1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 832 [Chương 4156 đến Chương 4160]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 832 [Chương 4156 đến Chương 4160]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 4156: Biển Quang Minh

Tưởng tượng xem trong Quang Minh Thánh Viện từ ngàn vạn năm nay có bao nhiêu sinh linh, sinh mệnh? Những sinh mệnh đó đều tín ngưỡng quang minh, sau khi bọn họ chết tất cả thuộc về quang minh, hội tụ trong đạo nguyên của Quang Minh Thánh Viện.

Đây là một con số thiên văn, không thể đếm hết. Vì trăm ngàn vạn năm nay có vô số sinh linh hiến dâng mọi thứ của mình nên mới hội tụ ra đạo nguyên mênh mông tựa biển cả.

Lý Thất Dạ đứng trước đại dương, nhoẻn miệng cười đạp không khí lướt qua biển cả bao la.

Biển đạo nguyên hội tụ quang minh không giới hạn, dường như ngươi đi cả đời cũng không vượt qua hết. Trong biển quang minh không gió êm sóng lặng, khắp nơi là sóng cao gió lớn. Có chỗ sóng dữ, khi sóng dâng lên vỗ vào khung trời như muốn đánh rớt trời sao, bão quang minh khủng bố khiến người rùng rợn.

Nhưng mặc cho biển quang minh mênh mông cỡ nào, bão quang minh hung mãnh xiết bao đều không thể ngăn bước chân của Lý Thất Dạ, những thứ này không hề khó khăn với hắn.

Trong biển quang minh Lý Thất Dạ vượt qua biển rộng mênh mông, xuyên qua gió bão rít gào, cuối cùng đến ngọn nguồn.

Thình thịch thình thịch! Nguồn truyện audio Podcast

Lý Thất Dạ chưa đến nguồn biển quang minh từ xa đã nghe tiếng động, giống nhịp tim đập đầy tiết tấu vận luật. Tiếng tim đập khiến người biết phát ra từ trái tim khỏe mạnh.

Cuối cùng Lý Thất Dạ đến nguồn biển quang minh, một trái tim quang minh.

Tựa như từ xa nghe được tiếng tim đập thình thịch, ngươi đến nguồn biển quang minh thật sự thấy một trái tim, tiếng tim đập phát ra từ nó.

Trái tim này khác với người bình thường, lóng lánh trong suốt, dường như ngưng tụ từ quang minh vô lượng. Dường như tất cả quang minh trên thế giới áp súc thành trái tim, chỉ một trái tim đã chất chứa quang minh toàn thế giới.

Tim quang minh đập thình thịch co vào phình ra, nó hít thở quang minh. Giống như trái tim quang minh hút vào lực lượng quang minh, khi thở ra thì lực lượng quang minh càng tinh khiết rực rỡ hơn, dường như quang minh bị hút vào trải qua trái tim quang minh chắt lọc chiết xuất.

Nói cũng kỳ, trái tim quang minh hít vào thở ra có trái tim hắc ám xoay tròn theo, lực lượng hắc ám như cái vòng tự quay quanh tim quang minh.

Cảnh tượng rất khó tin, vì nơi này là thế giới của quang minh, trong đạo nguyên này có thể nói là hội tụ lực lượng quang minh mạnh nhất, vô địch nhất toàn thế giới. Ngẫm lại xem, trước lực lượng quang minh mênh mông vô tận thì lực lượng hắc ám nhỏ nhoi có là gì? Bé nhỏ không đáng kể. Biển quang minh dấy lên sóng dữ là có thể đập tan tác lực lượng hắc ám.

Nhưng nói đến cũng kỳ, trong biển quang minh, lực lượng quang minh không hề muốn đốt chút lực lượng hắc ám đó. Lực lượng hắc ám quay quanh tim quang minh sát sao, giống như khác giới theo đuổi người yêu, mãi không buông tay từ bỏ.

Quang minh và hắc ám thề không đội trời chung, khi một phe đủ mạnh chắc chắn sẽ đốt phe kia. Nếu một phe yếu chắc chắn sẽ rời xa phe mạnh.

Lực lượng hắc ám nhỏ bé trước trái tim quang minh, lực lượng quang minh vô tận chỉ cần chút sóng là sẽ đốt nó thành tro. Nguy hiểm là vậy nhưng lực lượng hắc ám vẫn tự quay quanh tim quang minh, đuổi theo không bỏ tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa.

Ai nhìn cảnh tượng quái dị này đều không tin nổi.

Lý Thất Dạ cảm khái nhìn trước mắt:

– Hay cho một kỳ quan.

Lý Thất Dạ mở mắt ra, ánh mắt rực rỡ như vượt qua tuyên cổ, xuyên thấu tất cả chiếu vào tim quang minh.

Tim quang minh cảm nhận ánh mắt đáng sợ của Lý Thất Dạ, nó co rút lại.

Thình thịch thình thịch!

Tiết tấu không thay đổi, vẫn đầy vận luật. Trước ánh mắt của Lý Thất Dạ mà tim quang minh vẫn bình tĩnh như không, quang minh lỗi lạc, không có thứ gì không thể cho ai biết.

Ánh mắt Lý Thất Dạ xuyên thấu tim quang minh, không có thủ đoạn gì che giấu được, không thứ gì trốn khỏi ánh mắt hắn xem xét.

Khi mắt Lý Thất Dạ xuyên thấu tim quang minh thì hắn đã nhìn thấu trái tim này, đây không chỉ là tim quang minh, còn là trái tim chân tri.

Lý Thất Dạ gật gù, lạnh nhạt nói:

– Mặc kệ thủ đoạn của ngươi như thế nào, đi đến cuối cùng Viễn Hoang Thánh Nhân để lại lương tri, chân tri quang minh của mình. Khi hắn để lại trái tim quang minh xoay người trở về hắc ám thì hắn đi dứt khoát, bỏ lại lương tri.

Lý Thất Dạ cảm khái lắc đầu nói:

– Hoặc có lẽ hắn để lại lương tri khiến hắc ám của mình càng thuần túy, hoặc hy vọng sau khi hắc ám thuần khiết, mình tan biến thì còn chút dấu vết trên thế giới này, để lại chút di sản cho hậu nhân.

Mặc kệ Viễn Hoang Thánh Nhân nghĩ thế nào nhưng y thật sự để lại chân tri, để lại trái tim quang minh. Một hành động rất thuần túy, không có hậu chiêu, âm mưu gì.

Viễn Hoang Thánh Nhân để lại chân tri, tim quang minh là vì đạo thống, hoặc là di sản duy nhất để lại cho hậu nhân.

Mặc kệ thủ đoạn của Viễn Hoang Thánh Nhân ra sao, như lão nhân khắc đá nói, hành động theo hướng sai lầm. Nhưng khi Viễn Hoang Thánh Nhân để lại tim quang minh thì đúng là lòng chứa việc thiện, y làm như vậy không vì bản thân, không vì kiếp nào đó có thể ngóc đầu trở lại.

Trong đại điện dưới trời sao Viễn Hoang Thánh Nhân đã để lại hậu chiêu, có lòng ích kỷ.

Nhưng trong đạo nguyên siêu mạnh của Quang Minh Thánh Viện thì Viễn Hoang Thánh Nhân làm rất vô tư, không để lại hậu chiêu, không chiếm lực lượng quang minh tích lũy nhiều đời làm của riêng.

Lý Thất Dạ cảm khái nói:

– Con người thuở đầu vốn có tính thiện? Có lẽ đúng hoặc không, nhưng ít ra hắn từng thiện. Trên đời này ai đều muốn làm người tốt, nhưng cuối cùng chọn làm người xấu. Có điều trước khi làm người xấu để lại chút di sản của mình.

Không thể đo lường tồn tại như Viễn Hoang Thánh Nhân là người tốt hoặc xấu, nhưng ít nhất trên con đường này y từng làm thử, giống như người đời đều từng cố gắng muốn làm người tốt mà cuối cùng bỏ cuộc.

Lý Thất Dạ nhìn lực lượng hắc ám tự quay quanh tim quang minh.

Nhìn lực lượng hắc ám này sẽ cảm giác rất quen thuộc, vì đó là lực lượng hắc ám trốn ra từ Tẩy Tội viện. Lực lượng hắc ám này từng bị trấn áp trong pho tượng Viễn Hoang Thánh Nhân, bị Tẩy Tội kiếm trấn áp. Lúc Lý Thất Dạ lấy Tẩy Tội kiếm đi thì lực lượng hắc ám đã trốn ra.

Khi ngươi nhìn thoáng qua lực lượng hắc ám này tràn ngập hắc ám, khi xem kỹ sẽ thấy bên trong chất chứa rất nhiều thứ, nhưng không có thực lực cường đại thì không thể thấu hiểu thứ chất chứa bên trong.

Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm lực lượng hắc ám, vươn tay chộp lấy. Mặc dù lực lượng hắc ám mạnh nhưng bị bàn tay Lý Thất Dạ chộp, dù nó muốn chạy trốn cũng không thoát được, bị hắn bắt chặt.

Chương 4157: Di Sản Của Viễn Hoang Thánh Nhân

Lúc này lực lượng hắc ám bị Lý Thất Dạ bắt lấy thì ngừng quay. Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm lực lượng hắc ám, xem kỹ thứ ẩn chứa bên trong.

Trong lực lượng hắc ám hiện ra rất nhiều thứ. Khi ngươi xem kỹ sẽ thấy đó không phải lực lượng hắc ám thật sự, nói chính xác hơn là cảm xúc mặt trái, ghi lại hắc ám. Bên trong chất chứa nhiều bi thương, biệt ly.

Đây là lực lượng mặt trái chịu tải ký ức, bên trong có nhiều ký ức dồn nén thành hắc ám. Trong hắc ám ban đầu đều tốt, ai đều muốn bảo vệ người bên cạnh mình, bảo vệ thế giới của mình. Nhưng nỗi sợ chưa biết, sợ hãi cái chết, sợ hủy diệt, dần dà tham lam ăn mòn trái tim, ăn mòn một con người.

Lúc ngươi còn trẻ từng nghĩ khiến mình trở nên mạnh lên bảo vệ người nhà, bảo vệ người mình yêu, bảo vệ quê hương. Vì thế mà đấu tranh, phấn đấu. Nhưng khi ngươi ngày càng lớn mạnh thì càng cần nhiều thứ hơn, quyền thế, danh lợi, vô địch…

Lúc lên đỉnh cao mới nhận ra mọi thứ thật nhỏ bé, tất cả chỉ là con kiến. lúc này ngươi phát hiện những gì mình cố gắng, phấn đấu sẽ thành tro bụi khi tai nạn đến.

Ngươi cố gắng phấn đấu, đấu tranh nhưng đều vô dụng, hoặc khi có lực lượng càng mạnh dụ dỗ ngươi thì đạo tâm sẽ dần thay đổi, ý niệm cố chấp ngày xưa bắt đầu dao động.

Ban đầu ngươi muốn bảo vệ cái gì, nhưng đối mặt cái chết, hủy diệt, chưa biết, tất cả khiến người dao động, có lực lượng càng mạnh dụ dỗ ngươi.

Thứ ngươi muốn nhất là để mình sống, vì sống sót ngươi mới có thể chiến thắng hủy diệt, chưa biết. Có lẽ khi ngươi bước ra một bước mới nhận ra trước trường sinh bất tử, những thứ khác thật nhỏ bé.

Ý nghĩ càng tham lam dụ dỗ ngươi, khiến ngươi rơi vào hắc ám. Ngươi mong mỏi mình càng mạnh hơn không còn vì bảo vệ ai hay thế giới nữa, đơn giản vì để mình sống sót trong tai nạn, trường sinh bất tử.

