1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 680 [Chương 3396 đến Chương 3400]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 680 [Chương 3396 đến Chương 3400]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3396: Tay Không Vồ Ưng

Chỉ nghe tiếng xương vỡ “răng rắc” vang lên. Bị bàn chân của Lý Thất Dạ giẫm lên, hai móng sắc bén của cự ưng vỡ vụn.

– Một con súc sinh lông lá mà thôi!

Lý Thất Dạ lạnh nhạt cười, lập tức túm lấy cái cánh còn lại của cự ưng.

“A…” Tiếng hét thảm vang lên. Lúc này chỉ nghe thấy tiếng xé rách “xoẹt”, máu tươi tung tóe, chỉ thấy Lý Thất Dạ kéo đứt hai cánh của con cự ưng, máu me đầm đìa, cả mình cự ưng nằm trong vũng máu.

Lúc này, cự ưng bị xé mất hai cách nằm trong vũng máu. Nó đã không còn vẻ uy vũ thần tuấn như ban nãy nữa, nó đang thoi thóp sắp chết.

Cảnh này quá sức chấn động lòng người. Rất nhiều người còn chưa kịp biết chuyện gì đang xảy ra thì đã ngơ ngác nhìn thấy Lý Thất Dạ kéo đứt hai cánh của cự ưng rồi.

Lúc này thời gian giống như ngắt quang hình ảnh lúc này. Chỉ thấy Lý Thất Dạ chân đạp cự ưng, hai tay cầm hai cái cánh khổng lồ loang lổ vết máu. Thần thái Lý Thất Dạ tuy rằng bình tĩnh, thế nhưng khí tức cuồng bá lại chấn động tất cả mọi người ở nơi này.

Đây chính là cự ưng của Vân Độ Ưng Thần, là ưng kỵ của một vị bất hủ, thế nhưng lúc này lại bị Lý Thất Dạ xé xác. Cảnh này đúng là quá hung hãn, quá bá đạo.

Cảnh này phát sinh quá nhanh, tất cả diễn ra trong chớp mắt, rất nhiều người còn chưa nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra thì Lý Thất Dạ đã xé rách cánh của cự ưng rồi.

– Muốn chết…

Trong nháy mắt, bầu trời như nổ tung, tiếng gầm giận dữ vang vọng thiên địa. Khi tiếng gầm này vang lên, bầu trời nổ tung.

“Đùng…” Bầu trời lập tức đổ nát, một ngón tay từ trên trời giáng xuống. Đây là ngón tay uất giận của Vân Độ Ưng Thần, ngón tay còn chưa rơi xuống thì đã nghe thấy tiếng đổ nát, hư không đổ nát, hóa thành một vùng trống không cực kỳ đáng sợ.

Đáng sợ hơn đó là ngón tay còn chưa rơi xuống thì đã có mấy ngọn núi đổ nát, dung nham dâng trào, hù vô số người rít gào, cũng có không ít tu sĩ đạo hạnh yếu kém chôn thây dưới ngón tay này.

Ngón tay này có thể hủy thiên diệt địa, ngay cả Chân Thần cũng cảm thấy mình chỉ là một thứ gì đó còn nhỏ bé hơn cả sâu kiến. Dù là Chân Thần đăng thiên, khi nhìn thấy ngón tay kinh khủng này thì cũng mất hồn mất vía, phản ứng đầu tiên chính là xoay người bỏ chạy thật xa.

Vân Độ Ưng Thần tức giận, ngón tay uất giận hủy thiên diệt địa, như muốn bắn chìm vạn dặm đại địa ở Vạn Phong Lĩnh vậy. Khi ngón tay rơi xuống thì giống như tận thế.

Ngón tay này chất chứa mọi sự tức giận của Vân Độ Ưng Thần. Cũng khó trách hắn phẫn nộ, cự ưng chính là vật cưỡi của hắn, đã đi theo hắn vô số năm tháng, giống như phụ tá đắc lực vậy. Bây giờ Lý Thất Dạ lại bẻ gãy hai cánh của nó, Vân Độ Ưng Thần không giận làm sao được chứ?

– Cút…Chuyện ma dân gian – những mẫu chuyện ngắn do chính người kể chuyện trải qua ..!- Thỉnh chư vi nghé thăm …!

Đối mặt với ngón tay uất giận của Vân Độ Ưng Thần, Lý Thất Dạ lười nhìn nhiều, quát lên, đánh ra một quyền.

Trong nháy mắt, nấm đấm của Lý Thất Dạ dâng trào kim quang cuồn cuộn, nấm đấm giống như được rèn bởi hoàng kim. Tuy rằng nấm đấm không lớn, thế nhưng nó lại nắm giữ sức mạnh lớn nhất thế gian, chí cương chí dương, có thể đánh vỡ tất cả mọi thứ trên thế gian.

“Đùng” Khi quyền này đấm tới thì thiên địa hỗn độn, quyền này biến tất cả mọi thứ thành tro bụi, tất cả mọi thứ đều bị nghiền nát.

“Ầm” Ngôi sao vỡ vụn, sau đó là máu tươi tung tóe, tiếng rên rỉ vang lên. Tất cả mọi người đều thấy được một quyền cuồng bá của Lý Thất Dạ đấm ngón tay của Vân Độ Ưng Thần thành mưa máu, cả ngón tay lập tức nát vụn, đau tới mức Vân Độ Ưng Thần phải rên rỉ một tiếng.

Cảnh này quá chấn động lòng người. Đánh ngón tay của một vị bất hủ thành mưa máu, quyền này quá hung mãnh, quá vô địch rồi.

“Răng rắc…” Tiếng xương vỡ vụn vang lên. Chỉ thấy Lý Thất Dạ giẫm chân, thân thể khổng lồ của con cự ưng lập tức sụp đổ, máu thịt be bét.

– A…

Lúc này cự ưng hét thảm, muốn giãy dụa chạy trốn, thế nhưng lúc này đã muộn rồi.

Chỉ nghe thấy tiếng “răng rắc” vang lên không dứt, toàn thân cự ưng bị Lý Thất Dạ giẫm thành thịt vụn.

Trong nháy mắt cự ưng đã về chầu trời. Thậm chí chủ nhân Vân Độ Ưng Thần cũng không kịp cứu nó, cứ thế mà bị Lý Thất Dạ giẫm thành đống thịt vụn.

Nhất thời, không gian yên tĩnh, yên tĩnh tới mức mọi người có thể nghe rõ tiếng hít thở của nhau. Lúc này, rất nhiều người ngoác rộng miệng, rất lâu cũng chưa thể khép lại được.

Đây chính là cự ưng của Vân Độ Ưng Thần, là vật cưỡi của một vị bất hủ, thế mà cứ như vậy bị Lý Thất Dạ giẫm thành thịt vụn trước mặt người trong thiên hạ. Hành động thô bạo như này, không ai sánh bằng.

Nhất thời, mọi người choáng váng. Lão tổ đạo thống cũng vậy, vô địch Chân Thần cũng vậy, lúc này ai cũng lạnh gáy. Dõi mắt nhìn khắp thiên hạ, còn ai dám làm ra chuyện như thế chứ.

– Tiểu súc sinh, ta muốn chém ngươi thành muôn mảnh.

Lúc này có tiếng hét vang lên, tiếng hét nổ nát thiên địa, mấy chục ngọn núi nổ tan nát bởi tiếng hét giận dữ này.

Trên bầu trời có một người giáng xuống, là một ông lão. Ông lão này áo khoác phấp phới, vốn phải nhìn có vẻ “tay cầm quạt lông, khăn buộc đầu”, thế nhưng lúc này dưới cơn phẫn nộ nên khuôn mặt hắn có mấy phần dữ tợn. Nhất là khi hắn phẫn nộ, đôi mắt cứ như biến thành hai viên mặt trời, nóng rát vô biên, giống như muốn thiêu rụi toàn bộ thế giới, khiến người ta nhìn mà thấy lạnh người.

Ông lão này chính là lão tổ mạnh nhất Vân Độ đạo thống… Vân Độ Ưng Thần!

Thế nhưng từ giờ Vân Độ Ưng Thần phải đổi tên hiệu khác. Hắn được mọi người gọi là Ưng Thần, bởi vì con cự ưng dưới chân hắn cực kỳ thần thông, đã từng thay hắn làm rất nhiều chuyện, vì vậy hắn mới được tôn xưng là Ưng Thần.

Bây giờ cự ưng đã bị Lý Thất Dạ giẫm thành thịt vụn, cho dù sau này hắn tìm được một con ưng khác thì cũng không thể thay thế được con cự ưng này. E rằng rất lâu về sau, hắn sẽ không thể tiếp tục xưng là Vân Độ Ưng Thần nữa.

Vân Độ Ưng Thần tức giận tột độ. Con cự ưng này theo hắn cả đời, tình cảm vô cùng sâu nặng. Bây giờ nó bị Lý Thất Dạ giẫm thành thịt vụn, hắn không tức giận tới mức phát điên mới là lạ. Hắn tức giận nghiến răng nghiến lợi, hận không thể chém Lý Thất Dạ thành muôn mảnh.

Khi Vân Độ Ưng Thần tức giận, bão táp khủng khiếp kéo tới, cuồng phong gào thét, cát đá bay loạn, bầu trời tăm tối, giống như ngày tận thế vậy.

Dưới lửa giận kinh khủng của Vân Độ Ưng Thần, vô số người bị hù mất hồn mất vía, nhất là lúc này Vân Độ Ưng Thần phóng túng thần uy của mình tàn phá thiên địa, khiến cho vô số tu sĩ cường giả bị trấn áp không gượng dậy nổi, ngay cả sức mạnh đứng thẳng sóng lưng cũng không có.

Chương 3397: Kiếm Sắc Bén Nhất

Ngay cả lão tổ đạo thống nhìn thấy Vân Độ Ưng Thần giận dữ cũng không khỏi hít lạnh, cả người lạnh toát. Đây chính là bất hủ, có thể quét ngang cửu thiên thập địa. Khi hắn giận dữ, là một chuyện vô cùng khủng bố. Ngay cả Chân Thần cũng chỉ là một con sâu kiến bên trong lửa giận của hắn mà thôi, có thể bị hủy diệt bất cứ lúc nào.

Vân Độ Ưng Thần. Mọi người nín thở nhìn ông lão trước mắt, rất nhiều người cảm thấy sợ hãi, nhất là khi này Vân Độ Ưng Thần lửa giận ngút trời, lửa giận của hắn như có thể đốt cháy tất cả mọi thứ trên thế gian, khiến người ta phải lạnh gáy.

Bất hủ vô cùng mạnh mẽ, Chân Thần đăng thiên ở trước mặt hắn yếu ớt không chịu nổi một đòn. Khi bất hủ giận dữ thì bầu không khí giận dữ vô cùng khủng bố, giống như tận thế, giống như toàn bộ núi lửa trên thế giới muốn bùng tổ, giống như dung nham dâng trào nhấn chìm toàn bộ thế giới.

Cảm nhận thấy Vân Độ Ưng Thần giận dữ, vô số người rùng mình, hai chân mềm nhũn, thậm chí còn không dám nhìn thẳng Vân Độ Ưng Thần.

Nhất thời, rất nhiều lão tổ cường giả lùi về phía sau. Bọn họ không hề biến sắc, lặng lẽ lùi về phía sau, sợ quấy nhiễu những người khác.

Bởi vì một vị bất hủ giận dữ, khi hắn ra tay thì nhất định hủy thiên diệt địa, sức mạnh đáng sợ sẽ đè bẹp nơi này thành tro bụi. Nếu như mọi người cách chiến trường quá gần thì sẽ bị vạ lây. Nói không chừng dưới một đòn đánh uất giận của Vân Độ Ưng Thần, bọn họ sẽ chết như thế nào cũng không hay.

– Chân Thần bất hủ!

Lúc này, rất nhiều người nhìn Vân Độ Ưng Thần sợ hãi thót tim. Rất nhiều năm rồi, mọi người rất ít khi nhìn thấy bất hủ chân chính.

Đối với Chân Thần bất hủ mà nói, sau khi bọn họ bước vào cảnh giới bất hủ thì sẽ có cơ hội đi lên Đế Thống Giới. Mà lợi ích lớn nhất khi lên Đế Thống Giới đó chính là tuổi thọ sẽ dài hơn ở Vạn Thống Giới rất nhiều.

Cũng chính vì vậy, phần lớn bất hủ sau khi đủ khả năng thì sẽ vội vàng rời khỏi Vạn Thống Giới, đi lên Đế Thống Giới. Dù sao thì cường giả cảnh giới này đã lớn tuổi lắm rồi, thậm chí tuổi thọ còn sắp sửa khô cạn, thế nên bọn họ rất muốn đi lên Đế Thống Giới. Đối với bọn họ không có thứ gì quan trọng hơn là trường thọ.

Cuối cùng, Chân Thần bất hủ ở lại đã ít lại càng ít. Chân Thần bất hủ ở lại phần lón là vì không nỡ bỏ đạo thống của mình, tự nguyện ở lại Vạn Thống Giới canh gác.

Vân Độ Ưng Thần Dương Tấn là một vị Chân Thần bất hủ ở lại Vạn Thống Giới canh gác. Hắn đã có thực lực đi lên Đế Thống Giới lâu rồi, thế nhưng hắn chưa từng lung lay.

Càng hiếm thấy hơn là, lần này Mộc Thiếu Thần đi xuống Vạn Thống Giới, Vân Độ Ưng Thần thế mà không tiếc liều lĩnh tổn thất tuổi thọ để ủng hộ Mộc Thiếu Thần. Đây là chuyện rất hiếm thấy.

– Không chém ngươi thành muôn mảnh, bổn tọa không mang họ Dương!

Lúc này Vân Độ Ưng Thần nghiến răng nghiến lợi, gầm giận một tiếng.

Khi hắn gầm giận, tiếng gào gừ va nát ngôi sao, rất nhiều người bị dư kình từ sóng âm của hắn đánh phun máu. Sự tức giận của hắn là nhằm vào Lý Thất Dạ, thế nhưng bị dư kình quét trúng, ngay cả Chân Thần phổ thông cũng không thể chịu nổi. Thực lực quá kinh khủng.

Thế nhưng, cho dù Vân Độ Ưng Thần có thể gào nát ngôi sao thì Lý Thất Dạ cũng không hề lung lay, hắn vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ, hời hợt như mây gió.

– Ngươi họ Dương hay không họ Dương, có liên quan gì tới ta chứ.

Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:

– Cho dù ngươi không họ Dương thì hôm nay ngươi cũng khó thoát khỏi cái chết.

Câu nói này làm mọi người ở đây nhìn nhau, rất nhiều người hít lạnh.

Nếu là trước đây thì sẽ có rất nhiều người cho rằng Lý Thất Dạ ăn nói ngông cuồng, điếc không sợ súng, thế mà lại dám nói “khó thoát khỏi cái chết” với một vị Chân Thần bất hủ.

Thế nhưng sau khi nhìn thấy Lý Thất Dạ sát phạt vô tình thì khi nghe câu nói này, rất nhiều người chấn động. Cái người này đúng là bá đạo không gì bằng, văn chương không thể nào hình dung được sự bá đạo của hắn.

“Đệ nhất hung nhân. Chỉ có hắn mới có tư cách xưng như vậy.”

Có lão tổ đạo thống thì thào.

“Tốt… tốt lắm…” Vân Độ Ưng Thần cười giận dữ, nói:

– Rất nhiều năm rồi không ai dám ăn nói như vậy trước mặt ta. Hay, hay, giỏi, hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy.

– Thế nhưng, vẫn khó thoát khỏi cái chết!

Nói tới đây, hai mắt Vân Độ Ưng Thần đanh lạnh, lộ ra sát ý khủng khiếp. Đôi mắt của hắn giống như lưỡi đao sắc bén đâm lên da thịt, khiến người ta toàn thân đau đớn.

– Hôm nay bổn tọa sẽ không giết ngươi liền, mà bổn tọa sẽ lột từng tấc da của ngươi xuống, rút từng cọng gân của ngươi ra, để ngươi gào thét một trăm ngày, để tiếng gào thét của ngươi vang khắp Vạn Thống Giới…

Nói tới đây, Vân Độ Ưng Thần cười tàn nhẫn.

– Được rồi, ta biết rồi.

Lý Thất Dạ hời hợt khẩy tay, cắt lời Vân Độ Ưng Thần, lạnh nhạt nói:

– Mơ rất đẹp, nhưng xin lỗi, ta phải đánh thức giấc mơ của ngươi. Chuyện đó sẽ không xảy ra, chuyện duy nhất xảy ra đó là ta sẽ giết ngươi!

Lý Thất Dạ nói rất nhẹ nhàng, thế nhưng câu nói được nói nhẹ nhàng này lại hết sức khí phách. Cứ như lời nói của hắn là sự thật, là một sự thật chắc chắn.

Nhất thời, không ít người hít lạnh, hai mặt nhìn nhau. Lý Thất Dạ tự tin nói rằng sẽ giết chết Vân Độ Ưng Thần làm mọi người thót tim. Dù sao đây cũng là Chân Thần bất hủ, cho dù Lý Thất Dạ có nghịch thiên cách mấy thì cũng chỉ là cường giả trẻ tuổi mà thôi, hắn thật sự có thể giết chết bất hủ ư?

Huống chi, mọi người có thể nhìn ra, Lý Thất Dạ vẫn chưa trở thành Chân Đế. Nếu như không phải là Chân Đế, cơ hội giết chết bất hủ rất là thấp.

– Giỏi lắm, bổn tọa sẽ giết chết ngươi ngay ở đây.

Vân Độ Ưng Thần cười giận dữ. Vừa nói xong thì có tiếng “keng” vang lên, trường thương xuất hiện trong lòng bàn tay, giận dữ chỉa vào Lý Thất Dạ.

Vân Độ Ưng Thần tay cầm trường thương, hào quang chuyển động. Trường thương của Vân Độ Ưng Thần lan tỏa sức mạnh vô cùng mạnh mẽ. Thanh trường thương này toàn thân trắng bạc, lập lòe ánh sáng của ngôi sao, cứ như thanh trường thương này được rèn bởi những ngôi sao trong vũ trụ, vì vậy trường thương có ánh sáng ngôi sao, có sức mạnh của toàn bộ vũ trụ.

– Vân Độ Tinh Thương…

Nhìn thấy trường thương trong tay Vân Độ Ưng Thần, có lão tổ đạo thống thì thào:

– Thương này từng theo Vân Độ Ưng Thần chinh chiến bát phương, uy danh hiển hách.

– Giết…

Trong nháy mắt, Vân Độ Ưng Thần hét dài, trường thương dữ dội như lôi đình, đánh thẳng về phía Lý Thất Dạ.

Chương 3398: Lôi Thần Cổ (Thượng)

Khi trường thương của Vân Độ Ưng Thần đánh thẳng về phía Lý Thất Dạ thì bùng nổ chiến ý kinh thiên động địa. Chỉ riêng chiến ý khủng khiếp này thôi thì cũng đã đủ xuyên thủng thiên địa, đánh nát sơn hà, nắm giữ sức mạnh không gì sánh bằng.

Lúc này, trường thương của Vân Độ Ưng Thần đánh thẳng về phía Lý Thất Dạ, nháy mắt tạo ra lực kình hình cây thương vô cùng vô tận, cứ như ngàn tỉ sợi ánh sáng lan tỏa, đâm thủng vạn vực. Tất cả thương mang đánh về phía Lý Thất Dạ giống như bạo vũ lê hoa châm.

Nháy mắt, thương mang khủng bố như muốn nuốt chửng Lý Thất Dạ. Chỉ nghe tiếng “xuy xuy xuy” vang yếu ớt, chỉ thấy thương mang bay vút qua, đại địa bị cắt đứt như đậu hủ. Nếu như bị thương mang này đánh trúng người thì đừng nói là Chân Thần bình thường mà ngay cả Chân Thần đăng thiên cũng bị cắt đứt thân thể trong nháy mắt.

Thương mang nuốt chửng thiên địa, sắc bén không gì tả nổi. Nhìn thấy cảnh tượng này, rất nhiều người lạnh người, vội vàng lùi về sau, sợ bị thương mang xược trúng. Một khi bị xược trúng thì chắc chắn phải chết.

Ngay lúc này, Lý Thất Dạ ra tay. Tay hắn đã cầm sẵn một thanh kiếm, nháy mắt, hắn vung kiếm, đón lấy một thương đâm tới của Vân Độ Ưng Thần.

Kiếm của Lý Thất Dạ vô thanh vô tức, vô ảnh vô hình. Hơn nữa hắn vung kiếm quá nhanh, không ai nhìn rõ hắn vung kiếm như thế nào.

Thậm chí không có ai nhìn rõ kiếm trong tay hắn, mạnh như lão tổ cũng chỉ nhìn thấy Lý Thất Dạ vung kiếm, thế nhưng lại không nhìn thấy chiêu kiếm của hắn, càng khỏi phải nói tới chuyện nhìn thấy ảo diệu chân chính của chiêu kiếm này.

Khi Lý Thất Dạ vung kiếm thì tất cả thương mang đang đâm tới đều đột nhiên dừng lại, thời gian như ngưng lại.

Trên thực tế không phải là thời gian ngưng lại, mà là khi Lý Thất Dạ vung kiếm thì Vân Độ Ưng Thần dừng tay, lập tức rút lui. Vân Độ Ưng Thần sử dụng tốc độ nhanh nhất của mình lui về sau. Bước lui của hắn thậm chí còn vượt qua thời gian, giống như thời gian đảo ngược, quay trở lại khoảnh khắc vừa qua.

Lúc này tất cả mọi người nảy sinh ảo giác, cảm thấy thời gian giống như đảo ngược.

Thế nhưng thời gian không đảo ngược. Ngay khi Vân Độ Ưng Thần lui về phía sau thì nghe thấy một tiếng “keng”. Tiếng này không vang dội, thế nhưng ai cũng nghe thấy.

Khi tiếng “keng” này vừa dứt thì chỉ nghe “xuy”, máu tươi tung tóe, chỉ thấy máu tươi trào khỏi hai tay Vân Độ Ưng Thần.

Lúc này mọi người mới thấy rõ trường thương của Vân Độ Ưng Thần đã bị cắt làm đôi. Đồng thời, cánh tay của hắn đổ máu ào ào, hai cánh tay bị cắt đứt, rơi xuống đất cùng hai mảnh thương.

“Đùng”

Hai cảnh tay cùng hai mảnh trường thương rơi xuống đất, máu tươi nhuộm đỏ bùn đất.

Lúc này, Vân Độ Ưng Thần sắc mặt tái trắng, nhanh chóng niêm phong hai tay cụt của mình, cầm dòng máu đang tuôn trào lại. Dù vậy vẫn khiến sắc mặt của hắn trắng tái. Bởi vì chậm chút nữa thôi thì thân thể của hắn đã bị cắt thành hai nửa.

Cắt đôi trường thương, chặt đứt hai tay của Vân Độ Ưng Thần. Tất cả những chuyện này đều xảy ra trong nháy mắt.

Hơn nữa trong nháy mắt này không hề có đòn đánh kinh thiên động địa, không hề có chiêu thức vô địch tuyệt thế. Thậm chí, không ai thấy rõ Lý Thất Dạ ra tay như thế nào.

Máu tươi chảy dọc theo lưỡi kiếm nhỏ lên mặt đất, nhuộm đỏ bùn đất.

Khi máu tươi lướt qua lưỡi kiếm thì lúc này mọi người mới thật sự thấy rõ thanh kiếm trong tay Lý Thất Dạ. Nó mỏng như cánh ve, vô ảnh vô hình, lưỡi kiếm sắc bén đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Tinh Kiếm, đây chính là một kiếm trong [Chỉ Kiếm]. Kiếm này sắc bén không gì sánh bằng, một kiếm vung ra, không thứ gì có thể ngăn cản, có thể cắt đứt tất cả mọi thứ trên thế gian.

Cho dù Tinh Thương của Vân Độ Ưng Thần lợi hại cách mấy, cho dù thanh trường thương này được hắn rèn bởi nguyên liệu tinh thần quý giá thì cũng không thể ngăn cản nổi Tinh Kiếm của Lý Thất Dạ. Tất cả mọi thứ nằm dưới Tinh Kiếm đều mềm như đậu hũ, lập tức bị cắt thành hai mảnh.

Nếu như Vân Độ Ưng Thần không phản ứng nhanh thì e rằng đã bị một kiếm này của Lý Thất Dạ cắt thành hai nửa.

Nhìn cánh tay cụt đầm đìa máu của Vân Độ Ưng Thần, mọi người lạnh người, thậm chí có người còn co giật muốn ói.

Một kiếm cắt đứt trường thương của Chân Thần bất hủ, cắt đứt cánh tay của hắn. Chuyện này quá kinh khủng. Nếu nhu một kiếm này chém trúng mình, chắc chắn sẽ chém mình đứt đôi, không kịp phản ứng.

“Phốc…”

Máu tươi đầm đìa, trong nháy mắt, hai cánh tay bị chặt đứt của Vân Độ Ưng Thần được tái tạo, hai cánh tay hoàn hảo lại xuất hiện.

Khi đạt tới cảnh giới như Vân Độ Ưng Thần, chỉ cần tính mạng vẫn còn thì hắn có thể tái tạo thân thể bất cứ lúc nào. Cho dù toàn thân bị hủy diệt thì hắn vẫn có thể tái tạo một thân thể hoàn toàn mới.

Vì vậy, đối với Vân Độ Ưng Thần, tái tạo hai tay không phải là chuyện khó.

Nhưng dù Vân Độ Ưng Thần không hề gặp khó khăn khi tái tạo hai tay, thế nhưng lúc này sắc mặt của hắn cực kỳ khó coi. Hắn nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, tròng mắt co rút.

Hắn là Chân Thần bất hủ, thế nhưng chỉ với một chiêu mà Lý Thất Dạ đã cắt đứt Vân Độ Tinh Thương của hắn, hắn bị chém đứt hai tay. Chuyện này khiến hắn vô cùng nhục nhã.

Nhìn thấy Vân Độ Ưng Thần mọc lại hai tay, không ít người thở phào, nhất là lão tổ đạo thống thì càng cảm thấy nhẹ nhõm.

Không phải những lão tổ đạo thống này ủng hộ Vân Độ Ưng Thần hoặc đứng theo phe Vân Độ Ưng Thần, mà bởi vì Vân Độ Ưng Thần là đại biểu cho cường giả thế hệ trước. Là bất hủ, Vân Độ Ưng Thần đại biểu cho vinh quang của thế hệ trước. Bây giờ Chân Thần bất hủ của thế hệ trước không ngăn nổi một chiêu của người trẻ tuổi Lý Thất Dạ, làm cho cường giả thế hệ trước rất thất vọng.

Nếu như ngay cả Vân Độ Ưng Thần cũng không ngăn nổi một chiêu của Lý Thất Dạ, như vậy những lão tổ đạo thống bọn họ làm gì còn vốn liếng để đánh với Lý Thất Dạ chứ. Thế hệ trước bọn họ có thể trở về sào huyệt dưỡng lão. Tương lai chính là thiên hạ của người trẻ tuổi.

Cũng chính vì vậy, khi nhìn thấy cánh tay của Vân Độ Ưng Thần xuất hiện trở lại thì có rất nhiều lão tổ đạo thống thở phào, ít nhất Vân Độ Ưng Thần vẫn còn có thể tái chiến.

Lúc này Vân Độ Ưng Thần nhìn chằm chằm vào Tinh Kiếm trong tay Lý Thất Dạ, tròng mắt của hắn co rút lại, bởi vì hắn nhìn không ra kiếm của Lý Thất Dạ là kiếm gì, hắn không thể nhìn ra ảo diệu của thanh kiếm này.

Chương 3399: Lôi Thần Cổ (Hạ)

Khi Lý Thất Dạ xuất kiếm, người khác không nhìn thấy rõ thế nhưng hắn thì lại nhìn thấy rõ. Khi Lý Thất Dạ xuất kiếm thì không có chiêu thức, không có biến hóa, chỉ là chém kiếm mà thôi, thế nhưng lại cắt đứt trường thương của hắn.

Chiêu kiếm như vậy, trước giờ hắn chưa từng nhìn thấy. Hắn không tin thế gian này lại có thanh kiếm sắc bén đến như thế, không có bất kỳ loại vật liệu nào có thể tạo ra loại kiếm sắc bén như vậy cả.

Cuối cùng, bóng người của Vân Độ Ưng Thần lóe lên, lui về phía sau. Thế nhưng, hắn không chạy trốn mà là đang kéo dài khoảng cách với Lý Thất Dạ, hơn nữa còn kéo dài rất xa. Lúc này Vân Độ Ưng Thần đứng trên bầu trời, đứng trên cao nhìn xuống.

– Lợi hại.

Lúc này Vân Độ Ưng Thần nói lạnh lùng:

– Thế nhưng không có nghĩa là ngươi vô địch. Hôm nay, không giết được ngươi, bổn tọa thề không bỏ qua.

Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:

– Chỉ bằng ngươi sao, nằm mơ ban ngày. Hai ngươi có muốn cùng lên không.

Nói xong, liếc nhìn Mộc Thiếu Thần.

Nãy giờ Mộc Thiếu Thần không có chạy trốn. Hắn bình tĩnh đứng ở gần đó, dường như đang suy nghĩ cách đánh bại kẻ thù. Hơn nữa lúc này đôi mắt của hắn sáng ngời, giống như đã nghĩ được cách đánh bại Lý Thất Dạ.

Cử động của Mộc Thiếu Thần làm sao có thể qua mắt Lý Thất Dạ chứ. Vì vậy Lý Thất Dạ mới nói như thế.

– Tiền bối, chúng ta liên thủ, cùng nhau tiêu diệt tên ác ma này.

Lúc này Mộc Thiếu Thần nói với Vân Độ Ưng Thần.

– Cứ chờ ta lãnh giáo tuyệt học của hắn một hồi đã.

Vân Độ Ưng Thần từ chối Mộc Thiếu Thần, nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, nói lạnh lùng:

– Chờ khi ta không địch lại thì sẽ liên thủ với hiền chất chém giết hắn cũng không muộn.

Vân Độ Ưng Thần dù sao cũng là Chân Thần bất hủ, hắn có sự kiêu ngạo của mình. Hắn đã từng quát tháo phong vân, quét ngang Vạn Thống Giới. Hôm nay lại bị một vãn bối chém đứt tay, khiến hắn cảm thấy uất nghẹn, vì vậy hắn nhất định phải trả đũa Lý Thất Dạ.

Đối với Vân Độ Ưng Thần, không đánh bại Lý Thất Dạ thì cơn giận trong lòng hắn khó mà tiêu nổi. Vì vậy hắn từ chối đề nghị của Mộc Thiếu Thần, hắn muốn tự tay đánh bại Lý Thất Dạ.

– Được, chờ tiền bối giành chiến thắng.

Mộc Thiếu Thần cười lớn. Thế nhưng từ thần thái của hắn thì có thể thấy hắn không coi trọng Vân Độ Ưng Thần, không cảm thấy Vân Độ Ưng Thần có thể đánh bại Lý Thất Dạ.

Vì vậy sau khi Vân Độ Ưng Thần từ chối thì Mộc Thiếu Thần bắt đầu suy tính. Theo hắn, không giết chết Lý Thất Dạ thì lòng hắn khó yên ổn, chỉ cần Lý Thất Dạ còn sống thì đại kế của hắn khó mà thực hiện.

– Tiểu bối, hôm nay bổn tọa sẽ để ngươi nhìn thấy tuyệt thế thuật của ta.

Lúc này Vân Độ Ưng Thần quát lạnh.

Lý Thất Dạ vô cùng tùy ý, cười nhạt:

– Có bản lãnh gì thì cứ sử dụng, mắc công ta không cẩn thận, ra tay nặng, giết chết nhà ngươi, để ngươi không có cơ hội sử dụng bản lĩnh đắc ý nhất đời mình.

Lý Thất Dạ nói vậy khiến sắc mặt của Vân Độ Ưng Thần hết sức khó coi. Cả đời này hắn chưa từng thấy ai coi thường hắn như vậy. Ngay cả đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới Long Tượng Võ Thần cũng phải khách khí với hắn.

Bây giờ Lý Thất Dạ không coi hắn ra gì, coi hắn là sâu kiến. Vân Độ Ưng Thần làm sao nuốt trôi cơn giận này chứ.

Còn phần những người khác khi nghe nói như thế thì chỉ biết cười khổ. Lúc này không có ai cho rằng Lý Thất Dạ ngông cuồng tự đại nữa, hắn có tư cách này, hắn có bản lĩnh nói ra lời nói bá đạo như thế. Chỉ bằng việc hắn dùng một kiếm chặt đứt tay Vân Độ Ưng Thần thì bất kể hắn nói như thế nào thì cũng không có ai cho rằng hắn ngông cuồng tự đại nữa!

Vân Độ Ưng Thần hít sâu, chậm rãi lấy ra một món bảo vật. Đây là một cái trống lớn, bệ trống được rèn bởi thần kim, thân trống được đẽo từ thần mộc, còn mặt trống thì chế từ da của thần mãng cổ giao.

Khiến mọi người kinh ngạc nhất chính là dùi trống. Đôi dùi trống này trắng như tuyết, không biết được chế tạo bởi xương của loại kỳ thú nào. Đôi dùi trống này chớp giật tia điện, cứ như khi đôi dùi này đập xuống thì sẽ có chớp giật sấm rền.

– Lôi Thần Cổ!

Nhìn thấy món bảo vật mà Vân Độ Ưng Thần lấy ra, có lão tổ đạo thống nhận biết, hít lạnh một hơi, ngơ ngác nói rằng:

– Nghe nói thứ này do Vân Độ thủy tổ lưu lại. Tuy rằng không phải được chế bởi Vân Độ thủy tổ, thế nhưng lại là một món bảo vật viễn cổ.

“Đùng…”

Vân Độ Ưng Thần chỉ đánh nhẹ vào mặt trống thôi thì đã thấy tiếng “đùng đùng đùng” vang liên hồi, vô số tu sĩ cường giả ngã lăn xuống đất. Bọn họ như bị câu mất hồn phách, toàn thân mềm nhũn, ngã lăn trên mặt đất, mặc cho người khác xâu xé.

Vân Độ Ưng Thần chỉ thử trống mà uy lực đã mạnh mẽ như vậy rồi, khủng bố như vậy rồi.

– Âm sắc không tệ.

Lý Thất Dạ hời hợt đứng tại chỗ, bình tĩnh cười nói.

Sắc mặt của Vân Độ Ưng Thần rất khó coi. Hắn chỉ tùy tiện thử trống thôi thì đã câu mất hồn phách của rất nhiều người, thế mà Lý Thất Dạ lại thưởng thức như nghe nhạc khí, đúng là miệt thị bảo vật tổ truyền của bọn họ!

“Đùng, đùng, đùng!” Nháy mắt, Vân Độ Ưng Thần đánh trống, tiếng trống như tiếng mưa xối lên lá chuối, kêu vang đùng đùng.

Một tiếng “dùng…” thật lớn, thế nhưng đây không phải là tiếng trống. Khi Vân Độ Ưng Thần đánh trống thì sóng âm ập tới như sóng thần. Sóng âm kinh khủng đánh tới, chỉ thấy những ngọt núi cao lớn bị va thành bột mịn, những người không kịp chạy trốn bị va thành sương máu.

“Tách ~” Khi sóng âm va lên người Lý Thất Dạ thì chỉ thấy tà áo của hắn biến thành bột mịn. Thế nhưng thân thể của hắn quá mạnh mẽ, cho dù va chạm thẳng mặt với sóng âm khủng khiếp thì vẫn bình yên vô sự, mạnh mẽ rối tinh rối mù.

“Đùng, đùng, đùng” Lại một hồi trống vang lên. Nhìn thấy Lý Thất Dạ bình yên vô sự, Vân Độ Ưng Thần ra tay như vũ bão, dùi trống nện vào mặt trống vừa nhanh vừa mạnh. Âm thanh chấn động thiên địa, rung chuyển bát hoang, phá hủy vạn vực…

“Đùng” Bị tiếng trống va đập, ngôi sao trên vòm trời nổ tan nát, rực rỡ như pháo hoa trong đêm!

“Đùng, đùng, đùng…”

Từng hồi trống vang, sóng âm xung kích về phía Lý Thất Dạ, nghiền nát tất cả mọi thứ trên đường đi, không gì cản nổi.

Chỉ nghe thấy “đùng” một cái thật lớn, cứ như có lôi thần đang giáng xuống đại kiếp nạn. Chỉ nghe “đùng, đùng, đùng”, sóng âm xung kích về phía Lý Thất Dạ, trời giáng hung lôi, sấm chớp vàng óng lớn như cả một ngọn núi đánh về phía Lý Thất Dạ, uy lực tuyệt luân.

Chương 3400: Vạn Kiếm Vang Trời

“Đùng đùng” Khi một tia sấm chớp vàng óng rơi xuống đất thì mặt đất lập tức bốc khói đen. Chỉ thấy sấm chớp đánh xuống, mặt đất bị bổ ra một cái hố lớn, hố lớn này sâu không thấy đáy.

Đây chỉ mới là một tia sấm mà thôi. Nếu như toàn bộ tia sấm vàng óng rơi hết xuống đất thì chẳng phải sẽ nhấn chìm toàn bộ đại địa? Sẽ bổ ngàn dặm đại địa thành tro bụi?

Thấy vậy, tất cả mọi người đang có mặt ở nơi này lạnh người. Bị sóng âm cùng hung lôi đánh trúng, ngay cả Chân Thần đăng thiên bị biến thành cục than ngay lập tức.

Mặt khác lúc này Vân Độ Ưng Thần cách Lý Thất Dạ rất xa. Hắn đứng trên vòm trời, cách Lý Thất Dạ có mười triệu dặm. Lý Thất Dạ muốn giết Vân Độ Ưng Thần thì trước tiên phải chịu đựng được hung lôi từ trên trời sáng xuống cùng tiếng trống, nếu như chịu không nổi hung lôi cùng tiếng trống thì chắc chắn sẽ biến thành tro bụi.

Vân Độ Ưng Thần cách xa Lý Thất Dạ như vậy là để tránh thoát Tinh Kiếm sắc bén củ Lý Thất Dạ. Thanh kiếm này quá sắc bén, nếu như hắn không kéo dài khoảng cách, lỡ như bị Tinh Kiếm chém trúng thì cho dù hắn có là bất hủ đi chăng nữa thì cũng sẽ bị phân thay mà thôi.

Lôi Thần Cổ vang lên, hủy thiên diệt địa, sóng âm công kích tới, hủy diệt tất cả mọi thứ, sấm chớp đánh xuống, tiêu diệt chư thần. Sát chiêu khủng khiếp làm tất cả mọi người sởn tóc gáy.

– Có thể chịu đựng được các vòng công kích của Lôi Thần Cổ không?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ đứng bình tĩnh, có Chân Thần lạnh người.

Lôi Thần Cổ không chỉ uy lực vô cùng, mà đáng sợ hơn đó là, khi mà Lôi Thần Cổ chưa dừng thì hung lôi, sóng âm sẽ cuồn cuộn đánh về phía Lý Thất Dạ. Cho dù có thể ngăn cản được một vòng, thế nhưng sẽ không cách nào ngăn cản được đòn tấn công cuồn cuộn không dứt này.

“Vù” Khi sóng âm, hung lôi đánh về phía Lý Thất Dạ thì Lý Thất Dạ điểm ngón tay, đại đạo gợn sóng. Trong nháy mắt, đại đạo mênh mông cuồn cuộn nhấn chìm toàn bộ thế giới. Lúc này sức mạnh đại đạo như thủy ngân tràn đất, không bỏ sót bất kỳ chỗ nào, có mặt ở khắp mọi nơi.

Khi sức mạnh đại đạo nhấn chìm thiên địa thì kiếm ý trở nên cuồn cuộn, kiếm ý có mặt ở khắp mọi nơi, không bỏ sót bất kỳ chỗ nào.

“Vù” Chỉ thấy một hồ nước to lớn xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ. Trong nháy mắt, hồ nước này phảng phất như chứa đựng cửu thiên thập địa.

Sóng âm, hung lôi đánh tới từ bốn phương tám hướng lập tức bị chứa vào hồ nước. Hồ nước tuy chỉ xuất hiện ở trước mặt Lý Thất Dạ, thế nhưng nó phảng phất như chứa đựng toàn bộ thế giới, toàn bộ thế giới này đều nằm bên trong nó.

“Ầm ầm ầm” Khi tất cả hung lôi, sóng âm đánh về phía Lý Thất Dạ thì tất cả sức mạnh, tất cả sát phạt, tất cả chiêu thức đều bị chứa vào hồ nước.

Vì vậy khi hung lôi, sóng âm bị hồ nước hút lấy thì bên trong hồ nước vang ầm ầm, sức mạnh vô cùng cường đại khiến hồ nước hãm xuống, cứ như hồ nước phải gánh chịu sức ép rất mạnh mẽ, hãm xuống thật sâu.

Khi hồ nước hãm sâu thì chỉ nghe “leng keng”, khi những tiếng leng keng này vang lên thì hồ nước bắt đầu cuộn sóng.

Sóng cuộn mà lại xuất hiện trong hồ, nghe thật kỳ quái. Khi sóng cuộn xuất hiện thì nó phân liệt, biến hóa thành từng thanh bao kiếm.

Cứ như công kích càng mạnh thì hồ nước càng biến hóa ra nhiều bảo kiếm. Hơn nữa, tuy các thanh bảo kiếm đều được hồ nước biến hóa ra, thế nhưng những thanh thủy kiếm này lại rất rõ ràng, không hề lẫn lộn với nước trong hồ.

Chỉ nghe tiếng kiếm ngân “leng keng” vang không dứt. Chỉ thấy trong hồ nước thủy kiếm như rừng, chớp mắt biến hóa ra ngàn vạn thủy kiếm, từng thanh thủy kiếm đều có kiếm ý khiếp người, rét lạnh ác liệt, tràn đầy sát phạt.

“Đùng đùng đùng”

Lúc này, Vân Độ Ưng Thần gõ vang Lôi Thần Cổ một cách dữ dội, uy lực của sóng âm, hung lôi ngày càng hung mãnh. Hồ nước hấp thu sóng âm, hung lôi của Lý Thất Dạ ngày càng hãm sâu, gần như sắp chạm đáy hồ. Cứ tiếp tục như vậy, sóng âm, hung lôi sẽ xuyên thủng hồ nước. Thế nhưng cũng bởi vì uy lực Lôi Thần Cổ của Vân Độ Ưng Thần ngày càng mạnh, thế nên hồ nước càng biến hóa ra nhiều thủy kiếm.

Nhìn thấy hồ nước nuốt hết các đòn tấn công, mọi người thất kinh. Mọi người không biết hồ nước này là gì, chẳng lẽ đây là thủ đoạn phòng thủ của Lý Thất Dạ?

– Xem ngươi còn chịu đựng thêm được bao lâu! Ta nhất định đánh thủng nó!

Nhìn thấy hồ nước của Lý Thất Dạ bị Lôi Thần Cổ đánh hãm sâu, tới mức sắp chạm đáy hồ. Tiếp tục như thế này thì hắn nhất định sẽ đánh thủng hồ nước. Vì vậy Vân Độ Ưng Thần hét điên cuồng, vung dùi trống, gõ Lôi Thần Cổ như điên.

Nhất thời, tiếng “đùng đùng đùng” vang khắp thiên địa vạn vực, dư âm của Lôi Thần Cổ có thể phá hủy tất cả mọi thứ trên thế gian.

“Keng…” Bị sóng âm cùng hung lôi tấn công, kiếm ngân cửu thiên. Chỉ thấy thủy kiếm trong hồ nước đã lên tới hàng ngàn, hàng vạn, kiếm khí tràn ngập thiên địa. Thế nhưng lúc này hồ nước đã hãm tới đáy ao, chỉ còn một chút nữa thì hồ nước này sẽ bị Lôi Thần Cổ của Vân Độ Ưng Thần đánh thủng.

– Đang bị đánh thủng, không thể ngăn nổi nữa.Vấn chi tối dạ – Hạ chi nguyên giản – Các bạn làm sao Vấn chi : ngư kiếm biết chi đáp chi ^^ …!

Nhìn thấy hồ nước sắp hãm tới đáy ao, có người ngạc nhiên bật thốt. Nếu như hồ nước bị đánh thủng thì tất cả đòn công kích tích tụ của Lôi Thần Cổ sẽ đánh về phía Lý Thất Dạ.

Tới khi đó, cho dù thân thể của Lý Thất Dạ mạnh cách mấy thì cũng sẽ không thể chịu nổi đòn đánh khủng khiếp như thế, e rằng sẽ bị nổ thành tro bụi.

“Keng…” Ngay lúc này, tiếng kiếm ngân vang vọng thiên địa. Khi tiếng kiếm ngân vang lên thì cứ như có một thanh kiếm thần đâm thủng thiên địa vậy.

“Đùng…” Ngay khi hồ nước sắp chạm đáy ao thì hàng ngàn, hàng vạn thanh thủy kiếm trong hồ đánh ra ngoài. Khi hàng ngàn, hàng vạn thanh thủy kiếm đánh ra ngoài thì giống như cả một thế giới thần kiếm đánh ra. Thủy kiếm đánh tới như một vùng biển kiếm mênh mông cuồn cuộn đánh tới, toản bộ thế giới sẽ bị thủy kiếm phá hủy.

Khủng khiếp hơn là, ngàn vạn thanh thủy kiếm này chính là tất cả các đòn công kích của Lôi Thần Cổ. Nói cách khác, tất cả sóng âm, hung lôi của Lôi Thần Cổ đều hóa thành thủy kiếm đánh trả Vân Độ Ưng Thần.

Đây không chỉ đơn giản là công kích ngược Vân Độ Ưng Thần, mà loại công kích này còn được chồng chất vô hạn.

“Keng…” Ngàn vạn thủy kiếm cùng ngân vang, cùng đánh về phía Vân Độ Ưng Thần.

Thủy kiếm rợp trời đánh về phía Vân Độ Ưng Thần, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng không gian vỡ vụn “răng rắc”. Bị ngàn vạn thủy kiếm công kích, toàn bộ bầu trời đổ nát, không gian lập tức vỡ vụn, hóa thành hư vô.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 1 ngày trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 2 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 2 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá