Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 75 [ Chương 371 đến 375 ]
❮ sautiếp ❯Chương 371: Đột Phá Thông Thần
Với lại cái tên Hỏa Thiên Xa này nói cũng không sai, tu luyện giả mục đích cuối cùng cũng chỉ vì trường sinh, vì cái mục tiêu này, người ta có thể bất chấp tất cả tranh đoạt, sợ đầu sợ đuôi sẽ không đi đến được bao xa.
Những người trên miệng thường nói nhân nghĩa đạo đức, huynh đệ tình cảm, những người này là dễ dàng chết sớm nhất, nhân tâm của con người không phải là cố định, tùy theo thời gian hoàn cảnh nó sẽ thay đổi, một khi gặp phải lợi ích quá lớn, huynh đệ bằng hữu cũng sẽ không ngần ngại đâm ngươi một đao, những người trọng tình nghĩa kia sẽ luôn chịu thiệt, đây là tu luyện giả thường thức.
Hỏa Thiên Xa cũng là cung cấp cho hắn không ít hữu dụng tin tức, hắn đã từng nói sẽ bỏ qua cho tên này một lần, cho nên hắn cũng là giữ lời hứa để lại cho nó một mạng.
Quan trọng nhất là hắn đã đạt được không ít Lục Giai Linh Tài từ tay của Hỏa Thiên Xa, dựa vào những cái này, thương thế của hắn trong một thời gian ngắn có thể nhanh chóng khôi phục, nếu như không, hắn đã nuốt Hỏa Thiên Xa từ lâu.
“Vâng! Đa tạ Bệ Hạ tha mạng! Đây là Tinh Huyết của ta!”Hỏa Thiên Xa vui mừng quá đỗi nói.
Hắn là đánh cược chính xác, những tin tức của hắn đối với vị Bệ Hạ này vô cùng hữu ích, như vậy hắn mới có thể còn sống, mặc dù bị mất một ít tự do, nhưng chút nhỏ nhặt này không nằm trong suy nghĩ của hắn, chỉ cần còn sống là được rồi.
“Bạch Hỏa Thánh Vương, ngươi không cho ta lấy Pháp Tắc Thánh Liên, ta nhất định phải lấy được nó!” Hỏa Thiên Xa trong lòng kiên định thề.
Thật ra, cái mà hắn muốn đạt được nhất cũng không phải là Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp Tổ Viêm Thương, mà là Bí Cảnh trung tâm đ*o kia Pháp Tắc Thánh Liên.
Chỉ là cái tên Bạch Hỏa Thánh Vương kia trước khi chết lại để lại cấm chế, chỉ có Nhân Tộc cường giả Hóa Thần mới có thể dung hợp Pháp Tắc Thánh Liên mà hắn để lại, Hỏa Thiên Xa hắn là Yêu Tộc, đương nhiên là không thể nào lấy đi dung hợp, trở thành một tên Ngụy Thánh cường giả.
Nhưng mà tình cảnh bây giờ lại khác, cho dù dùng bất kỳ thủ đoạn gì, hắn cũng phải phá đi tầng tầng lớp lớp cấm chế, lấy đi Pháp Tắc Thánh Liên, nếu như hắn muốn thoát khỏi bị người khống chế sinh tử.
Chỉ là trước mắt, phải dùng cách gì để cho cái vị Bệ Hạ này tấn công Thần Thành, vì Thần Thành chính là lối vào của Cổ Ma Đại Lục, không chiếm được Thần Thành, mơ ước của hắn cũng chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, chẳng thể làm được cái gì.
Hắn trước khi bị Diệp Tử Phàm bắt giữ, cũng là có một kế hoạch lớn lao, hắn muốn tập trung tất cả Yêu Tộc của bảy đại Sơn Mạch lại, thêm vào Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp Tổ Viêm Thương trong tay của hắn, hắn có lòng tin có thể lật đổ Dương gia, chiếm lấy Thần Thành.
Chiếm lĩnh Thần Thành cũng chỉ là ngụy trang bên ngoài mặt, mục đích chính của hắn chính là Không Gian Trùng Động kia, sau đó quang minh chính đại đi vào Cổ Ma Đại Lục, chỉ là đáng tiếc, hắn đã thất bại.
“A…A…A…Tại sao lại như vậy! ”
Hỏa Thiên Xa ôm đầu gầm thét, vừa rồi hắn chỉ là nghĩ cách lợi dụng vị Bệ Hạ này đi đánh Thần Thành mà thôi, đâu có chuyện gì to tát, tại sao hắn lại đau đớn như vậy, còn đạo Nô Ấn bên trong Yêu Đan của mình là sao, Cấm Hồn Ngọc Phù không có hiện cái Nô Ấn này a.
“Ngươi là đối với ta có ý nghĩ bất trung? “Diệp Tử Phàm nhìn thấy hắn cái bộ dạng kia, sao còn không biết trong lòng hắn suy nghĩ đến chuyện hại mình.
“Không dám! Bệ Hạ… Ngài suy nghĩ quá nhiều… Tiểu nhân vẫn một lòng trung thành với ngài!”Hỏa Thiên Xa nhìn trong ánh mắt của Diệp Tử Phàm có một tia sát khí, lập tức liền biết việc mình làm đã bị bại lộ, hắn lắc đầu liên tục nói.
Hắn hiện tại là không thể thừa nhận, một khi hắn thừa nhận trong lòng có ý lợi dụng Diệp Tử Phàm, hắn sẽ càng thê thảm hơn.
“Lần này ta chỉ trừng phạt nhẹ, coi như là cảnh cáo lần đầu, nếu như có lần sau, ta sẽ để cho ngươi hưởng thụ suốt đời suốt kiếp!”Diệp Tử Phàm lạnh lùng nói.
“Bệ Hạ…. Không dám…ta không dám…tuyệt đối không dám nữa… ” Hỏa Thiên Xa lắc đầu liên tục cam đoan.
Nữa giờ này là khoảng thời gian dài nhất trong cuộc đời của hắn, hắn đã chịu đủ mọi cực hình trên thế gian, hắn thề là không bao giờ muốn nhận thêm một lần nào nữa.
“Không bao lâu sẽ có một đám người đem Linh Dược đưa vào, nhiệm vụ của ngươi là trông giữ những đám Linh Dược kia! Còn nữa, sau này gọi ta là chủ nhân được rồi! ”
Tống cổ Hỏa Thiên Xa rời đi Luyện Thần Đỉnh không gian, Diệp Tử Phàm âm thanh truyền ra nói, hắn trong một khoảng thời gian ngắn là không tại Thiên Khiếu Sơn Mạch, cho nên Linh Dược mà hai tộc mang đến phải nhờ cái tên Hỏa Thiên Xa này trông giữ.
“Vâng! Chủ nhân! ”
Bị tống ra ngoài Luyện Thần Đỉnh, đứng tại bên trong Phá Tôn Động Thiên, Hỏa Thiên Xa vẫn là hết sức cung kính hướng chiếc Đỉnh trước mắt của mình thi lễ.
Hiện tại hắn đã bỏ mọi hoàn toàn cái ý nghĩ bất trung, hay là lợi dụng một ít vị chủ nhân này, thủ đoạn của vị chủ nhân thật đúng là thần thông quảng đại, ngay cả ý nghĩ trong lòng của hắn cũng không thể nào giấu được, hắn thật quá sợ hãi.
…
Mười ngày sau…
Phá Tôn Động Thiên, Luyện Thần Đỉnh không gian.
“Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! ”
“Cuối cùng thương thế cũng đã khôi phục, cũng nên làm tiếp đột phá Thông Thần cảnh! ” Diệp Tử Phàm ngưng lại tu luyện, nhìn Bá Thể của mình nói.
Mười ngày thời gian, thông qua rất nhiều Lục Giai Linh tài chiếm được của Hỏa Thiên Xa, một ít thương thế của hắn đã khôi phục lại như lúc ban đầu, hơn nữa Bá Thể còn tăng trưởng thêm một ít.
“Đám Yêu Vương này cũng khôi phục không sai biệt lắm!”Diệp Tử Phàm nhìn mười vạn tên Yêu Vương cảnh cường giả, mỉm cười nói.
Khi được đưa vào đây, đám người này tất cả đều bị Hỏa Thiên Xa chấn cho hôn mê, cũng may không nguy hiểm đến tính mạng, dựa vào một ít Đan Dược mà Đại Hắc luyện chế, đám Yêu Thú này đã sinh long hoạt hổ, giờ là đến thời điểm bọn họ làm việc.
Ân, còn có ba tên Pháp Thần cảnh hậu kỳ viên mãn Nhân Tộc mà trước kia hắn bắt được tại Vân Hoang Sa Mạc nữa, ba tên cướp này, trải qua mấy tháng tu luyện, tổn hao của hắn không ít Pháp Thể Đan, tu vi của bọn họ cũng đã thuận lợi tiến vào Pháp Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới, cũng là đến lúc đưa bọn họ đi làm việc.
“Đại Hắc! Tất cả đã chuẩn bị tốt rồi chứ? ” Diệp Tử Phàm lên tiếng hỏi.
“Hồi chủ nhân, tất cả ta đều đã chuẩn bị xong!”Đại Hắc cung kính trả lời.
Chuẩn bị sẵn sàng theo như vị chủ nhân này nói, đó chính là hắn đã luyện chế đầy đủ Yêu Hoàng Đan cùng Thông Thần Đan để cho đám người kia độ kiếp hay chưa?
Thật ra hắn không chỉ là chuẩn bị xong những món Đan Dược kia, mà mười ngày qua hắn cũng không ngừng diễn hóa Thông Thần, Yêu Hoàng cảnh giới áo nghĩa để cho đám người này cảm ngộ, hiện tại chỉ cần bọn họ dùng Yêu Hoàng Đan, hắn có lòng tin chín mươi phần trăm trong số những tên Yêu Vương này có thể cảm nhận được Yêu Hoàng cảnh giới bình cảnh, sau đó độ kiếp đột phá.
Chương 372: Khủng bố lôi kiếp
“Rầm! ”
“Chủ nhân!Đây là Ngũ Giai Linh Dược mà mười ngày qua đám người kia đưa đến! ”
Đang ngồi tại bên trong Phá Tôn Động Thiên, Hỏa Thiên Xa đang dùng một mâm rượu ngon cùng sơn hào hải vị, nhìn thấy Diệp Tử Phàm không một tiếng động, như u linh xuất hiện trước mắt của mình, hắn là hồn vía lên mây, đánh vỡ rượu thịt lúc nào cũng không hay, ba chân hỗn cẳng chạy nhanh đến Diệp Tử Phàm thi lễ, dâng lên một chiếc nhẫn trữ vật.
Những ngày qua, hắn đã suy nghĩ thông suốt, hắn biết cho dù mình có đạt được đạo kia Pháp Tắc Thánh Liên, cũng chưa chắc gì có thể thoát được ma thủ của Diệp Tử Phàm, cho nên hắn vẫn nên thu cái đuôi lại làm người thì tốt hơn.
Vì có cái ý nghĩ này, cho nên hắn cũng phóng túng bản thân một chút, hưởng thụ sinh hoạt trước đây hắn chưa từng có làm, chỉ là ngày vui ngắn tựa tày gan, cái vị chủ nhân này bỗng nhiên xuất hiện, phá tan đi niềm hứng thú của hắn.
Không phải nói là vị chủ nhân này đang bế quan tu luyện hay sao? Như thế nào chỉ mới qua mười hôm đã rời khỏi, hắn còn chưa từng thấy người nào bế quan trong khoảng thời gian ngắn như vậy.
“Ngươi cũng thật là tiêu dao a!”
Nhận lấy nhẫn trữ vật, Diệp Tử Phàm không cần quan sát liền ném nó vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, chỉ mười ngày mà thôi, không cần nhìn hắn cũng biết bên trong toàn là Ngũ Giai Linh Dược luyện chế Yêu Hoàng Đan.
Lục Giai Linh Dược bây giờ là đừng có nghĩ đến, không nói khoảng cách từ Thiên Khiếu Sơn Mạch đến Hỏa Vân Sơn Mạch có chút xa, không có mấy tháng thời gian là không quay lại được, bọn họ đi tìm Lục Giai Linh Dược cũng phải cần thời gian, cho nên trong khoảng thời gian ngắn hắn cũng không có hi vọng nhìn thấy Lục Giai Linh Dược.
“Rầm! Rầm! ”
“Chủ nhân tha mạng! Chủ nhân tha mạng, ta lần sau không dám nữa, tuyệt đối không dám nữa! ”
Nghe Diệp Tử Phàm nói như vậy, Hỏa Thiên Xa còn tưởng hắn trách tội mình đâu, trái tim của hắn như trồi lên cổ họng, dập đầu rất vang nói.
Không nghĩ đến vị chủ nhân này lại bắt lỗi hắn chuyện nhỏ này, hắn thề là qua hôm nay sẽ không bao giờ đụng đến một giọt rượu nào nữa.
Chỉ vì một chút hưởng thụ, mà phải nhận trừng phạt, hắn cũng quá oan một chút.
“Ta cũng không nói sẽ trừng phạt ngươi, trong thời gian sắp tới ta sẽ không tại Thiên Khiếu Thành, ngươi căn dặn bọn họ không cần thu thập Yêu Hoàng Đan Linh Dược nữa! ”
“Vâng! Chủ nhân! “Hỏa Thiên Xa cung kính đáp.
Chỉ là hắn cúi đầu hồi lâu mà không nghe Diệp Tử Phàm phân phó công việc khác, có chút nghi hoặc nhìn lên thì đã không thấy Diệp Tử Phàm thân ảnh đâu, không biết từ khi nào, Diệp Tử Phàm đã rời khỏi Phá Tôn Động Thiên.
“Ngụy Thánh cường giả, quả nhiên vô cùng cường đại! ” Hỏa Thiên Xa trong lòng âm thầm nghĩ.
Lấy hắn Đạo Thể Yêu Tôn Chí Cường Giả, nhưng mà còn không có phát hiện ra được Diệp Tử Phàm rời khỏi từ khi nào, nếu như Diệp Tử Phàm muốn lấy mạng hắn, không cần Diệp Tử Phàm dùng Nô Ấn, chỉ nội một chiêu này hắn cũng chết chắc.
…
Thiên Vận Tinh.
Cách Thiên Nhược Đại Lục Tinh Không năm trăm ức dặm về hướng Tây, Thiên Vận Tinh trước đây là một tòa Ngũ Tinh Đại Lục, là vệ tinh xung quanh của Thiên Nhược Đại Lục.
Chỉ là đáng tiếc vài ức năm về trước, có hai đại Đạo Thể Hóa Thần Chí Cường Giả đến từ Thánh Vực dùng nơi này làm chiến trường chém giết, kết quả thật không có gì bất ngờ, Thiên Vận Đại Lục với hàng ức ức sinh linh đã tan thành mây khói, cũng vì chuyện này, năm xưa Ngụy Thánh cường giả trấn thủ tại Thiên Nhược Đại Lục không nhịn được ra tay, một kích diệt sát đi hai đại Đạo Thể Hóa Thần Chí Cường Giả.
Vì chuyện này truyền rằng vị Ngụy Thánh kia bị Thánh Cung triệu hồi trước thời hạn, có người nói hai vị Đạo Thể Hóa Thần Chí Cường Giả kia là đệ tử đắc ý của một đại Thánh Cung khác.
Thánh Cung kia vì đệ tử của mình chết thảm, cho nên đã cho người đến Triều Tịch Thánh Cung thảo một cái công đạo, vị Ngụy Thánh kia cũng đã hồi Cung ngay thời điểm đó.
Không biết chuyện này là thật là giả, nhưng mà hiện tại Thiên Vận Tinh là một khối tử tinh, là hoàn toàn sự thật, nơi đây thậm chí không có một cành cây ngọn cỏ có thể sinh tồn.
Hiện tại Thiên Vận Đại Lục, Hồng Vân che kín thương khung, bên trong Lục Tầng Hồng Vân kia, tiếng sấm kinh hồn vang lên, như là muốn phá tan Thiên Địa.
“Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! ”
“Đã đến giờ rồi, không nghĩ đến Yêu Hoàng Lôi Kiếp lần này cũng quá khủng bố một chút đó chứ! ”
Diệp Tử Phàm bốn trăm vạn mét Bá Thể khổng lồ nhìn Lục Tầng Hồng Vân bên trên, có chút cảm thán nói.
Hắn đến đây đã qua ba canh giờ rồi, sau khi đưa hơn mười vạn tên Yêu Vương hậu kỳ viên mãn ra ngoài, hắn phân phát cho mỗi một tên ba viên Yêu Hoàng Đan, cho bọn họ nuốt vào, chuẩn bị đột phá Yêu Hoàng cảnh.
Mọi việc diễn ra cũng là khá thuận lợi, những tên Yêu Vương hậu kỳ viên mãn này sau khi phục dụng Yêu Hoàng Đan không bao lâu, thương khung bên trên đã hội tụ đủ Lục Tầng Hồng Vân, đây là sắp có Lôi Kiếp buông xuống, nếu như Yêu Vương hoặc Pháp Thần có thể vượt qua được Lục Tầng Hồng Vân Lôi Kiếp, bọn họ sẽ thành công đột phá Yêu Hoàng, Thông Thần cảnh giới.
“Thật là may mắn, ta không có tại Thiên Khiếu Sơn Mạch độ kiếp, nếu như không, với sự khủng bố của Yêu Hoàng Lôi Kiếp lần này, không kinh động toàn bộ Đại Lục cường giả là không thể! ” Diệp Tử Phàm nhìn khủng bố Hồng Vân đang tích súc, không khỏi cảm thấy quyết định của mình anh minh.
Thật ra hắn là không có sợ những Hóa Thần Chí Tôn kia phát hiện, người mà hắn kiên kỵ là vị thần bí Ngụy Thánh kia, với thực lực hiện tại của hắn, cho dù có hấp thụ hết Lôi Kiếp cùng Linh Vân lần này, hắn cũng không mấy nắm chắc có thể chống lại Ngụy Thánh cường giả.
Cho nên, nếu như không phải bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn chống lại Ngụy Thánh cường giả vào lúc này.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“Ân, Yêu Tôn sơ kỳ tiểu thành một kích! ” Diệp Tử Phàm cả kinh bật thốt.
Sau ít giờ chờ đợi, Lục Tầng Hồng Vân bên trong Lôi Kiếp cũng đã tích súc xong, đánh ra một kích đầu tiên.
Thế nhưng mà hắn không nghĩ đến chỉ một đạo Lôi Kiếp đầu tiên mà thôi, uy lực của nó đã đạt đến một trăm ngàn ức long lực lượng, kia cũng chỉ có Yêu Tôn sơ kỳ tiểu thành cảnh giới đạt được.
Một kích này với hắn mà nói cũng không xem vào đâu, nhưng mà cũng chớ quên, đây chỉ là một đạo Lôi Kiếp đầu tiên, tiếp theo Lôi Kiếp sẽ cường hơn gấp mười gấp trăm thậm chí gấp ngàn lần, hắn không tập trung tinh thần ứng phó, cũng rất dễ lật thuyền trong mương.
“Hỗn Độn Bá Thần Quyết, cho ta luyện! ”
Không có quan tâm đến Lôi Kiếp mạnh yếu nữa, Diệp Tử Phàm lập tức vận chuyển Hỗn Độn Bá Thần Quyết công pháp, đem tất cả Lôi Kiếp đánh xuống thu vào Bá Thể, tẩy luyện toàn thân.
Chương 373: Hồ kinh thất vọng
Hắn đã tính kỹ, Lôi Kiếp cho dù có cường thịnh đến đâu cũng chỉ là Yêu Hoàng cảnh Lôi Kiếp, nó tuyệt đối sẽ không thể chạm đến Ngụy Thánh cường giả công kích, với Thượng Phẩm Đạo Khí Trung Cấp Phòng Ngự thân thể của hắn, nếu như tập trung, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì, cơ hội ngàn năm một thủa để tăng cường thực lực, hắn không thể nào bỏ qua.
…
Thần Lục Đại Lục…
Tại Thiên Vận Đại Lục Diệp Tử Phàm đang độ kiếp, Hồng Vân che phủ khắp đại địa, nhưng mà cũng có một điều trùng hợp, tại Thần Lục Đại Lục cũng có mây che phủ toàn bộ bầu trời Đại Lục.
Khác với lại Thiên Vận Tinh là Hồng Sắc Lôi Vân, tại đây Thần Lục Đại Lục chỉ toàn một màu Hắc Vân, mây đen che kín bầu trời, ban ngày thế nhưng mà người khác lại không thể nào dùng mắt của mình quan sát sự vật xung quanh, thật là một màu hắc ám.
“Xảy ra chuyện gì! Như thế nào ban ngày bầu trời lại tối đen?”
“Không thể hiểu nổi! Không lẽ chúng ta bị Tinh Không Yêu Thú tập kích? ”
“Ta thấy không giống, giống như có người đang độ Pháp Thần cảnh Lôi Kiếp hơn?”
“Ngươi điên a! Pháp Thần cảnh Lôi Kiếp làm sao có thể bao phủ diện tích lớn như vậy? ”
Thiên Địa kỳ cảnh, không ít tu luyện giả là tụ năm tụ ba lại bên nhau, cùng chỉ tay hướng lên trời bàn luận xôn xao, suy đoán mọi khả năng có thể xảy ra, nhưng đến cuối cùng, cũng không ai đoán biết nguyên nhân thật sự là gì.
“Mưa! Là trời mưa rồi! ”
“Thật là kỳ lạ nha, tại sao trong thần thức của ta tất cả mọi nơi đều có mưa!”
“Không đúng! Võ Mạch của ta! Đan Điền của ta! Như thế nào đang bị niết hóa!”
“A..Ta cũng vậy! Chuyện này là thế nào, là thiên phạt hay sao?”
Thấy trời đổ mưa, không ít Võ Giả chạy ra bên ngoài xem xét, chỉ là không đầy một khắc sau, rất nhiều Võ Giả đã tuyệt vọng tru lên.
Nguyên nhân cũng khá đơn giản, tất cả Võ Giả bị cảm nhiễm nước mưa, Võ Mạch trong cơ thể bắt đầu khép lại, sau khi khép lại cũng là cứng như thép, nội lực chân khí đều không thể xuyên phá được, ngay cả đan điền cũng đang dần bị hủy diệt, có thể nói khổ công tu luyện bao năm, một sớm tan theo dòng nước, những người này tuyệt vọng có thể nghĩ.
“Không đúng! Võ Mạch của ta đã khôi phục! ”
“Đúng vậy! Đan điền của ta cũng không còn bị phá hủy như trước! ”
“Ta có thể vận chuyển chân khí! Chuyện gì đang xảy ra!”
Một khắc đồng hồ sau, khi mà tất cả những Võ Giả kia đang tuyệt vọng gầm rít, kỳ tích lại hiện ra.
Cũng đắm mình trong Vân Vũ, nhưng mà tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được Võ Mạch cùng đan điền của mình đang dần khôi phục, có người còn có thể vận dụng chân khí.
Những chuyện như vậy, dường như khắp nơi trên Thần Lục Đại Lục đều đang diễn ra, chỉ cần người cảm nhiễm nước mưa, tất cả Võ Mạch cùng đan điền của ngươi đều sẽ bọ phá hủy, cũng là tại nước mưa, lại giúp ngươi khôi phục như xưa.
Có những Võ Giả cũng học khôn, sau khi khôi phục lại như lúc ban đầu, lập tức trốn vào phủ gia hoặc là Động Phủ để tránh nước mưa.
Có điều trùng hợp là những giọt nước mưa này chỉ đối với cấp thấp Võ Giả có tác dụng, Siêu Phàm cường giả trở lên là không chịu nước mưa ảnh hưởng.
Thần Thành, Thần Điện..
“Ngươi cảm thấy chuyện này như thế nào? ”
Đứng tại bên ngoài Thần Điện, Thần Lục Đại Lục Chí Tôn Hồ Kinh đang nhìn lên thương khung, sau đó hỏi một câu.
“Hồi Bệ Hạ! Hiện tượng này còn chưa từng xuất hiện trên thế gian, cho nên ta cũng không biết đây là có chuyện gi?”
Phía sau lưng hắn, Mã Vân cung kính lên tiếng đáp.
“Mã Vân a, ta đã nói với ngươi nhiều lần, nếu như không có người ngoài, có thể gọi ta lão Hồ là được rồi! ”
Hồ Kinh lắc đầu, nhìn thương khung một hồi, không phát hiện ra được cái gì đặc biệt, liền đi vào Thần Điện, mỉm cười nhìn Mã Vân nói.
Hiện tượng thiên văn kỳ lạ này, cho dù là Linh Thể Hóa Thần trung kỳ viên mãn cường giả như hắn cũng không hiểu, chỉ có về tra lại một chút Cổ Thư, hoặc là đưa chuyện này lên Thánh Cung, may ra sẽ có người giải thích được nghi hoặc của hắn.
“Bệ Hạ! Ngài là Thần Lục Chí Tôn, ta không thể nào phạm thượng được! ”
Mã Vân hết sức lắc đầu, kiên định nói.
Ngày xưa, khi Hồ Kinh còn là Thông Thần cảnh giới tu sĩ, hai người còn có thể xưng huynh gọi đệ, nhưng mà hiện tại Hồ Kinh đã là Hóa Thần Chí Tôn, Thần Lục Thần Chủ, đứng trước mặt của hắn, hắn cảm giác được vô cùng áp lực, làm sao còn dám gọi Hồ Kinh là huynh đệ.
“Thần Lục Chí Tôn sao?” Hồ Kinh không khỏi tự giễu nói.
Nếu như có thể, hắn thà rằng không làm cái Thần Lục Thần Chủ này, cho dù là đi Thánh Vực đào khoáng hắn cũng chấp nhận, chỉ cần có một cơ hội tăng lên thực lực, đột phá Ngụy Thánh, Thánh Vương, cái gì hắn cũng có thể làm được, chỉ tiếc…
“Mã Vân! Ngươi vẫn còn trách ta giam ngươi gần một năm trời sao?”
Không nhắc đến cái chuyện phiền lòng này nữa, Hồ Kinh lập tức quay sang Mã Vân, mỉm cười hỏi.
Hắn biết, từ khi hắn đột phá Hóa Thần cảnh giới, giữa hai người đã là không còn được giống như trước kia nữa, có lẽ đây chính là cấp độ sinh mệnh chênh lệch, cho dù hắn có không quan tâm, nhưng mà người khác lại không thể không để ý.
Long cùng Xà là không thể cùng chung ổ, đây là khắc họa tốt nhất tình cảnh của hắn cùng Mã Vân bây giờ.
“Bệ Hạ! Ta biết nổi khổ tâm của ngài, ta chưa bao giờ trách ngài cả!” Mã Vân lắc đầu liên tục nói.
Hắn đã đắc tội một lúc hai đại thế lực lớn, Hồ Kinh Bệ Hạ chỉ giam cầm hắn trong vòng mấy tháng đã thả ra, đây là ân đức lớn bằng trời rồi, hắn sao có thể có ý trách móc Hồ Kinh cho được, nếu như những người khác, đã toi mạng từ lâu rồi.
“Ngươi hiểu được ta cũng an tâm! ” Hồ Kinh gật đầu nói.
“Ân! Cái cô bé Lâm An Nam kia! Thật sự là đáng giá cho ngươi phải mạo hiểm cứu giúp sao?” Hồ Kinh tiếp tục hỏi.
“Bệ Hạ! An Nam là tiểu cô nương mà ta đã trông từ bé đến lớn, đối với cô ta, ta thật sự rất có cảm tình, cho nên, cũng không thể thấy chết mà không cứu được! ” Mã Vân chính đại quang minh nói.
“Nha, ta còn nghe nói, Lâm An Nam kia cùng vị thần bí Diệp Tôn Giả có quan hệ không tệ, không biết chuyện này có thật không? “Hồ Kinh rất là chăm chú nhìn thắng vào Mã Vân hỏi.
Cái chuyện này, từ khi hắn qua xem xét vết thương cho Sở Thiên Vũ, dùng Nguyên Thần Lực quét qua ký ức của Sở Thiên Vũ hắn đã có biết, hắn còn biết tại sao Sở Thiên Vũ một hai phải muốn lấy Lâm An Nam, chẳng qua là muốn trả thù mà thôi.
Những chuyện nhỏ này không nằm trong phạm vi quan tâm của hắn, vị Diệp Tử Phàm kia nếu như thật sự tìm được đường đến Thần Lục, cũng chỉ tìm Sở Gia, Lâm Gia trả thù mà thôi, với hắn không có nhiều quan hệ.
Nhưng mà không quan hệ, không phải là hắn ngốc, Mã Vân hành động, hắn cũng biết dụng ý bên trong, cho nên hắn mới lôi chuyện này ra, gõ Mã Vân một chút mà thôi.
“Bệ Hạ! Sở Thiên Vân thật sự có hi vọng đột phá Hóa Thần sao?”
Khi Hồ Kinh nhắc đến cái tên Diệp Tôn Giả kia, Mã Vân là rùng mình một cái, hắn biết những tính toán nhỏ nhặt của mình là không thể qua được mắt của vị Thần Lục Chí Tôn này.
Hắn là không dám chính diện trả lời, chỉ có thể nói lái sang chuyện khác, hắn cũng tin Hồ Kinh sẽ không vì một chút chuyện nhỏ này cùng hắn tính toán.
“Rất khó mà nói!”Hồ Kinh thở dài nói.
Mấy chục vạn năm qua, không biết bao nhiêu Thiên Kiêu Thông Thần có hi vọng đột phá Hóa Thần, hắn đều nghiên tài nguyên bồi dưỡng, thậm chí Hóa Thần cảm ngộ hắn cũng không tiếc ra sức truyền thụ.
Chương 374: Hồ ly tinh
Nhưng mà đến bây giờ hiệu quả không thấy đâu, tình hình này nếu như tiếp tục, hắn không biết đến khi nào mới có thể nhường ra Thần Chủ vị trí, đi đến Thánh Vực tu luyện đây.
“Mã Vân, thời gian gần đây, Thần Thành xung quanh xuất hiện không ít thường nhân và cấp thấp Võ Giả mất tích, chuyện này ta đã phái người đi điều tra, nhưng mà còn không có kết quả gì, nếu như ngươi đã rời ngục giam, chuyện này liền giao cho ngươi đi!” Hồ Kinh gạt bỏ cái mộng tưởng đi lên Thánh Vực trong thời gian ngắn nhất, giao công việc cho Mã Vân nói.
Thật ra, tu luyện giả thế giới hằng ngày là có không ít thế lực cùng sinh sinh biến mất, nếu như số lượng ít thì thôi, hắn cũng không quan tâm, nhưng mà xuất hiện tổn thất với số lượng rất lớn phàm nhân mất tích, hắn không thể không quan tâm.
Những phàm nhân này, chung quy có một ngày cũng sẽ bước lên con đường tu luyện, thành cường giả, nói không chừng trong số bọn họ còn có người có thể giống như hắn năm xưa, một đường đột phá Hóa Thần cảnh, cho nên phàm nhân cũng là một lực lượng quan trọng của một tòa Đại Lục, phải bảo vệ bọn họ.
“Vâng! Bệ Hạ! Mã Vân sẽ không làm ngài thất vọng!” Mã Vân nhận lệnh nói.
Hàng loạt phàm nhân bị mất tích không hiểu nguyên nhân, suy cho cùng cũng là do đám tu luyện giả tu luyện một số Tà Đạo công pháp gây nên mà thôi, trước kia hắn cũng xử lý không ít vụ, không biết bây giờ đến lượt ai phải đền tội đây?
…
Thần Lục Đại Lục, Thành Hải Vực.
Tại Thần Lục Đại Lục, Thành Hải Vực tuy được gọi là Vực, nhưng mà mọi người thường gọi nó là Thành Hải Đảo hơn, vì tòa Địa Vực này ba phía đều là giáp Thần Hải, chỉ có hướng Nam là giáp Thần Lục Đại Lục đất liền.
Vì là giáp Thần Hải, cho nên mảnh đất này luôn luôn bị Hải Yêu đi lên đất liền tàn phá Nhân Tộc Địa Vực, Nhân Tộc nơi đây, cho dù là Phàm Nhân hay Tu Luyện Giả, đều luôn luôn phải đối mặt với Hải Yêu, cộng thêm nơi đây Thiên Địa Linh Khí cằn cỗi, rất ít những Tu Luyện Giả cảnh giới cao đều sẽ không chọn nơi đây định cư.
Thường thì Vực Chủ chi vị, tại đây một vạn năm một lần sẽ được tổ chức, thế nhưng không một vị Thông Thần Thiên Quân nào muốn đến nơi đây làm Vực Chủ, vì làm Vực Chủ nơi đây đồng nghĩa với tử vong cao, thế nhưng lợi ích lại không đáng là bao, cho nên những Thông Thần kia thường tránh nơi đây như tránh tà.
Bất đắc dĩ dưới, Thần Chủ Hồ Kinh buộc phải phái một vị Thông Thần cảnh tại Thần Thành đến đây trấn thủ, nghe nói Thần Chủ phải bỏ ra một cái giá khá lớn, vị Thông Thần kia mới chịu lê bước, cho dù là như vậy, vẫn chỉ có một vị Thông Thần Trung Kỳ đại thành cường giả nguyện ý đến, những tôn Thông Thần hậu kỳ cảnh giới kia là không ai đứng ra.
Thành Hải Vực, Diệu Quang Thành, Diệp Phủ..
Diệu Quang Thành tại Thành Hải Vực cũng chỉ là một tòa Hạ Cấp Thành Trì trong số hàng ngàn tòa Hạ Cấp Thành Trì khác của Thành Hải Vực.
Thành Chủ tại đây cũng chỉ là một vị Chân Huyền Cảnh cường giả hậu kỳ tiểu thành, nhìn tu vi kia có vẻ có chút thấp, nhưng mà sự thật lại hoàn toàn khác, với tu vi của Thành Chủ Diệu Quang Thành, tuyệt đối có thể được liệt vào tốp mười Chân Huyền Cảnh tại Thành Hải Vực này, những vị Thành Chủ khác của Hạ Cấp Thành Trì đại đa số chỉ là Chân Huyền Cảnh trung kỳ, có người còn chỉ là Chân Huyền Cảnh sơ kỳ tiểu thành, tức là chỉ mới đột phá Chân Huyền Cảnh đã được phong làm Thành Chủ, nhìn thế đủ biết, Thành Hải Vực nơi đây cằn cỗi, thiếu tài nguyên cùng không ai muốn đến.
Nhắc đến Diệp Phủ, tòa này phủ đệ cũng chỉ xuất hiện tại Diệu Quang Thành mấy tháng gần đây mà thôi, là do một vị cô gái tự nhận mình là Diệp Phu Nhân lập ra.
Diệp Phủ chỉ là một tòa nhỏ phủ đệ, diện tích chỉ có một dặm chu vi, lại nằm tại một nơi hẻo lánh cách xa Thành Chủ Phủ trung tâm, nếu như không phải vì có người thèm nhỏ dãi nhan sắc của vị Diệp Phu Nhân kia, cũng không có ai quan tâm đến tòa bé bằng hạt gạo phủ đệ này.
Vị Diệp Phu Nhân này, nói ra cũng là một danh nhân, từ khi đến Diệu Quang Thành này, trên gương mặt vẫn luôn mang một cái đấu bồng trên đầu, che hết lại dung mạo của mình, thế nhưng nhìn vào làn da tuyết trắng, cùng với thân hình hoàn mỹ như một kiệt tác thượng thừa, ai cũng có thể đoán được đằng sau chiếc đấu bồng kia là một nhan sắc khuynh quốc khuynh thành.
Cộng thêm nàng tuy nói mình là Diệp Phu Nhân, là người đã có chồng, nhưng mà không ai trông thấy tướng công của cô ta đâu, cho nên rước đến không ít ong bướm quấy rầy.
Nổi bật hơn cả, trong đội quân theo đuổi vị Diệp Phu Nhân kia, có một tên gọi là Bành Húc Tân, hắn chính là nhi tử của Thành Chủ Diệu Quang Thành Bành Tô, chính vì sự quan tâm của Bành Húc Tân, vị Diệp Phu Nhân này mới thành danh nhân trong thành.
Đồn rằng từ khi Bành Húc Tân lần đầu nhìn thấy vị kia Diệp Phu Nhân, hắn đã kinh như thiên nhân, tìm tất cả mọi biện pháp để mà theo đuổi nàng.
Những người khác có thể cảm nhận đằng sau cái đấu bồng kia là một nhan sắc chim sa cá lặn, một tay già đời bụi hoa như Bành Húc Tân sao lại không phát hiện ra được.
Ngay từ giờ phút đó, vị Thiếu Thành Chủ kia là miệt mài theo đuổi Diệp Phu Nhân, vì theo đuổi nàng, những thói hư tật xấu trước kia hắn là bỏ tận sạch sẽ.
Khi nam bá nữ, ức hiếp người lương thiện, đánh giết cướp phá, những chuyện xấu xa kia là không còn xuất hiện trên người của hắn, nhờ như vậy, Diệu Quang Thành bách tính đã có một quảng thời gian yên bình, có rất nhiều người còn lập một trường sinh bài của vị Diệp Phu Nhân kia trong nhà, hằng ngày cúng bái, vì bọn họ muốn cảm kích vị Diệp Phu Nhân kia đã cho bọn họ cuộc sống bình an hiện tại.
Bành Húc Tân vì muốn tỏ ra mình thành tâm, ngay cả vị hôn thê mà phụ thân của hắn chọn cho hắn, hắn cũng không hề nháy mắt hưu nàng ta, chuyện này đã làm chấn động Diệu Quang Thành một thời gian dài.
Chỉ là mặc kệ Bành Húc Tân thay đổi như thế nào, chân thành ra sao, vị Diệp Phu Nhân kia vẫn là không bao giờ đáp lại tình cảm của Bành Húc Tân, thậm chí còn không nhìn mặt hắn một lần.
Chuyện này đã truyền đến tai của Bành Thành Chủ, sau khi nghe được nhi tử của mình vì một người đàn bà đã có chồng, ngay cả vị hôn thê của mình cũng từ bỏ, hắn đã nổi trận lôi đình, cho người bắt Bành Húc Tân về giam giữ tại trong nhà, không những vậy, hắn còn phái mười vị Siêu Phàm cảnh Tiên Sư, đem cái vị Diệp Phu Nhân kia diệt trừ.
Theo hắn nghĩ, chính là vì cái con Hồ Ly Tinh kia đã cám dỗ con của hắn, cho nên mới gây ra một chuyện cười lớn như ngày hôm nay, làm Bành gia bọn họ mất hết mặt mũi.
Chỉ là mọi chuyện xảy ra sau đó, lại đại ra khỏi suy nghĩ của nhiều người, nhất là những người lo lắng cho vị Diệp Phu Nhân kia.
Dàn binh hùng tướng mạnh của Bành Thành Chủ, không những không đem vị Diệp Phu Nhân kia diệt sát tẩy đi sĩ nhục, mà khi bọn họ vào tòa nhỏ bé Diệp Phủ kia, lại một đi không trở lại.
Một lúc mất đi mười vị Siêu Phàm, kinh giận đang xen dưới, vị Bành Thành Chủ kia lại đích thân đi đến Diệp Phủ, thề đem tòa nhỏ bé Diệp Phủ kia xóa sổ
Chương 375: Thiên thần giáng sinh
Chỉ là không biết như thế nào, đêm hôm đó sau khi Bành Thành Chủ gặp vị Diệp Phu Nhân kia, không nói hai lời liền rời đi Diệp Phủ, sau đó còn ra lệnh không cho phép bất kỳ người nào tại Diệu Quang Thành đến Diệp Phủ làm phiền đến vị Diệp Phu Nhân kia.
Mọi chuyện xảy ra đêm hôm đó không ai biết được, cũng không ai hiểu vì sao luôn luôn độc đoán Bành Thành Chủ lại chịu thua như vậy, có người suy đoán là do Bành Thành Chủ quen biết với lại vị Diệp Phu Nhân kia, cũng có người nói Bành Thành Chủ sợ tướng công của cô ta, cũng có người suy đoán Bành Thành Chủ đánh không lại vị Diệp Phu Nhân kia, thế nhưng cũng có người cả gan suy đoán là Bành Thành Chủ bị nhan sắc của vị Diệp Phu Nhân kia cho mê hoặc, cho nên mới bỏ qua cho cô ta, còn ra lệnh không cho người tiếp cận, đây không phải là kim ốc tàng kiều?
Mặc dù có rất nhiều suy đoán về chuyện này, nhưng mà không một ai dám đi gặp Bành Thành Chủ hoặc là vị Diệp Phu Nhân kia để mà hỏi cho rõ nguyên nhân.
Nhưng mà kể từ đó, tòa Diệp Phủ này càng ngày càng nổi danh, dường như người tại Diệu Quang Thành này không ai là không biết đến Diệp Phủ.
…
“Ầm ầm! ”
“Thiếu Thành Chủ! Trời càng lúc càng mưa nặng hạt, hay là ngài hãy hồi Phủ nghĩ ngơi đi!”
Bên ngoài Diệp Phủ, Bành Tiểu Ma thân thể run lợi hại, cung kính hướng Bành Húc Tân khuyên nói.
Chủ tớ hai người bọn họ đã đứng tại cổng Diệp Phủ này đã hai canh giờ rồi, kể từ khi Thần Lục Đại Lục có dị dạng thời tiết cho đến lúc này.
“Ta không sao! Hôm nay là ngày mà Tiểu Bạch sinh nở, ta đương nhiên là muốn biết nàng có bình an hay không, nếu như không biết được tin tức, ta là sẽ không đi!”
Trước Diệp Phủ đại môn, một thân kim y tuấn lãng Bành Húc Tân, nhìn vào đã đóng kín đại môn Diệp Phủ, kiên định nói.
Tiểu Bạch, là Bành Húc Tân chuyên dùng để gọi vị Diệp Phu Nhân kia, vì cô ấy luôn luôn mặc bạch y cung trang, với lại gọi Diệp Phu Nhân hắn cũng thấy kỳ lạ, cho nên mới đổi gọi vị Diệp Phu Nhân kia là Tiểu Bạch.
Cho dù không biết nàng ta tên thật là gì, còn có nàng ta thích cái tên Tiểu Bạch hay không! Hắn cũng không quan tâm.
“Ngài là không có sao! Nhưng mà ta có a!!!” Bành Tiểu Ma trong lòng âm thầm hò hét.
Hắn cùng với Bành Húc Tân đã đứng đây hai canh giờ, cũng đã chịu mưa suốt hai canh giờ, Bành Húc Tân có tu vi Siêu Phàm cảnh sơ kỳ đại thành không có sao.
Nhưng mà hắn lại không giống, Bành Tiểu Ma hắn chỉ là một tên Võ Mạch cửu trọng phàm nhân mà thôi.
Hai canh giờ qua, có thể nói là đầy đủ cảm xúc nhất trong cuộc đời của hắn, bi quan cùng kinh hỉ cứ liên tục thay đổi, nếu như không phải có một ý chí kiên định, hắn đã phát điên từ lâu.
Nguyên nhân cũng chính là do cơn mưa này, kể từ khi nhiễm phải, hắn cũng như bao nhiêu Võ Giả cấp thấp tại Thần Lục khác, đều là bị lâm vào cảnh Võ Mạch tận phế, đan điền nức vỡ, khi mà hắn đang tuyệt vọng thì một khắc sau, Võ Mạch cùng đan điền của hắn lại khôi phục lại.
Hắn còn chưa kịp vui mừng thì tình cảnh trước đây lại lặp lại, sau một khắc, Võ Mạch cùng đan điền của hắn lại lâm vào niết hóa, sau lại khôi phục.
Lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy, hắn thật sự là muốn phát điên, hắn rất muốn khi mà Võ Mạch khôi phục, hắn tìm nơi trú cơn mưa quái ác này, nhưng mà hắn không thể làm như vậy, chủ tử của hắn còn tại nơi này dầm mưa đâu, nếu như hắn bỏ chủ nhân của mình rời khỏi, không nói mọi ấn tượng trước đây hắn làm trước mắt Bành Húc Tân sẽ tan thành mây khói, mà Thành Chủ Phủ những cái chân chó kia cũng sẽ không tha cho hắn.
Vì những lý do kia, cho nên hắn chỉ có thể cắn răng chịu trận, đồng thời chỉ có thể hi vọng sau khi trận mưa này kết thúc, thực lực của hắn sẽ không bị biến mất, nếu như không, hắn sẽ rất thảm.
Hắn thật hận Thành Chủ a, ngài cứ quan bế đứa con ngoan của ngài thêm vài ngày nữa, có phải là rất tốt, cho hắn tự do để mà làm gì.
Hắn còn hận luôn cái vị Diệp Phu Nhân kia, rõ ràng là một con Hồ Ly tinh, chuyên mê hoặc đàn ông, như thế nào vị Thiếu Thành Chủ này còn không nhận ra kia chứ.
Chỉ là những oán hận này hắn cũng chỉ dám nghĩ trong lòng, không dám nói ra, vì hắn biết, một khi nói ra mình sẽ chết rất thảm.
“Thiếu Thành Chủ! Ngài có để ý đến không, kể từ khi vị Diệp Phu Nhân này chuyển dạ, thì cũng là lúc Thần Lục Đại Lục có mưa a!”
Nhìn bầu trời vẫn tối đen như mực, mưa lại càng lúc càng nhiều, Bành Tiểu Ma bỗng nhiên vô tình nói một câu.
Hắn cũng là người kỹ tính, cùng có sự quan sát, khi vừa đến nơi đây, cũng là lúc bên trong Diệp Phủ vị kia Diệp Phu Nhân kêu la thảm thiết, rõ ràng là đang vượt cạn.
Cũng chính là giây phút ấy, bầu trời Thần Lục bỗng nhiên tối tăm, liệu có liên quan gì đến vị Diệp Phu Nhân kia hay không?
“Hừ! Ngươi nói có khả năng này sao?” Bành Húc Tân hừ lạnh một tiếng nói.
“Bốp!Bốp!”
“Thiếu Thành Chủ! Là ta không đúng, xin ngài bớt giận!” Bành Tiểu Ma đánh vào mặt của mình hai bàn tay rất vang, nhận lỗi nói.
Hắn trong lòng rất là bất bình cái vị Diệp Phu Nhân kia, cho nên nói lời cũng không có suy nghĩ, nếu như nghĩ kỹ, hắn sẽ biết chuyện này thật sự là không có khả năng, một đứa bé ra đời làm gì có năng lực hô phong hoán vũ kia chứ, hơn nữa còn làm mưa làm gió cho cả tòa Đại Lục.
“Lần sau không cần nói những lời này nữa! ” Bành Húc Tân nói
Thần Lục Đại Lục diện tích quảng đại, Nhân Tộc là vô số kể, một ngày một giờ có biết bao nhiêu thai phụ sinh nở, không lẽ tất cả những thai phụ này chuyển dạ đúng lúc dị tượng phát sinh, đều có liên quan đến thai phụ kia hay sao?
Nếu như là vậy, hiện tại hắn có thể khẳng định vào giờ phút này có mấy trăm vạn thai phụ bị liệt vào hạng tình nghi là có!
Đem Thiên Địa Dị Tượng đổ lên đầu một thai phụ, cái lý do này không phải quá mức phi lý một chút.
“Thiếu Thành Chủ! Ta có thể bạo gan hỏi một câu, ngài như thế nào lại đối với vị Diệp Phu Nhân này tốt như vậy? ” Thấy Bành Húc Tân không còn giận dữ trên gương mặt, Bành Tiểu Ma mới to gan hỏi một câu.
Hắn thật là không hiểu, vị Diệp Phu Nhân này không ai có thể chứng kiến được dung mạo thật, chỉ nhìn thân hình bên ngoài, làm sao có thể biết nàng ta xinh đẹp hay không?
Với lại nàng ta đã có tướng công, lại còn mang thai, không lẽ vị Thiếu Thành Chủ này muốn nuôi con hộ cho người ta hay sao?
Điều này rất là có khả năng a, hắn trong lòng độc ác nghĩ thầm.
“Ta cũng không biết tại sao!” Bành Húc Tân trầm ngâm, thả hồn vào hồi ức một thời gian, sau đó nói.
Thật ra hắn biết Bành Tiểu Ma muốn hỏi hắn là như thế nào lại si tình với lại vị Diệp Phu Nhân này như vậy, chỉ là tên này không dám nói thẳng mà thôi.
Vấn đề này hắn không biết phải trả lời như thế nào, từ ngày mới gặp Tiểu Bạch lần đầu, khí chất, thần thái của cô ta đã làm cho hắn say đắm, cũng có thể gọi là mị lực của cô ấy quá lớn, làm cho hắn không thể nào quên được.
Chính là mị lực vô hình mà cô ấy phát ra, đúng là như vậy, cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích được thông.
“A…A….A…..”
“Sinh!!! Chúc mừng Phu Nhân!!! Chúc mừng Phu Nhân!!! Là hai vị tiểu công chúa!!! ”
Diệp Phủ bên trong, Lâm An Nam thảm thiết kêu gào, mồ hôi cả nước mắt có thể chảy thành suối, cuối cùng khi nghe được âm thanh của Hoa Bà, nàng như đã trút được gánh nặng vạn cân, cả người không còn một tia khí lực có thể nói.
“Hoa Bà! Đưa hai đứa nhỏ lại đây, ta muốn nhìn mặt của bọn nó!”
Nửa giờ sau, khi đã lấy lại được một tia khí tức, Lâm An Nam không khỏi nóng lòng muốn nhìn nữ nhi của mình.
Thật sự là không dễ dàng, nàng thường nghe Hoa Bà giảng giải sinh con là sẽ rất thống khổ, nhưng mà không nghĩ đến lại gian nan như vậy, nó so với chịu cực hình trên thế gian cũng là không sai biệt lắm, cũng may, cuối cùng nàng cũng thành công.
“Vâng….Phu…Phu Nhân! ” Hoa Bà run rẩy nói, sau đó đem hai tên tiểu bất điểm kia giao cho Lâm An Nam.