1. Home
  2. Truyện Đao Tu
  3. Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
  4. Tập 21 [ chương 101 đến 105 ]

Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast

Tập 21 [ chương 101 đến 105 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 101: Thanh kiếm, giận dữ giết người

Một bộ áo xanh, giáp nhẹ phản chiếu ánh mặt trời, tóc đen như mực, trường kiếm treo bên hông, Đinh Hạo như thần tiên đi giữa nhân gian khiến người mù lòa. Đinh Hạo đón ánh nắng, một bước chợt lóe tựa luồng khói, không nắm bắt được thân hình. Đinh Hạo nhún người bốn lần sau đã xuất hiện bên cạnh Lý Y Nhược.

Đinh Hạo có nghe thấy một chút đoạn đối thoại của đám người, mặt hắn lạnh băng.

Lần đầu tiên Lý Y Nhượcv thấy biểu tình đáng sợ đầy sát khí từ khuôn mặt luôn cười, cho người cảm giác như gió xuân.

– Đinh Hạo?

– Đinh sư huynh? Đinh sư huynh đến, chúng ta được cứu rồi!

Các đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện vốn rơi vào tuyệt vọng khi thấy Đinh Hạo xuất hiện thì không kiềm được hoan hô, như người chết đuối bắt được cọng rơm cứu mạng. Các đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện hưng phấn.

Hiện giờ có ai không biết Đinh Hạo sư huynh chính là đệ nhất nhân đại tái năm viện? Kiếm pháp kinh người, thực lực siêu đẳng, có hắn ở không cần sợ đám cầm thú tồi tệ Thanh Bình học viện.

Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương liếc nhau, thở phào.

Không biết từ khi nào Đinh Hạo cho bọn họ ấn tượng là bốn chữ ‘tuyệt đối đáng tin’, hôm nay hắn xuất hiện có lẽ sẽ giải quyết ddược sự việc.

Hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược thì không hiểu sao suýt khóc, chuyện nàng không dám mơ xa nhất thật sự xảy ra vào phút tuyệt vọng nhất. Lý Y Nhược quay đầu đi không nhìn Đinh Hạo nhưng trái tim đập nhanh.

Thiếu niên đẹp trai của Thanh Bình học viện nhạy bén phát hiện biến đổi. Mới rồi khi Đinh Hạo xuất hiện thi triển thân pháp cao minh làm thiếu niên đẹp trai thầm cảnh giác.

Thiếu niên đẹp trai đánh giá kỹ Đinh Hạo, nghiêm túc hỏi:

– Lại là đệ tử Vấn Kiếm tông? Tiểu tử, báo tên đi.

Đinh Hạo lạnh lùng cười:

– Thứ rác rưởi như ngươi không xứng biết tên của lão tử!

– Hả? Ha ha ha ha ha ha!

Thiếu niên đẹp trai ngẩn ra, giật dữ bật cười nói:

– Tốt, ngươi rất cuồng, đáng tiếc, cuồng vọng không thể cho ngươi sống tiếp. Tiểu tạp chủng, ta quyết định lát nữa đùa với cô nàng Vấn Kiếm tông này rồi sẽ chặt tứ chi của ngươi xuống nấu chín rồi cho ngươi ăn.

Thật là biến thái.

Đinh Hạo lười nói nhảm với người như vậy, hắn rút trường kiếm ra xông hướng thiếu niên đẹp tria.

Mũi kiếm chỉ xéo mặt đất, nhìn như Đinh Hạo đi tùy ý nhưng bước chân rất có tiết tấu.

Mỗi bước Đinh Hạo đạp ra là khí thế tăng một bậc, cho các đệ tử Thanh Bình học viện đứng đối diện ảo giác một bức tường thành ập vào mặt.

Thiếu niên đẹp trai biến sắc mặt nói:

– Lên, làm thịt hắn!

Thiếu niên đẹp trai phất tay.

Vù vù vù!

Ba bóng người xông lên, bóng kiếm chớp lóe bao phủ Đinh Hạo.

Đệ tử Thanh Bình học viện tự tin tuyệt đối vào thân phận, thực lực của bản thân, tự cho là tông phái đệ nhất Tuyết Châu, không để mắt đến đệ tử Vấn Kiếm tông. Huống chi ba người hợp sức công kích, ở trong mắt bọn họ thì Đinh Hạo đã là một người chết.

Tuy nhiên…Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua..!

Vù vù vù vù vù!

Tiếng kiếm ngân chói tai vang lên, một lũ hồng mang vụt qua, giống như ánh sao băng rực rỡ nhất trong trời đêm.

Ba đệ tử Thanh Bình học viện té xuống đất, cứng ngắc giống cột băng.

Đinh Hạo mặt không biểu tình trông như hắn đã làm một chuyện nhỏ bé không đáng gì.

Đinh Hạo vẫn chậm rãi tới gần, từng bước một rất có tiết tấu. Thanh kiếm rỉ sét chĩa xéo mặt đất, Đinh Hạo đi qua ba đệ tử Thanh Bình học viện, phớt lờ bọn họ.

Răng rắc! Răng rắc!

Lúc này ba đệ tử Thanh Bình học viện nằm dưới đất mới phát ra thanh âm.

Nếu có thể nhìn đối diện sẽ thấy người ba đệ tử Thanh Bình học viện cứng ngắc như bị hút hết lực lượng, mặt trắng bệch tuyệt vọng. Ba đệ tử Thanh Bình học viện như con gà bị bóp cổ phát ra thanh âm kỳ quặc thân thể ba đệ tử Thanh Bình học viện lắc lư, té xuống đất, máu phun như suối.

Giết ngay tại chỗ?

Một kiếm diệt ba người?

Trong không khí vang tiếng hút ngụm khí lạnh.

Thiếu niên đẹp trai qua một lúc mới phản ứng lại, khó tin trợn to mắt nói:

– Ngươi… Ngươi thế nhưng dám giết bọn họ? Tiểu tạp chủng, ngươi có biết đã làm cái gì không?

Cổ tay Đinh Hạo rung lên, một giọt máu nóng hổi từ mũi kiếm nhỏ xuống mặt đất.

Đinh Hạo nhếch môi cười nói:

– Giết ba tên đê hèn chứ có gì? Ngươi xem ngươi hỏi thật ngây thơ, không lẽ ngươi cho rằng bọn họ đang ngủ?

Thiếu niên đẹp trai tức giận chỉ trích:

– Ngươi… Ngươi có biết ngươi đang làm cái gì? Ngươi chết chắc rồi, đệ tử Vấn Kiếm tông đê tiện dám giết người của Thanh Bình học viện ta? Đồ óc heo nhà ngươi đang khiêu khích uy nghiêm của Thanh Bình học viện, hai tông phái sẽ bùng nổ chiến tranh. Ngươi là tội nhân, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn.

Thiếu niên đẹp trai nhìn Đinh Hạo như nhìn người chết.

– Ai quy định chỉ cho người Thanh Bình học viện các ngươi giết đệ tử Vấn Kiếm tông chúng ta? Còn người Vấn Kiếm tông chúng ta không thể giết người Thanh Bình học viện? Huống chi, theo ta thấy ta thật sự thay Thanh Bình học viện trừ cặn bã, bảo vệ danh dự đệ nhất đại phái Tuyết Châu. Thanh Bình học viện nên cảm ơn ta mới đúng.

Đinh Hạo không nhường một bước đầy sát khí đến gần.

Tuy Đinh Hạo không biết nguyên nhân hai bên đánh nhau nhưng theo điều hắn thấy thì mười mấy đệ tử Thanh Bình học viện trăm phần trăm là cặn bã.

Đối với loại cặn bã ỷ thế hiếp người, dâm tà thì Đinh Hạo chỉ có một lập trường.

Chém tận giết tuyệt!

Huống chi trong cuộc chiến trước đó đã có đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông chết dưới kiếm của đệ tử Thanh Bình học viện.

Máu báo lại bằng máu, đao kiếm trả bằng đao kiếm.

Nợ máu thì nên trả bằng máu!

– Cha nó, cùng nhau lên giết tên điên này!

Thiếu niên đẹp trai biết hôm nay gặp phải kẻ khùng, nói nhiều vô dụng. Thiếu niên đẹp trai nổi máu độc vung tay lên, mười mấy người còn lại cùng vọt tới.

Đinh Hạo cười to, trường kiếm đâm nhanh.

Tự quyết yên trong Yêu Đào Mê Ly thân pháp bùng nổ.

Đinh Hạo cho người cảm giác mơ hồ không thể nắm bắt, khí lạnh thấu xương khuếch tán từ người hắn chớp mắt đông thành băng vụn lóng lánh trong không khí rít gào đầy trời, tựa ám khí bắn ra.

Lúc đại tái năm viện, huyền khí băng sương phong tuyết của Đinh Hạo chỉ đến nhị khiếu Võ Đồ cảnh, ngưng kết thành năm, sáu chục bông tuyết lóng lánh.

Bây giờ Đinh Hạo đạt đến cảnh giới viên mãn tam khiếu Võ Đồ cảnh kích phát ra hàng trăm hoa tuyết.

Hoa tuyết lấp lánh vạch đường cong quái dị xé gió bay hướng đệ tử Thanh Bình học viện, như tinh linh trắng công kích bọn họ.

Chương 102: Kế hoạch

Công kích đột ngột khiến các đệ tử Thanh Bình học viện luống cuống tay chân.

Chỉ có số ít ba, bốn người là bùng nổ lực lượng huyền khí chặn mở bông tuyết công kích Đinh Hạo.

Biểu hiện như tay mơ này khiến Đinh Hạo nhanh chóng phán đoán rõ ràng thực lực của các đệ tử Thanh Bình học viện. Đa số là nhị khiếu Võ Đồ cảnh, chỉ năm người đạt đến tam khiếu Võ Đồ cảnh, trong đó bao gồm thiếu niên đẹp trai thủ lĩnh.

Nếu là vậy thì…

– Chết đi!

Mắt Đinh Hạo đầy tia sáng lạnh, trường kiếm không chút nương tay.

Chiêu Long Vương Hiện Thế mạnh nhất trong Long Vương Ly Thủy kiếm pháp đánh ra.

Hơi thở chân long khuếch tán.

Kiếm quang vẽ vuốt long vương rõ ràng trên không trung, rõ ràng hơn mấy lần trước Đinh Hạo thi triển kiếm thức, thậm chí huyễn hóa ra vảy vuốt rồng ẩn chứa vận ý kỳ dị.

– Phụt.

– A!

Giữa tiếng kêu gào thê thảm la hai đệ tử Thanh Bình học viện tam khiếu Võ Đồ cảnh trở thành vong hồn. Hai đệ tử Thanh Bình học viện cảm thấy cổ họng lạnh lẽo, giơ kiếm đỡ đòn cũng không kịp, trúng kiếm. Hai đệ tử Thanh Bình học viện hét thảm bay ra ngoài, máu phun đầy, té xuống đất.

Trong phút chốc toàn thân hai đệ tử Thanh Bình học viện phu khí lạnh lẽo, không thể nhúc nhích, đã chết.

Giờ phút này, Đinh Hạo biến thành sát thần máu lạnh vô tình không chút nương tay, lại tiến tới.

Chiêu Long Vương Hiện Thế lại tung ra.

– Phụt.

– A!

Lại có hai bóng người phun máu văng ra ngoài.

Thật sự là bẻ gãy nghiền nát!

Chỉ hai chiêu Đinh Hạo đã sạch sẽ tiêu diệt bốn đệ tử Thanh Bình học viện tam khiếu Võ Đồ cảnh, đối thủ thậm chí không chạm được một cọng lông của hắn. Đinh Hạo như hổ vào bầy dê, không thể so sánh.

Những đệ tử Thanh Bình học viện còn sống ngây ngẩn.

Quả thực là quái vật!

Quá cường đại!

Không thể dựa vào ưu thế nhiều người để thắng.

Đây thật sự là đệ tử ký danh do môn phái như Vấn Kiếm tông bồi dưỡng ra sao?

Có đệ tử Thanh Bình học viện sợ hãi muốn rút lui, âm thầm chuồn ra sau.

Thiếu niên đẹp trai sợ bay mất ba hồn bảy vía, cao giọng quát:

– Lên cho ta, vây chết hắn, dùng ám khí!

Hơn mười đệ tử Thanh Bình học viện kiên trì lại xông lên, ám khí gào thét như châu chấu bao phủ Đinh Hạo.

Thiếu niên đẹp trai thì âm thầm chuồn đi.

May mắn ngay từ đầu gã không xông lên tuyến trên, nếu không thì gã đã là cái xác còn hơi ấm.

Chết tiệt, trông tên này chỉ mười bốn, lăm tuổi, nên là đệ tử ký danh bình thường nhưng tại sao có thực lực cường đại như vậy? Chẳng lẽ hắn là võ sĩ huyết thống huyết mạch đẳng cấp cao nhất trong Vấn Kiếm tông theo truyền thuyết?

Bên tai thiếu niên đẹp trai nghe một chuỗi tiếng hét thê thảm.

Kiếm quang chớp lóe, từng đệ tử Thanh Bình học viện ngã xuống như nông dân gặt lúa.

Các đệ tử Thanh Bình học viện ném ra ám khí bay đầy trời đừng nói trúng đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông chết tiệt này, không thể bắt được cái bóng của hắn.

Thiếu niên đẹp trai liên tục thụt lùi, cắn răng, duỗi tay móc một thứ giống hộp quẹt sáng loáng từ trong ngực ra lắc hướng gió ném lên trời.

Vù vù vù vù vù!

Một tiếng rít chói tai vang lên.

Vật sáng đó là đạn tín hiệu của đệ tử Thanh Bình học viện kéo theo cái đuôi màu lam u ám, bay vút lên trên bầu trời như tên lửa.

Đinh Hạo biến sắc mặt thầm than nguy rồi.

Nếu có cường giả bảo vệ Thanh Bình học viện chạy tới thì hôm nay rắc rối, nhưng Đinh Hạo có muốn ngăn cản cũng không kịp.

Chính lúc này…

Vù vù vù vù vù!

Lại một tiếng rít xé gió chói tai vang lên.

Một mũi tên nanh sói đi sau mà đến trước như sao băng rạch phá không gian đuổi theo đạn tín hiệu chưa nổ trúng ngay chính giữa, bắn rớt nó. Đnạ tín hiệu chưa bay lên đủ cao, cách mặt đất hơn bốn mươi nước, nó nổ tung, hỏa hoa màu xanh âm u nở từng vòng đồ án hình sách.

Là thần tiễn của thiếu niên thợ săn Trương Phàm.

Đinh Hạo nhẹ lòng.

Thiếu niên đẹp trai hoàn toàn biến sắc mặt, không do dự nữa cắn răng xoay người chạy nhanh vào rừng sâu.

Làm sao Đinh Hạo chịu để kẻ đầu sỏ cặn bã trốn thoát.

Tự quyết yên bùng nổ, Đinh Hạo tựa làn khói nhún nhảy vài cái đã đón đầu thiếu niên đẹp trai. Đinh Hạo vạch một kiếm hất thiếu niên đẹp trai bay ngược về, té vào nhóm đệ tử Thanh Bình học viện chỉ còn ba, bốn người.

Trong phút chốc Đinh Hạo quay về.

Thiếu niên đẹp trai thấy tình hình không ổn nên chẳng còn vẻ kênh kiệu ngang ngược như trước, quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ.

– Tha mạng, chúng ta thua, chúng ta thua…

Thiếu niên đẹp trai không ngốc, nhìn ra được đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông tên Đinh Hạo này là ma vương không quan tâm điều gì, lòng độc tay ác, không để mắt biển vàng Thanh Bình học viện.

Gặp kẻ điên như vậy chỉ có thể tự nhận là xui, nhanh chóng chịu thua có giữ được mạng.

Đinh Hạo nhíu mày chưa kịp nói gì thì bên cạnh lóe kiếm quang, một thanh trường kiếm tinh cương đâm vào ngực thiếu niên đẹp trai.

Đôi tay mịn màng cầm chuôi kiếm, ngón tay thuôn dài tựa ngọc.

Hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược.

– Phi! Ngươi giết sư đệ Phùng Cương, Mã Nghĩa Quân, Trương Vĩ, mấy chục đệ tử Vấn Kiếm tông thì có từng nghĩ đến tha cho bọn họ một mạng? Ngươi chém tứ chi, ngược giết bọn họ rồi… Nhận thua? Phi, tạp chủng, ngươi cho rằng đang tỷ võ sao?

Đôi mắt Lý Y Nhược rực cháy ngọn lửa giận dữ.

Lý Y Nhược cầm trường kiếm, vừa chất vấn vừa đâm sâu từng tấc cho đến khi xuyên thủng thân thể thiếu niên đẹp trai.

Mắt thiếu niên đẹp trai như cá chết lồi ra, tuyệt vọng, giận dữ nguyền rủa Lý Y Nhược:

– Ngươi… Kỹ nữ… Ngươi giết ta… Sẽ… Hối hận… Ta là… Ta là…

– Ai cần biết ngươi là ai? Ngươi chết chắc rồi!

Hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược giơ một cước đạp ngực thiếu niên đẹp trai, từ từ rút trường kiếm nhuộm máu ra. Khi Lý Y Nhược hoàn toàn rút trường kiếm ra, thiếu niên đẹp trai đệ tử Thanh Bình học viện kênh kiệu không ai bì nổi co giật rồi tắt thở.

Còn lại mấy đệ tử Thanh Bình học viện sợ hãi run bần bật.

Các đệ tử Thanh Bình học viện chưa kịp xin tha đã bị đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện giận dữ lao tới chặt chém giết chết.

Phía xa, đám người Trương Phàm, Vương Tiểu Thất, Phương Thiên Dực vọt ra khỏi khu rừng.

Kế hoạch của đội Thiếu Niên Tiền Phong là Đinh Hạo ra mặt tìm cách dụ đám đệ tử Thanh Bình học viện vào rừng, dùng các loại cạm bẫy giết chết. Ai biết đệ tử của tông phái đệ nhất Tuyết Châu vô dụng như vậy, bị một mình Đinh Hạo mạnh mẽ trấn áp thế là không cần thực hiện kế hoạch.

Chương 103: Truyền kỳ, thiên tài của Thanh Bình học viện

– Chúng ta cần nhanh chóng rời khỏi đây.

Biểu tình Đinh Hạo nghiêm túc nói:

– Mới rồi tuy tín hiệu cầu cứu không phóng ra hết nhưng rất có thể bị cường giả Thanh Bình học viện gần đó thấy được.

– Mọi người đi trước đi, để ta ngụy trang hiện trường.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm chợt nghĩ đến điều gì, có mấy đệ tử ký danh khác giúp đỡ kéo xác đệ tử Thanh Bình học viện tụ tập lại một chỗ, đổ bột phấn màu đỏ nhạt có vị kỳ lạ lên.

Đám người Đinh Hạo mang theo đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện bị thương đi sâu vào rừng.

Chốc lát sau chợt nghe sau lưng có tiếng dã thú gầm rống.

Nhóm thiếu niên thợ săn Trương Phàm nhanh chóng chạy theo.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm báo cáo với Đinh Hạo:

– Xác của bọn họ đã bị ta dụ bầy dã thú đến xé xác, trong thời gian ngắn sẽ không bị người phát hiện ra cái gì. Nhưng nếu Thanh Bình học viện phái cao thủ khảo sát đến phân tích sẽ phát hiện ra nguyên nhân cái chết thật sự.

Đinh Hạo yên lòng nói:

– Kéo dài được lúc nào hay lúc ấy.

Đoàn người chạy nhanh hơn bốn mươi dặm mới ngừng lại thở lấy hơi.

Các thành viên đội Thiếu Niên Tiền Phong lấy kim sang dược ra trị thương cho mười ba đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện. May mắn trong đội Thiếu Niên Tiền Phong có hai nữ đệ tử ký danh có thể giúp hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược bôi thuốc.

Đa số đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện bị chút vết thương ngoài da, Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương thực lực mạnh nhất vì bảo vệ đồng bạn nên bị thương nặng nhất.

Đinh Hạo tò mò hỏi:

– Lý huynh, Tiêu huynh, rốt cuộc có chuyện gì? Nơi này là khu vực rèn luyện của Vấn Kiếm tông chúng ta, tại sao xuất hiện người Thanh Bình học viện? Tại sao các ngươi chọc đến bọn họ?

– Nói thì dài.

Lý Tàn Dương cười khổ nói:

– Chúng ta cũng không biết tại sao nơi này có người Thanh Bình học viện. Ngày hôm qua, trước buổi tối chúng ta gặp bọn họ. Nếu không phải đám súc sinh khinh người quá đáng thì chúng ta cũng không muốn trở mặt với người Thanh Bình học viện, dù sao bọn họ thuộc đệ nhất tông phái Tuyết Châu, bình thường huênh hoang bá đạo, ai dám chọc? Nói thật, lúc đầu gặp mấy tên kia còn thân thiện, chúng ta không quá cảnh giác, mọi người cùng nhau cắm trại. Ai biết đám súc sinh mặt người dạ thú lén bỏ dược muốn lăng nhục Lý Y Nhược…

Lý Tàn Dương kể đại khái tình huống.

– Nói vậy là giết đám cầm thú này xem như nhân danh trừ hại.

Nghe vậy Đinh Hạo không còn thấy bất an, hôm nay dưới kiếm của hắn toàn giết kẻ đáng chết.

Mới rồi Đinh Hạo biểu hiện làm hắn một lần nữa thấy kinh ngạc.

Theo lý thì Đinh Hạo không phải kẻ hiếu sát, trước đó hắn chưa từng giết người nhưng tại sao biểu hiện dứt khoát như vậy với đám cặn bã kia? Sau khi giết người Đinh Hạo không thấy khó chịu gì, không giống vài người lần đầu giết người, sau khi xong việc thì nôn mửa.

Không lẽ đây cũng là ảo diệu của thể chất đao kiếm song thánh thể?

Đinh Hạo thầm suy nghĩ.

– Không ngờ Thanh Bình học viện gọi là danh môn chính phái nhưng đệ tử tồi tệ hạ lưu như vậy, khiến người thất vọng quá.

– Đinh sư huynh giết hay, lòng người sảng khoái!

– Hừ! Thứ tạp chủng này nếu gặp lần nữa chúng ta cũng giết sạch!

– Đúng, chúng ta không sai, giết hay!

Các thành viên đội Thiếu Niên Tiền Phong lòng đầy giận dữ.

Vốn giết đệ tử Thanh Bình học viện tạo gánh nặng trong lòng mọi người dù ít hay nhiều. Bọn họ giết đệ tử của danh môn chính phái chứ không là mãnh thú, trộm cướp gì. Nhưng bây giờ xem ra nhóm người đó vốn đáng chết, có chết một vạn lần cũng không đủ.

Tiêu Thừa Tuyên cười khổ nói:

– Lần này nếu không có Đinh sư huynh xuất hiện cứu thì chúng ta sẽ không thể thấy mặt trời ngày mai. Kẻ Lý Y Nhược giết là ca ca ruột của Mục Thiên Dưỡng gì đó, sợ là lai lịch không nhỏ…

– Mục Thiên Dưỡng?

Đinh Hạo nghe tên quen quen, ngẫm nghĩ, chợt biến sắc mặt.

Mục Thiên Dưỡng?

Không lẽ là thần đồng Mục Thiên Dưỡng đó của Thanh Bình học viện?

Đinh Hạo còn nhớ ngày đầu tiên xuyên qua thế giới này từng nghe đệ tử ở khu thông báo bàn tán. Bốn kiếm khách đỉnh cao của bốn đại phái bao gồm Vấn Kiếm tông từng so kiếm trên đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong. Vốn Quan Phi Độ của Vấn Kiếm tông đoạt đệ nhất nhưng cuối cùng bị một thiếu niên mười bốn tuổi nhanh như chớp đánh bại, nghe nói thiếu niên này là thần đồng Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện.

Sau này Đinh Hạo từng chú ý đến thiên tài sáng chói của Tuyết Châu này.

Nghe nói Mục Thiên Dưỡng là một trong hai đứa trẻ bị vứt bỏ trong ổ dã thú, sau được trưởng lão Thanh Bình học viện ngẫu nhiên anhựt được. Mục Thiên Dưỡng không cha không mẹ, chỉ có một ca ca đồng bào. Mục Thiên Dưỡng uống sữa dã thú, lớn lên được đặt tên thiên dưỡng ý là ông trời nuôi lớn.

Người này thiên phú dị bẩm, tư chất võ đạo siêu tuyệt, có huyết mạch trong truyền thuyết. Mục Thiên Dưỡng tu luyện huyền công trấn tông của Thanh Bình học viện là Thái Bình Tịch Diệt Tâm Kinh, tiến cảnh một ngày ngàn dặm, nguyên Thanh Bình học viện bồi dưỡng gã như trụ cột tương lai của môn phái, có địa vị siêu cao.

Đây đúng là siêu thiên tài đẳng cấp minh tinh.

Người Lý Y Nhược giết là ca ca ruột của Mục Thiên Dưỡng, chuyện này rắc rối đây.

Ca ca của Mục Thiên Dưỡng tên là Mục Thiên Phong, nghe nói không có tài trong võ đạo, không một chút thiên phú. Nhưng Mục Thiên Dưỡng nhớ tình đồng bào, rất quan tâm Mục Thiên Phong, muốn gì được nấy. Dần dần Mục Thiên Phong bị nuôi thành kẻ hoàn khố, vì có Mục Thiên Dưỡng nên không ai dám nói gì.

Một khi Mục Thiên Dưỡng biết ca ca ruột bị giết chắc chắn sẽ điên lên.

Đoàn người Đinh Hạo cộng lại cũng không ngăn được một ngón tay của Mục Thiên Dưỡng.

Lý Tàn Dương quan sát sắc mặt Đinh Hạo, lòng chìm xuống.

Lý Tàn Dương dò hỏi:

– Không lẽ Đinh sư huynh biết lai lịch của Mục Thiên Dưỡng?

Ánh mắt Đinh Hạo lướt qua mặt từng người, thấy bọn họ đều nhìn mình, chắc không hiểu tình hình bên trong.

Đinh Hạo lắc đầu, cười nói:

– Chưa từng nghe qua người này, chắc không phải thứ tốt, không cần lo.

Nếu nói ra sẽ chỉ tăng thêm áp lực cho đồng bạn.

Lúc này mọi người mới yên lòng.

Đinh Hạo chuyển đề tài:

– Nghỉ ngơi đủ rồi, các vị hãy ráng nhịn chút. Vì đềp hòng vạn nhất, chúng ta cần đi xa hơn.

Đoàn người lại bắt đầu lên đường.

* * *

Một canh giờ trước.

Trên bầu trời có hai thân hình vạm vỡ mặc trường bào đỏ rực của Thanh Bình học viện bay trên không trung, xé rách không khí từng đợt sóng bay tới bay lui trên thảo nguyên, biểu tình sốt ruột dường như đang tìm ai.

Võ giả có thể bay trên không trung đều là đột phá cửa ai sinh tử, kém nhất cũng đánh thông năm kinh mạch đầu trong võ đạo thập nhị chính kinh, siêu cường giả đạt đến cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh.

Chương 104: Truy sát, đường giải quyết

Võ giả ở cảnh giới này tuyệt đối xem như cao cao tại thượng, hưởng thụ ngàn vạn vinh diệu và tâng bốc, dù trong nhiều thế lực môn phái cũng đủ năng lực đứng một cõi.

Nhưng hai người này không có phong độ siêu cường giả, vẻ mặt sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng.

– Chết tiệt, rốt cuộc bọn họ đi đâu rồi?

– Mặc kệ thế nào, trước khi trời tối phải tìm ra tên phế vật kia. Nếu bị chủ nhân trách tội thì chúng ta không chịu nổi.

– Tại ta quá sơ sẩy để vị tổ tông chỉ có cảnh giới nhất khiếu Võ Đồ cảnh này chạy khỏi tầm mắt. Tiểu tổ đó không biết trời cao đất rộng, thực lực thấp đến tội, mỗi lần đều lén ra ngoài. Số chúng ta thật khổ, bị chủ nhân phái đến chăm sóc cho tên phế vật này.

– Suỵt, ngươi nhỏ giọng chút, muốn chết sao? Nếu bị chủ nhân nghe chúng ta nói về ca ca bảo bối của hắn như thế thì hai ta chết trăm lần cũng không đủ. Không phải ngươi không biết chủ nhân yêu thương ca ca phế vật cỡ nào.

– Hì hì, nói đi phải nói lại đây là cơ hội, chỉ cần chúng ta hầu hạ tốt phế vật đó, dụ hắn nói vài lời hay trước mặt chủ nhân là hai huynh đệ chúng ta một bước lên mây. Ha ha ha ha ha ha!

– Được rồi, mau tìm người đi, lửa sém lông mày rồi còn rảnh nằm mơ giữa ban ngày.

Đây là hai cường giả nôn nóng đối thoại.

Trong hai canh giờ bọn họ tuần tra khắp thảo nguyên một lần nhưng không có thu hoạch.

Lúc này trong rừng rậm rìa thảo nguyên phía xa đột nhiên vang tiếng rít cực kỳ quan thuộc. Hai cường giả cùng biến sắc mặt.

– Đó là…

– Là đạn tín hiệu của tiểu tổ tông đó?

– Nguy rồi, chắc gặp yêu thú cường đại gì, đạn tín hiệu thậm chí không bay lên cao được. . Tiên Hiệp Hay

Hai cường giả liếc nhau, khí thế tăng vọt như mũi tên rời dây cung xé gió lao hướng rừng rậm sơn mạch. Hai cường giả như trường đao sắp bén cắt hai luồng khí lãng dài trên không trung. Bầu trời như bị xé ra hai khe hở thấy ghê người.

Tiếc rằng đạn tín hiệu không bay lên cao, hai cường giả chỉ nghe tiếng gió rít cách mấy trăm dặm, không thể xác định vị trí cụ thể, đành tìm hướng đại khái từ từ lùng sục.

Một nén nhang sau, hai cường giả bay đến khu vực rừng rậm.

Lại mất một canh giờ hai cường giả ở bên hồ nước phát hiện chút vụn xác chết và quần áo, là trang phục đệ tử Thanh Bình học viện. Hơn mười cái xác bị dã thú xé nát, máu thịt bị cắn sạch, cực kỳ thê thảm.

Mặt hai cường giả đen như lọ nồi.

Trong đó một nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác biểu tình âm trầm vung tay giết chết mấy chục dã thú đang ăn xác. Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác ngồi xổm xuống cẩn thận lục tìm xương trên mặt đất.

Cuối cùng nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác lắc đầu, nói:

– Bị phá hư nát hết, không thể phân biệt ra thân phận, nhưng chắc chắn là đệ tử Thanh Bình học viện. Không thể biết nguyên nhân cái chết là gì.

Nam nhân lùn mập râu xồm mặt trầm như nước, nhìn bốn phía, chợt phát hiện cái gì tay hút hư không cách hai mươi mấy thước chộp cái ống bạc vào tay.

Nam nhân lùn mập râu xồm vừa giận vừa kinh nói:

– Đây là tín hiệu cầu cứu của tiểu tông kia, xem ra đã là dữ nhiều lành ít, chẳng lẽ bọn họ thật sự gặp yêu ma cường đại bị giết hết?

Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác là chuyên gia truy tung, liếc sơ nhìn ra manh mối ngay:

– Không đúng, ngươi nhìn ống tín hiệu đi, mé bên có hõm một lỗ nhỏ. Hưm, kiểu va chạm này rõ ràng là vũ khí nhân tộc, là cung tên va chạm.

– Nhân loại? Có người giết đệ tử Thanh Bình học viện ta?

Nam nhân lùn mập râu xồm tức giận quát:

– Mặc kệ là ai ta quyết bắt hắn trả giá đắt! Chết tiệt, thực lực bọn họ không cao chắc chưa đi xa. Mau, mau đuổi theo, đuổi theo băm vằm hung thủ chết tiệt đó ra cho chủ nhân lời giỉa thích.

Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác nghiến răng nói:

– Nhất định phải bắt sống bọn họ, nếu không thì hai chúng ta đừng mơ sống trước mặt chủ nhân.

Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác tìm tòi dấu vết kẻ thù bỏ trốn để lại trên mặt đất.

– A? Có phát hiện, bọn họ đi hướng này…

Kỹ thuật truy tung của nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác đúng là cao, quan sát giây lát phát hiện hướng đám người Đinh Hạo rời đi.

– Đuổi theo!

Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm bay lên cao nhanh như chớp rượt đuổi.

– Là ai giết người Thanh Bình học viện chúng ta? Hãy ngoan ngoãn lăn ra đây cho ta! Nếu bị chúng ta bắt được sẽ khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!

Tiếng gầm tức giận nhờ lực lượng huyền khí cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh đáng sợ đẩy đi thật xa, như sấm rền vang vọng trên bầu trời cách mấy trăm dặm đều nghe rõ ràng.

* * *

Một thành viên đội Thiếu Niên Tiền Phong thở hổn hển nói:

– Phù, mệt chết. Đinh sư huynh, nghỉ ngơi một chút đi, thật sự chạy không nổi nữa.

Trước đó nghỉ ngơi một lần rồi đám người đã liên tục chạy như điên hơn nửa canh giờ, rất nhiều đội viên đội Thiếu Niên Tiền Phong còn cõng những đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện bị thương không tiện di chuyển. Hiện giờ bọn họ đã chạy ra năm, sáu chục dặm, thể lực đã cạn kiệt.

Đinh Hạo ngẫm nghĩ, gật đầu đồng ý.

Mấy người khác mệt đừ ngã xuống đất, thở hồng hộc. Mọi người ướt đẫm mồ hôi, tay chân rút gân.

– Cứ tiếp tục như vậy không phải là cách, ít nhất phải rời khỏi hồ nước hơn hai trăm dặm mới xem như tạm thời an toàn. Nếu thật sự có cao thủ truy tung của Thanh Bình học viện tìm tới thì chắc chắn sẽ phát hiện ra chúng ta.

Nhân lúc nghỉ ngơi Đinh Hạo dựa vào thân cây, nhíu mày vắt óc.

Lý Y Nhược biểu tình phức tạp đến gần.

Dù lúc này chật vật nhưng hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược vẫn đẹp tuyệt trần, toát ra sức hấp dẫn quyến rũ.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

– Hạt tiêu nhỏ, ta không tên ‘ê’.

Nói thật là lúc trước Đinh Hạo không có hảo cảm gì với Lý Y Nhược kiêu ngạo, thậm chí hơi ghét. Nhưng bên hồ trong tình huống đó Lý Y Nhược đứng ra làm Đinh Hạo nhìn với cặp mặt khác xưa, thay đổi thành kiến với nàng.

– Phi, ta không phải hạt tiêu!

Lý Y Nhược tức giận giậm chân, chợt cảm thấy thế này hơi giống làm nũng vội thay đổi vẻ mặt trở về lạnh nhạt.

Lý Y Nhược nói với Đinh Hạo:

– Ngươi đừng nghĩ nhiều, ta đến cảm tạ ngươi đã cứu chúng ta.

Đinh Hạo cười to bảo:

– Nàng cũng đừng nghĩ nhiều, thật sự là ta không nghĩ gì hết.

– Ngươi…

Lý Y Nhược chán nản, không kiềm được lại giẫm chân nói:

– Ta biết ngươi đang lo cái gì. Mang theo chúng ta đúng là vướng víu, hay ngươi và các sư huynh Thanh Sam Đông Viện mau rời đi, dù cao thủ Thanh Bình học viện có đuổi theo tự chúng ta gánh hậu quả, dù sao là chúng ta gây họa.

Chương 105: Quyết đoán, Đinh Hạo quyết định

– A! Hạt tiêu nhỏ nghĩ nhiều vậy?

Đinh Hạo pha trò trêu:

– Yên tâm đi, chúng ta sẽ không bỏ lại đồng môn của mình.

Đinh Hạo nhìn ra được Lý Y Nhược nói thật, không phải dùng ngôn ngữ giăng bẫy hắn. Đinh Hạo có ấn tượng tốt hơn với công chúa kiêu ngạo Lý Y Nhược.

– Ta không có ý đó…

Lý Y Nhược sốt ruột nhưng nhìn khuôn mặt cười cợt nhã của Đinh Hạo thì tức giận quát:

– Ngươi… Hừ, người ta có lòng tốt mà nghĩ thành lòng muôn dạ thú, ngươi đừng hối hận!

Lý Y Nhược nói xong hầm hừ quay đi.

Thật ra lúc xoay người Lý Y Nhược hơi hối hận.

Tại sao như vậy? Ta đã quyết định sẽ nói chuyện đàng hoàng, chân thành cảm tạ tên kia nhưng sao mở miệng ra không nói hai, ba câu đã kiềm không được tranh luận? Tại tên khốn đó, cười cợt nhã, còn kêu ta là hạt tiêu nhỏ? Có thấy hạt tiêu nào dịu dàng đẹp như vậy chưa? Hừ, không thể tha thứ.

Công chúa kiêu ngạo nghĩ vậy nhưng lòng thì mừng thầm.

Bởi vì Lý Y Nhược thấy được thái độ của Đinh Hạo đối với nàng đã thay đổi, lúc trước trong mắt hắn ẩn chứa khinh thường, coi rẻ nay không còn.

Đinh Hạo trêu chọc với Lý Y Nhược mấy câu sau đó biểu tình trầm trọng.

Bởi vì trực giác sâu sắc với nguy hiểm nói với lòng Đinh Hạo rằng có nguy hiểm đáng sợ nhanh chóng đến gần, phải tìm cách.

Chính lúc này, biến dị xảy ra.

– Là ai giết người Thanh Bình học viện chúng ta? Hãy ngoan ngoãn lăn ra đây cho ta! Nếu bị chúng ta bắt được sẽ khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!

Thanh âm đáng sợ liên tục như sấm từ đằng sau truèn đến, ẩn chứa tức giận, sát khí không gì sánh kịp.

Các đệ tử ký danh biến sắc mặt.

Cao thủ Thanh Bình học viện truy sát đến!

Tình huống tệ nhất rốt cuộc vẫn xảy ra.

Nghe thanh âm này chắc chắn là siêu cao thủ mọi người không thể chống lại, một khi bị phát hiện thì tất cả chỉ có một con đường chết.

Nỗi sợ chết chóc như bệnh dịch lan tràn trong lòng các đệ tử ký danh.

Đinh Hạo hít sâu, ra quyết định.

Đinh Hạo vỗ tay nêu đề nghị:

– Mọi người nghe ta nói, chúng ta chia làm hai đường đi.

Đinh Hạo chưa nói hết kế hoạch thì trong đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện có một đệ tử mặt trắng bệch, vết thương nhẹ nhất hú lên như heo bị thọc tiết.

Đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện này kinh hoàng chỉ trích:

– Không, ngươi không thể bỏ lại chúng ta. Ngươi… Đinh Hạo, đừng quên là ngươi giết đệ tử Thanh Bình học viện, ngươi là đầu sỏ gây tội sao có thể vứt bỏ chúng ta…

Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương đồng thanh kêu lên:

– Tào Kha, thằng khốn này nói cái gì vậy?

– Mau xin lỗi Đinh sư huynh đi!

– Cha nó, chó tạp chủng lấy oán trả ơn! Nếu không phải Đinh sư huynh vì các ngươi thì có cần xung đột với người Thanh Bình học viện không? Thứ ăn cháo đát bát, bây giờ được cứu liền muốn đẩy trách nhiệm lên người Đinh sư huynh sao?

Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện bất mãn trừng mắt, không ngờ liều mạng cứu con gà phủi mỏ.

Đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện tên Tào Kha mắt chớp lóe, đỏ mặt tía tai phản bác:

– Ta… Chẳng lẽ ta nói sai rồi sao? Vốn là hắn giết người…

Lý Y Nhược nóng nảy nói:

– Bà nội nó ngươi có phải là nam nhân không? Tào Kha, chúng ta đã nhìn lầm ngươi! Thứ phủi mỏ như gà!

Lý Y Nhược không ngờ trong Hồng Sam Tây Viện ra một tên yếu hèn vô dụng như vậy.

Ánh mắt Đinh Hạo như dao băng cắt mặt Tào Kha, hắn lạnh lùng cười không nói thêm.

Đinh Hạo vỗ tay nói:

– Được rồi mọi người đừng cãi, hãy nghe ta nói đây. Chúng ta cứ tiếp tục như vậy rất có thể sẽ bị kẻ thù đuổi theo, bây giờ chúng ta binh chia làm hai đường, Tiểu Thất, Tiểu Phàm, Thiên Dực, các huynh đệ đội tiên phong khác mang theo sư huynh đệ Hồng Sam Tây Viện đi bên phải. Đừng đi quá nhanh, cẩn thận che giấu tung tích. Sau khi đi ra trăm dặm tìm chỗ an toàn phát đạn tín hiệu chờ cường giả bảo vệ của sư môn đến đón.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm lớn tiếng hỏi:

– Vậy còn Đinh sư huynh?

Mọi người tập trung nhìn vào Đinh Hạo.

Đinh Hạo cười bí hiểm nói:

– Ta? Hì hì, tất nhiên là cùng kẻ địch chơi trốn tìm.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm nóng nảy:

– Không được, Đinh sư huynh làm vậy là lấy thân phạm hiểm, ta biết sư huynh sẽ chủ động lộ mặt dụ kẻ địch đi.

Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện cũng sốt ruột.

Tào Kha thấy các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện phản đối rất sợ Đinh Hạo đổi ý, sốt ruột lớn tiếng nói:

– Cách hay tại sao phản đối? Vốn là hắn giết ngươi nên do hắn dụ kẻ truy tung đi, có gì không được?

Vương Tiểu Thất tức điên:

– Bà nội nó ngươi có lương tâm hay không?

Vương Tiểu Thất vung tay.

Bốp một tiếng, Tào Kha bị tát té xuống đất.

Nhưng Tào Kha rất có tâm kế, không đánh trản hưng mắt chớp lóe tia độc ác căm hận.

Một số đệ tử ký danh Hồng Sam Tây Viện xấu hổ cúi đầu.

– Phi, Hồng Sam Tây Viện chúng ta không có thứ hèn nhát như vậy!

Vẻ mặt Đinh Hạo nghiêm túc nói:

– Được rồi, việc gấp gáp, cứ quyết định vậy đi. Nếu các ngươi còn xem ta là sư huynh, đội trưởng thì nghe lời ta.

Đám người thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Vương Tiểu Thất, các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện không dám đối diện.

Đinh Hạo tiếp tục bảo:

– Yên tâm đi, ta có nắm chắc dụ kẻ địch đi vẫn có thể an toàn trở về, ta không làm chuyện ngốc mạo hiểm sinh mạng.

Phương Thiên Dực chợt lên tiếng:

– Đinh sư huynh, làm như vậy quá mạo hiểm. Hay bây giờ chúng ta bắn đạn tín hiệu khiến cao thủ tông môn đến cứu, không sợ đám người truy sát.

Mắt các đệ tử ký danh sáng lên.

Đinh Hạo lắc đầu, nói:

– Không được, bây giờ phóng đạn thì cao thủ tông môn chưa đến Thanh Bình học viện đã tới rồi, một khi tín hiệu làm lộ vị trí của chúng ta, không đến một nén nhang sẽ bị kẻ thù phát hiện.

Ánh sáng vụt tắt trong mắt các đệ tử ký danh.

Đúng vậy, kẻ truy sát cách càng gần, một khi lộ vị trí của mọi người, không đợi cao thủ tông môn đến cứu đã bị bắt rồi.

Lý Y Nhược chợt đứng ra không tha nghi ngờ nói:

– Vậy ta đi cùng ngươi.Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!

Đinh Hạo dứt khoát từ chối Lý Y Nhược:

– Nàng? Thôi, nàng có đi cũng vướng víu, nhưng ta thật muốn mang theo đồng bạn.

Ánh mắt Đinh Hạo lướt qua mọi người cuối cùng ngừng ở Tào Kha, mặc kệ vẻ mặt gã kinh khủng.

Đinh Hạo cười nói:

– Tào sư đệ hầu như không có vết thương gì, mới rồi được chúng ta dìu suốt chắc giờ thể lực rất tốt, hay là đi chung với ta đi?

Tào Kha nhìn thấy ánh mắt Đinh Hạo lạnh như dao thì nhảy cẫng lên, cuống quýt phản đối:

– Không… Ta… Ngươi đang trả thù… Ngươi…

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 6 ngày trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 2 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 2 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 2 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo