Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập 3 [ chương 11 đến 15 ]
❮ sautiếp ❯Chương 11: Dẫn khí quyết
Trong truyền thuyết cường giả cực đạo đứng sừng sững trên đỉnh chủng tộc có thể dời núi lấp biển, gánh núi tạo cây, kêu mưa gọi gió, một kiếm ngoài ngàn dặm đánh lui trăm vạn đại quân, cao cao tại thượng như thần linh. Võ giả cấp thấp nhờ tu luyện huyền công, nắm giữ huyền khí, huyền lực sở hữu lực lượng siêu tự nhiên đáng sợ.
Nhưng Đinh Hạo thân xác cũ địa vị thấp, người ngu dốt, hiểub iết quá ít về tri thức tu luyện. Đinh Hạo thân xác cũ mơ hồ nhớ võ giả từ thấp đến cao chia làm Võ Đồ cảnh, Võ Sĩ cảnh, Võ Sư cảnh, Đại Võ Sư cảnh rồi tới Tiên Thiên Võ Tông. Trên Tiên Thiên thì ký ức Đinh Hạo thân xác cũ trống rỗng.
Đại khái bước tu luyện đầu tiên là rèn luyện thân thể đến mức tận cùng.
Cơ thể cường đại đến đỉnh có thể tu luyện huyền công dẫn khí, kích phát hạt mầm huyền khí trong đan điền, sinh ra huyền khí vô hình lấy huyền lực trùng kích kinh mạch, cô đọng huyệt khiếu.
Tiếc rằn Đinh Hạo không biết bí tịch huyền công, không hiểu làm sao kích phát hạt giống huyền khí trong đan điền.
Đây là câu hỏi hóc búa trước mắt Đinh Hạo.
May là Đinh Hạo đã tìm ra cách giải quyết.
Một ngày nhanh chóng trôi qua.
Khi Đinh Hạo vung kiếm lần thứ một vạn bên Tẩy Kiếm Trì, mặt trời phương xa đã lặn xuống đường chân trời.
Đinh Hạo bình tĩnh như không có gì xảy ra từ đường núi quay về Vấn Kiếm tông, đương nhiên sơn môn rộng lớn, xinh đẹp, u tĩnh tạm thời không thuộc về Đinh Hạo.
Đinh Hạo đi vào khu bình dân, hắn không vội về nhà mà mặc áo choàng vải rách đã chuẩn bị sẵn che mặt mũi mới đi vào khu vực đặc biệt sâu trong sớm nghèo.
Ven đường dần thưa bóng người.
Đá lởm chởm hai bên, rất yên tĩnh.
Ngẫu nhiên nghe tiếng bước chân, người qua lại cũng che mặt, bước đi vội vàng.
Lúc này mặt trời đã núp sau dãy núi, bốn phía chìm trong tối tăm.
Đinh Hạo dọc theo đường nhỏ quẹo hai ngã rẽ, đi vòng qua mấy núi đá cao tới một mặt cỏ trống trải.
Bãi cỏ bị nham thạch, núi lởm chởm vây quanh, vách đá treo cây đuốc, ngọn lửa bập bùng cháy cho nơi kỳ dị này một chút ánh sáng. Nhiều người đang bày quán, có rất nhiều người ngồi lựa hàng. Tiếng cò kè mặc cả ồn ào như chợ.
Thật sự thì chỗ này là cái chợ.
Chợ đêm xóm nghèo.
Có thể tìm nhiều thứ ngươi cần tại đây, bao gồm vũ khí, linh dược, các loại huyền công bí tịch.
Đương nhiên đa phần đẳng cấp rất thấp, hàng giả nhiều, ngẫu nhiên có một số thứ hiếm hoi bị mai một. Phải xem xem ánh mắt của ngươi có sắc bén hay, có thể đào bảo bối từ đống đồ giả, hàng vô dụng.
Không có thực lực ít khi nào đến chỗ này làm ăn.
Bởi vì nơi này không có quy tắc, chỉ dùng nắm đấm, thực lực lên tiếng.
Nếu thực lực của ngươi không tốt, bị người cướp đồ chỉ có thể than xui, đừng hy vọng có ai đứng ra giúp.
Quy mô chợ đen không lớn.
Trong này trà trộn rắn rết thực lực không lớn, võ giả cường đại thật sự sẽ không khom đầu gối đến đây.
Đinh Hạo tìm một khối đất trống lấy tấm vải sạch ra khỏi ngực, trải dưới đất rồi bày một gốc linh dược tam giai Long Tâm Huyền Thảo ra ý bán linh thảo đi.
Long Tâm Huyền Thảo là linh dược tam giai, khá hiếm thấy trong chợ đen. Trong bóng đên vầng sáng đỏ thẫm nhấp nháy rất nhanh hấp dẫn vài người.
– Ủa? Có người muốn bán Long Tâm Huyền Thảo? Loại linh dược tam giai này là thảo dược tuyệt diệu tăng cường, tẩm bổ cơ thể. Đã lâu rồi chợ đen không có thứ như vậy, linh thảo bình thường vô giá, rất hiếm hoi vậy mà đi bán. Không lẽ hắn ngu?
– Chỉ có một linh dược, hì hì, chắc là vô tình hái được muốn bán kiếm tiền?
– Có lẽ là một tên không có thực lực lại gặp vận may từ trên trời rơi xuống, dám đến chợ đen, không sợ bị người cướp?
Đây là nơi trống trải, người nói chuyện không nhỏ giọng và cũng không có ý định che giấu. Vài ánh mắt tham lam nhìn Long Tâm Huyền Thảo chớp lóe ánh sáng đỏ, rục rịch muốn thăm dò thực lực của Đinh Hạo.
Rất nhanh đã có người không kiềm chế được.
– Tiểu tử, cía này bán sao?
Một nam nhân cao hơn hai thước, to con vạm vỡ đi tới trước quầy hàng. Mái tóc nam nhân dài mà rối, mặt dữ dằn, mắt chớp lóe tia sáng xấu xa. Nam nhân không che mặt hiển nhiên rất tự tin vào thực lực của mình.
Đinh Hạo bình tĩnh nói:
– Một ngàn lượng bạc?
– Một ngàn lượng bạc? Một cây cỏ đáng giá một ngàn lượng bạc sao? Đại gia cho ngươi ba mươi lượng xem như ngươi kiếm lời…
Nam nhân vừa nói vừa ném bạc vụn chưa đủ năm lượng, bàn tay như cây quạt mo chộp hướng Long Tâm Huyền Thảo.
Vù vù vù vù vù!
Một luồng sáng đỏ chợt lóe trong tay Đinh Hạo.
Nam nhân biến sắc mặt, như gặp sét đánh đứng chết trân, bàn tay vươn ra khựng giữa chừng, cách Long Tâm Huyền Thảo chưa đến một ly nhưng không dám chạm vào.
Giọt mồ hôi tuôn ra trên trán nam nhân.
Giây lát sau có gió lạnh thổi qua.
Mái tóc rối trên đầu nam nhân rũ xuống lộ ra cái đầu trụi lủi.
Đám đông chú ý tnhf hình bên này hút ngụm khí lạnh.
Người biết hàng nhìn ra được trong chớp mắt đó nam nhân vạm vỡ bị một kiếm chợt lóe cạo tóc. Tốc độ kiếm nhanh rồi lại không tổn thương da đầu, kiếm pháp đó quá khủng bố.
Mọi người rung động vì kiếm thuật Đinh Hạo thể hiện.
Những ánh mắt tham lam vội vàng nhìn hướng khác.
Một gốc Long Tâm Huyền Thảo tuy quý giá nhưng không đáng để bọn họ mạo hiểm chọc vào kiếm khách bí ẩn có kiếm thuật kinh người.
Đinh Hạo khoanh chân ngồi trên bãi cỏ, kiếm rỉ sét đặt ngang trên đùi.
Đinh Hạo lạnh lùng cười:
– Hãy cầm bạc của ngươi cút đi!
Nam nhân liên miệng xin lỗi:
– Vâng vâng vâng vâng, đại hiệp thứ tội, tiểu nhân có mắt không tròng…
Nam nhân hốt hoảng cầm bạc vụn chật vật rời đi.
Người xung quanh nhìn tình huống tương tự này quá uyên mắt, không thấy lạ, vẫn tiếp tục làm việc của mình.
Long Tâm Huyền Thảo có giá trị không tầm thường, là lựa chọn tốt nhất cho nhiều võ giả cấp thấp luyện thể nên rất nhanh có người đến hỏi giá. Đinh Hạo cắn chết một ngàn lượng bạc không nhả ra, đây là giá hợp lý. Chỉ nửa canh giờ, Đinh Hạo xòe tay ra, một ngàn lượng bạc trắng vào tay.
Đinh Hạo đếm kỹ, cộng với số bạc, vàng lá cướp được từ đám người Triệu Tinh Thành, Tống Kiếm Nam thì Đinh Hạo đã có hơn một ngàn sáu trăm lượng bạc.
Nếu là trước kia thì đây là món tiền lớn, nhưng bây giờ…
Đinh Hạo dọn quán, đi một vòng các quầy hàng. Rất nhanh Đinh Hạo phát hiện chút tiền đó không bao nhiêu.
Mười mấy phút sau, Đinh Hạo đứng lại trước tiệm bày bi tích huyền công cấp thấp. Một quyển sách chép tay Dẫn Khí quyết hấp dẫn Đinh Hạo chú ý.
Chương 12: Nhân tộc, yêu ma và Tuyết Châu
Trong chợ đen bán bí tịch huyền công cơ bản, chỉ cần không phải là bản thiếu bí ẩn hay phẩm cấp cao đẳng, bản chép tay bình thường sẽ không có hàng giả, đây là quy định ngầm trong giới buôn bán.
Quyển Dẫn Khí quyết là tâm pháp tu luyện huyền lực cấp thấp nhất, thậm chí là hạng hai. Dẫn Khí quyết chỉ là hàng thông thường, không thuộc phần nào trong bốn phẩm cấp thần, thiên, địa, nhân, sẽ không có hàng giả.
Dù là vậy thì Dẫn Khí quyết khá mắc với người thường.
Đinh Hạo lật xem xác nhận không có vấn đề, thanh toán năm trăm lượng mua Dẫn Khí quyết.
Có quyển Dẫn Khí quyết cộng với sức lĩnh ngộ biến thái, Đinh Hạo sẽ thử kích thích hạt giống huyền khí, tăng thêm cân nặng trước ngày kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông Vấn Kiếm tông, đạt được đột phá nhất định. . Đam Mỹ Hay
Trừ điều đó ra Đinh Hạo còn cần một bộ bí tịch thân pháp, một quyển sách giới thiệu đại khái hệ thống võ đạo của thế giới này, các loại tin tức phụ để Đinh Hạo tìm hiểu sâu hơn về thế giới Vô Tận đại lục.
Đinh Hạo sưu tầm bốn phía, nhanh chóng có thu hoạch.
Đinh Hạo đi dạo bốn, năm quầy hàng nhỏ, tiêu phí năm trăm lượng bạc mua một quyển bí tịch thân pháp meiẽn cưỡng xếp hàng hạ phẩm nhân giai, Kinh Hồng Bộ, một quyển tạp văn tên gọi ‘Vấn Kiếm tông niên đại ký’.
Nội dung trong sách xem như hợp yêu cầu của Đinh Hạo.
Mua xong hết Đinh Hạo chỉ còn lại hơn năm trăm lượng bạc.
Võ giả đúng là chức nghiệp vô cùng hao tiền.
Nghe nói cường giả thật sự là lấy kim tiền, linh dược khổng lồ đắp nặn lên. Không có môn phái, thế gia khổng lồ, hệ thống hoan thiện bồi dưỡng ra, con đường tán u không đi thông được. Đây là tại sao Đinh Hạo phải tham gia Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo hoàn thành mục đích đi chợ đêm, quyết định rời khỏi.
Lúc này khóe mắt Đinh Hạo liếc thấy một quyển sách cũ đặt trên quầy hàng bên cạnh.
– Ủa? Nhất Đao Khải Trình Quyết?
Cái tên không tệ, tiếc rằng quyển sách rách rưới mà dám đặt giá năm trăm lượng, chủ bán thật độc. Nhưng không hiểu sao trong lòng Đinh Hạo nổi lên xúc động khó kiềm nén.
Đinh Hạo hỏi:
– Một trăm lượng, bán hay không?
– Ánh mắt quý khách thật tài nhưng ra giá hơi ác chút. Nhất Đao Khải Trình Quyết là bí tịch đao pháp công kích nhân giai hạ phẩm thật sự, uy lực lớn. Khi luyện đến mức tận cùng bất kể là đối thủ nào chỉ một luồng đao quang sẽ tiễn kẻ đó lên đường, ta ra giá năm trăm lượng đã rất thấp rồi. Một trăm lượng? Không absn!
Chủ tiệm là một lão nhân gầy gò đáng khinh, mặt nhăn nheo như bị đao nhỏ điêu khắc, bộ dáng gian thương. Mắt lão nheo lại thành khe hở hẹp lóe tia sáng.
Đinh Hạo ném Nhất Đao Khải Trình Quyết xuống, nói:
– Nếu là đao quyết hoàn chỉnh thì năm trăm lượng không mắc nhưng tiếc rằng quyển đao quyết của lão chưa đến một phần ba. Không bán thì thôi.
Đinh Hạo xoay người định đi.
– A?
Chủ tiệm sốt uột nói:
– Quý khách, từ từ nói, từ từ. Hai trăm lượng? Không thì một trăm mười lăm? Đừng đi! Rồi rồi, một trăm lượng, một trăm lượng còn không được sao? Hì hì, lão già ta thấy mặt ngươi có phúc hậu, xem như hai ta có duyên, ta lỗ vốn nhỏ máu bán cho ngươi.
Đinh Hạo mỉm cười không nói, trả tiền. Đinh Hạo nhận lấy Nhất Đao Khải Trình Quyết, xoay người rời khỏi chợ đen xóm nghèo.
Đinh Hạo quay về nhà tranh, bầu trời đã tối sầm.
Đinh Hạo qua loa làm cơm chiều, nhai ngồm ngoàm. Đinh Hạo dọn dẹp trong nhà xong đốt đèn lên, lật quyển tạp văn ‘Vấn Kiếm tông niên đại ký’, đọc kỹ nội dung bên trong.
Chữ Vô Tận đại lục khác với kiếp trước của Đinh Hạo.
May mắn Đinh Hạo thân xác cũ không thất học, nhờ ký ức dung hợp nên hắn đọc sách không khó khăn.
[Tuyết Châu có chín tông phái nhân loại chia làm Thanh Bình học viện, lôi Âm phái, Vô Niệm phái, Thái Hư phái, Duyên Sinh tông, Vấn Kiếm tông, Tinh Vẫn tông, Minh Tâm thành, Trảm Nhật thành. Đây là nhất viện, nhị thành, tam phái, tam tông. Vấn Kiếm tông xếp hạng đầu trong chín tông phái, thực lực số một, là một trong bá chủ Tuyết Châu.]
[Trừ chín tông phái nhân tộc ra còn có nhiều thế lực động phủ tộc yêu ma rậm rạp như sao trời rải rác khắp Tuyết Châu.]
[Mùa hè Tuyết Châu ngắn, mùa đông dài, mùa đông nhiều tuyết nên được tên Tuyết Châu. Tuyết Châu là một trong mười sáu châu Bắc Hoang Vực Vô Tận đại lục, đất rộng của nhiều, tư nguyên bao la, diện tích vượt qua ngàn vạn dặm. Trong núi non mênh mông sinh hoạt nhân loại, yêu ma khó thể thống kê con số. Từ xưa đến nay, nhân tộc và yêu ma không ngừng xung đột, tàn sát nhau tranh giành tài nguyên sinh tồn.]
[Tuy diện tích khu vực Tuyết Châu lớn nhưng chỉ là châu nhỏ nhất trong mười sáu châu Bắc Hoang Vực Vô Tận đại lục. Diện tích mười lăm châu khác to lớn vô ngần, cả đời người thường khó thể đi ra khỏi một châu.]
[Bắc Hoang Vực chỉ là một trong năm đại vực Vô Tận đại lục, còn có bốn khối là Tây Mạc, nam Cương, Đông Hoang, Trung Thổ Thần Châu.]
[Trong các đại vực Vô Tận đại lục tồn tại vô số môn phái, cổ tộc, thế gia, yêu ma, dị tộc cường địa đến khó hình dung. Nếu so sánh thì Vấn Kiếm tông với thân phận một trong các bá chủ Tuyết Châu chỉ là hạt muối chưa đáng là gì.]
Đinh Hạo chỉ đọc chương giới thiệu sơ Vô Tận đại lục trong ‘Vấn Kiếm tông niên đại ký’ đã làm hắn cực kỳ rung động.
Vô Tận đại lục là một thế giới mênh mông khổng lồ khó tả.
Diện tích địa cầu kiếp trước của Đinh Hạo chỉ bằng một phần vạn Vô Tận đại lục, nơi này tồn tại đủ loại sinh vật, chủng tộc khó tin. Vô Tận đại lục rực rỡ đặc sắc, thầnk ỳ vượt qua sức tưởng tượng của Đinh Hạo.
Đây là thế giới tràn ngập kỳ tích và vô hạn khả năng.
Đinh Hạo rung động tinh thần.
Đinh Hạo lật xem kỹ ‘Vấn Kiếm tông niên đại ký’, mặt sau giới thiệu đại khái một ít lịch sử, cường giả, sự tích, cơ cấu hiện giờ của Vấn Kiếm tông, rườm rà kỹ càng. Đinh Hạo ghi nhớ kỹ từng chi tiết, có lẽ sau này sẽ có cơ hội dùng.
Đinh Hạo tìm hiểu đại khái rồi cất tạp văn đi, giở bí tịch huyền công hạng hai Dẫn Khí quyết ra.
Lý do Đinh Hạo chọn bí tịch huyền công Dẫn Khí quyết là vì nó là hàng bình thường, cơ bản chắc chắn.
Công pháp trong Vô Tận đại lục bài xích nhau rất lớn. Công pháp cơ sở như bí tịch huyền công Dẫn Khí quyết chính vì rất đơn giản nên dù có tu luyện cũng sẽ không ảnh hưởng các công pháp cao đẳng khác sau này Đinh Hạo vào Vấn Kiếm tông tu luyện, không khiến người ta chú ý.
Đinh Hạo lật mở trang tên sách, khúc dạo đầu là các hàng chữ nhỏ rậm rạp.
Chương 13: Mười hai kinh mạch
[Khí giả, huyền khí dã, kích phát ra lực lượng cực hạn thân thể, lấy lực lượng vô hình xẻ đá đập bia, dời núi lấp biển, nghịch thiên cải mệnh, kéo dài tuổi thọ, trong vô sinh có. Lấy huyền khí làm theo thứ tự trùng kích mười hai kinh mạch trong người, luyện hóa huyệt khiếu ẩn chứa trong kinh mạch sinh ra uy lực vô thượng, đó là gốc của võ giả.]
Đinh Hạo say mê nội dung trong sách.
Thì ra nhân loại trên Vô Tận đại lục trong thân thể đều có mười hai kinh mạch, trong mỗi kinh mạch ẩn chứa chín huyệt khiếu chủ yếu. Khi võ giả kích phát hạt giống huyền khí thì có thể lấy huyền khí cô đọng thân thể, trùng kích kinh mạch, cô đọng huyệt khiếu.
Đây là đạo tu luyện cơ bản nhất.
Dựa theo vô số nhân loại nhân tộc diễn hóa, nghiên cứu ngàn vạn năm qua, hệ thống võ học cực kỳ hoàn thiện.
Bình thường mười hai kinh mạch xếp hàng từ dễ đến khó, trong đó ‘thủ thiếu âm đệ nhất kinh mạch’ là đứng đầu mười hai kinh mạch trong người, được gọi là “Võ đạo đệ nhất kinh”.
Bất cứ võ giả tu luyện kinh mạch đều lấy kinh mạch này dẫn đầu.
Tu thông kinh mạch thứ nhất và chín huyệt khiếu trong đó mới tiếp tục tu luyện kinh mạch thứ hai.
Mỗi tu thông một kinh mạch và chín huyệt khiếu tức là một cảnh giới võ đạo.
Cho nên hệ thống tu luyện của võ giả nhân loại thế giới này không phức tạp.
Theo trình độ tu luyện nhân thể thập nhị kinh mạch và huyệt khiếu chia làm Võ Đồ cảnh, Võ Sĩ cảnh, Võ Sư cảnh, Đại Võ Sư cảnh, Tiên Thiên Võ Tông, Đại Tông Sư, Võ Vương cảnh, Võ Hoàng cảnh, Võ Đế cảnh, Võ Thánh cảnh, Võ Thần cảnh, Võ Tiên cảnh, tổng cộng là mười hai cảnh giới võ đạo.
Ví dụ người thường kíchp hát ra hạt giống huyền khí, nắm giữ huyền lực, lực lượng siêu tự nhiên rồi lấy huyền lực xông mở con đường ‘thủ thiếu âm đệ nhất kinh mạch’ tức là cảnh giới Võ Đồ cảnh. Xong mở ‘thủ thiếu dương đệ nhị kinh mạch’ là thăng cấp cảnh giới Võ Sĩ cảnh.
Lấy đó suy ra mỗi đường kinh mạch đối ứng một cảnh giới võ đạo.
Xông hết mười hai kinh mạch, đại viên mãn mười hai cảnh giới tức là thành tựu Võ Tiên cảnh, giống Ách Tiên Nhân trong truyền thuyết lên trời xuống đất, trường sinh bất tử, vĩnh hằng quang huy, vô hạn khả năng.
Mỗi cảnh giới huyền võ bởi vì số lượng huyệt khiếu mở đường kinh mạch nhiều ít mà chia ra tiểu cảnh giới khác nhau.
Ví dụ Võ Đồ cảnh.
Trong ‘thủ thiếu âm đệ nhất kinh mạch’ có chín huyệt khiếu mấu chốt, xông mở một huyệt khiếu tức là nhất khiếu Võ Đồ cảnh, xông mở một huyệt khiếu thì sẽ có uy lực mới, thực lực tăng cấp nhân.
Mãi khi chín huyệt khiếu xông mở hết, thực hiện cửu khiếu đại viên mãn mới thăng lên Võ Sĩ cảnh.
Tiếp theo mới có năng lực trùng kích ‘thủ thiếu dương đệ nhị kinh mạch’.
Đinh Hạo lật đến chỗ này thì nhắm mắt lại suy tư.
Đinh Hạo không lật xem tiếp, hắn theo pháp môn miêu tả Dẫn Khí quyết, thử dẫn động khí lực lượng trong người kích phát hạt giống huyền khí.
Về mặt lý luận thì kích phát hạt giống huyền khí cần có một điều kiện.
Đó là yêu cầu lực lượng cơ thể giữ trạng thái cao nhất, huyết khí vượng thịnh, màng xương cứng cỏi, phủ tạng ngưng luyện, huyết dịch tinh oánh, khống chế tỉ mỉ, đây là năm yêu cầu.
Nếu đổi lại là trước kia, Đinh Hạo không trải qua huấn luyện có hệ thống thì chắc chắn không đạt được điều kiện này.
Nhưng sau lần dị biến trong hang núi vực sâu, thân thể Đinh Hạo ở trạng thái huyền diệu, lực lượng và tố chất tăng mạnh. Chính Đinh Hạo thân xác cũng không biết hiện tại thân thể hắn trong trạng thái gì.
Thế nên Đinh Hạo định thử chút.
Cái gọi là hạt giống huyền khí chỉ là so sánh hình tượng.
Theo pháp môn ghi chép trong Dẫn Khí quyết, Đinh Hạo nín thở, tập trung thử phát hiện khí cảm vô hình trong người.
Đinh Hạo lập tức cảm ứng được khí lưu ấm áp ở phần đan điền.
Quá dễ dàng.
Đây là bước đầu kích phát hạt giống huyền khí, cái gọi là dẫn khí.
Trong Dẫn Khí quyết miêu tả người bình thường thử ít nhất vạn lần mới thành công dẫn khí, Đinh Hạo vừa động ý niệm đã thoải mái cảm ứng được, lĩnh ngộ thật là biến thái yêu nghiệt.
Tiếp tục.
Đinh Hạo dẫn động khí cảm yếu ớt trong người không ngừng tụ tập vào trung tâm đan điền.
Đinh Hạo làm theo quy luật kỳ dị kích động phần rốn.
Giống như trước, Đinh Hạo mới động ý niệm thì một luồng huyền khí bạc trắng mỏng như tơ sinh ra dưới rốn, nhanh chóng ngưng kết, xoay tòn. Chưa đến một giây, một hạt mầm dạng khí hình trứng cỡ móng cái, lóng lánh trong suốt, băng tuyết tỏa sáng chậm rãi mà chắc chắn từ từ xoay tròn trong đan điền của Đinh Hạo.
Hạt giống huyền khí!
Đinh Hạo hơi kinh ngạc hỏi:
– Mau vậy đã thành công? . Đam Mỹ Hài
Trong Dẫn Khí quyết viết dù là số ít thiên tài võ đạo có thể chất đặc biệt, thiên phú trăm năm hiếm thấy thì khi kích phát hạt giống huyền khí sẽ tiêu hao nhiều thời gian, sức lực, mười ngày là trung bình, hoàn thành trong vòng một ngày đủ chấn kinh thiên hạ.
Đinh Hạo chỉ mất chưa đến một nén nhang đã đại công cáo thành, cái này… Nhanh quá đi?
– Ha ha ha ha ha ha! Không lẽ huynh đệ ta là thiên tài vạn người không có một?
Đinh Hạo kinh ngạc khó tả.
Đinh Hạo từng là trạch nam, lòng hư vinh được đến thỏa mãn.
Đinh Hạo hớn hở vui vẻ một lúc rồi buộc mình tỉnh táo lại, tiếp tục tập trung vận động tâm pháp Dẫn Khí quyết ôn nhuận hạt giống huyền khí, cô đọng huyền lực lớn mạnh.
Hạt giống huyền khí phải qua ôn dưỡng thấm nhuần mới mở rộng tiếp được.
Chỉ sau khi sung túc đầy đủ hạt giống huyền khí mới đâm chồi, thân thể không ngừng sinh ra huyền khí, cải tạo cơ thể, thực hiện tiềm di mặc hóa thoát thai hoán cốt, mở ra kho báu sức mạnh hùng hồn ẩn chứa trong thân người.
Đây là nguyên nhân căn bản để võ giả vượt qua người thường.
Thiên phú yêu nghiệt của Đinh Hạo lại thể hiện ra.
Đinh Hạo mất chưa đến một canh giờ đã khiến hạt giống huyền khí sung túc đẩy đủ.
Trung tâm đan điền, hạt giống huyền khí càng lóng lánh sáng rực, trong suốt cứng như băng tuyết tỏa ra hấp dẫn khó tả. Từng lũ huyền khí bạc trắng quay quanh hạt giống huyền khí không ngừng.
– Theo Dẫn Khí quyết nói thì tình huống này ý nghĩa hạt giống huyền khí, đại viên mãn, chính thức nắm giữ huyền lực. Từ khía cạnh cảnh giới thì đã là nửa bước Võ Đồ cảnh.
Đinh Hạo mở to mắt, chậm rãi đứng lên. Đinh Hạo cảm nhận sau khi kích phát hạt giống huyền khí thì cơ thể thay đổi.
Đinh Hạo xoay người đi ra nhà tranh, bước vào sân.
Đinh Hạo cầm kiếm rỉ sét, tu luyện một bộ kiếm pháp cơ sở liên miên bất tận rồi hóa thành kiếm pháp Thập Tự Khoái Kiếm.
Chương 14: Thiếu nữ áo trắng đẹp tuyệt trần
Dưới ánh trăng bạc, từng đoàn kiếm quang đỏ thẫm chớp tắt, bay tới bay lui, kiếm khí gào thét, tả ý tiêu sái, phiêu nhiên xuất trần. Động tác của Đinh Hạo từ chậm tới nhanh, sau từ cực nhanh đến cực chậm, chìm đắm trong trạng thái huyền ảo.
Chớp mắt hai canh giờ qua đi, trăng đã treo cao.
Động tác của Đinh Hạo chậm rì rì.
Giống như nhấn nút tua chậm trong phim lại có một loại thần vận ẩn chứa trong đó.
Nếu có ai đứng nhìn quỹ tích kiếm rỉ sét thì giây lát sẽ thần hồn mỏi mệt, chóng mặt té xỉu dưới đất.
Kiếm thế đã vượt qua phạm trù kiếm pháp bình thường.
Càng khó được là người Đinh Hạo không toát mồ hôi nóng như trước, chỉ có chút mồ hôi lóng lánh dính trên da.
Vù vù vù vù vù!
Đinh Hạo rút kiếm rỉ sét về, vừa lòng gật gù.
– Trước kia liên tục luyện kiếm trên mười lần sẽ cảm thấy buồn ngủ, mồ hôi tuôn ào ào từ lỗ chân lông ra, đây là năng lượng trong người không bình thường thất thoát. Bây giờ trên cơ bản ta khóa lại nhiệt lượng trong người, luyện kiếm ba canh giờ hơn cũng chỉ hơi toát mồ hôi, không hề thấy mệt. Đây chính là ảo diệu sau khi kích phát hạt giống huyền khí?
Đinh Hạo chậm rãi lĩnh ngộ huyền khí huyền bí.
Trong Dẫn Khí quyết ghi chép lúc này Đinh Hạo có thể dẫn động huyền khí, trùng kích đệ nhất kinh mạch võ đạo thủ thiếu âm kinh trong người, chính thức bước vào Võ Đồ cảnh.
Nhưng Đinh Hạo không tiếp tục.
Dù gì Dẫn Khí quyết chỉ là hàng bình thường, không huyền ảo gì. Đinh Hạo muốn trở thành cường giả thật sử phải tu luyện công pháp tốt hơn, chờ khi hắn chính thức gia nhập vào Vấn Kiếm tông, tu luyện Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên trung phẩm nhân giai, đây mới là lựa chọn tốt nhất.
Dù sao một bộ huyền công luyện khí thượng đẳng cho ngươi đặt nền móng tiến cảnh võ đạo sau này vững chắc hơn.
Hơn nữa đạt đến chuẩn Võ Đồ cảnh muốn đậu kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông cũng không vấn đề gì.
Nay Đinh Hạo nắm giữ hai bộ kiếm pháp, hắn chỉ thiếu kinh nghiệm thực chiến và thân pháp né tránh.
Đinh Hạo móc ra bí tịch thân pháp phụ trợ Kinh Hồng Bộ, bắt đầu tu luyện.
Cái gọi là Kinh Hồng Bộ có ý kinh hồng chợt lóe. Theo bí tịch thân pháp ghi chép luyện Kinh Hồng Bộ đến tận cùng sẽ nhẹ như lông hồng, phiên phiên yểu yểu, phối hợp thuật khoái kiếm uy lực tăng gấp đôi, sau khi đại thành trong một giây chớp lóe đổi hướng mười lần, xem như công pháp phụ trợ tinh phẩm trong bí tịch thân pháp nhân giai cấp thấp.
Thời gian trôi nhanh.
Đinh Hạo hoàn toàn chìm đắm trong niềm vui tu luyện, hắn giống giáo đồ hành hương cuồng nhiệt tập trung vào tu luyện, cảm thấy vui chưa từng có.
Mấy ngày sau trôi qua bình an.
Trừ mỗi ngày Đinh Hạo dọn dẹp quanh Tẩy Kiếm Trì dưới núi ra tất cả thời gian đều dồn vào tu luyện.
Đinh Hạo đã tu luyện kiếm pháp cơ bản và Thập Tự Khoái Kiếm đến cực độ, Kinh Hồng Bộ uyên chân.
Đinh Hạo phát hiện chút manh mối. Lĩnh ngộ với kiếm của Đinh Hạo có thể gọi là yêu nghiệt, tốc độ tu luyện bộ pháp, tâm pháp thì kém chút nhưng tương đương với thiên tài.
Còn quyển đao phổ rách Nhất Đao Khải Trình Quyết thì Đinh Hạo chưa bỏ tu luyện tu luyện.
Đinh Hạo định khi nào chính thức bái vào Vấn Kiếm tông mới tu luyện Nhất Đao Khải Trình Quyết.
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt chỉ còn ba ngày là tới lúc Vấn Kiếm tông chính thức khai sơn môn tuyển nhận đệ tử.
Mấy ngày nay mỗi ngày có nhiều thiếu niên được người nhà, hộ vệ hộ tống xuất hiện dưới chân núi, lên núi chuẩn bị tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông.
Vấn Kiếm tông là tông phái nhân loại lớn nhất trong phạm vi ngàn dặm, có sức hấp dẫn rất lớn với đám thiếu niên tuấn kiệt. Mỗi lần nghi thức thu đồ đệ của Vấn Kiếm tông đều là sự kiện lớn.
Đương nhiên đệ tử nhà nghèo, bình thường trong nhân loại rất khó đến đây.
Bởi vì trên đường đi qua mấy khu hoang dã, cực kỳ nguy hiểm.
Yêu thú, mãnh thú trong hoang dã sẽ ăn ngươi rồi tiêu hóa thành đống phân, chỉ những thiếu gia, công tử gia tộc lớn, chủ thành trấn được đám hộ vệ che chở vượt qua hoang dã cực kỳ nguy hiểm an toàn đến gần Vấn Kiếm sơn của Vấn Kiếm tông.
Đệ tử nhà nghòe giống Đinh Hạo từ nhỏ sinh trưởng ở sơn môn Vấn Kiếm tông, được ưu thế bẩm sinh dân bản xứ xem như ngoại lệ.
Ngày hôm nay gió nhẹ, ánh nắng ấm áp.
Chân núi, bên Tẩy Kiếm Trì, Đinh Hạo vừa luyện xong một bộ kiếm pháp.
Lúc này trên đường núi phía xa đột nhiên vang lên tiếng móng ngựa rầm rập, bụi đất tung tóe.
Rất nhanh, một đội kỵ sĩ hùng dũng khoảng hai, ba chục người y giáp sáng choang, biểu tình sắc bén hò reo xông ra từ rừng cây lao nhanh hướng Đinh Hạo. Tốc độ của đội kỵ sĩ rất nhanh, hớp mắt đã đến bên Tẩy Kiếm Trì.
– Hu!
Dẫn đầu là một thiếu niên tuấn tú khaỏng mười ba tuổi, mặt trắng môi hồng khoát tay sau lưng, đám kỳ sĩ cùng ghìm ngựa, ngừng lại.
Thiếu niên nhìn Đinh Hạo, giơ roi ngựa lên từ trên cao nhìn xuống quát hỏi:
– Này tiểu tử, chỗ này chính là Vấn Kiếm tông đúng không?
Đinh Hạo gật đầu, nói:
– Đúng vậy.
Mấy hôm nay vô số người đến bái sơn, kẻ ngang ngược, vênh váo hơn thiếu niên này nhiều không đếm xuể. Lại thêm đám kỵ sĩ biểu tình hùng dũng, thực lực không yếu, là thứ bỏ mạng liếm máu. Quân tử không đứng trong chỗ nguy hiểm, Đinh Hạo không cần căng thẳng với loại người như vậy.
– Ha, chạy cả buổi trưa vừa lúc nghỉ ngơi tại đây, chút nữa lên núi.
– Thiếu niên anh tuấn xuống ngựa ném dây cương cho võ sĩ theo sau, gã bước nhanh đến bên Tẩy Kiếm Trì. Thiếu niên múc nước Tẩy Kiếm Trì rửa mặt, cười to.
Thiếu niên xoay người nói:
– Chỗ này là vùng của Vấn Kiếm tông, không có yêu thú ẩn hiện, chúng ta yên tâm nghỉ ngơi. Trần Ngũ, dựng lều đi, tạm cắm lều ở đâ Nhược biểu muội hãy nghỉ ngơi một lúc tẩy bụi trên người.
Nam nhân cao to râu ria tên Trần Ngũ lớn tiếng dạ, chỉ huy kỵ sĩ khác uyên tay dựng lều.
Một nữ nhân mặc váy dài màu trắng tuyệt trần chậm rãi bước ra từ đám người, phong cảnh mất sắc.
Thiếu nữ áo trắng khoảng mười bốn, lăm tuổi.
Thiếu nữ áo trắng mắt như điểm sơn, khuôn mặt đường cong hoàn mỹ tới cực điểm, mũi ngọc tinh xảo, môi anh đào hồng hào tràn ngập dụ hoặc, da dẻ trắng như ngọc búng ra nước. Tóc dài đen như mực, váy trắng làm nổi bật thiếu nữ tỏa sáng khiếp người. Thiếu nữ áo trắng như bao phủ trong vầng sáng trắng, xinh đẹp tinh khiết đến không chân thật.
Chương 15: Thiếu niên bí ẩn
Đinh Hạo thầm khen ngợi.
Nhìn từ mặt mũi thì thiếu nữ áo trắng đúng là đẹp tuyệt trần.
Nhưng biểu tình của thiếu nữ áo trắng lạnh lùng, kiêu ngạo, giống núi băng không tan. Dù bóng dáng của thiếu nữ áo trắng đã cho người thấy lạnh lùng cách biệt ngàn dặm. Đinh Hạo cảm thấy khó chịu.
Thiếu nữ áo trắng chắc là Y Nhược biểu muội mà thiếu niên tuấn tú kia gọi.
Hai thị nữ mặc giáp nhẹ đi theo bên thiếu nữ áo trắng, cũng mặt mày lạnh lùng, sắc bén.
Đinh Hạo liếc sơ thấy đám người này cưỡi ngựa lông đen như mực, cao hơn hai thước, tứ chi rắn chắc, cứng cáp giống mãnh thú, được gọi là bán yêu chi mã Mặc Vân sư tử thú, nghe nói có huyết thống yêu thú ngày đi năm ngàn dặm, tối đi một ngàn rưỡi, thần tuấn phi phàm, một con giá ngàn vàng.
Bọn họ mặc áo giáp do da yêu thú chế tạo, cực kỳ quý báu nhẹ nhàng, vượt trên cương giáp.
Có thể này nhóm người này lai lịch bất phàm, tuyệt đối là xuất thân từ đại thế lực.
Đinh Hạo không muốn gây chuyện rắc rối, đi vòng ra xa, không mong tiếp xúc với đám người đó.
Võ sĩ tên Trần Ngũ rất nhanh dựng lều đơn giản lên.
Đám võ sĩ mạnh mẽ nấu cơm bên Tẩy Kiếm Trì, không khí ồn ào.
Giây lát sau lại có dị biến.
Trên đường núi phương xa lại vang tiếng vó ngựa ầm ầm như sấm, thanh thế lớn hơn đoàn người thiếu niên tuấn tú.
Một lát sau bụi đất đầy trời, một đội kỵ sĩ hùng dũng lao ra khỏi rừng cây.
Nhóm người này mặc giáp trắng, ngựa trắng như đoàn tuyết lăn đến, nhanh như gió, chớp mắt đã đến bên Tẩy Kiếm Trì.
Dẫn đầu cũng là một thiếu niên, thân hình vạm vỡ, mặt vuông tai to, mặt mày như đao, khí thế kinh người, áo choàng và giáp màu trắng. Tóc đen như suối bay trong gió, đôi mắt thiếu niên phun ra tia sáng, lưng giắt trường kiếm, cực kỳ tiêu sái, mạnh mẽ.
Thiếu niên vạm vỡ sắc bén hét to, ghìm cương ngựa liếc đám người bên Tẩy Kiếm Trì. Khi thấy thiếu nữ mặc váy trắng thì mắt thiếu niên sáng lên, giây sau cười to nói với thiếu niên mặt trắn môi hồng tuấn tú.
– Không ngờ bị đám nhóc tỳ Tịch Dương Trấn giành đi trước. Lý Tàn Dương, hôm qua lúc ở hoang dã gặp mãnh thú, bà nội nó ngươi chạy nhanh hơn con thỏ!
Thiếu niên mặt trắng Lý Tàn Dương hừ lạnh một tiếng:
– Thiếu gia ta vội đến Vấn Kiếm tông không có thời gian dây dưa với đám súc sinh kia.
Lý Tàn Dương nói:
– Còn ngươi, Thanh Dương trấn thiếu chủ Tiêu Thừa Tuyên, vì phô trương quyết đấu chết sống cùng đám súc sinh. Ta thấy ngươi thiếu sáu thị vệ, chắc đã chết trận? Ha ha ha ha ha ha! Vì bản thân mình sảng khoái mà mặc kệ thị vệ chết sống, Lý Tàn Dương ta đúng là không thể làm chuyện ngu xuẩn này được.
Thiếu niên vạm vỡ Tiêu Thừa Tuyên trợn to mắt nói:
– Ngươi…!
Hình như lúc trước hai đọi có gặp nhau nhưng quan hệ không hòa hợp, chắc có xung đột nhỏ.
Nghe giọng điệu của Lý Tàn Dương, Tiêu Thừa Tuyên thì là đệ tử gia tộc lớn trấn nhân loại sống phía xa, đặc biệt đến Vấn Kiếm tông bái sư học nghệ. Thị vệ hai phe đa số là võ sĩ Võ Đồ cảnh, hai thiếu niên và thiếu nữ áo trắng bản lĩnh không tệ, ước chừng là cảnh giới chuẩn Võ Đồ cảnh.
Dường như hai phe đang giằng co.
Tiêu Thừa Tuyên cười lạnh lùng, ra lệnh đám thị vệ dựng lều đơn giản bên Tẩy Kiếm Trì, cách nhau hơn mười thước. Mặc dù hai phe không xung đột ngay nhưng khiêu khích đấu võ mồm không thể thiếu.
Đinh Hạo không muốn tiếp xúc với nhóm người này, ngồi phía xa bên Tẩy Kiếm Trì, kiếm rỉ sét đặt trên chân. Đinh Hạo tranh thủ thời gian tu luyện, dẫn động huyền khí ôn dưỡng thấm nhuần thân thể.
Thiếu nữ áo trắng xinh đẹp tuyệt trần tên Lý Y Nhược dường như thích sạch sẽ, có hai thị nữ ăn mặc nữ võ sĩ theo hầu đến bên Tẩy Kiếm Trì tẩy rửa, nhanh chóng thay đồ. Y phục võ sĩ màu trắng dán sát người, Lý Y Nhược vén ống quần lên chơi đùa bên Tẩy Kiếm Trì.
Chân trần trắng nõn tinh xảo như ngọc, ngon chân thanh tú, móng hồng kiều diễm, cặp chân trắng như tuyết cực kỳ xinh đẹp, kinh tâm động phách, nhìn từ xa làm người ta tim đập chân run, đỏ mặt tía tai.
Võ sĩ hai bên bao gồm thiếu niên Lý Tàn Dương, Tiêu Thừa Tuyên thường lén liếc trộm Lý Y Nhược.
Mọi người đều bị thiếu nữ áo trắng Lý Y Nhược xinh đẹp làm rung động.
Chỉ có Đinh Hạo ngồi phía xa là nhắm chặt mắt, tập trung vận khí như không nghe không thấy.
Tuy Đinh Hạo mặc áo vải nhưng người toát ra hơi thở xuất trần như tiên, rất tuấn tú.
Rất nhanh Lý Y Nhược chú ý đến Đinh Hạo.
Tất nhiên thiên nga nhỏ kiêu ngạo chỉ nhìn thoáng qua, khóe môi xinh đẹp cong lên kiêu ngạo.
Trước Lý Y Nhược thấy rất nhiều loại người cố ý làm ra vẻ khác người hấp dẫn nàng chú ý. Ở trong mắt Lý Y Nhược thì hành động đó càng thêm buồn cười ấu trĩ, nàng sẽ không vì tò mò nhàm chán mà hạ mình chú ý tiểu tử nghèo ăn mặc khốn khổ, không có tương lai gì.
Thời gian trôi qua, đến buổi trưa ánh nắng càng gay gắt.
Hàng năm đều có việc lạ nhưng hôm nay đặc biệt nhiều.
Không biết khi nào bên rừng cây phương xa xuất hiện một đoàn bóng đen kỳ lạ chậm rãi đến gần chỗ này.
Một bóng dáng gầy yếu lắc lư sắp kiệt sức, chậm rãi nhưng vững chắc đi hướng Tẩy Kiếm Trì.
Bóng đen tới gần hơn mới thấy rõ hóa ra là một thiếu niên gầy gò khoảng mười bốn tuổi.
Thiếu niên mặc y phục vải thô đã rách bươm, bị gai xé thành từng mảnh, da thịt lô ra ngoài đầy đất đen, ứa máu. Tóc đen nhánh, tóc lộn xộn xen lẫn cỏ, cánh tay, chân gầy trơ xương, da đen nhẻm đầy miệng vết thương.
Thiếu niên bí ẩn cõng một giỏ tre.Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Một miếng giẻ rách phủ trên cái giỏ, không biết bên trong chứa cái gì, khá nặng.
Chân đất lảo đảo đi tới, lý trí thiếu niên mơ hồ, lắc lư đạp cát đá nóng cháy từng bước một tiến lên như cõng một tòa núi. Chỉ có đôi mắt bị tóc rối che phủ là sáng như sao trời đêm, hấp dẫn khó tả, nhìn một lúc sẽ làm người say mê.
– Nước… Nước…
Thấy Tẩy Kiếm Trì, thiếu niên phấn chấn tinh thần bước nhanh hơn nghiêng ngả lảo đảo địa lao đến.
Chờ thiếu niên khó khăn lắm đi đến bên Tẩy Kiếm Trì thì đã dùng hết sức lực, gã cẩn thận tháo giỏ tre xuống đặt bên hồ. Thiếu niên muốn quỳ xuống đất, hai tay múc ao trong suốt. Nhưng thiếu niên sơ sẩy bùm một tiếng té xuống vùng nước cạn, gã không bò lên mà nằm trong Tẩy Kiếm Trì, tham lam uống từng hớp nước.