hơn trước đây rất là nhiều lần, có thể nói hiện tại, ngoài Ngụy Thánh cường giả ra, dưới Hạ Giới Tinh Vực này, không ai có thể làm gì được hắn, cho dù người đó có cầm trong tay Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp.
“Cũng may ta còn không có đột phá luôn Thông Thần cảnh bây giờ! ”
Nhìn đám Hồng Vân đang tích súc một lần cuối cùng kia, Diệp Tử Phàm không khỏi giật mình ớn lạnh, đạo vừa rồi Lôi Kiếp, uy lực của nó đã lên đến năm ngàn vạn ức long lực lượng, không phải hắn đã đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết đến đệ ngũ trọng viên mãn trung kỳ, hắn là sẽ ăn một cái thiệt thòi không nhỏ.
Hắn là Thần Thể Giả độ Thông Thần Kiếp, với tích lũy hùng hậu của hắn, cộng thêm Kiếp chồng Kiếp của đám Yêu Vương kia, Lôi Kiếp đánh xuống rất có thể đạt đến Ngụy Thánh cường giả một kích, hắn hiện tại nếu như chống lại Ngụy Thánh cường giả, kia cũng chỉ có một con đường chết.
Vẫn là sau khi hấp thụ Yêu Hoàng Linh Vân, rèn luyện Thể, Khí, Thần đến nơi tuyệt hảo, lúc đó mới đột phá Thông Thần cảnh, như vậy mới là hợp lý nhất.
“Ầm ầm!!!Ầm ầm!!! Ầm ầm! ”
Cuối cùng, sau bao nhiêu ấp ủ, đạo Yêu Hoàng Lôi Kiếp cuối cùng cũng đã giáng xuống, lần này khác với những lần trước, nó mang theo một cổ hủy thiên diệt địa khí tức, phá tan thời không, tận diệt thiên cổ, bất kỳ một vật gì ngăn cản nó, đều bị hủy diệt thành tro bụi.
Nhìn cái khí tức kinh khủng của đạo Lôi Kiếp kia, đám Yêu Vương bên dưới là run lên liên hồi, tuy là chưa chạm đến bọn nó, nhưng mà nội cái khí tức kia, bọn họ đã thấy tử thần quanh quẩn.
Giờ cũng chỉ có hi vọng vào cái vị thần thông quảng đại chủ nhân kia mới có thể chống lại đạo kia kinh khủng Lôi Kiếp, cứu giúp bọn họ một mạng, như những lần trước vị chủ nhân kia ra tay, nếu như hắn chống không được, có lẽ bọn họ một tia hồn phách còn tồn tại để nhập luân hồi cũng là một hi vọng xa vời..
“Ân! Chuyện gì thế này! Trái Tim của ta sao lại đập liên hồi như vậy! ” Diệp Tử Phàm kinh nghi bất định nói.
Kinh khủng Lôi Kiếp kia đánh xuống hắn cũng đã phát hiện ra, chỉ là hắn cũng không quan tâm lắm, chín ngàn vạn ức long lực lượng, tuy cũng là cường đại, nhưng mà chỉ cần không có đạt đến một trăm triệu ức long lực lượng, hắn vẫn có thể ứng phó được.
Chỉ là đúng cái giờ phút này, không hiểu như thế nào, trái tim của hắn lại đập nhanh liên hồi, ngay cả huyết mạch toàn thân cũng là nóng ran lên, vì là không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Hỗn Độn Bá Thần Quyết công pháp hắn vận chuyển cũng gặp một chút khó khăn.
“Đại Hắc! Đây là có chuyện gì?” Diệp Tử Phàm vô cùng kinh sợ hỏi.
Không lẽ Hỗn Độn Bá Thần Quyết có vấn đề, hay là hắn tu luyện có ra đường rẽ gì, tại sao đến lúc này thân thể của hắn lại nóng ran lên là sao?.
“Chủ nhân! Hiện tượng này ta cũng không rõ ràng lắm, theo kinh nghiệm của ta, có lẽ là người cùng huyết mạch với ngài có chuyện! ” Đại Hắc cũng không chắc trả lời.
Tình cảnh của Diệp Tử Phàm hiện tại, hắn là chưa bao giờ gặp qua trên người của lão chủ nhân Độc Cô Bá Thần, hắn có thể khẳng định không phải là do Diệp Tử Phàm tu luyện sai công pháp, nếu như không hắn đã biết.
Chỉ có những năm tháng hắn cùng Lão Chủ Nhân lưu lạc Thần Giới, hắn đã từng nhìn qua một trường hợp giống như Diệp Tử Phàm hiện tại, đó là một tên Chân Thần đang lúc tu luyện đã cảm ứng được nhí tử của mình gặp chuyện không may, khí tức cùng tâm trạng của hắn khi đó không khác gì Diệp Tử Phàm hiện tại, lần kia cũng nhờ có Lão Chủ Nhân hắn ra tay, tên kia mới bình ổn lại khí tức, không thì hắn đã tẩu hỏa nhập ma.
Chính là có chuyện như vậy, cho nên hắn mới nói Diệp Tử Phàm người thân có lẽ có chuyện.
“Phí lời! Thân nhân của ta đã chết hết rồi, làm gì còn người thân để mà liên quan! ”
Diệp Tử Phàm một bên ổn định lại khí huyết, một bên nổi giận quát.
Người thân của hắn, trước kia tạo Địa Cầu cũng đã chết rồi, nếu như không, làm gì bỏ rơi hắn tại cô nhi viện hai mươi mấy năm không có hỏi đến.
Còn người thân của thân thể này, khi tại Thiên Hoang Đại Lục Diệp Phủ đã bị con Yêu Thánh kia diệt sát từ lâu, bây giờ tro cốt cũng đã phiêu lãng trong vũ trụ.
Nói là liên quan đến thân nhân, cho nên Khí Huyết của hắn tán loạn, nói cũng như không.
“Chủ nhân! Xin lỗi, ta cũng không biết! “Đại Hắc cúi gầm đầu xuống nói.
Chương 378: Hổ xuống đồng bằng
Diệp Tử Phàm nói không phải là không có lý, người thân của hắn thật sự đã chết hết rồi, chuyện này có vẻ là không liên quan gì.
Uổng công hắn tự tin nhận mình kiến thức thông thần, bây giờ lại không thể nào giải thích được nghi hoặc cho chủ nhân, hắn cảm thấy mình thật có lỗi.
“Ầm ầm!!!Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“Ân! Nguy rồi!! A…A!!”
Trong một lúc phân tâm, Hỗn Độn Bá Thần Quyết của hắn cũng vận chuyển tán loạn, hắn mới chợt nhớ ra là mình còn đang phải độ cuối cùng một đạo Lôi Kiếp, đến khi hắn tỉnh ra, dường như mọi chuyện đã muộn.
“Không! Chủ nhân!! Ngài hãy cứu ta!”
“Chủ nhân! Ta không muốn chết! ”
“Cầu xin ngài! Đừng bỏ rơi chúng tôi! ”
“Ầm ầm… A..A..A……..A!”
Nhìn thấy Diệp Tử Phàm bị đạo kia Lôi Kiếp đánh cho bay khỏi Thiên Vận Tinh, cũng không biết còn sống hay đã chết, những tên Yêu Vương cảnh kia tuyệt vọng kêu rên.
Bọn họ biết, mình có thể còn sống đến bây giờ là nhờ vào vị chủ nhân kia đỡ đạn, nếu như không có Diệp Tử Phàm, chỉ mỗi cái Lôi Kiếp khí tức cũng đã ép bọn họ thành tro, chứ đừng nói đến chuyện chống lại.
Bây giờ Diệp Tử Phàm đã không có, bọn họ là biết trước con đường của chính mình, kia cũng chỉ có tử vong một kết quả.
…
Ba tháng sau..
Bát Hoang Vực, Thành Trấn Diệp Thành.
Bát Hoang Vực tại Thiên Nhược Đại Lục cũng nằm vào hạng trung lưu Địa Vực, cho nên diện tích của nó cũng cực kỳ bao la, Thành Trì vô số.
Diệp Thành chính là một trong số đó, được gọi là thành, nhưng mà thực chất nơi đây cũng chỉ là một tòa tiểu trấn mấy ngàn dặm, tính ra cũng chỉ là một phủ đệ cỡ lớn của một Tứ Tinh thế lực bên trong những tòa Trung Cấp Thành Trì.
Diệp Thành thuộc quyền quản hạt của một tòa Hạ Cấp Thành Trì Vi Long Thành, tại Vi Long Thành, những tòa kiểu nhỏ như Diệp Thành không có một ngàn cũng có tám trăm, thật sự là đếm không hết.
Sáng sớm, một tòa tiểu viện nằm vào hướng đông bên trong Diệp Thành.
“Tử Phàm ca ca! Mặt Trời đã đứng bóng rồi! Dậy mau, còn có chuyện cho huynh làm!”
“Tử Phàm ca ca! Nhà của Lý Thẩm vừa vào thu hoạch ngô, có nói cho ta chục cân, huynh phải nhanh dậy đi lấy! ”
“Tử Phàm ca ca, Triệu thúc vừa làm xong một đầu Ngưu, cần người trợ giúp, huynh phải nhanh đi, nếu như không, sẽ là không có phần…”
Sáng sớm, một hồi tiếng súng máy liên hồi, quấy rầy giấc mộng đẹp của Diệp Tử Phàm, làm cho hắn muốn nằm thêm một hồi cũng là không được.
“Tiểu Nha, muội không thể cho ta nằm thêm một chút nữa hay sao, muội không thấy ta thương thế còn chưa có khỏi hay sao?”
Diệp Tử Phàm chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, nhìn một cô thiếu nữ chỉ mười hai mười ba tuổi đang kéo cái thân một thướt tám cao hắn xuống giường nói.
Cô bé trước mắt hắn này tên gọi là Diệp Tiểu Nha, là Diệp Thành trấn này một viên, cả gia đình đã sinh sống tại đây cũng không biết qua bao nhiêu năm tháng, có thể nói Diệp Thành này là tổ địa của cô ta cũng không quá.
Hắn cùng với lại Diệp Tiểu Nha cũng coi như là có duyên phận, ba tháng thời gian trước, hắn trong lúc phân tâm đã bị Lôi Kiếp đánh cho thừa sống thiếu chết, nếu như không phải hắn có Nguyên Lực Hộ Tráo cường đại cùng với lại Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp Phòng Ngự thân thể, hắn đã chết từ lâu, dù vậy, hắn cũng chỉ còn lại một hơi, có thể nói là thương thế thảm trọng.
Sau khi bị đánh rơi ra khỏi Thiên Vận Tinh, hắn như một tia đạn pháo bay xuống Thiên Nhược Đại Lục vùng đất này, không biết thế nào, cũng nằm trong Thiên Khiếu Sơn Mạch phạm vi, chỉ có điều nằm vào ngoài cùng.
Còn trùng hợp hơn nữa, kia là hắn đã rơi xuống đúng Diệp Tiểu Nha gia đình đi săn vị trí, cho nên đã cứu giúp nàng ta một mạng.
Số là khi ấy, phụ mẫu của Diệp Tử Nha không may gặp phải một đám Yêu Binh cảnh giới Yêu Thú, vì địch bất quả chúng cho nên hai người đã bị đám Yêu Thú kia diệt sát, chỉ còn một mình Diệp Tiểu Nha, đang khi đám Yêu Thú này định đem luôn con mồi còn lại cấp diệt, thì Diệp Tử Phàm hắn lại như người từ trên trời rơi xuống, đụng chết không ít Yêu Thú.
Đám Yêu Thú kia thấy có người đến phá đám miếng mồi ngon của bọn họ, liền tập trung tất cả hỏa lực vào hắn, chỉ là khi ấy, hắn tuy là bị thương cực nặng, nhưng mà cũng không phải là một đám Yêu Thú cấp thấp có thể bắt nạt, hắn chỉ đánh ra một chỉ, mấy chục con Yêu Binh còn lại đã đi gặp tổ tiên.
Sau khi đánh chết đám Yêu Thú kia, hắn cũng là bất tĩnh nhân sự, được cô bé này đưa về nhà của mình, cho ở lại dưỡng thương, nói ra hắn cũng là được nàng cứu mạng đâu.
Chỉ trong vòng chưa đầy một năm, hắn lại hai lần trọng thương, nghĩ lại cũng thấy buồn cười.
“Hừ! Tử Phàm ca ca, huynh một chiêu diệt đi một đám Yêu Binh, ít nhất huynh cũng có Võ Mạch Cửu Trọng tu vi, chỉ một chút thương thế đó, làm sao có thể làm khó được huynh, nhanh dậy làm việc đi!” Diệp Tiểu Nha hai tay chống nạnh, gương mặt cực kỳ đáng yêu, lớn tiếng nói.
Tình cảnh lúc đó, nành là nhớ vô cùng rõ, cái vị Tử Phàm ca ca, từ trên trời dáng xuống, chỉ xuất ra một chỉ, đám Yêu Binh kia đã chết thẳng cẳng.
Chân Khí ngoại phóng, Võ Mạch hậu kỳ tu vi, nàng là rất tôn sùng Võ Giả, cho nên những kiến thức này nàng vẫn là hiểu biết.
Trong lòng nàng còn trách ông trời bất công, nếu như đưa vị Tử Phàm ca ca này đến sớm hơn một chút, có lẽ phụ mẫu của nàng sẽ không bị chết thảm trong tay Yêu Thú kia.
“Khụ! Tiểu Nha Nha, ngươi cũng đừng nhìn Tử Phàm ca ca hiện tại trắng trẻo, mà nghĩ Tử Phàm ca ca thương thế bình phục mà nhầm, thật ra, Tử Phàm ca ca nội thương vẫn còn rất nghiêm trọng! ” Diệp Tử Phàm khó khăn lắm nói ra tiếng, nói xong, hắn còn ho lên vài tiếng đâu.
“Có thật như vậy không? “Diệp Tiểu Nha không có tin tưởng lắm hỏi lại.
Không thể nào đâu, nàng còn nhớ khi lần đầu tiên gặp nàng, Diệp Tử Phàm thân thể còn cháy đen thui, bây giờ đã là trắng trẻo mập mạp, làm gì còn thảm như lần trước, nói thương thế còn nặng, có đánh chết nàng cũng không tin.
“Đương nhiên là sự thật rồi, không tin muội bắt mạch của ta mà xem!” Diệp Tử Phàm gật đầu liên tục nói.
Để hắn đi làm những công việc tạp dịch kia lần nữa, hắn thật sự không muốn, đánh chết hắn cũng không muốn, hắn lại không thể phản kháng, cho nên hắn chỉ có thể dùng cách này.
“Tử Phàm ca ca! Thương thế của huynh nặng như vậy, có lẽ sẽ không thể nào rời phòng để mà ăn những thức ăn của muội nấu rồi, thật là đáng tiếc quá!” Diệp Tiểu Nha thất vọng thở dài một tiếng, làm như vô cùng mất mát giống như, sau đó rời khỏi phòng.
“Đừng! Tiểu Nha! Ta đã bình phục lại rồi, những công việc như giết trâu nhặt rau, ta hoàn toàn có thể làm được! ” Nghe Diệp Tiểu Nha nói như vậy, Diệp Tử Phàm quay phắt một trăm tám mươi độ, chạy nhanh cầm lấy cánh tay của Diệp Tiểu Nha cười bồi nói.
Con nha đầu này, lại sử dụng cái chiêu này, chỉ vì một chút tay nghề nấu ăn cao, lại dám uy hiếp mình, một ngày nào đó ta sẽ cho con nha đầu này biết tay.
“Tử Phàm ca ca, nhưng mà thương thế của huynh? ” Diệp Tiểu Nha dường như còn lo lắng nói.
“Không sao, như muội cũng nói, ta có Võ Mạch hậu kỳ viên mãn cường giả, một chút thương thế, làm sao có thể làm khó được ta chứ! ” Diệp Tử Phàm nói xong, còn vỗ ngực cam đoan.
Chương 379: Diệp thành thiếu niên võ hội
“Hừ! Nếu như ta nói thương thế của mình vẫn còn, ngươi tuyệt đối là sẽ không cho ta dùng bữa là cái chắc”. Diệp Tử Phàm trong lòng oán thầm.
Dù là trong lòng có bất mãn, nhưng mà bên ngoài Diệp Tử Phàm vẫn là nở nụ cười sởi lởi.
Không có cách nào khác, ai bảo con nha đầu này nấu ăn quá ngon đâu.
Nếu như nhìn thấy hắn cái bộ dạng này, những vị Yêu Tôn thuộc hạ của hắn sẽ cả kinh rớt cả tròng mắt, đây là vị chủ nhân khủng bố của chúng ta đây sao?
…
“Tiểu Nha! Hôm nay là ngày gì? Dường như thức ăn có phần thịnh soạn a?”Bước đến bàn ăn, Diệp Tử Phàm không khỏi nghi hoặc hỏi.
Mọi ngày Diệp Tiểu Nha chỉ cho hắn ăn một ít rau dưa, khá lắm cũng có vài món thịt heo mà thôi, hôm nay lại có rất nhiều món thịt, hắn thật sự ngạc nhiên.
“Tử Phàm ca ca! Hôm nay là Diệp Thành Thiếu Niên Võ Hội, ta muốn làm một bữa thịnh soạn, để có thể mong muốn gặp may!” Diệp Tiểu Nha có chút hưng phấn nói.
“Diệp Thành Thiếu Niên Võ Hội! Thì ra là như vậy! ” Gắp một viên thịt bò đưa vào trong miệng nhai, Diệp Tử Phàm nói nhỏ.
Trải qua ba tháng tại nơi đây, hắn cũng không phải là không biết cái gì về tòa Diệp Thành này, Diệp Thành Thiếu Niên Võ Hội hắn cũng là nghe nói đến.
Diệp Thành Thiếu Niên Võ Hôi, đầu tháng mười hàng năm sẽ tổ chức một lần, đây cũng là dịp trắc thí tu vi của một đám thanh thiếu niên cùng lứa tuổi, sau đó còn có phần hội võ tỷ thí, ban đầu nó chỉ là dành cho Thiếu Niên nam nữ từ mười hai đến mười tám, nhưng mà sau này, vì nhân tài điêu linh, Võ Hội này đã mở rộng ra cho thanh niên tham dự.
Nếu như tại Võ Hội, phát hiện ra được nhân tài kiệt xuất, sẽ là được cả Diệp Tộc nghiên tất cả tài nguyên bồi dưỡng, cho nên ngày này hàng năm cũng còn gọi là ngày Ngư Vượt Long Môn, chỉ cần là thanh thiếu niên nam nữ, không ai có thể bỏ qua ngày này.
“Tiểu Nha nha! Diệp Thành Thiếu Niên Võ Hội, ta nghĩ muội không nên đi…!” Diệp Tử Phàm thật sự hết sức tìm lời nói.
Hắn còn không nói thẳng ra cho dù ngươi có đi cũng chả làm được cái gì mà thôi.
Võ Mạch nhất trọng thiên cảnh giới, một năm không tiến, đây là cảnh giới trước mắt của Diệp Tiểu Nha, cái cảnh giới này không khác gì hắn tại lúc mới vào Thiên Hoang Đại Lục Diệp gia là bao.
Với tu vi kia của Diệp Tiểu Nha, có đi tham dự cũng chỉ bán nước tương việc, không chừng còn rước lấy không ít bầm giập.
“Tử Phàm ca ca! Ý của huynh là ta không có hi vọng gì sao?” Diệp Tiểu Nha ánh mắt nổi lửa, căm tức nhìn Diệp Tử Phàm nói.
“Cái này! Cái này! Tiểu Nha nha, ta là không có ý đó! ” Diệp Tử Phàm cười bồi nói.
Chỉ là hắn cười rất gượng, cho nên ai cũng có thể nhận ra hắn là đang nói dối.
“Hừ! Tử Phàm ca ca, huynh hãy chống mắt chờ xem, Diệp Tiểu Nha muội nhất định có thể dành một kết quả tốt cho huynh xem!” Diệp Tiểu Nha nói xong, không chờ Diệp Tử Phàm đáp lại, một mạch chạy ra cửa, hướng Diệp Thành trung tâm quảng trường đi đến.
…Vấn chi tối dạ – Hạ chi nguyên giản – Các bạn làm sao Vấn chi : ngư kiếm biết chi đáp chi ^^ …!
“Tử Phàm ca ca! Thật là xin lỗi, nhưng mà muội tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc! ” Đi được nửa đường, Diệp Tiểu Nha đột nhiên dừng lại, quay đầu lại nói.
Thật ra, sao nàng có thể không biết thực lực của mình, cũng biết Diệp Tử Phàm nói không sai, nhưng mà vì khát vọng của mình, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc.
“Nha đầu này! ” Ngồi tại bàn ăn, Diệp Tử Phàm lắc đầu nói.
Diệp Tiểu Nha lời nói, hắn là nghe được rõ ràng, tính tình cô bé này cũng thật sự rất là cứng cỏi, xem ra phải để cho nàng ta một bài học, nàng ta mới tỉnh táo ra.
“Ngươi còn không hiện thân!” Thanh lý xong một món ăn cuối cùng, Diệp Tử Phàm đối với hư không nói.
“Thiên Xa bái kiến chủ nhân!” Hỏa Thiên Xa không một tiếng động xuất hiện, hướng Diệp Tử Phàm thi lễ.
“Ân! Tiểu Nha nói những công việc kia, ngươi cũng đã nghe rõ rồi, lập tức thay ta đi làm đi!” Diệp Tử Phàm quay lại Hỏa Thiên Xa nói.
Gương mặt của hắn bây giờ lạnh tựa băng sương, làm gì còn ấm áp như mùa xuân khi cùng Diệp Tiểu Nha nói chuyện nữa kia chứ.
“Vâng! Chủ nhân, Thiên Xa đi ngay!” Hỏa Thiên Xa rùng mình một cái đáp.
Hắn vẫn luôn luôn đối với Diệp Tử Phàm sợ hãi có gia, cho dù Diệp Tử Phàm có cái thái độ gì với hắn, hắn vẫn là trước sau như một.
Ba tháng trước hắn được Diệp Tử Phàm thông qua Nô Ấn gọi đến đây, sau đó không lâu còn truyền cho hắn một bộ Hóa Hình Thuật, có thể biến hóa thành bất kỳ người nào mà mình đã từng gặp.
Sau khi có được môn Bí Thuật này, hắn như nhặt được chí bảo, quả thật loại Bí Thuật này quá mức thần kỳ, nếu như trước đây hắn có loại thuật pháp này, hắn sẽ tự do xuất nhập Hư Không Trùng Động, mà không cần phải sử dụng đến cái Hóa Hình Ngọc Phù, cũng sẽ không có ý định thống nhất Đại Lục, để rồi bị vị chủ nhân này bắt.
Khi hắn cảm động đến rơi nước mắt thầm nghĩ vị chủ nhân này đã thay đổi, thì tai họa lại cập đến người hắn, vị chủ nhân bắt hắn hóa thành chính vị chủ nhân này bản thân, để thay hắn làm những công việc tạp dịch.
Hắn là ai kia chứ, đường đường là Đạo Thể Yêu Tôn Chí Cường Giả, đứng tại Thiên Nhược Đại Lục đỉnh phong, sao có thể đi làm những công việc của hạ nhân, có đánh chết hắn cũng không làm, chỉ là rất nhanh, vị chủ nhân này liền cho hắn biết nếu như không làm sẽ có hậu quả gì, trải qua một khắc chơi đùa với Nô Ấn, hắn cuối cùng cũng phải chấp nhận hiện thực, hạ mình làm công việc tạp dịch.
Gần ba tháng thời gian qua, có thể nói là khoảng thời gian thống khổ nhất trong đời của hắn, không chỉ phải làm công việc hạ nhân, mà hắn còn bị đám Phàm Nhân này xem như tiểu bối đối đãi, hết sai cái này đến sai cái kia, nếu như có thể, hắn đã dùng một chưởng diệt đi đám Phàm Nhân này, nhưng mà hắn không dám, hắn mà ra tay, hắn sẽ chết rất thảm.
Hắn hiện tại đang ngày đêm cầu nguyện, mong cho vị chủ nhân này rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt, như vậy hắn cũng có thể thoát ly khổ hải.
Chỉ là nhìn dáng vẻ của vị chủ nhân kia, rất khó để có thể rời khỏi đây trong một quảng thời gian ngắn.
“Cũng là đến lúc khôi phục lại hoàn toàn thương thế rồi! ” Chờ cho Hỏa Thiên Xa rời đi, Diệp Tử Phàm nói nhỏ.
Nói xong, hắn cũng biến mất tại chỗ, đi vào Luyện Thần Đỉnh không gian tu luyện.
Đạo kia Lôi Kiếp cuối cùng, tuy làm cho hắn bị thương thảm trọng, nhưng mà đồng thời cũng giúp đỡ cho hắn không ít.
Mấy tháng qua, không có giờ phút nào mà hắn không vận chuyển Hỗn Độn Bá Thần Quyết trị thương cùng luyện hóa Lôi Kiếp lực lượng.
Kết quả cũng khá là khả quan, hắn không những hắn thương thế đã khôi phục gần hết, mà Lôi Kiếp năng lượng kia cũng đã giúp hắn đột phá đến Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ ngũ trọng viên mãn hậu kỳ, âu cũng là trong cái họa có cái phúc.
“Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! ”
“Một ngàn sáu trăm năm mươi vạn ức long lực lượng! Cũng không tệ lắm!”
Một kích đánh ra, thiên địa không gian bên trong Luyện Thần Đỉnh liền băng diệt quá nửa, Diệp Tử Phàm hài lòng gật đầu nói.
Đây là Khí Đạo tu vi của hắn hiện tại, trải qua tăng phúc thêm năm mươi lần mà có được lực lượng, không tính những thủ đoạn khác, hắn đã hơn tuyệt đại Đạo Thể Hóa Thần hậu kỳ viên mãn cường giả khác.
Hơn nữa với một ngàn vạn mét Bá Thể, hắn cũng có thể lấy ra hù dọa được rất nhiều người.
“Chỉ là có chút đáng tiếc, Yêu Hoàng Linh Vân ta lại không có được! ” Diệp Tử Phàm đầy tiếc nuối nói.
Nếu như có hơn mười vạn đạo Yêu Hoàng Linh Vân, hắn có thể đưa thực lực của mình tăng trưởng nhiều hơn nữa, không chừng Nguyên Thần của mình còn có thể nhập Thánh cũng nên.
“Đại Hắc! Ngươi còn không thể tìm được nguyên nhân tại sao thân thể của ta lại có dị tượng như vậy sao?” Diệp Tử Phàm hỏi, hắn còn không có quên đi chuyện xảy ra ba tháng trước.
“Chủ nhân! Thật xin lỗi, ta vẫn còn không biết nguyên nhân! ” Đại Hắc thật sự rất xấu hổ nói.
Ba tháng qua, Diệp Tử Phàm đã không ít lần hỏi hắn về vấn đề này, nhưng mà hắn cũng là thất thủ vô sách.
“Không biết sao! Như vậy cũng không cần nghĩ nửa, sau này tu vi cao, ta sẽ biết là chuyện gì xảy ra thôi!” Diệp Tử Phàm lắc đầu nói.
Thân thể của hắn phát sinh dị thường, tuy cũng làm cho hắn bực bội, nhưng mà cũng không ảnh hưởng đến căn bản.
Hắn đã thử nghiệm qua, dị tượng kia cũng không gây bất lợi gì cho hắn, chỉ cần hắn tập trung, dị tượng kia là sẽ biến mất, lần trước chỉ vì chuyện xảy ra quá mức bất ngờ, làm hắn có chút phân tâm, nhưng mà chuyện như vậy, tuyệt đối sẽ không ra lần thứ hai
Chương 380: Bảo Hộ
Hai canh giờ sau…
“Hu hu! Tử Phàm ca ca, ta không thể nào vượt qua khảo hạch! ”
Về đến tiểu viện, Diệp Tiểu Nha nhìn thấy Diệp Tử Phàm, không còn hình tượng cứng rắn như hồi sáng, ngược lại nhào vào lòng của Diệp Tử Phàm khóc lóc rất thảm thương.
“Tiểu Nha a, không có sao, không thông qua khảo hạch, cũng không cần tham gia nữa, làm một cô nương bình thường cũng không có gì sai!” Diệp Tử Phàm ôm nhẹ tiểu cô nương này vào trong lòng, an ủi nói.
Thật là không dễ, một tiểu cô nương chỉ mới mười ba tuổi mà thôi, lại liên tiếp gặp phải đã kích trong thời gian ngắn, đầu tiên là song thân gặp nạn qua đời, tiếp theo là không thông qua được Diệp Thành khảo hạch để bước lên con đường tu luyện, cũng thật khổ cho nàng.
“Không! Muội sẽ tiếp tục cố gắng, năm sau lại khảo hạch, muội không thể bỏ cuộc, muội muốn trở thành cường giả!” Nghe Diệp Tử Phàm nói mình làm một cô nương bình thường, Diệp Tiểu Nha cực kỳ không tình nguyện, cứng rắn nói.
“Tiểu Nha Nha, có thể nói cho ta biết tại sao muội lại muốn trở thành cường giả như vậy được không! ” Diệp Tử Phàm hỏi.
Nhìn vào gương mặt kiên quyết kia của Diệp Tiểu Nha, hắn biết nếu như mình còn khuyên nàng từ bỏ con đường tu luyện, nàng ta tuyệt đối sẽ tuyệt giao với mình.
Chỉ là hắn cũng không muốn Diệp Tiểu Nha đi vào con đường tu luyện, tu luyện giới thảm khốc như thế nào, chỉ vài năm tu luyện hắn cũng đã có cái nhìn đại khái.
Có thể nói, tu luyện giới là thế giới nhược nhục cường thực, chỉ vì một chút tài nguyên hoặc cơ duyên, bằng hữu, huynh đệ, phu thê đều có thể trở mặt thành thù, chỉ cần một chút sơ suất, ngươi là chết như thế nào cũng không hay, thậm chí cả cơ hội luân hồi chuyển thế cũng không có.
Cho nên hắn thật sự không muốn Diệp Tiểu Nha đi vào con đường này, nó quá nguy hiểm, hắn muốn Tiểu Nha làm một cô gái bình thường, lớn lên tìm một tấm chồng tốt, sau đó lập một gia đình hạnh phúc an vui, như vậy có gì không tốt.
Ba tháng qua sớm chiều ở chung, hắn thật sự rất thích cái tính cách của cô bé này.
Cũng có thể do cảm thông thân phận cô nhi của cô bé hiện tại giống như mình trước kia, cũng có thể do tính cách của cô ta đáng yêu, cũng có thể là do nàng ta nấu ăn ngon, nói tóm lại, hắn thật đã xem nàng không khác gì em gái của mình, loại thân tình này cũng thật là khó nói, chỉ cần cô bé này theo lời hắn làm bình thường nhân, hắn sẽ âm thầm phái người bảo hộ cho cô ta một đời.
“Trở thành cường giả! Là muốn bảo hộ! ” Diệp Tiểu Nha không cần suy nghĩ liền trả lời.
“Bảo hộ!” Diệp Tử Phàm ngẩn người hơi lại.
Không phải hắn không ngạc nhiên, tất cả tu luyện giả mà hắn gặp qua, đại đa số bước lên con đường tu luyện là vì muốn trường sinh, là muốn đột phá càng cao cảnh giới, cùng trời tranh mệnh, vì cái mục tiêu kia, tu luyện giả có thể bất chấp tất cả.
Còn về nói tu luyện để mà bảo hộ, đây cũng là lần đầu tiên mà hắn nghe đến.
“Không sai! Là bảo hộ! ” Diệp Tiểu Nha lau đi nước mắt, nói tiếp ;” Tử Phàm ca ca! Huynh có thể là đến từ một thế lực lớn, cho nên sẽ là không hiểu được gian khổ của một khu vực thuộc cấp thấp nhất tu luyện giới như Diệp Thành! ”
“Diệp Thành chúng tôi tại Bát Hoang Vực này thuộc vào tầng lớp chót nhất, vì vậy hàng năm đều phải tận mọi biện pháp gom góp lấy tài nguyên để dâng lên cho Hạ Cấp Thành Trì Vi Long Thành, cầu mong Vi Long Thành bảo hộ, nếu như không, Diệp Thành chúng tôi sẽ bị người khác cấp diệt tộc!”
“Năm nay vì hoàn cảnh trong Thành khó khăn, số lượng tài nguyên giao cho Vi Long Thành không đủ, cho nên phụ mẫu của muội mới phải mạo hiểm vào sâu trong Thiên Khiếu Sơn Mạch để tìm kiếm thêm Linh Dược, vì vậy mới gặp phải họa sát thân!”
“Nếu như muội là một vị Siêu Phàm! Chân Huyền Cảnh, Diệp Tộc của muội như thế nào sẽ lâm vào hoàn cảnh như hôm nay, vì vậy muội muốn trở thành cường giả! Muội muốn bảo hộ những Tộc Nhân của mình, bảo hộ người mà mình quan tâm! Huynh có hiểu không? ”
Diệp Tiểu Nha nhìn Diệp Tử Phàm, nói ra những lời chất chứa bấy lâu trong lòng, trở thành cường giả, bảo hộ Diệp Thành, chính là ước mơ của nàng.
“Là như vậy sao?”
Diệp Tử Phàm có chút suy nghĩ xuất thần!
Hắn nghĩ Tiểu Nha không bước vào con đường tu luyện, sẽ không gặp nguy hiểm, Phàm Nhân thọ mệnh tuy chỉ trăm năm, nhưng chỉ cần an phận, vẫn có thể vui vẻ một đời, giống như bao người tại trên Địa Cầu vậy.
Chỉ là dường như hắn đã quên đi một điều, đây là dị giới Đại Lục, là tu luyện giả thế giới, không có thực lực, tuyệt đối sẽ không có hi vọng được sống một cuộc sống bình an.
Như Diệp Thành của Tiểu Nha này một dạng, nếu như không thể giao nộp đủ cống phẩm hàng năm cho những thế lực lớn hơn kia, là có nguy cơ diệt tộc như thường.
Bình an chi địa tại tu luyện giới này dường như là một hi vọng xa vời.
Đúng lúc này..
“Hây! Tiểu Nha, ta nghĩ ngươi không còn hi vọng đi lên con đường cường giả nữa đâu!”
Diệp Tử Phàm cùng Diệp Tiểu Nha đang tại trầm tư suy nghĩ bên trong, ngoài cửa tiểu viện không biết khi nào xuất hiện một vị khoảng bốn mươi tuổi đại thúc, Võ Mạch lục trọng tu vi, nhìn phục sức có thể biết được hắn là người của Diệp Thành Phủ Thành Chủ.
“Mộc Đại Thúc! Ngài như thế nào lại đến đây? ” Nhìn người đến là Diệp Mộc, Diệp Thành một vị chấp sự.
Trước đây khi phụ mẫu nàng còn sống, thường dẫn nàng đi vào Phủ Thành, cho nên đối với vị Mộc Đại Thúc này nàng cũng không xa lạ, không ít lần, nàng còn nhận được quà từ vị Diệp Đại Thúc này đâu.
“Tiểu Nha! Ta đến đây để thông báo cho ngươi biết một tiếng, năm nay một trăm vị thiếu nữ phải đi đến Vân Thành, trong đó có ngươi một tịch!” Diệp Mộc không dám đối mặt với ánh mắt nhiệt tình của Diệp Tiểu Nha, cắn răng nói ra.