1. Home
  2. Truyện Đao Tu
  3. Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
  4. Tập 4 [ chương 16 đến 20 ]

Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast

Tập 4 [ chương 16 đến 20 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 16: Kiếm quang sinh diệt đãng bất bình

Tuy nhiên trên người thiếu niên bí ẩn da đen chứa quá nhiều dơ bẩn.

Nước ao gột rửa, từng lũ nước đen lan tràn trong Tẩy Kiếm Trì.

Đột nhiên trong giỏ tre vang giọng bé gái non nớt:

– Tỷ tỷ, tỷ tỷ, Đinh Đinh khát, cũng muốn uống nước.

‘Thiếu niên’ nghe vậy vội bò dậy, múc một miếng nước lên, vén giẻ rách trên giỏ tre ra.

Thì ra bên trong chứa một cô bé phấn điêu ngọc mài, khoảng hai, ba tuổi, cột tóc hai đuôi. Đôi mắt to tròn ngây thơ, trong suốt giống trân châu đen. Mặt mũm mĩm, bộ dáng mờ mịt cực kỳ đáng yêu.

Đinh Hạo nhìn cô bé thông minh đáng yêu không kiềm được nhớ đến muội muội Đinh Khả Nhi của mình.

Cô bé vui vẻ kêu lên, thò đầu uống mấy hớp nước. Cô bé thè lưỡi hồng liếm môi, thoải mái rên một tiếng.

Cô bé quay đầu mới thấy đám võ sĩ bên cạnh đầy sát khí, kinh kêu một tiếng sợ hãi rụt vào trong giỏ, dường như giỏ nhỏ đơn sơ có thể ngăn cản mọi nguy hiểm trên thế giới.

Lúc này Đinh Hạo ngạc nhiên phát hiện thì ra ‘Thiếu niên’ người đầy bụi bẩn thật ra là thiếu nữ. Tẩy Kiếm Trì tẩy bụi đen trên tay và chân lộ ra da thịt trắng như ngực chói mắt.

– Hèn chi có đôi mắt đẹp say lòng người như vậy.

Đinh Hạo khẽ cảm thán rằng:

– Chỉ nhìn sơ đã khiến người khó quên, một đôi mắt đã đẹp trên cả thiếu nữ áo trắng Lý Y Nhược. Hôm nay đến nhiều quái nhân thật.

Lúc này, một tiếng hét chói tai vang lên:

– Ai dà, sao nước bỗng biến bẩn như vậy?

Thiếu nữ áo trắng Lý Y Nhược đang chơi đùa với thị nữ kinh kêu, nhảy vọtra khỏi Tẩy Kiếm Trì như gặp rắn rết. Vẻ mặt thiếu nữ áo trắng Lý Y Nhược đầy chán ghét, tức giận.

Đinh Hạo ngạc nhiên nhìn sang.

Đinh Hạo thấy Lý Y Nhược kiêu ngạo như thiên nga nhỏ biểu tình giận dữ.

Lý Y Nhược nhìn nước bẩn, dường như phát hiện điều gì chỉ vào thiếu nữ bẩn thỉu ở phía xa.

Lý Y Nhược nhăn nhó khẽ quát:

– Tiểu tiện nhân, ai cho ngươi rửa tay ở đây? Dám làm nước bẩn như vậy? Chết tiệt, không thấy bản tiểu thư chơi nước tại đây sao? Ngươi cố ý đúng không?

Thiếu nữ bí ẩn ngây người, uất ức cúi đầu.

Thiếu nữ không dám giải thích cái gì, không nói một tiếng vội rút chân trời lên mặt nước.

Tẩy Kiếm Trì gột rửa dơ bẩn trên người thiếu nữ lộ da thịt trắng không tỳ vết, cùng với vết thương bị đá, gai trên đường đi rạch chảy tơ máu. Da thịt trắng chói mắt và vết máu đỏ phối hợp kích thích thị giác, làm người chóng mặt, kiềm không được yêu thương.

– Hừ! Đi ra rồi thôi? Không nói một câu xin lỗi, chẳng lẽ là người câm sao? Tiểu tiện nhân chết tiệt, không biết lễ phép. Thu Sương, tát ả một trăm lần dạy tiểu tiện nhân này!

Khi Lý Y Nhược phát hiện thiếu nữ bí ẩn da trắng mịn không thua gì mình thì không hiểu sao nổi lên ghen tỵ, hầm hừ, miệng lưỡi chua ngoa ra lệnh cho thị nữ Thu Sương giơ roi đánh.

Bốp!Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Thị nữ Thu Sương mặc trang phục võ sĩ có chút công phu, giơ tay lên, roi ngựa hóa thành cái bong quất mạnh vào lưng thiếu nữ. Giẻ rách càng rách hơn, máu tươi tràn ra.

Thiếu nữ bí ẩn không biết võ không, không kịp phản ứng. Thiếu nữ bí ẩn lảo đảo sắp té xuống đất.

Bốp bốp!

Thị nữ Thu Sương liên tục quất roi.

Trông thị nữ Thu Sương chỉ mười sáu, bảy tuổi, lứa tuổi ngây thơ hồn nhiên nhưng biểu tình vui sướng khi người gặp họa không hợp với tuổi. Cổ tay vung, roi dài không chút thương xót quất mạnh xuống.

Thiếu nữ bí ẩn vùng vẫy tránh ne,s roi quất lên người, vết máu ghê người.

Nhưng suốt thời gian thiếu nữ thật sự giống người câm không kêu một tiếng, cũng không phát ra tiếng hét nào.

Cô bé mơ hồ đầu cột hai sừng rốt cuộc dũng cảm bò rak hỏi giỏi, bị hù sợ hét to:

– Hu hu hu, đừng đánh tỷ tỷ, đừng đánh! Hu hu hu, đừng đánh tỷ tỷ…

Nước mắt lăn trên khuôn mặt tròn trịa nhưng cô bé dũng cảm bò tới gần, muốn dùng thân thể nhỏ bé đỡ roi thay cho tỷ tỷ.

Thị nữ tên Thu Sương biểu tình độc ác không hề ngừng tay, giơ roi quất hướng cô bé.

Nếu roi quất xuống thì cô bé mới hai, ba tuổi sẽ bị quật gần chết.

Đinh Hạo lắc đầu, không chịu được nữa.

Khởi động Kinh Hồng Bộ, Đinh Hạo lắc người như làn khói đứng bên cạnh cô bé cột hai đuổi, xòe tay ra lăng không chộp. Đinh Hạo nhẹ nhàng bắt lấy roi, cổ tay rung lên, ám kình tuôn ra chấn thị nữ Thu Sương nghiêng ngả lùi ba, bốn bước.

Đinh Hạo nhíu mày nói:

– Không tha cả bé gái, thật quá đáng!

Biến cố đột ngột hấp dẫn nhiều người chú ý.

Thị nữ Thu Sương bị đẩy lui, ngẩn người đánh giá Đinh Hạo từ trên xuống dưới. Thị nữ Thu Sương thấy Đinh Hạo mặc áo vải thô thì lộ vẻ khinh miệt, giống mèo cái bị chọc giận cười nhạt.

Thị nữ Thu Sương chửi đổng:

– Phi, tiểu tử nhà nghèo ngươi là cái thứ gì? Dám xen vào chuyện của Y Nhược tiểu thư? Hôm nay dạy luôn thứ chó chết nhà ngươi!

Thị nữ Thu Sương nói rồi vứt roi ngựa, rút liễu diệp đao treo bên hông ra chém nhanh hướng Đinh Hạo.

Thị nữ Thu Sương biết roi không làm gì được Đinh Hạo nên dùng đao.

Đao quang lóe ánh bạc, khí lạnh âm trầm đâm chỗ hiểm ngực và sau lưng Đinh Hạo, thị nữ Thu Sương muốn giết chết hắn.

Đinh Hạo tức giận, muốn cho thị nữ Thu Sương kiêu căng độc ác biết mùi. Đinh Hạo trở tay rút kiếm sắt sau lưng ra nhẹ vung, một vệt sáng đỏ xẹt qua.

Đinh!

Chỉ nghe đinh một tiếng vang nhỏ, đao kiếm giao nhau bắn ra hỏa hoa.

Thất luyện loan đao bay khỏi tay thị nữ Thu Sương.

Thị nữ Thu Sương cảm thấy bụng bị đạp, văng ra xa hơn mười thước bay bỗng lên trời rồi đập mạnh xuống đất không bò dậy nổi, cực kỳ chật vật.

Kiếm sắt lại trở về sau lưng Đinh Hạo.

Đây đã là Đinh Hạo nương tay không phát kình, chỉ lấy sống kiếm đập bụng thị nữ Thu Sương, không tổn thương người.

Nếu không thì kiếm pháp của Đinh Hạo chỉ chớp mắt đã tiêu diệt thị nữ Thu Sương nho nhỏ ngang ngược, độc ác, kiêu ngạo này.

Không ai chú ý thấy thiếu nữ bí ẩn ôm chặt cô bé cột hai sừng, đôi mắt đẹp bướng bỉnh, sắc bén bỗng lóe tia sáng dịu dàng.

Thiếu niên vạm vỡ Tiêu Thừa Tuyên nhìn thấy cảnh vừa rồi, lớn tiếng kêu hay:

– Kiếm pháp hay!

Cái gọi là người trong nghề vừa ra tay liền biết ngay.

Lúc trước mọi người không mấy chú ý đến Đinh Hạo, chỉ cảm thấy thiếu niên thanh tú khí chất có chút đặc biệt. Nhưng vừa rồi Đinh Hạo rút kiếm, xuất kiếm, thu kiếm, hàng lạot động tác liền mạch nhẹ nhàng, thần vận thiên nhiên, rõ ràng không quá nhanh nhưng khó bắt giữ quỹ tích dường kiếm. Lúc này bọn họ mới biết là mình nhìn lầm, thì ra thiếu niên có lĩnh ngộ với kiếm thuật cực kỳ sâu.

Chương 17: Gặp mạnh thì càng mạnh

Đương nhiên Tiêu Thừa Tuyên khen cũng có phần châm chọc đám người Lý Tàn Dương Tịch Dương trấn.

Đinh Hạo ra tay chọc giận Lý Y Nhược ngang ngược, kiêu ngạo, lạnh lùng.

– Ngươi là ai? Dám đánh bị thương thị nữ của ta?

Lý Y Nhược đã mặc giày, trang phục nữ võ sĩ màu trắng càng tôn dáng người nhấp nhô nóng bỏng, thân hình không giống như thiếu nữ mười bốn, lăm tuổi. Lý Y Nhược cười nhạt, cao cao tại thượng như con chim công xòe đuôi, mắt lạnh băng.

– Bên Tẩy Kiếm Trì không cho phép huyên náo dùng binh khí đánh nhau.

Đinh Hạo là loại người ăn mềm không ăn cứng, lạnh lùng nói:

– Nếu nàng còn dám ra tay thì không chỉ đơn giản là bị thương.

Thiếu niên mặt trắng môi hồng Lý Tàn Dương nghe Đinh Hạo nói, chợt nghĩ đến điều gì nhíu mày hỏi:

– Ngươi là đệ tử của Vấn Kiếm tông?

Đinh Hạo cười nhạt, không phủ nhận.

– Nếu là đệ tử Vấn Kiếm tông thì hôm nay không khó xử với ngươi. Biểu muội, bỏ qua chuyện này đi.

Mắt Lý Tàn Dương chớp lóe, không muốn vì việc nhỏ kết thù kết oán với đệ tử Vấn Kiếm tông.

Tuy Tịch Dương trấn là nơi thế lực nhân loại tụ tập không nhỏ, nhưng Vấn Kiếm tông trong phạm vi ngàn dặm cực kỳ khổng lồ, cách biệt quá xa. Cho dù là đệ tử bình thường của Vấn Kiếm tông cũng đủ cùng ăn cùng ngồi với thiếu chủ Tịch Dương trấn như Lý Tàn Dương.

Huống chi lần này Lý Tàn Dương đến là vì gia nhập Vấn Kiếm tông học nghệ, không phải để kết thù.

Mặc dù Lý Tàn Dương co một thân thích làm trưởng lão ngoại môn Vấn Kiếm tông chống lưng nhưng gã không muốn sinh sự nhiều.

Quan trọng hơn là Lý Tàn Dương thấy kiếm pháp của Đinh Hạo sắc bén bất quần, nghĩ lầm hắn là đệ tử tinh anh trong Vấn Kiếm tông, càng không thể kết thù kết oán.

Ai ngờ công chúa nhỏ Lý Y Nhược ngang ngược kiêu ngạo bị người làm mất mặt, thói uyên đỏng đanh không chịu bỏ qua.

Ánh mắt thiếu nữ Lý Y Nhược băng tuyết sắc bén trừng Đinh Hạo, âm trầm và độc ác như muốn nhớ kỹ hắn vĩnh viễn.

Nửa ngày sau Lý Y Nhược lạnh lùng cười:

– Chỉ cần kêu tiểu tiện nhân lại đây, quỳ trước mặt ta, liếm sạch đất trên giày của ta thì… Bỏ qua chuyện này.

Lý Tàn Dương thở phào, cười to bảo:

– Cái này dễ, tiểu huynh đệ, chuyện không liên quan ngươi nữa. Kêu nha đầu bẩn thỉu đó đến liếm là được.

Thiếu nữ bí ẩn nghe xong đôi mắt đẹp bắn tia sáng cực kỳ tức giận.

Tiếc rằng thiếu nữ bí ẩn là kẻ yếu, nếu không muốn bị đánh chết thì nàng phải chấp nhận khuất nhục này.

Dù gì đây là thế giới mạnh ăn thịt yếu.

Thiếu nữ trải qua gian khổ khó khăn lắm mới xuyên qua hoang dã đi tới chân núi Vấn Kiếm tông là vì bái vào Vấn Kiếm tông học nghệ, biến thành cường giả, lấy lại thứ thuộc về mình. Thiếu nữ tuyệt đối không thể vì chuyện nhỏ bất ngờ xảy ra này mà từ bỏ.

Khi thiếu nữ bí ẩn định nhận khuất nhục thì bên tai nghe tiếng Đinh Hạo cười to.

Thiếu nữ ngẩn ngơ nhìn bóng lưng Đinh Hạo.

Thiếu nữ nghe thấy thiếu niên này nói năng dõng dạc từ chối.

– Không phải thứ của mình đừng ép buộc người. Tẩy Kiếm Trì thuộc vùng Vấn Kiếm tông chứ không phải tài sản riêng của cá nhân. Người ta rửa ráy ở trong này có gì không thể? Yêu cầu này thật sự là không thể nói lý, xin thứ lỗi thanh kiếm trong tay ta không cách nào đồng ý!

Ánh mắt Đinh Hạo sắc bén, không lùi một bước, không lĩnh tình.

Mặt Lý Y Nhược vặn vẹo lộ rõ trái tim độc ác, nàng uy hiếp:

– Tiểu tử thối, ngươi thật sự muốn bảo vệ tiểu tiện nhân này thì đừng hối hận!

Lý Y Nhược chọc Đinh Hạo nổi máu điên lên.

Đinh Hạo cười lạnh rút kiếm rỉ sét từ sau lưng ra giơ ngang trước ngực, kiêu ngạo nói:

– Phi, tuổi còn trẻ đã mở miệng tiểu tiện nhân, ngậm miệng tiểu tiện nhân, đúng là mặt như hoa đào lòng thì rắn rết. Ta thấy ngươi mới là tiện nhân. Ha ha ha ha ha ha! Hôm nay lão tử muốn nhúng tay vào chuyện này, ai không phục cứ lại đây lĩnh giáo kiếm của lão tử!

Lý Y Nhược bị tức hộc máu:

– Ngươi…!

Từ nhỏ đến lớn Lý Y Nhược giống lá ngọc cành vàng, bao nhiêu nam nhân thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng chảy nước miếng như cún, quay quanh nàng suốt ngày, muốn gì được nấy. Ai biết cái tên mặc vải thô bên Tẩy Kiếm Trì này bị mù mắt rồi sao? Vì tiểu tiện nhân bẩn thỉu hôi thối cứ đối chọi với nàng!

– Ta muốn giết ngươi!

Lý Y Nhược thấy bị sỉ nhục vô cùng, quê quá hóa khùng hét to:

– Trần Ngũ, còn ngẩn ra làm gì? Giết hắn cho ta! Băm vằm hắn ra từng mảnh!

Nam nhân râu ria xồm xoàm tên Trần Ngũ chính là hộ vệ trưởng đoàn người Tịch Dương trấn, khó xử liếc Lý Tàn Dương. Thiếu niên trước mắt là đệ tử của Vấn Kiếm tông, Trần Ngũ không dám đắc tội.

– Nếu vậy thì… Tiểu huynh đệ, xin đắc tội. Nếu ngươi đỡ được ba chiêu của Trần Ngũ thì chuyện này bỏ qua.

Lý Tàn Dương ngẫm nghĩ muốn thị vệ thử thực lực của Đinh Hạo, luận bàn đấu võ khá bình thường trong thế giới này.

Đinh Hạo cười nhạt, mỉa mai nói:

– Được, ta cũng muốn mở kiến thức nhìn tuyệt học vô địch của Tịch Dương trấn.

Trần Ngũ nghe vậy thở phào. Lúc trước Trần Ngũ thấy kiếm thuật của Đinh Hạo xong không dám xem thường, rút trường kiếm bên hông ra thủ thế.

Trần Ngũ tiểu huynh đệ, xin đắc tội.

Trần Ngũ nói xong trường kiếm rung lên, hóa thành năm kiếm hoa rực rỡ đâm thẳng vào mặt Đinh Hạo.

Đinh Hạo không đỡ đòn.

Đinh Hạo tập trung đạp Kinh Hồng Bộ, chiến đấu nhanh nhẹn,lắc người né kiếm quang. Kiếm rỉ sét nổ vang, kiếm pháp cơ bản Liêu Vân thi triển.

Kiếm rỉ sét hóa thành ánh sáng đỏ chớp lóe xé rách không khí như rắn độc phun nhụy đâm nhanh hướng Trần Ngũ.

Trần Ngũ không thể bắt giữ bóng kiếm nhanh như chớp, trong lòng hoảng hốt, lập tức né tránh.

Trần Ngũ thụt lùi khiến Đinh Hạo nắm giữ tiết tấu chiến đấu ngay.

Vù vù vù vù vù!

Trường kiếm loang lổ rỉ sét vang tiếng kiếm ngân réo rắt.

Thức thứ mười ba kiếm pháp cơ bản Truy Phong, kiếm quang lúc chớp lúc tắt. Đinh Hạo lắc người, kiếm quang như gió bao phủ chỗ hiểm sau lưng Trần Ngũ.

Trần Ngũ giật mình, bất đắc dĩ lùi tiếp.

Đinh Hạo vọt nhanh tới.

Đinh Hạo quyết tâm không cho đối thủ có cơ hội thở dốc, kiếm thế thay đổi hóa thành Thập Tự Khoái Kiếm càng nhanh.

Ánh sáng đỏ cuồn cuộn, kiếm khí hùng hồn, Đinh Hạo hoàn toàn nắm giữ quyền chủ động.

Kiếm quang đỏ thẫm buộc Trần Ngũ có thực lực tam khiếu luống cuống tay chân, đầu đầy mồ hôi. Trần Ngũ chiến đấu với yêu thú tích lũy kinh nghiệm chiến đấu phong phú nhưng trước kiếm quang đáng sợ giống giòi trên xương chân của Đinh Hạo thì không có cơ hội phát huy.

Tình hình này không thể bộc lộ thực lực thật sự của hai người.

Thật ra thực lực của Trần Ngũ trên Đinh Hạo nhiều nhưng trong lòng gã có kiêng dè không dám dốc hết sức, hai là gã đánh nhau qua loa không cần thiết vì đại tiểu thư kiêu ngạo đắc tội đệ tử Vấn Kiếm tông. Cho nên Trần Ngũ không bùng nổ huyền khí.

Tuy nhiên người đứng xem không biết điều đó.

Bọn họ thấy Đinh Hạo giống như yêu nghiệt dựa vào bộ tập đoàn hậu cần cực kỳ bình thường, không bùng nổ huyền khí, chỉ có kiếm thuật siêu tuyệt đã áp chết Trần Ngũ cao thủ vào sinh ra tử, thật khó tin.

Đặc biệt kiếm pháp cuồn cuộn này rõ ràng rất bình thường nhưng Đinh Hạo vận dụng có thần vận chảy xuôi, chợt nhanh chợt chậm, ánh mắt khó bắt giữ. Nhìn lâu thì mắt mông lung, choáng váng đầu óc. Đây rõ ràng là dấu hiệu lĩnh ngộ kiếm đến cực độ.

Chương 18: Con nít trưởng thành sớm

Thiếu niên diện mạo không bắt mắt thế nhưng là bậc thầy kiếm thuật.

Vấn Kiếm tông quả nhiên là đệ nhất đại tông phái trong phạm vi ngàn dặm, sâu không lường được.

Thiếu niên này mặc quần áo bình thường chắc không phải là địa nhân vật gì nhưng kiếm thuật thật kinh người, không lẽ đệ tử Vấn Kiếm tông đều có tư chất siêu tuyệt vậy sao?

Trong lòng một đám người đánh rùng mình.

Keng keng keng!

Lúc này trong chiến trường bắn một chuỗi hỏa hoa.

Đó là lần đầu tiên kiếm rỉ sét của Đinh Hạo và trường kiếm của Trần Ngũ va nhau.

Hai người tách ra ngày.

Đinh Hạo lắc người, mặt không biến sắc thu kiếm đứng.

Ngược lại là Trần Ngũ liên tục lùi bốn, năm bước, mặt đỏ rực cố gồng mới đứng vững.

Trần Ngũ thở hồng hộc một lúc, nắm chuôi kiếm chĩa mũi kiếm xuống, lễ nhận thua tiêu chuẩn nhất.

Hai tay Trần Ngũ chắp vào nhau nói:

– Kiếm pháp của tiểu huynh đệ thật giỏi, Trần Ngũ lĩnh giáo.

Trần Ngũ nói xong xoay người đi hướng đám kỵ sĩ phía xa, không nói gì thêm.

Trần Ngũ thua?

Thiếu niên vạm vỡ Tiêu Thừa Tuyên đứng bên cạnh bàng quan mắt lóe tia kỳ dị. Lý Tàn Dương thầm líu lưỡi.

Tuổi tác của Lý Tàn Dương, Tiêu Thừa Tuyên ngang ngửa với Đinh Hạo, thuể nhỏ được dạy dỗ nhiều, xem như nổi bật trong bạn đồng lứa. Nhưng so sánh với thiếu niên mặc vải thô thì… Lý Tàn Dương, Tiêu Thừa Tuyên khó đỡ được khoái iếm nhanh như chớp của đối phương.

Lý Y Nhược kiêu ngạo, ngang ngược trợn to mắt không thể tin điều nàng nhìn thấy.

Đinh Hạo lạnh lùng nhìn Lý Y Nhược, răn dạy không nể mặt:

– Tuổi nhỏ đã ngang ngược kiêu ngạo vô lý, vì chuyện vặt vạch tùy ý nhục nhã người khác, hành xử bồng bột, người như vậy làm sao có tư cách bái vào Vấn Kiếm tông? Nhớ kỹ cho lão tử, gia thế hiển hách không đủ bảo vệ kiêu ngạo buồn cười, đáng buồn của ngươi! Nếu không sửa thói xấu đó thì có ngày sẽ tạo tai họa ngập đầu cho mình và gia tộc.

Đinh Hạo mắng thiếu nữ áo trắng xinh đẹp thế giới khác biến sắc mặt, giận mà không dám nói gì.

Lần đầu tiên Lý Y Nhược sợ hãi như vậy.

Thiếu niên trước mắt không chỉ có kiếm thuật kinh người, khiến người e ngại nhất là khí chất chính khí lẫm lẫm từ người hắn. Lý Y Nhược tự cho rằng mình rất cao bây giờ bất giác thấy xấu hổ, lòng rụt rè, cúi đầu không dám nói gì thêm.

Đinh Hạo cười to, lòng cực kỳ vui sướng.

Một lúc sau, Đinh Hạo xoay người dìu thiếu nữ bí ẩn và cô bé cột tóc hai đuôi đi xa.

Mãi khi Đinh Hạo đi xa Lý Y Nhược mới tỉnh táo lại, không dám tin nàng bị nam nhân đó răn dạy mà không dám trả lời.

Lý Y Nhược nghiến răng, hùng hồn nói:

– Tiểu tử thối, có ngày ngươi sẽ hối hận!

Lý Y Nhược không dám lớn tiếng, sợ bị Đinh Hạo nghe. Không biết trong lòng Lý Y Nhược có cảm giác gì.

Tiếp theo không có chuyện gì khác xảy ra.

Có lẽ vì mới ra chuyện không mấy vui vẻ nên mọi người thấy lúng túng.

Hai nhóm người Tịch Dương trấn, Thanh Dương trấn không ở lại bên Tẩy Kiếm Trì lâu, vội vàng ăn cơm trưa xong nhanh chóng nhổ lều thông báo lên núi.

Bên Tẩy Kiếm Trì.

Đợi hai người Tịch Dương trấn, Thanh Dương trấn rời đi, Đinh Hạo chợt lảo đảo, mặt tái nhợt.

Năm ngón tay phải của Đinh Hạo chảy dòng máu nhỏ giọt xuống đất.

Đinh Hạo cuốn tay áo lên, nguyên cánh tay phải nổi gân xanh rách ra như mạng nhện.

Đây là bị huyền khí bám trên trường kiếm của Trần Ngũ chấn.

Kỵ sĩ râu ria xồm xoàm đó có thực lực thật sự là trên tam khiếu Võ Đồ cảnh, cao hơn Đinh Hạo chuẩn Võ Đồ cảnh ba đẳng cấp.

Nếu Đinh Hạo không gặp kỳ ngộ trong hang núi vách núi Địa Huyệt Thâm Uyên khiến tố chất thân thể hắn nâng cao khủng bố, e rằng khi hai kiếm giao nhau thì cánh tay Đinh Hạo sớm đã bị cắt nát.

– Lực lượng thân thể của ta trên kỵ sĩ râu ria đó nên có thể dựa vào ức mạnh đẩy lui hắn, nhưng tu vi huyền khí kém quá xa, tiếp xúc một lúc đã bị thương như vậy. Nhưng trải qua thực chiến giúp ta thu hoạch nhiều.

Đinh Hạo nhắm mắt lại, khoanh chân ngồi bên Tẩy Kiếm Trì, bình tĩnh suy nghĩ mất và có được trong cuộc chiến trước.

Đinh Hạo cẩn thận dẫn động huyền khí trong đan điền ôn dưỡng chải vuốt cánh tay chậm rãi hồi phục.

Giây lát sau Đinh Hạo cảm giác cánh tay lạnh lẽo.

Đinh Hạo ngạc nhiên mở mắt ra.

Đinh Hạo thấy thiếu nữ bí ẩn đen gầy cúi đầu, dịu dàng cẩn thận cầm miếng vải thô sạch sẽ lau vết thương trên tay hắn.

Thấy Đinh Hạo mở mắt ra, thiếu nữ bí ẩn chưa từng lên tiếng cúi đầu hỏi:

– Ngươi có sao không?

Giọng thiếu nữ bí ẩn trong trẻo êm tai như hạt châu rơi trên bàn ngạc, giống tiếng trời.

Đinh Hạo ngẩn ngơ, chẳng ngờ thiếu nữ mảnh khảnh có thanh âm dễ nghe như vậy.

Nói ra thì lúc trước bị Thu Sương quất nhưng thiếu nữ bí ẩn không rên một tiếng, Đinh Hạo còn tưởng cô bé này bị câm.

– Không sao, chút vết thương nhỏ, để ta tự làm.

Đinh Hạo nhận lấy vải ướt đi đến bên Tẩy Kiếm Trì rửa vết thương.

Qua kỳ ngộ trong hang núi, thể chất của Đinh Hạo tiến bộ đáng sợ, vết thương khép lại rất nhanh, không có gì đáng lo.

Thiếu nữ bí ẩn nhỏ giọng nói:

– Cái kia… Mới rồi đa tạ ngươi.

– Không cần khách sáo.

Đinh Hạo rửa mặt xong tò mò hỏi:

– Không lẽ… Nàng cũng đến tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông?

– Ừm!

– Một mình nàng mang theo cô bé này xuyên qua hoang dã?

– Ừm!

Đinh Hạo hút ngụm khí lạnh.

Đinh Hạo ngừng một lúc, cười nói:

– Nàng rất may mắn, không gặp yêu thú.

Nếu không thì với thực lực của thiếu nữ gầy này tuyệt đối không trốn thoát được, dù là mãnh thú yếu nhỏ nhất đủ xé hai tỷ muội ra thành từng mảnh. Nhưng nhìn vết thương, quần áo rách nát trên người thiếu nữ chắc trên đường đi chịu khổ nhiều, tay và chân trần bị mài rách chảy máu, kết già.

Đinh Hạo ngẫm nghĩ, lấy một bô jtrường sam vải thô sạch sẽ của mình từ trong bao đồ linh tinh ra, đưa qua cho thiếu nữ.

Đinh Hạo nói:

– Sau cái cây kia có một ao nước không sâu, đi rửa cát bụi rồi thay đồ đi, bộ dạng nàng như vậy không thể tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông được.

Thiếu nữ do dự một chút, nhẹ nhàng nói cảm ơn. Thiếu nữ thẳng thắng nhận đồ xoay người đi hướng cây to gần đó, rất nhanh tiếng nước vang lên.

Còn lại cô bé cột hai đuôi tóc núp trong giỏ tre, người không dơ chút nào, ăn mặc sạch sẽ.

Cô bé chớp mắt to ngập nước như trân châu đen, vừa ăn ngấu nghiến lương khô của Đinh Hạo vừa uyên thuộc nhiệt tình nói:

– Đại ca ca thật lợi hại, kiếm pháp giỏi lại đẹp trai, hay là ta giới thiệu siêu mỹ nữ cho đại ca ca uyên?

Đinh Hạo suýt sặc nước miếng.

Tiểu nha đầu này là yêu nghiệt sao? Mới hai, ba tuổi đã biết cắn bánh thịt, nói năng rõ ràng. Chẳng lẽ con nít thế giới này đều trưởng thành sớm?

Chương 19: Trượng kiếm tặng ngân mỹ nhân tâm

– Này, đừng nhìn ta như vậy, ta nghiêm túc. Hì hì, đại ca ca thấy tỷ tỷ của ta thế nào? Tỷ tỷ là siêu mỹ nữ, nếu đại ca ca có hứng thú thì ta có thể hỗ trợ.

Cô bé quay đầu bĩu môi hướng cái cây, ăn nhanh một bánh thịt của Đinh Hạo, miệng dính đầy thịt vụn. Bàn tay mập mạp nhanh như chớp bắt lấy cái bánh thứ hai.

Đinh Hạo không biết nên nói cái gì.

Cô bé tóc đuôi ngựa này đúng là quái thia.

Nói thật ra lúc trước Đinh Hạo ra tay giúp một là gai mắt Lý Y Nhược kiêu căng, ngang ngược, hai là thiếu nữ bí ẩn đôi mắt xinh đẹp chất chứa bướng bỉnh, kiên cường. Hai tỷ muội yếu ớt nương tựa lẫn nhau xúc động đáy lòng Đinh Hạo, khiến hắn nhớ đến cùng Đinh Khả Nhi gian khổ nương tựa nhau. Cho nên Đinh Hạo mới khoác da Vấn Kiếm tông hành động.

Nhưng Đinh Hạo không cho rằng thiếu nữ bí ẩn có thể đậu kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông.

Bởi vì thiếu nữ bí ẩn không có chút võ học, thân thể gầy trơ xương, không bằng cả Đinh Hạo thân xác cũ, trên cơ bản không có hy vọng.

E rằng năm ngày sau vận mệnh của hai tỷ muội càng bí thảm hơn.

Trong khi Đinh Hạo và cô bé nói chuyện thì sau lưng vang tiếng bước chân nhẹ nhàng. Thiếu nữ bí ẩn đã tắm rửa xong, mặc trường sam của Đinh Hạo chân trần vòng ra thân cây.

Đinh Hạo liếc mắt nhìn sau đó ngây như phỗng.

Một thiếu nữ cực kỳ đẹp yêu kiều đi tới gần.

Sợi tóc dính đầy bụi cỏ đồ bẩn giờ đen nhánh, ướt sũng mềm mại rũ xuống eo. Giọt nước dính trên tóc lóng lánh phản chiếu năm màu sắc rực rỡ. Gò má trắng như bạch ngọc hoàn mỹ nhất thế gian, tuy hơi gầy nhưng khó thể giấu đi vẻ đẹp tuyệt thế “Nhất tiếu nhân khuynh thành, tái tiếu khuynh nhân quốc”.

Bởi vì áo của Đinh Hạo rộng hơn thân hình thiếu nữ nên cổ áo lộ ra da thịt ngọc, xương quai xanh tinh xảo không chút tỳ vết tựa ngọc thiên nhiên hình thành.

Áo màu xám không thể giấu đi vết sẹo trên người nàng, hai chân trần trắng lsoa mắt, ngón chân tinh xảo rất đẹp. Mắt cá chân và bắp chân đường cong đẹp đến nghẹt thở nhẹ đạp trên cỏ xanh mềm, đẹp như bức tranh không thuộc trần gian.

Đinh Hạo cho rằng hắn có sự bình tĩnh rất tốt nhưng bây giờ kiềm không được nhìn ngây ngốc.

Thiếu nữ bí ẩn nhìn Đinh Hạo trợn mắt líu lưỡi thì đáy mắt lóe tia hân hoan.

– Đại ca ca, đại ca ca…

Cô bé tóc đuôi ngựa cười hì hì vươn ngón tay mập mạp lắc trước mặt Đinh Hạo, biểu tình gian xảo nói:

– Đại ca ca háo sắc quá, nước miếng nhễu xuống đất kìa.

– A!

Đinh Hạo lấy lại tinh thần.

Thiếu nữ bí ẩn rộng rãi đi tới, khom người hành lễ với Đinh Hạo, môi hồng hé mở:

– Đạ tạ ân đức của công tử cứu mạng, tặng y phục.

Ngón tay nàng cong lại búng trán cô bé tóc đuôi ngựa đáng yêu, cười mắng:

– Tiểu gây chuyện, lại bướng bỉnh!

Đinh Đinh bất mãn che trán, nháy mắt trêu chọc:

– Tỷ tỷ thế này không giống bình thường mặt luôn hầm hừ với nam nhân.

Cô bé này thật là yêu nghiệt trưởng thành quá sớm.

Tiếp theo không nói nhiều.

Ba người ngồi bên Tẩy Kiếm Trì một lúc.

Đinh Hạo kể rõ ràng ba ngày sau quá trình nghi thức Vấn Kiếm tông nhận đồ đệ. Trước khi đi Đinh Hạo lấy hết lương khô ra giao cho hai tỷ muội.

Đinh Hạo ngẫm nghĩ, để lại hai mươi lượng bạc nói:

– Cô nương muốn bái vào Vấn Kiếm tông e rằng rất khó, giữ lại số bạc sau này khi lên núi thua một gian phòng ở trước núi chuẩn bị.

Nói xong Đinh Hạo xoay người đi.

Bình thủy tương phùng cũng xem như có duyên, nhưng Đinh Hạo chỉ là một gã sai vặt quét ra, giúp hai tỷ muội đáng thương đến đây là hết sức.

Thiếu nữ bí ẩn đúng là đẹp kinh khủng, kiều diễm khó tả. Đinh Hạo bình tĩnh không phải kiểu trạch nam gặp mỹ nữ là đi không nổi, hắn một lòng muốn biến cường, bước lên đỉnh núi, nắm giữ vận mệnh của mình. Bởi vậy Đinh Hạo không có ý xấu xa gì với thiếu nữ bí ẩn.

Đinh Hạo dứt khoát từ biệt làm hai tỷ muội nhìn với cặp mắt khác.

Cô bé Đinh Đinh tóc đuôi gà trợn to mắt chớp lóe tia sáng kỳ lạ.

Thiếu nữ bí ẩn nhìn bóng lưng Đinh Hạo, ngập ngừng muốn nói.

Cuối cùng thiếu nữ bí ẩn khẽ thở dài:

– Công tử, tên ta là Tạ Giải Ngữ.

Bản thân Tạ Giải Ngữ cũng không hiểu tại sao nói tên cho thiếu niên xa lạ có duyên gặp mặt một lần.

Đinh Hạo hơi khựng lại rồi cười to cất bước rời đi.

Tạ Giải Ngữ sao?

Thật là cái tên đẹp, rất êm tai.

Tạ Giải Ngữ nhìn bóng lưng cực kỳ tiêu sái rời đi, mắt thiếu nữ càng sáng.

Hoàng hôn như máu, núi xanh như tranh, thiếu niên tiêu sái bay đi xa.

Bức tranh say lòng người này bất giác khắc sâu trong lòng thiếu nữ Tạ Giải Ngữ.

Thời gian trôi nhanh.

Chớp mắt đã qua ba ngày.

Rốt cuộc đến lúc Vấn Kiếm tông mở rộng sơn môn tuyển nhận môn đồ.

Ngày hôm nay Đinh Hạo dậy thật sớm, rửa mặt súc miệng xong luyện một bộ kiếm pháp, bình ổn tâm tình. Đinh Hạo như ngày thường bình tĩnh rời khỏi khu bình dân.

Thần ải như sương, chim hót véo von.

Núi trước Vấn Kiếm tông lúc này cực kỳ náo nhiệt, người đến người đi, ồn ào lộn xộn.

Vấn Kiếm tông là tông phái võ đạo lớn nhất trong ngàn dặm.

Vô số thiếu niên tài tuấn muốn gia nhập tông môn.

Bởivậy thiếu niên anh tài đến tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông nhiều đếm không hết cộng với đám thị vệ đi theo bảo vệ, sứ giả các thế lực xung quanh đến xem lễ, đệ tử Vấn Kiếm tông và nhân viên tổ chức, đủ kiểu người bạn rộn.

Đợi khi Vấn Kiếm Chung sơn môn gióng chuông thì kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông chính thức bắt đầu.

Đinh Hạo dừng lại ở núi trước mà đi thẳng tới Tẩy Kiếm Trì dưới chân núi.

Đinh Hạo mất một canh giờ hoàn thành công việc hôm nay, luyện kiếm một canh giờ bên Tẩy Kiếm Trì, tắm rửa mát mẻ, thay trường bào sạch sẽ. Đinh Hạo điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất mới quay người đi đường núi đến trước núi Vấn Kiếm tông.

Khi Đinh Hạo tới quảng trường sơn môn thì nghi thức thu đồ đệ đã bắt đầu một canh giờ.

Quảng trường ồn ào chật như nêm cối, tiếng người ồn ào.

Kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông qua hơn một ngàn năm phát triển đã có hệ thống hoàn chỉnh. Tổng cộng chia làm kiểm tra cốt linh, kinh mạch, ngộ tính, thể chất, nhị lực, sáu ải. Mỗi một cửa chuyên môn có đệ tử, trưởng lão Vấn Kiếm tông chủ khảo chấm điểm, tốc độ rất nhanh.

Mới qua một canh giờ đã có mấy ngàn thiếu niên đến bái sư âm thầm bị đào thải ra khỏi cuộc chơi.

Chương 20: Trắc nghiệm nhập tông

Có người nhảy nhót hoan hô vì qua được cửa thứ nhất.

Có người thầm khóc to muốn tự sát thì bị đào thải.

Trong quảng trường rộng lớn diễn ra các tấn bi hài kịch cuộc đời.

Đinh Hạo đi tới chỗ ghi danh nằm trong góc quảng trường.

Nơi này là sân trắc nghiệm cốt linh xếp hàng trước nhất kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông. Chỉ có qua trắc nghiệm cốt linh, kiểm tra tuổi không hơn mười lăm thì thí sinh mới có tư cách thi tiếp để tránh lãng phí thời gian.

Một trưởng lão tóc bạc mặc trường bào trắng đen ngồi trên ghế mây nhìn chăm chú công tác ghi danh.

Mấy chục đệ tử tam đại mặc trường bào đỏ sẫm lai áo đen trên tay cầm lưỡi dao nhọn rạch trên người thí sinh, phân biệt một lúc rồi báo ra tuổi tác.

– Mười ba tuổi, hợp cách!

– Chín tuổi, hợp cách.

– Mười sáu tuổi, không hợp cách!

– Hai mươi tuổi… Đại thúc này, ngươi già như vậy rồi còn giả nai đi thi, không hợp cách!

– Mười lăm tuổi rưỡi, không hợp cách!

Từng đệ tử tam đại giống quan tòa khắc nghiệt nhất lớn tiếng tuyên bố vận mệnh mỗi thí sinh.

Cái tên định lừa quan tòa bị vạch trần cụp đuôi bỏ đi, có người đau khổ cầu xin, có người khóc lóc nhưng không được Vấn Kiếm tông đồng tình chút nào. Ai gây rối quá dữ thì sẽ có đệ tử Vấn Kiếm tông tới túm xuống núi.

Đinh Hạo rất là thổn thức.

Đinh Hạo xếp hàng rất nhanh tới lượt.

Đằng sau một bàn gỗ đen dày, một đệ tử tam đại khoảng hai mươi tuổi, mặt đẹp trai liếc Đinh Hạo.

Đệ tử tam đại mặt không biểu tình nói:

– Vươn tay ra, cánh tay phải, mau lên.

Đinh Hạo mới giơ tay phải lên đã cảm giác hơi tê như bị ong mật chích.

Quá nhanh!

Thực lực của đệ tử tam đại này sâu không lường được, Đinh Hạo không thấy rõ động tác của đối phương.

Đệ tử tam đại đẹp trai nhìn nhẫn nổi màu sắc, phán đoán xong ý bảo Đinh Hạo thông qua:

– Mười bốn tuổi rưỡi, hợp cách.

Đinh Hạo thở phào một hơi.

Rốt cuộc thông qua bước đầu tiên.

Sau lưng Đinh Hạo, các bạn cùng lứa hâm mộ nhìn hắn bước nhanh đi tới trước bàn gỗ tiếp theo. Đinh Hạo nhận thẻ bài gỗ từ tay đệ tử tam đại Vấn Kiếm tông khác.

Thẻ bài bề mặt tinh xảo, nó là bằng chứng Đinh Hạo tham gia bốn trắc nghiệm khác. Một mặt khắc thanh trường kiếm cổ kính đại khí, một mặc là con số chín ngàn chín trăm tám mươi chín.

Nó đại biểu Đinh Hạo là thiếu niên bái sư thứ chín ngàn chín trăm tám mươi chín thông qua trắc nghiệm cốt linh.

Mỗi năm có mấy vạn thiếu niên đén tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông nhưng cuối cùng vượt qua sáu thử thách, trở thành đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông chỉ khoảng hai ngàn, cạnh tranh rất kịch liệt.

Cần nói thêm là hai ngàn đệ tử ký danh tu luyện nửa năm sẽ gặp thi kiểm tra lần hai, chỉ người vượt qua mới gỡ hai chữ ký danh trở thành đệ tử Vấn Kiếm tông thật sự. Ai không thi đậu sẽ bị trục xuất ra sơn môn.

Có thể thấy con đường trở thành võ giả trong thế giới này đầy chông gai.

Mười mấy phút sau Đinh Hạo cầm thẻ bài tới điểm thi thứ hai.

Nơi này hi thuộc tính.

Trong thế giới Vô Tận đại lục, võ giả tu luyện huyền khí có chia ngũ hành thuộc tính.

Từ xưa đến nay võ giả Vô Tận đại lục năm thuộc tính ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ là nhiều nhất, tiếp theo có một ít không gian, ám, quang minh, các loại thể chất thuộc tính thưa thớt. Thuộc tính mỗi người không giống nhau.

Mục đích thi thuộc tính là để sau này phân loại dạy, tiện cho tuyển chọn công pháp, bí tịch và các loại đan dược, có lợi cho kế hoạch chế định tu luyện cho đệ tử.

Đương nhiên có thể kiểm tra ra thiên phú tu luyện của một người.

Thuộc tính càng thuần thì càng mạnh, con đường tu luyện sau này càng rộng lớn. Thuộc tính hỗn tạp ý nghĩa đường tu luyện cực kỳ gian nan.

Có khá nhiều người trong sân thi thuộc tính.

Chính giữa sân có mười mấy đài cao bằng tre đá xanh, bên trên bày bàn đá dài hai mươi thước, rộng hai thước màu xanh. Trên bàn đặt sáu cục đá hình trứng cao một thước, là công cụ kiểu tra thuộc tính chia làm kim, mộc, thủy, hỏa, thổ và thuộc tính hiếm thấy, màu sắc khác nhau, ề mặt trơn nhẵn.

Đằng sau bàn đá có sáu vị trưởng lão tông môn mặc trường bào màu bạc tọa trấn.

Những trưởng lão này đa số lớn tuổi, nhìn như một cơn gió sẽ thổi họ bay đi nhưng bọn họ phát ra khí thế cực kỳ đáng sợ vờn quanh. Như một ngọn núi cổ xưa ngồi đó làm người tim đập nhanh, cả đám ngoan ngoãn xếp hàng chờ thi, không dám quậy gì.

Mấy chục đệ tử tam đại Vấn Kiếm tông mặc trường bào đỏ lai đen khí thế không yếu đang vội vàng phán đoán, tuyên đọc, ghi chép các loại.

Thiếu niên vượt qua trắc nghiệm cốt linh xếp hàng dài tới trước bàn đá, trước tiên giao thẻ ra, ghi số xong đi qua bàn đá, lần lượt đặt hai tay lên cục đá hình trứng trơn nhẵn. Có ai khiến cục đá trứng tỏa sáng chứng minh có thiên phú thuộc tính nào đó, ánh sáng mạnh yếu đại biểu thuộc tính thinh thuần hoặc không.

– Số bảy trăm sáu mươi lăm, Trương Phàm, thuộc tính kim, đẳng đinh.

– Số tám trăm chín mươi bốn, Liệt Phi, thuộc tính thổ, đẳng ất.

– Số một ngàn bốn trăm sáu mươi bảy, Ngô Mạc Sầu, thuộc tính hỏa, đẳng bính.

– Số hai ngàn hai trăm năm mươi, Tào Miên, thuộc tính thủy, đẳng giáp.

Từng luồng sáng chợt sáng lên trên đá trứng, đệ tử tam đại đứng một bên phán đoán, ghi chép lớn tiếng tuyên bố vận mệnh thí sinh. Có người vui có người sầu.

Đặc biệt thiếu niên mặc áo bông mười ba tuổi số hai ngàn hai trăm năm mươi, Tào Giang nghe xong kết quả hưng phấn hét to, cùng phụ mẫu ôm nhau. Thuộc tính thuy đẳng giáp xem như là thiên tài.

Trương Phàm bị tuyên bố là thuộc tính kim đẳng đinh, mười bốn tuổi rưỡi thì khuôn mặt bình thường, mặc giáp da cũ nát giống thợ săn rõ ràng xuất thân không tốt gì, mấy thợ săn biểu tình dữ dằn theo cùng.

Nghe tuyên án, Trương Phàm và mấy bạn săn biểu tình rầu rĩ.

Thiên phú như vậy chỉ có thể xem như hạ đẳng.

Nếu trong mấy phần thi sau biểu hiện không tốt thì e rằng Trương Phàm không có cơ hội vào Vấn Kiếm tông, từ nay vô duyên với đại đạo võ học.

Lúc này…Đỉnh Khải Nguyên Dạ – Vấn Dạ Chi Dạ – Truyện Ma Tu Đỉnh Luyện Thần Ma – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

– Ủa? Ngươi cũng ở đây?

Bên tai Đinh Hạo nghe tiếng kinh kêu:

– Ngươi đến tham gia thi… Vậy là ngươi chưa phải đệ tử của Vấn Kiếm tông?

Đinh Hạo ngẩng đầu lên.

Đinh Hạo thấy thiếu niên vạm vỡ Tiêu Thừa Tuyên Thanh Dương trấn ba ngày trước bên Tẩy Kiếm Trì từng gặp một lần đứng đằng trước quay đầu lại, gã thấy Đinh Hạo thì lộ biểu tình ngạc nhiên.

Đinh Hạo mỉm cười, không giải thích gì.

Tiêu Thừa Tuyên cười to bảo:

– Ha ha ha ha ha ha! Hôm đó bị tiểu tử ngươi lừa.

Thiếu niên vạm vỡ Tiêu Thừa Tuyên Thanh Dương trấn mặt mày như đao khá hào sản, không hề tức giận.

Trong khi nói chuyện thì Tiêu Thừa Tuyên đã đến trước bàn đá.

Thiếu niên vạm vỡ Tiêu Thừa Tuyên thiếu chủ Thanh Dương trấn mặt mày như đao giao thẻ bài ra, thoải mái bước tới đá trứng thứ nhất, hai tay ấn lên. Chớp mắt một luồng sáng ánh vàng rực rỡ sắc bén phóng lên cao hơn mười thước, làm lóe mắt người, hình ảnh rực rỡ làm vô số kẻ chấn động.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !