Đế Bá Audio Podcast
Tập 109 [Chương 541 đến Chương 545]
❮ sautiếp ❯Chương 541: Song kiều bá đạo (1)
Thấy thị nữ bên người Lý Thất Dạ đều nghịch thiên như vậy, không biết để cho bao nhiêu người vừa hâm mộ vừa ghen tỵ, Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều chính là thiên chi kiêu nữ, lại bị Lý Thất Dạ thu làm tỳ nữ, đây là chuyện tình nghịch thiên bực nào.
– Giết!
Đệ tử của Hổ Khiếu tông điên cuồng hét lên một tiếng, trong khoảng thời gian ngắn, mấy ngàn đệ tử bên trong Hổ Khiếu tông trùng sát mà ra, khí thế ngập trời, thiên quân vạn mã, có một cỗ khí thế hung hãn mạnh mẽ, Hổ Khiếu tông có thể đứng vững cho tới hôm nay cũng không phải là hư danh.
– Lui ra!
Lúc này Hổ Khiếu tông chủ quát lên một tiếng, lập tức triệu hòi đệ tử Hổ Khiếu tông trùng sát mà ra, hắn biết, đệ tử bình thường có nhiều hơn nữa cũng chỉ là đi chịu chết mà thôi.
– Tranh!
Song, mấy ngàn đệ tử của Hổ Khiếu tông còn chưa kịp rút về, kiếm minh cửu thiên, đao hoành bát hoang, Lục Đạo Âm Dương kiếm trận ở trong ay Lý Sương Nhan bay ra ngoài, kiếm trận lớn vô cùng trong nháy mắt trấn sát xuống, chỉ thấy ngàn vạn kiếm phong giống như cối xay thịt, trong một sát na bên trong kiếm trận máu tươi như bão vũ, huyết nhục bay ngang.
Phách Tiên Đao hoành thiên, khẽ quét mà qua, sơn nhạc giống như cỏ bị chém bay ra ngoài, một đao quét ngang, có tư thế vô địch, lúc một đao quét ngang mà qua, máu tươi phun như suối, vô số máu tươi cao cao bay lên, hóa thành từng đóa huyết lãng.
Sát phạt hoành tảo, giờ này khắc này, Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều vì Lý Thất Dạ mở đường, lấy tư thái cường đại vô địch trong nháy mắt xông vào tổ địa tông thổ của Hổ Khiếu tông, máu chảy thành sông, hài cốt như núi.
Sát phạt khí phách như thế để cho vô số người nhìn thấy cũng đều không khỏi hít vào một hơi lãnh khí, tư thái cường đại như vậy coi như là Cổ Thánh xuất thủ, đó chỉ sợ cũng là chịu chết!
– Quá khí phách rồi!
Thấy một màn như vậy, bất luận người nào đều ở trong lòng phát lạnh, không khỏi sọ run cả người nói.
Sắc mặt của Hổ Khiếu tông khó coi tới cực điểm, hắn muốn ra tay cũng không kịp, trong một sát na hắn bị tức đến hộc máu, đối với hắn mà nói, mấy ngàn đệ tử Hổ Khiếu tông đều là trụ cột của Hổ Khiếu tông, trong nháy mắt bị tàn sát hầu như không còn.
Hổ Khiếu tông chủ tức giận nổi điên, muốn thúc dục đại trận, nhưng mà phía sau hắn vang lên thanh âm của Hổ Khiếu thái thượng hoàng, trầm giọng nói:
– Để cho bọn họ đi vào!
Trong nháy mắt không người nào dám cản ba người Lý Thất Dạ, ba người bọn họ tiến nhanh mà vào, ở trong nháy mắt liền bước chân vào chỗ trọng yếu của Hổ Khiếu tông!
Thời điểm Lý Thất Dạ bước chân vào trong phạm vi phục kích của Hổ Khiếu tông, tất cả mọi người ở bên trong Hổ Khiếu tông không khỏi thở phào nhẹ nhõm, đã vào cạm bẫy, chỉ cần Lý Thất Dạ dám đi vào liền vĩnh viễn đừng mong đi ra ngoài!
Lúc này vô số người ở bên ngoài Hổ Khiếu tông cũng không khỏi nín thở, thật chặt nhìn một màn ở rước mắt này.
– Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông vào, tiểu súc sinh, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi!
Hổ Khiếu tông chủ đối với Lý Thất Dạ hận thấu xương, nghiến răng nghiến lợi nói.
Lý Thất Dạ nhìn hắn một cái, bình tĩnh, lười biếng nói:
– Thiên đường cũng tốt, địa ngục cũng được, thời điểm ta muốn tới thì sẽ tới, ta muốn đi thì liền đi, ai có thể ngăn được ta!
Khẩu khí thật lớn!
Một cái thanh âm trầm lạnh vang lên, Hổ Khiếu thái thượng hoàng chậm rãi đứng lên, bốn mươi chín đạo thần hoàn trên người chậm rãi mở ra, tặ như bốn mươi chín điều đại đạo trấn áp phiến thiên địa này, làm cho người ta cảm thấy hít thở không thông.
Hổ Khiếu thái thượng hoàng lãnh mâu như điện, có thể xuyên thủng hết thảy trước mắt, hắn lạnh lẽo nhìn ba người Lý Thất Dạ, lạnh giọng nói:
– Nếu tới, liền đừng mơ chạy đi!
– Ngươi sai rồi, ta còn thật không nghĩ tới chạy đi!
Lý Thất Dạ bình tĩnh mà cười nói:
– Ta là phải đem thiên địa này đạp diệt rồi mới đi ra ngoài!
– Chết đến nơi rồi còn xuất khẩu cuồng ngôn!
Hai mắt của Hổ Khiếu thái thượng hoàng trở nên đáng sợ, lành lạnh nói:
– Hiện tại ngươi đầu hàng còn có thể được chết một cách thống khái! Chỉ cần ngươi giao ra Tiên đế bảo khí, giao ra tuyệt học bao gồm Tiên thể thuật, bổn tọa có thể để cho ngươi chết thống khoái một chút, nếu không sẽ cho các ngươi nếm thử tư vị sống không bằng chết!
