Đế Bá Audio Podcast
Tập 575 [Chương 2871 đến Chương 2875]
❮ sautiếp ❯Chương 2871: Ngã theo chiều gió (1)
Rầm!
Đám người Ngự Long Thượng Thần mới xoay người tốn đã đụng vào bức tường vô hình bị bật ngược về.
Đám người Ngự Long Thượng Thần rít gào:
– Mở!
Đám người Ngự Long Thượng Thần muốn phá tan ngăn trở trốn ra ngoài, bọn họ diễn biến vạn pháp, dùng binh khí mạnh nhất đánh ra.
Nhưng kết quả giống nhau.
Rầm!
Đám người Ngự Long Thượng Thần bị bật trở về, bức tường vô hình hoàn toàn chặn đường lui của họ, không cách nào vượt qua. Bức tường vô hình nằm ngang nơi đó, hễ đi vào là không ra ngoài được.
Đám người Ngự Long Thượng Thần thật sự biến sắc mặt, hiểu rằng mình đã lọt vào cái bẫy của Lý Thất Dạ.
Thấy đám người Ngự Long Thượng Thần chạy trốn, nhiều người thầm khinh thường. Ban đầu đám Ngự Long Thượng Thần còn thề thốt đòi trừ hại cho Thanh Châu, nói rất là nghiêm nghị chính nghĩa, vừa thấy không đánh lại liền chạy nhan hơn ai hết.
Đám người Tiêu Tiễn Ma Đế lạnh lùng liếc nhóm Ngự Long Thượng Thần, loại người này không thể trở thành Đại Đế Tiên Vương cũng có lý.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Đã đến rồi thì đừng mơ trốn thoát.
Đám người Ngự Long Thượng Thần mặt trắng bệch, nhìn nhau, cuối cùng từ Ngự Long Thượng Thần đứng ra.
Ngự Long Thượng Thần chắp tay hướng Lý Thất Dạ, cười tươi nói:
– Tiền bối đạo pháp vô song, vô địch cõi đời, cho tiểu bối lĩnh giáo cao chiêu, các tiểu bối rất khâm phục, phục sát đất.
Ngự Long Thượng Thần thay đổi thái độ, Lý Thất Dạ cười tủm tỉm:
– Vậy sao?
– Tiểu bối mắt mù không biết tiền bối là tiên nhân vô địch đương thời.
Ngự Long Thượng Thần cười nịnh:
– Tiểu bối vô tri đã xúc phạm tiền bối, tiền bối là tiên nhân giáng trần xin tha thứ tội bất kính của tiểu bối, các tiểu bối nguyện chịu phạt.
Mới rồi Ngự Long Thượng Thần còn bộ dạng chính khí nghiêm nghị, tuyên bố đòi chém Lý Thất Dạ, giờ thay đổi lời khác, nịnh nọt ton hót cầu xin Lý Thất Dạ tha cho.
Ngự Long Thượng Thần nói làm Lý Thất Dạ bật cười:
– Hiện tại mới xin tha không cảm thấy hơi muộn sao?
– Không muộn, không hề.
Ngự Long Thượng Thần cười tươi như hoa, cúi đầu gập người:
– Tiền bối là tiên nhân trên trời giáng xuống, ngựa chứa trăm sông, siêu phàm độ lượng. Tiền bối lòng dạ đâu phải phàm phu tục tử như chúng ta có thể so sánh? Với tiền bối thì chúng ta chỉ là con iến bình thường trên đời, không đáng gì, không lọt vào pháp nhãn của tiền bối được. Tiền bối làm sao lãng phí tinh thần so đo với con kiến chúng ta làm gì?
Lúc này Ngự Long Thượng Thần cúi đầu khom lưng, bộ dạng khúm núm nịnh bợ khiến người buồn nôn.
Rất nhiều người khinh thường Ngự Long Thượng Thần, lão dù gì là Thượng Thần có mười một Thiên Mệnh, đại biểu lực lượng cao cao tại thượng, giờ vì sống mà vẫy đuôi xin Lý Thất Dạ tha cho, quá mất mặt, buồn nôn.
Nhiều Thượng Thần hừ lạnh, hoàn toàn khinh Ngự Long Thượng Thần. Cái kiểu nịnh bợ xum xoe của Ngự Long Thượng Thần làm Thượng Thần bọn họ mất hết mặt mũi. Nhiều Thượng Thần xấu hổ làm bạn Ngự Long Thượng Thần, trong Thượng Thần có loại người như lão là sỉ nhục cho Thượng Thần.
Tiêu Tiễn Ma Đế là Đại Đế, không tùy tện coi thường ai nhưng thấy Ngự Long Thượng Thần khúm núm nịnh bợ thì cũng khinh ra mặt, lạnh lùng liếc lão.
Nhiều người thầm khó hiểu, đẳng cấp như Thượng Thần có hàng tá kẻ xấu, không thiếu giết người như ngóe. Nhưng cường giả đến cảnh giới như thế đều có ngạo cốt, làm người ta khó hiểu loại xương mềm như Ngự Long Thượng Thần làm sao trở thành Thượng Thần mườim ột đồ đằng được?
Nghe Ngự Long Thượng Thần nói, khóe môi Lý Thất Dạ cong lên mỉm cười nói:
– Ngươi là con kiến thì ta cần gì quan tâm lời cầu xin của ngươi? Con kiến dưới chân có ai để ý nó kêu gào thế nào? Giẫm chân xuống là được.
Ngự Long Thượng Thần không giận khi nghe Lý Thất Dạ nói, cũng không đỏ mặt,cười tươi khom lưng cúi đầu nói:
– Từng lời tiền bối nó ilà chân ngôn, từng chữ chân chước. Tiền bối nói một câu một chữ cho vãn bối được ích lợi không nhỏ. Nếu như tiền bối không chê vãn bối người ít sức yếu thì vãn bối nguyện hiệu lực dưới tay tiền bối . . .
– Được rồi, lấy về cái mặt buồn nôn của ngươi đi.
Lý Thất Dạ phất tay nói:
– Dù ta muốn chiêu tiểu đệ cũng sẽ không chiêu loại vô sỉ như ngươi, ngươi không cần mặt nhưng ta thì có. Ngươi van xin cũng tốt, cứng xương cũng thế, hôm nay phải chết. Ngươi muốn quỳ chết hay đứng chết thì tùy ngươi chọn.
Lý Thất Dạ nói quyết tuyệt, Ngự Long Thượng Thần không cười nổi nữa. Thái độ của Lý Thất Dạ rất kiên quyết, Ngự Long Thượng Thần có van xin thế nào cũng vô dụng.
Lý Thất Dạ thản nhiên liếc đám người Tiêu Tiễn Ma Đế, lạnh lùng nhìn nhóm Ngự Long Thượng Thần, chậm rãi nói:
– Các ngươi lần lượt lên hay cùng nhau? Cho các ngươi một cơ hội lựa chọn, đây là tuyển chọn cuối cùng khi các ngươi còn sống.
Lý Thất Dạ nói tùy ý nhưng bên trong kèm theo sát phạt vô tình, khiến người không rét mà run. Khoảnh khắc này Lý Thất Dạ giơ cao đồ đao, đám người Tiêu Tiễn Ma Đế chỉ là cá nằm trên thớt.
Bốn Thượng Thần Tiêu Tiễn Ma Đế nhìn nhau, trong giây lát không có cách ứng đối tốt hơn, vì bọn họ không biết đòn sát thủ của Lý Thất Dạ là gì, không rõ sâu cạn của hắn. Từ đầu tới đuôi Lý Thất Dạ chưa chính thức ra tay, bọn họ không biết kẻ địch có chiêu thức thế nào, công pháp ra sao, hoàn toàn mù tịt, đây là điều làm họ nhức đầu nhất.
Trong khi đám người Tiêu Tiễn Ma Đế bó tay thì Ngự Long Thượng Thần đại biểu cho Ngự Long kỵ muốn liên hợp với Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn:
– Tiêu Tiễn huynh, sống chết một lằn ranh. Đã tới lúc chúng ta hợp tác phát ra một kích chung cực.
Ban đầu bọn họ đã hứa sẽ liên minh nhưng nhóm Ngự Long Thượng Thần chạy trốn đầu tiên, không quan tâm minh hữu khiến người khinh thường.
Nhưng hiện tại nhóm Tiêu Tiễn Ma Đế không có lựa chọn, hoặc Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn hết sức đấu với Lý Thất Dạ, hoặc bắt tay cùng Ngự Long kỵ đối kháng hắn.
Hiển nhiên đám người Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn một mình đối kháng với Lý Thất Dạ thì tuyệt đối không có phần thắng, nếu có thể cùng hợp tác với Ngự Long kỵ thì còn chút hy vọng. Dù đây chỉ là hy vọng mong manh nhưng còn tốt hơn là không có.
Tiêu Tiễn Ma Đế liếc Lý Thất Dạ, hắn bình thản đứng đó, không thèm quan tâm bọn họ bàn đối sách tạm thời.
Tiêu Tiễn Ma Đế và ba Đại Đế Tiên Vương nhìn nhau, cuối cùng quyết định hợp tác với Ngự Long kỵ:
– Ngươi có thượng sách gì?
Tuy Đại Đế Tiên Vương Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn đều khinh thường con người Ngự Long Thượng Thần nhưng khi tai vạ đến nơi, bọn họ không còn sự lựa chọn nào khác, đành phải lần nữa hợp tác với Ngự Long kỵ.
Ngự Long Thượng Thần nghiêm túc nói:
– Tiêu Tiễn huynh, một kích của các người vô địch, khiến người không cách nào bắt giữ, tuyệt đối là giết người vô hình. Nhưng Tiêu Tiễn huynh, các người có mười bốn Thiên Mệnh thì chưa đủ, muốn chém hắn phải thả ra đại chiêu, nên bất chấp.
Tiêu Tiễn Ma Đế liếc Ngự Long Thượng Thần:
– Còn các người? Các người thì làm gì?
Tuy tai vạ đến nơi nhưng Tiêu Tiễn Ma Đế không cách nào tin tưởng Ngự Long Thượng Thần, dù sao hành động của lão và Ngự Long kỵ khó khiến người tin tưởng.
Chương 2872: Ngã theo chiều gió (2)
– Ta biết Tiêu Tiễn huynh không tin ta nhưng đây là một kích cuối cùng của chúng ta, sống chết nằm vào một kích đó. Dù ta không đáng tin như thế nào thì ta sẽ không lấy mạng sống của mình và các huynh đệ ra đùa.
Ngự Long Thượng Thần vội nói:
– Xin Tiêu Tiễn huynh yên tâm, ta cùng các huynh đệ lo hỏa lực từ hắn, bên Tiêu Tiễn huynh phải nhớ thành công. Sự sống chết của chúng ta nằm ở Tiêu Tiễn huynh có giết hắn được không, không thì đừng hòng có ai sống rời đi.
Tiêu Tiễn Ma Đế trầm ngâm một chút, mở miệng đồng ý:
– Được!
Lúc này dù bọn họ không tin Ngự Long Thượng Thần và Ngự Long kỵ của lão cũng không có sự lựa chọn, bọn họ đành cuộc một kích cuối cùng.
Ong ong ong ong ong!
Trong khi Tiêu Tiễn Ma Đế và Ngự Long Thượng Thần thảo luận thì Lý Thất Dạ mở Mệnh Cung ra, Thiên Địa Ấn hiển hiện.
Một người bước ra từ Thiên Địa Ấn, bộ dạng giống Lý Thất Dạ như đúc, chỉ có khí thế là khác. Người đó đế uy ngút trời, trấn áp vạn vực, nhìn quanh vô địch tới đó.
Vèo!
Người kia dung hợp với Lý Thất Dạ.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, toàn thân Lý Thất Dạ phát ra đế uy vô cùng tận.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ, đế diễm từ người Lý Thất Dạ bắn lên cao, ánh sáng Đại Đế vô tận vọt lên trời cao, chiếu sáng ba ngàn thế giới.
Lý Thất Dạ trợn to đôi mắt diễn biến thiên địa vạn pháp, chưởng ngự Càn Khôn vạn đạo.
– Đây là cái gì?
Thấy người giống Lý Thất Dạ như đúc dung hợp với hắn, như có một vị Đại Đế nhập thể làm đám người xem ngạc nhiên.
– Đây là tách lìa thể Đại Đế của mình sao?
Hiện tại rất nhiều người nghi ngờ Lý Thất Dạ từng là Đại Đế, nhưng vắt óc nghĩ mãi không thấy hắn khớp với Đại Đế Tiên Vương nào.
Đám người cảm thấy không thể nào, ai lại tách trọn Thiên Mệnh, thể Đại Đế của mình ra được? Này là thuộc về chém đạo trọng sinh, một khi chém đạo thì chẳng còn lại gì.
Không ai biết trước khi Lý Thất Dạ náo động Thập Giới đã khắc ấn trạng thái Tiên Đế đỉnh cao nhất, hắn giữ lại trạng thái đỉnh cao Tiên Đế.
Quan trọng nhất đây là bản thân Lý Thất Dạ khắc ấn, dù chân thân của hắn yếu cỡ nào, được bản thân nhập thể sẽ không có tác dụng phụ gì, hắn có thể chịu đựng được loại nhập thể này.
Trong khi uy Đại Đế của Lý Thất Dạ tàn phá thì mười hai thân hình vô cùng to lớn bay ra khỏi Mệnh Cung. Mười hai bóng người giống Lý Thất Dạ y như đúc, sáu là thần, sáu là ma. Thần thì thần quang phổ chiếu, ma thì ma diễm ngập trời.
Đây là Thần ma Thập Nhị, một trong binh khí mạnh nhất của Lý Thất Dạ.
Vèo!
Chớp mắt mười hai thần ma dung hợp với Lý Thất Dạ.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ ở trạng thái cao nhất Tiên Đế đã đủ khủng bố bây giờ dung hợp với mười hai thần ma, khiến hắn có mười hai tiên thể đại thành, điều này có ý nghĩa gì?
Tuy so sánh Thần ma Thập Nhị tiên thể đại thành và tiên thể đại thành thật sự có chênh lệch nhưng lúc mười hai thần ma hoàn toàn dung hợp cùng Lý Thất Dạ thì so le bị xóa bỏ. Trên đời chưa từng có ai tu luyện mười hai tiên thể, không ai biết thật sự đại thành mười hai tiên thể sẽ như thế nào.
Lý Thất Dạ lúc này là phiên bản mười hai tiên thể, mặc dù phiên bản này cách đại thành thật sự còn một khoảng cách nhưng người đời không biết cự ly thật sự ra sao.
Tiên Đế trạng thái cao nhất cộng thêm mười hai tiên thể đại thành, Lý Thất Dạ giờ phút này khủng bố vô biên, không gì sánh baừng. Lý Thất Dạ giơ tay nhấc chân có thể diệt thế. Hắn chỉ một cái là sẽ xuyên thủng đất đai, bàn tay hắn chụp xuống có thể hủy diệt Thanh Châu.
Khoảnh khắc này Lý Thất Dạ vô địch, mọi người nhìn hắn sẽ run sợ. Vô số cường giả tu sĩ quỳ dưới đất. Mặc cho cường giả tu sĩ mạnh tới cỡ nào đều phải quỳ lạy trước mặt hắn.
Thượng Thần có mười một đồ đằng cũng chân run cầm cập:
– Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh sao?
Nhìn trạng thái hiện tại của Lý Thất Dạ, mọi người chung một ý nghĩ là Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh lâm thế.
Trong bóng tối có Đại Đế Tiên Vương nhìn trộm.
– Mười hai tiên thể đại thành.
Đại Đế Tiên Vương không chịu nổi hút ngụm khí lạnh:
– Trạng thái như vậy Đại Đế Tiên Vương đã không đấu lại nổi, phải là thượng tiên huyết, chỉ có tiên huyết của Đại Đế Tiên Vương mới tranh phong được.
Lý Thất Dạ cười nhìn đám người Tiêu Tiễn Ma Đế, Ngự Long Thượng Thần:
– Các ngươi bàn bạc sao rồi?
Tiêu Tiễn Ma Đế, Ngự Long Thượng Thần nhìn nhau.
Ngự Long Thượng Thần đứng ra, hét lớn một tiếng, nói:
– Tiểu bối đừng vội cuồng, hôm nay hoặc ngươi chết hoặc ta mất!
Thái độ và lời nói của Ngự Long Thượng Thần làm mọi người ngã ngửa. Vừa rồi lúc xin tha thì Ngự Long Thượng Thần khúm núm nịnh bợ, ra vẻ đáng thương, luôn miệng kêu tiền bối.
Giờ xin tha không hy vọng thì muốn chiến tới cùng, Ngự Long Thượng Thần đổi sắc mặt nạt Lý Thất Dạ là ‘tiểu bối’. Bộ dáng hùng hổ ngang tàng, hoàn toàn bất chấp.
Ngự Long Thượng Thần đổi sắc mặt liền đổ, bản sắc tiểu nhân khiến người câm nín. Người ta lấy làm lạ tại sao Ngự Long Thượng Thần trở thành Thượng Thần được, không có chút nguyên tắc của mình.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Ra tay đi, xem ngươi có thể giãy dụa được bao lâu.
Lý Thất Dạ không quan tâm Ngự Long Thượng Thần thay đổi sắc mặt, đám người Ngự Long Thượng Thần không khác gì người chết trong mắt hắn.
Ngự Long Thượng Thần hét to một tiếng:
– Kết trận!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, chín Thượng Thần lại kết trận, Lê Thiên Trùng lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lê Thiên Trùng rung bần bật, cả người nó to ra, mỗi lần rung là biến to một lần. Cuối cùng một con sâu cự vô bá xuất hiện trước mắt mọi người.
666e Ngự Long Thượng Thần hoàn toàn bất chấp, rót hết huyết khí vào đại trận. Lê Thiên Trùng tràn ngập huyết khí, với Ngự Long kỵ thì lần này không thành công liền thành nhân, bọn họ không quan tâm hao tổn huyết khí.
Lê Thiên Trùng to lớn không gì sánh bằng phát ra hơi thở sâu cuồng bá, như thể nó là vua vạn con sâu. Cháu tể hết thảy chim bay cá nhảy trong ba ngàn thế giới.
Lê Thiên Trùng to lớn toát ra lực lượng bá mạnh nhất của mình làm mọi người thấy áp lực, run rẩy, như thể con sâu to há mồm có thể ăn mất một chân long.
Nói Ngự Long Thượng Thần tồi tệ cũng tốt, vô sỉ cũng vậy, dù lão là tiểu nhân hoàn toàn không mặt mũi nhưng lão là Thượng Thần trăm phần trăm, một Thượng Thần có mười một đồ đằng, điều này là chắc chắn.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, ai răng nanh vô cùng sắc bén của Lê Thiên Trùng đụng mạnh vào Lý Thất Dạ, muốn hất hắn bay lên trời.
Cú đâm này dù là bầu trời cũng sẽ bị đâm xuyên.
Răng rắc!
Hư không nứt rạn li ti, bầu trời tan vỡ.
Lý Thất Dạ cười to bảo:
– Đến hay!
Lý Thất Dạ vươn tay chộp một ngôi sao, các vì sao lấp lánh sâu trong ngôi sao. Khi bàn tay Lý Thất Dạ xoa nắn, các ngôi sao ngân hà bị tế luyện thành cục gạch.
Nếu nói trên đời có cục gạch to lớn thì đây sẽ là cục gạch lớn nhất thế gian.
Chương 2873: Ăn một cục gạch của ta
Cục gạch như được nặn bằng vô số ngôi sao, ngàn vạn ngân hà. Cục gạch sáng không thể đo lường, có thể đè sập cửu thiên thập địa.
Cục gạch to lớn không gì sánh bằng lấp lánh sáng, vô số vòng áng bạc vòng quanh như dải sáng bạc quanh quẩn không dứt.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, cục gạch to nhất thế gian đập mạnh xuống răng nanh của Lê Thiên Trùng.
Cộp cộp cộp!
Lê Thiên Trùng liên tục thụt lùi mấy chục bước, bị đập choáng váng mắt đầy sao.
Rầm!
Lê Thiên Trùng chưa đứng vững thì cục gạch to lớn lại đập xuống, làm nó nằm sấp xuống đất.
Thấy cảnh này làm mọi người hút ngụm khí lạnh, rợn tóc gáy. Đó là chín Thượng Thần hợp thể vậy mà bị Lý Thất Dạ treo lên đánh, hắn không dựa vào ngoại lực, hoàn toàn tự lực cánh sinh, quá khủng bố.
Làm người ta nổi da gà là Lý Thất Dạ tùy tay luyện thiên địa, tế nhật nguyệt, hóa tinh thần, thực lực khủng bố vô biên, giơ tay nhấc chân có thể diệt thế.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai. Khi cục gạch đập mạnh xuống thì vang tiếng tan vỡ, cặp răng nanh vô cùng thô to của Lê Thiên Trùng bị Lý Thất Dạ đập gãy. Hai cái răng thô bị đứt đoạn, cảm giác thích thú khó tả. Nhiều người nghe tiếng răng gãy thầm rùng mình.
Ngự Long Thượng Thần rống to:
– Giết!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, nguyên Lê Thiên Trùng rực cháy thần hỏa,lửa ngập trời đốt cháy thiên địa, hủy diệt tất cả. Trong thần hỏa vô cùng vô tận vang mộtchuỗi tiếng nổ, đầu Lê Thiên Trùng mọc ra cái sừng.
Sừng vọt lên cao xoay tít như mũi khoan to, sừng đỏ thẫm tuôn ra thần hỏa vô cùng tận. Thần hỏa như chân thần giận dữ, nó có thể đốt tất cả thành tro.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ cầm cục gạch dứt khoát đập xuống, nhưng cái sừng đỡ được.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thanh âm kinh thiên động địa không dứt bên tai, cái sừng không chỉ cắm phập vào còn dùng lửa giận của thần linh luyện chế cục gạch, uy lực không gì sánh ngang.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc!
Chuỗi tiếng rạn vỡ vang lên, cái sừng điên cuồng luyện chế khoan dùi, cục gạch luyện chế từ trời trăng sao nứt rạn li ti.
Cái sừng này khủng bố hơn cặp răng vừa rồi nhiều. Chín Thượng Thần Ngự Long Thượng Thần đốt đồ đằng của họ.
Với Thượng Thần thì đồ đằng đại biểu tất cả, đồ đằng chịu tải hết lực lượng của bọn họ giống như Thiên Mệnh.
Khi Thượng Thần đốt cháy đồ đằng của họ nghĩa là đốt đại đạo, đốt lực lượng hỗn độn, cách làm ngọc đá đều nát. Cho dù bọn họ có thể giết chết địch nhân thì bản thân cũng chết dở.
Nhưng lúc này đám người Ngự Long Thượng Thần không có lựa chọn. Cách làm duy nhất là bất chấp, chiến với kẻ địch đến cùng. Hoặc đối thủ chết. Hoặc mình mất.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, cục gạch trong tay Lý Thất Dạ bị đánh nát.
Rầm!
Tiếng nổ ầm ĩ, cái sừng thần hỏa ngập trời siêu tốc đâm hướng Lý Thất Dạ, nó muốn đâm thủng người Lý Thất Dạ.
Khi cái sừng siêu tốc trùng kích Lý Thất Dạ thì Ngự Long Thượng Thần rống to:
– Là lúc này!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, bố nĐại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế đã có chuẩn bị trước nháy mắt dung hợp mười bốn Thiên Mệnh.
Vèo!
Tiêu Tiễn tuyệt sát, khi tuyệt sát bắn ra liền biến mất, không ai thấy nó bắn hướng nào vào Lý Thất Dạ.
Ong ong ong ong ong!
Thanh âm inh ỏi. Lý Thất Dạ giơ tay, chớp mắt hai lĩnh vực xuất hiện, lĩnh vực trọng chậm và lĩnh vực băng giải hiện ra dưới ngón tay hắn, hai lĩnh vực nghiền áp.
Rầm!
Hai lĩnh vực nghiền áp làm Lê Thiên Trùng từ vọt nhanh lên cao giảm tốc độ chậm rì như ốc sên cõng thứ nặng nề tiến lên. Lực lượng vô cùng trấn áp làm cơ thể Lê Thiên Trùng kêu răng rắc.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Tiễn lại xuất hiện nhưng không bắn Lý Thất Dạ, trước mặt hắn dựng tường đế trong suốt lấp lánh, là phù văn Tiên Đế của hắn biến ra. Dù Tiêu Tiễn anhnh tới đâu, uy lực tuyệt luân đến mấy đều bị chặn lại.
Thấy Tiêu Tiễn bị chặn, bốn Đại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế rống to:
– Phá!
Huyết khí tuôn ra, khoảnh khắc này bọn họ sử dụng đế huyết, dùng đế huyết tế Tiêu Tiễn.
Rầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Tiêu Tiễn tràn ngập huyết quang háo thành giọt máu khủng bố không gì sánh bằng. Giọt máu bắn ra đồ thần chém đế.
Khi giọt máu khủng bố vô cùng bắn ra làm Thượng Thần nhũn chân. Mười bốn Thiên Mệnh phối hợp đế huyết của bốn vị Đại Đế Tiên Vương thì giọt máu khủng bố biết bao, có thể nháy mắt diệt Đại Đế Tiên Vương sáu Thiên Mệnh.
Rầm!
Giọt máu quá,ạnh, xuyên qua tường đế của Lý Thất Dạ.
Phập!
Máu phun tung tóe. Giọt máu bắn vào trán Lý Thất Dạ.
Giờ phút này thời gian tĩnh lặng, có thể nghe tiếng mọi người hít thở. Đám người lòng run rẩy nhìn cảnh tượng trước mắt.
Tiêu Tiễn đâm vào giữa trán Lý Thất Dạ, máu tươi chậm rãi chảy xuống.
– Trí mạng không?
Nhìn cảnh đó mọi người rùng mình. Bị binh khí vô địch của Đại Đế bắn vào trán là rất khủng khiếp, Đại Đế Tiên Vương cùng đẳng cấp chết chắc.
Tề Lâm Đế Nữ nhìn từ xa mặt trắng bệch:
– Công tử!
Ngự Long Thượng Thần mừng như điên hét to một tiếng:
– Thành công!
Chiến lược của Ngự Long Thượng Thần thành công.
Trông thấy Tiêu Tiễn bắn vào giữa trán Lý Thất Dạ, đám người Tiêu Tiễn Ma Đế không kièm được mừng rỡ, bọn họ rốt cuộc thành công.
Trong khi đám người Tiêu Tiễn Ma Đế mừng như điên thì một thanh âm ung dung vang lên:
– Vui hơi sớm.
Bóc!
Tiêu Tiễn bị phun ra, trán Lý Thất Dạ hiện ra lỗ máu đáng sợ, máu chảy ồ ạt.
Nhưng lỗ máu chậm rãi khép lại, trong nháy mắt lỗ máu biến mất, trán Lý Thất Dạ bằng phẳng không vết hằn, như thể không có chuyện gì xảy ra.
Thấy vậy đám người Tiêu Tiễn Ma Đế sợ hãi biến sắc mặt. Đám Ngự Long Thượng Thần sợ hãi hồn phi phách tán.
Trấn bị tuyệt sát của bốn vị Đại Đế Tiên Vương bắn thủng nhưng vẫn bình an, đám người xem rợn tóc gáy. Cơ thể cứng rắn không gì sánh bằng thế này loại người nào giết được hắn?
Đừng nói cường giả hoặc Thượng Thần đứng xa xem hoảng sợ, đám Đại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế cũng mặt không chút máu.
Bốn Đại Đế Chiến Vương thế gia âm thầm quan sát hoàn toàn biến sắc mặt. Lực lượng mười bốn Thiên Mệnh cộng thêm đế huyết nhưng vẫn không thể bắn chết Lý Thất Dạ, đây là tồn tại khủng bố biết bao, thực lực bá đạo không gì sánh bằng.
Đại Đế Tiên Vương như đám người Chiến Vương Thiên Đế biết thân phận thật của Lý Thất Dạ, tồn tại như hắn đã sớm quét ngang Thập Tam Châu, làm chuyện đồ sát Đại Đế Tiên Vương. Đời này chân thân xuất thế Lý Thất Dạ càng khủng khiếp, chuyện hắn muốn làm vượt xa dự đoán của bọn họ, có lẽ vượt qua quá khứ.
Lý Thất Dạ liếc mắt qua, lạnh nhạt nói:
– Công nhận chiêu tuyệt sát của các ngươi rất ghê gớm, có thể phá phòng ngự của ta. Tiếc rằng bằng vào các ngươi không giết ta được. Không có Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh ra tay làm chiến trường tịch mịch, nhàm chán quá.
Mọi người nín thở nghe, dây không phải kiêu căng ngông cuồng. Câu đó thốt ra từ miệng Lý Thất Dạ rất bình thường, một câu nói hiển nhiên.
Địa vị của Lý Thất Dạ trong lòng mọi người vào lúc này là trừ Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh ra những người khác chẳng là cái đinh gì, hắn coi rẻ Đại Đế Tiên Vương cửu thiên thập địa.
Chương 2874: Chém Đại Đế! Đồ chúng thần
Chín Thượng Thần Ngự Long Thượng Thần sợ teo tim, hét to một tiếng:
– Trốn đi!
Lê Thiên Trùng siêu khổng lồ co người lại lăn.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lê Thiên Trùng như trái banh lăn ra ngoài.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Bây giờ muốn trốn đã muộn.
Ong ong ong ong ong!
Lĩnh vực trọng chậm, lĩnh vực băng giải kchúh trương. Mười hai tiên thể của Lý Thất Dạ rực rỡ, đại đạo Tiên Đế vô địch hiện ra, đạo Thất Dạ.
Rầm!
Hai lĩnh vực với tư thái không gì sánh bằng nghiền giết đánh vào người Lê Thiên Trùng.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc!
Nguyên người Lê Thiên Trùng tan vỡ. Chín Thượng Thần Ngự Long Thượng Thần lộ ra ngoài, cả người bọn họ vang tiếng xương gãy, toàn thân bắt đầu tan vỡ.
– A!
Tiếng gào thê lương của chín Thượng Thần Ngự Long Thượng Thần vang vọng trong thiên địa.
– Giết!
Đám người Tiêu Tiễn Ma Đế thấy cảnh đó cũng hoảng nhưng bọn họ không chạy trốn, họ thề sẽ chiến đến chết, đã không có lựa chọn
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, mười bốn Thiên Mệnh điên cuồng càn quét, với tư thái bá đạo không gì sánh bằng nghiền áp, ngân hà ngôi sao tan vỡ.
– Trấn phong thương Thiên Quyền!
Đối diện Thiên Mệnh nghiền giết, đạo vô thượng Tiên Đế của Lý Thất Dạ bộc phát, mười hai tiên thể rực rỡ đến trạng thái cao nhất. Đôi mắt Lý Thất Dạ chiếu sáng Thập Tam Châu.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, một cú đấm từ chí ntầng trời đập xuống trấn sát Đại Đế Tiên Vương, bóp nát khung trời. Cú đấm vô địch vạn cổ, thời gian, không gian, đại đạo, lực lượng đều bị bóp nát. Cú đấm đánh tất cả trở lại điểm bắt đầu, hết thảy trở nên nhỏ bé, thành tro bụi trước cú đấm.
Mặc kệ ngươi là cường giả hay Thượng Thần thì cú đấm cho ngươi quỳ tại chỗ, thần phục tuyệt đối, không cho phép có một chú ý nghĩ chống đối, trấn sát trăm phần trăm.
Đại Đế Tiên Vương quan sát trong bóng tối lạnh lùng, cuộc đời bọn họ lần đầu tiên thấy cú đấm bá đạo nhất, vô địch nhất.
Rầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, bốn Đại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế bị cú đấm trấn phong.
Răng rắc!
Bốn Đại Đế Tiên Vương bị đánh thành bãi máu.
Cảnh tượng quá rung động hồn người. Đó là Đại Đế Tiên Vương, nháy mắt bị đánh nát, bị đánh thành bãi máu, quá khủng khiếp.
Người tận mắt nhìn thấy những cảnh đó thì toàn thân lạnh lẽo, suốt đời bọn họ không thể quên cảnh tượng mãi mãi khắc ghi trong lòng, thành bóng ma lớn nhất, ác mộng hằn sâu. Không biết qua bao lâu khi bọn họ tỉnh dậy từ giác mộng sẽ toát mò hôi lạnh nhễ nhại, khi thức dậy từ ác mộng, bọn họ sẽ sợ run cầm cập.
Đấy là Đại Đế Tiên Vương lại bị cú đấm đánh nát bấy, đời này trông thấy một lần là đủ rồi.
– A!
Tiếng gào thảm thiết của đám người Ngự Long Thượng Thần quanh quẩn bên tai không dứt.
Giây sau . . .
Bùm!
Chín Thượng Thần Ngự Long Thượng Thần bị hai lĩnh vực nghiền giết thành bãi máu.
Ong ong ong ong ong!
Khi bốn Đại Đế Tiêu Tiễn Ma Đế bị đánh nát thì mười bốn Thiên Mệnh lóe sáng, lực lượng Thiên Mệnh bao lấy huyết vụ chậm rãi tạo hình, mơ hồ thấy bóng dáng nhóm Tiêu Tiễn Ma Đế.
– Sắp trọng sinh.
Nhìn bóng dáng bốn Đại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế thấp thoáng trong lực lượng Thiên Mệnh, mọi người nín thở nhìn chằm chằm cảnh tượng.
Miễn Thiên Mệnh còn là Đại Đế Tiên Vương bát tử, đây là chênh lệch lớn nhất giữa Đại Đế Tiên Vương và Thượng Thần. Đám người Ngự Long Thượng Thần bị Lý Thất Dạ bóp nhát thành huyết vụ thì không còn cơ hội lật ngược thế cờ, đám người Tiêu Tiễn Ma Đế thì khác, Thiên Mệnh vẫn còn là bọn họe không chết.
Lý Thất Dạ cười khẽ:
– Mười bốn Thiên Mệnh. Đổi lại người khác muốn xé rách thì hơi khó khăn, tiếc rằng gặp phải ta.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Đỉnh đầu Lý Thất Dạ rũ xuống ba sợi pháp tắc, ba pháp tắc này là một trong mười hai đại đạo pháp tắc.
Phập!
Ba pháp tắc đâm xuyên mười bốn Thiên Mệnh.
Xèo xèo xèo!
Ba pháp tắc hấp thu mười bốn Thiên Mệnh của đám người Tiêu Tiễn Ma Đế.
Đám người Tiêu Tiễn Ma Đế đang tái tạo trọng sinh hết hồn, bọn họ còn thần thức hét to một tiếng:
– Không!
Tiếc rằng tất cả quá muộn.
Bóc!
Bốn người Tiêu Tiễn Ma Đế mới tạo thành hình chớp mắt vỡ nát lại lần nữa hóa thành huyết vụ.
Nhìn cảnh tượng đó, bao người lòng lạnh run:
– Tiêu đời.
Đại Đế Tiên Vương cũng không ngoại lệ, dù gì cùng đẳng cấp. Đại Đế Tiên Vương sống qua nhiều pháp tắc, giờ nói hết liền hết, rất rung động hồn người.
Xèo xèo xèo!
Ba sợi pháp tắc hấp thu mười bốn Thiên Mệnh, trong thời gian ngắn hút sạch hết.
Ong ong ong ong ong!
Ba pháp tắc có hai cái được thắp sáng.
Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn có năm vị Đại Đế Tiên Vương, Cuồng Thiểu Thiên Đế chỉ có một Thiên Mệnh, Tiêu Tiễn Ma Đế năm Thiên Mệnh, ba Đại Đế Tiên Vương khác đều có ba Thiên Mệnh, tổng cộng mười lăm Thiên Mệnh.
Trong Thập Tam Châu cần sáu Thiên Mệnh mới thắp sáng một pháp tắc của Lý Thất Dạ.
Cộng lại pháp tắc lúc trước thắp sáng thì Lý Thất Dạ có bốn trên mười hai pháp tắc được thắp sáng, pháp tắc thứ năm còn thiếu ba Thiên Mệnh mới sáng được.
Đám người nhìn pháp tắc được thắp sáng, rùng mình. Đặc biệt Đại Đế Tiên Vương thầm run.
Bọn họ là Đại Đế Tiên Vương nên hiểu rõ lực lượng Thiên Mệnh hơn người ngoài. Thiên Mệnh rất khó bị phá hủy, trừ phi dùng cùng một lực lượng Thiên Mệnh. Nhưng pháp tắc của Lý Thất Dạ không phải phá hủy mà là hấp thu Thiên Mệnh, khủng bố hơn hủy diệt Thiên Mệnh.
Hỏi sao không làm Đại Đế Tiên Vương sợ hãi? Lỡ có ngày đối địch với Lý Thất Dạ thì có lẽ Thiên Mệnh của bọn họ trở thành chất dinh dưỡng tẩm bổ pháp tắc của Lý Thất Dạ.
Xem huyết vụ, không biết có bao nhiêu người rùng mình. Giờ phút này mọi người nhận ra Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn, Ngự Long kỵ đã thành lịch sử, chúng nó không còn tồn tại.
Một đoàn đội Đại Đế Tiên Vương, một tổ chức Thượng Thần, nói hủy diệt liền bị hủy, chỉ trong chớp mắt là xong. Nghe như trong mơ, nếu không thấy tận mắt thật khiến người khó tin.
Nhìn hai đoàn huyết vụ phập phềnh, mọi người rùng mình, đây chính là chém đế đồ thần.
Với nhiều người thì chém đế đồ thần là chuyện xa xôi biết bao, không thể với tới, không thể nào.
Nhưng hôm nay nó xảy ra trước mắt mọi người. Lý Thất Dạ dễ dàng đồ sát Đại Đế Tiên Vương, bóp nát Thượng Thần, trên đời còn cái gì khủng bố hơn nữa?
Có Thượng Thần lặp lại câu Lý Thất Dạ đã nói:
– Trừ Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh ra những người khác chẳng là cái đinh gì.
Thượng Thần rùng mình rợn tóc gáy, trên đời chỉ có Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh mới đủ tư cách chống lại Lý Thất Dạ.
Có Đại Đế Thiên tộc nhìn cảnh tượng này, vẻ mặt buồn bã lẩm bẩm:
– Thế Đế không ra, e rằng đương thời không người ngăn được hắn.
Người biết thân phận của Lý Thất Dạ đều rõ ràng đương thời người từng ngăn được Âm Nha là Thế Đế. Chiến dịch săn đế trước kia là Thế Đế dẫn theo Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên mới ngăn lại Âm Nha thư sát bọn họ được.
Nếu lúc trước không có Thế Đế đứng ra thì hậu quả không tưởng tượng nổi. Lúc trước nếu không có Thế Đế vô địch cõi đời không biết ba tộc Thần, Ma, Thiên bị đồ sát bao nhiêu vị Đại Đế.
Vì vậy tất cả hiểu rằng Thế Đế có thể đối địch với Âm Nha nhiều đời thì đúng là có trí tuệ và lực lượng vô song trên đời.
Chương 2875: Luyện huyết
Ong ong ong ong ong!
Trong khi mọi người rung động thì đột nhiên tiên quang phun ra nuốt vào. Tiên quang hút máu của bốn Đại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế, chín Thượng Thần Ngự Long Thượng Thần lại.
Ong ong ong ong ong!
Từng tia tiên quang rực rỡ, trong thời gian ngắn ngủi tiên quang đan chéo nhau cuối cùng háo thành đóa sen tiên.
Sen tiên xèo từng cánh hoa lấp lánh tiên diễm nhạt. Sen tiên rất mộng ảo, khi thấy sen tiên cho cảm giác như đang trong tiên giới. Đặc biệt lúc sen tiên nở rộ tiên diễm thì cảm giác toàn thân tẩm trong tiên quang, chính mình thay da đổi thịt.
Phụt phụt phụt!
Sen tiên phun ra tiên diễm từng lũ chui vào giọt máu, rực chay luyện hóa máu tươi.
Thấy sen tiên phun tiên diễm đốt cháy luyện hóa máu, có người khó hiểu huyền diệu mở miệng hỏi:
– Định làm gì vậy?
Có Thượng Thần nhìn cảnh đó, chậm rãi nói:
– Đế huyết Đại Đế, thần huyết Thượng Thần toàn là vật vô giá. Bốn vị Đại Đế, chín Thượng Thần, luyện máu của bọn họ thành tinh hoa sẽ là thứ quý giá biết bao, là vật vô giá, trên đời này còn cái gì sánh bằng nó?
Nghe câu đó nhiều người thầm rùng mình. Cũng đúng, đế huyết Đại Đế, thần huyết Thượng Thần quý giá biết bao. Ao máu trước mắt là của chín vị Thượng Thần, bốn vị Đại Đế, nếu luyện thành tinh huyết thì quý giá biết mấy, không chừng uống tinh huyết đó sẽ phi thăng ngay.
Ong ong ong ong ong!
Sen tiên phun ra nuốt vào tiên diễm càng mãnh liệt, dùng lực lượng ảo diệu nhất và hỏa hậu luyện ao máu tiên.
Tiên diễm nhiều lần luyện, ao máu tiên hoàn toàn dung hợp, nhiều lần luyện khiến ao máu tiên tỏa ánh sáng hổ phách.
Phập!
Cuối cùng sen tiên biến mất, tiên diễm thu về, ao máu tiên rốt cuộc bị luyện thành.
Lúc này ao máu tiên tràn ngập hơi thở đại đạo, đại đạo xa xưa nguyên thủy, dường như đại đạo trước giờ không mở ra, chứa lực lượng đại đạo cổ xưa nhất.
Ong ong ong ong ong!
Ao máu tiên tỏa các tia sáng trong suốt lấp lánh, rất hấp dẫn. Trong ánh sáng nhấp nháy đại đạo tinh túy tinh thuần, như thể bên trong chịu tải ức vạn đại đạo.
Ao máu tiên tràn ngập Hỗn Độn chi khí vô cùng tận, trong thời gian ngắn Hỗn Độn chi khí tràn ngập nguyên thiên địa, bao phủ vạn vực.
Ao máu tỏa mùi thơm ngát, khi mọi người ngửi mùi thơm thoang thoảng cảm giác lâng lâng. Nhiều người ngửi mùi thơm chợt vù một tiếng, toàn thân họ tỏa tiên quang, nở rộ sắc màu đại đạo. Đại đạo ngân theo làm đám người cho rằng mình sắp phi thăng.
Một Thượng Thần nhìn ao máu tiên, nuốt nước miếng thì thào:
– Thứ tốt, uống máu tiên này cuộc dời không trường sinh cũng được ích lợi vô cùng suốt kiếp.
Có cường giả thèm thuồng nhìn ao máu tiên từ xa, chỉ muốn uống một hớp:
– Uống máu này có khi nào ta sẽ trở thành Đại Đế không?
Đại Đế Tiên Vương trông thấy ao máu tiên cũng cảm thán thở dài:
– Thứ tốt.
Người không biết hàng vừa thấy ao máu tiên cũng biết nó là thứ hiếm hoi, nó quý giá khó thể miêu tả bằng bút mực.
Nhiều người thèm nhễu nước miếng, Thượng Thần cũng không nhịn được, Đại Đế nuốt nước bọt. Nhưng mọi người chỉ nhìn đã thèm chứ không ai dám cướp ao máu.
Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn và Ngự Long kỵ là vết xe đổ, nếu lúc này còn có ai không biết sống chết đi cướp ao máu tiên có lẽ họ sẽ thành máu tiên trong ao.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Nhiều chỗ trong Viễn Hoang rực cháy ma khí tận trời.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ, ma khí tràn ngập trong thiên địa. Ma khí bao phủ nguyên Viễn Hoang.
Trong bóng tối khe tiếng bùm bùm rất nhỏ, có các đầu sỏ ngủ say chậm rãi mở hai mắt ra.
Trong ma khí ngập trời, các bóng người khổng lồ hiện ra. Tuy các đầu sỏ ẩn trong hắc ám nhưng thật sự đã bị đánh thức.
Một số cường giả tu sĩ ngây người, chưa biết chuyện gì xảy ra:
– Chuyện gì xảy ra?
Có Thượng Thần hoảng sợ biến sắc mặt kéo đệ tử môn hạ tốn ngay:
– Nguy rồi!
Nhưng đã muộn.
Tiếng hét thê lương vang lên:
– A!
Một cái mồm máu há to từ trên trời giáng xuống, nó nuốt nhiều cường giả còn ở trong Viễn Hoang.
Răng rắc! Răng rắc!
Tiếng nhai rôm rốp. Mồm máu nuốt tất cả cường giả vào, nhai nát, nuốt máu lẫn xương vào.
Thượng Thần đứng trên trời Viễn Hoang, lúc này sợ bay mất hồn vía:
– Đi!
Thượng Thần vượt qua thiên địa, tốc độ nhanh kinh người. Nhưng một bàn tay khổng lồ thò ra từ bóng tối.
Bùm!
Thượng Thần bị chộp trúng, bóp nát tất cả phòng ngự trên người Thượng Thần.
Thượng Thần hét chói tai:
– A!
Thượng Thần bị bàn tay khổng lồ bẻ thành hai khúc ném vào miệng rộng, nhai rôm rốp như nhai củ cải.
Một số cường giả bên ngoài Viễn Hoang thấy thế ghê tởm nôn mửa:
– Ọe!
Ăn sống cường giả Thượng Thần, nhiều người cả đời chưa từng thấy cảnh khủng bố này, khiến người da đầu tê rần.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong phút chốc hắc ám lại một lần nữa bao phủ nguyên Viễn Hoang. Trong hắc ám xuất hiện các thân hình, khi các thân hình hiện ra thì cửu thiên thập địa run rẩy, các sinh linh nằm dưới đất phập phồng lo sợ.
Khoảnh khắc này mọi người cảm giác như diệt thế ập đến, tận thế tới, khiến người rét run.
Trông thấy hắc ám bao phủ nguyên Viễn Hoang, nhiều người nổi da gà, sợ vỡ mật.
– Đây là ác ma sắp xuất thế?
Khi các thân hình hiện ra trong hắc ám, dưới đất có các đôi mắt mở ra. Tròng mắt đỏ rực. Những cặp mắt đỏ nhìn chằm chằm ao máu tiên của Lý Thất Dạ.
Khi các cặp mắt đỏ nhìn chằm chằm ao máu tiên lộ tia tham lam thèm muốn, chúng nó không thèm che giấu dục vọng, chúng nhìn chăm chú vào ao máu tiên.
Những đầu sỏ trong hắc ám như quỷ hút máu bị mùi máu hấp dẫn, ước gì nhào qua chiếm ao máu tiên làm của riêng.
Hững đầu sỏ hắc ám ngủ say dưới Viễn Hoang, hiếm có thứ gì đánh thức chúng được. Nhưng ao máu tiên có tinh huyết của bốn Đại Đế, chín vị Thượng Thần, Lý Thất Dạ dùng thủ đoạn nghịch thiên tế luyện ra. Loại máu tiên này là vật siêu bổ cho đầu sỏ hắc ám thèm khát nhiều năm tháng, sao không kinh động chún được?
Nhưng các thân hình hiện ra trong hắc ám như đang e ngại cái gì, không dám ùa vào, chỉ đứng ở địa bàn của mình, không bước qua lằn ranh nửa bước.
Nhìn cảnh đó Lý Thất Dạ cười cười, hắn vẫn thản nhiên đứng đó, yên lặng chờ đợi.
Người eên ngoài Viễn Hoang thấy cảnh này thì trái tim treo cao. Những thân hình cường giả trong hắc ám không cần nói cũng biết, nhưng Lý Thất Dạ bị các thân hình hắc ám bao vây mà vẫn bình thản.
Chỉ bằng vào sự quyết đoán này khiến người phục sát đất.
Vang tiếng nổ điếc tai, mọi người nín thở, Lý Thất Dạ bị các đầu sỏ hắc ám bao vây. Đột nhiên một đại đạo Tiên Vương vượt qua thiên địa thẳng tới Viễn Hoang.
Bốn Tiên Vương song song trên đại đạo Tiên Vương, áo khoác bay bay, chiếu rọi Đại Đế. Với tiên quang của bọn họ mở ra một con đường trong Viễn Hoang bị hắc ám bao phủ.
Một tiếng hét dài:
– Thác Thiên dẫn ba vãn bối đến trợ giúp Thánh Sư một tay!
Một nam nhân cổ xưa đại khí trên đại đạo Tiên Vương hét dài uy hiếp thiên địa.
Thấy bốn Tiên Vương, có người hét to một tiếng:
– Bốn Tiên Vương của Tác Thiên!
Nhìn nam nhân cổ xưa đại khí, một Thượng Thần giật mình kêu lên:
– Là Tác Thiên Tiên Vương, vị Tiên Vương thứ nhất của bách tộc.