1. Home
  2. Truyện Linh Dị
  3. [Dịch] Người Đưa Thư Khủng Bố
  4. Tập 11: Hồng Yên quán (c101-c110)

[Dịch] Người Đưa Thư Khủng Bố

Tập 11: Hồng Yên quán (c101-c110)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 101: Hồng Yên quán (2)..

Nhìn từ tần suất này, Triệu Khách suy đoán, có lẽ bây giờ chỉ còn ba nhóm người đang kêu giá, hơn nữa Triệu Khách còn đoán số điểm bưu điện có thể dùng đến ở trên tay bọn họ đã đến cực hạn.

Lúc này, mọi người đột nhiên ngơ ngác, chỉ thấy điểm bưu điện của Thái Sơn thạch đột nhiên tăng từ 84 điểm đến 90 điểm.

“Rất có khí phách!”

Thấy thế, trong mắt Triệu Khách hiện ra vẻ khen ngợi, đã đến tình hình này rồi, dứt khoát một phát đặt xuống con át chủ bài để trấn áp đối thủ, có thể thành công là thành công, cho dù không thể thắng thầu cũng có thể mở rộng mức độ tổn thất của đối thủ đến mức cao nhất.

Giá cả trên trời 90 điểm bưu điện đã khiến rất nhiều người ở đây đỏ cả mắt, thậm chí có người đang nghi ngờ, rốt cuộc tấm Thái Sơn thạch này có đáng cái giá đó không.

Phải biết rằng với cái giá này, nếu đổi trên danh sách đã có thể đổi được hai con tem đặc thù khá tốt, thậm chí ba con cũng không phải vấn đề.

Nhìn thời gian đếm ngược kêu giá không ngừng rút ngắn, trái tim của mọi người sắp nhảy ra khỏi cổ họng, ánh mắt nhìn chằm chằm thời gian không ngừng rút ngắn ở trên đỉnh đầu.

“5, 4, 3, 2, giao dịch thành công.”

Trong nháy mắt con tem biến mất trước mặt, gánh nặng trong lòng mọi người cũng được trút xuống, thở phào một hơi, tuy lần giao dịch này không liên quan đến bọn họ.

Nhưng cảm giác áp lực hạ thấp từng phần này không khỏi khiến người khác cùng cảm nhận được sự căng thẳng ở phía sau trận giao dịch này.

Nếu phải chỉ ra người duy nhất không căng thẳng, vậy cũng chỉ có nhà cái Triệu Khách.

Tấm Thái Sơn thạch này cộng thêm Cường quang thuẫn và Lôi bạo đã giúp hắn có thu nhập 143 điểm bưu điện, nhìn con số trong sách tem của hắn đã đạt tới 184 điểm bưu điện, cuối cùng trên mặt Triệu Khách đã xuất hiện vẻ hài lòng.

Nhưng Triệu Khách tin tưởng những điểm bưu điện này không được tính là gì với hắn, ngoại trừ Thái Sơn thạch, dù là Khôi lỗi sư hay Quỷ tân nương ở trên tay hắn, chỉ cần tùy tiện ném một tấm ra ngoài cũng có giá cả không thấp hơn Thái Sơn thạch.

Đặc biệt là con tem Quỷ tân nương này, có hai năng lực đặc thù, cộng thêm Quỷ hoặc có thể mê hoặc thần trí, chỉ sợ lấy ra ngoài, nhất định sẽ tạo ra một cái giá trên trời mà người ta không nghĩ tới.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có người có thể lấy ra đủ điểm bưu điện để giao dịch.

Tiền là chỗ dựa của con người, câu nói này rất thích hợp với hiện tại, số điểm bưu điện trên tay hắn hoàn toàn được tính là một lần phát tài.

Triệu Khách không nóng lòng đi đổi con tem mà mình muốn, cũng không bắt đầu nghênh ngang mua sắm, ngược lại Triệu Khách rất khiêm tốn, còn khiêm tốn hơn cả trước đó.

Dù bây giờ hắn bị một luồng khói đen bao phủ nhưng Triệu Khách vẫn rất cẩn thận, trà trộn vào đám người nước chảy bèo trôi như một giọt nước, yên lặng ẩn mình ở trong Quỷ thị.

Trong một căn phòng kín, chỉ thấy mấy bóng đen ngồi trên ghế, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người một gã đồng bạn khác.

Một đôi mắt phượng khép hờ hơi mở ra, lắc đầu nói với mọi người: “Không có, ta đã quét cảm xúc của mỗi người trong phạm vi bán kính 30km, nhưng hình như đối phương rất cẩn thận, không lộ ra sơ hở gì, hoặc đã trốn đi, hoặc đã rời khỏi Quỷ thị.”

“Không hề bất ngờ, có thể bán ra một con tem được coi là nòng cốt như thế, chắc chắn đối phương là một tên xảo quyệt, không tìm thấy thì thôi, bán hết tất cả những con tem không cần thiết ở trên tay ra ngoài, phải kiếm đủ điểm bưu điện trước khi vào không gian khủng bố tiếp theo.”

Giọng nói rất trầm thấp khiến người nghe cảm thấy rất dễ chịu, nhưng giọng điệu không cho phép nghi ngờ này khiến người ta không dám đặt câu hỏi.

Lúc này ở một bên khác, Triệu Khách đang nhìn Hồng Yên quán trước mặt, vẻ mặt trở nên ngây ngốc.

Cái gọi là Hồng Yên quán, nói trắng ra là giống với kỹ viện, nhưng điểm khác biệt với am ni cô mà hắn đến ở chỗ kỹ viện này hoàn toàn là kiểu trắng trợn.

Ngay cả lối kiến trúc cũng khiến người ta phải lau mồ hôi, tòa nhà mang theo đường cong hình chữ L, mái nhà được tạo hình như nắp một cây nấm, thoạt nhìn còn tưởng rằng là thứ gì đó không thể miêu tả ở trên cơ thể người.

Nếu đặt cái này ở trong hiện thực, tuyệt đối sẽ là tòa kiến trúc bị dỡ bỏ trong vài phút.

Trong lồng chim tơ vàng treo trước cổng chính, thỉnh thoảng mấy nữ nhân ngồi bên trong lại làm ra động tác quyến rũ trêu chọc, khiến rất nhiều người trợn tròn mắt nhìn.

Dường như những nữ nhân này cố ý loại bỏ sương đen trên người để lộ ra dáng người chân thực, chỉ còn một luồng sương đen ở trên mặt khiến người ta không đoán được vẻ mặt.

Nếu ngươi cho rằng chỉ có như vậy, vậy hoàn toàn sai rồi.

Chờ sau khi Triệu Khách đi vào không nhịn được giật giật khóe miệng, nếu thật sự phải hình dung, chỉ có thể nói liên hoan xác thịt, vô cùng xa xỉ, bắp đùi trắng bóng đã hoàn toàn không thèm che giấu, ngay cả miếng vải che cuối cùng cũng bị ném đi.

“Xin chào, xin hỏi là lần đầu tiên ngài đến đây sao?” Có người tiến lên cầm một tấm bảng hỏi thăm, vô cùng nhiệt tình.

Chương 102: Tin tức..

Đồng thời còn đưa tấm bảng cho Triệu Khách, trên bảng có đủ loại khẩu vị hứng thú, không chỉ tiếp đón nam nhân còn tiếp đón cả nữ nhân, thậm chí nếu cần thiết cô nương ở chỗ bọn họ còn có tem năng lực biến hình, đảm bảo cho khách nhân trải nghiệm ở mọi phương diện

“A!”

Lúc này chỉ nghe một tiếng hét thảm vang lên, một nữ nhân chạy đến từ phía sau rồi ngã lăn trên mặt đất, chẳng mấy chốc đã bị mấy nam nhân đuổi theo, cầm một cây rồi đánh tới tấp.

“Ba!”

Cây rồi dài thô màu đen đánh xuống, lập tức để lại một dấu vết đỏ tươi ở trên phần lưng trơn bóng.

“Cứu ta! Xin ngài nhanh cứu ta!”

Nữ nhân liều mạng giãy giụa, bò từng chút một đến bên chân Triệu Khách, ngẩng đầu để lộ ra khuôn mặt trứng ngỗng thanh tú, ánh mắt trong veo như nước đong đầy những giọt nước rồi lăn dài trên má, trong đôi mắt mang theo khát vọng, hy vọng Triệu Khách có thể cứu nàng.

Triệu Khách hơi cau mày, không đợi nữ nhân đến gần đã nghiêng người lùi lại một bước.

Tên Quy Công phụ trách tiếp đón ở bên cạnh thấy Triệu Khách hơi cau mày, lập tức bước tới xua tay, nữ nhân nhanh chóng đứng lên từ trên mặt đất, cùng mấy nam nhân xung quanh quay về căn phòng bên cạnh, chờ đợi vị khách tiếp theo.

“Khách quan, cái đó là phần phục vụ mới nhất của chúng ta, nội dung cốt truyện anh hùng cứu mỹ nhân, nếu ngài không thích, sau đó chúng ta vẫn còn hạng mục nội dung cốt truyện khác, ví dụ như… Vào phòng cướp bóc.”

“Khách quan, nếu ngài không thích chơi đóng vai những nhân vật này, chúng ta còn có…”

“Cho ta một nhã gian, ngoài ra ta muốn nghe một vài tin tức.”

Không đợi Quy Công nói xong, Triệu Khách đã không nhịn được cắt ngang lời nói nhảm tiếp theo của hắn ta, đồng thời lấy ra 1 điểm bưu điện từ trong sách tem, nhét vào trong tay Quy Công.

Thấy điểm bưu điện đã tới tay, ánh mắt Quy Công sáng lên, nụ cười trên miệng đã sắp kéo ra tận sau gáy.

Đừng thấy chỉ có 1 điểm bưu điện như vậy nhưng đây là thu nhập ngoài định mức, đã nhận tiền boa đương nhiên biết tiếp theo phải làm cái gì, hắn ta vẫy tay một cái: “Được rồi, mời ngài lên lầu!”

Đừng thấy nhà Hồng Yên quán này là một kỹ viện, nhưng gần như bao trọn toàn bộ ngành tình báo, có thể chơi, có thể nghe ngóng, tất cả đều đầy đủ.

Đứng trên thang máy ngắm cảnh, Triệu Khách có thể thấy mỗi một tầng đều có một điểm đặc sắc khác biệt, thật ra tầng thứ nhất mà hắn vừa vào cửa là nơi rẻ nhất, cách chơi cũng khá đơn giản.

Đi lên ba tầng, cách trang trí bên trong bắt đầu trở nên xa hoa hơn, rất có cảm giác hộp đêm hiện đại, Triệu Khách còn có thể thấy mấy cô nương mặc sườn xám đứng ngay ngắn ở cửa thang máy, chờ đến khi khách nhân đi vào sẽ đồng loạt khom lưng thật sâu để hoan nghênh.

Lại đi lên ba tầng nữa, tình cảnh tiếp tục thay đổi, từ bên trong thang máy Triệu Khách có thể thấy một khu rừng ở trước mặt, trong lòng không nhịn được thấy ngạc nhiên.

Đây không phải mô hình mà là một rừng cây thật, hoa cỏ cây cối đầy đủ mọi thứ, trong lúc mơ hồ Triệu Khách còn có thể nghe được sâu trong rừng cây truyền đến tiếng vui cười của nữ hài.

Không thể không nói, kẻ kinh doanh kỹ viện này không chỉ là cao thủ trong nghề này, còn là một cao thủ trên mặt tiếp thị, chỉ cần đứng trên thang máy ngắm cảnh này, mỗi một chi tiết đều khiến người ta phải suy nghĩ sâu xa.

Không nói những cái khác, chỉ nói đến tốc độ của thang máy ngắm cảnh này rất chậm, còn chậm hơn thang máy bình thường, nhưng đây không phải thang máy có vấn đề mà là cố ý thiết lập thành tốc độ như vậy.

Dù khách nhân đến tầng nào đều có thể rất cẩn thận thưởng thức tình cảnh bên ngoài từ thang máy ngắm cảnh, hơn nữa cũng cho Quy Công đủ thời gian để chào hàng với mình.

“Khách quan, chỗ chúng ta rất toàn diện phong phú, muốn gì có đó, hơn nữa còn phục vụ dây chuyền, trên mặt giá tiền cũng rất ưu đãi, chỉ cần 5 điểm bưu điện có thể đăng ký trở thành hội viên VIP ở chỗ chúng ta, nạp 10 điểm bưu điện không chỉ tặng ngài phiếu tiêu dùng chỉ cần tiêu 20 điểm bưu điện sẽ được hưởng chiết khấu 80%, còn có…”

Quy Công cố hết sức chào hàng về dịch vụ hội viên ở chỗ bọn họ, đồng thời còn không quên nói rõ ràng điểm đặc sắc của một vài tính năng không tầm thường ở nơi này.

Dù Quy Công tốn hết cả nước bọt, Triệu Khách vẫn trả lời không mặn không nhạt, thỉnh thoảng gật đầu, thỉnh thoảng lắc đầu, khiến Quy Công không thể nhìn thấu.

Nhưng mặc kệ có làm hội viên hay không, cũng không có ảnh hưởng gì với hắn ta, bởi vì những người thường đến đây sẽ không đồng ý ngay lần đầu tiên, đến lần thứ hai sẽ không nhịn được trở thành hội viên.

Nhiệm vụ của hắn ta là giải thích rõ ràng lợi ích khi làm hội viên với mỗi một khách nhân, về phần có đồng ý hay không cũng không phải chuyện của hắn ta.

“Đinh!”

Lúc này thang máy dừng lại, chỉ thấy sau khi thang máy mở ra, trong tầm mắt là phong cách kiến trúc cổ kính màu sắc cổ xưa, thậm chí sàn nhà dưới chân cũng dùng gạch đá lót đường mô phỏng rất chân thật, cảm giác khi bước trên đó giống hệt với đi trên tảng đá thật.

Tiếng đàn quanh quẩn bên tai, cộng thêm kiến trúc cổ xưa trước mặt, ngược lại khiến Triệu Khách có cảm giác trở lại thời nhà Đường.

Chương 103: Tin tức (2)..

“Khách quan, mời ngài đi sang bên này, nơi này là tầng mười ba, đợi chút nữa sẽ có cô nương đến hầu hạ ngài, nếu ngài muốn nghe ngóng cái gì không ngại hỏi cô nương này một chút, nhưng điều kiện tiên quyết là… Ngài phải chuẩn bị cái này!”

Quy Công xoa đầu ngón tay, ý tứ đã quá rõ ràng, đồng thời còn bình tĩnh đưa cho Triệu Khách một bảng giá rồi xoay người rời đi.

Triệu Khách cầm bảng giá nhìn một lần, đúng là khá toàn diện, hơn nữa giá cả bên trên cũng rất công bằng, ví dụ như cần cô nương sử dụng năng lực biến thân hoặc là dùng tay thì cần bỏ phí phục vụ ngoài định mức là 1 điểm bưu điện.

Về phần phí phục vụ, ở đây tính phí theo thời gian, 1 giờ 1 điểm bưu điện, có thể nói là hàng đẹp giá rẻ.

Nếu dựa theo cách nói của Quy Công, muốn đồ ăn nhanh, trên cơ bản tốn 1 điểm bưu điện ở ba tầng phía dưới là có thể giải quyết.

“Ca ca, cái ngậm ấm băng hỏa này là gì, chơi vui không?”

Trong đầu vang lên câu hỏi tò mò của Lôi Mẫu, lập tức khiến Triệu Khách ngạc nhiên, chỉ nghe “bốp” một cái bảng giá kia bị đập lên bàn.

“Ngươi tỉnh lại từ khi nào??”

Trong lòng Triệu Khách không nhịn được thấy hơi đau đầu, tuy Lôi Mẫu chỉ là ý thức một nhân cách khác của hắn, nhưng trong ấn tượng của Triệu Khách, nàng chỉ là một tiểu nữ hài do hắn đưa ra khỏi giáo đường kia, sao có thể để nàng nhìn thấy những thứ mà thiếu nhi không nên nhìn này.

“Ừm… Tỉnh lại trước khi ngươi bước vào thang máy, ta thấy ngươi đang nói chuyện với người khác, không dám làm phiền ngươi.”

Sau khi nghe Lôi Mẫu nói vậy, sắc mặt Triệu Khách tối sầm lại.

Đúng lúc này cửa phòng bị đẩy ra, chỉ thấy một nữ tử mặc váy màu xanh sải bước đi vào, chất liệu bộ váy rất đặc biệt, mỏng đến mức đủ để người ta nhìn rõ ràng toàn bộ dáng người uyển chuyển.

Triệu Khách thấy thế lập tức quay đi, nói: “Đi ra ngoài!”

“A!”

Nữ tử kia ngơ ngác một lúc lâu, đôi mắt lập tức đỏ hoe, cúi đầu rời khỏi phòng.

“Ca ca, tiểu tỷ tỷ kia rất xinh đẹp, ta nghe tỷ tỷ nói nam nhân phải đi sâu tìm hiểu nữ nhân, mới có thể biết sâu cạn và dài ngắn của đối phương.”

Triệu Khách có thể tưởng tượng được khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc của Lôi Mẫu ở trong đầu mình, lắc đầu nói: “Ta muốn nói chuyện, ngươi tránh đi một chút.”

“Nhưng ta vừa tỉnh ngủ!” Lôi Mẫu không bằng lòng nói.

Triệu Khách thật sự không có cách nào với Lôi Mẫu, tiểu gia hỏa này khác với bảy người trước đó, hắn tuyệt đối không để bảy người trước đó xuất hiện trong lúc ý thức tỉnh táo.

Nhưng hắn cảm giác Lôi Mẫu này giống cộng sinh, Triệu Khách hoàn toàn không có cách nào với nàng.

Lúc này, một suy nghĩ cổ quái xuất hiện trong đầu Triệu Khách, nếu hắn cứ mang theo tiểu gia hỏa này, đến lúc hắn và nữ nhân khác đang bạch bạch bạch, có khi nào nàng cũng chia sẻ cảm nhận với mình hay không??

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Khách cảm thấy ớn lạnh, vội vàng ném suy nghĩ này đi, đồng thời trong lòng cũng đang suy nghĩ, nhất định phải nghĩ cách giải quyết tiểu nha đầu này.

“Két…”

Lúc này cửa phòng bằng gỗ nhẹ nhàng di chuyển khiến đôi mắt Triệu Khách sáng ngời nhìn về phía đó, chỉ thấy nữ nhân đi vào lần này búi tóc, trông dáng vẻ có lẽ đã ba mươi tuổi, tuy được chăm sóc rất tốt nhưng nếp nhăn nơi khóe mắt vẫn thể hiện rõ những dấu vết năm tháng ở trên người nàng.

Mặc dù tuổi hơi lớn nhưng khí chất rất ôn hòa, khiến người ta có cảm giác dì nhà bên, mỗi một hành động đều thể hiện ra nét quyến rũ của nữ nhân trưởng thành, cộng thêm ngoại hình ưa nhìn.

Triệu Khách không thể không thừa nhận, nữ nhân thế này mới là cực phẩm.

Hơn nữa, điều khiến Triệu Khách thấy hài lòng là quần áo của đối phương không kích thích trần trụi như người trước đó, váy quây khá kín đáo chỉ có thể nhìn thấy rãnh ngực sâu hun hút, tuy không nhìn thấy bên trong nhưng càng có sức hấp dẫn hơn trước đó.

Nhưng Triệu Khách há miệng ra lại suýt cắn trúng đầu lưới, chỉ nghe một giọng nói ngây thơ ầm ĩ phát ra từ trong miệng: “Nương!”

Sắc mặt Triệu Khách lúc sáng lúc tối, cũng may cả người bị sương đen bao phủ, nếu không lúc này thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào, hắn há hốc mồm, cũng không biết nên nói cái gì.

Nữ nhân trước mặt nghe Triệu Khách nói vậy ngẩn ra nửa ngày, chẳng mấy chốc lại như hiểu ra điều gì đó, đôi môi đỏ hơi nở nụ cười, nói: “Hóa ra khách quan thích chơi loại khẩu vị này, chẳng trách ngài lại không vừa mắt muội muội vừa rồi.”

Nữ nhân xoay người đến bên cạnh Triệu Khách, hai tay ôm lấy Triệu Khách từ sau lưng, dùng thân thể đầy đặn của mình đè vào trên lưng Triệu Khách, áp môi vào bên tai Triệu Khách, đôi môi đỏ phun ra một hơi thở nóng hổi, “Nếu khách quan thích, không bằng nhận ta làm nghĩa mẫu, nào để nghĩa mẫu ôm…”

Chỉ thấy nữ nhân nói xong, bàn tay đã không thành thật sờ vào đúng quần Triệu Khách.

“Cút đi!”

Nghe thấy nữ nhân nói lời khó nghe bên tai, Triệu Khách không nhịn được thấy ghê tởm, đứng bật dậy, tát một cái vào mặt nữ nhân.

“Chát!”

Chương 104: Cảnh cáo!..

Một tát này đánh xuống, thậm chút nữ nhân còn không có chút đề phòng nào lập tức bị đánh đến nổ đom đóm mắt, đầu óc bị đánh đến hồ đồ vẫn không thể lấy lại tinh thần, chỉ thấy trong đôi mắt Triệu Khách lóe lên tia sáng tối tăm, vẻ mặt nữ nhân lập tức ngây dại.

[Cảnh cáo: Ngươi vi phạm quy định sử dụng năng lực ở Quỷ thị, ba phút sau ngụy trang của ngươi sẽ bị loại bỏ tạm thời]

[Cảnh cáo: Ngươi vi phạm quy định tấn công người khác trong Quỷ thị, ngươi không thể rời khỏi Quỷ thị trong vòng ba mươi phút]

[Cảnh cáo: Ngươi ác ý sử dụng tem năng lực ở Quỷ thị, trước khi rời khỏi Quỷ thị, tạm thời không thể sử dụng tem năng lực.]

[Cảnh cáo: Lúc này, giá trị ác ý của ngươi ở Quỷ thị là 1, nếu giá trị ác ý tăng đến 5, ngươi sẽ bị Quỷ thị trừng phạt nghiêm khắc]

Bốn cảnh cáo liên tiếp khiến trái tim Triệu Khách lập tức rơi xuống vực sâu, không nhịn được thầm mắng: “Đáng chết, trở về sẽ dạy dỗ ngươi!”

Hiện tại Triệu Khách còn không rảnh dạy dỗ tên chuyên gây rắc rối Lôi Mẫu này, ánh mắt đánh giá nữ nhân bị hắn mê hoặc thần trí ở trước mắt, ánh mắt Triệu Khách tối tăm, nhanh chóng tiến lên cởi quần áo của nàng ra, trói lại thật chặt, sau đó ném lên giường, xoay người rời đi.

Thật ra hắn dùng Quỷ hoặc đối phó người bình thường cũng không có vấn đề gì, nhưng nữ nhân kia cũng là người đưa thư, chỉ có điều đột nhiên bị Triệu Khách tát một cái bị đánh đến hồ đồ, mới bị hắn may mắn mê hoặc được, về phần có thể chống đỡ bao lâu thì trong lòng Triệu Khách cũng không chắc chắn.

Đẩy cửa phòng ra, ánh mắt Triệu Khách nhìn qua, thấy thang máy ngắm cảnh ở bên cạnh đang chậm rãi mở ra, hàng lông mày cau chặt, xoay người đi sang một bên khác.

Không thể vào thang máy ngắm cảnh được, bước vào thứ đồ chơi đó, đến khi hết ba phút e rằng hắn vẫn ở bên trong, đến lúc đó mới gọi là lên trời không cửa, xuống đất không đường.

“Cạch!”

Đẩy cửa vào cầu thang ở bên cạnh ra, Triệu Khách đang định đi xuống nhưng nhìn phía dưới cầu thang một chút, Triệu Khách nhíu mày, không lựa chọn đi xuống, mà lựa chọn chạy lên.

“Ca ca!”

“Im miệng!”

Trong lòng Triệu Khách đã có quyết định, nhất định phải nghĩ cách hoàn toàn giải quyết tai họa ngầm Lôi Mẫu này.

Mới chạy chưa được bao lâu, từ xa Triệu Khách đã nghe thấy tiếng hét chói tai như bị giết heo của nữ nhân dưới lầu, tốc độ tỉnh lại của nữ nhân kia còn nhanh hơn dự đoán của mình.

“Nhanh nhanh nhanh! Có người chơi gái không trả tiền, còn ra tay đánh Từ nương, bắt hắn lại, đóng tất cả các lối ra.” Triệu Khách trốn ở trong cầu thang, tiếp tục đi lên nhưng tiếng la hét bên ngoài càng rõ ràng hơn.

Không cần nghĩ, chỉ dựa vào tiếng động Triệu Khách cũng có thể đoán được, bây giờ có rất nhiều người đang nhanh chóng đi kiểm tra.

Nếu vừa rồi hắn chạy xuống, có lẽ chắc chắn sẽ bị kiểm tra, tính toán thời gian sương đen trên người hắn chỉ còn khoảng một phút nữa, một phút này căn bản không đủ để hắn lao ra ngoài.

Một khi sương đen biến mất, hắn lập tức lộ ra ngay trước mắt tất cả mọi người, đến lúc đó muốn chạy cũng không chạy được.

“Ca ca!” Giọng Lôi Mẫu rất nhỏ, uất ức nói: “Ca ca, bên trên có…”

“Đừng nói chuyện với ta!” Triệu Khách nghiêm nghị cắt ngang Lôi Mẫu.

“Nhưng…” Lôi Mẫu không nói hết câu vì đã không cần nhắc nhở nữa.

Chỉ thấy Triệu Khách vừa đi tới ngã rẽ cầu thang, đã thấy ba nam một nữ đang dựa vào trong cầu thang làm một vài động tác không thể miêu tả.

Sau khi thấy Triệu Khách, đầu tiên đám người ngạc nhiên, tuy không nhìn rõ mặt ba nam nhân này nhưng vẻ mặt nữ nhân rất phong phú, bầu không khí lập tức xấu hổ đến cực điểm.

Thấy thế, Triệu Khách không nhịn được mắng thầm trong lòng: “Một đám biến thái!”

Nhưng lúc này Triệu Khách chỉ có thể căng da đầu bước chậm lại, giả vờ như không nhìn thấy, cúi đầu đi lên.

“Này, huynh đệ, có muốn đi chung không! Ta mời khách, miễn phí.”

Lúc này không biết là ai trong ba nam nhân mở miệng, khiến bước chân của Triệu Khách dừng lại, không quay đầu lại chỉ xua tay nói: “Không cần!”

Nói xong, Triệu Khách đang định rời đi nhưng còn chưa đi được mấy bước, sương đen trên người đã bắt đầu xảy ra thay đổi, vốn sương đen ngưng tụ không tan, lúc này lại bắt đầu tản ra từng chút một, dần để lộ ra thân thể Triệu Khách.

“Mả mẹ nó, là tên chơi gái không trả tiền kia! Ở chỗ này.”

Trước đó bốn người đều nghe rõ ràng tiếng động ở bên ngoài, vừa rồi còn đang nói đùa, nếu gặp được người tài giỏi như thế chắc chắn phải mời hắn chơi gái chung một lần.

Không ngờ lại gặp nhanh như vậy.

Vẻ mặt Triệu Khách lập tức tối sầm lại, một tay che mặt, nhanh chóng phi nước đại về phía trước.

“Người tới, nhanh đi, hắn ở chỗ này, là tên chơi gái không trả tiền kia!”

Nghe thấy bốn người sau lưng đang gọi ầm ĩ, trong lòng Triệu Khách thầm kêu hỏng bét, vốn muốn tìm một góc tối để trốn đi, chờ hết giờ trừng phạt lại thần không biết quỷ không hay chuồn đi, e rằng bây giờ không đơn giản như vậy.

“Chát chát chát!”

Mấy cái tát vang dội đánh vào mặt Quy Công, lập tức đánh khuôn mặt kia thành đầu heo, chỉ thấy Từ nương ngồi trên ghế, trên người chỉ bọc một tấm thảm, mũi chân trắng nõn nhẹ nhàng nâng cằm Quy Công lên.

Chương 105: Cảnh cáo! (2)..

“Phế vật, đây là khách nhân mà ngươi mời vào, nếu hôm nay không bắt được hắn, lão nương lột da ngươi làm quần cộc.”

Lúc này nghe thấy tiếng kêu la trên lầu, ánh mắt Từ nương sáng ngời, cũng không để ý tấm thảm trên người trượt xuống sẽ để lộ ra cảnh xuân của mình, lập tức nhảy dựng lên từ trên ghế, hô: “Bắt, bắt hắn lại cho ta!!”

Ở Hồng Yên quán nhiều năm như vậy, Từ Phượng nương nàng thật sự chưa từng chịu thiệt thòi như vậy, không chỉ bị người ta chiếm lợi còn bị tát một cái, vừa nghĩ đến nàng còn không biết xấu hổ lại gần, muốn đối phương nhận nàng làm nghĩa mẫu, khuôn mặt Từ Phượng nương đen sì.

“Phía dưới, chặn hắn lại!”

Tiếng bước chân trên lầu các càng ngày càng gần, Triệu Khách cau mày, cũng mặc kệ đây là tầng mấy, hắn đẩy cửa hông ra, thò đầu nhìn quanh, chỉ thấy phía trước được trang trí như là hội sở, chia thành từng căn phòng nhỏ, không biết là để làm gì.

Triệu Khách thấy thế khom lưng chui ra, cẩn thận mở cửa một căn phòng quan sát.

Chỉ thấy căn phòng nhỏ vuông vức trông không khác phòng vệ sinh là bao, trên tường treo đủ loại công cụ xoa bóp kỳ lạ, ghế sofa chất liệu đặc biệt, dây thừng treo, ừm… Là cái loại có thể treo ngược thân thể lên.

Triệu Khách thấy thế quyết đoán rời khỏi phòng, nơi này căn bản không trốn được, hắn trốn ở đây, đợi chút nữa muốn chạy cũng không chạy được.

“Ca ca, bên trái đi.”

“Cái gì??”

Sau khi nghe thấy Lôi Mẫu nói vậy, Triệu Khách ngạc nhiên, ánh mắt nghi ngờ đánh giá bên trái, không biết lối đi đen như mực này đi đến nơi nào.

“Tin tưởng ta!” Giọng Lôi Mẫu vô cùng chắc chắn như đang đảm bảo với Triệu Khách, lần này tuyệt đối không xuất hiện sự cố gì.

Trên thực tế, Triệu Khách cũng không có lựa chọn tốt hơn, chỉ nghe tiếng bước chân và tiếng kêu la vang lên trong hành lang sau lưng, có lẽ không lâu nữa những tên bảo vệ đuổi bắt hắn sẽ đuổi kịp.

Cẩn thận lần mò theo lối đi này, lúc này Triệu Khách nhếch mũi lên, một hương thơm rất đặc biệt theo xoang mũi tiến vào đầu óc mình: “Canh thịt cua lá sen?”

Món ăn này cũng không được tính là món gì nổi tiếng, nhưng khá phổ biến trong một số đầu bếp tư nhân ở Giang Nam, mới chỉ ngửi mùi hương, trong lòng Triệu Khách đã phân tích món ăn này là rác rưởi.

Lần theo mùi hương, Triệu Khách cẩn thận đẩy cửa phòng ra, ngước mắt nhìn lên, trước mặt là một phòng bếp nhưng trong phòng bếp này cũng không có người.

Thấy thế, ánh mắt Triệu Khách sáng ngời, nghiêng người lẩn vào trong phòng bếp, nhìn bát canh thịt cua màu da cam đặt ở trên bàn, khóe môi Triệu Khách giật một cái, sau khi đi lên trước nhìn kỹ, hắn lắc đầu, kìm nén sự xúc động muốn đổ bát canh thịt cua này vào trong thùng rác.

Chưa nói đến độ lửa, ngay cả cách cắt nguyên liệu cũng hoàn toàn sai, về phần hương vị… Triệu Khách chỉ có thể nói: “Cho heo ăn.”

“Kỳ quái, trên sách dạy nấu ăn không viết sai chứ??”

Cửa phòng ở một bên khác nhẹ nhàng mở ra, Triệu Khách thấy thế nhanh chóng trốn vào trong bóng tối, ánh mắt hung ác nham hiểm đánh giá người đi tới, một tay nắm chặt dao găm trên tay.

Chỉ thấy sau khi cửa phòng mở ra, một nữ hài mặc áo ngủ cầm một quyển sách dạy nấu ăn đi vào, váy ngủ màu trắng mờ cũng không che đậy được bắp đùi thon dài của nữ hài.

Tơ tằm mỏng manh hoàn toàn làm lộ ra dáng người trẻ trung đầy sức sống kia, khuôn mặt thanh tú trông như mới ngoài 20 tuổi, trên dưới cả người lộ ra vẻ tràn đầy sức sống.

Thấy nữ hài chuyên tâm nghiên cứu sách dạy nấu ăn, dáng vẻ hơi lơ đễnh, dường như hồn nhiên không phát hiện hắn đang núp trong bóng tối, thấy thế, Triệu Khách thở phào một hơi, tính toán đợi sau khi nữ hài đi ra ngoài, hắn lại tìm một chỗ trốn.

Nhưng đúng lúc này, thân thể Triệu Khách đột nhiên cứng đờ, cúi đầu nhìn, không biết từ lúc nào đã có một con dao găm lạnh băng đè lên cổ họng hắn từ bên cạnh.

Lưỡi đao lạnh băng áp sát vào cổ họng Triệu Khách, lưỡi đao vùi sâu vào da thịt, từng giọt máu tươi nhỏ giọt xuống dọc theo lưỡi đao.

Triệu Khách không chút nghi ngờ, lúc này dù hắn chỉ hơi động đậy đầu ngón tay, thứ nghênh đón hắn là cổ họng bị trọng thương.

“Ngươi là ai!”

Giọng nữ hài rất trong trẻo, nghe vào có cảm giác khí khái hào hùng bức người, hơi có chút cảm giác nữ cường nhân.

“Ta…”

Đôi mắt Triệu Khách liếc nhìn xung quanh, đồng thời trong lòng nhanh chóng bịa ra mấy lời nói dối đáng tin nhưng không chờ hắn mở miệng, đã nghe thấy tiếng kêu gào ầm ĩ của đám bảo vệ bên ngoài.

“Bên này, ta ngửi được mùi của tên kia, tìm kiếm cho ta, dám tới nơi này chơi gái không trả tiền, chờ bắt được hắn, lão tử tự tay cắt JJ của hắn.”

Giọng bảo vệ rất to, cách mấy cánh cửa cũng nghe được rõ ràng, dù Triệu Khách nghĩ ra rất nhiều lời nói dối nhưng trên cơ bản lúc này đều nghẹn ở trong họng.

“Chơi gái không trả tiền!”

Sau khi nghe thấy mấy chữ này, Nhiếp Oánh lập tức nhướn mày, ánh mắt mang theo vẻ khinh bỉ đánh giá Triệu Khách từ trên xuống dưới, đôi môi màu hồng phấn hơi nhếch lên, cười như không cười nói: “Ngay cả tiền xác thịt cũng quỵt nợ, ngươi làm người đến loại trình độ này, sống còn có ý nghĩa gì nữa.”

Chương 106: Nhà tắm..

Đám người Nhiếp Oánh đến nơi này, nói cho cùng cũng vì có thể kiếm thêm chút điểm bưu điện, để có thể sống sót trong không gian khủng bố tiếp theo.

Thường xuyên có tỷ muội sau khi rời đi đã không xuất hiện lại nữa.

Người đến đây không chỉ phải chủ động triệt tiêu lớp ngụy trang trên người, còn phải bán rẻ thân thể, bán rẻ linh hồn của mình, bán sạch sẽ mọi thứ.

Bọn họ chỉ đổi lấy một cơ hội không có ý nghĩa, nhưng cũng có thể là một đường chết đã đi là không thể trở về.

Có lẽ ở trong mắt người khác, cách đổi lấy điểm bưu điện này rất bẩn nhưng ở trong mắt nàng, đó là số tiền sạch sẽ mà bản thân phải vất vả kiếm được.

Vừa nghĩ đến đó, ánh mắt Nhiếp Oánh nhìn chằm chằm cổ họng Triệu Khách, ánh mắt nhanh chóng trở nên hung ác nham hiểm dường như đang cân nhắc đưa người cho đám bảo vệ kia, hay là dứt khoát cắt cổ hắn.

“Cho ngươi một cơ hội, nói ra câu giải thích tốt một chút.”

Ánh mắt Nhiếp Oánh sáng ngời, dường như trong lòng đã quyết định được ý tưởng gì đó, nhưng nàng vẫn muốn nghe xem trước khi chết đám nam nhân đến nơi này, cưỡi lên người đám tỷ muội của nàng tùy ý khoái hoạt sẽ nói nhảm những điều gì.

Ánh mắt nữ hài dày đặc sát ý, mặc dù đang cố gắng kiềm chế.