Đến mức đó mọi thứ đều lặng lẽ thay đổi, ngươi không bảo vệ thế giới của mình nữa mà tự tay hủy diệt nó. Vì ngươi cần lực lượng mạnh hơn chiến thắng chưa biết, ngươi cần lực lượng càng mạnh để sống tiếp, để cho mình sống mãi. Ngươi cướp giật lực lượng thế giới mình bảo vệ, ép khô và phá hủy, cuối cùng chỉ vì để mình mạnh hơn, sống mãi.

Lực lượng hắc ám này chất chứa tất cả, đó là hắc ám Viễn Hoang Thánh Nhân trải qua. Hắc ám này không đến từ nơi nào, từ cái gì mà bắt nguồn từ tham lam trong tận trái tim Viễn Hoang Thánh Nhân.

Trong hắc ám này chất chứa quá khứ tối tăm của Viễn Hoang Thánh Nhân, nhưng y muốn giữ lại nó. Vì trong quá khứ có những khuôn mặt, có người tuyệt vọng, thất vọng, oán hận, đều là những người và vật Viễn Hoang Thánh Nhân muốn bảo vệ, cuối cùng là y tự tay hủy thế giới này.

Đó là thứ khắc cốt minh tâm suốt kiếp không thể nào quên, chôn giấu tận đáy con tim.

Đó là vì sao hắc ám này không bị quang minh xua đuổi, đốt cháy, bởi vì đây là chịu tội!

Lý Thất Dạ nhẹ lắc đầu nói:

– Nếu đã chọn từ bỏ thì hãy để nó biến mất đi.

Lý Thất Dạ hiểu tại sao Viễn Hoang Thánh Nhân muốn giữ lại hắc ám đó, vì có những khuôn mặt y không quên.

Xèo xèo xèo!

Lực lượng hắc ám hình thành cái vòng bị đạo hỏa của Lý Thất Dạ từ từ đốt cháy.

Bóc!

Lực lượng hắc ám bị đốt một lúc lâu sau bên trong lộ ra khuôn mặt, một khuôn mặt quen thuộc Viễn Hoang Thánh Nhân.

Giọng Viễn Hoang Thánh Nhân quanh quẩn:

– Ngươi muốn xóa bỏ dấu vết của ta trên cõi đời này?

Lý Thất Dạ nhìn khuôn mặt Viễn Hoang Thánh Nhân, cười nói:

– Không, ngươi đã để lại, quang minh là dấu vết ngươi để lại. Ngươi cũng muốn quên vài thứ của mình đúng không? Chẳng qua ngươi không nỡ xuống tay, vì nếu ngươi quên một số người thì ngươi thật sự không tồn tại nữa, không còn là thiếu niên kia.

Viễn Hoang Thánh Nhân lặng im, mặt không biểu tình.

Lý Thất Dạ nói:

– Nhưng khi ngươi niêm phong nó trong Tẩy Tội viện thì đã lựa chọn rồi, chẳng qua ngươi làm không đủ hoàn toàn. Nếu ngươi đã lựa chọn vậy ta sẽ xóa bỏ nó hoàn toàn giúp ngươi.

Cuối cùng Viễn Hoang Thánh Nhân cảm khái:

– Cũng tốt, dù sao thành tro bụi, không ai chạy thoát được.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nếu lòng ở thì sẽ mãi tồn tại.

– Nếu lòng ở thì sẽ mãi tồn tại.

Viễn Hoang Thánh Nhân bật cười nói:

– Ta từng có suy nghĩ này, tiếc rằng sẽ có ngày ngươi biết điều đó không thể thực hiện! Chỉ có sống mãi mới là tồn tại mãi mãi!

Lý Thất Dạ cười nói:

– Vì vậy ngươi là ngươi, độ cao nhất của áp lực là Viễn Hoang Thánh Nhân. Còn ta là Lý Thất Dạ!

Viễn Hoang Thánh Nhân khẽ thở dài:

– Chỉ mong như vậy.

Xèo xèo xèo!

Lửa đại đạo của Lý Thất Dạ hoàn toàn đốt cháy lực lượng hắc ám, khuôn mặt Viễn Hoang Thánh Nhân tan biến.

Lý Thất Dạ nhìn tim quang minh đập, khẽ thở dài thì thào:

– Thành cũng quang minh, bại cũng quang minh, đạo tâm không kiên, quang minh hay hắc ám chỉ là một ý nghĩ.

Nói xong Lý Thất Dạ xoay người đi, hắn rời khỏi đạo nguyên của Quang Minh Thánh Viện. Sau khi thấy tận mắt thì chuyến hành trình của hắn cũng chấm dứt, Quang Minh Thánh Viện không có gì đáng để hắn xem.

Lý Thất Dạ bước ra vực sâu, trở lại thảo nguyên, từ xa thấy ngọn núi thấp bé.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Tiếng khắc đá quanh quẩn trong thiên địa, lão nhân vẫn khắc trước vách đá, từng tấc một chậm chạp. Dù lão nhân khắc chậm nhưng tiếng khắc đá trở thành giai điệu vĩnh hằng trên cõi đời, trăm ngàn vạn năm qua dù cho thương hải tang điền, biển cạn đá mòn thì lão vẫn cần cù khắc lên vách đá.

Lý Thất Dạ đứng xa nhìn lão nhân, không quấy rầy. Dường như lão không thấy hắn.

Lúc Lý Thất Dạ sắp rời đi chợt thấy một người đứng xa nhìn lão nhân, biểu tình hết sức trầm trọng.

Người này là Tam Mục Thần Đồng, biểu tình nghiêm nghị đứng xa nhìn lão nhân khắc đá, gã không dám thở mạnh.

