Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 77 [ Chương 381 đến 385 ]
❮ sautiếp ❯Chương 381: Cống phẩm
“Mộc Đại Thúc! Ta thật phải đi Vân Thành sao?” Diệp Tiểu Nha vừa mới nín khóc, bây giờ hai mắt lại bắt đầu ửng đỏ, nước mắt tùy thời có thể chảy ra thêm một lần nữa.
Hơn nửa, gương mặt của nàng là tái nhợt hẳn lại, dường như, đi đến Vân Thành là đi vào hang Hổ giống nhau.
“Không sai! Tiểu Nha, đây là Thành Chủ đã quyết định, ta cũng không có cách nào!” Diệp Mộc gian nan gật đầu nói.
Đáng lý danh sách ban đầu không có tên của Diệp Tiểu Nha, chỉ là trong một trăm vị thiếu nữ được chọn đến phút chót có người đã đột phá Võ Mạch nhị trọng, cho nên cô gái kia đã được Phủ Thành giữ lại, thay vào một người khác, thật không may, Diệp Tiểu Nha lại bị chọn trúng.
“Tiểu Nha phục tùng quyết định của Thành Chủ! “Diệp Tiểu Nha gạt lệ, gật đầu đồng ý đi đến Vân Thành.
Sau khi nói ra những lời nói kia, nàng là ngồi xuống đất khi nào cũng không hay, trong ánh mắt tràn ngập một cổ tuyệt vọng.
“Khoan đã! Hai người là đang nói đến chuyện gì? Cái gì là đi đến Vân Thành, ta nghe không hiểu một chút gì cả!” Nãy giờ vẫn luôn im lặng, Diệp Tử Phàm bỗng nhiên lên tiếng hỏi.
Một trăm cô gái, đi đến Vân Thành, nhìn biểu hiện của hai người bọn họ, hắn có thể đoán được đây không phải là một chuyện tốt lành gì.
“Tử Phàm! Chuyện là như vậy…” Diệp Mộc nhìn qua Diệp Tử Phàm một cái, cuối cùng vẫn nói rõ ngọn ngành.
Diệp Thành bọn họ chỉ là một tòa tiểu Thành Trấn, không có cường giả gì đáng nói, cả Diệp Tộc bên
trong người có tu vi cao nhất cũng chỉ là Võ Mạch Cửu Trọng viên mãn cường giả, kia là Thành Chủ cũng là Tộc Trưởng của Diệp Tộc.
Thông thường mà nói tại Thành Trấn nào cũng có ít nhất một vị Siêu Phàm Cảnh cường giả trấn thủ, vì Diệp Thành không có Siêu Phàm, cho nên chỉ đành ra giá cao mời một vị Siêu Phàm Cảnh tán tu về tọa trấn.
Một thế lực nho nhỏ như Diệp Thành, đương nhiên sẽ phải chịu không ít thế lực khác khi nhục, Vân Thành chính là một trong những thế lực đó.
Một trăm năm trước, Vân Thành dùng một cái cớ nói Diệp Thành giết đi một tên đệ tử dòng chính của Vân gia, phát động chiến tranh đối với Diệp Thành.
Chỉ trong vòng ba ngày, Diệp Thành thất thủ, ngay cả vị Siêu Phàm Cảnh khách khanh trấn tộc cũng bị Vân Thành cấp diệt, nếu như không phải Vân Thành vẫn còn nể mặt mũi của Vi Long Thành, Diệp Thành đã bị diệt tộc từ lâu.
Dù vậy, Vân Thành đưa ra rất nhiều yêu sách cống phẩm, mới chịu lui binh, hàng năm phải đưa đến Vân Thành một trăm cô thiếu nữ, chính là một trong những yêu sách đó.
Vì không muốn bị diệt tộc, Diệp Thành vẫn phải cắn răng đáp ứng nhu cầu của Vân Thành, như vậy hàng năm, bọn họ không chỉ phải giao nộp cống phẩm cho Vi Long Thành, mà Vân Thành một phần cũng không thiếu.
Theo như hắn biết được, những thiếu nữ hàng năm bị đưa đến Vân Thành, chỉ làm những công cụ tiết dục cho những tên thiếu gia Vân Thành, sau khi dùng xong, sẽ bị giết một cách không thương tiếc, cho nên những người đi đến Vân Thành là không có kết quả tốt lành gì.
Nhưng mà bọn họ vẫn phải nhẫn nhịn đáp ứng, ai bảo Vân Thành có hơn hai mươi vị Siêu Phàm Cảnh cường giả đâu.
“Ầm!!! Phốc!!! ”
“Ngươi nói cái gì? Dám đem Tiểu Nha nhà chúng ta ra làm cống phẩm? ”
Nghe xong những gì mà Diệp Mộc kể, Diệp Tử Phàm không thể nào lấn áp cơn giận, mặc dù đã đoán trước đi đến cái tòa Vân Thành kia là không tốt lành gì, nhưng mà hắn không nghĩ đến lại đem Tiểu Nha của hắn xem như hàng hóa, lễ vật.
Tiểu Nha Nha là ai, kia chính là người mà hắn đã xem như muội muội ruột đối đãi, đừng nói là đem nó đi làm cống phẩm, chỉ cần nó mất một sợi tóc, hắn cũng sẽ diệt tộc người đó.
“Phốc!! Diệp Công Tử! Chúng tôi cũng không muốn, nhưng mà chúng tôi nào có con đường nào khác được kia chứ! ” Diệp Mộc phun ra một ngụm máu tươi, vẫn kiên cường nói.
Chân khí ngoại phóng, bách bộ sát nhân, vị Diệp Công Tử này đích thực là một tôn Võ Mạch hậu kỳ cảnh giới cường giả, nếu như không cũng không phải tiết ra một tia khí tức, Võ Mạch lục trọng như hắn bị đánh bay.
Tại ba tháng trước Diệp Tiểu Nha đưa Diệp Tử Phàm đi về Diệp Thành, hắn cũng là có biết đến, chỉ là khi ấy, Diệp Tử Phàm này chỉ còn một hơi mà thôi, cho nên cũng không có ai quan tâm, không nghĩ đến cái tên này lại thâm tàng bất lộ, là một vị Võ Mạch hậu kỳ cảnh giới cường giả.
Chỉ là như vậy có thể làm được gì, bên kia Vân Thành chính là có hơn hai mươi vị Siêu Phàm Cảnh a, trong đó còn có một tôn lão tổ đã là Siêu Phàm hậu kỳ viên mãn cảnh giới, một chân đạp vào Chân Huyền Cảnh, Diệp Tử Phàm chỉ có Võ Mạch Cảnh, không tạo nên bọt sóng gì.
“Dừng tay! Tử Phàm ca ca, đây là do muội tự nguyện, không thể trách Diệp Mộc Đại Thúc! ”
Nhìn thấy Diệp Tử Phàm ánh mắt lộ ra vẻ nguy hiểm, Diệp Tiểu Nha liền chạy ngay đến bên cạnh Diệp Mộc, chắn tại trước người, nhìn Diệp Tử Phàm nói.
Nàng là biết sự lợi hại của vị Tử Phàm ca ca này, chỉ xuất ra một chỉ, đã có thể diệt đi một đám Yêu Binh hậu kỳ, ít nhất cũng là Võ Mạch Cửu Trọng cảnh giới, không phải là Diệp Mộc Đại Thúc có thể chống lại.
Thật ra nàng nào có muốn đi Vân Thành, nhưng mà nếu như nàng không đi, Vân Thành nhất định sẽ có cớ hướng Diệp Thành dụng binh, Diệp Thành hiện tại không hề có một vị Siêu Phàm Cảnh tọa trấn, không thể chịu nổi người của Vân Thành lăn lộn.
“Tiểu Nha Nha! Muội yên tâm, ta cũng không có ý định ra tay với hắn!” Diệp Tử Phàm thu lại nộ khí, mỉm cười thân thiện với Diệp Tiểu Nha nói.
Hắn nói cũng là sự thật, hắn là không có ý định sát cái tên Diệp Mộc này, nếu như không, với tu vi hiện tại của hắn, chỉ cần thở một hơi, có thể diệt một vạn tên như Diệp Mộc.
“Tiểu Nha! Nửa tháng, nửa tháng thời gian là đến thời điểm đi đến Vân Thành, ngươi hãy chuẩn bị một chút đi!” Diệp Mộc đứng dậy, nói với Diệp Tiểu Nha một câu, sau đó khẽ chào hỏi Diệp Tử Phàm, lê tấm thân bị thương của mình rời khỏi Diệp Tiểu Nha gia.
“Nửa tháng! ” Diệp Tiểu Nha lẩm bẩm nói.
Nàng hiểu ý của Diệp Mộc Đại Thúc nói chuẩn bị là có ý gì, trong nửa tháng thời gian, nếu như nàng không thể đột phá Võ Mạch nhị trọng, nàng chỉ có thể an phận đi đến Vân Thành tìm chết.
“Tử Phàm ca ca! Bây giờ thì huynh đã hiểu, tại sao muội muốn trở thành cường giả rồi chứ! ” Diệp Tiểu Nha đi vào căn phòng của mình, cố gắng làm ra nổ lực cuối cùng, trước khi khép cửa lại, nàng đối với Diệp Tử Phàm mỉm cười nói.
“Tiểu Nha! Ta đã hiểu! ” Nhìn vào cánh cửa đóng chặt lại kia, Diệp Tử Phàm khẽ nói.
Không có thực lực, ngay cả vận mệnh của bản thân cũng không thể do mình làm chủ, chứ đừng nói đến việc bảo hộ thân nhân, đây là Tiểu Nha muốn nói cho hắn.
“Thật không nghĩ đến, ta cũng có một ngày lại phải nghe một tiểu cô nương dạy bảo! ” Diệp Tử Phàm lắc đầu nói nhỏ.
“Để đền đáp lại bài học hôm nay, ta sẽ giúp muội hoàn thành tâm nguyện của mình! ”
Chương 382: Phong Linh Cấm Huyết
Trở thành cường giả, nếu như đây đã là nguyện vọng của Diệp Tiểu Nha, hắn nhất định sẽ giúp nàng, hắn muốn để cho toàn bộ người trên Đại Lục này mỗi khi nhắc đến Diệp Tiểu Nha đều sẽ mang theo một thần thái kính sợ.
“Đại Hắc! Ngươi xem Tiểu Nha có Thể Chất tu luyện hay không? ” Diệp Tử Phàm đối với Đại Hắc nói.
“Chủ nhân! Vị Tiểu Nha cô nương này không chỉ có Thể Chất tu luyện, mà còn là Thánh Thể Thể Chất! ” Đại Hắc lên tiếng đáp.
“Thánh Thể Giả? Không thể nào? “Diệp Tử Phàm không tin nói.
Thánh Thể Thể Chất, theo hắn được biết, tu luyện tiến cảnh là vô cùng thần tốc, từ Võ Mạch một đường đi đến Hóa Thần là không có gì bình cảnh có thể nói, với thiên địa Linh Khí nồng đậm như tại Thiên Nhược Đại Lục này, Diệp Tiểu Nha tu luyện suốt bảy năm, vẫn chỉ tại Võ Mạch tầng thứ nhất, thật sự là không thể giải thích nổi.
“Chủ nhân! Cô ấy thật sự là Thánh Thể giả! Chỉ có điều bị phong cấm Thể Chất mà thôi!” Đại Hắc lên tiếng nói.
“Phong Cấm Thể Chất! Đây là chuyện như thế nào? ” Diệp Tử Phàm ánh mắt nguy hiểm hỏi.
Hắn là xem Diệp Tiểu Nha không khác gì thân nhân, ai dám làm chuyện gì bất lợi cho cô ấy, hắn sẽ tận diệt thẳng tay, cho dù đó có là ai đi nữa.
“Chủ nhân! Ngài hãy dùng Tinh Thần Lực nhìn lên Diệp Thành trên không mà xem, ngài sẽ hiểu chuyện gì xảy ra mà thôi! ”
“Ý của ngươi là nói đến cái Phù Trận kia?” Diệp Tử Phàm không chắc hỏi.
Bên trên Diệp Thành có một tòa Phù Trận, cấp bậc của nó có thể đạt đến Tứ Giai Cao Cấp, nếu như không dùng thần thức, rất khó phát hiện ra được nó.
Khi mới đến đây, hắn cũng đã phát hiện ra tòa Phù Trận này, chỉ là hắn vốn dốt về Phù Trận, cũng như nghĩ nó là đại trận hộ Tộc của Diệp Tộc, cho nên hắn cũng không quan tâm lắm.
Bây giờ Đại Hắc nhắc đến, hắn mới cảm nhận chuyện này thật sự không bình thường, một cái cấp thấp thế lực như Diệp Thành, không thể nào có được Tứ Giai Phù Trận hộ tộc cho được, cái Phù Trận này rất có thể là do một người hoặc thế lực khác làm ra.
“Không sai! Tòa Phù Trận kia có tên gọi là Phong Linh Cấm Huyết, là một loại vô cùng ác độc Phù Trận, công dụng của nó là Phong Cấm tất cả thể chất của Tu Luyện Giả! “Đại Hắc mang theo một tia ngưng trọng nói.
Phong Linh Cấm Huyết, loại Phù Trận này chỉ có xuất hiện tại Thánh Vực, chuyên để dùng trừng phạt một thế lực khác.
Chỉ cần lập ra tòa Phù Trận này, sau đó lấy Tinh Huyết của một tên Tộc Nhân hòa vào bên trong, thì cả cái Bộ Tộc kia Thể Chất, Huyết Mạch đều sẽ bị phong cấm, cả đời đều là Phàm Thể, khác với những Phàm Thể Tu Luyện Giả khác vẫn có thể đột phá Siêu Phàm, Chân Huyền, Pháp Thần.. Vv..
Phàm Thể Tu Luyện Giả bị Phong Linh Cấm Huyết thậm chí không thể nào đột phá Siêu Phàm, cả đời chỉ là Võ Mạch, đây chính là sự độc ác nhất của loại Phù Trận này.
Vì nó quá độc ác, cho nên tại Thánh Vực đã bị rất nhiều thế lực lớn ngăn cấm, không phổ biến loại Phù Trận này, không nghĩ đến tại Hạ Giới Tinh Vực này lại gặp một tòa.
“Dương tự! Đây là có ý nghĩa gì?” Diệp Tử Phàm nhìn kỹ Phù Trận, thấy nó có lờ mờ một chữ Dương, thật khó hiểu hỏi.
Trải qua Đại Hắc giảng giải về cái Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận này, hắn cũng đã biết được nguyên nhân tại sao đám người Diệp Tộc tại nơi đây chỉ toàn là Võ Mạch cảnh, không một ai đột phá Siêu Phàm Cảnh, chính là do tòa Phù Trận này tác quái.
Vấn đề ở đây là, phải có thâm thù đại hận gì với lại Diệp Tộc, hung thủ mới cất công làm ra một tòa ác độc Phù Trận như thế này, đem một Bộ Tộc vĩnh kiếp không được siêu sinh.
Quan sát mãi hắn cũng không phát hiện ra được gì, chỉ là trên Phù Trận kia có một chữ Dương mà thôi, ngoài ra không tìm được bất kỳ cái gì hữu dụng tin tức.
“Chủ nhân! Thông thường, một khi lập ra loại Phù Trận này, người lập ra nó thường đưa một ký hiệu, danh tự, hay là thế lực của mình khắc tại Phù Trận.
Để cho những người vì cảm thương hoàn cảnh của nạn nhân, có ý định phá đi Phù Trận này bận tâm, nếu như mà biết thế lực đứng đằng sau lập ra Phù Trận quá mức cường đại, không ai lại đi phá đi Phù Trận, để rồi đắc tội với thế lực kia!” Đại Hắc giải thích nói.
“Như thế nào có thể phá đi tòa Phù Trận này? ” Diệp Tử Phàm hỏi.
Chỉ một chữ Dương, mà muốn tìm được hung thủ, không khác gì là mò kim dưới đáy biển, tại Thiên Nhược Đại Lục này lấy Dương làm thế lực, ngoại hiệu, không có một vạn cũng có tám ngàn, hắn đi đâu mà tìm.
Thay vì như vậy, không bằng trước phá đi cái tòa Phù Trận này, để cho Tiểu Nha trở thành cường giả, những chuyện khác sau này tính sau vậy!
“Chủ nhân! Ngài chỉ cần dùng Nguyên Thần Lực, Nguyên Lực hay Áo Nghĩa Chi Lực đều là được! ”
Nếu như đây là một tòa Thánh Giai Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận, với thực lực hiện tại của vị chủ nhân này là không thể làm gì được, chỉ là tòa này Phù Trận đã bị tinh giản đến mức độ thấp đến không thể thấp hơn, không bằng một tỷ phần sức mạnh của chính trận, cho nên đối với Diệp Tử Phàm mà nói là không tốn nhiều sức.
“Ầm ầm!!! ”
“Chỉ là đơn giản như vậy mà thôi! Ngươi không chịu nói sớm! ” Diệp Tử Phàm chỉ dùng một đạo Nguyên Thần công kích, cái tòa Phù Trận kia đã tan biến không còn, hắn là quay sang oán trách Đại Hắc, chỉ ngắn gọn như vậy, hắn nói nhiều quá tốn hao thời gian.
“Chủ nhân, ngài nói không sai! Là ta dài dòng! ” Đại Hắc là thành thật nhận sai nói.
Nhưng mà trong lòng của hắn lại không có thoải mái, ngươi cứ thổi đi, một ngày nào đó ngươi đến Thánh Vực, gặp được chính tông Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận, khi đó cũng đừng hỏi ta.
“Xoẹt! ”
“Chủ nhân! Cái tòa Vân Thành kia, có cần ta diệt đi nó hay không?”
Hư không rung động một cái, Hỏa Thiên Xa như u linh xuất hiện trước mặt của Diệp Tử Phàm, cung kính nói.
Hắn sau khi hoàn thành xong công việc là không có đi, cho nên chuyện xảy ra vừa rồi hắn là xem không bỏ sót một chi tiết, với sự thương yêu của vị chủ nhân này đối với cô bé kia, hắn dám khẳng định vị chủ nhân này sẽ không bỏ qua cho đám người Vân Thành kia.
Hắn là nhanh chóng xuất hiện, vì Diệp Tử Phàm ra sức khuyển mã, cơ hội thể hiện như vậy, hắn cũng không muốn từ bỏ, chỉ là một tòa Phàm Nhân thành trì mà thôi, hắn phất tay liền có thể diệt.
“Không cần, Vân Thành đám sâu kiến kia, hãy để lại cho Tiểu Nha giải quyết!”Diệp Tử Phàm lắc đầu nói.
Kể từ khi có ý định muốn biến Diệp Tiểu Nha thành một cường giả, đám người Vân Thành kia hắn muốn để lại cho Diệp Tiểu Nha rèn luyện tay chân.
Một ít Siêu Phàm Cảnh mà thôi, cũng không cần hắn phải đại động can hoa.
…
Thiên Nhược Đại Lục, Thần Thành.
Thiếu Chủ Điện.
Ngay khi Diệp Tử Phàm phá tan đi Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận, tại nơi mà Thần Thành Thiếu Chủ Dương Đình Quân bế quan vị trí.
“Ầm ầm!!! ”
“Là ai! Là ai to gan dám phá đi Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận mà ta đã lập! ”
Chương 383: Kinh thiên biến đổi
Động Phủ chấn động, đang bế quan đột phá Hóa Thần cảnh giới Dương Đình Quân ánh mắt đỏ ngầu, anh tuấn gương mặt tràn đầy một vẻ khủng bố rống lên.
Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận, là hai vạn năm trước hắn đã lập ra, mục đích là muốn Diệp Tộc đời đời kiếp kiếp chỉ làm phàm nhân, chịu đủ mọi khuất nhục trước khi bị tận diệt.
Sau khi lập xong tòa Phù Trận kia, hắn cũng cho một ít người ở lại nơi đó trông coi, cùng để lại Dương gia ấn ký bên ngoài Phù Trận, mục đích cũng là cảnh cáo cho bất kỳ ai muốn phá đi tòa Phù Trận cứu giúp đám người Diệp Tộc.
Một vạn năm đầu, mọi chuyện diễn ra hết sức thành công, cũng có không ít những Thông Thần cảnh cường giả thấy hoàn cảnh nơi đây dị thường, thương xót hoàn cảnh của Diệp Tộc, muốn dùng Trung Phẩm Đạo Khí ra tay phá đi Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận.
Nhưng mà khi mà người của hắn nhắc nhở, còn có Dương gia ấn ký trên kia, không một tên nào dám ra tay phá tan Phù Trận.
Tất cả những người kia đều là người thông minh, không ai chỉ vì chuyện không liên quan đến mình đi cùng chúa tể Đại Lục làm trái.
Một thời gian sau không thấy ai có gan cùng Dương gia chống lại, hắn cũng cho người dần rút về, chỉ căn dặn Lý gia nhìn qua, cùng một ít thế lực xung quanh làm khó Diệp Thành.
Chỉ là không nghĩ đến, bây giờ lại có người to gan dám phá đi Phù Trận mà hắn lập ra, điều này không khác gì là đánh vào mặt của hắn một cái bạt tai, bạt tai này không chỉ đánh vào một mình hắn, mà còn đánh vào tất cả gương mặt của Dương gia, bất kể tên kia là ai, hắn nhất định phải chết.
“Xoẹt!! ”
“Thiếu Chủ! Đã xảy ra chuyện gì?”
Nhìn thấy Điện Phủ nơi Dương Đình Quân bế quan xuất hiện dị tượng, một tên Linh Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới lập tức xuất hiện, hướng về Dương Đình Quân Điện Phủ xin ý kiến.
“Dương Hạo Vân, ngươi đi đến Bát Hoang Vực một chuyến, điều tra xem ai có gan phá đi Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận, đem hắn cùng người liên quan diệt đi!” Từ bên trong Điện Phủ, Dương Đình Quân âm thanh truyền ra nói.
Dương Hạo Vân, Dương gia một tên chi thứ đệ tử, hai vạn năm trước cũng là cùng hắn đi đến Bát Hoang Vực, cho nên hắn cũng không giải thích cái gì nhiều.
“Tuân lệnh Thiếu Chủ!” Dương Hạo Vân cung kính hồi đáp.
Dương Đình Quân chỉ nói nhiêu đó, hắn cũng đã hiểu chuyện gì xảy ra, rất có thể là do một tên đui mù Thông Thần Thiên Quân nào đã phá đi Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận, cho nên vị Dương Thiếu Chủ này mới giận dữ như vậy.
Thật là không có mắt, Dương Hạo Vân thầm oán hận cái tên Thông Thần kia vì đã phá đi Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận, trước khi ra tay, ngươi không có nhìn vào Dương tự bên trên hay sao?
Dương Hạo Vân trong lòng oán thầm, nói thật hắn không muốn đi đến cái Bát Hoang Vực kia một lần nào nữa, nơi đó Thiên Địa Linh Khí quá mức khô cằn, chỉ hít vào một hơi hắn cũng cảm thấy không thoải mái.
“Còn nữa, tiện thể ngươi đem Diệp Tộc sát sạch luôn một thể, nếu như bọn họ không muốn làm Phàm Nhân, hãy để cho bọn họ xuống Minh Giới làm cường giả đi!” Dương Đình Quân không có một tia cảm tình nói tiếp.
“Vâng! Thiếu Chủ!”Dương Hạo Vân rùng mình đáp.
“Diệp Tuyết Văn, nếu như biết có ngày hôm nay, năm xưa ngươi còn dám từ chối Thiếu Chủ? ” Dương Hạo Vân trong lòng âm thầm nói.
Diệp Tộc bị tai họa mấy vạn năm qua, hắn là biết đến, năm xưa Dương Đình Quân đi đến Bát Hoang Vực, một lần tình cờ gặp được Diệp Tộc Thiên Tài Đệ Tử là Diệp Tuyết Văn, nhìn thấy Diệp Tuyết Văn xinh đẹp hiếm thấy, Dương Đình Quân là quy định theo đuổi.
Khi đó vì muốn thành tâm theo đuổi Diệp Tuyết Văn, Dương Đình Quân là che giấu thân phận của mình, giả làm một vị bình thường Pháp Thần Tu Luyện Giả, có ý muốn dùng tình cảm chân thành đã động đến Diệp Tuyết Văn.
Chỉ là vị Dương Thiếu Chủ này làm việc chỉ là phí công, vị Diệp Tuyết Văn cô nương kia khi đó là công chúa của Ngũ Tinh Thế lực Diệp gia, lại đã có vị hôn phu, làm gì còn quan tâm đến một vị “tán tu” như Dương Đình Quân.
Hơn nữa, vì muốn Dương Đình Quân từ bỏ ý định, không tiếc cùng vị hôn phu của mình làm trò, sĩ nhục Dương Đình Quân.
Chính vì nguyên nhân này, Dương Đình Quân liền cực hận cô ta, sau khi ra tay sát đi Diệp Tuyết Văn hai người, hắn là ra lệnh cho Vương Nhất Sơn đem gia tộc của vị hôn phu Diệp Tuyết Văn cho diệt tộc, còn chưa hết giận, hắn ra lệnh giết sạch Siêu Phàm Cảnh trở lên cường giả của Diệp gia, đày những người còn lại đến một tòa khô cằn tiểu trấn, lập ra một tòa Tứ Giai Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận, để cho Diệp Tuyết Văn hậu nhân đời đời sống kiếp Phàm Nhân.
“Vút!”
“Kia là một viên Lục Giai Cao Cấp Kiếm Phù, có thể diệt sát bất kỳ một vị Hóa Thần Chí Tôn nào, ngươi hãy cầm lấy đề phòng bất trắc, còn nữa, khi đến Bát Hoang Vực, ngươi có thể sử dụng toàn bộ lực lượng của Lý gia, chỉ cần nhắc đến tên của ta, bọn họ sẽ vui vẻ phục tùng! ” Dương Đình Quân nói.
“Đa tạ Thiếu Chủ! ”
Một ánh quang điểm lóe lên, trên tay của Dương Hạo Vân đã xuất hiện một khối Ngọc Phù, đưa nó cất vào bên trong nhẫn trữ vật, Dương Hạo Vân cung kính cáo lui.
Thật ra trong lòng của hắn là cười nhạo vị Dương Thiếu Chủ này lo xa, Hóa Thần cường giả, đó là nhân vật bật nào, sao có thể đi đến cái nơi khô cằn như Bát Hoang Vực, Vi Long Thành, Diệp Thành.
Cho dù có hi hữu đi vào chăng nữa, nhìn thấy bên trên Phù Trận kia có Dương gia ký tự, bọn họ giám ra tay sao?
Hóa Thần cường giả trên Thiên Nhược Đại Lục này ai không Đại Lục Dương họ tuy nhiều, nhưng mà dám công khai dùng Dương Tự làm ký hiệu, cũng chỉ có Thần Thành Dương gia mà thôi, đắc tội với Dương gia, chê mình sống quá lâu hay sao.
Mặc dù không cho là vậy, nhưng mà hắn cũng không có nói ra, có thêm một viên bảo mệnh phù, lại không cần nhất thời trả lại, vẫn là lợi ích vô cùng.
…
Mười ngày sau… Diệp Thành.
“Ai da! Đây không phải là Tiểu Nha nhà chúng ta sao? Ngươi không ở tại Diệp Phủ tu luyện, về đây để mà làm gì? ” Nhìn thấy xuất hiện trước cửa là nha đầu Diệp Tiểu Nha, Diệp Tử Phàm âm dương quái khí hỏi một câu.
“Tử Phàm ca ca! Ta không phải là nhớ huynh, cho nên mới về đây sao?” Diệp Tiểu Nha ngọt ngào cười trả lời.
Mười ngày qua, là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong đời của nàng, không những hiện tại nàng có thể tu luyện, mà tu vi cũng là tiến triển cực nhanh, từ một tên Võ Mạch nhất trọng thiên thái điểu, một lúc phi thăng đến Võ Mạch lục trọng thiên cảnh giới, bình quân hai ngày đột phá một trọng cảnh giới, điều này đã làm khiếp sợ trong tộc tất cả mọi người.
Chương 384: Đuổi Đi Diệp Tử Phàm
Tộc Trưởng Thành Chủ cũng là gặp mặt nàng, chỉ điểm tận tình tu hành, còn thăng nàng lên làm Diệp Tộc Thiếu Chủ, mọi tài nguyên trong tộc là hướng nàng nghiên, có thể nói, nàng muốn cái gì đều sẽ được đáp ứng cái đó, nàng hiện tại chính là hi vọng của cả Diệp Tộc này.
Cái này cũng không trách, mười ba tuổi Võ Mạch lục trọng thiên cường giả, nó đã phá tan mọi kỷ lục vài ngàn năm trở lại đây của Diệp Tộc, Diệp Tộc bọn họ muốn thoát khỏi tầng dưới chót của Đại Lục, tất cả đều phải hi vọng vào Diệp Tiểu Nha.
“Tử Phàm ca ca! Mấy ngày trước huynh đưa cho muội Đan Dược, muội đã dùng hết, chỉ là vẫn không có đột phá Võ Mạch thất trọng, cho nên..!” Diệp Tiểu Nha đi đến bên cạnh Diệp Tử Phàm, cầm tay của hắn đong đưa, vẻ mặt có chút xấu hổ, không dám nhìn Diệp Tử Phàm nói.
Mười ngày trước kia vị Tử Phàm ca ca này đột nhiên nói ủng hộ mình đi lên con đường tu luyện, còn đưa cho nàng một đám Đan Dược, ban đầu nàng cũng là bán tín bán nghi, nhưng mà chỉ bốn ngày sau khi dùng Đan Dược mà Tử Phàm ca ca đưa, tốc độ tu luyện của nàng có thể nói là dùng hỏa tiền để hình dung.
Nàng còn không tin vào việc mình đã đột phá Võ Mạch tam trọng, cho nên đã đi đến Thành Phủ Trắc Nghiệm Thạch để kiểm chứng, kết quả là đã làm cho một đám Trưởng Lão cả kinh đến rớt cả tròng mắt, sau đó báo lên Thành Chủ để nàng làm đệ tử hạch tâm, kiên quyết giữ nàng lại không cho nàng về nhà, cũng may nàng nói ở nhà còn chuyện quan trọng, bọn họ mới thả nàng đi, nhưng mà cũng có người kè kè bên cạnh, sau khi nàng giải quyết việc riêng, lập tức quay lại Phủ Thành tu luyện.
Chưa dừng lại ở đó, sau khi về nhà Tử Phàm ca ca lại đưa cho nàng một loại khác Đan Dược, đến bây giờ nàng đã là Võ Mạch lục trọng thiên cảnh giới, sự quan tâm của người trong tộc càng là trở nên khủng bố, thậm chí còn phái bên trong tộc một vị Võ Mạch Cửu Trọng Thiên cường giả đi theo bảo hộ nàng.
Nói như lời bọn họ nói, cho dù vị Võ Mạch Cửu Trọng thiên kia có phải chết, cũng không thể để nàng có một chút thương tổn, đôi khi nghĩ lại nàng cũng là có vô số áp lực, nếu như một ngày mình lại quay trở lại cảnh bảy năm không tiến một cảnh giới, không biết mọi chuyện sẽ ra sao, chỉ là khi nghĩ đến cha mẹ hi sinh, Diệp Tộc chịu nhục, còn vị Tử Phàm ca ca luôn ở bên cạnh động viên, nàng là quên hết tất cả, tập trung vào tu luyện.
Thật ra còn một chuyện quan trọng nữa mà nàng không thể nói, kia chính là khi nàng thành hạch tâm đệ tử, trong tộc đã đưa không ít Đan Dược cho nàng, chỉ là sau khi phục dụng, nàng cảm giác những Đan Dược kia so với Tử Phàm ca ca đưa cho nàng Đan Dược hiệu quả lại kém quá xa, nàng là không tiếp tục dùng Đan Dược mà trong tộc cung cấp để tu luyện nữa.
Đôi khi, nàng cũng muốn đem Đan Dược mà Tử Phàm ca ca ra để phân phát cho mọi người, để cho họ cũng có tiến cảnh nhanh như mình, nhưng mà nàng đã hứa với Tử Phàm ca ca là sẽ không đem tin tức về Đan Dược kia nói ra cho bất kỳ ai, cho nên chuyện này nàng có thương cũng đành chịu.
” Ân! Hóa ra đây mà là mục đích thật sự của muội, muội không phải là nhớ ta, mà là nhớ Đan Dược của ta mà thôi!” Diệp Tử Phàm có chút không vui nói.
Đương nhiên là ngươi không thể đột phá Võ Mạch thất trọng, chỉ dùng Võ Mạch Đan, Thông Mạch Đan linh tinh, làm sao có thể đột phá Võ Mạch thất trọng cho được.
“Không phải! Tử Phàm ca ca!! Muội là thật sự nhớ huynh! Không phải là vì Đan Dược mới về đây!” Diệp Tiểu Nha nghe vậy, lập tức quýnh lên.
Nàng thật sự không muốn Diệp Tử Phàm hiểu lầm nàng, kể từ khi tu vi của nàng tiến bộ thần tốc, nàng nhận được rất nhiều thứ, cũng là mất đi rất nhiều thứ, nhất là tình cảm.
Nhớ đến trước đây, những người bạn của nàng gặp nhau còn cười cười nói nói, nhưng mà bây giờ bọn họ nhìn thấy mình, trong mắt nàng chỉ thấy sự ganh tỵ cùng sợ hãi.
Đúng vậy, bọn họ là ganh tị thiên tài hào quang của nàng, cũng là sợ hãi thực lực cường đại của nàng, cho nên mọi thứ đã không thể nào quay lại như trước kia.
Ngay cả một ít tiền bối như Diệp Mộc Đại Thúc, gặp nàng cũng không còn gọi nàng là Tiểu Nha như ngày trước, mà là cung kính gọi nàng một tiếng Thiếu Chủ, nói thật sự thay đổi như vậy làm nàng hết sức là không quen.
Nếu như vị Tử Phàm ca ca người mà nàng xem không khác gì ca ca ruột, cũng đối với nàng một màu như vậy, nàng thật sự là cô đơn rồi.
“Cốc!! ”
“Được rồi! Ta cũng không đùa với muội nữa, lập tức vào trong nấu ăn, những ngày qua ta thật là chịu đói rất khổ sở! ” Diệp Tử Phàm gõ lên đầu của Diệp Tiểu Nha một cái thật vang, sau đó lên tiếng nói.
Hắn là không thật giận Diệp Tiểu Nha, kể từ khi quyết định để Diệp Tiểu Nha đi lên con đường tu luyện, hắn là biết nàng sẽ có quang cảnh như ngày hôm nay.
“Được! Tử Phàm ca ca! Huynh chờ! ”
Bị đánh một cái rõ đau, nhưng mà Diệp Tiểu Nha không những không giận, ngược lại còn cười nói vui vẻ, hơn ai hết, nàng biết Tử Phàm ca ca vẫn là đối với nàng trước sau như một, không có vì Thiên Kiêu hào quang của nàng mà trở nên xa cách, như vậy là đủ rồi.
…Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
“Tiểu Nha! Hiện tại tu vi của muội đã đạt đến Võ Mạch lục trọng, có sử dụng Võ Mạch Đan cùng Thông Mạch Đan cũng là vô ích, tại đây có một ít Chân Khí Đan, để cho muội đột phá Võ Mạch thất trọng, còn một ít Bồi Khí Đan, sau khi đột phá Võ Mạch Thất Trọng sử dụng! “Sau khi dùng một bữa cơm thỏa mãn sau, Diệp Tử Phàm đưa hai bình Đan Dược cho Diệp Tiểu Nha, nhẹ nhàng nói.
Cấp thấp Đan Dược này, hắn thật sự là không còn nhớ rõ lần cuối mình dùng nó là vào lúc nào, khi hắn bắt Đại Hắc luyện chế, tên này cũng là ngẩn người hồi lâu đâu.
“Thiếu Chủ! Đã đến giờ hồi phủ, xin mời ngài theo ta!”
Diệp Tiểu Nha nhận xong Đan Dược, còn chưa kịp cảm ơn, bên ngoài Diệp Huyền cùng một đám hộ vệ đã đi vào, cung kính bẩm báo nói.
“Huyền thúc! Không thể chậm một lúc nửa sao?” Diệp Tiểu Nha có chút không tình nguyện nói.
Nàng khó khăn lắm mới có thể cùng Tử Phàm ca ca dùng một bữa cơm, hiện tại còn chưa kịp dọn dẹp đã phải rời đi, nói thật là nàng không muốn.
“Thiếu Chủ! Không được, ngài hiện tại là Diệp Tộc Thiếu Chủ, ra bên ngoài như thế này đã là vô cùng nguy hiểm…! ”
“Được rồi! Được rồi! Diệp Huyền Thúc, ta theo ngài hồi phủ! ” Diệp Tiểu Nha chán nản lắc đầu, ngăn cản lời của Diệp Huyền muốn nói tiếp.
Nếu như nàng không ngăn cản, vị Diệp Huyền Thúc Thúc này sẽ đem ra một đống đạo lý lớn để giảng cho nàng, nào là Diệp Tộc hi vọng, Diệp Tộc tương lai, Diệp Tộc đại nạn..vv..
Cho dù nàng có nghe ba ngày ba đêm cũng không hết, thay vì phải chịu khổ, vẫn là đầu hàng sớm thì tốt hơn.
Thật ra, nàng cũng có phần cảm kích vị Diệp Huyền Thúc Thúc này đã cho nàng nhiều thời gian như vậy, nếu như là bình thường, hắn đã lôi nàng về từ lâu.
…
“Ngươi tên là Diệp Tử Phàm! Tiểu Nha Thiếu Chủ không phải người mà ngươi có thể với cao được, đây là một ít Linh Thạch, cũng xem như là báo đáp ân nghĩa mà ngươi dành cho Tiểu Nha Thiếu Chủ, nhận xong Linh Thạch này, ngươi là có thể rời đi Diệp Thành! ”
Chờ cho Diệp Tiểu Nha được hộ vệ trong tộc bảo hộ rời đi, bên trong tiểu viện chỉ còn lại Diệp Huyền cùng với lại Diệp Tử Phàm, Diệp Huyền liền đi đến, cầm một chiếc túi để trên bàn, đưa cho Diệp Tử Phàm.
“Đây là ý gì? ”
Diệp Tử Phàm cầm lấy túi càn khôn, nhìn vào bên trong có ba trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch, không khỏi ngạc nhiên hỏi
Chương 385: Các có tính toán
Ân, ba trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch, đối với một tòa tồi tàn không được phong cấp Thành Trì như Diệp Thành hiện tại, có thể nói là một số tiền lớn, bọn họ xuất ra một lượng lớn tài sản như thế này để mà đuổi mình đi, xem ra cũng là có lòng.
“Diệp Công Tử! Chúng ta đều là người thông minh, ta không cần nói vòng vo, ngươi cũng có thể hiểu được, Diệp Tộc chúng tôi là muốn ngươi cách xa Tiểu Nha Thiếu Chủ!” Nhì thấy Diệp Tử Phàm giả điên giả dại, Diệp Huyền không có cách nào liền nói trắng ra.
Ba trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch, đối với Diệp Tộc hiện tại, cũng là một con số không hề nhỏ với tình hình khó khăn của Diệp Tộc hiện nay.
Nhưng mà vì để cho Diệp Tử Phàm rời xa Diệp Tiểu Nha, Diệp Tộc bọn họ là cũng nhịn đau bỏ ra.
Phải biết năm xưa bọn họ mời một vị Siêu Phàm Cảnh làm khách khanh Trưởng Lão, hàng năm cũng chỉ phải hao tổn năm trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch mà thôi.
Vì chuyện này, bên trong tộc đã nổ ra một trận tranh cải lớn, có người nói vì một tên Võ Mạch hậu kỳ Võ Giả mà phải bỏ ra ba trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch là không đáng, cũng có người muốn âm thầm xử lý cái tên Diệp Tử Phàm này đi, nhưng mà cuối cùng, chính Tộc Trưởng lại dẹp yên chúng nghị, bỏ ra ba trăm Hạ Phẩm Linh Thạch tiễn đưa Diệp Tử Phàm rời đi.
Đạo lý mà Tộc Trưởng đưa ra đó là, Diệp Tử Phàm chính là người có ân cứu mạng Diệp Tiểu Nha, nếu như ra tay sát hại Diệp Tử Phàm, Diệp Tộc chúng ta không khác gì Vân Thành người là bao, đều là một bọn lòng lang dạ sói.
Tộc trưởng tuy là đưa ra lý do quang minh chính đại như vậy, nhưng mà trong tộc nhiều người thầm hiểu là không phải như vậy, sát hại Diệp Tử Phàm là không khó, chỉ là sau này một khi Diệp Tiểu Nha điều tra ra được sự thật, rất có thể sẽ đối với Diệp Tộc bọn họ có ý kiến, mặc dù không có đem Diệp Tộc làm thế nào, nhưng mà lòng trung thành đối với Diệp Tộc sẽ giảm xuống, có khi còn rời bỏ Diệp Tộc mà đi cũng nên, như vậy được không bù mất, vì lý do này, cho nên mọi người mới dừng tại đây, đồng ý với ý kiến của Tộc Trưởng.
“Nếu như ta không đồng ý thì sao?” Diệp Tử Phàm đem cái túi càn khôn trả lại cho Diệp Huyền, dùng giọng trêu tức hỏi.
Trong lòng của hắn hiện tại thở dài, thật là một đám bạch nhãn lang, đã giúp bọn họ không ít chuyện, không nghĩ đến bọn họ lại đánh chủ ý lên người của mình, nếu như không phải là Tiểu Nha, hắn đã đem đám người này diệt mất từ lâu.
“Diệp Công Tử! Ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, Tiểu Nha Thiếu Chủ hiện tại cũng không phải là ngươi có thể với cao được, với lại Diệp Tộc chúng tôi cũng không có thiếu Võ Mạch Cửu Trọng cường giả! ” Nhận lại túi Càn Khôn, Diệp Huyền là âm âm nói.
Nhất là Võ Mạch Cửu Trọng, hắn là vô cùng đề cao, chuyện về Diệp Tử Phàm một chiêu diệt sát đi hai mươi mấy đầu Yêu Binh, hắn cũng nghe nói đến, chỉ với thủ đoạn kia, hắn cũng có thể làm được, nếu như Diệp Tử Phàm một mực khư khư cố chấp, hắn cũng không ngại ra tay.
“Lăn!”
“Ầm! Phốc! ”
“Đây là lần đâu tiên, cũng là lần cuối cùng, nếu như còn dám uy hiếp ta, không những là ngươi, mà Diệp Tộc các ngươi cũng không cần tồn tại tất yếu! ” Đem tên Diệp Huyền này đánh bay, Diệp Tử Phàm chỉ để lại một câu, cũng không quan tâm đến tên này chết sống, liền đi vào bên trong tiểu viện.
“Hây! Xem ra sau này muốn ăn đồ của Tiểu Nha nấu, cũng không có dễ dàng! ”
Đi đến bên chiếc bàn vừa rồi, liếc mắt nhìn một đám chén đĩa kia, Diệp Tử Phàm thở dài nói.
Diệp Tiểu Nha bây giờ chỉ mê mẩn tu luyện, khó khăn lắm mới trở lại một lần, hắn muốn dùng thức ăn do cô bé này nấu, xem ra là không dễ, bây giờ cô bé chỉ là Võ Mạch cảnh mà thôi, một khi đột phá Siêu Phàm, lại càng không có hi vọng cô bé hồi gia…
…
Diệp Thành! Phủ Thành Chủ! Minh Qua Điện.
“Cái gì! Tên Diệp Tử Phàm kia không nhận Linh Thạch! Còn ra tay đánh ngươi bị thương! ”
“Thật là không có thiên lý, chúng ta đã tha cho hắn một mạng, vậy mà hắn không biết cám ơn, tên này thật sự đáng chết! ”
“Tộc Trưởng! Xin ngài hãy hạ lệnh đi, chúng ta nhất định phải đem tên Diệp Tử Phàm kia vằm làm tám khúc! ”
Minh Qua Điện một đám Trưởng Lão, nhìn thấy Diệp Huyền thương thế thảm trọng, tất cả đều nhiệt huyết sôi trào, lời lời tru phạt, dường như chỉ cần Tộc Trưởng Diệp Hán Lương ra lệnh một cái, bọn họ sẽ đem Diệp Tử Phàm tru diệt giống như.
“Ân! Vậy trong các vị, ai sẽ đích thân ra tay trừng phạt cái vị Diệp Tử Phàm kia đây?” Diệp Hán Lương nhìn qua một đám khí thế hung hăng Trưởng Lão, lạnh lùng lên tiếng hỏi.
Chỉ là đang thảo phạt say sưa, nghe đến Diệp Hán Lương nói ai sẽ đi thì lại không ai đứng ra lên tiếng, tất cả Trưởng Lão đám không nhắm mắt lại dưỡng thần, thì cũng là cúi đầu xuống xem nền nhà, không một ai xung phong ra trận.
“Sao lại như vậy? Không phải vừa rồi còn hăng hái lắm sao?” Diệp Hán Lương vô cùng không thích hỏi lại.
“Tộc Trưởng! Chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn!” Thành Chủ Phủ Tổng Quản Diệp Thượng Tuấn, đồng thời cũng là Diệp Tộc quản gia, lên tiếng nói.
Hắn cũng biết cái khó của đám Trưởng Lão này, đa phần mọi người đều không muốn Diệp Tiểu Nha có quan hệ với một người ngoại tộc, cho dù người đó có mang họ Diệp đi chăng nữa.
Nhất là những tên Trưởng Lão cũng có con em cùng lứa với lại Diệp Tiểu Nha, lại càng không muốn, nguyên nhân cũng là vì trong lòng bọn họ có một loại hi vọng, chỉ cần Diệp Tiểu Nha sau này lớn lên chọn một trong số những con em của mình làm chồng, như vậy bọn họ sẽ liền phát.
Nếu như Diệp Tiểu Nha lựa chọn cái tên Diệp Tử Phàm kia, mọi chuyện đều sẽ chấm hết, chuyện này cũng không phải là không có khả năng, phải biết Diệp Tử Phàm cùng Diệp Tiểu Nha cũng không có quan hệ máu mủ gì.
Diệp Tiểu Nha, mười ba tuổi, Võ Mạch lục trọng thiên cảnh giới, tương lai đột phá Siêu Phàm là chuyện mười đã chắc chín sự tình, đáng sợ hơn là cô bé chỉ dùng mười ngày đột phá năm tiểu cảnh giới, thiên phú như vậy, thế gian hiếm có, đừng nói là Siêu Phàm, Chân Huyền, Pháp Thần hoàn toàn có khả năng, tiềm lực kinh khủng như vậy, cả Diệp Tộc sau này đều phải dựa vào cô ta, thử hỏi làm sao bọn họ có thể để Diệp Tiểu Nha lấy người ngoài Tộc được.
Nhưng mà chính vì như vậy, cho nên cũng không ai muốn trở thành chim đầu đàn, đứng ra ra tay với Diệp Tử Phàm, bọn họ cũng không ngốc, tên Diệp Tử Phàm kia có thể nhẹ nhàng đánh cho Diệp Huyền sống dở chết dở, thực lực tuyệt đối không thấp.
Thực lực của bọn họ cũng ngang ngửa với Diệp Huyền mà thôi, Diệp Tử Phàm có thể nhẹ nhàng đánh bại Diệp Huyền, hắn không phải Siêu Phàm cũng không kém bao nhiêu.
Với lại quan trọng nhất đó là, nếu như may ra bọn họ có thể tiêu diệt Diệp Tử Phàm, một ngày kia Diệp Tiểu Nha đột phá Siêu Phàm, hoặc Chân Huyền, điều tra ra chuyện này là do một người nào đó trong số bọn họ làm, như vậy bọn họ liền thảm.
Nguy cơ thì dành cho mình, nhưng mà cơ hội lại dành cho người khác, chuyện như vậy bọn họ là sẽ không làm.
“Nếu như không ai có ý kiến gì khác, vậy thì lui ra hết đi!” Diệp Hán Lương nhìn dáng vẻ của bọn họ, hắn là sẽ đoán được không một ai chịu đi làm cái công việc này, thở dài một cái, hắn chỉ có thể đuổi bọn họ ra ngoài.