Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 103 [ Chương 511 đến 515 ]
❮ sautiếp ❯Chương 511: Kiệt nhĩ thái kiêu ngạo
Chẳng qua, đám người này là không muốn tự thân liều mạng, giữa bản thân an nguy cùng một đám sâu kiến phàm nhân bên dưới, bọn họ đương nhiên là chọn lựa bản thân mình, hi sinh đi một đám không quen biết sâu kiến, cũng là điều dễ hiểu.
“Tuân lệnh Chủ Nhân!” Cả đám đều là run rẩy trả lời.
Bọn họ có một chút không hiểu, tất cả những người khác ở vào hoàn cảnh của bọn họ, như ba cái tòa Nhân Tộc Chí Tôn Thành Trì cũng hai tòa Yêu Tộc Chí Tôn Thành Trì, ai mà không làm như bọn họ, đem phàm nhân đưa đến cho Kiệt Nhĩ Thành.
Kiệt Nhĩ Thành thế đại, như bọn họ không làm như vậy, bản thân sẽ lâm vào nguy hiểm, hại người lợi mình, xưa giờ vẫn là Pháp Tắc Tự Nhiên bất biến của Tu Luyện Giới, như thế nào đến phiên vị Chủ Nhân này lại không giống.
Thiên hạ này tất cả Chí Tôn đều là quạ đen, không lẽ vị Chủ Nhân này lại muốn làm quạ trắng, thật sự không thể hiểu nổi.
Không hiểu quy không hiểu, nhưng mà lời Diệp Tử Phàm bọn hắn lại không dám không nghe, nếu như không, hậu quả bọn họ đã nếm trải, xem ra dưới triều đại của vị Chủ Nhân này, vẫn là không nên đụng đến đám Phàm Nhân kia là hơn.
Đúng lúc này…
“Ầm ầm! ”
“Lê Kim Nguyên! Vương Cảnh Thanh! Các ngươi đến hạn, lại không giao thức ăn cho Kiệt Nhĩ Thành chúng ta, các ngươi Vân Quang Thành là muốn bị diệt hay sao?”
Kiệt Nhĩ Thái đi vào đại môn Vân Quang Điện, không phân rõ phải trái cái gì, một quyền đánh sập Vân Quang Điện đại môn, nổi giận đùng đùng chỉ tay vào tám người Lê Kim Nguyên đang quỳ dưới đất, gào thét.
Đám Nhân Tộc hèn mọn này đúng là không biết điều gì cả, Kiệt Nhĩ Thành vĩ đại các Trưởng Lão đã tha cho bọn chúng một mạng, để cho đám Nhân Tộc này được kéo dài hơi tàn, chỉ lấy một ít Phàm Nhân, như vậy bọn chúng còn không biết điều, đến hạn lại không giao, lần này trở về, hắn nhất định phải khuyên các vị Trưởng Lão, nên đem Vân Quang Thành này xóa sổ, không, ngay cả ba tòa Chí Tôn Thành Trì Nhân Tộc kia cũng xóa đi, để cho thiên hạ thấy, Kiệt Nhĩ Thành uy nguy là không thể nào xúc phạm.
“Một tên Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả, lại dám đến địa bàn của ta dương oai, xem ra lá gan của ngươi cũng quá mập một chút! “Diệp Tử Phàm gương mặt không phải là rất đẹp.
Từ những tin tức mà hắn biết được, Kiệt Nhĩ Thành tại Tốn Ma Vực này luôn luôn hành xử bá đạo, không đặc bất kỳ một ai vào trong mắt, có điều, hắn cũng không có ngờ đến, chỉ một tên Linh Thể Ma Tôn bé nhỏ mà thôi, cũng dám tại trước những Đạo Thể Chí Tôn làm càn như vậy.
“Nha! Không nghĩ đến Vân Quang Thành là đã thay chủ! Ngươi chính là Thành Chủ mới của Vân Quang Thành này đi, ta nói cho ngươi biết, lập tức giao ra một ức phàm nhân làm thức ăn cho Kiệt Nhĩ Thành ta, nếu như không…. Hắc hắc! ” Kiệt Nhĩ Thái cười một cách lạnh lùng đối với Diệp Tử Phàm nói.
Vừa rồi tức giận hắn không chú ý đến, bây giờ nhìn lại hắn mới phát hiện ra Vân Quang Thành này đã khác lạ, người đáng lý chủ sự là Lê Kim Nguyên lại quỳ bên dưới kia, còn ngồi trên cao kia lại là một tên thanh niên lạ hoắc.
Với kinh nghiệm của hắn, làm sao còn không nhận ra tòa này Vân Quang Thành đã đổi chủ, chỉ là cho dù có đổi như thế nào, Vân Quang Thành chung quy vẫn chỉ là một đám Nhân Tộc hèn mọn, bọn họ vẫn phải nhìn vào sắc mặt của Tốn Ma Vực Chí Tôn Kiệt Nhĩ Thành để mà kéo dài hơi tàn, không có gì khác biệt so với trước đây.
“Một tên ngu xuẩn! Chết đến nơi rồi vẫn còn không biết! ” Lê Kim Nguyên nhìn bộ dạng coi trời bằng vung của cái tên Kiệt Nhĩ Thái kia, trong lòng thầm mắng.
Kiệt Nhĩ Thái này hắn đương nhiên biết, hắn đến Vân Quang Thành này cũng không phải ngày một ngày hai, mỗi lần đến cũng đều có bộ dạng khó ưa như vậy.
Nếu như không phải sợ Kiệt Nhĩ Thành phía sau hắn, với cái Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả tu vi kia, Lê Kim Nguyên hắn đã nghiền tên này ra thành tro.
“Chủ nhân! Xin giao cái tên đê tiện này cho ta, ta bảo đảm sẽ khiến cho ngài hài lòng! ” Lê Kim Nguyên hướng Diệp Tử Phàm nói.
Đối với Ma Tộc, hắn trước nay vẫn là căm thù tận xương tủy, chỉ là hắn không có cái thực chống lại Ma Tộc, cho nên vẫn phải ép dạ cầu toàn mà thôi, bây giờ đã khác, có Diệp Tử Phàm tại chống lưng, hắn còn sợ Ma Tộc làm cái gì.
“Đem Nguyên Thần của hắn lại đây cho ta là được! ” Diệp Tử Phàm phất tay nói.
Một tên Linh Thể Ma Tôn, hắn thật sự không có hứng thú ra tay cho lắm.
“Các ngươi… Các ngươi muốn làm gì?”
Kiệt Nhĩ Thái nhìn xung quanh mình bị mấy tên Nhân Tộc cho vây vào bên trong, có chút ngoài mạnh trong yếu nói.
Đây là có chuyện gì? Kịch bản không giống như vậy a! Cho dù Vân Quang Thành này thiên có thay đổi, bọn họ vẫn phải đối với Kiệt Nhĩ Thành tất cung tất kính mới đúng, đằng này đem hắn vây lại là có ý gì?
Khoan đã! Vừa rồi cái tên Tân Thành Chủ kia nói muốn đem Nguyên Thần của hắn dâng lên, không phải là sự thật đó chứ? Tên kia có phải mới lên làm Thành Chủ, đầu óc vẫn còn chưa được tỉnh táo, cho nên mới có cái ý nghĩ điên rồ này.
“Vị này Chí Tôn! Ngươi biết mình đang làm cái gì hay không? Kiệt Nhĩ Thành lửa giận không phải là ngươi có thể chịu nổi! ” Kiệt Nhĩ Thái thấy tình hình không ổn, hướng Diệp Tử Phàm gào lên nói.
Nhìn thấy Diệp Tử Phàm vẫn không thèm nhìn hắn liếc mắt một cái.Hắn trong lòng hiện tại thật bất an a, không nghĩ đến Kiệt Nhĩ Thái hắn một đời anh minh hôm nay lại gặp một tên điên.
Tốn Ma Vực không ai lại không biết sự cường đại của Kiệt Nhĩ Thành, hắn là đại diện cho Kiệt Nhĩ Thành, đắc tội với hắn, không khác gì đắc tội với cả Kiệt Nhĩ Thành, vậy mà cái tên Nhân Tộc kia lại không quan tâm, không phải là một tên điên thì là cái gì.
Chỉ là cái tên điên kia sau này bị diệt như thế nào thì hắn không biết, nhưng mà bây giờ hắn tính mạng là ngàn cân treo sợi tóc a.
Chương 512: San sẻ gánh nặng
Hắn dựa hơi vào Kiệt Nhĩ Thành tòa núi lớn này, mới có thể xuống bên dưới tác uy tác phúc, nhưng mà một khi có người không quan tâm phía sau hắn Kiệt Nhĩ Thành, hắn cũng chỉ là một tên Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả mà thôi, gặp phải Đạo Thể Chí Tôn, hắn là không có bao nhiêu lực đánh trả có thể nói.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!Ầm ầm!!! ” Nguồn truyện audio Podcast
“A! Phốc! ”
“Ngươi nói quá nhiều! ”
Một chiêu Thiên Kim Kiếm xuất ra, Kiệt Nhĩ Thái quả nhiên không có một chút lực hoàn trả nào, Ma Thể đã bị cắt thành muôn mảnh, tên kia chỉ kịp kêu một tiếng thảm thiết.
Lê Kim Nguyên cầm một mét Nguyên Thần của Kiệt Nhĩ Thái trong tay, hừ lạnh một tiếng.
“Chủ nhân! Đây là Nguyên Thần của Kiệt Nhĩ Thái!” Lê Kim Nguyên cầm lấy đạo Nguyên Thần kia, cung kính dâng lên cho Diệp Tử Phàm.
Cùng lúc đó, hắn cũng khẽ liếc mắt qua bên cạnh Diệp Tử Phàm nhìn cái tên Hổ Huyền Thiên kia, ánh mắt bên trong là có chứa ti ti hàn mang.
“Xong rồi! Tên họ Lê này rất là mang thù đây!” Hổ Huyền Thiên lạnh người thầm nghĩ.
Cái ánh mắt ẩn ý kia của Lê Kim Nguyên, chứa đầy đủ những tin tức mà hắn muốn nói, kia chính là chuyện vừa rồi, hắn đâm Lê Kim Nguyên một đao, tên này là sẽ không bỏ qua.
Chỉ là những người khác có ý định trả thù hắn thì cũng thôi, hắn cũng chỉ cười cho qua, nhưng mà tên Lê Kim Nguyên này lại khác, vừa rồi chỉ một chiêu diệt đi Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả kia, hắn càng nghĩ, trong lòng lại càng lạnh.
Như hắn nhận một Kiếm kia, hắn cũng là không khá hơn cái tên Ma Tôn kia chút nào, trước kia, hắn còn sống là nhờ vào Thượng Phẩm Đạo Khí Thiết Long Thuẫn, bây giờ không còn có cái bảo vật kia, hắn chỉ có một con đường chết phân.
“Bệ Hạ! Bệ Hạ! Ngài muốn biết cái gì, chỉ cần hỏi một tiếng, ta toàn bộ sẽ nói ra, cầu xin ngài đừng có đem ta Sưu Hồn!”
Bị Nguyên Lực giam cầm Kiệt Nhĩ Thái, hắn nào còn dám kiêu ngạo như lúc trước nữa, chỉ có thể run rẩy cầu xin.
Chừa lại Nguyên Thần, không ra tay tận diệt, tên kia là muốn đem hắn ra Sưu Hồn đây mà, cái phương pháp độc ác này hắn đã sử dụng biết bao nhiêu lần, cho nên cũng chẳng xa lạ gì cho lắm.
Hắn cũng biết, với một tên điên không sợ Kiệt Nhĩ Thành của hắn này, đem Kiệt Nhĩ Thành ra chỉ là phí công, không những vậy, còn làm mình chết nhanh hơn.
“Ý kiến không tồi, chỉ là ta thấy Sưu Hồn vẫn là đạt được tin tức đầy đủ hơn!”
“Cái…Cái gì…. Không!!! ”
“Rắc! Phốc! ”
“Ba mươi vị Đạo Thể Ma Tôn cường giả! Hai trăm tên Linh Thể Ma Tôn, ba trăm tên Phàm Thể Ma Tôn! Đệ nhất thế lực của Tốn Ma Vực, quả nhiên danh bất hư truyền! ” Đem tên Kiệt Nhĩ Thái ký ức này xem xong, Diệp Tử Phàm không khỏi cảm thán.
Bên ngoài truyền rằng, Kiệt Nhĩ Thành chỉ có khoảng ba trăm vị Ma Tôn cường giả, trong đó chỉ có ba vị Đạo Thể Ma Tôn mà thôi.
Chỉ là từ cái tên Kiệt Nhĩ Thái này bên trong ký ức, hắn lại biết được, Kiệt Nhĩ Thành không chỉ có ba tên Đạo Thể Ma Tôn như bên ngoài mọi người biết đến, mà con số đó là gấp mười lần.
Ba mươi vị Đạo Thể Ma Tôn cường giả, hèn gì cả mấy chục ức năm qua, không ai có thể khiêu chiến vị trí chủ đạo của Kiệt Nhĩ Thành tại Tốn Ma Vực này.
Chuyện này, cũng nhắc nhở cho hắn một khóa, đừng có nên tin tưởng vào những gì mình nghe thấy bên ngoài, kia rất có thể hoàn toàn là giả, tận mắt chứng kiến mới là thật sự.
Nhất là về thực lực của những cái Bá chủ cấp thế lực kia, càng là không phải đơn giản như mọi người biết ban đầu, nếu như ngươi tin tưởng vào, ngươi sẽ chết rất khó coi.
“Ực!!! Ba…Ba mươi vị Đạo Thể Ma Tôn cường giả?”
Đám người của Lê Kim Nguyên cũng là hai mặt nhìn nhau, nuốt nước miếng liên tục, Diệp Tử Phàm lời nói bọn họ là nghe rõ ràng không hề có một tia bỏ sót.
Không nhầm mà nói, đám người Kiệt Nhĩ Thành kia là có đến tận ba mươi vị Đạo Thể Ma Tôn, hơn hai trăm vị Linh Thể Ma Tôn, Phàm Thể Ma Tôn có đến ba trăm vị, tất là gấp đôi những gì mà bọn họ công bố bên ngoài, đặt biệt là Đạo Thể Ma Tôn cường giả, là nhiều hơn đến mười lần.
Nhớ đến trước kia đám người Kiệt Nhĩ Thành tấn công Vân Quang Thành, bọn chúng chỉ sử dụng có ba tên Đạo Thể Ma Tôn, cũng đã làm cho Vân Quang Thành điêu đứng, như đám người kia dồn hết toàn lực, Vân Quang Thành đã là bị diệt từ lâu.
“Nhưng mà như vậy cũng tốt! Thực lực của ta lại có thể nhanh chóng tinh tiến!” Diệp Tử Phàm ánh mắt chứa đầy tham lam nói.
Hắn hiện tại không sợ Ma Tôn cường giả, Ma Tôn càng nhiều, sẽ là lại giúp đỡ càng nhiều cho hắn tu luyện Hỗn Độn Bá Thần Quyết.
“Ám Thạch cùng Cáp Tích Thành, xem ra đám người kia cũng không phải là không có phiền toái! ”
Hiện tại, theo hắn biết, vì tranh đoạt một tòa đại hình Lục Giai Ám Thạch tại Vạn Linh Sơn Mạch, Kiệt Nhĩ Thành cùng với lại Cáp Tích Thành đang đánh nhau vô cùng lửa nóng, Ma Tôn hai bên đầu nhập vào cũng đã hơn một trăm vị, đến giờ vẫn còn chưa có phân ra thắng bại, xem ra là muốn đánh nhau lâu dài.
Một cái Ám Thạch mỏ, lại khiến cho hai tòa Bá Chủ Lục Tinh cấp thế lực tranh nhau sống chết, xem ra cái mỏ Ám Thạch kia bên trong ẩn giấu Thiên Tài Địa Bảo không hề ít, hắn cũng nên đem nó thu thập vào trong túi mới được.
“Ân! Xem ra ta cũng phải động thủ một lần nữa rồi! ” Diệp Tử Phàm đứng lên, hắn là muốn rời đi nơi này.
Vừa rồi theo như hắn biết, cái tòa mà hắn cho đám người Hỏa Thiên Tà đi diệt mất Lan Hán Thành, lại cầu cứu Kiệt Nhĩ Thành.
Bên kia Kiệt Nhĩ Thành cũng đã đáp ứng, phái ra một tên Đạo Thể Ma Tôn hậu kỳ đại thành tên là Kiệt Nhĩ Ưng đến trợ trận, đám người của Hỏa Thiên Tà chắc chắn là không phải đối thủ.
Hắn thông qua Nô Ấn cũng là thấy như vậy, đám người kia hiện tại cũng là bị vây bởi một cái Lục Giai Trung Cấp Phù Trận, đang là chịu không ít khổ.
Hắn còn nghi hoặc sao đám người Hỏa Thiên Tà đến giờ này vẫn còn không có chịu trở lại, nguyên nhân chính là tại nơi đây.
“Chủ nhân! Ta có một chuyện muốn cầu, xin ngài cho phép! ” Hổ Huyền Thiên thấy Diệp Tử Phàm đã muốn đi, liền là nhanh chóng muốn lên tiếng.
“Huyền Thiên nha! Ngươi lại muốn nói chuyện gì? ” Diệp Tử Phàm quay lại mỉm cười với lại Hổ Huyền Thiên.
Con mèo này, sau khi được đám người của Lê Kim Nguyên dạy dỗ, đã trở nên thật thà hơn, cũng là biết điều hơn, mượn cái công lao của hắn đấm bóp cho mình cả buổi tối, hắn cũng là muốn xem con mèo này muốn làm cái gì.
“Chủ nhân! Là như vậy! Ta thấy Kim Nguyên huynh phải lao lực đi đến nhiều như vậy tòa Thành Trì thuyết phục những người kia quy hàng vẫn là mất khá nhiều thời gian, cho nên ta muốn cùng hắn san sẻ gánh nặng!”
Chương 513: Thiên tà cầu cứu
“Ý của ta là ba tòa Nhân Tộc Thành Trì còn lại là để cho Kim Nguyên huynh đi, còn hai tòa Yêu Tộc Thành Trì kia, giao hết cho ta, ta sẽ đi thuyết phục bọn họ quy hàng, cùng là Yêu Tộc cả, nói chuyện cũng dễ dàng hơn, xin chủ nhân chấp thuận! ” Hổ Huyền Thiên nói ra một hơi dài với cái ý kiến của mình.
Không có cách nào, hắn đắc tội với Lê Kim Nguyên đám người thảm như vậy, nếu như vị Chủ Nhân này rời đi Vân Quang Thành, hắn chắc chắn mình sẽ lại bị đám người này hợp lại vây công, vì để cho mình an toàn, cũng như là sau này vô ưu, hắn cũng chỉ có thể tìm kiếm ngoại viện mà thôi.
Theo lý mà nói, chỉ cần đám người Hỏa Thiên Tà trở lại, bên hắn người đông gấp mấy lần Lê Kim Nguyên bên kia, hắn cũng không vội vàng tìm kiếm đồng minh nhanh như vậy, chỉ tiếc, bên mình người tuy nhiều, nhưng mà lại không có ai ra dáng cao thủ cả, hắn cho dù liên hợp lại cùng Hỏa Thiên Tà cũng không phải là Lê Kim Nguyên đối thủ.
Hắc Lang Thành cùng Quỳ Ngưu Thành là hai cái ngoại viện mà hắn nhắm đến, nhất là Quỳ Ngưu Thành kia, vừa rồi hắn đã cùng với lại Doãn Thiên hỏi một ít chuyện, biết được Quỳ Ngưu Thành cũng có một vị Đạo Thể Yêu Tôn cường giả tọa trấn, tuy không bằng Lê Kim Nguyên, nhưng mà cũng là Đạo Thể Yêu Tôn hậu kỳ đại thành cường giả, chống lại Lê Kim Nguyên có thể là không có vấn đề gì, thêm vào Yêu Tộc bọn họ người đông thế mạnh, cũng tuyệt không thua cho đám Nhân Tộc kia.
“Như vậy a! Vậy hai tòa Yêu Tộc Thành Trì kia sẽ giao cho ngươi đi!” Diệp Tử Phàm gật đầu nói.
Cái gì mà sợ Lê Kim Nguyên lao lực? Cái gì mà tốn quá nhiều thời gian? Những lời này có quỷ mới tin! Xem ra Hổ Huyền Thiên đã bị Lê Kim Nguyên đám người nắn gân không nhẹ.
Chỉ là những cái này chỉ là chuyện nhỏ, bọn họ đấu tranh với nhau thế nào hắn cũng không có quan tâm, chỉ cần không vi phạm quy định là được.
“Chủ nhân! Ta tuyệt đối không làm cho ngài thất vọng! ” Hổ Huyền Thiên vui mừng nói.
“Lê Kim Nguyên! Vân Quang Thành nơi là có Truyền Tống Trận thông đến Lan Hán Thành không sai chứ?” Không quan tâm đến cái tên Hổ Huyền Thiên này nữa, Diệp Tử Phàm nhìn qua Lê Kim Nguyên hỏi.
Hắn nhớ đến khi mới vào Vân Quang Thành, Ngô Kiện đã từng nói bên trong Vân Quang Thành có ba mươi lăm tòa vượt Thành Truyền Tống Trận, thông đến ba mươi lăm tòa Chí Tôn Thành Trì của Tốn Ma Vực, như hắn đoán không sai, chính là những cái Truyền Tống Trận bên trong Vân Quang Thành kia.
“Hồi chủ nhân! Bên kia quảng trường chính là nơi đặt Truyền Tống Trận, đi thông ba mươi lăm tòa Chí Tôn Thành Trì còn lại, đây là một ít Cực Phẩm Linh Thạch để khởi động, mời ngài nhận lấy!”
Lê Kim Nguyên đưa lên một chiếc nhẫn trữ vật, cung kính nói với Diệp Tử Phàm.
Vượt Thành Truyền Tống Trận, cái tên Kiệt Nhĩ Thái kia cũng chính là thông qua cái Truyền Tống Trận kia mới nhanh chóng đến Vân Quang Thành.
Những cái tòa Truyền Tống Trận này là năm xưa Nhân Tộc tiền bối bọn họ bị Ma Tộc bắt ép phải lập ra, những tưởng kia sẽ làm cho Nhân Tộc lâm vào tình cảnh bất lợi, nhưng mà hôm nay nó lại trở thành tấm bùa đòi mạng của bọn chúng, không biết, nếu như Ma Tộc tiền nhân biết được chuyện này, sẽ có cảm giác gì?
…
“Kim Nguyên huynh! Ngươi tại sao lại để cho cái tên Hổ Huyền Thiên kia đi đến thuyết phục hai cái Yêu Tộc Chí Tôn Thành Trì chứ?”
Chờ cho Diệp Tử Phàm cũng như là Hổ Huyền Thiên theo Truyền Tống Trận rời đi, Tiền Bách Vạn có chút không hiểu hỏi.
Tại nơi đây, ai cũng biết mục đích chân chính của Hổ Huyền Thiên là muốn tìm đến Ngưu Nguyên Lợi để mà đối phó với đám người mình, một khi để cho Hổ Huyền Thiên thuyết phục thành công, không phải sau này đám người mình không làm gì được con Hổ kia hay sao?
“Chủ nhân cũng đã lên tiếng! Ta giám ra mặt ngăn cản hay sao?” Lê Kim Nguyên bình tĩnh trả lời.
“Hây! Xem ra chủ nhân cũng muốn chơi trò cân bằng chi thuật! “Tiền Bách Vạn như hiểu ra được vấn đề, thở dài một tiếng nói.
Cân bằng chi thuật, Thượng Vị Giả nào cũng đều muốn làm, hắn cũng không thiếu sử dụng, sao hắn lại quên đi chuyện này được chứ!
“Hắc hắc… Chỉ là cái tên Hổ Huyền Thiên kia có thuyết phục được Ngưu Nguyên Lợi hay không, còn không có biết được đâu!” Lê Kim Nguyên lại cười một cách đầy ẩn ý nói.
Nhân, Yêu hai tộc bên ngoài là huynh đệ, cùng nắm tay chống lại Ma Tộc, thế nhưng bên trong, khi Ma Tộc tạm dừng đối với hai tộc công phạt, hai bên lại là kẻ thù, âm thầm ngáng chân nhau là chuyện không có gì lạ.
Nhất là cái tên Ngưu Nguyên Lợi kia, hắn tuy là một con trâu, nhưng mà tuyệt đối không ngu, còn tận dụng tối đa cái chữ Lợi bên trong tên của hắn.
Có thể nói, không có lợi hắn sẽ không làm, còn là đa nghi cổ quái, muốn hắn nhận người khác là chủ, nhất là Nhân Tộc, cái kia lại càng hi vọng xa vời.
Hổ Huyền Thiên có thể đem Diệp Tử Phàm là Ngụy Thánh thân phận ra để thuyết phục Ngưu Nguyên Lợi, nhưng mà với cái tính cách đa nghi cùng cẩn trọng của Ngưu Nguyên Lợi, muốn hắn tin tưởng là chuyện không thể nào.
Một khi Ngưu Nguyên Lợi không chấp thuận, đưa đến vị Chủ Nhân kia viếng thăm, Quỳ Ngưu Thành có còn tồn tại hay không cũng là một vấn đề.
“Ha ha ha…Vậy thì chúng ta cũng là nên chúc mừng cho Hổ Huyền Thiên kỳ khai đắc thắng mới được! ”
Ngoài Dư Hiểu Tuệ ra, những tên Hóa Thần còn lại cũng là cất tiếng cười to, nghe Lê Kim Nguyên phân tích, bọn họ biết là Hổ Huyền Thiên đi chuyến này không diễn, sau khi trở về cũng là làm bao cát cho bọn họ mà thôi.
…
Lan Hán Thành! Hắc Kiếm Sát Tinh Trận bên trong!
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“Rầm! Rắc! ”
“Phụ thân! Ngài mau nghĩ cách gì đi! Ta là Hộ Thân Ngọc Phù đã sử dụng hết rồi, nếu như Hắc Kiếm kia còn đánh xuống một lần nữa, ta sẽ không có toàn mạng a!”
Hỏa Thiên Thành nhìn Lục Sắc Hộ Tráo Phù Văn của mình đã biến mất, đi đến bên cạnh Hỏa Thiên Tà, hết sức cầu khẩn nói.
Sáu canh giờ trôi qua, cứ cách một canh giờ, Hắc Kiếm Sát Tinh Trận kia lại đánh xuống một lần, tổng cộng sáu lần, hắn ngay cả hai khối Lục Giai Hộ Thân Ngọc Phù cũng đã tan biến không còn, như còn tiếp tục nữa, hắn biết mình không sống qua được hôm nay.
Không chỉ là Hỏa Thiên Thành, tất cả ba mươi mấy vị Yêu Tôn còn lại cũng nhìn về phía hắn, chờ hắn ra chủ ý, bọn họ hiện tại cũng không khá hơn đi nơi nào, những người có Lục Giai Hộ Thân Ngọc Phù tạm ổn một chút, những người còn lại đa số đều là thương thế thảm trọng.
Chương 514: Các ngươi tìm ta
Cũng may, có lẽ chủ nhân của cái Phù Trận này không có ý định giết bọn họ, mỗi một kích Kiếm Mang đánh xuống cũng là lựa chọn từng người, có nặng có nhẹ, thực lực cao siêu như Hỏa Thiên Tà sẽ bị Hắc Kiếm kia trọng điểm chiếu cố, còn như bọn họ thì nhẹ nhàng hơn, dù vậy bị trọng thương là điều không thể nào tránh khỏi.
Tuy là không có chết, nhưng mà liên tục bị người dùng đao kiếm đâm đến tận tim gan, nếu như là ai, cũng sẽ không thoải mái.
“Chúng ta cũng đã làm hết sức rồi! Lão Tà, ngươi quyết định đi!” Thấy Hỏa Thiên Tà nhìn qua, Hổ Huyền Phương gật đầu nói.
Tình cảnh hiện nay của bọn họ, như không có bất ngờ gì xảy ra, cũng chỉ có một con đường chết, có thể có thực lực cứu bọn họ hiện nay, cũng chỉ có vị Chủ Nhân kia mà thôi.
“Được! Ta sẽ dùng Nô Ấn truyền lại tin tức, chỉ mong vị Chủ Nhân kia có thể đến kịp thời đến cứu chúng ta! “Hỏa Thiên Tà cũng là gật đầu.
Thật ra, khi biết mình gặp phải Đạo Thể Ma Tôn cường giả, hắn đã biết mình là không có cơ hội thắng, tuy nhiên, hắn lúc đó cũng không thể nào sử dụng Nô Ấn cầu cứu được.
Khi nào bọn họ gặp nguy hiểm, cũng dùng đến cách này, vị Chủ Nhân kia tuyệt đối sẽ không hài lòng, chỉ đến khi bọn họ đã dùng hết toàn lực, nhưng mà vẫn không thể nào thay đổi được trời đất, khi đó bọn họ mới dám làm phiền đến Diệp Tử Phàm.
Lần này là hắn thất trách, không thể công phá Lan Hán Thành sớm hơn, như vậy cũng khó thoát được tội, chỉ là như gặp phải vị Đạo Thể Ma Tôn này, trách nhiệm của hắn sẽ giảm xuống hoặc là không còn.
Đạo Thể Ma Tôn cường giả, không phải là bọn họ có thể chống lại, thất bại là chuyện đương nhiên, cũng sẽ dễ dàng chấp nhận.
…
“Ưng Chí Tôn! Đám người kia có biểu hiện khác thường! ” Lan Hán Nhất khá là tinh ý, Hỏa Thiên Tà có hành động gì khác thường, hắn là sẽ nhận ra ngay.
“Ha ha ha..Đợi suốt nửa ngày, cuối cùng cũng chờ được các ngươi cầu cứu! ” Kiệt Nhĩ Ưng sảng khoái cười to nói.
Hỏa Thiên Tà có hành động khác thường, Lan Hán Nhất còn nhận ra được, hắn đương nhiên cũng là biết đến.
Hắn chờ đợi lâu như vậy, không phải là chờ đến hậu trường phía sau đám người này lộ diện hay sao?
“Chỉ cần ngươi dám đến, ta bảo đảm, ngươi tuyệt đối sẽ không còn mạng sống quay về! ”
Kiệt Nhĩ Ưng tràn đầy tự tin, đám này Yêu Tộc, người đứng phía sau đám người này rất lớn khả năng cũng là Yêu Tộc.
Chỉ cần là Yêu Tộc, cho dù có là Đạo Thể Yêu Tôn Chí Cường Giả đi chăng nữa, hắn cũng không có sợ, đừng quên, nơi này là Linh Ma Đại Lục, là Ma Tộc chúa tể thiên hạ.
Tên Yêu Tôn kia có thể giở một ít trò vặt ra để mà ám toán Lan Hán Thuật, nhưng mà khi đối mặt với hắn, chỉ là một con đường chết.
“Ha ha ha…Ưng Chí Tôn, ngài nói không có sai!Chỉ cần tên kia dám đến, hắn tuyệt đối sẽ không còn con đường để về! ”
“Đương nhiên là như vậy! Yêu Tộc mà thôi, làm sao có thể sánh ngang được với lại Ma Tộc chúng ta! ”
“Các vị đừng lớn tiếng quá, nếu như không, cái tên thần bí Yêu Tôn kia nghe được, hắn chuồn mất, như vậy chúng ta không thể chứng kiến được Ưng Chí Tôn thần uy!”
“Ha ha ha…Tây Chí Tôn, ngài nói đúng! ”
Đám Ma Tôn bên trong Lan Hán Thành kia, ra sức vỗ mông ngựa, càng vang thì càng tốt, dù sao đây cũng chẳng mất xu nào.
Hơn nữa, tiếp theo đây bọn họ phải sống dưới sự cai quản của Kiệt Nhĩ Thành, có một vị Đạo Thể Ma Tôn cường giả làm chỗ dựa, vẫn là tốt hơn muôn lần.
Ngay cả Lan Hán Nhất năm huynh đệ, bọn chúng biết bây giờ thời thế đã đổi thay, cũng là ra sức lấy lòng của Kiệt Nhĩ Ưng, có như vậy, Lan Hán Bộ Tộc bọn họ mới có hi vọng kéo dài tiếp.
Còn vị Kiệt Nhĩ Ưng này có phải đang nổ hay không, chờ thêm một chút thời gian nữa sẽ biết mà thôi.
Cho dù Kiệt Nhĩ Ưng không có địch lại, tính mạng của Kiệt Nhĩ Ưng cũng là không phải lo, có Kiệt Nhĩ Thành sau lưng làm chỗ dựa, không ai dám làm gì Kiệt Nhĩ Ưng.
“Vậy sao?”
Chỉ là đang lúc bọn họ còn đang say sưa vỗ mông ngựa không có ngừng lại, lại đột nhiên có một cái thanh âm cắt đứt mất cảm hứng của bọn họ. Cái này làm cho bọn họ bị nghẹn không nhẹ.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy không biết từ khi nào, sau lưng của mình đã xuất hiện một tên áo đen thanh niên, đang nỡ nụ cười mỉa mai nhìn bọn họ.
“Nhân Tộc! Ngươi là ai?” Kiệt Nhĩ Ưng đôi mắt Ưng mở ra hết sức, nhìn tên Nhân Tộc thanh niên trước mắt này hỏi.
Trên người không có Ma Khí, cũng không hề có phát hiện Yêu Khí, mang theo toàn là Nhân Tộc khí tức, cái này hắn có thể cảm nhận được, cũng biết rõ người tại trước mắt của mình là một tên Nhân Tộc không sai.
Như ngày thường, khi gặp được một tên Nhân Tộc hèn mọn dám dùng giọng điệu cùng nụ cười mỉa mai kia nói về hắn, hắn đã bổ cho tên kia một chưởng chết lâu rồi.
Nhưng mà hôm nay hắn không thể ra tay, hay nói đúng hơn hắn không dám ra tay, đơn giản là vì hắn không biết đối phương đi đến cách hắn khoảng cách mười mét kia là như thế nào.
Phải biết, hắn vì muốn nhanh chóng tìm ra cái tên thần bí phía sau đám Yêu Tộc này, thần thức của hắn lúc nào cũng hoạt động hai mươi bốn trên hai mươi bốn.
Có thể nói, phạm vi sáu ức dặm xung quanh đây, một cái gió thổi cỏ lay gì, cũng không thể qua được pháp nhãn của hắn, nhưng mà cái tên Nhân Tộc này xuất hiện như thế nào, hắn lại hoàn toàn không biết gì cả.
Đây cũng không phải là điều đáng sợ nhất, cái đáng sợ nhất ở đây là hắn còn không thể nào nhìn ra được tu vi của đối phương, chính là điều này mà hắn không dám manh động.
“Các ngươi vừa rồi nói ta nếu như đến đây, sẽ chết không có chỗ chôn? Bây giờ hỏi ngược lại, các ngươi không cảm thấy có chút buồn cười hay sao?” Diệp Tử Phàm nhìn đám người này, không nhịn được cười nói.
Nhờ vào Truyền Tống Trận tại Vân Quang Thành, hắn cũng không mấy khó khăn để có thể đến được nơi đây, sau đó thần thức khẽ động, hắn là biết được những người này đang ở đâu, làm gì.
Đám người này hiện tại mới phát hiện ra hắn, chỉ là hắn cũng chủ động hiện thân mà thôi, với thực lực của hắn hiện tại, nếu như để cho đám người này phát hiện ra hành tung, đây thật sự là một chuyện cười lớn.
“Ưng… Ưng Chí Tôn! Hắn dường như là người đứng phía sau của đám người kia?” Lan Hán Nhất cũng không chắc nói.
Chỉ là nói xong, chân tay của hắn cũng không chậm, lập tức chạy đến phía sau của Kiệt Nhĩ Ưng, trốn phía sau lưng hắn.
Không chỉ một mình Lan Hán Nhất làm như vậy, những người khác cũng thấy tình cảnh không ổn, cũng là tránh lui một phía xa xa, chạy đến Kiệt Nhĩ Ưng tránh nạn là chiếm đa số.
Tại đây đám người, không một ai là ngốc nghếch, tên Nhân Tộc kia tuy trên người không có một tia khí tức tiết ra, kia mới là đáng sợ nhất, không ai có thể nhìn ra được cảnh giới của hắn, như vậy cũng không ai có thể là đối thủ của hắn, đạo lý này, tất cả mọi người tại nơi đây đều hiểu.
Chương 515: Lan hán nhất ra tay
“Ầm ầm!!! ”
“Ha ha ha….Ngươi chính là người đứng sau đám Yêu Tộc kia, như vậy là tốt, ta cũng đã chờ ngươi lâu rồi! ”
Kiệt Nhĩ Ưng cất tiếng cười lớn, dường như muốn che lấp cái sự bất an bên trong lòng, hắn phản ứng cũng không hề chậm, ngay lập tức hiện ra Ma Thể, ngay cả Thượng Phẩm Đạo Khí Trung Cấp Hắc Hồn Kiếm cũng đem ra.
Một thân khí thế Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả triển khai không hề có một tia bỏ sót, hợp với Ma Kiếm trong tay, giờ phút này nhìn hắn không khác gì một vị Ma Thần lâm thế.
Lan Hán Nhất tuy nói không chắc, nhưng mà ở đây ai cũng biết được tên Nhân Tộc trước mắt này chính là chủ sự phía sau đám Yêu Tộc kia, dù là không hiểu nhiều như vậy Yêu Tộc như thế nào lại quy thuận một tên Nhân Tộc, nhưng mà tất cả những cái này không quan trọng, quan trọng là hắn phải đem cái tên Nhân Tộc này lưu lại nơi đây.
“Ầm ầm!!! ”
“Ha ha ha…Tên Nhân Tộc kia, ngươi cũng quá ngu xuẩn một chút, lại để cho ta có cơ hội khởi động Hộ Thành Phù Trận, hôm nay là ngày chết của ngươi! ”
Thiên khung chấn động, bầu trời phía trên Lan Hán Thành, Phù Văn bắt đầu tụ tập, từng cái lưỡi Câu Liêm đang lấy tốc độ cực kỳ nhanh chóng thành hình, lúc nào cũng có thể giáng xuống cho đối thủ một đòn chí mạng.
Lan Hán Nhất là cười vô cùng sảng khoái, khi không cái tên Nhân Tộc ngu xuẩn này lại tự chui đầu vào lưới, cơ hội trả thù của hắn đã đến rồi.
“Hắc hắc, không nghĩ đến cai tên thần bí nhân này lại ngu xuẩn như vậy! Nếu như biết trước, ta cần gì phải cùng người của Kiệt Nhĩ Thành hợp tác, chỉ là bây giờ, vẫn còn chưa muộn thì phải!” Mọi chuyện dường như diễn ra quá mức dễ dàng một chút, Lan Hán Nhất nhìn về Kiệt Nhĩ Ưng cùng mười mấy tên Ma Tôn đã quy thuận Kiệt Nhĩ Thành đằng kia, cười quái dị liên tục.
“Lan Hán Nhất! Ngươi muốn làm cái gì? ” Kiệt Nhĩ Ưng khổng lồ Ma Thể ngay lập tức nhận ra được Lan Hán Nhất khác thường, lập tức lên tiếng quát.
“Ầm ầm! ”
“Không sai! Lan Hán Nhất! Mọi người đều là người trong nhà! Ngươi cũng đừng có làm bậy nha!”
“Đúng vậy! Nhất Chí Tôn! Chuyện quan bây giờ là cộng đồng đối kháng tên Nhân Tộc kia, không nên làm điều dại dột! ”
“Lan Hán Nhất! Ngươi phải nhớ kỹ, Kiệt Nhĩ Thành lửa giận, không phải là ngươi có thể chịu đựng! ”
Đám người phía thấy đại sự không ổn, cũng là nhao nhao hiện ra Ma Thể, lập tức lên tiếng khuyên can Lan Hán Nhất.
Lan Hán Nhất ma diện biến đổi, đưa mắt về bọn họ tràn đầy sát khí, bọn họ sao có thể không nhận ra cho được, bọn họ cũng là kinh giận đan xen.
Không nghĩ đến giờ phút này, cái tên Lan Hán Nhất này còn tặc tâm bất tử, muốn đem mũi giáo hướng về phía bọn họ, thật sự là quá sơ xuất.
“Làm gì! Đương nhiên là đem các ngươi một lưới diệt sát rồi, một đám phản phúc, ăn cây táo rào cây sung đồ vật! ”
Lan Hán Nhất cũng là giật mình thon thót, không nghĩ đến một tia sát khí của mình đã bị bọn họ phát hiện ra được.
Nếu như đã là như vậy, hắn cũng không cần che giấu nữa, lập tức thẳng thắn thừa nhận.
Hiện tại cái tên chủ mưu phía sau cũng đã hiện thân, đám Yêu Tộc bên kia cũng không làm được trò trống gì, tất cả những người mà hắn cho là uy hiếp được hắn đều đang tại trong Hộ Thành Phù Trận, đều là lòng bàn tay của hắn, hắn chính là chủ quản sinh tử của bọn họ, hắn còn sợ cái gì nữa chứ.
Thiên Quỷ Phù Trận, hay còn gọi là Thiên Quỷ Câu Hồn Trận, một loại Lục Giai Cao Cấp Phù Trận, uy lực kinh khủng, tất cả Ngụy Thánh cường giả trở xuống, chỉ cần vào bên trong Phù Trận, chỉ có một con đường chết.
Còn về Kiệt Nhĩ Ưng tên này, hắn đã từng dặn lòng mình rằng, một khi hắn có cơ hội, nhất định sẽ làm cho Kiệt Nhĩ Ưng chết không có chỗ chôn, ông trời thật sự nghe được lời cầu nguyện của hắn, đưa đến cho hắn một cơ hội tốt đến như vậy, hắn làm sao có thể bỏ qua cho được.
“Lan Hán Nhất! Ngươi nên biết! Kiệt Nhĩ Thành chúng ta không chỉ có một mình ta là Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường! “Kiệt Nhĩ Ưng bị Phù Trận tập trung vào, hắn không dám có một tia chủ quan ý tứ, lập tức vận chuyển Ma Nguyên Lực toàn thân, đề phòng bốn phía.
Sơ suất quá, như biết cái tên này là một tên vô cùng tráo trở, hắn đã cho một người thủ tại Phù Trận Hạch Tâm, như vậy cái tên bạch nhãn lang này cũng là không có cơ hội khởi động Hộ Thành Phù Trận đi đối phó với lại hắn.
Cũng chỉ trách hắn quá tự cao, nghĩ tên Lan Hán Nhất này sẽ không có cái lá gan lớn bằng trời, cũng không dám ra tay với hắn, cho nên chỉ tập trung vào tên đứng sau đám người Yêu Tộc sau kia.
Giờ nghĩ lại, hắn có chút hối hận, là do Kiệt Nhĩ Thành uy danh quá lớn, đã làm cho hắn có tự mãn.
“Ha ha ha…Bản Tọa cũng nên chúc mừng một tiếng, chúc mừng Ưng Chí Tôn ngài đã đột phá Đạo Thể Ma Tôn hậu kỳ viên mãn, trở thành một vị Chí Cường Giả! “Lan Hán Nhất giả bộ ôm quyền chúc mừng, chỉ là sau đó, hắn lại nói tiếp.
“Kiệt Nhĩ Thành không phải chỉ có một vị Đạo Thể Ma Tôn, cái này tất cả người tại Tốn Ma Vực đều biết, ta đây chỉ là Linh Thể Ma Tôn, đương nhiên không giám đắc tội. Nhưng mà Ưng Chí Tôn, nếu như ngài chết vào tay của vị Nhân Tộc kia, thì không có liên quan gì đến ta thì phải!” Hắn chỉ tay về Diệp Tử Phàm đang đứng một mình đằng kia nói.
Thật sự ra mà nói, hắn cũng phải cảm ơn cái tên Diệp Tử Phàm này một câu, như không phải hắn xuất hiện tại bên trong Lan Hán Thành, mà là bên ngoài, hắn cũng sẽ không có cái lá gan cùng với lại Kiệt Nhĩ Ưng chống lại, nhưng mà không may thay, cái tên Nhân Tộc này lại xuất hiện bên trong Lan Hán Thành này, vậy là trong đầu của hắn nhanh chóng đưa ra một cái kế hoạch, kế hoạch mà vừa có thể báo thù cho Tộc Trưởng đám người, lại có thể tận diệt hết tất cả những người của Kiệt Nhĩ Thành, quan trọng là hắn cũng sẽ không phải giao ra tòa này Lan Hán Thành.
“Hắc hắc! Cho dù ngươi có là Đạo Thể Hóa Thần Chí Tôn thì thế nào! Đã rơi vào Hộ Thành Phù Trận của ta, cũng chỉ có một con đường chết! ” Lan Hán Nhất nhìn về phía vẫn còn đang xem kịch vui Diệp Tử Phàm, trong lòng vui vẻ nghĩ.
Đến bên cạnh không một ai phát hiện ra thì thế nào? Không thể nhìn ra tu vi thì thế nào? Cùng lắm thì là Đạo Thể Hóa Thần mà thôi, không phải Thánh Nhân, ngươi cũng chỉ có một con đường chết.
“Ha ha..Nhất Chí Tôn! Ta là biết ngài tính toán cao xa, cho nên trước giờ vẫn chỉ trá hàng Kiệt Nhĩ Thành mà thôi, thật ra Thiết Mạn gia tộc ta trước giờ vẫn rất trung thành với lại Lan Hán Gia Tộc các vị!”
Bỗng nhiên trong lúc này, ba tên Phàm Thể Ma Tôn vẫn đứng sau lưng Kiệt Nhĩ Ưng, liền rời xa Kiệt Nhĩ Ưng vị trí, đi đến gần Lan Hán Nhất, cung kính nói.
“Nhất Chí Tôn! Mộng Sâm Qua ta trước giờ vẫn theo Lan Hán Nhất ngài, như là thiên lôi một dạng, ngài chỉ đâu Mộng Sâm Qua ta liền đánh đó, bây giờ vẫn là không có thay đổi! ”
“Nhất Chí Tôn! Còn có Nga Nhĩ Gia Tộc chúng tôi….! “audio coi am
“Nhất Chí Tôn! Mộ Nguyên gia…!”
Hướng gió thay đổi, một đám Ma Tôn cũng là thuận theo chiều gió, bọn họ thay đổi còn nhanh hơn cả lật sách nữa, những người trước đây đi theo Kiệt Nhĩ Ưng chỉ còn một tên Kiệt Nhĩ Tây là vẫn còn bên cạnh hắn, mười mấy tên Ma Tôn còn lại là lập tức rời xa Kiệt Nhĩ Ưng càng sớm càng tốt.
Ma Tộc cũng là rất hiện thực, ai nắm đấm mạnh hơn, bọn họ sẽ theo người đó, trong hoàn cảnh này, Lan Hán Nhất chính là người cường đại nhất, đương nhiên bọn họ phải theo Lan Hán Nhất.
Tất cả đều là người tại đây đều là người tinh minh, Kiệt Nhĩ Ưng tuy là Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả, lại cầm trong tay Thượng Phẩm Đạo Khí, nhưng mà không ai tin hắn sẽ có thể sống sót dưới Hộ Thành Phù Trận công kích, rời khỏi hắn càng sớm, sẽ là càng an toàn.