1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 833 [Chương 4161 đến Chương 4165]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 833 [Chương 4161 đến Chương 4165]

❮ prev
next ❯

Chương 4161: Thiên Tai (2)

Bùm!

Trong khoảnh khắc biên cảnh Tiên Thống Giới bắn lên luồng sáng chói lòa chiếu khắp vũ trụ, như tiên quang vô thượng chiếu sáng Tiên Thống Giới.

Biên hoang Tiên Thống Giới bỗng dựng lên trường thành siêu lớn, đó là Thiên Tiệm nổi tiếng lừng lẫy. Thiên Tiệm tuôn ra thần diễm vô thượng như cự long bàn cứ tại chỗ.

Bất Hủ Chân Thần thấy chỗ biên giới Thiên Tiệm như cự long bàn cứ, hét to:

– Là Thiên Hùng quan! Thiên Hùng quan thủ khởi động phòng ngự Thiên Tiệm!

Hóa thạch lòng rung động nhìn:

– Rốt cuộc Thiên Tiệm khởi động, Thiên Hùng quan có chỗ dùng binh rồi. Từ vạn cổ đến nay chưa từng nghe có lúc nào dùng Thiên Tiệm, trừ khi tập luyện.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ đì đùng vang vọng vũ trụ, luồng sáng khổng lồ kèm theo vô số mảnh nhỏ đánh tới.

Nhìn cảnh đó có người hoảng sợ hét to:

– Thiên Tiệm chịu nổi không?

– Không biết Thiên Hùng quan có phòng thủ được không?

Bao người Tiên Thống Giới thầm hoảng sợ, cầu nguyện Thiên Tiệm chịu nổi, hy vọng Thiên Hùng quan phòng thủ thành công.

Trăm ngàn vạn năm qua ít ai chú ý phòng ngự của Thiên Tiệm, ở trong mắt họ thì Thiên Tiệm chỉ là tượng trưng, ý nghĩa tồn tại duy nhất của nó là Thiên Hùng quan. Hôm nay mọi người mới biết Thiên Tiệm có ý nghĩa vô địch.

Người lúc trước không để ý Thiên Tiệm giờ hy vọng Thiên Tiệm sẽ chặn lại trùng kích này.

Mọi người nín thở, người trong Tiên Thống Giới căng thẳng quên hô hấp.

Nhiều người chắp tay nguyện cầu:

– Nguyện Thiên Hùng quan phòng thủ được.

Bùm! Nguồn truyện audio Podcast

Vang tiếng nổ điếc tai truyền khắp Tiên Thống Giới, thiên địa rung lắc, biển cả dậy sóng dữ. Luồng sáng siêu khổng lồ đến gần sát Tiên Thống Giới, vụt qua điểm giới hạn, lướt ra ngoài Thiên Hùng quan.

Nhìn cảnh đó người trong Tiên Thống Giới mừng hết lớn, hét to:

– Không đụng vào chúng ta!

Một lúc lâu sau nhiều người lấy lại tinh thần mới thấy luồng sáng siêu khổng lồ không đánh vào Tiên Thống Giới, nó chỉ lướt ngang qua, lướt qua điểm gần nhất ở thiên ngoại tức là bên ngoài Thiên Hùng quan, không hề ngừng lại.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ vẫn đì đùng nhưng xa dần, bóng to trên bầu trời từ từ thu nhỏ.

Nhìn bóng to khuất xa, đám người thở phào nhẹ nhõm, cảm giác mình sợ bóng sợ gió.

– May quá.

Khi tỉnh táo lại khỏi mạo hiểm, có người sợ hãi ngồi bệch xuống đất.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng gầm rú nhỏ dần, luồng sáng khổng lồ bắn hướng chỗ khác, lao đi vũ trụ càng rộng lớn.

Nhìn luồng sáng siêu khổng lồ bay đi đầu kia vũ trụ, có người thì thào:

– Nó xông hướng Thiên Khư.

Chân Đế nhỏ giọng nói:

– Thiên Khư, đấy là thiên địa rộng lớn vô tận. Thứ này là cái gì?

Bùm!

Khi luồng sáng này bắn hướng Thiên Khư thì chỗ sâu nhất Thiên Khư có thứ gì nổ tung, như đạn khói màu đỏ nổ trong vũ trụ, ánh sáng đỏ rút lại sụp xuống dường như bảo vệ cái gì, phòng ngự cái gì, sau đó biến mất.

Nhìn chỗ sâu nhất Thiên Khư có thứ gì đã nổ, dựng lên phòng ngự gì đó, Thủy Tổ ánh mắt sắc bén xuyên thấu tuyên cổ, vượt qua hết thảy không gian, nhưng không thể dòm ngó ảo diệu, huyền cơ trong đó.

– Đó là thứ gì?

Khi ánh sáng đó biến mất thì không cho phép ai rình ngó.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong tiếng gầm rú, luồng sáng siêu khổng lồ chậm rãi biến mất trong hư không rộng lớn của Thiên Khư.

Người đời thì không thấy huyền cơ đằng sau, nhìn luồng sáng khổng lồ biến mất thì họ mừng rỡ reo lên.

– May mắn, may mắn, tránh thoát một kiếp!

Một số người vô địch như Chân Đế, Thủy Tổ biểu tình càng trầm trọng, họ đoán sắp xảy ra chuyện lớn động trời.

Tam Mục Thần Đồng thấy rõ toàn quá trình, gã rất rung động. Đối với Tam Mục Thần Đồng, làm Nửa Bước Trường Tồn đã có thực lực hủy thiên diệt địa. Nhưng Tam Mục Thần Đồng biết khi luồng sáng kia bắn tới có thể đụng Nửa Bước Trường Tồn như gã nát bấy. Xung lực của luồng sáng đó cỡ đẳng cấp Thủy Tổ, mà không đơn giản chỉ là cấp Vạn Thống, Đế thống.

Luồng sáng siêu mạnh này Tam Mục Thần Đồng chưa thấy bao giờ, làm gã sợ hãi.

Nửa Bước Trường Tồn như gã có nhiều lúc cho rằng mạng của ta không do trời. Khi đối diện nhiều tai nạn Tam Mục Thần Đồng tự nhận có thực lực ứng đối, ngăn cản đủ loại tai nạn trên cõi đời.

Nhưng hôm nay trông thấy luồng sáng ập đến Tam Mục Thần Đồng mới hiểu rằng, nếu để nó trùng kích đạo thống của mình thì gã bất lực, gã khó thể cản lại. Thậm chí bị luồng sáng trùng kích e rằng đạo thống của họ sẽ vỡ nát, rất có thể sẽ thành tro bụi.

Tam Mục Thần Đồng phát hoảng lẩm bẩm:

– Đó… là cái gì?

Tam Mục Thần Đồng chưa từng thấy tai nạn như vậy, chưa nghe bao giờ.

Lý Thất Dạ liếc gã, bình tĩnh nói:

– Ngươi cảm thấy nó là gì?

Tam Mục Thần Đồng á khẩu, gã không biết. Tam Mục Thần Đồng nhìn hướng luồng sáng lớn bay ngang qua, đó là Bất Độ Hải.

Tam Mục Thần Đồng sợ hãi nói:

– Thứ đó bay ra từ Bất Độ Hải, trăm ngàn vạn nay nghe nói mọi người giương buồm đi Bất Độ Hải nhưng chưa từng nghe có cái gì trong đó đi ra, hình như xưa nay chỉ có vào Bất Độ Hải chứ không ra.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Nếu có thứ gì ra khỏi Bất Độ Hải thì không may, sẽ là tai nạn, tai nạn tuyệt đối, Tam Tiên giới không có nơi nào may mắn thoát khỏi.

Lòng Tam Mục Thần Đồng rung động:

– Thiên tai?

Trăm ngàn vạn năm nay Tam Tiên giới khá an ninh, dù từng xảy ra chiến tranh đẳng cấp Thủy Tổ nhưng chỉ là đấu nội bộ giữa các đạo thống, không xảy ra thiên tai, chưa từng có kẻ địch thiên ngoại. Có thể nói Tam Tiên giới trăm ngàn vạn năm nay nhân tài lớp lớp, cường giả đông đúc, cũng yên ả thanh bình.

Hôm nay Bất Độ Hải đột nhiên bắn ra luồng sáng khủng bố như vậy phá vỡ yên bình trăm ngàn vạn năm của Tam Tiên giới. Kinh khủng nhất là đã qua bao nhiêu đó thời gian nhưng không ai biết trong Bất Độ Hải có cái gì.

Lý Thất Dạ liếc Tam Mục Thần Đồng, bình tĩnh nói:

– Nhân họa, so với thiên tai thì nhân họa càng đáng sợ, thiên tai có thể chặn lại nhưng nhân họa khó tránh!

Tam Mục Thần Đồng ngẩn ngơ:

– Nhân họa!

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Ngươi nghĩ nếu Bất Độ Hải có sinh linh trở về thì sẽ xảy ra chuyện gì?

Tam Mục Thần Đồng ngây người, không biết nên dùng từ ngữ gì để hình dung:

– Bất Độ Hải có người trở về…

Bất Độ Hải, trăm ngàn vạn năm nay bao nhiêu Thủy Tổ người trước ngã xuống, người sau tiến lên vượt qua Bất Độ Hải nhưng chưa từng nghe có người trở về.

Vì vậy đến nay mọi người mang kính sợ Bất Độ Hải, trong mắt họ thì Bất Độ Hải là ngưỡng cửa bước vào Tiên giới. Trong lòng nhiều người chỉ có đỉnh Trường Tồn, Thủy Tổ mới bước vào Bất Độ Hải thật sự.

Chương 4162: Nên Đến

Nếu hỏi có ngày có sinh linh ra khỏi Bất Độ Hải sẽ xảy ra chuyện gì? Tam Mục Thần Đồng tưởng tượng không ra, vấn đề này đã quá sức tưởng tượng của gã. Bởi vì trăm ngàn vạn qua Bất Độ Hải đều là có đi không về, Thủy Tổ cũng vậy. Từ vạn cổ bao nhiêu Thủy Tổ kinh diễm vô song đi vào Bất Độ Hải rồi không về nữa.

Nếu nói có ngày có sinh linh Bất Độ Hải đến, hoặc có ngày Thủy Tổ đi vào Bất Độ Hải có người trở về thì có ý nghĩa gì? Sẽ mang về tin tức gì?

Tam Mục Thần Đồng thì thào:

– Thiên sẽ biến.

Tam Mục Thần Đồng chợt hiểu nếu Bất Độ Hải thật sự có sinh linh đi ra, dù là người từng đi vào hay sinh linh chưa biết vốn tồn tại trong đó, dù là chuyện tốt hay xấu, chỉ cần có sinh linh ra khỏi Bất Độ Hải thì sẽ thay đổi thời đại. Hoặc thời đại này đã định trước khác biệt.

Ánh mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm nhìn Bất Độ Hải xa xăm, chậm rãi nói:

– Đúng vậy, thiên sẽ biến.

Tam Mục Thần Đồng nhớ câu lưu truyền từ Thiên Tinh các:

– Thiên sẽ biến, hung nhân ra.

Hôm nay nghĩ lại câu nói này Tam Mục Thần Đồng mới hiểu rõ ảo diệu trong đó.

Tam Mục Thần Đồng lẩm bẩm:

– Hung nhân có lẽ là từ Bất Độ Hải đến. Hòa Bích Thủy Tổ thật ghê gớm, hèn gì nhìn thấu thiên mệnh. Từ nhiều năm trước Hòa Bích Thủy Tổ đã trông thấy tương lai, nghịch thiên quá, hèn gì chiêu thiên phạt.

Lý Thất Dạ cười cười:

– Nhìn thấu thiên mệnh, đó không phải chuyện tốt lành gì.

Tam Mục Thần Đồng cười khổ nói:

– Đúng vậy.

Năm đó trời phạt giáng xuống khủng bố biết bao, không chỉ hủy thiên diệt địa, bao nhiêu Chân Đế, Trường Tồn sợ hồn phi phách tán, Thủy Tổ cũng núp đi. Kinh khủng nhất là hắc ám đột nhiên xâm nhập, nguyên Tiên Thống Giới nháy mắt bị ma hóa suýt chút nữa trở thành Ma Vực.

Một lúc lâu sau Tam Mục Thần Đồng lấy lại tinh thần, hỏi dồn:

– Đại nhân đi đâu?

Ánh mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm chậm rãi nói:

– Thiên Tiệm, Thiên Hùng quan, Thiên Khư, Bất Độ Hải.

Một câu ngắn ngủi đã nói ra tuyến đường của Lý Thất Dạ, đây cũng là hành trình cuối cùng của hắn. Đi xong con đường này Lý Thất Dạ sẽ hoàn toàn rời khỏi Tam Tiên giới.

Nếu Bất Độ Hải không thể giải đáp thắc mắc trong lòng Lý Thất Dạ thì nguyên Tam Tiên giới không còn chỗ nào làm được.

Tim Tam Mục Thần Đồng đập nhanh, thảng thốt:

– Đại nhân muốn vào Bất Độ Hải!?

Mắt Lý Thất Dạ vượt qua ngàn vạn không gian nhìn Bất Độ Hải phía xa:

– Cuối cùng nên đi một chuyến, chỉ có đi Bất Độ Hải mới có một đáp án.

Tam Mục Thần Đồng ngây người, gã nhớ một câu lưu truyền trăm ngàn vạn:

– Bất Độ Hải, chốn về của cường giả!

Trên đời này mặc cho ngươi mạnh cỡ nào, được người đời khen ngợi đến đâu cũng không đủ, vì cường giả thật sự cuối cùng sẽ vào Bất Độ Hải, trăm ngàn vạn năm qua không có ngoại lệ.

Mạnh như Lăng Gia Phật, kinh diễm như Cao Dương cuối cùng đều đi Bất Độ Hải. Có tin đồn Viễn Đạo Trường Tồn cũng vào Bất Độ Hải.

Ngươi vào Bất Độ Hải mới chứng minh được ngươi là cường giả, vì không có can đảm đi Bất Độ Hải tức là ngươi không có thực lực đối diện chưa biết, không có can đảm đối mặt sống chết chưa biết. Vì vậy trăm ngàn vạn năm bao nhiêu Trường Tồn Bất Hủ vô địch, Thủy Tổ tuyệt thế vô song đều đi Bất Độ Hải. Sau khi bọn họ đi vào thì không trở ra nữa.

Cho nên Tiên Thống Giới có câu nói như vầy: Bất Độ Hải, chốn về của cường giả.

Có người trêu chọc nói người không dám vào Bất Độ Hải thì không là cường giả đích thực, ít nhất không phải cường giả trong lòng họ.

Không ai biết trong Bất Độ Hải có cái gì nhưng tất cả Thủy Tổ, Trường Tồn vô địch người trước ngã xuống, người sau tiến lên.

Nghe nói Lý Thất Dạ cuối cùng muốn vào Bất Độ Hải khiến lòng Tam Mục Thần Đồng rung động. Tam Mục Thần Đồng cho rằng Lý Thất Dạ tuyệt đối có tư cách vào Bất Độ Hải, hắn không thua gì Cao Dương kinh diễm vô song.

Tam Mục Thần Đồng lẩm bẩm:

– Chưa từng có ai trở về từ Bất Độ Hải.

Lý Thất Dạ bật cười nói:

– Ta không định về, ở lại Tam Tiên giới đã không có ý nghĩa.

Tim Tam Mục Thần Đồng rớt cái bịch, Lý Thất Dạ nói một câu khiến gã khoảnh khắc như thấy những người từng vào Bất Độ Hải.

Các Thủy Tổ, Trường Tồn vô địch có lẽ đều nghĩ vậy. Tam Tiên giới đã không có chỗ đáng để họ đi mạo hiểm, nên bọn họ đi Bất Độ Hải, có lẽ chỉ có Bất Độ Hải mới chứng minh được giá trị của họ.

Tam Mục Thần Đồng lấy lại tinh thần, yêu cầu:

– Ta đi cùng đại nhân đến Thiên Tiệm.

Tuy Tam Mục Thần Đồng kinh diễm vô song nhưng gã biết nếu Lý Thất Dạ vào Bất Độ Hải, sau này gã sẽ là người duy nhất may mắn cùng hắn đi đến cuối đoạn đường.

Lý Thất Dạ liếc Tam Mục Thần Đồng một cái, không từ chối:

– Cũng được.

Bỗng có tiếng chim hót vang vọng vũ trụ:

– Chiếp!

Ngước lên nhìn thì thấy Ngũ Thải Thần Diên bay lên hướng tới biên cương Tiên Thống Giới, Thiên Tiệm.

Linh Tâm Chân Đế đứng trên lưng Ngũ Thải Thần Diên.

Lý Thất Dạ thu lại tầm mắt, trêu cợt Tam Mục Thần Đồng:

– Là người quen cũ của ngươi.

Vẻ mặt Tam Mục Thần Đồng lúng túng, chối không được mà thừa nhận cũng không xong, trong một chốc không biết nên nói cái gì.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Đi.

Tam Mục Thần Đồng còn sững sờ bỗng bay lên trên trời.

Nên biết gã là Nửa Bước Trường Tồn, nhưng lúc này gã thân bất do kỹ bị Lý Thất Dạ kéo lên trời, thực lực như thế khủng bố biết bao.

Khi Tam Mục Thần Đồng lấy lại tinh thần thì bọn họ đã đứng trên lưng Ngũ Thải Thần Diên, Linh Tâm Chân Đế ngay trước mắt.

Lý Thất Dạ, Tam Mục Thần Đồng đột nhiên leo lên Ngũ Thải Thần Diên làm Linh Tâm Chân Đế hết hồn, còn tưởng có kẻ địch khiêu khích, cảnh giác nhìn.

Thấy Lý Thất Dạ, Tam Mục Thần Đồng khiến Linh Tâm Chân Đế thở phào nhẹ nhõm, nhưng còn ôm cảnh giác với Lý Thất Dạ. Vì hắn nổi tiếng dữ, mới giết ba vị Chân Đế, có một vị là Kim Bồ Chân Đế mạnh còn hơn nàng.

Sinh ra một vị Chân Đế khó khăn biết bao, huống chi Chân Đế rất mạnh, Lý Thất Dạ một hơi đồ sát ba vị Chân Đế, người như vậy gọi Đệ Nhất Hung Nhân cũng không đủ.

Nên Linh Tâm Chân Đế không thể nào không đề phòng Lý Thất Dạ.

Một hơi chém ba vị Chân Đế khiến Lý Thất Dạ nổi tiếng dữ, Quang Minh Thánh Viện ngày nay dù là ai khi nhắc tới Đệ Nhất Hung Nhân Lý Thất Dạ sẽ biến sắc. Uy danh Đệ Nhất Hung Nhân đã sánh ngang với Thánh Sương Chân Đế Bắc Viện, Minh Vương Phật Thánh Đà Tây Bộ, Kim Biến Chiến Thần Ly Minh Nam Bộ, Tử Long Nữ Đế Thự Quang Đông Bộ.

Linh Tâm Chân Đế đề phòng Lý Thất Dạ nhưng nàng là Chân Đế, vẫn có khí độ phi phàm.

Chương 4163: Tam Mục Thần Đồng Thành Kẻ Đần

Linh Tâm Chân Đế chắp tay với Lý Thất Dạ, Tam Mục Thần Đồng, lễ độ chào:

– Thì ra là Lý công tử và Tam Mục đạo huynh giá lâm, thứ lỗi không nghênh đón.

Lúc trước Lý Thất Dạ còn từng buông lời đùa giỡn nàng, đổi lại người khác ít nhiều gì sẽ thầm ghi hận.

Tam Mục Thần Đồng vội nói, có chút cẩn trọng, một chút căng thẳng:

– Linh Tâm bệ hạ khách sáo.

Đối với ai thì Tam Mục Thần Đồng tự do tiêu sái, kiêu căng ngang ngược, nhưng gã trở nên cẩn trọng trước mặt Linh Tâm Chân Đế, cái tính ngạo mạn không biết bay đi đâu.

Linh Tâm Chân Đế mỉm cười nói:

– Tam Mục đạo huynh quá khách sáo, nếu Tam Mục đạo huynh cứ gọi tiểu muội là bệ hạ thì tiểu muội hổ thẹn không dám nhận, sẽ giảm thọ.

Linh Tâm Chân Đế phong tư yểu điệu, xinh đẹp động lòng người:

– Nếu Tam Mục đạo huynh không ngại cứ gọi ta một tiếng Linh Tâm được rồi.

Linh Tâm Chân Đế không nói sai, nàng là Chân Đế thất cung, Tam Mục Thần Đồng là Nửa Bước Trường Tồn. Mặc dù Trường Tồn được gọi là sánh ngang Thủy Tổ nhưng Nửa Bước Trường Tồn tuyệt đối không thể ngang ngửa Thủy Tổ. Tuy nhiên Nửa Bước Trường Tồn so với Chân Đế thất cung, Tam Mục Thần Đồng so với Linh Tâm Chân Đế thì mạnh hơn.

Nếu Tam Mục Thần Đồng gọi nàng là bệ hạ thì Linh Tâm Chân Đế hổ thẹn không dám nhận. Về thiên phú hay thực lực Tam Mục Thần Đồng đều hơn xa nàng.

Lúc này Tam Mục Thần Đồng cục súc ngu đần, chẳng còn vẻ kiêu căng, phóng đãng:

– Sao… sao… sao mà được.

Tam Mục Thần Đồng là người thiên phú vô song, nhiều chuyện gã vừa đụng vào liền hiểu biết. Đối với Tam Mục Thần Đồng chuyện khó khăn đến đâu, ảo diệu cỡ nào hễ gã tiếp xúc là có thể phát huy tự do.

Nhưng Tam Mục Thần Đồng trở nên cục mịch trước Linh Tâm Chân Đế, thiên phú tuyệt thế vô song của gã không có đất dùng võ. Tam Mục Thần Đồng như cục sét gỉ chậm chạp, nói chuyện lắp bắp.

Linh Tâm Chân Đế mỉm cười nói:

– Có gì không được, người trong thiên hạ đều khen thiên phú của Tam Mục đạo huynh, tiểu muội cũng ngưỡng mộ đã lâu. Hôm nào có cơ hội xin Tam Mục đạo huynh chỉ điểm cho.

Tam Mục Thần Đồng ngọng nghịu nói:

– Cái đó… tốt… tốt… ta… ta… ta chỉ sợ làm… làm không tốt… hại… hại đệ tử người ta.

Tam Mục Thần Đồng kiêu căng ngang ngược, thông minh tuyệt thế đã biến mất, gã thành tiểu tử ngốc khờ khạo.

Linh Tâm Chân Đế nhoẻn miệng cười nói:

– Tam Mục đạo huynh thật biết nói đùa, nếu Tam Mục đạo huynh mà hại đệ tử người ta thì trên đời này còn ai dạy tốt hơn?

Linh Tâm Chân Đế chỉ cười nhẹ nhưng vẻ đẹp của nàng ở trong mắt Tam Mục Thần Đồng là đẹp hút hồn người.

Linh Tâm Chân Đế cười nói:

– Ta tin trên đời này không có công pháp gì có thể làm khó Tam Mục đạo huynh.

Nhìn Linh Tâm Chân Đế nhoẻn miệng cười, Tam Mục Thần Đồng ngơ ngẩn, đầu óc trống rỗng:

– Cái… cái… đó…

Linh Tâm Chân Đế thấy bộ dạng khờ khạo của Tam Mục Thần Đồng thì buồn cười.

Trong khi Tam Mục Thần Đồng ngây ngô cười nhìn Linh Tâm Chân Đế sững sờ, Lý Thất Dạ dùng khuỷu tay đụng gã, lắc đầu nói:

– Thông minh tài trí của ngươi chạy đi đâu rồi?

Tam Mục Thần Đồng bị Lý Thất Dạ chọt một cái tỉnh táo lại, nghĩ mình đã làm chuyện khờ ngốc thì rất xấu hổ, mặt đỏ rần không nói nên lời.

Linh Tâm Chân Đế đã nhìn quen, chỉ cười tủm tỉm, nàng xinh đẹp tuyệt trần khi cười thì rất đẹp. Tam Mục Thần Đồng suýt bị hút hồn, lại sững sờ.

Lý Thất Dạ bất đắc dĩ xem thủ đoạn tán gái kém cỏi, lại dùng khuỷu tay chọt Tam Mục Thần Đồng:

– Ngươi nói một câu gì đi, dù gì người ta là Chân Đế muốn thỉnh giáo ngươi.

Tam Mục Thần Đồng tỉnh táo lại, gã lúng túng. Tam Mục Thần Đồng có thiên phú vô song, rất thông minh, trước mặt ai thì gã đều tự do tiêu sái nhưng như khúc gỗ khi đối mặt Linh Tâm Chân Đế.

Tam Mục Thần Đồng cười gượng nói:

– Thật… thật ra ta rất ngốc, có nhiều công pháp không phải nhìn sơ liền lĩnh ngộ.

Lý Thất Dạ cốc đầu gã:

– Ngốc cái đầu ngươi, giờ ngươi mới bao nhiêu tuổi? Còn nhỏ đã là Nửa Bước Trường Tồn, ngốc gì? Thiên phú như ngươi nếu ngốc thì người khác đều là đồ ngu.

Lý Thất Dạ đã cố gắng tranh thủ cơ hội giùm Tam Mục Thần Đồng.

Linh Tâm Chân Đế khen:

– Lý công tử nói đúng lắm, Tam Mục đạo huynh là Nửa Bước Trường Tồn trẻ nhất đương thời, dù là Phi Kiếm Thiên Kiêu cũng lớn hơn Tam Mục đạo huynh nửa tuổi. Lúc Phi Kiếm Thiên Kiêu đột phá bình cảnh Trường Tồn được Kim Quang Thượng Sư đích thân dạy dỗ mới bước vào cảnh giới Nửa Bước Trường Tồn, còn Tam Mục đạo huynh tự dựa vào sức mình, tuổi nhỏ nhất đã trở thành Nửa Bước Trường Tồn. Chỉ nói về thiên phú thì thiên hạ hiện nay e rằng không có ai sánh bằng Tam Mục đạo huynh.

Linh Tâm Chân Đế nói sự thật chứ không tâng bốc, chỉ tính thiên phú thì Tiên Thống Giới hiện nay hiếm ai có thể so sánh với Tam Mục Thần Đồng.

Được Linh Tâm Chân Đế nghiêm túc khen cao như vậy, Tam Mục Thần Đồng sung sướng lâng lâng:

– Thật vậy không?

Người trong thiên hạ đều khen Tam Mục Thần Đồng thiên phú vô song, nhiều người mạnh hơn gã thừa nhận thiên phú không bằng gã. Quá nhiều người ca ngợi thiên phú của gã, nên lúc Tam Mục Thần Đồng nghe khen không có cảm giác gì, lọt vào tai gã chỉ là lời khen bình thường.

Nhưng Linh Tâm Chân Đế khen lại khác, Tam Mục Thần Đồng đã nghe lời khen vô số lần, nhưng khi nàng nói ra thì là từ ngữ êm tai nhất.

Lý Thất Dạ bất đắc dĩ lắc đầu nhìn bộ dạng khờ khạo của Tam Mục Thần Đồng:

– Linh Tâm Chân Đế là Chân Đế thất cung, nàng nói chuyện chẳng lẽ chỉ để ngươi vui lòng?

Tam Mục Thần Đồng cười gượng.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Đại đạo dài dặc, gặp nhau là duyên, cũng là tạo hóa. Các ngươi đều là thiên tài, hiếm khi có cơ hội gặp nhau sao không cùng tâm sự bàn luận một chút, không chừng có thu hoạch lớn.

Hắn cố ý ghép đôi Tam Mục Thần Đồng, Linh Tâm Chân Đế.

Tam Mục Thần Đồng đã không còn thông minh tài trí, chỉ như khúc gỗ:

– Vậy… vậy được không?

Linh Tâm Chân Đế là loại người rộng rãi, cười nói:

– Gần đây ta ngộ đạo đang có thắc mắc, nếu Tam Mục đạo huynh không chê thì xin chỉ điểm bến mê cho.

Tam Mục Thần Đồng lên tinh thần:

– Nói nghe thử, chúng ta cùng tham thảo.

Mặc dù thủ đoạn tán gái của Tam Mục Thần Đồng rất vụng về nhưng nhắc tới luận đạo là gã lên tinh thần, dù sao gã là thiên tài tuyệt thế vô song.

Linh Tâm Chân Đế bình thản kể ra:

– Gần đây ngộ đạo cảm giác đạo nổi sương, lòng có mê hoặc, mong Tam Mục đạo huynh dùng Hoàng Kim Nhãn nhìn giúp ta.

Chương 4164: Biết Tán Gái Không

Tam Mục Thần Đồng rất vui lòng trợ giúp, vội mở Hoàng Kim Nhãn:

– Để ta thử.

Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế chụm đầu bàn đại đạo, bọn họ nói tâm đắc ngộ đạo, kiến thức công pháp, cách tu luyện, nói tràng giang đại hải.

Tam Mục Thần Đồng rất là cục súc trước mặt Linh Tâm Chân Đế nhưng chìm trong luận đạo là gã tinh thần phơi phới, nói không dứt. Kiến thức của gã thường chọt trúng điểm yếu, cực kỳ tinh diệu. Linh Tâm Chân Đế là Chân Đế thất cung nghe xong cũng khen không dứt.

Tam Mục Thần Đồng dù gì là thiên tài tuyệt thế vô song, gã có hiểu biết riêng biệt về đại đạo, đây cũng là lĩnh vực gã giỏi nhất. Khi thảo luận tu đạo là Tam Mục Thần Đồng không còn ngốc nghếch, trở lại bộ dạng thật sự thiên phú vô song.

Trong khi hai người luận bàn nói chuyện, Tam Mục Thần Đồng nói luôn miệng, không giấu diếm hiểu biết về đại đạo của mình, chia sẻ cho Linh Tâm Chân Đế, khiến nàng ích lợi không nhỏ.

Linh Tâm Chân Đế không giấu diếm cũng chia sẻ tâm đắc tu đạo với Tam Mục Thần Đồng.

Linh Tâm Chân Đế là Chân Đế thất cung, cũng có thiên phú vô song, tuy không kinh tài tuyệt diễm như Tam Mục Thần Đồng nhưng không kém quá xa.

Nên Linh Tâm Chân Đế chia sẻ tâm đắc tu luyện của mình khiến Tam Mục Thần Đồng thu hoạch được nhiều. Lúc nghe đến diệu dụng mặt gã đỏ rần lớn tiếng la diệu.

Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế bàn luận say mê, quên hết tất cả, quên luôn thời gian.

Hai người đến từ môn phái khác nhau, mạnh như họ trong ngày thường không có cơ hội tốt như vậy ngồi cùng nhau thảo luận, cùng luận đạo.

Mỗi đạo thống, mỗi đại giáo có thành kiến môn phái, không muốn công khai công pháp hoặc tâm đắc tu đạo của mình cho người khác. Nên Chân Đế cũng khó có cơ hội trút hết tất cả không giấu diếm.

Tam Mục Thần Đồng, Linh Tâm Chân Đế không thể nói ra công pháp của môn phái mình, nhưng hai người có thể tâm sự nhiều tâm đắc, cái nhìn trong tu luyện đại đạo. Tồn tại mạnh như hai người, còn là thiên tài thiên phú vô song, tâm đắc và cái nhìn tu luyện của họ cũng là công pháp tuyệt thế, có giá trị rất cao. Vì vậy Linh Tâm Chân Đế, Tam Mục Thần Đồng tham ngộ tâm đắc và cái nhìn tu luyện không bị thành kiến tông môn giới hạn.

Tam Mục Thần Đồng, Linh Tâm Chân Đế thảo luận vui vẻ quên hết tất cả, thu hoạch phong phú. Hai người đã quên mình ở đâu, Ngũ Thải Thần Diên thì chở họ bay nhanh hướng Thiên Tiệm, mau như tia chớp.

Trong khi Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế luận đạo, Lý Thất Dạ khoanh chân ngồi một bên, nhắm mắt như đang ngủ.

Nói thật lâu sau Tam Mục Thần Đồng, Linh Tâm Chân Đế tỉnh táo lại, phát hiện đã gần đến Thiên Tiệm.

Từ Quang Minh Thánh Viện tới Thiên Tiệm rất xa, dù Ngũ Thải Thần Diên siêu thần tốc cũng phải bay thời gian thật dài, vậy mà giờ họ đã đến gần Thiên Tiệm là biết hai người nói bao lâu. Nhưng Linh Tâm Chân Đế, Tam Mục Thần Đồng cảm giác thật ngắn ngủi.

Linh Tâm Chân Đế nhìn phương xa, cười nói:

– Sắp đến Thiên Tiệm.

Tam Mục Thần Đồng liếc phía trước, nhưng gã nhìn Linh Tâm Chân Đế lâu hơn.

Tam Mục Thần Đồng buồn bã nói:

– Thời gian mau thật.

Linh Tâm Chân Đế mỉm cười nói:

– Không mau, chúng ta luận đạo đã một lúc.

Tam Mục Thần Đồng cười ngờ nghệch:

– Vậy sao? Ta cảm giác chớp mắt vụt qua.

Với Tam Mục Thần Đồng thì thời gian qua thật nhanh, ngày luận đạo với Linh Tâm Chân Đế tựa như một cái búng tay đã qua, cũng là khoảnh khắc vui vẻ nhất của gã.

Là thiên tài, khi tu đạo có tâm đắc thì Tam Mục Thần Đồng mừng như điên. Luận đạo với Linh Tâm Chân Đế đem đến cảm giác khác, nó không đơn giản là ngộ đạo. Ở cùng Linh Tâm Chân Đế thật vui vẻ, sung sướng, thời gian như vĩnh hằng, Tam Mục Thần Đồng muốn mãi mãi ở trong khoảnh khắc này.

Tiếc rằng khoảnh khắc vui vẻ luôn ngắn ngủi, thường trôi qua trong chớp mắt.

Nên khi sắp đến Thiên Tiệm làm Tam Mục Thần Đồng thấy hụt hẫng, vì đến Thiên Tiệm nghĩa là chia tay, có lẽ không thể gặp lại.

Linh Tâm Chân Đế đứng dậy khom người hướng Tam Mục Thần Đồng:

– Lần này tiểu muội thu hoạch được nhiều, đa tạ Tam Mục đạo huynh dốc túi truyền dạy.

Tam Mục Thần Đồng vội hành lễ lại:

– Đâu, đâu có, là… là nàng dạy ta rất nhiều, khiến ta tham ngộ đại đạo được rộng mở.

Linh Tâm Chân Đế mỉm cười gật đầu xem như chào Tam Mục Thần Đồng, vì sắp chia tay.

Trong khi Tam Mục Thần Đồng nhìn Linh Tâm Chân Đế ngây người, không biết nên nói cái gì thì bên cạnh vang lên tiếng nói:

– Ngươi mời nàng đến nhà ngươi làm khách đi.

Là Lý Thất Dạ.

Tam Mục Thần Đồng giật mình tỉnh táo, gã nhìn Linh Tâm Chân Đế, lúng túng không mở miệng được.

Nhìn bộ dạng khờ ngốc của Tam Mục Thần Đồng khiến Linh Tâm Chân Đế bật cười hỏi:

– Tam Mục đạo huynh muốn mời ta?

Tam Mục Thần Đồng giật mình, vội hỏi:

– Có… có… có được không? Không biết nàng có rảnh đến Thiên Đồng đạo thống chúng ta làm khách?

Tam Mục Thần Đồng không dám nói thẳng, không dám trực tiếp mời Linh Tâm Chân Đế đến nhà mình chơi, chỉ có thể nói là mời nàng đến Thiên Đồng đạo thống làm khách.

Linh Tâm Chân Đế nhẹ gật đầu đồng ý:

– Tam Mục đạo huynh mời, tiểu muội nào dám từ chối, hôm nào rảnh nhất định đi thăm Thiên Đồng đạo thống.

Nghe Linh Tâm Chân Đế đồng ý lời mời làm tim Tam Mục Thần Đồng đập rộn ràng, đây là một trong các câu nói êm tai nhất gã nghe hôm nay, vui vẻ muốn bay lên.

Tam Mục Thần Đồng gật đầu lia, ước gì ngày đó mau đến:

– Tốt lắm, tốt lắm, khi đó ta nhất định nghênh tiếp nàng!

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Ngươi đâu chỉ nghênh tiếp Linh Tâm Chân Đế, người ta từ ức vạn dặm xa xôi đến nhà ngươi làm khách. Ngươi không chỉ nghênh tiếp còn phải luôn ở bên cạnh làm bạn mới bày tỏ hết tình chủ nhà. Quan trọng hơn là ngươi phải đưa người ta về, đưa tới Y Điện Viện. Một nữ hài tử lặn lội đường xa, dọc đường vô cùng nguy hiểm, lỡ xảy ra chuyện gì thì ngươi ăn nói làm sao với trưởng bối người ta?

Lý Thất Dạ muốn ghép đôi Tam Mục Thần Đồng, Linh Tâm Chân Đế, người tốt làm đến cùng lại đẩy hai người một phen. Với thủ đoạn ngây ngô của Tam Mục Thần Đồng muốn theo đuổi Linh Tâm Chân Đế thì khó hơn lên trời.

Tam Mục Thần Đồng chần chừ:

– Có… có… có được không?

Vì làm vậy quá bộc tuệch, trực tiếp, ý xấu rõ ràng ai đều thấy.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Có gì không được? Bảo vệ nữ hài tử là trách nhiệm không thể chối từ của nam tử hán, ngươi có phải là nam tử hán không?

Tam Mục Thần Đồng líu lưỡi:

– Cái… cái… cái đó…

Chương 4165: Thích Thì Lên (1)

So với Tam Mục Thần Đồng ngốc nghếch thì Linh Tâm Chân Đế sảng khoái hơn nhiều, nàng cười nói với gã:

– Tới khi đó làm phiền Tam Mục đạo huynh.

Tam Mục Thần Đồng gật đầu như gà mổ thóc:

– Được, được, được.

Tam Mục Thần Đồng rất vui vẻ, lúc này gã mong mỏi ngày đó đến mau lên.

Tưởng tượng xem, trong quá trình đi về gã và Linh Tâm Chân Đế có bao nhiêu là thời gian ở chung, tưởng tượng thôi đã làm gã lâng lâng.

Tam Mục Thần Đồng thầm cảm kích Lý Thất Dạ, nếu không nhờ hắn nói một câu thì gã tuyệt đối không dám mở miệng mời Linh Tâm Chân Đế.

Trong khi Tam Mục Thần Đồng mơ mộng, Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

– Thiên Tiệm đã đến.

Tam Mục Thần Đồng, Linh Tâm Chân Đế lấy lại tinh thần, giương mắt nhìn đằng trước có một vật khổng lồ bàn cứ.

Thiên Tiệm nằm ở biên hoang Tiên Thống Giới, có thể nói là chỗ xa xôi nhất Tiên Thống Giới, bước ra Thiên Tiệm là sẽ đi vào hư không mênh mông.

Thiên Tiệm như cự long bàn cứ trong không trung, như trường thành ức ức ức vạn dặm, vắt ngang biên giới. Nói đơn giản thì Thiên Tiệm che Tiên Thống Giới đằng sau, Thiên Tiệm trước mắt ba người là phòng tuyến biên giới của Tiên Thống Giới.

Tiên Thống Giới dài ức ức ức vạn dặm, chính giữa Thiên Tiệm là Thiên Hùng quan nổi tiếng như cồn. Thiên Hùng quan là nơi xa nhất biên hoang Tiên Thống Giới.

Khi ngươi đứng trong Thiên Hùng quan nhìn ra ngoài, giữa hư không xa xôi mênh mông bên trái là Bất Độ Hải, một mảnh bao la vô cùng vô tận, bên phải là Thiên Khư hư không vô biên, vô số trời trăng sao chìm nổi, thật nhiều chiến trường cổ vỡ vụn trôi nổi.

Vì bên ngoài Thiên Tiệm trái là Bất Độ Hải, phải là Thiên Khư, nếu có kẻ địch xâm nhập Tiên Thống Giới phải vượt qua Thiên Tiệm trước hết. Thống ngự nguyên Thiên Tiệm là Thiên Hùng quan.

Cho nên Thiên Tiệm là tuyến phòng ngự thứ nhất của Tiên Thống Giới, Thiên Hùng quan là hùng quan số một của Tiên Thống Giới.

Nhìn Thiên Tiệm gần ngay trước mắt, Tam Mục Thần Đồng buồn bã thì thào:

– Đến Thiên Tiệm rồi.

Tam Mục Thần Đồng biết đến Thiên Tiệm nghĩa là chia tay, nỗi lòng tràn đầy phức tạp. Đây không phải lần đầu gã đến Thiên Tiệm nhưng lần đầu tiên lòng rối bời.

Khi Ngũ Thải Thần Diên sắp bay qua Thiên Tiệm, Linh Tâm Chân Đế chắp tay từ biệt:

– Hai vị, cáo từ, sau này gặp lại.

Tam Mục Thần Đồng lưu luyến nhưng cũng đành chắp tay:

– Cáo từ.

Lý Thất Dạ cười gật đầu nhảy xuống, Tam Mục Thần Đồng cũng bay hướng Thiên Tiệm.

Hai người đáp xuống Thiên Tiệm, Ngũ Thải Thần Diên hú dài:

– Chiếp!

Ngũ Thải Thần Diên bay qua Thiên Tiệm hướng tới Thiên Khư.

Đứng trên Thiên Tiệm nhìn Ngũ Thải Thần Diên lướt qua, nhìn Linh Tâm Chân Đế khuất xa trong Thiên Khư bao la, Tam Mục Thần Đồng sững sờ thật lâu.

Tam Mục Thần Đồng sắp hóa đá trông ngóng, Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Người đã đi rồi còn thẫn thờ cái gì?

Bị Lý Thất Dạ làm giật mình, Tam Mục Thần Đồng đỏ mặt phủ nhận ngay:

– Không, không, không! Ta chỉ đang nhìn Thiên Khư. Thiên Khư cao sâu khiến người không thể nhìn trộm toàn cảnh.

Lý Thất Dạ lắc đầu cười nói:

– Xem bộ dạng của ngươi đi, thích một nữ nhân chứ có gì? Không có lá gan thừa nhận, ngươi còn giống nam nhân không? Càng đừng nói ngươi là Tam Mục Thần Đồng, cái tính kiêu căng ngang ngược ngày thường đâu rồi?

Tam Mục Thần Đồng không nói nên lời:

– Ta… ta… ta…

Hễ nhắc tới vụ Linh Tâm Chân Đế là Tam Mục Thần Đồng như đổi thành người khác.

– Bình thường ta không như vậy.

Hễ ở trước mặt Linh Tâm Chân Đế là Tam Mục Thần Đồng sẽ căng thẳng, nói chuyện cũng không trơn tru. Trên đời này hiếm có người khiến gã căng thẳng, lần đầu tiên gặp tuyệt thế vô song như Kim Quang Thượng Sư cũng không khiến Tam Mục Thần Đồng căng thẳng đến vậy.

Lý Thất Dạ cười cười, không giễu cợt gã:

– Bởi vì ngươi thích nàng, hay nên nói là yêu. Khi ngươi lo được lo mất đối với một người, nói chuyện rụt rè trước mặt nàng, người đó nếu không phải là cấp trên của ngươi thì nghĩa là ngươi yêu nàng.

Tam Mục Thần Đồng ngẩn ngơ:

– Yêu nàng.

Trong lòng Tam Mục Thần Đồng luôn không muốn thừa nhận chuyện này, thậm chí sợ bị người biết. Hễ nhắc tới là gã sẽ bản năng phủ nhận, nhưng giờ bị Lý Thất Dạ vạch tấm màn che làm gã thẫn thờ.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Điều này nói lên ngươi để ý nàng, muốn bày ra mặt ưu tú nhất cho nàng xem, nhưng lại vụng về biểu diễn. Vì ngươi làm quá mức, lo được lo mất không tự nhiên nên ngươi trở nên vụng về.

Nghe Lý Thất Dạ nói hàng loạt, Tam Mục Thần Đồng nghiệm kỹ lại biểu hiện của mình trước mặt Linh Tâm Chân Đế. Đúng như Lý Thất Dạ nói, gã rất muốn làm tốt trước mặt nàng nhưng mỗi lần đầu óc kẹt cứng, trở nên vụng về.

Lý Thất Dạ liếc gã:

– Ngươi không muốn thừa nhận nó, thậm chí sợ bị người phát hiện, đặc biệt là Linh Tâm Chân Đế. Tại sao ngươi có suy nghĩ như vậy?

Tam Mục Thần Đồng ngẩn ngơ, gã lấy lại tinh thần, lắc đầu cười khổ:

– Ta cũng không biết, nói chung cảm thấy rất căng thẳng.

Lý Thất Dạ lắc đầu nói:

– Vì trong lòng của ngươi không đủ tự tin. Trước mặt người khác thì ngươi rất tự tin, ngươi là Tam Mục Thần Đồng, kiêu căng ngang ngược. Nhưng khi đứng trước mặt Linh Tâm Chân Đế thì ngươi trở nên thiếu tự tin, cảm giác mình không đủ ưu tủ, không thể đánh động nàng. Ngươi biết tại sao sợ bị người phát hiện không? Đặc biệt là Linh Tâm Chân Đế.

Tam Mục Thần Đồng ngẫm nghĩ, không trả lời được:

– Ta… ta… ta không biết.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Bởi vì ngươi sợ, sợ thất bại. Tam Mục Thần Đồng là loại người gì? Thiên tài, thiên tài tuyệt thế vô song. Ngươi đã thất bại bao giờ chưa? E rằng không có, dù thất bại thì chỉ là tạm thời. Công pháp thâm ảo đến đâu, bí thuật khó tu luyện cỡ nào cùng lắm khiến ngươi tạm thời không thể lĩnh ngộ, nhưng sớm muộn gì ngươi sẽ làm được. Nên ngươi chưa thật sự thất bại bao giờ, dù gặp người mạnh hơn ngươi, có lẽ từng có người đánh bại ngươi, nhưng trong tiềm thức cho ngươi cho rằng mình còn trẻ, thực lực không đủ, cho ngươi vài năm thì sẽ đánh bại người đó. Vì vậy trong lòng ngươi chưa bị thất bại hoàn toàn.

Lý Thất Dạ cười nói:audio coi am

– Nhưng Linh Tâm Chân Đế thì khác, nếu ngươi theo đuổi nàng nhưng không thành công, nàng không thích, từ chối thì trong lòng ngươi biết đây là thất bại hoàn toàn. Có lẽ cả đời ngươi chỉ có một cơ hội duy nhất, thất bại rồi mãi mãi không thành công.

Lý Thất Dạ tạm dừng rồi nói tiếp:

– Ngươi sợ thất bại như vậy, không dám đối mặt nó, không dám thừa nhận nó. Bắt ngươi thừa nhận mình thất bại là điều rất khó khăn, nói ngươi sợ chẳng bằng nói ngươi bản năng trốn tránh nó.

❮ prev
next ❯

Avatar

Recent Comments
https://audiosite.net
☣Bộ Truyện Con Đường Bá Chủ cập 24h mỗi ngày nhé các đạo hữu ...!☣ f5 hoặc tải lại trang để nhật chính xác nhé..:)☣Còn các thành viên thì không cần :) mặc định cập nhật bất kỳ truyện nào mới nhất nhé
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 days ago
Tớ mới eidt lại được 500 chương mới nhất nhé ... đã gửi cho hà thu nhé bạn..^^!Chậm nhất giờ này ngay mai hoàn tất nhé bạn
https://audiosite.net
hạ vũ 3 days ago
truyện ta đánh cắp dòng thời gian không ra nữa ak 😂
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!