Tam Mục Thần Đồng có Hoàng Kim Nhãn, thứ gã nhìn thấy vượt xa người khác. Dù là thực lực Nửa Bước Trường Tồn ngang ngửa Tam Mục Thần Đồng cũng không thấy sâu xa bằng gã.

Tam Mục Thần Đồng hết sức nghiêm túc nhìn lão nhân khắc đá, vì gã biết mình gặp tồn tại cường đại không gì sánh bằng.

Tam Mục Thần Đồng đã thấy qua tồn tại vô địch, như Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh, nhưng Kim Quang Thượng Sư kinh diễm vô địch cũng không bằng lão nhân khắc đá. Đó mới thật sự là tồn tại đứng trên đỉnh, chí tôn vô thượng thật sự. Không ngờ chí tôn vô thượng ở lại đây khắc đá, một việc khiến người không dám tưởng tượng.

Nếu không phải sớm khẳng định Viễn Hoang Thánh Nhân đã chẳng còn trên cõi đời, Tam Mục Thần Đồng rất nghi ngờ lão nhân khắc đá là Viễn Hoang Thánh Nhân.

Tam Mục Thần Đồng đứng xa nhìn không dám tới gần, càng không dám quấy rầy.

Chương 4158: Lại Gặp Tam Mục Thần Đồng

Tam Mục Thần Đồng cho đến nay cá tính nghênh ngang, làm Nửa Bước Trường Tồn trẻ tuổi nhất đương thời, có thể nói gã là thiên tài tuyệt thế, gặp ai cũng kiêu căng, vênh váo không ai bì nổi.

Bây giờ Tam Mục Thần Đồng biểu hiện hết sức cẩn trọng, vì gã biết trước mặt lão nhân khắc đá thì Nửa Bước Trường Tồn như gã không bằng một móng út, không cần tốn sức đã làm Nửa Bước Trường Tồn thành tro.

Nên Tam Mục Thần Đồng nín thở từ xa nhìn từng hành động của lão nhân khắc đá, gã vận chuyển Hoàng Kim Nhãn dòm ngó chút huyền cơ trong đó, lòng vô cùng rung động. Thủ đoạn nghịch thiên như vậy trên cõi đời bao nhiêu người có thể làm được?

Tam Mục Thần Đồng đang tập trung nhìn từng hành động của lão nhân khắc đá chợt bên tai nghe thanh âm nhàn nhã hỏi:

– Như thế nào? Đã xem đủ chưa?

Như có tiếng sấm nổ bên tai Tam Mục Thần Đồng, gã giật nảy mình, phản xạ nhảy sang một bên kéo giãn khoảng cách.

Không trách Tam Mục Thần Đồng phản ứng kịch liệt vậy, chỗ này vốn khó đến, chỉ có người thực lực siêu cường đại nghịch thiên mới dám mạo hiểm. Tam Mục Thần Đồng ôm trọng bảo mới dám đi vào đây, dù vậy gã vẫn rất thận trọng.

Thiên địa mênh mông này là nơi không một bóng người, không thấy bóng quỷ.

Lúc này đột nhiên có người nhẹ nhàng nói bên tai mình, Tam Mục Thần Đồng không đứng tim mới lạ. Huống chi Tam Mục Thần Đồng là Nửa Bước Trường Tồn, thực lực cực kỳ nghịch thiên, bất cứ ai tới gần lẽ ra nên bị gã phát hiện ngay.

Tam Mục Thần Đồng đang cảnh giác cao độ thế nhưng có người đến gần mà gã không biết gì, nếu đối phương muốn đánh lén lấy mạng gã thì tiêu rồi.

Tam Mục Thần Đồng sợ điếng hồn tóc tai dựng đứng, nhảy sang một bên bày ra thế phòng ngự. Tam Mục Thần Đồng ôm trọng bảo nhìn hướng phát ra thanh âm, chỗ gã vừa đứng có một người nhàn nhã đứng, là Lý Thất Dạ.

Lần thứ hai gặp Lý Thất Dạ làm Tam Mục Thần Đồng dựng đứng lông tơ, bản năng lùi một bước, tái mặt hét rầm lên:

– Là ngươi!!!

Khi thấy Lý Thất Dạ hù Tam Mục Thần Đồng sợ chết khiếp.

Đây là lần thứ hai Tam Mục Thần Đồng gặp Lý Thất Dạ, nhưng hắn là người gã không muốn gặp nhất.

Tam Mục Thần Đồng đã thấy nhiều người vô địch, thiên hạ hiện nay mạnh nhất là Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh. Tam Mục Thần Đồng có thể nhìn sơ Kim Quang Thượng Sư, Tẩy Tội viện, đo lường sâu cạn, khiến gã vững lòng.

Còn khủng bố hơn nữa là lão nhân khắc đá làm Tam Mục Thần Đồng nổi da gà, đánh giá lão khủng khiếp hơn Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh.

Nhưng Hoàng Kim Nhãn của Tam Mục Thần Đồng thấy lão nhân khắc đá tuy khủng bố mà còn mức độ, trong phạm vi phỏng đoán.

Lý Thất Dạ mới thật sự khiến gã kinh dị, người mà gã tuyệt đối không muốn gặp.

Trước đó Tam Mục Thần Đồng từng mở ra Hoàng Kim Nhãn nhìn trộm Lý Thất Dạ, làm gã sợ đứng tim.

Hoàng Kim Nhãn của gã có thể phá hư vọng, thấy chân tri, không thứ gì có thể trốn thoát Hoàng Kim Nhãn của gã. Nhưng bị Hoàng Kim Nhãn chiếu mà Lý Thất Dạ vẫn sâu không lường được. Tam Mục Thần Đồng đã phát huy Hoàng Kim Nhãn đến cực hạn vẫn không thấy giới hạn của Lý Thất Dạ, hắn tựa như tồn tại không giới hạn, dù thế giới lớn tới đâu cũng không cao lớn bằng hắn. Trên đời này không chỗ nào dung chứa hắn được, hắn vượt qua mọi tồn tại trên cõi đời.

Bởi thế Tam Mục Thần Đồng mới hãi hùng, gã đã gặp Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh, qua Hoàng Kim Nhãn có thể nhìn thấu giới hạn của hai người.

Lý Thất Dạ là người duy nhất Hoàng Kim Nhãn không thấy giới hạn, nên Tam Mục Thần Đồng sợ. Lúc ấy gã nổi da gà da vịt tìm cớ chạy mất dép ngay.

Tam Mục Thần Đồng kiêu căng ngang ngược không sợ ai, nhưng Lý Thất Dạ không giới hạn hù sợ gã. Nên lúc đó Tam Mục Thần Đồng bất chấp mặt mũi, tôn nghiêm, quơ đại cái cớ rồi bỏ chạy. Tam Mục Thần Đồng không muốn đối địch với Lý Thất Dạ, gã đinh ninh chống đối hắn là chỉ có đường chết.

Nếu hỏi trên đời ai là người Tam Mục Thần Đồng không muốn thấy nhất, người đó không phải Kim Quang Thượng Sư hay Lan Thư Tài Thánh mà là Lý Thất Dạ.

Lúc Tam Mục Thần Đồng bỏ chạy đã thầm thề sau này phải cách xa Lý Thất Dạ thật xa, nơi nào có hắn là gã không đi.

Tam Mục Thần Đồng không ngờ gặp lại Lý Thất Dạ tại đây, tưởng tượng vừa rồi hắn đứng ngay kế bên làm gã sợ vã mồ hôi lạnh. Nếu mới rồi Lý Thất Dạ muốn lấy mạng gã thì chỉ cần một cái búng tay.

Lý Thất Dạ nhìn Tam Mục Thần Đồng xù lông, bình tĩnh hỏi:

– Làm gì như gặp quỷ? Ta không ăn thịt người, có cần sợ vậy không?

Tam Mục Thần Đồng xấu hổ lắp bắp:

– Không… không… không…

Đời gã kiêu căng ngang ngược, đã khi nào khiếp vía như vậy?

Tam Mục Thần Đồng cười gượng nói:

– Tiển bối tuyệt thế vô song, vô địch vạn cổ, đệ nhất… đệ nhất… đệ nhất…

Tam Mục Thần Đồng còn trẻ, cá tính kiêu ngạo, luôn ngang ngược, chưa bao giờ nịnh hót ai. Nên Tam Mục Thần Đồng nịnh Lý Thất Dạ rất là cứng nhắc, không như Đại Hắc Ngưu miệng trơn tru.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

– Ta mới mười tám tuổi, đừng gọi tiền bối làm ta già.

Tam Mục Thần Đồng sửa miệng ngay, sắc mặt mất tự nhiên:

– Đúng đúng, tiền bối mười tám tuổi, không, không, tôn giá mười tám tuổi, từng năm mười tám tuổi, rất trẻ, rất…

Lý Thất Dạ bật cười lắc đầu nói:

– Nhìn công phu vuốt mông ngựa của ngươi, ta không trách. Không ngờ người cao ngạo không ai bì nổi như ngươi mà cũng nịnh ta, ghê gớm, thông minh đấy.

Tam Mục Thần Đồng hết sức xấu hổ, gã thật sự chưa bao giờ nịnh nọt ai, thường toàn là người ta tâng bốc gã. Trẻ tuổi đắc chí, gã mắt cao hơn đầu đã bao giờ cúi thấp đầu trước ai? Hôm nay Tam Mục Thần Đồng nịnh vài câu đã là lần đầu tiên.

Cả người Tam Mục Thần Đồng bứt rứt chỉ muốn bỏ chạy ngay.

Lý Thất Dạ gật gù khen:

– Hoàng Kim Nhãn của ngươi không tệ, một con mắt rất ghê gớm, tác dụng lớn.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt khen đã là lời khen tặng rất cao, vinh diệu vô thượng. Nhưng Tam Mục Thần Đồng nghe rất kỳ, nổi hết da gà da vịt. Tam Mục Thần Đồng cảm giác câu trước Lý Thất Dạ khen giây sau đã móc Hoàng Kim Nhãn của gã ra. Tam Mục Thần Đồng cảnh giác thụt lùi một bước.

Lý Thất Dạ nhìn dáng vẻ của Tam Mục Thần Đồng, lắc đầu cười nói:

– Yên tâm, ta sẽ không móc mắt của ngươi. Nếu ta thật sự muốn móc Hoàng Kim Nhãn cũng không chờ tới bây giờ, lần trước đã móc rồi.

Chương 4159: Chân Viễn Đạo

Tam Mục Thần Đồng nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, cười gượng nói:

– Mắt thường của ta sao lọt vào pháp nhãn của tôn giá được. Mắt thường phàm thai của ta so với pháp nhãn của tôn giá thì bé nhỏ không đáng kể, không đáng nhắc tới.

Lý Thất Dạ gật đầu cười nói:

– Ưm, thiên phú của ngươi rất cao, mới một chốc công phu vuốt mông ngựa đã tiến bộ gấp mười lần. Hèn gì ngươi còn nhỏ đã trở thành Nửa Bước Trường Tồn, thiên phú như thế thật là tuyệt thế vô song.

Rõ ràng Lý Thất Dạ đang khen nhưng Tam Mục Thần Đồng xấu hổ muốn chết, rồi lại không dám làm gì, chỉ biết cười gượng gạo.

Lý Thất Dạ liếc Tam Mục Thần Đồng, giương mắt nhìn lão nhân khắc đá, sau cùng lắc đầu.

Tam Mục Thần Đồng cũng nhìn hướng lão nhân khắc đá, trong lòng có nhiều thắc mắc về lão, có rất nhiều tò mò, nhưng gã không dám hỏi lão.

Tam Mục Thần Đồng thấy Lý Thất Dạ không có ác ý thì trái tim bình tĩnh lại.

Một lúc lâu sau Tam Mục Thần Đồng thu về tầm mắt, tò mò hỏi:

– Đại nhân, tại sao lão ở lại đó? Với đạo hóa đạo hạnh của lão hoàn toàn có thể tự lập môn hộ.

Tam Mục Thần Đồng cảm thấy cứ gọi Lý Thất Dạ là tôn giả thì không ổn nên sửa miệng gọi đại nhân. Trong mắt gã thì trình độ cao sâu khó đoán như Lý Thất Dạ đương nhiên phải được gọi là đại nhân.

Lý Thất Dạ liếc Tam Mục Thần Đồng, chậm rãi nói:

– Đây chính là chấp niệm, chỉ có chấp niệm như vậy mới khiến đạo tâm của y càng kiên định. Mỗi người theo đuổi khác nhau, thế tục cầu vô địch có lẽ ở trong mắt y chỉ là mây bay.

Tam Mục Thần Đồng thì thào:

– Chấp niệm…

Lý Thất Dạ xoay người đi:

– Đi thôi, đừng ở lại đây quấy rầy người ta, chỉ tăng thêm buồn phiền.

Tam Mục Thần Đồng lấy lại tinh thần lật đật đuổi theo. Lúc trước gã còn muốn chuồn êm, giờ thấy Lý Thất Dạ không có ác ý với mình, không bắt bẽ gã bất kính, làm Tam Mục Thần Đồng thở phào nhẹ nhõm.

Tam Mục Thần Đồng rất tò mò về Lý Thất Dạ nên tự động chạy theo.

Tam Mục Thần Đồng bắt kịp, Lý Thất Dạ liếc gã:

– Có thể đi đến nơi này mà không bị ảnh hưởng thì thiên phú rất cao, nhưng nếu ngươi không có trọng bảo che chở thân thể, bằng vào đạo tâm của ngươi vẫn sẽ bị lực lượng quang minh dao động.

Tam Mục Thần Đồng cười gượng:

– Đại nhân nói đúng.

Mặc dù Tam Mục Thần Đồng tâm cao khí ngạo nhưng gã phải công nhận Lý Thất Dạ nói có lý, vạch ra sự thật. Tam Mục Thần Đồng thừa nhận điều đó, tuy gã có thiên phú vô song nhưng đi vào đây mà không có trọng bảo che chở thân thể thì gã không dám mạo hiểm.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Thiên phú của ngươi rất khá, nhưng đạo tâm còn cần rèn luyện. Khi đạo tâm của ngươi trải qua trui rèn thì mới thật sự xứng đôi với thiên phú, đến trình độ đó rồi sau này ngươi sẽ tương lai tươi sáng, thật sự có cơ hội lên đỉnh.

Lý Thất Dạ nói ân cần thật lòng, vì hắn thưởng thức thiên phú của Tam Mục Thần Đồng.

Tam Mục Thần Đồng gãi đầu cười nói:

– Chắc… chắc ta có thể được?

Tam Mục Thần Đồng nói câu này đã bày tỏ khiêm tốn, nếu người khác nói câu đó thì nghe như khoác lác.

Vì Tam Mục Thần Đồng là Nửa Bước Trường Tồn trẻ tuổi nhất đương thời, người trẻ nhất Tam Mục tộc có thể tu luyện thành Hoàng Kim Nhãn, người trong thiên hạ đều cho rằng gã có thể lên đỉnh, gã tự nhận tuyệt đối không thành vấn đề.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Chưa chắc, vạn cổ đến nay có quá nhiều thiên tài, nhưng bao nhiêu người lên đỉnh? Đừng nói Chân Viễn Đạo, dù là Viễn Đạo Trường Tồn cũng hiếm hoi. Đã bao nhiêu thiên tài khi còn trẻ lơ lỏng không thành việc lớn!

Tam Mục Thần Đồng bị chấn động:

– Chân Viễn Đạo!

Trước đó Tam Mục Thần Đồng tự nhận đã lên đến đỉnh nhưng chưa có ý tưởng cụ thể về tương lai, loáng thoáng dựng dàn giáo thôi. Nay Lý Thất Dạ nói một câu làm Tam Mục Thần Đồng dao động.

Tam Mục Thần Đồng lúc trước không phải kiêu ngạo gì, gã có thiên phú, có thực lực đó, gã trẻ tuổi đã là Nửa Bước Trường Tồn. Đối với Tam Mục Thần Đồng thì gã lên đỉnh là lẽ tất nhiên.

Nhưng bây giờ Lý Thất Dạ nói câu đó cũng có lý. Mặc dù Tam Mục Thần Đồng là Nửa Bước Trường Tồn trẻ tuổi nhất thiên hạ hiện nay, nhưng vạn cổ đến nay không ít người thiên phú ngang ngửa gã. Cuối cùng có thể trở thành Thủy Tổ kinh diễm vô địch, Chân Viễn Đạo lại có mấy ai? Thậm chí không bao nhiêu người là Viễn Đạo.

Viễn Đạo Trường Tồn là một đẳng cấp phân chia đời sau dùng để đo cảnh giới mới sau khi đột phá Chí Tôn Trường Tồn. Người khai sáng cảnh giới này là Viễn Đạo, nên mới gọi là Viễn Đạo Trường Tồn.

Nhưng bản thân Viễn Đạo Trường Tồn không chỉ ngừng lại ở đẳng cấp này, y từng giết Thủy Tổ. Đời sau nhiều người vô địch đột phá Chí Tôn Trường Tồn thật ra không bằng một móng chân của Viễn Đạo Trường Tồn. Nên đời sau cho rằng người đến độ cao như Viễn Đạo Trường Tồn mới là đỉnh cao nhất Chân Thần, mọi người gọi độ cao này là Chân Viễn Đạo.

Lòng Tam Mục Thần Đồng rúng động, lúc trước gã cho rằng mình có thể lên đỉnh nhưng không có mục tiêu cụ thể, chỉ có đường nét mơ hồ.

Lý Thất Dạ nói một câu bừng tỉnh người trong mộng, giấc mơ mông lung của gã được thắp sáng, mục tiêu của Tam Mục Thần Đồng rõ ràng hơn, là Chân Viễn Đạo.

Tam Mục Thần Đồng thấy nghẹt thở, tuy gã có thiên phú vô song nhưng nhìn khắp vạn cổ không thiếu người thiên phú bằng gã. Người thiên phú giống gã nhưng có mấy ai trở thành Chân Viễn Đạo? Chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Lúc trước Tam Mục Thần Đồng cho rằng tương lai của gã chắc chắn lên đỉnh, sẽ thành người có thành tựu nhất. Giờ so sánh những người từng ưu tú giống gã, có nhiều người không thể nào đến Chân Viễn Đạo, nghĩ vậy làm Tam Mục Thần Đồng nghẹt thở.

Tam Mục Thần Đồng chợt nhận ra đường xa tít tắp, gã chưa đủ ưu tú.

Lý Thất Dạ nói một câu gõ chuông cảnh báo cho Tam Mục Thần Đồng, khiến gã tỉnh táo lại khỏi lòng kiêu ngạo tự mãn.

Đổi lại người khác không ai dám nói kiểu đó trước mặt Tam Mục Thần Đồng, dù có người nói thì gã cũng khinh bỉ. Vì người yếu hơn gã không có tư cách nói như thế với gã, có nói cũng không nặng ký. Tam Mục Thần Đồng không thèm để bụng, thậm chí khinh thường.

Lý Thất Dạ nói thì như cảnh tỉnh, gõ tỉnh Tam Mục Thần Đồng.

Trong khi Tam Mục Thần Đồng nín thở, Lý Thất Dạ nhìn gã, nói:

– Ngươi còn có cơ hội, có người trẻ tuổi nào chưa từng ngông cuồng kiêu ngạo? Chỉ cần ngươi ổn định đạo tâm của mình thì cuồng ngạo hơn nữa có sao? Đạo tâm kiên định, một đường tiến lên ngươi chắc chắn có cơ hội lên đỉnh. Còn về kiêu căng ngạo mạn chỉ là phong cách cá nhân, không cần để ý.

Tam Mục Thần Đồng ngẩn ngơ, chiêm nghiệm lại câu này.

Chương 4160: Thiên Tai (1)

Lời Lý Thất Dạ nói ảnh hưởng Tam Mục Thần Đồng rất lớn, như khuôn vàng thước ngọc, thầy tốt bạn hiền.

Một lúc lâu sau Tam Mục Thần Đồng tỉnh táo lại, chạy theo Lý Thất Dạ, lạy dài cung kính nói:

– Đa tạ đại nhân chỉ điểm bến mê, đệ tử nhận dạy.

Lý Thất Dạ bình thản nhận lễ lớn:

– Trẻ nhỏ dễ dạy.

Trong lòng Tam Mục Thần Đồng rất thoải mái, cảm giác rộng mở nhẹ nhàng, như thể hồ quán đính.

Lý Thất Dạ không nói thêm gì nữa, cất bước đi tới, Tam Mục Thần Đồng theo bên cạnh.

Một lúc lâu sau Tam Mục Thần Đồng nghĩ đến một việc, do dự một chút sau cùng chần chừ nói:

– Đại nhân, ta… ta nhìn bằng Hoàng Kim Nhãn thấy đại nhân không giới hạn, đại đạo vô lượng. Nhưng không biết có phải ảo giác không, hình… hình như trong người đại nhân… có hắc ám…

Tam Mục Thần Đồng không quá chắc chắn, vì lúc ấy gã sợ điếng hồn, không nói tới thể lượng không giới hạn của Lý Thất Dạ, chỉ nói hắc ám trong thể lượng đủ nghiền áp chư thiên, như vô địch chí cao vô thượng.

Lý Thất Dạ cười tùy ý:

– À, ngươi nói hắc ám đó sao. Chỉ là trấn áp một trùm vô thượng, xem như chí cao vô thượng trong hắc ám đi, đang tiêu diệt thôi.

Lý Thất Dạ nói bình thản nhưng làm Tam Mục Thần Đồng hoảng hồn hét thất thanh:

– Đó… đó là trùm như thế nào?

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Đồ Thủy Tổ dễ như trở bàn tay.

Cả người Tam Mục Thần Đồng lạnh lẽo. Tưởng tượng xem ở trong mắt nhiều người thì Thủy Tổ chí cao vô thượng biết bao, đẳng cấp Vạn Thống, Đế Thống hay Tiên Thống đều cao không thể với tới.

Trong thể lượng của Lý Thất Dạ trấn áp một trùm vô thượng có thể đồ Thủy Tổ, vậy suy ra hắn khủng bố cỡ nào?

Tam Mục Thần Đồng cảm giác da đầu tê dại, người nhẹ hẫng. Lúc này Tam Mục Thần Đồng rất mừng vì lúc đó mình bất chấp mặt mũi chạy mất dép, không thì Lý Thất Dạ búng tay một cái là tiêu diệt gã.

Trong khi Tam Mục Thần Đồng sợ hoảng hốt, Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

– Cái đó cũng nhìn ra được, Hoàng Kim Nhãn của ngươi có tiềm lực đào móc sâu thêm.

Tam Mục Thần Đồng lấy lại tinh thần, hít sâu nhớ kỹ lời của Lý Thất Dạ:

– Đa tạ đại nhân, ta nhất định… sẽ càng cố gắng thử xem!

Cho đến nay Tam Mục Thần Đồng rất vừa lòng Hoàng Kim Nhãn của mình, gã tự nhận là đã phát huy Hoàng Kim Nhãn đến cực hạn. Bây giờ nghe Lý Thất Dạ nói Hoàng Kim Nhãn còn chưa đến cực hạn, có thể tu luyện đẳng cấp cao hơn, khiến Tam Mục Thần Đồng tràn đầy động lực.

Tam Mục Thần Đồng đi theo Lý Thất Dạ, bất giác ra khỏi đất đai mênh mông này, lại trở về Thánh sơn.

Khi Lý Thất Dạ đi ra Thánh sơn chợt vụt ngẩng đầu nhìn sâu trong vũ trụ. Ánh mắt Lý Thất Dạ xuyên qua vạn vực, vượt qua tuyên cổ nhìn thấy biên hoang xa xăm.

Khi Lý Thất Dạ nhìn vũ trụ, Tam Mục Thần Đồng không biết xảy ra chuyện gì nhưng gã đoán có việc lớn, lập tức mở Hoàng Kim Nhãn ra nhìn theo.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thật lâu sau một chuỗi tiếng nổ truyền đến, ban đầu người đời không chú ý, tưởng ở đâu xảy ra chiến đấu. Nhưng theo thời gian trôi qua tiếng nổ ngày càng vang, vùng đất Tiên Thống Giới rung rinh, không khí run rẩy như có thứ gì trùng kích thiên địa.

Trong khi người đời phản ứng lại, có người mạnh hơn đã nhìn hướng phát ra tiếng gầm rú. Trường Tồn Bất Hủ vô thượng, Thủy Tổ vô địch, có cả hóa thạch phủ bụi trăm ngàn vạn năm đều chú ý.

Các cặp mắt như nến thần cùng nhìn hướng phát ra tiếng nổ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Nguyên vùng đất Tiên Thống Giới nghe rõ ràng tiếng nổ, đất rung rinh như có tai nạn giáng lâm.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, có thứ gì phá vỡ, lao đến.

Nơi sâu nhất vũ trụ có luồng sáng xẹt qua vũ trụ bắn tới, luồng sáng rất lớn, trong khoảnh khắc xé rách không gian lao hướng đầu kia vũ trụ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ kinh thiên động địa, lay động cả vũ trụ. Luồng sáng quá to, như hành tinh siêu khổng lồ lao đến.

Khi luồng sáng bắn tới kéo theo cái đuôi ánh sáng thật dài, một luồng sáng bắn tới, thật nhiều mảnh nhỏ bay theo. Các mảnh nhỏ thật ra rất lớn, như thiên thạch.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Từng tiếng nổ không ngớt bên tai, đinh tai nhức óc, vũ trụ rung rinh. Ban đầu thanh âm chỉ phát ra ở sâu trong vũ trụ, cuối cùng truyền khắp Tiên Thống Giới.

Lúc đầu chỉ có những tồn tại siêu mạnh dùng thiên nhãn vượt qua không gian vô tận nhìn vũ trụ, trông thấy cảnh tượng đó. Sau đó luồng sáng rạch phá vũ trụ quá rực rỡ nên ức vạn sinh linh ở nhiều nơi trên Tiên Thống Giới đều thấy.

Một lúc lâu sau nhiều người chứng kiến hét chói tai:

– Đó… đó… đó là cái gì? Sao băng ngoài vũ trụ sao?

Luồng sáng quá xa, quá rực rỡ nên người có thực lực liền mở thiên nhãn nhìn vũ trụ. Họ thấy luồng sáng vụt qua vũ trụ, bị rung động ngây người. Luồng sáng to như vậy đập trúng thì không biết sẽ phá hủy bao nhiêu đạo thống.

Cường giả bình thường không có năng lực nhưng Chân Đế, Trường Tồn sớm nhìn thấy cảnh này, họ thấy luồng sáng siêu khổng lồ từ đâu bắn ra:

– Nó bay ra từ Bất Độ Hải!

Có Chân Đế hút ngụm khí lạnh, kinh dị hỏi:

– Bất Độ Hải là thứ gì?

Hóa thạch lòng rung động:

– Sao… sao có thể như vậy? Bình thường toàn là người đời vào Bất Độ Hải, chưa bao giờ thấy có vật gì trong Bất Độ Hải đi ra. Kiếp này làm sao vậy?

Trăm ngàn vạn năm nay chưa từng thấy chuyện như vậy.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Luồng sáng càng lúc càng gần, lay động nguyên Tiên Thống Giới, mọi người đều thấy.

Trong tiếng nổ mọi người thấy vật khổng lồ che trên đầu mình, dường như vật khổng lồ đập trúng nguyên Tiên Thống Giới.

Chuyện này rất khủng bố, vật khổng lồ như thế bất cứ đạo thống nào trong Tiên Thống Giới đều thật nhỏ bé. Dường như vật khổng lồ đập trúng sẽ đánh nát mấy chục đạo thống ngay, rất có thể đánh nát nguyên Tam Tiên giới.

Nhìn luồng sáng to lớn, bao người Tiên Thống Giới sợ điếng hồn:

– Trời ạ, sắp hủy thiên diệt địa sao?

Nhìn cảnh đó cường giả đạo thống hoảng sợ biến sắc mặt nói:

– Thiên tai sắp đến?audio coi am

Mọi người nhớ đến tiên tri nhiều năm trước: Trời sẽ biến, hung nhân ra.

Có vô địch nhìn vũ trụ, thấy luồng sáng bay tới, hét rầm lên:

– Đến gần Thiên Tiệm rồi!

Trường Tồn Bất Hủ cũng thấy sợ, hét chói tai:

– Thiên Tiệm cản lại được không?

Chân Đế giật mình tỉnh táo lập tức truyền tấn:

– Thông báo cho Thái Doãn Hỉ!

Thùng thùng thùng!

Chân Đế định truyền tấn thì Thiên Hùng quan phía Thiên Tiệm đã gióng trống. Tiếng trống vang vọng vũ trụ, nguyên Tiên Thống Giới.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ...!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 4 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 1 tháng trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)