1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 574 [Chương 2866 đến Chương 2870]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 574 [Chương 2866 đến Chương 2870]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2866: Tứ hung của Viễn Hoang (1)

– Yên tâm, các ngươi chưa có tư cách khiến ta động can qua lớn.

Trong khi đám người Tiêu Tiễn Ma Đế xem xét đại thế trước mắt, Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Giết gà không cần dao mổ trâu, một mình ta đủ rồi.

Ai nghe câu đó cũng sẽ tức hộc máu. Trước mắt là các Đại Đế Tiên Vương, Thượng Thần, thậm chí Thượng Thần có mười một đồ đằng.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng một câu “giết gà không cần dao mổ trâu”, trên đời này e rằng không ai có thể nói ra câu bá khí kiêu ngạo như vậy.

Tiêu Tiễn Ma Đế nhìn hướng Ngự Long Thượng Thần, lão nhìn lại gã, hai bên đều mong đối phương ra tay trước.

– Bốn vị bệ hạ đạo pháp vô song, Thiên Mệnh vô địch, hãy để tiểu đệ lược trận cho các vị để phòng ngừa tiểu nhi phá rối.

Ngự Long Thượng Thần chậm rãi nói:

– Ngươi và ta chung một chiếc thuyền, cùng chung sống chết, nên công phòng cũng phải đầy đủ.

Ngự Long Thượng Thần xúi Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn lên trước, bọn họ muốn chờ thời cơ tốt hơn.

Tiêu Tiễn Ma Đế và ba Đại Đế Tiên Vương khác ánh mắt giao nhau, cuối cùng gật đầu. Khi đã bước ra chiến trường thì bọn họ không còn đường lui, chẳng qua ra tay sớm hay muộn.

Bọn họ không sợ Ngự Long Thượng Thần nhặt của rơi, không ai may mắn thoát khỏi chiến tranh này, đã định trước sẽ huyết chiến đến cùng.

Tiêu Tiễn Ma Đế bước ra một bước, khí thế rộng rãi không làm mất phong thái Đại Đế:

– Lý đạo hữu, bốn huynh đệ ta xin lĩnh giáo đại đạo tuyệt thế của Lý đạo hữu.

Dù liều đấu sống chết thì Tiêu Tiễn Ma Đế vẫn giữ phong thái Đại Đế Tiên Vương, vẫn đường hoàng đại khí, Cuồng Thiểu Thiên Đế không sánh bằng.

Lý Thất Dạ lắc đầu, thản nhiên nói:

– Đáng tiếc tự mình đưa lên quỷ môn quan, thành đế không dễ.

Tiên Vương khác lạnh lùng nói:

– Lý đạo hữu, chuẩn bị tiếp chiêu đi.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Thiên Mệnh hiển hiện, cầm đạo binh trong tay, trong phút chốc bốn Đại Đế Tiên Vương uy thế vô địch càn quét cửu thiên thập địa, nghiền áp thiên đạo vạn pháp. Trước uy Đại Đế của họ thì chúng sinh chỉ là hạt bụi.

Ba vị Đại Đế Tiên Vương tự hiện ba Thiên Mệnh, Tiêu Tiễn Ma Đế là năm Thiên Mệnh. Mười bốn Thiên Mệnh xuất hiện cùng lúc thì lực lượng Thiên Mệnh khiến người run rẩy, cho dù là Thượng Thần cũng thấy rợn tóc gáy.

Đám người Ngự Long Thượng Thần trông thấy mười bốn binh khí đều nín thở, dù lực lượng mười bốn Thiên Mệnh không hướng về bọn họ nhưng vẫn làm họ hết sức e dè.

Đồ đằng không cách nào so sánh với Thiên Mệnh, so giữa một đồ đằng và một Thiên Mệnh sẽ có khoảng cách khá lớn. Có thể nói đây là cự ly căn bản nhất giữa Thượng Thần và Đại Đế.

Thứ bình thường không thể san bằng khoảng cách Thiên Mệnh và đồ đằng, báu vật hoặc công pháp cũng không thể làm được.

Lý Thất Dạ ngồi yên tại chỗ, mỉm cười nói:

– Tốt, vậy thì ta sẽ thành toàn các ngươi.

Ong ong ong ong ong!

Tử chương của Lý Thất Dạ hiện ra.

Ong ong ong ong ong!

Tử chương bay ra ngoài, nháy mắt bao phủ Viễn Hoang.

Phụt!

Tử chương đóng dấu xuống đất đai, trong phút chốc tử khí tràn ngập. Lý Thất Dạ không thay đổi gì nhưng tiên diễm bao người hắn lại, lúc tử khí tràn ngập thì hắn như tử thần đến từ tận cùng địa ngục, gặt mạng sống chúng sinh.

Ong ong ong ong ong!

Đất đai Viễn Hoang cùng hiển hiện tử chương, một kinh vĩ tuyến giao thác tứ tung, vô cùng huyền ảo, tử khí nháy mắt tràn ngập thiên địa.

Viễn Hoang như biến thànthử địa, tử khí có khắp nơi.

Lý Thất Dạ có được tử khí hình dung bằng biển cả cũng không đủ. Lý Thất Dạ có quá nhiều tử khí, không khoa trương khi nói tử khí có thể bao phủ toàn thế giới. Tử khí của Lý Thất Dạ cường đại tới mức đủ để hắn giữ cho tử vật nào giáng thế. Tử vật mạnh đến mấy thì tử khí của Lý Thất Dạ cũng chịu đựng được.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Nguyên Viễn Hoang lắc lư một cái, dưới đất rào rào, phương xa nền đất nhô mấy cục u lên như có vô số tử vật sắp bò lên từ lòng đất.

Do bị tử khí của Lý Thất Dạ ảnh hưởng nên vô số tử vật vùi dưới đất thoáng chốc sắp bò ra. Nhưng những tử vật này không được tử chương triệu hoán, chúng nó không thể bò lên.

Ở Đậy mọi thứ đều do Ngự Kiếm Học được trong quá trình làm kẻ gác cửa điện âm nhé…! Đôi khi là nhìn ,thấy,nghe sau đó đôi chứng gì đã học rùi mới viết nhé …!

Rào!

Chớp mắt có thể nhô lên từ lòng đất, chia bốn hướng bắc, tây, đông, nam bò lên.

Phương nam có con heo nhỏ bò lên, heo không lớn, to cỡ cái thau rửa mặt. Heo con màu hồng, người lấm tấm hoa văn. Heo con cái lỗ tai vừa to vừa phì che hơn nửa người của nó. Trên đầu heo con mọc cái sừng nhỏ, một sức lóe tia sáng rực rỡ thánh khiết.

Heo con trông không dữ chút nào, siêu đáng yêu.

Một con bọ ngựa bò ra từ hướng tây, chính xác hơn là sinh linh bề ngoài giống bọ ngựa. Tay, chân, thân thể bọ ngựa cong, mỗi phần cơ thể không kết nối mà lơ lửng trong hư không nhưng vẫ là một chỉnh thể, dường như không thể là mối nối thân thể, nó như rối gỗ bị tách lìa.

Hướng bắc có con bò, rất to lớn, thân thể rắn chắc. Khi con bò chui lên từ lòng đất thì người kêu rào rào, bởi cơ thể của nó hình thành từ đống cát, thường có vụn cát rơi xuống.

Tử vật cuối cùng bò ra từ hướng đông. Bóc một tiếng, một con sâu nho nhỏ bò ra, con sâu chỉ to cỡ bàn tay, toàn thân màu lục, mũm mĩm, trên người có từng vòng túi thịt. Nó như sâu lông mập quá độ.

Tử khí của Lý Thất Dạ quá mạnh, triệu hoán ra tử vật không phải trạng thái xương khô mà là lúc chúng còn sống.

Bốn tử vật được Lý Thất Dạ triệu hoán lập tức đến trước mặt hắn, giằng co với bốn Đại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế.

Lý Thất Dạ ngồi yên thản nhiên nói:

– Để chúng nó chơi với các ngươi nóng người đi, nếu không qua dược ải chúng nó thì không đáng ta đích thân ra tay.

Nhìn bốn con vật trâu lên khỏi lòng đất, mọi người trợn tròn mắt. Hai con sâu, một heo con, một con trâu mà dám đối kháng bốn vị Đại Đế Tiên Vương, quá đáng hết sức.

Bốn quái vật trừ con trâu là to khỏe, ba con khác chỉ sợ Đại Đế Tiên Vương giơ chân một cái là giẫm chết chúng.

Bốn Đại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế thì nghĩ khác. Dù hai con sâu, một heo con, một con trâu không toát ra khí thế kinh thiên nhưng trực giác Đại Đế cho bọn họ biết bốn tử vật này cực kỳ khủng bố, cực kỳ đáng sợ.

Kiến thức của đám người Tiêu Tiễn Ma Đế chưa từng thấy bốn tử vật này, không biết lai lịch chúng nó ra sao.

Tiêu Tiễn Ma Đế nhìn chằm chằm bốn tử vật, không dám lơ là. Dù là kẻ thù sống chết nhưng Tiêu Tiễn Ma Đế giữ phong độ Đại Đế, ưu nhã hỏi:

– Đạo hữu, cái này là vật gì?

Kẻ địch có phong độ thì Lý Thất Dạ cũng giữp hong độ, kẻ địch kiêu căng thì hắn càng kiêu ngạo hơn, kẻ địch vô lại thì hắn vô sỉ, đây chính là Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ tràn đầy phong độ giới thiệu cho bốn người Tiêu Tiễn Ma Đế:

– Heo con này ở phương nam, tên Giác Chu, cai quản lực lượng. Con bọ ngựa này ở phương tây, tên Gian Đường, cai quản không gian. Con trâu này ở phương bắc, tên Sa Ngưu, cai quản tín ngưỡng.

Tới sâu lông, Lý Thất Dạ nói:

– Con sâu lông này ở phương đông, tên Nang Sán, cai quản thời gian. Nó đứng đầu tứ hung, thực lực vượt trên ba con kia.

Chương 2867: Tứ hung của Viễn Hoang (2)

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

– Bốn vật này được gọi là tứ hung của Viễn Hoang, chúng nó mạnh không thua gì Đại Đế Tiên Vương.

Người không biết chuyện còn tưởng hai bên là bằng hữu cũ chứ không phải kẻ thù đối đầu sinh tử.

Đương nhiên Đại Đế Tiên Vương có phong độ Đại Đế Tiên Vương thì Lý Thất Dạ cũng có phong phạm riêng biệt. Đại Đế Tiên Vương trải qua sóng gió, ít có Đại Đế ngông cuồng nông cạn như Cuồng Thiểu Thiên Đế, trên đời này chỉ riêng mình quái thai Cuồng Thiểu Đại Đế.

Nghre Lý Thất Dạ giới thiệu, người không biết hàng không hiểu nổi bốn tử vật trước mắt mạnh thế nào. Con âu nhỏ như Nang Sán, Gian Đường có thể bị chân đạp dẹp, Giác Chu thì giống heo cưng siêu đáng yêu, Sa ngưu trông to khỏe nhưng đụng nhẹ một cái là thân thể nó sẽ đổ sụp ngay.

Cái này đâu giống tứ hung, nhiều người cảm thấy cang như bốn vật cưng.

Nhưng bốn vị Đại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế nhìn chằm chằm tứ hung, không dám xem thường. Chính Ngự Long Thượng Thần cũng cẩn trọng.

Đến cảnh giới của bọn họ có thể phân biệt ra mạnh yếu, dù không thể đánh giá cụ thể thực lực của đối thủ nhưng cũng biết đại khái.

– Để ta chiến!

Tiêu Tiễn Ma Đế lập tức chọn đối thủ cho mình, quyết đấu với Nang Sán mạnh nhất, dứng đầu tứ hung.

Ba Đại Đế Tiên Vương nhìn hau, nắm bắt ưu thế chọn đối thủ cho mình.

Tứ hung Viễn Hoang chặn bốn Đại Đế Tiên Vương, bảo vệ Lý Thất Dạ. Như Lý Thất Dạ đã nói, nếu nhóm Số Hiệu Vạn Cổ không thể đánh bại tứ hung Viễn Hoang thì đừng hòng đánh nhau với hắn.

Lúc này một Tiên Vương Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn bước ra:

– Định!

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Tiên Vương khoác chiến giáp, người trở nên vô cùng vạm vỡ, vĩ ngạn vô song, tựa như núi vàng cột ngọc.

Tiên Vương này quyết đấu Gian Đường, nên khi bước ra một bước là trấn thủ không gian.

Ong ong ong ong ong!

Từng thanh âm dao động vang lên, khi Tiên Vương mới trấn thủ không gian thì nguyên không gian tách ra. Không gian hình thành bão tố, gió bão đáng sợ háo thành thứ nguyên vô cùng vô tận. Không gian như bị chồng chất vô hạn.

Bóc!

Trong phút chốc Tiên Vương và Gian Đường biến mất, hai bên so kè lực lượng, cùng rơi vào thứ nguyên sâu, không ai biết cụ thể là thứ nguyên nào.

Đại Đế quyết đấu với Giác Chu chợt thét dài:

– Xông!

Đại Đế cầm ngôi sao thành thuẫn kèm theo lực lượng không gì sánh bằng đánh ra đụng mạnh vào Giác Chu.

Đại Đế trùng kích có thể đụng nát mọi thứ trên đời, thần tường ghê gớm hơn nữa nếu bị Đại Đế đụng phải cũng sẽ tan nát ngay.

Nhưng đối diện Đại Đế đụng vào Giác Chu chỉ chạm nhẹ một sừng.

Bùm!

Một sừng của Giác Chu đụng vào cự thuẫn sao.

Một chuỗi thanh âm tan vỡ, Đại Đế và Giác Chu va chạm rồi bị hất văng ra đụng nát các thần phong.

Thấy cảnh đó mọi người hút ngụm khí lạnh, rợn tóc gáy. Đây là Đại Đế có ba Thiên Mệnh vậy mà bị heo con đụng bay, thật khó tin. Bao người trợn mắt há hốc mồm xem.

Rầm!

Giây sau Đại Đế vọt ra khỏi đất đá vụn, bình yên vô sự. Đại Đế có khác, cơ thể cứng như đá vàng, dù đụng vỡ các ngọn núi thì thân thể không bị thương tổn gì nhiều.

Vù vù vù vù vù!

Chớp mắt Giác Chu xông tới trước mặt Đại Đế, nó không có động tác gì nhiều, chỉ dùng một sừng đâm hướng Đại Đế.

Giác Chu cai quản lực lượng, một sừng đụng nhẹ cũng có thể sụp đất đai. Giác Chu mạnh tới mức không tưởng tượng được, không thể dùng bút mực hình dung.

Đối diện heo con đốm chạy tới, Đại Đế rống to:

– Mở!

Ba Thiên Mệnh hóa thành tương thần, trong khoảnh khắc đó tường thần vượt qua thời không, cắt đứt tất cả, cách ly mọi lực lượng.

Lực lượng ba Thiên Mệnh vô cùng mênh mông, liên miên không dứt, vô cùng vô tận. Dù là lúc nào, với Đại Đế Tiên Vương thì Thiên Mệnh như nguồn suối vô tận, có thể tùy thời tùy chỗ cung cấp sức mạnh cho Đại Đế Tiên Vương.

Rầm!

Một sừng của Giác Chu đụng vào thần tường Thiên Mệnh biến ra. Dù có lực lượng ba Thiên Mệnh thì Đại Đế liên tục thụt mấy bước, ba Thiên Mệnh chỉ đỡ được Giác Chu chạm nhẹ, có thể tưởng tượng nó mạnh tới mức nào.

Điều này cũng chứng minh Thiên Mệnh cường đại, mới rồi chạm nhẹ cự thuẫn sao tan vỡ, hiện tại Thiên Mệnh bình yên vô sự. Với Đại Đế Tiên Vương thì không thứ gì mạnh hơn Thiên Mệnh.

Đại Đế rống to:

– Giết!

Dựa vào tường thần Thiên Mệnh, đạo Đại Đế nháy mắt diễn biến sức mạnh bàng bạc, như cự linh vô thượng ngón tay chém vạn giới, tay hóa búa thần chém mạnh xuống.

Giác Chu kêu to:

– Ột!

Giác Chu bay vọt lên đụng vào búa thần. Chốc Giác Chu và Đại Đế đánh nhau kịch liệt.

Vị Đại Đế thứ ba của Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn nhìn chằm chằm Sa Ngưu trước mắt mình. Con Sa Ngưu đứng đó không có động tác gì, đứng im như tượng.

Đại Đế trầm giọng quát:

– Đi!

Đại Đế thử thăm dò vung ngón tay điểm vào đầu Sa Ngưu.

Ban đầu Đại Đế cứ nghĩ Sa Ngưu sẽ tấn công.

Phập!

Một kích của Đại Đế dễ dàng đánh trúng đầu Sa Ngưu, làm gã ngạc nhiên ngây ra.

Hắc ám

Sa Ngưu như thật sự làm bằng vô số hạt cát đắp lên, khi nó bị Đại Đế đánh trúng liền sụp đổ, mảnh vụn thân thể rơi đầy đất.

Nhìn Sa Ngưu bị Đại Đế một kích đánh nát, mọi người đều bị bất ngờ, nói:

– Yếu quá vậy? Căn bản không đủ tư cách tranh phong với Đại Đế.

Nhưng khi toàn thân Sa Ngưu vỡ nát dầy đất thì Đại Đế biến sắc mặt.

Ong ong ong ong ong!

Tất cả mảnh vụn rơi đầy đất cùng tỏa sáng, mỗi ánh sáng bao bọc một phù văn. Phù văn lấp lóe đại đạo, như thể mỗi đại đạo sinh ra trong phù văn.

Mỗi người xem cảnh tượng phù văn khác nhau. Người có phật niệm khi xem các phù văn sẽ thấy các thánh phật ngồi xếp bằng, bên tai nghe phật âm, các thánh phật đang tụng kinh, độ hóa, dẫn ngươi leo lên thế giới cực lạc.

Nếu ngươi lòng tham lam khi xem phù văn thì chúng nó biến thành kho báu mà ngươi muốn nhất, trong kho báu có bí kíp mà ngươi tha thiết ước mơ, thần khí, thần kim tiên thiết nhiều không đếm hết.

Khi các phù văn hiện ra, Đại Đế biến sắc mặt lập tức ngồi xếp bằng dưới đất, miệng phun chân ngôn hóa thành vô thượng đại đạo. Ba Thiên Mệnh rũ xuống che chở người Đại Đế, tâm minh thần thông bảo vệ đạo tâm.

Sa Ngưu, nó nắm giữ trứ tín ngưỡng, nó không cần bất cứ công kích, chỉ nó chỉ việc độ hóa ngươi là được. Sa Ngưu có thể khiến ngươi thực hiện được thứ ngươi muốn, khi Sa Ngưu háo thành các phù văn thì nó không phải ảo giác, này là đạo tâm của ngươi.

Bị Sa Ngưu ảnh hưởng, nếu ngươi giữ vững được đạo tâm thì ngươi chắc chắn sẽ được Sa Ngưu độ hóa, ngươi sẽ trở thành một phần tín ngưõng của Sa Ngưu.

Đương nhiên nhiều người không xem hiểu sâu xa, khó hiểu tại sao Đại Đế như gặp đại địch. Người thật sự mạnh lại nhìn thấu, nếu bây giờ Đại Đế giải quyết bằng bạo lực thì sẽ rơi vào ucồng loạn, chắc chắn sẽ dao động đạo tâm của mình. Với Đại Đế một khi đạo tâm dao động là chuyện rất đáng sợ, dù không bị tổn thương thì cũng để lại bóng ma suốt đời, sẽ trở thành tai họa ngầm.

Chương 2868: Bốn đế đấu với bốn hung

Nên lúc này Đại Đế khoanh chân ngồi, dùng Thiên Mệnh che chở mình giữ vững đạo tâm tránh cho bị Sa Ngưu độ hóa, nếu không Đại Đế sẽ thành một phần tín ngưỡng của Sa Ngưu, trở thành tín đồ.

Đại Đế này và Sa Ngưu quyết đấu thoạt trông an toàn nhất, nhưng thật ra đây là quyết đấu nguy hiểm nhất. Đại Đế khác thua còn có khả năng sống sót, tổn thất rất nhỏ. Nếu Đại Đế thua là thua sạch, bao gồm chính mình.

Người cuối cùng chậm chạp chưa ra tay là Tiêu Tiễn Ma Đế mạnh nhất trong Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn. Tiêu Tiễn Ma Đế nhìn chằm chằm con sâu lông mập trước mắt, không, là Nang Sán.

Nang Sán lười biếng nằm ở đó như không có sức, còn thổi bong bóng. Nhìn con sâu lông nho nhỏ làm người ta nghi ngờ đạp một cái có lẽ nó sẽ dẹp lép.

Nhưng Tiêu Tiễn Ma Đế thận trọng quan sát, vẻ mặt trầm trọng. Tiêu Tiễn Ma Đế chậm rãi lấy ra binh khí, một Tiêu Tiễn nho nhỏ, đuôi Tiêu Tiễn quấn sợi chỉ đỏ nhỏ.

Trông thấy Tiêu Tiễn Ma Đế lấy ra Tiêu Tiễn, không biết bao nhiêu người tim rướt cái bịch, vì Tiêu Tiễn là binh khí mạnh nhất của Tiêu Tiễn Ma Đế. Có người nói Tiêu Tiễn là binh khí duy nhất của Tiêu Tiễn Ma Đế, cả đời gã chỉ có một binh khí, không biết thật giả thế nào.

Tóm lại Tiêu Tiễn của Tiêu Tiễn Ma Đế cực kỳ khủng bố, vô hình giết người, có thể cách ức vạn dặm giết người. Từng có Thượng Thần bị Tiêu Tiễn Ma Đế giết chết nhưng không thấy bóng dáng gã đâu.

Tiêu Tiễn Ma Đế nhìn chằm chằm con Nang Sán một lúc, cuối cùng gã ra tay.

Vèo!

Tiêu Tiễn rời tay bay như mũi tên, quá nhanh, vượt qua thời gian. Mọi người cảm giác mình ìa đi mười tuổi, vì mũi tên của Tiêu Tiễn Ma Đế mang đi mười năm sau của bọn họ.

Khi mọi người sinh ra ảo giác thì bên tai nghe tiếng vù vù, cảnh tượng trước mắt không thay đổi nhưng bản thân không già đi mười tuổi. Tiêu Tiễn Ma Đế vẫn đứng đó, tay nắm Tiêu Tiễn. Giữa Tiêu Tiễn Ma Đế và Nang Sán không có chuyện gì xảy ra.

Nhìn Tiêu Tiễn Ma Đế vẫn nắm Tiêu Tiễn, gã vốn không hề bắn ra Tiêu Tiễn, nhiều người cho rằng mình bị hoa mắt đã nhìn lầm.

– Chuyện gì xảy ra?

Biểu tình của Tiêu Tiễn Ma Đế cực kỳ trầm trọng.

Ầm!

Năm Thiên Mệnh rũ xuống bảo vệ Tiêu Tiễn Ma Đế chặt chẽ.

Vèo!

Tiêu Tiễn lại một lần nữa bắn ra, mọi người chưa thấy rõ ràng vì mũi tên quá nhanh. Thượng Thần có năm, sáu đồ đằng cũng không thấy được mũi tên bắn ra như thế nào, thậm chí không thấy cái bóng Tiêu Tiễn, quá nhanh.

Tuy mọi người không thấy rõ mũi tên của Tiêu Tiễn Ma Đế nhưng cảm nhận rõ ràng lúc tên được bắn ra thì thời gian của bọn họ trôi, chớp mắt vượt qua một trăm năm, bọn họ già đi một trăm tuổi.

Nhưng vèo một tiếng, đám người lại thấy rõ cảnh tượng thì không có chuyện gì xảy ra. Tiêu Tiễn Ma Đế vẫn nắm Tiêu Tiễn, biểu tình 70k lcẩn thận. Nang Sán lười biếng nằm im, ủ rũ thổi bong bóng.

Bị ảo giác hai lần, một lần hơn mười năm, một lần hơn trăm năm nhưng không xảy ra chuyện gì, đẳng cấp lão tổ phát điên, nghi ngờ mình bị loạn não:

– Chuyện gì đây? Chẳng lẽ ta sinh ra ảo giác?

– Không phải ảo giác.

Có Thượng Thần nhìn ra manh mối, vẻ mặt trầm trọng cẩn thận nói:

– Đây là quyết đấu thời gian giữa Tiêu Tiễn Ma Đế và Nang Sán, cả hai không đứng ở lĩnh vực của chúng ta mà đứng trong thời gian độc đáo của nhau. Tiêu Tiễn Ma Đế muốn dùng tốc độ đuổi theo thời quang, dùng Tiêu Tiễn xuyên qua lĩnh vực thời gian của Nang Sán, phá được lĩnh vực thời gian là có thể giết Nang Sán.

Thượng Thần khẽ thở dài:

– Nhưng Nang Sán nắm giữ lĩnh vực thời gian, hai lần Tiêu Tiễn Ma Đế ra tay một lần cực nhanh hơn mười năm nhưng không phá được, khiến Tiêu Tiễn Ma Đế trở lại điểm bắt đầu. Tiêu Tiễn Ma Đế ra tay lần hai, mũi tên vượt trăm năm nhưng vẫn không thể phá lĩnh vực thời gian vẫn trở về điểm ban đầu. Vì vậy thấy như suy nghĩ chuyện gì xảy ra, Tiêu Tiễn còn nằm trong tay Tiêu Tiễn Ma Đế.

Thượng Thần này có sáu đồ đằng nhưng chỉ mới chạm tay tới lĩnh vực thời gian.

Đổi lại Thượng Thần đi lên quyết đấu với Nang Sán chỉ e đã thua. Quyết đấu hai lần mà Tiêu Tiễn Ma Đế có thể ổn định thời gian của mình thì cực kỳ không dễ dàng, đổi lại Đại Đế Tiên Vương yếu hơn thì e rằng không công phá được lĩnh vực thời gian của Nang Sán, thời gian bản thân đã thác loạn.

Bùm!

Vị Tiên Vương quyết đấu với Gian Đường giết ra thứ nguyên sâu, Gian Đường cũng lao ra theo.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, hai bên mới quay về không gian chủ liền dấy lên bão không gian cao ức vạn rượng. Khi bão không gian như thế vọt lên cao, ức vạn ngân hà biến mất, bị cuốn vào không gian thứ nguyên vô cùng vô tận. Ức vạn ngôi sao như sủi cảo rơi lộp bộp, mất tăm.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, hai bên điên cuồng dấy lên bão không gian, Tiên Vương hay Gian Đường đều không thể trấn áp không gian, lại bị cuốn vào bão không gian, bị rơi vào sâu trong không gian thứ nguyên.

Mọi người nổi da gà nhìn bão không gian, nếu bão không gian xảy ra trong tông môn hoặc cương quyết của họ thì rất khủng khiếp. Dù tông môn, cương quốc có lãnh thổ rộng lớn cỡ nào cũng sẽ bị bão không gian cuốn đi. Không chỉ cương thổ bị kéo đi, ngàn vạn sinh linh trong lãnh thổ cũng sẽ bị cuốn đi không gian thứ nguyên.

Đây là không gian cực kỳ sâu, nếu bị cuốn vào không gian đó đừng nói bình tĩnh bình thường, Thượng Thần thấp vị muốn quay về cũn vô vàn khó khăn. Chỉ có Tiên Vương ba Thiên Mệnh mới có thể tích tắc lao ra từ không gian sâu trong bão không gian.

Đổi lại người khác có lẽ suốt đời không thể trở về, đã là thây khô trong không gian thứ nguyên.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Sâu trong vũ trụ, Đại Đế và Giác Chu chiến tới trời sụp đất nứtm hai bên dùng lực lượng vô cùng oanh giết. Đại Đế kéo một ngân hà dánh hướng Giác Chu, thúc đẩy thiên địa. Sừng của Giác Chu phá vạn vực, chạm nhẹ liền đâm xuyên hết thảy, thậm chí đẩy bay Đại Đế.

Vị Đại Đế quyết đấu cùng Giác Chu cũng chịu thiệt lớn, đã yếu thế, nếu không nhờ Thiên Mệnh che chở thì gã sớm bị thương nặng.

Ong ong ong ong ong!

Đại Đế quyết đấu với Sa Ngưu bỗng chốc ánh sáng trên người tối đi, ngược lại các phù văn càng sáng tỏ.

Đại Đế này đã bị Sa Ngưu ảnh hưởng, lực lượng tín ngưõng ảnh hưởng đạo tâm của gã.

Với Đại Đế thì đạo tâm bị lay động thì nghiêm trọng hơn thân thể bị hủy diệt nhiều, sẽ để lại bóng ma không thể xóa nhòa.

May mắn là khi vị Đại Đế này ánh sáng tối đi, ba Thiên Mệnh che chở gã thoáng chốc rực rỡ. Trong thời gian ngắn vang lên vù vù, ánh sáng trên người Đại Đế lại rực rỡ.

Vào phút nguy nan Thiên Mệnh đem đến tác dụng không thể đo lường, nó lại một lần nữa trợ giúp Đại Đế một tay, khiến gã giữ gìn đạo tâm.

Thượng Thần thấy cảnh đó, hiểu được huyền ảo, giật mình kêu lên:

– Mạnh quá, rất khủng bố, thậm chí Đại Đế cũng bị ảnh hưởng.

đạo tâm của Đại Đế Tiên Vương là thứ cường giả bình thường không thể so sánh, đạo tâm của họ kiên cố đương thời hiếm có vậy mà vẫn bị Sa Ngưu ảnh hưởng, có thể tưởng tượng lực lượng tín ngưõng của Sa Ngưu khủng bố cỡ nào.

Chương 2869: Thánh quang, ta vẫn còn đây

Cũng khiến Huyết Hoang hâm mộ, thường vào phút nguy ngan Thiên Mệnh sẽ đem đến tác dụng quan trọng nhất, thậm chí cứ mạng người. Như Đại Đế vừa rồi vào phút chỉ mành treo chuông thì Thiên Mệnh ổn định đạo tâm cho gã.

Đồ đằng của Thượng Thần thua mặt này, tuy nói đồ đằng chịu tải lực lượng đại đạo của Thượng Thần, cũng chịu tải Mệnh Cung nhưng không thể so sánh với Thiên Mệnh. Đồ đằng bẩm sinh thiếu sót thành ra một lạch trời rộng, một, hai đồ đằng khó mà bù đắp được.

Bốn Đại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế quyết đấu với tứ hung nhưng không chiếm ưu thế, có Đại Đế Tiên Vương bị yếu thế. Tình huống cực kỳ xấu cho bốn người Tiêu Tiễn Ma Đế, bọn họ còn không đụng được góc áo của Lý Thất Dạ dã bị áp chế.

Thấy cảnh đó nhiều người hút ngụm khí lạnh, đó là Đại Đế Tiên Vương, mới xuất chiến liền bị áp chế, có thể nói là xuất sư bất lợi. Huống chi từ đầu đến cuối Lý Thất Dạ không thật sự ra tay.

Vèo!

Trong khi đám người Tiêu Tiễn Ma Đế quyết đấu kịch liệt với tứ hung đế thống tiên môn thì một mũi nhọn lạnh lẽo bắn thẳng vào cổ họng Lý Thất Dạ. Luồng sáng mỏng manh cực kỳ sắc bén, nhanh không gì sánh bằng. Ánh sáng bắn ra chớp mắt xuyên ngân hà, một kích trí mạng. Nó như kim độc giấu trong bóng tối thừa dịp đối phương lơ là nhất sẽ đem lại trí mạng.

Đòn đánh lén một kích mất mạng. Thượng Thần tám mười đồ đằng khi thấy luồng sáng bắn cái vèo đều con ngươi co rút, ánh sáng một kích trí mạng hiển nhiên là đòn đồ thần.

Bốp! Bốp! Bốp!

Ánh sáng mỏng manh bắn xuyên không gian chớp mắt bắn thủng các thứ nguyên, để lại lỗ kim nhỏ xíu. Khi ánh sáng nhỏ bắn gần tới cổ họng Lý Thất Dạ thì uy lực đã rất yếu, hắn chỉ cần kẹp nhẹ hai ngón tay.

Không phải Thượng Thần thì khó xem hiểu một kích kia, Thượng Thần hiểu thấu ảo diệu. Vì Lý Thất Dạ không còn ở đó, đòn đánh lén xuyên thủng vô số thứ nguyên rồi mới đến gần thứ nguyên nơ iLý Thất Dạ đứng.

Không gian sai vị, thoạt trông Lý Thất Dạ gần ngay trước mắt nhưng thật ra là sai vị nhiều không gian, mặc kệ một kích kia mạnh cỡ nào đều phải xuyên thủng qua các không gian rồi mới đến trước mặt Lý Thất Dạ được.

– Chứng nào tật nấy.

Lý Thất Dạ ung dung kẹp ánh sáng, lạnh lùng nói:

– Thổ phỉ vẫn là thổ phỉ, dù trở thành Thượng Thần mười một đồ đằng vẫn chỉ là thổ phỉ. Một con chó dù biến thành chó thần thì vẫn thói quen ăn phân, câu này miêu tả ngươi rất đúng!

Người đánh lén là Ngự Long Thượng Thần, bị Lý Thất Dạ so sánh thành chó làm lão biểu tình cực kỳ khó xem.

Ngự Long Thượng Thần định thử đánh lén khi Lý Thất Dạ lơ là, không hy vọng sẽ thành công ngay lần đầu, lão không trông mong xác suất thành công, lão chỉ muốn thử xem.

Lý Thất Dạ ném ánh sáng trong tay đi, mắt sáng rực, động ý niệm:

– Có vài người vĩnh viễn không thể trở thành Đại Đế Tiên Vương, đó là có đạo lý. Đại Đế có thể tàn khốc, có thể vô tình, nhưng không thể tồi tệ!

Ong ong ong ong ong!

Trong khoảnh khắc nguyên Viễn Hoang nổi lên từng lũ thánh quang, các lũ thánh quang hiển hiện tụ tập trên bầu trời.

Ong ong ong ong ong!

Từng thanh âm khẽ khàng vang lên, thánh quang ngày càng nhiều. Trong thời gian ngắn vô số thánh quang hội tụ như vòng suối róc rách tụ thành đại dương, toàn quá trình bàng bạc bao la hùng vĩ.

Nên biết nguyên Viễn Hoang chủ yếu là am ám chết chóc, nơi đây có các thời đại bị cắt, máu các thời đại nhuộm đỏ mỗi tấc đất. Trên bầu trời tràn ngập huyết vụ đã khô cạn.

Nhưng khi các tia thánh quang hiển hiện như đem đến hy vọng vô cùng cho Viễn Hoang. Những tia tánh quang như chôn tận cùng kỷ nguyên, nó bao gồm vô số sinh linh giãy dụa, nó chịu tải trông mong của vô số sinh linh kỷ nguyên. Các tia thánh quang từng mang đến ánh sáng, hy vọng cho toàn kỷ nguyên.

Khi các tia thánh quang như thế hội tụ, toàn Viễn Hoang yên tĩnh lại. Vô số linh hồn rít gào. Những oán linh quanh quẩn nơi dòng sông thời gian thật lâu không đi bỗng chốc bình tĩnh lại. Thánh quang vuốt đi đau khổ cho chúng nó, thánh quang không chỉ chiếu rọi nguyên kỷ nguyên còn trấn an kỷ nguyên, khiến người bi thương không còn đau khổ.

Khi cáci tia thánh quang tụ trên bầu trời, bên dưới sâu trong Viễn Hoang có các đầu sỏ ngủ say trong hắc ám bị đánh thức. Lúc bọn họ thức tỉnh, nhìn thánh quang trên bầu trời thì rất giật mình, con ngươi co rút.

Vì bọn họ biết thánh quang đó thuộc về ai, thánh quang từng kết thúc kỷ nguyên hắc ám của bọn họ, suýt phổ chiếu đại thế.

Về sau thất bại, tất cả thánh quang đều bị trấn áp, bị chôn dưới lòng đất sâu nhất, không bao giờ xuất hiện trên đời. Hôm nay những thánh quang lại tụ tập khiến đầu sỏ trong hắc ám bản năng sinh ra kiêng kỵ.

Ong ong ong ong ong!

Trong khoảnh khắc tất cả thánh quang tụ tập trên người Lý Thất Dạ, có thể hắn dung chứa thánh quang vô cùng vô tận.

Bùm!

Sau lưng Lý Thất Dạ giương ra đôi cánh, cánh trắng thánh khiết không chút tạp chất, dường như nó là thứ thánh khiết nhất trên đời.

Bóc!

Đôi cánh thánh khiết giương ra dễ dàng đánh nát không gian, Lý Thất Dạ một bước vượt ra ngoài thứ nguyên.

Giờ phút này toàn thân Lý Thất Dạ thánh khiết vô thượng, không vết bẩn nào không thể dính vào, bất cứ mị si võng lượng nào khi trông thấy sẽ chùn chân tốn đi xa.

Lý Thất Dạ tựa như trở thành chúa tể thần thánh, hắn đại biểu ánh sáng thế gian, hắn đại biểu cho hy vọng!

