Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập 16 [ chương 76 đến 80 ]
❮ sautiếp ❯Chương 76: Cường Đại Làm Người Ta Tuyệt Vọng
Tiếng chuông đã vang lên.
Trận đấu long tranh hổ đấu sắp bắt đầu.
Trên lôi đài.
Đinh Hạo nhìn đối thủ của mình, lần đầu tiên cảm nhận được áp lực nghẹt thở.
Lý Mục Vân là đối thủ mạnh nhất Đinh Hạo gặp, duy nhất.
Thiếu niên dần có danh hiệu Vua áo trắng trong Bạch Sam Trung Viện có phong thái vương giả, cho người cảm giác long hổ tùy hành, khí độ cao quý uy nghiêm. Lý Mục Vân đứng đầu Thất Nghĩa Minh danh chấn năm viện đông, tây, nam, bắc, trung, là niềm kiêu hãnh của Bạch Sam Trung Viện, cũng là hóa thân cường đại.
Ít có ai thấy Lý Mục Vân dốc sức ứng chiến.
Nhưng mọi người đều biết Lý Mục Vân rất mạnh, siêu mạnh.
Nếu Lý Mục Vân không mạnh thì sao Lương Phi Tuyết cam nguyện xếp hạng hai trong Thất Nghĩa Minh? Những huynh đệ kiệt ngạo bất thuần khác trong Thất Nghĩa Minh như Phùng Hành Quân, Trần Khải Đông, Võ si Trần Thắng, Tôn Cửu Thiên sẽ răm rắp nghe theo Lý Mục Vân, sai đâu đánh đó?
Nhiều lúc Lý Mục Vân chỉ đứng đối diện đã khiến địch thủ áp lực khó mà chống đợ.
Trong năm viện đại tái lần này Lý Mục Vân một đường đi tới đè bẹp đối thủ, thắng không có gì ngoài ý muốn, không có tranh luận.
Nhiều đệ tử ký danh Bạch Sam Trung Viện, người hâm mộ Lý Mục Vân, một số trưởng lão ngoại môn đều vững tin cho rằng năm viện đại tái lần đầu tiên trong đệ tử ký danh hoàn toàn chuẩn bị vì thiếu niên này. Năm viện đại tái là điển lễ đưa thiên tài tuyệt thế Lý Mục Vân lên ngôi số một.
Đinh Hạo rất mạnh.
Trước đó Đinh Hạo thể hiện ra nhiều điểm làm người giật mình.
Nhưng trong lòng đa số người cái mạnh của Đinh Hạo chưa đủ để uy hiếp Lý Mục Vân.
Lúc này khi Đinh Hạo đứng đối diện Lý Mục Vân, hắn cảm nhận được cảm giác của các đối thủ khi gặp gã. Cái cảm giác gần như tuyệt vọng, một người bình thường đối diện ngọn núi, con chim nhỏ trước biển rộng, không thể vượt qua, không thể bay lên.
Người nam nhân này trời sinh có một loại khí chất chỉ liếc mắt một cái đủ khiến đối thủ tuyệt vọng.
– Nếu ta là ngươi sẽ chủ động nhận thua.
Lý Mục Vân nhìn Đinh Hạo, bình tĩnh nói:
– Đừng mong chờ có may mắn gì, ngươi căn bản không phải đối thủ của ta.
Lời này thốt ra từ miệng Lý Mục Vân không khiến người thấy bị sỉ nhục hay xem thường, giống như vạch một sự thật.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
– Không thử thì sao biết được?
Lý Mục Vân lắc đầu, nói:
– Cho ngươi một cơ hội nữa, nhận thua đi. Ta không muốn phá hủy võ đạo chi tâm của một thiên tài còn đang trưởng thành. Chúng ta chênh lệch vượt qua ngươi tưởng tượng, Đinh Hạo, ngươi chưa có tư cách khiêu chiến cùng ta.
Đinh Hạo siết chặt kiếm rỉ sét, hỏi:
– Nếu như ngươi nói thì ai mới có tư cách khiêu chiến với ngươi?
– Trong ngũ viện có lẽ chỉ có một người hoặc không có ai.
Lý Mục Vân nhìn động tác của Đinh Hạo, lắc đầu, nói:
– Xem ra ngươi đã lựa chọn, vậy thì xuất chiêu đi. Ta nhường ngươi ba chiêu, trong vòng bao chiêu nếu ngươi khiến ta nhúc nhích một bước thì xem như ta thua.
Ăn nói thật lớn lối!
Giọng điệu quá cuồng!
Tư thế kiêu ngạo của Lý Mục Vân làm các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện chửi ầm lên.
Đinh Hạo không nói gì, kiếm rỉ sét giơ trước ngực làm thế thủ, khí thế thay đổi. Từng luồng khí lạnh lấy Đinh Hạo làm trung tâm phóng ra ngoài.
Ngay sau đó như mùa đột nhiên biến đổi.
Từng luồng khói trắng quay quanh người Đinh Hạo, trong sương khói, giọt nước ngưng kết thành bông tuyết trong suốt giống ám khí tinh xảo lại tựa tinh linh thủ hộ màu trắng chậm rãi xoay tròn quanh Đinh Hạo.
Đây là lực lượng huyền khí băng sương mạnh nhất Đinh Hạo hiện có.
Thực lực đỉnh nhị khiếu Võ Đồ cảnh.
kiếm rỉ sét khẽ rung trong tay Đinh Hạo, phát ra một chuỗi kiếm ngân.
Một giọt sương lóng lánh rực rỡ phủ lên thân kiếm.
Lúc này Đinh Hạo bùng nổ hoàn toàn lực lượng mạnh nhất của mình.
Đệ tử ký danh quanh lôi đài đá xanh mười thước toàn thân run lẩy bẩy tránh xa, vẻ mặt giật mình. Sớm nghe nói huyền khí băng sương biến dị của Đinh Hạo cựck ỳ bá đạo nhưng các đệ tử ký danh không ngờ nó bá đạo đến mức này.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khí thế bùng nổ.
Sáu ươi hạt tuyết tinh xảo bắn ra vạch độ cong hoàn mỹ khác nhau trên không trung, xoay tròn từ bốn phương tám hướng bao phủ Lý Mục Vân.
Quanh lôi đài đá xanh vang tiếng kinh kêu.
Huyền khí băng sương biến dị ngưng kết mảnh vụn băng tuyết giống ám khí chế tạo bằng tinh cương bay đầy trời thật sự rất kinh người. Đệ tử nhị khiếu Võ Đồ cảnh bình thường gặp chiêu thức kỳ dị như vậy chắc chớp mắt đã hoảng hốt luống cuống.
Lý Mục Vân mỉm cười nói:
– Loại kỹ xảo này có lẽ có thể quấy nhiễu người khác nhưng với ta… Vô dụng.
Một vệt sáng tím xẹt qua người Lý Mục Vân.
Bông tuyết lấp lánh bay đầy trời dường như gặp nhiệt độ cực nóng, chớp mắt hòa tan bốc hơi trở thành hơi nước, biến mất trong không khí.
Vù vù vù vù vù!
Lúc này trường kiếm của Đinh Hạo đã đến.
Đinh Hạo nhảy lên cao, như một tia chớp bạc, thân thể và mặt đất gần như thành đường thẳng song song.
Trường kiếm như hồng, khí lạnh bạc theo thân thể Đinh Hạo hóa thành bão tố rồng dài. Khi Lý Mục Vân tan bông tuyết tập kích thì kiếm của Đinh Hạo cách trán gã một tấc.
Mọi thứ nắm chắc thời gian không chệch một ly, Đinh Hạo đã tính kỹ từ trước.
Nhưng vẻ mặt Lý Mục Vân không có gì là ngạc nhiên.
Lý Mục Vân vẫn mỉm cười, giơ tay, hai ngón tay nhìn chậm nhưng rất nhanh vạch tàn ảnh giữa hư không. Trong tích tắc kẹp huyền khí băng sương có thể xuyên qua tường đá hao cương dày nửa thước.
Lý Mục Vân nhẹ nhàng như bắt lấy con mèo nhỏ nghịch ngợm.
Đinh Hạo ở trên không trung, cổ tay run lên, trường kiếm không thể đâm tới nửa phần.
Công kích lại lần nữa vô hiệu!
Nhưng mắt Đinh Hạo càng sáng, không có vẻ gì là thất vọng.
Bởi vì trong khoảnh khắc huyền khí băng sương lại bùng nổ, một tầng sương bạc không thể ngăn chặn dọc theo mũi kiếm an tràn hướng ngón tay, bàn tay, cổ tay, cánh tay, bả vai Lý Mục Vân.
– Đây chính là huyền khí thuộc tính biến dị siêu đẳng thần giai của ngươi?
Lý Mục Vân cười khẽ nói:
– Chỉ có thế.
Khi Lý Mục Vân nói chuyện thì lòng bàn tay tỏa ánh sáng tím nhạt.
Không biết huyền khí tím là thuộc tính gì, không có hơi nóng, uy nhiếp trung chính hệt như Lý Mục Vân. Nhưng khi tia sáng tím chớp lóe lại giống nước sôi đổ vào tuyết chớp mắt xau đuổi sương bạc đông trên cánh tay.
Lý Mục Vân cường đại làm người ta tuyệt vọng.
Chương 77: Mỗi người có kiêu ngạo riêng (2)
– Vậy sao? Ta thấy hơi rốt cuộc rồi, đến đi!
Đinh Hạo liếm môi, trong mắt rực cháy đấu chí điên cuồng.
Đinh Hạo trong khoảnh khắc này cho ngươi cảm giác giống thanh trường kiếm sắc bén, có lẽ không đánh lại nhưng thà gãy không cong.
Kiếm khách có lòng kiêu ngạo của kiếm khách.
Đinh Hạo có sự kiêu ngạo của Đinh Hạo.
Dường như bị đấu chí đốt cháy trong mắt Đinh Hạo tổn thương, đáy mắt Lý Mục Vân hoảng hốt, chợt nhớ đến người nào, chuyện gì.
Lý Mục Vân ngẩng đầu nhìn chân trời dường như chìm vào hồi ức, một lúc lâu sau biểu tình của gã biến sắc bén.
Lý Mục Vân nghiêm túc gật đầu, nói:
– Vẫn là ba chiêu, lần này đến lượt ta tấn công. Nếu ngươi đỡ được ba chiêu của ta coi như ngow thắng.
Lý Mục Vân nói xong rút trường kiếm bên hông ra.
Mũi kiếm sáng tỏ, giống như một ngân hà thấtl uyện bỗng nhiên xuất hiện trên lôi đài đá xanh, rét lạnh thấu xương.
Dưới lôi đài đá xanh, các huynh đệ Thất Nghĩa Minh biến sắc mặt. Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy đại ra rút kiếm, rốt cuộc sắp dùng hết sức rồi sao?
Lúc trước Đinh Hạo nói khiến đại ca nhớ đến cái gì mà bỗng làm ra quyết định đó?
Mấy người khác hét lên.
Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Lý Mục Vân rút kiếm trong năm viện đại tái.
Trong đám người, mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược bị vây quanh chính giữa tim treo cao, thấy bất an vô cùng.
Khi Lý Mục Vân không rút kiếm Đinh Hạo đã rất vất vả, nếu gã bùng nổ lực lượng thật sự thì hắn chống đỡ nổi không?
Có lẽ Đinh Hạo sẽ bị thương. Tên ngu óc heo này tại sao không nhận thua cho rồi?
Trên lôi đài.
Lý Mục Vân giơ kiếm ngang trước ngực, ngón tay trượt trên thân kiếm. Một vệt sáng tím nhạt bám vào thân kiếm.
– Kiếm thứ nhất!
Chưa dứt lời Lý Mục Vân đã như u linh đến trước mặt Đinh Hạo, trường kiếm đốt cháy ngọn lửa tím không chút hóa mỹ hóa thành sao băng bắn vào mặt Đinh Hạo nó như nỗ tiễn loại lớn bắn ra khi công thành.
Vù vù vù vù vù!
Không khí bị trường kiếm bay nhanh cắt ra, phát ra tiếng rít chói tai.
Gió mạnh thổi như muốn cắt rời sàn đá trên lôi đài.
Nhanh!
Một kiếm này nhanh tới cực điểm.
So với một kiếm này thì lúc trước Đinh Hạo ra kiếm không tính là khoái kiếm.
Đây là thực lực vượt qua đỉnh tam khiếu Võ Đồ cảnh, mỗi giây hơn ba mươi chuyển huyền khí thúc đẩy.
Thực lực của Lý Mục Vân nhanh đến cực điểm, đệ tử ký danh tam khiếu Võ Đồ cảnh bình thường không ngăn được chứ nói gì đến Đinh Hạo là đỉnh nhị khiếu Võ Đồ cảnh.
Đinh Hạo cảm thấy như có vòi rồngl oại nhỏ ập vào mặt, áo xanh và tóc dài bay ra sau.
– Không ngăn được, không thể ngăn cản. Quá nhanh, trốn không thoát, căn bản trốn không thoát! Làm thế nào? Làm thế nào? Làm thế nào? Phải làm thế nào?
Trong khoảnh khắc này đầu óc Đinh Hạo xẹt qua vô số suy nghĩ nhưng không bắt được một chút linh cảm. Đối diện một kiếm trực tiếp, bá đạo, hủy diệt của Lý Mục Vân, Đinh Hạo không tìm ra cách phá giải.
Vào phút nguy cấp thân thể Đinh Hạo hành động trước khi lý trí kịp nghĩ.
Kiếm rỉ sét rung vù vù theo cổ tay Đinh Hạo chuyển động vạch từng đường cong quái dị trên không trung. Tựa như sao băng rực rỡ, giống như sơn ca bay múa rơi rụng từng vệt võng kiếm trước mặt Đinh Hạo.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Chớp mắt hai thanh kiếm va chạm liên miên, tốc độ khó nắm bắt, tiếng kim loại ngân vang.
Không trung bỗng bùng nổ hỏa hoa trong phút chốc.
Trường kiếm của Lý Mục Vân trong hỏa hao từng chút một đến gần trán Đinh Hạo.
Toàn quá trình như quay động tác chậm, kỳ tích dần xuất hiện. Một kiếm bá đạo không gì sánh được đột phá một tầng võng kiếm Đinh Hạo múa thì tốc độ sẽ chậm hơn một phần, khí thế yếu đi một phần.
Giống như một người siêng năng gõ cửa, go cỡ nào vẫn không được chủ nhân đáp lại.
Bế Môn Tạ Khách kiếm thức!
Một vệt sáng chợt lóe trong đầu Đinh Hạo.
Đinh Hạo bản năng thi triển ra một chiêu chính là Bế Môn Tạ Khách kiếm thức trong bộ kiếm thế vô danh đêm hôm qua trên đỉnh núi Quái Khách Áo Xanh dạy cho, được gọi là một chiêu tuyệt đỉnh phòng ngự.
Trong chiêu thức này ẩn chứa vô cùng ảo diệu, ngộ tính của Đinh Hạo như yêu nghiệt nghĩ suốt đêm vẫn chưa thấu triệt.
Lúc trước khi cứu Lý Lan Đinh Hạo định hoàn thành chiêu này, tiếc rằng mỗi lần chỉ được một nửa kiếm thức, hơi ngăn cản Lương Phi Tuyết giống như dã thú truy kích nhưng cũng bị chấn xuống lôi đài đá xanh.
Vì vậy lúc đối diện Lý Mục Vân, Đinh Hạo không nghĩ đến sẽ dùng Bế Môn Tạ Khách kiếm thức.
Đinh Hạo không ngờ bản năng khiến thân thể lựa chọn tốt nhất.
Áp lực quá nặng nề, đầu óc Đinh Hạo trống rỗng, chìm vào trạng thái chân không. Thế nhưng ma xui quỷ khiến Đinh Hạo hoàn thành Bế Môn Tạ Khách kiếm thức cực kỳ phức tạp thâm ảo bảy phần.
Tuy chỉ có bảy phần nhưng đủ đỡ một kiếm hủy diệt của Lý Mục Vân.
Hèn chi Quái Khách Áo Xanh tự tin như vậy, dám tuyên bố toàn Vấn Kiếm tông không bao nhiêu người phá được Bế Môn Tạ Khách kiếm thức.
Phía đối diện, Lý Mục Vân lại lộ biểu tình bất ngờ.
Con ngươi Lý Mục Vân phản chiếu từng tầng võng kiếm kiếm rỉ sét múa trên không trung, cuối cùng chuỗi ảnh ngược đọng lại thành kinh ngạc trên mặt gã.
Đây là kiếm thức, kiếm pháp gì? Lực lượng kỳ lạ, không ngờ… Không ngờ với thực lực nhị khiếu Võ Đồ cảnh ngăn cản một kiếm vượt qua đỉnh tam khiếu Võ Đồ cảnh của Lý Mục Vân. Không lẽ Đinh Hạo che giấu thực lực?
Bộp bộp bộp bộp bộp bộp!
Đinh Hạo liên tục lùi bảy, tám bước mới dừng lại.
– Ta đỡ được một kiếm của Lý Mục Vân?
Đinh Hạo rời khỏi trạng thái chân không, suy nghĩ sơ đã hiểu chuyện xảy ra.
Phía đối diện, Lý Mục Vân không công kích.
Vẻ kinh sợ đã biến mất trên mặt Lý Mục Vân, lại trở về bình tĩnh. Lý Mục Vân cầm trường kiếm lấp lóe ngọn lửa tím từng bước một đến gần Đinh Hạo.
– Ngươi cho ta niềm vui bất ngờ nhưng đáng tiếc, dừng ở đây.
