1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
  4. Tập 102 [ Chương 506 đến 510 ]

Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast

Tập 102 [ Chương 506 đến 510 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 506: Dư hiểu tuệ sát ý

“Rầm! ”

” Thánh Nhân Bệ Hạ! Bệ Hạ! Xin ngài đừng giết tiểu nhân, tiểu nhân có thể làm trâu làm ngựa cho ngài!”

Tiền Bách Vạn vừa thấy Dư Thừa Diên vừa chết, hắn là lấy tốc độ nhanh nhất từ cách đó hàng triệu dặm chạy đến.

Hắn cũng là rất muốn trốn, chỉ là hắn biết có chạy trốn cũng chỉ là tốn công.

“Cầu xin Bệ Hạ tha mạng! ”

Kim Nguyên Chí Tôn sáu người còn lại thấy được Tiền Bách Vạn hành động, cũng là bừng tỉnh trở lại, không hề chậm chân một chút nào, cũng là chạy đến cầu xin.

Sâu kiến còn muốn sống, huống gì là những tôn Hóa Thần Chí Tôn như bọn họ, với lại, thần phục cho một vị Nhân Tộc, cũng là bọn họ cam tâm tình nguyện.

Như Vương Cảnh Thanh một dạng, hắn tuy cũng là muốn sống, nhưng hắn thà chết cũng sẽ không bao giờ thần phục cho Yêu Tộc hay Ma Tộc!

Hơn nữa, người mà bọn họ thần phục là một vị Ngụy Thánh cường giả, phải biết rằng, trên đời này không phải ai cũng có được cơ hội gặp mặt Ngụy Thánh cường giả, chứ đừng nói đến chuyện có thể làm nô lệ cho bọn họ.

“Làm trâu làm ngựa sao? Ta dường như cũng không có thiếu những người này a!”

Diệp Tử Phàm nhìn bảy tên Hóa Thần còn lại này, cũng là không muốn nhận bọn họ, Hóa Thần mà thôi, hắn hiện tại cùng cấp cường giả cũng có hơn bốn mươi tên, thêm bọn họ cũng không giúp được gì nhiều thì phải.

“Hắc hắc! Muốn làm Ngụy Thánh cường giả người hầu, các ngươi nghĩ cũng quá đẹp một chút! ” Hổ Huyền Thiên trong lòng cười gằn nghĩ.

Lúc trước bọn họ bị vị Chủ Nhân này thu phục, là bị ép buộc, cũng như không nắm rõ thực lực của Diệp Tử Phàm, hơn nữa, vào thời điểm đó, vị Chủ Nhân này còn đang thiếu nhân thủ, hiện tại ngài ấy đã có một đám Yêu Tộc chúng ta theo trợ giúp, còn cần đám Nhân Tộc các ngươi làm gì.

“Bệ Hạ! Bệ Hạ! Ngài là thân phận tôn quý, đương nhiên sẽ không hợp nhãn chúng tôi, chỉ là tại nơi đây ngài cũng cần một ít người để mà sai phái a!”

Tiền Bách Vạn chính là điển hình của một tên bát diện lung linh, hắn nhìn ra được, vị Bệ Hạ này cũng không hề đặt sinh tử của bọn họ vào trong mắt, theo như một dạng, có cùng được mà không có cũng không sao.

Đây là cơ hội duy nhất của bọn họ, như để cho vị Bệ Hạ này thấy bọn họ còn sống có lợi hơn là chết, nhất định sẽ giữ lại bọn họ bên cạnh.

“Nguy rồi! ” Hổ Huyền Thiên trong lòng thầm hô không tốt.

Hắn đã nhớ ra, vị Chủ Nhân này là đến Linh Ma Đại Lục này không lâu, cũng là rất cần người bản địa tìm hiểu tin tức cùng làm việc vặt, đám người kia lại là Nhân Tộc, rất có thể vị Chủ Nhân kia sẽ sử dụng bọn họ cũng nên.

Quả nhiên, Diệp Tử Phàm sau một lúc trầm ngâm liền lên tiếng, làm cho hắn vô cùng là thất vọng.

“Các ngươi mỗi người giao ra một giọt Tinh Huyết đi!”

Diệp Tử Phàm suy nghĩ một chút cũng là gật đầu, như Hổ Huyền Thiên nghĩ không sai, hắn là mới đến, cũng chưa quen thuộc hoàn cảnh nơi đây, có một đám người bên cạnh thay hắn giải đáp nghi hoặc cũng không tồi.

Với lại, thực lực của hắn tuy cường đại, nhưng mà không thể chuyện nhỏ nhặt gì cũng phải tự mình ra tay, như vậy làm gì còn thời gian mà tu luyện.

“Đa tạ Bệ Hạ! ”

Không chỉ là Tiền Bách Vạn, Kim Nguyên Chí Tôn đám người cũng là vui mừng quá đỗi, ngay lập tức lấy ra một giọt Tinh Huyết, giao cho Diệp Tử Phàm.

“Ngươi còn muốn trốn đến khi nào?”

Đem Tinh Huyết của đám người này vào bên trong Luyện Thần Đỉnh cho Đại Hắc luyện hóa, Diệp Tử Phàm nhìn về tây phương một cái, nhíu mày nói.

“Ầm! Rắc! ”

“Dư Hiểu Tuệ bái kiến Bệ Hạ! Bệ Hạ Thiên Phúc Vĩnh Hưởng! Thọ Cùng Thiên Tề!”

Không bao lâu, không gian xung quanh vang lên một tiếng giòn tan, một cung trang màu cam xinh đẹp mỹ phụ, phá vỡ hư không xuất hiện, vừa xuất hiện, nàng liền hướng Diệp Tử Phàm thi lễ.

Thiếu phụ này làn da trắng như tuyết, mái tóc dài búi lên sang trọng, mi mục như vẽ, hợp với lại dáng hình bốc lửa, thật đúng là một vị đại mỹ nhân.

“Hây!!!”

Vương Cảnh Thanh nhìn thấy mỹ phụ này đến, cũng là thở dài một tiếng, người đến không phải ai khác, chính là vợ của hắn, cứ nghĩ nàng đã trốn thật xa, không nghĩ đến vẫn là bị vị Bệ Hạ này cho phát hiện.

Ngụy Thánh cường giả, quả nhiên danh bất hư truyền, hắn cũng hết tâm tư cùng chi chống lại.

“Muốn sống muốn chết, cho ngươi lựa chọn! ” Diệp Tử Phàm nhìn thấy vị mỹ phụ xinh đẹp này, cũng không vì nàng ta là một vị đại mỹ nữ mà đối đãi đặc biệt, vẫn là dùng giọng vô tình lạnh lùng nói.

Nữ nhân xinh đẹp mà thôi, hắn đã gặp không phải số ít, như không tu luyện thành Thánh, vài trăm vạn năm sau cũng chỉ là một khối xương khô mà thôi, hắn mục tiêu là Tu Luyện Giả Đỉnh Phong, siêu thoát thiên địa, đương nhiên sẽ không vì mỹ nữ mà xao lãng Đạo Tâm, sắc đẹp đối với hắn rất là vô dụng.

Ân, không phải, vẫn còn một người con gái khiến hắn động lòng, kia chính là Lâm An Nam, không biết hiện tại, nàng ta như thế nào rồi.

Diệp Tử Phàm trong lòng lại thở dài, hắn lại nhớ đến cái cô Lâm An Nam kia nữa rồi.

“Chủ nhân! Chủ nhân!”

Hổ Huyền Thiên nhìn thấy Diệp Tử Phàm thả hồn xa xăm, liền tiến nhanh đến gọi lớn.

“Chuyện gì! “Diệp Tử Phàm từ trong suy tư hồi thần trở lại, nhìn Hổ Huyền Thiên hỏi.

“Chủ nhân! Là Dư Hiểu Tuệ đưa đến Tinh Huyết! ” Hổ Huyền Thiên bất đắc dĩ nói.

Diệp Tử Phàm thất thần hồi lâu, Như không phải hiểu được tính cách vị Chủ Nhân này không có háo sắc, hắn đã cho là vị Chủ Nhân này đã phải lòng sắc đẹp của vị mỹ phụ kia đâu.

“Bệ Hạ! Đây là Tinh Huyết của ta!” Nguồn truyện audio Podcast

Dư Hiểu Tuệ cũng là bất đắc dĩ lên tiếng, nàng là đã lên tiếng lần thứ ba rồi, nhưng mà vị Ngụy Thánh Bệ Hạ này vẫn là thả hồn lên mây, như không phải nhìn trong mắt của đối phương không có sắc dục, mà chỉ là hồi tưởng, nàng thà là tự bạo cũng sẽ không giao ra Tinh Huyết này.

Thật ra, vừa rồi, trong lúc vị Bệ Hạ này thất thần, nàng trong lòng là có ý định ra tay với hắn, chỉ là nghĩ đến thực lực khủng bố của vị Ngụy Thánh kia nàng đành từ bỏ.

“Ngươi vừa rồi là muốn ra tay với ta?” Đem tất cả Tinh Huyết vào cho Đại Hắc luyện hóa sau, nhìn cái vị mỹ phụ này, Diệp Tử Phàm nhíu mày nói.

Hắn vừa rồi có chút thất thần, cũng không biết gì cả, là Đại Hắc vừa rồi đã nhắc nhở hắn.

Chương 507: Cảm thấy quen thuộc

Dư Hiểu Tuệ này vừa rồi là có đối với hắn sinh ra sát ý, chỉ là thoáng qua, nhưng mà Đại Hắc vẫn là nhận ra được đến.

“Rầm! ”

“Bệ Hạ! Không sai, vừa rồi là ta muốn ra tay giết ngài, chỉ là nghĩ đến thực lực của ngài quá mức đáng sợ, cho nên mới từ bỏ ý định! “Dư Hiểu Tuệ quỳ xuống, trong lòng là rất run sợ nói.

Hắn như thế nào có thể biết, rõ ràng nàng chỉ là có ý nghĩ thoáng qua thôi mà, cũng không thật sự bại lộ ra bên ngoài một chút nào, như thế cái vị khủng bố cường giả này lại nhận biết được! Dư Hiểu Tuệ càng nghĩ càng sợ.

“Ầm ầm! ”

“Thật là to gan, dám đối với chủ nhân sinh ra sát ý, ngươi là đáng chết! ”

Hổ Huyền Thiên hằm hằm lửa giận, khí thế bạo phát, như lập tức muốn ra tay với Dư Hiểu Tuệ một dạng.

Cơ hội tốt, đem cô gái này sát, sau đó diệt luôn đám Nhân Tộc này thì là càng tốt hơn.

“Bệ Hạ! Xin hãy cho ta nói vài câu, Hiểu Tuệ nàng là vì đệ đệ của nàng bị giết, nhất thời nghĩ không thông, cho nên mới có ý nghĩ như vậy, mong Bệ Hạ bỏ qua cho nàng một lần!”

Vương Cảnh Thanh nhìn thấy tình cảnh nguy cấp, cũng không màng đến nguy hiểm, liền đứng ra che chắn cho Dư Hiểu Tuệ.

“Đệ đệ? “Diệp Tử Phàm nói nhỏ.

“Không sai! Đệ đệ của nàng chính là Dư Thừa Diên, người mà bị ngài ra tay không lâu!” Vương Cảnh Thanh cũng là đúng sự thật bẩm báo.

Đến nước này, hắn cũng không còn muốn che giấu hai người bọn họ quan hệ nữa, hắn đến bên cạnh, ôm Dư Hiểu Tuệ vào trong lòng, chờ Diệp Tử Phàm phán xét.

“Chủ nhân! Như vậy bọn họ cành đáng chết!” Hổ Huyền Thiên nhe răng cười dữ tợn nói.

Cơ hội đến, không ai có thể để lại một người lúc nào cũng muốn sát mình bên cạnh, nhất là cái vị độc ác chủ nhân này, như là hắn, hắn cũng không bao giờ đặt một quả bom hẹn giờ bên cạnh.

Hắn là không nghĩ ra được cái lý do gì có thể giúp cho cái cô Dư Hiểu Tuệ này có thể sống sót cả.

“Bỏ đi! Như ngày sau hai ngươi có thực lực, có thể tìm đến ta trả thù! ”

Diệp Tử Phàm phất tay ra hiệu cho Hổ Huyền Thiên không cần lộn xộn, đối với Vương Cảnh Thanh hai người nói.

Hắn bây giờ tầm mắt đã cao, những người như Ngụy Thánh trở lên, mới để cho hắn bận tâm đối phó, đám người này, không nói bọn họ bị Nô Ấn khống chế, với thực lực cùng Thể Chất của bọn họ, là không thể nào có thể đuổi theo hắn được.

“Đa tạ Bệ Hạ! Đa tạ Bệ Hạ! ” Vương Cảnh Thanh hai người là vui mừng quá đỗi, cảm tạ liên tục.

Hai người bọn họ là nghĩ lần này chết chắc, không thể nào ngờ vị Ngụy Thánh này lại bỏ qua cho bọn họ một con đường sống, thật là vận khí chiếu xuống đầu.

Kim Nguyên Chí Tôn đám người cũng là thở dài một hơi, cũng may vị Chủ Nhân này không truy cứu, như không, nhìn bộ dạng của tên Hổ Huyền Thiên kia, bọn hắn không bị liên lụy vào là không thể.

“Chủ nhân này! Đổi tính từ khi nào vậy chứ?” Nhìn Diệp Tử Phàm đi xa đằng kia, Hổ Huyền Thiên không khỏi trong lòng nghi hoặc.

Diệp Tử Phàm này không phải là người mà hắn biết a, trước đây, đừng nói là có người đối với hắn sinh ra sát ý, chỉ cần hơi có ý không tốt cũng bị hắn trừng trị thẳng tay, bây giờ hắn hoàn toàn không có sự độc ác vốn có, như vậy là thế nào?

“Các ngươi! Các ngươi muốn làm gì? ”

Diệp Tử Phàm rời khỏi đây không lâu, đám Nhân Tộc này liền đem hắn cùng Ngô Nguyệt cấp vây quanh, khí thế đằng đằng, như muốn ăn tươi nuốt sống hắn một dạng.

“Hổ Huyền Thiên! Món nợ mà ngươi giết con của ta, bây giờ cũng là nên tính thôi!”Kim Nguyên Chí Tôn cầm đầu đám người, âm âm nói.

Diệp Tử Phàm rời đi, có nói cho bọn họ sau khi thu thập tàn cuộc nơi đây, tối liền đi đến Thành Chủ Phủ gặp hắn, như vậy từ đây đến tối, bọn họ còn hai canh giờ để mà thao tác.

Cái con Hổ này, thực lực không ra gì, lại hay muốn dồn bọn họ vào chỗ chết, bọn họ như thế nào có thể bỏ qua cho nó.

Vừa rồi khi bị Nô Ấn nhập vào Nguyên Thần, cũng cài cho bọn chúng biết một số điều luật, những điều trước trung thành gì đó bọn họ là không quan tâm, nhưng mà sau cùng, lại có một điều luật được tô bằng màu đỏ đậm rất là bắt mắt, làm bọn họ vô cùng hứng thú.

Đó là những người bên trong Nguyên Thần hay Yêu Đan có Nô Ấn, chủ nhân không cấm tranh đấu, chỉ cần không được giết chết đối phương là được.

Từ trong điều luật này, bọn họ liền phát hiện được sơ hở, chỉ cần không giết chết đối phương, có nghĩa là chỉ cần đối phương còn một hơi là được rồi, như thế là không làm trái lại Nô Ấn điều luật.

“Ha ha ha..Kim Nguyên huynh, là hiểu lầm, hoàn toàn là hiểu lầm, ta nói cho ngươi biết, Lê Thượng Âm là vì muốn bắt chủ nhân, cho nên mới bị chủ nhân diệt sát, ngươi muốn tìm người đòi nợ, cũng nên tìm vị Chủ Nhân kia, không phải ta!”

Hổ Huyền Thiên thấy tình cảnh không ổn, lập tức đưa Ngô Nguyệt vào bên trong Hư Giới của mình, sau đó hắn cười rất vui vẻ với Kim Nguyên Chí Tôn, còn xưng huynh gọi đệ, vô cùng thân thiết, nhân tiện đem vị Chủ Nhân kia cấp bán luôn.

Không có cách nào, hiện tại tất cả mọi người đều có Nô Ấn trong người, đám người này đều biết luật lệ, tuy hắn sẽ không có tính mạng chi ưu, nhưng mà chịu khổ là không thể tránh khỏi.

Đừng quên, vừa rồi hắn lên mặt dương oai là vì có Diệp Tử Phàm chống lưng, với lại đám người này cũng là ăn bữa hôm lo bữa mai, bất kỳ lúc nào cũng có thể chết, hắn có thể lên mặt.

Nhưng mà bây giờ tình hình biến đổi, tất cả đều là “đồng môn”, hắn lại quay lại với một tên Linh Thể Yêu Tôn như trước, đối với Kim Nguyên Chí Tôn kia Đạo Thể Chí Tôn Chí Cường Giả, hắn chỉ có nước bị đánh phân.

“Dù là như vậy! Ta cũng không có bỏ qua cho ngươi! ” Kim Nguyên Chí Tôn rít lên từng cơn.

Nhìn thần sắc của Hổ Huyền Thiên, hắn biết là tên này không có nói dối, con hắn đắc tội với vị Chủ Nhân kia, hắn là đáng chết, hắn có tâm báo thù cũng không có cái thực lực kia.

Cho nên, hắn chỉ còn nước trút một bộ phận oán khí lên Hổ Huyền Thiên, không phải hắn nói lên Tinh Không Bí Kim, bọn họ cũng không rơi xuống nước này đồng ruộng, cái tên Hổ Huyền Thiên này cũng không hề oan ức gì!

“Cái này! Cái này, sao ta lại cảm thấy quen quen! ” Hổ Huyền Thiên khá là lạnh người nói.

Phải rồi, đây không phải là hắn tìm Vương Nhất Sơn của Già Thiên Tông trả thù hay sao?

Mặc dù hắn biết Vương Nhất Sơn không phải là nguyên nhân chính gây ra cái chết của con hắn, nhưng mà hắn lại không thể tìm Dương Đình Quân trả thù, cho nên chỉ đem tên Vương Nhất Sơn kia ra làm dê thế tội!

Bây giờ nghĩ lại, Kim Nguyên Chí Tôn này cách làm, không có khác gì hắn là bao, y không thể tìm Ngụy Thánh Diệp Tử Phàm báo thù, lại tìm đối thủ nhẹ ký hơn là hắn để tính sổ.

Chương 508: Đây là tu luyện giới

Quả nhiên, làm người ai cũng vậy, quả hồng cũng là chọn quả mềm để bóp.

Có trách cũng chỉ trách hắn không có thực lực như vị chủ nhân kia mà thôi.

“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”

“Tên đê tiện kia! Ngươi chết đi!”

“Ầm ầm!!! ”

“Ngươi không đáng sống sót trên đời! ”

“Ầm ầm!! Ầm ầm!!! ”

“Tinh Không Bí Kim này! Tinh Không Bí Kim này!”

Kim Nguyên Chí Tôn ra tay, Hổ Huyền Thiên đương nhiên không hề có một tia phản kháng nào có thể nói, sau một kích, hắn đã bị Kim Nguyên Chí Tôn đánh cho phun huyết liên tục.

Đám người Tiền Bách Vạn, Bạch Vu cấp thấp Phàm Thể Hóa Thần này, cũng không có bỏ qua cho cơ hội đánh chó rơi xuống nước, tất cả quyền đánh, chân đá đều tập trung vào một thân Hổ Huyền Thiên.

Đáng thương cho Hổ Huyền Thiên, hắn chỉ có thể chịu trận, cũng không thể nào phản kháng, vì hắn đánh không lại người ta.

Nửa giờ sau..

“Kim Nguyên Chí Tôn? Hắn sẽ không có chết chứ? ”

Tiền Bách Vạn nhìn không thành nhân dạng Hổ Huyền Thiên ngoài kia, đến bên cạnh Kim Nguyên Chí Tôn hỏi nhỏ.

Trong số đám người ra tay với Hổ Huyền Thiên, hắn là ra tay nặng nhất, ai bảo Hổ Huyền Thiên đã diệt đi gia tộc của hắn đâu, như không phải vì sợ Diệp Tử Phàm trách phạt, hắn đã kết liễu tên Hổ Huyền Thiên này từ lâu.

“Yên tâm đi! Hắn còn chưa có chết đâu!” Kim Nguyên Chí Tôn lạnh lùng trả lời.

Hư Giới cùng Yêu Đan không có việc gì, tên Hổ Huyền Thiên này muốn chết cũng khó.

“Bách Vạn! Từ nay về sau, các ngươi gọi ta là Kim Nguyên được rồi! Tại trước mặt chủ nhân, ta không dám tự nhận Chí Tôn hai chữ! ”

Kim Nguyên Chí Tôn chỉnh sửa lại cách đám người Tiền Bách Vạn xưng hô, trước đây, hắn tại Vân Quang Thành này không bàn cải đứng đầu cường giả, chỉ là hiện tại, hắn đã không còn ánh hào quang như xưa, những lời này nếu như rơi vào Diệp Tử Phàm trong tai cũng là không tốt.

“Vâng! Kim Nguyên huynh! ”

Đám người Tiền Bách Vạn cũng là gật đầu đồng ý, cùng là Hóa Thần với nhau, xưng huynh gọi đệ cũng không phải chuyện gì lớn.

“Kim Nguyên huynh! Tiếp theo nên làm thế nào?”

“Dọn dẹp tàn tích! Thông báo với lại tất cả Tu Luyện Giả cùng dân chúng trong thành, chúng ta Vân Quang Thành là bị Ma Tộc Ma Tôn thông qua Truyền Tống Trận đến đây tấn công, mặc dù chúng ta đã đánh lui Ma Tộc Ma Tôn, nhưng mà cũng là tổn thất thảm trọng! ” Kim Nguyên Chí Tôn cũng không cần suy nghĩ lên tiếng nói.

Che đậy tin tức, lừa dối mọi người, đây là cách mà tất cả mọi Thượng Vị Giả thường làm, bên dưới không biết được tin tức chân thật cũng chỉ nghe theo lời bọn họ, những người biết được sự thật, không phải là người của bọn họ thì cũng là những người chết.

“Kim Nguyên huynh! Cứ làm như vậy!” Vương Cảnh Thanh cũng là bội phục nói.

Cách giải quyết đơn giản, nhưng mà trong thời gian rất ngắn đưa ra phương án giải quyết như vậy quá tốt rồi, ai nói Kim Nguyên Chí Tôn chỉ vùi đầu vào việc tu luyện mà không biết gì về cách cai quản mọi người, theo hắn thấy Kim Nguyên Chí Tôn chuyện gì cũng hiểu, chẳng qua hắn muốn lười ra mặt giải quyết mà thôi.

Thậm chí, hắn còn lớn mật suy đoán, Dư Thừa Diên những năm qua âm thầm gom hết toàn bộ quyền lực vào tay của mình, vị này thâm tàng bất lộ Kim Nguyên Chí Tôn cũng biết, chỉ là không biết như thế nào mà hắn chưa ra mặt thu thập mà thôi.

“Cảnh Thanh! Nơi này là Tu Luyện Giới! ” Lê Kim Nguyên nhìn Vương Cảnh Thanh một cái, sau đó nhẹ nhàng nói một câu, nói xong, hắn cũng rời đi.

“Nơi đây là Tu Luyện Giới!… Tu Luyện Giới!….Kim Nguyên huynh, Cảnh Thanh đã hiểu, đa tạ nhắc nhở! ” Vương Cảnh Thanh thật sâu hướng Kim Nguyên Chí Tôn hướng đi cúi đầu thi lễ.

Đơn giản một câu nơi đây là Tu Luyện Giới, Lê Kim Nguyên đã dạy cho hắn một cái bài học sâu sắc, như tại thế giới phàm tục, có thể tổn hao tâm trí cùng người khác đấu tranh, tranh giành quyền lực, tiền tài, nhưng mà tại nơi đây, những chuyện kia chỉ là điều hết sức vô nghĩa.

Tu Luyện Giới, mặc người có quyền thế ngập trời, tài nguyên như núi, nhưng mà không có thực lực cường đại, những cái kia chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, hết sức hư ảo.

Chỉ cần cường giả một câu, ngươi tài nguyên cùng quyền thế lớn như thế nào, cũng phải giao ra, không giao ra chỉ có một con đường chết.

Dư Thừa Diên có thể tìm hết mọi biện pháp, tập trung quyền lực vào thân, chỉ cần Lê Kim Nguyên muốn, hắn nhất định phải giao ra, không giao không được, vì Lê Kim Nguyên chính là Đạo Thể Chí Tôn Chí Cường Giả, trong khi Dư Thừa Diên không phải.

Cũng như hiện nay, vị Ngụy Thánh Diệp Tử Phàm kia sao có thể một lời nói định đoạt sinh tử của bọn họ, chẳng qua, vì người ta là Ngụy Thánh cường giả, trong khi bọn họ không phải.

Đạo lý đơn giản như vậy, trước kia hắn cũng như Dư Thừa Diên đều không hiểu, bọn họ thua xa Lê Kim Nguyên không chỉ là Đạo Thể Thể Chất, mà còn là Đạo Tâm.

“Chủ nhân! Chủ nhân! Ngài thật sự quá mức độc ác a!”

Chỉ còn một mình Hổ Huyền Thiên, hắn khó khăn lắm mới sử dụng một ít thần thức lấy ra một ít trị thương Đan Dược ăn vào, sau đó nhe răng trợn mắt nói.

Hắn biết hắn rơi xuống như hôm nay là do vị Chủ Nhân kia âm thầm giở trò quỷ, nếu như không, đám người Kim Nguyên kia có khôn lanh đến đâu cũng không thể trong một thời gian ngắn tìm hiểu cái Nô Ấn điều luật kia, để rồi đem hắn đánh đến nỗi chết đi sống lại.

Thường thì người ta hay nói, Ma cũ bắt nạt Ma mới, còn trường hợp của hắn là Ma mới bắt nạt Ma cũ, cái này cũng là lần đầu tiên.

Hắn đã nghĩ vị Chủ Nhân kia tính cách có phần thay đổi, hắn nghĩ không có sai, chỉ là vị Chủ Nhân kia thay đổi không phải trở nên dễ nói chuyện hơn, mà là càng trở nên âm hiểm hơn trước mà thôi.

Không phải sao, hắn chỉ có ý định cho đám Nhân Tộc đáng ghét kia chết hết mà thôi, đám người kia toàn là một đám âm nhân không đền mạng, hắn làm vậy thì có gì sai, chẳng qua là thực lực của hắn không đủ, chỉ lợi dụng chủ nhân ngài một chút xíu, ngài cũng đâu có mất cái lạng thịt nào, có cần phải trừng phạt hắn nặng tay như vậy hay không?

Chương 509: Kiệt nhĩ thành người đến

“Hít hà! Xem ra cuộc sống sau này của ta không có dễ chịu cho lắm!”

Hổ Huyền Thiên trở mình một cái, đau đớn làm cho hắn hít một hơi khí lạnh, đám người kia ra tay cũng qua độc ác một chút.

Hắn biết, phiền phức của mình còn chưa có qua, ánh mắt của cái tên Lê Kim Nguyên kia trước khi đi nhìn hắn, hắn vẫn còn khắc sâu ấn tượng, đây là muốn nói cho hắn biết tên kia sẽ còn quay lại tìm mình, chuyện này còn chưa có xong.

“Không được! Phải nhanh chân đến Thành Chủ Phủ một chuyến! Nếu như không, ta lại phải tiếp tục gặp tai ương! ”

Bất chấp thương thế, Hổ Huyền Thiên vẫn là cố gắng đứng lên, hắn là nhớ đến, trước khi đi Diệp Tử Phàm đã từng nói, đến tối nay tất cả phải tập trung tại Thành Chủ Phủ, như người nào không đến, hẳn là không thể tránh được trừng phạt, hắn không muốn lại bị phạt nữa.

Với lại, hiện tại Diệp Tử Phàm cũng là nơi an toàn nhất mà hắn có thể đi, như để cho đám người kia gặp lại, hắn là không thể không ăn hết gói đem đi.

audio coi am

Đêm tối! Thành Chủ Phủ!

“Vạn Linh Sơn Mạch! Thật sự có nhiều như vậy tài nguyên hay sao?”

Diệp Tử Phàm ngồi tại Thành Chủ đại vị, phía sau được Hổ Huyền Thiên ra sức đấm bóp, hết sức là thoải mái, ngồi nghe đám người Kim Nguyên Chí Tôn tường trình về Đông Châu tình thế, cũng như Tốn Ma Vực cách cục phân chia cùng với lại tài nguyên phân bố.

Mặc dù đã từ mười ba tên Ma Tôn cường giả ký ức đến được khá nhiều thông tin, nhưng mà nghe đám người này thuật lại, cũng có khác một phen tư vị. Nhất là cái Vạn Linh Sơn Mạch kia, càng là thần kỳ.

“Chủ nhân! Chủ nhân! Vạn Linh Sơn Mạch này ta biết rất rõ, nơi đó tài nguyên vô cùng nhiều, có thể là kiếm lấy không hết, ta lấy Cực Phẩm Linh Mạch cùng Tinh Không Bí Kim cũng chính là tại Vạn Linh Sơn Mạch Hắc Linh Sơn! ”

Không chờ đám người Lê Kim Nguyên lên tiếng, đứng phía sau đúng như một người hầu đúng nghĩa Hổ Huyền Thiên lên tiếng, hắn còn kể ra một loạt những điều mắt thấy tai nghe suốt một tháng thám hiểm tại Vạn Linh Sơn Mạch.

Đương nhiên, chuyện hắn bị hai tên Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả dùng Thượng Phẩm Đạo Khí công kích hút chết hắn sẽ không nói ra, ai lại vạch áo cho người xem lưng bao giờ.

“Chủ nhân! Hổ Huyền Thiên nói không sai, Vạn Linh Sơn Mạch tài nguyên quả thật rất nhiều, nhưng mà nơi đó đã bị ba mươi tòa Chí Tôn Thành Trì Ma Tộc phong tỏa khá chặt chẽ, Nhân Tộc cùng Yêu Tộc chỉ có thể đứng bên ngoài kiếm ít tài nguyên! ”

Tiền Bách Vạn cung kính lên tiếng nói, Tiền gia của bọn họ cũng là đối với Vạn Linh Sơn Mạch trông mà thèm, chỉ là đi vào đám nào, chết đám đó, bây giờ Vạn Linh Sơn Mạch đối với hắn mà nói là một ám ảnh.

“Ba mươi tòa Chí Tôn Thành Trì Ma Tộc sao? Không bao lâu, Tốn Ma Vực sẽ không còn có ba mươi tòa Chí Tôn Thành Trì Ma Tộc kia nữa! ” Diệp Tử Phàm ánh mắt lộ ra hàn quang, nói.

Hắn đã xuất quan, cũng đã tìm hiểu được kha khá về Ma Tộc tại Tốn Ma Vực, cũng như Đông Châu này, nhất là hắn nghe đến Vạn Linh Sơn Mạch những cái tài nguyên kia, càng là khát khao khó nhịn.

Vạn Linh Sơn Mạch cùng Ma Tộc tại Tốn Ma Vực này, hắn nhất định phải có, đây là bước đầu tiên trong kế hoạch của hắn.

“Lê Kim Nguyên! Ngày mai ngươi lập tức đi đến ba tòa Chí Tôn Thành Trì còn lại của Nhân Tộc, cũng như là hai tòa Yêu Tộc Thành Trì, nói cho những tên Hóa Thần cùng Yêu Tôn nơi đó, lập tức đến hết Vân Quang Thành đầu hàng, thần phục vào Diệp Tử Phàm ta, nếu như không, một khi ta tự mình đến, bọn họ chỉ có một con đường để đi, kia chính là tử vong một cái! Ta là cho bọn họ một ngày thời gian để suy nghĩ! Hết thời hạn kia…!”

“Kim Nguyên tuân lệnh! “Lê Kim Nguyên thân thể hơi run rẩy một cái, cung kính nói.

Hết một ngày thời gian kia mà mấy cái tòa Chí Tôn Thành Trì kia không có thần phục sẽ là cái gì? Tuy Diệp Tử Phàm không có nói rõ, nhưng mà sát khí bức nhân kia cho dù là người mù cũng có thể hiểu được nếu như đám người kia không thần phục, chỉ có một con đường chết có thể đi.

Sau khi kinh sợ xong, hắn trong lòng là vô cùng vui mừng, vị Chủ Nhân này đã nói rõ phía trước, là từ nay về sau, Tốn Ma Vực sẽ không còn có ba mươi tòa Chí Tôn Thành Trì Ma Tộc tồn tại, như thế nào không tồn tại, đương nhiên là đem bọn họ xóa sổ.

Với Ngụy Thánh cường giả như vị Chủ Nhân này, nếu như ra tay diệt đi một đám Ma Tôn cường giả trở xuống, quả thật không có khó khăn gì, còn không muốn nói là hết sức nhẹ nhàng.

Như vị Chủ Nhân này muốn, thống nhất Đông Châu ba trăm tòa Địa Vực cũng không phải là không được.

Thống nhất Đông Châu, Đây là Nhân Tộc bọn họ trước đây có nghĩ cũng không dám nghĩ a, thế nhưng bây giờ đã có Diệp Tử Phàm đứng ra đi làm, hoàn toàn là có hi vọng.

Nhân Tộc làm chủ một Châu của Ma Tộc, theo hắn biết cái ý nghĩ này hai trăm ức năm trước Vân Quang Chí Tôn cũng đã từng muốn thử, chỉ là cuối cùng vẫn không thể nào thực hiện được thì đã biến mất, chỉ là bây giờ đối với Diệp Tử Phàm là không giống, hắn đây chính là chân chính Ngụy Thánh cường giả a.

Hóa Thần cùng Ngụy Thánh, thực lực sai biệt như trời với đất, Hóa Thần có nhiều, cũng không phải là Ngụy Thánh đối thủ, đây là chuyện mà ai cũng biết được, chưa có khi nào, niềm tin của hắn lại lớn đến như hôm nay.

“Doãn Thiên bái kiến chủ nhân! Bái kiến các vị Chí Tôn! ”

Lê Kim Nguyên đám người là đang hết sức tưởng tượng ra tương lai vô cùng tốt đẹp cho Nhân Tộc bọn họ, cũng như Nhân Tộc có thể làm chủ thiên hạ, cái tên Doãn Thiên này đến thật sự không đúng lúc.

“Có chuyện gì? ”

Lê Kim Nguyên là không khách khí lên tiếng, trong lời nói của hắn là có chứa một chút ý giận.

Chỉ là sau đó hắn như nhớ đến cái gì, lập tức hướng Diệp Tử Phàm nhận lỗi.

Hắn làm nhân vật số một quen rồi, cho nên cũng theo quán tính mình là người đầu tiên lên tiếng, cũng như quyết định, chỉ là hắn đã có chút quên, bây giờ nhân vật số một là vị Ngụy Thánh kia, không phải là hắn.

“Nói đi!” Diệp Tử Phàm phất tay, một chút lễ nghi, hắn cũng không xem vào đâu.

“Vâng! Chủ nhân, là như vậy, hàng hóa mà chúng ta chuẩn bị giao cho Kiệt Nhĩ Thành đã quá hạn một ngày, người của Kiệt Nhĩ Thành đã đến đây đòi người, không biết chuyện này nên xử lý như thế nào, thỉnh chủ nhân minh kỳ! ” Doãn Thiên cung kính hướng Diệp Tử Phàm nói.

Thật sự không nghĩ đến, cũng không thể nào tưởng tượng ra nỗi, Vân Quang Thành trong vòng một ngày đã biến thiên.

Vân Quang Thành hai mươi vị Hóa Thần cường giả chết mất mười hai vị, chỉ còn tám vị, người làm chủ Vân Quang Thành cũng không còn là Kim Nguyên Chí Tôn, mà là một vị trẻ tuổi thanh niên, nói ra, cũng là rất khó có người tin tưởng.

Nhưng mặc dù có thay đổi như thế nào, những tên tôm tép như bọn họ công việc cũng không hề thay đổi, chẳng qua, là báo cáo với một ông chủ mới mà thôi.

Chương 510: Mát lòng mát dạ

“Hàng hóa? Là hàng hóa gì?” Diệp Tử Phàm có chút không hiểu hỏi lại.

Hắn cũng chỉ vừa mới tiếp nhận cái tòa Chí Tôn Thành Trì này không được mấy canh giờ mà thôi, những công việc trước kia hắn là chưa biết nhiều lắm, cũng không có ý định đi quan tâm, thứ hắn quan tâm chỉ có tài nguyên cùng tài nguyên mà thôi.

“Hồi bẩm Chủ Nhân! Là ba tháng một lần chúng ta Vân Quang Thành phải đem mười triệu phàm nhân hiến cho Kiệt Nhĩ Thành a!”

Doãn Thiên cũng hai chân run rẩy, khi hắn nhắc đến hai chữ hàng hóa, tám vị Hóa Thần Chí Tôn còn lại của Vân Quang Thành thi thoảng liếc mắt qua nhìn hắn, bọn họ tuy cúi đầu xuống, nhưng mà thông qua những ánh mắt kia, hắn là cảm nhận đầy đủ sự uy hiếp.

Uy hiếp là cái gì, hắn đương nhiên là hiểu rõ, kia chính là mười triệu tên phàm nhân tại Long Mã Thành vừa bắt về kia.

Thú thật, sau khi tiếp nhận công việc của Tư Mã Lai, hắn cũng biết rất nhiều điều xấu xí mà Vân Quang Thành những vị Chí Tôn kia không muốn cho người khác biết.

Ba tháng một lần đưa một ngàn vạn Nhân Tộc Phàm Nhân đến làm cống phẩm cho Kiệt Nhĩ Thành chính là một trong số đó, cái này cũng làm cho hắn ghê rợn nhất, cho nên, đáng lý phải giao trước một ngày, hắn lại cố ý lùi thời gian lại, đến khi không thể lùi được nữa hắn mới lên đây báo cáo.

Đến đây gặp Diệp Tử Phàm, hắn cũng đem theo một tia hi vọng, hi vọng cái vị Chủ Nhân mới của tòa Vân Quang Thành này sẽ làm khác hơn những vị Chí Tôn đi trước, cho đám Phàm Nhân kia một con đường sống.

Vì cái tia hi vọng mong manh này, hắn ngay cả uy hiếp của những vị Chí Tôn kia cũng có thể bỏ mặc.

Hơn ai hết, hắn biết cái việc làm này là vô cùng tàn độc, đem tộc nhân của mình đưa cho tộc đàn khác làm thức ăn, nghĩ đến đây, hắn cũng thấy ghê rợn.

Nếu như là hắn, hắn thà tử đấu sa trường, cùng Ma Tộc chống lại, cũng sẽ không đem tộc nhân vô tội của mình đi trao đổi lấy cuộc sống bình an tạm bợ.

“Chủ nhân! Chủ nhân, chuyện này Huyền Thiên ta cũng biết! ” Hổ Huyền Thiên nhanh nhẩu chen vào, hắn nhìn đám người Kim Nguyên Chí Tôn bên dưới cười lạnh liên tục.

Dám đem Huyền Thiên đại gia các ngươi ra trút giận, quả báo các ngươi cũng nên nhận.

Sau, hắn đem Vân Quang Thành cùng Kiệt Nhĩ Thành hiệp ước nói ra không một tia bỏ sót, hơn nửa còn thêm mắm dặm muối, ngay cả trẻ con mới sinh hắn cũng đem vào, có thể nói, hắn muốn tô vẽ chuyện này càng bi thương, càng vô nhân đạo một chút.

“A…A..Chủ nhân… Chúng tôi đã biết tội! Cầu ngài khai ân a!”

“A..A..A…Rầm rầm.. Chủ nhân.. Chủ nhân! Chuyện này là do một mình Lê Kim Nguyên, cùng Dư Thừa Diên chủ đạo…. Chúng tôi là vô tội đó Chủ Nhân..! ”

“A…A…A…Không sai…Tất cả là do Dư Thừa Diên làm…Không liên quan đến ta đâu…Thưa Chủ Nhân! ”

Doãn Thiên nhìn thấy tình cảnh này, không hiểu sao cả người như rơi vào hầm băng, phải là trải qua cực hình khủng bố như thế nào, những vị Chí Tôn đứng trên đỉnh chúng sinh mới bỏ đi thân phận tôn quý nằm lăn xuống bên dưới, kêu la thảm thiết đến như vậy.

Hơn ai hết, hắn cũng là lo lắng cho tương lai của mình, chính hắn là kẻ chủ mưu, đem những chuyện xấu mà những tên chí tôn này bóc ra, một khi bọn họ thu sau tính sổ, hắn bảo đãm mình còn thảm hơn đám người này.

“Hắc hắc! Ta còn tưởng các ngươi có thể thoát khỏi Nô Ấn hành hạ kia chứ!” Nhìn thấy cảnh này, Hổ Huyền Thiên là thật mát lòng mát dạ.

Sau khi đám người này bị hạ Nô Ấn, cũng chưa từng nếm trải Nô Ấn mùi vị, dựa vào cái gì Yêu Tộc bọn họ phải chịu cảnh lên bờ xuống ruộng, trong khi đám người này lại không, là do bọn họ là Nhân Tộc sao? Hắn nhổ vào.

Cũng may, cuối cùng ông trời cũng mở mắt, đám người này cuối cùng cũng gặp tai ương, thật là đại khoái nhân tâm a.

Ân, cũng là do cái tên Nhân Tộc kia đâm ra, xem ra sau này phải chiếu cố hắn nhiều hơn một chút mới được.

Hổ Huyền Thiên nhìn Doãn Thiên, hắn càng nhìn, lại càng thuận mắt.

Chỉ là hắn biết, chuyện này cũng có không ít khó khăn, sau chuyện hôm nay, thù oán của hắn cùng đám Nhân Tộc này là càng ngày càng sâu, nhất là hắn không phải là đối thủ của cái tên Lê Kim Nguyên kia, xem ra phải nghĩ một cách khác mới được.

Một khắc sau..

“Đa tạ Chủ Nhân khai ân!”

Tám vị Hóa Thần Chí Tôn, sau một khắc chịu đựng đến quá giới hạn của mình, cuối cùng, cũng xem như được giải thoát, nhìn vào gương mặt điềm tĩnh của Diệp Tử Phàm kia, bọn họ là cảm thấy vô cùng kinh khủng.

“Không có lần sau!”Diệp Tử Phàm khá là âm trầm nói.

Người trong Tu Luyện Giới, khi gặp phải đối thủ mạnh hơn, bản thân lại không có lực phản kháng, hi sinh người khác phục vụ cho bản thân mình cũng không có gì đáng trách, đáng trách là những người này không nên hi sinh phàm nhân tay không tất sắt để mà ép dạ cầu toàn.

Hắn từ khi bước chân vào con đường Tu Luyện đến nay, ngoài những phàm nhân trong lúc vô tình bị hắn diệt ra, hắn là chưa bao giờ sát hại một tên không có tu vi phàm nhân nào, chứ đừng nói đến chuyện đem phàm nhân làm thức ăn đưa đến cho người khác, hành động như thế, hắn cũng là cực kỳ căm ghét.

Với lại nói, đám người này cũng không hoàn toàn là không có một chút lực tự vệ nào, bọn họ có cả một tòa Hộ Thành Phù Trận Cao Cấp mà ngay cả Đạo Thể Hóa Thần cũng có thể sát, cũng còn trong tay Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp Vân Quang Kiếm mà bất kỳ một tên Ma Tôn nào cũng không dám ngạnh kháng, như Vân Quang Thành muốn liều mạng, cho dù có là cường đại số một Tốn Ma Vực Kiệt Nhĩ Thành đi chăng nữa, cũng không dám leo lên trên đầu của bọn họ kéo phân a.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 2 ngày trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 2 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 3 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá