Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập 22 [ chương 106 đến 110 ]
❮ sautiếp ❯Chương 106: Dụ dỗ, lằn ranh sinh tử
Các đệ tử ký danh khác mơ hồ hiểu tại sao Đinh Hạo mang theo Tào Kha đi nhưng không ai cầu tình giúp gã.
Đinh Hạo cười lạnh, một chưởng ấn vào thân cây thô cỡ miệng chén, chớp mắt cây phủ sương lạnh rụng sạch cành lá.
Đinh Hạo lạnh lùng cười:
– Ngươi ngoan ngoãn đi theo ta là hơn, nếu không thì… Hì hì.
Tào Kha bị hù ngây người.
Tào Kha nhìn cây bị đóng băng, khí lạnh chạy dọc sống lưng lên não. Tào Kha nhớ đến bộ dạng Đinh Hạo điên cuồng giết đệ tử Thanh Bình học viện, gã không dám nói câu nào nữa.
Lý Y Nhược che trước mặt Đinh Hạo, vẫn kiên quyết nói:
– Ta muốn đi cùng ngươi.
Đinh Hạo mất kiên nhẫn, cố ý hung dữ nói:
– Biến sang bên đi, ta đã nói nàng vướng víu đừng cản trở ta!
– Không cần biết, ta phải đi!
Lý Y Nhược vẫn bướng bỉnh, trong mắt thiếu nữ chớp lóe tia sáng làm người đau lòng.
Đinh Hạo thở dài một hơi, nghiêm túc nói:
– Nếu nàng muốn ta sống trở về Vấn Kiếm tông thì hãy nghe lời, đừng gây rối. Nàng đi theo ta thật sự vướng víu, khi đó nàng chết, ta cũng không thể sống.
Lý Y Nhược cắn môi nhìn Đinh Hạo, cuối cùng ngoan ngoãn nghe theo.
Hiếm khi Lý Y Nhược dịu giọng nói:
– Đinh Hạo, tên khốn nhà ngươi… Bảo trọng.
Các đệ tử ký danh bàn bạc, đám người thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Vương Tiểu Thất, Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong mau chóng mang người bệnh cẩn thận đi hướng nam. Thiếu niên thợ săn Trương Phàm chỉ huy mọi người xóa dấu vết đi qua, chớp mắt bọn họ đã biến mất trong rừng sâu.
Chỉ còn lại Đinh Hạo, Tào Kha.
Đinh Hạo cười với Tào Kha.
Tào Kha sợ mất hồn mất vía thân bất do kỷ lùi ra sau, hét to một tiếng:
– Ngươi… Ngươi muốn làm gì?
Tào Kha định bỏ chạy.
Đinh Hạo lạnh lùng cười:
– Đồ hèn.
Đinh Hạo lắc người rượt theo chặt cổ Tào Kha, tên nhát gan ngất xỉu.
Đinh Hạo xách Tào Kha nhắm một hướng nhảy hướng đông.
Đinh Hạo chạy ra khoảng ba, bốn dặm tìm nơi ẩn khuất tháo bao đồ sau lưng xuống, lấy ra trường bào kiểu đệ tử Thanh Bình học viện, đó là hắn lột từ người đệ tử Thanh Bình học viện đã chết.
Đinh Hạo nhanh chóng cởi y phục, áo giáp ra, dùng kiếm rạch mấy vết trên người.
Đinh Hạo giấu quần áo, lệnh bài tông môn, thanh kiếm rỉ sét vào hốc cây ẩn khuất, thay trường bào Thanh Bình học viện, cõng thanh trường đao đỏ, cẩn thận hóa trang. Sau đó Đinh Hạo xách Tào Kha ngất xỉu tiếp tục chạy nhanh hướng đông.
Lại đi nửa nén nhang, Đinh Hạo bỗng vận chuyển huyền khí hét to mấy tiếng, thanh âm truyền ra xa. Huyền khí băng sương phong tuyết liên tục đánh ra chém ngã mấy cây to, dùng viêm diễm huyền khí trong trung đan điền làm điều tuơng tự.
Đinh Hạo cười gian:
– Hưm, vậy là đám truy sát sẽ phát hiện ra.
Đinh Hạo tiếp tục chạy nhanh hướng đông.
Đinh Hạo chủ động đứng ra không phải muốn làm anh hùng, thánh mẫu. Nếu tụ tập lại bị kẻ địch đuổi kịp thì mọi người chỉ có nước chết, lựa chọn như bây giờ, không ai vướng tay chân Đinh Hạo mới nghĩ cách thoát khỏi kewr thù được. Dù là Đinh Hạo hay các đệ tử ký danh đều có cơ hội sống.
Đinh Hạo hoàn toàn giải phóng lực lượng, như vượn to xuyên toa nhanh giữa các nhánh cây, tốc độ siêu mau.
Mỗi khi chạy một nén nhang là Đinh Hạo sẽ dùng chiêu cũ, huyền khí băng sương phong tuyết tạo biểu hiện chiến đấu giả dối trong rừng rậm, tạo ra thanh âm lớn rồi tiếp tục chạy nhanh tới trước.
Đinh Hạo chọn phương hướng lung tung tạo thành khó khăn lớn cho kẻ đuổi theo.
Đại khái chạy nhanh một canh giờ sau Đinh Hạo nghe trên đầu có tiếng cường giả bay nhanh xé gió đùng đùng. Hai lực lượng hùng hồn như núi cao đổ ập hướng Đinh Hạo.
Đến lúc rồi.
Đinh Hạo dừng lại, hít thở sâu một hơi, đầu óc tỉnh táo chưa từng có.
Đinh Hạo đặt Tào Kha hôn mê sang bên, tung hai huyền khí băng, hỏa tạo thành dấu vết chiến đấu.
Đinh Hạo rút trường kiếm của Tào Kha ra rạch từng vết máu trên người mình.
– Hưm, uy lực đệ nhất chuyển Bì Mô Kim Thân của Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân đúng là bá đạo, đao kiếm sắc bén thế mà phải gồng sức mới cắt vỡ ra được.
Đinh Hạo vừa dùng kiếm tự hại mình vừa cười lầm bầm.
Nếu có người nhìn, nghe thấy lời Đinh Hạo sẽ tưởng hắn bị điên.
Trùng hợp là Tào Kha luôn hôn mê rốt cuộc tỉnh lại, mở mắt ra thấy bộ dáng Đinh Hạo quái dị thì đánh rùng mình.
Tào Kha sợ hãi hét to:
– Đinh Hạo… Đinh… Đinh sư huynh… Đang… Đang làm gì?
Đinh Hạo cười nhe răng trắng, nói:
– Hì hì, ngươi nói đi?
Tào Kha nhìn nụ cười của Đinh Hạo chẳng những không yên tâm mà như thấy ma quỷ chào hỏi mình, càng sợ hơn.
Tào Kha hét lên:
– Đinh sư huynh, là ta sai rồi, ngươi đừng chấp nhặt với ta! Ta là tên hèn, nhát gan, ta không có chút tác dụng…
– Hì hì, đừng khiêm tốn vậy, ai nói ngươi không có chút tác dụng? Tin tưởng ta, ngươi rất hữu dụng.
Đinh Hạo vẫn cười rất đáng sợ, ném trường kiếm dính đầy máu cho Tào Kha.
Tào Kha bản năng đón lấy trường kiếm, hơi thả lỏng nói:
– Đa tạ Đinh sư huynh, đa tạ người khoan hồng độ lượng…
Đinh Hạo đánh gãy lời Tào Kha:
– Khoan hồng độ lượng?
Đinh Hạo cười âm trầm:
– Đúng vậy. Ta rất khoan hồng độ lượng với bằng hữu nhưng đối mặt kẻ địch thì chẳng những bụng dạ hẹp hòi, hơn nữa chưa bao giờ nương tình. Thứ cặn bã heo chó không bằng như ngươi không xứng làm đệ tử Vấn Kiếm tông, ở trong mắt ngươi ta chỉ thấy độc ác, oán hận. Chắc ngươi tưởng trở về Vấn Kiếm tông sẽ tìm cơ hội trả thù chúng ta đi? Đáng tiếc, ta không cho ngươi có cơ hội đó!
– Ta… Ngươi…
Tào Kha cảm thấy không may, xoay người định bỏ chạy.
Đinh Hạo đứng lên cố ý hét to một tiếng:
– Ha ha ha ha ha ha! Tên giặc Vấn Kiếm tông kia, trốn đi đâu? Chết cho ta, ta phải giết ngươi báo thù cho Mục sư huynh!
Giọng Đinh Hạo lan xa, nhanh như chớp đuổi theo Tào Kha sợ gần chết. Trường đao đỏ như búa to mở núi không lưu tình chém xuống, máu hun ra chặt tiểu nhân vong ân phụ nghĩa thành hai nửa.
Máu phun đầy người Đinh Hạo.
Trong phút chốc tiếng xé gió, áp lực hùng hồn tới ngay sau lưng Đinh Hạo.
Trong bão tố gió lốc, Đinh Hạo thấy người nặng nề, áp lực khó tả như núi to đè lên người hắn.
Một thanh âm khàn khàn như rắn độc từ đằng sau Đinh Hạo vang lên:
– Tiểu tử, ngươi là ai?
Chương 107: Chu toàn, man thiên quá hải
Đinh Hạo cố chống cự, ngẩng đầu lên.
Đinh Hạo thấy hai nam nhân trung niên mặc trường bào dấu hiệu Thanh Bình học viện đứng lơ lửng giữa trời, hắn lộ biểu tình mừng muốn khóc.
Đinh Hạo té xuống, gào khóc:
– Hu hu hu, hai vị sư thúc rốt cuộc cũng đến! Tại sao hai sư thúc không đến sớm hơn? Thiên Phong sư huynh, Lý Ngọc sư huynh đã chết rồi…
– A? Ngươi là đệ tử của Thanh Bình học viện?
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác đánh giá cách Đinh Hạo ăn mặc, nhìn vết máu, vết kiếm trên người hắn thì sắc mặt hơi dịu đi. Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác chậm rãi thu lại áp lực, cùng nam nhân lùn mập râu xồm đáp xuống đất.
– Đệ tử tên Tôn Phi, là đệ tử ký danh lần này học viện chiêu vào.
Đinh Hạo thuận miệng bịa một cái tên, chắc cường giả đẳng cấp Tiên Thiên Võ Tông cảnh cao cao tại thượng ngày thường tuyệt đối không chú ý trong số đệ tử ký danh của học viện có người tên Tôn Phi không.
Đinh Hạo chưa dứt lời đã thấy trước mắt hoa lên.
Nam nhân lùn mập râu xồm vọt tới trước mặt Đinh Hạo, duỗi tay ra bắt lấy cánh tay hắn. Huyền khí mạnh mẽ nhập vào người Tôn Phi.
– A? Tu luyện huyền khí hỏa hệ, cách vạn chuyển thuộc loại đao pháp, không phải Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên của Vấn Kiếm tông. Thực lực chỉ mới là nhị khiếu Võ Đồ cảnh, tư chất không tệ.
Sắc mặt nam nhân lùn mập râu xồm thân thiện chút.
Nam nhân lùn mập râu xồm nhìn chằm chằm Đinh Hạo, mắt chớp lóe tia sáng xanh, giọng điệu kỳ dị hỏi:
– Tiểu tử, ngươi đã là đệ tử của học viện thì sao không tu luyện mà là một bộ huyền công đao pháp phế phẩm?
Đinh Hạo bị ánh mắt kỳ lạ nhìn thấy mờ mịt, định há mồm nói thật. Lúc này giọng Kiếm Tổ, Đao Tổ vang trong đầu Đinh Hạo, ẩn chứa năng lượng kỳ dị kéo hắn thoát khỏi ảo cảnh.
Đinh Hạo giả bộ mờ mịt nói:
– Đệ tử tư chất ngu dốt, không có tư cách tu luyện Thái Bình Tịch Diệt Tâm Kinh.
Nam nhân lùn mập râu xồm tiếp tục bảo:
– Ngươi tham gia vào học viện như thế nào?
– Là Lý Mục sư thúc đề cử đệ tử gia nhập.
Đinh Hạo nói tên ‘chim mồi’ dụ hắn vào Thanh Bình học viện lúc hắn tham gia thi Vấn Kiếm tông.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm liếc nhau, gật gù. Lý Mục đúng là người của tông môn, thân phận đặc biệt. Nếu thiếu niên này nói ra được tên Lý Mục thì chắc đúng rồi.
Giọng nam nhân lùn mập râu xồm càng thân thiện truy hỏi tiếp:
– Tốt, ngươi hãy nói rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Thiên Phong và Lý Ngọc chết như thế nào? Các ngươi gặp được chuyện gì?
Đinh Hạo biết thủ đoạn nói dối tốt nhất là lẫn lộn thật giả, nên hắn không chút nghĩ ngợi kể lại tỉ mỉ chuyện xảy ra.
Nam nhân lùn mập râu xồm thở phào nói:
– Tiểu tử này không nói dối.
Mới rồi nam nhân lùn mập râu xồm thi triển huyền công kỳ dị tên là Cửu U Thần Vấn, chuyên môn thẩm vấn, khống chế tinh thần đối thủ thành thật kể ra. Một tiểu tử nhị khiếu Võ Đồ cảnh không chịu nổi nam nhân lùn mập râu xồm thi triển huyền công này, nên gã cảm thấy Tôn Phi không thể nào nói dối.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác buồn bực khẽ thở dài:
– Ài, tiểu tổ tông đó ham chơi lại còn quen thói phong lưu, muốn nhúng chàm nữ đệ tử Vấn Kiếm tông.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm hiểu rõ nhất tính tình của tiểu tổ tông Mục Thiên Phong, lý do bị nữ sắc giết không chút sơ hở.
Nam nhân lùn mập râu xồm nhìn chằm chằm Đinh Hạo, hỏi:
– Nói vậy là hai mươi đệ tử học viện bị tập kích chỉ mình ngươi sống sót, một đường truy sát tên giặc Vấn Kiếm tông đến chỗ này?
Đinh Hạo mờ mịt nói ra lời chuẩn bị sẵn:
– Đúng vậy. Tuy đệ tử học nghệ không tin nhưng tuyệt đối không thể để học viện mất mặt, thề báo thù cho Mục sư huynh. Đệ tử một đường bám theo, truy sát tên giặc Vấn Kiếm tông, mới rồi rốt cuộc bị đệ tử giết một tên lạc đội. Tiếc rằng hung thủ thật sự giết Mục Thiên Phong sư huynh, Lý Ngọc sư huynh đã trốn thoát…
Nam nhân lùn mập râu xồm đi tới bên cạnh xác Tào Kha tùy tiện quan sát, gật đầu, nói:
– Đúng là đệ tử của Vấn Kiếm tông, quần áo, lệnh bài đúng rồi. Nhìn độ cứng của nội tạng chắc đã mở hai huyệt khiếu, hắn tu luyện Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên. Đáng tiếc thân thể bị phá hỏng quá nặng, không điều tra ra manh mối khác.
– Quả nhiên là người Vấn Kiếm tông hạ độc thủ.
Vẻ mặt nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác độc ác nói:
– Mấy năm nay Vấn Kiếm tông nổi thanh thế ra nhiều thiên tài, có xu hướng đứng ngang với Thanh Bình học viện chúng ta. Chuyện này rắc rối đây, huống chi là tiểu tổ tông đó chuốc thốc. Chúng ta đuối lý trước, không tiện đến gõ cửa đòi công bằng.
– Mặc kệ đi, nếu như bị chủ nhân biết chuyện thì hai chúng ta không có cách nào ăn nói.
Nam nhân lùn mập râu xồm cắn răng nói:
– Mấy tên hung thủ chưa đi xa, chúng ta đuổi theo bắt người trước khi về tông môn, đem đến trước mặt chủ nhân xem như hết phận sự.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác gật đầu, nói:
– Đành vậy.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác hỏi Đinh Hạo:
– Tiểu tử, bọn họ trốn hướng nào?
Đinh Hạo chỉ hướng chính đông, biểu tình chắc chắn nói:
– Là hướng này, đại khái hai nén nhang.
– Đi!
Hai cường giả Tiên Thiên Võ Tông cảnh lắc người bay lên trời, chớp mắt biến mất trước mặt Đinh Hạo.
Đinh Hạo nhìn nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm biến mất trên bầu trời, trái tim treo cao chậm rãi rơi xuống.
– Nguy hiểm quá.
May mắn Đinh Hạo có đao kiếm song thánh thể, hai bộ hệ thống tu luyện. Trong lúc vội vã Đinh Hạo lấy ra một tò xiếc Kiếm Tổ dạy, co rút hạ đan điền và huyền khí băng sương phong tuyết tu luyện từ Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên, khiến huyền khí đao pháp trung đan điền chiếm cứ thân thể mới lừa được hai cường giả Tiên Thiên Võ Tông cảnh.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm có nằm mơ cũng không nghĩ ra trong thân thể một người cùng tu luyện hai loại tâm pháp huyền công.
Đổi lại bất cứ ai khác, dù thực lực mạnh hơn Đinh Hạo cũng sẽ bị vạch mặt.
Đương nhiên lần này Đinh Hạo rất mạo hiểm.
Nếu không nhờ Kiếm Tổ, Đao Tổ đánh tỉnh Đinh Hạo vào phút mấu chốt thì hắn bị trúng Cửu U Thần Vấn thật sự lộ ra hết.
Kiếm Tổ ở trong đầu Đinh Hạo trách móc:
– Ta nói này Tiểu Đinh Tử, sau này gia không chơi trò ú tim nữa được không? Sơ sẩy một cái ngươi bị người ta đập bẹp thì lão tử cũng đi bán muối theo ngươi.
Đao Tổ thở hổn hển vẫn còn sợ nói:
– Đúng vậy. Nay ba chúng ta là châu chấu cùng một sợi dây, nếu ngươi chết thì hai chúng ta cũng xong đời. Bà nội nó mới rồi nguy hiểm quá.
Chương 108: Miệng quạ, phức tạp
Kiếm Tổ huyên thuyên:
– Đúng rồi, làm anh hùng là tốt nhưng phải lượng sức mà làm. Lão tử ta rất không dễ dàng chọn ra truyền nhân vừa lòng, ngươi đừng làm bậy nữa. Tổ cha nó, tim lão tử đập nhanh muốn chết.
Đinh Hạo cười đắc ý, giao lưu bằng thần niệm:
– Yên tâm, cuối cùng bình an chứ có bị gì? Hì hì, sợ cái gì? Không lẽ hai tên kia sẽ quay lại sao?
Đinh Hạo chưa dứt lời trên bầu trời chợt vang tiếng rít chói tia.
Nam nhân lùn mập râu xồm Thanh Bình học viện thật sự quay về, nhanh như chớp xuất hiện không nói câu nào túm vai Đinh Hạo vèo một tiếng bay lên.
Đinh Hạo giật mình, trái tim lại treo cao.
Trong đầu Đinh Hạo yên lặng như chết.
Một lát sau, Kiếm Tổ, Đao Tổ nổi điên cùng rống to:
– Cha nó, Tiểu Đinh Tử ngươi thật là miệng quạ đen! . Đam Mỹ Sắc
Đinh Hạo:
-…
Đinh Hạo bình tĩnh nỗi lòng, thử hỏi:
– Sư thúc… Chuyện này là…?
Nam nhân lùn mập râu xồm bay đi, giải thích một câu:
– Đại thái tử của Yêu Thần Cung, Hư Không công tử và thần đồng của học viện đã săn bắn, rèn luyện tại đây. Bây giờ trong khu vực này trừ cao thủ Thanh Bình học viện chúng ta khắp nơi là cường giả yêu ma của Hư Không công tử, cực kỳ nguy hiểm. Để một mình ngươi lại đây là chết chắc, ngươi đi theo chúng ta cùng đi đi.
Ra là vậy.
Đinh Hạo hiểu ra.
Đinh Hạo có nghe nói về Yêu Thần Cung, là một tông phái rất nổi tiếng trong tông phái yêu tộc Tuyết Châu,thanh thế không kém gì Thanh Bình học viện, Vấn Kiếm tông. Yêu ma cao đẳng trong Yêu Thần Cung nhiều như mây.
Hư Không công tử gì đó nếu có danh hiệu là đại thái tử thì cũng là siêu đại nhân vật, không biết sao cùng thần đồng Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện săn bắn rèn luyện.
Cái này đúng là thần tiên đánh nhau phàm nhân gặp nạn.
Hèn chi nhiều tiểu đội rèn luyện của Vấn Kiếm tông từ bỏ, chắc gặp phải yêu ma Yêu Thần Cung hoặc bị cao thủ Thanh Bình học viện ăn hiếp, bất đắc dĩ cầu cứu Vấn Kiếm tông.
Lúc này Đinh Hạo bị xách trên không trung, nhìn xuống dưới là rừng núi mênh mông vô bờ, mây mù lượn lờ bên người, gió rít gào, cảm giác như cưỡi mây về gió, rất mạo hiểm, kích thích. Đinh Hạo dần thích cảm giác này.
Biểu hiện của Đinh Hạo khiến nam nhân lùn mập râu xồm hơi thích.
Đổi lại đệ tử bình thường khác bỗng nhiên bị kéo lên cao chắc sẽ bị hù đến hoang mang lo sợ.
Trong phút chốc nam nhân lùn mập râu xồm đuổi theo nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác đang truy tìm đằng trước.
Nam nhân lùn mập râu xồm hỏi:
– Như thế nào? Vẫn không phát hiện ra?
Vẻ mặt nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác nôn nóng lắc đầu.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác nhìn Đinh Hạo, nghiêm túc hỏi:
– Tiểu tử, có phải ngươi đang nói dối?
Tim Đinh Hạo rớt cái bịch, mặt ngoài bình tĩnh nói:
– Đúng trăm phần trăm, đệ tử tuyệt đối không che giấu gì. Chắc đám tạp chủng đó núp ở đâu rồi, trong bọn chúng có một tên làm thợ săn giỏi lẫn trốn và trừ mùi vị, rất khó đuổi theo.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác tin lời Đinh Hạo, nói:
– Ra là thế, ta đã thấy nghi một đám đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông nho nhỏ sao khó tìm vậy?
Nam nhân lùn mập râu xồm hơi kiêu ngạo nói:
– Đành chậm rãi tìm, trong thời gian ngắn thế này bọn họ tuyệt đối trốn không thoát quá xa, vẫn trong phạm vi trăm dặm. Hừ, ta không tin mười mấy con kiến nhỏ có thể thoát khỏi chúng ta tìm tòi.
Lúc này Đinh Hạo không tiện nói chen vào, lòng thầm kêu khổ.
Đinh Hạo phải nhanh chóng nghĩ cách thoát thân, không thì sớm muộn gì sẽ làm lộ.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm tìm mỗi góc bí ẩn trong trăm dặm nhưng không thấy manh mối gì, biểu tình càng lúc càng nôn nóng, ánh mắt nhìn Đinh Hạo chất chứa nghi ngờ.
Chính lúc này…
– Grao!
Tiếng yêu ma hú thê lương từ xa truyền đến, còn có vài đợt huyền khí cực kỳ mạnh mẽ.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm thầm mừng, liếc nhau. Hai cường giả Tiên Thiên Võ Tông cảnh túm Đinh Hạo xé gió bay đi.
Nhìn từ xa thấy một đoàn huyền khí nhiều màu cực kỳ mạnh mẽ không ngừng nổ.
Cây cối trong rừng liên tục ngã xuống, có siêu cường giả đấu với yêu ma cao giai, đánh túi bụi.
Hai bên chiến đấu từ dưới đất đánh lên trời, khí thế cực kỳ kinh người. Yêu ma có hai cánh, thể hình như trâu rừng, phun lửa, toàn thân bao phủ yêu khí màu tím. Nhìn màu yêu khí thì đây là đại yêu cảnh giới yêu tướng.
Một người một đại yêu hỏa hoa tứ tung, trời sập đất nứt.
Dư âm đáng sợ như bão tố khuếch tán bốn phía.
– A? Là người của Vấn Kiếm tông, chắc chắn là hung thủ.
Nam nhân lùn mập râu xồm nhìn từ xa thấy chiêu thức, trang phục một phe trong cuộc chiến, lòng mừng rỡ bay nhanh tới gần.
Ngay lúc này…
Vù vù vù vù vù!
Trung tâm chiến trường phía xa một luồng kiếm khí màu lưu ly chói lòa chợt phóng lên cao.
Kiếm khí lưu ly giống như thần binh lợi khí chém vào Yêu Tướng Dã Ngưu ngay phút nguy cấp, cắt người đại yêu ra, một bãi máu rơi xuống.
Yêu Tướng Dã Ngưu rít gào vô cùng thê lương, yêu khí tím tan biến, thân hình to lớn té từ trên trời xuống.
Đinh Hạo thầm ngạc nhiên.
– Kiếm khí lưu lý thật đáng sợ, một kiếm giết ngay một yêu tướng, rốt cuộc là loại người nào?
Đây là lần đầu tiên Đinh Hạo thấy cường giả và yêu ma cao giai chiến đấu làm người hoa mắt say mê, tựa như thần thoại. Đinh Hạo có thực lực đệ nhất đại tái năm viện đệ tử ký danh, tiêu diệt đệ tử tông phái cấp thấp như xắt rau nhưng đối mặt cuộc chiến như vậy thì không là cái đinh gì.
Hình ảnh đó khiến Đinh Hạo sâu sắc cảm giác thực lực của mình yếu, càng sôi sục máu nóng, ý chí hướng võ kiên quyết hơn.
Hai cường giả Thanh Bình học viện nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm cũng bị một kiếm kinh người phía xa chấn nhiếp.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm liếc nhau, thả chậm tốc độ, không hung ác như lúc đầu.
Ba người đến gần, tình hình đập vào mắt Đinh Hạo.
Trên mặt đất có sáu người, hai nữ bốn nam.
Trong bốn nam có ba người khoảng mười bốn, lăm tuổi, bằng tuổi Đinh Hạo. Một người lớn tuổi khoảng bốn mươi. Hai nữ giới, một người hai mươi bảy, tám tuổi mặc váy dài cung trang vàng nhạt, thân hình yêu kiều, khuôn mặt diễm lệ, có khí chất ung dung hoa quý. Một nữ nhân khác mặc giáp nhẹ đỏ rực, mười bốn, lăm tuổi, đẹp tuyệt trần.
Sáu người đều mặc trang phục Vấn Kiếm tông.
Chương 109: Gặp lại nữ nhân đẹp như nước kia
Bốn thanh niên mặc trang phục đệ tử nội môn, hai người lớn tuổi một nam một nữ thì địa vị cao hơn, khí thế không tầm thường, chắc cỡ trưởng lão nội môn.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm biểu tình trầm trọng tới gần, cách sáu người khoảng hai, ba chục thước thì đáp xuống đất.
Đinh Hạo theo sau nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm, hắn ngẩng đầu nhìn thiếu nữ mặc giáp đỏ rực trong số sáu người.
Đinh Hạo chợt phát hiện điều gì, mắt nhìn đăm đăm, óc như bị sét đánh. Não Đinh Hạo trống rỗng không thể suy nghĩ.
Không phải vì thiếu nữ mặc giáp nhẹ màu đỏ xinh đẹp thiên hạ vô song.
Bởi vì Đinh Hạo quen thiếu nữ này.
Tạ Giải Ngữ!
Chính là thiếu nữ lưu lạc bí ẩn bên Tẩy Kiếm Trì, Tạ Giải Ngữ.
Chính là thiếu nữ lưu lạc bí ẩn Đinh Hạo vẫn nhớ mãi không quên, Tạ Giải Ngữ.
Tạ Giải Ngữ mặc y phục Vấn Kiếm tông.
Thì ra Tạ Giải Ngữ không bị đào thải trong trắc nghiệm nhập tông của Vấn Kiếm tông mà thuận lợi thi vào.
Xem Tạ Giải Ngữ ăn mặc, khí chất, đặc biệt huyền khí cường đại vây quanh thân thể mềm mại xinh đẹp kia, hai trưởng lão nội môn trong tông môn cẩn thận bảo vệ bên cạnh nàng, mọi thứ chứng minh Tạ Giải Ngữ bây giờ không phải kẻ ăn xin ngày hôm đó. Tạ Giải Ngữ là phượng hoàng bay trên cành, chói mắt rực rỡ không thể nhìn.
Trong phút chốc đầu óc Đinh Hạo lóe tia sáng, hắn đã đoán được điều gì.
– Chắc nàng là một trong số thiên tài tuyệt thế hai mươi hạng đầu trên bảng xếp hạng bị giấu tên, con cưng trời sinh tu luyện võ đạo?
– May mắn vận mệnh ưu ái thiếu nữ này, nàng có được tương lai, nên mừng cho nàng.
Khóe môi Đinh Hạo bất giác cong lên, nhưng không hiểu sao hắn luôn rộng lượng bây giờ trong lòng có chút buồn bã.
Chợt có tiếng gầm khinh miệt vang lên từ phía đối diện:
– Tiểu tạp chủng, bà nội nó ngươi nhìn cái gì? Còn nhìn nữa ta móc mắt ngươi!
Đinh Hạo ngẩng đầu lên nhìn, thấy một thiếu niên cao to khóe môi có nốt ruồi đen to đứng bên cạnh Tạ Giải Ngữ. Trong mắt thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi tràn ngập cảnh cáo, rõ ràng muốn độc chiếm Tạ Giải Ngữ.
Không chỉ thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi hung ác, hai thiếu niên khác ánh mắt không tốt nhìn Đinh Hạo.
Đinh Hạo không lộ biểu tình thầm nghĩ:
– Chắc ba tên này đều theo đuổi Tạ Giải Ngữ, quá bá đạo. Nhưng ba người này mới mười ba, bốn tuổi chắc cũng là đệ tử ký danh. Bọn họ lại ở bên cạnh Tạ Giải Ngữ, vậy chắc là hạt giống huyết mạch, huyết thống trong lần tuyển nhận này của Vấn Kiếm tông.
Khi Đinh Hạo lại ngẩng đầu thì thấy Tạ Giải Ngữ mặc giáp nhẹ màu đỏ, giống nữ võ thần đẹp nhất trên trời giáng trần. Ánh mắt Tạ Giải Ngữ kỳ dị đánh giá Đinh Hạo.
Tạ Giải Ngữ đã nhận ra Đinh Hạo.
Đôi mắt trong suốt mơ hồ có kinh ngạc sau đó biến thành ý cười, dường như Tạ Giải Ngữ hiểu điều gì. Tạ Giải Ngữ không nói thẳng ra, nhẹ gật đầu với Đinh Hạo, không ai chú ý thấy.
Không hiểu sao trong khoảnh khắc này tâm tình Đinh Hạo ấm áp chưa từng có tựa như ánh nắng ban mai chiếu vào.
Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi tức giận quát:
– Tiểu tử thối, tạp chủng đê tiện như ăn xin, bà nội nó ngươi còn nhìn Tạ sư tỷ nữa? Muốn chết!
Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi lắc người bay lên như con chim to đánh ra một đấm. Một quyền ấn màu bạc trong suốt ngưng kết trên bầu trời đập xuống.
Lực lượng thật mạnh!
Đinh Hạo thầm giật mình.
Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi tung cú đấm huyễn hóa ra quyền ấn rõ ràng là chiến kỹ huyền công cực kỳ sắc bén.
Thực lực của thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi thấp nhất cũng trên ngũ khiếu Võ Đồ cảnh, trong huyền khí bạc ẩn chứa lực lượng rất quái lạ hơn xa trình độ huyền khí Võ Đồ cảnh bình thường.
Đây là điểm đáng sợ của võ sĩ huyết mạch sao?
Không đợi Đinh Hạo ra tay, nam nhân lùn mập râu xồm hừ lạnh một tiếng:
– Hừ! Tiểu tử mất dạy, cút về đi!
Nam nhân lùn mập râu xồm phất tay.
Lực lượng vô hình bay ra như bão táp.
Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi rên một tiếng lảo đảo văng ngược về, đáp xuống đất. Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi liên tục lùi ba, bốn bước mới miễn cưỡng đứng vững, biểu tình kinh sợ.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác âm trầm cười nói:
– Đám hậu bối Vấn Kiếm tông đúng là ngày càng không lễ phép. Một đệ tử ký danh huyết mạch nho nhỏ dám càn rỡ trước mặt lão già chúng ta?
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác nhìn hướng Tạ Giải Ngữ, lớn tiếng hỏi:
– Tiểu nha đầu, có phải là ngươi giết đệ tử của Thanh Bình học viện chúng ta?
Thì ra nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác hiểu lầm.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác bị Đinh Hạo lừa, nhìn Tạ Giải Ngữ dung mạo vô song, phương hoa tuyệt đại, tuyệt đối là mẫu người khiến tiểu tổ tông Mục Thiên Phong thần hồn điên đảo. Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác cho rằng Tạ Giải Ngữ là thiếu nữ bị Mục Thiên Phong chuốc thốc không thành công, gã khẳng định nàng là hung thủ.
Tạ Giải Ngữ nghe nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác chất vấn hơi nhíu mày, dường như đoán được cái gì.
Tạ Giải Ngữ không quan tâm nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác mà quay đầu nói khẽ với mỹ phụ ung dung hoa quý bên cạnh, sau đó quay đầu nghịch ngợm nháy mắt với Đinh Hạo.
Đinh Hạo chợt hiểu cái gì.
Trong khoảnh khắc…
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chiến đấu bỗng nhiên bùng nổ.
Mỹ phụ ung dung hoa quý và một trưởng lão nội môn không nói không rằng bỗng nhiên làm khó dễ, hết sức ra tay công kích nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm.
Huyền khí đáng sợ nổ tung.
Bốn người đều là cường giả từ Tiên Thiên Võ Tông cảnh trở lên, siêu mạnh.
Thân hình bốn người nhanh như chớp kéo một chuỗi cái bóng trên bầu trời, Đinh Hạo không thể bắt giữ. Dư âm chiến đấu, gió mạnh huyền khí lan tràn bốn phương tám hướng.
Đinh Hạo cách chiến trường rất gần, cảm giác hơi thở hủy diệt ập đến.
Đinh Hạo vội thả lỏng toàn thân vạn tự quyết yên, hắn như luồng khói mất sức nặng bị gió mạnh thổi bay lên.
Trong phút chốc trước mắt Đinh Hạo chớp lóe bóng đỏ, cổ tay bị nắm, cảm giác hơi lạnh tiếp xúc. Lực lượng nhu hòa mang theo Đinh Hạo bay ra ngoài, hắn ngoái đầu nhìn. Người nắm tay Đinh Hạo là Tạ Giải Ngữ, mỹ thiếu nữ mặc giáo nhẹ màu đỏ mắt tinh nghịch nhấp nháy nhìn hắn.
Giờ phút này, Đinh Hạo cảm thấy thời gian ngừng lại.
Bên tai là tiếng huyền khí nổ do cường giả Tiên Thiên Võ Tông cảnh đánh nhau nhưng giờ đây biến mất, thế giới không còn, trong mắt Đinh Hạo chỉ có thiếu nữ mỉm cười với hắn, chỉ khắc đôi mắt trong suốt vào lòng.
Chương 110: Chăm chú nhìn, tâm hữu linh tê nhất điểm thông
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bên tai Đinh Hạo có tiếng nổ dữ dội, sau đó bóng người chớp lóe, chiến đấu bỗng nhiên ngừng.
Bóng người tách ra.
Đinh Hạo đáp xuống đất thoát khỏi nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm kiềm chế đứng bên mấy người Vấn Kiếm tông.
Mỹ phụ ung dung hoa quý và một nam nhân trưởng lão nội môn Vấn Kiếm tông đã lùi về.
Đinh Hạo nhìn Tạ Giải Ngữ, nói:
– Đa tạ nàng.
Thiếu nữ này dường như có liên kết tâm hồn với Đinh Hạo, chỉ nhìn hắn một cái đã đoán được tình cảnh của hắn, nghĩ cách cứu hắn. Là tâm hữu linh tê nhất điểm thông sao?
Tạ Giải Ngữ chỉ cười nhìn Đinh Hạo, không nói.
Phía đối diện.
Nam nhân lùn mập râu xồm la làng:
– Đáng ghét, dám ra tay tập kích lại cướp đi đệ tử của Thanh Bình học viện ta, các ngươi có ý gì?
Nam nhân lùn mập râu xồm hoàn toàn không hiểu sự việc, tức giận chất vấn.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác lờ mờh iểu ra.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác nhìn Đinh Hạo, khẽ thở dài:
– Giỏi, giỏi, thật là bắn nhạn cả đời hôm nay bị nhạn mổ mù mắt, bị tiểu tử chưa ráo máu đầu nhà ngươi lừa. Nói vậy thì ngươi không phải Tôn Phi của Thanh Bình học viện mà là đệ tử Vấn Kiếm tông? Nếu ta không đoán sai, người giết Mục Thiên Phong, Lý Ngọc, các đệ tử khác của Thanh Bình học viện chính là ngươi?
Mọi người đều nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo.
Mỹ phụ hoa quý, trưởng lão nội môn Vấn Kiếm tông, ba thiếu niên vênh váo ngạc nhiên nhìn. Cho đến nay mỹ thiếu nữ lạnh băng Tạ Giải Ngữ không bao giờ quan tâm khác phái thế nhưng cười cầm tay thiếu niên toàn thân dính máu bẩn, bàn tay từ nãy đến giờ không rời ra.
Đặc biệt là ba thiếu niên kiêu ngạo kênh kiệu như thiên nga mắt tóe lửa, trông bọn họ như trái tim bị người móc ra.
Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, Đinh Hạo chủ động rút tay ra bước tới một bước.
Đinh Hạo hành lễ võ giả đúng mực, nói:
– Đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện Vấn Kiếm tông Đinh Hạo kính chào hai vị sư thúc, hai tiền bối Thanh Bình học viện.
– Đinh Hạo?
Mỹ phụ ung dung hoa quý kinh ngạc hỏi:
– Ngươi chính là Đinh Hạo đệ nhất đại tái năm viện sao? Vì sao mặc trang phục đệ tử Thanh Bình học viện? Thật là càn quấy!
Đinh Hạo cười khổ nói:
– Chuyện dài dòng, xin nghe đệ tử báo cáo.
Đinh Hạo không dấu giếm kể lại mọi chuyện.
Đương nhiên Đinh Hạo có thay đổi chi tiết như gánh cái chết của Mục Thiên Dưỡng lên vai mình, dù sao hắn giết nhiều đệ tử Thanh Bình học viện, tính thêm Mục Thiên Dưỡng cũng không sao. Cái gọi là nhiều nợ không sợ thêm, Đinh Hạo thấy không cần lôi kéo Lý Y Nhược và đồng bạn khác vào ân oán.
Nói thật là Đinh Hạo không chút hối hận khi giết đám đệ tử Thanh Bình học viện.
Thứ cặn bã đó là bại hoại trong võ giả, có gặp lại một trăm lần Đinh Hạo cũng không nương tay giết hết.
Nghe Đinh Hạo nói, tình hình tĩnh lặng, không ngờ là câu chuyện kinh tâm động phách như vậy.
Mỹ phụ ung dung hoa quý chợt cười nói:
– Tốt, giết tốt!
Mỹ phụ ung dung hoa quý vỗ tay khen Đinh Hạo:
– Không uổng là trạng nguyên đại tái năm viện của Vấn Kiếm tông ta, có gan có thức, có gánh vác có quyết đoán. Bại hại như vậy giết chết đã là may cho bọn họ. Nếu để Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ gặp phải sẽ khiến bọn họ sống không bằng chết! Hừ!
Thì ra mỹ phụ ung dung hoa quý tên gọi Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ.
Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ là nữ nhân, nghe nói đệ tử Thanh Bình học viện chuốc thuốc định hiếp nữ đệ tử Vấn Kiếm tông thì giận điên, đứng bên cạnh Đinh Hạo.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác âm trầm cười nói:
– Hừ! Người Vấn Kiếm tông thật lớn lối, không để Thanh Bình học viện ta vào mắt! Tiểu tử này chỉ nói một phía, ai tin? Chắc đệ tử Vấn Kiếm tông các ngươi làm chuyện gì xấu xa bị phát hiện nên giết người diệt khẩu đúng không?
Tuy trong lòng nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác hiểu rõ nhưng gã tuyệt đối không thừa nhận, ngược lại đổ nước bẩn vào Đinh Hạo, định đổi trắng thay đen.
Đinh Hạo cười lạnh lùng, không giải thích gì.
Lòng Đinh Hạo bằng phẳng, hắn không thẹn với lòng.
Huống chi nếu hai cường giả của Thanh Bình học viện, nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm rõ ràng muốn chỉ hươu bảo ngựa thì dù nói nhiều cũng vô dụng.
Nam nhân lùn mập râu xồm lạnh lùng cười:
– Ta khuyên các ngươi hãy giao ra tiểu tử này, mọi chuyện bỏ qua. Nếu không thì các ngươi phải gánh vác trách nhiệm này! Có biết hắn giết ai không? Trừ ca ca ruột của chủ nhân ta ra còn có Lý Ngọc, tôn tử ruột dòng độc đinh của Lý Thuần Phong trưởng lão, viện chưởng tọa thứ ba của Thanh Bình học viện. Vấn Kiếm tông không cho một giải thích thì hãy chờ hai tông phái chiến đấu đi!
Vốn nam nhân lùn mập râu xồm có chút thích Đinh Hạo nhưng đó là trên cơ sở Tôn Phi là đệ tử của Thanh Bình học viện. Bây giờ sự thích biến thành sát ý, nam nhân lùn mập râu xồm muốn bắt Đinh Hạo về cho thần đông Mục Thiên Dưỡng.
Nam nhân lùn mập râu xồm thốt lời làm Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ, trưởng lão nội môn Vấn Kiếm tông biến sắc mặt.
Địa vị như Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ trưởng lão nội môn Vấn Kiếm tông dĩ nhiên biết viện chưởng tọa thứ ba của Thanh Bình học viện có ý nghĩa gì. Nếu như nam nhân lùn mập râu xồm nói, Đinh Hạo thật sự đâm thủng trời, sơ sẩy có thể khiến Vấn Kiếm tông, Thanh Bình học viện xung đột lớn!
– Đúng là thứ gây chuyện!
– Chọc rắc rối lớn như vậy cho môn phái, sao chổi!
Ba thiếu niên sau lưng xì xầm, thanh âm khá lớn rơi vào tai đám người Đinh Hạo, Tạ Giải Ngữ, Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ, trưởng lão nội môn Vấn Kiếm tông.
Đừng nhìn Tạ Giải Ngữ dịu dàng với Đinh Hạo nhưng không mềm mỏng với người khác chút nào.
Tạ Giải Ngữ nghe nói xấu lập tức xoay người quát to:
– Câm miệng!
Mắt Tạ Giải Ngữ lóe tia thất vọng, chán ghét.
Ba thiếu niên như chuột thấy mèo ngoan ngoãn câm miệng, không dám nói câu nào.
Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ trầm ngâm giây lát, đôi mắt lóe tia kiên quyết.
– Đệ tử Vấn Kiếm tông dù làm sai cũng nên do Vấn Kiếm tông ta trừng phạt, tuyệt đối không để các ngươi muốn mang đi liền đi. Muốn tìm hiểu sự việc thì kêu Mục Thiên Dưỡng, Lý Thuần Phong đến sơn môn Vấn Kiếm tông đòi người đi, còn hôm nay đừng mong có ai mang Đinh Hạo đi!
Mỹ phụ ung dung hoa quý yểu điệu này có quyết đoán, dứt khoát, Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ giữ vững nguyên tắc không nhường một bước.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác nói:
– Vậy thì đánh đi, lát nữa các ngươi đừng hối hận!
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác vươn tay chỉ, một luồng sáng lam âm u bắn lên cao.
Luồng sáng lam siêu nhanh, hơn cả tốc độ âm thanh. Khi luồng sáng bay lên trời cao nổ tung thành hình sách to, tiếng xé rách không khí chói tai vang lên.
– Chết tiệt, đây là tín hiệu bao vây. Mau, chúng ta hãy rời khỏi đây!
Trưởng lão nội môn Vấn Kiếm tông nam biến sắc mặt, vội vàng muốn dẫn đám người Tạ Giải Ngữ rời đi.