Lý Thất Dạ chậm rãi nhìn qua Hổ Khiếu thái thượng haongf một cái, lắc đầu cười nói:
– Các ngươi có thủ đoạn gì cứ việc lấy ra, bất quá ở trước lúc ta xuất thủ cho Hổ Khiếu tông một cái lời khuyên nhân từ mà thiện ý, đem người già trẻ con yếu kém của các ngươi đều rút đi, như vậy cũng tốt cho các ngươi chừa lại một chút mầm, nếu không lúc phiên thiên địa này sụp đổ, đến lúc đó bọn họ kêu trời trời không linh, gọi địa địa không đáp.
– ha ha, ha ha…
Hổ Khiếu thái thượng hoàng cười như điên, ngay cả rất nhiều trưởng lão hộ pháp của Hổ Khiếu tông ở tại tràng đều không khỏi cười to lên, tựa hồ đây là chuyện cười lớn nhất mà bọn họ nghe được.
Lãnh mâu của Hổ Khiếu thái thượng hoàng như tia chớp bắn ra, cười lạnh nói:
– Thứ không biết sống chết, hôm nay sẽ để cho người biết cái gì gọi là sống không bằng chết! Giết Trì gia tiểu tử!
Nhất thời cường giả của Hổ Khiếu tông thoáng cái đem Trì Tiểu Đao đẩy ra ngoài, mà lúc này Hổ Khiếu thái thượng hoàng chặn lại đường đi của Lý Thất Dạ.
Hổ Khiếu thái thượng hoàng lành lạnh mà cười nói:
– Liền giống như ngươi nói, hôm nay liền để cho các ngươi kêu trời trời mất linh, gọi địa địa không đáp! Trước chém Trì gia tiểu tử, lại từ từ chém người ở bên cạnh ngươi!
Rất nhiều tu sĩ ở bên ngoài Hổ Khiếu tông đứng xem không khỏi vì đó mà động dung, ở trước mặt Lý Thất Dạ chém giết Trì Tiểu Đao, Hổ Khiếu thái thượng hoàng đây là có ý đả kích tinh thần của đám người Lý Thất Dạ, lấy đó uy hiếp đám người Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ thế nhưng cũng không nóng nảy, tự nhiên mà cười nói:
– Động thủ đi, còn chờ cái gì nữa?
Thái độ của Lý Thất Dạ như vậy để cho đại nhân vật của Hổ Khiếu tông tại tràng đều sững sờ một chút, bao gồm Hổ Khiếu thái thượng hoàng, Hổ Khiếu tông bọn họ muốn ở trước mặt hắn chém giết Trì Tiểu Đao, song, Lý Thất Dạ thế nhưng là một bộ dáng không sao cả.
– Phốc!
Đang ở lúc cao tầng của Hổ Khiếu tông bao gồm Hổ Khiếu thái thượng hoàng đều sững sờ một chút, trong nháy mắt hàn mang chợt lóe, trong một sát na, mấy cao thủ áp giải Trì Tiểu Đao còn chưa kịp phản ứng, nhất thời đầu rơi xuống đất, máu tươi cuồng phun.
Xuất thủ chính là đao phủ muốn hành hình Trì Tiểu Đao, đao phủ nâng đao hạ đao chính là đầu người rơi xuống đất, lấy tốc độ không thẻ tưởng tượng ở trong lúc cực ngắn cứu Trì Tiểu Đao ra ngoài, trong một sát na Trì Tiểu Đao được đao phủ này mang tới bên người Lý Thất Dạ.
Biến hóa như thế quá nhanh, nhanh đến làm cho người ta phản ứng không kịp, ngay cả trưởng lão hộ pháp của Hổ Khiếu tông cho tới Hổ Khiếu thái thượng hoàng đều ngây ngốc một chút, đao phủ của Hổ Khiếu tông nhưng là đệ tử của Hổ Khiếu tông bọn hắn, lúc nào đột nhiên lại phản bội Hổ Khiếu tông bọn họ, ở lúc khẩn cấp quan đầu thế nhưng cứu Trì Tiểu Đao.
Chương 542: Song kiều bá đạo (2)
Ngay cả rất nhiều tu sĩ ở bên ngoài Hổ Khiếu tông xem chiến đều bị biến đổi đột nhiên này khiến cho sợ ngây người, người nào cũng không dám tin tưởng, ở bên trong Hổ Khiếu tông, ở trong lúc khẩn cấp nhất này, đao phủ của Hổ Khiếu tông đột nhiên phản bội Hổ Khiếu tông, cứu Trì Tiểu Đao, chuyện như vậy thật sự là khó có thể tin.
– Ngươi là người phương nào, dám phản bội tông môn!
Hổ Khiếu thái thượng hoàng bị tức đến run run, chuyện tốt như thế lại bị môn hạ phản đồ phá hư.
Song, đao phủ cứu Trì Tiểu Đao lại biến hóa nhanh chóng, trong nháy mắt biến thành một người khác, cười hì hì nói:
– Ai nói đại gia là đệ tử của Hổ Khiếu tông các ngươi!
người này trừ Tư Không Thâu Thiên ra thì còn là ai được nữa? Hắn đã sớm nhận lệnh của Lý Thất Dạ tiềm nhập bên trong Hổ Khiếu tông, cũng chính bởi vì có Tư Không Thâu Thiên lẻn vào Hổ Khiếu tông, Lý Thất Dạ mới định liệu trước được!
– Tiểu tử, hiện tại nhưng là ngươi thiếu ta một mạng rồi!
Tư Không Thâu Thiên cười hì hì nói với Trì Tiểu Đao.
– Tốt lắm, các ngươi trước đi đi!
Sau khi cứu Trì Tiểu Đao, Lý Thất Dạ phân phó cho bọn họ, nói.
– Muốn đi?
Hổ Khiếu thái thượng hoàng là hận đến phát điên, một tràng trò hay cứ như vậy bị phá hư rồi, hắn lành lạnh nói:
– Các ngươi tiến vào thiên la địa võng, coi như là có chắp cánh cũng không thể bay, vẫn là chịu chết đi!
Nói xong, hắn đạp bộ mà ra, bốn mươi chín đạo thần hoàn mở ra, ép tới người ta không thở nổi.
– Chỉ bằng một mình ngươi cũng muốn ngăn cản ta?
Lý Thất Dạ cười dài nhìn Hổ Khiếu thái thượng hoàng một cái, chậm rãi nói:
– Nếu như đây chính là thủ đoạn của Hổ Khiếu tông các ngươi, ta đây liền thật là đáng tiếc.
– Thu thập một tên tiểu quỷ như ngươi cũng không phải là việc gì khó!
Vào lúc này một thanh âm khác lạnh lùng vang lên.
– Oanh!
Một thanh âm vang lên, một lão giả một bước bước ra, trong nháy mắt ngăn chặn đường lui của đám người Lý Thất Dạ, lão giả này lúc bước ra, thiên địa dao động.
Thân thể của lão giả này cũng không phải hết sức khôi ngô, nhưng mà lại làm cho người ta có một loại cảm giác bá đạo vô cùng, thật giống như lực lượng toàn thân tùy thời đều có thể bộc phát giống nhau.
– Lão quốc sư của Nộ Tiên thánh quốc!
Khi thấy lão hân này, lão giáo chủ thế hệ trước ở bên ngoài Hổ Khiếu tông động dung mà gọi một tiếng, nói:
– Hắn không phải là phong sơn thoái ẩn rồi sao? Lại vẫn một lần nữa xuất thế!
– Lão quốc sư của Nộ Tiên thánh quốc, truyền thuyết là thánh tôn khó lường, chính là Phách thánh thể đại thành!
Ở Đông Bách thành rất nhiều người đều nghe qua một vị nhân vật truyền kỳ như vậy, ở thời đại đạo khó là hạng người tiếng tăm lừng lẫy.
– Truyền thuyết lúc hắn thoái ẩn đã bước vào cảnh giới Thánh Hoàng, lúc hắn luyện thành Phách thánh thể, Sư Hống thánh hoàng của Sư Hống quốc còn mới vừa bộc lộ tài năng!
Có người động dung nói.
Lão quốc sư của Nộ Tiên thánh quốc, có người nói hắn sâu không lường được, càng làm cho người kiêng kỵ chính là phách thánh thể của hắn đã đại thành, đây nhưng là một trong mười tám thánh thể, một khi đại thành, uy lực cực kỳ cường đại, bất luận kẻ nào cũng đều kiêng kỵ.
Lý Thất Dạ nhìn Hổ Khiếu thái thượng hoàng một chút, lại nhìn lão quốc sư của Nộ Tiên thánh quốc một chút, tự nhiên mà cười nói:
– Đây chỉ là tiểu nhân vật mà thôi, đều không đáng để ta xuất thủ!
Lời nói cuồng vọng như thế của Lý Thất Dạ nhất thời để cho rất nhiều người hai mặt nhìn nhau, lời này cũng quá điên cuồng đi, đây nhưng là Thánh Tôn, cũng là thánh thể đại thành!
Nhưng mà nghĩ đến Lý Thất Dạ một đường đi tới là đồ thần sát ma, rất nhiều người đều không khỏi cảm thấy Lý Thất Dạ có cái tiền vốn cuồng vọng này.
– Trước thu thập Hổ Khiếu thái thượng hoàng đi!
Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, phân phó Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều.
Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều hai người không nói hai lời, thoáng cái đứng dậy, một người là Lục Đạo kiếm nơi tay, một ngươi là Phách Tiên đao nơi tay, nhất thời hai người các nàng khí thế như cầu vồng.
– Đồ không biết sống chết, phù du cũng muốn lay động đại thụ!
Bị Lý Thất Dạ khinh thị như thế, nhất thời khiến cho Hổ Khiếu thái thượng hoàng giận đến run run, sắc mặt trầm xuống, bốn mươi chín đạo thần hoàn trong một sát na mở ra, lấy Thánh Tôn chi uy trong háy mắt nghiền ép hướng về phía Trần Bảo Kiều cùng Lý Sương Nhan.
Lý Sương Nhan trong một sát nay tựa như thánh liên nộ phóng, tiên quang chiếu khắp, thánh khiết vô song, ở trong lúc cực ngắn, Lý Sương Nhan thế nhưng thoáng cái xuyên qua đạo hoàn nghiền áp của Hổ Khiếu thái thượng hoàng mà tới.
Thánh quang phổ chiếu, Lý Sương Nhan bước vào, vạn pháp không lây nhiễm, thiên địa chư đạo tránh lui! Đây chính là vô cấu thể của Lý Sương Nhan!
Trong lúc cực ngắn, Lý Sương Nhan lấy tốc độ bất khả tư nghị vượt qua thần hoàn của Hổ Khiếu thái thượng hoàng, Lục Đạo kiếm liền là một trắng một đen thần mang xuyên qua hết thảy, đâm thẳng tới mi tâm của Hổ Khiếu thái thượng hoàng.
Hổ Khiếu thái thượng hoàng không khỏi vì đó mà cả kinh, lật tay thành anas, vạn pháp đều trấn áp, từng dải đại đạo pháp tắc nổ vang, từng dải đại đạo pháp tắc ở dưới pháp ấn của hắn giống như cự long trấn sát mà xuống.
“Phốc” một tiếng, một kiếm thẳng đến thủ ấn của Hổ Khiếu thái thượng hoàng, trong nháy mắt máu tươi lâm li, Lục Đạo kiếm không chút lưu tình mà đâm qua thủ chưởng của Hổ Khiếu thái thượng hoàng.
Song, cho dù vạn pháp trấn áp của Hổ Khiếu thái thượng hoàng, thủ ấn như thiên đều như cũ không chạm được vào Lý Sương Nhan chút nào, ở trong vô tận pháp tác, ở dưới đại đạo chi lực, Lý Sương Nhan giống như cá gặp nước, vạn pháp không dính, qua lại tự do!
– Không thể nào!
Thấy một màn như vậy, không biết bao nhiêu người thất thanh hoảng sợ hô to một tiếng, đây quả thực là chuyện không thể nào, vạn pháp không chạm vào, điều này sao có thể!
Hổ Khiếu thái thượng hoàng vừa mới xuất thủ liền ăn phải thiệt thòi lớn, lúc này để cho sắc mặt của hắn đại viến, đều không thể tin được mà nhìn chằm chằm vào Lý Sương Nhan, bật thốt lên nói:
– Vô Cấu thể! Tiểu thành tiên thể!
Trên thế gian nếu như có cái gì có thể để cho vạn pháp không lây dính, đó chỉ có Vô Cấu thể là ột trong thập nhị tiên thể trong truyền thuyết, loại thể chất này quả thực chính là khắc tinh của rất nhiều đạo pháp, rất nhiều pháp tắc ở trước mặt loại thể chất này tựa như là không có tác dụng.
– Vô Cấu thể!
Nghe được lời nói của Hổ Khiếu thái thượng hoàng, không biết bao nhiêu người vì đó mà động dung, Lý Thất Dạ tu luyện Trấn Ngục thần thể là một trong thập nhị tiên thể đã khiến cho người ta hoảng sợ, hiện tỳ nữ ở bên cạnh hắn cũng tu luyện một loại thể chất khác là Vô Cấu thể cũng trong thập nhị tiên thể!
– Tốt, liền bằng đạo hạnh của ngươi, coi như là Vô Cấu thể cũng không được!
Hổ Khiếu thái thượng hoàng cười lạnh một tiếng, một trận nổ vang vang lên, lúc này ở trên đỉnh đầu hắn hiện lên một thanh thần kiếm, thần kiếm phun ra nuốt vào thần tính, kiếm quang câu hồn nhiếp phách, làm cho người ta không rét mà run.
Chương 543: Đại chiến Hổ Khiếu tông
– Đây là Đại Hiền chân khí, là chân khí của một vị Đại Hiền đã khải bảng lập thần vị lưu lại!
Thấy thần kiếm mang theo thần tính ngập trời kia trên đỉnh đầu của Hổ Khiếu thái thượng hoàng, có người không khỏi vì đó mà động dung nói.
“Oanh” một tiếng, trên đỉnh đầu Lý Sương Nhan trong nháy mắt hiện lên sáu mệnh cung, sáu mệnh cung trong nháy mắt trở thành cương vực, một trận kiếm minh vang lên, Lục Đạo kiếm thế nhưng hóa thành Lục Đạo Âm Dương kiếm trận khổng lồ nhập vào tuyệt đối lĩnh vực.
– Tranh tranh tranh!
Ở trong nháy mắt, từng đạo kiếm mang so sánh với thiên trụ còn phải lớn hơn ở trong tuyệt đối lĩnh vực của Lý Sương Nhan vọt ra, lấy tuyệt thế kiếm trận trong nháy mắt khóa lại Hổ Khiếu thái thượng hoàng.
– Lục Cung! Đây chỉ là cảnh giới Chân Nhân liền đã có được Lục cung, đây là lục cung vô thượng hầu từng có!
Nhìn thấy lục cung thành vực, người thấy một màn như vậy không biết là ghen tỵ hay hâm mộ.
Lý Sương Nhan có Vô Cấu thể cũng đã để cho người ta ghen tỵ rồi, bây giờ lại mở ra lục cung, đây quả thật là làm cho người ta đỏ mắt đến phát điên, cái này còn để cho những thiên tài khác sống như thế nào?
– Cho dù là tuyệt đối lĩnh vực kiếm trận cũng không trói được bổn tọa!
Hổ Khiếu thái thượng hoàng hét to một tiếng, bốn mươi chín đạo thần hoàn của hắn tạo thành thiên địa, muốn xé rách kiếm trận của Lý Sương Nhan, đồng thời thần kiếm của hắn chém ra, dưới một kiếm, ngôi sao vẫn lạc, đại đạo trảm liệt!
– Đừng hòng đi ra!
Trần Bảo Kiều liền là quát một tiếng, Cổ Thánh chi uy trong nháy mắt bộc phá ra, cực kỳ cường hãn, cường hãn nhất chính là Phách Tiên đao trong tay nàng, một đao phạt thiên, khi Hoành Thiên Bát Đao ở Phách Tiên đao thi triển ra, đao uy phạo phát quá dọa người rồi.
– Tranh!
Đao phá vạn giới, một đao hoành thiên. Như chân thần cầm đao quét ngang ra, tàn sát hết vạn giới, gặp thần sát thần, gặp ma đồ ma, ở trong đao mang hiện lên thần ma chi thi vô tận, dưới một đao tựa hồ đã từng tru diệt thần ma vạn giới, cỗ khí thế vô địch bá đạo này làm cho người ta không rét mà run.
Phách Tiên đao, Hoành Thiên Bát Đao, đây là vật từ viễn cổ ở thời đại thần thoại truyền xuống, thời điểm hai cái kết hợp ở chung một chỗ, uy lực đáng sợ đến làm cho người ta run rẩy!
– Phanh!
Một đao hoành thiên thế nhưng đối chiến với Đại Hiền thần kiếm của Hổ Khiếu thái thượng hoàng, Trần Bảo Kiều mặc dù là cảnh giới Cổ Thánh vẫn là đông đông đông lui về phía sau vài bước.
– Cút trở về đi!
Nhưng mà lúc này tính khí cương liệt quật cường kia của Trần Bảo Kiều bộc phát, quát một tiếng, cả người trở nên chói sáng, trong một sát na, Trần Bảo Kiều điên cuồng hấp thu thiên địa tinh khí, vạn đạo pháp tắc, đại đạo lực ở quanh thân nàng tạo thành phong bạo vô cùng đáng sợ, vạn đạo pháp tắc, đại đạo phong bạo ở trong sát na gắn kết ở trên một đao của Trần Bảo Kiều.
“Tranh” một tiếng, một trong Hoành Thiên Bát Đao ở dưới Trần Bảo Kiều tức giận thế nhưng nghịch trảm thương khung, một đao chém xuống thế nhưng ngạnh sinh sinh mà đem Đại Hiền thần kiếm của Hổ Khiếu thái thượng hoàng chém trở về, ngay cả thần hoàn quanh thân Hổ Khiếu thái thượng hoàng cũng nhận lấy phong bạo cường đại nghiền ép!
Lúc này cả người Trần Bảo Kiều hiện lên đại đạo phong bạo vô cùng đáng sợ, lực lượng phong bạo từ trong cơ thể nàng phát ra có thể nghiền nát bát phương, khi lực lượng đại đạo phong bạo của nàng ngưng kết ở trên Hoành Thiên Bát Đao quả thực liền là để cho đao uy của nàng tăng vọt gấp mấy chục lần.
– Đây là thể chất gì?
Đại đạo phong bạo như thế ở trên thân thể Trần Bảo Kiều bạo phát ra, để cho người xem nhìn đến không khỏi chặc lưỡi hít hà.
Phách Tẫn Thánh Tuyền thể, đây không chỉ là để cho đạo hạnh của Trần Bảo Kiều đột nhiên tăng mạnh, hơn nữa nó còn để cho Trần Bảo Kiều có thể điên cuồng thôn phệ thiên địa tinh khí, tạo thành đại đạo phong bạo đáng sợ!
Mặc dù Trần Bảo Kiều không giống như Lý Sương Nhan là mở ra sáu mệnh cung, nhưng mà Phách Tẫn Thánh Tuyền thể của nàng lại làm cho đạo hạnh của nàng ở trong mấy năm ngắn ngủi đuổi kịp Lý Sương Nhan, thế nhưng trở thành Cổ Thánh.
Hiện tại Lý Sương Nhan vẫn là Thất tinh Chân Nhân, còn kém một bước mới bước vào Cổ Thánh, song, Trần Bảo Kiều hủy diệt đạo hạnh trọng tu, nàng đều đuổi theo Lý Sương Nhan, đây chính là chỗ đáng sợ của Phách Tẫn Thánh Tuyền thể!
Phách Tẫn Thánh Tuyền thể chưa chắc đã cường đại như Vô Cấu thể, nhưng mà nó thậm chí cũng chưa chắc đã kém hơn tiên thể, đây là thể chất tuyệt thế vô song!
– Giết!
Lý Sương Nhan quát một tiếng, một tay kéo trận đồ, trận đồ mở ra, nhất thời long ngâm hổ khiếu, tựa hồ có ngàn vạn hồng hoang mãnh thú lao nhanh mà đến, đây là Lục Thú trận đồ, lai lịch cực kỳ bất phàm, khi lục thú lao nhanh mà ra, lấy khí thế bẻ gãy nghiền nát đuổi giết địch nhân!
Đồng thời chân mệnh của Lý Sương Nhan từ chủ mệnh cung nhảy ra, lấy tư thái vô thượng trấn sát mà xuống.
Trần Bảo Kiều cũng là quát một tiếng, giống như là nữ thần phong bạo mang theo đại đạo phong bạo cực kỳ bá đạo liền là trường đao quét ngang.
Cho dù Hổ Khiếu thái thượng hoàng chính là Bảo thánh tôn cũng không khỏi mặt liền biến sắc, trong nháy mắt một tay nắm thần kiếm, một tay nắm bảo thuẫn, bảo thuẫn của hắn cũng là Đại Hiền chân khí.
“Phanh” một tiếng nổ vang, Hổ Khiếu thái thượng hoàng lấy bảo thuẫn đánh thẳng vào Lý Sương Nhan, lấy thần kiếm chém ngược về phía Trần Bảo Kiều. Hổ Khiếu thái thượng hoàng cũng hiểu được gặp phải loại Vô Cấu thể như Lý Sương Nhan, công pháp của Hổ Khiếu tông bọn họ căn bản là không cách nào trấn áp được nàng, cho dù lấy thực lực Bảo thánh tôn của hắn cũng không được, trừ phi là có Thiên Mệnh bí thuật tới áp chế! Cho nên hắn lấy bảo thuẫn nghênh địch, lấy lực lượng mạnh nhất tới đối chiến.
– Đây quá không có thiên lý rồi!
Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều xuất thủ, đừng nói là cường giả Hổ Khiếu tông tại tràng, coi như là vô số tu sĩ ở bên ngoài Hổ Khiếu tông đang xem cuộc chiến cũng không khỏi sắc mặt đại biến.
Một cái Thất tinh Chân Nhân đã từng là Lục cung vô thượng hầu lại là tiểu thành tiên thể, cho dù đây chỉ là thực lực Thất tinh Chân Nhân cũng có thể vượt cấp khiêu chiến Thánh Tôn!
Một người khác là Cổ Thánh, không biết là loại thể chất nào, vừa nhìn liền biết loại thể chất này so với thánh thể chỉ mạnh hơn chứ không yếu, hơn nữa còn là Thần đao nơi tay, quét ngang bát hoang.
Hổ Khiếu thái thượng hoàng mặc dù là Bảo thánh tôn, ở dưới tình huống bình thường tuyệt đối là có thể nghiếp sát Chân Nhân, Cổ Thánh, song, hôm nay gặp phải Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều liên thủ, hắn cũng không chắc có thể trấn sát được hai nàng.
– Lý Thất Dạ tu luyện tiên thể cũng thì thôi, hai tỳ nữ bên cạnh hắn một người tu luyện tiên thể, một người tu luyện thể chất cường hoành không biết tên! Đây còn có thiên lý sao? Đây là muốn lấy thể chất nghiền ép thiên hạ sao?
Ở bên ngoài Hổ Khiếu tông có người lẩm bẩm nói.
Chương 544: Lão tổ Hổ Khiếu tông (1)
Lúc này không biết có bao nhiêu người hai mắt lộ ra quang mang thèm thuồng, Lý Thất Dạ tu luyện tiên thể, Lý Sương Nhan cũng tu luyện tiên thể, mà Trần Bảo Kiều tu luyện thể chất vô địch thể chất không biết tên, ý vị này là Lý Thất Dạ ít nhất có hai môn Tiên thể thuật.
Tiên thể thuật nha, coi như là Đế thông tiên môn cũng là thèm thuồng, người nào mà không thèm thuồng chứ?
Lúc này lão quốc sư của Nộ Tiên thánh quốc đều không khỏi song chỉ lóe lên hàn quang, Nộ Tiên thánh quốc hiệu xưng là có Tiên thể thuật, nhưng mà Phách Hạ tiên thể thuật của Nộ Tiên thánh quốc mặc dù đầy đủ nhưng có thiếu sót! Song, hiện tại hai đại tiên thể thuật liền xuất hiện ở trước mắt của hắn, hắn làm sao có thể không động lòng được.
– Tiểu quỷ, biết điều một chúc thúc thủ chịu trói đi, bổn quốc sư còn có thể ban thưởng cho ngươi một cái chết thống khoái!
Lúc này lão quốc sư bước ra một bước, khí phách hung mãnh, ép hướng Lý Thất Dạ.
Bản thân đạo hạnh của hắn cũng đã rất cường đại, so với Hổ Khiếu thái thượng hoàng chỉ mạnh hơn chứ không yếu, đáng sợ hơn chính là Phách thánh thể của hắn đại thành, đại thành thánh thể, cho dù là Thánh tôn cũng sẽ để cho hắn có tư cách khiêu chiến Thánh Hoàng.
– Chỉ bằng ngươi?
Lý Thất Dạ ngay cả mí mắt đều không nháy một cái, tự nhiên mà cười nói.
– Ba ba!
Lý Thất Dạ cùng lão quốc sư còn chưa khai chiến, song, trên bầu trời đột nhiên giáng xuống lôi kiếp thiểm điện vô cùng điên cuồng, trong một sát na hóa thành kiếp hải, tiếp theo là ma khí ngập trời.
“Oanh” một tiếng thật lớn, sơn băng địa liệt, tất cả mọi người nghe được “đang” một tiếng,kiện cổ bảo trấn áp Sư Hống thánh hoàng kia cư nhiên bị đánh nát, chia năm xẻ bảy, mảnh nhỏ cổ bảo khổng lồ như núi bay tứ tung ra ngoài.
– Mở!
Theo một thanh âm như sư tử hống vang lên, chỉ thấy một đầu hoàng kim sư tử thôn thiên phệ địa, hóa thành pháp thân khổng lồ, lấy tư thái vô cùng mạnh mẽ xuyên thủng lôi kiếp điện hải hạ xuống.
– Không thể nào!
Dị biến đột nhiên, điều này làm cho sắc mặt của Hổ Khiếu tông chủ đại biến, một kiện cổ bảo này nhưng là bảo vật mà Hổ Khiếu tổ tông thượng truyền xuống, cực kỳ cường đại, hôm nay lại bị người đánh nát rồi.
– Ha ha, ha ha, ha ha, bổn hoàng rốt cuộc đánh nát một kiếp cuối cùng rồi!
Một thanh âm bá đạo vang dội vang ên, một lão nhân giống như sư tử xuất hiện ở trước mặt mọi người.
– Sư Hống thánh hoàng, hắn thế nhưng thành công!
Thấy lão nhân này từ trong cổ bảo trấn áp giết ra, không ít người vì đó mà động dung, lẩm bẩm nói:
– Đây là tiên thể tiểu thành sao? Xem ra truyền thuyets là sự thật, Sư Hống thánh hoàng đích xác là tìm về vô địch tiên thể thuật của tổ tiên bọn hắn rồi!
– Gia gia!
Vừa nhìn thấy lão nhân giống như sư tử này, Trì Tiểu Đao vừa mừng vừa sợ, vội vàng quát to một tiếng.
Lúc này một đôi mắt giống như sư nhãn của lão nhân kia hung mãnh nhìn chằm chằm vào lão quốc sư của Nộ Tiên thánh quốc, cười to mà nói:
– Nguyên lai là lão quốc sư, ngươi thế nhưng cũng tranh vào vũng nước đục này!
– Khó lường, xem ra ngươi thật sự là tìm về tiên thể thuật của tổ tiên ngươi rồi, đây không còn gì tốt hơn nữa, vật này là Nộ Tiên thánh quốc ta đang cần!
Lão quốc sư không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.
Trên thực tế bọn họ trấn áp Sư Hống thánh hoàng chính là nhìn một chút Sư Hống thánh hoàng có phải là thật sự có tiên thể thuật hay không, bọn họ một mực đem Sư Hống thánh hoàng trấn áp chỉ là lấy đó để dò xem mà thôi.
Hiện tại biết được đáp án ròi, cái này đối với bọn họ mà nói ngược lại là một cái tin tức tốt, bất luận như thế nào bọn họ đều muốn bắt sống Sư Hống thánh hoàng, đem tiên thể thuật của hắn đoạt lấy!
– Vậy thì đánh một trận rồi nói đi!
Sư Hống thánh hoang cuồng tiếu một trận, giống như là một đầu mãnh sư, ở trong một sát na, thể phách ở trước ngực hắn sáng lên, tiên uy cuồn cuộn, trong lúc nhất thời để cho huyết khí của hắn cuồng tăng, để cho Sư Hống thánh hoàng nhất thời tấn thăng thành một đầu sư tử phách thế vô địch.
– Nộ Tiên phách thể tiểu thành!
Thấy tiên uy trên người của Sư Hống thánh hoàng, lúc thể chất bạo phát để cho Sư Hống thánh hoàng trở nên khiến cho người ta sợ hãi, điều này làm cho không ít người động dung, không biết bao nhiêu người vừa hâm mộ lại vừa ghen tỵ!
– Đúng lúc, bản thân ta muốn nhìn một chút tiên thể thuật của tổ tiên các ngươi là như thế nào!
Lão quốc sư cũng là trường khiếu một tiếng, trong một sát na, trên người hắn dâng lên tiên uy, cùng Sư Hống thánh hoàng đồng dạng là khí phách vô cùng, vào giờ khắc này pháp tắc tranh tranh vang lên, để cho huyết khí, lực chiến đấu của lão quốc sư đều tăng lên điên cuồng trong khoảng thời gian ngắn.
– Đây cũng là Nộ Tiên phách thể, Bá Hạ tiên thể thuật! Lão quốc sư là tu luyện tiên thể thuật!
Nhìn thấy tình huống của lão quốc sư, có người không khỏi động dung nói.
Trấn quốc thuật của Nộ Tiên thánh quốc chính là Bá Hạ tiên thể thuật, tiên thể thuật này có thể tu luyện thành Nộ Tiên phách thể là một trong thập nhị tiên thể, nhưng mà ở Nộ Tiên thánh quốc không phải người nào cũng có thể tu luyện môn tiên đế thuật này, trừ phi là truyền nhân dòng chính trong Nộ Tiên thánh quốc, những người khác muốn tu luyện Tiên thể thuật này là phải có cống hiến thật lớn, trung thành đối với Nộ Tiên thánh quốc nhưng là trải qua khảo nghiệm.
Không nghi ngờ chút nào, lão quốc sư của Nộ Tiên thánh quốc đã có đầy đủ tư cách tu luyện Bá Hạ tiên thể thuật!
– Hôm nay là thiên hạ của Tiên thể sao?
Có người há hốc mồm, không khỏi lẩm bẩm nói, mới vừa rồi Vô Cấu thể của Lý Sương Nhan, vô địch thể không biết tên của Trần Bảo Kiều đều đã làm cho người ta động dung rồi, hiện tại lại lòi ra hai cái Nộ Tiên phách thể, đây làm sao không để cho người ta há hốc mồm được.
Ở lúc bình thường tiên thể là khó gặp, bây giờ lần lượt có tiên thể xuất ra, cái này thật sự quá không có thiên lý rồi.
– Giết!
Nộ tiên phách thể lấy phách xưng hùng, có thể ở trong nháy mắt để cho đạo hành, lực chiến đấu, huyết khí điên cuồng tăng lên, làm cho người ta có thể dễ dàng mà vượt cấp khiêu chiến tồn tại cường đại hơn so với mình! Hơn nữa còn không có bất kỳ di chứng nào!
Vào giờ khắc này Sư Hống thánh haongf cùng lão quốc sư hai người giống như là sư tử nổi điên, hai người điên cuồng hét lên, hống toái bầu trời, thoáng cái lấy va chạm hung hãn nhất giết lên bầu trời, chiến đấu của bọn họ cực kỳ hung mãnh kịch liệt, làm cho người ta thấy đến sợ hết hồn vía.
– Các ngươi cũng chỉ có chút thủ đoạn này thôi sao?
Lý Thất Dạ không có địch nhân, nhìn Hổ Khiếu tông chủ một cái, cười nói:
– Nếu như các ngươi chỉ có chút thủ đoạn này, vậy liền để cho ta quá thất vọng rồi.
Lời vừa nói xong, Trấn Ngục thần thể của hắn thoáng cái bộc phát.
– Phanh!
Một cước của Lý Thất Dạ nặng nề đạp xuống, nhất thời thiên băng địa liệt, “oanh oanh oanh” một trận thanh âm vang lên, đại địa bốn phía lún xuống, song, Lý Thất Dạ cũng không dừng lại, một cước lại một cước nặng nề đạp xuống.
Chương 545: Lão tổ Hổ Khiếu tông (2)
– Oanh oanh oanh!
Thanh âm vang dội thiên địa, trong khoảng thời gian ngắn Hổ Khiếu tông là thiên băng địa liệt, lực lượng vô cùng cường đại xé rách đại địa, tồi hủy sơn phong, ở trong nháy mắt này lấy Lý Thất Dạ làm trung tâm, lực lượng cường đại lấy tư thái bẻ gãy nghiền nát đánh sập từng tòa sơn phong, nhìn thấy từng tòa sơn phong sụp đổ, từng tòa cổ điện nứt vỡ, điều này khiến cho cường giả của Hổ Khiếu tông đều hoảng sợ thất sắc, đây qả thực là ngày tận thế tới.
– Trấn Ngục thần thể, lại là tiểu thành tiên thể!
Ngay cả vô số tu sĩ ở bên ngoài Hổ Khiếu tông xem chiến đều không khỏi cảm thấy không có chút sức lực nào, dưới sự bá đạo như vậy của tiên thể, đây quả thực là khiến cho người ta nổi lên cảm giác vô lực.
– Đây là không để cho người ta sống nữa rồi, từng tôn tiểu thành tiên thể xuất hiện, hiện tại Lý Thất Dạ cùng Lý Sương Nhan chính là tiểu thành tiên thể, tương lai có một ngày để cho bọn họ đăng lâm Đại Hiền, lại là Tiên thể đại thành, coi như là Tiên đế xuất thể muốn trấn áp bọn họ cũng khó khăn!
Có đại nhân vật không khỏi thống khổ rên rỉ nói.
– Mở tổ cơ!
Sắc mặt của Hổ Khiếu tông chủ trắng bệch, điên cuồng hét lên, lúc này Hổ Khiếu tông bọn họ không tiếc bất cứ giá nào đều muốn khởi động tổ cơ.
Sau một mệnh lệnh của Hổ Khiếu tông chủ, chỉ thấy tổ địa của cả Hổ Khiếu tông xông lên từng đạo pháp tắc thô to như tinh hà, ở dưới tinh bích khổng lồ chống đỡ, Hổ Khiếu tông mở ra tổ cơ, một mảnh pháp tắc hẹp dài khóa lại đại địa, phong lại thiên không, lúc này mới chặn được lại Lý Thất Dạ lấy Trấn Ngục thần thể phá hư tổ địa tông thổ của Hổ Khiếu tông.
– Tiểu súc sinh, hôm nay Hổ Khiếu tông ta không đem ngươi bầm thây vạn đoạn thề không bỏ qua!
Hổ Khiếu tông chủ không nhịn được mà điên cuồng hét lên, tổ địa tông thổ của mình bị phá hư như thế, cái này làm sao không để cho hắn đau lòng chứ.
– Nếu chỉ bằng điểm tổ cơ này của các ngươi, chỉ sợ Hổ Khiếu tông các ngươi còn không làm được, đến lúc đó không phải là ta bị bầm thây vạn đoạn mà là ta đạp nát Hổ Khiếu tông các ngươi!
Lý Thất Dạ bình tĩnh mà cười nói.
– Tiểu quỷ không biết trời cao đất rộng, tổ cơ vạn cổ của Hổ Khiếu tông ta không ngã, hắc, chỉ bằng loại phù du như ngươi cũng mơ tưởng rung chuyển!
Lúc này một cái thanh âm âm lãnh vang lên, tựa như một người chết từ dưới lòng đất bò dậy.
Lúc nà một cái kiệu được bốn Cổ Thánh khiêng ra ngoài, trên kiệu có nằm một lão nhân, một lão nahna tóc trắng thưa thớt, hơn nữa toàn thân là da bọc xương, lão nhân này vừa nhìn giống như là người chỉ còn lại một hơi, một lão nhân như vậy ngay cả bước đi đều khó khăn, thở một cái cũng phải nửa ngày, lão nhân sắp chết như vậy đủ để khiến cho lão nằm trong quan tài chờ chết.
Nhưng mà chính là một lão nhân như vậy làm cho người ta có một loại cảm giác sợ hãi, thân thể giống như da bọc xương của lão mệt mỏi nằm ở trên kiệu, giống như là một đầu cự long vòng ở trên đó, khi mắt già của lão nhắm lai, chớp động lên thần mang đáng sợ, tựa hồ trong lúc hai mắt của lão khép lại có thể hủy diệt hết thảy.
Bất luận kẻ nào nhìn thấy lão nhân trước mắt này đều sẽ không bởi vì lão nằm ở trên kiệu mà phớt lờ, ngược lại thời điểm thấy lão nhân này không biết có bao nhiêu người vì đó mà nổi da gà.
– Đây là lão tổ của Hổ Khiếu tông sao?
Thấy lão nhân này, cảm nhận được loại khí tức khiến cho người ta run rẩy sợ hãi kia, có người không khỏi lẩm bẩm nói.
– Đây, lão nhân này ta có nghe nói qua!
Rốt cuộc có một lão yêu vương vô cùng già nhìn thấy lão nhân này không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, hoảng sợ nói:
– Truyền thuyết hắn là đệ bát thế huyền tôn của Hổ Thần, một mực trần phong ở chỗ sâu nhất Hổ Khiếu tông, lấy Thì Huyết thạch để ngăn cản thời gian ăn mòn.
Vô số người nghe được lời như vậy đều không khỏi vì thế mà hoảng sợ, đệ bát thế huyền tôn của Hổ Thần, người này đã sống được baolaua rồi, cho dù lão một mực bị trần phong ở dưới mặt đất nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Khi lão nhân này đi ra, trên dưới Hổ Khiếu tông đều quỳ lạy, hô to nói:
– Lão tổ thần uy!
Lão nhân được khiêng qua, lão hấp hối nằm ở trong kiệu, hữu khí vô lực nói:
– Tiểu bối, có thể để cho ta xuất thế, cho dù hôm nay chết ở chỗ này ngươi cũng đủ kiêu ngạo rồi, biết điều một chút giao ra Tiên thể thuật đi.
– Một cái lão bất tử!
Lý Thất Dạ híp mắt nhìn tổ tông của Hổ Khiếu tông, cười ngâm ngâm nói:
– Chỉ sợ hôm nay là một lần xuất thế cuối cùng của ngươi, vẻn vẹn là tồn tại cấp bậc lão bất tử còn không thể che chở được cho Hổ Khiếu tông.
Nói xong, một chân đạp tới lão nhân nằm ở trên kiệu, khí phách vô cùng.
Tư thái khí phách như thế khiến cho người ta thấy đến đều không khỏi sợ hãi, đây nhưng là tòn tại cấp bậc lão tổ, lão bất tử như vậy đặt ở chỗ nào đều khiến cho người ta nổi da gà, không ít đại giáo đều trần phong mai táng một hai lão bất tử như vậy, loại tồn tại này vừa xuất thể cũng rất dễ dàng là ý vị tử vong, loại tồn tại này là sẽ không dễ dàng xuất thế, trừ phi là gặp phải diệt vong rồi.
Thánh Tôn cũng tốt, Thánh Hoàng cũng được, nhìn thấy lão bất tử cấp bậc lão tổ này đều đồng dạng là trong lòng sợ hãi, song, Lý Thất Dạ thế nhưng bá đạo đạp tới một cước.
Lão tổ của Hổ Khiếu tông nằm ở trên kiệu ngay cả nhúc nhích một chút cũng không có, cong ngón tay bắn ra, “phanh” một tiếng, cả người Lý Thất Dạ bay ra ngoài, nặng nề đụng nát một ngọn núi.
– Thật cường đại!
Một ngón tay liền dễ dàng bắn bay Lý Thất Dạ đã là tiểu thành tiên thể, không biết có bao nhiêu người da đầu tê dại, hung mãnh của Lý Thất Dạ là mọi người đều biết, song, lão tổ của Hổ Khiếu tông lại dùng một ngón tay bắn bay!
“Hoa lạp” một tiếng, Lý Thất Dạ từ trong đá vụn xông ra, lúc này trên người hắn là vết máu loang lổ, bất quá đó chỉ là bị thương ngoài da mà thôi, đối với Lý Thất Dạ mà nói là nhỏ bé không đáng kể.
– Đáng tiếc, ngươi kém xa rồi, tồn tại còn chưa nhập đại thế đạo, đây là chưa đủ thành đạo!
Lý Thất Dạ cười to, căn bản không đem lão tổ của Hổ Khiếu tông để ở trong lòng.
– Đây quá ngông cuồng đi!
Rất nhiều người nghe được lời nói khí phách như vậy của Lý Thất Dạ đều không khỏi chặc lưỡi hít hà.
Lão tổ của Hổ Khiếu tông nằm ở trên kiệu, một bộ dạng nhìn xuống thương sinh, lão hữu khí vô lực nói:
– Không biết trời cao đất rộng, cho dù là chưa bước vào Đại thế đạo, tàn sát tiểu quỷ như ngươi cũng là dư dả!
Trên Thánh Hoàng chính là Đại Hiền, trên thế gian từng có một câu nói như sau, Tiên Đế không xuất thế, Đại Hiền vô địch.
Trên thực tế câu nói kia là hết sức không rõ ràng, Đại Hiền là phân ra thành rất nhiều loại, mặc dù tu sĩ thế gian đem tồn tại dưới Tiên Đế đều tính vào một cảnh giới Đại Hiền này, nhưng mà trăm vạn năm qua, tu sĩ thế gian không bước vào Đại thế đạ hoặc là Đại Hiền không bước vào Thương thiên đạo đều xưng là Đại Hiền bình thường.