Nhìn Lý Thất Dạ trạng thái đó, bao người quỳ lạy dưới đất, sinh lòng sùng bái. Đây là thánh giả vô thượng, đại biểu tất cả ánh sáng trên đời, khiến hắc ám không chỗ che giấu.

Nhìn cảnh đó Ngự Long Thượng Thần biến sắc mặt, dù lão là Thượng Thần có mười một đồ đằng khi thấy lực lượng thánh quang này thì lòng lão run rẩy. Vì loại lực lượng này khiến loại người như họ kiêng dè nhất, có thể nói là khắc tinh của bọn họ.

– Thành trận!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ, chớp mắt chín Thượng Thần nhóm Ngự Long Thượng Thần dâng đồ đằng lên cao, Hỗn Độn chi khí rũ xuống, nguyên thế giới hóa thành biển cả hỗn độn.

Nhìn các đồ đằng phóng lên cao, thiên địa hóa thành dại dương hỗn độn, cảnh tượng rất đồ sộ, e rằng không vài người trong đời được thấy cảnh chín Thượng Thần cùng ra tay.

Bùm!

Ngự Long kỵ nháy mắt thành trận, bọn họ biết nhau cả đời, vô số lần kề vai chiến đấu, đã hình thành ăn ý vô cùng, khi hợp tác đánh nhau thì kín không kẽ hở.

Bùm!

Các đồ đằng lơ lửng thành đại trận, ánh sáng bắn ra bốn phía, trong phút chốc chín người Ngự Long Thượng Thần biến mất. Xuất hiện trước mắt người đời là một quái vật to lớn.

Quái vật giống con rùa vàng, hơi giống sâu giáp xác, lưng có cái vỏ dày. Giáp xác như thể nâng cả bầu trời.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, quái vật vừa giống rùa vàng vừa giống sâu giáp xác bò lên, dễ dàng đẩy ngã các tòa thần phong, nó hất nhẹ một cái là các ngôi sao sẽ bị văng lên ngôi sao.

Thấy con rùa vàng khủng bố đó, đám người xoe tròn mắt, lòng hoảng sợ.

– Ngự Long kỵ Lê Thiên Trùng.

Thượng Thần thì thào:

– Trước kia bọn họ đã từng dựa vào trận này một hơi lê một đế thống tiên môn. Một vị Đại Đế duy nhất gầy dựng cơ nghiệp đế thống tiên môn bị bọn họ lật tung bay lên trời.

Chương 2870: Lê Thiên Trùng

Lê Thiên Trùng là một trong những đòn sát thủ của Ngự Long kỵ, bọn họ lấy thuật vô thượng sáng tạo ra đại trận, bọn họ dựa vào đồ đằng vận chuyển đại trận, toàn đại trận chứa tất cả lực lượng đồ đằng của họ.

Lê Thiên Trùng phòng ngự cực mạnh, trừ phi đánh xuyên đồ đằng của nhóm Ngự Long Thượng Thần nếu không khó mà phá được phòng ngự của Lê Thiên Trùng.

Thử nghĩ xem, đồ đằng của chín Thượng Thần, muốn đánh xuyên nó nói dễ hơn làm. Với Thượng Thần thì đánh xuyên của họ tương đương giết chết họ.

Lê Thiên Trùng của nhóm Ngự Long Thượng Thần sáng lập chiến tích vô cùng huy hoàng, từng có tổ địa của các đại giáo cương quốc bị bọn họ lật tung. Cái gì tiên hiền gia cố, cái gì tích lũy nội tình đời đời dều bị Lê Thiên Trùng lê sạch, đã từng khiến vô số người cửa nát nhà tan.

Lê Thiên Trùng thậm chí lật tung đế cơ do một vị Đại Đế tự tay làm ra, xới nó bay lên trời. Có thể tưởng tượng con Lê Thiên Trùng này hung hãn đến mức nào.

Khi trông thấy Lê Thiên Trùng xuất hiện, bao nhiêu cường giả tu sĩ sợ hãi run rẩy. Nhiều cường giả tu sĩ hận Lê Thiên Trùng thấu xương, nghiến răng nghiến lợi, vì Lê Thiên Trùng hại mọi người nước mất nhà tan, không nhà để về.

Lý Thất Dạ mở miệng nói:

– Kẻ tồi tệ, để thánh quang thẩm phán đi.

Lý Thất Dạ hờ hững liếc Lê Thiên Trùng to khổng lồ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, thiên địa lắc lư. Lê Thiên Trùng chạy hướng Lý Thất Dạ, tuy cơ thể của nó siêu to nhưng tốc độ cực kỳ kinh người. Như sao băng rơi. Lê Thiên Trùng to lớn khi chạy nhanh có thể đụng nát núi sông.

Vèo!

Lê Thiên Trùng cong hai cái răng bén lên hất Lý Thất Dạ lên.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Lê Thiên Trùng lao lên hát người, không gian chủ vỡ nát. Lê Thiên Trùng có thể đâm nát không gian, có thể tưởng tượng uy lực của Lê Thiên Trùng mạnh cỡ nào.

Lý Thất Dạ đối diện Lê Thiên Trùng lao vút tới, hắn hờ hững liếc qua, một cái cánh vô cùng thánh khiết sau lưng hắn vươn ra.

Vèo!

Cái cánh đập một cái.

Rầm!

Cánh hất bay Lê Thiên Trùng khổng lồ ra khỏi Viễn Hoang.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng tan vỡ vang lên, Lê Thiên Trùng to lớn đụng nát mặt đất.

Bùm!

Lê Thiên Trùng bị hất bay lại bò dậy.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ nhức óc, Lê Thiên Trùng lại điên cuồng vọt tới.

Lý Thất Dạ lười nhìn Lê Thiên Trùng, cánh thánh khiết giãn ra.

Bùm!

Cánh đập xuống người Lê Thiên Trùng, đè chặt nó.

Bốp! Bốp! Bốp!

Một chuỗi tiếng tan vỡ, Lê Thiên Trùng khổng lồ bị cánh thánh khiết trấn áp, cơ thể to lớn chậm rãi lún xuống mặt đất. Đất bị Lê Thiên Trùng khổng lồ đè vỡ ra từng cái khe vô cùng thô to.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng vỡ vang lên, Lê Thiên Trùng điên cuồng huơ bốn chân to vùng vẫy khỏi cánh thánh khiết trấn áp, nhưng mặc nó xới nát từng khối đất cũng không thể thoát ra.

Ngự Long Thượng Thần làm sao đối kháng lại lực lượng thánh khiết nổi, lực lượng thánh khiết này từng quét qua các thời đại, từng chống lại hắc ám kỷ nguyên.

Nhìn cánh vô cùng thánh khiết dễ dàng trấn áp Lê Thiên Trùng, mọi người há to mồm, đều cảm thấy khó tin.

Đây là đòn sát thủ nhất của Ngự Long kỵ, đừng nói Thượng Thần bình thường, dù là nhiều Đại Đế Tiên Vương cũng không dám tùy tiện trêu vào chiêu sát thủ của Ngự Long kỵ, hiện tại bị Lý Thất Dạ trấn áp dễ dàng. Điều này làm người ta khó tin, khiến người không dám tưởng tượng.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Xem các ngươi có thể chống chọi bao lâu.

Ong ong ong ong ong!

Cánh trấn áp Lê Thiên Trùng lấp lóe thánh quang, thoáng chốc sáng trong.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Tiếng mặt đất tan vỡ, đất đai vỡ tan, Lê Thiên Trùng chìm nhanh xuống.

Răng rắc!

Vỏ dày của Lê Thiên Trùng nứt ra khe hở, cứ tiếp tục thế này chỉ e nguyên Lê Thiên Trùng bị lực lượng thánh khiết đè nát.

Vào phút nguy nan của Lê Thiên Trùng, Tiêu Tiễn Ma Đế rít gào:

– Hợp mệnh!

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, bốn Đại Đế Tiêu Tiễn Ma Đế toàn thân tỏa sáng rực rỡ, bốn người mờ đi như cơ thể bị hòa tan.

Vang tiếng nổ điếc tai, tất cả Thiên Mệnh của bọn họ vọt lên cao. Tiếng trời sụp, mười bốn Thiên Mệnh dung hợp thành một.

Cảnh tượng quá đồ sộ, mười bốn Thiên Mệnh nháy mắt dung hợp với nhau là tình cảnh như thế nào? Trên đời vô song. Mười bốn Thiên Mệnh nháy mắt dung hợp thành một Thiên Mệnh, nó là một Thiên Mệnh mạnh nhất đời.

Một Thiên Mệnh vắt ngang trên đất liền, trước lực lượng Thiên Mệnh đó tất cả trở nên nhỏ bé. Dường như lực lượng Thiên Mệnh này có thể nghiền nát mọi thứ trên đời.

Vù vù vù vù vù!

Tiếng Tiêu Tiễn vang lên, nhóm Tiêu Tiễn Ma Đế biến mất nhưng Tiêu Tiễn còn đó, Thiên Mệnh do mười bốn Thiên Mệnh dung hợp lại khống chế Tiêu Tiễn.

Tiêu Tiễn xoay tít, không chỉ nó xoay tròn còn có thiên địa, trời trăng, vạn pháp đại đạo. Vào lúc này Tiêu Tiễn xoay tròn kéo theo mọi thứ trên đời xoay vòng.

Vù vù vù vù vù!

Tiêu Tiễn bắn ra, nhưng khi nó bắn ra không còn ai thấy rõ, vì mười bốn Thiên Mệnh điều khiển Tiêu Tiễn, Thượng Thần bình thường không thấy rõ được.

Phập! Phập! Phập! Phập!

Nang Sán, Sa Ngưu, Giác Chu, Gian Đường bị giết trong chớp mắt, ngã xuống đất hóa thành tử khí tan biến.

Vù vù vù vù vù!

Tiêu Tiễn bắn hướng Lý Thất Dạ, tư thái tuyệt sát,đừng nói Thượng Thần thấp vị, dù là Ngự Long Thượng Thần mười một Thiên Mệnh cũng run.

Mười bốn Thiên Mệnh dung hợp điều khiển Tiêu Tiễn đánh ra một kích tuyệt sát có thể đồ thần chém đế. Thượng Thần mười một đồ đằng cũng không thể đỡ nổi một kích vô địch này.

Khi mũi tên trí mạng bắn hướng Lý Thất Dạ, mọi người nổi da gà. Tuy rằng bọn họ xem không rõ, nhưng họ cảm nhận được mũi tên tuyệt sát đó có thể làm Thượng Thần hồn phi phách tán, gặp bọn họ là chết chắc.

Bùm!

Hỏa hoa tung tóe. Một kích bắn hụt. Tiêu Tiễn tuyệt sát bị một cái cánh thánh khiết khác của Lý Thất Dạ chặn lại.

Thấy thế đám người biến sắc mặt, lòng hoảng loạn. Đừng nói bọn họ, nhóm Tiêu Tiễn Ma Đế cũng kinh hoàng. Đó là đòn mạnh nhất của bọn họ nhưng không bắn chết Lý Thất Dạ được, hắn thậm chí không bị thương chút nào.

– Đúng là có bản lĩnh.

Lý Thất Dạ gật gù cười nói:

– Các ngươi có thể giết tứ hung Viễn Hoang thì có tư cách lĩnh giáo chút cao chiêu của ta.

Vèo!

Lý Thất Dạ thu cánh thánh khiết lại, tán đi thánh quang, phục hồi bộ dạng bình thường.

Bùm!

Khi Lý Thất Dạ tán đi thánh quang, Lê Thiên Trùng bị trấn áp được giải cứu, nó bò dậy ngay.

Bốn Đại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế, chín Thượng Thần Ngự Long Thượng Thần lại hiện ra.

Bố nĐại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế chưa có động tác gì nhưng Ngự Long Thượng Thần trầm giọng quát:

– Đi! Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!

Ngự Long Thượng Thần cùng tám vị huynh đệ xoay người tựu chạy trốn, lao ra ngoài muốn trốn thật xa.

Bọn họ bị Lý Thất Dạ hù sợ, ban đầu họ cho rằng có cơ hội hợp tác với Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn liều một phen, giờ mới hiểu mình đã đánh giá thấp Lý Thất Dạ.

Đám người Ngự Long Thượng Thần chẳng phải anh hùng hảo hán, bọn họ không cương cường, bọn họ là thổ phí trăm phần trăm, thấy không đánh lại liền chạy trốn. Cái gì uy vọng, danh tiếng, danh dự không đáng một đồng với nhóm Ngự Long Thượng Thần.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 1 ngày trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 2 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 2 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá