1. Home
  2. Truyện Đô Thị
  3. [Dịch] Siêu Cấp Thiên Phú
  4. Tập 3: Thiết Giáp Ngưu (c21-c30)

[Dịch] Siêu Cấp Thiên Phú

Tập 3: Thiết Giáp Ngưu (c21-c30)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 21: Thiết Giáp Ngưu

Chỉ có đầy đủ Máu hung thú mới có thể khiến cho hắn ở trong một thời gian ngắn tu luyện tới cấp độ Võ Giả, huống hồ coi như là đạt đến cấp độ Võ Giả, nếu muốn nhanh chóng tăng thực lực lên, cũng cần phải có Máu hung thú phụ trợ.

Nhưng nếu như tiến nhập vào nơi hoang dã, trong một, hai ngày sẽ không về kịp, cho nên hắn nhất định phải giải thích cho em gái của mình.

Diệp Thiên tùy tiện biên ra một cái lý do, nói rằng Học viện muốn mang một nhóm học viên ưu tú đi ra bên ngoài lịch luyện, trong thời gian ngắn sẽ không thể trở về, mà em gái hắn cũng không hiểu, tự nhiên sẽ dễ dàng tin tưởng.

Lần này, Diệp Thiên mang theo hai thanh đao, một thanh là Hắc Ảnh Đao, sử dụng vào thời điểm không có người khác, một thanh là Tinh Thiết Đao vừa mới mua, sử dụng vào thời điểm có người, còn có một số nhu yếu phẩm sinh hoạt. Chuẩn bị ổn thỏa tất cả, Diệp Thiên liền đi ra bên ngoài căn cứ.

Tại cửa thành đông, có một nhóm binh sĩ đang tiến hành tuần tra, những binh sĩ này căn bản chỉ là võ đồ, chỉ có tiểu đội trưởng mới là Võ Giả.

Dù sao thì Võ Giả cao cao tại thượng, cũng không có khả năng dùng Võ Giả để làm binh sĩ giữ cửa, trên thực tế căn cứ cũng có rất nhiều binh sĩ võ đồ, dù sao thì một khi căn cứ bị hung thú công kích mà nói, không có đầy đủ nhân thủ căn bản là không ngăn được hung thú, chỉ có chiêu mộ một lượng lớn binh sĩ võ đồ mới được.

Binh sĩ cũng là một trong những nghề nghiệp có tiền đồ nhất trong căn cứ Lâm Hải, đương nhiên nguy hiểm cũng rất lớn, hàng năm không biết có bao nhiêu binh sĩ chết trên tay hung thú.

Diệp Thiên xuyên qua cửa thành, đi ra bên ngoài, một binh sĩ nhìn bóng lưng dần đi xa của Diệp Thiên lắc lắc đầu nói: “Lại là một gã võ đồ muốn giàu trong một đêm, cho rằng nơi hoang dã là ở trong căn cứ hay sao? Không quá một ngày, tên tiểu tử này nhất định sẽ phải chết!”

Hiển nhiên, hắn đã cho rằng Diệp Thiên chính là loại võ đồ liều mạng kiếm tiền kia. Trên thực tế, cũng có không ít dạng võ đồ này, một khi may mắn ở trong nơi hoang dã tìm được một bộ hung thú thi thể, một khi mang trở về mà nói, tối thiểu là trong vòng vài năm sẽ không phải lo lắng cho cuộc sống.

Dưới lợi nhuận béo bở, tự nhiên có rất nhiều võ đồ bí quá hoá liều.

~~~~~

Bên trong phạm vi hai cây số bên ngoài căn cứ căn bản là nơi an toàn, bởi vì nếu như có hung thú tiến vào cái phạm vi này mà nói, đã sớm bị đám Võ Giả giết chết, trừ phi là đến thời điểm thú triều tiến, nơi này mới có thể có rất nhiều hung thú. Muốn săn giết hung thú, chỉ có thể đi đến địa phương xa hơn.

Mà mục đích của Diệp Thiên chính là một địa phương có hung thú cư ngụ —— Tiểu Thanh Sơn.

Người ta kể rằng vào một trăm năm trước, Tiểu Thanh Sơn chỉ là một dãy núi nhỏ, nhưng bởi vì trái đất đã mở rộng ra hàng trăm lần, Tiểu Thanh Sơn cũng biến thành một dãy núi rộng lớn, bên trong dãy núi có cổ thụ che trời, hung thú chạy đấy đất, nghiễm nhiên trở thành thiên đường của hung thú.

“Theo tin đồn ở phía sâu bên trong Tiểu Thanh Sơn có hung thú cao cấp, thậm chí là còn có tồn tại ở phía trên hung thú cao cấp, không biết có phải là thật hay không?” Diệp Thiên vừa di chuyển, vừa suy nghĩ.

Hung thú cao cấp chính là tồn tại kinh khủng mà chỉ có Đại Võ Giả mới có thể đối phó, một khi gặp phải, coi như là Tinh Anh Võ Giả cũng khó có thể trốn thoát.

Mục tiêu của Diệp Thiên tự nhiên không phải là phía sâu bên trong Tiểu Thanh Sơn, hắn chỉ muốn ở ngoại vi lén lút săn giết vài con hung thú. Bất quá vừa mới rời khỏi căn cứ không đến 10 phút, còn chưa đến Tiểu Thanh Sơn, đã gặp phải một con hung thú.

“Thiết Giáp Ngưu!” Diệp Thiên nhìn về phía con Thiết Giáp Ngưu khổng lồ dài 3 mét trước mặt, thần sắc trở nên ngưng trọng. (Thiết Giáp Ngưu: trâu bọc sắt)

Thiết Giáp Ngưu cũng không phải là loại hung thú yếu ớt như hung thú Ban Xà, mà đây là một con hung thú cấp thấp chân chính, vô luận là lực lượng, hay là phòng ngự, đều vượt xa hung thú Ban Xà, coi như là Võ Giả sơ kỳ bình thường gặp phải Thiết Giáp Ngưu cũng không làm gì được nó. Ở dưới tình huống bình thường, chỉ có mấy vị Võ Giả mới có thể vây giết được con Thiết Giáp Ngưu này.

Diệp Thiên cầm trong tay Tinh Thiết Đao, phát động thiên phú tốc độ, thi triển ra một kích Ảnh Sát chém vào cổ họng của Thiết Giáp Ngưu.

Cảng một tiếng! ! ! Tinh Thiết Đao phảng phất như đụng vào một tấm thép dày, trên cổ của Thiết Giáp Ngưu chỉ lưu lại một vết trắng nhàn nhạt, căn bản là lớp da của nó cũng không chém đứt được.

“Chuyện này có lẽ là do chất lượng của Tinh Thiết Đao quá kém, hơn nữa lực lượng của ta chỉ có 800 cân, căn bản là không phá được phòng ngự của Thiết Giáp Ngưu!” Diệp Thiên cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Thế là hắn đành phải lấy Hắc Ảnh Đao ra, Hắc Ảnh Đao sắc bén hơn nhiều so với Tinh Thiết Đao, tối thiểu cũng có thể phá được phòng ngự của Thiết Giáp Ngưu, mà bốn phía cũng không có ai, hắn cũng không sợ bại lộ thân phận của bản thân.

“Giết!” Diệp Thiên hóa thành từng đạo từng đạo tàn ảnh, lấy tốc độ không thể tưởng tượng nổi lần lượt triển khai công kích đối với Thiết Giáp Ngưu.

Thiết Giáp Ngưu muốn dùng chân giẫm đạp Diệp Thiên tới chết, nhưng tốc độ của nó lại là một sự thiếu hụt lớn, tốc độ của nó so với Diệp Thiên chậm hơn nhiều, căn bản là không có cách nào công kích trúng Diệp Thiên.

Sau khi công kích vô số lần trong mấy phút, Thiết Giáp Ngưu rốt cục cũng nằm chổng vó bên trên mặt đất.

Thu thập Máu hung thú! Diệp Thiên lấy ra bình chứa, thu thập trọn vẹn mười phần máu tươi của Thiết Giáp Ngưu mới bỏ qua, về phần lượng máu tươi còn lại, hắn cũng không muốn lấy.

Không lấy không phải là không muốn thu thập, mà là mang theo không được. Bất quá, hắn vẫn cắt lấy mười cân thịt của Thiết Giáp Ngưu, nghe nói thịt của Thiết Giáp Ngưu có chất lượng không tệ, có hương vị rất ngon.

Sau đó Diệp Thiên tiếp tục đi về phía trước, một giờ sau, hắn đã đi tới Tiểu Thanh Sơn.

Trên đường đi, cũng không phải là không gặp phải nguy hiểm, nhiều lần gặp phải bầy thú cỡ nhỏ, còn có một lần gặp phải một loại hung thú mười phần cường đại, chỉ đứng ở phía xa xa đã có thể cảm ứng được uy áp cường đại của nó.

Mấy lần này, hắn đều nhanh chóng tìm kiếm những địa phương có bóng tối tiến nhập vào trạng thái Ám Ảnh mới có thể giữ được tính mệnh, bằng không hắn đã sớm chết ở trong miệng của hung thú.

Mà hắn cũng đã chân chính nhận thức được sự nguy hiểm trong nơi hoang dã, có thể nói ở nơi hoang dã không có đoàn đội hành động chung mà nói, tỷ lệ vẫn lạc khi hành động một mình sẽ vượt qua năm thành. Thậm chí coi như là một tiểu đội săn thú, nếu có vận khí không tốt cũng sẽ bị diệt đoàn.

Đây là còn là do ở phụ cận căn cứ không có quá nhiều hung thú, mà đi đến địa phương càng xa, hung thú ở nơi đó lại nhiều đến mức làm cho người ta giận sôi, cũng cường đại đến mức đáng sợ, coi như toàn bộ đám Võ Giả của căn cứ Lâm Hải cùng tiến lên cũng chỉ làm đồ ăn.

Chương 22: Đột phá

Trước kia Diệp Thiên đã nghe cha mẹ đề cập qua, căn cứ Lâm Hải bất quá chỉ là ở một cái xó xỉnh vắng vẻ, ở phụ cận không có tài nguyên gì, cho nên đám hung thú cường đại cũng không nguyện ý đi đến nơi này, nếu không căn cứ Lâm Hải đã sớm bị hủy diệt.

Đi tới Tiểu Thanh Sơn, Diệp Thiên cũng không vội đi săn giết hung thú. Trước mắt, hắn đã thu thập được mười phần Máu hung thú cấp thấp, chuẩn bị tu luyện mấy ngày rồi lại đi săn giết hung thú.

Thế là, hắn đi tìm một vòng, rốt cục cũng tìm được một cái sơn động nhỏ để ẩn nấp, tạm thời ở lại.

“Cái sơn động này hẳn là sào huyệt của một con hung thú nào đó, nhưng từ tình huống trong sơn động mà nói, nơi này cũng đã thật lâu rồi không có hung thú tiến vào, đoán chừng con hung thú kia đã sớm chết, tạm thời tu luyện ở trong cái sơn động này hẳn là rất an toàn!” Diệp Thiên phán đoán.

Thế là, hắn liền yên tâm bắt đầu tu luyện, uống một ngụm lớn Máu hung thú cấp thấp, Diệp Thiên bắt đầu tu luyện Luyện Thể Quyết.

Bở vì có đầy đủ Máu hung thú cấp thấp, Diệp Thiên ở trong sơn động tu luyện ròng rã năm ngày thời gian, mà thực lực của hắn cũng lại đột phá tiếp, nắm giữ lực lượng 900 cân.

Bất quá sau khi lực lượng đạt đến 900 cân, muốn tăng cường thực lực lại có một chút khó khăn, hiệu quả của Máu hung thú cấp thấp đang bị giảm dần.

Đối với dạng tình huống này, Diệp Thiên đã sớm biết, tình huống của hắn xem như đã tương đối tốt, mặc dù chậm chạp, nhưng vẫn còn đang tiến bộ, mà nhóm võ đồ có thiên phú Thấp sau khi lực lượng đạt đến 900 cân thậm chí là không còn cách nào tiến thêm một bước, cần phải tiêu hao rất nhiều thời gian cùng với tinh lực mới có thể tăng lực lượng lên từng chút một, cuối cùng phá vỡ bình cảnh.

Sau khi sử dụng hết Máu hung thú, Diệp Thiên liền ở bên trong Tiểu Thanh Sơn tiến hành săn giết hung thú, mỗi một lần săn giết được một con hung thú, hắn liền trở về sơn động tiến hành tu luyện.

Về phần thức ăn, hắn dùng toàn bộ thịt hung thú để thay thế, dinh dưỡng cùng với năng lượng trong thịt hung thú cũng không phải là thức ăn bình thường có thể so sánh, cũng khiến cho thực lực của Diệp Thiên gia tăng ở một mức độ nào đó.

Săn giết, tu luyện, lại săn giết…cứ như vậy, một tháng thời gian trôi qua.

Trong sơn động, Diệp Thiên kết thúc quá trình tu luyện hôm nay, hắn cảm ứng một chút lực lượng trong thân thể.

“Đã tiếp cận lực lượng 1000 cân, bất quá bắt đầu từ hôm qua, lực lượng cũng không có tăng lên, chắc chắn là đã đạt tới điểm giới hạn của võ đồ, rơi vào trạng thái bình cảnh, một khi phá vỡ bình cảnh, ta liền có thể tấn thăng đến cảnh giới Võ Giả!” Diệp Thiên thì thào nói.

Về phần trùng kích bình cảnh như thế nào, hắn cũng không suy nghĩ nhiều, mà bắt đầu tu luyện đao pháp. Trong thời gian một tháng này, hắn cũng ngẫu nhiên tu luyện đao pháp, tuy nói là thời gian tu luyện rất ít, nhưng dù sao thì hắn cũng nắm giữ thiên phú đao pháp Trung đẳng, bởi vì vậy mà tốc độ tiến bộ cũng không chậm.

Bây giờ, đao kỹ cấp Thanh Đồng Ảnh Sát của hắn đã thông qua quá trình tu luyện đạt đến cảnh giới tiểu thành đỉnh phong, có thể biết được muốn tu luyện tới cảnh giới đại thành sẽ hết sức khó khăn.

“Căn cứ theo lời giảng giải bên trong bí tịch, cảnh giới đao đạo không đạt tới cấp độ đao thế, sẽ rất khó đem một môn đao kỹ cấp Thanh Đồng luyện đến cảnh giới đại thành, cảnh giới đao đạo của ta đã là đao hình viên mãn, khoảng cách so với đao thế chỉ kém một chút nữa, như vậy chuyện tiếp theo chính là lĩnh ngộ đao thế a!” Diệp Thiên hạ quyết định.

Đao thế chính là đem cảm ngộ của bản thân đối với đao phóng xuất ra, hình thành một loại khí thế độc nhất, chỉ có cảm ngộ đối với đao pháp đầy đủ mới có thể lĩnh ngộ đao thế.

Diệp Thiên không biết làm như thế nào để cảm ngộ đao thế, cho nên chỉ có thể không ngừng luyện đao. Một đao lại một đao, không ngừng cảm ngộ ảo diệu ẩn chứa trong đao pháp, mệt mỏi liền uống Máu hung thú, tu luyện một chút Luyện Thể Quyết.

Cứ như vậy, lại trôi qua nửa tháng.

Vào một ngày, trong lòng của Diệp Thiên bỗng nhiên có sự cảm ngộ, vô số cảm ngộ đối với đao pháp tuôn ra trong lòng, khiến cho hắn không khỏi nhắm hai mắt lại.

Dần dần, khí thế của hắn thay đổi, giống như là một thanh đao chèn ép không khí bốn phía, khiến cho mật độ không khí bốn phía trở nên sền sệt.

Oanh! ! ! ! Đao thế bộc phát, đao khí vô hình chém lên bên trên vách đá bốn phía, vô số bột đá từ bên trên vách đá tróc ra.

“Đao thế, đã thành!” Diệp Thiên mỉm cười, đột nhiên, hắn cảm giác được một loại gông xiềng nào đó trên thân thể đứt gãy.

“Chẳng lẽ…” Diệp Thiên nghĩ tới một loại khả năng, thế là hắn vội vàng uống mấy ngụm Máu hung thú, bắt đầu tu luyện Luyện Thể Quyết.

Một cỗ năng lượng Máu hung thú tràn ngập trên dưới toàn thân, rèn luyện các vị trí trong cơ thể. Khác biệt cùng với dĩ vãng chính là, Diệp Thiên có thể rõ ràng cảm ứng được lực lượng cường đại tuôn ra từ các vị trí trên cơ thể, gia tốc rèn luyện thân thể, khiến cho lực lượng thân thể của hắn càng ngày càng trở nên cường đại.

Hắn biết rõ bản thân đang đột phá, đang từ võ đồ tấn thăng tới cấp độ Võ Giả. Không biết trải qua bao lâu, quá trình thuế biến thân thể cũng kết thúc.

“Phù ~~~~ ” Diệp Thiên phun ra một ngụm trọc khí, siết chặt nắm đấm, cảm ứng lực lượng cường đại ẩn chứa trong thân thể, lập tức cảm thấy mừng rỡ không thôi.

“Thân thể đã mạnh mẽ hơn trước đó rất nhiều, lực lượng tuyệt đối đã phá vỡ cực hạn 1000 cân, đã thật sự tấn thăng đến cấp độ Võ Giả!”

Diệp Thiên tấn thăng thành Võ Giả, mục đích lần này đi vào nơi hoang đã hoàn thành. Bất quá, hắn cũng không muốn trở về vào lúc này, hắn dự định tu luyện Ảnh Sát tới cảnh giới đại thành sau đó mới trở về.

Lĩnh ngộ đao thế, sự cảm ngộ của Diệp Thiên đối với đao pháp ngày càng sâu, vẻn vẹn chỉ mất ba ngày thời gian, hắn đã triệt để lĩnh ngộ Ảnh Sát đến cảnh giới đại thành, Ảnh Sát cảnh giới đại thành có tốc độ nhanh đến mức cực hạn, chỉ sợ coi như là Võ Giả hậu kỳ ở dưới tình huống không chú ý cũng khó có thể tránh né một chiêu này của hắn.

“Luận thực lực, ta đoán chừng đã có thể chống lại cùng với Võ Giả trung kỳ, nhưng so sánh cùng với Võ Giả hậu kỳ vẫn kém hơn không ít, Võ Giả hậu kỳ có thực lực quá cường đại, còn có nguyên lực hộ thể, coi như Ảnh Sát có lợi hại hơn nữa, không đánh tan được phòng ngự của đối phương cũng không có tác dụng!” Diệp Thiên nghĩ thầm.

Mặt khác, Diệp Thiên cũng phát hiện ra thi triển Luyện Thể Quyết đã không còn có thể trợ giúp hắn tăng cường thực lực. Nghe nói Võ Giả có thể hấp thu nguyên khí để tăng thực lực lên, nhưng làm như thế nào để luyện hóa nguyên khí, hắn lại không biết.

Cho nên, hắn nhất định phải trở về căn cứ Lâm Hải, mới có thể tiếp tục tăng thực lực lên.

“Cần phải trở về!” Diệp Thiên dọn dẹp một chút đồ vật, đem tài liệu hung thú thu hoạch được trong khoảng thời gian này đóng gói lại, vác ra bên ngoài sơn động, trở về căn cứ Lâm hải.

Chương 23: Võ Các

Căn cứ Lâm Hải, tại cửa thành Đông.

Một tháng ở bên ngoài nơi hoang dã, quần áo trên người của Diệp Thiên đã sớm rách nát, mặt mũi dính đầy tro bụi, trên người thậm chí còn phát ra mùi thối quái dị, nhưng binh sĩ giữ cửa lại không dám xem nhẹ Diệp Thiên, nhao nhao quăng tới thần sắc hâm mộ cùng với cung kính.

Bọn hắn biết rõ Diệp Thiên là một vị Võ Giả, hơn nữa còn là một vị Võ Giả hành tẩu ở nơi hoang dã trong một thời gian rất lâu, tốt nhất là không nên gây sự với dạng Võ Giả này.

Sau khi tiến vào căn cứ Lâm Hải, Diệp Thiên cũng không trở về nhà, mà ở phụ cận tìm một quán trọ thuê một gian phòng, tiến hành tắm rửa, đổi một bộ quần áo, lúc này mới trở về nhà.

Sau khi về tới nhà, nhìn thấy Diệp Vũ đang học bài, hắn mới chân chính thở ra một hơi nhẹ nhõm. Hắn đúng là đang lo lắng về chuyện một tháng này hắn không trở về, Diệp Vũ ở nhà sẽ xảy ra chuyện, cũng may là tất cả đều bình thường.

Ngày thứ hai, sáng sớm, Diệp Thiên liền ra khỏi nhà, hắn muốn đi đến chợ đen Võ Giả.

Chợ đen Võ Giả nằm ở dưới lòng đất, là địa phương mà đám Võ Giả thường đi đến, cũng là khu vực mà đám Võ Giả hoạt động. Mà võ đồ cùng với người bình thường sẽ không có tư cách tiến vào chợ đen Võ Giả, chỉ có Võ Giả mới có thể tiến vào.

Diệp Thiên đã sớm nghe nói về chợ đen Võ Giả, nhưng lại chưa bao giờ đi vào, đối với hết thảy mọi thứ bên trong chợ đen đều mười phần hiếu kỳ.

Bây giờ, hắn rốt cục cũng đã bước vào đến cấp độ Võ Giả, tự nhiên là muốn nhanh chóng tới quan sát. Càng trọng hơn yếu là, hắn muốn ở trong chợ đen Võ Giả mua sắm một số đồ vật mà hắn cần.

Ở cửa vào chợ đen, Diệp Thiên nhìn qua hai vị Võ Giả thủ vệ ở cửa ra vào, đi thẳng tới, hai vị Võ Giả thủ vệ quan sát tỉ mỉ Diệp Thiên một chút, phát hiện ra Diệp Thiên có một chút lạ lẫm, nhưng cảm ứng được khí tức trên người Diệp Thiên thuộc về Võ Giả, liền không ngăn cản Diệp Thiên.

Từ cửa vào đi vào, có một cái thềm đá dẫn thẳng xuống lòng đất, rất nhanh, Diệp Thiên liền đi tới chợ đen Võ Giả chân chính.

Chợ đen có diện tích rất lớn, tối thiểu nhất cũng phải rộng lớn như một cái quảng trường, nơi này có rất nhiều cửa hàng, có không ít Võ Giả đang bận rộn.

Diệp Thiên tìm được một cửa hàng thu mua tài liệu hung thú, đem tài liệu hung thú mà bản thân săn giết được bán ra, bán tổng cộng được 20 vạn đồng tiền, cũng coi như là một khoản thu hoạch nhỏ.

“Võ Các!” Diệp Thiên đi đến phía trước một cái cửa hàng, quan sát tỉ mỉ cái cửa hàng này.

Từ diện tích cùng với quy mô mà nói, cái cửa hàng này không thể nghi ngờ là một cái cửa hàng to nhất bên trong chợ đen.

Đi vào Võ Các, có một nữ võ đồ nhân viên cửa hàng đi tới trước mặt Diệp Thiên, cung kính hỏi: “Võ Giả đại nhân, xin hỏi ngài muốn mua sắm cái gì? Võ Các của chúng ta có bán đủ loại vật phẩm, phần lớn vật phẩm đều có thể mua được ở trong Võ Các!”

“Võ Các của các ngươi có bí tịch tu luyện cho Võ Giả hay không?” Diệp Thiên hỏi.

Nữ nhân viên cửa hàng cười nói: “Võ Giả đại nhân đang nói về Nguyên Lực Đoán Thể Pháp hay sao? Bất quá Võ Các của chúng ta chỉ có Nguyên Lực Đoán Thể Pháp cấp thấp, về phần Nguyên Lực Đoán Thể Pháp cao hơn chỉ có ở các căn cứ lớn!”

Nguyên Lực Đoán Thể Pháp! Đây là lần thứ nhất Diệp Thiên nghe được cái tên này, chuyện này cũng không thể trách được hắn, chủ yếu là các cao tầng của căn cứ Lâm Hải quản lý đối tri thức Võ Giả quá mức nghiêm khắc, võ đồ cùng với người bình thường rất khó có thể tiếp xúc đến loại tri thức này, mà Học viện cũng sẽ không truyền thụ quá nhiều tri thức Võ Giả, hiển nhiên đây chính là một loại quy củ do các cao tầng của căn cứ Lâm Hải định ra.

“Võ Các của các ngươi có danh sách vật phẩm hay không? Ta muốn nhìn qua một chút rồi mới mua sắm!” Diệp Thiên nói.

“Có!” Nữ nhân viên cửa hàng gật gật đầu, vội vàng mang tới một phần danh sách vật phẩm.

Ở bên trên phần danh sách vật phẩm này có ghi chép rất nhiều loại vật phẩm, không chỉ có Nguyên Lực Đoán Thể Pháp, còn có Máu hung thú, chất lỏng chữa thương, vũ khí, bí thuật cùng với kỳ trân dị bảo, còn có một vài bảo vật quý giá có giá trị mấy trăm vạn đồng tiền.

Nguyên bản, Diệp Thiên còn tưởng là bản thân đã rất có tiền, nhưng sau khi nhìn thấy những thứ này, hắn mới biết được mình căn bản không có quá nhiều tiền, nhiều lắm chỉ đủ cho hắn tu luyện tại cấp độ Võ Giả.

“Một bản Nguyên Lực Đoán Thể Pháp cấp thấp, một phần tư liệu giới thiệu về Võ Giả, ba phần Máu hung thú trung cấp, một phần bản đồ hung thú, cùng với ba bình Dịch Thanh Nguyên!” Diệp Thiên liệt kê từng thứ.

Nữ nhân viên cửa hàng tính toán một chút rồi nói: “Nguyên Lực Đoán Thể Pháp cấp thấp có giá 5 vạn đồng tiền, tư liệu Võ Giả có giá 1 vạn đồng tiền, ba phần Máu hung thú trung cấp có giá 50 vạn đồng tiền, bản đồ hung thú có giá 2 vạn đồng tiền, ba bình Dịch Thanh Nguyên có giá 100 vạn đồng tiền! Tổng cộng là 158 vạn đồng tiền!”

Thoáng một cái cái đã tiêu hết 158 vạn đồng tiền, ngay cả Diệp Thiên cũng có một chút đau lòng, cũng may là hắn đã chiếm được tài sản của Lý Tồn, tiền trên người cũng có không ít, nếu không đúng là không chịu nổi dạng mua sắm này.

Sau khi trả tiền xong, Diệp Thiên liền thu những thứ này vào người, vào thời điểm Diệp Thiên chuẩn bị rời đi, nữ nhân viên cửa hàng bỗng nhiên mở miệng nói: “Võ Giả đại nhân, chủ quản Võ Các chúng ta muốn gặp ngài một chút, không biết đại nhân có thời gian hay không?”

“Chủ quản Võ Các muốn gặp ta?” Diệp Thiên khẽ nhíu mày, có chút không muốn đi, thế nhưng cẩn thận ngẫm lại vẫn nên đi gặp một lần thì tốt hơn.

Hắn kỳ thật cũng rất hiếu kỳ chủ quản Võ Các muốn gặp hắn để làm cái gì? Ở dưới sự dẫn đường của nữ nhân viên, Diệp Thiên đi lên tầng thứ hai của Võ Các.

Ở bên trong nơi này, hắn nhìn thấy được chủ quản Võ Các.

“Là một cô gái!” Diệp Thiên hơi kinh ngạc.

Hắn nguyên bản còn cho rằng chủ quản Võ Các là một nam tử trung niên hoặc là một ông già cơ đấy, không nghĩ đến lại là một cô gái, hơn nữa tuổi tác cũng không quá lớn, nhiều lắm chỉ khoảng 18, 19 tuổi.

Trong vô thức hắn liền tiến hành kiểm tra tình huống thiên phú của chủ quản Võ Các một hồi. Vừa mới tiến hành kiểm tra, trong lòng của hắn liền cảm thấy khiếp sợ vạn phần.

Nhân loại: Nhạc Linh

Thiên phú tu luyện: Cao đẳng

Thiên phú Kiếm Pháp: Trung đẳng

Thiên phú tốc độ: Thấp

Thiên tài! Thiên tài chân chính! Đây là thiên tài chân chính mà Diệp Thiên nhìn thấy từ lúc xuyên việt cho tới nay, đám người Mạc Thiếu Bắc so sánh cùng với Nhạc Linh quả thực là cặn bã.

“Lại có thể là thiên phú Cao đẳng, hơn nữa còn nắm giữ thiên phú Kiếm Pháp Trung đẳng và thiên phú tốc độ Thấp, cộng thêm tuổi tác và lai lịch của đối phương, chỉ sợ đã là Tinh Anh Võ Giả!” Diệp Thiên thầm nghĩ.

Hắn đột nhiên cảm thấy kích động, thiên phú Kiếm Pháp Trung đẳng, hắn cũng không quan tâm lắm, bởi vì hắn đã có thiên phú đao pháp Trung đẳng.

Chương 24: Cự tuyệt

Coi như sao chép thiên phú Kiếm Pháp Trung đẳng cũng khó có thể gia tăng thực lực của hắn, nhưng thiên phú tốc độ Thấp và thiên phú tu luyện Cao đẳng, hắn ở trong mơ đều muốn sao chép.

Dung hợp thiên phú tốc độ Thấp có thể khiến cho thiên phú tốc độ Sơ đẳng của hắn trở nên mạnh hơn, mà thiên phú tu luyện Cao đẳng có thể khiến cho thiên phú tu luyện của hắn thuế biến trở thành Cao đẳng.

“Thiên phú Sao Chép của ta đã có thể sao chép một lần nữa, nhưng bây giờ chỉ có thể sao chép một loại thiên phú, thiên phú tốc độ Thấp mặc dù hữu dụng, nhưng tác dụng mang lại cũng không quá lớn, vẫn nên sao chép thiên phú Cao đẳng tu luyện thì tốt hơn, dù sao thì sau ngày hôm nay, cũng không nhất định sẽ còn cơ hội tiếp xúc với Nhạc Linh.”

Thế là, Diệp Thiên lộ ra một nụ cười chân thành, vươn bàn tay phải hơi có vẻ non nớt ra nói: “Chào cô, ta tên là Diệp Thiên!”

Nhạc Linh có chút chần chờ, nhưng vẫn vươn bàn tay phải như giống như mỹ ngọc ra, nhẹ nhàng bắt tay với Diệp Thiên một chút, sau đó liền thu hồi đi trong cái nháy mắt.

Nhưng Nhạc Linh lại không biết là, trong cái chớp mắt Diệp Thiên chạm vào bàn tay phải của Nhạc Linh, đã sao chép xong thiên phú tu luyện Cao đẳng của Nhạc Linh.

“Thành công!” Diệp Thiên mừng rỡ vạn phần, trong nội tâm đã cười đến mức nở hoa.

“Chào ngươi, ta là chủ quản Võ Các, tên là Nhạc Linh.” Nhạc Linh tự giới thiệu, sau đó liếc mắt ra hiệu cho nữ nhân viên cửa hàng rời đi.

“Nhạc chủ quản, cô tìm ta có sự tình gì?” Diệp Thiên đi thẳng vào vấn đề.

Nhạc Linh ngồi xuống, nhìn chăm chú vào Diệp Thiên, hỏi: “Diệp Thiên, ngươi hẳn là vừa mới tấn thăng làm Võ Giả có đúng không? Ngươi có phải là đã biết lai lịch của Võ Các chúng ta?”

“Ta xác thực là vừa mới tấn thăng làm Võ Giả, về phần lai lịch Võ Các, ta cũng không rõ ràng, nhưng chắc là một đại thế lực ở căn cứ Lâm Hải a.” Diệp Thiên nói ra.

“Không!” Nhạc Linh lắc lắc đầu nói: “Võ Các không phải là thế lực của căn cứ Lâm Hải, căn cứ Lâm Hải mặc dù chỉ là một căn cứ nhỏ, rất khó tiếp xúc cùng với những căn cứ khác, nhưng một số đại căn cứ lại thành lập phân bộ tại căn cứ Lâm Hải, bởi vì căn cứ Lâm Hải có địa lý vị trí đặc thù, những đại căn cứ kia cũng lo lắng căn cứ Lâm Hải xảy ra chuyện, đối với những đại căn cứ kia mà nói, căn cứ Lâm Hải chính là một cửa ngõ, cho nên coi như căn cứ Lâm Hải có yếu hơn nữa, cũng sẽ phái người đóng quân ở nơi này, mà Võ Các chính là phân bộ của một đại căn cứ.”

“Phân bộ của một đại căn cứ!” Diệp Thiên lộ ra vẻ hiểu rõ, khó trách được vì sao Võ Các lại có thể bán nhiều bảo vật như vậy.

Mà hắn sau khi nhìn thấu nội tình của Nhạc Linh, liền biết nàng tất nhiên cũng đến từ đại căn cứ, hơn nữa còn có thân phận mười phần tôn quý.

Chỉ có điều là Nhạc Linh đi đến căn cứ Lâm Hải để làm cái gì? Nơi này chỉ là một cái căn cứ nhỏ thôi mà!

“Nhạc chủ quản gọi ta tới là để…” Diệp Thiên nghi hoặc hỏi.

“Ngươi có nguyện ý gia nhập Võ Các hay không? Ta thấy tuổi tác của ngươi nhiều nhất cũng chỉ là 16, 17 tuổi, lại có thể tấn thăng đến cấp độ Võ Giả, càng mấu chốt hơn chính là, ngươi không phải là người của mấy đại gia tộc ở căn cứ Lâm Hải, điều này thậm chí còn có giá trị hơn, cho nên ta muốn mời ngươi gia nhập vào Võ Các!” Nhạc Linh nói thật.

“Nhạc chủ quản, ta tạm thời không muốn gia nhập vào bất luận một thế lực nào!” Diệp Thiên lập tức cự tuyệt mà không cần phải suy nghĩ. Nói đùa, gia nhập Võ Các đối với hắn mà nói là chỉ có chỗ xấu, mà không có chỗ tốt.

Diệp Thiên nếu vẻn vẹn chỉ là một người nắm giữ thiên phú tu luyện Trung đẳng hoặc là Cao đẳng mà nói, hắn tuyệt đối sẽ gia nhập vào Võ Các, bởi vì Võ Các có thế lực khổng lồ, có vô số tài nguyên, ở bên trong nơi này tuyệt đối có thể nhận được sự bồi dưỡng tốt nhất.

Nhưng hắn lại có thể không ngừng cải thiện thiên phú, thậm chí trong tương lại sẽ trở thành người có thiên phú cao nhất trên trái đất. Gia nhập vào Võ Các tất nhiên sẽ phải tiến hành kiểm tra thiên phú, nếu về sau thiên phú không ngừng tăng lên, như vậy làm sao mà giải thích?

Chẳng lẽ một mực phải giải thích rằng bản thân liên tục nhặt được bảo vật có thể cải thiện thiên phú hay sao? Nói dối một lần còn có thể, nếu quá nhiều lần sẽ không có người nào tin tưởng, coi như Võ Các có coi trọng hắn hơn, cũng sẽ ngấp nghé bí mật trên người của hắn, đến thời điểm hắn sao chép thiên phú sẽ bị bại lộ.

Diệp Thiên rất rõ ràng tình huống của bản thân, hẳn là không nên gia nhập vào bất luận một cái thế lực nào, nếu không sẽ không ngừng có phiền phức. Bất quá, trong tương lai hắn ngược lại còn có thể thành lập thế lực của bản thân.

“Ngươi dĩ nhiên lại cự tuyệt!” Nhạc Linh khiếp sợ nói: “Ngươi có biết thế lực Võ Các của chúng ta khổng lồ cỡ nào hay không, tùy tiện phái ra một cường giả liền đủ để hủy diệt toàn bộ căn cứ Lâm Hải!”

Nàng nghĩ mãi mà không rõ, Diệp Thiên tại sao lại từ bỏ một cơ hội tốt đẹp như vậy. Phải biết rằng coi như là ở bên trong đại căn cứ mà nàng đang sinh sống, thiên tài muốn gia nhập vào Võ Các cũng có nhiều vô số kể, nhưng đáng tiếc là lại không có cơ hội.

“Ta thực sự không muốn gia nhập vào bất luận một thế lực nào!” Diệp Thiên cự tuyệt lần thứ hai.

“Vậy thì quên đi!” Nhạc Linh cũng không khăng khăng mời chào Diệp Thiên gia nhập vào Võ Các nữa.

Hai người sau khi hàn huyên vài câu, Diệp Thiên liền rời đi, sau khi Diệp Thiên rời đi, có một ông lão từ căn phòng cách vách đi tới.

“Tiểu thư, ngài tại sao lại muốn mời chào một Võ Giả ở cái căn cứ nhỏ này? Coi như người này trẻ tuổi, nhưng một cái căn cứ Lâm Hải nho nhỏ có thể có cái gì thiên tài, nhiều lắm cũng chỉ là thiên phú tu luyện Trung đẳng mà thôi, thiên tài nắm giữ thiên phú tu luyện Trung đẳng ở các đại căn cứ căn bản cũng không tính là thiên tài, trừ phi là thiên tài nắm giữ thiên phú tu luyện Trung đẳng đặc thù, đó mới là thiên tài mà Võ Các chúng ta cần.” Ông lão nghi hoặc hỏi.

“Không có gì, chẳng qua là cảm thấy có thể ở một tiểu địa phương như căn cứ Lâm Hải này gặp được một Võ Giả tuổi trẻ như thế, đột nhiên muốn mời chào một chút, nguyên bản ta còn chuẩn bị nhận hắn làm người hầu, không nghĩ đến hắn ngay cả Võ Các cũng không nguyện ý gia nhập, tự nhiên là sẽ không nguyện ý trở thành người hầu của ta.” Nhạc Linh nhàn nhạt nói.

Đối với Nhạc Linh cùng với ông lão mà nói, Diệp Thiên chỉ là một người không cần phải quá để ý.

Có thể nói lần gặp mặt này với Nhạc chủ quản đối với Diệp Thiên mà nói, không thua gì một lần cơ duyên nhỏ.

Diệp Thiên đã ở lại căn cứ Lâm Hải một khoảng thời gian dài, vốn cho rằng bản thân cho dù mất rất nhiều thời gian cũng sẽ không có cách nào sao chép được thiên phú tu luyện Cao đẳng, nhưng bây giờ lại gặp được thiên tài của đại căn cứ, còn thành công sao chép thiên phú tu luyện Cao đẳng.

Chương 25: Nguyên Lực Đoán Thể Pháp

Nguyên bản Diệp Thiên còn cho rằng phải tốn không ít thời gian mới có thể tấn thăng đến cấp độ Tinh Anh Võ Giả, nhưng sau khi nắm giữ thiên phú tu luyện Cao đẳng, hắn có cảm giác bản thân nhiều lắm là chỉ cần tốn 1, 2 năm liền có thể tấn thăng đến cấp độ Tinh Anh Võ Giả.

Trở về nhà, Diệp Vũ đã đi học, trong nhà chỉ có một mình Diệp Thiên, hắn cũng không để ý đến việc gì khác, trực tiếp bắt đầu dung hợp.

Oanh! ! ! ! Một cỗ đau đớn tràn vào tâm trí, toàn bộ thân thể phảng phất như bị xé nứt.

10 phút trôi qua, Diệp Thiên cảm thấy toàn thân tràn ra một cỗ sảng khoái, thở ra một hơi dài. Hắn động ý niệm, quan sát tình huống thiên phú của bản thân.

Nhân loại: Diệp Thiên

Thiên phú tu luyện: Cao đẳng

Thiên phú tốc độ: Sơ đẳng

Thiên phú đao pháp: Trung đẳng

Thiên phú Ám Ảnh: Sơ đẳng

“Thiên phú tu luyện Cao đẳng của ta là do bản thân thiên phú tu luyện Trung đẳng dung hợp với thiên phú tu luyện Cao đẳng của Nhạc Linh, từ trên phương diện thiên phú tu luyện mà nói, thiên phú của ta so với Nhạc Linh còn muốn mạnh hơn một chút!” Diệp Thiên nghĩ thầm.

Sau đó, hắn lấy Nguyên Lực Đoán Thể Pháp ra, đọc qua một chút, sau đó đọc qua một lần tư liệu Võ Giả.

Sau một hồi lâu, Diệp Thiên rốt cục đã có một chút hiểu rõ về quá trình tu luyện của Võ Giả.

Kỳ thật, Luyện Thể Quyết mà võ đồ tu luyện có tên chân chính là Đoán Thể Pháp, mà Võ Giả cũng cần rèn luyện thân thể, đối với Võ Giả mà nói, thân thể mới là căn bản của tất cả mọi thứ.

Võ Giả tu luyện Nguyên Lực Đoán Thể Pháp khác biệt cùng với Đoán Thể Pháp, Đoán Thể Pháp chỉ có thể khai phá tiềm năng thân thể, mà Nguyên Lực Đoán Thể Pháp có thể giúp cho Võ Giả hấp thu thiên địa nguyên khí luyện hóa thành nguyên lực tồn trữ bên trong đan điền, sau đó lại ở dưới sự trợ giúp của Nguyên Lực Đoán Thể Pháp rèn luyện thân thể.

Võ Giả sơ kỳ rèn luyện da dẻ, Võ Giả trung kỳ rèn luyện cơ bắp, Võ Giả hậu kỳ rèn luyện xương cốt.

Một khi hoàn thành toàn bộ ba bước luyện da, luyện thịt, luyện cốt thì sẽ đạt đến cảnh giới Võ Giả đỉnh phong, lúc này có thể nắm giữ lực lượng vạn cân, hơn nữa sau khi sử dụng nguyên lực, Võ Giả đỉnh phong có thể phát huy ra lực lượng gấp 2 lần, tương đương với lực lượng 2 vạn cân.

“Căn cứ vào tư liệu Võ Giả, 1 vạn cân là cực hạn của Võ Giả, mười vạn cân là cực hạn của Tinh Anh Võ Giả, về phần cực hạn của Đại Võ Giả lại không được đề cập tới, có thể cực hạn của Đại Võ Giả là con số 100 vạn cân kinh khủng!” Diệp Thiên ngược lại hít vào một ngụm khí lạnh.

Lúc này, hắn mới chân chính nhận thức được sự cường đại của Võ Giả, so với trong sự tưởng tượng của hắn còn muốn cường đại hơn.

Hắn bây giờ vẫn còn quá yếu ớt, chỉ có lực lượng hơn một ngàn cân, lại còn chưa tiến hành tu luyện Nguyên Lực Đoán Thể Pháp, chưa hình thành nguyên lực, cũng chưa được coi là Võ Giả sơ kỳ chân chính.

“Bắt đầu tu luyện!” Diệp Thiên dựa theo 9 cái động tác bên trong Nguyên Lực Đoán Thể Pháp, bắt đầu hấp thu nguyên khí giữa thiên địa.

Oanh! ! ! Một cỗ nguyên khí từ bốn phía dọc theo lỗ chân lông tràn vào bên trong thân thể của Diệp Thiên, ở dưới tác dụng của Nguyên Lực Đoán Thể Pháp hóa thành từng sợi nguyên lực tiến nhập vào bên trong đan điền của Diệp Thiên.

Sau đó, nguyên lực lại từ đan điền xông ra, lan tràn đến bên trên làn da, bắt đầu rèn luyện da dẻ. Ngay lập tức, có một cỗ cảm giác tê dại từ bên trên làn da truyền ra, còn có từng tia đau đớn.

Diệp Thiên biết rõ đây là quá trình rèn luyện da dẻ, chỉ có đem da dẻ rèn luyện đến mức độ cực kỳ cường đại mới đủ để nhục thân có thể chống lại binh khí.

Mà đồng thời trong lúc rèn luyện da dẻ, Diệp Thiên cũng có thể cảm ứng được rõ ràng lực lượng của bản thân đang được tăng cường, tốc độ rõ ràng hơn xa so với lúc còn là võ đồ.

“Người có thiên phú không tệ coi như trở thành Võ Giả, vào thời điểm tu luyện Nguyên Lực Đoán Thể Pháp cũng rất khó hấp thu nguyên khí, ví dụ như Võ Giả nắm giữ thiên phú tu luyện Sơ đẳng phải dùng nửa ngày mới có thể hấp thu từng sợi nguyên khí, tốc độ tăng cao tu vi giống như rùa, mà người nắm giữ thiên phú Thấp tu luyện Nguyên Lực Đoán Thể Pháp sẽ không có cách nào hấp thu nguyên khí, bọn hắn sau khi trở thành Võ Giả liền mất đi con đường tiến lên, coi như sử dụng Máu hung thú trung cấp cũng khó có thể hấp thu năng lượng trong Máu hung thú trung cấp để tăng thực lực lên, mà người nắm giữ thiên phú tu luyện Cao đẳng như ta lại có thể hấp thu nhiều nguyên khí như vậy, chênh lệch giữa thiên phú đã quá rõ ràng!” Diệp Thiên vừa tu luyện, vừa trầm tư suy nghĩ.

Tu luyện một hồi, Diệp Thiên thử uống một ngụm Máu hung thú trung cấp để phụ trợ tu luyện. Máu hung thú trung cấp ẩn chứa năng lượng cường đại, có thể gia tăng tốc độ rèn luyện da dẻ và thân thể, cho nên sử dụng Máu hung thú trung cấp để phụ trợ tu luyện, sẽ có tốc độ hơn xa so với việc tu luyện Nguyên Lực Đoán Thể Pháp đơn độc.

Mà thiên phú tu luyện Cao đẳng của hắn đối với hiệu quả hấp thu Máu hung thú trung cấp còn hơn xa thiên phú tu luyện Trung đẳng. Rất nhanh, hắn liền kiểm tra được hiệu quả.

“Hiểu quả tăng cường là gấp 3 lần, có thể ở cấp độ Võ Giả gia tăng tốc độ tu luyện lên gấp 3 lần, cái này đã xem như là mười phần không sai rồi!” Diệp Thiên cảm thấy vô cùng hài lòng.

Vẻn vẹn chỉ tu luyện mấy ngày, Diệp Thiên liền có một chút khổ não.

Không phải là tiến độ chậm, mà là động tác tu luyện của Võ Giả gây ra động tĩnh quá lớn, mặc dù chỉ có chín cái động tác, nhưng mọi cử động của Võ Giả đều có thể khiến cho không khí rung chuyển, mà gian phòng trong nhà lại quá nhỏ, không cẩn thận liền làm hỏng đồ vật trong nhà.

“Nên dọn nhà, vị trí ở nơi này vốn là ở biên giới của căn cứ, một khi có hung thú xâm nhập vào bên trong căn cứ, nơi này tất nhiên sẽ nhận công kích trước tiên, ở nơi này quá nguy hiểm. Ta mặc dù không sợ, nhưng em gái còn chưa tiến hành tu luyện, tự nhiên sẽ không có thủ đoạn chống cự. Trong tương lai ta tất nhiên sẽ thường xuyên tiến vào nơi hoang dã, chỉ sợ sẽ không có cách nào che chở cho em gái, nhất định phải chuyển vào khu biệt thự trong trung ương căn cứ!” Diệp Thiên hạ quyết định.

Khu biệt thự trong trung ương căn cứ hết sức an toàn, trừ phi căn cứ bị công phá, nếu không ở nơi đó sẽ không nhận phải ảnh hưởng quá lớn, nhưng giá tiền ở nơi này cũng siêu đắt, một căn biệt thự nhỏ đều có giá 1000 vạn đồng tiền, là một cái giá mà gia đình bình thường căn bản không chịu đựng nổi.

Trên người của Diệp Thiên chỉ còn 200 vạn đồng tiền, tăng thêm số tiền mà thân phận Võ Giả của hắn có thể đi vay ở ngân hàng trong căn cứ là đủ để mua sắm một căn biệt thự nhỏ.

Vào buổi ăn cơm trưa, Diệp Thiên thương lượng cùng với Diệp Vũ: “Tiểu Vũ, anh chuẩn bị chuyển vào khu biệt thự trong trung ương căn cứ, anh đã đi quá đó quan sát, vườn hoa trong mấy căn biệt thự này cũng không tệ!”

Chương 26: Hồ Tử Vong

Diệp Vũ trừng lớn hai mắt, đi tới, sờ lên cái trán của Diệp Thiên, hỏi: “Anh không phải là phát sốt rồi đó chứ, một căn biệt thự ở đó tối thiểu cũng có giá 1000 vạn đó, đó cũng không phải là địa phương mà chúng ta có thể ở!”

“Em đừng có mà làm ra vẻ bà cụ non!” Diệp Thiên gõ nhẹ vào đầu của Diệp Vũ một cái, chợt cười nói: “Anh của em hiện tại rất có tiền!”

Nói xong, Diệp Thiên đem hai tấm thẻ vàng đặt lên trên bàn.

“Ở chỗ này là 200 vạn, tăng thêm việc anh trai của em bây giờ là Võ Giả, có thể đi vay được rất nhiều tiền!” Diệp Thiên nghểnh đầu, kiêu ngạo nói.

“Ồ, anh bây giờ đã là Võ Giả? ? ?” Diệp Vũ bị sốc đến mức dùng tay bịt cái miệng nhỏ nhắn, lộ ra vẻ mặt không dám tin.

Nàng nhớ là anh trai của mình chỉ mới tu luyện được nửa năm a, liền có thể nhanh như vậy trở thành Võ Giả, cái tốc độ này cũng không khỏi quá nhanh đi!

“Ừm, anh mới đột phá, bất quá em cũng không thể nói chuyện này cho những người khác, dù sao thì anh của em là một thiên tài như vậy, những người khác ghen ghét sẽ gây bất lợi cho nhà chúng ta thì làm sao bây giờ?” Diệp Thiên vội vàng nói.

“Ừm, em cam đoan sẽ không nói!” Diệp Vũ không ngừng gật đầu, hai con ngươi ánh lên sự vui sướng, có một thiên tài như anh trai, nàng cảm thấy mười phần tự hào.

Mấy ngày kế tiếp, Diệp Thiên đi làm thủ tục mua sắm. Ở trong cái thời đại này cũng không có thứ gọi là giấy phép bất động sản và những rắc rối khác, chỉ cần ký kết hợp đồng là được, các căn biệt thự này đều đã được hoàn thiện xong, nhưng Diệp Thiên lại thấy ở bên trong được trang trí rất đơn giản, mang theo phong cách cổ xưa, căn bản không giống như những căn biệt thự hiện đại hoá mà Diệp Thiên tưởng tượng.

Có lẽ những đại căn cứ kia có thể chế tạo ra biệt thự hiện đại hoá, nhưng căn cứ Lâm Hải lại không có cái năng lực này, chủ yếu là do hao phí quá nhiều tiền.

Điều duy nhất khiến cho Diệp Thiên có một chút an ủi là, biệt thự có diện tích rất lớn, có một cái sân nhỏ 50 mét vuông, 5 căn phòng, 2 phòng khách, hai nhà cầu, tổng diện tích của toàn bộ biệt thự đạt đến 400 mét vuông.

Đây vẫn là một căn biệt thự nhỏ trong căn cứ Lâm Hải, bởi vì cái mà căn cứ Lâm Hải không thiếu nhất chính là diện tích, khi căn cứ được xây dựng, đã được quy hoạch với một diện tích rất lớn, đủ để cho mấy triệu người ở, mà toàn bộ căn cứ chỉ mới có 300.000 người, ít người đất nhiều mới tạo ra dạng tình huống này.

Sau khi mua xong biệt thự, Diệp Thiên bắt đầu dọn nhà, đồ vật trong nhà cũng không nhiều, vẻn vẹn chỉ dùng non nửa ngày thời gian, hắn liền cùng với em gái chính thức vào ở trong khu biệt thự.

Bất quá, căn biệt thự này còn chưa được tính là chân chính thuộc về Diệp Thiên. Một khi Diệp Thiên chết đi, hoặc là không còn năng lực trả tiền vay, căn biệt thự này cũng sẽ bị thu hồi.

Cho nên, Diệp Thiên phải nhanh chóng nghĩ cách trả hết khoản vay này. 800 vạn đồng tiền vay ngân hàng cũng không phải là một số lượng nhỏ, coi như Võ Giả kiếm được nhiều tiền cũng phải tiêu tốn rất nhiều thời gian, nếu như là Võ Giả bình thường đoán chừng phải mất thời gian 10 năm hoặc là mấy chục năm mới có thể trả hết nợ.

Tuy nhiên Diệp Thiên thì cũng không cần nhiều thời gian như vậy, lấy tốc độ săn giết hung thú của hắn, tuyệt đối sẽ không mất bao nhiêu lâu liền có thể hoàn trả hết khoản nợ nần này.

Trong nửa tháng sau đó, mỗi ngày Diệp Thiên đều tiến vào nơi hoang dã săn giết hung thú, hung thú hắn lựa chọn đều có hình thể nhỏ, săn giết xong sẽ lập tức mang trở về căn cứ.

Một ngày săn giết một con hung thú, bình quân một con có giá trị 20 vạn đồng tiền, vẻn vẹn chỉ trong hơn nửa tháng thời gian, hắn đã kiếm được khoảng chừng 300 vạn đồng tiền.

Điên cuồng săn giết hung thú như vậy, đây là một chuyện mà các Võ Giả khác không dám đi làm, không phải là không có thực lực, mà là quá nguy hiểm. Ai có thể dám cam đoan bản thân mỗi một lần đều có thể bình an sống sót mà trở về? Phần lớn Võ Giả sẽ không liều mạng như thế, dù sao thì một khi gặp phải hung thú cường đại, muốn trốn cũng không kịp.

Bởi vì Diệp Thiên có tốc độ rất nhanh, ở cấp độ Võ Giả sơ kỳ hắn đã có tốc độ vượt qua Võ Giả hậu kỳ, lại tăng thêm ưu thế thiên phú Ám Ảnh, cho nên hắn mới dám điên cuồng săn giết hung thú như vậy.

Sau khi điên cuồng săn giết hung thú, Diệp Thiên chuẩn bị tu luyện một đoạn thời gian, không ra ngoài căn cứ nữa, mà bế quan tu luyện, gia tăng thực lực.

Trong nháy mắt, lại là nửa tháng trôi qua, bởi vì có đầy đủ Máu hung thú, tăng thêm ưu thế thiên phú tu luyện Cao đẳng, thực lực của Diệp Thiên lại được tăng cường không ít, hiện tại đã nắm giữ lực lượng 2000 cân, da dẻ trải qua quá trình rèn luyện đã trở nên vô cùng cứng cỏi, đủ để ngăn trở những vũ khí như Tinh Thiết Đao.

Dùng lời nói ở kiếp trước, hắn đã có thể dùng nhục thân để chống đạn! Đáng tiếc là, ở cái thời đại này cũng không có đạn! Sau khi xuất quan, Diệp Thiên một lần nữa đi tới chợ đen, hắn cũng không phải đến bán tài liệu hung thú, mà là đến mua đồ.

Tại Võ Các.

“Ta muốn mua bản đồ hồ Tử Vong!” Diệp Thiên mở miệng nói.

Hồ Tử Vong là một mảnh hồ nước nằm ở bên ngoài căn cứ Lâm Hải mười cây số, hung thú ở chung quanh cũng có tương đối nhiều.

Mảnh hồ nước này sở dĩ được gọi bằng cái tên này, là bởi vì ở bên trong hồ Tử Vong có rất nhiều hung thú kinh khủng sống ở dưới nước, coi như là Tinh Anh Võ Giả đi xuống cũng rất khó sống sót, cho nên mới có tên là hồ Tử Vong.

Diệp Thiên sở dĩ muốn đi đến hồ Tử Vong, là bởi vì hắn coi trọng một loại hung thú sống dưới nước—— sứa Hải Đăng!

Trước thời đại nguyên khí, sứa Hải Đăng là một loại sinh vật biển nhỏ, nhưng khi thời đại nguyên khí xuông xuống, sứa Hải Đăng phát sinh thuế biến, không còn ở trong biển nữa, cũng sẽ không chịu sự ước thúc của hoàn cảnh, năng lực sinh tồn tăng mạnh, có một vài hồ nước cũng xuất hiện loại sinh vật này, sứa Hải Đăng ở bên trong hồ Tử Vong, lại có số lượng không ít.

Có thể nói, sứa Hải Đăng là sinh vật trái đất, cũng không phải là chủng loại hung thú đến từ bên trong vết nứt không gian, nhưng thực lực của sứa Hải Đăng cũng cực mạnh, hình thể của bọn chúng lớn khoảng chừng bằng một bàn tay người lớn, hơn nữa còn rất khó bị giết chết, coi như là Võ Giả cũng khó có thể giết chết được sứa Hải Đăng, mà xúc tu của sứa Hải Đăng lại có thể xuyên qua thân thể của Võ Giả.

Nghe nói, ngay cả Tinh Anh Võ Giả khi nhìn thấy một đàn sứa Hải Đăng cũng nhất định phải trốn, nếu không thì chắc hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Vào thời điểm nhìn thấy loại hung thú giống như sứa Hải Đăng này, Diệp Thiên liền coi trọng năng lực của sứa Hải Đăng, hắn cảm thấy trên người của sứa Hải Đăng tất nhiên là có một loại thiên phú chữa trị và phục hồi nào đó, một khi hắn sao chép được loại thiên phú này mà nói, năng lực sinh tồn của hắn tuyệt đối sẽ tăng lên mấy cái cấp bậc.

Chương 27: Hung thú đỉnh cấp

Tuy nói rằng đi đến hồ Tử Vong có một chút mạo hiểm, nhưng nếu mạo hiểm mà thu hoạch được loại thiên phú kia thì cũng rất đáng giá!

“Bản đồ Hồ Tử Vong có loại giá 1 vạn đồng tiền, cũng có loại giá 10 vạn đồng tiền, xin hỏi Võ Giả đại nhân cần loại nào?” Nữ nhân viên cửa hàng nghiêm túc hỏi.

“Có cái gì khác biệt hay sao?” Diệp Thiên hỏi.

“1 vạn đồng tiền chỉ có địa hình đại khái cùng với tình huống đơn giản, mà bản đồ 10 vạn đồng tiền lại có những tình huống cặn kẽ nhất, thậm chí ngay cả rất nhiều chủng loại hung thú sống dưới hồ Tử Vong cùng với nhược điểm đều có giới thiệu.” Nữ nhân viên cửa hàng trả lời.

“Cho ta một phần bản đồ 10 vạn đồng tiền!” Diệp Thiên nói ra.

Chỉ là 10 vạn đồng tiền đối với hắn mà nói cũng không tính là gì, hiểu rõ hồ Tử Vong thêm một chút tự nhiên là tốt hơn, như vậy liền có thể tránh được rất nhiều nguy cơ.

Thanh toán 10 vạn đồng tiền, Diệp Thiên thu được bản đồ hồ Tử Vong, sau đó còn mua thêm một ít thuốc chữa thương.

Ba bình Dịch Thanh Nguyên mua sắm trước đó cũng là thuốc chữa thương tương đối tốt, trong mấy tháng này hắn đã dùng hết một bình, loại thuốc chữa thương có cấp bậc này cũng không cần mua thêm, nhưng có thể mua thêm một chút thuốc chữa thương trị liệu các loại vết thương nhỏ, dù sao nếu bị thương ngoài da mà sử dụng Dịch Thanh Nguyên thì quá lãng phí.

Sau khi mua sắm đầy đủ, Diệp Thiên dặn dò Diệp Vũ vài câu, liền rời đi khỏi căn cứ Lâm Hải.

~~~~~

Lộ trình 10 cây số cũng không quá tốt đẹp, Diệp Thiên di chuyển rất cẩn thận, mất hơn nửa ngày thời gian mới đi đến được hồ Tử Vong.

Oanh! ! ! Ở cách đó không xa, có thanh âm chiến đấu truyền đến.

“Có người!” Diệp Thiên hơi kinh ngạc.

Hồ Tử Vong cũng được xem như là địa phương tương đối nguy hiểm, hơn nữa cự ly lại khá xa với căn cứ Lâm Hải, coi như là Tinh Anh Võ Giả cũng không cần thiết phải đi xa như vậy đến đây để săn giết hung thú a, làm sao sẽ có Võ Giả xuất hiện ở nơi này?

“Phải cẩn thận hơn một chút!” Diệp Thiên nghĩ thầm.

Võ Giả có thể chung sống hoà bình ở căn cứ Lâm Hải, nhưng ở nơi hoang dã thì không nhất định, những tình huống hai bên vì tài nguyên chém giết lẫn nhau cũng có không ít.

Hắn chậm rãi đi tới, cơ hồ không phát ra một chút thanh âm nào, đi từng bước tiến tới hồ Tử Vong.

Địa hình ở Hồ Tử Vong có một chút kỳ lạ, bốn bề toàn là núi, ở giữa có một mảnh hồ nước rộng lớn, vách núi bốn phía lại không cao lắm, thậm chí chỉ có thể dùng sườn núi nhỏ để hình dung.

Mà đối với Diệp Thiên mà nói, điểm có lợi duy nhất chính là, trên sườn núi nhỏ tương đối có nhiều cây cối, có không ít địa phương âm u, cho nên rất thích hợp cho hắn sử dụng thiên phú Ám Ảnh để ẩn hình.

Rất nhanh, có một đám người xuất hiện ở trong tầm mắt của Diệp Thiên, hắn ẩn nấp ở bên trong bóng tối, cẩn thận quan sát tình huống.

“Là nàng!” Diệp Thiên thấy được một bóng người xinh đẹp, chính là Nhạc Linh nhìn thấy ở Võ Các.

Đám người Nhạc Linh đang chém giết cùng với một bầy hung thú cách hồ Tử Vong không xa, tình cảnh chiến đấu mười phần kịch liệt.

“Hung thú Cá Sấu!” Diệp Thiên nhìn thấy bộ dáng của hung thú, lập tức sợ ngây người.

Nguyên một đám hung thú Cá Sấu này đều dài hơn 10 mét, rõ ràng là hung thú trung cấp, hơn nữa còn có một con thủ lĩnh Cá Sấu có hình thể cực lớn dài đến 20 mét, thân thể di động phảng phất như là động đất vậy.

Hung thú cao cấp! Diệp Thiên dám khẳng định 100%, con thủ lĩnh Cá Sấu kia tất nhiên là hung thú cao cấp, tương đương với cấp độ Đại Võ Giả bên trong các Võ Giả.

Chiến đấu cùng với hung thú cao cấp là một ông lão, có thể chiến đấu bất phân thắng bại cùng với hung thú cao cấp, tu vi tất nhiên cũng đã đạt đến cấp độ Đại Võ Giả.

“Mười vị Tinh Anh Võ Giả cộng thêm một vị Đại Võ Giả, hơn nữa những Võ Giả này mơ hồ đều vây quanh Nhạc Linh, hẳn là hộ vệ của Nhạc Linh. Kỳ quái, một chi đội ngũ cường đại như thế đi đến hồ Tử Vong để làm cái gì, chẳng lẽ trong hồ Tử Vong có đồ vật mà Nhạc Linh cần?” Diệp Thiên trầm tư.

Hắn tiếp tục quan sát, cũng không có hiện thân.

Đúng vào lúc này, có một bóng người từ bên trong hồ Tử Vong lao ra, là một người trung niên, chân đạp lên trên mặt hồ, hoàn toàn không có dấu hiệu chìm xuống, quần áo trên người cũng khô rang.

“Đó là thiên phú liên quan tới nước hay sao?” Diệp Thiên suy đoán.

Có loại thiên phú này sẽ hành tẩu trong nước rất thuận tiện, nhưng Diệp Thiên cũng không có hứng thú sao chép, trước mắt cái mà hắn muốn sao chép nhất chính là thiên phú của sứa Hải Đăng.

“Tiểu thư, đồ vật đã lấy được, đi mau!” Người trung niên hô to, người này có tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã chạy tới bờ hồ, tranh thủ lấy ra một kiện đồ vật giao cho Nhạc Linh.

Bởi vì tốc độ quá nhanh, Diệp Thiên lại ở cự ly quá xa, không nhìn thấy rõ là thứ gì, nhưng hiển nhiên cũng là bảo vật khó lường, có lẽ đó chính là nguyên nhân mà Nhạc Linh dẫn người tới nơi này.

Đột nhiên, hồ Tử Vong phun trào, có một con Cá Sấu khổng lồ từ trong hồ nước vọt ra, thân hình khổng lồ của nó nhìn giống như một con Long Ngạc ở thời viễn cổ, uy áp lan tràn ra chu vi ngàn mét, ngay cả Diệp Thiên cũng cảm thụ được bầu không khí trở nên khó chịu.

“Trời ạ, bọn hắn cuối cũng đã trêu chọc dạng quái vật gì thế, đây có lẽ là tồn tại ở phía trên hung thú cao cấp a?” Diệp Thiên kinh hãi.

Lúc này, hắn rốt cuộc cũng đã hiểu rõ, con hung thú Cá Sấu cao cấp kia căn bản không phải là thủ lĩnh, chỉ là một tên tiểu đội trưởng mà thôi, con Cá Sấu khổng lồ vừa mới xuất hiện mới là thủ lĩnh chân chính.

“Tiểu thư, là hung thú đỉnh cấp, chúng ta sẽ ngăn cản nó, ngài hãy rời đi trước đi!” Thần sắc của ông lão đại biến.

“Cùng đi!” Nhạc Linh cắn răng nói.

“Không còn kịp nữa rồi!” Ông lão tuyệt vọng nói.

Bọn hắn căn bản không ngờ tới lại xảy ra tình huống như vậy, nơi này bất quá chỉ là một địa phương hơi xa xôi mà thôi, lại xuất hiện hung thú đỉnh cấp, đây là loại hung thú cường đại mà chỉ có Tông Sư mới có thể đối phó.

Hắn bất quá chỉ là Đại Võ Giả mà thôi, tăng thêm người trung niên có cấp bậc Đại Võ Giả kia, hết thảy mới có hai Đại Võ Giả, làm sao có thể ngăn cản hung thú đỉnh cấp.

Vụt! ! ! Từng vị Tinh Anh Võ Giả không có một chút do dự nào xông về phía con hung thú Cá Sấu đỉnh cấp, nhao nhao triển khai hình thức công kích tự sát.

Mà ông lão thì đẩy Nhạc Linh lùi xa về phía sau, liên thủ với người trung niên tạo thành một lớp rào chắn cuối cùng.

Nhạc Linh nhìn thoáng qua, biết rõ bản thân không có cách nào cứu được những người khác, chỉ có thể rời đi một mình, nếu không toàn bộ đều sẽ chết ở nơi này.

Cho dù Nhạc Linh muốn đi, những con hung thú Cá Sấu khác cũng không muốn để cho Nhạc Linh rời đi. Từng con hung thú Cá Sấu tiến hành truy sát Nhạc Linh, mà Nhạc Linh thì hoàn toàn không dám dừng lại, chỉ có thể liều mạng chạy trốn.

Chương 28: Túi Trữ Vật

“Tốc độ thật nhanh, lực lượng thật mạnh, tu vi của Nhạc Linh hẳn là Tinh Anh Võ Giả đỉnh phong, tuỳ tiện liền có thể miểu sát ta!” Diệp Thiên phán đoán.

Nhạc Linh có cường đại hơn nữa, cũng khó có thể đánh thắng được một bầy hung thú Cá Sấu như thế, tăng thêm việc hai Đại Võ Giả kia căn bản sẽ không ngăn cản được hung thú đỉnh cấp, cho nên thời gian lưu lại cho nàng cũng không còn nhiều.

Thế là, Nhạc Linh liều mạng.

Oanh! ! ! Một cỗ khí thế thuộc về Đại Võ Giả từ trên người Nhạc Linh bạo phát ra. Nàng đã thi triển bí thuật, cưỡng ép khiến cho thực lực của mình đạt đến cấp độ Đại Võ Giả.

Đây chỉ là tạm thời tăng lên, một khi hết thời gian duy trì bí thuật, nàng tuyệt đối sẽ rơi vào trạng thái hư nhược, đến thời điểm đó nàng nhất định sẽ phải chết.

“Chết!” Nhạc Linh dùng một kiếm đâm xuyên qua đầu của một con hung thú, lại dùng một chân đá bay một con hung thú khác, sức chiến đấu tăng mạnh.

Nhưng số lượng của bầy hung thú Cá Sấu có nhiều lắm, nàng rất nhanh liền bị một con hung thú Cá Sấu đánh bay, trên người xuất hiện thương thế.

Một bên truy đuổi, một bên chạy trốn, rất nhanh, trên người của Nhạc Linh liền xuất hiện một đống thương thế, mà số lượng hung thú Cá Sấu truy đuổi theo nàng cũng không còn lại bao nhiêu.

Cũng không biết đã chạy trốn được bao xa, sau lưng của Nhạc Linh đã không còn hung thú Cá Sấu, nhưng thương thế của nàng đã trở nên vô cùng nghiêm trọng.

Đột nhiên, thần sắc của Nhạc Linh biến đổi: “Không tốt, bí thuật đã hết thời gian!”

Tiếp theo, nàng liền triệt để tuyệt vọng, nơi này là hoang dã, nàng còn chưa kịp đi đến khu vực an toàn, bí thuật đã hết thời gian, nàng tất nhiên sẽ suy yếu và rơi vào tình trạng hôn mê, đến thời điểm đó chỉ cần một con mãnh thú bình thường cũng có thể giết nàng.

Nàng chưa kịp suy nghĩ ra biện pháp, đã rơi vào trong hôn mê, cả người ngã trên mặt đất. Trong nháy mắt nàng hôn mê, phảng phất thấy được một thân ảnh xuất hiện ở bên người của nàng.

“Ta không chết?” Nhạc Linh chậm rãi tỉnh lại từ bên trong hôn mê, cái ý niệm thứ nhất chính là nghi hoặc, dựa theo tình huống trước đó, nàng cơ hồ là đã chết chắc rồi. Bây giờ lại còn sống, nói rõ là nàng được người khác cứu.

“Chẳng lẽ trong đám hộ vệ vẫn còn có người còn sống?” Nhạc Linh suy đoán.

Nhưng trong nháy mắt, nàng liền bác bỏ cái ý nghĩ này, đối mặt với hung thú đỉnh cấp, đám hộ vệ của nàng không có khả năng còn sống sót.

Mở mắt ra, nàng phát hiện ra bốn phía hơi tối, nhưng bằng vào cảm giác bén nhạy nàng liền phát hiện ra ở bên cạnh có người.

“Cô đã tỉnh!” Một giọng nói có vẻ hơi non nớt truyền đến.

Nhạc Linh mặc dù không thấy rõ dung mạo của người này, nhưng từ giọng nói cũng đã biết rõ người kia là ai, hỏi: “Diệp Thiên, là do ngươi đã cứu ta?”

Nàng muốn đứng lên, nhưng thân thể quá hư nhược, chỉ có thể miễn cưỡng ngồi dậy.

“Không sai, vừa vặn nhìn thấy cô ngã trên mặt đất, liền mang cô đến cái sơn động nhỏ này!” Diệp Thiên mở miệng nói.

“Cảm ơn ngươi đã cứu ta!” Nhạc Linh cảm kích nói.

“Không có gì, chỉ là trùng hợp gặp phải mà thôi!” Diệp Thiên mỉm cười.

Kỳ thật, hắn cũng đã từng có ý định không cứu Nhạc Linh, thậm chí còn muốn chiếm lấy bảo vật và tiền tài ở trên người của Nhạc Linh, nhưng làm như thế mà nói không thể nghi ngờ là sẽ vi phạm bản tâm của hắn.

Huống hồ, bản tính của Nhạc Linh cũng không xấu, mặc dù hắn cự tuyệt gia nhập Võ Các, nhưng nàng cũng có phản ứng gì quá phận là có thể thấy được chút ít.

Nếu là một người như Mạc Thiếu Bắc, hắn chẳng những sẽ không cứu, ngược lại còn bỏ đá xuống giếng.

Đột nhiên, có một đạo ánh sáng nhu hòa từ trên tay của Nhạc Linh phát ra, đó chính là một khối đá, lại giống như là một chiếc bóng đèn, rọi sáng trưng sơn động u ám.

“Đây là…” Diệp Thiên hơi kinh ngạc.

Hắn một mực ôm Nhạc Linh mang tới sơn động, căn bản là không phát hiện ra cái khối đá này, nếu như có mà nói, hắn nhất định có thể cảm giác ra được.

“Đây là Quang Thạch, có thể lưu trữ ánh sáng, mười phần hiếm thấy, coi như ở trong đại căn cứ cũng chỉ có vài người có.” Nhạc Linh cũng không giấu diếm, giải thích.

Nàng cũng không sợ Diệp Thiên tham lam một khối Quang Thạch này, dù sao thì vật này cũng chỉ hiếm thấy, nhưng lại không đáng tiền, Diệp Thiên nếu như muốn, nàng không ngại cho hắn một khối.

Nhạc Linh đem Quang Thạch để ở bên trên một tảng đá, trên tay đột nhiên lại xuất hiện một bình thuốc chữa thương. Uống một hớp thuốc chữa thương, Nhạc Linh lẳng lặng chờ đợi thuốc chữa thương khôi phục thương thế.

“Đột nhiên xuất hiện!” Diệp Thiên có thể khẳng định bình thuốc chữa thương này là do Nhạc Linh đột nhiên lấy ra từ trong hư không, từ không sinh có là không có khả năng.

Nói một cách khác, trên người của Nhạc Linh tất nhiên là có trang bị trữ vật trong truyền thuyết.

Mặt khác, thuốc chữa thương của Nhạc Linh có đẳng cấp vô cùng cao, so với Dịch Thanh Nguyên của hắn cao cấp hơn nhiều.

Vào thời điểm Nhạc Linh hôn mê hắn cũng đã cho nàng uống một bình Dịch Thanh Nguyên, nhưng chỉ vẻn vẹn có thể làm dịu thương thế của nàng mà thôi, nhưng thuốc chữa thương của Nhạc Linh lại có thể làm cho thương thế của nàng khôi phục lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Dường như phát giác ra ánh mắt của Diệp Thiên, Nhạc Linh cười nói: “Ngươi chưa thấy qua Túi Trữ Vật hay sao, vật này là Túi không gian lấy được từ trên người của Chuột Túi Không Gian, sau đó lại được Võ Giả có thiên phú không gian luyện chế mà thành, có thể để cho Võ Giả luyện hóa sử dụng.”

“Chuột Túi Không Gian là cái gì?” Diệp Thiên hiếu kỳ hỏi.

Theo sự giảng giải của Nhạc Linh, Diệp Thiên rốt cục cũng biết rõ lai lịch của Chuột Túi Không Gian, đó là một loại hung thú cao cấp, có tốc độ rất nhanh, lực lượng cực lớn, trí tuệ cũng rất cao, là một loại hung thú cao cấp rất khó săn giết.

Túi không gian trên người của Chuột Túi Không Gian có thuộc tính không gian, có thể cất giữ được rất nhiều thứ, được gọi là túi không gian, một khi săn giết được một con Chuột Túi Không Gian, liền có thể đem đến nhờ Võ Giả có thiên phú không gian tiến hành luyện chế, từ đó hình thành nên một cái Túi Trữ Vật.

Đương nhiên, cũng không phải là chỉ có túi không gian mới có thể luyện chế thành Túi Trữ Vật, phàm là vật liệu có thuộc tính không gian đều có thể, nhưng túi không gian của Chuột Túi Không Gian lại thực dụng hơn, cũng là một loại vật liệu dễ dàng tìm được nhất.

“Thêm kiến thức!” Diệp Thiên không khỏi âm thầm cảm thán.

Cũng không trách vì sao hắn lại không biết, dù sao hắn cũng chỉ là người của một căn cứ nhỏ, cùng với Nhạc Linh đến từ đại căn cứ tự nhiên là không thể so sánh.

Sau thời gian hai ngày, Diệp Thiên một mực ở cùng một chỗ với Nhạc Linh, dù sao thì nếu thương thế của Nhạc Linh chưa khôi phục lại, hắn cũng không thể một mình đi tìm kiếm sứa Hải Đăng.

Mặc dù lãng phí một chút thời gian, nhưng hắn cũng không phải là không có thu hoạch, hắn từ trong miệng của Nhạc Linh biết được rất nhiều tri thức.

Ví dụ như cảnh giới phía trên Đại Võ Giả.

Chương 29: Tinh Anh Võ Giả

Tại căn cứ Lâm Hải, Đại Võ Giả chính là người mạnh nhất, ngoại trừ hai Đại Võ Giả, cộng thêm Đại Võ Giả ẩn tàng nhiều lắm cũng không cao hơn hai chữ số. Có đại căn cứ ở đây, Đại Võ Giả chỉ có thể coi là Võ Giả trung tầng, cảnh giới ở phía trên Đại Võ Giả được gọi là Tông Sư Võ Giả.

Một vị Tông Sư Võ Giả có thể quét ngang một nhóm Đại Võ Giả, hơn nữa Tông Sư Võ Giả còn có tuổi thọ viễn siêu người bình thường, có thể sống tới 200 năm.

Vào lúc Diệp Thiên biết được cường giả cấp Tông Sư có thể sống được 200 năm, lập tức sợ ngây người.

Thế là, hắn lại có nhiều thêm một mục tiêu, đó là trùng kích cảnh giới Tông Sư.

Đáng tiếc là muốn trở thành Tông Sư thật sự là quá khó khăn, ngay cả người nắm giữ thiên phú tu luyện Cao đẳng cũng chỉ có tỷ lệ không đến một thành trở thành Tông Sư, chỉ có người nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp mới có tỷ lệ mười thành trở thành Tông Sư.

“Diệp Thiên, ta sẽ trở về đại căn cứ!” Sau khi thương thế của Nhạc Linh khôi phục tốt, liền nói ra.

“Vậy thì chúc cô đi đường bình an!” Diệp Thiên nói ra.

Trước khi đi, Nhạc Linh ném cho Diệp Thiên một cái bọc đồ, nói: “Đồ vật ở trong này, ta nghĩ là ngươi có thể sẽ cần tới, cho nên đưa cho ngươi!”

Cũng không đợi Diệp Thiên cự tuyệt, Nhạc Linh liền rời đi với một tốc độ nhanh chóng khiến cho Diệp Thiên không kịp phản ứng. Thấy vậy, Diệp Thiên chỉ có thể bất đắc dĩ cười một tiếng.

Hắn mở bọc đồ ra, phát hiện ở trong bọc đồ có một bản bí tịch, mười bình Máu hung thú, cùng với mười tấm thẻ vàng!

“Trời ạ, là Nguyên Lực Đoán Thể Pháp trung cấp, mười bình Máu hung thú cao cấp, còn có mười tấm thẻ vàng tương đương với 1000 vạn đồng tiền, phần lễ vật này cũng quá nặng đi!” Diệp Thiên quả thực đã giật nảy cả mình.

Trong đó trân quý nhất vẫn là Nguyên Lực Đoán Thể Pháp trung cấp, hắn không biết các đại gia tộc của căn cứ Lâm Hải có nắm giữ thứ này hay không, nhưng Võ Giả phổ thông là không có cách nào lấy được, có nhiều tiền hơn nữa cũng không mua được.

“Nguyên Lực Đoán Thể Pháp trung cấp, tăng thêm mười bình Máu hung thú cao cấp, trong vòng ba tháng, ta có thể tấn thăng thành cấp độ Tinh Anh Võ Giả!” Diệp Thiên tự tin vô cùng.

Nguyên bản hắn còn đang chuẩn bị đi đến hồ Tử Vong tìm kiếm sứa Hải Đăng, nhưng bây giờ lại cải biến ý nghĩ, hắn muốn tấn thăng đến cấp độ Tinh Anh Võ Giả rồi mới đi tới hồ Tử Vong, như vậy sẽ càng an toàn hơn.

Kỳ thật, với tình huống hiện tại cũng không thích hợp cho hắn đi đến hồ Tử Vong, bởi vì đám người Nhạc Linh ở hồ Tử Vong làm ra động tĩnh lớn như vậy, nói không chừng những con hung thú trong hồ đang nhìn chằm chằm vào Võ Giả ở bên ngoài tiến vào, lúc này đi tới đó chẳng khác gì là tự tìm cái chết.

Ba tháng thời gian có lẽ đã đủ để cho hồ Tử Vong trở nên an tĩnh, đến lúc đó đi không thể nghi ngờ mới là lựa chọn tốt nhất. Thế là, Diệp Thiên chuẩn bị trở về căn cứ Lâm Hải.

Trên đường đi cũng không phát sinh ra chuyện ngoài ý muốn, Diệp Thiên an toàn trở về căn cứ Lâm Hải.

Ngày thứ hai sau khi trở về, Diệp Thiên đi một chuyến tới chợ đen, mua thật nhiều Máu hung thú trung cấp, cơ hồ đã tiêu sạch 1000 vạn đồng tiền.

Nếu là như lấy 1000 vạn đồng tiền ra để trả tiền nợ mà nói, rất nhẹ nhõm liền có thể trả hết nợ, nhưng Diệp Thiên vẫn lựa chọn mua sắm Máu hung thú trung cấp.

Mặc dù hắn có mười bình Máu hung thú cao cấp, nhưng một mực dùng Máu hung thú cao cấp để tu luyện mà nói, căn bản là không thể chèo chống được đến ba tháng thời gian, mà ngẫu nhiên sử dụng Máu hung thú cao cấp tu luyện, thời gian còn lại dùng Máu hung thú trung cấp để phụ trợ tu luyện, đây mới là phương thức tu luyện hữu hiệu nhất.

Tại biệt thự, trong sân nhỏ, Diệp Thiên đứng ở một nơi nào đó bắt đầu tu luyện Nguyên Lực Đoán Thể Pháp trung cấp, Nguyên Lực Đoán Thể Pháp trung cấp cũng chỉ có chín cái động tác, nhưng mỗi một cái động tác lại càng thêm huyền ảo phức tạp so với Nguyên Lực Đoán Thể Pháp cấp thấp.

Chỉ thấy sau khi thi triển Nguyên Lực Đoán Thể Pháp trung cấp, nguyên khí vô cùng nồng đậm nhao nhao tràn vào trong thể nội của Diệp Thiên, tốc độ luyện hóa cũng mạnh hơn rất nhiều so với Nguyên Lực Đoán Thể Pháp cấp thấp.

“Hiệu quả so với Nguyên Lực Đoán Thể Pháp cấp thấp phải tốt hơn gấp 3 lần!” Diệp Thiên khiếp sợ.

Đây vẻn vẹn chỉ là tu luyện Nguyên Lực Đoán Thể Pháp trung cấp đơn thuần, nếu như dùng Máu hung thú để phụ trợ tu luyện mà nói, hiệu quả sẽ còn tăng mạnh hơn, bởi vì Nguyên Lực Đoán Thể Pháp trung cấp có thể lợi dụng Máu hung thú càng tốt hơn.

“Trước tiên thử nghiệm hiệu quả của Máu hung thú cao cấp!” Diệp Thiên không nhịn được uống một ngụm.

Oanh! ! ! ! Một cỗ năng lượng cường đại từ trong thể nội bắn ra, trên dưới toàn thân phảng phất như bị xé nứt.

“Ta đã đánh giá thấp năng lượng trong Máu hung thú cao cấp!” Diệp Thiên thầm nghĩ không ổn.

Thế là, hắn bật người dậy bắt đầu tu luyện Nguyên Lực Đoán Thể Pháp trung cấp, tu luyện một lần lại một lần, rốt cục cũng đem cỗ năng lượng trong Máu hung thú cao cấp hấp thu.

“May mắn là có Nguyên Lực Đoán Thể Pháp trung cấp, nếu không căn bản sẽ không có cách nào hấp thu hết năng lượng trong Máu hung thú cao cấp, Nhạc Linh có lẽ đã sớm biết rõ điểm này, cho nên mới có thể đem Nguyên Lực Đoán Thể Pháp trung cấp cùng với Máu hung thú cao cấp cho ta cùng một chỗ!” Diệp Thiên thầm nghĩ.

Hắn cẩn thận đánh giá lại một chút, Máu hung thú cao cấp đối với hắn mà nói có thể gia tăng tốc độ tu luyện lên gấp 6 lần, lại cộng thêm tu luyện Nguyên Lực Đoán Thể Pháp trung cấp mà nói, như vậy chính là mười tám lần.

Mà thiên phú của hắn là Cao đẳng, so với thiên phú tu luyện Trung đẳng tối thiểu nhất cũng phải có tốc độ tu luyện nhanh hơn gấp 3 lần.

“Nếu cứ như vậy mà nói, nếu so sánh với thiên tài có thiên phú tu luyện Trung đẳng ở căn cứ Lâm Hải, tốc độ tu luyện của ta phải nhanh hơn 54 lần a!” Diệp Thiên sợ hãi thán phục.

Bất quá, thiên tài có thiên phú tu luyện Trung đẳng cũng có thể thu hoạch được Máu hung thú trung cấp để phụ trợ tu luyện, tối thiểu nhất cũng có thể gia tăng tốc độ lên gấp hai, ba lần, nhưng cho dù là như thế, tốc độ tu luyện của Diệp Thiên so với bọn hắn cũng phải gấp hai mươi lần.

Hắn tu luyện một tháng tương đương với những thiên tài có thiên phú tu luyện Trung đẳng tu luyện trong hai mươi tháng.

“Đáng tiếc là chỉ có mười bình Máu hung thú cao cấp!” Diệp Thiên có một chút tham lam thầm nghĩ.

Tài nguyên sung túc, lại không có người ngoài quấy rầy, Diệp Thiên toàn lực tu hành.

Rất nhanh, đã trôi qua ba tháng thời gian.

“Rốt cục cũng đạt đến cấp độ Tinh Anh Võ Giả!” Diệp Thiên hưng phấn nói.

Da dẻ, cơ bắp cùng với xương cốt của hắn đều đã được rèn luyện đến mức độ cực mạnh, lực lượng cũng đã phá vỡ cực hạn 1 vạn cân, coi như là mới bước vào cấp độ Tinh Anh Võ Giả, nhưng còn chưa được xem là Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ chân chính.

Chương 30: Thiên phú khép lại

Nếu muốn trở thành Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ, nhất định phải rèn luyện huyết dịch. Tinh Anh Võ Giả chính là một quá trình rèn luyện huyết dịch, chỉ có đem huyết dịch rèn luyện đến mức độ đủ mạnh, mới có thể phản bổ nhục thân, chống đỡ cho nhục thân tiến hoá tới cảnh giới cao hơn.

Tu luyện chính là một quá trình tiến hóa!

Mà Diệp Thiên còn chưa bắt đầu rèn luyện huyết dịch, mà rèn luyện huyết dịch là một quá trình hết sức phiền toái, đó chính là lần lượt bài trừ tạp chất trong huyết dịch ra ngoài, tinh luyện huyết dịch còn lại, quá trình này cần phải hao phí một lượng lớn huyết dịch, nếu như không có đủ chất dinh dưỡng mà nói, huyết dịch thậm chí sẽ theo quá trình tu luyện hao hết, như vậy tự nhiên sẽ chết chắc.

Mà phương pháp bổ sung huyết dịch tốt nhất chính là lợi dụng Máu hung thú, lấy huyết dưỡng huyết, cho nên trong cái quá trình tiến hoá này cần phải tiêu hao một lượng lớn Máu hung thú, Máu hung thú cao cấp mặc dù sẽ tốt hơn, nhưng Diệp Thiên đã sớm không còn Máu hung thú cao cấp, cho dù có cũng không có nhiều như vậy.

Căn cứ Lâm Hải không có nhiều võ giả, nhưng Máu hung thú được bán chạy như thế, cũng là bởi vì nhóm Tinh Anh Võ Giả đã chiếm cứ hơn chín thành Máu hung thú, số lượng Máu hung thú bọn hắn tiêu hao mỗi ngày đủ khiến cho Võ Giả phổ thông phải trợn mắt há hốc mồm.

Mặt khác, trong thời gian ba tháng này, hắn cũng không có lãng phí cơ hội sao chép thiên phú, đã âm thầm sao chép mấy cái thiên phú tu luyện Trung đẳng để dung hợp vào thiên phú của bản thân, đáng tiếc là cũng không thể khiến cho thiên phú tu luyện Cao đẳng phát sinh thuế biến, nhưng hắn có thể cảm giác được, thiên phú tu luyện Cao đẳng của hắn đã đạt tới cấp độ đỉnh phong, có lẽ chỉ cần dung hợp thêm một cái thiên phú tu luyện Cao đẳng, thiên phú tu luyện của hắn có lẽ sẽ có thể thuế biến đến đỉnh cấp!

Lại tốn thêm ba ngày thời gian, Diệp Thiên rèn luyện huyết dịch sơ bộ, bước vào đến cấp độ Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ, nắm giữ 13.000 cân lực lượng, liền chuẩn bị tiến tới hồ Tử Vong lần thứ hai.

Đối với thiên phú của sứa Hải Đăng, hắn vẫn nhớ mãi không quên.

~~~~~

Lần thứ hai đi đến hồ Tử Vong, Diệp Thiên hơi có một chút khẩn trương, tu vi của hắn xác thực mạnh mẽ hơn ba tháng trước rất nhiều lần, thậm chí ngay cả đao thế cũng đã bước vào cảnh giới tiểu thành, Ảnh Sát đã tu luyện đến cảnh giới đại thành đỉnh phong, nhưng hắn vẫn như cũ không dám khinh thường nguy hiểm ở trong hồ Tử Vong.

Nơi này thế nhưng có một con hung thú đỉnh cấp a, một khi trêu chọc phải con hung thú đỉnh cấp này, thì hắn nhất định phải chết.

Lúc này đang vào lúc chạng vạng tối, Diệp Thiên cũng không tiến vào hồ Tử Vong, mà lẳng lặng chờ đợi màn đêm buông xuống.

Tới ban đêm mà nói, ở phía dưới hồ mặt sẽ rất âm u, vừa vặn để cho hắn thi triển thiên phú Ám Ảnh, thiên phú Ám Ảnh sẽ không lừa được hung thú cao cấp nắm giữ tinh thần lực, nhưng lại có thể giấu diếm được hung thú cấp thấp cùng với hung thú trung cấp. Hành động vào ban đêm sẽ an toàn hơn rất nhiều so với ban ngày.

Màn đêm rất nhanh liền buông xuống, toàn bộ hồ Tử Vong đều trở nên âm trầm kinh khủng, cộng thêm khí tức tràn ngập ở phiến khu vực này, người bình thường tiến đến nơi này chỉ sợ sẽ không động đậy được. Diệp Thiên cố nén sự khó chịu trong lòng, lặn xuống hồ Tử Vong.

“Thiên phú Ám Ảnh!” Diệp Thiên trong nháy mắt dung nhập vào bên trong đêm tối, chậm rãi du động ở phía dưới mặt hồ.

Coi như là Tinh Anh Võ Giả, hắn cũng chỉ có thể hoạt động 1 giờ ở dưới nước mà không cần hô hấp, hắn nhất định phải ở trong vòng một giờ tìm được sứa Hải Đăng, nếu không nhất định sẽ phải lên bờ, bằng không sẽ gặp nguy hiểm.

“Ở dưới nước thật là tối, may mắn mà mình có thiên phú Sao Chép, nếu không sẽ không có cách nào tìm được sứa Hải Đăng!” Diệp Thiên nghĩ thầm.

Rất nhanh, ở dưới hiệu quả của thiên phú Sao Chép, hắn cảm ứng được con hung thú sống dưới nước thứ nhất.

Chủng loại: Hổ Trảo Ngư

Thiên phú huyết mạch: Trung đẳng

Hổ Trảo Ngư là hung thú trung cấp, có thực lực không yếu, Diệp Thiên cũng không để ý đến con Hổ Trảo Ngư này, mà lách đi qua, tiếp tục tìm kiếm sứa Hải Đăng.

Có thiên phú Sao Chép tồn tại, bất luận là loại hung thú sống dưới nước nào cũng đừng hòng trốn thoát khỏi sự dò xét của hắn, hơn nữa từ sau khi trở thành Tinh Anh Võ Giả, phạm vi dò xét của thiên phú Sao Chép đã từ 3 mét tăng lên thành 10 mét. Trong vòng 10 mét, đều có thể dò xét tình huống thiên phú của hết thảy sinh vật sống.

Thời gian chậm rãi trôi đi, Diệp Thiên đã dò xét được rất nhiều hung thú sống dưới nước, một lần nguy hiểm nhất là đụng phải một con hung thú cao cấp, may mắn là hắn đã dò xét được khi còn cách nhau 10 mét, hơn nữa con hung thú cao cấp kia cũng không sử dụng tinh thần lực để dò xét, cho nên Diệp Thiên mới có thể kịp thời tránh né.

Nửa giờ sau, Diệp Thiên rốt cục cũng tìm được sứa Hải Đăng, hơn nữa còn là một nhóm sứa Hải Đăng.

Chủng loại: Sứa Hải Đăng

Thiên phú huyết mạch: Sơ đẳng

Thiên phú khép lại: Đỉnh cấp

“Lại có thể là thiên phú khép lại đỉnh cấp! ! !”

Diệp Thiên đã thật sự chấn động, hắn vốn cho rằng thiên phú khép lại của sứa Hải Đăng chỉ là Trung đẳng hoặc là Cao đẳng mà thôi, lại không ngờ được lại là đỉnh cấp.

Hắn cũng chưa bao giờ gặp qua một loại thiên phú đỉnh cấp nào, không ngờ được hôm nay lại nhìn thấy ở trên người của sứa Hải Đăng.

“Sao chép, nhất định phải sao chép cho được!” Diệp Thiên kích động nghĩ thầm.

Một con Sứa Hải Đăng có thực lực không mạnh, cho nên không thể phát hiện ra sự tồn tại của Diệp Thiên, thế là Diệp Thiên chậm rãi nhích tới gần một con sứa Hải Đăng.

Trong nháy mắt Diệp Thiên chạm vào con sứa Hải Đăng, hắn liền sao chép thiên phú khép lại đỉnh cấp của sứa Hải Đăng.

Sau một khắc, Diệp Thiên liền rời xa khỏi con sứa Hải Đăng này, để tránh bị nhóm sứa Hải Đăng này vây công.

Một con sứa Hải Đăng cũng không đáng sợ, mấu chốt chính là ở đây lại có tới một nhóm sứa Hải Đăng, hơn nữa ở đây còn là ở bên trong hồ Tử Vong, hắn cũng không muốn bị đám hung thú trong hồ Tử Vong vây công, như vậy thì cho dù có thiên phú Ám Ảnh, cũng đừng hòng thoát khỏi hồ Tử Vong.

Rất nhanh, Diệp Thiên liền bơi ra khỏi hồ Tử Vong, vào một khắc hắn leo lên bờ, rốt cục cũng thở một hơi dài nhẹ nhõm.

“Nhất định phải lập tức rời đi!” Diệp Thiên vội vàng rời xa khỏi hồ Tử Vong, chạy về phía cái sơn động nhỏ mà lúc trước đã từng ở qua.

Sau khi chui vào bên trong sơn động, Diệp Thiên liền lập tức dung hợp thiên phú khép lại đỉnh cấp.

Oanh! ! ! Sự thuế biến khó có thể tưởng tượng bắt đầu.

Nếu như có thể xâm nhập vào trong tế bào của Diệp Thiên, liền có thể quan sát được tế bào của Diệp Thiên đang trải qua quá trình biến đổi sâu nhất, và mỗi một tế bào đều phát sinh sự lột xác to lớn, giống như là đang tiến hóa vậy.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn văn Thắng 2 ngày trước
Truyện hay giọng đọc tuyệt vời
https://audiosite.net
Chào bạn trẻ MC Hà Thu. Giọng đọc miền Nam của bạn thật là hay...rất là thanh, từ khi nhập Đạo Thiên Điển đến nay ta mới nghe thấy có người phàm như vậy.
https://audiosite.net
Oan uổng quá chư vị tụn mình có rất nhiều bộ truyện các bạn không yêu cầu hay để bình luận cập nhật chương truyện thì tụn mình làm sao biết được :(..! Sơ sơ gần 3k2 bộ truyện dài rồi chư tính bộ truyện lẻ ...^^! Rất mong các bạn lưu ý +++ ! Báo lỗi là nơi báo lỗi audio ++ yêu cầu truyện khác nhé ---! -^-^- Gần 100 bạn Báo lỗi nhưng không nhập nội dung thì tụn mình chỉ check audio vẫn bình thường nên không lưu ý cập nhât chương mới.. Thỉnh chư vị bỏ ra 3 giây để like (thích) để tụn mình biết bộ truyện đang hot ( đang được yêu thích ) Hoặc để lại bình luận...^^! Đa Tạ :X
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn từ tập 90 đã bổ sung hoàn tất 200 chương thiếu đương nhiên là bản đầy đủ mới nhất không cắt ^^! NGoài ra có sever 2 ( giọng 2 ) từ 1 > 1200 bản hoàn chỉnh do tác giả chỉnh sửa mới nhất + không cắt
https://audiosite.net
Đã cập nhật Bản Chuẩn mới nhất của tác giả không cắt tình tiết đầy đủ nhé bạn ở sever 2 ( giọng 2 )
https://audiosite.net
Xin Thông Báo cập nhật Chương 1976 đến Chương 2283 Bản mới nhất không cắt. ^^! Ngoài ra bổ sung Server 2 ( giọng 2 ) Từ chương 1 đến chương 12000 Bản đầy đủ mới nhất không cắt đạo hữu nào thích có thể nghe lại nhé ^^!
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi do CTV up nhầm tập 1 vs 3 mình đã fix lại chuẩn rồi nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Nguyễn văn mạnh 2 tuần trước
Mẹ. Nghe tập nào cũng lộn xộn cả. Chẳng hiểu gì cả
https://audiosite.net
Mình đã test và kiểm tra sv1 và sv2 + sv3 ( 3 sever đều hoạt động tốt nhé bạn ) có lẽ lúc bạn nghe lúc đó lagg hoặc do nghẹn svever 1 chút thôi nhé bạn :^^! Tránh trường hợp lỗi bạn nên khi đang nghe hãy thỉnh thoảng làm theo hướng dẫn --> thông báo ở khung play nhé bạn..( Như vậy Hệ Thống sẽ tự load sever gần bạn nhất tránh trường hợp lỗi nhé bạn )
https://audiosite.net
Nam 3 tuần trước
Tập 77 và Tập 141 không play admin ơi.
https://audiosite.net
Ngại quá giờ mới fix lại toàn bộ nhé ^^! ( p/s: lý do cập nhật lại bộ chương tiết thiếu sót hơn lâu 1 chút - Mong bạn thông cảm )
https://audiosite.net
Bạn đợi mình 1 chút phục hồi upload sang sever khác khoảng 3h nữa nhé bạn ^^!