* * *
Mãi đến lúc này người quanh lôi đài đá xanh mới hiểu chuyện gì xảy ra.
Đệ tử ký danh Bạch Sam Trung Viện kinh kêu, đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện hò reo cùng lúc vang lên. Trận tỷ võ có quá nhiều biến chuyển bất ngờ. Khi Lý Mục Vân bùng nổ thực lực trên đỉnh tam khiếu Võ Đồ cảnh thì trong lòng nhiều người nghĩ tỷ võ đã đặt dấu chấm hết, tuyên án Đinh Hạo thất bại.
Nhưng không ngờ vào phút cuối Đinh Hạo thi triển kiếm pháp chưa từng nghe hoặc thấy, không thể tưởng tượng nổi nghịch chuyển tuyệt cảnh.
Đám người Trương Phàm, Vương Tiểu Thất, Phương Thiên Dực nhảy cẫng lên, còn có mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược.
Lý Lan ở phía xa đứng xem lộ biểu tình nhẹ nhõm.
Chương 78: Ước định ba kiếm
Phía xa hơn, chủ nhân đôi mắt đẹp, khuôn mặt tuyệt trần lộ vui mừng.
– Kiếm pháp như vậy… Thì ra ngươi còn óc cơ duyên khác, nói vậy là ngươi đã nắm được tia sáng chiến thắng?
Trên đài xem lễ, các đại nhân vật kinh ngạc bàn tán. Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi biểu tình lúng túng. Trình Phi không khách sáo cười to. Tuy Lãnh Nhất Toàn vẫn híp mắt nhưng khóe môi cong lên.
Những người này là cường giả thật sự, ánh mắt sắc bén tất nhiên nhìn ra được mới rồi Đinh Hạo thi triển kiếm thức kinh diễm biết bao.
Chỉ một kiếm này đủ cho Đinh Hạo tranh thủ cơ hội thắng trận.
* * *
– Kiếm thứ hai.
Người Lý Mục Vân dâng lên ngọn lửa tím nhạt, sơng tím khuếch tán bốn phía. Khí thế của Lý Mục Vân tăng vùn vụt chớp mắt vượt qua trung giai tứ khiếu Võ Đồ cảnh, đạp một bước, vung trường kiếm lên.
Mọi người nheo mắt lại.
Bởi vì trường kiếm của Lý Mục Vân tỏa ánh sáng rực rỡ như mặt trời nhỏ màu tím. Một thanh kiếm biến thành hai, ba, bốn, mười!
Hình ảnh cực kỳ quái dị.
Kiếm của Lý Mục Vân tựa mảnh vỡ ánh nắng làm tầm mắt, thị giác mọi người cắt lát không thể bắt giữ bóng kiếm trí mạng.
* * *
Thái Nhất Phân Kiếm Quang!
Ngoài cùng đám đông, Lý Lan cực kỳ giật mình kiềm không được kinh hô ra tiếng.
Lý Lan có lai lịch bí ẩn, học thức uyên bác nên nhận ra ngay kiếm pháp Lý Mục Vân thi triển chính là chiến kỹ huyền công cực phẩm nhân giai nổi tiếng lẫy lừng trong Vấn Kiếm tông, Thái Nhất Phân Kiếm Quang.
Kiếm pháp Thái Nhất Phân Kiếm Quang vốn cất trong Tàng Kiếm Đường của Vấn Kiếm tông, là một trong sau trăm tám mươi chín loại kiếm thuật độc môn của Vấn Kiếm tông.
Trong chiến kỹ huyền công nhân giai, Thái Nhất Phân Kiếm Quang tuyệt đối là cực phẩm, uy lực sánh bằng hạ phẩm địa giai. Đối với đệ tử ký danh bình thường, đệ tử ngoại môn thì phải có điểm cống hiến cho môn phái cực cao, hoặc nguyên nhân rất đặc biệt mới học được.
Làm sao Lý Mục Vân học được kiếm kỹ huyền công này?
Rốt cuộc Lý Mục Vân có thân phận gì?
Cùng lúc đó, trên đài xem lễ, rất nhiều người biết lai lịch kiếm kỹ Thái Nhất Phân Kiếm Quang lộ vẻ giật mình.
* * *
Keng!
Trường kiếm bị ném ra giống như cầu vồng cắm phập xuống sàn lôi đài đá xanh, xuyên thấu qua tảng đá minh văn sư gia cố, rung vù vù.
Lý Mục Vân ném ra trường kiếm, nhìn Đinh Hạo, bình tĩnh nói:
– Ngươi thắng, ta không phá được một thức kiếm pháp của ngươi. . Harry Potter fanfic
Đinh Hạo ngạc nhiên nhìn đối thủ.
Ước hẹn ba kiếm còn một kiếm cuối.
Không ngờ lúc này Lý Mục Vân thế nhưng chủ động nhận thua.
Giây trước đệ nhất nhân Thất Nghĩa Minh trong Bạch Sam Trung Viện thi triển ra Thái Nhất Phân Kiếm Quang uy lực kinh người, liên tục đột phá hai mươi mốt tầng võng kiếm Bế Môn Tạ Khách kiếm thức của Đinh Hạo, buộc hắn lùi hơn mười bước.
Nhưng cuối cùng Thái Nhất Phân Kiếm Quang không thể phá giải Bế Môn Tạ Khách kiếm thức.
– Ta tạm thời không nghĩ ra có kiếm pháp gì phá được kiếm thức quái lạ của ngươi nên ngươi thắng trận tỷ võ này.
Mặt Lý Mục Vân không hề ủ rũ, biểu tình bình tĩnh nói:
– Nhưng ước định ba kiếm của chúng ta còn hiệu lực, một kiếm còn lại chờ sau này có một ngày ta tìm ra cách phá giải sẽ dùng kiếm cuối cùng đánh bại ngươi.
Nói thật là lúc này Đinh Hạo bị thiên tài phong độ vowng giả trước mắt khuất phục.
Khí độ, thong dong, sự kiêu ngạo này không ai bắt chước được.
Đối với Lý Mục Vân dường như năm viện đại tái không đủ để gã cuồng nhiệt như đệ tử ký danh khác.
Đinh Hạo gật đầu, nói:
– Được, còn một kiếm, ta chờ ngươi.
Lý Mục Vân gật đầu, lắc người, thân hình uyển chuyển như con chim tự do nhảy xuống lôi đài đá xanh. Trong tiếng ồn ào, Lý Mục Vân dần đi xa khuất.
Trọng tài ngây ra nửa ngày mới do dự cao giọng quát:
– Thanh Sam Đông Viện, Đinh Hạo thắng!
– Ui cha!
– Đinh sư huynh quá giỏi!
– Vạn tuế! Đinh sư huynh vạn tuế! Thanh Sam Đông Viện vạn tuế!
Dưới lôi đài đá xanh bùng nổ tiếng hoan hô, các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện khó kiềm nén lòng hưng phấn kích động, điên cuồng hoan hô reo hò. Quá trình tỷ võ khúc chiết làm bọn họ từng cho rằng Đinh Hạo thua chắc, tuy biết cuối cùng Đinh sư huynh kính yêu sẽ sáng tạo kỳ tích, trở thành người thắng cuối cùng.
Các đệ tử ký danh Bạch Sam Trung Viện biểu tình phức tạp.
Giấc mộng hai cường giả Bạch Sam Trung Viện gặp nhau vòng chung kết năm viện đại tái lần đầu tiên đã tan vỡ.
Tuy rằng người sáng suốt nhìn ra được chỉ tính cảnh giới huyền khí, sức chiến đấu đối địch thì Đinh Hạo thua xa Lý Mục Vân, nhưng bọn họ phải công nhận vào phút cuối hắn hai lần dùng một thức kiếm pháp chặn công kích của Lý Mục Vân quá khó tin.
Đổi lại bất cứ ai, dù thực lực cao hơn Lý Mục Vân cũng không thể phá giỉa một thức kiếm pháp phòng thủ của Đinh Hạo.
Đây là thể hiện thực lực.
Đinh Hạo tiến vào chung kết danh xứng với thực.
Lý Mục Vân quá kiêu ngạo, ngạo đến nếu không thể đánh bại Đinh Hạo theo lời đã tuyên bố thì gã thà rằng nhận thua!
Hai thiên tài đụng độ, cuối cùng người may mắn thắng.
* * *
Còn khoảng ba canh giờ là trời tối.
Mặt trời đỏ treo trên dãy núi phía tây tỏa ra ánh sáng cuối cùng, khoảng một tháng nữa là mùa thu ngắn ngủi kết thúc. Mảnh đất Tuyết Châu sẽ tiến vào mùa đông dài dòng rét lạnh, lúc đó không có ánh nắng ấm áp như vậy.
Diễn Võ Đường ngoại môn bậc hai lúc này tụ tập nhiều người nhất.
Ngoài cùng, một số người thường thường xóm nghèo khu rác đã làm xong công tác quét dọn lục tục xuất hiện, xa xa nhìn lôi đài đá xanh số một ở chính giữa. Bởi vì bọn họ nghe nói một vị thiếu niên thiên tài cũng đến từ xóm nghèo một đường kinh tài tuyệt diễm, đánh bại các đối thủ cuối cùng tiến vào chung kết năm viện đại tái đệ tử ký danh.
Nhiều năm qua lần đầu tiên có chuyện này.
Tuy trong bọn họ không ai biết Đinh Hạo nhưng lúc này cảm thấy phấn chấn và kiêu ngạo.
Điều bọn họ có thể làm là đứng từ xa nhìn, dùng cách thấp hèn cổ vũ cho thiếu niên đến từ khu bần dân xóm rác.
Trong đám người có phụ mẫu của Triệu Tinh Thành và gã.
Bá vương khu bần dân, thiếu niên này từ sau khi khiêu khích Đinh Hạo bị đánh bầm dập thì thay đổi hẳn, con hư biết nghĩ lại quý hơn vàng. Lúc trước Triệu Tinh Thành tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông rốt cuộc vào được Vấn Kiếm tông, bị phân đến Hồng Sam Tây Viện toàn quân bị diệt, thay đổi cá tính nôn nóng bạo lực, thanh tu khổ luyện, cũng biết hiếu thuận phụ mẫu.
Chương 79: Chung kết
Còn Tống Kiếm Nam đệ tử ký danh lúc thi năm đã bị rớt, rời khỏi sơn môn Vấn Kiếm tông.
Có lẽ kết cuộc của Tống Kiếm Nam khiến Triệu Tinh Thành suy nghĩ lại, là nguyên nhân xúc tiến gã lãng tử quay đầu.
Triệu Đại Hải khó tin nói:
– Trước kia Tiểu Đinh Tử ở xóm nghèo bộ dáng ngơ ngác, không ngờ người khờ có phúc của nó, đột nhiên thông suốt, thế nhưng trở thành thiên tài vào chung kết năm viện đại tái.
– Đinh sư huynh kỳ tài ngút trời, ba năm không lên tiếng nhất minh kinh nhân.
Triệu Tinh Thành nói:
– Nhưng phụ thân yên tâm, một ngày nào đó ta cũng sẽ trở thành cao thủ giống Đinh sư huynh. Khi đó được tông môn ban thưởng, ta sẽ khiến phụ thân và mẫu thân rời khỏi khu rác này đi trước núi sống hưởng phúc.
Triệu Đại Hải vui mừng nói:
– Tốt, tốt.
Trước kia nhi tử của gã hoành hành bá đạo, gây nhiều tai họa, Triệu Đại Hải không yên tâm. Không ngờ sau khi bị Đinh Hạo đánh một trận Triệu Tinh Thành đã tốt lên nhiều.
Triệu Đại Hải hơi lo lắng hỏi:
– Đúng rồi, ngươi đã từng gây chuyện với Tiểu Đinh Tử nhiều lần, bây giờ hắn nổi tiếng có làm khó dễ ngươi không?
Triệu Tinh Thành cười thoải mái nói:
– Phụ thân yên tâm, đều là chuyện đã qua. Đinh sư huynh khoan dung rộng lượng, cực kỳ thân thiện. Bây giờ không chỉ có Thanh Sam Đông Viện, tất cả đệ tử ký danh năm viện đa phần khen Đinh sư huynh là người tốt. Gần đây ta mới xin Đinh sư huynh chỉ dạy vài khó khăn tu luyện, sư huynh đều giải đáp cho ta.
– Tiểu tử nhà ngươi phải nhớ Tiểu Đinh Tử tốt bụng, người ta là thần long sẽ bay lượn chín tầng trời. Ngươi nhớ đừng thành sâu là phụ thân ta đây yên tâm nhiều.
– Biết rồi, làm gì có phụ thân nào nói nhi tử mình như vậy. Cho dù ta không thành rồng cũng sẽ là một con giao, hì hì.
Đối thoại tương tự lan nhanh trong đám người khu bần dân đứng bên ngoài cùng. Có người nhớ lại những chuyện lý thú trước kia với Đinh Hạo, có người vô cùng hâm mộ. Tâm tình của bọn họ giống nhau, đó là hy vọng trong trận chung kết sắp bắt đầu Đinh Hạo sẽ đoạt giải nhất.
* * *
– Ha ha ha ha ha ha! Giàu, giàu, Trương Phàm, chúng ta giàu rồi!
Vương Tiểu Thất kéo Trương Phàm cuồng cười chạy nhanh hướng quầy đặt cược. Đinh Hạo nghịch chuyển chiến thắng, tỷ lệ bồi khổng lồ khiến lúc trước Vương Tiểu Thất đặt một vạn lượng hoàng kim chớp mắt thành tám vạn lượng. Cái này chính là một đêm phất nhanh, trên đời làm gì có đầu tư kiếm lời nhiều như vậy.
Trương Phàm mừng rỡ cười không khép miệng.
Trong ánh mắt ghen tỵ, hâm mộ, nhà cái ai oán khóc không ra nước mắt, Trương Phàm, Vương Tiểu Thất nhanh chóng đổi kim phiếu, nghênh ngang rời đi.
– Ha ha ha ha ha ha! Một vạn kiếm tám vạn. Ta hai vạn, ngươi hai vạn, Đinh sư huynh bốn vạn. Hì hì, lần này chúng ta giàu thật, với số tiền này có thể mau nhiều linh dược, linh thảo khiến chúng ta tiến bộ hơn trên đường tu luyện. Ha ha ha ha ha ha!
Vương Tiểu Thất cười muốn toét mang tai.
Trương Phàm vội từ chối:
– Có ta? Ta không ra sức gì, không thể nhận…
– Này, lúc trước đã nói rồi, chừng nào thắng mọi người chia tiền. Ngươi làm vậy không lẽ là không xem Vương Tiểu Thất ta là huynh đệ? Hay ngươi còn ghi hận ngày đầu nhập tông ta miệng thối nói mấy lời đó với ngươi và phụ thân của ngươi?
Vương Tiểu Thất cố ý hỏi gắt thiếu niên thợ săn.
Trương Phàm chưa từng thấy nhiều vàng như vậy, lúng túng không biết nên nói cái gì.
– Ta không có, chuyện đã qua… Ta… Ngươi…
Vương Tiểu Thất vỗ mạnh vai Trương Phàm, kiên quyết nói:
– Cứ vậy đi. Nếu xem trọng Vương Tiểu Thất ta thì hãy nhận hai vạn im này. Con người ta miệng thối, đắc tội nhiều người nhưng bụng không xấu. Số vàng này xem như thay ta xin lỗi ngươi chuyện hôm đó. Huynh đệ, ngươi có thể mua nhiều linh thảo, linh dược cấp bậc thâp giúp ngươi nhanh chóng đột phá, ngưng tụ hạt giống huyền khí. Đợi khi nào thực lực của ngươi biến mạnh thì quay về giúp ta.
Trương Phàm ngần ngừ:
– Cái này…
Trương Phàm ngẫm nghĩ tình trạng chậm chạp hiện giờ cũng vì tư chất quá bình thường, gã lại nhớ đến phụ mẫu, thúc thúc trong nhà mong chờ. Nếu Trương Phàm cầm số kim phiếu này tương đương có vốn liếng đột phá thực lực, cuối cùng thiếu niên thợ săn gật đầu nhận.
Trương Phàm nghiêm túc nói:
– Ta thiếu ngươi một nhân tình lớn, thợ săn Bách Man sơn có ân phải trả, sau này ngươi chính là huynh đệ của ta.
Vương Tiểu Thất đấm Trương Phàm một cú, cười nói:
– Vậy mới được, chúng ta sớm là huynh đệ. Đi, đi cổ vũ cho Đinh sư huynh, sắp bắt đầu trận chung kết.
Vương Tiểu Thất sẽ không ngu nói có đặt Lý Mục Vân ba vạn lượng, chia tiền như vậy tương đương gã lỗ một vạn. Tuy nhiên so với kim tiền thì Vương Tiểu Thất càng xem trọng tương lai Đinh Hạo, Trương Phàm hơn. Đinh Hạo thì lộ rõ mũi nhọn, chắc chắn sẽ thành đối tượng Vấn Kiếm tông trọng điểm bồi dưỡng. Trương Phàm mặc dù tư chất kém nhưng nghị lực kinh người, có quan hệ tốt với Đinh Hạo khiến Vương Tiểu Thất không thể không chú trọng.
Đương nhiên sâu trong lòng Vương Tiểu Thất, mấy ngày tiếp xúc khiến gã chấp nhận bạn cùng phòng bình thường như Trương Phàm.
Đây là tình bạn thứ nhất không gì phá nổi Vương Tiểu Thất nhận được trong Vấn Kiếm tông.
* * *
năm viện đại tái lần một đệ nhất nhân trong đệ tử ký danh sẽ sinh ra từ cuộc quyết đấu giữa Lương Phi Tuyết và Đinh Hạo.
Có thể nói trận chiến này gió nổi mây phun, hấp dẫn mọi người chú ý.
So tài chưa bắt đầu nhưng đài xem lễ đã chật ních. Một số đệ tử nội môn cao đẳng không có hứng thú đệ tử ký danh chiến đấu cũng chạy tới nhìn chung kết.
Đặc biệt là lúc trước Đinh Hạo thể hiện một thức kiếm pháp kinh diễm tuyệt luân đồn ra ngoài, hấp dẫn nhiều người đến quan sát, muốn thấu triệt một hai.
Ba vị minh văn sư đang tranh thủ thời gian sửa chữa lôi đài đá xanh bị trận chiến lúc trước làm tổn hại, kiểm tra các loại trang bị. Minh văn sư khắc các loại phù võ sĩăn huyền ảo trên tảng đá, tăng mạnh độ cứng cho đá để bảo đảm chung kết diễn tiến suôn sẻ.
Quanh lôi đài số một đã là biển người, vô cùng ồn ào bàn tán, dự đoán thắng bại cuối cùng.
– Ta thấy Đinh sư huynh thắng chắc. Lý Mục Vân còn nhận thua, Lương Phi Tuyết xếp thứ hai trong Thất Nghĩa Minh chẳng lẽ mạnh hơn Lý Mục Vân sao?
– Chưa chắc. Lý Mục Vân nhận thua là vì lúc đầu hắn nói quá trọn vẹn, nếu không có ước định ba kiếm thì thực lực Lý Mục Vân cường đại có thể đánh bay Đinh Hạo xuống lôi đài.
– Đừng quên cuối cùng Đinh sư huynh bày ra một thức kiếm pháp quái dị.
– Trong người Lương Phi Tuyết ẩn chứa lực lượng đáng sợ, một khi hắn kích phát ra thì khó đoán kết cuộc.
Đám đông bàn tán ồn ào, tỷ võ diễn biến đến bây giờ đã lên cao trào, mọi người sốt ruột muốn biết người cuối cùng đánh bại tất cả đối thủ gom ngàn vạn vinh diệu, đứng trên cao ngôi số một năm viện đông, tây, nam, bắc, trung, nhận tất cả quỳ bái sẽ là ai?
Khu tuyển thủ nghỉ ngơi, Đinh Hạo và Lương Phi Tuyết cùng ở bên trong.
Các đại biểu Thanh Sam Đông Viện vây quanh Đinh Hạo. Các huynh đệ Thất Nghĩa Minh Bạch Sam Trung Viện thì vòng quanh Lương Phi Tuyết, chuẩn bị cuối cùng cho trận tỷ võ sau một nén nhang. Không khí nóng rực, giương cung bạt kiếm.
Chương 80: Đến đây, chiến đấu sảng khoái!
Lúc trước Lương Phi Tuyết đấu với Lý Lan, Nhậm Tiêu Dao đã hao tổn nhiều, bây giờ đang giành giật từng giây lấy sức. Tuy nhiên Lương Phi Tuyết có thời gian nghỉ ngơi dài hơn Đinh Hạo. Đinh Hạo chiến đấu với Lý Mục Vân cũng tốn sức, tính ra thì hai bên ngang nhau.
Vương Tiểu Thất, Trương Phàm một trái một phải xoa bóp giúp Đinh Hạo buông lỏng cơ bắp.
Đinh Hạo nhắm mắt dưỡng thần.
Theo lý thì vượt ải Lý Mục Vân rồi Đinh Hạo không cần lo gì nữa, nhưng không hiểu sao hắn trực giác không thể thả lỏng. Lực lượng ẩn giấu trong thân thể Lương Phi Tuyết khiến người ta giật mình.
Cònn hớ lúc Đinh Hạo chiến đấu với Lý Mục Vân, gã từng nói nếu trong đệ tử ký danh có người có thể đánh bại gã thì chỉ có một.
Đinh Hạo nghi ngờ người đó chính là Lương Phi Tuyết.
Lương Phi Tuyết danh chấn năm viện đông, tây, nam, bắc, trung, thiếu niên bí ẩn.
Đi đến bước này rồi tất nhiên Đinh Hạo muốn tiến tới giật giải nhất, được cơ hội vào kho vũ khí Tàng Kiếm Đường của Vấn Kiếm tông chọn một chiến kỹ huyền công.
Một nén nhang nhanh chóng trôi qua.
Giọng trọng tài vang lên trong khu nghỉ ngơi.
Chung kết đã đến.
Lôi đài số một mới sửa lại tắm trong ánh hoàng hôn rất đẹp, ánh sáng lấp lánh như tấm bia to, một ngai vua chờ người chiến thắng cuối cùng ngồi trên đó, hưởng thụ vinh diệu duy nhất.
Trong tiếng kêu gào như sóng thần, mọi ánh mắt chăm chú nhìn, Đinh Hạo và Lương Phi Tuyết đi lên lôi đài.
Đinh Hạo là vua hâm mộ đệ tử ký danh lần này, thanh thế người hâm mộ vượt trội Lương Phi Tuyết. Nghiêng tai lắng nghe đa số người reo hò cái tên Đinh Hạo.
Sự thật là sau khi Đinh Hạo may mắn qua ải Lý Mục Vân thì càng nhiều người ủng hộ hắn.
Vù vù vù vù vù!
Tiếng chuông chiến đấu vang lên.
Tiếng kêu gào chói tai làm người ta sôi sục máu nóng.
Hai thiếu niên thiên tài cách nhau mười thước ngừng lại, đánh giá đối phương.
– Hãy thoải mái chiến đấu đi, Đinh Hạo.
Mắt phượng đốt cháy chiến ý, Lương Phi Tuyết nói:
– Bạch Sam Trung Viện không thua, Thất Nghĩa Minh có kiêu ngạo của mình. Hôm nay ta không chiến đấu vì bản thân nên sẽ không chút do dự sử dụng lực lượng cấm kỵ đó.
– Là lực lượng đã đánh bị thương Lý Lan sao?
Đinh Hạo nắm chặt kiếm rỉ sét, mỉm cười nói:
– Ngươi có kiêu ngạo của các ngươi, ta cũng có tín niệm của mình. Thanh Sam Đông Viện tuyệt đối không kém hơn Bạch Sam Trung Viện, ngươi đánh bại Lý Lan sư huynh chẳng qua nhờ may mắn.
– Rất nhanh sẽ biết ai may mắn.
Một vệt đỏ hiện lên trong mắt Lương Phi Tuyết.
Giống như mỗi lần trước Lương Phi Tuyết sử dụng lực lượng này, ký ức và khả năng suy nghĩ chậm rãi biến mất trong người gã. Sát ý bạo ngược chưa từng có dâng lên óc, phút cuối cùng Lương Phi Tuyết nhìn các huynh đệ Thất Nghĩa Minh đứng dưới lôi đài số một, thấy ánh mắt bọn họ chăm chú nhìn mình, thấy Lý Mục Vân ra vẻ bình tĩnh nhưng rất lo lắng.
Chỉ mình Lương Phi Tuyết biết tại sao Lý Mục Vân dễ dàng từ bỏ trận bán kết, tại sao không đặt nặng vinh diệu đệ nhất nhân năm viện đại tái lần đầu.
Bởi vì Lý Mục Vân vững tin Lương Phi Tuyết sẽ thắng giải nhất.
Cũng bởi vì Lý Mục Vân không muốn trên lôi đài số một rút kiếm chãi vào huynh đệ thân thiết nhất.
Bảy người Thất Nghĩa Minh thân như một thể, dù là ai cuối cùng giành giải nhất sẽ là vinh diệu của Thất Nghĩa Minh, là kiêu hãnh của bảy người.
Lương Phi Tuyết rống to:
– Vì các huynh đệ ta sẽ sử dụng lực lượng cấm kỵ, Đinh Hạo, hãy chuẩn bị thất bại đi!
Trong khoảnh khắc này toàn thân Lương Phi Tuyết lượn lờ điểm sáng đỏ, ngọn lửa đỏ thẫm đáng sợ tràn ngập hai mắt gã. Từng luồng khói thành vòng kình khí lan tràn ra ngoài, khiến người run sợ.
Trong giây lát Lương Phi Tuyết như mãnh thú phát cuồng xông hướng Đinh Hạo.
* * *
Lý Lan ở trong đám người con ngươi co rút:
– Đây là…
Tình trạng của Lương Phi Tuyết rất kỳ lạ, hơi thở như con yêu thú phát cuồng, giống chiến sĩ huyết mạch mở ra thể chất huyết mạch trong truyền thuyết. Nhưng rõ ràng chiến sĩ huyết mạch sẽ không đánh mất sự khống chế, lý trí như Lương Phi Tuyết, chuyện là sao?
Doãn Nhất Phi nghi hoặc nhìn hướng Lỗ Kỳ:
– Lực lượng vượt qua đỉnh tam giai, đây là thiếu niên huyết mạch nào từ cao tầng môn phái truyền xuống muốn chúng ta chú ý sao? Nhưng trạng thái của hắn không tốt lắm.
Trong đệ tử ký danh lần này có rất nhiều đệ tử lai lịch bí ẩn rất hiển hách, nghe nói đã sớm bị môn phái chú trọng rất kỹ. Tin tức về những người này là bí mật trong môn phái, Lỗ Kỳ và Doãn Nhất Phi tuy nổi bật trong đệ tử tam đại nhưng chưa đủ tư cách biết những điều đó.
Dù là Lãnh Nhất Toàn với thân phận đệ tử hạch tâm chân truyền cũng không hơn Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi bao nhiêu.
Các đại nhân vật khác trên đài xem lễ cũng rất giật mình.
Vấn Kiếm tông thật là đông đúc thiên tài. Chung kết đệ tử ký danh kịch liệt hơn xa bọn họ tưởng tượng. Khiến đám nhóc này lớn lên, sau này Vấn Kiếm tông lại tăng một bậc trùng kích thất cấp môn phái, đứng thế chân vạc với đệ nhất tông phái Tuyết Châu, Thanh Bình học viện.
* * *
– Đến đây, chiến đấu sảng khoái!
Đinh Hạo không hề sợ hãi còn rực cháy đấu chí.
Đinh Hạo như man thú thượng cổ xông lên, mỗi bước đạp mặt đất cho người cảm giác như đạp bẹp lôi đài số một. Khí lạnh gió tuêts bay quanh Đinh Hạo đụng vào Lương Phi Tuyết hóa thân cuồng thú.
Mãi đến lúc này đám người xem mới nhớ tới trong trận chiến cùng Đông Nghị Tử Sam Nam Viện Đinh Hạo thể hiện lực lượng cơ thể cường đại ra sao.
Cũng cho đến lúc này mọi người mới nhận ra Đinh Hạo không phải thiếu niên yếu ớt có kiếm thuật kinh người, llo cơ thể của hắn rất mạnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Tiếng va chạm kinh người không ngừng phát ra từ trung tâm lôi đài số một.
Lực lượng màu đỏ bí ẩn bao phủ, hai tay Lương Phi Tuyết cứng như sắt thép bay múa nhanh như chớp chính xác chặn trường kiếm của Đinh Hạo. Lực lượng cường đại va đụng, tứ ch iva chạm nguyên thuy nhất. Trong phút chốc chiến đấu lên cao trào khiến người líu lưỡi.
Vù vù vù vù vù!
Một đám hoa máu nở rộ trên không trung.
Trong tiếng quần áo rách, ngực trái Đinh Hạo để lại ba vết máu đỏ, cơ ngực rắn chắc lộ ra, áo xanh tung bay như bươm bướm máu.
Dưới lôi đài số một vang tiếng kinh kêu.
Bị thương!
Mới chiến đấu đã bị thương?
Trong người Lương Phi Tuyết rốt cuộc có lực lượng gì mà mạnh dữ vậy?