1. Home
  2. Truyện Đô Thị
  3. [Dịch] Siêu Cấp Thiên Phú
  4. Tập 5: Trở về (c41-c50)

[Dịch] Siêu Cấp Thiên Phú

Tập 5: Trở về (c41-c50)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 41: Trở về

Hung thú cao cấp! Tất cả mọi người nghe xong, trong lòng liền giật thót một cái.

Nếu như là hung thú cao cấp bình thường, bọn hắn tuyệt đối sẽ không quan tâm, chỉ cần một Đại Võ Giả liền có thể chống lại, nhưng nếu là hung thú Kiến Thần Lực cao cấp, ở trên cơ sở hung thú cao cấp tăng thêm thiên phú lực lượng Cao đẳng, công kích sau khi được tăng cường coi như không bằng Tông Sư, thì cũng không kém quá nhiều.

Một con hung thú Kiến Thần Lực cao cấp tuyệt đối không phải là Đại Võ Giả đồng cấp có thể đối phó, coi như là loại Đại Võ Giả vô cùng cường đại như Thanh lão cũng tuyệt đối không phải là đối thủ.

Có lẽ chỉ có loại Đại Võ Giả có thiên phú công kích nghịch thiên hoặc là Tông Sư mới có thể đối phó với con hung thú Kiến Thần Lực cao cấp này.

“Lưu lại chỉ có chết!” Diệp Thiên âm thầm suy nghĩ, thế là, hắn không nói hai lời, trong nháy mắt khởi động tốc độ gấp 3 lần, hướng về nơi xa bỏ chạy.

Nguyên bản, tốc độ của hắn chỉ sánh ngang với Tinh Anh Võ Giả phổ thông, nhưng sau khi được gia tốc gấp 3 lần, lại không kém gì so với Tinh Anh Võ Giả cao cấp nhất, thậm chí còn vượt qua một chút.

Trong nháy mắt, thân ảnh của Diệp Thiên liền vượt qua rất nhiều Tinh Anh Võ Giả.

Oanh! ! ! ! Một con Kiến Thần Lực khổng lồ xuất hiện, hình thể của nó dài chừng 20 mét, toàn thân hiện lên màu vàng nhàn nhạt, mà Kiến Thần Lực bình thường chỉ có màu đen mà thôi.

Con Kiến Thần Lực này vừa xuất hiện, liền có một cỗ uy áp bao phủ toàn trường.

“Thật nặng!” Diệp Thiên cảm thấy toàn thân trầm xuống, phảng phất như là có thứ gì đó đang đè lên người.

Đây không phải là trọng lực, mà là một loại áp chế về khí thế. Nếu như không có cách nào đánh vỡ loại áp chế khí thế này mà nói, tốc độ sẽ chậm đi rất nhiều lần, căn bản là trốn không thoát.

Tốc độ của đám Tinh Anh Võ Giả thoáng cái trở nên chậm hơn vài lần, mà nhóm Đại Võ Giả lại không nhận phải ảnh hưởng quá lớn, tốc độ mặc dù cũng bị chậm đi, nhưng vẻn vẹn chỉ chậm đi ba, bốn thành mà thôi, tốc độ vẫn nhanh hơn nhiều so với đám Tinh Anh Võ Giả.

“Đao thế!” Trên người của Diệp Thiên bộc phát ra khí tức đao thế, đao thế có cảnh giới đại thành đủ để ngạnh kháng với khí thế của Kiến Thần Lực.

Áp chế biến mất, tốc độ của Diệp Thiên khôi phục lại được trình độ gấp 3 lần, thậm chí còn chạy không chậm hơn so với mấy Đại Võ Giả.

Hưu hưu hưu! ! ! ! Từng vị Võ Giả chạy trốn, hung thú Kiến Thần Lực cao cấp coi như truy sát, cũng sẽ không truy sát Diệp Thiên, mà truy sát những Võ Giả cách bản thân gần nhất.

Thế là, những vị Tinh Anh Võ Giả này liền chết thảm.

Về phần Thanh lão, sau khi nhắc nhở đám Võ Giả một tiếng, thì chính là người thứ nhất chạy trốn, căn bản không hề có tâm tư đánh một trận cùng với hung thú Kiến Thần Lực cao cấp.

“A a a! ! ! !” Từng vị Tinh Anh Võ Giả tử vong ở dưới sự truy sát của Kiến Thần Lực cao cấp, ngay cả tư cách chống lại cũng đều không có, bị chém giết giống như là giun dế vậy.

Không tới vài cái hô hấp, liền có hơn mười vị Tinh Anh Võ Giả bị giết chết.

Gia tốc! Diệp Thiên ngay cả tâm tư quay lại nhìn cũng không có, chỉ lo chạy trốn.

Cũng không biết chạy được bao xa, chỉ cảm thấy đằng sau không có bất kỳ Võ Giả hoặc là Kiến Thần Lực nào, hắn mới nhìn thoáng về phía sau.

Khi phát hiện ra đằng sau đã không có Kiến Thần Lực truy sát, lúc này mới thở ra một hơi nhẹ nhõm. Tùy ý tìm một chỗ, Diệp Thiên liền dừng lại nghỉ ngơi.

Một đường chạy bán sống bán chết, nguyên lực cơ hồ đã hao hết, thể lực cũng hao tổn nghiêm trọng. Nếu như không tranh thủ thời gian để khôi phục mà nói, hành tẩu ở trong nơi hoang dã sẽ vô cùng nguy hiểm.

Hắn vội vàng uống hết một bình thuốc khôi phục lực lượng, khôi phục lực lượng trong thể nội.

Mấy canh giờ sau đó, Diệp Thiên đã khôi phục lại trạng thái đỉnh cao, hắn liền quay trở về sơn cốc nơi đám người Phong Lang đang đứng.

“Diệp Thiên, ngài đã trở về rồi!” Phong Lang nhìn thấy Diệp Thiên, vô cùng mừng rỡ, trước đó, hắn một mực lo lắng cho Diệp Thiên, bây giờ nhìn thấy Diệp Thiên trở về, cuối cùng cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm.

“Tranh thủ thời gian trở về căn cứ Lâm Hải, đã xảy ra chuyện lớn!” Thần sắc của Diệp Thiên trở nên ngưng trọng, nói.

“Đã xảy ra chuyện lớn gì?” Đám người Phong Lang nhíu mày hỏi.

Diệp Thiên liền tranh thủ kể ra sự tình về Kiến Thần Lực, đám người Phong Lang nghe xong đều biến sắc.

Một lượng lớn hung thú Kiến Thần Lực cấp thấp, mười mấy con hung thú Kiến Thần Lực trung cấp, tăng thêm một con hung thú Kiến Thần Lực cao cấp, đây là một cỗ lực lượng kinh khủng đến cỡ nào a!

Đám người Phong Lang mặc dù không tận mắt nhìn thấy, nhưng từ bên trong ngữ khí của Diệp Thiên liền có thể phán đoán đại khái ra một chút. Đồng thời, bọn hắn cũng bội phục bản sự của Diệp Thiên, có nhiều Tinh Anh Võ Giả chết như vậy, mà Diệp Thiên lại có thể trở về không một chút tổn hao.

“Đi, chúng ta nhanh trở về, dù sao thì chúng ta cũng đã hoàn thành nhiệm vụ!” Phong Lang tranh thủ thời gian nói.

Thế là, Diệp Thiên cùng với đám người Phong Lang nhanh chóng trở về căn cứ Lâm Hải.

Trên đường đi, bọn hắn cũng không hề buông lỏng cảnh giác. Bất quá, trên đường trở về bọn hắn lại không may gặp phải mấy con hung thú trung cấp, may mắn là có Diệp Thiên xuất thủ mới miễn trừ nguy cơ.

Lại trôi qua nửa ngày, bọn hắn rốt cục cũng trở về căn cứ Lâm Hải!

Về đến nhà, chuyện đầu tiên mà Diệp Thiên làm chính là dung hợp thiên phú lực lượng Cao đẳng. Thực lực của hắn đã bị bại lộ ở trong sự tình Kiến Thần Lực, thậm chí ngay cả thiên phú tốc độ cũng đã bại lộ, mặc dù chưa chắc đã có đại gia tộc nào gây ra bất lợi cho hắn, nhưng nhanh chóng tăng cường thực lực chính là một điều cần thiết.

Chỉ cần dung hợp thiên phú lực lượng Cao đẳng, hắn tuyệt đối có thể nắm giữ chiến lực không kém gì Đại Võ Giả, thậm chí có thể nghiền ép Đại Võ Giả bình thường.

“Dung hợp!” Thuế biến kịch liệt bắt đầu, thân thể của Diệp Thiên giống như là một con tôm hùm đang bị luộc vậy, gân xanh nổi đầy người, lực lượng kinh khủng ở chỗ sâu trong tế bào toát ra, cải tạo toàn thân trên dưới của Diệp Thiên.

Cũng không biết trải qua bao lâu, toàn thân của Diệp Thiên dĩ nhiên lại ướt đẫm, giống như là mới mới đi bơi xong vậy.

Rất nhanh, lực lượng của Diệp Thiên đã được khôi phục lại, lúc này mới tiến hành kiểm tra tình huống thiên phú của bản thân.

Nhân loại: Diệp Thiên

Thiên phú tu luyện: Cao đẳng

Thiên phú tốc độ: Sơ đẳng

Thiên phú đao pháp: Trung đẳng

Thiên phú Ám Ảnh: Sơ đẳng

Thiên phú khép lại: Đỉnh cấp

Thiên phú lực lượng: Cao đẳng

Nhìn qua dòng thiên phú lực lượng Cao đẳng, Diệp Thiên không nhịn được cười phá lên.

“Thử lực lượng của mình xem!” Diệp Thiên cầm lên một khối sắt, thôi động thiên phú lực lượng nhẹ nhàng bóp, khối sắt phảng phất như biến thành một cục đất sét, tùy ý để cho hắn nhào nặn.

Hắn lại nhẹ nhàng giậm chân một cái, trực tiếp giẫm vỡ mặt đất, bốn phía chấn động mãnh liệt.

Chương 42: Tông Sư ra tay

Bởi vì không có thiết bị kiểm tra lực lượng, Diệp Thiên chỉ có thể kiểm tra lực lượng lần lượt từng lần một, cuối cùng cho ra một chút đánh giá.

“Lực lượng nguyên bản của ta là 3 vạn cân, trải qua sự tăng cường của thiên phú lực lượng Cao đẳng, lực lượng của ta lại có thể đi đến trình độ 30 vạn cân!” Diệp Thiên kinh hỉ nói.

30 vạn cân lực lượng, đây là khái niệm gì? Nếu thêm vào sự tăng cường của nguyên lực mà nói, công kích lực lượng đơn thuần của hắn liền đạt tới 60 vạn cân.

Mà cực hạn của Tinh Anh Võ Giả bất quá chỉ là 10 vạn cân mà thôi, mà một số Đại Võ Giả vừa mới tấn thăng, lực lượng thân thể cũng bất quá chỉ có khoảng 11, 12 vạn cân, còn Đại Võ Giả sơ kỳ mới đạt đến 15 vạn cân.

“Những con hung thú Kiến Thần Lực trung cấp kia căn bản là tương đương với cảnh giới Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ, chỉ nắm giữ thiên phú huyết mạch Sơ đẳng, nhưng lại may mắn phát triển đến cấp độ hung thú trung cấp, cho nên mới có thể ở dưới sự tăng cường của thiên phú lực lượng Cao đẳng đánh ngang tay với Đại Võ Giả, nếu như những con hung thú Kiến Thần Lực trung cấp này phát triển hình thể to hơn một chút nữa, sẽ có thể nhẹ nhõm săn giết một Đại Võ Giả phổ thông!” Diệp Thiên thầm nghĩ.

Lúc này, hắn rốt cuộc cũng biết được vì sao Thanh lão lại chạy trốn nhanh như vậy, nếu liều mạng đối mặt với hung thú Kiến Thần Lực cao cấp mà nói, đoán chừng Thanh lão sẽ trực tiếp bị miểu sát a.

Mặc dù lực lượng của hung thú Kiến Thần Lực cao cấp rất nghịch thiên, nhưng tốc độ cùng với phản ứng vẫn chỉ ở mức độ Đại Võ Giả sơ kỳ, cho nên mới không có cách nào đuổi kịp Thanh lão.

“Lấy thực lực của ta, muốn chém giết Đại Võ Giả phổ thông là một chuyện dễ như trở bàn tay! Nhưng nếu Đại Võ Giả trung kỳ muốn chạy trốn, ta sẽ không có cách nào ngăn cản, mà đuổi theo cũng không kịp!” Diệp Thiên đối với thực lực của bản thân có một sự nhận biết rõ ràng.

Lực lượng cực hạn của Đại Võ Giả là 100 vạn cân, thêm sự tăng cường của nguyên lực, thì có thể phát huy ra lực công kích 200 vạn cân. Đây là chiến lực của Đại Võ Giả đỉnh phong phổ thông!

Cùng so sánh với chiến lực của Đại Võ Giả đỉnh phong, Diệp Thiên vào thời điểm hiện tại tự nhiên là không bằng. Bất quá, Diệp Thiên lại nắm giữ thiên phú khép lại đỉnh cấp, tăng thêm sự cường đại của đao kỹ cấp Thanh Đồng Ảnh Sát, chiến lực cũng sẽ không thua Đại Võ Giả đỉnh phong quá nhiều.

“Ảnh Sát là khoái đao, lực công kích tăng thêm cũng không phải là quá nhiều, trừ phi ta có thể đem Ảnh Sát luyện đến cảnh giới viên mãn, chỉ cần dựa vào Ảnh Sát liền đủ để gia tăng lực công kích lên gấp mấy lần, nếu như vậy, ta dựa vào lực công kích liền có thể làm bị thương Đại Võ Giả đỉnh phong.” Diệp Thiên thầm nghĩ.

Bất quá dựa vào cảnh giới đao đạo, đao thế đại thành đỉnh phong mà muốn đem một môn đao kỹ cấp Thanh Đồng tu luyện tới cấp độ viên mãn là quá khó khăn, trừ phi Diệp Thiên có thể từ bỏ quá trình tăng tu vi, một mực tu luyện đao pháp, nhưng chuyện này là không có khả năng.

Trước mắt trừ phi hắn sao chép được thiên phú đao pháp Cao đẳng, hoặc là lại thu hoạch được một môn đao kỹ có thể tăng cường lực công kích, như vậy hắn mới có thể gia tăng sức chiến đấu trên một phạm vi lớn.

“Môn đao kỹ có thể gia tăng lực công kích trên một biên độ lớn quá hiếm thấy, trước đó ta đi dạo qua chợ đen một vòng, cũng chưa từng thấy qua, chỉ có thể chờ đến sau này!” Diệp Thiên bất đắc dĩ nói.

Chiến lực tăng trên một mức lớn, khiến cho Diệp Thiên hết sức kích động. Nhưng hắn trong thời điểm hiện tại so sánh cùng với cường giả chân chính đúng là còn cách rất xa, còn cần phải tiếp tục cố gắng.

Đương nhiên, đối với Diệp Thiên mà nói, mỗi một điểm lực lượng hắn tăng lên đều sẽ gia tăng chiến lực lên thật lớn. Ví dụ như mỗi khi gia tăng lực lượng lên 100 cân, thì tương đương với gia tăng lực lượng thân thể lên 1000 cân, dù sao thì hắn cũng có hiệu quả tăng cường của thiên phú lực lượng Cao đẳng, nếu như lại tăng thêm sự tăng cường của Ảnh Sát, thì sẽ càng đáng sợ hơn.

“Lực lượng của ta hiện tại là 3 vạn cân, chỉ cần ta đạt tới cấp độ Tinh Anh Võ Giả đỉnh phong, chiến lực liền có thể sánh ngang với Đại Võ Giả đỉnh phong!”

Nhưng Diệp Thiên cũng biết rõ nhược điểm của bản thân, tốc độ của hắn cũng không được nhanh lắm. Dù sao thì thiên phú tốc độ của hắn cũng chỉ là Sơ đẳng, chỉ có thể tăng cường tốc độ lên gấp 3 lần, so sánh với đồng giai tự nhiên là rất không tệ, nhưng nếu so sánh vượt cấp mà nói thì còn kém nhiều lắm.

Diệp Thiên định ra cho mình một cái mục tiêu, vào lần sao chép thiên phú tiếp theo, phải lựa chọn thiên phú tốc độ từ Trung đẳng trở lên.

Ở trong nhà, Diệp Thiên tu luyện trong thời gian mấy ngày, lúc này mới đi ra bên ngoài hỏi thăm một chút tình huống.

Tại một cái quán cơm nhỏ, hai người Diệp Thiên cùng với Phong Lang vừa ngồi ăn cơm, vừa trò chuyện.

“Phong Lang, mấy ngày nay ta một mực tu luyện ở nhà, không rõ ràng sự tình ở bên ngoài, kế hoạch thanh lý hung thú đã hoàn thành hay chưa?” Diệp Thiên hỏi.

Phong Lang đáp lời: “Diệp Thiên, ta có cấp độ qua thấp, cũng không biết được quá nhiều, chỉ biết rõ là lần này hai căn cứ tổn thất rất thảm trọng, Tinh Anh Võ Giả tử vong đoán chừng có hơn 50 vị, hơn nữa còn chết mất 3 vị Đại Võ Giả!”

“Chết mất ba vị Đại Võ Giả! ! !” Diệp Thiên giật mình.

Đại Võ Giả là bực chiến lực nào, quả thực là đạn pháo hình người a, dĩ nhiên lại chết một hơi tới 3 vị! Hắn cảm thấy thổn thức không thôi. Theo suy đoán của hắn thì ba vị Đại Võ Giả này chết là do hung thú Kiến Thần Lực cao cấp đuổi theo bọn hắn, đánh chết bọn hắn.

“Bất quá, ta còn nghe được một tin đồn!” Phong Lang thần thần bí bí nói: “Nghe nói sau khi cái căn cứ cỡ trung kia phẫn nộ, có một vị Tông Sư xuất thủ! Nguyên bản ta cũng không biết cái gì gọi là Tông Sư, nhưng bây giờ ở dưới tin tức không ngừng truyền ra, ta mới biết được nguyên lai ở phía trên cảnh giới Đại Võ Giả chính là Tông Sư!”

“Tông Sư xuất thủ? Kết quả như thế nào?” Diệp Thiên hiếu kỳ.

“Không rõ ràng, nhưng theo ta nghĩ chắc là phải thắng chứ, đây chính là cảnh giới ở phía trên Đại Võ Giả a, một con hung thú Kiến Thần Lực cao cấp làm sao có thể là đối thủ của Tông Sư chứ!” Phong Lang cười nói.

Diệp Thiên cũng âm thầm gật đầu, hung thú Kiến Thần Lực cao cấp mặc dù có lực công kích cường đại, có lẽ lực công kích có thể sánh ngang với công kích của Tông Sư, nhưng thiếu hụt của hung thú Kiến Thần Lực cao cấp cũng hết sức rõ ràng, phản ứng cùng với tốc độ lại kém xa tít tắp Tông Sư.

Chỉ cần Tông Sư không hồ hồ cứng đối cứng cùng với hung thú Kiến Thần Lực cao cấp, cơ bản đều có thể giết chết hung thú Kiến Thần Lực cao cấp.

Mà sự thật cũng xác thực là như thế, hai ngày sau, có một tin tức truyền đến, sào huyệt Kiến Thần Lực đã bị thanh lý, sự uy hiếp lớn nhất đã không còn, kế hoạch thanh lý hung thú được tiếp tục.

Chương 43: Phế vật

Bởi vì tiểu đội của Diệp Thiên đã sớm hoàn thành nhiệm vụ, cũng không cần phải tham gia nữa. Chỉ trong chớp mắt, mười ngày thời gian trôi qua, kế hoạch thanh lý hung thú đã được hoàn thành cơ bản, hai căn cứ tạm thời đả thông con đường mua bán.

Bất quá hung thú lại có thể di chuyển, hôm nay có lẽ không có hung thú, nhưng nói không chừng rất nhanh sẽ lại có hung thú dời tới.

Đối với hai căn cứ mà nói, con đường này chỉ tạm thời an toàn mà thôi, muốn đi qua con đường này cũng phải hết sức chú ý.

Nhưng mà, không những Diệp Thiên không rõ ràng, rất nhiều Võ Giả cũng không lý giải được, tại sao cái căn cứ cỡ trung kia lại lãng phí khí lực lớn như vậy đi đả thông con đường này. Dù sao thì đối với căn cứ Lâm Hải mà nói, có thể giao dịch cùng với căn cứ cỡ trung là một chuyện tốt, nhưng căn cứ Lâm Hải thì có cái gì? Căn cứ cỡ trung tiến hành giao dịch cùng với căn cứ Lâm Hải cũng không hề có chỗ tốt gì quá lớn a!

Trong ngày này, Phong Lang đem một bộ phận tài nguyên đưa đến nhà của Diệp Thiên, những tài nguyên này đại đa số đều là Máu hung thú, thịt hung thú cùng với mấy tấm thẻ vàng, đây là phần ban thưởng nhiệm vụ cùng với hung thú săn giết mà Trần Phong được chia.

Đối với Diệp Thiên bây giờ mà nói, những vật này cũng không tính là gì, nhưng hắn vẫn nhận lấy. Hắn mặc dù không cần, nhưng Diệp Vũ rất nhanh cũng có thể tu luyện, lưu lại những tài nguyên này cho Diệp Vũ cũng không tệ.

Nguyên bản, Diệp Thiên còn muốn tiếp tục tu luyện trong yên tĩnh. Nhưng lại có một người xa lạ đến quấy rầy cuộc sống yên tĩnh của Diệp Thiên.

“Ngươi là ai?” Diệp Thiên nhìn nam tử lạ lẫm trước mắt, hỏi.

“Diệp Thiên đại nhân, ta là chấp sự Mạc gia—— Mạc Viễn!” Mạc Viễn chỉ là một Võ Giả, cho nên vào thời điểm đối mặt với Diệp Thiên, hơi có vẻ cung kính.

“Mạc gia?” Diệp Thiên kinh ngạc, phản ứng đầu tiên của hắn là Mạc gia đã phát hiện ra nguyên nhân cái chết của Mạc Thiếu Bắc, nhưng trong nháy mắt, hắn liền bác bỏ cái ý nghĩ này đi.

Nếu Mạc gia thật sự đã phát hiện, vậy người đến cũng không phải chỉ là một Võ Giả, mà là Đại Võ Giả.

“Mạc gia tìm ta để làm cái gì?” Diệp Thiên nghi hoặc.

“Gia chủ của chúng ta muốn mời Diệp Thiên đại nhân đến làm khách tại Mạc gia!” Mạc Viễn nói ra.

Diệp Thiên nghe thấy lời này, bên ngoài bình tĩnh, nhưng trong nội tâm lại không ngớt cuồng tiếu. Mạc gia vậy mà lại mời hắn tới làm khách, nếu như Mạc gia biết rõ hắn là người giết Mạc Thiếu Bắc, chỉ sợ rằng sẽ tức điên.

“Không có ý tứ, ta gần đây không muốn đi ra bên ngoài!” Diệp Thiên nói lời từ chối.

Mạc Viễn nguyên bản đang cung kính trong nháy mắt liền biến sắc: “Diệp Thiên đại nhân, Mạc gia chúng ta thế nhưng có rất nhiều Tinh Anh Võ Giả, cùng với một vị Đại Võ Giả, kết giao cùng với Mạc gia chúng ta đối với ngươi chỉ có chỗ tốt, nếu như đắc tội Mạc gia chúng ta, ngươi sau này ở trong căn cứ Lâm Hải sẽ nửa bước khó đi!”

Diệp Thiên trừng lớn hai mắt, rất muốn hỏi người nào đã cho cái tên này tự tin uy hiếp một vị Tinh Anh Võ Giả? Chỉ là một tên Võ Giả, cũng dám uy hiếp một vị Tinh Anh Võ Giả, lá gan cũng không khỏi quá lớn a.

“Ngươi đang uy hiếp ta hay sao?” Diệp Thiên lạnh lùng hỏi.

Từng tia đao thế toát ra, nghiền ép về phía Mạc Viễn. Trong nháy mắt, Mạc Viễn liền cảm thụ được một cỗ áp lực vô cùng, toàn thân toát ra mồ hôi lạnh.

“Ngươi không thể giết ta? Nơi này là căn cứ Lâm Hải, Lâm gia có quy định, bất luận là Võ Giả nào cũng không thể chém giết trong căn cứ, cũng không thể tùy ý sát hại người khác, nếu không sẽ phải chịu sự trừng phạt của Lâm gia cùng với các gia tộc khác!” Mạc Viễn ở dưới sự khủng hoảng, nói thẳng.

“Lúc này chẳng những không cầu xin, mà còn muốn uy hiếp ta? Xem ra người đã lấy danh nghĩa của Mạc gia ngạo mạn đã quen, không hiểu được cái gì gọi là sự kính sợ, hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi!” Diệp Thiên vươn tay, bắt lấy cánh tay của Mạc Viễn, nhẹ nhàng bóp.

Răng rắc! ! ! Một tiếng gãy vang giòn truyền ra, tiếp đó chính là tiếng hét thảm của Mạc Viễn.

Vừa rồi Diệp Thiên đã trực tiếp phế đi cánh tay của Mạc Viễn, muốn chữa trị xong mà nói, tất nhiên sẽ phải hao phí bảo vật chữa thương vô cùng trân quý, mà Mạc gia sẽ vì một Võ Giả không có tiềm lực phát triển tiêu hao một cái giá lớn hay sao?

Không! Mạc gia sẽ không!

“Lăn đi!” Diệp Thiên quát lạnh.

Mạc Viễn không còn dám uy hiếp Diệp Thiên nữa, nhẫn nhịn cơn đau nhức kịch liệt, ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi nhà của Diệp Thiên.

“Mạc gia, hi vọng các ngươi đừng làm ra chuyện điên rồ, nếu không…” Một tia sát cơ từ bên trong đôi mắt của Diệp Thiên thoáng hiện.

Mạc Viễn sau khi trở về gia tộc, liền đi gặp mặt gia chủ Mạc gia—— Mạc Trường Sinh.

Mạc Trường Sinh có thiên phú không cao, cũng vẻn vẹn chỉ nắm giữ thiên phú Sơ đẳng mà thôi, nhưng hắn ở dưới tài nguyên khổng lồ của Mạc gia chỉ mới 30 tuổi liền tu luyện đến cảnh giới Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ, tuy nói là rất khó tiến bộ, nhưng địa vị của hắn lại đủ cao, lúc này mới ngồi lên được bảo tọa của Mạc gia.

Bởi vì hắn là con trai của Đại Võ Giả Mạc Trường Thanh Mạc gia! Mạc Trường Thanh có rất nhiều nhi tử cùng với nữ nhi, nhưng đại bộ phận đều là thiên phú Thấp, chỉ có vài người nắm giữ thiên phú Sơ đẳng, mà ở bên trong thiên phú Sơ đẳng, Mạc Trường Sinh xem như là có thiên phú tốt nhất rồi!

“Gia chủ, ngươi nhất định phải chủ trì công đạo cho ta a!” Mạc Viễn ôm theo cánh tay đã bị phế đi tới trước mặt Mạc Trường Sinh, hung hăng quỳ xuống.

“Cánh tay của ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ ngươi đi mời Diệp Thiên lại xảy ra vấn đề?” Mạc Trường Sinh nhíu mày.

“Diệp Thiên quá xem thường Mạc gia chúng ta a!” Mạc Viễn vừa khóc, vừa tự thuật lại sự phách lối của Diệp Thiên.

Ở trong miệng của hắn, bản thân của hắn đã hoàn toàn biến thành một người đáng thương vô tội, mà tất cả sai lầm đều thuộc về Diệp Thiên, đồng thời Diệp Thiên còn tàn nhẫn phế đi một cánh tay của hắn.

Sau khi Mạc Viễn nói xong, Mạc Trường Sinh liền cho người mang Mạc Viễn lui xuống, cũng không nói về việc trị liệu cánh tay.

“Phế vật!” Mạc Trường Sinh mắng chửi.

Người hắn mắng tự nhiên là Mạc Viễn, không hoàn thành sự tình không phải là phế vật thì là cái gì? Đương nhiên, hắn cũng không hoàn toàn tin lời của Mạc Viễn, là một gia chủ, hắn đối với tính tình của Mạc Viễn biết rất rõ, khẳng định là Mạc Viễn đã mạo phạm Diệp Thiên.

Nhưng Diệp Thiên tuyệt đối cũng đã cự tuyệt lời mời, bằng không Mạc Viễn cũng sẽ không mạo phạm đến Diệp Thiên.

“Hừ, chỉ là một tên Tinh Anh Võ Giả liền dám cự tuyệt Mạc gia chúng ta, nếu không phải phụ thân thi triển bí thuật, hao tổn tuổi thọ, thời gian còn lại không nhiều, ta hà tất phải đi mời một ngoại nhân!” Mạc Trường Sinh thầm hận.

Chuyện này chỉ có một vài người biết rõ, ngay cả phần lớn cao tầng của Mạc gia cũng đều không biết. Mạc Trường Thanh đã trở về, không chết ở bên trong nhiệm vụ thanh lý Kiến Thần Lực, nhưng Mạc Trường Thanh cũng phải thi triển bí thuật, hao tổn tuổi thọ để tăng cường tốc độ, mới thoát khỏi sự truy sát của con hung thú Kiến Thần Lực cao cấp kia.

Chương 44: Kế hoạch của Mạc gia

Căn cứ theo sự kiểm tra, Mạc Trường Thanh nhiều nhất chỉ có thể sống thêm 1 năm.

Mạc Trường Sinh biết rõ thế cục của Mạc gia, một khi không có Đại Võ Giả tọa trấn, tình huống của Mạc gia sẽ trở nên rất tệ, dù sao thì Mạc gia cũng đã đắc tội quá nhiều gia tộc, những gia tộc kia nếu gây khó khăn cho Mạc gia, sau này Mạc gia sẽ rất phiền toái.

Cho nên, hắn muốn làm cho thực lực của Mạc gia lớn mạnh hơn. Mà Diệp Thiên chính là một sự lựa chọn tốt! Diệp Thiên vô cùng trẻ tuổi, căn cứ theo sự điều tra, Diệp Thiên chỉ mới có 16 tuổi mà thôi, bây giờ đã đạt đến cấp độ Tinh Anh Võ Giả, thiên phú tu luyện của hắn thấp nhất cũng là Cao đẳng, hơn nữa hắn còn có thiên phú tốc độ, đây là do bại lộ ở bên trong nhiệm vụ thanh lý Kiến Thần Lực, có không ít Võ Giả đã nhìn thấy được.

Thiên phú tốc độ cùng với thiên phú tu luyện Cao đẳng, mấu chốt nhất là bối cảnh lại rất đơn giản, thiên tài như vậy tuyệt đối là người mà các đại thế lực muốn lôi kéo. Mạc gia chẳng những muốn lôi kéo, mà còn muốn khống chế Diệp Thiên, một khi thành công, Mạc gia sẽ có một con át chủ bài, bên trong mấy chục năm sau này cũng không cần lo đến sự phát triển của gia tộc nữa.

Mà muốn khống chế Diệp Thiên thì nhất định phải thừa dịp lúc Diệp Thiên còn chưa quật khởi, hiện tại chính là thời điểm tốt nhất. Mạc Trường Sinh quay người đi ra bên ngoài, hướng tới một căn mật thất sâu trong lòng đất.

Rất nhanh, hắn liền gặp được phụ thân Mạc Trường Thanh đang tiến hành chữa thương.

“Phụ thân, Mạc Viễn đã làm hỏng việc rồi!” Mạc Trường Sinh báo cáo.

“Làm hỏng việc? Cũng nằm ở bên trong dự đoán, những thiên tài loại này đều rất cao ngạo, căn bản là không đặt Mạc gia chúng ta vào mắt, không tiếp thụ lời mời là rất bình thường, bất quá coi như hắn không đến Mạc gia chúng ta, chúng ta vẫn có thể bắt hắn lại!” Mạc Trường Thanh lạnh giọng nói.

“Phụ thân, bằng không thì để cho người Lâm gia trừng phạt Diệp Thiên một chút, hắn vừa rồi đã phế đi một cánh tay của Mạc Viễn, đây là một cái cớ không tệ!” Mạc Trường Sinh vội vàng nói.

“Ngu xuẩn!” Mạc Trường Thanh nói: “Mạc Viễn thì tính là cái gì? Chỉ là một Võ Giả phổ thông mà thôi, mà Diệp Thiên có thiên phú cường đại cỡ nào, trong tương lai tất nhiên sẽ trở thành Đại Võ Giả, lại còn không phải là Đại Võ Giả phổ thông như ta, mà là Đại Võ Giả đỉnh phong chân chính. Thiên tài như vậy, Lâm gia sẽ không có khả năng đối phó, thậm chí còn lôi kéo. Bây giờ Lâm gia đang vì sự tình kết giao giữa hai căn cứ cho nên không có thời gian xử lý những sự tình khác, một khi chờ bọn hắn xử lý tốt sự tình kết giao, Diệp Thiên sẽ không đến phần chúng ta!”

Mạc Trường Sinh run rẩy một hồi, cúi đầu xuống nói: “Phụ thân giáo huấn rất đúng, vậy ta sẽ tổ chức người đi bắt Diệp Thiên!”

“Cho ngươi, đây là một bình độc dược xóa linh trí, là do ta tiêu hao một cái giá lớn mua được từ đại căn cứ, sau khi ngươi bắt được Diệp Thiên, thì hãy bắt hắn ăn vào, linh trí sẽ bị xoá đi đại bộ phận, sẽ bị si ngốc một đoạn thời gian, tuy nhiên chỉ mất đi ký ức mà thôi, thiên phú sẽ không chịu phải ảnh hưởng. Chờ đến thời điểm hắn khôi phục không sai biệt lắm, chúng ta lại lợi dụng biện pháp huấn luyện tử sĩ huấn luyện Diệp Thiên, như vậy mới có thể triệt để khống chế Diệp Thiên!” Mạc Trường Thanh độc ác nói.

“Biện pháp rất tốt, thứ này so với sử dụng kịch độc, ngẫu nhiên ban cho giải dược để khống chế còn tốt hơn nhiều!” Mạc Trường Sinh kích động.

Sau khi nhận lấy độc dược xóa linh trí, Mạc Trường Sinh rời đi, sau đó liền an bài sự tình săn bắt Diệp Thiên.

Đêm khuya, Mạc gia xuất động mười vị Tinh Anh Võ Giả, trong đó có hai tên nắm giữ thiên phú đặc thù. Một tên năm giữ thiên phú độc tố Thấp, một tên nắm giữ thiên phú kiếm thuật Sơ đẳng, đã tu luyện qua một môn kiếm kỹ cấp Hắc Thiết cường đại, hơn nữa còn là kiếm kỹ chuyên môn gia tăng lực công kích.

Hai tên Tinh Anh Võ Giả nắm giữ thiên phú đặc thù này mặc dù chỉ là Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ, nhưng năng lực thực chiến lại có thể sánh ngang với Tinh Anh Võ Giả trung kỳ.

Ngoại trừ cái đó ra, bên trong mười vị Tinh Anh Võ Giả còn có hai vị Tinh Anh Võ Giả trung kỳ, theo loại tính toán này mà nói, thì tương đương với bốn vị Tinh Anh Võ Giả trung kỳ cùng với sáu vị Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ.

Bằng vào cỗ lực lượng này đã đủ để đối phó với Tinh Anh Võ Giả hậu kỳ, mà chỉ dùng để đối phó với một tên Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ nắm giữ thiên phú tốc độ không tệ mà nói, khẳng định là dư xài.

Đáng tiếc là bọn hắn căn bản không biết bản thân sẽ phải đối phó với yêu nghiệt nghịch thiên bực nào.

Trong khu biệt thự, mỗi một căn biệt thự đều là độc lập, bốn phía đều có tường rào. Mà mười vị Tinh Anh Võ Giả của Mạc gia lúc này đã bao vây biệt thự của Diệp Thiên.

Lần nhiệm vụ này, người phụ trách là đại trưởng lão của Mạc gia—— Mạc Tinh Thần, hắn có tu vi Tinh Anh Võ Giả trung kỳ, có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, chỉ có điều là không có thiên phú đặc thù.

“Trong biệt thự chỉ có hai người, Diệp Thiên cùng với Diệp Vũ em gái của hắn, Diệp Vũ còn chưa tới mười lăm tuổi, cho nên chưa tiến hành tu luyện, chỉ là một người bình thường, trước tiên chúng ta có thể bắt Diệp Vũ, bức bách Diệp Thiên đầu hàng. Nhớ kỹ, ngàn vạn lần không nên thương tổn Diệp Vũ, nếu không khiến cho Diệp Thiên phát cuồng mà nói, chúng ta sẽ gặp phải rắc rối!” Mạc Tinh Thần an bài nhiệm vụ.

“Vâng, đại trưởng lão!” Những Tinh Anh Võ Giả khác thấp giọng đáp lời.

Mười vị Tinh Anh Võ Giả vượt qua tường rào, yên lặng đi vào gian phòng của Diệp Vũ.

Mạc gia đã sớm điều tra rõ ràng tình huống trong nhà của Diệp Thiên, thậm chí ngay cả việc Diệp Vũ ở phòng nào cũng vô cùng rõ ràng. Bởi vì vậy đối với bọn hắn mà nói, lần nhiệm vụ này vô cùng đơn giản.

Két! Cửa phòng của Diệp Vũ bị mấy người mở ra, nhưng mà khi bọn hắn tiến vào gian phòng của Diệp Vũ, lại phát hiện ra bên trong gian phòng không có một ai.

“Không tốt, Diệp Vũ không có ở chỗ này!” Mạc Tinh Thần kinh hãi.

Mặc dù thanh âm mở cửa của bọn hắn nhỏ, nhưng Tinh Anh Võ Giả lại có thính lực vượt xa người bình thường, có lẽ thông qua thanh âm mở của, đã tỉnh lại từ bên trong giấc ngủ.

Đúng lúc này, có một giọng nói lạnh lùng từ nơi không xa truyền đến: “Mấy người các ngươi có lá gan không nhỏ, cũng dám xâm nhập vào biệt thự của ta!”

Đám người Mạc Tinh Thần đi ra ngoài gian phòng, liền thấy được một bóng người, chính là Diệp Thiên.

Diệp Thiên lúc này nhìn qua đám người Mạc Tinh Thần, vô cùng phẫn nộ, trong hai con ngươi đều là sát ý. Tối nay, hắn đã lo lắng là người Mạc gia sẽ đến đánh lén, cho nên mới bảo Diệp Vũ ở chung một phòng với hắn, như vậy mới có thể bảo hộ được Diệp Vũ.

Nguyên bản chỉ coi như là vẽ vời thêm chuyện, bây giờ lại thấy cái cách làm này là quá chuẩn xác. Bằng không hắn vào thời điểm đang ngủ say, Diệp Vũ sẽ bị Mạc gia bắt được, hắn cho dù có thực lực cường đại cũng sẽ vô cùng cố kỵ, khó có thể xuất thủ.

Chương 45: Đồ sát

“Cùng tiến lên!” Mạc Tinh Thần hạ mệnh lệnh.

Xoạt ! ! ! Từng tên Tinh Anh Võ Giả xông về Diệp Thiên, muốn dùng một thời gian ngắn nhất bắt Diệp Thiên.

“Tự tìm cái chết!” Diệp Thiên hừ lạnh, mặc dù trên tay không cầm đao, nhưng chỉ bằng những tên rác rưởi này hắn cũng không cần dùng đao.

“Thiên phú tốc độ!” Diệp Thiên hóa thành một đạo tàn ảnh, lấy tốc độ vượt xa Tinh Anh Võ Giả bình thường vượt qua bên người của một vị Tinh Anh Võ Giả, tay phải hóa thành một đạo tàn ảnh chém vào trên cổ của người này.

Mà một kích này cũng không nương tay, mà thúc giục hoàn toàn thiên phú lực lượng.

Oanh! Cổ của người này trực tiếp bị chém đứt, toàn bộ thân thể cũng bị đánh bay.

Ầm ầm ầm! ! ! ! Từng tên Tinh Anh Võ Giả trong chớp mắt liền bị đánh bay ngược ra ngoài, từng người hóa thành thi thể nằm trên mặt đất, không có một người nào là đối thủ của Diệp Thiên, ngay cả tên Tinh Anh Võ Giả tinh thông kiếm pháp kia, cũng bị Diệp Thiên dùng một quyền đánh nát đầu.

Trong nháy mắt, giữa nhà chỉ còn lại hai tên Tinh Anh Võ Giả. Một người là đại trưởng lão Mạc Tinh Thần, một người là thập trưởng lão Mạc Ân.

Hai người đều là Tinh Anh Võ Giả trung kỳ của Mạc gia, có thực lực vô cùng cường đại, nhưng ở trước mặt Diệp Thiên lại không khác gì giun dế.

“Không có khả năng, ngươi làm sao có thể mạnh như vậy! ! !” Mạc Tinh Thần cùng với Mạc Ân phát mộng.

Diệp Thiên không phải là Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ hay sao, tại sao lại có thể nhẹ nhõm giết chết 8 vị Tinh Anh Võ Giả như thế, hơn nữa ở bên trong còn có hai vị Tinh Anh Võ Giả nắm giữ thiên phú đặc thù, hai người này chính là tử sĩ do Mạc gia huấn luyện ra a, sức chiến đấu so với hai người bọn hắn đều không yếu hơn, thậm chí ở bên trong chém giết sinh tử, bọn hắn nói không chừng còn đánh không lại, nhưng lại bị Diệp Thiên miểu sát.

Tinh Anh Võ Giả hậu kỳ cũng không có được dạng thủ đoạn này a, chỉ có Đại Võ Giả mới có thể làm được. Nhưng mà Mạc Tinh Thần còn chưa kịp suy nghĩ sâu xa, Diệp Thiên đã dùng một thế nhanh như chớp không kịp bịt tai, dùng hai quyền đánh chết Mạc Tinh Thần và Mạc Ân.

Đáng thương cho mười vị Tinh Anh Võ Giả Mạc gia, ngay cả lời cầu xin tha thứ còn không kịp nói ra miệng, liền nhao nhao chết sạch.

“Anh ơi, đã phát sinh ra chuyện gì?” Diệp Vũ xoa mắt, từ trong phòng đi ra, khi nàng nhìn thấy mấy cỗ thi thể trên mặt đất, lập tức hét to một tiếng.

“Nơi này làm sao lại có nhiều thi thể như vậy?” Sắc mặt của Diệp Vũ trắng bệch.

Có anh trai ở đây, nàng ngược lại cũng không sợ, bởi vì nàng biết rõ anh trai của mình rất lợi hại, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy nhiều thi thể như vậy, tự nhiên cũng có một chút bối rối.

“Những người này muốn gây bất lợi cho anh, cho nên anh mới xuất thủ giết bọn hắn!” Diệp Thiên nói, sau đó căn dặn Diệp Vũ: “Diệp Vũ, anh phải đi làm một chuyện, em ở nhà một mình có sợ hay không?”

Diệp Vũ xiết chặt nắm đấm, gật gật đầu nói: “Tiểu Vũ không sợ!”

“Tốt, vậy đợi một lát nữa anh sẽ trở về!” Nói xong, Diệp Thiên liền hóa thành một đạo bóng đen, biến mất ở trong đêm tối.

Sau khi Diệp Thiên rời đi, bên trong ánh mắt có một chút bối rối của Diệp Vũ dần dần trở nên kiên nghị: “Anh trai, Tiểu Vũ rất nhanh cũng có thể tu luyện, đến thời điểm đó sẽ không cần anh trai bảo vệ nữa, tiểu Vũ cũng có thể bảo hộ anh trai, đánh chết người xấu!”

~~~~~

Trên đường phố căn cứ Lâm Hải.

Có một đạo bóng đen đang nhanh chóng di chuyển, trên mặt của Diệp Thiên mang theo một chiếc mặt nạ quỷ, đây là do hắn lấy được ở trong một cửa hàng trên đường đi, tương đối thích hợp để che giấu thân phận.

Lần này hắn chuẩn bị đi tiêu diệt Mạc gia, nhưng không có khả năng giết sạch tất cả mọi người ở Mạc gia, cho nên nhất định phải che giấu thân phận.

Giết người ngay trong đêm! Hắn cũng không muốn để cho Mạc gia có cơ hội đào tẩu, Mạc gia nếu dám đối phó với hắn trong tối nay, thì trong tối nay hắn nhất định phải giết sạch cao tầng của Mạc gia.

Lấy tốc độ của Diệp Thiên, hắn rất nhanh đã tới Mạc gia. Mà vào lúc này, những cao tầng của Mạc gia cũng không có ngủ, mà đang lẳng lặng ở đại sảnh chờ đợi tin tức của Mạc Tinh Thần.

Mạc gia có không ít Tinh Anh Võ Giả, mặc dù ở trong kế hoạch thanh lý hung thú chết mất mấy người, tăng thêm mười vị Tinh Anh Võ Giả mới bị Diệp Thiên giết chết, Tinh Anh Võ Giả còn lại vẫn còn khoảng 20 người.

Một phần trong đó là tử sĩ! Mỗi gia tộc đều có thực lực ẩn giấu, mà những tử sĩ Tinh Anh Võ Giả này chính là thực lực ẩn giấu của Mạc gia, không được cho người ngoài biết.

Vào thời điểm toàn thịnh của Mạc gia, có một vị Đại Võ Giả cùng với hơn ba mươi vị Tinh Anh Võ Giả, đây là một cỗ thế lực khổng lồ cỡ nào. Nhưng bây giờ, bởi vì trêu chọc Diệp Thiên, huy hoàng của Mạc gia đã không còn, nhưng những người nắm quyền ở Mạc gia lại hồn nhiên không biết nguy cơ đã sắp buông xuống Mạc gia.

“A a a! ! ! !” Từng tiếng kêu thảm đột nhiên vang vọng trong Mạc gia.

Mạc Trường Sinh đang ngồi trong đại sảnh biến đổi thần sắc: “Không tốt, có người tập kích Mạc gia!”

Oanh! ! ! Mấy người phá cửa đại sảnh, chạy thẳng về phía phát ra tiếng hét thảm.

Mà rất nhiều Võ Giả của Mạc gia cũng nhao nhao tỉnh lại từ trong mộng, mặc đồ vào chạy ra bên ngoài.

Mạc gia cũng được coi là một đại gia tộc ở căn cứ Lâm Hải, có thể xếp vào Top 10 đại gia tộc a, bây giờ lại có người dám tập kích Mạc gia, lá gan cũng không khỏi quá lớn!

Khiêu khích uy nghiêm của Mạc gia, nhất định phải dùng máu đề đền bù.

“Vô luận là người nào, dám tập kích Mạc gia, nhất định phải chết!” Mạc Trường Sinh vốn cũng không có tâm tình quá tốt gầm thét, thanh âm truyền ra khắp toàn bộ Mạc gia!

“Đến rồi sao!” Diệp Thiên nhìn thấy có lần lượt từng bóng người cách đó không xa chạy tới, rõ ràng là một đám Tinh Anh Võ Giả, không khỏi cảm thấy hưng phấn.

Sau khi đánh chết một đám Võ Giả phổ thông, hắn liền đứng tại chỗ chờ đợi đám Tinh Anh Võ Giả Mạc gia chạy đến.

Hưu hưu hưu! ! ! ! Bốn vị Tinh Anh Võ Giả đến đầu tiên, đều là Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ.

“Giết!” Bốn vị Tinh Anh Võ Giả không nói hai lời, lao tới tấn công.

“Ảnh Sát!” Một ánh đao lướt qua, bốn vị Tinh Anh Võ Giả bị chém rụng đầu cùng nhau, bốn bộ thi thể chỉnh tề ngã nằm trên mặt đất.

Rất nhanh, đám Tinh Anh Võ Giả còn lại cùng với đại lượng Võ Giả của Mạc gia đã chạy tới rồi.

Vào thời điểm bọn hắn nhìn thấy được thi thể đầy đất, cùng với thi thể của bốn vị Tinh Anh Võ Giả, lập tức trợn tròn mắt.

“Ngươi là ai?” Mạc Trường Sinh cũng tới, nhưng thần sắc lại vô cùng ngưng trọng, cũng có một chút e ngại.

Bản thân của hắn bất quá chỉ là Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ mà thôi, có thực lực không sai biệt lắm với bốn vị Tinh Anh Võ Giả đã chết kia, tự nhiên không phải là đối thủ của Diệp Thiên.

Diệp Thiên không nói chuyện, mà trực tiếp xông về phía đám Võ Giả đông đảo của Mạc gia.

Chương 46: Ám khí

Hắn cũng không muốn lãng phí thời gian, vạn nhất người Mạc gia âm thầm chạy đi, vậy thì cũng không phải là kết cục mà hắn chờ mong.

Lấy tốc độ nhanh nhất giết hết sạch cao tầng của Mạc gia, đây mới là mục đích của hắn.

“Nhanh bao vây hắn lại!” Mạc Trường Sinh hạ mệnh lệnh.

Có hơn mười vị Tinh Anh Võ Giả cùng nhau xuất thủ, có ý đồ ngăn cản Diệp Thiên. Nhưng mà, Diệp Thiên có tốc độ quá nhanh, lực công kích cũng vượt qua Đại Võ Giả sơ kỳ, tự nhiên không phải bằng vào những Tinh Anh Võ Giả này là có thể so sánh.

Phốc phốc phốc! ! ! ! Từng vị Tinh Anh Võ Giả bị thanh đao trong tay của Diệp Thiên miểu sát, qua trong giây lát, hơn mười vị Tinh Anh Võ Giả liền chết sạch.

Về phần Võ Giả, Diệp Thiên dùng một đao liền chém chét một mảng lớn, ở dưới sự bao phủ của đao thế, Võ Giả phổ thông ngay cả muốn chạy trốn cũng chỉ là hy vọng xa vời, một lượng lớn đao khí bắn ra, quả thực là quét ngang toàn trường.

Lúc này, Mạc gia dĩ nhiên đã trở thành địa ngục nhân gian.

“Ác ma!” Mạc Trường Sinh sợ hãi, hắn đang lẩn trốn, chạy trốn về phía vị trí của Mạc Trường Thành.

“Phụ thân, nhanh cứu ta! ! !” Mạc Trường Sinh gào thét cầu cứu.

Nhưng mà, tốc độ của hắn lại quá chậm so với Diệp Thiên. Trong thời gian mấy hơi thở, Diệp Thiên đã vượt qua một dãy nhà, đuổi kịp Mạc Trường Sinh.

“Dừng tay!” Một đạo thanh âm tràn ngập cấp bách từ chỗ sâu trong khu nhà ở của Mạc gia truyền đến, rõ ràng là thanh âm của Mạc Trường Thanh.

“Chết đi!” Diệp Thiên đã đuổi tới phía sau mười mét, Ảnh Sát lăng không bổ tới một đao.

Quang mang lóe lên, không khí trong phạm vi mấy chục mét đọng lại, mà thân hình của Mạc Trường Sinh cũng đọng lại, không nhúc nhích nữa. Sau một khắc, thân thể của Mạc Trường Sinh biến thành hai nửa, ngã trên mặt đất, hiển nhiên là đã chết đến mức không thể chết lại!

“Con của ta! ! ! !” Mạc Trường Thanh tận mắt nhìn thấy Mạc Trường Sinh chết đi, giống như bị điên.

“Ta muốn ngươi chết!” Mạc Trường Thanh thi triển bí thuật, toàn thân bao phủ ở bên trong sương máu, da dẻ dần dần bị lão hoá, nhưng khí tức lại đang không ngừng tăng cường.

Nguyên bản, Mạc Trường Thanh bất quá chỉ có lực lượng 15 vạn cân, nhưng sau khi thi triển bí thuật, lại nắm giữ lực lượng 30 vạn cân, hơn nữa tốc độ cũng được tăng cường lên rất nhiều.

Oanh! ! ! ! Mạc Trường Thanh nổi giận đánh tới một quyền, nguyên lực hóa thành một nắm đấm to lớn phảng phất như có thể đông kết hư không.

Lực đạo của một quyền này trải qua sự tăng cường của nguyên lực có chừng 60 vạn cân, đối với Đại Võ Giả sơ kỳ mà nói, một quyền này rất cường đại, đủ để trọng thương Đại Võ Giả sơ kỳ phổ thông.

Nhưng mà, lực công kích của Diệp Thiên lại vượt qua lực lượng 60 vạn cân.

“Ảnh Sát!” Đao quang sáng chói đón đỡ một quyền của Mạc Trường Thanh.

Một tiếng nổ ầm ầm vang lên! ! ! Không khí nổ tung, một cỗ sóng xung kích quét ra tứ phía, một tòa nhà ở gần đó bị chấn bể, thậm chí ngay cả một số người bình thường cùng với Võ Giả của Mạc gia cũng bị chấn chết, đây là va chạm chính diện giữa hai Đại Võ Giả, không phải là người bình thường có thể chịu được.

Bịch bịch! ! ! Diệp Thiên lui lại mấy bước, lộ ra sắc mặt bình tĩnh, mà Mạc Trường Thanh lại bị một đao chém bay ra ngoài, trên ngực xuất hiện một vết đao.

Mạc Trường Thanh bị thương, hơn nữa thương thế cũng không nhẹ.

“Đại Võ Giả, không có khả năng, bên trong căn cứ Lâm Hải căn bản không có Đại Võ Giả am hiểu đao pháp, ngươi rốt cuộc là người nào?” Mạc Trường Thanh e ngại.

“Đại Võ Giả?” Diệp Thiên cười lạnh.

Hiển nhiên Mạc Trường Thanh đã coi hắn là một Đại Võ Giả.

Trên thực tế, Diệp Thiên xác thực rất giống cùng với Đại Võ Giả, lực lượng dã đạt đến cấp độ Đại Võ Giả, tốc độ cũng chỉ vẻn vẹn kém một chút mà thôi, Mạc Trường Thanh không dùng tinh thần lực quan sát cẩn thận, nhìn lầm cũng điều cực kỳ bình thường.

Diệp Thiên cũng không trả lời Mạc Trường Thanh, mà tiếp tục công kích.

Môn đao kỹ cấp Thanh Đồng Ảnh Sát này có tốc độ quá nhanh, ngay cả Đại Võ Giả như Mạc Trường Thanh cũng khó có thể ngăn trở, cộng thêm việc lực công kích lại không bằng Diệp Thiên, phương diện duy nhất hắn mạnh hơn Diệp Thiên một chút đó chính là tốc độ cùng với kinh nghiệm chiến đấu.

Nhưng ở dưới sự chênh lệch quá lớn này, một chút ưu thế này của Mạc Trường Thanh căn bản chính là thùng rỗng kêu to.

Xoạt! Một cánh tay của Mạc Trường Thanh bị Diệp Thiên chặt đứt.

Mạc Trường Thanh lập tức bị thương nặng.

“Không tốt, ta không phải là đối thủ của hắn, nhất định phải trốn!” Mạc Trường Thanh có ý muốn thối lui.

Kéo lấy thân thể trọng thương, Mạc Trường Thanh chạy ra bên ngoài Mạc gia, phương hướng hắn chạy đi là vị trí của Lâm gia.

Ở trong toàn bộ căn cứ Lâm Hải, cũng chỉ có Lâm gia mới có thể bảo vệ hắn. Về phần Lâm gia có muốn cứu hay không, đó lại là một chuyện khác.

Diệp Thiên một mực đuổi theo, nhưng tốc độ dù sao vẫn chậm hơn không ít, một mực khó có thể đuổi theo. Vào thời điểm Diệp Thiên chuẩn bị từ bỏ, tốc độ của Mạc Trường Thanh đột nhiên giảm xuống một mảng lớn.

“Bí thuật của hắn có lẽ đã kết thúc!” Diệp Thiên thầm nghĩ.

Tốc độ nguyên bản của Mạc Trường Thanh kỳ thật chậm hơn Diệp Thiên, chỉ là vì thi triển bí thuật cho nên mới có thể nhanh hơn Diệp Thiên một chút. Bây giờ bí thuật đã hết thời gian, Mạc Trường Thanh liền biến thành cá nằm trên thớt, mặc cho Diệp Thiên làm thịt!

Chỉ chốc lát sau, Diệp Thiên rốt cục cũng đuổi kịp Mạc Trường Thanh.

“Van cầu ngươi, tha cho ta đi!” Mạc Trường Thanh quỳ rạp xuống mặt đất, cầu xin tha thứ.

“Chết!” Diệp Thiên không có một chút do dự chém tới một đao.

Trong nháy mắt Mạc Trường Thanh bị chém chết, trong tay của hắn xuất hiện một quả thiết cầu.

Thiết cầu vỡ ra, cương châm lít nha lít nhít bay ra, giống như mưa đâm về phía Diệp Thiên.

Bởi vì cương châm có tốc độ quá nhanh, tăng thêm việc Diệp Thiên lại ở quá gần Mạc Trường Thanh. Nếu là Đại Võ Giả mà nói, có thể rất dễ dàng tránh thoát, nhưng Diệp Thiên chỉ là Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ, lực phản ứng vẫn hơi chậm một chút, không thể tránh hết cương châm, chỉ có thể triển khai vòng bảo hộ nguyên lực.

Nhưng mà, lại có một màn không thể tưởng tượng nổi phát sinh. Cương châm lại có thể phá vỡ vòng bảo hộ nguyên lực, trực tiếp xuyên thủng thân thể của Diệp Thiên.

“Ám khí thật là mạnh!” Diệp Thiên lập tức giật mình.

Ám khí mặc dù cường đại, còn xuyên thủng thân thể của Diệp Thiên, phá huỷ lục phủ ngũ tạng, nhưng ở dưới tác dụng của thiên phú khép lại đỉnh cấp, trong nháy mắt, thương thế của Diệp Thiên liền trở nên ổn định, lấy một tốc độ không thể tưởng tượng nổi triệt để khép lại.

Lúc này, Mạc Trường Thanh đã chết, chết ở dưới đao của Diệp Thiên, trên thân thể cũng bị không ít cương châm xuyên thủng.

Mà quả thiết cầu trong tay của hắn đã hoàn toàn nứt ra, bên trong là máy móc phức tạp vô cùng, được chế tạo thành từ kim loại không biết tên.

“Hẳn là ám khí dùng một lần duy nhất, cũng không biết Mạc Trường Thanh lấy được từ nơi nào, nhưng loại ám khí này lại bắn loạn xạ bốn phía, ngay cả người sử dụng cũng rơi vào phạm vi công kích, khó trách vì sao Mạc Trường Thanh lại một mực không sử dụng, đây rõ ràng là ám khí đồng quy vu tận!” Diệp Thiên ngạc nhiên.

Chương 47: Mạc gia xuống dốc

May mắn là hắn nắm giữ thiên phú khép lại đỉnh cấp, nếu không hôm nay tuyệt đối sẽ chết chắc bởi vì chủ quan.

“Xem ra mình đã coi thường Đại Võ Giả, hiển nhiên mỗi một vị Đại Võ Giả đều có át chủ bài của bản thân a!” Diệp Thiên cảm thán.

Hắn tìm tòi một chút trên thân thể của Mạc Trường Thanh, chỉ phát hiện một tấm thẻ vàng, sau đó thì không còn gì khác nữa, tài sản của Mạc Trường Thanh đoán chừng đều để ở Mạc gia.

Nhưng vào lúc này đi đến Mạc gia cũng không thích hợp, cao tầng của Mạc gia tuy nói là cơ hồ đã chết hết, nhưng động tĩnh ở Mạc gia đã khiến cho rất nhiều người tại căn cứ Lâm Hải chú ý, có lẽ Mạc gia hiện tại đã có rất nhiều người tập trung.

“Về nhà thôi!” Diệp Thiên quyết định, Diệp Vũ vẫn còn đang ở nhà một mình, về nhà sớm mới an tâm.

Tại Mạc gia, có rất nhiều người đang tập trung ở nơi này, nhưng phần lớn đều không dám tiến vào Mạc gia, chỉ có một số Võ Giả của đại gia tộc sau khi đợi một hồi lâu mới chậm rãi tiến nhập vào Mạc gia.

Sau đó, thảm trạng của Mạc gia liền xuất hiện ở trước mặt của mọi người. Ngoại trừ trẻ em, nữ nhân cùng với người bình thường, cao tầng cùng với đám Võ Giả của Mạc gia hầu như đã chết gần hết.

Thi thể nằm đầy trên mặt đất quả thực đã làm cho tất cả mọi người ở đây bị sốc, cái này cơ hồ là diệt tộc a!

“Trưởng lão cùng với gia chủ Mạc gia đều đã chết!” Có người tìm được thi thể của Mạc Trường Sinh, liền hô to.

Đúng lúc này, có một vị Đại Võ Giả của Lâm gia đi đến, là một gia tộc chưởng khống căn cứ Lâm Hải, một gia tộc trong căn cứ bị tàn sát, phát sinh ra chuyện lớn như vậy, Lâm gia không thể không xuất hiện.

“Bái kiến Lâm Tắc đại nhân!” Đám Võ Giả nhìn thấy một ông lão đi tới, nhao nhao chào hỏi.

Lâm Tắc nhìn quanh bốn phía, nhẹ nhàng gật đầu, đi lên xem xét lên tình huống thi thể của đám người Mạc gia.

“Hung thủ có lẽ chỉ có một người, những Võ Giả này đều là bị mất mạng dưới một đao, có thể thấy được đao pháp của hung thủ vô cùng đáng sợ, hẳn là đao kỹ chân chính. Căn cứ theo sự đánh giá của ta, hung thủ hẳn là một vị Đại Võ Giả thành thục đao pháp!” Lâm Tắc phán đoán.

“Đại Võ Giả thành thục đao pháp?” Mọi người cẩn thận suy nghĩ một chút, trong căn cứ Lâm Hải có vẻ như không có dạng Đại Võ Giả này a!

“Mạc gia cũng có Đại Võ Giả, vị Đại Võ Giả kia đâu?” Có người hỏi.

“Hỏi một chút người Mạc gia chẳng phải là sẽ biết hay sao? Khẳng định là có người thấy được tình huống cụ thể!” Có một Võ Giả đề nghị.

Thế là, đám người tìm được người Mạc gia còn sống sót, sau khi hỏi thăm một phen, đã biết được tình huống cơ bản.

“Lâm Tắc đại nhân, đã hỏi được rõ ràng, là do một người đeo mặt nạ quỷ tiến vào vào Mạc gia, hết thảy Võ Giả đều không phải là đối thủ, ngay cả Đại Võ Giả Mạc Trường Thanh cũng không phải là đối thủ, phải chạy trốn, mà hung thủ đã truy sát theo cái phương hướng này!” Một vị Võ Giả chỉ về hướng đông nói ra.

Hướng đông là vị trí của Lâm gia, nhưng tiến về Lâm gia cũng không chỉ có một con đường, phương hướng mà Lâm Tắc đi đến Mạc gia không cùng phương hướng với Mạc Trường Thanh, cho nên đã bỏ qua.

“Lâm Tắc đại nhân, nếu không chúng ta hãy nhanh chóng đi xem?” Một vị Tinh Anh Võ Giả thấp giọng hỏi.

Bọn hắn muốn đi xem, nhưng lại sợ gặp phải vị hung thủ kia, đây chính là Đại Võ Giả mà ngay cả Tinh Anh Võ Giả đều có thể miểu sát a, thật tình không biết là Đại Võ Giả Mạc Trường Thanh có thể chạy thoát hay không?

“Đi xem một chút, người kia đoán chừng là có thù cùng với Mạc gia, mới tiến vào Mạc gia giết người, chúng ta cũng không có gút mắc gì với người kia, cũng không đến nỗi bị người kia ra tay, huống hồ ta là Đại Võ Giả của Lâm gia, người kia cũng sẽ không điên cuồng đối đầu với Lâm gia, mọi người có thể đi xem cùng với ta!” Lâm Tắc nhàn nhạt nói.

Thế là, có một đám Võ Giả đi theo phía sau Lâm Tắc, Mạc Trường Thanh bị thương lưu lại vết máu trên đường chạy trốn, đi theo vết máu, bọn hắn rất nhanh liền tìm được thi thể của Mạc Trường Thanh.

“Mạc Trường Thanh đã chết!” Một vị Tinh Anh Võ Giả toát ra mồ hôi lạnh.

Đây thế nhưng chính là Đại Võ Giả a, đây là cấp bậc mà hắn cả một đời đều không có cách nào đi đến, ở trong mắt của hắn, Đại Võ Giả không thể nghi ngờ chính là trời, mà bây giờ lại có một vị Đại Võ Giả cường đại giống như trời bị giết chết. Dạng trùng kích này thật sự là làm cho người ta rung động!

Lâm Tắc dẫn đầu đi tới, kiểm trắc một chút thi thể của Mạc Trường Thanh, vừa kiểm tra, vừa nói: “Làn da của Mạc Trường Thanh đã bị lão hoá, có lẽ đã thi triển một loại bí thuật nào đó, theo tin đồn Mạc Trường Thanh đã chiếm được một môn bí thuật thiêu đốt tuổi thọ để tăng cường thực lực trong một thời gian ngắn, hẳn là thật, Mạc Trường Thanh đã thi triển bí thuật cũng chỉ có thể chạy trốn, đủ để nói rõ sự cường đại của đối phương. Kỳ quái là, hung thủ tại sao tại sao ở dưới tình huống Mạc Trường Thanh bị thương mà đến đây mới đuổi kịp? Chẳng lẽ hung thủ cũng bị thương?”

Sau đó, Lâm Tắc lại thấy được quả thiết cầu ở trong tay của Mạc Trường Thanh, lại nhìn một chút cương châm cắm ở trên thi thể Mạc Trường Thanh cùng với cương châm cắm ở trên vách tường bốn phía.

“Đây là ám khí —— Thiết Lê Châu, đến từ một cái thế lực thần bí, là một trong những loại ám khí đồng quy vu tận, có uy lực rất mạnh, ở trong khoảng cách gần, coi như là Đại Võ Giả cũng khó có thể tránh thoát đòn công kích của loại ám khí này, chỉ có Đại Võ Giả đỉnh phong mới có thể tránh thoát!”

Đây là lần thứ nhất Lâm Tắc nhìn thấy ám khí trong truyền thuyết, không khỏi sợ hãi thán phục. Từ tình huống của thi thể, Mạc Trường Thanh trước khi chết đã khởi động ám khí, đồng thời đã thành công kích phát ra ngoài.

“Người kia không chết, nhưng đoán chừng cũng đã bị thương nặng!” Lâm Tắc phán đoán.

Đột nhiên hắn lộ ra vẻ mặt âm trầm, Mạc gia cơ hồ đã bị diệt tộc, hắn không quan tâm, nhưng căn cứ Lâm Hải xuất hiện một Đại Võ Giả thần bí như vậy, Lâm gia lại không có tin tức gì, đây cũng không phải là sự tình tốt.

Vấn đề mấu chốt là, người này có thân phận gì? Tại sao phải giết người Mạc gia? Có thể hay không gây bất lợi cho Lâm gia? Những vấn đề này, đều là những vấn đề mà Lâm gia cần phải cân nhắc.

“Các vị, ta đi về trước!” Lâm Tắc nhanh chóng rời đi.

“Cao tầng của Mạc gia cơ hồ đã chết sạch, Mạc gia hiện tại chẳng phải là không có Võ Giả?” Có người đột nhiên mở miệng nói.

Vừa dứt lời, liền có không ít Võ Giả âm thầm rời đi, lần thứ hai tiềm nhập vào Mạc gia, mục đích không cần nói cũng biết.

Đêm này, Mạc gia sau khi trải qua tai hoạ diệt tộc, lại trải qua một lần cướp bóc. Không biết có bao nhiêu Võ tiềm nhập vào Mạc gia, trộm đi tài vật Mạc gia.

Ở bên trong hỗn loạn, ai cũng không biết là người nào trộm, coi như sau này Lâm gia có truy cứu, cũng không biết tìm ai, đến thời điểm đó chết cũng không thừa nhận, ai sẽ vì Mạc gia xuống dốc chủ trì công đạo?

Chương 48: Thân phận đặc thù

Càng trọng yếu hơn là, địch nhân của Mạc gia cũng không ít, trước kia có Mạc Trường Thanh toạ trấn, những gia tộc khác cũng không dám làm gì Mạc gia.

Nhưng bây giờ Mạc Trường Thanh đã chết rồi, Tinh Anh Võ Giả của Mạc gia cũng chết sạch. Mạc gia dạng này chính là một quả hồng mềm, có thể tiếp tục sinh tồn ở căn cứ Lâm Hải hay không cũng là một vấn đề. Có thể nói, Mạc gia xem như đã bị gạch tên khỏi căn cứ Lâm Hải.

Về đến nhà, Diệp Thiên vội vàng xử lý thi thể của mười tên Tinh Anh Võ Giả Mạc gia, cái gọi là xử lý tự nhiên là ném ra ngoài đường phố.

Trong đêm này, Mạc gia chết nhiều người như vậy, lại thêm ra mười bộ thi thể cũng không có gì là kỳ quái.

Ngày thứ hai, Diệp Thiên giống như bình thường không có gì lạ, ra ngoài đi dạo, lại trở về nhà tiếp tục tu luyện.

Mà vào lúc này, Lâm gia lại đang thương nghị về sự tình Mạc gia.

Tại Lâm gia, Lâm Tắc đang ở cùng với đại ca của mình, báo cáo tình huống cho Lâm Vạn – người mạnh nhất Lâm gia,.

“Đại ca, căn cứ theo tin tức mà ta tự mình điều tra hôm qua, cùng với sự điều tra của thủ hạ suốt đêm hôm qua, sơ bộ cho rằng đây là báo thù, nhưng hung thủ rốt cuộc là người nào, lại vẫn như cũ không rõ, có quá nhiều người có lý do động thủ, nhưng ngay cả một người có thực lực tiêu diệt Mạc gia cũng không có!” Lâm Tắc lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ nói.

“Có người nào khả nghi, hay là có sự tình báo thù trùng hợp hay không?” Lâm Vạn hỏi.

“Khả nghi, trùng hợp?” Lâm Tắc cẩn thận suy nghĩ, bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện ——

“Đại ca, mấy vị Võ Giả còn sống ở Mạc gia, trong đó có một vị Võ Giả gọi là Mạc Viễn, từ trong miệng của hắn, ta đã lấy được một tin tình báo, có lẽ là có quan hệ cùng với chuyện này, nhưng ta lại không cho rằng đối phương có năng lực tiêu diệt Mạc gia!”

“Ồ, rốt cuộc là loại tình báo gì?” Lâm Vạn lộ ra sự hứng thú.

“Đại ca có biết Diệp Thiên hay không?” Lâm Tắc hỏi.

“Diệp Thiên?” Lâm Vạn nhớ lại một chút rồi nói: “Có một chút ấn tượng, trước đó đã có người đề cập qua với ta, Diệp Thiên có thiên phú cực cao, có vẻ như còn chưa tới 17 tuổi liền nắm giữ thực lực Tinh Anh Võ Giả, thiên phú tu luyện tất nhiên là Cao đẳng thậm chí so với thiên phú tu luyện Cao đẳng còn cao hơn, đương nhiên cũng có khả năng là nắm giữ một loại cơ duyên nào đó, cho nên mới có thể tăng lên nhanh chóng!”

“Đại ca, thiên phú tu luyện của Diệp Thiên tất nhiên là từ Cao đẳng trở lên, bằng không mà nói, bằng vào thiên phú Thấp, có nhiều tài nguyên hơn nữa cũng không có cách nào tăng cao tu vi, dù sao thì thiên phú càng thấp, hiệu suất luyện hóa tài nguyên cũng đều hết sức thấp, Diệp Thiên có thiên phú cao như thế, Mạc gia trước đó đã đánh chủ ý với Diệp Thiên. Vào sáng hôm qua, Mạc gia đã phái Mạc Viễn đi mời Diệp Thiên tới làm khách ở Mạc gia, căn cứ theo lời Mạc Viễn nói, Mạc gia rất muốn khống chế Diệp Thiên, nhưng Diệp Thiên căn bản ngay cả hứng thú đi đến Mạc gia đều không có, còn phế một tay của Mạc Viễn, đuổi ra bên ngoài! Chính là do Mạc Viễn bị phế đi, Mạc Viễn mới không tham gia vào trận chiến đêm qua, may mắn còn sống!” Lâm Tắc nói ra.

“Thú vị!” Lâm Vạn cảm thấy có một chút hứng thú nói: “Nếu là như vậy, Mạc gia sau khi ăn quả đắng ở nhà của Diệp Thiên, xác thực là sẽ tiến hành bước hành động kế tiếp, nhưng Diệp Thiên dường như lại không có việc gì, mà Mạc gia lại bị tiêu diệt! Diệp Thiên đương nhiên không có năng lực tiêu diệt Mạc gia, nhưng chuyện này nói không chừng lại có quan hệ cùng với Diệp Thiên!”

“Nếu không thì bắt Diệp Thiên lại?” Lâm Tắc hỏi.

“Ngu xuẩn!” Lâm Vạn lạnh giọng nói: “Ngươi có phải hay không cảm thấy Diệp Thiên có thiên phú rất cao, tương lai sẽ có uy hiếp đối với Lâm gia, nếu không mời chào, thì phải phá huỷ?”

Lâm Tắc không nói chuyện, nhưng quả thật là có ý tứ này.

Lâm Vạn thở dài nói: “Lâm Tắc, ngươi phải rõ ràng, cái thế giới này vĩnh viễn không thiếu người có thiên phú cao, nếu như nhìn thấy liền muốn phá huỷ, trong tương lai nếu như lọt mất một người mà nói, Lâm gia chúng ta liền xong đời. Đối với thiên tài như vậy, hoặc là mời chào, hoặc là kết giao. Ngươi có biết 50 năm trước chúa tể của căn cứ Lâm Hải là Hải gia hay không? Hải gia lúc ấy so với Lâm gia chúng ta hiện tại còn muốn cường đại hơn, Hải gia thế nhưng có tới mười vị Đại Võ Giả, lại bị hủy diệt trong vòng một đêm.”

“Hải gia!” Lâm Tắc co rụt con ngươi lại, rốt cuộc cũng nhớ tới.

Hải gia nghe nói là bởi vì giết một vị thiên tài có thiên phú tu luyện Cao đẳng, mà vị thiên tài kia lại là người của đại căn cứ, cuối cùng đưa tới một vị Tông Sư, Hải gia liền bị hủy diệt như vậy.

“Đại ca, ta hiểu được!” Lâm Tắc cảm thấy tim đập nhanh.

“Ừm, ngươi hiểu được thì tốt!” Lâm Vạn nói tiếp: “Bất quá, ngươi cũng phải đi điều tra Diệp Thiên một chút, theo lý thuyết thì một thiên tài như Diệp Thiên, Lâm gia chúng ta đáng lẽ phải phát hiện từ sớm rồi mới đúng, không nghĩ tới là cho tới mấy ngày trước đều không nghe nói qua, nếu không phải có lần kế hoạch thanh lý hung thú này, thì chúng ta không biết phải mất bao nhiêu thời gian nữa mới biết được sự tồn tại của Diệp Thiên. Diệp Thiên nếu là Võ Giả, tất nhiên sẽ thường xuyên đi đến chợ đen, mà Võ Các tất nhiên sẽ là địa phương hiểu rõ Diệp Thiên nhất, Lâm gia chúng ta có hợp tác cùng với Võ Các, hẳn là sẽ từ Võ Các lấy được một số tình báo.”

“Đại ca, vậy ta sẽ lập tức đi tới Võ Các!” Lâm Tắc vội vàng nói.

Nửa ngày sau, Lâm Tắc mới quay trở về.

“Đại ca, ta hỏi qua người phụ trách Võ Các, bất quá…” Lâm Tắc có chút ngưng trọng.

“Thân phận của Diệp Thiên có phải hay không là có một chút đặc thù?” Lâm Vạn suy đoán.

“Đại ca nói không sai!” Lâm Tắc gật đầu nói: “Diệp Thiên thường xuyên săn giết hung thú, chính là bán cho Võ Các, Võ Các đã sớm biết rõ Diệp Thiên nắm giữ năng lực săn giết hung thú trung cấp, nhưng Võ Các cũng không tiết lộ cho các đại gia tộc như chúng ta, điều này cũng bình thường, dù sao thì Võ Các cũng chỉ để ý đến sinh ý, không tham dự tranh đấu trong căn cứ Lâm Hải. Nhưng lần này, ta đi điều tra Diệp Thiên, lại bị người phụ trách Võ Các cảnh cáo, nói là chúng ta không nên đắc tội Diệp Thiên!”

“Cái gì, chẳng lẽ Diệp Thiên đã gia nhập Võ Các?” Lâm Vạn kinh ngạc, đây không phải là chuyện không có khả năng, Diệp Thiên có thiên phú cao như thế, tối thiểu nhất là cũng có cùng cấp độ thiên phú như hắn, nhưng Diệp Thiên lại rất trẻ tuổi, có tiềm năng cao, lại nắm giữ thiên phú tốc độ, xem ra còn có tiền đồ hơn hắn nhiều. Đối mặt với thiên tài như vậy, Võ Các mời chào cũng là chuyện vô cùng bình thường.

“Không, Võ Các xác thực đã mời chào qua Diệp Thiên, nhưng Diệp Thiên lại cự tuyệt, nhưng trước đó có một vị thiên tài hạch tâm của Võ Các Đại căn cứ đã đi đến căn cứ Lâm Hải, trước khi rời đi, đã nói Võ Các ở căn cứ Lâm Hải chiếu cố Diệp Thiên một chút!” Lâm Tắc không dám tin nói ra.

Chương 49: Căn cứ Thiết Nha

“Thiên tài hạch tâm của Võ Các Đại căn cứ, chẳng lẽ là…” Lâm Vạn nghĩ tới một người.

“Không sai, hẳn là đại tiểu thư Nhạc gia—— Nhạc Linh, Nhạc gia thế nhưng là một gia tộc có rất nhiều Tông Sư, tùy tiện phái ra một người liền đủ để quét ngang căn cứ Lâm Hải chúng ta, không nghĩ đến Nhạc Linh đại tiểu thư dĩ nhiên lại nhận biết Diệp Thiên, có vẻ như quan hệ cũng không tệ lắm, có cái thân phận này, nếu ở căn cứ Lâm Hải có người muốn đối phó với Diệp Thiên mà nói, nói không chừng sẽ phải tiếp nhận lửa giận của Nhạc gia!” Lâm Tắc vừa mới nghĩ tới Diệp Thiên có dạng thân phận này, liền nhịn không được run một cái.

May mắn là có đại ca nhắc nhở, bằng không nếu hắn vụng trộm sử dụng thủ đoạn đối với Diệp Thiên mà nói, Lâm gia liền xong rồi. Bỗng nhiên, hắn nhớ tới Mạc gia, hỏi: “Đại ca, ngươi nói xem Mạc gia có phải hay không bởi vì…”

Lâm Tắc còn chưa nói xong, Lâm Vạn liền cắt ngang: “Nhớ kỹ, chuyện này coi như đã trôi qua, đó không phải là vấn đề mà chúng ta có thể thảo luận. Mặt khác, những người còn sống ở Mạc gia hãy để cho bọn hắn tự sinh tự diệt a, căn cứ Lâm Hải cũng không thiếu một cái Mạc gia!”

“Vâng!” Lâm Tắc đáp lời.

Đúng lúc này, Lâm Vạn thở dài nói: “Phiền phức chân chính của chúng ta vẫn là căn cứ Thiết Nha, căn cứ Thiết Nha là một cái căn cứ cỡ trung, có hai vị Tông Sư cùng với 60 vạn nhân khẩu, bốn phía căn cứ có vô số tài nguyên, lại hứa hẹn cho Lâm gia chúng ta rất nhiều chỗ tốt để mở ra con đường mua bán này, mục đích hẳn là sẽ không đơn giản như vậy, nhưng chúng ta lại không thể không đáp ứng, nếu không sẽ đắc tội với căn cứ Thiết Nha.”

“Căn cứ Thiết Nha chẳng lẽ muốn tiến đánh chúng ta hay sao?” Lâm Tắc nhíu mày.

“Chuyện này đương nhiên là không phải, các đại căn cứ không cho các căn cứ chém giết lẫn nhau, đây là quy củ, ngay cả các đại căn cứ cũng không được vi phạm, căn cứ Thiết Nha còn chưa có cái lá gan này, nhưng không biết là căn cứ Thiết Nha có tâm tư gì, ta đã phái người tiềm nhập vào căn cứ Thiết Nha, hẳn rất nhanh là sẽ có tin tức truyền đến!” Lâm Vạn thấp giọng nói.

“Hi vọng là không có chuyện ngoài ý muốn phát sinh!” Lâm Tắc mong mỏi.

~~~~~

Chỉ trong chớp mắt, một tuần lễ đã trôi qua.

Diệp Thiên phát hiện ra là không có chuyện gì phát sinh, thậm chí ngay cả Lâm gia cũng không phái người đến. Loại tình huống này không thể nghi ngờ là một chuyện tốt, không có phiền phức, hắn có thể an tâm tu luyện.

Mặt khác, trong khoảng thời gian này, hắn từ bên trong chợ đen mua được không ít thuốc bổ, có thể xúc tiến cho thiếu niên và thiếu nữ sớm trưởng thành, có thể làm cho các thiếu niên và thiếu nữ tu luyện trước thời gian mấy tháng thậm chí là cả một năm, mà không khiến cho căn cơ bị tổn thương.

Có không ít đại gia tộc vì để cho thiên tài trong tộc tu luyện sớm, đã dùng loại biện pháp này. Mà Diệp Thiên cũng đã cho Diệp Vũ uống không ít loại thuốc bổ này, bây giờ trải qua kiểm tra, Diệp Vũ rốt cục cũng đã có thể tu luyện.

“Em gái, đây là Luyện Thể Quyết, anh thi triển cho em xem, em phải học tập cẩn thận!” Diệp Thiên đứng trong sân, tự mình biểu diễn Luyện Thể Quyết.

Diệp Vũ học tập vô cùng nghiêm túc, vẻn vẹn chỉ trong 7, 8 ngày, liền triệt để nắm giữ Luyện Thể Quyết. Sau đó, Diệp Vũ liền có thể tự do tu luyện.

Ngay từ đầu, Diệp Thiên cũng không cung cấp Máu hung thú cho Diệp Vũ, mà để cho nàng luyện ra một cái cơ sở kiên cố, tối thiểu nhất là cho đến khi nàng bước vào võ đồ, mới cho nàng Máu hung thú cấp thấp, phụ trợ nàng tu luyện.

Vào thời điểm Diệp Vũ tu luyện, Diệp Thiên tự nhiên cũng sẽ không lãng phí thời gian, trải qua khoảng thời gian tu luyện này, lực lượng của hắn lại gia tăng thêm một lần nữa, đạt đến lực lượng 3,5 vạn cân, trải qua sự tăng cường của thiên phú lực lượng Cao đẳng, liền tương đương với lực lượng 35 vạn cân.

Dạng tốc độ tiến bộ như thế này đủ để khiến cho vô số Võ Giả cảm thấy xấu hổ. Nhưng Diệp Thiên vẫn chưa cảm thấy vừa lòng, bởi vì hắn biết rõ bản thân bất quá chỉ là thiên phú tu luyện Cao đẳng mà thôi, những thiên kiêu nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp thậm chí là thiên phú càng cao hơn kia, tốc độ tiến bộ chẳng phải là càng thêm khoa trương?

Cho nên, hắn nhất định phải nhanh chóng tăng thực lực lên, sao chép thêm từng loại thiên phú dung hợp cho bản thân, thiên phú của hắn sớm muộn cũng sẽ siêu việt trái đất, thậm chí là toàn bộ vũ trụ.

“Sắp rồi, lại qua mấy ngày nữa mà nói, ta lại có thể sao chép thiên phú!” Diệp Thiên có chút chờ mong.

Trong ngày này, Diệp Thiên đi vào trong nơi hoang dã, lại chuẩn bị săn giết một nhóm hung thú trung cấp. Trong quá trình tu luyện cần Máu hung thú trung cấp, mà Máu hung thú trung cấp lại là tư nguyên vô cùng khan hiếm, coi như là ở bên trong chợ đen cũng rất ít khi nhìn thấy, coi như là vừa xuất hiện, cũng sẽ bị Võ Giả của các đại gia tộc nhanh chóng mua đi.

Diệp Thiên ngẫu nhiên cũng có thể mua được Máu hung thú trung cấp, nhưng số lượng lại quá ít. Hắn nắm giữ thiên phú tu luyện Cao đẳng, có tốc độ luyện hóa Máu hung thú trung cấp rất nhanh, cho nên Máu hung thú trung cấp tiêu hao cũng viễn siêu những Tinh Anh Võ Giả khác, hắn đã sớm sử dụng xong Máu hung thú trung cấp mà hắn tích lũy được, Máu hung thú trung cấp mua được hoàn toàn không đủ sử dụng cho quá trình tu luyện, tự nhiên cần phải đi vào nơi hoang dã để bổ sung.

Nhưng vào thời điểm hắn đi ra bên ngoài đường phố, liền phát hiện ra có không ít Võ Giả kết thành từng đội ngũ, trên người cõng bao lớn bao nhỏ, lờ mờ có thể nhìn thấy không ít vật tư cùng với đồ dùng hàng ngày. Vấn đề mấu chốt là, những Võ Giả này vô cùng lạ lẫm, không giống như là Võ Giả ở căn cứ Lâm Hải.

“Tinh Anh Võ Giả thật là nhiều!” Diệp Thiên quan sát một đội ngũ, phát hiện ra ở bên trong có hơn 10 vị Tinh Anh Võ Giả, không khỏi ngạc nhiên.

Mấu chốt là không chỉ có một đội ngũ như thế, trên đường đi ít nhất hắn cũng phải gặp được 3 đội ngũ giống như vậy.

“Hẳn là Võ Giả của căn cứ khác!” Diệp Thiên suy đoán.

Thoáng một cái liền có nhiều Võ Giả như vậy tiến nhập vào căn cứ Lâm Hải, tất nhiên là đã phát sinh ra chuyện lớn.

Mặc dù nói căn cứ Lâm Hải đã tiến hành mua bán giao dịch cùng với căn cứ Thiết Nha, nhưng cũng không nên phái ra nhiều Tinh Anh Võ Giả như vậy chứ, mấu chốt là những đội ngũ này căn bản không giống như là thương đội, ngược lại có một chút giống như là đến đây để sinh sống.

Diệp Thiên cũng không nghĩ nhiều, đi ra ngoài căn cứ, tiến hành săn giết hung thú.

Cùng lúc đó, tại Lâm gia, Lâm Vạn, Lâm Tắc cùng với mấy vị Đại Võ Giả đang chau mày.

“Đại ca, tin tức có chuẩn xác hay không?” Lâm Tắc nhíu mày hỏi.

Lâm Vạn thở dài một tiếng: “Tin tức là từ người nằm vùng ở căn cứ Thiết Nha truyền tới, khẳng định là thật. Ta đã sớm cảm thấy căn cứ Thiết Nha có hành vi không bình thường, không có khả năng trợ giúp căn cứ Lâm Hải chúng ta vô tư như thế, quả nhiên là thế a, không nghĩ tới bọn hắn thế mà lâm vào tuyệt cảnh như thế, xem ra là muốn chuyển vào căn cứ Lâm Hải của chúng ta.”

Chương 50: Báo Đốm Đen

Vào thời điểm bắt đầu nhận được tin tức, hắn cũng không tin đây là sự thật. Nhưng trải qua từng lần tìm hiểu, tin tức này là chuẩn xác không sai. Căn cứ Thiết Nha tuy là căn cứ cỡ trung, có hai vị Tông Sư cùng với mười mấy vị Đại Võ Giả, nhưng cũng chỉ là hạng chót ở bên trong các căn cứ cỡ trung mà thôi.

Lần này, ở phụ cận căn cứ Thiết Nha phát hiện ra một nhóm hung thú khổng lồ, thủ lĩnh của nhóm hung thú này sắp thuế biến trở thành Vương Giả, mà một khi lột xác thành công, nhóm hung thú tất nhiên sẽ muốn khuếch trương địa bàn, mà căn cứ Thiết Nha chính là nơi đứng mũi chịu sào.

Nếu như có thể ngăn cản nhóm hung thú này mà nói, căn cứ Thiết Nha tự nhiên có thể vượt qua nguy cơ, nhưng mấu chốt là căn cứ Thiết Nha không phải là đối thủ của nhóm hung thú kia, hoàn toàn không có cách nào.

Về phần tìm kiếm sự trợ giúp của cường giả các đại căn cứ khác, vậy thì cũng không có hi vọng, căn cứ Thiết Nha đã thử qua, căn bản là không có năng lực mời được những cường giả này đến.

Vì bảo trụ mọi người ở căn cứ, căn cứ Thiết Nha liền chuẩn bị chuyển vào căn cứ Lâm Hải có cự ly gần nhất. Nhưng căn cứ Thiết Nha lo lắng căn cứ Lâm Hải không nguyện ý, lúc này mới làm ra phương án hợp tác đả thông con đường mua bán.

Những Đại Võ Giả khác của Lâm gia cũng tràn đầy lo lắng, một khi Võ Giả của căn cứ Thiết Nha chuyển vào căn cứ Lâm Hải, thế lực phân chia ở căn cứ Lâm Hải tất nhiên sẽ bị đánh vỡ, thậm chí ngay cả Lâm gia cũng sẽ không còn là người cầm quyền của căn cứ Lâm Hải.

“Đại ca, nếu không thì chúng ta cự tuyệt Võ Giả của căn cứ Thiết Nha tiến vào căn cứ Lâm Hải?” Lâm Tắc đề nghị.

“Không được!” Lâm Vạn lắc lắc đầu: “Chúng ta đã ký hợp đồng cùng với căn cứ Thiết Nha, một khi chúng ta vi phạm hợp đồng mà nói, căn cứ Thiết Nha sẽ viện cái cớ này để đối phó với Lâm gia chúng ta. căn cứ Thiết Nha hiện tại đang viện cớ đả thông mua bán, đem một lượng lớn Võ Giả từng bước một đưa vào căn cứ Lâm Hải, nói là mua bán, trên thực tế là ở lại sinh sống, chúng ta cũng không thể đuổi đi, một khi một lượng lớn Võ Giả cùng với người bình thường của căn cứ Thiết Nha đến đây, căn cứ Lâm Hải cũng sẽ không còn là căn cứ Lâm Hải của chúng ta!”

Đám người suy tư một hồi lâu, nghĩ trái lo phải, ngoại trừ bất đắc dĩ vẫn là bất đắc dĩ.

“Chỉ có thể đi được tới đâu hay tới đó!” Lâm Vạn nói ra.

Vào lúc chạng vạng tối, Diệp Thiên mang theo một số tài liệu hung thú trung cấp cùng với một lượng lớn Máu hung thú trung cấp trở về.

Sau đó, hắn đi đến chỗ Phong Lang hỏi thăm một chút tình huống, lúc này mới biết được căn cứ Thiết Nha đã phái một lượng lớn Võ Giả chuyển vào căn cứ Lâm Hải, cũng không làm sinh ý gì, chỉ thuê nhà ở cùng với biệt thự, phảng phất như muốn trường kỳ ở lại nơi này.

Mà mấy ngày kế tiếp, có một cái tin tức được truyền ra.

Đám người cầm quyền của Căn cứ Thiết Nha đang rời khỏi căn cứ Thiết Nha, chuẩn bị tiến vào căn cứ Lâm Hải. Thậm chí là người của căn cứ Thiết Nha đang ở bên ngoài căn cứ Lâm Hải trắng trợn kiến tạo phòng ốc, chuẩn bị mở rộng căn cứ Lâm Hải, dung nạp càng nhiều người hơn.

Đối với hành động này, Lâm gia cũng không có cách nào ngăn cản, dù sao thì đất đai ở bên ngoài căn cứ Lâm Hải cũng không thuộc về căn cứ Lâm Hải, mà là khu vực hoang dã, căn cứ Thiết Nha kiến tạo phòng ốc ở khu vực hoang dã, căn bản không tính là phá hư quy củ.

Mà nguyên nhân căn cứ Thiết Nha di chuyển cũng được truyền ra, là uy hiếp tới từ hung thú, căn cứ Thiết Nha đã sắp xong đời!

Vào thời điểm biết được cái tin tức này, Diệp Thiên cũng lấy làm kinh hãi, đây chính là căn cứ cỡ trung a, thậm chí còn có hai vị Tông Sư tọa trấn, ngay cả dạng căn cứ này đều không chịu nổi. Xem ra, căn cứ Lâm Hải cũng tương đối may mắn, ở vào một cái khu vực khá an toàn.

Tuy nhiên sau khi san bằng căn cứ Thiết Nha, nói không chừng có một ngày nhóm hung thú đó sẽ chạy tới căn cứ Lâm Hải, đến thời điểm đó căn cứ Lâm Hải cũng sẽ đứng trước nguy cơ bị hủy diệt.

“Nhất định phải nhanh chóng mạnh lên, chỉ có thực lực cường đại mới có thể bảo đảm an toàn của bản thân cùng với em gái!” Diệp Thiên cảm thấy cấp bách.

Hắn lấy danh sách tư liệu hung thú ra xem xét một lượt, chuẩn bị tìm kiếm một hung thú có tốc độ nhanh, sao chép thiên phú của đối phương.

Bỗng nhiên, ánh mắt của hắn dừng lại ở trên tư liệu của một loại hung thú.

“Báo Đốm Đen!”

Báo Đốm Đen là một loại hung thú cấp thấp, nhưng tốc độ lại muốn nhanh hơn so với phần lớn hung thú. Càng trọng yếu hơn là, có người ở phụ cận căn cứ Lâm Hải đã gặp qua Báo Đốm Đen, nhưng bởi vì Báo Đốm Đen có tốc độ quá nhanh, coi như là Tinh Anh Võ Giả bình thường cũng đuổi không kịp, cho nên mới từ bỏ săn giết Báo Đốm Đen.

“Rừng rậm Thiên Diệp!” Diệp Thiên nhìn phần tư liệu này, thì thào nói.

Đây là địa phương phát hiện ra Báo Đốm Đen! Đối với rừng rậm Thiên Diệp, Diệp Thiên cũng không biết rõ lắm, chỉ biết rằng rừng rậm Thiên Diệp có diện tích rất lớn, nghe nói kéo dài mấy ngàn dặm, mà rừng rậm Thiên Diệp xuất hiện ở phụ cận căn cứ Lâm Hải chẳng qua chỉ là một góc mà thôi.

Rừng rậm Thiên Diệp ở phía Tây cách căn cứ Lâm Hải 18 cây số, bất quá cũng rất ít khi có Võ Giả tiến vào rừng rậm Thiên Diệp, nguyên nhân chủ yếu là vì ở bên ngoài rừng rậm Thiên Diệp cũng không có hung thú, phần lớn đều là mãnh thú.

Chỉ có xâm nhập vào sâu bên trong rừng rậm Thiên Diệp vài dặm mới có hung thú xuất hiện, thậm chí thường thường còn gặp được hung thú trung cấp cùng với hung thú cao cấp, càng thâm nhập vào sâu bên trong rừng rậm Thiên Diệp, thì càng nguy hiểm.

Nhưng hung thú trong rừng rậm Thiên Diệp cơ hồ không đi ra ngoài, cho nên không có ảnh hưởng gì đối với căn cứ Lâm Hải.

“Tốc độ tăng tu vi lên của ta đã chậm hơn không ít, rừng rậm Thiên Diệp đúng là một nơi lịch luyện tốt, nếu như có thể tìm được Báo Đốm Đen thì coi như là hoàn thành mục tiêu, nếu như không thể tìm được mà nói, nhìn thấy thiên phú thích hợp, cũng có thể sao chép, rồi lại ở bên trong tu luyện một đoạn thời gian!” Diệp Thiên thầm nghĩ.

Kỳ thật, hắn đã sớm muốn đi ra bên ngoài một chuyến, dù sao thì căn cứ Lâm Hải cũng chỉ là một căn cứ nhỏ, muốn tài nguyên không có tài nguyên, muốn sao chép được thiên phú thích hợp cũng hết sức khó khăn, ở bên trong căn cứ chỉ làm liên lụy đến tốc độ tu luyện của hắn.

Trước đó là do hắn lo lắng cho em gái của mình, hiện tại em gái cũng đã bắt đầu tu luyện, sự uy hiếp của Mạc gia đã được loại trừ, chỉ cần thuê vài vị bảo tiêu bảo hộ em gái là được, như vậy mọi chuyện sẽ không thành vấn đề.

“Tìm ai để bảo vệ em gái đây?” Diệp Thiên trầm tư.

Đột nhiên, hắn nghĩ tới một người —— Phong Lang.

Phong Lang là đội trưởng của tiểu đội Phong Lang Liệp Sát, cái tiểu đội này trong phần lớn thời gian đều ở trong căn cứ tiến hành trị an, hơn nữa thực lực của cái tiểu đội này cũng khá tốt, chỉ cần không phải là Tinh Anh Võ Giả xuất thủ mà nói, những vấn đề khác tiểu đội Phong Lang Liệp Sát đều có thể giải quyết.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn văn Thắng 2 ngày trước
Truyện hay giọng đọc tuyệt vời
https://audiosite.net
Chào bạn trẻ MC Hà Thu. Giọng đọc miền Nam của bạn thật là hay...rất là thanh, từ khi nhập Đạo Thiên Điển đến nay ta mới nghe thấy có người phàm như vậy.
https://audiosite.net
Oan uổng quá chư vị tụn mình có rất nhiều bộ truyện các bạn không yêu cầu hay để bình luận cập nhật chương truyện thì tụn mình làm sao biết được :(..! Sơ sơ gần 3k2 bộ truyện dài rồi chư tính bộ truyện lẻ ...^^! Rất mong các bạn lưu ý +++ ! Báo lỗi là nơi báo lỗi audio ++ yêu cầu truyện khác nhé ---! -^-^- Gần 100 bạn Báo lỗi nhưng không nhập nội dung thì tụn mình chỉ check audio vẫn bình thường nên không lưu ý cập nhât chương mới.. Thỉnh chư vị bỏ ra 3 giây để like (thích) để tụn mình biết bộ truyện đang hot ( đang được yêu thích ) Hoặc để lại bình luận...^^! Đa Tạ :X
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn từ tập 90 đã bổ sung hoàn tất 200 chương thiếu đương nhiên là bản đầy đủ mới nhất không cắt ^^! NGoài ra có sever 2 ( giọng 2 ) từ 1 > 1200 bản hoàn chỉnh do tác giả chỉnh sửa mới nhất + không cắt
https://audiosite.net
Đã cập nhật Bản Chuẩn mới nhất của tác giả không cắt tình tiết đầy đủ nhé bạn ở sever 2 ( giọng 2 )
https://audiosite.net
Xin Thông Báo cập nhật Chương 1976 đến Chương 2283 Bản mới nhất không cắt. ^^! Ngoài ra bổ sung Server 2 ( giọng 2 ) Từ chương 1 đến chương 12000 Bản đầy đủ mới nhất không cắt đạo hữu nào thích có thể nghe lại nhé ^^!
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi do CTV up nhầm tập 1 vs 3 mình đã fix lại chuẩn rồi nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Nguyễn văn mạnh 2 tuần trước
Mẹ. Nghe tập nào cũng lộn xộn cả. Chẳng hiểu gì cả
https://audiosite.net
Mình đã test và kiểm tra sv1 và sv2 + sv3 ( 3 sever đều hoạt động tốt nhé bạn ) có lẽ lúc bạn nghe lúc đó lagg hoặc do nghẹn svever 1 chút thôi nhé bạn :^^! Tránh trường hợp lỗi bạn nên khi đang nghe hãy thỉnh thoảng làm theo hướng dẫn --> thông báo ở khung play nhé bạn..( Như vậy Hệ Thống sẽ tự load sever gần bạn nhất tránh trường hợp lỗi nhé bạn )
https://audiosite.net
Nam 3 tuần trước
Tập 77 và Tập 141 không play admin ơi.
https://audiosite.net
Ngại quá giờ mới fix lại toàn bộ nhé ^^! ( p/s: lý do cập nhật lại bộ chương tiết thiếu sót hơn lâu 1 chút - Mong bạn thông cảm )
https://audiosite.net
Bạn đợi mình 1 chút phục hồi upload sang sever khác khoảng 3h nữa nhé bạn ^^!