Nhưng đối với Triệu Khách mà nói, sao hắn có thể không cảm giác được sát khí dày đặc này, hắn biết Nhiếp Oánh này đã muốn giết mình.

“Nói đi!”

Nghe thấy tiếng bước chân đám bảo vệ càng ngày càng gần, Nhiếp Oánh mở miệng giục.

Triệu Khách mở miệng mấy lần, nhưng lời đã đến khóe môi lại nuốt ngược về.

Hắn biết, nếu hắn không thể thuyết phục đối phương ngay từ câu đầu tiên, đối phương sẽ không cho hắn cơ hội nói câu tiếp theo.

Ánh mắt Triệu Khách đột nhiên đảo quanh, đôi mắt nhìn chằm chằm bát canh thịt cua trên bàn, ánh mắt sáng ngời chỉ vào bát canh thịt cua nói: “Món ăn này của ngươi phạm phải ba sai lầm, thứ nhất lửa quá lớn khiến thịt cua còn chưa tan ra đã bị cháy, vì vậy hương vị rất chát.”

“Hả??”

Nhiếp Oánh nghe vậy hơi ngẩn ngơ, vốn đang tưởng nam nhân này sẽ mở miệng cầu xin nàng tha thứ, hoặc bằng lòng giao dịch điểm bưu điện hay con tem cho nàng.

Thậm chí trong lòng nàng đã nghĩ đến tình cảnh, nam nhân trước mặt chảy nước mắt nước mũi ròng ròng khóc lóc cầu xin nàng tha cho hắn.

Trong đủ loại khả năng, chỉ không ngờ Triệu Khách vừa mở miệng, đã chỉ về phía bát canh thịt cua kia nói nàng làm sai.

Tuy không thấy mặt Nhiếp Oánh nhưng Triệu Khách rõ ràng cảm giác được luồng sát khí mạnh mẽ kia trở nên hơi do dự, trong chốc lát ánh mắt Triệu Khách sáng ngời biết mình đã bắt được bảo bối, tiếp tục nói: “Vừa rồi ngươi đã nếm thử, chắc sẽ phát hiện ngoại trừ vị rất chát, sau đó sẽ thấy rất tanh, đây là sai lầm thứ hai của ngươi, trình tự cho nguyên liệu bị sai.”

“Trình tự sai rồi sao?” Sau khi nghe Triệu Khách nói vậy, Nhiếp Oánh lắc đầu phủ nhận: “Không thể nào, ta đã cho theo trình tự tỉ lệ vàng trên sách dạy nấu ăn, không thể sai được.”

“Sách dạy nấu ăn?”

Triệu Khách liếc nhìn quyển tạp chí mỹ thực ở trên bàn, khóe môi nhếch lên khinh thường nói: “Thứ đồ chơi lừa gạt quỷ kia cũng xứng được gọi là sách dạy nấu ăn, còn không bằng ngươi gọi đồ ăn ngoài đi.”

“Ngươi! Có tin ta giết ngươi không.”

Nam nhân này đã đến tình cảnh này rồi, còn dám to gan mỉa mai nàng, thật sự khiến nàng hận không thể cắt cổ họng hắn ngay bây giờ.

Nhưng nghĩ lại, Nhiếp Oánh vẫn tiếp tục hỏi: “Sai lầm thứ ba thì sao?”

“Sai lầm thứ ba… Ở trước mặt ngươi có một vị đầu bếp hàng đầu, nếu ngươi giết hắn, vậy vô cùng sai.” Triệu Khách mặt dày nói xong câu này, bầu không khí trong phòng bếp như hoàn toàn cứng đờ, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng tim đập của hai người.

Hắn biết bây giờ sự sống chết của hắn hoàn toàn nằm trong một suy nghĩ của Nhiếp Oánh này, hơn nữa tiếng bước chân ở nơi xa càng ngày càng gần, Triệu Khách không biết những lời này của mình có thể khiến nàng dao động không.

Nhưng cùng lúc đó trong lòng Triệu Khách đã chuẩn bị sẵn sàng cá chết lưới rách, lúc nói chuyện con dao găm màu đen đã im hơi lặng tiếng xuất hiện trong lòng bàn tay Triệu Khách.

Lưỡi dao đen nhánh giấu trong ống tay áo của Triệu Khách, lặng lẽ áp sát vào thân thể Nhiếp Oánh, cho dù không thấy sau lưng nhưng Triệu Khách đảm bảo một dao kia không làm đối phương chết cũng phải trả cái giá không nhỏ.

“Phốc!”

Đột nhiên Nhiếp Oánh không nhịn được cười ra tiếng, chậm rãi chuyển con dao găm ra khỏi cổ họng Triệu Khách, đi ra từ sau lưng Triệu Khách, vừa đi vừa phát ra tiếng cười như chuông bạc.

Lúc này Triệu Khách mới nhìn rõ, Nhiếp Oánh trước mắt có một khuôn mặt rất thanh tú, hàng lông mày dài nhỏ khiến nàng có vẻ cởi mở khí khái hào hùng, che miệng nhẹ cười rộ, lại để lộ ra lúm đồng tiền nhỏ nhắn ở trên mặt.

Cộng thêm áo ngủ rộng rãi, dáng người lung linh thon dài như ẩn như hiện trước mặt Triệu Khách, ngược lại có cảm giác khác biệt.

“Ngươi thật thú vị, nhưng ta đổi ý rồi, giúp ra làm xong món canh thịt cua này, ta không chỉ buông tha ngươi còn giúp ngươi né tránh sự đuổi bắt, nhưng nếu làm không ngon thì đừng trách ta trở mặt không quen biết!”

“Không thành vấn đề, ta đảm bảo sẽ không làm ngươi thất vọng.”

Chương 107: Nhà tắm (2)..

Triệu Khách khẽ khom người chắp hai tay sau lưng, động tác có vẻ quý ông, nhưng lại lặng lẽ thu con dao găm trên tay vào trong sách tem.

“Đi theo ta!”

Nhiếp Oánh đưa tay túm lấy cánh tay Triệu Khách, thấy thế Triệu Khách vô thức muốn né tránh nhưng lúc này không có tem năng lực gia trì, đối mặt với cánh tay của Nhiếp Oánh trước mặt, Triệu Khách phát hiện mình lại không tránh được.

Hắn bị Nhiếp Oánh kéo tay đi ra ngoài từ cánh cửa nhỏ bên cạnh, chưa đi bao xa Triệu Khách đã nghe thấy tiếng cười đùa của một đám nữ nhân.

Đồng thời trong không khí tràn ngập sương mù dày đặc, khiến trong lòng Triệu Khách đột nhiên có một dự cảm xấu.

“Đội cái này vào!”

Triệu Khách còn chưa kịp nói gì, chỉ thấy Nhiếp Oánh lấu ra một bộ tóc giả từ trong sách tem đội lên trên đầu Triệu Khách, đồng thời đẩy cửa phòng ra.

Hơi nước dày đặc xuyên qua khe cửa đập thẳng vào mặt, trước mắt tràn đầy hơi nước, theo tiếng vui cười đùa giỡn có vô số thân thể đầy đặn quyến rũ không chút che giấu xuất hiện trước mặt Triệu Khách.

Da mặt Triệu Khách nóng lên, nhanh chóng khom lưng dùng cái áo rộng để che giấu cái lều nhỏ đã dựng thẳng lên của mình, đồng thời cúi đầu xuống.

“Nếu bị phát hiện ở chỗ này, có bị đánh chết không?”

Một tay nắm chặt tay của Nhiếp Oánh, theo nàng đi vào căn phòng đơn bằng thủy tinh ở bên cạnh, cửa phòng vừa đóng lại lập tức như rời xa thế giới này, hoàn toàn không nghe được tiếng động bên ngoài.

“Nơi này là chỗ tắm rửa của chúng ta, ngươi vào trong bể tắm rửa một chút để che giấu mùi hương trên người đi, đừng để cái mũi chó của đám bảo vệ kia ngửi ra được, ta ra ngoài nghe ngóng tình hình cho ngươi nhưng đừng có chạy lung tung, chẳng may bị gặp phải, cẩn thận răng rắc!”

Nhiếp Oánh đưa tay làm thành hình cây kéo, lập tức đóng cửa rời đi, Triệu Khách quay đầu thở dài, hắn lại phải tắm rửa trong phòng tắm nữ thế này, nghĩ thôi cũng cảm thấy rất kỳ quái.

Nhưng Triệu Khách cũng không lo lắng Nhiếp Oánh sẽ bán đứng hắn, bởi vì không cần làm như vậy, nếu thật sự muốn bán đứng hắn, chỉ cần vừa rồi hô to gọi người bên ngoài đủ.

Hắn cởi quần áo trên người rồi ném vào trong sách tem, Triệu Khách ngâm cả người vào dòng nước ấm áp, cơ bắp vốn căng cứng lập tức được thả lỏng.

Dòng nước nóng trước mắt có hương cánh hoa rất dày đặc, tuy hương thơm rất nồng lại không gay mũi, ngược lại khiến tinh thần người ta bình tĩnh theo.

Nhưng hương thơm này sẽ chui vào trong thân thể khi lỗ chân lông trên da thịt mở ra, khiến trên người sinh ra một mùi hương đặc biệt, đủ để mê hoặc đám bảo vệ tìm kiếm theo mùi hương của hắn.

Nhưng ngay lúc Triệu Khách đang ngâm rất dễ chịu, chỉ nghe “cạch” một tiếng, cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, chỉ thấy một đám nữ nhân vừa nói vừa cười đi tới.

Vốn đây là cảnh đẹp mà bất kỳ nam nhân nào muốn còn không được, lại khiến sắc mặt Triệu Khách trắng bệch, thân thể ngâm trong nước ấm nhưng lông tơ cả người dựng đứng, chỉ cảm thấy máu trên người nguội lạnh.

“Các ngươi không thấy à, mặt Từ nương đã sắp thành màu gan heo rồi, ha ha ha ha.”

Một hàng nữ nhân cất bước đi tới, không nhắc tới hoàn phì yến gầy, đủ loại muôn hình muôn vẻ, khí chất, vẻ ngoài, thậm chí là thần vận đặc biệt của nữ nhân, cần cái gì đều có cái đó, mỗi người đều quyến rũ tinh tế.

Chỉ thấy từng đôi chân nhỏ như ngó sen, không nhịn được khiến người ta mơ tưởng viển vông.

Giữa làn sương mù, nhưng bờ eo thon đẹp đẽ có thể nắm được, đường cong lồi lõm có hình dáng hoàn toàn lộ ra trước mặt Triệu Khách, đặc biệt là lúc chen chúc chung một chỗ, cảm giác chấn động mạnh mẽ kia thật sự khiến người ta máu nóng bùng lên.

Nhưng Triệu Khách chẳng những không bùng lên, ngược lại còn vùi đầu vào trong nước chỉ lộ ra từ mũi trở lên, cuộn cơ thể thành một đống trốn ở trong góc bể, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

“Phốc xoạt!”

Từng mỹ nhân nhảy vào trong bể như sủi cảo, trong nháy mắt khiến phòng tắm này trở nên chật ních, Triệu Khách không nhịn được thở sâu, khuôn mặt chợt đỏ bừng.

“Các ngươi nói xem tên kia chạy đi đâu rồi, nghe nói bây giờ còn chưa bắt được, bây giờ Từ nương cũng sắp giận điên lên rồi.”

“Còn không phải sao, ta tận mắt thấy Từ nương trần truồng lao ra từ trong phòng, nói cho các ngươi biết một bí mật nhỏ, Từ nương… Vẫn còn trinh đấy.”

Không biết nữ nhân kia thần bí khẽ nói gì, khiến đám nữ nhân xung quanh “suỵt” một tràng.

Đám nữ nhân vờn quanh trước mặt, mồm năm miệng mười bàn tán về Triệu Khách, thật sự không biết tên chơi gái không trả tiền trong miệng các nàng đang ngồi ngay trước mắt các nàng.

Lúc này phát hiện các nàng không chú ý đến hắn, cuối cùng Triệu Khách đã thầm thở phào.

Nhưng không đợi Triệu Khách hít vào một hơi, thân thể đột nhiên cứng đờ, chỉ thấy vị nữ nhân bên phải duỗi người ra sau một cái, rất tự nhiên đưa tay khoác vai Triệu Khách, nói với đám nữ nhân: “Mặc kệ thế nào, trong việc chơi gái không trả tiền này, tỷ muội chúng ta phải đứng về phe Từ nương, có thể nợ tiền khác nhưng không ai được nợ tiền da thịt này, ngươi nói đúng không, tiểu muội muội!”

Lúc nữ nhân nói một câu cuối cùng, ánh mắt hơi trêu chọc, hỏi Triệu Khách.

Chương 108: Tuyệt vọng..

Trong lòng Triệu Khách lập tức căng thẳng, cảm giác nhịp tim sắp nhảy lên tận cổ họng, vội vàng gật đầu như gà con mổ thóc, đồng thời cẩn thận sửa lại mái tóc giả trên đầu mình.

“Ôi chao, ta nói Vương tỷ này, ngươi xem ngươi khiến tiểu muội muội nhà người ta xấu hổ rồi kìa.”

Người nói chuyện là nữ nhân ngồi bên trái Triệu Khách, tóc dài búi thành một búi, khuôn mặt trứng ngỗng mang theo vẻ đẹp của nữ giới truyền thống phương đông, lúc nói chuyện còn nghiêng người về phía Triệu Khách.

“Ôi, sao ta cảm thấy vị tiểu muội muội này càng thích ở trong ngực ta hơn chứ.”

Nữ nhân được gọi là Vương tỷ nói xong còn cố ý kéo mạnh Triệu Khách dựa vào trong ngực của mình, đồng thời không quên lắc lư cái pháp bảo đáng kiêu ngạo của mình, ánh mắt đầy khiêu khích liếc nhìn nữ nhân bên trái Triệu Khách.

“Vương tỷ, ngươi nói như vậy khiến ta không vui, chỗ đó của ta đâu nhỏ hơn ngươi.”

Bị Vương tỷ trêu chọc như thế, vị bên trái Triệu Khách cũng không nhịn được, dán người lên trước, hận không thể chôn Triệu Khách vào trong hung khí của nàng,

Trong nháy mắt Triệu Khách có cảm giác mình như miếng thịt giữa bánh bao không nhân, bị hai nữ nhân dáng người đầy đặn dính chặt lấy, cảm giác đó… Nếu phải hình dung, thật sự là hai tầng băng lửa.

Trên người nóng hổi kinh người nhưng trong lòng lại rất lạnh lẽo, đợi đến khi thấy ánh mắt đám nữ nhân xung quanh tập trung về phía bên này, Triệu Khách chỉ có thể lặng lẽ khẽ cầu xin trong lòng: “Đừng chú ý đến ta! Đừng chú ý đến ta! Đừng chú ý đến ta!”

Nhưng sợ điều gì sẽ gặp điều đó, chỉ thấy Vương tỷ cúi đầu, sau khi tỉ mỉ quan sát Triệu Khách, không nhịn được cười hỏi: “Tiểu muội muội, sao ta chưa từng thấy ngươi, xấu hổ như thế, mới đến à? Nào nói cho tỷ tỷ biết, ngươi tên là gì?”

Triệu Khách cúi đầu, trong đầu nhanh chóng nghĩ cách đối phó nhưng chỉ cần hắn nói chuyện, thân phận lập tức bại lộ, không dám tưởng tượng chờ đến khi những nữ nhân này tỉnh táo lại, sẽ có kết quả như thế nào chờ hắn.

“Làm sao vậy, còn sợ ta ăn ngươi sao, nói cho tỷ tỷ biết ngươi tên là gì, tỷ tỷ cho ngươi thứ tốt.” Vương tỷ thấy Triệu Khách không trả lời, không nhịn được thúc giục.

“Lôi Mẫu!”

Sau khi im lặng một lát, cuối cùng Triệu Khách chậm rãi ngẩng đầu lên, một giọng nữ ồm ồm phát ra từ trong miệng Triệu Khách.

“Lôi Mẫu? Cái tên rất có phong cách.”

Vương tỷ cũng không vướng mắc quá nhiều với một cái tên, tuy các nàng để lộ ra khuôn mặt chân thật nhất của mình ở chỗ này, nhưng tên gọi là chút bí mật riêng tư cuối cùng của các nàng, tuyệt đối không thể tùy tiện lộ ra ngoài.

“Hắc hắc, đưa cho ngươi thứ tốt.”

Chỉ thấy Vương tỷ bình tĩnh nhét một cái bình nhỏ vào trong tay Triệu Khách, nói: “Lần đầu tiên ngươi tới đâu, đừng trách Vương tỷ không quan tâm ngươi, nhớ kỹ lúc xử lý chuyện này, bản thân uống một giọt, cho nam nhân uống hai giọt, đảm bảo hắn ta không ngã xuống, thuận tiện cho ngươi thêm mấy phút.”

Triệu Khách nhìn cái bình trên tay, bên trong là chất lỏng màu vàng nhạt không rõ, không biết là cái gì, nhưng nghe ý của Vương tỷ, hình như là một loại xuân dược cực mạnh nào đó.

Nhưng Triệu Khách nhìn cái bình này cũng không chú ý lắm, Vương tỷ bên cạnh đột nhiên khẽ vươn tay về phía ngực hắn, véo mạnh một cái, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách lập tức trở nên kỳ quái.

“Hỏng bét, bại lộ rồi!”

Cùng lúc bị Vương tỷ véo ngực mình, trái tim Triệu Khách rơi vào đáy cốc, tuy giọng nói có thể nhờ Lôi Mẫu giúp đỡ lừa dối nhưng dáng người không thể thay đổi được.

Thấy thế, ánh mắt Triệu Khách nặng nề, bắp thịt cả người cũng trở nên căng cứng, thầm nói “Không còn cách nào, chỉ có thể cứng rắn xông lên thôi.”

Cách lúc thời gian trừng phạt đã không còn mấy phút, lại thất bại ngay lúc này, Triệu Khách chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy không cam lòng.

“Thật… Thật xin lỗi.”

Nhưng Vương tỷ chậm rãi dời tay khỏi ngực Triệu Khách, vẻ mặt lại hơi ngượng ngùng lúng túng, chẳng những không rít gào lên như dự đoán của Triệu Khách, ngược lại còn khẽ an ủi bên tai Triệu Khách: “Không sao, rất nhiều khách nhân có khẩu vị đặc biệt, mặc dù ngươi là sân bay nhưng cũng có thị trường, chờ nghỉ ngơi đến tìm ta, tỷ tỷ dạy ngươi mấy chiêu dùng miệng rất lợi hại.”

Triệu Khách: “…”

“Cảm ơn tỷ tỷ.”

Triệu Khách ngạc nhiên một lúc lâu mới lấy lại tinh thần, vội vàng để Lôi Mẫu thay thế mình mở miệng nói cảm ơn.

“Cảm ơn cái gì chứ, đều là nữ nhân.”

Vương tỷ buông Triệu Khách ra, đứng lên từ trong bể còn không quên vỗ vai Triệu Khách, ánh mắt nhìn chằm chằm Triệu Khách lại trở nên nghiêm túc: “Cố lên, ngoài ra dù xảy ra chuyện gì, nhất định phải… Sống sót! Sống sót mới có hy vọng.”

Không biết vì sao nhìn vẻ chân thành tha thiết trong mắt Vương tỷ, cảm giác khô nóng trên người Triệu Khách lập tức bị dập tắt.

“Ngươi ngâm người ở đây đi, đám tỷ muội, chúng ta đi xông hương tắm đi.”

Chỉ thấy Vương tỷ nói xong lại vung tay lên, dẫn mấy vị tỷ muội rời khỏi bồn tắm, vẻ mặt tùy tiện phóng khoáng như một nam nhân, thoải mái đưa tay khoác vai những nữ nhân khác, sải bước rời khỏi phòng tắm.

Chương 109: Canh thịt cua..

Thế nhưng nhìn bóng lưng thoải mái của Vương tỷ, luôn có một loại cảm giác khiến người ta không nói ra lời, hắn ngồi trong bể suy nghĩ một chút, Triệu Khách nhìn bình xuân dược mà Vương tỷ đưa cho mình, trong lòng đột nhiên hiểu cảm giác này gọi là tuyệt vọng.

Triệu Khách ngồi trong bể chờ đợi, sau khi nhận được thông báo hủy bỏ trừng phạt của mình, trên người lại bị sương mù màu đen bao phủ lại.

Thông báo trừng phạt đã bị thu hồi, tuy còn chưa thể sử dụng tem năng lực, nhưng ít ra bây giờ trên cơ bản hắn đã an toàn, tiếp theo chỉ cần trà trộn trong đám người là có thể rời khỏi nơi này.

“Cạch…”

Lúc này, cửa phòng tắm nhẹ nhàng mở ra, chỉ thấy Nhiếp Oánh thò đầu ra từ sau cửa, sau khi thấy Triệu Khách ánh mắt sáng ngời, vỗ ngực một cái nói: “Làm ta sợ muốn chết, ta vừa thấy đám Vương tỷ đi ra từ nơi này, ngươi không bị phát hiện chứ.”

“Nhờ ngươi ban tặng, hoảng sợ nhưng không gặp nguy hiểm.”

Đứng lên từ trong bể, Triệu Khách nói với Nhiếp Oánh: “Đi thôi, đưa ta đến phòng bếp, ta giúp ngươi làm món canh thịt cua kia.”

“Ngươi biết làm thật à?”

Lúc đầu Nhiếp Oánh tưởng Triệu Khách vì mạng sống nên cố ý bịa ra để lừa nàng, không ngờ lại làm thật.

“Vì sao ngươi cảm thấy ta sẽ lừa ngươi?”

Triệu Khách trợn mắt một cái, lôi kéo Nhiếp Oánh đi vào nhà bếp, thật ra cách làm canh thịt cua cũng không khó, loại đồ ăn này hoàn toàn không có bất kỳ tính khiêu chiến gì với hắn.

Đối với Triệu Khách, vấn đề duy nhất là làm thế nào khiến món canh thịt cua bình thường này trở nên sáng chói, càng không giống bình thường.

“Ken két…”

Đập trứng gà vào trong bát, rải lên hồ tiêu cùng muối để khử mùi tanh của trứng gà, lúc cạy vỏ cua cũng không thấy Triệu Khách dùng công cụ gì, chỉ dựa vào cái chân của con cua đã có thể rất đơn giản nhẹ nhàng lấy thịt cua ra.

Thịt cua màu hồng tinh xảo bị lấy ra từng đốt một từ khớp của con cua, gạch cua màu vàng óng được Triệu Khách cẩn thận cạo sạch sẽ, loại bỏ xác nát bên trong con cua.

Cái vỏ bị cạo sạch thịt lại được Triệu Khách tiện tay ghép lại, một lần nữa ghép ra ngoại hình một con cua hoàn chỉnh.

Nhiếp Oánh đứng bên cạnh nhìn Triệu Khách xử lý sạch sẽ thịt cua và ghép vỏ con cua lại, lại nhìn trên mặt bàn của mình một chút.

Những con cua đã bị bóc ra lung tung rối loạn tạo ra sự chênh lệch cực lớn khiến Nhiếp Oánh hơi xấu hổ, nhân lúc Triệu Khách không chú ý đến, nàng ném hết những xác cua vỡ vụn đó vào thùng rác.

Thật ra cái gọi là canh thịt cua lá sen, quan trọng nhất không phải nguyên liệu mà là độ lửa.

Trước khi cho lá sen vào, Triệu Khách phết một lớp dầu ở phía dưới nồi, lót một lớp giấy bạc rồi mới cho lá sen vào, làm vậy có thể khống chế độ lửa hiệu quả, đảm bảo nhiệt được cân bằng.

“Ngươi nấu ăn giỏi như vậy, không phải là đầu bếp trong hiện thực chứ.”

Triệu Khách không trả lời câu nói nhảm của Nhiếp Oánh, mà hỏi: “Bây giờ tình hình bên dưới như thế nào.”

“Bên dưới! Còn có thể có tình huống như thế nào, sau khi Từ nương bị ngươi chơi gái không trả tiền chọc cho nổi giận đùng đùng, cũng chỉ có thể tự trở về phòng hờn dỗi, thời gian trừng phạt của ngươi đã qua rồi, bây giờ bảo vệ không thể trắng trợn điều tra mỗi một vị khách, Từ nương chỉ có thể nắm mũi chịu thua thiệt thôi.”

Tuy Nhiếp Oánh nói rất nhẹ nhàng nhưng Triệu Khách có thể phát hiện trong giọng nói của Nhiếp Oánh còn mang theo chút oán trách.

“Cho này!”

Lúc này Triệu Khách bước tới, chia 5 điểm bưu điện cho Nhiếp Oánh, nói: “Đợi chút nữa ta đi rồi, giúp ta đưa cho vị Từ nương kia, trước đó ta bị tình hình ép buộc, số tiền này đủ rồi chứ.”

Thật ra mục đích khi hắn đến đây chỉ là nghe ngóng một số tin tức liên quan đến con tem, không ngờ biến khéo thành vụng lại biến thành dáng vẻ này.

Tuy điểm bưu điện rất quan trọng nhưng Triệu Khách còn chưa vô lại đến mức lừa gạt cả tiền da thịt, nếu là vậy Triệu Khách cũng sẽ coi thường bản thân.

“Hừ, coi như ngươi còn có lương tâm, nể mặt chút lương tâm của ngươi, cho ngươi cái này.”

Nhiếp Oánh lấy ra một quyển sách từ trong sách tem của mình, đưa cho Triệu Khách rồi nói: “Đây là một số tin tức cơ bản liên quan đến người đưa thư, bao gồm tư liệu tin tức các con tem, đây là tư liệu nội bộ của chúng ta đó, lại để ngươi được lợi, ta lấy ngươi 3 điểm bưu điện.”

Triệu Khách nhận lấy tùy ý lật vài trang, ánh mắt sáng ngời, bên trong thật sự ghi chép rất nhiều tin tức liên quan đến người đưa thư, nhìn nét chữ thanh tú bên trên, hình như là sổ ghi chép do Nhiếp Oánh tự tay viết ra.

Thật ra Hồng Yên quán là nơi dễ thu thập tư liệu nhất, đám nữ nhân như Nhiếp Oánh đến đây không chỉ vì kiếm điểm bưu điện, càng nhiều hơn là lừa được tin tức hữu dụng từ trong miệng khách nhân.

Dù tin tức không nhiều nhưng mỗi ngày đám tỷ muội tập hợp lại, cùng hưởng chút tin tức, chắc chắn số lượng tin tức thu thập được không hề ít.

Dần dần, buôn bán tin tức cũng là một trong những khoản thu nhập chính của các nàng.

“Đáng giá!”

Nhìn nội dung bên trong, Triệu Khách không nói nhảm, rất thẳng thắn chuyển 3 điểm bưu điện cho Nhiếp Oánh.

“Thơm quá! Có phải đã sắp xong rồi không?”

Chương 110: Canh thịt cua (2)..

Nhiếp Oánh nhận được điểm bưu điện lập tức vui vẻ ra mặt, đồng thời lúc này trong nồi cũng tỏa ra hương thơm khiến Nhiếp Oánh không nhịn được nuốt nước bọt, ánh mắt nhìn chằm chằm chiếc nồi sắt bốc hơi nóng ở sau lưng Triệu Khách.

“Còn thiếu chút độ lửa nữa.”

Thấy nồi sắt đã bắt đầu sôi trào, Triệu Khách cũng không lập tức mở nắp nồi đang sôi, mà dùng khăn mặt thấm nước để bịt kín miệng nồi.

Trong lòng tính toán thời gian, hắn tắt lửa để thêm ba phút mới mở nắp nồi ra, một mùi hương tươi nồng bay ra từ trong nồi, trong hương thơm này còn mang theo mùi hương lá sen rất nhẹ nhàng khoan khoái, khiến người ngửi được cảm thấy đầu óc mát lạnh sảng khoái, trong miệng đã không nhịn được tiết ra nước bọt.

Lúc nhìn lên chỉ thấy nước canh trong nồi sền sệt trong suốt, thịt cua màu nâu nhạt trông như mật ong, đậu hũ màu trắng phối hợp với thịt cua tươi mới khiến người ta càng thèm ăn hơn.

“Ăn ngon!”

Sau khi Nhiếp Oánh ăn một ngụm nhỏ, đôi mắt cũng híp thành một đường thẳng, cảm giác thơm tươi sền sệt phối hợp với đậu hũ vào miệng là tan cùng thịt cua mềm mại co dãn, thật sự khiến người ta hận không thể nuốt cả đầu lưỡi.

Điều đáng nhớ nhất sau khi nàng uống hết nước canh là trong miệng còn mang theo hương thơm lá sen nhẹ nhàng khoan khoái.

So sánh ra, món canh thịt cua do nàng làm thật sự là tác phẩm thất bại thảm không nỡ nhìn, không nói đến hương vị, ngay cả vẻ ngoài cũng bị bỏ xa mấy con phố.

“Ta đã làm xong canh thịt cua cho ngươi, chúng ta đã thanh toán xong nợ nần nhưng thấy ngươi thích như thế, ta cho ngươi công thức này, cứ làm theo cách phía trên, tuy không làm được hương vị giống vậy nhưng chắc không kém quá nhiều.”

Triệu Khách lấy ra giấy bút từ trong sách tem, nhanh chóng viết một phần công thức nấu ăn rồi đưa cho Nhiếp Oánh.

Nhìn công thức nấu ăn do Triệu Khách đưa tới, ý cười trên mặt Nhiếp Oánh dần biến mất, lắc đầu khẽ nói: “Không cần đâu, ta sắp đi vào không gian khủng bố rồi, không biết còn sống trở về không, nhưng không biết vì sao cứ muốn ăn một phần canh thịt cua…”

Lúc Nhiếp Oánh nói ra lời cuối cùng, giọng nói hơi nghẹn ngào.

Triệu Khách hiểu ý nàng, mỗi một không gian khủng bố đều không phải trò đùa trẻ con, càng không phải trò chơi có thể trở về một lần nữa, có thể chết ở bên trong bất cứ lúc nào.

Đồng tình à? Triệu Khách hiểu rõ hắn không có tư cách này, thậm chí việc mở miệng nói ra một câu an ủi cũng có vẻ ngây thơ vô dụng.

Nhưng chẳng mấy chốc Nhiếp Oánh đã ngẩng đầu, trên mặt xuất hiện nụ cười một lần nữa, nhận lấy công thức nấu ăn ở trên tay Triệu Khách: “Nhưng ta vẫn cảm ơn, đi thôi, ta đưa ngươi ra ngoài.”

Lúc nói lời này, Nhiếp Oánh đưa tay kéo cánh tay Triệu Khách, dẫn Triệu Khách đi ra ngoài.

Lúc này đám bảo vệ bên ngoài còn trong trạng thái căng thẳng tuần tra, chỉ có điều lại như con ruồi mất đầu, không có chút manh mối nào về Triệu Khách.

Mấy tên bảo vệ khứu giác nhạy bén canh giữ cửa ra vào, muốn căn cứ vào mùi hương để phán đoán.

Nhưng vừa rồi Triệu Khách đã ngâm trong bồn tắm gần nửa ngày, mùi hương ban đầu trên người đã bị hương hoa trong bể che mất, cộng thêm có Nhiếp Oánh yểm hộ, cả quãng đường không thu hút sự chú ý của bất kỳ người nào.

“Đại gia, lần sau đến nhớ nói tên ta đấy!”

Đi ra ngoài cửa, Nhiếp Oánh chậm rãi buông tay ra, thè lưỡi với Triệu Khách, xinh xắn cười rộ lên.

Triệu Khách không đáp lại chỉ nhẹ gật đầu, sải bước rời khỏi Hồng Yên quán.

Đi không bao xa, Triệu Khách ngoảnh lại nhìn, chỉ thấy Nhiếp Oánh đưa tay ra giữ cánh tay một khách nhân khác, làm nũng: “Đại ca, lần đầu tiên ngài đến nơi đây à, đi vào đi, để tiểu muội hầu hạ ngài thật tốt.”

Vẻ mặt quyến rũ yêu kiều hoàn toàn tưởng như hai người với nữ hài khí khái hào hùng như ánh nắng kia, lúc bước đi còn không quên kéo tay khách nhân kia sờ vào trên người mình.

Sau khi bị người kia từ chối, Nhiếp Oánh cũng không quấn lấy mà nhanh chóng tìm vị khách tiếp theo, nàng còn có rất ít thời gian, kiếm thêm chút điểm bưu điện, nàng sẽ có thêm một phần hy vọng sống ở trong không gian khủng bố tiếp theo.

“Hắc hắc hắc, thật sự thấp hèn, ngươi vừa đi đã tìm khách mới, cũng không biết phía dưới đã rửa chưa, nhưng ta thích nữ nhân vậy, đủ ngon.”

Một bóng người đứng bên cạnh Triệu Khách, cả người bị sương đen bao trùm nhưng ánh mắt bỉ ổi vẫn nhìn chằm chằm vào Nhiếp Oánh đang kéo khách ở trước cửa, giọng điệu the thé, không âm không dương không nghe ra là nam hay nữ.

Triệu Khách nhíu mày, liếc mắt đánh giá đối phương một chút, khóe môi nhếch lên lạnh lùng mỉa mai: “Ta thấy ngươi cũng không sạch sẽ hơn nàng đâu.”

“Ngươi!”

Người kia ngạc nhiên, không ngờ lại bị Triệu Khách mỉa mai như vậy, nhưng quay lại nhìn đã không thấy bóng dáng Triệu Khách đâu, thấy thế không nhịn được cắn môi mắng: “Kéo quần lên giả vờ thanh cao cái gì, đệt.”

Nói xong, hắn ta quay đầu nhìn chằm chằm Nhiếp Oánh còn đang đứng ngoài cửa kéo khách, trong mắt lóe lên vẻ dữ tợn, sải bước đi về phía Nhiếp Oánh, đồng thời lẩm bẩm: “Móa nó, sạch sẽ hơn ta? Hôm nay lão tử sẽ rót đầy nàng!”

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix cảm ơn thông báo lỗi ^^
https://audiosite.net
!! Đạo hữu " Thiên Có Khuyết - Người Có Tâm " - Đạo Hữu - !!(Đi đường có sao không ướt giầy) Tụn mình luôn có gắng phục hồi liên tục cho vị đồng đạo, cùng toàn thể anh em :)Mong đạo hữu dừng chân bản fix này 90% sẽ không bị sập đậu ạ :)Đa Tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix toàn bộ nhé :!Các bộ truyện đang giải nén 1 tập chỉ có 7 giây .. 1 bộ trung bình 15p thui anh em ^^!Một Lần xin lỗi chư vị cùng toàn thể anh em vì sự cố bất ngờ đêm qua :)
https://audiosite.net
Thật xin lỗi mọi người do sơ suất của CTV...!!Mình đã liên hệ lưu trữ đám mây :)họ đang khôi phục giúp tụn mình :)Trong quá trinh các bạn thấy bộ truyện nào có tập nghe được có tập thì không play được không phải lỗi mà đang quá trình backup lại đó ạ :(Thật xin lỗi mọi người, mong chư vị đại xá :)
https://audiosite.net
haizzz...!
https://audiosite.net
CTV: Hà Thu 2 ngày trước
em có biết gì đâu em vừa ăn cơm lên thấy thế mà ???team đi anh check máy tính em có vấn đề gì vây??
https://audiosite.net
Hà Thu Đây là lần thứ 2 em xóa file của anh rồi đó...!Haizzz...! nghe điện thoại dùng anh cái coi??File của anh em đâu hết rồi?????Pó tay ...:(:(:(:(
https://audiosite.net
CTV: Hà Thu 2 ngày trước
Ngại quá ..bộ gốc truyện mình lỡ tay xóa mất rùi :(. Để mình up lại bản trên kênh của mình vậy
https://audiosite.net
CTV: Hà Thu 2 ngày trước
Đã fix lại nhé bạn các bạn để ý truyện nào được upload hay fix lại ở trang chủ nhé. ^^!Hoặc nghe thăm trên các kênh trên yotube của mình nhé :P
https://audiosite.net
Vòng Đức tuấn 2 ngày trước
Văn minh vạn giới lĩnh trụ nghệ ko đc
https://audiosite.net
Mr. Minh Tý 2 ngày trước
Cảm ơn hội trưởng Đúng rồi đó ạ )). đợi trước nghe thoáng qua youtube mà không tìm được tên truyện là, họ cũng không ghi tên tác giả , chỉ nhớ loáng thoáng nội dung vậy mà Hội Trưởng cũng tìm được :Vghê ghớm thật :^^
https://audiosite.net
Khụ khụ bạn minh tý ? khó mình quá không nói tên truyện không có tác giả chỉ ? chương thì mình đi về đâu tìm cho bạn ^^!Nhưng...99.9% là bộ truyện này bạn nhé ^^!Cảm ơn bạn đã nghé thăm website ^^!Chúc bạn hôm này gặp nhiều may mắn nhé!Thân Ái :)